1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cần gì quá đa tình - Cúc Tử ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương ba mươi sáu.

      Cuộc sống chung phải lúc nào cũng luôn ngọt ngào bởi vì Đinh Dật bắt đầu phát thời gian của vô cùng thiếu thốn. Học kỳ năm nay chương trình rất nặng, còn phải làm thêm bài chuyên ngành của năm nhất, học kỳ phải học hai mươi chín tín chỉ, toàn bộ đều là môn chính, trong đó có năm môn cơ bản, hai môn thí nghiệm, hai môn chuyên nhàng, khiến Đinh Dật từ trước đến giờ tinh lực tràn đầy cũng phải kêu cứu.

      Thẩm Trường Đông cũng tốt hơn là bao chỉ là cậu bận ở những chỗ khác nhau. Khai giảng bao lâu, qua cuộc bỏ phiếu cho hội sinh viên mới, biết có phải vì nhân duyên của cậu quá tốt hay mà trúng tuyển chức phó chủ tịch hội sinh viên. Cái này bởi vì năm ngoái nhận vai diễn chính của vở kịch, thu được phản hồi tốt, người giữ chức vị cao nhất phải từ bỏ nhường chỗ cho cậu là nữ sinh cạnh tranh quá kịch liệt, quản lý được chỗ ngồi, dứt khoát để cậu dảm đương như vậy xảy ra nội chiến.

      Kết quả là hai người đều bận rộn. người hận thể lấy Cauchy, Fourier, hình ảnh Lapace dán trước giường, hy vọng có thể hiểu sâu hơn về lý thuyết năng lượng, người đối phó với các thầy giáo, dẫn dắt trợ lý mới còn phải nghĩ xem năm nay ai nhận vai diễn trong kịch bản.

      Đinh Dật nhìn chịu nổi nữa với Thẩm Trường Đông: “ sớm về muộn như vậy cũng phải biện pháp hay, dù sao bây giờ em cũng có chuyện gì rồi, quay về ký túc xá trong trường .”

      Thẩm Trường Đông vừa chạy xe về còn thở hổn hển, nghe như vậy vẻ mặt bi thương: “Lợi dụng xong muốn đuổi ra khỏi cửa sao?” Cái người biết phân biệt này, Đinh Dật mặc kệ cậu. Sống chung chưa lâu, Đinh Dật dần phát ra Thẩm Trường Đông như vẻ bề ngoài, lập tức quyết định bỏ mặc cậu.

      cũng có chuyện buồn phiền, có kết quả thi giữa kỳ, tổng thể mà , mon cơ bản điểm số cao, môn chuyên ngành hơi chênh lệch, thể so được với thành tích môn xe hơi. Kết quả này cho đả kích “Có nên chuyển ngành hay ?” Mặc dù nếu lựa chọn hối hận cùng bàng hoàng.

      Thẩm Trường Đông tắm xong vào phòng đọc sách, liền nhìn thấy Đinh Dật nhăn nhó ngồi viết báo cáo, có chút đau lòng, đưa cho ly sữa: “Nghỉ ngơi chút, Curie bé của .”

      Cắn ống hút, Đinh Dật ủ rũ chau mày: “ xem em có nên chuyển hệ hay ? Con hợp với ngành xe hơi, ngành điện tử lại giống như dương thịnh suy.”

      Thẩm Trường Đông suy nghĩ chút trả lời : “Vậy em nên học ngành luật hay ngoại ngữ .”

      Đinh Dật kêu thảm thiết: “ giết em , tiếng cấp bốn em còn chưa qua, đừng về luật pháp, em muốn khổ sở ngày ngày phải ra tòa.”

      “Vậy là em thích các môn học?”Thẩm Trường Đông tiếp tục hỏi.

      Đinh Dật nghiêng đầu suy nghĩ chút:“Như vậy cũng phải, thẳng thắn mà vẫn thích học nhưng việc học quá bận rộn, quá mệt mỏi, cả ngày phải tự học, em nghĩ người em sắp hư rồi.”

      “Vậy cần phải mệt mỏi như vậy, có vài môn có thể bỏ, bài tập có cách nào hoàn thành có thể tham khảo người khác, đối với sinh viên mà việc này rất phổ biến.”

      “Hả? Chẳng lẽ cũng làm vậy?” Đinh Dật trợn mắt, cậu lại dạy hư !

      Thẩm Trường Đông cười : “Thỉnh thoảng nhưng cuối kỳ có rất nhiều môn bọn đều có thể hoàn thành.”Vậy cũng đúng, cả học kỳ bị giày vò, thành tích cuối kỳ vẫn đứng đầu, tiếng cấp bốn đều hơn ba mươi điểm, tức chết .

      Vật lộn phen, Đinh Dật lắc đầu: “ được, bây giờ em mà lọt vào top cuối nguy hiểm, nếu như vậy nên học đại học A rồi.” luôn đứng đỉnh cao, chợt thay đổi trốn học làm bài tập, cách nào làm được.

      Nhớ lúc trước cũng từng tự hỏi bản thân, tuổi thanh xuân đa số thời gian vùi đầu vào sách vở có đáng tiếc quá hay ? Lúc đó cùng mọi người thảo luận, có người tán thành có người phản đối, Đinh Dật chỉ hỏi vấn đề:“Nếu vùi đầu vào sách vở là lãng phí tuổi thanh xuân vậy như thế nào mới tính là lãng phí? Như thế nào mới gọi là hối hận về tuổi thanh xuân?”

      câu khiến mọi người suy nghĩ, đúng vậy, tuổi thanh xuân phải trải qua như thế nào? Sống phóng túng, chơi đùa, hay đua xe, đánh nhau? Nếu là như vậy chỉ sợ hối hận.

      Nghĩ tới nghĩ lui, Đinh Dật quyết định học, mặc kệ như thế nào, cố gắng học tập phải là chuyện xấu, có lẽ ngảy nghĩ lại mới phát ra mình hối hận .......bởi vì tuổi thanh xuân bất tri bất giác chết. bằng suy tính xem làm nhiều việc có ích, vửa học tập lại trễ nãi bất cứ gì.

      Giọng Thẩm Trường Đông vang lên: “ như vậy cần hoài nghi bản thân mình, nếu như em thành công ai có thể thành công? chờ em nổi tiếng.”

      Nghe giọng cậu châm chọc, Đinh Dật nhịn được lườm cậu: “Liên quan gì đến ?”

      Thẩm Trường Đông cười hì hì : “Sao lại có gì, tương lai em làm con dâu nhà họ Thẩm, mọi người đều chờ em đấy. Em xem nếu có Marie Cuire, bây giờ có nhiều trường nổi tiếng như vậy.”

      Đinh Dật cười: “ biết xấu hổ, ai là con dâu nhà !”

      Thẩm Trường Đông vội vàng : “Em bội tình bạc nghĩa sao? Vậy cũng được.” xong giở trò: “Xem ra cần phải nỗ lực, tránh bị thất sủng ném bỏ.”

      Đinh Dật cười muốn tránh nhưng được, Thẩm Trường Đông lịch tao nhã, tác phong nhanh nhẹn, càng lúc càng giống lưu manh, biết nếu các mỹ nữ trường đại học M nhìn thấy dáng vẻ này của cậu có hối hận vì bỏ phiếu cho cậu hay .

      Ngưởi có cuộc sống như mong muốn chiếm tám mươi chín phần trăm, thông minh như Thẩm Trường Đông cũng có lúc thể làm gì. Bởi vì có thành tích tốt, Đinh Phương Lĩnh được bổ nhiệm chức ở Bắc Kinh, rốt cuộc có thể ở chung với con .

      Cảm nhận được vui sướng của ba trong điện thoại, Đinh Dật cảm động vui mừng, mấy tháng nữa là mẹ về nước, khi đó cả nhà đoàn tụ. Về phần Thẩm Trường Đông, gan to thế nào cũng dám ở cùng cậu nữa.

      Đầu tiên nhanh chóng chuyển mọi thứ về ký túc xá, đợi sau khi ba đến, Đinh Dật giúp ông dọn dẹp nhà mới, thuận tiện chuyển số đồ lặt vặt của sang. Bộ an bài chỗ ở cho ba gần trường lắm nhưng chủ nhật vẫn có thể về bên cạnh ông.

      Thẩm Trường Đông lấy thân phận bạn trai Đinh Dật đến giúp đỡ, Đinh Phương Lĩnh thấy cậu cũng rất vui, khen dứt: “ tệ tệ, Trường Đông thừa hưởng tất cả ưu điểm của ba mẹ.” Thẩm Trường Đông được ông khen có chút ngượng ngùng, chỉ lo cúi đầu làm việc, biểu trầm ổn thà.

      lâu nhìn thấy ba, Đinh Dật nhịn được làm nũng: “Vậy con sao? Con thừa hưởng ưu điểm của ba mẹ sao?”

      Đinh Phương Lĩnh nhéo lỗ mũi cười :“Con chiếm toàn bộ tính lười rồi, tính khí như hạt tiêu , còn có ưu điểm gì?” Giọng lại tràn đầy cưng chiều.

      Bị trước mặt Thẩm Trường Đông như vậy, Đinh Dật giận kêu to, khiến hai người đàn ông cười rất vui.

      Cùng ăn cơm tối xong Thẩm Trường Đông quay về trường, Đinh Dật ở lại chuyện với ba. Sau khi hỏi cuộc sống đại học thế nào Đinh Phương Lĩnh liền đổi đề tài: “Ba ngờ con sớm như vậy.”

      Đinh Dật thấp thỏm trong lòng, rốt cuộc cũng tới. Bởi vì đủ loại nguyên nhân, vẫn chưa chuyện với Thẩm Trường Đông cho ba nghe, sau đó lại gặp ông bà Thẩm, nghĩ thầm quan hệ giữa ba với bọn họ tốt như vậy khẳng định sớm cho ba biết, có thể trành trahnh1 chuyện đương, bởi vì từ khoảng cách với ba, cảm giác rất khó mở miệng chuyện.

      Hôm nay khi ba nhìn thấy Thẩm Trường Đông cười hòa ái dễ gần cũng có dáng vẻ giât mình, Đinh Dật yên lòng lại nghĩ rằng lúc này lại đột nhiên như vậy, vì vậy phản xạ có điều kiện hỏi: “Tại sao, ba cảm thấy Thẩm Trường Đông có vấn đề sao?”

      Đinh Phương Lĩnh thở dài: “Ba nhìn Thẩm Trường Đông lớn lên từ bé, có thể có vấn đề gì? Ba đối với chuyện chứ đối với người, ba chỉ cảm thấy hai đứa xác định quan hệ hơi sớm, bác Thẩm còn muốn đính hôn trước, ba đồng ý.”

      Bác là nóng lòng, Đinh Dật đỏ mặt:“Bọn con vẫn là học sinh, đính hôn gì chứ.”

      Đinh Phương Lĩnh lập tức : “Đây là vấn đề mấu chốt, với tính cách của con và Trường Đông chắc chắn dừng lại ở đại học, mỗi người học ngành khác nhau, về sau con đường nghiệp cũng giống nhau, chênh lệch quá lớn, quyết định quá sớm sợ tương lai hai đứa hối hận.”

      Đinh Dật xem thường những thứ này, phải nhất định đồng hành mới có thể ở bên nhau.

      Đinh Phương Lĩnh chuyển giọng: “Cũng được, việc đời khó đoán, chừng hai đứa có thể thuận buồm xuôi gió, đến lúc đó nhất định có người nhượng bộ.” Là ông thiên vị, ông hy vọng con chịu uất ức, Thẩm Trường Đông cũng là người phong lưu, ai có thể để cậu chịu uất ức chứ. Nhưng chuyện tương lai ai trước được, kệ bọn họ thôi.

      Lời này của ba hai năm sau Đinh Dật mới hiểu. Trong thời gian này, ngừng cố gắng, rốt cuộc có bước đột phá, khi kết thúc năm hai giống như đa số các bạn trong ngành chuẩn bị thi G thi T.

      Chỉ là tiếng của quá kém, cũng may mẹ về nước, chuyện trong nhà có bà xử lý, kỳ nghỉ hè mới bắt đầu ôn luyện.

      Thẩm Trường Đông về nhà mấy ngày lại quay về Bắc Kinh nhìn đọc sách hỏi: “Em quyết định du học sao?” Đinh Dật ngẩng đầu:“ thể khẳng định bởi vì em phát tiếng của em tốt, nếu như có thể nhận học bổng của trường nào tốt có thể .”

      Thẩm Trường Đông tự giễu nước: “ cách nào du học chứ gì là học bổng.” Đinh Dật suy nghĩ chút rồi trả lời:“Cũng đúng chỉ là có thể ở trong nước phát triển chuyên ngành cũng tệ.”Trường đại học M rất ít nam sinh, nam sinh ưu tú càng ít hơn, với thành tích ưu tú cùng với vóc dáng thanh lịch, rất dễ tìm việc.

      Thẩm Trường Đông trầm giọng hỏi: “Em du học lại muốn ở trong nước?” Đinh Dật nhìn sắc mặt cậu có gì đó bất thường, vội vàng : “Cũng phải.......Em nhất định phải du học, hơn nữa cũng có thể cùng em.”
      Thẩm Trường Đông vẫn tức giận: “Làm sao có thể ? Lấy tiền mồ hôi nước mắt của ba mẹ còn gì là người.”

      Đinh Dật chưa từng nghĩ qua du học cùng Thẩm Trường Đông, hình như từng nghe nam sinh du học đều lấy vợ ở nhà, sau đó đưa học cùng. Thấy sắc mặt Thẩm Trường Đông tối sầm, Đinh Dật dám suy nghĩ lung tung, vội vàng nghiêm mặt : “Làm sao như vậy chứ, chúng ta cùng nhau thi, tiếng của tốt như vậy, chừng là đưa em học cùng đấy.”

      Nghĩ lại có năm khóa nhận được học hổng của trường đại học ở , Thẩm Trường Đông ngoan ngoãn cùng học tập, tham gia cuộc thi với , mặc dù cơ hội rất ít nhưng vẫn hy vọng.

      Mỗi ngày đều ở phòng tự học, ký túc xá, mỗi ngày ngủ hơn năm tiếng, kiên trì nửa tháng, học đến cuốc sách cấp năm, môn thí nghiệm bắt đầu nên Đinh Dật thể quay về trường.

      Lúc ngồi trước máy tính đột nhiên biết mã cos là gì, lập tức bối rối. Nửa tháng học văn khiến quên ký hiệu số học cùng chuyên ngành.

      Thân là đầy tớ của người khác, Thẩm Trường Đông mạo hiểm trước, tham giai cuộc thi, thi xong muốn truyền kinh nghiệm cho “lãnh đạo” phát ra nữ lãnh đạo của cậu ngồi ngẩn người, sau khi nhìn thấy cậu câu:“Em từ bỏ.”

      Thẩm Trường Đông mờ mịt: “Cái gì?”

      Vẻ mặt Đinh Dật chợt sáng hơn nhiều, hắng giọng : “Em từ bỏ GRE, cái gì mà đất nước đẹp, tiếng khó như vậy, em !”

      tiếc tiếc, có “bỏ” mới có “tiếc”, nếu như bỏ chỉ muốn lấy được đến lúc tiếc vì mình hiểu, cho dù có như ước muốn nhưng lại mất thứ quan trọng hơn. Vì vậy, trong giây Đinh Dật quyết định từ bỏ, có lẽ đây phải là lý trí quyết định, có lẽ nhiều năm sau thể hối hận nhưng tại quyết định làm như vậy.

      Thẩm Trường Đông thở dài trong lòng nhưng vẫn cười ủng hộ, cậu vừa thi với điểm số cao, bây giờ cũng cần vì quyết định của .

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương ba mươi bảy.

      Đối với bất cứ ai mà , hạ quyết tâm học tiến sĩ phải là chuyện dễ dàng, nhất là con , nhất là bây giờ có đủ các loại giễu cợt “nữ tiến sĩ”

      Đinh Dật cũng tránh khỏi, cũng băn khoăn, vốn dĩ du học định học thạc sĩ, hoặc tốt nghiệp đại học làm kỹ sư, loại suy nghĩ này ở năm ba đại học có chút thay đổi.

      Lần đó trong buổi họp, có ba giáo sư ở ba phòng nghiên cứu đưa ra những phương hướng cho bọn họ, sau đó là chủ nhiệm......Cũng là giáo sư hướng dẫn sau này của Đinh Dật......Giáo sư Vương thay đổi mọi phương hướng khác với ba giáo sư kia, giảng phương hướng nghiên cứu kỹ thuật, mà chuyện các con số với mọi người: “Năm ngoái, tổng giá trị nhập khẩu của Trung Quốc là XXX, nhập khẩu chiếm tổng giá trị nhập khẩu là (XXX tỷ dollar) XX%, là năm nhập khẩu dầu hỏa và dầu tinh chế của Trung Quốc, tất cả các loại thép, quặng sắt chiếm tổng số kim ngạch X lần.”

      Giáo sư chỉ ra ngành công nghiệp này có liên quan đến vận mệnh của đất nước, nhà nước rất coi trọng phát triển ngành công nghiệp, “kế hoạch mười năm”, ràng chỉ ra cần thiết của việc phải tập trung vào phát triển ngành công nghiệp. xong, mọi người có chút kích động.

      Ngay sau đó giáo sư cũng rất nhiều điều khiến mọi người khó có thể quên: “Chúng ta là sinh viên của trường đại học A, thể tranh giành chém giết nhau vì chén cơm với kỹ sư, chúng ta phải gánh vác trách nhiệm xã hội nhiều hơn, ít nhất phải vì người khác mà sáng lập tạo ra chén cơm.” “Chúng ta là học sinh trường đại học học A, trải qua thời kỳ dài học tập, có cơ sở lý luận vững chắc, phải làm những chuyện người khác thể làm được.”

      Thẩm Trường Đông bận tìm kiếm người kế nhiệm chức chủ tịch hội sinh viên, làm cán bộ cũng có thể rèn luyện bản thân, năm hai là phó chủ tịch, năm ba là chủ tịch, chỉ rèn luyện bản thân còn có năng lực giao tiếp với các ban tổ chức, cũng làm cho bản thành tích của cậu sáng lạng hơn.

      Khó có cơ hội Đinh Dật đến tìm, Thẩm Trường Đông vội vã xử lý công việc, ra ngoài ăn cơm với . Quán cơm ở đối diện trường, thức ăn ngon lại rẻ, rất được sinh viên đại học M thích, vì vậy bên trong có rất nhiều sinh viên.

      Sau khi vào ngừng có người chào Thẩm Trường Đông, cho đến khi ngồi xuống mấy nữ sinh ngồi bên cạnh vẫn ngừng nhìn bọn họ, còn sáp lại gần thảo luận xôn xao.

      Thẩm Trường Đông có chút bất an: “Thôi chúng ta đổi cửa hàng khác .”

      Đinh Dật trừng mắt nhìn cậu: “ làm gì trái với lương tâm sao? Sao lại sợ người khác nhìn!”

      Thẩm Trường Đông cười khổ: “ có cách nào, quá nhiều người biết , nhất định em cảm thấy kỳ cục, sao cả.”

      ngờ ở chung chỗ với Thẩm Trường Đông còn có thể chiên nghiệm cảm giác làm người nổi tiếng, mặc dù thoải mái nhưng Đinh Dật vẫn cố chấp: “ phải em thể gặp người khác nên sợ họ nhìn!”

      Món ăn còn chưa được đưa lên, mấy nữ sinh ngồi bàn bên cạnh chọn người đại diện, tên Oa Oa Kiểm bưng ly nước tới chào hỏi: “ Thẩm, đây là bạn sao? xinh đẹp!”

      Miệng lưỡi ngọt vô cùng, Đinh Dật cười cười với , tiếp tục hỏi: “Chị học trường nào, học ngành gì?”

      “Đại học A ngành điện tử.” Đinh Dật chút suy nghĩ trả lời.

      “oa” tiếng : “Chị lợi hại, em có trai cùng ngành với chị, bây giờ học tiến sĩ ở nước ngoài.”

      Đinh Dật mỉm cười: “Vậy sao? Chị lợi hại như em, chị học tiến sĩ trong nước.” lại hỏi mấy câu mới quay về bàn, mơ hồ nghe thấy bàn bên cạnh “nữ tiến sĩ”, Đinh Dật mỉm cười trong lòng: “Bây giờ bắt đầu rồi sao?”

      Thẩm Trường Đông nhăn nhó: “Em quyết định học thẳng lên tiến sĩ sao?”

      Món ăn được đưa lên, Đinh Dật vừa ăn vừa trả lời: “Đúng vậy, nghe giáo sư Vương hướng dẫn sinh viên rất tốt, khác gì học ở nước ngoài, em quyết định thử chút.”

      “Sao lại quyết định học thẳng tiến sĩ học thử thạc sĩ chút.”

      Đinh Dật lắc đầu: “Bây giờ em mới hiểu, đối với khởi đầu mới cao hơn, tốt nghiệp đại học chính quy thể tìm được việc. Hai năm học thạc sĩ cũng chỉ là công trình luyện tập, chỉ trở thành người làm việc như thế nào, đào tạo như vậy đủ xa, cảm giác như phải thành tựu của ngành giáo. Tiến sĩ toàn diện hơn, có thể thực hành lý thuyết học được trong những năm qua, hơn nữa sau khi tốt nghiệp có thể trở thành người bản lĩnh trong bất kỳ phương diện nào đó.”

      hơi tất cả mọi thứ, Đinh Dât cảm thấy nhõm, uống vài ngụm nước tiếp tục :“ ghét em sao? Nữ tiến sĩ!” Thẩm Trường Đông nhìn có chút tức giận.

      Nhìn ánh mắt tội nghiệp của nhìn mình, Thẩm Trường Đông cười khổ: “Mình nào dám ghét bạn!”

      Đinh Dật vội : “Vậy sao tức giận?”

      tức giận là bởi vì từ trước đến giờ em đều quyết định mọi việc mà bàn với ! Em quyết định rồi mới cho biết, còn cho biết chỉ là tình cờ nghe được!”

      Thấy cậu tức giận, Đinh Dật hơi sợ: “Hôm nay em tới đây là để với chuyện này, chỉ là chưa kịp , hơn nữa, là người đầu tiên em , ba mẹ em còn chưa biết.”

      Nghe ba mẹ Đinh còn chưa biết, sắc mặt Thẩm Trường Đông có chút thay đổi, đinh Dật tiếp: “ sao? Sau khi tốt nghiệp có tính toán gì chưa?”

      Thẩm Trường Đông tức giận: “Còn có thể có tính toán gì, tìm việc, vợ muốn học tiến sĩ, chỉ còn cách ra ngoài kiếm tiền nuôi gia đình.”

      Đinh Dật đỏ mặt: “ ra cũng cần thiết.......em học tiến sĩ cũng có học bổng, hơn nữa còn có ba mẹ.”

      Thẩm Trường Đông lắc đầu: “Như vậy sao được, kết hôn còn muốn ba mẹ nuôi sao?”

      “Kết hôn? Có sớm quá ?” Đinh Dật phản kháng, là, chuyện lớn như vậy còn chưa bàn với , còn trách trước, hừ, ai kết hôn với ! Đinh Dật oán thầm trong bụng.

      Thẩm Trường Đông để ý tới phản kháng của , chỉ kêu ăn cơm.

      Có thể con đường của Đinh Dật rất may mắn, năm đó sau khi giằng co với GRE, lần nữa lại hiểu môn học điện tử hơn, mình thiết kế, khó khăn lớn nhất của Đinh Dật là hệ thống đo tốc độ thanh nhưng vẫn hoàn thành xuất sắc, làm trợ giảng cho khóa , ngờ kia là học trò của giáo sư Vương, nghe muốn học lên tiến sĩ, giáo sư Vương rất hài lòng, chỉ còn chờ thành tích học tập. Thành tích của Đinh Dật cao lắm nhưng may mắn phần lớn những người được chọn đều ra nước ngoài học, có người chọn học thạc sĩ, loại bỏ bớt được đối thủ cạnh tranh!

      tảng đá rơi xuống, rốt cuộc Đinh Dật có tâm tư vui đùa, mặc dù luận văn cũng rất tốn sức, dù sao cũng vì kế sinh nhai. Thẩm Trường Đông cũng phản đối, phỏng vấn đánh đâu thắng đó có gì cản được nhưng cậu có chút do dự: “Làm nhân công vụ ở bộ S, em có chê nghèo ?”

      Đinh Dật “Ha” tiếng: “Vậy tốt, tránh cho người lớn em học tiến sĩ nuôi gia đình, lần này ai có thể .”

      Thẩm Trường Đông vỗ đầu : “ có tiền đồ, chỉ nghe tuổi trẻ hay nổi loạn, phải suy nghĩ kỹ.” Kết quả cậu từ chối chức vụ ở bộ S làm nhân viên tư vấn tức gần chết, nhưng vài năm sau khi Thẩm Trường Đông lấy tư cách giám đốc điều hành công ty quyên góp, nhân viên tư vấn năm đó trở thành phó bí thư của bệnh viện nở nụ cười vui mừng. Dĩ nhiên đó là chuyện sau này.

      Ăn cơm xong dạo phố xem phim, hai người làm hết những chuyện mà những đôi nhau hay làm, nhìn thời gian còn sớm, Đinh Dật phải về nhà bị Thẩm Trường Đông níu lại: “Tối nay đừng về, nhớ em lắm.”

      Nghe hiểu ý trong lời của cậu, Đinh Dật có chút ngượng ngùng: “Hôm nay thứ sáu, em phải về nhà phải về ký túc xá.”

      Vừa tối chỗ tối trong khúc quanh, Thẩm Trường Đông ôm , chóp mũi đều là hương thơm của Đinh Dật, nhịn được thở dài:“ với ba mẹ là em ở lại tự học, dù sao cũng phải là lần đầu tiên về.”Việc học của chủ nhật thường tự học tới đêm khuya là chuyện bình thường, còn phải quan tâm ba mẹ, lạnh nhạt với cậu là điều tất nhiên, cậu muốn phản kháng, tranh thủ giành quyền lợi của mình.

      Ngày hôm sau tỉnh dậy từ trong lòng cậu, Đinh Dật nhận ra điều là khi Thẩm Trường Đông quyết tâm phải làm gì đó cách nào chống đỡ.

      Biết Thẩm Trường Đông hung hãn, có chuyện cũng có can đảm mở miệng. Lúc còn do dự trái thử dò xét phải đánh Thẩm Trường Đông chợt lộ vẻ mặt kinh dị: “Chẳng lẽ em muốn chia tay với !”

      “Hả?” Đinh Dật hoảng hốt: “Đâu có!”

      Sắc mặt Thẩm Trường Đông tốt: “Vậy sao em cái gì mà ngộ nhỡ em rời khỏi , ngộ nhỡ về sau ở bên cạnh , nếu có chuyện gì sao lại như vậy?”

      Thấy giông bão sắp đến, Đinh Dật cảm thấy khí lạnh bao quanh, phải là người có thể đấu trí, định thẳng, chết chết vậy!

      Sau khi hạ quyết tâm, Đinh Dật lưu loát:“Giáo sư Vương là giáo sư hướng dẫn của em, thầy năm nay có hai sinh viên được cử học tiến sĩ, đây là danh sách thầy nghĩ có thể tốt cho sinh viên, Thẩm Quyến là nơi có thể tuyển thẳng nên thầy định giới thiệu em, hỏi em có ý kiến gì ?”

      Thẩm Trường Đông “Hừ” rồi : “Sau đó em đồng ý?”

      Đinh Dật chột dạ cười: “Em em cần suy nghĩm nhưng thầy Vương là người tốt, nếu khong thể học tiến sĩ rất tiếc.”

      Thẩm Trường Đông thở dài: “Dù sao cũng từ chối ở bộ S, ở Bắc Kinh cũng có gì khác.”

      Đinh Dật vui mừng: “ như vậy là đồng ý.”

      Thẩm Trường Đông lại thở dài tiếp tục :“Nếu tiếp tục than thở chưa già mà yếu, người ta gả cho gà theo gàm sao cưới em còn bị em xoay quanh chứ?”Nhìn Đinh Dật vui mừng lại nhịn được đả kích: “Đừng vui mừng quá sớm, chú vừa tới Bắc Kinh, em lại hai năm bọn họ rất đau lòng.”

      Đinh Dật bị cậu câu đứng hinh, như quả bóng xì hơi ngồi ghế salon.......bọn họ nhất định mắng bất hiếu.

      thể bội phục Thẩm Trường Đông, chỉ lời thề son sắt chăm sóc tốt cho khiến ông bà Đinh yên tâm, hơn nữa chú chín đều ở Thâm Quyến, thể quen, từ từ bọn họ cũng có thể thích nghi, dù sao phải là lần đầu tiên Đinh Dật xa nhà.

      Việc đời khó đoán, hình như ông trời hài lòng với tính toán của con người, lươn luôn có chút việc ngoài ý muốn làm hỏng kế hoạch, vừa hết kỳ nghỉ hè, mọi người còn đắm chìm trong ly biệt, Đinh Dật bỗng nhiên ngất xỉu được đưa vào bệnh viện.

      Thẩm Trường Đông nhận điện thoại vội vàng chạy tới bệnh viện, đối diện với Đinh Phương Lĩnh chưa từng nghiêm nghị như vậy, ngay cả Kỷ Vân từ trước đến giờ tức giận cũng bị mây mù che phủ. Thẩm Trường Đông chột dạ, sắc mặt trắng bệch, run run hỏi: “Đinh Dật thế nào?”

      “Cậu còn dám hỏi thế nào? Cậu.......” Đinh Phương Lĩnh nhịn được tức giận, bị Kỷ Vân kéo cái mới tạm thời im lặng, khẽ quát: “Cậu theo tôi!”

      Tìm chỗ có thể chuyện, Đinh Phương Lĩnh trừng mắt nhìn cậu nên lời, với Kỷ Vân: “Em hỏi nó .”

      Thẩm Trường Đông gấp đến nỗi muốn phát điên cũng dám thúc giục, trong lòng mơ hồ chợt có suy nghĩ, sốt ruột nữa.

      Kỷ Vân nhíu mày : “Đinh Dật mang thai, hai đứa sao lại như vậy.......”

      Suy đoán là , Thẩm Trường Đông nhịn được hỏi: “Bây giờ ấy thế nào? Mẹ con có bình an ?”

      Đinh Phương Lĩnh câu “mẹ tròn con vuông” sợ hết hồn, nhịn được : “Cậu có ý gì?”

      Xem ra Đinh Dật có chuyện gì, Thẩm Trường Đông gấp nữa, với hai người:“Chuyện này là cháu đúng nhưng mà nếu như thế cháu muốn xin chú đồng ý chuyện hôn của cháu và Đinh Dật, cháu lập tức gọi điện thoại cho ba mẹ xin phép bọn họ chuẩn bị hôn lễ.”

      Kỷ Vân có chút do dự: “Hai người còn trẻ, hơn nữa Đinh Dật còn học, bây giờ kết hôn quá sớm.”

      Thẩm Trường Đông trả lời ngay: “ yên tâm, bọn cháu tốt nghiệp đại học, bây giờ cháu làm, sau này có thể cho Đinh Dật cuộc sống đầy đủ, về phần học tiến sĩ, theo cháu được biết có thể bảo lưu năm.” Giọng lễ phép lại kiên định.

      Kỷ Vân nhìn về phía chồng chỉ thấy sắc mặt Đinh Phương Lĩnh từ từ hòa hoãn: “Xem như cậu có trách nhiệm nhưng hai bác thể quyết định được, cậu tự mình vào với Đinh Dật .”

      Thẩm Trường Đông với Đinh Dật sao có thể thông chỉ là bị đánh chửi trận. Hôn lễ tổ chức vào tháng mười, đơn giản mà sang trọng, Đinh Dật là người đầu tiên trong đám bạn kết hôn sau khi tốt nghiệp, khó tránh khỏi có chút phiền não: “A! Thẩm Trường Đông khốn kiếp, kết hôn gấp như vậy người ta nhìn cũng biết là có con mới cưới, về sau làm sao em có thể gặp người ta đây.”

      Thẩm Trường Đông thản nhiên đáp: “Về sau khi các bạn của em kết hôn, con chúng ta lớn rồi, đến lúc đó bọn họ hâm mộ em, làm sao cười em chứ, em biết phụ nữ sinh con sớm tốt thế nào sao?”

      Sinh con sớm có chút lợi ích đó chính là theo cầu của giáo sư Vương, giúp bảo lưu năm, chuyển sinh viên khác đến Thâm Quyến, sang năm tuyển , cách khác cần phải rời khỏi ba mẹ, có thể vì họa được phúc.

      “Như vậy có thể thấy con chúng ta là phúc tinh.” Thẩm Trường Đông cười đắc chí.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Ngoại truyện: Mỗi người đều có tương lai riêng.


      Bởi vì thành thói quen, sau khi Đinh Dật chuyển ngành, vẫn đổi phòng vẫn ở ký túc xá dành cho ngành xe hơi. Đến năm tư, mọi người đều có hướng riêng trừ Đinh Dật, Hồ Giai vẫn ở lại tiếp tục học, Triệu Hiểu Đông Mỹ cùng bạn trai, Dương Lộ Lộ là sinh viên ưu tú được sang Đức làm sinh viên trao đổi.

      Triệu Hiểu Đông tốt nghiệp chuyên ngành chính quy cũng được học bổng toàn phần, vốn dĩ muốn học ở trong nước rồi mới ra nước ngoài nhưng bạn trai có ý kiến: “Em học thạc sĩ cũng thành tài, ra nước ngoài lại phải học lại. Ở nhà học ba đến năm năm, em có bao nhiêu tuổi thanh xuân? Em dùng tiền mua việc là phương pháp tốt nhất.” Gia cảnh nhà cậu ta rất tốt, cần học bổng cũng có thể nuôi sống bạn ở nước ngoài.

      Trong lòng cảm động, Triệu Hiểu Đông vẫn có chút băn khoăn, quay lại ký túc xá càu nhàu:“Bọn mình còn chưa kết hôn phải tiêu tiền của ấy, ngày sau nhất định thua thiệt, hơn nữa bây giờ chuyện tình cảm thể trước, ngộ nhỡ sau khi ra nước ngoài bọn mình chia tay, mình quen ai lại có học bổng rất thê thảm.” Nhìn Dương Lộ Lộ chăm chú chơi trò chơi may tính hâm mộ : “Như bạn tốt hơn, hoàn toàn dựa vào chính mình, cần phải dựa vào ai.”

      Dương Lộ Lộ liếc nhìn : “Chị hai, chị cười nhạo em có ai sao?”Học xong đại học vẫn đơn, phải có người theo đuổi, chỉ là con mắt của Dương tiểu thư ưng ai, hay : “Tự cũng có thể làm cần gì phải có đàn ông?”Lời này tuyệt đối là chân lý, đổi bóng điện, bắt chuột đánh gián, Dương Lộ Lộ đầy đủ yếu tố khiến cho con trai ở cạnh có cảm giác an toàn. Trong ký túc xá, ngoại trừ đánh nhau thể thắng Đinh Dật, bất luận là gì đều hơn.

      Triệu Hiểu Đông dám khiêu chiến với ấy vội vàng : “Tuyệt đối dám, mình chỉ muốn hỏi ý kiến chút.”

      Lúc này Dương Lộ Lộ mới nghiêm mặt :“Mình cảm thấy người cậu đúng, dùng tiền mua thời gian, là cuộc mua bán khá ổn. Chuyện gì mà có mối lo chứ? Nếu như bạn cùng cậu ấy về sau mới hối hận, ở mình nơi đất khách, câu ấy có tiền rãnh rổi, chỉ số lo lắng quá lớn.”

      ra căn bản Triệu Hiểu Đông quyết định, vẫn như cũ muốn suy nghĩ chút, mọi người đều biết vì vậy cùng Dương Lộ Lộ khuyên .

      Sau khi Triệu Hiểu Đông đồng ý liền thở dài:“Mình biết nam sinh như Thẩm Trường Đông có nhiều, cậu ấy muốn Đinh Dật theo cậu ấy.”

      Đinh Dật kêu la: “Tại sao lại lôi mình vào?”Tại sao tất cả mọi người đều nghĩ Thẩm Trường Đông hy sinh rất nhiều, vốn dĩ cậu muốn ra nước ngoài, bây giờ được như ý muốn, mới là người bị trói chứ.

      Lần trước Điền Hùng đến tìm nếu như đồng ý, công ty ta có thể ký hợp đồng với , cung cấp học bổng cho ra nước ngoài nghiên cứu, sau khi về nước phục vụ công ty thời gian nhất định là được, thời gian lâu, điều kiện cũng rất tốt, Đinh Dật suy nghĩ kỹ nên từ chối.

      Thứ nhất muốn vào công ty Nhật, muốn bán mạng cho người Nhật, xét về phương diện khác chính là Điền Hùng.

      Càng tiếp xúc nhiều với Điền Hùng, Đinh Dật càng sinh ra ác cảm với ta, ngoại trừ bản thân rất ưu tú, Điền Hùng chỉ là người làm cho người ta thể bắt bẻ. Nghĩ xấu về người khác, Đinh Dật vẫn cảm thấy áy náy, có lần nhịn được thử dò xét:“Có bao giờ nghĩ tôi tiếp cận với là có ý đồ khác ?”

      Điền Hùng có chút kinh ngạc, sau đó cười: “ đơn thuần như em làm gì có dụng ý gì khác.” Dừng chút nhìn :“ ra có lúc hy vọng em có cầu gì đó với .”

      Đó là bởi vì ta biết, ngộ nhỡ “cầu xin” là thứ gì. Đinh Dật dám nhìn ánh mắt ta, quá kiên định, chịu nổi. Dù sao nợ nần gì vẫn tốt hơn, Đinh Dật thích chơi với người hay giấu diếm, cho nên tiếp xúc với Điền Hùng càng ít tiếp xúc càng tốt.

      Phải làm đề cương luận văn, Đinh Dật nhờ Ngụy Hoa Tĩnh tìm tài liệu, máy tính lại hư,, mấy cái buôn bán lại tự động mở chắc là nhiễm vi rút. Đinh Dật quyết định tạm nghỉ nhờ Dương Lộ Lộ giúp kiểm tra.

      Trong ký túc xá chỉ có máy tính công cộng, Hồ Giai mới dùng lúc nãy, tắm chưa về, hai người kia ở ký túc xá, chuyện gấp phải làm, Đinh Dật kịp với Hồ Giai.

      Hình như Ngụy Hoa Tĩnh ở Mỹ tương đối nhàm chán, gửi tài liệu cho còn thêm bài thơ: “Cũng ngày này năm ngoái ở Newyork, WTO hợp bin la đen. biết năm nay WTO đâu, bin la đen vẫn cười như gió mùa thu.”

      Đinh Dật bị chọc, muốn lên trang web BBS phát hỏa, lại phát được mở, nhưng phải của trường bởi vì nhận ra đó là trang web BBS của đại học M.

      thể giải thích chút, sức ảnh hưởng của trang web BBS đại học M lớn, chỉ là vùng đất , hầu hết sinh viên đều chọn trang web BBS của trường có sức ảnh hưởng lớn để trao đổi, dĩ nhiên cũng có những chàng trai khoa văn cua các đẹp, vậy Hồ Giai vừa làm gì?

      Sau khi Hồ Giai tắm xong quay về, Đinh Dật cũng nhận xong tài liệu, Hồ Giai nhìn chằm chằm máy tính có chút sững sờ, Đinh Dật với : “Máy tính mình hư, mượn máy tính này dùng chút, bạn để ý chứ?”

      Hồ Giai cười ngượng: “Dĩ nhiên , bạn cứ dùng .” Lúc quay đầu dọn đồ lại :“Mình có bạn học ở trường đại học M, quản lý trang web BBS, bọn mình thường lên đó chuyện chút."

      Giải thích xong gian xung quanh chợt yên tĩnh, hình như có thể nghe được tiếng hít thở của nhau. Đinh Dật “Uhm” phá vở im lặng, cười : “Tên của bọn họ rất dễ thương nhìn vào có thể thấy có rất nhiều đến từ mọi nơi.” Giọng nhàng như có chuyện gì.

      lát sau hai người kia cũng quay về, chuyện xem như bỏ qua, Đinh Dật phải là người rộng lượng, nhưng hiểu có số việc có truy cứu nữa cũng có nghĩa gì chỉ làm phiền não mà thôi, nắm chặt tương lai trong tay là được rồi Đây là điều nhận ra trong hai năm, xem nhiều sách tốt, những có thể tu sửa bản thân còn có dưỡng tính.

      ---------------------

      Ngoại truyện: Vợ .


      Cùng giáo sư Vương sang Hong Kong tham dự seminar, Đinh Dật mang rất nhiều thứ, đều là mẹ cho cháu trai Kỷ Thiên Hằng. ngờ khi còn bé nghịch ngợm được Lâm Lâm dạy thành tích đột nhiên tăng nhanh, sau khi tốt nghiệp bất ngờ được trường ở Hong Kong nhận, cậu trúng trường danh giá nhất Hong Kong, khiến mọi người trong nhà đều vui mừng.

      Nếu ở thời cổ đại mẹ làm Thái hậu nhất định nuông chiều dung túng cháu trai, nhìn túi to túi , Đinh Dật nhịn được oán thầm, lại nhịn được mở miệng: “Mẹ, sao con cảm thấy mẹ đối với tên tiểu quỷ kia tốt hơn con?”

      Nghe thấy giọng con tràn đầy mùi giấm, Kỷ Vân cười mắng: "Mẹ đối với hai đứa tốt sao? Hai đứa ai bận việc nấy, ném con trai ở chỗ mẹ, ít nhất mẹ để nó thiếu ăn thiếu mặc.”

      Sau khi Kỷ Vân về nước là nhân viên nòng cốt của bệnh viện, công việc cực kỳ bận nhưng vợ chồng ông bà Thẩm đều ở Nam Kinh, tuổi còn , còn thời gian dài mới về hưu, mặc dù rút ngắn thời gian đến Bắc Kinh, nhưng vẫn thể chăm sóc tốt con trai. Mặc dù Thẩm Trường Đông cùng Đinh Dật mời bảo mẫu nhưng vẫn yên lòng nên đành làm phiền Kỷ Vân.

      Cũng may con trai thừa hưởng nét đẹp của cả ba mẹ, ngày thường đáng như hoa như ngọc, ngay cả lúc tỉnh cả ngày khóc nháo khiến hai người ôm cậu nhóc đau cả xương, ngay cả Đinh Phương Lĩnh phê bình hai người chưa kết hôn mà có con cũng bị cháu trai mua chuộc.

      Hình như muốn chọc tức bà ngoại, Thẩm Tuyển quơ chân múa tay về phía Đinh Dật, trong tay còn cầm bánh, bị cơ thể tròn vo của cậu nhóc đè xuống, nếu phải Đinh Dật có công phu ổn tí nào, đúng là chịu nổi, giả vờ giận vỗ mông con trai, Đinh Dật ôm con trai lại kêu to: “Mẹ, thằng bé nặng hơn rất nhiều, phải mẹ nuôi heo chứ?”

      Đinh Phương Lĩnh thả tờ báo trong tay xuống, ôm đứa bé trong lòng Đinh Dật quát lớn: “ làm mẹ rồi còn lung tung gì, con trai con là heo, vậy con là gì? Hồi bé con còn mập hơn nó.” Hu hu, ba có cháu trai liền quên mất con , giống như trước muốn gì được đó. Đinh Dật buồn bã nhìn con trai vai ba ăn bánh, cậu nhóc nhếch miệng cười, nghiêng đầu sang chỗ khác tiếp tục ăn, để Đinh Dật mình buồn bực.......con trai mới hai tuổi biết cười nhạo , còn biết trêu ghẹo ai chứ?

      Ăn cơm xong, Đinh Dật đùa giỡn với con trai cho đến khi cậu nhóc ngủ thiếp , Thẩm Trường Đông vừa về nhà mẹ vợ, hai tháng trước cậu vừa xây dựng nghiệp, bây giờ là giai đoạn bận rộn nhất.

      Vội vã ăn cơm mẹ vợ để phần, Thẩm Trường Đông đưa vợ con về nhà, đặt con trai ngủ say lên giường, Thẩm Trường Đông ôm eo thở phào nhõm, ngày bận rộn kết thúc.

      Đinh Dật giúp cậu chuẩn bị nước tắm, sau khi kết hôn mặc dù Đinh Dật phải người vợ hiền vợ đảm nhưng vẫn chăm sóc tốt chồng con.

      Nhìn ánh đèn nhu hòa cùng nước ấm Đinh Dật chuẩn bị, Thẩm Trường Đông cảm động.

      “Được rồi, nước ấm vừa đủ, tắm .”Đinh Dật đứng dậy muốn ra khỏi nhà tắm bị Thẩm Trường Đông ngăn lại, ôm lấy , cúi đầu bên tai : “Thời gian còn sớm, tắm rồi mới làm việc khác lãng phí thời gian, chúng ta tắm cùng nhau .”

      Đinh Dật bị cậu hôn ngứa tai, mặt đỏ bừng:“Đừng càn quấy, mau tránh ra.”

      Thẩm Trường Đông để ý, bắt đầu từ tai, nhàng hôn lên, tay nhanh chóng giúp cởi quần áo, Đinh Dật nhũn người, cách nào chống đỡ cơ thể bị Thẩm Trường Đông kéo ngã vào bồn tắm.

      lúc sau bồn tắm vơi nửa, làm cho cả phòng tắm ướt nhẹp, câu đầu tiên của Đinh Dật là: “ lau dọn nhà tắm.”

      Cậu để ý , Thẩm Trường Đông vội vàng lau khô hai người, sau khi đưa lên giường liền hôn hung tợn hơn.

      Ngày hôm sau, hai người bị tiếng gõ cửa làm cho tỉnh lại, Thẩm Trường Đông mở cửa, Thẩm Tuyển thấy bộ dáng ba mẹ thiếu ngủ, mẹ còn nằm giường dậy nổi, nhịn được cười : “Xấu hổ, mẹ ngủ nướng!”

      Đinh Dật bị đánh thức muốn đứng dậy bắt cậu nhóc, cậu nhóc như làn khói núp sau lưng ba tiếp tục cười , Đinh Dật phát mình mặc quần áo, dám động mạnh, lục tìm áo ngủ mặc vào, miệng bắt đầu kêu la:“Thẩm Trường Đông, con trai bắt nạt em!”

      Thẩm Trường Đông ôm con trai lên giường:“dám bắt nạt vợ ba!” Thẩm Tuyển sợ kêu to, cười khanh khách bị mẹ bắt được, Thẩm Trường Đông với Đinh Dật: “Em cũng được bắt nạt con trai !” Sáng sớm cuộc đại chiến nổ ra giường.

      ----------------------

      Ngoại truyện: Gặp người cũ nơi đất khách.


      Sau khi đến Hong Kong Đinh Dật liền liên lạc với Lâm Lâm. Lâm Lâm tốt nghiệp tài chính, vượt qua kỳ thi vào ngân hàng Bắc Kinh được cử đến tổng công ty ở Hong Kong học bổ túc, Đinh Dật khi nào đến Hong Kong nhất định phải tìm .

      Mặc dù Đinh Dật cùng giáo sư tham gia seminar nhưng cũng chỉ là kẻ cầm cờ, có nhiều đồ phải chuẩn bị, vì vậy thời gian trống rất nhiều. Đầu tiên là đưa đồ đến cho người mà mẹ quan tâm, sau đó tìm đến chỗ Lâm Lâm, Lâm Lâm đọc địa chỉ ký túc cho , Đinh Dật quyết định ở cùng ấy ở khách sạn.

      ngờ Kỷ Thiên Hằng vừa nghe thấy Lâm Lâm ở Hong Kong rất hưng phấn, nhất định đỏi Đinh Dật dẫn cậu đến, khó mới có thể gặp được người quen nơi đất khách.

      Mặc dù Đinh Dật thấy cậu vẫn còn con nít, nhìn ra cậu độc chỗ nào nhưng sau khi nghĩ lại Lâm Lâm ở Hong Kong học nửa năm, cậu ta và Lâm Lâm lại là trò, hai người có thể giúp đỡ nhau cũng tốt, vì vậy liền dẫn cậu ta cùng.

      Gặp nhau dĩ nhiên là thổn thức phen, Kỷ Thiên Hằng kêu: “Chị Thỏ, chị xem xem, bây giờ là bà mẹ con thể so với chị Lâm Lâm trẻ tuổi xinh đẹp!”

      Lâm Lân ăn mặc tri thức, khuôn mặt vốn có càng thêm động lòng người, Đinh Dật mặc tùy ý nên có tinh thần như ấy. Hơn nữa chưa tới hai mươi lăm tuổi làm mẹ của cậu nhóc hai tuổi, Đinh Dật vốn dĩ đau đầu, bây giờ Kỷ Thiên Hằng khôn mở bình biết trong bình có gì, hiển nhiên là cho rằng lớn rồi nên Đinh Dật dám đánh cậu nhưng cậu đoán sai, Đinh Dật cốc đầu cậu: “Tên nhóc chết tiệt, cậu có thể gọi Lâm Lâm sao? Gọi Lâm hoặc chị Lâm!”

      Nếu phải vị trí là nhà hàng tây sang trọng, đoán chừng dừng lại ở đó, hiểu chị họ, Kỷ Thiên Hằng dám lỗ mãng, ngoan ngoãn ăn cơm nhưng vẫn chịu mở miệng gọi chị.

      Lâm Lâm mỉm cười: “Đừng khách khí, cứ gọi là Lâm, người nước ngoài đều gọi vậy, mình cần tên tiếng .”
      Lúc này Kỷ Thiên Hằng mới vui vẻ gọi“Lâm”

      Lâm Lâm : “Vừa rồi Kỷ Thiên Hằng cũng đúng, chị cảm thấy Đinh Dật còn đẹp hơn chị, ha ha, sinh con xong thân hình vẫn thay đổi, vẫn còn tươi trẻ. đồng nghiệp trong công ty chị mới sinh con, sau thời kỳ sinh mọi người đều giật mình, cứ như già mười tuổi.”

      Lâm Lâm phải người hay xấu người khác sau lưng, giờ phút này chỉ là để quên lời Kỷ Thiên Hằng vừa , nhưng đối với bề ngoài, Đinh Dật vẫn có lòng tin, hơn nữa bây giờ cũng phải dựa vào ai.

      Vì vậy sau khi cười Đinh Dật cũng nhắc lại nữa, quả nhiên Lâm Lâm chuyển sang những chủ đề khác.

      Hai người ngồi ôn chuyện, Đinh Dật cười hỏi:“Bạn ở đây học bổ túc, phải Ngô tương tư chết sao, cậu ấy có đến đây cùng bạn ?” Trong buổi họp đồng hương lần đầu, Ngô gặp lại Lâm Lâm, lập tức theo đuổi, năm sau rốt cuộc biến Lâm Lâm thàn bạn , còn mở tiệc mời Đinh Dật như là hậu tạ. Đinh Dật cảm thấy cực kỳ hài lòng vì thúc đẩy cặp đôi này, cũng hết sức quan tâm với quan hệ của họ.

      Lâm Lâm cười : “Làm sao có thể, đơn vị ấy muốn đâu đều phải báo cáo, đến Hong Kong rất phiền toái hơn nữa chờ ấy được duyệt mình cũng học xong rồi.”

      Đều là những việc xa lạ với mình Kỷ Thiên Hằng ngồi bên nghe cảm thấy thú vị, tâm tình phiền não, sau khi ăn xong lập tức đề nghị: “Chúng ta đến quán bar ?” Bị Đinh Dật phủ quyết: “Còn quán rượu gì chứ, bọn chị muốn dạo phố, em cùng phụ giúp xách đồ.”

      Hong Kong là thiên đường mua sắm, nhưng suy nghĩ chồng xây dựng nghiệp khó khăn, Đinh Dật cố gắng nhìn những món đồ giảm giá, cũng may là phải là người làm cao cũng quan tâm sản phẩm mới của năm nay thế nào.

      Nhìn trúng cái váy, Đinh Dật muốn kêu bán hàng lấy ra mặc thử phía sau có giọng dịu dàng: “ ơi, phiền cho tôi xem cái váy này.” Giọng nghe rất quen, Đinh Dật theo bản năng quay đầu nhìn, hai người phía sau ngây ngẩn cả người, ra trái đất như vậy, đó chính là Nghê Ai Lan cùng Chu Văn Bân.

      Sảm phẩm giá đặc biệt, dừng tay lại, bán hàng nghe thấy Đinh Dật cùng Nghê Ai Lan cùng muốn xem khó xử.

      Vẻ ngoài Đinh Dật điềm tĩnh, trái tim đập loạn, chú ý tay hai người đều đeo nhẫn, rốt cuộc bọn họ kết hôn rồi nhưng như vậy sao, cũng sin hcon rồi. Nhưng đáng tiếc chính là, hai người lớn ở cạnh lúc này, xui xẻo thích cùng cái váy với Nghê Ai Lan, nghĩ đến điểm này, Đinh Dật tức giận trong lòng, khí huyết dâng tràn, sắc mặt đỏ lên, cũng biết tại sao tâm tình đột nhiên trở nên như vậy.

      Liền tranh thủ với bán hàng: “Chỉ còn cái, phải chọn cũng phải chọn? Tôi muốn nữa.” biết những lời này lịch liền nghiêm chỉn huấn luyện bán hàng, nụ cười mặt cứng đờ nhưng thể khống chế mình.

      Nghê Ai Lan lúng túng, nhân viên đưa thử, nhận được mà nhận cũng được, cho đến khi Chu Văn Bân thúc giục: “Mau vào thử .” Lúc này mới cầm quần áo vào thử.

      Cả Lâm Lâm cũng ở bên trong, mọi người đều là người quen, vì vậy chuyện mấy câu, Chu Văn Bân nhìn Kỷ Thiên Hằng: “Cậu này là?”

      “Em trai mình Thiên Hằng, học đại học L, bạn sao?Sao lại ở đây?” Nghê Ai Lan ở đây, Đinh Dật hơi tự tại chút giới thiệu với cậu ta.

      Nghê Ai Lan rất nhanh thay bộ đồ mới ra, nghe thấy Đinh Dật hỏi tiếp: “Bọn mình du lịch trăng mật, lúc quay về liền ghé qua đây chơi mấy ngày, thuận tiện mua ít đồ.”

      Đinh Dật ổn định tâm tình cười : “Vậy cũng là khéo, sao hai người kết hôn thông báo với mọi người, bọn mình còn chưa được uống rượu mừng.”

      Chu Văn Bân có chút xấu hổ: “Bọn mình có bày tiệc rượu, chỉ du kịch kết hôn.”

      nghe lời cậu ta , Đinh Dật nhìn Nghê Ai Lan mới thay quần áo khen: “ tệ, phù hợp với hình tượng của bạn.” Rồi với Chu Văn Bân: “Còn mau quẹt thẻ, xinh đẹp.”

      Nghê Ai Lan vòng tới vòng lui trước gương nhìn có vẻ vô cùng thích nhưng còn do dự, Đinh Dật phỏng đoán là vì câu vừa rồi của , khỏi hối hận, đột nhiên điện thoại vang lên, thấy tên mỉm cười: “Alo!”

      “Mẹ, mau về , bà ngoại nấu canh trứng, nếu mẹ về con ăn hết!” Bị con trai uy hiếp, Đinh Dật cảm thấy vui, vốn dĩ cho rằng là Thẩm Trường Đông ngờ là bảo bối này.

      “Bảo bối ngoan, buổi tối được ăn quá nhiều, để ít cho mẹ, ngủ sớm chút biết .......”

      Cúp điện thoại, Đinh Dật vẫn nở nụ cười giải thích: “Con mình, hai tuổi rồi, là đứa bé nghịch ngợm.” Thấy sắc mặt Chu Văn Bân cứng đờ, Đinh Dật cảm thấy tâm tình thoải mái, thản nhiên đối mặt với ánh mắt phức tạp của Chu Văn Bân: “Mình tới tham dự seminar, mấy ngày nay đều ở Hong Kong, rảnh rỗi chúng ta họp mặt.”

      ra khó chịu chỉ trong nháy mắt kia cảm giác phải người đa tình, chỉ cần nghĩ đến lớn trong nhà cảm thấy tình tràn ngập trong lòng, cần gì quá đa tình.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :