1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cấm Kị Chi Luyến - Phó Tráng Tráng

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 44: Lựa chọn

      Edit :bear

      Beta:yunafr
       

      lúc ngây ngô, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa "Bang bang. . . . . ." .

      giật giật thân thể, đau quá. Quả nhiên là vết thương cũ chưa lành lại thêm vết thương mới.

      " vào ." mở miệng, thanh yếu ớt cùng khàn khàn.

      Người tới nghe tiếng trả lời khàn giọng yếu ớt cho phép,liền đẩy cửa vào.

      thở phào cái, ra là má Lâm.

      Má Lâm tới, xem bộ dáng yếu ớt của , lại nhịn được mà kêu lên tiếng, hốc mắt nhanh chóng đỏ lên.

      Nhìn má Lâm khẽ động đôi môi nhàng cười cười, bày tỏ an ủi. Cho tới nay ,má Lâm đều là người hiền lành thiện lương, hy vọng bà vì mà lo lắng.

      "Có chuyện gì sao?" hỏi má Lâm , lại đến thời gian ăn cơm rồi sao.

      "Liễu mạch tiểu thư gọi cho , muốn tôi đem điện thoại lên đây ?" má Lâm hỏi.

      Nữu Nữu? Đúng rồi, bây giờ là thời gian lên lớp bình thường, học, ấy nhất định lo lắng.

      gật đầu cái, "Kia má Lâm , má giúp con đem lên !"

      chứng minh, má Lâm người săn sóc tốt siêu cấp ,sau khi giúp tiếp điện thoại, lại đem tới cho ly sữa tươi lớn còn nóng hổi, còn có cái đùi gà thích ăn.

      "Này, Miên Miên, làm sao cậu lại bị bệnh vậy ?" Bên đầu điện thoại kia truyền đến tiếng lớn của Nữu Nữu .

      "Mình. . . . . ."

      "Oa, cậu ngã bệnh nghiêm trọng a, thanh cũng khó nghe như vậy. . . . . ."

      "Ha ha. . . . . . Có chút. . . . . ." ở bên này đường dây điện thoại vô lực cười khan, "Hí. . . . . ." Tiếng cười làm động tới bắp thịt đau nhức, thở tiếng.

      Bên đầu điện thoại kia Nữu Nữu cũng nhận ra có cái gì đúng, quan tâm hỏi: "Miên Miên, cậu sao chớ?"

      hút miệng sữa tươi, ở đầu điện thoại này gì gật đầu. Đúng vậy, cả người vô lực, ngay cả bưng ly sữa tươi cũng có hơi sức . Chỉ là, may là có má Lâm săn sóc, bắt lại cho thói quen, lớn tiếng qua điện thoại .

      " có sao, có sao, chẳng qua là hơi mệt!" cẩn thận giải thích cho Nữu Nữu, có số việc, vẫn là muốn để cho người khác biết.

      "Vậy cậu nghỉ ngơi tốt ! Dù sao ở trường học cũng có chuyện gì lớn , cậu dưỡng bệnh cho tốt , sớm ngày hồi phục! Đúng rồi, thầy Tần gọi tớ bảo tớ thay mặt thầy hỏi thăm sức khỏe cậu !"

      Tần Nhật Sơ? Cậu sao? biết ngã bệnh, hay ta biết chuyện của hai với .chắc là biết chuyện của hai với rồi ,tiệc sinh nhật ngày đó của Nữu Nữu là đưa về nhà , cộng thêm thái độ hết sức mập mờ đối với , người đàn ông thông minh như vậy , làm sao mà biết được.

      Nhưng biết thế nào cũng phải là nhắm mắt mở mắt sao, làm như thấy biết gì hết , đây là người từng thề phải chăm sóc tốt cho ,người đàn ông muốn lấy danh nghĩa kết hôn bảo vệ cho sao?

      Trong nháy mắt, giống như tất cả đều thay đổi , hai còn thương người trai tốt , cậu cũng phải là muốn lấy người đàn ông tốt . Giả, đều là giả. . . . . . những chuyện từng trải qua trong đời giống như Hải Thị Thận Lâu ( cái này ý muốn giống như ảo ảnh giấc mộng ), xinh đẹp phi phàm, nhưng cuối cùng lại hư vô mờ mịt.

      " thức chưa?" biết từ lúc nào hai tà tà tựa tại cửa ra vào, nhìn cười như cười.

      ". . . . . ." Làm sao lại tới nữa .

      Thành , mấy ngày nay hai để cho cảm thấy sợ hãi , coi như cách rất xa, nhưng là chỉ cần xuất ở trong phạm vi nhìn thấy của , đều cảm thấy sợ hãi , toàn thân rét run.

      "Thế nào? Ngủ cả ngày còn chưa muốn đứng lên sao?" Lại là cái giọng chế giểu cùng nhạo báng, là. . . . . . là làm cho người ta tức giận.

      trả lời, cũng có nhìn , chỉ có cặp mắt nhìn lên nóc nhà mà ngẩn người.

      hai bước tới, trực tiếp ngồi ở đầu giường, ngón tay thon dài khơi lên luồng tóc dài đen mượt của , tiến tới chóp mũi nhàng hôn cái, " nghe thấy lời sao ?"

      hai thấy có phản ứng, tiếp tục mở miệng : " từng , Diệp Hiên Viên nuôi người vô dụng, em có thể lựa chọn làm em bình thường của , sau đó gả cho Đằng Minh để củng cố thế lực Nguyễn thị , còn lựa chọn nữa . . . . . . Chính là trở thành người con của , bồi ở bên cạnh ."

      Đằng Minh là người nào? Cái tên này giống như nghe qua ở nơi nào rồi.

      hai giống như nhìn thấu nghi ngờ của , tà mị cười tiếng, "Chính là người đàn ông lần trước ở bửa tiệc sinh nhật bạn học em chuẩn bị Bá Vương ngạnh thượng cung với em đó’’

      , trong trí nhớ mơ mơ hồ hồ của là hình ảnh người cùng maggie dây dưa lẫn nhau cười đến quỷ dị , cuồng tiếu. . . . . . Là a, nếu như mà chỉ là em bình thường cùng cũng chỉ có thể bị dùng như món hàng mà làm giao dịch cưới xin sao? , cần, vừa nghĩ tới sắc mặt của người đàn ông ghê tởm đó, liền hận lập tức trốn xa, vĩnh viễn cần xuất ở trước mặt .

      "Sợ sao?" hai cười lạnh tiếng, " con của gia tộc giàu có có tác dụng đặc thù gì khác, ngoài việc dùng để củng cố lợi ích của gia tộc . Mẹ em Tần Yên cũng vậy, dì của em Tần Thù Bối cũng là vậy , chẳng lẽ em cũng muốn vì hưng thịnh của Nguyễn thị mà cống hiến. . . . . ."

      ". . . . . . đừng vậy !" uất ức khóc thành tiếng, "Em là em ruột của , cũng muốn đem em đưa cho người khác sao?"

      hai cười nhạo tiếng, "Tần Thù Bối hay Tần Yên cũng là con bảo bối của Tần gia đấy thôi, cũng phải là bị Tần gia làm như quà tặng mà đưa cho Nguyễn diệp thành sao, khoan hãy em. . . . . . Nguyễn Miên Miên, em cũng chỉ là em cùng cha khác mẹ của mà thôi. Đối với , cái thế giới này, phụ nữ cùng bàn chãi đánh răng là hai thứ tuyệt cùng người khác xài chung!"

      Thấy sững sờ trả lời ,bộ dạng ngây ngô, hai thở dài, đột nhiên cúi người, bàn tay giữ chặt vai của ,mắt to ngăm đen thẳng tắp ngưng mắt nhìn , giọng cũng vạn phần êm ái, "Lựa chọn , trở thành người của , cả đời cần phiền não chuyện hôm nay, hoặc là trở thành người của đàn ông khác, bất kể con đường kia hay là gì, cũng có cách nào quay đầu lại!"

      " cần. . . . . . hai. . . . . . Buông em ra. . . . . . hai, bởi vì. . . . . . hai của em. . . . . . Là của em. . . . . ." giùng giằng, khóc.

      chán nản buông ra, cúi đầu, thấy vẻ mặt. lâu, mới sâu kín mở miệng, "Như vậy là em lựa chọn trở thành vật mua bán cưới xin vì lợi ích Nguyễn gia sao?"

      lắc đầu cái, cần , muốn gả cho người đàn ông đáng ghét đó, cũng muốn xa cách hai. . . . . . Đợi chút, cái gì. . . . . . muốn xa cách hai , muốn rời xa hai ?

      tại sao sau nhiều chuyện hai làm với như vậy, mà vẫn còn muốn ở bên cạnh , muốn rời xa , hơn nữa từ sâu thẳm trong nội tâm tản mát ra nỗi sợ phải là sợ hai đối với làm chuyện thô bạo dã man nào, mà là sợ hai vứt bỏ , đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì , rốt cuộc bị làm sao rồi. . . . . .

      hồi lâu hai có nghe được câu trả lời của , tự giễu cười tiếng, từ từ ngồi dậy, ra cửa .

      nhìn bóng lung hai từ từ biến mất, trong nội tâm chợt dâng lên loại khủng hoảng nên lời , hé miệng, cômuốn gì, nhưng mà thế nào cũng phát ra được thanh nào, giống như ở trong cổ họng bị nhét khối vải rách , ấp úng cách nào phát ra từ .

      thất hồn lạc phách nằm ở giường, thân thể đau đớn từ từ biến mất, thay vào đó là đau nhói bén nhọn trong lòng.

      Đêm dài đằng đẵng, cả đêm vẫn chưa chợp mắt được.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 45: Biến chuyển

      Edit : bear

      beta:yunafr
       

      Kể từ cái ngày hai ra khỏi phòng của , giống như cũng ra khỏi sinh mạng của , liên tục rất nhiều ngày đều thấy bóng dáng.

      Vừa mới bắt đầu, giường nhúc nhích chỉ cho là hai có thể chỉ là lúc nóng giận mà lẫy chút, để ý tới thôi. Nhưng mà sau khi thương thế tốt lên cũng học lại , hai tuần lễ, nửa tháng qua , vẫn nhìn thấy thân ảnh hai trong lòng mới giựt mình luống cuống lo sợ, chợt hiểu hai là để ý tới nữa.

      Má Lâm cũng sau hôm ấy, hai cũng trở lại nữa. cũng ngốc đến mức đem chuyện hai bận rộn công việc mà quy thành nguyên nhân về của , hai tránh xa , thậm chí ở tương lai lâu nũa vứt bỏ .

      Trời đông giá rét lại tới, bọc khăn quàng cổ lông thỏ dày về đến nhà, có chút mong đợi hỏi: " hai. . . . . . Chưa có trở về sao, má Lâm?"

      Lâm mụ dừng tay dọn bàn ăn, lắc đầu cái, "Miên Miên tiểu thư, cháu hỏi liên tục hết nửa tháng, nếu như. . . . . . nhớ thiếu gia như vậy , sao cháu ngại lùi bước tiếp nhận thiếu gia . . . . . ."

      cởi áo khoác xuống, hít sâu hơi, "Nhưng là. . . . . . ấy là của con . . . . . con thể. . . . . ."

      "Thiếu gia chẳng những là hai của Miên Miên tiểu thư, cũng vừa vặn là người đàn ông bình thường ,cậu ấy thích cháu chăm sóc cháu bảo vệ cháu cũng vượt xa ra khỏi quan tâm thương của trai với em thông thường, " ngừng chốc lát,thanh má Lâm như từ trong hư vô sâu kín vang lên, "Có lẽ đây mới là nghiệt duyên, nếu như, thiếu gia cùng tiểu thư có liên hệ máu mủ, là tốt biết bao a!"

      nhai đùi gà trong chén, cũng ăn thấy ngon, nhạt như nước ốc. Ngay cả má Lâm cũng ở đây khuyên cùng hai ở chung chỗ a, vậy rốt cuộc muốn kiên trì cái gì đây. biết chuyện liên hệ máu mủ với hai và chỉ có người thân cận trong nhà biết, biết hai thương cưng chìu như bảo bối, biết từ lệ thuộc kính vào người đàn ông cũng là người thân duy nhất này, nhưng là tại sao tiếp thụ nổi chuyện cùng hai ở chung chỗ .

      Nữu Nữu , người tất cả thay đổi đều phải là cam tâm tình nguyện, vậy tại sao đối với hai lại cách nào cam tâm tình nguyện nằm ở dưới thân thể của , ngoan ngoãn làm người con của , chẳng lẽ, cũng có thích hai như cái dạng vẫn cho là vậy , chỉ ái mộ hai, hay là đối với hai chỉ là phần lệ thuộc cùng phần thân tình thôi.

      Đáy long như có thanh truyền đến: "Mày là tên lường gạt,cái người láu cá như Tiểu Phiến Tử này, lợi dụng tình cảm của người khác để đạt được mục đích!"

      xấu xa, mày là xấu xa, sợ người ta vứt bỏ nên vẫn giả bộ ngu mà ngoan ngoãn !

      Tên lường gạt. . . . . . xấu xa. . . . . . Tên lường gạt. . . . . . xấu xa. . . . . .

      , phải, có, có. . . . . .

      mảnh suy nghỉ rối loạn, đầu đau đến muốn nứt ra.

      Đột nhiên tất cả trước mặt cũng trở nên dữ tợn hơn, đứng lên, quét về bàn ăn trước mặt, đôm đốp đôm đốp tiếng vỡ vụn của đồ sứ cùng thủy tinh vang lên.

      Má Lâm từ trong phòng bếp chạy đến, ôm thân thể của , "Miên Miên tiểu thư, cháu làm sao vậy?"

      chống đầu lên , uất ức mà : "Má Lâm, con đau quá." Trước mặt bỗng tối sầm, liền rơi vào hắc ám vô biên.

      Thời điểm tỉnh lại lần nữa, bên ngoài là khoảng gian đen kịt, lúc giật giật thân thể, lại bị nắm chặt hơn, trong lòng vui mừng, " hai. . . . . ."

      Má Lâm dụi dụi con mắt, "Miên Miên tiểu thư, cháu tỉnh à?"

      khắc kia, có chút ra lời mặt như đưa đám, "A, là má Lâm sao, con làm sao vậy?"

      Má Lâm từ ái sờ sờ đầu của , " Bác sĩ Lữ là bởi vì khí trời quá lạnh, kích thích đến thần kinh nên té xỉu!"

      Khí trời quá lạnh sao? phải là trong lòng quá đau quá lạnh sao?

      "Vậy. . . . . . hai đâu. . . . . ." Trước kia chỉ cần vừa nhuốm bệnh, hai lập tức chạy tới bên cạnh .

      Má Lâm cúi đầu, do do dự dự, "Thiếu gia cậu ấy. . . . . . Thiếu gia cậu ấy. . . . . ."

      " hai có trở lại đúng ?" nằm ở giường, trong bụng chán nản, rốt cuộc hy vọng những thứ xa vời gì , ràng là mình đuổi ấy, tại còn muốn kì vọng trở về sao, trở lại phải làm thế nào đây, liếc mắt nhìn sau đó lại tiếp tục cãi vả cùng đùa giỡn sao?

      nghĩ lúc ấy bộ dạng cùng tinh thần nhất định là rất chán nản đơn, cho nên má Lâm mới vội vàng ôm bảo đảm, "Miên Miên tiểu thư, thiếu gia chẳng qua là quá bận rộn, quá bận rộn. . . . . ." Cuối cùng, khi thấy ánh mắt lạnh lẽo ảm đạm của , chột dạ mà ra lời .

      nghiêng đầu, nhìn ra sắc trời bên ngoài cửa sổ đen như mực, trong lòng mảnh mờ mịt.

      Mình rốt cuộc cần cái gì đây? Là phần thân tình đáng quý hay là tình , hoặc là căn bản là phần muốn bị vứt bỏ cùng dựa dẫm.

      Đêm hôm đó, bên trong phòng nhiệt độ thích hợp, mà ở trong chăn ấm, tay chân lại lạnh như băng, cả đêm chưa chợp mắt.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 46: Tin dữ

      Edit :bear
       

      Thời điểm trời sắp sáng, cả đêm ngủ chợt nghe thấy thanh tiếng xe hơi chạy nhanh trong sân.

      hai ? Là hai trở lại sao?

      nhảy xuống giường, ngay cả giày cũng kịp mang vào liền trực tiếp chạy xuống lầu dưới .

      Trong đêm đông rét lạnh, hai chân trần giẫm sàn nhà lạnh như băng, cảm giác lạnh lẽo như loại kim đâm vào bên trong cơ thể của . Nhưng mà lại thèm để ý chút nào, chỉ muốn nhanh hướng lầu dưới chạy , dù cho thân thể lạnh như băng, nhưng trong lòng lại cảm thấy mảnh xuân ấm áp. Khi đó, trong lòng chỉ có ý niệm, đó chính là hai trở lại, hai trở lại tìm rồi, dù bất kể điều gì hai cũng bỏ rơi !

      Chỉ là, nhiệt tình ấy trong khoảnh khắc nhìn thấy người đẩy cửa vào hoàn toàn giá lạnh.

      "Oa, kẹo bông,em phải là quá kích động khi nhìn thấy đó chứ, mặc dù. . . rất cao hứng!" Lăng Thịnh cởi xuống áo khoác, mặt nhạo báng.

      " Lăng Thịnh, thế nào lại là ?"Ngọn lửa hi vọng mới vừa đầy bụng bỗng chốc bị hàn băng bao trùm, nhất thời sững sờ, bụng đầy thất vọng.

      Lăng Thịnh nháy mắt mấy cái, cười : "Em cho rằng là ai?"

      Nhìn thấy bàn chân ngọc của mang gì cả , Lăng Thịnh tới, khom lưng ôm lấy , lên lầu, trong miệng còn ngừng lẩm bẩm oán trách: "Trời lạnh như thế này, làm sao mà em lại ăn mặc mỏng manh như vậy mà chạy ra đây , cũng sợ bị cảm. . ."

      Dịu dàng mà còn mang chút thanh quyến rũ nhàn nhạt vòng quanh ở bên tai của ,trong nội tâm tịch sợ hãi của cũng là ức chế nén nổi nữa , tựa đầu vai Lăng Thịnh mà lớn tiếng khóc thút thít ra tiếng.

      Giống như muốn đem tất cả bất an cùng cơ khổ trong lòng toàn bộ đều ra theo nước mắt nóng bỏng đổ xuống.

      Lăng Thịnh ôm tay của có chút dừng lại, cũng gì thêm, chẳng qua là ôm càng chặt hơn, dường như muốn sử dụng nhiệt độ ấm áp của ta xua tan lạnh lẽo băng giá trong nội tâm của .

      Lăng Thịnh ôm tiến vào gian phòng, nhưng lại có đem đặt lên giường, chỉ có kéo cái chăn bên cạnh đem tới quấn quanh người chặt, mang theo vô hạn ấm áp cùng thương , để cho thân thể từ từ ấm lại.

      ở trong ngực Lăng Thịnh dần dần bình phục hô hấp, lâu , mới thối lui khỏi lồng ngực Lăng Thịnh, áy náy cười tiếng, " Lăng Thịnh, sao lại tới đây?" Còn lại tới trong buổi sáng rét lạnh như vậy, chẳng lẽ hai dặn dò ấy tới đây, quả nhiên là hai vẫn quan tâm bỏ được .

      " phải nghe em ngã bệnh sao? Như thế nào, có sao chứ?" Lăng Thịnh thầm oán thầm, phải do người đàn ông nào đó mới sáng sớm đem mình từ giữa vòng tay mỹ nhân lôi ra, mới cần mạo hiểm mặc gió rét lẫm liệt mà rời bộ ngực ấm áp vĩ đại của người đẹp đấy.

      biết Lăng Thịnh tính toán trong lòng , chỉ nhàng lắc đầu cái, " có sao, em sao!"

      Cách lát, có chút do dự mở miệng: " Lăng Thịnh . . ."

      "Hả?" Lăng Thịnh nhìn , "Làm sao rồi?"

      " Lăng Thịnh, . . . gần đây có thấy hai hay , hai. . ." thắt ngón tay, do dự hỏi.

      "Cái này. . ." Lăng Thịnh nghiêng đầu, né tránh tầm mắt của , lắp bắp : "Cái này. . . có gặp qua, vẫn còn rất tốt. . ." Ngày ngày đấm mình giữa đống mỹ nhân, diễm phúc ít.

      " hai làm sao tới?" bắt được vạt áo Lăng Thịnh , gấp gáp hỏi. hai chưa từng có lâu như vậy mà trở về qua, quả nhiên là giận , muốn để ý a, hay là đả thương tim của , quan tâm rồi hả ?

      "Kẹo bông, " Lăng Thịnh chống đỡ mắt của ,dáng vẻ nghiêm túc hiếm thấy, " hai em là người đàn ông trưởng thành tinh lực tràn đầy , em phải là nghĩ muốn bước rời theo sau lưng em chứ, như đứa trẻ chưa dứt sữa ! hai em có gian sống riêng , cũng có những chuyện riêng tư, ta có bạn ra ngoài xã giao, rồi sau này còn lấy vợ nữa. . ."

      Lấy vợ sinh con? hai lấy vợ , , , làm sao . . . ràng. . . Nghe tin tức như vậy, lòng của cư nhiên thấy đau nhói sau đó lại xen lẫn ghen tuông, trực tiếp hủy bỏ tiếp thu khả năng này.

      ". . ." che đầu, thét to: " hai lấy vợ sinh con, hai biết. . ." biết vì sao vừa nghĩ tới hai cùng những người phụ nữ khác ở giường dây dưa, vừa nghĩ tới hai về sau kéo người phụ nữ khác thân thiết đối với ta cười cưng chìu lòng đau quá, tràn đầy khủng hoảng, tràn đầy luống cuống.

      Lăng Thịnh đối với thất kinh của thèm để ý chút nào, quay mắt nhàn nhạt : "Ha ha. . . Làm sao biết, có trai rồi nhất định có chị dâu , em phải là hi vọng hai em vẫn sống ở bên cạnh em , cũng là người, cũng có hạnh phúc của mình , cũng người khi mùa đông đến mang cho cái chăn ấm mùa hạ thay quạt mát đấy!"

      "Nhưng là. . ."

      " có nhưng nhị gì hết, " Lăng Thịnh tiến tới gần , hơi có chút thần thần bí bí mà : " cho em biết tin tức tốt, em có thể rất nhanh phải có chị dâu rồi. . ."

      "Chị dâu?" Cái gì chị dâu, như sét đánh ngang tai, thế nào chưa từng nghe .

      "Đúng vậy, nghe là công chúa của tập đoàn Kiều thị, thấy, đó là đại mỹ nhân." Lăng Thịnh liếm liếm môi mỏng, trở về chỗ, vừa xem vừa tà mị cười tiếng, "Xứng với của em lắm nha . . ."

      thể nào, hai phải thích sao, phải muốn cùng ở chung chỗ sao , tại sao đảo mắt liền cùng người phụ nữ khác tình chàng ý thiếp, còn đàm luận chuyện hôn nhân luôn nữa. mãnh lực lắc đầu cái, tin, tuyệt đối tin tưởng.

      " Lăng Thịnh, . . . biết em cùng hai . ." trong khoảng thời gian khi cùng hai ở chung chỗ ngọt ngọt ngào ngào , thường có thể nhìn thấy biểu tình chế nhạo mặt Lăng Thịnh, lý do gì ta biết.

      Lăng Thịnh cắt đứt lời , "Biết cái gì, biết em cùng đầu gỗ lên giường, hay là biết đầu gỗ thích em, em lại bởi vì chút đạo đức luân lý hư vô mà gạt bỏ ?" Lăng Thịnh nhìn chằm chằm đôi mắt của ,con ngươi tĩnh mịch chớp cũng chớp mà chất vấn.

      Đúng rồi, là cần hai, là đem hai sống sờ sờ từ trong sinh mệnh của đẩy ra xa, là , tất cả đều là , . . . Bây giờ còn quá cố chấp cái gì nữa. . .

      Trong lòng đột nhiên dâng lên hồi đau đớn, ngay cả hô hấp cũng biến thành dồn dập, lại nghe Lăng Thịnh : "Kẹo bông , nếu như chính em thể cho hạnh phúc, vậy tại sao còn phải chiếm thả! em phải lại biết hai em là người đàn ông ưu tú cỡ nào , mỗi ngày đều có hàng vạn phụ nữ tranh nhau mà leo lên giường của , nhưng là hai em từ cũng chỉ là nhận thức chính xác mình em cũng chỉ thương em người duy nhất ! Loại ân sủng tuyệt thế vô song này em lại muốn, vậy em cần cố chấp bắt có thể đối đãi em như mình thích , thương em em như trước!"

      "Hô. . ." Lăng Thịnh thở hơi, tiếp: "Chính em suy nghĩ chút , em có phải là vì phát giác tình trong lòng mình còn đối với quyến luyến quên, hay chỉ bởi vì đột nhiên mất đối tượng lệ thuộc che chở thương theo thói quen. Kẹo bông chính em suy nghĩ chút !"

      Ngừng chốc lát, Lăng Thịnh tình ý sâu xa : " hai em là em tốt của , nhưng em cũng là thương như em , cố ý thiên vị bên nào, hi vọng hai người các ngươi có được hạnh phúc."

      "Vậy em. . . . . . em nên làm cái gì bây giờ?" chuyện với Lăng Thịnh xong mờ mịt luống cuống, đồng thời cũng sợ hết hồn hết vía, làm người con của cũng có tư cách có được thương sủng ái của hai sao?

      "Vấn đề ở đây phải là làm sao em liền làm theo thế ấy , mà là em phải hỏi chút nội tâm của chính em , rốt cuộc nên làm như thế nào, nếu như em đơn thuần dựa vào biện pháp của đem đầugỗ tìm trở về, đối em hay đối với đều là công bằng!"

      Ý nghĩ sâu trong nội tâm sao? cúi đầu, tự định giá. nghĩ như thế nào , muốn cùng hai loạn luân, nhưng sao vừa nghe đến hai cùng những người phụ nữ khác ở chung chỗ lại thấy chua cay cùng đau đớn như vậy, rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ.

      nên làm cái gì bây giờ. . . . . .

      Lăng Thịnh nhìn vẻ mặt rối rắm của , mơ hồ có chút cảm giác đau lòng, cũng biết cách làm trực tiếp lại tàn nhẫn như vậy rốt cuộc là đúng hay sai? Bức bách từ vốn được sinh trưởng bảo bọc trong tháp ngà như vậy, có phải hay quá mức máu lạnh cùng vô tình, đầu gỗ a, đây phải là báo ứng của cậu a, cậu phất tay có thể Phiên Vân Phúc Vũ, dong ruỗi với sóng to gió lớn , nhưng là lại ngã vào hố lửa Nguyễn Miên Miên nho này , đây là do bình thường cậu đối xử tàn nhẫn với phụ nữ mà bị báo ứng sao?

      Quay đầu nhìn sắc trời từ từ sáng lên bên ngoài, Lăng Thịnh ngồi dậy ra cửa, từ nơi xa kia tia nắng ấm len lỏi từ từ hiển , tản mát ra vô số ấm áp cùng chói lọi.

      Đầu gỗ, chuyện tớ có thể giúp cậu cũng chỉ có thể giúp đến đây thôi, còn chuyện kế tiếp phải xem tạo hóa của cậu thế nào .

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 47: Để ý loạn
      Edit : bear
      Beta:yunafr



      "Này, Miên Miên,cậu làm sao vậy nha? Mấy ngày này luôn mất hồn mất vía hay sao?" Nữu Nữu tới, lắc lắc cánh tay .

      lười biếng ngẩng đầu lên, hữu khí vô lực : " có gì, chỉ là có chút chuyện khó nghỉ. . ."

      "Oa. . .chuyện khó nghỉ cái gì mà chọc cho tiểu công chúa của chúng ta buồn bã như thế, người cậu gầy thấy ?"Mặt Nữu Nữu ngạc nhiên như nhặt được bảo vật.

      nghiêm nghị, nhìn về phía Nữu Nữu, "Nữu Nữu, cậu có từng thích bạn nam nào chưa ? cảm giác ấy là như thế nào vậy?"

      "Ghét. . . Làm sao cậu lại hỏi cái này a!"Mặt trái xoan của Nữu Nữu đỏ bừng ,lông mày rũ xuống, nũng nịu : "Thích người, chính là nhìn thấy rất vui vẻ, thấy được ngừng nhớ nhung ; khi thấy vui vẻ cậu cảm thấy mình có cả Thiên đường, khi thấy vui cậu như lâm vào giữa đại địch, nghĩ hết biện pháp để cho vui vẻ; hơn nữa nhìn đến hoặc là nghe được và những khác ở chung chỗ, trong lòng ê ẩm, chỉ muốn trói ở bên người, để cho nơi nào cũng thể , chỉ có thể nhìn thấy duy nhất mình cậu thôi , cậu luôn hi vọng trong lòng của cũng chỉ có mình cậu!"

      Cuối cùng, mặt Nữu Nữu ửng đỏ nở lên nụ cười mộng ảo tổng kết lại mà : "Tóm lại, thích người chính là ngọt bùi cay đắng, tư vị như thế nào chỉ có tự mình biết, mặc dù có mừng có giận, có buồn bã có đau lòng, mọi người cũng vẫn vui vẻ chịu đựng đấy!"

      A, là như thế này sao, vậy tình cảm đối với hai sớm quá giới hạn rồi ư, vừa nghe lăng thịnh hai có khác bên cạnh, cũng cảm giác trong lòng như có thanh liệt hỏa bốc cháy hừng hực ngông cuồng thiêu đốt, hận thể đem hai bắt kéo lôi trở lại, ở bên cạnh mình, như vậy. . . chính là lấy thân phận thích hai như người đàn ông bình thường khác sao?

      thận trọng hỏi: "Kia, Nữu Nữu, cậu. . .ừ. . . Có thể hay đối với ngươi thân có thể sinh ra cảm giác này ? Tỷ như trai hoặc là em trai của cậu ấy ?"

      "Stop!" Nữu Nữu xì mũi coi thường, "Mình cũng phải là tinh thần bình thường, làm sao mà có thể với ta trai em trai cùng ruột thịt họ hang mà sinh ra ý tưởng ‘tốt đẹp’ như vậy ,họa may có mấy người đầu óc bị nước tràn vào não mới có thể có ý tưởng như vậy thôi. . . Đúng rồi, cậu phải là đối với hai kia của cậu hay họ gì đó có loại cảm giác này chứ?"

      Ánh mắt Nữu Nữu đen nhánh lây động xem kỹ , trong long chột dạ hồi , khỏi chê cười : "Sao. . . Làm sao có thể. . . Mình thế nào. . ."

      ngờ, sau khắc, Nữu Nữu quay đầu lại, như có điều suy nghĩ : "Chỉ là, coi như cậu đối với hai hay họ gì đó có loại cảm giác này cũng kỳ quái, dù sao hai vị kia ở nhà cậu đều hoàn mỹ như vậy, mặt mũi đẹp trai vóc người lại đẹp trong nhà lại có tiền, các người lại cùng ở chung mái nhà nhiều năm như vậy, có thể tạo ra tình cảm cũng là chuyện thường tình!"

      ngẩng đầu lên, thấp giọng : "Cậu phải cảm thấy. . . Loại cảm giác này là loạn luân sao?"

      "Cái gì? Loạn luân!" Nữu Nữu chỉa vào người Ặc, kêu lên: "Loạn cái đầu cậu a, cậu ở đây nghĩ cái gì vậy, thế nào lại là loạn luân ! nương ngốc, cậu phải biết thế giới có cái gọi là tình kết sao?"

      " tình kết?"

      "Những gia đình bình thường có cha mẹ , em rất dễ dàng đối với trai sinh ra loại tham muốn giữ lấy mãnh liệt cùng dục vọng thể khống chế , thời thời khắc khắc cũng muốn sống ở bên cạnh trai , lệ thuộc vào , nhưng là khi trai có bạn hoặc là có vợ, em cảm thấy trai hề giống như trước quan tâm thương ấy nữa, tiềm thức thấy ghen tỵ với bạn cùng vợ của trai , nghiêm trọng hơn còn có thể có thể làm ra những chuyện cực đoan!"

      ràng trong phòng học mở máy sưởi, tại sao lại cảm thấy cả người rét run đây?

      Nữu Nữu ngừng lại, đột nhiên ở trong túi lục lọi nửa ngày, lấy ra quyển sách, đặt ở trước mặt , "Cậu xem, sách này chính là về em trai rất lệ thuộc vào trai mình, cuối cùng trai có bạn , nổi điên lên, thiếu chút nữa đem chị dâu của cưỡng dâm rồi !" (ai tò mò mời xem manga 《 sao kỳ tích 》)

      Đôi môi run rẩy, ". . . thể nào. . ."

      Nữu Nữu còn : "Vậy cậu có xem qua diển viên Ngô Kì Long cùng Chu Nhân trong phim Tiêu Thập Nhất Lang chưa ?"

      lắc đầu cái, luôn luôn xem phim truyền hình , chỉ xem phim hoạt hình.

      "Ở trong phim đó có hai em , tên là Tuyết Ưng cùng Linh Thứu, Linh Thứu chính là lớn, bởi vì cha mẹ đều mất sớm cho nên đối với em trai Tuyết Ưng rất là chăm sóc, sau đó Linh Thứu thích tên là Liên Thành Cẩn , kết quả Tuyết Ưng sau đêm tân hôn ngày thứ hai đem chị dâu mang cưỡng dâm rồi, hơn nữa lại còn cực kỳ biến thái cho trai biết nữa, ‘ cả đời cũng đừng nghĩ bỏ rơi em, mỗi khi đụng vào ta đều nhìn thấy em ! ’ là càng nghĩ càng biến thái!"

      Lạnh, là lạnh, cả người lạnh đến run rẩy, tay cũng giữ nổi cây bút trong tay , ra lại ngộ nhân trai thành tình nam nữ, vừa nghĩ tới về sau biết làm ra chuyện biến thái gì , liền nhịn được toàn thân phát run.

      Nữu Nữu tựa hồ nhìn thấy dáng vẻ có chút đúng, "Làm sao rồi, Miên Miên, mặt trắng như giấy vậy?"

      bắt lấy tay Nữu Nữu , khẩn cầu, "Có biện pháp gì có thể khống chế chuyện thích trai ?"

      Nữu Nữu giật mình nhìn , "Cậu. . . trai hả?" Ngay sau đó chỉa ngón tay vào người của run lên, lăn nằm ra bàn cười lớn.

      "Miên Miên, cậu là quá khôi hài rồi, cư nhiên tự cho là mình là thích trai. . . Ha ha ha. . . Làm mình cười chết rồi. . . Người nào cho cậu biết, cậu là. . . . . . thích trai đấy!" Lời còn chưa dứt, lại cười to trận làm người ta thấy sợ.

      đẩy Nữu Nữu cười run rẫy cả người bàn cái , rất gấp gáp,mà ấy cho là đùa a, "Nữu Nữu, đừng làm rộn, mình là !"

      Nữu Nữu nhìn thấy vẻ mặt nóng nảy của , rốt cuộc thu nụ cười lại, khóe miệng vẫn là hơi kéo ra, "Tốt lắm. . . Mình cười, cậu cho mình biết, ai cậu là thích trai hay sao?"

      cúi đầu, lầm bầm: " phải cậu sao?"

      Nữu Nữu thất kinh, chỉ mũi thon của mình, " thời điểm nào mình cậu là thích trai hả ?"

      chỉ chỉ cuốn sao kỳ tích bàn , "Cậu phải là đối với trai có tham muốn giữ lấy cùng dục vọng khống chế được hơn nữa muốn cưỡng dâm chị dâu là được cho là . . . thích trai sao?"

      "Cưỡng dâm chị dâu?" Nữu Nữu nhìn có chút xem thường, nhìn lên nhìn xuống đánh giá phen, "Cậu có năng lực này sao?"

      bị lời thẳng thắng của Nữu Nữu kích thích mặt thoạt đỏ thoạt trắng, lâu ra được câu.

      "Tốt lắm tốt lắm, mình đùa cậu nữa, thích trai ra cũng có gì là đáng sợ , cậu lại cùng trai lên giường, cậu sợ cái gì?"

      Lên giường? Lòng của như rơi xuống đáy cốc , phải thế nào chuyện ngay từ tháng trước cũng . . .

      Trong lòng rét run, hỏi câu, "Nếu như lên giường rồi phải làm sao bây giờ?"

      Nữu Nữu nghe câu này bỗng nhiên xoay người lại, mắt nhìn chăm chú , "Miên Miên, cậu cùng trai cậu. . ."

      " có. . . có. . ." cuống quít lắc đầu, "Mình chỉ là hỏi chơi . . Chẳng qua là tò mò mà thôi!"

      Nữu Nữu làm bộ, thở phào cái, "Hoàn hảo chẳng qua là tò mò, mình cậu, Miên Miên, con sinh ra trong gia đình giàu có như chúng ta rất khó có được hạnh phúc, sanh ra đều phải vì ích lợi gia tộc mà cống hiến, mặc dù loại em mến nhau này cũng thấy ít . Giống như bốn mươi mấy năm trước, có hai kiện lớn hai em loạn luân với nhau, em trai cùng chị mến nhau rồi, nhưng cuối cùng bị người ta phát , gia tộc kia cũng bởi vì chuyện này dẫn đến toàn gia tộc xuống dốc, cuối cùng, lúc ấy em trai người nắm quyền gia tộc đem chị mình đưa cho Ông lão 80 tuổi để đổi lấy tiền bạc lưu động cho gia tộc ."

      Thở dài, Nữu Nữu tiếp: "Miên Miên, gia tộc giàu có đều là đám đao phủ máu lạnh , tước đoạt hạnh phúc của chúng ta, đối với bọn , buôn bán ích lợi so với tình tình ái ái quan trọng hơn nhiều lắm, lại loại tình này là cấm kỵ môt khi bị đưa ra ánh sáng, chẳng những danh dự đàn hoàn toàn có, cũng ảnh hưởng viễn cảnh tốt đẹp của nhà trai , thậm chí là toàn cả gia tộc bởi vì cậu mà hủy diệt!"

      Vào giờ khắc này, rốt cuộc hiểu chuyên hai muốn đưa đem gả cho nhà giàu có hoàn toàn làm sợ, mà là thực tế trước mắt . hai cùng , hai người căn bản thể ở cùng nhau, người đàn ông kiêu ngạo như thế , cách nào tưởng tượng được mà sống cuộc sống khó khăn giấu đầu lòi đuôi .

      khắc kia, nhìn lên Nữu Nữu trước mặt chỉ mới mười tám tuổi lại có thành thục lớn hơn tuổi như thế, đột nhiên giống như lớn lên ít, bất kể đối với hai là tình tha thiết giữa nam và nữ hay chỉ là tình than ruột thịt luôn có nhau trong lúc hoạn nạn, cùng cuối cùng vẫn là hai đường thẳng song song, vĩnh viễn thể tương giao.
      Last edited by a moderator: 9/9/14

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 48: ấm áp

      Edit :Bear
       

      thể phủ nhận,lời ngày đó của Nữu Nữu cho kích trí mạng, ngăn trở hướng đến hai.

      hai vẫn có về nhà ,má Lâm cũng vẫn như cũ vừa than thở vừa vì nấu bàn lớn thức ăn ngon, sao, vì kì thi cuối kỳ ở trường mà cố gắng phấn đấu, mặc dù cái việc học này phải chỉ cần cố gắng là có thể lấy được hồi báo lớn lao .

      Ngày cứ như vậy chầm chậm qua, giống như gió cứ êm sóng cứ lặng.

      Sau khi tan học, như cũ mang cặp hướng đến trạm xe bus mà .

      "Miên Miên ---" phía sau có người gọi .

      quay đầu lại, nhìn về phía người tới, ra là Tần Nhật Sơ.

      "Cậu ."

      Tần Nhật Sơ vẫn như cũ cười dịu dàng tới, "Miên Miên, phải về nhà sao?"

      gật đầu cái, trong lòng lại hồi đơn, bây giờ cái nhà kia coi như là nhà sao? hai, giống như tất cả ôn nhu tình cảm đều có ở đó.

      "Đúng rồi, cậu có việc gì thế?"

      Tần Nhật Sơ mở miệng, "Hôm nay, biết có được vinh hạnh, xin mời tiểu thư xinh đẹp cùng ăn tối hay ?"

      có chút khó , tuy bây giờ cũng phải là rất ưa thích trở lại cái nhà tịch mịch vắng lạnh đó, nhưng má Lâm ở nhà làm bàn món ăn chờ về.

      Lắc đầu cái, cự tuyệt : " xin lỗi , má Lâm ở nhà chờ em !"

      Tần Nhật Sơ ngăn lại, "Hôm nay má Lâm thăm cháu dì ấy rồi, trở về ."

      đến như vậy rồi, lại có thể có lý do nào để cự tuyệt nữa, gật đầu cái, ngồi lên xe Tần Nhật Sơ .

      căn bản , phải rất thích chuyện, nhất là cùng người có tiếng chung với mình, cộng thêm gần đây bởi vì chuyện của hai trong lòng vẫn như có cái gai, tâm tình xuống là thấp, cho nên sau khi lên xe, liền tựa vào ghế ngồi, nhìn cảnh vật bên ngoài nào đám người, tòa nhà, còn có chiếc xe nhanh vút qua ở lại phía sau.

      Chợt, Tần Nhật Sơ mở miệng hỏi: "Muốn đâu ăn?"

      quay đầu lại, nhàn nhạt : "Tùy tiện,em có ý kiến!"

      Lại hồi trầm mặc.

      Tần Nhật Sơ còn : "Miên Miên, gần đây tâm tình em giống như tốt. . ."

      "Ách. . . Có chút, chỉ là tình gì lớn." chuyện này ràng vậy sao a, còn tưởng che dấu rất tốt đấy.

      Tần Nhật Sơ cười cười, "Miên Miên ,em luôn đem tâm đặt ở mặt mình, hỉ nộ ái ố đều rất dễ dàng nhìn ra được ."

      phản xạ có điều kiện sờ sờ mặt của , nghi ngờ : "Có sao?"

      Tần Nhật Sơ cười vang ra ngoài, "Em xem khuôn mặt nhắn cũng nhăn thành bánh bao của em kìa, còn có chuyện gì! Đúng rồi, dẫn em chỗ tốt nha!" xong, nhấn ga cái, nhanh chóng chạy về trước.

      Đây là. . . nhìn đèn đuốc sáng trưng trước mặt, đây là, đây là vòng xoay ngựa gỗ.

      Có chút hưng phấn chạy lên trước, nhìn những chú ngựa gỗ xinh đẹp nối nhau thành vòng , trong lòng mảnh hoài niệm, nhớ lần trước chơi cái này là lúc nào. Chỉ nhớ mang máng dì rất thích dẫn tới chơi vòng xoay ngựa gỗ , nhạc nhõm vui sướng ,ngựa gỗ chậm chạp vui vẻ .

      Rất nhiều người thích mượn Yun-night Speed (muội o bik đây là trò gì nữa muội đoán là tàu lượn siêu tốc o bik đúng o nên để vậy lun ) bay lên trời cao kích thích để phát tiết tâm tình bị đè nén của bản thân, nhưng mà cùng dì lại rất thích loại xoay tròn hơi chậm chạp lại buông lỏng này của ngựa gỗ, ngồi lên vòng xoay ngựa gỗ, tâm tình cũng biến tốt .

      Qua nhiều năm rồi, qua nhiều năm có ngồi lên vòng xoay ngựa gỗ rồi, xoay người, nâng lên nụ cười thoải mái, kéo Tần Nhật Sơ nhàng ôm lấy, chân thành : "Cám ơn , cậu , cám ơn !"

      Gương mặt tuấn tú của Tần Nhật Sơ nổi lên mảnh đỏ ửng khả nghi , "Miên Miên vui vẻ là được rồi, đúng rồi, Miên Miên đói bụng , mua chút ăn cho em!"

      mình leo lên ngựa gỗ, say mê cuồng nhiệt hô to tiếng, "Ô a, là quá tốt!"

      Tần Nhật Sơ rất nhanh mua đồ quay trở lại, vừa nhận lấy vừa nhìn, khỏi hô to tiếng nữa, "Oa, là khoai nướng, oa, còn nóng hổi!" cảm thấy trong hơi nóng tản ra hương vị ngọt ngào của khoai nướng, thỏa mãn thở ra hơi, quả nhiên mùa đông giá rét cần chính là khoai nướng mỹ vị như vậy a.

      Ngẩng đầu nhìn thấy mặt Tần Nhật Sơ khẽ thấm mồ hôi, lòng mềm nhũn, "cậu , cậu chạy tới sao?" Cho nên này khoai nướng mới vẫn nóng hổi trong đêm đông rét lạnh như vậy .

      Tần Nhật Sơ cười cười, gật cái nhìn cóng đến đỏ bừng lỗ mũi, "Đứa ngốc, khoai nướng phải nóng ăn mới ngon a!" xong, cắn miếng to khoai nướng trong tay, cười như đứa nghịch ngợm bình thường.

      bị khí nhõm vui vẻ này lây nhiễm, cũng từ từ buông xuống tất cả trong khoảng thời gian này , bao gồm cả nặng nề trong lòng, lòng hưởng thụ buổi tối tốt đẹp này.

      "Này, cậu , " cắn miếng khoai lang, cảm giác ấm nóng từ từ trợt xuống cổ họng của làm tan chảy dạ dày lạnh như băng của mình , vỗ ngực, liên tiếp hô to, " là nóng, là nóng!"

      Tần Nhật Sơ nhìn bộ dạng tức cười của , nhịn được lớn tiếng bật cười, "Người ta dục tốc bất đạt, em là nóng lòng ăn hết khoai lang nóng!"

      bĩu bĩu môi, xem thường, "Đúng rồi, cậu , làm sao hôm nay lại dẫn em tới nơi này?"

      Tần Nhật Sơ ngẩng đầu lên, liếc nhìn ánh sao rực rỡ bầu trời đêm, đáp câu lạc đề, "Hôm nay sao đẹp, khí trời ngày mai tốt hơn!"

      Quay đầu, Tần Nhật Sơ cười cười sâu, "Hôm nay là sinh nhật của ."

      "À?" bị Tần Nhật Sơ bỏ làm bất ngờ, "Cậu . . . Cái đó em biết cũng có chuẩn bị gì , vậy sinh nhật vui vẻ, cậu !"

      " sao, đối với , Miên Miên nguyện ý ở cùng với như vậy là đủ rồi, đúng rồi, chung quanh đây có chợ đêm, rất náo nhiệt , muốn xem chút hay !"

      "Chợ đêm? Đó là địa phương gì vậy?"

      " thôi, " Tần Nhật Sơ kéo , hướng màn đêm tới.

      Nhìn đường phố cực kỳ náo nhiệt này, mỗi gian hàng tỏa hơi nóng hổi ,khí nóng bay lên, ở trong ngày đông rét lạnh có vẻ cực kỳ ấm áp.

      ngạc nhiên nhìn những thứ trong quán nho nhưng có mùi rất thơm xông vào mũi , đông chạy chút, tây dạo chút, thỉnh thoảng còn hiếu kỳ hỏi Tần Nhật Sơ ở sau lung , "Cậu , đây là cái gì? Đúng đúng, còn có cái đó, cái đó là cái gì?"

      Tần Nhật Sơ đều vui vẻ giải thích ràng , mặt mày đều là cưng chìu cùng dịu dàng.

      Cắn xâu mực nướng cay, đột nhiên có chút ngạc nhiên hỏi Tần Nhật Sơ bên cạnh, "Đúng rồi, cậu ,em rất ngạc nhiên, làm sao lại biết nhiều món ngon như vậy,em đều chưa bao giờ ăn qua cả?"

      "Trước kia lúc , ông ngoại rất bận rộn, có thời gian cùng chúng ta, sau đó cùng Thù Bối rất nghịch, buổi tối luôn len lén từ cái lỗ chó trong vườn hoa bò ra ngoài, từ từ liền tìm thấy chợ đêm này ." Dừng chút, mặt Tần Nhật Sơ lạc trong sương khói như như , chỉ có an1nh nhìn trong cặp mắt đen nhánh , xuyên thấu qua sương mù mỏng, nhìn về nơi xa .

      Cách lâu sau, Tần Nhật Sơ nhàng cười cười, "Khi đó, Yên Nhiên luôn canh giữ ở bên kia vườn hoa, cho đến khi chúng ta trở lại, mới thở phào nhõm, nhàng trách mắng chúng ta nghe lời, nhưng mà cũng biết chị ấy chỉ , đối với cùng Thù Bối, chị ấy vĩnh viễn đều thương cùng dung túng như thế."

      Thanh dễ nghe sâu kín của Tần Nhật Sơ truyền đến, giọng dịu dàng tốt giống như kể câu chuyện xưa đẹp đẽ.

      Chợt ở bên trong, rất hiếu kỳ, Tần Nhật Sơ với mẹ cùng dì rốt cuộc là tình cảm như thế nào a, mới có thể làm cho ta khi nhắc tới những chuyện này mang vẻ mặt hạnh phúc cùng an bình đến thế.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :