1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cấm Kị Chi Luyến - Phó Tráng Tráng

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 49: Mây mưa ( ngược tâm, cẩn thận khi vào )

      Edit : Bear
       

      Hôm đó, khi về nhà sắc trời rất tối rồi. Trong tư tâm, cũng muốn về nhà sớm như vậy, trong nhà hai, ngay cả má Lâm cũng có thể ở đây, trở về sớm như vậy còn phải là vô ích cùng tịch mịch sao, khí trong phòng thê thảm đến lạnh lẽo.

      Vẫy tay từ biệt Tần Nhật Sơ, từ từ tới tòa nhà lớn.

      Vô ý thức đảo mắt liếc nhìn nhà để xe, giây kế tiếp đột nhiên mở to hai mắt, tất nhiên, đó phải là xe hai sao a, chẳng lẽ hai trở lại?

      bước nhanh chạy lên lầu, muốn đẩy ra cửa phòng khép hờ của hai , nghe thấy loại thanh quen thuộc nhưng lại xa lạ.

      Nhớ tới năm ấy, cũng lặng lẽ núp ở ngoài cửa phòng của cha như vậy, nghe dì kiều mỵ cầu xin tha thứ cùng thanh mơ hồ thở dốc của cha.

      Cái tình cảnh này cùng tại giống như, phải ngu ngốc, hiểu biết tiếng rên rĩ mềm mại cùng tiếng thở trầm thấp ý vị của đàn ông là chuyện gì, rất lâu, bên trong nhà giường lớn trước mặt , cũng từng vô lực ưm qua, rên rỉ qua, nước mắt bay ngang qua. . . . . .

      chống đỡ tay nắm cửa phòng chán nản mất hơi sức, tai nghe thấy chính là giọng nữ xa lạ ngừng giãy giụa, rên rỉ, thở gấp. . . . . .

      "Hiên Viên. . . . . . Cho em. . . . . . Hiên Viên. . . . . . cần hành hạ em . . . . . Ừ. . . . . . Ừ. . . . . . Ngô. . . . . . A. . . . . ."

      liền như vậy, đứng ở ngoài cửa phòng khép hờ của hai, cách nào nhúc nhích, trong lòng có thanh ngừng kêu lên ồn ào chạy trốn a, chớ xem bọn họ. . . . . . Nhưng là thân thể lại cương trực, động cũng thể động, chớ chi là chạy khỏi cái phòng xuân tình này.

      Đó là loại tuyệt cảnh a, mượn ánh trăng thê lãnh , nhìn thấy hai người kia quấn quanh ở chung chỗ, hưng phấn quên mình lục lọi thăm dò thân thể của đối phương, đôi tay ma lực của hai ở người trắng nõn của vuốt ve, giống như con rắn tham lam, giữa tình dục thể rời khỏi, mà cái hông tinh tráng cũng nằm ở người phập phồng phập phồng, động tác uổng công mà dã man.

      Cảm giác thấy mình hôm nay căn bản cũng nên trở về , trở lại cũng cần thấy màn như vậy, làm cho lòng người tan vỡ. nên cao hứng cùng Tần Nhật Sơ dạo chợ đêm chơi suốt đêm , cần gì trở lại đây, cần gì chứ. . . . . .

      biết qua bao lâu, vẫn đứng ở ngoài cửa, nhìn động tác của hai người bắt đầu do kích ngang trở nên bình tĩnh lại, cảm giác trong khoảng thời gian này đối với cũng như qua thế kỷ dài, thanh thở gấp cùng thô rống giống như dây leo có gai trong lòng quấn quanh từng vòng , hoa gai sắc bén kia làm cho tâm tựa như rỉ máu, hung hăng đau.

      Chợt, mặt lạnh như băng, lấy tay xoa cái, là nước mắt. ra bất tri bất giác lệ rơi đầy mặt, nhưng rốt cuộc tại sao muốn khóc, tại sao muốn xông vào ôm hai cùng bỏ chạy, tại sao loại cảm giác bị phản bội , tại sao lại khó chịu như vậy, đau lòng giống như tâm muốn nứt ra.

      Trong lòng mơ hồ nhớ tới lời của Nữu Nữu, có lẽ đến nghiêm trọng, đối với hai có tham muốn giữ lấy, đối với chị dâu tương lai có sát ý.

      đúng, có ý tưởng muốn tổn thương nào đến kia, chỉ ghét hai ôm khác phải , chỉ là ghen tỵ kia tại sao có thể an bình nằm ở trong ngực hai như vậy, chỉ là oán hận tại sao hai cùng làm chuyện đó mà sau đó có thể thản nhiên cùng khác tiếp tục làm như vậy, dùng bàn tay vuốt ve qua thân thể của vuốt ve khác, dùng môi mỏng hôn qua trêu đùa khác, dùng kiên đỉnh xâm chiếm thân thể của làm cho khác thở gấp liên tiếp, chỉ phải . . . . .

      Nhìn ngọt ngào ngủ yên trong ngực hai, hai còn chiếm hữu vuốt tóc của ta, trong lòng chợt nhớ tới lời lăng thịnh .

      " hai em là người đàn ông trưởng thành tinh lực tràn đầy ,em phải là muốn theo sau lung hai em bước rời mãi chứ,giống như đứa bé chưa dứt sữa , hai em gian cuộc sống, cũng cần có riêng tư, có bạn ra ngoài xã giao, sau này lấy vợ cùng bên nhau đến già. . . . . ."

      " cho em biết tin tức tốt ,em có thể rất nhanh có chị dâu rồi. . . . . ."

      "Nếu như chính em thể cho hạnh phúc, vậy tại sao còn phải chiếm thả, em phải biết hai em là người đàn ông ưu tú cỡ nào , mỗi ngày đều có vạn phụ nữ tranh nhau muốn leo lên giường của , nhưng là em lại muốn, vậy cần ở quá cố chắp có thể đối đãi em như mình thích!"

      Giờ khắc này, bỗng nhiên ý thức được, hai, là loại tình nam nữ mà . biết thân phận của mình cùng hai là thể ở chung chỗ, cho nên tình nguyện nhìn hai cùng những khác cùng nhau Phiên Vân Phúc Vũ cũng chỉ có thể yên lặng rơi lệ, cũng thể bốc đồng chạy tới đem hai nhét vào ngực của .

      Nữu Nữu qua, người làm cái gì cũng suy nghĩ cho đối phương, đều cam tâm tình nguyện. Đúng rồi, đời này thể nào mang cho hạnh phúc đến cho hai, vậy vì sao để cho những khác cho hai hạnh phúc đấy.

      Để cho hạnh phúc , để cho mình chịu đựng những thống khổ cùng bi thương kia.

      Nhìn hai người ngủ say trong phòng, nhàng đẩy cửa vào, từ từ đến bên cạnh giường lớn, đưa mắt nhìn người ngủ hồi lâu.

      cũng biết là khi hai ôm khác trong ngực cũng ngủ an bình như thế, hạnh phúc như thế, giống như đứa trẻ. Lòng có chút nhói đau, cảm giác nước mắt cũng chịu khống chế từ từ rơi xuống.

      hai, ra cũng phải là có em được, ra là cũng có thể có được ấm áp từ khác , ra là. . . . . .

      Cuối cùng là đánh giá cao mình, cuối cùng là cầu mong xa vời rồi. . . . . .

      tới bên cạnh hai, bóng hình cùng gương mặt của ở dưới ánh trăng có vẻ hết sức yên tĩnh tường hòa, trái tim của chợt lại thấy hồi đau đớn, cách nào hô hấp.

      lẳng lặng nhìn hai hồi lâu, cách lâu, cúi người ở mặt hai khẽ hôn, giọng nỉ non: " xin lỗi, hai, em . . . . . . Cho nên em cần phải buông tay cho được hạnh phúc!"

      Cuối cùng liếc nhìn người đàn ông dưới ánh trăng , chán nản rời khỏi gian phòng, rời thế giới của hai.

      Khi vừa bước ra cửa phòng, trong phòng hai cặp mắt chợt mở ra, hai con ngươi ở dưới ánh trăng rạng rỡ phát sáng.

      như vui mừng cười duyên : "Tôi xem ấy đối với tình thâm ý trọng lắm rồi! còn có thể nhìn chúng ta lên giường mà sau đó còn đối với tình chàng ý thiếp như vậy !"

      Diệp Hiên Viên cười lạnh tiếng, đứng dậy lấy y phục, " cần quan tâm, làm tốt bản chức công việc của mình tốt là được rồi !" xong, xoay người rời phòng.

      ta đối với lời lạnh nhạt của Diệp Hiên Viên thèm để ý chút nào, chẳng qua là giống như tiếc hận mà mở miệng, "Chỉ là, tiểu bảo bối của giống như vì thành toàn cho hạnh phúc của và em , muốn tự động rút lui nha !"

      Diệp Hiên Viên dừng bước lại, ngẫu nhiên nghĩ đến cái gì quay đầu lại liếc nhìn nằm ở giường, sau đó cũng quay đầu lại ra ngoài, lưu lại ta vui mừng vẫn còn ở phía sau lớn tiếng hô: " Con rễ chuẫn mực của Kiều thị , đêm xuân ngắn ngủi, ngài đây là muốn chỗ nào à?"

      Diệp Hiên Viên ra ngoài cửa,ở ngoài cửa phòng đứng lại, do dự hồi lâu, bàn tay nâng lên lại để xuống, liên tục thử rất nhiều lần, cuối cùng vô lực để xuống, thở dài tiếng, bước rời .

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 50 : Đại tẩu (1)
      Edit: BẠCH DƯƠNG
       Beta: yunafr


      luôn luôn tin khiếu thẩm mĩ của Lăng Thịnh, bộ dạng của so với phụ nữ càng thêm thiên kiều bá mị bỏ qua đàn ông có tư cách đánh giá những người phụ nữ khác, cho nên nếu chị dâu chính là đại mĩ nhân tuyệt đối tin tưởng. Nhưng mà thường thường ngoài dự đoán của mọi người, đôi khi làm cho người ta bất ngờ. Rạng sáng, vị  thần thần bí bí kia để lộ chính là đại mĩ nhân. Chị dâu ràng là quốc sắc thiên hương, cử chỉ mềm mại khéo léo.
      Sáng sớm, đêm   ngủ yên, nhìn chằm chằm vào hai quầng thâm mắt, mở cửa phòng ra.  Còn chưa xuống lầu nghe thấy mùi hương từ nhà ăn dưới lầu mờ mờ ảo ảo bay tới.
      Là mẹ Lâm trở về sao? Nhưng vì sao hương vị này lại xa lạ như vậy.
      chạy xuống nhà, thấy được chính là người phụ nữ xa lạ hiền lành ở phòng ăn, chuẩn bị đồ ăn, hai bắt chéo chân ngồi  bên nhàn nhã xem báo ,nam tuấn tú nữ, cảnh tượng đẹp đập vào mắt làm đau đớn, cho dù lúc này là như vậy khí ấm áp, nhưng hiểu sao cảm thấy mình  như rơi vào trong hầm băng.
      kia trông thấy vừa xuống , cười :” Miên Miên, em xuống rồi hả. Tôi làm điểm tâm  mau mau ngồi xuống ăn , tránh để đồ ăn nguội ăn ngon.”
      nhìn về phía kia, nhịn được ánh mắt đăm đăm, đây đại mỹ nhân a! Khuông mặt thanh tú, hai mắt to, trước mắt ý cười đánh giá , nho nhỏ đôi môi đỏ mọng cũng có chút khẽ cong lên, mặt tràn đầy thiện ý tươi cười, xem bộ dáng  có chút ngẩn người nhịn được bật cười, ngược lại ngồi đối diện ở bên cạnh hai nói: “ Hiên Viên , em của thực dễ thương.”
      Đợi chút… hồi phục tinh thần lại, ấy gọi trai Hiên Viên, là dùng giọng thân thiết kêu Hiên Viên, cảm thấy thanh êm tai này  cực kỳ quen thuộc. ...... Chợt trong đầu nghĩ đến, là ấy, tối hôm qua giường của hai rên rỉ. Mặc dù lúc này là giọng phụ nữ bình thường và đáng , nhưng cảm giác trực quan của người phụ nữ về mùi hương cũng như liên quan đến các buổi từng ở cùng hai, linh cảm cho biết là ấy, nhất định là ấy, tối hôm qua để cho trắng một đêm chưa chợp mắt, giọng nữ kia tuyệt đối là ấy! Giận tái mặt, khổ sở nghĩ đến, lại  là ấy, vì sao lại ở chỗ này...làm sao ....vẫn còn ở nhà .
      cảm thấy tim rất đau, đứng cầu thang mà lui.
      ấy để ý đến tình thế tiến thoái lưỡng nan của , lên cầu thang  để nắm lấy tay  , dắt xuống, sắp xếp chỗ ngồi cho .
      "Miên Miễn thích ăn hà bao đản( mình thề mình biết cái này là cái gì) sao? Hôm nay chị dậy trễ, chỉ có thể ăn đơn giản chút. xong nụ cười đỏ ửng trợn mắt nhìn hai cái, nhưng đôi mắt ngọt ngào mật ý cần cũng biết.
      Điều này có nghĩa là gì? Dậy muộn là vì hai sao? Chẳng lẽ hai người kia...
      Đúng rồi, phải thừa nhận rằng hai dường như có vô tận tinh lực trước kia hai ràng hành hạ đêm, sáng ngày thứ hai vẫn như cũ ôm thân thể chịu dời. Nhìn lên trước mặt người phụ nữ xinh đẹp, trong lòng đau xót, chẳng lẽ buổi sáng hai lại...
      Trái tim chua xót hơn và khó khăn hơn, và thậm chí  gật đầu hoặc lắc đầu cũng biết, chỉ từ từ đưa trứng chiên hình trái tim vào miệng của mình, nhưng nó là vô vị, như nhai sáp khô.Ngực xoắn xoắn đau.
      Người phụ nữ này còn cố tình liều mạng ở bên cạnh ân cần hỏi: "Miên Miên ăn ngon ? Có hợp khẩu vị của em ?"
      cúi đầu , ngay cả can đảm ngẩng đầu nhìn gương mặt kia cũng có, tự nhiên lắp bắp và trả lời: "À ... ngon ..."
      Lúc này, hai ở bên lên tiếng, nhàn nhạt trần thấp giọng nam ra câu văn cũng vạn phần chói tai :" Về sau, ấy chính là chị dâu của em rồi."
      Cổ họng khô đắng, vất vả mới thốt ra hai chữ "chị dâu?" Lại là chị dâu, là chị dâu... tàn nhẫn, quá đáng, hai người quá đáng ... ràng vẫn chưa có chuẩn bị tâm lí tốt.
      Vậy cũng được là chị dâu, nữ nhân cười khẽ đập cái vào vai đại ca: "Đừng nghiêm túc như vậy, hù đứa trẻ." Quay đầu và với : "Chị là Kiều Hỉ ,là bạn của trai em, em đừng nghe hai em bậy, chúng tôi vẫn chưa đính hôn , chị làm sao  trở thành chị dâu của  em a " xong kiều mị cười tiếng.
      Đính hôn? thanh kiếm thẳng xuyên qua trái tim của , đôi mắt của hướng sang bên phía hai từ từ nhấm nháp cà phê, muốn nhìn thấy từ mặt nhìn ra rằng đây chỉ là trò đùa, nhưng cuối cùng làm thất vọng, hai thờ ơ ngồi đó, khoé miệng khẽ mân khởi, hiếm nghiêm trọng  và nghiêm túc.
      cảm thấy như đất bằng dậy sóng.  Ai có thể cho biết, đây rốt cuộc là khốn cảnh như thế nào a...
      thể chịu được tình của đối với mình còn, hai  cũng bỏ đá xuống giếng đem đánh đến tuyệt vọng
      khó chịu, khó chịu...
      đẩy cái ̃a ra trước mặt "Em ăn nữa!"
      Kiều Hỉ cách nhanh chóng kéo , khuyên: " Nghe lời, mùa đông ăn nhiều mới có năng lượng , ăn thêm chút nữa!" Sau đó, lần nữa, các món ăn được đẩy đến trước mặt .
      chút giận dữ, tại sao ấy phải để ý tới , muốn ăn chính là muốn ăn. Trong lòng nhịn được động tác càng ngày càng mất lí tính.
      "Bang ..." Đột nhiên, đẩy các món ăn rơi xuống đất, phát ta thanh chói tai
       ngây người, bày ra trắng noãn bàn tay, rốt cuộc làm gì, chính là hài tử cố tình gây .
      Kiều Hỉ Ngươi  tựa hồ cũng nán lại, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy chán nản.
      Sửng sốt chốc lát, Kiều Hỉ Ngươi trước hết phụ hồi tinh thần lại, ngồi chồm hổm mặt đất bắt đầu thu dọn những mảnh vụn.
      "Hí ...... đau ..." Kiều Hỉ Ngươi nắm tay hô, mắt của nhìn thấy từng tia máu đỏ tươi theo đầu tay trắng nõn chảy xuống. Từng giọt máu rơi vào mảnh vụn màu trắng trông bắt mắt, làm người ta...ghê tởm muốn ói.
      đè nén cảm giác bồn chồn, nắm lấy tay đối phương, luống cuống hồi xin lỗi : "Em cố ý , em thực có..cố ý..."
      hai  cùng thời điểm này nhận ra vấn đề, vòng qua cái bàn tới, nhìn thấy Kiều Hỉ Ngươi tay đỏ tươi, nhìn nét mặt đầy vẻ giận dữ, "Em ở đây làm gì, muốn ăn cho biết, giờ học!"
      Vừa hề nhìn , liền trực tiếp đưa Kiều Hi  lên lầu
      bị động tác kéo Kiều Hỉ của hai làm bị đẩy ngã xuống đất, bàn tay trắng noãn vừa đúng trúng ngay mảnh sứ vỡ, máu bắt đầu ở trong lòng bàn tay lan tràn, Ti Ti quấn vòng quanh lòng bàn tay trắng noãn
      ngây người nhìn máu chảy ròng ròng ra ngoài, ngờ còn cảm thấy cảm giác đau, chẳng qua là hờ hững nhìn máu đỏ, nó giống như phải chảy ra từ cơ thể của , giống như đây chẳng qua là thế giới nhiều đoá Hoa hồng bị di vong.
      lâu đứng dậy tới phòng bếp lấy ra cây chổi, đem những mảnh vụn dính máu của hai người đem bỏ trong đống rác. Sau đó cầm sách, hướng cửa trạm xe bus tới.
      Mùa đông năm nay đặc biết rét, cơ thể run lên, bước lên xe bus.
      " bé, bàn tay của cháu bị chảy máu!" Bên cạnh Lão Bà Bà ân cần quan tâm.
      cúi mở lòng bàn tay, nhìn dòng chảy chất lỏng màu đỏ, cười áy náy "Nó sao, chờ huyết dịch ngưng kết rồi máu cũng chảy ra "
      Lão Bà Bà trợn mắt nhìn ta cái, móc ra túi khăn giấy phòng thân, êm ái nắm tay , cuốn lấy bàn tay chảy máu" , thân thể của con là trời ban cho cháu, mình phải coi như báu vật trân trọng quý mới phải. Nếu như cháu quý bản thân cháu đừng mong có ai quý cháu."
      Lời của bà lão êm ái,chậm chạp, thẳng táp xuyên thấu màng nhĩ đến thẳng tới nội tâm của , bình sinh rất thích ấm áp, đồng thời, động tác của bà lão dịu dàng như người mẹ làm cảm thấy ấm áp.
      Cuộc hành trình đó, mặc dù bên ngoài lạnh và nhiều gió, nhưng trong lòng nhu tình lan toả. Nhìn xuống, nhìn tay được băng bó kĩ trong lòng có cảm giác lĩnh ngộ. Đúng vậy a, ngay cả bản thân mình, mình lấy cái gì muốn  người khác mình.
      Cùng lúc đó, Nguyễn gia trạch
      Vừa vào thư phòng, Hiên Viên kéo tay Kiều Hỉ lập tức hất ra" Tôi gọi làm tốt công việc của mình, phải muốn khi dễ ấy! Vậy muốn Kiều Thị rồi hả?
      Kiều Hỉ Ngươi nhìn tay về thương bé cươi hắc hắc "Diệp đại tổng tài, con mắt nào của thây em khi dễ ấy, ràng là em toàn tâm toàn ý lấy lòng ấy a"
      "Tóm lại, tốt nhất cần cố ý tính kế với ấy, nếu tôi bỏ qua cho
      Kiều Hỉ ngươi quyến rũ thổi hơi vết thương " Em nào dám.Diệp đại tổng tài, em nào dám có ý định gì,em phải cố ý kích thích ấy . Sớm kích thích ấy phải là chủ ý của sao, Diệp tổng tài. cũng phải nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của ấy khi bảo ấy gọi em là chị dâu. "
      "Đúng rồi, bôi thuốc cho em ." Kiều Hỉ Ngươi đem hòm thuốc mở ra, nhìn về phía Hiên Viên
      Hiên Viên cười lệch: Vết thương như vậy vẫn thể chết được."
      "Diệp đại tổng tài, em thích nhất là làm nam nhân ngang ngược, nên cầu nguyện trong thời gian khế ước này tồn tại nên để em , nếu không_____" Kiều Hỉ vuốt ve đôi môi đỏ tươi, ý vị sâu xa cười tiếng:" Em cho du em, em cũng dung mọi thủ đoạn đem đoạt lấy!"
      Nghe xong,  Diệp Hiên Viên nhìn lại, động mi cười tiếng " Coi như là dẫn sói vào nhà chính là vậy , nhưng mà tôi lại có thể đảm bảo tuyệt đối thời điểm nó ra chỉ là chó! Đối với chuyện này_________tôi tuyệt đối có thể đảm bảo" xong quay đầu lại ra thư phòng.
      Lưu lại Kiều Hỉ Ngươi nắm chặt ngón tay rướm máu, hàm răng hung hăng cắn môi,đôi mắt xinh đẹp tràn đầy chí

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 51: Đại tẩu 2

      Edit: BẠCH DƯƠNG

      Beta:yunafr
       

      nhìn đám người lại đường phố, có mục đích dạo khắp nơi. Buồn cười ngày hôm qua vẫn còn vì hai ở nhà mà muốn về nhà, mà hôm nay, lại là bởi vì hai ở nhà mà dám về nhà.

      Cuộc sống là vở kịch a, khó trách có người cuộc đời như vở kịch, mỗi người đều ở đây võ đài của mình vung vẫy thanh xuân cùng tinh lực, mỗi người diễn nhân vật khác nhau, sau đó ở các hoàn cảnh khác nhau diễn các vai khác nhau của cuộc sống.

      Cúi đầu nhìn qua vết thương tay ghim thành nơ con bướm , thầm thở dài tiếng, võ đài cuộc đời của mình rốt cuộc phải diễn nhân vật nào đây.

      Đêm từ từ rơi xuống , phương xa từ từ nhà nhà lên đèn.

      đường cái người đường trở nên thưa thớt, khí lạnh như băng, bội cảm thê lương.

      Mọi người khi mệt mỏi đều có mái nhà để về nghĩ ngơi, có thể bỏ xuống mọi bất an cùng áp lực của mình. Tại trong cái ngọn đèn nho đó, có lẽ có cha mẹ từ ái ân cần, có lẽ có bằng hữu thiết tha an ủi, có lẽ còn có người thương dịu dàng an ủi, tóm lại nới ngôi nhà đó làm nơi ấm áp, làm cho người ta hâm mộ.

      Nhưng là, còn nơi như thế để về sao?

      "Tiểu đáng , làm sao em ở chỗ này?" Sau lưng truyền đến thanh nghi ngờ xen lẫn tò mò.

      Quay đầu lại, nhìn mỹ nhân trước mặt, nghi ngờ chỉ chỉ lỗ mũi cuả mình, "Chị, bảo em sao?"

      Mỹ nhân tới trước mặt của , nâng lên môi đỏ mọng, cười : "Làm sao rồi, tiểu đáng , nhớ chị a ,chị là vì ngươi làm làm tóc tên là Anna."

      đến đây, trong đầu nhanh chóng thoáng qua bóng người, a, nghĩ tới, nguyên lai mỹ nhân kia là thợ trang điểm.

      ngẩng đầu lên, cười , "Chị Anna, làm sao chị ở chỗ này?"

      Anna tới, vỗ bả vai của : "Đây nên là chị hỏi em đây? trễ thế này, thế nào vẫn chưa về nhà?"

      "Nhà?" mắt khép hờ, bất an : "Em ra là là lạc đường!"

      Anna cười to, " đứa ngốc, nhà em ở khu nào, chị đưa em về!"

      xem nhìn hoàn cảnh chung quanh rất lạ, sợ nữa lại lạc đường. Bất đắc dĩ, chỉ đành phải gật đầu đáp ứng.

      "Đúng rồi, em đói bụng chưa? Chúng ta ăn chút gì !" xong liền lôi kéo hướng KFC tới.

      Ngồi xe, ăn đùi gà, uống ly trà sữa trân châu nóng hổi , cuối cùng trong dạ dày ấm áp nhiều, xoay người, chân thành tiếng, "Cám ơn!"

      Anna rút ra khăng giấy, nhàng giúp xoa xoa vết dầu dính khuôn mặt nhắn, dịu dàng : "Nhìn em, giống như vài ngày rồi mới được ăn vậy, nơi này còn có bánh trứng, nhân lúc còn nóng ăn !"

      cảm kích gật đầu cái, trong lòng mảnh ấm áp. Quả nhiên mùa đông giá rét này cần ăn cơm nhiều hơn!

      Trong chốc lát, tiêu diệt hết tất cả bánh trứng, rốt cuộc thỏa mãn ngồi phịch ở vị trí, thở ra hơi, no bụng tốt, là ấm áp.

      Anna nhìn được ăn uống no đủ bộ dạng lười biếng, nhàng cười cười, "Tiểu đáng , tại ăn no, em nên lí do tại sao lại u sầu như vậy rồi hả ?"

      kinh hãi, bắn người đứng, " Sao chị biết em có tâm ?"

      "A. . . . . ." Anna bất đắc dĩ cười cười, "Mặt em viết hết lên, gương mặt em co rút thành cục kia, chị mà nhìn ra được đúng là ngốc rồi ! Em đừng cho chị biết em là bởi vì lạnh  gương mặt rút gân mới co rút thành cục !"

      hì hì tiếng bật cười, lắc đầu cái, "Đó cũng phải!"

      Cách lâu sau, mới mở miệng. Cho tới nay đều có thói quen cùng người khác tâm chuyện của mình cùng hai, nhưng mà hiện tại với ngươi xa lạ trước mặt, lại đem chuyện của hai kể ra.

      "Em có người hai , ấy sắp lấy vợ rồi !"

      Anna hiểu gật đầu, "Cho nên, em cảm thấy thương tâm, bởi vì em sợ hai em có chị dâu giống như trước đem em nâng niu trong lòng bàn tay ,thương giảm ?"

      gật đầu cái, "Từ , em có mẹ, sau cha và dì chăm sóc em cũng lần lượt chết , là hai nuôi dưỡng em."

      "Tiểu đáng , em là luyến huynh đệ nha?" Anna cười .

      "Nữu Nữu cũng là như vậy, em rất lệ thuộc vào hai, khi hai rời em..em liền cảm thấy bất an, giống như hài tử bị dứt sửa. Luôn muốn thời thời khắc khắc ở bên cạnh , cũng đâu cả, cũng muốn hai rời . Em hiểu biết em thích hai, nhưng màem lại muốn mang đến cho ấy phiền toái, cho nên ấy có vợ, em nên giơ tay đồng ý để hạnh phúc."

      Anna nhìn ,gật đầu cái, "Như vậy rất tốt a, hai em thể nào cả đời ở bên cạnh em, cũng có gia đình của ! Em làm như vậy rất đúng a, vậy tại sao còn gương mặt lại buồn buồn vui?"

      thở dài cái, tiếp: "Nhưng là. . . . . . Mặc dù em tự với mình, như vậy nhưng mà khi em nhìn đến bọn họ ở chung chỗ lại đau lòng khó nhịn. Khi đó em đây trong lòng chỉ muốn đem hai từ trong ngực nữ nhân kia hung hăng đoạt lại, để cho bất luận kẻ nào nhìn thấy, để cho bất luận kẻ nào cướp lấy, để cho bất luận kẻ nào mơ ước. . . . . ."

      "Này rất bình thường, phàm là em ai cũng đối với chị dâu có địch ý ,cái này giải thích được, em về sau có người mình , em cũng còn có loại ý nghĩ này nữa!" Anna tựa hồ đối với loại tình cảm bình thường này chút phản cảm, nhàn nhạt .

      " người khác?" nghiêng đầu, tò mò hỏi, "Vậy rốt cuộc là thế nào khác nhau? Cùng em như vậy thích hai có cái gì bất đồng?"

      Anna sờ sờ đầu , cười khẽ, "Nha đầu ngốc, đơn giản dung tục chút chính là em muốn cùng ngươi mình thích có quan hệ, cũng chính là lên giường, em đối với hai em có tham muốn giữ lấy, nhưng em cũng muốn cùng lên giường đúng !"

      khắc kia, nghe thấy lòng của bùm cái rơi vào đáy cốc. Tuy muốn cùng hai . . . . . Tuy đối với hai tràn đầy tinh lực cảm thấy lực bất tòng tâm, nhưng mà lại tham luyến cùng hai cùng nhau từ giường tỉnh lại ,cái loại cảm giác ấm áp đó. Biết đó là cấm kỵ, nhưng mà ở tại hai đối với làm ra những chuyện kia, có oán hận chút nào, thậm chí nhìn hai thỏa mãn thở dốc, tóc đen ướt mồ hôi , ôm chặt lấy giữ chắc hai cánh tay, cùng với kia hung mãnh dã man Luật Động. . . . . . Trong lòng vài phần còn lại loại mơ hồ ngọt ngào!

      giùng giằng, "Vậy. . . . . . Nếu như,em là nếu như. . . . . . Em nghĩ muốn cùng ấy. . . . . ."

      Anna lặng chốc lát, ngay sau đó cười nhạt ra tiếng, "Tiểu đáng , vậy chứng minh em hai em rồi, muốn làm người của hai em!"

      Nghe vậy, chán nản rũ mí mắt xuống. Mặc dù mình sớm dự liệu, tối ngày hôm qua nhìn hai cùng người phụ nữ khác Phiên Vân Phúc Vũ mình mơ hồ biết này, nhưng lại muốn nhìn vào thực tế này.

      đối hai có phi phân chi tưởng, chính là hai!

      ở lòng tiêu hỏa táo thời điểm, bên cạnh Anna lên tiếng, " ra em nhau có gì đáng xấu hổ , em phải biết, giữa em với nhau trừ liên hệ thân tình máu mủ, chẳng qua là hai thân thể độc lập , mỗi người đều có quyền lợi của mình."

      giật mình nhìn Anna, "Chị cảm thấy ghê tởm sao? Giữa em đơn thuần như vậy thân tình bị ô nhiễm thành mảnh đen nhánh, vốn là ràng là sạch sẻ, lại. . . . . ."

      "Người nào cho em, thân tình nhất định là sạch thuần khiết!" Anna xì mũi coi thường, " cái thế giới này, vì tranh đoạt điểm gia sản, em, thậm chí là mẹ con cũng tàn xác lẫn nhau, gì ghê tởm, gì sạch , đều là suông! Em phải cảm thấy những gia đình giàu có kia mặt ngoài là chị em tình thâm nhưng sau lưng chính là đấu chết sống lại điều này làm cho người ta ghê tởm? Sạch ? Chỉ có thuần túy có vì ích lợi đấu tranh, kia  mới có thể duy trì mặt ngoài sạch , vẫn chỉ là mặt ngoài mà thôi, sâu trong nội tâm hắc ám có ai có thể thấy sao! Cho nên đâu rồi, tiểu đáng , cũng phải là cấm kỵ chính là như vậy ghê tởm , tương đối, nếu như em nguyện ý, thế giới này nó là thứ tinh khiết nhất!"

      "Nếu như, em nguyện ý?" lập lại câu này, cái hiểu cái .

      "Đúng, trong thế giới tình , chỉ cần em nguyện ý tranh thủ, em nguyện ý thủ hộ, sợ người đời tiếp nhận thậm chí phỉ nhổ , đó mới chính là tình chân chính. Tựa em, tiểu đáng , em thích em, hoặc là em sâu em, em chọn buông tay để cho hạnh phúc, nhưng là em có hay nghĩ tới hai em , có thể cũng nhu em sao? cần em buông tha hạnh phúc suốt đời vì sao?" Thở phào cái, Anna  lại tiếp : "Cho dù là em đối với em có tình ,em cũng có thể tranh thủ a, chuyện tình , tranh thủ mà trực tiếp bỏ qua, đây chỉ là hành động hèn nhát!"

      "Tranh thủ sao?" thấp nhớ tới hai chữ này, trong lòng đột nhiên xẹt qua tia mơ hồ kỳ quái, thế nhưng lúc đây ở giữa giãi giụa lòng chạy tới tình thuần khiết và cấm kị, hai giờ còn của .

      Ngoài cửa xe, trời tối đen như mực. Anna lòng đầy căm phẫn thanh ở bên tai vang vọng quanh quẩn, trong lúc giật mình, là đã hiểu, tình cảm nếu là , coi như là cấm kỵ cũng là giống như thủy tinh dạng trong suốt sạch , làm cho người ta nhịn được lòng nhộn nhạo, làm cho người ta nhịn được trầm mê.

      Có lẽ, nên tranh thủ ngọt ngào say đắm.

      Diệp Hiên Viên ở bệ cửa sổ nhìn nữ hài tử đáng bước chân từ từ vào trong nhà, trong lòng thở phào cái.

      Đột nhiên, trong tay điện thoại vang lên, bên đầu điện thoại kia truyền đến trong trẻo lạnh lùng giọng nữ, "Diệp tổng, theo phân phó của ngài, tôi đều đối với Miên Miên ***** !"

      Diệp Hiên Viên gật đầu cái, khóe miệng lên tiacười như ý.

      Tần Nhất Sơ, có thể lợi dụng người chung quanh cho Miên Miên đó là cấm kỵ, tôi cũng vậy lợi dụng người xa lạ cho Miên Miên chân ái đáng giá , ấy nên gạt cấm kị, tình cảm phải nên tranh thủ.

      Trận này trò chơi, tôi thắng chắc!

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      darkorange;Chương 52: Dùng sức mạnh

      Edit: BẠCH DƯƠNG

      Beta : Nghi Phương
       

      biết có phải là vì nghe Anna chuyện hay mà giữa đêm đột nhiên như trút bỏ được gánh nặng trong lòng, giống như cái chủng loại kia lúc trước… Cấm kỵ khi là rất ghê tởm, cảm giác cũng có biến mất. Chỉ là, đối với đề nghị tranh thủ tình của Anna, còn do dự, dù sao trước giờ vốn phải là người dũng cảm, sau này chuyện cũng có thể thương thảo, dù sao tại bên cạnh hai cũng có mỹ nhân xinh đẹp, dù sao từng khiến cho hai thương tâm như vậy. . . . . .

      Bây giờ, trở lại tranh thủ còn hữu dụng ? cách khác, dễ dàng như vậy có thể có được tình của hai sao?

      Ảo não, phiền não, tức giận. . . . . .

      Nằm giường, trong lòng trằn trọc, mơ mơ hồ hồ ngủ mất.

      Nửa đêm, lúc mơ màng, tỉnh lại, cả người nóng lên hồi.

      Mở mắt, mơ hồ đúng lúc thấy trước mặt có đôi mắt như phát sáng trong đêm, khiến khỏi nghĩ tới cụm từ —— lang tính hấp dẫn.

      Chỉ là, được phép say mê, nửa đêm giường xuất đôi mắt rõ ràng, tuyệt đối phải người lương thiện. kinh hãi, cả người hoàn toàn tỉnh táo trở lại, có người, có người ở nơi đó dòm ngó !

      nửa ngồi dậy, lui về phía sau bước, nhìn lên người trước mặt, lấy thêm can đảm hỏi: "Là ai? Sao lại vào đây?"

      Trong bóng tối, người nọ trả lời, dùng cặp mắt lấp lánh hữu thần nhúc nhích kia nhìn chằm chằm . Giờ khắc này, đột nhiên giống như cảm thấy mình là con Hôi Thái Lang trước mặt Lại Dương Dương, loại cảm giác xâm chiếm mãnh liệt giống như bị săn đuổi từ trong nội tâm dâng lên, hàn khí vô hình bắt đầu xâm nhập vào thân thể ấm áp.

      sợ điếng người, giọng vì thế cũng bắt đầu run rẩy, "Ngươi. . . . . . Ngươi muốn làm gì, nếu … Nếu , tôi gọi người đó. . . . . . A. . . . . . hai . . . . . . Ưm. . . . . . Ưm. . . . . ."

      Người nọ thấy thế hung ác nhào tới , bàn tay tức thời ngăn chặn lên tiếng kêu cứu, thân thể áp chế hai chân giãy giụa của cách nhàng.

      "Bây giờ mới kêu cứu, phải quá muộn?" đầu truyền đến giọng nam hài hước.

      Nghe thanh quen thuộc, ngưng giãy giụa, có chút ngơ ngác nhìn đôi mắt sáng đầu, ngạc nhiên : " hai, làm gì vậy. . . . . . trễ thế này!"

      hai thở nhàng vào vành tai nhạy cảm của , thành công làm thân rùng mình, "Đêm dài đằng đẵng, giấc ngủ vô tâm. . . . . . Rất nhớ em." Trong đêm tối, thanh hai đê mê khêu gợi quanh quẩn ở bên tai , tựa như muốn vọt vào , cắm rễ sinh doanh.

      trả lời, chính là muốn che giấu, đỏ bừng cả mặt, trái tim càng thêm loạn nhịp sau hồi ngọt ngào xâm tâm. Giây kế tiếp, lại nghe hai chôn ở bên tai : ". . . . . . Thân thể em!"

      Ba chữ dịu dàng này giống như thùng nước lạnh tạt vào người, dập tắt ngọt ngào trong lòng . Cả người cứng đờ, trong lòng hối hận thôi. làm gì, hai giờ đã có bạn , vậy mà còn ở trong lòng , nghe lời ngon tiếng ngọt.

      Hơn nữa, những lời như vậy, là lời mà nam nhân sao? Trong lúc nhất thời, cảm thấy lời Anna cũng phải là có đạo lý, trong lòng cái loại đó khỏi kháng cự lại bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy.

      Trong lòng lạnh giá, đẩy người con trai cái: " hai, chẳng phải đã có chị dâu rồi sao, nên những lời này nữa, người khác nghe được hay!"

      hai lù lù bất động, nhàng cười : "Có gì hay, ấy là ấy, em là em!" Bàn tay cố ý lục lọi khuôn ngực đầy đặn mềm mại của , tà khí : "Còn nữa, phát đối với thân thể em có chán nản, thân thể của em còn có rất nhiều tiềm lực còn chưa khai phá." hai giọng bình tĩnh, nhưng bàn tay lại vững vàng chiếm cứ bộ ngực nhô ra, thèm để ý rằng đó phải vật riêng tư của .

      bị hai ép tới gắt gao, vô lực nhúc nhích, trong lòng vừa xấu hổ, từ khi nào mà hai vô lại như vậy rồi, làm càn như vậy rồi ! Đêm hôm chạy đến phòng , chính là tới cho biết: thân thể của , còn chưa hài lòng sao?

      " hai , buông em ra, buông em ra!" Nam nhân này, ràng bạn gái xinh đẹp, còn cố tình trêu chọc . Vừa nghĩ tới, có lẽ hai trước khi tới đây còn đè người người phụ nữ kia, liền kiềm được cảm giác chua chát khổ sở…

      hai mắt điếc tai ngơ, bàn tay vô cùng ma lực bắt đầu ở người thiêu đốt, môi mỏng cũng bắt đầu hôn lên mặt của .

      ra sức chống cự. muốn, muốn hai có những nữ nhân khác còn tới trêu chọc , cũng muốn từng chạm qua những nữ nhân khác mà giờ tay lại tới hết sức nhu tình vuốt ve , thương , lại càng muốn hai chẳng qua là mê luyến thân thể của mới đụng chạm

      , muốn, đây phải là điều cần, điều muốn chính là hai người đồng tâm đồng lòng, linh hồn nhau, mới có thể thân thể tương dung… muốn, tuyệt đối muốn, như vậy là thanh sở, minh bạch giường giao dung…

      hai thấy thế, dẫn tay của tới hạ thân bộc phát dục vọng của hắn. bị lửa nhiệt nóng bỏng của vật cứng trong tay làm sợ hết hồn, cả người cứng còng, cũng dám lộn xộn nữa, chỉ sợ lau súng cướp cò.

      hai thấy ngoan ngoãn mà nghe lời, càng thêm chút kiêng kỵ bắt đầu lục lọi nâng thân thể của , môi mỏng còn ghé vào khóe miệng , giọng : "Rất lâu có chạm vào em, muốn sao?" Vừa xong, bắt được tay của ở chỗ Thiết thượng nóng rực, nhàng nắm chặt, mở miệng cười trêu : "Mỗi lần khiến em dục tiên dục tử, rên rỉ liên tiếp là nó đấy…" Cảm giác được lắc đầu, hai vừa cười ha ha, linh lưỡi xâm phạm muốn tách hàm răng trắng ra, "Nhưng mà nó muốn em chặt đấy. Mỗi lần nhìn thấy mông của em ở trước mặt nó từ từ qua lại, nó nhịn được liền cứng rắn, thân thể thậm chí có lúc là lệ rơi đầy mặt, chỉ muốn chui vào trong miệng tiểu muội muội hương vị ngọt ngào, cắm vào, tìm kiếm an ủi… Mật huyệt đầy chất dịch, bối thịt màu mỡ hồng nộn, còn có viên ngọc châu kia nhàng đụng chạm liền cứng rắn… Chậc chậc… Em đẹp như vậy, làm người ta mất hồn… Ha ha, bảo bối, em vĩnh viễn biết thân thể của em hấp dẫn thế nào, quả thực là cá Mê Hồn, khiến cho thể tự kềm chế muốn chìm vào sâu…"

      hai thèm che giấu lời bộc trực vừa rồi làm đỏ mặt, hạ thân càng thêm kích thích, chất dịch chảy ra nhiều hơn.

      " hai" nghiêng đầu, muốn cho hai biết bị lời tà khí kia ảnh hưởng, đồng thời tránh khỏi môi mỏng kia hướng thăm dò hương thơm, “ hai, có người phụ nữ khác rồi, đừng gặp mặt em." Thấy hai ngừng động tác đắc ý, cắn răng, hung ác : " hai —— để cho em chọn, đến bây giờ, em vẫn còn là em của !"

      Lời vừa nói, chỉ bây giờ là em của , nhưng có nhận ̣nh tương lai cũng thế, nhưng hai dường như cảm thấy được ý vị trong lời nói của .

      hai nghe vậy, động tác cứng đờ, lâu động đậy, sau đó buông tay. hai đột nhiên tà mị cười tiếng : "Vậy sao? Lúc giải quyết dục vọng của mình quan tâm đối phương là nữ nhân hay là em !"

      Trong lòng có linh tính xấu, cảm giác vẽ hổ thành ra vẽ chó, vì vậy lãnh thanh mở miệng : " hai, có ý gì?"

      "Có ý gì?" hai nắm vai cười ra tiếng : " chỉ là ngươi xuất giá trước để cho em đáng giá mà thôi. Hơn nữa, em ở đây hiểu phong tình giường, chính là thay chồng tương lai của em dạy dỗ em tốt!"

      " hiểu phong tình giường?" tức giận.

      hai dường như biết trong lòng nghĩ gì, thấp cười ra tiếng, tiếp bộ chịu nhục giọng điệu thở dài : "Phật : “ta xuống Địa Ngục, người nào xuống Địa ngục”. Em còn chưa hiểu sao, dạy dỗ em tốt làm sao em nắm bắt được chồng tương lai của em, em gái tốt của , nhiệm vụ này giao cho hai tốt này còn có thể giao cho ai đây?"

      "Em cần ——" Bây giờ hai tháo mặt nạ ra, tà nịnh như vậy, tàn khốc như thế, máu lạnh như vậy! vậy… Lại muốn gả cho gia tộc buôn bán khác… Còn là muốn giúp !

      là quá đáng, khiến người ta thương tâm! cắn răng nghiến lợi, trong lòng tức giận, sau cùng lại biến thành tuyệt vọng hờ hững.

      hai có cho thêm cơ hội mở miệng, trực tiếp nhào tới, hung hăng hôn lên môi đào của , liếm láp, mút vào, trằn trọc ngừng, nước miếng giao dung càng thêm hưng phấn vang dội. . . . . .

      toàn thân mềm nhũn, trong miệng tự chủ tràn ra tiếng “ưm”, tay bé cũng kìm hãm được ôm lấy hai, nhiệt tình bắt đầu đáp lại.

      Lần này hề chống cự vừa chọc cho hai hồi buồn cười.

      tác phong não dứt, nhưng là thể làm gì. ràng ngoài miệng dùng ngôn từ chính nghĩa vừa cự tuyệt, nhưng khi hai chỉ vừa đụng nhàng, thân thể lại tự chủ tới gần . sờ đến thân thể quen thuộc kia đột nhiên có loại cảm giác muốn khóc, bởi vì phát là muốn như vậy, muốn đến gần như vậy, khi lời máu lạnh tuyệt tình như vậy.

      Nghĩ nghĩ lại, bất ngờ bật khóc thành tiếng, trong miệng nức nở nghẹn ngào ngừng, nước mắt cũng ào ào chảy ra, thấm ướt cả gối.

      hai cũng cảm thấy lạ, toàn thân chấn động, ngừng động tác. lâu, mới lấy tay sờ lên mặt , sau đó cũng gì, rời khỏi người , sải bước xuống giường, ra ngoài cửa.

      cảm giác người chợt nhõm, thân thể trở nên tự do, nhưng trong nội tâm lại trở nên vạn phần trầm trọng, đau đớn sâu. . . . . .

      Đêm hôm đó, hai trở lại. nằm ở giường, hơn nửa đêm, cảm giác buồn ngủ hoàn toàn bị trận biến cố này làm cho tan thành mây khói, trằn trọc trở mình, cuối cùng trắng đêm khó ngủ.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 53 : Giả vờ


      biết có phải vì tối qua hai lén tới phòng giở trò hay , mặc dù sau cùng hai nhẫn tâm bỏ , nhưng cả ngày hữu ý hay vô ý đều trốn tránh tầm mắt quan tâm của người kia.

      Dù sao từ góc độ này mà , buông tay, nhưng lại có thể mang đến hạnh phúc cho hai. Trước đây, cùng hai dính dáng , vượt khỏi luân lý trai em , tại bụi bậm cũng rơi xuống đất, mặc kệ là hay chưa , cũng còn quan trọng nữa, quan trọng là làm mọi thứ, để hai có thể hạnh phúc. Thái độ hai tối qua hoàn toàn chứng minh, dù tranh thủ hay tranh thủ, cũng còn ý nghĩa gì nữa.

      Ăn cơm xong, liền trở về phòng. Khí trời rét lạnh, ai cũng lười ra cửa đón khí lạnh lẽo của lễ rửa tội, vả lại sắp thi cuối kỳ, bất luận thế nào, coi như là giết thời gian cũng được, cũng là muốn so với bình thường vội vã hơn chút.

      “Cốc cốc….” Ngoài cửa vang lên giọng điệu mảnh mai vui mừng của chị dâu, “Miên Miên, là chị, chị và hai muốn ra ngoài, em có muốn cùng chị ?”

      Đôi lúc oán hận thanh mềm mại dễ nghe này, cứ mỗi lần vết thương trong lòng dường như bắt đầu khép miệng, chị ta liền đao lại khiến nó rỉ máu.

      nén cảm giác đau thương, miễn cưỡng mở cửa, với người bên ngoài : “, sắp thi học kì rồi, em muốn ôn tập tốt để thi!”.

      Kiếm cớ thôi, ràng là kiếm cớ, nhìn cuốn «tiểu thuyết Đường Đại truyền kỳ» trong tay, thầm khinh bỉ bản thân mình, ràng vốn có tâm trí để học, ràng chẳng qua là muốn nhìn thấy dáng vẻ thân mật của bọn họ, tránh cho mình thương tâm mà thôi, vậy mà lại làm ra vẻ mặt ngoan ngoãn vụng về.

      Người đứng ngoài cửa im lặng chốc lát, rồi lại : “Miên Miên, thích ăn gì , chị mua về cho em!”

      Sao lại có người chị dâu đối tốt với mình như vậy, khiến chán ghét càng thêm chán ghét. từng nghĩ giá như người hai lấy là loại chị dâu độc ác, vậy có thể danh chính ngôn thuận mà ghét ta, có thể mắt lạnh nhìn ta, thậm chí tìm mọi cách làm cho hai phải đuổi ta . Nhưng ta chẳng làm hại gì , vì vậy có lúc trong lòng ràng cắn răng nghiến lợi thầm oán, nhưng từ trong tận đáy lòng thể ghét ta.

      Bởi vì ta có thể mang lại hạnh phúc cho hai, bởi vì ta là người tốt.

      Khẽ thở dài, cự tuyệt : " cần, hai người… Hai người cần quan tâm đến em đâu!"

      Ở ngoài này Kiều Hỉ dường như thở dài tiếng, sau đó hồi, trong ngoài đều có tiếng động nữa.

      lâu sau, tiếng xe khởi động từ nhà để xe truyền đến. núp ở cửa sổ phía dưới, nhìn hai người nọ cười thân mật rời , trong lòng đau đớn, khẽ vuốt đau đớn trong lòng, cười khổ, đến khi nào mới có thể thoát khỏi tình cảnh đau khổ này đây.

      xe, Kiều Hỉ nhìn Diệp Hiên Viên, hơi thở thơm như hoa lan, "Sao thế, sáng sớm, chưa thỏa mãn dục vọng sao?"

      Diệp Hiên Viên nhịn được nghiêng đầu, cho Kiều Hỉ một cái liếc ghê người.

      Kiều Hi thấy vậy, cười khanh khách, xấu bụng tiếp tục trêu :

      "Có muốn , tôi cho người gọi phụ nữ dập lửa, nghe đàn ông nhịn lâu tốt đâu!"

      Diệp Hiên Viên lạnh lùng: "Thế nào, Kiều thị có chuyện gì sao? Đến phiên nhàn nhã!"

      Kiều Hỉ lơ đễnh, vuốt vuốt mái tóc xinh đẹp, "Nếu vội rồi, tôi còn lo vớ vẩn làm gì!" Tuy như vậy, nhưng khuôn mặt tinh xảo của Kiều Hỉ lại tràn đầy hận ý thâm trầm.

      "Hừ, cũng đừng có quên giữa chúng ta có ước định!" Diệp Hiên Viên nhàng châm điếu thuốc, khói xanh lượn lờ trước gương mặt tuấn tú, thần sắc khó đoán được.

      " yên tâm, nha đầu ngốc kia là vật trong túi rồi, về chuyện cùng Nguyễn thị hợp tác, tôi có thể bảo đảm chỉ cần tôi còn ở Kiều thị ngày nào, hợp tác vĩnh viễn có hiệu lực ngày đó."

      Thở ra khói, Diệp Hiên Viên cười khẽ, "Tiểu tử Kiều Chấn Vũ cũng cần lo lắng, chỉ là một thằng ngu! Có điều —"

      Dừng chút, Diệp Hiên Viên liếc nhìn Kiều Hỉ bên cạnh, ý vị sâu xa cười tiếng, "Người mẹ kế xinh đẹp kia cũng phải đèn cạn dầu, quan hệ với Đằng Vân lão tổng, dẫu lìa ngó ý còn vươn tơ lòng."

      mặt Kiều Hỉ ánh lên hận ý trầm, "Con đàn bà Đằng Vân kia hại chết cha tôi, còn muốn mưu cướp Kiều thị, tôi để cho mụ ta thực được!"

      Nhìn Diệp Hiên Viên bên cạnh, "Tiếp theo, chúng ta phải chuẩn bị, trò chơi sắp bắt đầu. Chỉ là, bảo bối ngoan của giải quyết thế nào?"

      Diệp Hiên Viên trả lời, con ngươi tĩnh mịch nhìn xa xăm, lâu mới sâu kín câu, " sao, hành động trước. Về phần ấy, tôi đều nắm trong lòng bàn tay, ấy chạy cũng thoát!"

      "Ha ha", Kiều Hỉ triển mi cười tiếng, "Nghe công tử Tần gia minh tuấn tú cũng chằm chằm vào bảo bối của đấy?"

      "Hừ!" Diệp Hiên Viên hừ lạnh tiếng, gương mặt tuấn tú xanh mét, " cho rằng với năng lực của Tần Nhật sơ có thể mang bảo bối mà tôi bảo vệ sao, thứ mà tôi muốn cho tới bây giờ những người khác đừng hòng mơ tới, chớ đến chuyện cướp ! Tiểu tử kia, ngồi đó mà mơ tưởng!"

      Kiều Hỉ nhìn nam nhân bên cạnh sát khí đầy người, thầm kinh hãi, lâu mới thiện ý : "Diệp tổng, làm đồng minh, tôi muốn khuyên câu, đối đãi với nữ nhân phải thật thành tâm, như vậy mới lo người ta chạy mất!"

      "Chạy mất?" Diệp Hiên Viên thầm cười nhạo tiếng, "Nhìn bộ dạng thường ngày của ấy ra ̉ng, có thể chạy  được đến đâu!"

      Kiều Hỉ vô tình nói, "Con thỏ bị chèn ép đến cùng còn cắn lại người, đừng quá tự tin khó tránh khỏi hậu quả càng khó dự liệu!" Giống như bây giờ, Kiều thị chưa nắm trong tay, giờ cứ để cho các người tình chàng ý thiếp phen, đến lúc đó, ha ha, Kiều Hỉ trong nội tâm cười lạnh, Diệp Hiên Viên là của đấy, là người ở dưới váy .

      Diệp Hiên Viên nghe vậy sửng sốt, lâu dám mở miệng chuyện.

      Miên Miên nằm ở giường, nhàm chán đủ điều, cuốn tiểu thuyết cổ điển ngày thường thích buông tay giờ với có tí hấp dẫn. Trong đầu hỗn loạn, tất cả đều vì người phụ nữ xinh đẹp Kiều Hỉ kia, hai dịu dàng cười, hình ảnh hai người ở chung với nhau cười cứ lảng vảng trong đầu cách gì tan biến.

      Ném sách lên giường, ra sức đấm vào chăn, để trong lòng vô lực cùng đau đớn mà phát tiết.

      "Tiểu thư Miên Miên, là má Lâm đây!" Mở cửa, má Lâm bưng mai hoa cao thích nhất vào, nhìn thấy mặt buồn buồn vui, quan tâm hỏi: "Miên Miên, Sao vậy? vui sao?"

      vô lực nằm giường, lắc đầu cái, trầm mặc.

      Má Lâm lắc đầu, vị tiếng, "Miên Miên, con tội gì phải tự hành hạ mình như thế?"

      sửng sốt, sau đó từ giường ngồi dậy, chê cười : " có gì đâu, má Lâm, má nghĩ nhiều quá rồi!"

      Má Lâm sờ sờ đầu của , từ ái : "Con phải gạt ta. Ta là nhìn con trưởng thành từ đến lớn, trong lòng con suy nghĩ gì, lão bà ta còn biết sao?"

      Giọng má Lâm thanh nhã, dịu dàng, ánh mắt nhìn đầy thương .

      Nghe vậy, nhào vào ngực má Lâm, khóc lớn lên. Tất cả bất an trong những ngày qua, mình tự đè nén đau đớn bây giờ đều bộc phát hết ra, "Má Lâm… con…. Hu hu….."

      Má Lâm khẽ vuốt vuốt , " sao đâu, khóc , khóc , khóc được là tốt…"

      "Má Lâm, con đau lắm, khổ lắm…" nằm trong ngực má Lâm thê thanh khóc rống, giống như muốn để cho tất cả bi phẫn, buồn khổ theo nước mắt trôi hết ra ngoài.

      Hồi lâu, má Lâm ôm thở dốc dần dần, dịu dàng : "Miên Miên, nếu như… Nếu như con thích thiếu gia, vậy hãy đoạt lại thiếu gia ."

      "Đoạt lại?" cả kinh, từ trong ngực má Lâm thò đầu ra, "Con… con với hai là em mà, nếu như bị người khác biết chúng ta… Chúng ta… ảnh hưởng đến tiền đồ của hai, con thể… thể ích kỷ như vậy được. . . . . ." lắc đầu, nỗ lực đem ý tưởng nhất thời khiến động lòng này cố vứt bỏ.

      "Hầy…" Má Lâm thở dài tiếng, "Chúng ta , có ai biết hai người là em chứ!"

      "Má vậy là ý gì?" Sao lại có chuyện ai biết quan hệ huyết thống của hai.

      "Chuyện này cũng là lão gia gây ra nghiệt, vì củng cố Nguyễn thị, vứt bỏ vợ mình, sau khi trở thành bá chủ phương mới nhớ ra mình còn có đứa con trai lưu lạc bên ngoài. Lão gia mới trở lại nhi viện đem thiếu gia về Liễu gia, nhưng vì để tránh dư luận đàm tiếu, nên ngoài mặt phải nhận làm con nuôi."

      "Má là, hai ngoài mặt là con nuôi của Nguyễn thị, nhưng thực chất là ruột của con ?"

      Má Lâm gật đầu.

      "Kỳ lúc trước, ta hy vọng con cùng thiếu gia ở chung chỗ , bởi vì con xứng đáng có được hạnh phúc tốt hơn, nhưng bây giờ nghĩ lại, thế giới chắc có người đàn ông khác giống như thiếu gia thương con như vậy. Ta hầu hạ Tần gia hơn nửa đời người rồi, ta hy vọng Miên Miên cũng giống như mẹ ta!" Má Lâm nhắc tới số phận oan trái của mẹ, lệ rơi đầy mặt.

      Nghe má Lâm than thở khóc lóc, khỏi vừa đỏ tròng mắt, má Lâm vốn dĩ là người coi trọng truyền thống luân lý, nhưng lại vì hạnh phúc của mà khích lệ chọn hai. Má Lâm nguyện ý hết tâm hết lòng chăm sóc như vậy, còn muốn gì hơn nữa chứ.

      Lau nước mắt, đột nhiên nghĩ đến vấn đề nghiêm trọng khác, "Nhưng mà… tại hai đã có Kiều Hỉ rồi, hơn nữa cũng…" Hai người ngủ cùng chỗ, Kiều Hỉ lại xinh đẹp mê người như vậy, còn có cơ hội sao?

      Má Lâm ngắt , cười: "Nha đầu ngốc, con biết giá trị của mình sao ? Nếu thích con, quan tâm con, những mang phụ nữ về nhà, mà còn vĩnh viễn trở về nhà. chỉ là thử dò xét con, để con ghen tỵ thôi!"

      bán tín bán nghi gật đầu, vậy à, hai là cùng Kiều Hỉ diễn trò lừa mà thôi?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :