1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cảnh giới màu hồng phần - Ô Sao (Quân nhân) (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 24


      Cố Du ngoài cười hắc hắc ra biết cái gì.


      Từ Trạm nhíu mày nhìn , cũng .


      đơn giản chuyện ba năm trước đây cho , mong lần này có thể nhớ tới, ai ngờ, vẻ mặt của giống như nhớ ra rồi khiếp sợ.


      Cố Du cảm thấy mình rất vô tội.


      Dung lượng não người là có hạn, cần nhớ kỹ nhiều kiến thức kỹ thuật như vậy, làm sao có thời gian nhớ vẻ mặt người đàn ông ngụy trang gặp mặt vài lần khi sống chung hơn nửa tháng.


      là làm khó người khác!


      " Bộ đội đặc chủng các ngụy trang rất dày, khi đó đẹp mắt như bây giờ." xuất ra đòn sát thủ, từ chối trách nhiệm, cười hết sức chẳng phải chột dạ.


      Mặc dù Từ Trạm tiếp nhận chân tướng tàn khốc về trí nhớ của , nhưng vẫn cam lòng," Ba người chúng ta thiếu chút nữa chết, sao em có thể nhớ ."


      "Em thường xuyên đối mặt nguy hiểm như vậy," Cố Du bĩu môi, "Sớm thành thói quen."


      Cố Du biết nên giải thích thế nào, sau khi cha gặp chuyện may, muốn trở về nhớ lại đoạn thời gian kia.


      Năm đó, mỗi đêm cuộn mình trong căn phòng nho , mươn ánh đèn yếu ớt lắp ráp linh kiện. thể tưởng tượng mình từng hăng hái cỡ nào, tùy ý tự nhiên, dùng tất cả kích thích khiêu chiến vừa học để lấp đầy cuộc sống.


      Có lẽ từng có ấn tượng khắc sâu với Từ Trạm, nhưng khắc sâu ấn tượng hơn cũng bị cuộc sống khắc nghiệt mài thành hờ hững.


      nhìn có vẻ mặt chút thay đổi khi tức giận giống lúc trước, hiểu được so đo với mình, ngược lại càng cảm thấy áy náy.


      "Bây giờ nếu lại tách ra ba năm, gặp mặt em nhất định nhận ra ." vươn tay xoa gò má của , vốn đường nét góc cạnh ràng vào trong tay càng ôn hòa hơn.


      Từ Trạm ngăn chận tay , tranh đấu ánh mắt, hưởng thụ tất cả dịu dàng sau khi bụi bậm kết thúc.


      Hy vọng xa vời lâu, ước muốn đạt được.


      Sau vài ngày, Từ Trạm vẫn bận chuyện tập đoàn, bên ngoài thủ tục bán vũ khí còn nhiều hạn chế, tập đoàn Bắc Phương gần như chịu trách nhiệm toàn bộ kế hoạch bán vũ khí hạng ra bên ngoài, vì giúp Cố Du, kéo dài mọi chuyện đến nay, ngày đó điện thoại là chuyện này. Lần này bên ngoài là nhằm vào nước T Châu Phi, nghe Từ Trạm có thể tự mình trước, Cố Du cực lực phản đối.


      "Bên kia vũ trang càn rỡ muốn chết, nếu lấy hình thức quá khứ của tập đoàn là có quân bảo vệ!"


      "Đại sứ quán cung cấp viện trợ, nguy hiểm duy nhất là đoạn đường từ sân bay tới đại sứ quán, còn lại thảo luận tiếp là gặp gỡ giữa đại sứ quán và chính phủ, có việc gì." Từ Trạm vuốt lưng Cố Du, dịu dàng an ủi.


      "Ha! cho em là đứa ngốc?" Cố Du chà xát trong lòng ngực của chui ra, nửa quỳ ở sô pha, trừng mắt Từ Trạm, "Em nhớ hơn nửa năm nhóm người Tổng Thống bị vũ trang nổ lúc ra sân bay? Người ta còn là Tổng Thống đây! coi là buôn bán rau cải! Trong mắt nhóm vũ trang coi là người cầm đầu! Nước T muốn mua vũ khí phải vì đối phó nhóm vũ trang sao? Bọn họ ngồi chờ chết?"


      Cố Du khó được mồm miệng lanh lợi, chuỗi câu hề tạm dừng.


      " tệ," Từ Trạm cười nhéo nhéo cằm của , "Trong năng khiếu về trí nhớ, tin tức mới của truyền thông báo chí nửa năm có thể nhớ ràng vậy, người đàn ông thiếu chút nữa chết cùng em lại nhớ được."


      "Hôm qua em mới tra ra!"


      Cố Du năng đầy lý lẽ hùng hồn vừa tránh thoát tay , lại bị áp sô pha mềm mại.


      Chưa kịp phản kháng, quần áo ở nhà bị vén lên Từ trạm đưa tay vào thăm dò trong vạt áo, ngựa quen đường cũ xoa sờ kích thích bờ môi Cố Du phát ra rên rỉ khó chịu.


      "Yên tâm, có việc gì." ngậm lỗ tai ngọc châu nóng của , chiếm lấy phát ra giọng rất .


      con dã thú tham ăn ở trước mắt, ai có thể dự đoán, Cố Du thay đổi khác thường ngày vô cùng dũng mãnh đặc biệt nhạy cảm, giơ chân cong đầu gối, mạnh mẽ va chạm xương sườn của Từ Trạm.


      đau đớn hít sâu, nhân cơ hội này, Cố Du lăn xuống sô pha, lôi kéo quần áo xong, che dấu thắt lưng bụng lộ ra tuyết trắng.


      " được!"


      đến , chỉ có ý tứ này.


      Từ Trạm hiểu được suy nghĩ của , chỉ có thể cười khổ, " đàm phán, đưa người nhà theo coi là cái gì."


      Sau khi có tiếng chung, với Cố Du mà , kế tiếp chính là thẹn quá hóa giận, nhưng lần này going mềm nhũn, cuối cùng chủ động thương nhung nhớ, rúc vào trong lòng Từ Trạm vừa mới bị mình đá mạnh, "Em có thể bảo vệ a! quên? Em từng cứu !"


      " theo nhân viên phụ trách an toàn." có đầy đủ lý do, vẫn bị giọng dịu dàng mềm mại của khiến đáy lòng hơi ngứa.


      Cố Du biết thêm gì nữa chính là cố tình gây , hừ lạnh, xem như thỏa hiệp.


      Cả đêm lưu luyến, Từ Trạm bị cước kia đá đau nên dùng phương thức khác bồi thường trở lại, đến ngày hôm sau hẹn xong Nhan Tư Ninh lúc đén chỗ hẹn gặp Cố Du vì ngủ bù mà đến muộn suốt cả tiếng.


      tới lần ước hẹn này, Cố Du cảm thấy kỳ quái.


      Nhan Tư Ninh biết nghĩ sao, nên học môn xạ kích với Cố Du, Cố Du vì từ gần như lớn lên ở quân doanh, cần công việc sữa chữa súng, kỹ thuật xem như chính xác, chưa có dạy qua người bên ngoài, biết lên từ đâu.


      "Chị nhớ em cũng lớn lên ở đại viện quân khu?" Cố Du nhìn Nhan Tư Ninh ngay cả súng cầm, hết sức kỳ quái, theo lý thuyết đứa như bọn họ vậy, gần như khi còn bé sờ qua súng thiệt chứ.


      "Đúng vậy a!" Nhan Tư Ninh thản nhiên cười.


      "Em qua trường bắn chơi?"


      " qua."


      "Vậy sao còn biết?" Cố Du tin.

      "Ở trường bắn em vào xem đều chú ý chú giải phóng quân nào có dạng vẻ đẹp mặt, ba em em thấy ai dạng vẻ đẹp mặt liền ôm lấy người thả." Nhan Tư Ninh hơi đắc ý thẩm mỹ và quang vinh lịch sử với mình.


      Cố Du phốc xuy cười ra tiếng, ngờ Nhan Khống Vật này là trời sinh.


      về diện mạo, Vu Duệ xác thực có vẻ quyến rũ hơn Từ Trạm, khó trách Nhan Tư Ninh quấn quít lấy Từ Trạm suốt ngày.


      "Đúng rồi, chuyện lần trước em vì chị tiếp rượu có cho ba ba em biết ?" Trong chuyện này Cố Du thủy chung cảm thấy mắc nợ ý tốt của .


      "Ông đương nhiên biết, Từ để cho em ." Nhan Tư Ninh quỷ quyệt cười.


      Cố Du chợt cảm thấy kỳ quái, " để em cái gì ?"


      " để em tự do phát huy."


      "Kết quả sao?"


      "Ta với ba ta Thượng Khôn chết sống quấn quít lấy để em tiếp rượu, nếu như vậy lập tức hủy sân khấu của công ty con, con cảm thấy ông chủ đáng thương nên đáp ứng, kết quả tiệc rượu cố ý đổ rượu sờ đùi con chiếm tiện nghi, là chị Du Du bà xã của Từ trước tình thế nghiêm trọng đúng lúc chạy tới cứu con."


      có câu nào là .


      Cố Du cảm khái nghề nghiệp diễn viên rèn luyện hàng ngày rất nhiều, gần hồ hiểu cái gì, "Nên lúc Từ Trạm giúp chị trừ Thượng Khôn và Tô Ngôn Khanh ba ba của em cũng giúp đỡ."


      Nhan Tư Ninh cười hắc hắc, cái gì cũng còn tiếp.


      Hai người bắt đầu từ tư thế khởi đầu là bưng súng, Cố Du dốc sức truyền dạy, cũng may Nhan Tư Ninh vô cùng thông minh, rất nhanh nắm giữ mấu chốt. Sau khi hai người từ bãi bắn bia của tập đoàn trở về tính tìm Từ Trạm và Vu Duệ ăn cơm, đến tập đoàn vừa hỏi mới biết được, Vu Duệ vì có việc trở về Bắc Kinh, Từ Trạm trở về nhà.


      "Sao sớm như vậy về nhà?" Cố Du nhìn đồng hồ đeo tay, ba giờ chiều vừa qua khỏi khắc.


      "Nhớ chị." Nhan Tư Ninh bỡn cợt lấy cùi chỏ thọt Cố Du.


      Cố Du để ý đến truê chọc, dự cảm thoải mái tự nhiên nảy sinh. cảm thấy hành trình bay nước T được xác định, Từ Trạm về nhà có thể là thu xếp hành lý.


      Tạm biệt Nhan Tư Ninh, Cố Du thẳng về nhà, mở cửa phát giảy của Từ Trạm xác thực ở trong tủ giầy màu đen, vội vàng lên lầu, ở phòng giữ quần áo thấy Từ Trạm chỉ mặc áo sơmi màu trắng, chính đưa lưng về mình.


      "Trở về sớm như vậy? Là chuyện công tác định rồi sao?" quét mắt vali hành lý, trong lòng căng thẳng.


      Từ Trạm từ từ xoay người.


      đúng.


      Tâm tình của đúng.


      Cố Du phát mặt của tức giận lâu.


      gì, chậm rãi giơ tay phải lên.


      Sau khi thấy gì đó tay phải , trong đầu Cố Du thoáng chốc trống rỗng.


      Đó là thuốc tránh thai quên vứt bỏ.


      Phía trước Cố Du muốn vứt bỏ số thuốc còn lại , nhưng ngày nay vội vàng, vốn định muốn vứt xa hơn, lại hoàn toàn quên chuyện này. Thuốc tránh thai vẫn nằm ở túi tiền của áo khoác, ngược lại giống như là cố ý che dấu.


      " nghe em giải thích. . . . . ." Đầu ngón tay Cố Du lạnh cả người, bước lên trước.


      "Cố Du, có phải chúng ta có đứa , em có thể hề băn khoăn tùy thời chuẩn bị chạy trốn dấu vết?" Giong Từ Trạm đặc biệt bình thản, có phập phồng có gợn sóng, lại rùng mình đến xương.


      "Trước kia em thực có ý nghĩ như vậy, nhưng kể từ. . . . . ."


      "Sau khi báo thù?" Từ Trạm bỗng nhiên lộ ra nụ cười cực kỳ tự giễu, "Em đến cuối cùng uống thuốc tránh thai bao lâu."


      Cố Du dám là từ lần đầu tiên bắt đầu, chỉ có thể bất lực nhìn Từ Trạm, " thể thông cảm cho em sao? Lúc ban đầu em bị uy hiếp cưỡng bức có bao nhiêu sợ hãi, sao còn dám lo lắng đứa !"


      Từ Trạm có thể thông cảm , nhưng biết sao thuyết phục bản thân.


      luôn luôn rất thông cảm, biết hành vi của mình quá mức từ thủ đoạn, nên lựa chọn tất cả bao dung nhường nhịn , ở trong lòng người khởi xướng từ đầu đến cuối là chính mình, đây là vĩnh viễn thể cãi lại.


      Nhưng trong nháy mắt Từ Trạm nhìn thấy viên thuốc, ngực nhói như bị dao đăm, đảo lộn quấy nhiễu ngừng. thể phủ định loại cảm giác này, giống như thể phủ định chính mình lúc ban đầu dùng thủ đoạn ti tiện.


      bỗng nhiên cảm thấy quá mệt mỏi.


      Tất cả do cố chấp cưỡng cầu, khiến cùng đường bị buộc ở lại bên cạnh
      mình.


      Nếu với Cố Du mà , lựa chọn tự do quan trọng hơn chính mình, vậy tất cả làm đến bây giờ có ý nghĩa gì, thấy hôn nhân tồn tại hai chữ tự do, như vậy có phải mặc dù bây giờ, cũng chỉ là ở thuận tiện ở đây, đợi khi thấy bất bình quyết đoán lựa chọn rời ?


      Cố Du nhìn Từ Trạm, có vẻ mặt khẩn cầu, chỉ có quật cường, vốn là chột dạ cũng bị đủ loại bức bách bắt cóc, trở nên bọc phát đúng lý hợp tình, " cảm thấy mình chịu tổn thương, nhưng em trước đâu? Em bị đối xử tính là cái gì? Cho dù chỉ là giao dịch, em cũng có được quyền hạn lựa chọn của mình."


      "Bây giờ em vẫn cảm thấy hôn nhân của chúng ta là giao dịch?"


      mím môi , bị vẻ mặt hờ hững lại sắc bén chọc giận.


      "Đúng vậy!"


      nghe thấy .


      Dễ dàng nghe thấy thanh kéo khóa vali, quanh quẩn ở phòng giữ quần áo, Từ Trạm cầm lấy hành lý, ngang qua Cố Du, hề chần chờ.


      Tiếng đóng cửa mơ hồ truyền đến, Cố Du suy sụp ngã ngồi mặt đất.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 25

      Lần đầu tiên, Cố Du khó ngủ cả đêm vì Từ Trạm.

      lẳng lặng ngồi ở phòng khách, sô pha dường như còn nhiệt độ thân mật của hai người hôm qua, nhưng sau khi triền miên chỉ để lại khúc mắc khó mà cởi bỏ.

      cảm thấy mình làm sai.

      phát bản thân thể nắm giữ mấu chốt rất nhiều việc, ví dụ như tình cảm, ví dụ như Từ Trạm.

      Điều này liên quan tín nhiệm, liên quan tình cảm, giống như lúc lựa chọn, hai người tránh khỏi suy nghĩ theo hai lối, sau đó càng lúc càng xa.

      Trong phòng tối đen, rèm cửa sổ đóng.

      Trong bóng đêm, dưới ánh mắt xoay tròn của Cố Du là thành phố sặc sỡ muôn màu, dòng xe chạy tạo thành màu vàng lưu tinh.

      bất giác chạy tới trước cửa sổ, màn đêm biến cửa sổ sát đất thành nửa mặt gương trong suốt, ảnh ngược ra vẻ mặt tiều tụy của rất ràng, mặt có nước mắt.

      Nhìn khuôn mặt mình trong ảnh chiếu lần lượt thay đổi lộ ra vẻ mặt xa lạ, Cố Du sợ hãi và mờ mịt.

      Sáng sớm Từ Trạm lên đường nước T, chỉ sợ sau tháng hai người mới gặp lại nhau.

      Lúc đó, có đồng ý nghe giải thích, nghe suy nghĩ chân chính của hay .

      Cố Du biết.

      vẫn đứng đến khi sắc trời tờ mờ sáng, vầng sáng đỏ ửng yếu ớt nhuộm lan cả biển trời, bóng đêm lờ mờ đêm qua thoáng biến mất thấy.

      Lúc này, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

      Cố Du chạy nhanh tới nhận điện thoại: "Alo!"

      "Chị?" Điện thoại bên kia là giọng hơi kinh ngạc của Phương Nhàn, "Sao chị kích động như vậy?"

      " có sao." hơi thất vọng.

      "Đúng rồi, em mua xong vé máy bay về nước dịp nghỉ hè!" Phương Nhàn hiển nhiên vô cùng hưng phấn.

      "Về nước? phải em . . . . . ."

      " phải như vậy, bữa trước đại sứ quán có gửi bưu kiện cho em, trình tự thẩm tra kết thúc! Sau khi lật lại bản án chuyện của cha, em là có thể tự do về!"

      Cố Du dĩ nhiên cao hứng, nhưng cười rất miễn cưỡng, trong đầu đều là người kia vì tranh thủ làm tất cả mọi việc.

      Phương Nhàn nghĩ Cố Du chưa rời giường, nên giọng hơi trầm thấp, quan tâm ngắn gọn sau đó cúp điện thoại.

      Điện thoại truyền đến tắt máy rất lâu, Cố Du cũng có đặt xuống.

      biết đây có tính là loại trừng phạt, người đàn ông từng bị dễ dàng lãng quên bây giờ gần như khắc vào trong trí nhớ của , mang cho thống khổ cùng hạnh phúc, chịu nghe giải thích.

      Còn có, , đảo ngược thời cuộc thành phố.

      Cố Du cắn chặt răng, nhanh chóng thay quần áo xong cầm túi xách, chạy ra khỏi nhà.

      Mặc kệ lựa chọn của , phải ràng.

      Ngoài trừ nhà, Từ Trạm chỉ có ở văn phòng của tập đoàn, Cố Du chạy tới tòa cao ốc, người phụ trách trực ban thấy khỏi sửng sốt, "Phu nhân đưa chủ tịch ra sân bay?"

      Đầu óc Cố Du thoáng chốc trống rỗng, ngẩn người, lập tức hỏi: " ấy lúc nào?"

      " giờ trước tổ chuyên gia và chủ tịch rời khỏi, đến sân bay và. . . . . ."

      đợi xong, Cố Du vội vàng xoay người chạy, lái xe thẳng đến sân bay quốc tế Dương Cảng.

      xe, lấy điện thoại di động ra gọi cho Vu Duệ.

      " biết Từ Trạm bay chuyến số mấy?" kịp ân cần thăm hỏi, lập tức .

      "Biết, sao vậy?" Vu Duệ bị giọng vội vàng của làm chấn động.

      "Trở lại hãy ! cho tôi biết trước!" Cố Du làm sao có thời giờ và tâm tình giải thích.

      viết số chuyến bay mà Vu Duệ báo vào lòng bàn tay, xe taxi vừa dừng lại, chờ tiền thói, bỏ lại tiền chạy vào sân bay.

      Chào đón là chuỗi truyền thanh tiếng , giọng nó dịu dàng thanh thúy thông báo dãy số trong tay , máy bay bắt đầu đăng ký.

      Đây là cơ duyên?

      Cố Du tin!

      chạy tới quầy phục vụ, lời khẩn cấp rất nhanh báo ra số chuyến bay sau đó hỏi: "Xin hỏi, chuyến bay này có quá cảnh ?"

      Sau khi phục vụ kiểm tra thông tin trả lời: "Có, quá cảnh ở Dubai, sau ba giờ dừng lại bay thủ đô nước T."

      "Có chuyến bay cất cánh đến Dubai nhanh nhất sao?"

      "Có chuyến bay đến công ty hàng Dubai giờ nữa cất cánh."

      Nửa giờ sau, Cố Du làm xong toàn bộ thủ tục rồi ngồi máy bay.

      May mắn là hộ chiếu và chứng minh thư đều ở trong túi, đến Dubai cần ra sân bay mà tìm máy bay chuyển đổi của Từ Trạm trước, xong rồi về nước như vậy đủ rồi!

      máy bay, tinh thần của Cố Du yên, sợ máy bay trễ giờ, chậm trễ kế hoạch của .

      mặt nghiến răng nghiến lợi với Từ Trạm, mặt nhớ thương dứt.

      Cuối cùng, máy bay đáp xuống đất, bất chấp thời gian dài bay mỏi mệt, sau khi làm xong xuôi thủ tục, vào sân bay.

      Bốn phía đều là người của các đất nước xa lạ, dõi mắt nhìn lại, có bóng dáng quen thuộc.

      máy bay ăn cơm, vừa rồi có ngủ, lại vì vô cùng lo lắng nên dạ dày bắt đầu đau. Từ Trạm nhất định là ở phòng nghỉ VIP, nhưng là làm cách nào mới có thể vào?

      Từ bộ phận điều khiển dưới đất Cố Du vị trí phòng chờ máy bay vip, quanh quẩn ở cửa mấy phút, định trực tiếp xông vào, nhưng vừa nhìn thấy đội bảo an, gây ra rối loạn ở đây có thể phong tỏa sân bay. xúc động như vậy, nhưng để thời gian trôi qua, Từ Trạm lập tức lên máy bay qua lối vip, mình có thời gian giải thích.

      Lúc này, bên trong có người Trung Quốc ra, trước mắt Cố Du sáng ngời, lên ngăn ta lại.

      " là người tập đoàn Bắc Phương?"

      "Sao biết?" Người nọ ràng rất cảnh giác.

      "Có thể đưa tôi vào sao, tôi và chủ tịch của các cần chuyện."

      Người nọ đánh giá , ánh mắt bỗng nhiên từ đề phòng biến thành kinh hỉ, " ra là chủ tịch phu nhân! Mau vào với tôi!"

      Cố Du ngờ mình nổi tiếng ở tập đoàn Bắc Phương như vậy, vốn là chuyện phiền phức lập tức dễ dàng hơn, cao hứng phấn chấn qua trước cửa kiểm tra với người nọ, bước vào phòng nghỉ ngơi.

      "Chủ tịch có thể ở phòng hút thuốc." Người nọ do dự bên trong phòng nghỉ sau đó với Cố Du.
      "Cám ơn ." Cố Du cười cảm kích, bước nhanh tới phòng hút thuốc.

      Phòng hút thuốc đóng cửa, vừa đẩy mở, mùi thuốc lá liền bay vào hô hấp của Cố Du.

      khí phòng hút thuốc vì máy điều hòa khí điều hòa nên hề vẫn đục, chỉ có luồng khói màu xám đen mà mắt thường có thể thấy.

      Cố Du thấy bóng lưng quen thuộc trước cửa sổ, trái tim tự chủ run lên, hít sâu hơi. Hơi này lại hít luồng khói sương vào miệng, Cố Du khống chế được, ho khan mãnh liệt.

      Bóng lưng trước cửa sổ chợt chấn động, đột nhiên xoay người.

      Cố Du ho ra nước mắt, ngẩng đầu đón nhận ánh mắt kinh ngạc của Từ Trạm.

      đợi mở miệng, tay Từ Trạm dập tắt tàn thuốc, bước nhanh ôm vai , kéo ra khỏi phòng hút thuốc.

      Hô hấp dần dần thông thuận, Cố Du ngẩng đầu lên, phát ảnh ngược của gương mặt mình ở ánh mắt phục tạp của từ trong con ngươi màu đen.

      Hai người đều chuyện.

      Tất cả giải thích và khiển trách đều bị ánh mắt của dằn xuống đáy lòng, Cố Du thầm cắt ngang, quyết định trực tiếp sử dụng kế hoạch B!

      đột nhiên dùng sức, ôm chặt thắt lưng của Từ Trạm, vùi đầu trước ngực .

      Tiếng khóc xuyên qua ngực truyền vào trái tim, Từ Trạm nên lời đây là cảm giác gì, thân thể của tỏa ra mùi thơm khác hẳn mùi thuốc lá, khiến mặc dù trong lòng dày vò cũng mê muội quên hết tất cả. Mặt tái nhợt mới vừa rơi vào tầm mắt, Từ Trạm chỉ biết mình xong rồi. muốn tha thứ cho , chỉ cần nguyện ý liếc mắt nhìn nhiều hơn, để ý bất kỳ hiểu lầm gì trước đây, câu giải thích cũng là dư thừa.

      Từ lúc nào trở thành như vậy?

      Từ khi nào bắt đầu thay đổi hoàn toàn vì người phụ nữ trong lòng.

      cúi đầu khóc, có tranh cãi ầm ĩ, có lời , chỉ có nước mắt. vì những thứ này mới bỏ ở nhà mình sao? Từ Trạm chất vấn bản thân, nhanh chóng có được đáp án.

      "Được rồi," mềm giọng khẽ, "Trách ."

      Hai chữ, ôm toàn bộ trách nhiệm.





      Cố Du sửng sốt từ từ ngẩng đầu, trong con ngươi đều là nước, nhìn người đàn ông trước mắt dùng vẻ mặt gì ra những thứ này.

      Ánh mắt toàn bộ phòng nghỉ vip tập trung hai người, rất nhiều hành khách các quốc gia khác tò mò nhìn đôi tuấn nam mỹ nữ, tưởng là chụp hình cho phim truyền hình, rối rít dám lên tiếng.

      Thấy dừng khóc, Từ Trạm mới ôm lấy ngồi xuống chỗ vắng vẻ, “Sao chạy tới đây?” Trong giọng của có thỏa mãn, có chua xót, có bất đắc dĩ, duy nhất có trách cứ.

      ở nhà, em ngủ được.” Sau khi khóc, ngược lại trở nên thản nhiên, đôi mắt hề tránh né ánh mắt của , thưởng thức vẻ xúc động trong mắt của .

      đột nhiên ý thức được, chảng lẽ hề giữ lại cho riêng mình như vậy ?

      Từ Trạm cúi đầu vùi ở cần cổ của , Cố Du kịp chỉnh lại mái tóc dài xõa tung, nên trở thành che đậy tốt nhất, nhàng hôn lên làn da tuyết trắng tinh tế mịn màng của , khiến nhàng run rẩy trước mặt mọi người.

      Lực khống chế của Cố Du coi như rất tốt, có thể trước chuyện hai người sắp dung hợp mà đá văng ra, sau đó nhanh chóng khôi phục bình tĩnh, có lẽ là hồn nhiên nhiều năm giữ lại bản năng, chung quy vẫn sợ hãi đòi lấy và cầu quá đáng. Nếu là bình thường, sớm thầm đánh quyền vào xuwong sườn của , khả hôm nay, cử động, mềm mại trong lòng , mặc che dấu vô cùng tốt tùy ý làm bậy.

      Mầ Từ Trạm cũng hiểu đúng mực, lướt qua rồi dừng lại, ngẩng đầu nhìn gò má nhiễm ửng hồng của khẽ nhếch môi cười.

      “Em nấu đồ ăn ngon hơn.” cười say mê, đưa tay sờ gương mặt khiến người rung động của .

      Hai người ai chuyện thuốc tránh thai, giống như việc kia căn bản có xảy ra.

      Nhanh chóng đến thời gian đăng ký, Cố Du lưu luyến, nhưng cũng biết nhất định phải rời , nắm tay Từ Trạm, vụng trộm vẽ trong lòng bàn tay vài chữ, “Em chờ trở về”.

      Từ Trạm trầm ngâm nhìn .

      xinh đẹp như lúc mới gặp, giống như là chuôi dao được bọc trong tơ lụa xa tanh, dưới bề ngoài thanh lệ động lòng người ra dấu diếm sắc sảo, nhưng bây giờ, trong ánh mắt của toàn là mềm mại, chỉ cần ánh mắt đung đưa, liền tình nguyện chết chìm vào trong đó, tự kiềm chế.

      “Đồng ý với việc.” Sau khi dùng hết lý trí, thản nhiên đối mặt với thất bại thảm hại của bản thân.

      “Việc gì?” Cố Du nghiêm túc hỏi.

      “Đến nước T tất cả phải nghe .” nở nụ cười rực rỡ hiếm có.

      Cố Du lần nữa quan tâm người ở xung quanh, nhảy dựng lên vịn vai Từ Trạm, cười ra nước mắt.

      Tập đoàn Bắc Phương nước T trước vì tính chất buôn bán và chính trị, sau khi đổi máy bay đặc biệt thuê máy bay thương vụ mô hình , hơn nữa Cố Du dựa vào Từ Trạm làm chủ toàn bộ.

      máy bay, Từ Trạm kiểm tra kế hoạch đàm phán và đủ loại an bài với nhân viên lần nữa, Cố Du nhu thuận ngồi ở chỗ của mình, xa xa nhìn người đàn ông hoàn toàn thuộc về ngỗi vững như Thái Sơn bên trong mọi người, giơ tay nhấc chân đều khiến người ta cảm thấy khó có thể kháng cự.

      Từ Trạm phải cảm giác được có ánh mắt nóng rực sau lưng, nhất thời, sai con số mấy lần, nhưng nhân viên theo raats thông cảm tâm tình giờ phút này của , vô cùng phối hợp, hết sực nhịn cười.

      Cuối cùng chuẩn bị hoàn thành, Từ Trạm trở lại chỗ ngồi, hưởng thụ việc Cố Du dịu dàng dựa sát vào nhau. Tiếp viên hàng duy nhất máy bay thương vụ tới với Từ Trạm, máy bay săp tiến vào trong lãnh thổ T, đến 30 phút đến nơi, lát sau ấy nhắc nhở mọi người nịt chặt dây an toàn chẩn bị hạ cánh.

      Chờ sau khi ấy rồi, Từ Trạm cầm tay Cố Du hai người tươi cười và ánh mắt va chạm dẫn tới tia lửa văng khắp nơi, Từ Trạm cúi đầu ngậm lấy môi , giống như người thám hiểm đói khát quá lâu trong sa mạc gặp phải ảo giác mê hoặc tâm trí người.

      Khác biệt duy nhất là, ảo giác của chỉ xinh đẹp, hơn nữa vô cùng chân .

      Máy bay đột nhiê lắc lư dữ dội. Từ Trạm theo quán tính đè Cố Du, mà bị ném thẳng vào vách khoang!

      Từ Trạm theo bản năng ôm lấy thân thể dùng cánh tay hóa giải chấn động, đầu Cố Du chỉ đụng vào lòng bàn tay của .

      máy bay tất cả mọi người bị chấn động vừa rồi kéo cách xa chỗ ngồi, loại trình độ chấn động này phải do đột ngột gặp khí lưu.

      Từ Trạm bình tĩnh kiểm tra Cố Du bị thương hay , Cố Du muốn mở miệng, ánh mắt bỗng nhiên trợn lên, chỉ cửa sổ đối diện của khoang máy bay. Từ Trạm nhìn qua, nháy mắt máu toàn thân đọng lại.

      Đám khói đen bốc ra cuồn cuồn từ trong động cơ cánh máy bay.

      Tiếng cảnh báo chói tai quanh quẩn trong cabin hẹp.
      Last edited by a moderator: 23/5/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 26


      "Dù để nhảy!" Từ Trạm gọi người bên cạnh, người bên cạnh cầm dù để nhảy khẩn cấp dưới chỗ ngồi, đeo lên người Cố Du.


      Cố Du từ trong hốt hoảng nhanh chóng khôi phục bình tĩnh, bắt lấy túi dù đưa cho Từ Trạm.


      "Đừng sợ," Từ Trạm trầm giọng, "Nắm chặt ."


      Cố Du dùng sức gật đầu.


      Máy bay lần nữa xóc nảy mạnh mẽ, Từ Trạm bảo vệ cho Cố Du chặt chẽ, hai người nặng nề ngã cùng chỗ.


      "Máy bay ổn, kéo cửa khoang ra!" Tạp quá lớn, Cố Du chỉ có thể hô to bên tai của Từ Trạm.


      Người máy bay nhắm mắt theo đuôi hợp lực mở ra cửa khoang máy bay, Từ Trạm miễn cưỡng giữ chặt tay vịn, cố bình tĩnh chỉ huy.


      Lúc này máy bay đột nhiên bắt đầu lay động, thanh thân máy bay bị gãy kích thích màng tai, Từ Trạm liếc mắt nhìn Cố Du,
      [​IMG]

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      "Bị thương sao?" Cổ họng Từ Trạm khàn khàn vừa hỏi vừa nhìn.


      Cố Du ra sức mà lắc đầu.


      ra, người hai người đều là miệng vết thương lớn .


      Quần áo sớm tả tơi chịu nổi vì rớt xuống quét qua cành cây, bên trong rải rác dày đặc vết máu , phác họa những hoa văn thô kệch. Cố Du vô cùng thê thảm, vì tư thế mở nhầm dù để nhảy, vai bị móc treo lộ ra hai dấu đỏ tím dữ tợn, xuyên thấu qua quần áo nên khó có thể che đậy thân thể đã bị Từ Trạm thấy rõ ràng.

      “Tay chân bị thương là tốt rồi.” ́ Du nhìn ánh mắt Từ Trạm đau lòng vội vàng an ủi, “Em đau.”

      nên cho em cùng.” Từ Trạm ôm , tránh chỗ vai bị thương.

      cũng muốn, nếu em ở nhà nghe tin tức này, tàn nhẫn hơn bây giờ nữa.” ́ Du cười cười, giờ phút này may mắn là mình ở bên cạnh Từ Trạm.

      “Chúng ta tìm xác.” Từ Trạm buông ra, bây giờ phải nghỉ ngơi, hai người bất cứ lúc nào cũng gặp nguy hiểm.

      ́ Du sửng sốt, lập tức hiểu được ý đồ của , “ muốn tìm hộp đen?”

      Từ Trạm gật đầu nói: “Động cơ sẽ vô cớ nổ lớn, chỉ có một khả năng, có người muốn chúng ta thuận buồm xuôi gió. Mang hộp đen rời khỏi rừng rậm, tìm được Đại sứ quán có thể được cứu trợ.

      Nhớ lại tư liệu lần trước mình điều tra, ́ Du chợt hiểu, “Có thể là vũ trang ở đây ?”

      “Có lẽ có liên quan, nhưng hoàn toàn,” Từ Trạm nhíu mày “Bọn họ có bản lãnh ra tay ở sân bay Dubai.”

      Hai người vừa dứt lời thì cảm thấy tình thế nguy cấp thể đợi nữa, ngay cả băng bó đơn giản cũng quan tâm, tiếp tục tìm kiếm xác ở phía đông nam.

      mười mấy phút đồng hồ, mùi gay mũi càng ngày càng đậm, giữa bụi rậm cây, màu xám trắng bắt đầu ẩn hiện.

      Xác máy bay lộ ra vết rách to lớn, mấy cây gỗ lớn ngã ngổn ngang xung quanh, cánh tam giác của máy bay rõ ràng đã cháy sạch thành tro đen, nằm nghiêng chỗ cháy đen.

      qua nhìn xem.” ́ Du băn khoăn sau đó phát hiện có người bên cạnh vì thế thúc giục.

      phế tích lật nhặt linh kiện, hai người bắt đầu tìm kiếm sự thật.

      Vì để dễ dàng phát hiện hộp đen, nên dùng màu đỏ cam chói mắt, bên trong ghi lại số liệu bay và ghi của khoang máy bay, chỉ cần sắp xếp trở về nước an toàn, chính phủ có thể đủ căn cứ số liệu bay lưu trữ trong đánh giá nguyên nhân tai nạn và tình huống cụ thể với máy bay ngay lúc đó, còn có lời nói phân tích phòng điều khiển.

      Bình thường hộp đen đều đặt ở phần đuôi máy bay, chỗ đó dễ bị tổn hại nhất trong vụ nổ lớn.

      Đuôi máy bay bị rách nát ngừng rơi xuống những khung máy vụng, Từ Trạm để ́ Du đứng xa ra còn mình tự qua, cuối cùng trong đường dẫn lộ đốm lửa tìm được khối hộp đen lớn nhỏ.

      “Bây giờ làm sao?” ́ Du hỏi Từ Trạm, “Bên kia mới là thành phố?”

      Từ Trạm cởi áo khóa tây trang đã bị phá hủy chịu nổi để gói kỹ hộp đen, buộc ngang lưng mình “Dubai ở phía đông bắc thủ đô nước T, nếu trước khi nổ lớn đường hàng có lệch khỏi quỹ đạo, nên hướng tây nam, nhưng mà bây giờ chúng ta rớt xuống chỗ rõ ràng, thể chắc chắn như vậy.”

      “Ở đây có trụ sở của dân liên hiệp quốc chạy nạn ?” ́ Du lóe lên linh quang, “Trụ sở của dân chạy nạn bình thường thiết lập ở chỗ rất xa, chúng ta đến chỗ đó nhờ nhân viên làm việc Liên hiệp quốc giúp đỡ liên hệ với Đại sứ quán Trung Quốc, đường có thể giảm bớt!”

      “Hàng năm ở đây thật sự có đội Liên hiệp quốc đóng quân chữa bệnh, đất nước chúng ta cũng sắp xếp quân sự viện trợ điều trị cho bộ đội, chỉ là chúng ta biết phương hướng.” Từ Trạm nhẹ giọng nói.

      “Vậy tìm thôn xóm trước, nếu trụ sở dân gặp nạn ở gần đây, dân thôn kia nhất ̣nh biết bình thường phát lương thực ở đâu!” ́ Du dừng lại, “Khi em tới quan sát, ở đây là cuối mùa mưa nhiệt đới, phương hướng của rừng mưa nhiệt đới dễ phân biệt hơn, chúng ta dọc theo chỗ thấp hơn Tây Nam trước, nếu thật sự xác ̣nh… bằng từ từ quan sát? Động tĩnh lớn như vậy, nếu chung quanh thực sự có dân cư trú hoặc là người của Liên hiệp quốc, nhất ̣nh đến đây nhìn!”

      “Tuyệt đối thể sống ở đây.” Từ Trạm trầm giọng nói, “Nếu thật sự là tổ chức vũ trang hoạt động buôn bán lần này, chuyện đầu tiên bọn họ muốn là tới phá hư hộp đen chứng cớ.”

      ́ Du ngơ ngẩn, thật nghĩ tới điều này, tiếng vang lớn như vạy người có thể phát hiện thì vũ trang nhất ̣nh có thể phát hiện, nếu là như vậy, bọn họ phải rời khỏi chỗ này ngay lập tức!

      Màu sắc con ngươi của Từ Trạm buồn bã, sờ sờ mặt ́ Du, “Mặc kệ những thứ này, phía tây nam trước, mặt tây nam nước T là biển, phần lớn thành phố đều phân bố ở đó, chúng ta chỉ cần tránh …”

      Tiếng bước chân cắt ngang lời của .

      Rất nhiều tiếng bước chân.

      Trong rừng mưa nhánh lá cây dày đặc rậm rạp, cành khô mục nát đất ̣ng với cỏ xỉ rêu thật dày, rất khó cho người khác phát hiện động tác, trong lòng ́ Du vô cùng run sợ, nhiều người như vậy tuyệt đối phải người máy bay.

      Chỉ còn có hai loại, dân thường cư trú và người muốn giết chết bọn họ.

      Lúc này, tiếng súng vang cho ra đáp án.
      Last edited by a moderator: 26/5/15

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 27

      Phản ứng đầu tiên, Từ Trạm ôm Cố Du lăn vòng đất, hai người nấp hoàn toàn sau xác máy bay.

      Cố Du nhìn Từ Trạm, lộ vẻ bất an trong mắt, bọn họ có vũ khí phòng thân gì, mà đối phương có đầy đủ vũ trang, chưa từng đối mặt với loại tuyệt cảnh này. Xác còn bị thiêu cháy, mùi gay mũi, hơi nóng bức người, Cố Du ngừng thở nhắm chặt hai mắt, khi mở mắt ra lần nữa hỗn loạn vừa rồi.

      Mọi chuyện đến như vậy, dù sao cũng chết!

      Nắm chặt tay Từ Trạm, muốn biết kế hoạch của .

      Từ Trạm hề có dấu vết bối rối như , nghiêng tai yên lặng nghe, nhìn bốn phía chung quanh, cuối cùng ánh mắt sắc bén tập trung xuyên qua cành cây đến hai người hướng chín giờ.

      Cố Du hiểu được ý của , gật gật đầu.

      Ai ngờ Từ Trạm lại hung hăng liếc , ý bảo được hành động thiếu suy nghĩ.

      Tiếng súng lại vang lên, chuỗi viên đạn gào thét vượt ra, bắn vào xác, khiến cho bộ phận máy sụp xuống, Từ Trạm buông ra hề do dự nhảy dựng lên, tim Cố Du chạy vội ra ngoài cùng với .

      xuất của gây nên xôn xao, mưa đạn dày đặc, nhưng hiển nhiên khoảng còn xa mà rừng rậm có tác dụng che chắn, đạn thặt bắn tới hai người cũng nhiều. Cố Du ở đây nhìn thấy thân thể của Từ Trạm ở đâu.

      Khẽ cắn môi, quyết định xem việc cảnh cáo bắt đàng hoàng ngây ngô trụ như gió thoảng bên tai.

      thể để mình mạo hiểm.

      Cố Du dựa tinh lực bên đùi để đứng dậy chạy như điên!

      Tầng cây cối dày đặc, cây tới vài bước là cây khác, Cố Du xuất làm hỏa lực phân tán, từng mãnh bám thảm cỏ xỉ rêu đạn bắn khiến cây cối chung quanh nứt toác, tiếng người gào thét liên tục, tiếng bước chân càng ngày càng gần, Cố Du kề sát thân cây, nghiêm túc lắng nghe.

      1, 2, 3. . . Bảy!

      Đủ bảy phần tử vũ trang.

      Miệng bọn họ tiếng rất chuẩn, có thể nghe được bên trong tiếng la hét ẫm ĩ là kinh ngạc chất vấn.

      Quả nhiên, Từ Trạm đúng, bọn họ biết máy bay gặp rủi ro, nên sau khi mới rơi xuống lập tức chạy tới tìm hộp đen để huỷ diệt chứng cớ. Những người này ngờ có người còn sống, nên mới hốt hoảng lo lắng mà nổ súng, ngược lại nhắc nhở mình và Từ Trạm.

      Cố Du và Từ Trạm cũng phải kẻ đầu đường xó chợ, phần tử vũ trang xem năng lực của hai người, chẳng qua là nhất mực bắn càn quét về phía nấp, nhắm chính xác thời cơ đổi băng đạn liên tục bắt lấy cành cây thô rồi vòng quanh, gần như nhanh chóng lượn ra sau lưng địch.

      Vấn đề duy nhất là có vũ khí.

      Lo lắng rất nhiều, Cố Du thoáng linh quang, xé vải áo sơ mi tả tơi xuống, mặt cuộn bàn tay ba vòng, chỗ khác nắm chặt tay bên phải.

      Nàng cấp cho Từ Trạm cơ hội sáng tạo.

      Nín thở bí mật di chuyển.

      lợi dụng trở ngại thị giác mai phục bên phía sau cây cũng nhìn tình huống, chỉ chờ bước chân đến gần.

      Thanh xuất !

      Động tác nhanh, động tác của Cố Du hung hãn, mảnh vải nhanh như chớp siết ở chỗ mình nấp sau khi người đến trước cây gắt gao bắt chéo cổ , dùng lực từ phía sau, nhưng lại kéo người đàn ông cường tráng cao hơn gần cái nháy mắt đến phía sau cây!

      Giãy giụa kịch liệt, Cố Du nghe thấy trong yết hầu của nặn ra tuyệt vọng nghẹn ngào, khí vào được ra được, lại siết chặt thêm!

      Tay chân đánh đạp bị tiếng súng phía trước vùi dập, Cố Du bắt đầu tuột tay trong phản kháng giãy chết mạnh mẽ của , được! khi buông tay hậu quả thể tưởng tượng nổi! sát ý càng mạnh hơn, mạnh mẽ nhấn người đàn ông mặt đất, nửa quỳ ở người , đầu gối để ở sau cổ,dùng lực cả tay chân.

      Người đàn ông bắt đầu bị bắt chui vào đám cỏ sỉ rêu dày, xương cổ cố gắng ngửa ra sau muốn sống lại bị đầu gối phía trước ngăn cản

      A, yếu ớt giống như cành khô bẻ gãy, cuối cùng xương cổ thể chịu đựng được mà gãy lìa.

      Người bên dưới vẫn nhúc nhích.

      Cố Du vứt bỏ mảnh vỉa, tay sưng đỏ tháo khẩu súng tự động Heck Lux – Koch MP5 dắt người xuống, đeo lên người, lấy băng đạn dùng ra cắm đai lưng, xông ra ngoài từ chỗ nấp.

      lâu dùng súng tự động, nhưng lúc nguy cấp, tay chân tư duy mạnh mẽ hơn trí nhớ, khoảng cách của tương đối gần với phần tử vũ trang phía trước, gần đến chỉ có mấy cây thấp thoáng.

      Cố Du bóp cò, bắn tỉa liên tục, tiếng kêu thảm thiết vừa mới truyền đến, đột nhiên nổ ầm chấn động khiến Cố Du thu tay lại.

      Từ Trạm thành công!

      Phân nửa xác máy bay bị cây mây kéo treo ở phía , chỉ cần chờ người tới phía dưới sau đó dùng lực tác động, từ bên ngoài, hai người có thể bớt ít phiền toái.

      Tiếng súng biến mất, Cố Du dám hành động thiếu suy nghĩ, cầm súng về phía trước.

      vòng qua mấy cây phía sau dây đằng vòng quanh xác cabin gần ngay trước mắt.

      nghe được tiếng rên rỉ phát ra trong xác, sau đó, bàn tay, đầu người, từ từ lộ ra.

      “Giúp…”

      Giọng người đó rất rất , làn da đen máu đỏ tươi, nhìn chỉ có mười mấy tuổi.

      Cố Du thầm rùng mình, súng cầm trong tay bắt đầu run run.

      Do dự trong nháy mắt, bóp cò súng, viên đạn chuẩn xác cắm vào đầu cố sức cầu sinh sống, dòng máu nóng đỏ bạc chảy từ miệng vết thương tròn tròn ra.

      Tiếng rên rỉ biến mất.

      Tim Cố Du giống như bị đánh mạnh quyền, lâu lâu có cảm giác như vậy, khoảng cách gần như vậy, giết chết người.

      sợ run trong nháy mắt, bóng dáng đột nhiên xuất bên cạnh, giơ súng bắn liền, chờ viên đạn bắn trúng thân cây mới đột nhiên phát , mình vừa thiếu chút nữa giết Từ Trạm!

      Hai người đẫm máu giống như chết sống lại, khoảnh khắc đối diện sau đó ôm nhau chặt!

      mau,” Từ Trạm giật ra kéo cánh tay mảnh khảnh của , “Tiếng động quá lớn.”

      Cố Du cúi đầu nhìn thi thể còn nhiệt độ, “Mang đạn theo.”

      Hai người rời khi người đầy đủ vũ trang, Từ Trạm giữ chặt tay Cố Du, vượt qua đống đổ nát, lên đường chạy trốn.

      Đội vừa mới gặp có thể nằm trong đội đến tìm kiếm hộp đen, vì cầu vững chắc, bọn họ nhất định phái người xác nhận có người còn sống hay !

      Dọc theo đường , Cố Du và Từ Trạm dừng lại tìm kiếm vòng quanh những đồng nghiệp trước cửa nhảy dù với , nhưng thu hoạch được gì.

      Cuối cùng, trước tình trạng hai người gần như kiệt sức, hình dáng thôn xóm ra bên cạnh rừng rậm.

      “Từ Trạm mau nhìn!” Cố Du bắt lấy cánh tay lay mạnh, “Khói kia có phải khói bếp hay ? Bọn họ có phải nấu cơm!”

      Cố Du đói bụng đến mức sắp ngất, nhưng dám yếu thế, sợ Từ Trạm tiêu hao thể lực vì cõng .
      Last edited by a moderator: 2/6/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :