1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cấm Kị Chi Luyến - Phó Tráng Tráng

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG][​IMG][​IMG]

      Nhìn phía dưới của máu tươi chảy ra thấm đẫm, Diệp Hiên Viên chỉ có thể đứng chôn chân tại chỗ nhìn xuống bàn tay mình! ràng tưởng chừng như sạch nhiễm bụi trần thế, nhưng tại sao lại nhuốm máu? Tại sao lại bị hắc ám ăn mòn?!

      Khoảnh khắc đó, Diệp Hiên Viên cười.

      ! ! Nếu con là đứa trẻ được chào đón ở cái thế giới này con hãy quay về trời cao ! Con làm mẹ con suy yếu như vậy, làm cha lo lắng thậm chí chán ghét con rồi, con nên đến đây, nên đến với thế giới này!

      Giữa , còn ngăn cách, cứ như vậy , cứ như vậy , cuộc sống chỉ có hai người là tốt rồi, cần đứa bé này, cần!

      Nhưng mà, có khi, số mạng là do ông trời định đoạt. Giống như việc nhất định thương con của kẻ thù, tựa như tình của hai người nhất định phải chịu nguyền rủa của máu tươi!

      Đứa bé kia giống như loại dây leo tà ác, bám chặt vào thành tử cung của , chịu buông tay.

      Đúng, nó sống sót rồi! Phải chịu đựng cơn ác mộng khủng khiếp và áp lực trong lòng mẹ nó như vậy mà nó vẫn ngoan cường sống tiếp!

      Đây thực là số mạng sao? Là ông trời định cho đứa bé này di truyền tính ương ngạnh cùng quyết tâm tuyệt đối chịu nhận thua từ cha nó hay sao?

      Hừ, Diệp Hiên Viên nghĩ tới đây có chút cảm thấy buồn cười. Chắc việc đứa con nhà ương ngạnh số mệnh lớn là có đâu, chỉ có tình thương của mẹ nó rất là vĩ đại mà thôi. Nhìn lăn lộn cựa quậy trong mình như con thú điên cuồng, Diệp Hiên Viên đột nhiên phát hóa ra chính mình vẫn luôn mong đợi đứa trẻ được trời cao chúc phúc này…

      muốn nhìn thấy, rốt cuộc là đứa trẻ ra sao mà trong gian hư nhược suy yếu đó vẫn gắt gao bám chặt, buông tay với sống, kiên định vượt qua đến như vậy…

      Sau khi tham gia hôn lễ “tự cho là kín đáo” của Tần Nhật Sơ cùng phong di thư giả kia, cũng mắt nhắm mắt mở bỏ qua rồi. Thậm chí khi bọn họ vẽ ra loại tình huống “cướp dâu” như trong phim thần tượng ấy, cũng vui vẻ phối hợp đúng như những gì họ mong muốn.

      Chỉ là, sau khi gặp lại tiểu nha đầu này nước mắt nước mũi tèm lem mặt nhào vào ngực , nhiệt tình vương vấn nụ hôn của bao nhiêu oán giận cùng kiên nhẫn trong lòng đều hóa thành hư hết… làm bao nhiêu việc như vậy, phải chỉ vì nhóc ngốc nghếch này hay sao, thế làm sao phải quan tâm đến mấy thứ danh dự, thể diện gì gì đó nữa chứ?

      Cúi đầu xuống, Diệp Hiên Viên từ trong túi quần lôi ra chiếc hộp tinh xảo, lấy ra từ trong đó chiếc nhẫn bạch kim cũng khéo léo tinh xảo vạn phần, nhàng lồng vào ngón tay mịn màng trắng nõn của , giọng rủ rỉ : “Quả bóng , đời này, kiếp này, em vĩnh viễn là của !”

      Hôn cái xuống ngón tay xinh xắn, Diệp Hiên Viên hài lòng cười tiếng.

      Ác ma công chúa ngự lầu cao.

      Ác ma dù sập bẫy nhưng cuối cùng cũng ôm được thiên sứ xinh đẹp vào lòng…

      (TX: Chương này có đúng mấy dòng cuối là ngọt ngào, còn đoạn đầu ám ảnh kinh khủng quá!!! Dịch mà toát mồ hôi!!! Có bạn nào thấy đoạn đầu rất giống với truyện “Trăm năm đơn” của Marquez ? Cũng là dòng tộc loạn luân bị nguyền rủa sinh ra đứa con có đuôi lợn – tức là quái vật í… huhu, đến khi sinh ra đứa con này chính là lúc cả tộc bị diệt vong… ám ảnh quá…)
      Last edited by a moderator: 9/9/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 108 {Ending 4} Bản tình ca cấm kỵ của Nguyễn Miên Miên

      Editor: Trà Xanh

      Beta : bear lonelj
       

      Ngày hôm nay, tỉnh dậy từ rất sớm. Có lẽ do tối qua được ngủ từ sớm, hoặc là rất lâu rồi mới được ngủ trong vòng tay của hay do tất cả những áp lực trong lòng được gạt bỏ? Nhưng thực , đêm qua ngủ rất ngon nên buổi sáng tỉnh dậy tinh thần càng thêm phấn chấn sảng khoái hơn bao giờ hết.

      Ngày hôm qua, làm dâu của Tần Nhật Sơ trong vòng ngày. Coi như là giải quyết xong nguyện vọng lớn nhất của ông ngoại. Hơn nữa, bây giờ Tần thị chính thức được sang tên cho Tần Nhật Sơ, đây cũng là kết cục hoàn mỹ mà từng mong muốn. Cậu vì Tần thị mà làm nhiều việc như vậy nên đó chính là người thừa kế hợp lí nhất. Tất cả, tất cả mọi việc xảy ra đều làm cho cảm thấy hết sức hài lòng. Hơn nữa điều ngờ được nhất chính là việc Tần Nhật Sơ bỗng tìm được bức di thư năm đó của cha . nhiều năm trôi qua, vẫn luôn cho rằng trong lòng cha đối với chỉ có oán hận. Vì thường ngày ông đối xử với rất lạnh lùng, chẳng thèm quan tâm, chỉ khi ở trước mặt dì ông mới miễn cưỡng ân cần hỏi thăm hay ôm lấy cái, thực ngờ… ngờ ông lại thấu hiểu rất nhiều việc…

      Về tình cấm kỵ của , về sao nhãng lạnh lùng đối xử của ông, nhờ có tờ giấy mỏng manh đó mà rất nhiều việc được hóa giải.

      Quả nhiên là nông sâu thể đo đếm được lòng cha mẹ. Cha vẫn lấy cách riêng của ông để bảo vệ , thương . Ngay cả chuyện tình cảm của , ông cũng nhìn ra trước được và coi như cũng ngầm đồng ý cho phép.

      Như vậy hai người phải thực nhận được chúc phúc hay sao? Nguyện vọng của ông ngoại thực rồi, dì và cha cũng vĩnh viễn ở bên nhau rồi, như vậy hai người – cuối cùng cũng đến lúc có thể theo gió vượt sóng cùng nhau sống hạnh phúc hết quãng đời còn lại…

      Nghĩ tới đây, mỉm cười mãn nguyện. Nhìn ánh mặt trời chiếu rọi rực rỡ ngoài khung cửa sổ, hít hơi sâu, nhắm mắt lại hưởng thụ khoảnh khắc về ngày mới tươi đẹp nhất.

      “Ọc ọc ọc…” Aizzz, bụng lại “biểu tình” rồi. vén chăn lên, nhảy xuống giường. Ngày hôm qua “chiến đấu gian khổ cho hạnh phúc - độc lập - tự do” thế mà chẳng bỏ bụng được cái gì cả. Cục cưng nhất định là “biểu tình” mẹ nó quan tâm chăm sóc tốt cho nó đây, dưng lại để cho nó đói bụng cả ngày trời. Ui ui ui, thương bảo bối của lắm cơ :x

      Vuốt ve bụng, trong khoảnh khắc đó như trông thấy được bóng dáng xinh rất giống , cục cưng của quệt miệng, hờn dỗi kháng nghị với .

      nhàng mỉm cười, cục cưng đáng của , mẹ lập tức cho con ăn ngay bây giờ đây. Nghĩ vậy, vào phòng tắm, đột nhiên phát có thứ ánh sang chợt lóe lên phản chiếu qua gương.

      nhìn kĩ xuống tay mình phải của mình, ngón áp út của đeo chiếc nhẫn rất xinh đẹp. kêu khẽ lên tiếng, chạy ra khỏi phòng ngủ, thẳng tắp hướng dưới lầu chạy xuống: “ hai, hai…”

      vốn là ngồi trong phòng ăn dưới lầu để uống cà phê, nhìn thấy chạy như bay xuống, khuôn mặt bỗng chốc tối sầm. Chỉ hai, ba bước đến trước mặt , ôm lấy eo của hướng vào trong ngực, lớn tiếng quát: “Nguyễn Miên Miên, em làm cái gì vậy? Chạy nhanh như vậy, em muốn lấy mạng của hay sao?”

      le lưỡi giọng xin lỗi: “Đâu có, hai…”

      ôm lấy cùng ngồi lên ghế sofa, có ý định buông ra: “ , sáng sớm có chuyện gì mà gấp gáp thế?”

      đắc ý huơ huơ chiếc nhẫn tay mình trước mặt , cười : “ hai à, muốn cầu hôn với em phải ?”

      cười nhạo tiếng: “ cưới em mà còn cần phải cầu hôn sao? Em phải sớm là người của rồi sao!” lúc chuyện, cái đuôi tự mãn của người nào đó quẫy tít thò lò lên rồi cơ đấy.

      tức giận vô cùng, nhất là khi nhìn thấy kiểu chuyện như – đúng – rồi này của lại càng tức giận hơn. Hung hăng tháo chiếc nhẫn tay ra, đặt vào lòng bàn tay : “Em, cần gả cho !”

      Nhưng chẳng phật lòng chút nào, liếc nhìn , có chút ngạo mạn mà : “ muốn cưới em sao?”

      …” Người đàn ông này quá đáng lắm rồi nhé, đúng là muốn khiến tức chết đây mà >”<. Ngay cả việc hôn nhân đại nhất đời con cũng biến thành kẻ mặt dày cầu xin người ta lấy mình. Trong lòng uất ức vô cùng, có công bằng tồn tại đời mà, thế là bao nhiêu nỗi ấm ức của cùng với nước mắt ào ạt tuôn ra như suối.

      như bị dọa cho sợ, lập tức luống cuống tay chân giúp lau mắt. Nhưng căn bản có dấu hiệu muốn dừng lại, ảo não tiếng: “Đừng mà… Miên Miên.. Là sai rồi, em đừng khóc nữa, người ngoài nhìn vào nghĩ là bắt nạt em đấy!”

      Nghe vậy, càng khóc to hơn: “Oa oa oa… chính là bắt nạt em… Oa oa… Em cần gả cho … Oa oa… Em ghét , em muốn gả cho !”

      tối sầm mặt lại, nâng khuôn mặt của lên, lớn tiếng chất vấn: “Vậy em muốn gả cho ai?”

      “Oa oa…” càng khóc càng to, “Em muốn gả cho … Oa oa… chỉ biết bắt nạt em, còn hung dữ với em… Oa oa…” Trong thoáng chốc, khuôn mặt tối sầm của cũng bình tĩnh trở lại được.

      “Nào nào, đừng khóc nữa…” ôm lấy lưng vào lòng, thanh mềm mại an ủi.

      chịu, tiếp tục khóc, khóc càng to hơn.

      có cách nào khác, chỉ có thể cầu xin tha thứ: “Quả bóng , em đừng khóc nữa có được ? sai rồi, là nhận sai rồi còn được sao?”

      thèm để ý tới, lại khóc to hơn nữa.

      “Em rốt cuộc muốn như thế nào?” còn kiên nhẫn nữa, cáu kỉnh quát.

      Dĩ nhiên, đáp lại tiếng khóc đến kinh thiên động địa: “Oa… lại còn hung dữ với em…”

      Có lẽ là tiếng khóc của làm kinh động đến vú Lâm. Vú từ phòng bếp vội vàng chạy ra, nhìn khóc đến lê hoa đái vũ, vô cùng đau lòng, ôm lấy hướng phía mà rống lên: “Thiếu gia, cậu lớn đến từng này tuổi mà sao vẫn còn muốn chấp nhặt với bé! Còn nữa, tại Miên Miên mang thai, có thể chịu được cậu đối xử như vậy sao! Miên Miên, cùng vú Lâm , cần ở nơi này làm chướng mắt người khác!” xong, bà đỡ lấy rời .

      nghiến răng nghiến lợi, thần sắc biến hóa ngừng, cuối cùng phủi phủi ống tay áo, sải bước ra ngoài cửa.

      Nhìn bóng dánh biến mất sau cánh cửa, lại òa khóc. Tên xú nam nhân này, biết đường an ủi giờ lại còn bỏ mất. (xú nam nhân = đàn ông thối ^^)

      Vú Lâm đỡ ngồi xuống ghế salon, xoay người lại đưa cho ly sữa nóng hổi, sau khi đợi uống xong mới mở miệng hỏi: “Miên Miên này, hôm qua con cùng thiếu gia chẳng phải là rất tốt hay sao, sao hôm nay mới sáng ra cãi nhau rồi?”

      mím môi trả lời: “Ai bảo ấy bắt nạt con. Muốn cưới người ta mà thèm cầu hôn lấy câu nào, trực tiếp đeo nhẫn cho con! Hừ, chẳng lẽ ấy hiểu được cả đời người con mong chờ nhất là giây phút được cầu hôn và kết hôn hay sao? ấy…Oa oa oa…”

      Nét mặt già nua của vú Lâm như có chút sững sờ nhìn , sâu sau mới lắp bắp mở miệng: “Chỉ vì chuyện này?”

      “Cái gì mà chuyện này chứ? Đây là đại cả đời đó nha, vú Lâm, bà cũng phải là biết đối với con việc này quan trọng đến nhường nào a…”

      “Miên Miên, con có đói bụng ?” Vú Lâm đột nhiên cắt ngang lời ca thán của .

      Đúng là qua mấy việc lại quên mất việc quan trọng nhất. Lúc ban đầu rời giường phải là vì muốn cho cục cưng của ăn no hay sao, sao lại quên được nhỉ? Sờ sờ bụng, nước mắt của cuối cùng cũng ngừng rơi, kéo cánh tay của vú Lâm, làm nũng : “Vú Lâm, con muốn ăn ô mai táo mèo…”

      Vú Lâm nghe vậy, thương xoa đầu , khẽ lắc đầu cái rồi vào phòng bếp.

      ***************** Đường ranh giới của phụ nữ có thai hay cau có *****************

      Buổi tối, nằm mình giường, vui vẻ đọc sách, ngay cả việc vào phòng lúc nào, cũng phát ra.

      “Miên Miên…” Con muỗi vo ve bên cạnh, quan tâm!

      “Miên Miên…” Ở đâu lại bay ra con ruồi nữa, ghét!

      Thanh kia kiên nhẫn liên tiếp gọi tên mấy lần cũng thèm trả lời, cuối cùng là tiếng hét như sấm giật: “Nguyễn Miên Miên!”

      vuốt ve đôi tai, tự thương cho cái màng nhĩ đau đau của mình, ngước mắt lên nhìn lướt qua cái, sau đó tầm mắt lại thu về quyển sách trước mặt: “Có chuyện gì sao?”

      Tiếng của lại lần nữa vang lên: “Nguyễn Miên Miên, gả cho !”

      “Được!” Sau khi thốt ra câu này, ước chừng mười giây sau mới có ý thức được mọi chuyện, vứt sách ra, nhào tới phía trước níu lấy cổ , giọng điệu pha chút tà ác: “ hai… vừa mới gì?”

      nhún nhún vai: “Cầu hôn đó! Em đồng ý rồi đúng ?”

      “Em…”

      “Đừng nhảm nữa, đưa tay ra đây, đeo nhẫn!”

      “Em…”

      “Đưa tay ra!”

      “Em… Em cần…”

      “Em… gì, nghe ?” Giọng điệu tà ác vừa nãy bây giờ đổi chủ.

      ôm lấy cổ họng mình, chân run rẩy nhưng vẫn dũng cảm : “Vừa có hoa tươi, vừa có quỳ chân xuống đất…”

      sao?” Tiếng cười hiểm của người nào đó vang lên.

      hung dữ với em, em khóc… Nha, phải là hoa tươi đó đó nha!”

      biết từ lúc nào đổi thành tư thế tiêu chuẩn, quỳ gối xuống ở trước giường , nâng bàn tay trắng nõn bé của lên, khẽ hôn: “Nguyễn Miên Miên, em có nguyện ý gả cho ? Gả cho , để cho danh chính ngôn thuận được chăm sóc cho em, chỉ mình em.” Vừa xong, kéo bàn tay đặt lên nơi trái tim đập rộn ràng của .

      Thứ đập thình thịch dưới bàn tay kia chính là trái tim của , như thể rất căng thẳng, vội vã lại gấp rút giống như bây giờ: rất hồi hộp. Trong lúc tưởng tượng, lại nghe bên tai thanh êm ái của vang lên: “Gả cho , chính là của em.”

      nửa ngày, chỉ có những lời này mới khiến cảm động thôi. Vừa nghĩ tới việc thiên thần như lại quỳ dưới chân , khỏi cảm thấy có chút sợ hãi. Người đàn ông này là của , người đàn ông tuấn tú cao ngạo này cuối cùng cũng thuộc về . Nghĩ vậy, hào hứng liếc nhìn người đàn ông quỳ dưới đất, trong đầu liền lóe lên suy nghĩ tà ác, cười tiếng: “Vâng… Để em suy nghĩ chút…”

      “Nguyễn Miên Miên! Em đừng có được đằng chân rồi còn lân đằng đầu!” Quả hổ danh là hai có tính nhẫn nại mà. Khuôn mặt tối sầm, dáng vẻ giống như nếu đồng ý với lập tức nhào lên cắn xé vậy, là hung ác nha!

      Thấy thế, có bản lĩnh chút nào, liền vươn tay, lầm bầm : “Em đồng ý với là được chứ gì!”

      lại nâng tay lên, hỏi: “Em rất uất ức sao?”

      có… có.” Tuy miệng ra là uất ức nhưng nghe giọng cũng đủ biết uất ức này thể ràng tới mức nào.

      đeo nhẫn vào tay , nâng lên, khẽ hôn “Quả bóng , em là của !”

      “Vâng, em là của , vẫn luôn là của !” nghiêng người về phía trước, khẽ hôn: , em vẫn là của , chỉ của mình !”

      vuốt ve khuôn mặt của , thuận thế bò lên giường, ôm vào trong ngực, cùng ngẩng đầu ngắm ánh trăng soi ngoài cửa sổ, khe khẽ : “Đúng vậy, chúng ta vẫn luôn là của nhau! Chưa từng thay đổi!”

      (TX: Đoạn này có thể hiểu được ví tình của hai người luôn vĩnh cửu như ánh trăng ngoài cửa sổ vậy. Trăng có khi tỏ khi mờ, giống như tình của hai người có lúc giận dỗi, hờn ghen, có khi thương, ấm áp… nhưng mãi mãi trường tồn cùng với thời gian… Uấy, lãng mạn ghê chưa :x. Mình thích :x :x :x)

      Ánh trăng lấp lánh chiếu lên khuôn mặt tuấn tú của tạo nên hình ảnh mông lung mị hoặc. nắm chặt tay , rúc vào trong lòng , cảm giác được hương cỏ xanh thơm ngát quen thuộc, mỉm cười mãn nguyện chìm vào trong mộng đẹp.

      Cả cuộc đời này, hãy cứ như vậy . chỉ cần an tâm ngủ trong vòng tay người đàn ông này, cái gì cũng cần quan tâm, cái gì cũng cần để ý. Chỉ cần nhớ là của là của , chỉ như vậy thôi là đủ rồi.

      Tất cả những bất an, tất cả những nóng nảy của đều vì hương cỏ xanh thơm ngát này mà biến mất.

      Có lẽ người đời dung thứ cho , có lẽ mọi người là trơ trẽn. Nhưng đây là , là hạnh phúc mà vẫn hằng mơ ước.

      trai của mình, bản cấm kỵ tình ca…

      Hoàn chính văn


      PS: Truyện về nam 9 và nữ 9 đến đây là hết,phiên ngoại là về con chị và về hai nam phụ ,nhà chúng ta làm nếu bạn nào muốn đọc đọc CV nha!!!!

    3. Cherry

      Cherry New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      1
      huhu s bé trai con a chị này ác quá vậy ?!

    4. Fuu

      Fuu Well-Known Member

      Bài viết:
      330
      Được thích:
      347
      truyện rất hay nhưng.... mấy pic đọc được :yoyo25::yoyo25::yoyo25:, cắt toàn đoạn hot hok ah, hjx.
      thanks nàng

    5. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      @Fuu mình sửa lại rồi nhé :yoyo63::yoyo63::yoyo63:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :