Người đại diện biết quan hệ của Nhan Tư Ninh và Vu Duệ, vội vàng bấm điện thoại, đưa điện thoại di động đến gần mặt .
"Ai vậy?" Cuối cùng, bên kia có giọng lười biếng nhận điện thoại.
"Cứu. . . . . . Người. . . . . . Du Du. . . . . . Chị. . . . . . Du . . . . ."
Bịch tiếng, đầu rơi vào chỗ ngồi bằng da xe, Nhan Tư Ninh chống đỡ nổi hôn mê bất tỉnh.
Sau khi vào ngõ hẻm, nhìn thấy xe rời , Cố Du sửa sang quần áo cho tốt, lần nữa từ lối dành cho nhân viên lên lầu.
Tiến độ bị lộn xộn ngoài dự đoán của , Nhan Tư Ninh xuất khiến gần như muốn buông tha, trong nháy mắt tưởng Phương Nhàn đứng ở trước mặt.
nhanh chóng khôi phục lý trí, chờ đợi cơ hội.
biết sao lại thế này, phòng Thượng Khôn và Tô Ngôn Khanh lại muốn thêm này nọ, cửa phòng đóng chặt, tùy tiện vào khẳng định dẫn tới xôn xao, lúc này ra tay xác xuất thành công quá thấp. Nhưng càng chờ đợi, chỉ sợ đêm nay có cơ hội.
Nửa giờ trôi qua, Cố Du thỉnh thoảng lấy tay chạm vào súng, ánh mắt lợi hại vì khẩn trương và nôn nóng mà hỗn loạn.
Lúc này, nghe được trong điện thoại truyền đến tiếng vang sột soạt, cơ hội tới .
chuẩn bị rượu đặt khay xong, phía dưới khay, để con dao mỏng được chuẩn bị với tình huống bất thình lình.
lâu dùng súng, thử vài lần động tác rút súng, cuối cùng tốc độ hơi chậm chạp.
Hít sâu, bước vào hành lang tráng lệ.
Cửa phòng đóng chặt, cách rất tốt, bên trong có thanh truyền ra.
Cố Du đột nhiên cảm thấy, cánh cửa này, cách hai thế giới, cánh cửa trở lại quá khứ phía sau sớm đóng lại, còn cơ hội trở lại lúc ban đầu, trở lại những ngày có được hạnh phúc.
Nhắm mắt lại, hình dáng cha mơ hồ xa, mở mắt ra đưa tay gõ cửa.
"Thình thịch" tiếng, rượu ngã xuống khay rơi bể.
Cố Du bị lực đạo to lớn khống chế, cả người dán tường.
Làm sao có thể!
Thượng Khôn và Tô Ngôn Khanh có cẩn thận cũng để người trông chừng ở cửa phòng, huống chi vừa mới kiểm tra, hành lang ai!
dám kêu, dùng toàn bộ lực lượng thân thể, muốn tránh thoát.
chờ động thủ, thân thể liền mất thăng bằng lật trở lại, sống lưng dán chặc mặt tường.
Cố Du sửng sốt, toàn thân thoáng chốc cứng ngắc.
Từ Trạm gần trong gang tấc, đặt ở tường.
cúi xuống, hung hăng hôn , nhưng chỉ có hai giây, lập tức rời khỏi cánh môi mềm mại của , kéo cả người, thẳng đến cửa phòng khác, đẩy cửa vào, động tác gần như thô bạo.
Trong phòng trang trí lộng lẫy, Vu Duệ đứng ở bên trong, dùng điện thoại nội bộ kêu người phục vụ dọn dẹp miểng thủy tinh trong hành lang.
Trong nháy mắt Cố Du bị kéo vào, cửa phòng đóng lại, Từ Trạm mềm nhũng té xuống đất, dựa vào cửa, phong kín đường lui của .
Vu Duệ cúp điện thoại, trong phòng ba người nhất thời chuyện.
Qua hồi lâu, Cố Du mới kịp phản ứng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, muốn mở miệng, Vu Duệ lại giành ở trước mặt.
" xuống tay cũng độc ác, hổ là. . . . . ."
"Vu Duệ!"
Từ Trạm vẫn nhắm mắt thở gấp đột nhiên cắt ngang .
Vu Duệ nhìn Từ Trạm, ánh mắt phức tạp , cuối cùng chữ gì nữa.
"Cậu xem Tư Ninh . . . . . ." Giọng Từ Trạm bỗng nhiên suy yếu, khó khăn đứng lên, muốn tránh khỏi cửa.
biết sao lại thế này, Cố Du thấy lung lay sắp đổ, theo bản năng tiến lên đở cánh tay của .
Thân thể Từ Trạm ràng cứng đờ, lại hề nhúc nhích, thuận thế nhàng dựa vào người .
Động tác của rất cẩn thận, Cố Du có thể cảm giác.
Vu Duệ tới cửa dừng lại.
Đột nhiên cổ tay Cố Du chợt lạnh, cúi đầu nhìn lại, mặt khác bên còng tay kia chặt chẽ khóa cổ tay Từ Trạm.
Từ Trạm cũng sửng sốt, ngẩng đầu, khẽ chau mày.
"Sáng sớm mai tôi tới đây." Bỏ lại những lời này, Vu Duệ xoay người rời .
Last edited by a moderator: 24/3/15