1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cấp trên là tỉ tỉ của tôi - Bằng Y Úy Ngã [ H+++++] [28c ]

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 15
      Đem Hạ Linh Tích áp lên tường, Lâm Diệc thu cúi đầu hôn lấy đôi môi gợi cảm của nàng, hai tay gấp gáp cởi nút áo sơmi.

      Lâm Diệc Thu sau khi hoàn thành việc cởi hết hàng nút áo, rời đôi môi áp cánh hoa có chút sưng đỏ của Hạ Linh Tích ra, cúi đầu xuống tìm an ủi từ hai khoản no đủ trước ngực, sau đó đem áo ngực có chút hỗn độn của Hạ Linh Tích đẩy lên , cúi đầu ngậm lấy tiểu hồng đậu trước ngực.

      “Ân…”

      Hạ Linh Tích nhịn được muốn kêu ra tiếng, nhưng lại ý thức được phía ngoài phòng vệ sinh còn có người khác nên cố gắng nhẫn nhịn.

      Cười ha ha cách hư hỏng, buông tiểu hồng đậu đứng thẳng, ngẩng đầu nhìn thấy Hạ Linh Tích cố gắng nhẫn, mặt Lâm Diệc Thu tươi cười càng tăng lên, thấy trong mắt Hạ Linh Tích có tia phẫn hận, nàng cúi đầu hàm trụ bên tiểu hồng đậu còn lại, thi thoảng lại dùng răng cắn , bàn tay kia cũng an phận mò xuống dưới hai chân Hạ Linh Tích làm trò khiêu khích.

      “Lâm Diệc Thu, em cẩn thận nếu tôi chẳng thèm để ý tới em nữa.”

      Hạ Linh Tích cố gắng đè nén xúc động, hai tay ôm lấy sắc lang người mình làm bậy, cúi đầu ở bên tai Lâm Diệc Thu cảnh cáo.

      Tiểu quỷ đáng ghét như thế nào có thể ở địa phương như vậy khi dễ nàng.

      Chính là vì cái gì mà cơ thể mình cũng lại mãnh liệt hưởng ứng?

      “Nhưng mà…”

      Lâm Diệc Thu vẫn mạnh mẽ mút lấy đỉnh nụ đào, làm cho Hạ Linh Tích lại cảm nhận được kích thích dục vọng, ngẩng đầu cùng nàng đối mặt

      “Nhưng mà, Tích, chị quá mức mê người, muốn em chị sao?”

      “Em…”

      Bị câu tu nhân kia làm xấu hổ đến mức mặt nóng lên, Hạ Linh Tích há mồm muốn mắng Lâm Diệc Thu, lại bỗng nhiên cảm thấy vẫn vùng trung gian giữa hai chân có bàn tay dò xét vào, trêu ghẹo tại động khẩu, lời trách cứ cũng bởi vậy mà đứt quãng, Hạ Linh Tích gắt gao cắn môi dưới mới làm cho mình thét chói tai.

      “Tôi cảm thấy được Hạ tổng cùng Lâm trợ lí thoạt nhìn xứng đôi lắm nha.”

      Trước bồn rửa tay của WC , nữ nhân viên tranh thủ bà tám với nữ nhân viên khác.

      Hai người hề biết, trong gian phòng vệ sinh vẫn đóng cửa nãy giờ hai nhân chính trong câu chuyện của mình hoạt sắc sinh hương , cùng nhau làm .

      “Đúng a, tôi cũng thấy hai người họ quá xứng, hình ảnh hai người cùng nhau, đẹp quá à.”

      Nữ nhân viên còn lại tranh thủ tô lại son môi cũng quên đưa ra nhận xét.

      Lúc này Hạ Linh Tích gần như hỏng mất rồi, nâng tay che miệng lại để phát ra thanh kì lạ. Mà ngón tay thon dài của Lâm Diệc Thu, lại ở cái động khẩu bên dưới hoạt động theo quy luật ra vào.

      “Thu, cần nữa đâu, rất kịch liệt…”

      Cố gắng áp chế xúc động, vẫn còn giữ chút lý trí, Hạ Linh Tích thấp giọng ở bên tai Lâm Diệc Thu cầu xin.

      cần sao?”

      bận rộn hành động, sắc lang rốt cục dừng lại động tác xấu xa của mình, sau đó lại giơ ngón tay còn lại lên, hư hỏng cười cười

      “Nhưng mà chị ràng thực hưng phấn, thực cần người ta a.”

      Hạ Linh Tích mặt vốn nóng đến đỏ rực, nay còn bởi vì Lâm Diệc Thu ra mấy lời vô sỉ như vậy nên càng thêm đỏ.

      "A a, chị tại đẹp quá.”

      Thấp giọng chuyện, Lâm Diệc Thu bỗng nhiên tách ra hai chân Hạ Linh Tích, xoay tròn xung quanh chân tâm như ma xát, hai tay càng thêm dùng sức đẩy mạnh lên .

      “Ngô…”

      Hạ Linh Tích trừng mắt nhìn Lâm Diệc Thu, tên hỗn đản này, như thế nào có thể khi dễ nàng như vậy?

      “Chị xem, bằng chứng đầy đủ, chị ràng thực thích em làm vậy.”

      Lời vô sỉ vừa thốt ra xong, Lâm Diệc Thu còn cầm lấy tay của Hạ Linh Tích làm khiến cho nàng đụng vào bộ vị tư mật tràn đầy dịch mật của bản thân, tay phải Lâm Diệc Thu lại càng ra sức làm càn bên trong.

      “Hai người cũng rảnh dữ, ở nhà vệ sinh còn chuyện tào lao về Hạ tổng cùng Lâm trợ lí.”

      Lại có thêm người tiến vào, còn mở miệng cười cười với hai người bên trong rửa tay.

      “Chẳng lẽ thấy là Hạ tổng cùng Lâm trợ lí rất xứng đôi sao?”

      “Nhưng cái chính là Hạ tổng cùng Lâm trợ lí đều là nữ a.”

      “Nữ thế nào, tôi là ship mạnh Hạ tổng cùng Lâm trợ lí nha.”

      “Được rồi được rồi, tôi cũng ship hai người họ. Mấy người cứ tiếp tục bà tám a.”

      Sau khi xong, nữ nhân viên mới đến vào gian vệ sinh khác, để hai người còn lại tiếp tục bàn chuyện thiên hạ.

    2. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 16​
      Nhà hàng sang trọng, tiếng dương cầm du dương ,lay động lòng người, còn có từng đôi từng đôi ngồi ăn dưới ánh nến, này hết thảy, đều là cơ hội tuyệt vời để cầu hôn.

      “Ngữ Du, em, gả cho ."

      Quân Việt bỗng nhiên quỳ mặt đất lấy nhẫn ra đưa tới trước mặt Thương Ngữ Du. Thương Ngữ Du lẳng lặng nhìn Quân việt, có ý tiếp nhận nhẫn.

      “Quân Việt, đứng lên .”

      Nhiều năm qua, nàng vẫn biết Quân Việt có cảm tình với mình, nàng cũng biết Quân việt mực đợi nàng, chính là trong lòng nàng vẫn còn hình bóng người.

      “Ngữ Du, đáp ứng , biết có lời ngon tiếng ngọt, nhưng dùng hành động cho em biết, gả cho là quyết định chính xác. dùng cả đời để em, bảo vệ em. …”

      Quân Việt đứng lên, vẫn là bảo trì tư thế quỳ gối cầm nhẫn, ánh mắt thâm tình nhìn Thương Ngữ Du.

      "Quân Việt, em thực xin lỗi.” Có chút bi thương nhìn Quân việt, Thương Ngữ Du bỗng nhiên nhớ tới Lâm Diệc Thu.

      Diệc Thu, tôi muốn ở bên cậu, cậu có biết ?

      “Vì cái gì?”

      Hoàn toàn nghĩ đến Thương Ngữ Du cự tuyệt mình, Quân Việt như trước vẫn quỳ, thực kinh ngạc nhìn vẻ mặt bi thương kia.

      “Em… Vẫn người, cho nên, Quân Việt, em có lỗi với .”

      có khả năng!”

      Quân Việt đứng lên kích động , nhiều năm qua như vậy vẫn đều là bên nàng, Thương Ngữ Du thích ai, có lý do gì biết

      "Ngữ Du, thầm nghĩ biết em vì cái gì cự tuyệt , em cần tìm loại lý do này.”

      “Em dối, người em thích cũng biết mà.”

      Vẻ mặt bình tĩnh làm cho Quân Việt nghi hoặc, ánh mắt Thương Ngữ Du có chút bi thương, tại sao luôn trốn tránh nàng. Là bởi vì đều là nữ nhân sao?

      " cũng biết à?”

      Quân Việt nhíu mày suy nghĩ về tất cả mọi người quen biết, chính là suy nghĩ nửa ngày vẫn là ràng.

      " ra ngoài .”

      Thương Ngữ Du đứng lên ra ngoài, khí như vậy làm cho nàng cảm thấy được khó chịu, bởi vì, phải cùng người mình ở cùng chỗ.

      “Ngữ Du, em coi người kia, rốt cuộc là ai?”

      Quân Việt đem xe chạy ra bờ biển, mở cửa sổ để gió biển thổi vào. Thương Ngữ Du thở dài, tay đặt cửa kính xe, chống cằm nhìn ánh trăng

      vì sao lại muốn hỏi nhiều như vậy?”

      chính là muốn biết, thua trong tay ai.”

      nhìn Thương Ngữ Du, Quân Việt bảo trì tư thế nhìn về phía trước, thực kiên định .

      Ngữ Du, cho biết thua ở chỗ nào, cố gắng từ điểm ấy đứng lên, sau đó đem em mang trở về bên mình.

      “……”

      Nhìn ánh trăng trời, Thương Ngữ Du trả lời Quân Việt, mà bỗng nhiên thầm

      “Người có li có hợp, trăng có lúc khuyết lúc tròn, từ xưa đến nay. Chỉ mong người trường tồn, ngàn dặm nối kết nhau.”

      Diệc Thu, cậu có biết ? Nhiều năm qua, vô luận ở đâu, mỗi lần nhìn đến ánh trăng, tôi đều nhớ tới cậu.

      “Ngữ Du!”

      “Là Diệc Thu.”

      “……”

      Quân Việt ngây ngẩn cả người, lúc này mới nhớ tới Lâm Diệc Thu cùng Thương Ngữ Du lúc gặp mặt có chút quái dị. Diệc Thu khi đó nóng lòng rời , có lẽ chỉ là vì muốn sớm chút nhìn thấy Hạ Linh Tích, cũng có thể vì muốn thấy Ngữ Du? Chẳng lẽ Diệc Thu phụ bạc Ngữ Du?

      “Tên hỗn đản!”

      Quân Việt thực sinh khí hung hăng đập tay xuống, mệt cho nghĩ tên kia cùng đều là kẻ si tình, cư nhiên lại là tên phụ bạc!

      liên quan đến Diệc Thu.”

      Thương Ngữ Du dùng ngữ khí đầy ai oán

      “Là em nàng, nhưng nàng lại vẫn trốn tránh em, bởi vì em là nữ.”

    3. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 17
      Trời chiều xuyên thấu qua bức màn chiếu lên hai người nằm giường, nữ tử tóc dài như tơ xõa ra ga giường màu trắng, đầu dựa vào trong lòng ngực người , lộ ra sườn mặt thanh tú, nhưng vẫn có thể nhìn thấy bên khóe miệng nàng là nụ cười ngọt ngào hạnh phúc. Hình ảnh của tình tốt đẹp a…

      Nếu như tên hỗn đản nào đó làm ra mấy hành động vô lại có lẽ bức tranh tình này kéo còn kéo dài. Lâm Diệc Thu cho dù ngủ nhưng vẫn nở ra nụ cười hư hỏng, hơn nữa bàn tay cũng hề yên phận mà tự do chạy loạn xoa xoa lên phần ngực đẫy đà của người bên cạnh, nụ cười kia, thấy có vẻ vô sỉ nha. (Ngủ mơ mà cũng sắc quá =.=!)

      “Tích, mới làm chút mà hình như nó lớn hơn nhiều a …”

      Hiển nhiên phải là giấc mộng trong sáng thuần khiết gì, Lâm Diệc Thu vẫn tiếp tục xoa nắn, miệng nỉ non làm cho người ta đỏ mặt.

      “A…”

      Bị hành động của đại sắc lang kích thích, Hạ Linh Tích mở mắt có chút mê man, cảm nhận được bàn tay của sắc lang có ý đồ xâm nhập xuống phía dưới hai chân liền nhanh chóng thanh tỉnh.

      "...."

      Có chút bất đắc dĩ cầm bàn tay trong giấc mộng vẫn còn thành của Lâm Diệc Thu, Hạ Linh Tích nhớ lại việc buổi tối hôm qua, sắc mặt nháy mắt trở nên còn hồng hơn ánh mặt trời buổi chiều.

      ~~~~~~

      “Các vị, Hạ tổng còn trụ nổi nữa, có chút say, tôi trước đưa Hạ tổng về nhà, mọi người cứ tiếp tục say về.”

      Sau khi ở WC hung hăng khi dễ Hạ Linh Tích phen, Lâm Diệc Thu vui vẻ nắm tay Hạ Linh Tích trở lại bữa tiệc và sau đó liền nâng chén lời cáo biệt với tất cả mọi người trong công ty.

      Vốn đỏ mặt vì phen mây mưa trong WC khi nãy, mà tại Hạ Linh Tích lại càng đỏ mặt hơn, có chút nổi giận trừng mắt nhìn Lâm Diệc Thu cái, rồi cảm thấy tốt nếu phản bác lời của nàng trước mặt mọi người nên nhịn xuống.

      Sắc lang đáng chết, vì muốn về nhà hung hăng khi dễ mình mà bày ra lý do này nọ.

      “Hạ tổng nghe tửu lượng tồi a, lúc này mới uống có mấy chén a, như thế nào lại say?”

      Đối với lời của hại người có quyền hành cao nhất trong công ty, mọi người đương nhiên đều gật đầu dám cho ý kiến, nhưng ngay khi Lâm Diệc Thu cùng Hạ Linh Tích rồi mọi người bắt đầu nghị luận sôi nổi.

      “Ai nha, Hạ tổng cùng Lâm trợ lí như vậy khẳng định là có gian tình, chắc chắn bọn họ nhau, nhìn hai người bọn họ thân mật như vậy, dáng vẻ giống như say rượu a.”

      Tuy là đồng ý cho hai người về nhà do Hạ tổng say rượu, nhưng thực chẳng ai tin Hạ Linh Tích uống rượu đến say.

      “Vậy cũng đúng nha, tôi thấy Hạ tổng mấy ngày nay đều bận rộn công tác có nghỉ ngơi, cho nên uống rượu say cũng phải có khả năng, mấy người xem mặt nàng hồng thành như vậy.”

      người khác cẩn thận xem xét và đưa ra ý kiến mới.

      “Này này, Hạ tổng cùng Lâm trợ lí vì cái gì phải về sớm a?”Người lên tiếng tiếp theo chính là nhân viên nữ vừa ra từ WC.

      Vì thế, giọng khác lại xuất

      “Ai nha, có phải hay muốn về nhà làm a, nghĩ xem, Lâm trợ lí công tác gần tuần, tiểu biệt thắng tân hôn mà.”

      “Tôi mấy sao lại nghĩ như vậy a, luôn cho rằng Hạ tổng cùng Lâm trợ lí là đôi, loan tin đồn nhảm như vậy coi chừng bị gọi lên phòng giám đốc làm kiểm điểm nha.”

      “Ai nha, chúng tôi chỉ dả lả mà thôi a…”

      ~~~~~~

      Mà tại bãi đỗ xe của khách sạn, chiếc xe sang chảnh màu trắng…

      ” A…”

      ” Chán ghét…”

      ” A…”

      ” Đại hỗn đản…”

      ” A…”

      Lâm Diệc Thu khóc lóc đáng thương hề hề nhìn về phía Hạ Linh Tích nhíu mày

      ” Huhuhu đau a…”

      ” Xứng đáng. Sắc lang”

      Tức giận trừng mắt nhìn Lâm Diệc Thu giả bộ đáng thương, hai ngón tay của Hạ Linh Tích lại chuyển động về phía hông Lâm Diệc Thu nhéo nhéo.

      ” Hỗn đản Lâm Diệc Thu, dám ở nhà vệ sinh khách sạn khi dễ ta!"

      "A..."

      ” Sắc lang Lâm Diệc Thu, dám ở trước mặt mọi người mấy lời cà chớn như vậy!”

      ” A…”

      ” Tiểu gia hỏa đáng ghét!”

      ” Tích, chị cứ nhéo mạnh như vậy hông người ta sưng a, huhuhu… Em đau quá…”

    4. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 18
      Ở dưới tòa nhà của tập đoàn Hạ thị, Thương Ngữ Du ngửa đầu nhìn lên tầng cao nhất kia, trong mắt cất giấu cảm xúc.

      Diệc Thu, đây là nơi cậu công tác ba năm nay sao?

      Bỏ lỡ sáu năm của cậu, tôi tiếp tục bỏ qua mấy chục năm về sau, mấy chục năm tiếp theo, chúng ta dù cho bất cứ chuyện gì xảy ra cũng phải gắn bó bên nhau.

      Tại phòng tổng giám đốc Hạ thị, sau ngày nghỉ ngơi chết sống lại giường, Hạ Linh Tích vào ngày hôm sau trở lại công ti tiếp tục xử lý công tác, nhưng thay đổi lớn nhất là vẻ mặt của nàng, con giống như hồi cuối tuần trước luôn cau mày, ngày hôm nay khuôn mặt thanh tú ấy lúc nào cũng tràn ngập hạnh phúc.

      Là bởi vì biết người kia ở văn phòng cách vách sao?

      Khóe miệng khẽ nhếch lên, Hạ Linh Tích nghiêng đầu nhìn chằm chằm vách tường, giống như có thể nhìn thấy người kia chuyên chú công tác văn phòng cách vách.

      Người kia, luôn ở bên cạnh mình.

      ” Hạ tổng, dưới lầu có vị tiểu thư là đại diện của tập đoàn Quân Vũ đến X thị.”

      Trong lúc Hạ Linh Tích ngẩn người, mỉm cười ấm áp nhìn vách tường, tiểu trợ lý bỗng nhiên gọi điện thoại nội bộ đến.

      ” Nga, ấy đến văn phòng tôi.”

      Đại diện của tập đoàn Quân Vũ? Hạ Linh Tích có chút nghi hoặc buông điện thoại, đối với người đại diện này đột nhiên có cảm giác thực khó hiểu.

      Thu chưa qua có người đại diện tới a.

      Lắc đầu, Hạ Linh Tích gọi điện thoại đến văn phòng Lâm Diệc Thu.

      ”Hahaha, Tích, mới trong chốc lát nghĩ đến em sao?”

      Điện thoại mới vừa kết nối nghe thấy Lâm Diệc Thu mấy lời tự kỉ, Hạ Linh Tích bất đắc dĩ nhíu mày xem thường.

      ” Em cũng mơ đẹp ha.”

      Hạ Linh Tích tức giận , chính mình trước kia như thế nào phát được người này mắc chứng tự kỉ tự đề cao bản thân như vậy a, cái người luôn ôn nhu yếu đuối để cho mình khi dễ nơi nào?

      ” Ai nha, cần thẹn thùng mà, em nha, em cũng nhớ chị mà. Chỉ là dám gọi điện thoại, sợ chị mắng em, hahaha…”

      ” Hừ, em nghĩ rằng tôi và em giống nhau à.”

      Nghe trong điện thoại là ngữ khí oán trách của Hạ Linh Tích, Lâm Diệc Thu càng thêm tươi cười, quả là đáng giận.

      Ai nha, Tích của mình khẩu thị tâm phi, đáng quá à…

      ”Đáng quá, Tích nhớ em, là em rất nhớ chị a.”

      Lâm Diệc Thu thực chân chó lấy lòng, vẻ mặt thành khẩn, chỉ cần có thêm cái đuôi phe phẩy phía sau nữa chính xác là hình tượng chó con lấy lòng chủ…

      ” Em qua văn phòng tôi .”

      Hạ Linh Tích giống như có thể nhìn thấy Lâm Diệc Thu nịnh nọt mình, cười khẽ . Kỳ nàng cũng nhớ Thu a…

      ”Được được, em đây lập tức qua ngay.”

      Bị lời của Hạ Linh Tích kích thích, Lâm Diệc Thu lập tức đứng lên, gác điện thoại rồi chạy ngay đến văn phòng kế bên.

      Haha, Tích quả nhiên cũng nhớ mình. Ai da, tối hôm qua nàng cái gì túng dục quá độ đối với thân thể tốt, chết sống cho mình làm chuyện xấu. Vậy mà hôm nay… (Trong đầu chế còn nghĩ được cái gì khác ko =.=!)

      Đứng ở cạnh cửa văn phòng mình suy nghĩ, Lâm Diệc Thu mỉm cười cách hư đốn. Nếu ở văn phòng thử làm xem?

      Lúc trước hai lần đều chưa thành công a. Ngay cả cửa cũng gõ, Lâm Diệc Thu trực tiếp vào văn phòng Hạ Linh Tích, thực vui vẻ liền muốn ôm lấy mỹ nhân ngồi ghế tay cầm bút, chống cằm suy nghĩ.

      Có cần phải ngắt dây điện thoại nhỉ? :)))))))))))) (Có kinh nghiệm hơn ròi )

      Lâm Diệc Thu vừa lại phía Hạ Linh Tích vừa tự hỏi mình vấn đề rất có tính chiến lược.

      ” Thu, tập đoàn Quân Vũ phái đại diện đến đây, em có biết chuyện này ?”

      Còn chưa bí mật rút dây điện thoại xong, Lâm Diệc Thu chợt nghe Hạ Linh Tích hỏi.

      ” Đại diện của tập đoàn Quân vũ? Em như thế nào biết? Quân Việt có bệnh sao????”

      Sửng sốt vài giây sau, Lâm Diệc Thu vẻ mặt thể tin được mở miệng

    5. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 19
      ” Khụ… Khụ khụ…”

      Lâm Diệc Thu ho khan nhìn bảng tuần hoàn hóa học toàn là những nguyên tố cứng nhắc.

      ” Bồ xem bồ nam tính như vậy có ích lợi gì, vẫn nhu nhược muốn chết a.”

      Ngồi ở bên, nữ sinh thực khinh bỉ nhìn Lâm Diệc Thu

      ” Chỉ bị cảm mạo, vậy mà hơn tháng chưa khỏi, mình cũng mất mặt giùm bồ.”

      "Mình cũng có biết đâu.”

      Mắt chớp tiếp tục nhìn công thức, Lâm Diệc Thu mở miệng , trong lời vẫn mang theo thanh khàn đặc

      ” Thân thể mình luôn luôn như vậy, biết mình lâu như vậy bồ còn hiểu sao.”

      ”Cũng đâu trách được mình, cùng bồ ngồi cùng bàn hơn năm, chưa bao giờ mình thấy bồ khỏe mạnh a.”

      Từ ngăn kéo lấy chai nước ra, nữ sinh tiếp,

      mới nhớ, mình như thế nào chưa bao giờ thấy bồ uống thuốc a?”

      ” Khụ khụ…”

      Bỗng nhiên cảm thấy được mũi có chút khó chịu, Lâm Diệc Thu hung hăng lấy tay tự xoa mũi lại, sau đó từ ngăn cặp rút ra tờ khăn giấy lau mũi

      ” Uống thuốc? Nhớ uống, nhớ khỏi uống.”

      Nữ sinh tựa hồ bị lời của Lâm Diệc Thu làm cho kinh hồn, ném ra cái nhìn xem thường

      ” Bồ tiếp tục học , đợi học thể dục xong mình trở lại.”

      ” Ân.”

      Như trước ngẩng mặt lên, mà nữ sinh kia cũng quen với hành động này của Lâm Diệc Thu, ràng cũng hay có có cười, lại làm cho người ta có cảm giác xa cách.

      ” Ngữ Du.”

      Nữ sinh mới vừa ra phòng học liền đụng phải nữ sinh khác, nở nụ cười chào hỏi.

      ” A, Điển Điểm, Diệc Thu có ở bên trong ?”

      Thương Ngữ Du cũng cười cùng Điển Điểm chào hỏi.

      ” Ân, nàng ở bên trong, lại ngồi đó học công thức này nọ.”

      ” Nga, cám ơn a.”

      Lễ phép gật đầu cám ơn, Thương Ngữ Du vào phòng học.

      Điển Điểm gì chỉ lắc lắc đầu, Lâm Diệc Thu phải chỉ được cái hay làm mặt lạnh thôi sao? Cư nhiên nhiều nữ nhân xinh đẹp trong trường lại trộm thích nàng, là, chẳng lẽ bọn họ biết nàng là nữ sinh sao?

      ” Đó là mang cho Diệc Thu sao?”

      Nhớ tới vừa mới nhìn thấy tay Thương Ngữ Du cầm bình giữ trà, Điển Điểm lại cảm thấy bất đắc dĩ, như thế nào ngay cả nữ nhân thông minh như vậy cũng thích tên ngố kia.

      Đáng thương thay cho Thương Ngữ Du, thích tên tiểu quỷ trì độn kia nhất định là bị tổn thương a.

      ” Bất quá Diệc Thu quá điển trai .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.