1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cấm Kị Chi Luyến - Phó Tráng Tráng

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 79 : Trả thù 3

      Edit : Bear

      Beta : bear lonelj




      Nhật báo lá cải mới nhất đưa tin: Nữ tổng tài trẻ tuổi của Kiều thị bình an trở về, tổng tài Diệp Hiên Viên của Nguyễn Thị tuyên bố đám cưới.



      Sau nửa tháng bị mất tích cách thần bí nữ đương gia xinh đẹp của Kiều thị kiều Hỷ rốt cuộc bình yên trở về, tổng tài Diệp Hiên Viên của Nguyễn thị lần đầu tiên cùng nắm tay vị hôn thê xuất công khai nơi công cộng, là tình thâm ý trọng khó mà hết. Tại trường ký giả hỏi vị hôn thê bị mất tích vì nguyên nhân gì Kiều tiểu thư do dự nửa ngày rốt cuộc lã chã rơi lệ, thừa nhận là bởi vì em trai muốn cướp lấy quyền thừa kế của Kiều thị mà làm ra chuyện này, cũng may cuối cùng lương tâm trỗi dậy nên mới quyết định thả người, giữa lúc kể lại, nữ đương gia xinh đẹp khi nhắc tới người nhà mà chán nản cầm được nước mắt, vị hôn phu tổng tài Diệp Hiên Viên bên cạnh càng thêm ôn nhu nhiều lần ôm lấy hai vai gầy của vị hôn thê mà trấn an, tình cảm vợ chồng của hai người sâu đậm, làm cho người ngoài khỏi hâm mộ.



      Cuối cùng, vị thanh niên tuấn lãng này cũng lớn tiếng công bố nghi thức thành hôn diễn ra sau tuần lễ nữa, làm cho vị hôn thê bên cạnh càng thêm cảm động vạn phần, nước mắt cứ liên tiếp chảy như mưa. chuyện tốt, sau lễ đính hôn hoàn mỹ của hai nhà hào môn cuối cùng cũng kết thúc tốt đẹp, chúng tôi thành tâm cầu chúc cho đôi trai tài sắc này tình vững hơn vàng, Thiên Trường Địa Cửu vĩnh vĩnh viễn viễn. Báo đài Quả Đào đưa tin.



      "Pằng. . . . . ." Diệp Hiên Viên tắt TV, nhìn chằm chằm vào Lăng Thịnh ở bên cạnh bộ dạng cười đến thoải mái, "Làm cái gì vậy? Thấy vui lắm sao?"



      Lăng Thịnh chống lên ghế sa lon run rẩy miễn cưỡng đứng lên, chỉ vào TV, lại cười to thêm hồi nữa "Cái gì mà tình thâm ý trọng, ha ha. . . . . . Còn có tình cảm vợ chồng sâu đậm. . . . . . Ha ha ha. . . . . . Đúng rồi đúng rồi. . . . . .Lại còn tình vững hơn vàng, Thiên Trường Địa Cửu. . . . . . Vĩnh vĩnh viễn viễn. . . . . . Ha ha ha ha. . . . . . Những thứ truyền hình này đúng là đưa tin vịt mò! Cậu xem các người cười đến khó coi cái mặt nhìn dữ tợn, ta khóc nhìn giả như pho tượng, ràng đây chính là bằng mặt bằng lòng, cầu chúc cho ân tình chắc hơn vàng, làm tớ cười đến chết mất thôi. . . . . ." xong, Lăng Thịnh cũng thèm để ý hình tượng mà bò lăn ra đất cười.



      Gương mặt tuấn tú của Diệp Hiên Viên hơi cau lại, "Mọi chuyện an bài tốt hết chưa ?"



      Cuối cùng Lăng Thịnh cũng lấy lại tinh thần sau trận cười to, vỗ vỗ gương mặt tuấn tú cười đến ê quai hàm : "Tất cả đều nằm trong lòng bàn tay, chỉ là tớ thấy tò mò nếu như Kiều Hỷ chịu thu tay lại cậu có thể chừa cho ta con đường sống ?"



      Diệp Hiên Viên dịu dàng cười tiếng, "Cậu thử xem?"



      "Ách. . . . . . Theo như kinh nghiệm quen biết nhiều năm với cậu, cậu thà giết lầm 100 người cũng bỏ qua loại người có tính tình như vậy, loại chuyện hành thiện tích đức này cậu làm, dù sao mặt trời cũng vẫn mọc từ đằng đông thôi!" Lăng Thịnh nằm ghế sa lon, chống tay lên gương mặt tuấn tú tà tà .



      Diệp Hiên Viên làm vẻ mặt " biết còn ráng hỏi!" nhảm mà.



      Lăng Thịnh nghiêng nghiêng đầu, "Tớ cứ tưởng cậu cùng kẹo bông ở chung lâu ngày dính được chút hơi thở thiện lương của ấy, nào biết. . . . . ."

      "Hừ. . . . . ." Diệp Hiên Viên liên tiếp hừ lạnh, "Thiện lương hả? nhiều năm như vậy rồi, cậu nghĩ rằng chúng ta còn có thiện lương sao? phải là cậu dạy tớ sao, nhân từ với kẻ địch chút cũng đủ tạo cơ hội thành cái chết của mình đến trăm ngàn lần! Thế nào? Lăng thiếu gia giết người chớp mắt mà cũng mềm lòng sao?"



      Lăng Thịnh rũ mắt xuống, giọng có chút chán nản ngờ, "Tớ chỉ là cảm thấy ở chung với kẹo bông càng lâu càng cảm thấy bản thân càng bẩn. . . . . ."



      Nghe vậy, Diệp Hiên Viên mỉm cười cương, trong lòng như có chút cảm xúc mà chính mình luôn muốn lờ bấy lâu nay giờ đây giống như rục rịch muốn phá kén mà ra.



      "Lăng Thịnh, có phải là cậu cũng thích Miên Miên ?"



      Thân thể của Lăng Thịnh bỗng cứng đờ, ngay sau đó lại ngước gương mặt tuấn tú lên cười ha ha, "Đầu gỗ, có phải gần đây cậu gặp áp lực quá lớn nên dễ dàng sinh ra ảo tưởng , tớ trêu hoa ghẹo nguyệt vô số, làm sao có thễ động lòng đối với con bé mập mạp như kẹo bông!"



      Lăng Thịnh đứng lên, vỗ vỗ vai của người em tốt, "Vợ của bạn thể giành, cậu cũng phải là biết câu giữa đường gặp chị dâu cũng đáng phải đem ra lăng trì xử tử chứ, cậu còn đùa kiểu này! Được rồi, giờ tớ an bài cái hôn lễ trước đám ký giả, trước nha." xong, Lăng Thịnh cũng nhìn ánh mắt của Diệp Hiên Viên cái, cười lớn rời .



      Sau hồi lâu, Diệp Hiên Viên mới vỗ trán cười khổ, quả nhiên, Lăng Thịnh Miên Miên, trong nháy mắt những biến chuyển nhanh chóng trong đáy mắt, cuối cùng cũng trở về yên tĩnh như hồ nước.



      sao, em thế nào, Qủa bóng là của , đây là thực tế mà người nào cũng thể thay đổi được.



      Nắm nắm đấm, gương mặt tuấn tú của Diệp Hiên Viên trở nên thản nhiên mà kiên định.



      tuần lễ sau, đêm trước hôn lễ .



      "Băng ghi hình đâu?" Diệp Hiên Viên tựa vào cửa phòng thay quần áo, hỏi ngồi tự nhiên trang điểm hoa lệ bên trong phòng.



      xinh đẹp đứng lên, về phía trước ôm cái cổ của Diệp Hiên Viên, phả hơi thở thơm như hoa lan, "Gấp cái gì, ngày mai là hôn lễ cuả chúng ta rồi, sau hôn lễ em nhất định tự tay làm thành túi quà tặng cho !"



      Diệp Hiên Viên chút thương tiếc hất Kiều Hỷ ra, "Cách xa tôi ra chút, tôi ghét thứ đàn bà bẩn thỉu!"



      Gương mặt như hoa phù dung của Kiều Hỷ bổng chốc cứng đờ, nhưng lại lập tức lộ ra nụ cười yếu ớt quyến rũ, "Thế nào hả ? Tôi bẩn à, Diệp đại tổng tài của chúng ta chắc cũng dơ bẩn sao, đóng vai nam chính cả đêm chơi đến mấy người nữ chính tại cũng dám bàn luận chuyện sạch với tôi sao?"



      "——" Diệp Hiên Viên làm như rất tức giận, phất tay áo căm phẫn rời .



      Kiều Hỷ thấy thân ảnh cao lớn của người kia biến mất ở phía sau cửa, thân thể mới mềm xuống ngã ngồi vào ghế. Cha, cha cho con biết , con làm sai rồi sao? cũng chỉ là muốn lấy lại những thứ thuộc về , nghĩ muốn gả cho người đàn ông tốt, nhưng mà tại khuôn mặt của khi nhìn thấy đều là tràn đầy chán ghét cùng ghê tởm. làm sai sao, cũng chỉ làm theo những gì cha dạy, dùng mọi thủ đoạn để đạt được vật mình muốn, cái này chẳng lẽ cũng sai lầm rồi sao?



      Kiều Hỷ cúi mặt thấp xuống, giọt lệ trong suốt chảy dọc theo gò má trơn bóng từ từ trợt xuống.



      Tám giờ tối, trước cửa Khách sạn lớn Khải Việt .



      Nhật báo trái cây đưa tin tại trường: tối nay là đêm chiêu đãi kí giả trước ngày diễn ra hôn lễ giữa hai nhà Kiều thị cùng Nguyễn thị. Bởi vì hôn lễ ngày mai hoàn toàn giữ bí mật với bên ngoài, cho nên vì vô số cầu của các hãng truyền thông, hai nhà Kiều Nguyễn quyết định đáp lễ những phóng viên của các hãng truyền thông ở khách sạn lớn Khải Việt phát sóng trực tiếp cho người xem. Cho tới bây giờ tôi vẫn chưa chính thức tiến vào trong hội trường, nhưng chỉ nhìn các phương tiện truyền thông bên ngoài cũng vượt qua Bách gia, đủ để nhìn ra hôn lễ này rất long trọng cùng phồn hoa. Nhật báo quả đào tại đưa tin.



      Tám giờ rưỡi tối, bên trong đại sảnh lớn .



      Nhật báo Trái Cây tại đưa tin: vẫn là báo quả đào đưa tin tại trường, bây giờ là giờ Bắc kinh 20 giờ 30', tại khách sạn lớn Khải Việt ở trung tâm thành phố. Bây giờ chúng ta có thể thấy tại trường tụ tập nhiều nhân vật truyền thông, nam chính Diệp Hiên Viên cặp tay Kiều đương gia Kiều Hỷ xinh đẹp của chúng ta chậm rãi vào hội trường, tối nay Kiều Hỷ tổng tài khoác người thân dạ phục màu hồng đào lại càng thêm xinh đẹp vô cùng, thu hút ánh mắt của mọi người, dĩ nhiên Nguyễn thị tổng tài Diệp Hiên Viên bên cạnh cũng rất suất khí hiên ngang, tuấn tú phi phàm. Theo báo cáo chính xác cho đến tại chú rễ chính thức tuyên bố hôn lễ ngày mai của hai người, lúc Diệp tổng tài tươi cười mở miệng đùa giỡn khi cha xứ hỏi ở đây có người nào muốn phản đối hay , chọc cho quan khách vang lên tiếng cười ngừng.



      Tám giờ 45' tối, tại khách sạn lớn Khải Duyệt .



      Nhật báo Trái Cây tại đưa tin: Tiến vào thời điểm cao trào, lúc này lại xuất cố nho ngoài ý muốn. Theo như đồn đãi kẻ bắt cóc chị ruột mình Kiều thị đại thiếu gia Kiều Chấn Vũ lúc này cũng có mặt tại hội trường, ngăn trở buổi hôn lễ này. Lúc này trường mảnh náo loạn, chúng tôi cũng tò mò là vì nguyên nhân gì đưa hai vị từng là chị em tình thâm của Kiều thị trở mặt thành thù, báo Quả Đào tiếp tục đưa tin vì mọi người, xin tiếp tục chú ý nhật báo Trái Cây.




    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 80 : Trả thù 4

      Edit : Bear

      Beta : bear lonelj


      Hội trường trong chốc lát bỗng trở nên an tĩnh, ngay sau đó thanh đắc ý cuồng vọng mới vang lên lần nữa, "Các người có nghe thấy sao? Tôi tôi chính là Kiều Chấn Vũ, là đương gia chân chính của Kiều thị tôi muốn phản đối hôn lễ này!"



      Hội trường vẫn yên lặng như cũ, yên tĩnh đến giống như chỉ cần cây kim rơi xuống mặt đất mọi người cũng có thể nghe thấy ràng, mọi người đều cứng lưỡi há hốc mồm mà nhìn biến cố bất thình lình xảy ra.



      lâu sau, Kiều Hỷ mới phục hồi tinh thần lại, ngăn khóe miệng, nỗ lực cười tiếng, "Chấn Vũ, em muốn đem trò đùa này làm quà kết hôn cho chị  sao? Thế chị xin nhận, mau ngồi vào ghế , đùa giỡn đến đây thôi là được rồi."



      Nhất thời, trong hội trường đều là tiếng thở ra. Mọi người cười cười, ra chẳng qua là em trai bày trò đùa với chị thôi! có sao có sao, mọi người tiếp buổi tiệc.



      Kiều Chấn Vũ cười nhạo tiếng, lớn tiếng : "Người nào là tôi giỡn? Cái con tiện nhân này, mày cho rằng mưu quỷ kế của mày có thể đạt được sao? Hôm nay tao để cho mày được xuân phong đắc ý đâu! Tao vạch trần bản mặt của mày !"



      Xoay người, Kiều Chấn Vũ bỏ cái nón đầu ra, cởi kính mát lớn xuống, gương mặt toàn bộ lộ ra giữa ngọn đèn sáng.



      Mọi người hít vào hơi, đây là thảm trạng gì vậy !



      Người ta chỉ thấy, má phải của người vừa tới là những vết thương lớn, hình như là do chất hóa học gây nên, có nhiều chỗ vẫn còn thấy máu thịt lẫn lộn, có nhiều chỗ còn sâu đến thấy xương trắng, nhìn là ghê tởm cùng dữ tợn. Ở bên má trái chút tỳ vết nào, vẫn trơn bóng tuấn tú như trước, ở khuôn mặt hai thái cực đẹp xấu ràng, mắt phải của người đàn ông ấy cũng hoàn toàn trống rỗng. Cho nên cần người ta cũng biết là mù hẳn rồi, bởi vì trong hốc mắt hõm vào sâu ấy cỏn thấy tia máu thịt nào, chỉ là màu đen thâm thẫm, tựa hồ còn có thể nghe thấy tiếng gió o o từ  trong hốc mắt ngăm đen gào thét lên.



      tại nữ ký giả sức chịu đựng kém cầm được mà nôn mửa liên tục, khuôn mặt mỹ lệ của Kiều Hỷ cũng khó coi, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế, ân cần : "Chấn Vũ, em đừng náo loạn nữa, em như vậy hù người ta đó!"



      Kiều Chấn Vũ cuồng tiếu cười ba tiếng, "Mày tao dọa người, tao đây bây giờ có bộ dạng người ra người quỷ ra quỷ còn phải là do mày ban tặng sao! Kiều Hỷ, tao cho mày biết, mày đừng có mà mèo khóc chuột giả từ bi ở đây, hôm nay tao vạch trần bộ mặt dâm đãng ác độc tàn nhẫn của mày!"



      Lúc này, Kiều Hỷ cũng còn duy trì nụ cười hoàn mỹ được nữa, hé miệng muốn lớn tiếng gọi an ninh, "A. . . . . ." Chuyện gì xảy ra vậy, sao lại ra tiếng?



      Diệp Hiên Viên nhàng tiến tới sau vành tai của Kiều Hỷ, dùng thanh mà chỉ hai người mới có thể nghe được : "Về sau, đừng tùy tiện uống những thứ nước trái cây bảo đảm an toàn kia nữa."



      Mắt Kiều Hỷ trợn lên to tròn, nhưng mà làm thế nào cũng thốt nên lời, chỉ có thể hung hăng nhìn chằm chằm Diệp Hiên Viên.



      "Tôi sớm , chọc tới tôi, tốt nhất chuẩn bị dũng khí để gánh vác hậu quả mình gây ra." Nụ cười dịu dàng của Diệp Hiên Viên chợt lóe lên, nhưng ngay sau đó lại nhanh chóng thay bằng bộ mặt khiếp sợ, ánh mắt mông lung hiểu hướng tới Kiều Chấn Vũ xúc động phẫn nộ bên dưới khán đài .



      "Các người có thể còn chưa biết, Kiều Hỷ chính là loại người đầu tiên vu hãm mẹ tôi giết chết cha tôi. Sau đó lại cướp lấy di chúc mà sửa lại quyền thừa kế công ty cho mình, đoạn thời gian trước còn tự biên tự diễn màn kịch mất tích nhàm chán nhằm giá họa đầu tôi, thuận tiện cũng lừa gạt luôn Diệp tổng tài hai tỷ tiền chuộc treo thưởng. Đến cuối cùng tự nhiên nổi điên tìm người phá hủy mặt của tôi, chọc mù mắt của tôi, cứ như vậy mà hủy diệt cuộc đời của tôi!" Kiều Chấn Vũ càng càng bi thương, đến cuối cùng, bên con mắt hoàn hảo vô khuyết còn lại từ từ rơi xuống giọt lệ. (2 chị e này đúng là có tài diễn xuất trời sinh mà ) (chap này ta thấy cũng nên gắn mác 18+ a, miêu tả kinh dị wá hix hix)



      Những người có mặt ở chỗ này đều thất sắc cả kinh, rối rít đưa ánh mắt hướng tới khán đài nơi nữ chính của câu truyện Kiều Hỷ đứng, hi vọng có thể  lấy được lời giải thích hợp lý của đối phương.



      Nhưng lại chỉ thấy gương mặt bối rối của Kiều Hỷ đài, khoát khoát tay, há mồm nhưng ra được chữ nào.



      Bộ dạng cùng vẻ mặt như vậy thu vào trong mắt mọi người, lại giống như chuyện mình làm bị vạch trần muốn giải thích nhưng lại tìm được lời nào để .



      Lúc này lại nghe thấy Kiều Chấn Vũ tiếp tục : "Mọi người nhìn xem bộ dạng hiên tại này của tôi , coi như về sau có trở lại Kiều thị cũng chỉ có thể là phế nhân thôi, cho nên tôi hôm nay ở đây ra những chuyện này là hy vọng mọi người nên bị người đàn bà ác độc này mê hoặc, cũng hi vọng cả đời này Diệp tổng tài hay biết gì!"



      Lúc này mọi người mới nhớ tới đài còn có vị nam chính đáng thương phút trước mới vừa còn đắm chìm trong hạnh phúc ngờ qua mấy phút ngắn ngủi sau lại như rơi xuống địa ngục sâu thẳm.



      Chỉ thấy Diệp Hiên Viên lảo đảo nghiêng ngã chạy xuống đài, chế trụ hai vai của Kiều Chấn Vũ mãnh liệt mà lay động, "Cái gì mà chẳng hay biết gì, cậu xem còn có chuyện gì mà tôi biết nữa?"



      "Ha ha ha. . . . . ." Kiều Chấn Vũ cười to lên, "Diệp Hiên Viên, uổng cho đời thông minh, cũng vẫn là hùng khó qua ải mỹ nhân. có biết hay Kiều Hỷ mực lợi dụng , đầu tiên là lợi dụng để cướp lấy thực quyền của Kiều thị  từ trong tay mẹ tôi, ngay sau đó lại mượn cớ thành hôn muốn giành tài sản của Nguyễn thị trong tay , còn nữa..., đứa bé trong bụng ta mà lâu nay tỉ mỉ che chở cũng chẳng qua chỉ chứng cớ ngoại tình hữu hiệu nhất của vợ thôi, phải là chưa biết chứ, đứa bé trong bụng ta căn bản phải là của . . . . . ."



      Diệp Hiên Viên giống như khó có thể tiếp nhận thực tế này, cáu kỉnh quát: "Cậu láo, cậu láo. . . . . ."



      Kiều Chấn Vũ đồng tình vỗ vỗ vai Diệp Hiên Viên, an ủi: "Tôi này, Diệp tổng, cần phải quá thương tâm. Tôi hiểu bây giờ vẫn thể hoàn toàn tin tưởng tôi, tôi cho xem cái này thể tin tôi." Kiều Chấn Vũ xong, màn hình lớn trước hội trường bắt đầu nổi lên đoạn hình ảnh.



      Diệp Hiên Viên ngẩng đầu liếc nhìn màn ảnh, cuối cùng bàn tay chán nản mà rũ xuống, còn muốn liếc mắt nhìn Kiều Hỷ ngã ngồi đài, chỉ cởi lễ phục cùng hoa hồng đỏ kiều diễm cài áo hướng thùng rác bên cạnh mà ném vào, sau đó bước nhanh tới cửa.



      Mọi người rối rít lấy ánh mắt đồng tình nhìn chăm chú vào người đàn ông thâm tình nhưng kết quả chỉ thu lại lừa dối này, xung quanh bốn phía cũng từ từ nhường ra lối , để cho chán nản rời .



      Tại sao người đàn ông hoàng kim lại thâm tình như vậy cũng gặp phải lừa dối thế này, mọi người lại nhìn chút người đài khóc đến lê hoa đái vũ, bộ dạng điềm đạm đáng Kiều Hỷ, nhưng chỉ nhận được toàn là những cái liếc nhìn khi dễ cùng chán ghét. đến thời khắc như vậy rồi, dâm đãng lại ác độc này còn muốn giả dạng làm mặt đáng thương lừa gạt đồng tình của mọi người, là ghê tởm mà.



      Diệp Hiên Viên từ từ ra hội trường, trực tiếp tới bãi đậu xe dưới đất. Mở cửa xe ra, thấy Lăng Thịnh liên tục cười ngồi ở ghế tài xế, trước mặt là cái notebook nho để trực tiếp xem tình huống bên trong  hội trường.



      Notebook tuy nhắn nhưng vẫn có thể đem vẻ mặt của mọi người cùng lời trong trường trực tiếp truyền đến ràng, bao gồm bộ dạng Kiều Hỷ đáng thương ai giúp vẫn lắc đầu phủ nhận, tiếng cười lớn của Kiều Chấn Vũ vừa dữ tợn lại cuồng vọng, cùng với các máy ảnh nhá liên tục trong hội trường, những khuôn mặt của ký giả dù là ngưng trọng đồng tình hoặc là khi dễ cũng trực tiếp truyền đến rất ràng.



      "Đầu gỗ, kỹ thuật diễn tệ nha!" Nghiêng đầu, Lăng Thịnh cười trêu ghẹo .



      Diệp Hiên Viên rút ra khăn giấy bên cạnh, chậm rãi lau lên ngón tay thon dài : "The game over!"



      Gương mặt tuấn tú của người đàn ông là nụ cười mãn nguyện, còn bộ dáng bi thương chán nản như lúc trước nữa .



      Vứt bỏ khăn giấy trong tay, Diệp Hiên Viên dừng nụ cười, "An bài làm cho Kiều Chấn Vũ biến mất, về phần Kiều Hỷ ——" Sắc mặt Diệp Hiên Viên run lên, "Đưa ta ra đảo rồi hảo hảo chăm sóc!"



      "Tiểu tử cậu phải tàn nhẫn thường đâu, chỉ cần cái đảo kia có gì để có thể sống được, vậy Đại Mỹ Nhân phải làm sao đây ?"



      Diệp Hiên Viên dịu dàng cười tiếng, " phải còn có cậu nữa sao? Lấy bản lãnh của Lăng gia, muốn người sống quá canh năm tuyệt đối để canh ba bị Diêm Vương mang !"



      "Phải phải. . . . . . Tớ bảo đảm nghiệt chủng trong bụng ta an toàn sanh ra được chưa! Cậu đừng có đánh giá cao người ta như vậy chứ, người ta xấu hổ nha!" Lăng Thịnh cười duyên dựa vào cái ngực rộng của Diệp Hiên Viên.



      Diệp Hiên Viên khẽ nghiêng người, tránh cho Lăng Thịnh động tay động chân."Chạy về nhà cậu , tôi muốn mang Miên Miên trở về!"



      Lăng Thịnh cứng đờ người, sau đó nhanh chóng cười duyên lĩnh mệnh, chỉ chốc lát sau, chiếc Porsche màu trắng bạc từ bãi đỗ xe ngầm của khách sạn Khải Việt chạy nhanh rời .

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 81: Có kinh lần đầu

      Edit : Bear

      Beta : bear lonelj


       

      Buổi tối, núp ở trong chăn. Gió xuân mang theo chút hơi lạnh, về đêm lại càng lạnh hơn đôi chút. ôm bụng, càng cuốn drap giường vào người chặt hơn. Rất đau, rất đau, toàn thân đều cảm thấy lạnh lẽo, dù đắp rất nhiều chăn như vậy nhưng vẫn cảm thấy lạnh như băng.



      hai giờ ở đâu? Đúng rồi, tối nay có công chuyện, thể quấy nhiễu . Dù như thế nào nữa, vẫn luôn ghét mang phiền toái đến cho người khác nhất là với hai. Cho nên có chuyện gì cả, sao hết, có lẽ chỉ là ăn bậy rồi bị đau bụng thôi. nằm ở giường, kéo cái chăn tự nhũ lòng. Nhịn chút là ổn thôi, nhịn chút là ổn cả thôi.



      Nghĩ như vậy nhưng bụng lại đau quặn lên hồi, nhàng vuốt vuốt cái bụng cảm giác chỗ tư mật hình như mơ hồ có giọt nước rỉ ra. giống với cái loại mật ý hương vị ngọt ngào, mà chính là nước chân chân chính chính róc rách chảy. Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, gượng ngồi dậy, mở đèn, đồng thời vén chăn lên.



      tấm drap giường màu xanh nước biển dính loang lổ những vết máu, nhìn lại cái quần ngủ màu vàng nhạt người cũng dính đầy vết máu đỏ tươi.



      Lòng run lên, chẳng lẽ sắp chết rồi, tại sao lại chảy nhiều máu như vậy? hoảng hốt dám nằm ở giường nữa, lăn lộn muốn leo xuống giường nhưng lại bị rơi ngã xuống sàn nhà.



      Bóng đêm bao trùm, ngã ngồi ở sàn nhà lạnh lẽo nhúc nhích. người vẫn cảm thấy đau đớn khó chịu như cũ, nhưng bây giờ hoàn toàn quan tâm đến chuyện đó. chỉ ngoan ngoãn ngồi tại chỗ mà ngơ ngác nhìn vết máu dính giường.



      Màu đỏ rất sậm, sậm đến chói mắt, đây là điềm báo sắp kết thúc của sinh mạng sao?



      gian yên tĩnh, quạnh quẽ, đây là yên tĩnh cùng bình yên trước khi chết sao?



      Đột nhiên, thân thể run lên, cảm giác dũng đạo dưới hạ thân hung ác gây áp lực co lại cái. cúi người nhìn xuống, máu tươi dọc theo bắp chân nhắn trắng nõn  mà từ từ chậm rãi chảy xuống, ở da thịt trắng tuyết trong suốt chảy từng dòng máu đỏ xuống, những giọt máu ấy giống như có sinh mạng mà ngừng tiến bước về phía trước, thậm chí là chạy nhảy tung bay lên. Ngô, bụng kêu gào đau đớn, đau quá, giống như da thịt của bị cắt xuống vậy, rất đau đớn khó chịu .



      Trong lúc thất kinh, chỉ có thể chăm chú nhìn máu từ từ chảy ra lan tràn xuống cả sàn nhà lạnh như băng, biết phải làm sao nữa .



      Vào lúc cảm thấy mờ mịt luống cuống nhất ngoài cửa lại truyền đến thanh , "Miên hoa lương. . . . . . Kẹo bông. . . . . . Mau ra đây. . . . . . Đầu gỗ tới đón em về nhà này!"



      Cái gì, hai tới , làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, thể để cho hai thấy, thể, tuyệt đối thể để cho lo lắng.



      nỗ lực chống thân thể đứng lên, lảo đảo nghiêng ngã chạy vội tới phòng tắm nhanh chóng thay cái quần dính máu người ra , sau đó kéo chăn che đậy vết máu giường, còn vết máu đất, vội vàng lau nhanh chút hi vọng dưới ánh đèn phòng ngủ mờ tối có thể làm người khác thấy .



      Khẻ hé mở cửa ra chút, cố gắng nở nụ cười, " hai, Lăng Thịnh, các trở về rồi sao?"



      Lăng Thịnh giống như nhìn thấy có cái gì đúng, cố gắng đẩy cửa lớn hơn rồi tiến lên bước, nâng mặt lên xem xét cẩn thận: "Kẹo bông, sắc mặt em sao tái nhợt như vậy, em thoải mái sao?"



      lắc đầu cái, vội vàng phủ nhận, nửa người dưới cố gắng rụt về phía sau cửa chút nữa.



      Lúc này, hai chạy nhanh tiến tới nhìn cái, mở miệng: "Mở cửa."



      vẫn cố lắc đầu cái, lời nào cũng mở cửa.



      "Mở cửa, muốn lặp lại lần thứ hai." Thanh hai vô cùng dịu dàng, nhưng vô hình trung lại giấu tức giận sâu.



      Trong lòng sợ hãi, buông thỏng tay, cái cửa liền bị hai dùng lực đẩy ra.



      Sau khi hai vào phòng, liếc nhìn lấy cái, chỉ là quay đầu nhìn trước nhìn sau quan sát mọi ngõ nghách ở trong phòng lượt, sau đó tựa hồ như phát được có điều gì ổn, mới quay đầu lại nâng cằm của lên , "Miên Miên, em có chuyện gạt đúng ?"



      Lòng đau xót, nước mắt từng giọt từng giọt thi nhau rơi xuống, cảm giác thân hết hơi sức lại co rúc chút, bụng cũng lại xoắn lên đau nhói hồi, thân thể trở nên mềm nhũn, cả người cũng sắp ngã về phía trước.



      hai lanh tay lẹ mắt đỡ lấy , sờ sờ trán của , "Sao lại lạnh như thế?"



      Lúc này, Lăng Thịnh ở bên cạnh cũng hét lên tiếng, "A —— máu!"



      Trước mắt tối sầm, giữa lúc sắp lâm vào hôn mê, trong lòng ý niệm mơ hồ lên, làm vậy cũng cho là cố ý muốn dối gạt mà đúng .



      biết ngủ bao lâu, nghe bên ngoài mơ mơ hồ hồ có thanh truyền tới trong tai.



      "Sao ấy còn chưa tỉnh?" Thanh nóng nảy, là của hai.



      "Tiểu thư là lần đầu tiên có kinh nguyệt nên khó tránh khỏi có chút hoảng sợ. Hơn nữa tiểu thư trễ như thế mới có kinh lần đầu, khó tránh khỏi. . . . . . Khó tránh ra máu nhiều như vậy . . . . . ." Thanh khàn khàn của Lữ Yên có chút ngượng ngùng cùng lúng túng.



      "Ha ha ha. . . . . ." Còn cái thanh mặc dù cố ý đè nén nhưng vẫn khó tránh khỏi mị này chắc chắc là chuyên thuộc về Lăng Thịnh xinh đẹp động lòng người kia rồi .



      "Diệp đầu gỗ, cậu làm tớ cười chết rồi. . . . . . Lúc nãy bộ dáng cậu kinh hoàng luống cuống như muốn giết người cư nhiên chỉ là vì kẹo bông lần đầu có kinh nguyệt. . . . . . Ha ha. . . . . . Làm tớ cười đến chết mất thôi. . . . . ."



      Kinh nguyệt, máu chảy làm sợ tới mức hồn phi phách tán lúc nãy, cư nhiên chỉ là nguyệt mà các đều phải trải qua sao.



      Dương Chi Hồng cũng từng nhắc tới, khi có kinh nguyệt mới có thể là hoàn chỉnh. có lúc cũng từng vì bản thân có kinh nguyệt mà canh cánh trong lòng, nghĩ tới lúc có thể chân chính thành bình thường là ở dưới tình huống như vậy.



      Chỉ là, sao, trải qua đau đớn cùng bất an hạnh phúc mới càng đáng quý trọng gấp đôi, cũng làm cho người ta hạnh phúc gấp đôi lên.



      Nghĩ tới đây, kìm hãm được  nhếch miệng, nhàng cười cười.



      "Aha!" thanh đặc trưng của Lăng Thịnh vang lên bên tai , "Kẹo bông, em giả bộ ngủ! Cậu xem ấy còn lén cười kìa!"



      có biện pháp, cũng thể dối gạt tiếp được. chỉ đành mở mắt ra, cười khẽ tiếng.



      hai bước nhanh tới, nâng mặt của lên, lo lắng xem kỹ chút nữa trông thấy bộ dạng vẫn mím môi như cố gắng nhịn cười lại thấy có chút khó hiểu, "Có cái gì vui mà cười hả?"



      có chút xấu hổ đỏ mặt, ấp úng, " có. . . . . . có gì. . . . . ."



      hai há miệng, còn muốn điều gì nữa nhưng bị Lữ Yên cướp lời : "Diệp tiên sinh, kế tiếp tôi dạy Miên Miên tiểu thư chút về thường thức thông thường. . . . . ."



      Lăng Thịnh vỗ vỗ vai hai, "Người ta uyển chuyển bảo cậu ra ngoài rồi, chuyện của con với nhau, hay là chúng ta ra ngoài trước !" xong, Lăng Thịnh sờ sờ mũi, dẫn đầu ra ngoài.



      hai vẫn đứng lù lù bất động, " ấy sau này vẫn phải đau đến té xỉu giống như vậy sao? Làm như thế nào mới có thể tránh được chuyện đó?" Tiếng vừa ra khỏi miệng, ngoài cửa mơ hồ truyền đến thanh có người lảo đảo ngã nhào té xuống  .



      Bên trong nhà, sắc mặt Lữ Yên có đỏ lên chút, liếc nhìn cũng đỏ mặt ở giường lại quay đầu nhìn cái mặt nghiêm túc của hai cái, hơi do dự, nhưng rốt cuộc vẫn mở miệng: "Thời kỳ trưởng thành, bởi vì noãn sào phân bí kích thích tố sinh dục tác dụng khiến cho trong màng tử cung xảy ra chu kỳ biến hóa, mỗi tháng lần, xuất ra màng dính cùng huyết dịch qua đạo tống ra bên ngoài cơ thể, tượng chảy máu này, chính là kinh nguyệt. . . . . ."(trời ơi sinh học nữa sao trời em hiểu lắm chỉ cố gắng hết sức thôi )



      Mặt hai sầm xuống , " trọng điểm!"



      Lữ Yên nhíu nhíu mày, nhưng cũng gì, chỉ ngồi vào cạnh giường của tiếp: "Miên Miên tiểu thư, bình thường kinh nguyệt kéo dài từ năm đến bảy ngày, kèm theo triệu chứng đau bụng kinh, cũng chính là cái đau mà mới vừa rồi tiểu thư cảm thấy ở bụng quặn đau đó, cả người cũng vô lực, đây chính là sinh lý đau điển hình của phái nữ. Bởi vì tiểu thư mới có kinh lần đầu, khó tránh khỏi đau dữ dội hơn bình thường, muốn trị bình thường dựa vào liệu dưỡng của Trung y cùng xoa bóp, còn có loại phương pháp trị liệu đặc biệt chính là liệu pháp ôn thạch. Cái này về sau tôi cặn kẽ cho biết. Khi tiểu thư đau bụng kinh phải chú ý phương diện ăn uống chút."



      "Từ ngày đầu cho đến ba ngày đầu lượng máu ra khá nhiều, có lúc còn có thể xuất máu cục, phần dưới bụng buồn bực thấy đau, lúc này có thể lấy gừng xáo với dầu vừng cho ấy ăn, ngoại trừ việc bổ sung thêm chất sắt, gừng cũng có tác dụng hoạt huyết, có lợi cho việc tống kinh nguyệt cùng máu cục ra thuận lợi hơn. Ba ngày về sau là có thể đổi qua ăn dầu vừng xào thịt heo nạc, để trợ giúp tử cung co rúc đem kinh nguyệt làm khô lại. Nếu Miên Miên tiểu thư ngại làm như vậy quá phiền toái cũng sao, ra cả kỳ kinh nguyệt cũng có thể ăn gà nấu dầu vừng hoặc là đường đỏ nấu canh gừng đều có thể trợ giúp tử cung co rúc lại, cũng có tác dụng đem kinh nguyệt làm khô. Khi có kinh cần phải chú ý ăn uống, ăn nhiều thức ăn có nhiều chất vôi, chất sắt chút như: mè đen, rau chân vịt, tảo tía, rong biển, quả nho, quả táo, được ăn những thứ lạnh cùng trà xanh là được. Quan trọng nhất là bình thường cũng nên uống nhiều canh cẩu kỷ táo đỏ ... các loại chút, nếu bảo dưỡng tốt được như vậy sau này khi có kinh bình thường thân thể cũng rất ít khi phải đau bụng kinh nữa."



      Kể xong những thứ này, Lữ Yên do dự chút, liếc nhìn hai xanh cả mặt chút, rốt cuộc mở miệng: "Còn có chuyện nữa, lúc có kinh nghiêm cấm hành vi tình dục."



      Vừa dứt lời, mặt đỏ ửng cả lên, ngay cả gương mặt tuấn tú luôn luôn nghiêm chỉnh cũng nhất thời ửng lên màu đỏ hiếm thấy.



      mảnh lúng túng, mảnh yên lặng.



      Cuối cùng, Lữ Yên dẫn đầu ra ngoài, trước khi còn đưa cho cuốn sách , để cho đọc và hiểu hơn.



      Sau khi im lặng hồi lâu, hai cùng mắt to mắt nhìn nhau lát, rốt cuộc cũng nhịn được cười to ra tiếng.



      hai có chút thẹn quá thành giận, lại ngồi gần , nắm mặt của lên, tà ác : "Có cái gì vui mà cười hả?"



      quay đầu lại, nhìn thấy dáng vẻ ảo não lại lúng túng của hai còn cố gắng giả bộ trấn định, lại tim phổi mà cười to thêm.



      hai đụng đến cũng được nên chỉ có thể ngồi ở bên giường nghiêng người qua bên, tức giận nữa.



      Cười lúc, lại cảm giác bụng có chút căng đau, khỏi cứng mặt, cau mày.



      hai thấy thế, đưa bàn tay ra vịn , thay đổi bộ dạng như đứa trẻ giận dỗi mới vừa rồi, lo lắng hỏi: "Miên Miên, em sao chứ?"



      Trong lòng cảm thấy ngòn ngọt, hai là đại nam nhân lại nhúng tay vào những chuyện riêng của con , là có chút ủy khuất cho . Đưa tay nắm tay hai để lên mặt rồi nhàng cọ xát, " hai, em sao. Em chỉ là rất vui vẻ, bởi vì bắt đầu từ hôm nay, em người phụ nữ chân chính rồi!"



      hai nghe vậy trở nên cứng đờ, ngay sau đó lại cười tà lên tiếng: "Em phải sớm là người phụ nữ chân chính rồi sao!" xong, còn cố ý lấy tay ngắt mềm mại trước ngực , mặt cười đến đến thâm ý.



      đỏ bừng cả mặt, nghiêng người , quyết định thèm để ý đến hai nữa cái người này cả ngày trong đầu chỉ toàn là chuyện đó thôi.



      Cử động này chọc cho hai hắng giọng cười to ngừng, nhưng chỉ chốc lát sau thanh ủy khuất của hai ở phía sau vang lên: "Ai. . . . . . Về sau. . . . . . thể tùy tiện. . . . . ."



      nghi ngờ, " thể tùy tiện cái gì ?"



      hai giọng lầm bầm: " thể tùy tiện đụng em nữa. . . . . . Lữ Yên phải trong những ngày  này cấm chỉ sinh hoạt vợ chồng sao!"



      xong, còn giống như tiếc hận than thở thêm lúc nữa.

      Ghét! bắt lấy cái gối đầu đập tới, ghét, cái người đàn ông này sắc tâm có chết cũng bỏ được mà!


    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 82: Ông ngoại

      Edit :Bear

      Beta : bear lonelj




      Mỗi ngày của cứ trôi qua trong tiếng cười vui và thỉnh thoảng là thanh cãi nhau ầm ĩ, cũng có khi là thanh ân ân ái ái mà cứ thế bước nhanh vào tháng 5. Vào tháng 5, thành phố cũng bắt đầu lên những đặc trưng của khí hậu giữa hè, khí trời dần dần nóng lên.



      Thành , tại sao mấy ngày nay hai lại có thể nhàn nhã như vậy, mỗi ngày đều có rất nhiều thời gian ở nhà. . . . . . đùa giỡn . Đồng thời cũng thấy rất khó hiểu, Kiều Hỷ phải là có thai rồi sao? Tại sao lại giống như chỉ trong đêm mà mai danh tích rồi, mọi người tìm kiếm khắp nơi cũng thấy dấu vết của ấy. Có vài người ta vì xấu hổ nên tự vận rồi, có người lại ta mang theo đứa bé qua nước ngoài sống quyết định làm lại từ đầu, còn có người ta cùng Kiều Chấn Vũ cắn nhau buông, sau đó cùng đồng quy vu tận. Dù sao chuyện mọi người bàn tán rất nhiều nhưng lại người nào có thể xác định những tin tức ấy là chính xác cả. Dĩ nhiên là hai đối với chuyện này hề đề cập tới, có lẽ do chuyện ấy đả thương tự tôn đàn ông của hai. Mặc dù hai đối với Kiều Hỷ cũng có tình cảm gì, nhưng tối thiểu hai người danh nghĩa cũng là vợ chồng sắp cưới của nhau, lại trực tiếp bị người ta công khai chuyện mình bị đội nón xanh, trong lòng nhất định là có vướng mắc thôi.



      Nhưng thời gian liều thuốc tốt. Tin tức ầm ĩ làm mưa làm gió của Kiều Hỷ sau thời gian dậy sóng cũng từ từ êm ắng lại, vả lại nhân vật chính cũng mai danh tích. Mọi người chỉ chú ý Diệp Hiên Viên Nguyễn thị thâm tình như thế nào, còn Kiều Hỷ chẳng qua chỉ là nhân vật râu ria biến mất nhanh như gió cưng là chuyện dễ hiểu. Loại bình thản này, làm cho loại ảo giác cực độ, giống như ta chưa từng xuất trong cuộc sống của vậy.



      Chỉ là ... mà thôi. Đây phải là đề tài muốn quan tâm, ta, lại có thể thở phào nhõm, cuối cùng cũng cảm thấy hai hoàn hoàn chỉnh chỉnh là của mình , hơn nữa lại hoàn toàn cần thấy áy náy hay bất an gì nữa. Là do Kiều Hỷ tự ta hồng hạnh xuất tường phản bội hai, cũng thể trách hoành đao đoạt ái, giữ làm của riêng.



      "Ngô. . . . . . hai. . . . . . phải là xem báo sao . . . . ." chỉ vào tờ báo trước mặt, giả bộ hoài nghi hỏi.



      hai nhún nhún vai, nhanh chậm : " xem báo nha. . . . . ."

      "Hừ. . . . . ." xoay người, đưa lên ánh mắt khinh bỉ, "Vậy tay đặt ở nơi nào đó. . . . . ."



      hai vô tội cười tiếng, lộ ra hàm răng trắng noãn, "Vậy ý em nên để trong hoa huyệt ngọt ngào của em sao?" Vừa xong, bên còn dùng sức xuống cắm vào phía trước. Khốn kiếp!



      Chân run rẩy, tựa vào trước ngực hai, giọng rên rỉ, "Đòi. . . . . . Ghét. . . . . ."



      hai cười ha ha, hơi thở nóng bỏng thổi ở bên tai nhạy cảm và phía sau cổ của , "Bảo bối, em chặt. . . . . ."



      xong, cái môi mỏng ấm áp kia cũng men theo cái cổ trắng noãn từ từ lan tràn sang chung quanh, râu đâm vào da thịt mềm mại mơ hồ làm thấy đau, nhưng thân thể lại từ từ dâng lên cảm giác tê liệt.



      khẽ thở hổn hển, quay người qua ôm cổ của hai sát hơn, hai chân cũng giang ra đùi rắn chắc của hai. Nơi tư mật toát ra hương vị ngọt ngào cảm giác được ràng độ cứng nóng bỏng đốt người này. cảm thấy từng trận tê dại, kìm hãm được há mồm cắn cổ hai cái, tại sao mỗi lần đều là hai quần áo chỉnh tề đầy đủ, mà lúc nào cũng sớm còn mảnh vải che thân, tại sao mỗi lần đều là hai đem trêu chọc đến cả người vô lực, mở miệng rung động lời cầu xin, hai mới có thể thỏa mãn cho , làm cho thoải mái. . . . . .



      hai chú ý tới bất mãn mãnh liệt của trong giờ phút này, chỉ nâng mông của lên từ từ làm có thể cảm giác được bộ vị phái nam nóng rực trong quần gào thét ngừng, mỗi lần sờ rồi lại lướt qua rồi dừng lại, chen vào rồi lại ra. Mấy lần đều như vậy, mồ hôi đầm đìa, toàn thân hư mềm cách nào nhúc nhích, chỉ có thể dùng cặp mắt to sáng kia mà u oán nhìn hai chăm chú.



      hai giương môi cười tiếng, môi mỏng dán lên vành tai như ngọc của nhàng nỉ non: "Muốn sao? Qủa bóng ?"



      rầm rì, cuối cùng nhu nhược mà gật đầu cái.



      hai dường như rất đắc ý nhàng hôn hôn đôi môi đỏ tươi của , bàn tay cũng ngừng nghỉ vội vàng cởi bỏ trói buộc bên dưới của mình, lúc này tên được lắp vào cung, thời điểm khí thế nộ phát thiên quân nhất khắc, ngoài cửa lại truyền đến tiếng gõ cữa gấp gáp.



      Má Lâm ở bên ngoài giọng lo lắng hô to: "Thiếu gia, Tần lão gia xảy ra chuyện!"



      Tần lão gia? Chẳng lẽ là ông ngoại, toàn thân chấn động, ham muốn nóng bỏng biến mất lập tức, thân thể tựa vào hai cũng muốn đứng thẳng lên, " hai, ông ngoại. . . . . ."



      hai ngăn chận lại, lâu sau mới mở miệng hỏi: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"



      Má Lâm ở bên ngoài nóng nảy vạn phần, chuyện cũng hơi có chút run run, "Nghe. . . . . .Theo lời trong điện thoại của Sơ thiếu gia, sợ. . . . . . Sợ là qua khỏi đêm nay rồi!"



      hai nghe vậy mới từ từ buông ra, nhìn vào đôi mắt ngăm đen thâm thúy  lưu động của hai vẫn chưa tiêu ham muốn cùng khát vọng. nhặt quần áo tán loạn đất lên, tay vẫn ngừng run rẩy, cài cái áo ngực đơn giản cũng cài xong.



      hai thấy thế, tiếng, bàn tay cầm cái tay run rẩy của mà dịu dàng an ủi: " có sao. . . . . . có sao, cần gấp gáp!"



      giống như tìm thấy ánh sáng trong bóng tối, tâm trí thất thần của cũng lập tức bừng dậy giống như thấy được lối trong đêm tối, thở phào cái, cuối cùng cũng tỉnh táo lại.



      Trong ký ức của , ông ngoại cũng phải là ông lão dễ gần. Đừng đến ông giống như ông lão giàu có ôm cháu để đầu gối mà lung la lung lay, chỉ nội việc nhàng sờ sờ đầu của cũng rất ít khi rồi.



      Mỗi lần chỉ có khi đến ngày lễ ngày tết, ông ngoại mới có thể chạy xe lên núi tề tựu cùng cha và dì cùng nhau ăn bữa cơm đoàn viên. Ngày thường, cơ hồ là rất khó có thể nhìn thấy ông. Vì vậy, quan hệ tình cảm cũng lãnh đạm là bình thường. Nhưng mà, đối với ông lão ngay cả số lần gặp mặt cũng nhiều lắm này, từ sâu thẳm trong nội tâm vẫn thấy mến, dù sao cũng là máu mủ tình thâm, dù sao người thân của ông hay là đời cũng nhiều lắm. Sau khi trải qua việc người thân lần lượt qua đời, lại càng thể tiếp nhận chuyện lại có người thân nữa xa mãi mãi, dù cho đó là ý trời.



      Ngồi xe hai, nhịn được thúc giục , nhanh lên chút nhanh lên chút nữa, giống như chậm chút nữa thể vãn hồi chuyện gì đó rất quan trọng.



      hai đối với gấp gáp giục giã thường xuyên của mặc dù hơi có vẻ kiên nhẫn, nhưng khi quay đầu nhìn lại thấy bộ dáng lã chã rơi lệ đáng thương của cái gì cũng  ra, chỉ có thể hung ác dùng lực nhấn chân ga, lái xe nhanh như tên bắn hướng bệnh viện mà phóng tới.



      Sau lại này khi nhớ lại ngày đó đều kìm hãm mà nghĩ, nếu như ban đầu gấp gáp thúc giục hai như vậy, nếu như cố chấp đối với quan hệ chỉ có chút thân tình máu mủ duy nhất này, nếu như tới trễ chút xíu nữa, những chuyện phía sau có phải hay cũng xảy ra.



      vẫn có thể trốn tránh chân tướng mà cố ý quan tâm kia, cũng ở trong khốn cảnh mù mờ ngỡ ngàng biết phải làm sao, chỉ có thể gây tổn thương lẫn nhau với người mình thương , mới có thể xác định tồn tại của đối phương. . . . . . . . . . . . .

      Các bạn nhớ click vào các dòng quảng cáo  để ủng hộ bọn mình nhé ^^

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 83: Bức hôn

      Edit : Bear

      Beta : bear lonelj




      chưa bao giờ nghĩ tới người sức khỏe luôn tốt như ông ngoại lại có thể biến thành bộ dạng bệnh yếu thê thảm như thế này.



      Ông lão nằm chiếc giường đơn màu lam thân thể gầy yếu, nhúc nhích. Nếu như phải thiết bị đo nhịp tim bên cạnh còn phát ra tín hiệu tim vẫn còn đập chắc chắn cho là ông lão có quan hệ ruột thịt với mình đây ra bình yên rồi.



      nhàng tới trước mặt ông ngoại, nắm bàn tay chỉ còn lại da bọc xương nhăn nhíu lại, bất tri bất giác rơi nước mắt.



      "Ông ngoại. . . . . . Con là Miên Miên, Miên Miên tới thăm ông đây !" cầm tay dán đầy kim tiêm của ông, nức nở nghẹn ngào khóc thành tiếng.



      "Khụ khụ khụ. . . . . ." Ông lão giường có động tĩnh, hai mắt vốn nhắm chặt đột nhiên mở ra, quan sát bốn phía. Bộ dạng như người sắp chết còn sinh khí hoàn toàn mất hết, đổi lại bộ dạng mạnh khỏe như thường ngày, bàn tay vốn thể nhúc nhích bây giờ lại giống như móng vuốt mạnh mẽ nhanh nhạy của con chim ưng, vững vàng nắm lấy tay của buông.



      thấy nghi ngờ và có chút hiểu, ông ngoại phải là thể   thể nhúc nhích chỉ giống như ngọn nến trước gió sao, tại sao đột nhiên lại có thể bộc phát ra uy lực bức người đến vậy.



      Chẳng lẽ? Ông ngoại chỉ là gạt , ông căn bản là tốt hơn, căn bản là hoàn toàn khỏe mạnh rồi, chỉ là muốn cho niềm vui bất ngờ thôi. Thần trí khi đó của như lạc trong sương mù căn bản biết chút gì về điều rằng đời này còn có thứ gọi là hồi quang phản chiếu.



      ngừng khóc thút thít, mừng rỡ kêu lên: "Ông ngoại. . . . . ."



      Ông ngoại hung hăng bắt lấy tay của , đem thân thể của kéo về phía trước, sau đó đôi môi tái nhợt khẽ ngọa nguậy, lâu sau, trong cổ họng mới bộc phát ra thanh khàn khàn khó nghe: "Miên Miên. . . . . ."



      gật đầu cái, nắm chặt bàn tay khô gầy của ông ngoại, "Con ở chỗ này."



      Ánh mắt ông ngoại đảo nhanh qua bốn phía, cuối cùng dừng lại người Tần Nhật Sơ.



      "Tiểu Sơ. . . . . ."



      Tần Nhật Sơ nghe thấy tiếng gọi, lập tức tiến lên bước, cũng cầm bàn tay run rẩy khác của ông ngoại lên, "Cha, con ở chỗ này."



      tay ông ngoại nắm lấy tay , còn tay khác cầm tay Tần Nhật Sơ, sau đó giống như rất hài lòng cười cười, mở miệng : "Miên Miên, ông muốn con gả cho tiểu Sơ!"



      Thanh của ông ngoại giống như rất lâu chuyện bây giờ lại đột nhiên ra lời kia nghe khan khàn giống như muốn ... Xé rách phá tan tành khí vậy, quả còn có chút chói tai, cũng có chút làm người ta nghe . Nhưng mà vì ở bên cạnh nên nghe rất ràng.



      Vì thế lời vừa dứt liền có ba thanh lập tức vang lên.



      " cần!"



      " cho phép!"



      "Cái gì?"



      Về phần ai câu nào, cần nhiều lời.



      Ông ngoại giống như nghe thấy lời cự tuyệt của mọi người, chỉ cố gắng dùng sức giữ chặt tay của , nhếch môi khẽ thở hổn hển quát: "Miên Miên. . . . . . Nghe lời! Gả cho tiểu Sơ !"



      Nước mắt ngừng lại bắt đầu róc rách chảy xuống, nhìn khuôn mặt trầm của hai bên cạnh cái, lắc đầu, " muốn, ông ngoại, con muốn gả cho cậu , con muốn gả cho cậu !" Dù là thân thể hay tâm của đều thuộc về hai rồi, làm sao có thể cùng người con trai khác ước định nữa.



      Ông ngoại nghe vậy, tiếng ho sặc sụa vang lên, dường như muốn ho ra tim phổi luôn vậy, "Miên Miên. . . . . . Con là. . . . . . Khụ khụ khụ. . . . . . Con là muốn ông chết nhắm mắt. . . . . . Chết nhắm mắt. . . . . ."



      Hai mắt đẫm lệ, vẫn nhịn được mà lắc đầu cái, "Ông ngoại, ông ngoại, ông đừng ép con, con muốn gả cho cậu , Miên Miên muốn. . . . . ."



      "Khụ khụ khụ. . . . . . muốn gả cho tiểu Sơ. . . . . . Vậy con muốn gả cho người nào. . . . . . Tên tiểu tử họ Diệp này sao. . . . . . Con nếu gả cho . . . . . . Ta có thành quỷ cũng bỏ qua cho con . . . . ." Hơi thở của ông ngoại thoi thóp, cả người cong lên ho như con tôm hùm, nét mặt già nua cũng đỏ lên, "Gả cho tiểu Sơ . . . . . . Nếu ông chết nhắm mắt. . . . . . Cha mẹ con còn có. . . . . . Còn có dì con . . . . . ở nơi chín suối nhìn con. . . . . . tha thứ cho con. . . . . ."



      "Ô ô. . . . . . Ông ngoại. . . . . . Con. . . . . ." Con muốn, con muốn gả cho cậu , tại sao ông phải ép con, tại sao?



      Lúc này, Tần Nhật Sơ mới lạnh giọng mở miệng: "Cha cần gì ép ấy, coi như ấy nguyện ý gả, cha có hỏi qua con có muốn cưới ấy hay chưa!"



      Ông ngoại mạnh mẽ thở dốc mấy tiếng, nhưng lại bởi vì lời của Tần Nhật Sơ mà bỏ ý niệm, ngược lại càng buộc chặt cổ tay của , cả người đột nhiên khỏe hẳn, cáu kỉnh quát: "Nguyễn Miên Miên, ông muốn con gả cho Tần Nhật Sơ, nếu , cha và mẹ cùng dì của con ở dưới chín suối trọn đời cũng được siêu sinh, trọn đời cũng được yên nghỉ, ngay cả người con là Diệp Hiên Viên cũng bị thiên lôi đánh, chịu hết mọi quả báo tàn độc nhất trong cuộc sống rồi sau đó rơi vào mười tám tầng địa ngục cả đời này đời sau kiếp sau sau nữa mãi siêu sinh. . . . . ."



      ". . . . . ." thét chói tai ra tiếng, " cần, nên nguyền rủa hai như vậy, con. . . . . . Con đồng ý gả cho cậu , con đồng ý!" Tất cả kiên trì trong lòng khi nghe thấy lời nguyền rủa ác độc dành cho hai ầm ầm sụp đổ. Người thân từng bước từng bước rời khỏi, muốn bởi vì mà để cho hai người thích nhất bị bất cứ thương tổn gì.



      Lấy được cam đoan của , ông ngoại vốn dĩ khoá chặt tay của cuối cùng cũng dần buông ra, mắt đóng chặt lại như là người mãn nguyện mà ra . dám nhìn ánh mắt hai, toàn thân chỉ mềm nhũn, nhũn như con chi chi té ngồi mặt đất.



      Tại sao, tại sao phải như vậy, tại sao ông ngoại lại ác tâm như vậy, cho dù là phải dùng đến phương pháp nguyền rủa ác độc như vậy cũng chỉ vì muốn gả cho cậu người mà căn bản , tại sao, rốt cuộc tại sao.



      "Em muốn gả cho ?" Đột nhiên, thanh dịu dàng của hai nhàng vang lên ở bên tai .



      Nhưng thanh đột nhiên lại dịu dàng tới như vậy, làm cho rợn cả tóc gáy, nơm nớp lo sợ, "Em. . . . . . Em. . . . . ."



      hai tiến đến dồn vào tường, lại nhu thuận lặp lại lần nữa, "Em muốn gả cho ?"



      chỉ biết chán nản trượt ngồi dưới đất, tay chân thể nhúc nhích, chỉ có thể nén lệ, dùng lực lắc đầu cái, "Em. . . . . . Em. . . . . ."



      Tần Nhật Sơ xông đến bên cạnh ngăn hai lại, " đừng ép ấy nữa, nhìn thấy ấy bị dọa sợ sao?"



      Lữa giận chất chứa hồi lâu của hai rốt cuộc bộc phát, cú đấm hung hăng quét tới mặt Tần Nhật Sơ, "Mày cút ngay cho tao, con mẹ nó mày tính toán cái quái gì, dám trông nom chuyện của tao và ấy sao!"



      Xoay người, mạnh mẽ kéo ra ngoài cửa.



      Tần Nhật Sơ sờ sờ vết máu ở khóe miệng, chợt cười tiếng, giành lấy tay của mà kéo lại, ngay sau đó chống ánh mắt hai trợn lên: "Mày buông ấy ra!"



      Ánh mắt hai buồn bã, muốn ra tay đấm thêm cú nữa nhưng Tần Nhật Sơ nhanh nhẹn tránh thoát, nhàng cười : "Mày cho rằng, tao cho mày cơ hội lần thứ hai sao? Tao cho mày biết, Miên Miên bắt đầu từ bây giờ là vị hôn thê của tao, mày buông ra cho tao !"



      "Ha ha. . . . . . Vị hôn thê?" hai cười lớn, giống như vừa nghe được chuyện cười rất kinh người, "Cậu có phải cùng lão đầu tử có bệnh giống nhau, bệnh đến hồ đồ luôn rồi! Nguyễn Miên Miên, cho tới bây giờ đều chỉ có thể là người phụ nữ của tao, coi như là vị hôn thê, cũng chỉ có thể là của Diệp Hiên Viên mà thôi!" xong, kéo qua, cúi mặt xuống, cho nụ hôn sâu trong tâm trạng nổi giận.



      "Nhưng mà ấy vừa mới gả cho tao . . . . . ." Tần Nhật Sơ đứng trước mặt hai ngây thơ tuyên cáo quyền sở hữu, giống như chỉ là vô tình nhàn nhạt ra này.



      Quả nhiên hai giận dữ, nắm cổ áo của Tần Nhật Sơ lên, "Mày vọng tưởng! ấy gả cho mày, nhưng tao còn chưa có đáp ứng đâu! Đừng quên, tao mới chính là người giám hộ của ấy, có quyền quyết định mọi chuyện của ấy!"



      Tần Nhật Sơ kéo lại cổ áo, đồng thời liếc mắt nhìn hai, vẫn là bộ dạng phẳng lặng bình yên như sóng nước, "Nếu như tao nhớ lầm, Miên Miên mười tám tuổi rồi. ấy người trưởng thành hợp pháp, có quyền quyết định mọi chuyện của bản thân!"



      "Mày ——" hai á khẩu trả lời được, chỉ hung hăng nhìn chằm chằm Tần Nhật Sơ.



      Thoáng chốc, tầm mắt của hai người mãnh liệt răng rắc chém giết nhau trung thu trở về, cũng có ai thỏa hiệp, cũng có ai nhận thua, chỉ thi nhau đốt cháy cả phòng yên tĩnh.

       Các nàng đừng quên click vào quảng cáo ủng hộ web nha!!!!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :