1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cảnh giới màu hồng phần - Ô Sao (Quân nhân) (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 14: Vụ án gián điệp


      Hình là được in ra, mờ nhạt, rất nhiều vết ố, nhìn giống như đoạn hình ảnh truyền hình cáp quân .


      mặt cả người mình đều ngụy trang bằng lá cây, thong dong vác súng, hề có hơi thở khẩn trương.


      Sau khi Cố Du tốt nghiệp ở học viện quân đội bị Phương Tranh ra lệnh cưỡng chế xuất ngũ, khi đó tùy hứng khư khư cố chấp, ngoài mặt thuận theo quyết định của cha cho ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, thực tế vừa đến nước Mĩ lập tức đến công ty tài nguyên quân chuyên nghiệp, trở thành cố vấn kỹ thuật. Đây là cách dễ nghe, thực chất là lính đánh thuê, chịu bảo hộ luật pháp quốc tế, nhận tiền làm việc.


      Sau năm, dối lừa gạt Phương Tranh bị bại lộ, ông nổi giận bay đến nước Mĩ bắt về nhốt ở nhà, sau đó tìm công việc an ổn cho . Khoảng thời gian trải qua, chỉ có người thân nhất mới biết, nhưng sao, Từ Trạm lại có tấm ảnh này?


      Cố Du cố gắng nhớ lại tình cảnh lúc đó, chỉ nhớ đó là lần đầu hành động nhiều nơi, nước Mĩ muốn can thiệp vào vụ của Châu Nam Mỹ, vì vậy gián tiếp ủy thác cho công ty tài nguyên quân chuyên nghiệp phái người đại diện, mình chính là nhân viên kỹ thuật phụ trách trong đội ngũ lúc ấy. nhớ ra hành động lần đó tới cùng có quân đội Trung Quốc tham gia , cũng nhớ nổi chi tiết cụ thể, dù sao cuối cùng vẫn thắng, bản thân còn sống trở về, ai mà lo lắng nhiều như vậy?


      Thời gian ngây người, tiếng gõ cửa bất ngờ đề phòng vang lên.


      cuống quít kẹp tấm ảnh vào xong, thở sâu bình tĩnh sau đó mở cửa.


      Ngoài cửa nụ cười tha thiết của Từ Mẫn khi thấy người ra là Cố Du, vẻ mặt đầu tiên là cứng ngắc, rồi khôi phục tươi cười, "Chị dâu khỏe."


      Cố Du ngược lại tự nhiên hơn, căn bản biết Từ Mẫn quay về, có kinh ngạc, mời ấy vào rồi rót ly trà.


      Hai người chuyện, Từ Mẫn dường như có tâm , vẫn lén ngắm bản thân, Cố Du cái gì cũng , chờ mở miệng trước.


      "Chị dâu. . . . . . Chị và cả khi nào gặp ba?" Từ Mẫn như lấy hết dũng khí, ngập ngừng .


      "Tôi biết," Cố Du ăn ngay , "Tôi nghe sắp xếp."


      " Chị dâu, chị khuyên nhủ cả của em, để đừng tìm ba phân cao thấp được ?" Lời của Từ Mẫn hơi có ý cầu xin.


      Cố Du cười thầm, muốn xin ba các người khuyên nhủ Từ Trạm đừng tìm phân cao thấp rồi đó, Từ Mẫn xem là đĩa thức ăn, đáng tiếc, mình là thịt bò còn Từ Trạm mới là dao thớt, lần này Từ Mẫn là cầu sai người rồi.


      vừa định chuyện điện thoại di động của Từ Mẫn reo lên, Cố Du thong thả bước đến bên cạnh, căn bản hiếu kỳ nội dung trò chuyện của ấy.


      Lúc này có điện thoại cố ý gọi vào điện thoại làm việc của Từ Trạm, Cố Du tiếp nhận, ra là thư ký của , nhân viên hậu cần nôn nóng muốn lấy mẫu báo cáo linh kiện bán ổn định, Cố Du đụng vào trong xấp văn kiện vừa mới rơi để tìm ra báo cáo, cúp điện thoại, lúc này Từ Mẫn cũng trò chuyện xong ngồi ở chỗ kia nhìn .


      "Chị dâu bận việc? Dừng ngại, em ở đây chờ cả là được rồi." cười cười .


      Cố Du gật đầu, muốn quan tâm nhiều việc nhà của họ, xoay người rời khỏi văn phòng.


      Chờ Cố du trở về, trong văn phòng có bóng dáng Từ Mẫn, mơ hồ cảm thấy thích hợp, nhưng nghĩ lại, chừng là Từ Trạm điện thoại hẹn ăn cơm, mình cần phải đa nghi.


      Kỳ lạ là, mãi đến thời gian tan tầm, Từ Trạm có xuất .


      Cố Du mừng rỡ chỉ có mình, vì vấn đề lệch múi giờ nên muốn quấy rầy Phương Nhàn, tự vào quán ven đường ăn cơm tối, do dự lâu, đóng gói phần mang về nhà.


      Trong nhà ai.


      cũng gọi điện thoại cho Từ Trạm.


      Đêm nay vô cùng thoải mái, cất kỹ thuốc tránh thai vừa mới mua về, Cố Du ngồi thoải mái sô pha xem tivi, bỗng nhiên trong tin tức, thấy bóng dáng chồng mình vẫn chưa về nhà.


      Tin tức đài tỉnh đưa tin tập đoàn công nghiệp Bắc Phương tham gia vào xây dựng sở nghiên cứu mới ở ngoại ô thành phố, chủ yếu nghiên cứu loại trang bị phòng hộ cho lục quân, Từ Trạm tự mình đặt móng, Tô Ngôn Khanh và Lâm Viện cũng có mặt. Trong màn hình Tô Ngôn Khanh hăng hái phát biểu chuyện, sau bữa tiệc khách quý Lâm Viện và Từ Trạm giọng gì đó.


      Lúc trước chú Lâm và Từ Trạm giao tiếp hề vui vẻ, Cố Du vẫn muốn liên lạc với Lâm Viện, nhưng danh thiếp bất hạnh bị Từ Trạm xử lý, tìm được phương thức liên lạc, nhưng vẻ mặt hai người này bình tĩnh, chẳng lẽ công việc?


      ra ban ngày, Từ Trạm phải tham dự nghi thức khởi công.


      Từ Mẫn là biết hay là biết? Cố Du hơi buồn bực, nếu ấy biết, chẳng lẽ mục đích thăm hỏi lần này h là những lời này với mình?


      kia đúng là nhờ vã đúng người.


      Cố Du tiếp tục nhìn chằm chằm màn hình, TV, Từ Trạm tuấn bất phàm, bình tĩnh tự nhiên, ở chung chỗ với nhiều quan viên hoàn toàn có loại bản tính nghèo hèn thối nát, khiến người ta cảm thấy càng hơn người.


      tắt tv, thèm nghĩ về nữa.


      Nghi thức khởi công kéo dài đến lúc này, tám phần là có bữa tiệc.


      Cố Du tắm rửa rồi lên giường ngủ, mình chiếm lấy giường lớn, vô cùng thư thái.


      Từ Trạm cả đêm về.


      Hơi thở của luôn lượn lờ bên người Cố Du, mà giờ khắc này giường, chỉ có nhiệt độ cơ thể mong manh của mình . Mọi thứ dưới lầu đều như trước, có bữa sáng, dấu vết ai trở về.


      Cố Du cầm điện thoại khoảng có 5 phút, cuối cùng vẫn bỏ xuống.


      Mua bữa sáng ở quán ven đường, Cố Du vẫn đúng giờ tới tập đoàn.


      Văn phòng trống rỗng vẫn hình dạng lúc rời khỏi tối hôm qua.


      Lần này Cố Du quyết định gọi điện thoại cho Từ Trạm, cửa đột nhiên mở ra, Vu Duệ vào.


      " có biết. . . . . ." Cố Du vừa định hỏi Từ Trạm ở đâu, đột nhiên phát , theo phía sau Vu Duệ là bảy tám người đàn ông mặc tây trang mang giày da.


      Người đàn ông dẫn đầu vượt lên trước đến trước mặt Cố Du, "Cố phu nhân, tôi là nhân viên làm việc ở Cục quốc an, phiền phối hợp điều tra với chúng ta."


      "Nhưng chỉ có thể ở đây," Vu Duệ đợi Cố Du trả lời, "Trả lời trước với Quân ủy, các người thể mang người của công nghiệp quân ."


      miễn cưỡng cười như trước, dùng dư quang cho Cố Du ánh mắt nhắc nhở.


      Người của Cục quốc an tìm mình điều tra?


      phải là chuyện của cha, vụ án tham ô hối lộ vô luận ra sao cũng quan hệ với Cục quốc an, nghe ra ý tứ của Vu Duệ là có liên quan tới tập đoàn của bọn họ? Vậy Cố Du càng ràng rồi, mới đến đây mấy ngày.


      "Lão Vu, tôi chỉ là làm việc theo quy tắc, đừng gây phiền toái." Người đàn ông nhíu mày, nhưng giọng điệu và nội dung giống như hai người quen biết.


      " có quy tắc của , ở đây chúng tôi cũng có quy tắc của chúng tôi, bên trong chưa bắt đầu điều tra, sao thế? Cục quốc an vội vã ? Lão Lục, có phải gần đây các người được công trạng nên phía làm cho nhanh, thấy chuyện gì cũng muốn quan tâm?" vẻ mặt Vu Duệ cười đến mấy phần đưa đẩy, giọng điệu của thoải mái giống như trêu chọc, người yên lặng đến trước mặt Cố Du.


      Cố Du phát mình bị cuốn vào phiền toái cực lớn.


      "Hơn nữa," Vu Duệ đợi lão Lục mở miệng, cười , " còn phải gọi tiếng chị dâu."


      "Giải quyết việc chung, nếu chị dâu là vô tội , tôi là người đầu tiên tới gặp lão Từ chịu đòn nhận tội." Lão Lục chắc chắc, ánh mắt uy hiếp thẳng Cố Du. Mấy người bên cạnh hiểu ý, tiến tới gần .


      Vu Duệ thu hồi nụ cười, chặn ngang giữ chặt Cố Du dấu ra sau người.


      Cố Du phát trong lòng bàn tay trắng mịn của tràn đầy mồ hôi, đầu ngón tay hơi lạnh cả người.


      "Tôi biết cuối cùng là xảy ra chuyện gì," đánh vỡ cục diện khẩn trương, cười , " bằng ở đây tình huống đơn giản trước?"


      bốn lạng đẩy ngàn cân ứng phó tự nhiên, khiến trong mắt Vu Duệ lên vẻ kinh ngạc.


      Việc Cố Du qua loa cho xong chuyện, việc lớn cũng hàm hồ, buông tay Vu Duệ ra, ý bảo mọi người ngồi xuống sô pha.


      " Tư liệu của Công nghiệp quân bị tiết lộ ra ngoài, hôm qua chỉ có Cố phu nhân ở văn phòng của chủ tịch Từ." Lão Lục lời ít mà ý nhiều.


      Cố Du ngẩn ra, hoàn toàn ngờ dĩ nhiên là chuyện trọng đại như vậy! Tư liệu của Công nghiệp quân để lộ bí mật bị trừng phạt rất nặng, nếu bị định tội, tám phần là tử hình, tức khắc, cảm giác được cảm giác vô lực của cha năm đó, biết cãi lại từ đâu, chính xác, hôm qua là người tình nghi nhất.


      đúng.


      "Hôm qua ngoài tôi ra còn có người mình ở trong văn phòng." tận lực thả lỏng mình, thản nhiên .


      "Chúng tôi nhìn hình ảnh theo dõi, Từ Mẫn vẫn cầm điện thoại ngồi ở sô pha, chỉ có tiếp xúc với bàn làm việc." Vẻ mặt lão Lục nghiêm túc , "Cho nên, chúng tôi phải mời tự mình giải thích ràng."


      Cố Du hết đường chối cãi.


      Vu Duệ lo lắng nhìn , vốn gương mặt tuấn lãng ánh mặt trời cũng trầm mây đen dầy đặc.


      "Các người thể mang ấy ."


      Giọng quen thuộc trầm thấp đánh vỡ giằng co.


      Từ Trạm đứng trước cửa văn phòng, ánh mắt sắc bén hơn hơn trước kia.


      "Lão Từ, đừng vì phụ nữ. . . . . ." Lão Lục hết lời, chau mày lại, "Tất cả mọi người là chiến hữu cũ, quy tắc này đó tôi dùng để với ?"


      Từ Trạm giống nhau cái gì cũng nghe, lập tức đến bên cạnh Cố Du, đưa tay khoát lên vai , "Tối hôm qua liên lạc với quân ủy rồi, ý kiến của phía là trong lúc điều tra, có chuyện của các người."


      Giọng điệu của kiên định và khuỷu tay ấm áp vuốt lên khiến lòng Cố Du bất an, hiểu ra sao, trong nháy mắt Từ Trạm xuất , biết mình có việc gì.


      "Chúng tôi nhận được thông báo." Lão Lục như đinh đóng cột.


      Từ Trạm từ trong ngực lấy ra tờ giấy, lão Lục nhận đọc sau đó vẻ mặt bỗng nhiên cứng ngắc, ". . . . . ." chữ phía sau ta cũng , trầm mặc dẫn người rời khỏi.


      "Vẫn là chị dâu thông minh, biết kéo dài thời gian." Vu Duệ thở ra nhàng, cười .


      Cố Du chỉ biết mình vô tội, về phần chuyện gì xảy ra, hoàn toàn ràng, " bị mất tư liệu rất quan trọng?" nhìn Từ Trạm, khẩn trương hỏi.


      Từ Trạm khoát tay lên vai rồi đột nhiên dùng sức, nhưng ánh mắt trở nên trầm hơn vừa rồi vài phần, khiến cột sống của người ta nổi lên khí lạnh, Cố Du nghĩ rằng phải hiểu lầm mình chứ, vội vàng muốn giải thích, lại giương miệng biết từ đâu.


      "Chuyện này quan trọng."


      Ánh mắt Từ Trạm hình viên đạn mới có nóng cháy đánh sâu vào, khiến Cố Du biết làm thế nào, Vu Duệ thấy tình thế ổn nên như bôi mỡ dưới chân rời khỏi, trong văn phòng lớn như vậy, chỉ còn mình Cố Du và hơi thở nguy hiểm Từ Trạm phát ra giằng co.


      "Mặc kệ tin hay tin, tôi vô tội ." Cố Du quay đầu né tránh ánh mắt của , bị oan uổng uất ức chua xót hơi ăn mòn lòng của .


      " tin tưởng em," Từ Trạm nắm cằm tinh xảo của , bắt buộc phải đối mặt mình, " muốn nghe giải thích khác."


      "Cái gì?"


      " cả đêm về nhà, nhưng nhận được điện thoại giải thích của vợ."
      TrâuChris thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 15: Chân tướng rất tàn khốc


      Phản ứng đầu tiên của Cố Du là vặn hỏi Từ Trạm về những tấm hình, lời tới khóe miệng lại đột nhiên nghĩ đến vừa mới cứu mình, có thể tín nhiệm của ở thời khắc nguy cấp, khiến muốn lấy oán trả ơn.


      Vì vậy cúi đầu trả lời câu, "A, thực xin lỗi."


      Khác hẳn thái độ lúc trước, hai mắt Từ Trạm nheo lại, nhìn thấy vẻ mặt vừa lạnh nhạt vừa đáng thương, cuối cùng buông lỏng tay, "Có đói bụng ?"


      Cố Du lắc đầu, giống như bị sương lạnh làm mệt mỏi, cũng lên tiếng.


      Trong tình cảm, người mềm lòng dù có để ý khắp thế giới, biết nhược điểm trí mạng của mình nửa bước cũng khó . Từ Trạm ôm Cố Du, nhàng vuốt lưng của , biết bị chính mình dọa sợ, hay là bị người của cục quốc an dọa sợ.


      Lúc này, Cố Du vươn tay, nhàng đặt lên lưng , "Cám ơn ”.
      "

      Giọng mềm mại của thổi tan tất cả lo lắng, khiến Từ Trạm kinh ngạc vui mừng trầm luân, nhất thời biết gì.


      "Tôi nhìn thấy TV," bản thân Cố Du cũng thích ứng với giọng mềm mại nhàng vào giờ phút này, nhưng cảm thấy cực kỳ tự nhiên, " bận rộn suốt cả ngày?"


      "Tư liệu vừa tiết lộ biết ngay, trở về chuyến Bắc Kinh."


      " tin tưởng tôi?"


      Từ Trạm cười đến mức khiến người ta hiểu mà hốc mắt cay cay, Cố Du cắn răng chịu đựng.


      "Cả đêm ngủ, em giúp ?" Thấy lộ vẻ cảm động, Từ Trạm cảm thấy chưa bao giờ thấy thoải mái nhõm như vậy.


      Cố Du gật đầu do dự.


      sô pha rộng lớn, thân hình Từ Trạm cao lớn cuộn thành hình cung, gối đầu lên đùi của Cố Du, rất nhanh tiến vào giấc ngủ.


      Cố Du nhìn long mày của giãn ra, đáy lòng có loại cảm giác tinh tế hòa tan.


      Thái độ tín nhiệm của vô cùng thản nhiên và chân thành.


      Nhưng đáy lòng vẫn lo lắng chuyện mình bị oan, khe khẽ thở dài. Chuyện này nghĩ sao đều là Từ Mẫn làm, nhưng ta nên lớn gan như vậy, dám đánh cắp cơ mật quân của quốc gia? Huống chi, gia cảnh ấy ưu việt lo ăn mặc, căn bản cần phải bí quá hoá liều.


      Nếu mình phải đến bước giằng co với Từ Mẫn, Từ Trạm có thể đứng ở bên sao? Cố Du nhớ từng mình là người thân duy nhất của , trong lòng ấm áp, quyết định giao tất cả cho Từ Trạm, để quyết định.


      Sau khi thoải mái, cơn buồn ngủ làm đầu óc chết lặng, Cố Du mơ mơ màng màng ngủ thiếp .


      Đến khi tỉnh lại ngờ ở trong nhà, ra khỏi phòng ngủ, phòng tắm thấp thoáng truyền ra tiếng nước chảy, nhìn đồng hồ trước mặt, ba giờ sáng.


      Khi Từ Trạm ra thấy tìm thức ăn trong tủ lạnh, dáng vẽ ngậm bánh mì rất buồn cười chọc cho khẽ cười.


      quay đầu lườm , nhưng lại nhận được bữa sáng phong phú đặt nghiêm chỉnh bàn.


      Ăn qua rất nhiều bữa sáng tỉ mỉ chuẩn bị, đây là lần đầu tiên Cố Du nhìn thấy Từ Trạm nấu cơm tôn vinh, động tác thành thạo, vẻ mặt nghiêm túc, nới chung là hết sức quỷ dị.


      cười khẽ hậu quả trước khi dùng cơm bị hưởng dụng ở bàn ăn.


      ràng có kiềm chế, dễ dàng buông tha , để đứng lên nổi như lần trước.


      Sau khi đến tập đoàn, Cố Du buồn phiền mở miệng hỏi vụ án gián điệp cuối cùng nên làm gì bây giờ.


      "Em cần lo lắng," nhàng bâng quơ, "Để giải quyết."


      Đến trưa, Từ Trạm có ở văn phòng. Trong lòng Cố Du hoang mang chạy tìm Vu Duệ, ngờ nhìn thấy Nhan Tư Ninh ăn mặc thời thượng đột ngột xuất trước cửa văn phòng của Vu Duệ.


      "Chuyện Từ Mẫn làm em cũng biết !" hừ lạnh, nhưng trong mắt lên tia hung ác nham hiểm, khiến Cố Du rét mà run.


      Ba người thanh mai trúc mã này giống nhau đến hiếm thấy . . . . .


      Ít nhất ở phương diện nào đó.


      Nhan Tư Ninh cười giảo hoạt, cắt ngang suy nghĩ của Cố Du, "Em còn biết, hôm nay chị Từ Từ được rửa sạch tội oan!"


      " có biết ai là thủ phạm?" Cố Du nhạy bén bắt được dấu vết để lại, thấy vẻ mặt đắc ý của Nhan Tư Ninh, càng xác định mình đoán đúng, "Là ai?"


      "Từ Mẫn có lớn gan như vậy, khi còn ngay cả tường dám leo qua, lớn lên lâu cũng có bao nhiêu năng lực. ta chỉ dùng di động để sao chép lại tư liệu trong máy vi tính của Từ đại ca, sau đó giao cho bạn trai của ta." Vẻ mặt Nhan tư Trữ khinh thường.


      Trách được trong camera theo dõi ta vẫn cầm di động. Cố Du trải qua chỉ bảo như vậy có lẽ ràng minh bạch rồi, Từ Mẫn bị Vinh Thiên Kì lừa gạt, mà tên Vinh Thiên Kì này tám phần là gián điệp kinh doanh trong truyền thuyết.


      Nhưng mà bắt ta để xác nhận mình vô tội, Từ Trạm có năng lực bắt giữ?


      Nhan Tư Ninh cho Cố Du đoán mò, nhiệm vụ hôm nay của là thành thành nán lại, Vu Duệ kêu mình đặc biệt đến đây giám sát, xong liền lôi kéo Cố Du vào trong thang máy.


      muốn ra ngoài ăn cơm, Cố Du có sức chống cự với ánh mắt đáng thương của nó rất giống Phương Nhàn, nên đành thuận theo, Nhan Tư Ninh mở cửa xe Volkswagen Beetle màu đen, cách đó xa có mấy tên chó săn chụp hình, ngoảnh mặt làm ngơ, cười dẫn Cố Du ngồi vào tay lái phụ.


      Trong kính chiếu hậu vẫn xuất chiếc xe chạy theo, trong lòng Cố Du bất an ngừng cẩn thận nhìn xung quanh, Nhan Tư Ninh thấy khẩn trương, cười : "Em đến chỗ nào đều có vài chó săn theo đuổi bỏ, trước giờ chị có ngồi xe của em, sau này thành thói quen !"


      Cố Du cười.


      Theo sát xe là kiểu xe bánh mì cũ nát đơn giản, chụp ảnh theo dõi đương nhiên là loại xe hơi càng càng thuận tiện, hình ảnh xe bánh mì ở phía sau chiếu trong gương chiếu hậu vô cùng ràng, trong kính chắn gió, dường như chỉ có người.


      Liên hệ lại lời Từ Trạm từng và lần trước Nhan Tư Ninh miêu tả về Vinh Thiên Kì, trong lòng xẹt qua tia chớp.


      Kỹ thuật lái xe của Nhan Tư Ninh vừa mới lĩnh giáo, có điện thoại trong tay, Cố Du đưa tay cầm chặt vô lăng của Nhan Tư Ninh: "Đổi vị trí! Tôi lái xe! gọi điện thoại cho Từ Trạm, chúng ta gặp nguy hiểm! Nhanh lên!"


      Nhan Tư Ninh cả kinh sửng sốt, xe khống chế được, Cố Du cảm thấy sốt ruột sợ bị người phát dấu vết đuổi theo, táo bạo, tốc độ nhanh nhất kéo thân hình nhắn của Nhan Tư Ninh qua tay lái phụ, chính mình thoải mái nhảy, nhận vô lăng, "Mau gọi điện thoại! Từ Trạm cũng được, Vu Duệ cũng được!"


      Vinh Thiên Kì là gián điệp kinh doanh, nhưng muốn chỉ sợ phải cơ mật quân ! Trong người mình cất giữ bí mật, chính là tài liệu đặt ở tập đoàn Bắc Phương của Từ Trạm, chẳng lẽ cha để lại đồ vật quan trọng cho mình?


      Xe theo dõi phía sau chắc chắn là Thượng Khôn, có lẽ biết Vinh Thiên Kì bị bại lộ, nên dứt khoát thả ra chỗ ở của Vinh Thiên Kì khiến cho Từ Trạm chú ý, điệu hổ ly sơn.


      Mình mới là mục đích thực của .


      Sau lưng Cố Du tinh tế chảy biết bao nhiêu mồ hôi lạnh, nếu bị nắm, dữ nhiều lành ít.


      Nhan Tư Ninh bị khí khẩn trương dọa sợ, vội vàng bấm điện thoại, "Alo ! Từ đại ca, em và. . . . . ."


      "Tôi đường trở về tập đoàn, các người ở đâu?"


      Giọng Từ Trạm trầm ổn trấn an tâm tình hỗn loạn của Cố Du, tuy có thể nghe ra, trong lời của lộ vẻ khẩn trương và bức thiết.
      TrâuChris thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 15: Tiếp theo

      phát mình gặp nguy hiểm, đường tới.

      Nhan Tư Ninh nhanh chóng ra tuyến đường hai người chạy.

      "Tôi biết rồi." Từ Trạm xong cúp điện thoại liền, Cố Du nghe được thanh hô hấp của vô cùng ràng, suy nghĩ của mình.

      Nhan Tư Ninh hết sức thông minh, giơ điện thoại lên gần mặt Cố Du.

      "Tôi chờ ." Cố Du nhàng .

      Bên kia hô hấp dần dần dồn dập, "Cẩn thận."

      Sau hai chữ, cúp điện thoại.

      Cố Du cảm thấy lòng dạ rối bời, là cảm giác gì.

      Bây giờ thể băn khoăn, chỉ có thể chuyên tâm lái xe, cố gắng duy trì tốc độ đều đặn, giống như muốn đến quán ăn cơm.

      Trong kính chiếu hậu lại xuất hai chiếc xe bánh mì, Cố Du tiếp tục chạy với tốc độ đều đặn theo lời dẫn đường của Nhan Tư Ninh, trong lòng như đánh trống yên.

      Đèn đỏ.

      Chiếc Volkswagen Beetle màu đen nho bị hai xe bánh mì kẹp ở giữa, thể động đậy.

      xe đối phương có dán miếng màng, thấy tình huống bên trong, trong lúc đợi nhảy đèn xanh, Cố Du dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể chậm rãi chạy, tiếp tục tiến về phía trước.

      Trong kính chiếu hậu đột nhiên nhiều hình bóng hơn.

      Chiếc Audi A8L của Từ Trạm!

      Cố Du như nhặt được đại xá!

      Lúc này máy tay Nhan Tư Ninh vang lên, vội vàng nghe điện thoại: "Em thấy !"

      "Đừng có ngừng, tiếp tục chạy." chậm rãi .

      "Chạy đến đâu?" Cố Du hét to trong điện thoại.

      "Em biết rồi!" đợi Từ Trạm trả lời, Nhan Tư Ninh giành , "Con đường này là đến khu làm việc của quân khu! Chạy vào trong chúng ta được cứu!"

      Cố Du hoàn toàn yên tâm, nhìn thấy ngôi sao năm cánh ở cửa lớn, lập tức dừng lại cách người lính cảnh vệ vác súng vai xa.

      Sau đó Từ Trạm dừng bên cạnh.

      Hóa ra hai chiếc xe bánh mì theo dõi phía sau vượt lên trước sau đó quay đầu lại.

      vừa bước ra khỏi xe, liền bị khuỷu tay quen thuộc khóa lại chặt chẽ.

      biết đây có được tính theo ý nghĩa nào đó là sống sót sau tai nạn.

      từ từ giơ tay lên, cũng gắt gao ôm lấy người đàn ông tới cứu .

      Tùy tiện trở về sợ gây ra phiền toái, Từ Trạm đưa giấy chứng nhận cho lính cảnh vệ, ai ngờ Nhan Tư Ninh cũng đưa ra giấy chứng nhận, ba người bị ngăn cản vào đại viện quân ủy.

      Ba người nghỉ ngơi trong văn phòng đồng đội trước của Từ Trạm, ta sắp xếp xe quân đội đưa Nhan Tư Ninh về nhà.

      Hai người bọn họ cũng phải ngồi xe quân đội đoạn đường, Thượng Khôn có lớn gan, cũng muốn chết ngăn cản xe quân đội.

      Dọc đường tay Từ Trạm ôm eo Cố Du có ý buông ra.

      Từ miệng , Cố Du biết được bọn họ tra ra chỗ thân của Vinh Thiên Kì, đợi người của Cục quốc an tới, Vinh Thiên Kì xem có thể đều ra, Cố Du còn chịu oan khuất nữa, chuyện đến đây cũng có thể chấm dứt.

      thở phào nhõm, mơ hồ cảm thấy chân mày Từ Trạm có thả lỏng như trong tưởng tượng.

      Cố Du cho rằng, Từ Mẫn có thể chịu liên luỵ, nên Từ Trạm lo lắng, vì vậy trấn an hai câu.

      Từ Trạm cười lắc đầu : "Em ấy có việc gì ."

      Hai người an toàn về nhà, Cố Du thả lỏng ngã sô pha, tâm tình vô cùng sảng khoái. Nhưng Từ Trạm lại trước đứng sô pha, mặt nụ cười, hai tròng mắt giống như che dấu dao động rất lớn, lẳng lặng nhìn chăm chú.

      " có chuyện với tôi?" Cố Du từ từ ngồi thẳng, nhìn chằm chằm , cảm giác lo lắng.

      "Du Du, muốn em đảm bảo với sau khi nghe những lời tiếp theo em vẫn như hôm nay, nghe sắp xếp, tin tưởng ." ngồi bên cạnh , nắm chặt tay .

      "Có liên quan tới cha tôi?" Cố Du lập tức hiểu được, giọng ngừng phát run.

      Từ Trạm gật đầu, tăng sức lực nắm tay hơn.

      "Ông bị người hại chết ."

      Trước mắt Cố Du thoáng chốc đen kịt.
      Trâu, Chrishirari thích bài này.

    4. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Truyen rat hay... nam 9 co tinh chiem huu~ dzu doi qua

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 16: Cái giá của thù hận


      Lần đầu tiên Cố Du cảm thấy được Từ Trạm ôm trong lòng như vậy giải quyết được vấn đề.


      chậm rãi bò từ giường xuống, dấu Từ Trạm ngủ say bên dưới gáy, rời khỏi phòng ngủ.


      Trong bóng tối, Từ Trạm từ từ mở mắt, nhắm lại nữa.


      Cố Du ngủ được.


      Khoảng cách biết chân tướng năm tiếng, mặc dù được Từ Trạm an ủi và làm bạn có thể giảm bớt cảm giác tê tâm liệt phế, nhưng vẫn bị hành hạ cách nào chợp mắt.


      tùy tiện lấy bình rượu tây biết tên từ trong tủ rượu rồi ngồi cửa sổ ở phòng khách , chất lỏng màu hổ phách cay cay rót vào cổ họng, khụ khụ hai tiếng, vành mắt sưng đỏ lại ẩm ướt.


      Đầu mùa hè mưa dông kéo tới rào rạt, vết tích cơn mưa nối thành mảnh cửa sổ.


      Đặt trán kính thủy tinh, trong đầu quanh quẩn những lời của Từ Trạm.


      Trong tay Phương Tranh có chứng cứ xác thực việc Thượng Khôn cấu kết với Tô Ngôn Khanh, hai người sớm cấu kết với nhau làm việc xấu, lợi dụng cách thức chính phủ mua và bán đấu giá để kiếm lời, thông qua việc Trịnh An Hà nắm giữ hắc đạo của Dương Cảng, hai bút cùng vẽ, nhiều năm qua người nào dám hỏi thăm. Bởi vì biết được Phương Tranh thầm điều tra, hai người liên thủ vu cáo ông cậy quyền thiên vị bị tình nghi dính líu đến vụ nhận hối lộ, cuối cùng quyết định hoãn bản án tử hình. Ai ngờ hi vọng, án tử của Phương Tranh có chuyển biến, biết sao từ hoãn tử hình đổi thành vô thời hạn, nên bọn họ mới quyết định xong hết mọi chuyện, trừ khử ông.


      Có thể là từ trong miệng Phương Tranh trước khi chết, cũng có thể là Phương Tranh cố tình tiết lộ, bọn họ biết được chứng cứ phạm tội bị phá huỷ vẫn còn phần khác, vì vậy mới đuổi sát Cố Du tha, bây giờ Cố Du trở thành vợ của Từ Trạm, nên mới có hàng loạt kế sách thăm dò phía trước.


      cam lòng còn có nhiều oán hận!


      vốn phải có được cuộc sống ấm áp bình thản, toàn bộ bị hủy tay hai người tham lam vô sỉ. Cái chết của cha, và ly biệt với Phương Nhàn, bị ép gả cho Từ Trạm, đều phải là trùng hợp.


      Mà khi hung thủ ra, Cố Du vô cùng ràng, mình có lập trường cầu Từ Trạm làm cái gì.


      có thể bảo vệ , điều tra tất cả việc này vô cùng dễ, huống chi với địa vị và bối cảnh của bây giờ, cần gì phải đấu với thị trưởng Dương Cảng và những giới kinh doanh lớn hai giới hắc bạch lưỡng đạo đến mức ngươi chết ta sống?


      Cố Du đột nhiên cười ra tiếng, cúi đầu, dường như cố gắng kiềm chế cái gì.


      ngừng cuộn mình bởi vì phẫn nộ và oán hận mà toàn thân run run, cảnh tượng này ràng rơi vào tầm mắt Từ Trạm đứng rất lâu trong bóng đêm.


      Thiểm điện lôi minh ( sấm sét vang dội ) tàn sát bừa bãi ở ngoài cửa sổ, trong cửa sổ, Cố Du yếu ớt khiến lòng người nảy sinh cảm giác thương xót.


      Dưới tác dụng của rượu Cố Du cuối cùng cũng nhắm mắt, khi tỉnh lại trong đầu có thiên quân vạn mã giẫm qua, đau đến tột đỉnh. miễn cưỡng chuyển động thân thể, phát mình nằm ở giường, mà Từ Trạm mở to mắt nằm bên cạnh.


      Ánh nắng chói mắt có thể xuyên thấu rèm cửa sổ nặng nề.


      " làm?" Giọng ồm ồm, có triệu chứng bị cảm mạo.


      Từ Trạm kéo trở về trong chăn, "Em bị sốt ."


      Cố Du trả lời, tuy đau đầu, nhưng trong lòng vô cùng ràng, quyết định tối hôm qua được ôm trong ngực ấm áp càng kiên quyết hơn, xoa đôi mắt sung phù, nhu thuận nằm sấp xuống, chỉ chưa tới mức tính cách giống con mèo.


      luôn có thể khiến mình có đủ khả năng làm được nhiều chuyện.


      Mấy ngày liền, Cố Du có "Gây chuyện thị phi".


      Thường ngày và Từ Trạm giận dỗi đôi co mấy câu, hợp là bắt đầu nóng nảy bỏ chạy, sau đó là hành vi vô cùng bất ngờ phòng ngự, nhưng mấy ngày nay, Cố Du rất im lặng khiến người ta sợ hãi.


      Tra ra mọi chuyện, mỗi ngày cần phải đến tập đoàn với Từ Trạm, Nhan Tư Ninh nhận kịch bản mới nên bận tối mày tối mặt, tìm thời gian đến tìm , nhưng lời của Cố Du càng ít hơn trước kia, có khi chỉ là nhìn ấy, nghe ấy tự quyết định.


      Trong lòng Nhan Tư Ninh để tâm, nhịn được mở miệng, "Chị Du Du, mặt em có cái gì sao?"


      " có, " Cố Du cúi đầu che dấu hỗn loạn trong đáy mắt, "Đôi khi em rất giống em tôi."


      Nhan Tư Ninh rời khỏi nhà ở hai lời thẳng đến tập đoàn, đến văn phòng của Từ Trạm.


      ", em cảm thấy chị Du Du thích hợp!" chống lên bàn, nghiêm túc nhìn chằm chằm Từ Trạm, đầu đuôi gốc ngọn chuyện bị dọa sợ trải qua ngày hôm nay.


      Mấy ngày nay Cố Du khác thường Từ Trạm nhìn thấy ở trong mắt, hết sức ràng. ngờ chân tướng Phương Tranh bị hại mang cho đả kích trầm trọng giống như tin tức cái chết của ông, mấy ngày nay Nhan Tư Ninh hay theo , ra là do bày mưu đặt kế. Nếu sớm biết kết quả, có lẽ tình nguyện lựa chọn bị xem như tiểu nhân vi phạm lời hứa.


      "Chuyện cha ấy đả kích quá lớn, em rảnh rỗi ở bên ấy nhiều hơn." Từ Trạm suy nghĩ, nhìn Nhan Tư Ninh ôn hòa .


      Lúc Nhan Tư Ninh ra khỏi tập đoàn, trong đầu tất cả đều là vẻ mặt Cố Du khiến lòng người thương , ngày đó hai người trốn nơi khác bị xe bánh mì truy đuổi phía sau buôn. biết vì sao liên kết hai kiện này cùng nhau. Vu Duệ từng chuyện Phương Tranh cho , ngoài khiếp sợ, khơi dậy đồng tình với Cố Du.


      Nghĩ đến Cố Du mình giống em chị ấy, Nhan Tư Ninh cắn chặt răng, trong lòng thầm quyết định, lấy điện thoại di động ra, bấm điện thoại cho người đại diện, "Này, lão Ngô, bữa cơm lần trước mời tôi bị từ chối?"


      "Đúng vậy a, tôi dám để nãi nãi người ngài tiếp đãi bữa cơm."


      "Sao tiếp! Chị nhớ kỹ, nếu bữa cơm có liên quan đến Thượng Khôn, nhất định đáp ứng!"


      "Tổ tông của tôi! Nếu thủ trưởng Nhan cha biết, thế nào cũng san bằng công ty chúng tôi được, thể lưu con đường sống cho mọi người?" Nghe giọng có thể cảm giác được cảm xúc của lão Ngô hận thể quỳ lạy Nhan Tư Ninh.


      "Ông ấy dám! nghe tôi, trong nhà chúng tôi tôi quyết định!" Nhan Tư Ninh đợi trả lời liền cúp máy, sau đó giương mắt nhìn bầu trời hơi mù mịt, tâm tình nhất thời sảng khoái.
      TrâuChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :