1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cầu Được Ước Thấy: Thái Giám Biến Hình - Nhất Cá Bàn Lê

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      " Dám giành vợ với ta , ai cũng thể tha . Đệ đệ gì đó điều cút qua 1 bên " - Tề Cúc Cu said
      thuann thích bài này.

    2. thuann

      thuann Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      3,521
      Rồi sau này có cực kỳ nhiều người giành vợ với đấy
      Hale205Mengotinh_Ranluoi thích bài này.

    3. thuann

      thuann Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      3,521
      Chương 26: Từ chối

      Editor: Sil

      Từ trước tới nay, bình thường đều là A Sơ muốn gì Tề Uyên cho nấy, hôm nay đột nhiên bị từ chối khiến bé khẽ chép miệng hơi vui.

      Tề sóc khẽ vuốt khuôn mặt bé của khuê nữ, ngẩng đầu liếc mắt nhìn hoàng huynh vẫn bình tĩnh tự nhiên mà thưởng trà của mình. Đôi mắt đào hoa xinh đẹp khẽ híp lại, đột nhiên cười : "Hoàng huynh, là vị nữ quan làm món điểm tâm ấy sao ?"

      Tề Uyên liếc mắt nhìn ta cái, cười lạnh tiếng: "Nếu đệ mà mang về vị nữ quan nũng nịu, chắc việc dỗ Vương phi bỏ về nhà mẹ đẻ quay về cũng dễ đâu nhỉ."

      Tề Sóc mím môi cười, con ngươi sáng lấp lánh: "Còn là vị nữ quan nũng nịu sao ?"

      Đôi mắt to tròn của A Sơ mở to ra, khẽ nhìn phụ thân, lại nhìn sang Hoàng bá bá, thân thể nho giãy dụa trượt xuống từ người Tề Sóc thân cúi xuống đến, “bịch bịch” hai bước chạy đến trước mặt Tề Uyên, ngước khuôn mặt nhắn lên nhìn : "Hoàng bá bá, A Sơ sắp có Hoàng bá mẫu sao ?"

      Tề Uyên lại nghĩ tới thiếu nữ khó lắm mới cao đến ngực mình kia, gân xanh thái dương dựng lên: "A Sơ có Hoàng bá mẫu."

      Tề sóc cười thầm trong lòng: Có quỷ mới tin huynh...

      ******

      Mấy ngày gần đây A Viên tựa như cây nấm mọc trong phòng bếp vậy, sáng sớm mỗi ngày chuyện đầu tiên làm sau khi tỉnh dậy chính là đến phòng bếp nghiên cứu các loại nguyên liệu nấu ăn. Nàng vừa mới bỏ phần thịt chân trâu cắt sẵn vào trong nồi liền nghe thấy thanh vang lên từ phía sau: "Cả ngày cứ “giày xéo” nguyên liệu nấu ăn như vậy, nếu để Hoàng Thượng biết, biết chừng còn hỏi tội của đâu !"

      A Viên ngay cả đầu cũng chẳng thèm quay lại liền :" Hôm qua nấu hỏng luôn ba cân thịt bắp trâu*, hôm kia lại làm hỏng bát tổ yến..." Động tác tay của nàng khẽ dừng lại, giọng hơi mang vẻ chần chừ: "Oái... Còn cái gì nữa ta ? Có muốn ta tìm hỏi cung nữ chuyên ghi chép chút hay ?"

      *) Bắp trâu: là phần thịt được cắt ra từ bắp đùi của trâu. Phần thịt này rất mềm, nhiều nạc và có nhiều mô nối. Có thể chế biến thành rất nhiều món ăn ngon như: Bít tết hoặc làm thịt kho, thịt luộc. các món hầm hoặc hấp. Ngoài ra cũng có thể dùng để quay, nướng.

      [​IMG]
      (Nguồn: thucphamsachhd.com)
      " !" Dương Kỳ nghến răng nghiến lợi mắng A Viên phen: "Đừng ỷ vào bản thân lấy lòng Tư thiện mà có thể cưỡi lên đầu ta ! Liễu tư thiện cũng là, có mắt nhìn người như vậy..."

      A Viên khẽ nhìn phía sau lưng nàng ta, lòng run lên, yên lặng cúi đầu hành lễ: "Liễu Tư thiện, ngài tới rồi."

      Dương Kỳ vốn hăng say đột nhiên mặt trắng bệch, cắn mạnh môi dưới dám lời nào mà chỉ cúi đầu xoay người lại run rẩy hành lễ.

      Liễu Tòng Trân ung dung liếc mắt nhìn nàng ta cái, cũng tức giận mà chỉ khoát tay ý bảo nàng ta ra ngoài.

      Dương Kỳ cắn môi ra ngoài, quay đầu lại liếc nhìn A Viên tràn đầy ý cười cẩn thận nghe Tư thiện dạy dỗ, đôi mắt tràn đầy vẻ phục.

      A Viên ngồi trước bếp lò kiên nhẫn trông lửa, đôi mắt đen như mực sáng lấp lánh hề biết mỏi mệt.

      Liễu Tòng Trân nhìn dáng vẻ si mê này của nàng ấy, khẽ mỉm cười, mở miệng ra lệnh: "Trình Ngự thiện lên trước Điện."

      A Viên vừa nghe thấy lời này của Liễu Tòng Trân, khẽ ảo não vỗ đầu mình: Lại quên mất chuyện này rồi !

      Nàng rụt người lại, sợ Tư thiện thấy mình liền sai mình đưa đồ đến ngự thiện. A Viên cúi đầu nơm nớp lo sợ, yên lặng nhớ kỹ trong lòng: nhìn thấy mình, nhìn thấy mình, nhìn thấy mình...

      "A Viên." Liễu Tòng Trân thấy dáng vẻ của A Viên rụt người lại trốn sau bếp lò sợ mình bị gọi trúng, cảm thấy hơi buồn cười.

      "Hả ?" Giọng A Viên yếu ớt, khẽ lắc đầu với ngài ấy cái, đôi mắt to tròn đầy khẩn cầu: Ta muốn Ngự tiền đâu ! Ta sợ lắm !

      "Lá gan này của còn lớn được như thỏ đâu." Liễu Tòng Trân trừng mắt nhìn nàng cái:" Trước mắt đều giúp xong, ngươi trở về ."

      A Viên thở dài nhõm, cười lông mi khẽ cong lên, nàng khom người về phía Liễu Tư thiện, vui vẻ chạy ra ngoài.

      "A Viên, sao bây giờ mới trở về ?" Trình Tầm bỏ món Thạch Hoa Hồng* trong tay xuống, ngẩng đầu hỏi: "Bình thường phải vẫn sợ phải đến Ngự tiền đưa đồ ăn nên vẫn luôn về trước nửa canh giờ sao ?"

      *) Thạch Hoa Hồng: Đây là món thạch hương hoa hồng, làm từ hoa hồng (chứ phải bỏ thêm màu thực phẩm/hương hoa hồng), có công dụng giải nhiệt mùa hè và làm đẹp da.

      [​IMG]
      (Nguồn: Baidu)
      A Viên khẽ nhéo khuôn mặt nhắn của nàng, híp mắt cười, : "Là ta nấu nướng quên cả giờ giấc."

      "Mang đồ vào ."

      Cánh cửa đột nhiên vang lên thanh, hai người đồng thời ngẩng đầu lên nhìn sang, chỉ thấy hàng cung nữ bưng khay, mang các loại sơn hào hải vị, những món điểm tâm tinh xảo lên bàn như nước chảy.

      "Tư thiện, đây là..." A Viên trừng to hai mắt, nhìn đống đồ bàn, lắp ba lắp bắp: ", phải, phải là Hoàng Thượng lại ăn uống tốt chứ ?"

      "Là ta thấy nguyên liệu nấu ăn trong bếp biết để vào đâu nên làm Ngự thiện thêm nhiều chút." Liễu Tòng Trân dối, vô cùng chột dạ, sau khi mang mấy món này lên liền dẫn người ra ngoài.

      "Chỗ này, chỗ đồ ăn này ăn cũng ăn hết được đâu !" A Viên nhìn đầy bàn đồ ăn mà buồn rầu, nàng khẽ kéo lấy tay áo Trình Tầm, cau mày lại, : "Diêu Uẩn An đâu rồi ? Nàng ấy đâu đấy ?"

      "Tư thiện sai nàng ấy dạy quy của cho các tiểu cung nữ..."

      Vừa dứt lời, liền có người đẩy cửa vào. Chỉ thấy khuôn mặt Diêu Uẩn An trắng bệch, đến bên giường ngồi xuống, tâm trạng phấn chấn ngày xưa biến mất hoàn toàn.

      "Sao vậy ?" Hai người tới, ngồi mỗi người bên bên người nàng, đôi mắt tràn ngập nỗi quan tâm.

      Diêu Uẩn An nhệch mắt lên, mũi chua xót, nước mắt ngay lập tức rời xuống: "Hôm nay ta, ta gặp được Phó Truyện."

      A Viên căng thẳng trong lòng, khuôn mặt nhắn cắt còn giọt máu. Nàng vội vàng kéo Diêu Uẩn An sang cẩn thận kiểm tra, vừa kiểm tra vừa dùng giọng run rẩy thử thận trọng dò hỏi: " có..."

      Diêu Uẩn An đột nhiên lắc lắc đầu, hai mắt nàng đỏ bừng, tràn đầy vẻ hoảng sợ, cầm lấy tay A Viên nghẹn ngào: "Ta, ta nhìn thấy hành hạ tra tấn cung nữ cho, cho... cho đến chết ..."

      Nàng co rúm người lại, run như cầy sấy*.

      *) Nguyên văn là: “Si khang”, có nghĩa là run rẩy vì bị lạnh quá hay vì quá sợ hãi, người ở vùng Đông Bắc lại có thêm hàm nghĩa là chỉ người biết phải làm thế nào khi đối mặt với khó khăn.

      (Nguồn: Baidu)


      Trình Tầm khẽ vỗ lên lưng nàng, thở dài: "Tên Phó Truyện này cũng quá kiêu ngạo rồi, con đường từ Điện Dưỡng Tâm đến Cục Thượng Thực đều tấp nập người người đến, sao ta lại dám làm chuyện táng tận lương tâm như thế này giữa ban ngày ban mặt được chứ !"

      "... phải, vì muốn cho gần nên ta cố tình đường ." Diêu Uẩn An vừa vừa khóc: "Sau này ta bao giờ chọn đường nữa..."

      "Được rồi, được rồi, đừng khóc nữa !" A Viên lau nước mắt cho nàng, giọng dỗ dành: "Trong nhà có quyền có thế, ta dám làm gì đây !"

      Đôi mắt Diêu Uẩn An đỏ bừng lên vì khóc, đột nhiên ngửi được mùi thơm. Nàng nhếch mắt lên nhìn chút, nức nở: "Tư thiện lại đưa đồ ăn đến đây cho cho à ?"

      A Viên thấy nàng ngừng khóc, lại nhìn chăm chú nhìn vào cái bàn kia, “phì” tiếng bật cười: "Đúng, còn có món Xôi Gà Lá Sen* thích ăn nhất đấy ! Có muốn ăn ít ? Là Tư thiện tự mình làm đó !"

      *) Xôi Gà Lá Sen: Là món điểm tâm nổi tiếng của người Trung Quốc thường được ăn vào bữa lửng.

      [​IMG]

      (Nguồn: Wikipedia)


      Diêu Uẩn An dịch người đến trước bàn, hiển nhiên quên luôn mất chuyện bản thân vừa mới khóc đến thê thảm...

      con đường tĩnh lặng nọ, gió thổi lạnh rung, người đàn ông gầy khô chắp tay đứng bên trong đình, nhìn tên thái giám đàng quỳ trước mặt mình, giọng lanh lảnh cao vút khàn khàn hỏi: "Ngươi chắc chắn nha đầu kia là người ở Ngự tiền chứ ?"

      "Thưa Chưởng tư, nô tài tận mắt nhìn thấy vị cung nữ kia đến Điện Dưỡng Tâm."

      Phó Truyện vuốt cằm, đôi mắt hẹp dài càng trở nên nham hiểm độc ác: "Nha đầu kia dáng người tồi đâu..."

      Tác giả ra suy nghĩ của mình:

      Trải thảm cho khung cảnh biến hình của Cúc Cu, a ha ha ha ha, phát điên~ing

      Hết chương 26.
      thongminh123, Anhdva, iruka kawaii26 others thích bài này.

    4. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Ha . Kẻ bào dám đụng đến tức phụ của ta chính là chán sống rồi . Cái tên thái giám bỉ ổi xấu xa đê hèn kia coi chừng A Viên lại với Tề Chim Cu chỉ có đời nha ma
      thuann thích bài này.

    5. thuann

      thuann Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      3,521
      Chương 27: Ban thưởng

      Editor: Sil

      Tề Uyên nhìn bàn đầy đồ ăn sắc hương vị đủ cả, hề có chút khẩu vị nào.

      Ngụy Toàn khẽ liếc nhìn biểu cảm của , thử dò hỏi: "Hoàng Thượng ăn sao ? Có muốn mang món Bánh Sơn tra nương A Viên làm cho ngài ra ?"

      "Bây giờ nàng đứng vững chân ở Thượng Thiện Phòng chưa ?" Tề Uyên gắp miếng Cá Quế Chiên Xù*, mềm mại, chua ngọt vừa miệng, ràng là rất ngon miệng nhưng khi ăn lại chẳng ra vị gì.

      *) Cá Quế Chiên Xù: Món ăn truyền thống nổi tiếng ở Trung Quốc.

      [​IMG]

      (Nguồn: Baidu)


      "Thưa Hoàng Thượng, ra các Cung nữ mới vào Cung cực kỳ thích nàng, nhưng những Cung nữ lớn tuổi khác lại ngấm ngầm phê bình nàng." Ngụy Toàn từ từ .

      Tề Uyên khẽ nhíu mày, ánh mắt hơi lạnh lẽo.

      Ngụy Toàn thấy sắc mặt tốt liền khuyên can:"A Viên cũng phiền lòng vì việc này, mỗi ngày đều theo học làm đồ ăn với Liễu Tư thiện, hoàn toàn mặc kệ với mấy chuyện khác."

      "Nàng đúng là đều hiểu hết." Tề Uyên khẽ cười, lãnh đạm : "Ngươi truyền lời đến Thượng Thiện Phòng, là khẩu vị của Trẫm tốt, khiến nàng làm vài món Ngự thiện khai vị mang đến đây."

      "Tuân lệnh." Ngụy Toàn híp mắt cười lui xuống, từ từ tới Thượng Thiện Phòng.

      "Cái, cái gì cơ ?" A Viên nghe lời Ngụy Toàn chỉ cảm thấy chấn động trong lòng, hoảng sợ đến mức biết phải làm sao:" Ngụy Tổng quản, Hoàng Thượng vậy sao ?"

      Ngụy Toàn cười ha ha, đôi mắt híp lại tràn đầy ấm áp:" Ta có thể lừa được sao ? Nếu có ý tưởng gì liền liền làm nhanh chút , Hoàng Thượng vẫn còn chờ đó."

      "Ta, ta có ý tưởng gì đâu ?" A Viên nghiêng đầu liếc nhìn Liễu Tư thiện ở bên cạnh mình, vừa kích động vừa sợ hãi. Nàng chưa bao giờ tự mình làm cả bàn Ngự thiện hoàn chỉnh, dù là trước thời gian thôi cũng chỉ trình lên vài món điểm tâm vô cùng đơn giản mà thôi, việc này bây giờ phải làm khó nàng hay sao !

      "Hoàng Thượng còn đói đó." Ngụy Toàn giọng nhắc nhở câu.

      A Viên mang biểu cảm như đưa đám, gật đầu đồng ý. Đợi sau khi ông ta rồi liền vội vàng kéo lấy tay Liễu Tòng Trân, run rẩy hỏi: "Tư thiện, nếu em làm kịp, liệu Hoàng Thượng có chém đầu em đây ?"

      "Nhìn lá gan này của ! Hoàng Thượng chỉ khiến làm mấy món ăn rồi trình lên thôi, có gánh nặng gì cả, liền chọn mấy món sở trường để làm là được.” Liễu Tòng Trân khẽ chọc vào trán nàng, nghiêm túc : "Hoàng thượng là vị vua nhân từ, lúc sau biết thôi."

      A Viên nhìn đôi mắt đầy thâm ý của Liễu Tư thiện, yên lặng khẽ gật đầu, lại cầm bình Ớt cay ngâm giấm* lên.

      *) Ớt cay ngâm giấm = Ớt cay + Giấm + Nước muối + Rau gia vị.

      [​IMG]
      (Nguồn: Wikipedia)

      Nàng chọn ra con Cá Mè Hoa* béo, thành thạo dứt khoát sơ chế, loại bỏ đầu cá , rắc Hạt tiêu xay nhuyễn, muối, bỏ hành cắt , vài lát gừng, tỏi để khử mùi tanh.

      *) Cá Mè Hoa: Loài cá có đầu vảy lớn và cái miệng lớn với đôi mắt nằm rất thấp đầu. Cá trưởng thành thường có đốm màu xám bạc, có thể khá lớn. Trọng lượng kỷ lục đôi khi đạt mức 65 kg và có tổng chiều dài 145 cm.

      [​IMG]

      (Nguồn: Wikipedia)


      A Viên lọc xương cá, lại nấu nồi Cá hầm cải chua*. Nàng thấy sắp hết thời gian liền rắc hạt tiêu lên đầu cá, đợi nước sôi rồi liền bỏ đầu cá vào nồi hấp.

      *) Cá hầm cải chua:

      [​IMG]

      (Nguồn: Baidu)


      Nàng cúi đầu khẽ cắn môi suy nghĩ: Những món chua cay có thể kích thích dạ dày, nhưng nếu để bụng rỗng ăn cay chắc chắn dễ chịu...

      A Viên nhìn món canh gà hầm bếp , xoay người sai người mang chút nấm tươi đến. Nàng rửa sạch từng cây nấm chắc thịt, đợt cho ráo nước liền tiện tay xé ra cho vào trong nồi, bao lâu sau hương vị tươi ngon trong nồi còn kèm theo cả vị nấm thoang thoảng.

      Đến khi hoàn thành món ăn, A Viên gọi cung nữ đến đây, cần thận dặn dò:" Cho Hoàng Thượng uống cát canh ga này trước hẵng ăn món khác."

      "Dạ."

      Cho đến khi các cung nữ trở về sau khi đưa Ngự thiện, trái tim A Viên vẫn còn treo ở cổ họng.

      A Viên khẩn trương trong lòng, lần đầu tiên trong đời chờ mong người có thể thích đồ ăn nàng làm đến như thế, dù sao đây cũng là bữa cơm quyết định đến cả tính mạng mình mà !

      Liễu Tòng Trân ung dung liếc mắt nhìn A Viên đứng ngồi yên mà khẽ mỉm cười: Mặc dù có mang lên đồ ăn khó nuốt sợ là Hoàng Thượng cũng có thể ăn sạch.

      Lúc trái tim A Viên sắp biến thành cuộn chỉ rối, liền nhìn thấy Ngụy Toàn cười khanh khách đến, phía sau còn theo vài tên tiểu thái giám bưng khay.

      "Hoàng Thượng tay nghề của rất tốt, đặc biêt thưởng cho vài món đồ." Ngụy Toàn khẽ vẫy tay cho người đằng sau, chỉ thấy mấy tên tiểu thái giám kia từng người tiến lên, đứng thành hàng trước mặt A Viên.

      Những Cung nữ bên trong Thiện Phòng nhìn thấy cảnh này, ánh mắt nhìn A Viên liên tục thay đổi, vô cùng hâm mộ trong lòng. Mấy Cung nữ thường xuyên đối đầu với A Viên kia cũng cùng liếc mắt nhìn nhau, giọng : "Lúc trước vốn phục với việc nàng ta còn tuổi lại được thăng lên làm nữ quan, nay xem ra nàng ta vẫn có vài phần bản lĩnh ."

      A Viên nhìn đống trang sức, châu báu rực rỡ bắt mắt, sáng lấp lánh đến loá mắt ở trước mặt, lòng hơi hoảng hốt: "Chuyện này… Chăm lo cho Hoàng Thượng vốn là bổn phận của nô tỳ, chuyện này làm sao..."

      "Chưa bao giờ có chuyện đồ mà Hoàng Thượng ban thưởng bị trả về đâu." Ngụy Toàn vô cùng nhàng: "Mau tạ ơn !"

      A Viên nghe được Ngụy Toàn từ từ nâng cao cuối, chỉ phải miễn cưỡng làm Đại lễ:" Nô tỳ cảm tạ ân điển của Hoàng Thượng."

      "Vậy ta liền trở về phục mệnh* vậy." Ngụy Toàn khẽ lắc cây phất trần tay, tươi cười dẫn theo tên tiểu thái giám rời .

      *) Phục mệnh: Hồi báo tình huống sau khi hoàn thành sứ mạng.

      (Nguồn: thivien.net)


      A Viên nhìn đống đồ trong khay chỉ cảm thấy hơi bỏng tay. Nàng nghiêng đầu khẽ nhìn sang Liễu Tòng Trân, giọng : "Tư thiện, chỉ là nấu mấy món ăn thôi liền đổi được mấy thứ này, ta... Hoàng Thượng đúng là có tiền..."

      "Cái này có gì đâu, chỉ là vài món trang sức mà thôi. Thời Tĩnh Hi Đế lúc ấy, có vị Nữ quan vì tay nghề Ngự thiện tốt mà lọt vào mắt của ngài..." Liễu Tòng Trân cười đầy ý nhìn về phía A Viên: "Sau này vị Nữ quan kia liền trở thành Hoàng Hậu."

      A Viên cười khẽ vuốt mũi: "Vị Nữ quan kia chắc chắn có dung mạo vô cùng xinh đẹp."

      Liễu Tòng Trân quay đầu lại lãnh đạm liếc qua từng đôi mắt phát sáng, vẻ mặt hưng phấn của các cung nữ, cúi đầu khẽ liếc nhìn A Viên:" Các nàng ấy đều nghĩ đến chuyện kia, còn sao?"

      "Chuyện gì cơ ?" A Viên vội vàng lắc đầu: ", , , dám, dám..."

      Liễu Tòng Trân khẽ cười: Nha đầu ngốc, bị để ý rồi...

      Tề Uyên thấy Ngụy Toàn trở lại liền lãnh đạm : "Sao rồi ? Nàng ấy có thích ?"

      Ngụy Toàn cẩn thận nhớ lại lần nữa biểu cảm của A Viên, lại rụt cổ, ngây ngốc dám mở miệng.

      Tề Uyên hiểu , cũng so đo, mục đích của vốn cũng phải là chuyện thưởng thiếc này nọ.

      "Những ngày tới ngươi nhớ để ý kỹ, nếu còn Cung nữ nào phục liền đuổi nàng ta ra ngoài." Tề Uyên dứt lời, lại gắp miếng dưa chua tràn đầy vị chua chua cay cay của nước canh, ăn cùng với hớp cơm tẻ, ăn đến là sảng khoái.

      "Tuân lệnh." Ngụy Toàn cười đồng ý, ông ta nhìn dáng vẻ ăn vô cùng ngon miệng cua Tề Uyên, đôi mắt kia tràn đầy ý cười từ ái.

      Buổi chiều, bên trong Điện Thanh Loan, Bạch Thấm vô cùng nhàn nhã ăn Bánh đậu xanh*, chỉ thấy Nhĩ Nhạc rầu rĩ vui đến trước mặt, chần chừ như muốn gì đó.

      *) Bánh đậu xanh: món bánh cổ truyền của người Trung Quốc, xuất phát là món ăn của người Quảng Đông

      [​IMG]
      (Nguồn: Baidu)
      " Đây là có chuyện gì vậy ?" Giọng Bạch Thấm du dương, bên miệng lộ ra ý cười dịu dàng.

      "Nghe nhiều ngày Hoàng Thượng đều ăn uống tốt, ngài mau thăm hỏi chút." Nhĩ Nhạc khẽ bĩu môi, bực mình : "Trong cung nhiều gièm pha thị phi, ngài cứ coi như có chuyện gì vậy !"

      Bạch Thấm bỏ Bánh Đậu xanh xuống, khẽ xoa tay, mặt vẫn là nụ cười dịu dàng kia: "Quan tâm tới những người đó để làm chi ?"

      Vừa , nàng vươn bàn tay trắng nõn ra đùa nghịch lá hoa Đỗ Quyên* bên cạnh bàn, giọng : "Dù sao cũng thể quản được miệng lưỡi người ta, cho chuyện được."

      *) Lá hoa Đỗ Quyên:

      [​IMG]

      "Nương nương ! Nếu ngài cứ tiếp tục như vậy lần tới Phu nhân vào cung trách phạt Ngài đó." Nhĩ Nhạc vội kêu lên.

      Động tác Bạch Thấm chợt ngừng lại, nụ cười mặt tan chút. Đôi mắt nàng nhìn bộ Cung trang làm từ Lụa Vân Cẩm* người mình, lãnh đạm :" Ta đích thân đưa chút điểm tâm qua."

      *) Lụa Vân Cẩm ( Nam Kinh thổ cẩm, còn được gọi là lụa Vân Cẩm): là loại thổ cẩm làm ở Nam Kinh, Giang Tô, Trung Quốc. "Thêu kim tuyến" là thuật ngữ chung cho các loại vải lụa hoa truyền thống. Trước đây, Vân Cẩm chỉ sản xuất và phục vụ cho hoàng gia. Mãi cho đến triều đại nhà Thanh, phát triển của Vân Cẩm trở nên phổ biến ngay cả tầng lớp bình dân. Nam Kinh (Cố đô của Trung Quốc) có Vân Cẩm nổi tiếng với công nghệ tinh tế, thanh lịch và mịn. Mẫu mã đa dạng và nhiều họa tiết đám mây đẹp như đám mây bầu trời, vì vậy tên của nó Vân Cẩm.

      [Ảnh: Bộ Long bào của vua Càn Long làm bằng Lụa Vân Cẩm]

      [​IMG]

      (Nguồn: Wikipedia)


      Nhĩ Nhạc vừa nghe thấy thế liền vui vẻ ra mặt: "Để Nô tỳ chuẩn bị cho Nương Nương." Dứt lời liền chạy ra ngoài.

      Bạch Thấm thấy dáng vẻ tung tăng nhảy nhót của nàng ấy, khẽ lắc đầu, thầm thở dài trong lòng hơi.

      Chủ tớ hai người từ từ về hướng Điện Dưỡng Tâm, chưa được đến cửa chính liền thấy tên thái giám có thân hình cao gầy đáng cười với vị Cung nữ.

      Bạch Thấm nhìn bóng lưng quen thuộc kia, vội kéo người Nhĩ Nhạc trốn vào bên cạnh tường, nàng yên lặng chăm chú nhìn kĩ bóng lưng kia lần nữa, khuôn mặt lên nụ cười nhõm: "Nhĩ Nhạc, em thấy người mặc bộ đồng phục thái giám kia có phải Hoàng Thượng ?"

      Tác giả ra suy nghĩ của mình:

      Bạch Thấm: Ha ! Tóm được đuôi của ngài rồi nhá ! Mau thả ta ra Cung , Ha ha ha !

      Bấm tay tính toán, cảnh hùng cứu mỹ nhân sắp tới rồi, *khẽ xoa tay gấp gáp chờ được* !

      Hết chương 27.
      thongminh123, Anhdva, iruka kawaii27 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :