1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cảm ơn em đã quay lại nhìn anh - Nhược Minh Dực

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 30: từ nay về sau chính là người lạ


      Bất tri bất giác, lại đến nơi này

      chỉ là muốn tìm chỗ để giải sầu, cũng chỉ lần lại trở về chỗ này.

      Lâu Thanh Thanh bắt đầu vuốt ve hang rào màu trắng, vây quanh là biệt thự ba tầng quen thuộc, ánh mắt có chút hoài niệm, tính kĩ lại, hơn năm về chỗ này

      Quên mất là ngày kia, đột nhiên muốn về thăm nhà chút,, lại phát , chìa khóa cầm cũng mở được cửa

      thất kinh gọi điện cho ba ba, mới biết rằng ông chuyển ra ngoài ở, nếu như muốn lấy cái gì, phải tìm Phương Hi Lôi, bởi vì chìa khóa của với Lâu Nghiêu Nghiêu ở trong tay bà

      hỏi: Vì sao?

      Lâu Viễn Chí : Ba với dì Phương của con ly hôn rồi

      Lâu Viễn Chí là người đàn ông kiêu ngạo, dây dưa muốn để chuyện như vậy, với tính cách của ông, tuyệt đối thể làm chuyện mất mặt như vậy, Phương Hi Lôi muốn mở miệng nhiều, ông đương nhiên cũng để làm mất mặt mình, cho nên tin tức bọn họ ly hôn, cũng có nhiều người biết đến

      Ly hôn ? khắc đó khiến Lâu Thanh Thanh sợ ngây người, chưa từng nghĩ tới ba ba đơn giản như thế lại cùng với Phương Hi Lôi ly hôn, nghe mẹ mình kể lại rằng, vốn dĩ ba mẹ là phi thường nhau, nhưng đột nhiên lại xuất thiên kim tiểu thư nhà giàu Phương Hi Lôi cũng baba , vì thế dùng mọi loại thủ đoạn ác độc muốn cướp ba ba , thậm chí lấy cả tiền đồ của ông để uy hiếp, tuy rằng như thế, ba ba vẫn lựa chọn mẹ , nhưng mẹ muốn làm ba khó xử, cuối cùng rời khỏi khỏi ba , lại nghĩ rằng, chính mình có bầu

      Sau khi biết mẹ bị ung thư giai đoạn cuối, bị đưa đến nhà của ba ba, lại phát tình tựa hồ giống như trong tưởng tượng, Phương Hi Lôi nhìn qua cùng giống là ba ba, nữ nhân này thậm chí có thể là người lạnh lùng, nhưng mẹ tuyệt đối lừa , nhất định là lỗi của người phụ nữ này!

      Nhưng là vì sao, từng hao tổn tâm cơ mới có được cuộc hôn nhân này, giờ phút này lại đơn giản như vậy liền buông tay?

      Lâu Thanh Thanh nghĩ mãi cũng

      Kinh ngạc qua chính là sung sướng, sau đó mới cảm thấy tiếc hận, làm sao lại ở căn phòng này

      Ba ba là thiện lương, đem toàn bộ biệt thự sang trọng này tặng cho mẹ con họ

      Nghĩ đến ý tưởng ngây thơ khi đó, Lâu Thanh Thanh khỏi cười khổ,mẹ sống với lừa dối hơn hai mươi năm, kết quả đến khi phát bị phát cảm thấy rất đáng sợ

      đột nhiên lại nghĩ đến Lâu Nghiêu Nghiêu, từng nghĩ đến cả đời đụng chạm đến này nữa, Lâu Nghiêu Nghiêu kết hôn, mọi người ở bên ngoài nghĩ sau lại đột nhiên nhanh như vậy, sau đó rất nhanh lại có con trai, nghe giờ ấy sống rất hạnh phúc

      mấy tháng cùng Lâu Nghiêu Nghiêu chuyện, từng đứng rất xa nhìn, từng gặp thoáng qua, cảm giác rất xa lạ giống như các quen biết nhau.

      ra, có ba ba liên hệ, các chẳng qua chỉ là những người xa lạ thôi

      là cảm giác gì, nhưng có chút mất mát

      từng trở về nơi này vô số lần, tựa hồ muốn tìm chút hồi ức ngày xưa

      Tám năm trước, chính tại nơi đây,lần đầu tiên nhìn thấy Lâu Nghiêu Nghiêu, ấy đứng ở phía sau Phương Hi Lôi, nháy đôi mắt to tò mò nhìn về phía , lúc đó Lâu Thanh Thanh cảm thấy rất khó chịu, lúc ấy mẹ quỳ mặt đất khẩn cầu Phương Hi Lôi, xấu hổ trừng mắt nhìn Lâu Nghiêu Nghiêu, lại nghĩ rằng, Lâu Nghiêu Nghiêu lại nhìn lộ ra nụ cười sáng lạn

      Đại khái chính là khi đó, bắt đầu hận Lâu Nghiêu Nghiêu

      ấy cười vui khiến cho ở trong lòng cảm thấy bi thương, cho nên ngay từ lúc đó, liền chán ghét Lâu Nghiêu Nghiêu, càng lúc càng chán ghét đối với ấy! Phi thường chán ghét!

      Khi đó chính mình là ngây thơ

      Lâu Thanh Thanh lưu luyến nhìn thoáng qua chỗ này, đây còn là giấc mộng của nữa, liền xoay người rời

      người mờ mịt tiêu sái ở con đường cái, biết con đường nào để trở về nhà? Nhà của ở nơi nào? Ba ba tại ở nhà trọ gần trung tâm, phòng ở của nữ chủ nhân rất nhanh đem cho thuê, đến lúc đó lại bị người ta bỏ rơi.

      Huống hồ, ba ba từng đối với trăm thuận, tại lại xem như cũng muốn gặp

      Lâu Viễn Chí tại làm tổng giám đốc ở công ty thiết kế trang phục của Phương gia, công ty năm nay đề bạt tổng giám đốc mới có năng lực hơn hẳn ông, thân phận chồng của tổng tài này còn lại chiếc ô dù che chở cho ông nữa, hơn nữa tin tức ông cùng với Phương Hi Lôi bị mọi người đào móc ra, có rất nhiều lời đồn đãi, có những ánh mắt nhìn ông khiến ông chịu được nên ông xin từ chức

      Lại nghĩ rằng, đây chính là bắt đầu của bi kịch, có công ty nào chịu thuê ông, ông cũng hơn năm mươi tuổi, hơn nữa kinh doanh luẩn quẩn chỉ có như vậy, bao lâu sau mọi người đều biết, ông trở thành trò cười trong thương giới

      từng mạnh mẽ muốn hưởng cuộc sống an nhàn nhưng bây giờ lại còn, trong lúc nhất thời, ông lại biết con đường nào

      khi mọi chuyện xảy ra, các loại cảm xúc thi nhau ùa đến, ông bắt đầu hối hận sao lúc ấy lại đồng ý cùng với Phương Hi Lôi ly hôn, ông bắt đầu hối hận vì thanh cao mà tranh đoạt gia tài với Phương Hi Lôi, bắt đầu hối hận rất nhiều việc, ông bắt đầu lại tưởng niệm mọi việc

      Nếu như có Lâu Thanh Thanh, có thể sau này có nhiều chuyện xảy ra, nếu như , ông vẫn có cuộc sống xa hoa như cũ, an nhàn sung sướng vẫn là tổng giám đốc Lâu

      Nhưng quay đầu sao? Ông có đường quay lại sau? Trừ phi ông ngại chính mình lại bị mọi người cười nhạo

      Từng trở thành người bị ba ba oán hận, Lâu Thanh Thanh đau lòng đến chết lặng

      Vô tri vô giác biết bao lâu rồi, rốt cục thấy kiến trúc quen thuộc, là quán bar, từng cùng với Lâu Nghiêu Nghiêu và bạn bè của cùng nhau tới, bảo vệ tại cửa tựa hồ muốn ngăn , nhưng lại bị bảo vệ khác ngăn trở, có lẽ còn nhận biết nàng.

      Bây giờ còn là hoàng hôn, quán bar vẫn còn rất vắng, lúc này người khách cũng có, Lâu Thanh Thanh ngồi vào quầy bar, người pha chế rượu hỏi “ Muốn uống gì”

      “Tùy tiện”

      Lâu Thanh Thanh ngồi ở chỗ kia phát ngốc rồi, biết khi nào có người ngồi cạnh

      Người nọ nhận rượu, liền bắt đầu uống

      Lâu Thanh Thanh nghiêng đầu nhìn thoáng quá, kinh ngạc : “ Trần Hạo”

      “Lâu Thanh Thanh”

      “ Sao em lại ở trong này?”

      Hai người đồng thời hỏi ra những lời này, sau đó cùng nhau trầm mặc, so với trước kia hấp dẫn hơn, nhưng thần sắc khó nén nét ưu sầu, vẫn tuấn như trước, nhưng vẻ mặt tiều tụy, hai người thất thần giống nhau cũng

      Cuối cùng Lâu Thanh Thanh mở miêng hỏi trước : “ gần đây như thế nào”

      Trần Hạo lắc đầu, tựa hồ cũng muốn tình hình gần đây, lại hỏi ngược lại: “ Em gần đây bận cái gì vậy, hình như lâu rồi gặp em”

      Lâu Thanh Thanh cũng biết nên với cái gì, cũng truy vấn, vốn là chẳng qua là khách sáo. Lại tiếp bọn họ lâu rồi gặp mặt

      Trong trí nhớ là chủ tịch hội học sinh trung học, ôn nhu lại săn sóc, lén lút thầm mếm rất nhiều năm, bởi vì tự tin dám cho bất luận người nào, cho đến khi phát Lâu Nghiêu Nghiêu cũng thích , mới có dũng khí cùng Lâu Nghiêu Nghiêu cạnh tranh

      Nhưng, dần dần phát cũng giống như trong tưởng tượng, cảm tình dần dần phai nhạt, chỉ còn lại có ý niệm ở trong đầu là phải cùng Lâu Nghiêu Nghiêu tranh

      Đối với tình hình Trần Hạo gần đây, Lâu Thanh Thanh cũng biết được, tài chính công ty nhà bọn họn gặp vấn đề lớn, vay tiền ở nhiều nơi, nhưng ai có thiện chí viện trợ, cuối cùng phải cùng Lâu gia đáo ứng vay tiền, điều kiện là phải kết hôn với Lamphere.

      Kỳ ta rất hạnh phúc, có người con ta như vậy, Lâu Nghiêu Nghiêu thứ hai

      Nghĩ đến đây Lâu Thanh Thanh cười giễu cợt, đại khái là trong số ít thấy con người Trần Hạo, kỳ ngay từ đầu Lamphere bất quá chỉ là bắt chước Lâu Nghiêu Nghiêu,đáng tiếc người bắt chước còn kém xa

      Trần Hạo bằng Tần Chí, ngay cả tìm phụ nữ cũng bằng

      Nhưng mà, cho dù như vậy, Lamphere cũng Trần Hạo, so với các nhiều hơn rất nhiều, đến mức có thể hy sinh mạng sống, cho nên, Trần Hạo còn có cái gì biết đủ chứ? Lâu Thanh Thanh hỏi chính mình, còn thấy đủ sao?

      Đương nhiên đủ, cho nên tại do dự, rốt cục có muốn cùng bạn trai tại cùng nhau rời khỏi thành phố hay này, ấy thực , đôi với tốt lắm, lần này thể nghi ngờ, nhưng là trước đó lâu mới biết, người kia tự xưng là vợ trước của ta lại cho biết, ta chẳng qua chỉ trong khoảng thời gian theo đuổi cực say đắm, sau khi quen biết hiểu nhau rồi mến nhau, rồi đến hôn nhân ngọt ngào, cuối cùng ta ra mang theo hôn nhân tan vỡ cùng oán hận với vợ trước, tiếp theo tìm những cuộc tình mới

      Ánh mắt người phụ nữ kia nhìn với, vừa trào phúng lại thương tình

      Lâu Thanh Thanh biết có phải là hay , thậm chí dám hỏi, bởi vì luyến tiếc cuộc tình này

      Hai con người với những nỗi buồn riêng bắt đầu uống rượu, chìm đắm trong thế giới của mình, từng có cái tên “ Lâu Nghiêu Nghiêu”, đem bọn họ kết nối cùng nhau, nhưng mà bọn họ đều đắm chìm ở trong đó, vô số kế hoạch chờ thời điểm để thực thi, người con tên Lâu Nghiêu Nghiêu đó lại đột nhiên rời khỏi

      Trăm phương ngàn kế, bày mưu lâu như vậy, giờ lại công cốc, là tức đến nổi điên

      Lâu Thanh Thanh uống uống, đột nhiên liền khóc lớn, : “ Trần Hạo, em hối hận”

      nghiêm mặt xem , hề có chút ý định muốn biết.

      cứ khóc đến thương tâm muốn chết như vậy, giống như muốn đem ủy khuất cả đời khóc ra

      hối hận quá muộn, muốn quay đầu lại nhưng có cơ hôi, vô số lần mơ thấy quá khứ, cõi lòng đầy vui sướng đến khi tỉnh lại mới phát đó chỉ là giấc mơ, cứ mãi như thế, từng nghĩ đến thèm để ý đến hết thảy mọi chuyện, phát đối phương so với chính mình lại càng thèm để ý, sau mới hậu tri hậu giác phát , ra bản thân mình vẫn để ý mọi chuyện

      Nhưng mà, thể quay về được nữa.

      Trần Hạo cứ lẳng lặng nhìn Lâu Thanh Thanh khóc, hề lên tiếng hỏi có chuyện gì, cũng nghĩ đến phải an ủi như thế nào, cũng mệt chết rồi, có tâm tư để quản sống chết của này

      Hai người bọn họ đều là người thất bại, và những người chiến thắng, bỏ bọn họ ra càng lúc càng xa bọn họ vẫn ở lại tại chỗ, chỉ có thể nhìn bóng dáng bọn họ ngày càng xa

      Hai người biết ngồi ở quán bar bao lâu, thẳng đến khi Lâu Thanh Thanh rốt cục khóc ra giọt nước mắt nào, đứng lên, : “ Trần Hạo hẹn gặp lại”

      “ Hẹn gặp lại”. Trần Hạo trả lời

      Sau đó bao giờ gặp lại nữa

      Rời khỏi quán bar, Lâu Thanh Thanh mình vào chợ đêm

      Đột nhiên nghe thấy thanh quen thuộc, quay đầu nhìn thoáng qua, sau đó nở nụ cười

      “ Chị, chị”

      Từ này về sau, chính là người lạ
      Dâu Cherry, tart_trung, Mup12022010_4 others thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương cuối: Trừ phi thể em được nữa

      Tình có ba điều khổ: Cầu mà thể, buông nhưng được, mất mà tiếc.

      Ba điều khổ ấy, Tần Chí chiếm hai điều, đối với Lâu Nghiêu Nghiêu, cũng là cầu mà thể, lại còn là buông nhưng được.

      Tần Chí là người luôn xác định mục tiêu ràng, biết bản thân muốn cái gì, biết bản thân nên làm cái gì, chỉ riêng đối với Lâu Nghiêu Nghiêu lại chút biện pháp.

      Bởi vì, quá ngốc này.

      từng nghĩ, cùng Lâu Nghiêu Nghiêu chỉ có thể duy trì như vậy cho đến khi chết, trừ phi chịu buông tay.

      Bỗng nhiên xuất bất ngờ.

      Nhận được tin nhắn người ấy viết "Em chờ về —— Nghiêu Nghiêu", Lâu Nghiêu Nghiêu vĩnh viễn biết được, lúc ấy có bao nhiêu kinh ngạc cùng kinh sợ hòa lẫn với vui mừng, nhưng cảm thấy nghi hoặc nhiều hơn, khi phục hồi tinh thần lại lúc lâu sau, bối rối gửi lại tin nhắn cho Lâu Nghiêu Nghiêu, vì vội quá nên chỉ có từ "Được" liền gửi , thậm chí ngay cả cái ký hiệu cũng có, lát sau liền hối hận mình gửi tin ngắn quá, có thể làm cho Lâu Nghiêu Nghiêu hiểu lầm coi trọng hay , càng nghĩ càng tự giễu mình, có lẽ là hoàn toàn để ở trong lòng, gửi cho tin nhắn này cũng chỉ do nhất thời hưng phấn.

      tin nhắn của Lâu Nghiêu Nghiêu mà kích động giống như đứa ngốc. Mặc dù biết như vậy, nhưng vẫn giống như kẻ ngốc mà mất ngủ. Khi trở về vào ngày hôm sau, tâm tình kiềm chế được mà vui vẻ, thậm chí còn vui vẻ với thư ký mà mình thích kia, chỉ cần nghĩ đến Lâu Nghiêu Nghiêu đợi , trong lòng liền tràn ngập cảm giác hạnh phúc, làm sao cũng nhịn được cười, dễ dàng thỏa mãn.

      Nhưng mộng đẹp rất nhanh liền tan biến, Lâu Nghiêu Nghiêu cũng có chờ , thậm chí biết hôm nay trở về, lại còn chơi cùng Trần Hạo.

      Chờ mong càng nhiều, thất vọng càng lớn, biết là Lâu Nghiêu Nghiêu nhất thời hứng chí, chưa chắc là thực, lại cố tình xem như là thực, được phơi bày này làm cảm thấy mệt chết , tâm càng mệt mỏi.

      Khi nhận được điện thoại của , là có chút muốn bắt máy, nhưng hành động so với suy nghĩ lại nhanh hơn bước, trong điện thoại, vẫn kiêu căng tùy hứng như cũ, trước tiên chính là trách người khác, nhưng lại chút cũng chán ghét, chính cũng thấy mình đúng là hết thuốc chữa.

      cứ nghĩ huyên thuyên ngừng, sau đó lại đặt ra cầu, nghĩ tới lại câu đơn giản: "Tần Chí, ngày mai chúng ta hẹn hò !"

      Chỉ là câu đơn giản như vậy, làm cho hoảng hồn, nửa ngày cũng có phản ứng lại kịp, cố gắng dùng giọng vui đùa trả lời : "Tốt, đương nhiên thành vấn đề, bất quá chỉ sợ lúc đó em cho leo cây thôi."

      Đây đâu phải là lời trong lòng muốn .

      đương nhiên , lại từ chối cho ý kiến, chỉ là vội vàng cắt đứt điện thoại.

      Bị gián đoạn như vậy, làm sao còn có tâm tình họp, bất tri bất giác lại lái xe đến dưới nhà họ Lâu, hai năm nay, mỗi khi tâm tình tốt, liền thích lái xe tới nơi này ngẩn người, chỉ là Lâu Nghiêu Nghiêu vẫn hề phát ra.

      khỏi nhớ tới đề nghị hẹn hò của , ngày mai là ngày gì, Lâu Nghiêu Nghiêu khi trước vẫn luôn nhắc đến, cho dù muốn cũng phải nhớ, ngày mai là sinh nhật Trần Hạo.

      là nên cảm thấy cao hứng, rốt cục trưởng thành, biết dùng cách thân cận với người đàn ông khác để làm cho người mình thích ghen.

      Nguyễn Tư Nam từng , tình cảm của và Lâu Nghiêu Nghiêu sở dĩ thành như thế này là do quá thông minh, thành ra ngốc nghếch, cố kỵ từng chút , nếu giống như Lăng Đầu Thanh, nhiệt tình theo đuổi tình , và Lâu Nghiêu Nghiêu chưa chắc tới bước này.

      Tuy rằng biết Nguyễn Tư Nam là đúng, nhưng Tần Chí cách nào làm được, bởi vì thể bỏ qua, nếu làm hết thảy, sau này chỉ có thể cùng Lâu Nghiêu Nghiêu trở thành người xa lạ, điều nay làm được.

      Tính tình Lâu Nghiêu Nghiêu, quá ràng, cho tới bây giờ đều là hai, chấp nhận hay cự tuyệt, chỉ chọn cái, chừa lối thoát.

      Tần Chí là quen thuộc Lâu Nghiêu Nghiêu nhất, cho nên có thể phát thay đổi, khi ngày hôm sau nhìn thấy , thần sắc của mang theo kinh hỉ, tựa hồ lâu có nhìn thấy .

      Sau đó Lâu Nghiêu Nghiêu lại muốn cưỡi xe đạp ra ngoài hẹn hò, biết chắc có chuyện gì đó xảy ra mới khiến lạ lùng như thế.

      dắt xe ra khỏi gara liền thấy Lâu Nghiêu Nghiêu cùng Trần Hạo cùng với Lamphere giằng co, biết mình có nhìn nhầm hay , nhưng cảm thấy khắc đó, ánh mắt Lâu Nghiêu Nghiêu nhìn hai người lạnh băng giống như là nhìn kẻ thù.

      nắm chặt tay lại thành quyền, móng tay cắm sâu vào da thịt, nhìn thấy mà đau lòng, chỉ có thể cầm tay , nhàng giúp gỡ ra, tay thực lạnh, làm cho tâm cũng lạnh theo.

      cũng nghĩ nhiều, liền nắm tay kéo ra khỏi cái nơi ấy, đưa đến nơi yên tĩnh mà bị ai quấy rầy.

      giống như trước đây vậy, ngồi ở sau xe đạp, đem hai má dán lên lưng , hai tay gắt gao ôm thắt lưng .

      Cho dù lâu rồi, vẫn giống như đứa trẻ bốc đồng, lấy việc làm cho xấu mặt mà vui vẻ, thích nhìn tức giận, thích nhìn phát điên, biết, cho nên vì cho thực được, càng ngày càng ít tức giận, kỳ lâu rồi phát giận, tại tức giận với , bất quá là giả bộ để làm cho cao hứng thôi.

      giống như người tìm hồi ức, bước chân thong thả mà xem xét nhân sinh.

      Lâu Nghiêu Nghiêu, em có biết hay , khi em khóc với : "Làm sao bây giờ? Em được."

      Khi đó, khổ sở.

      Nhưng cho dù khổ sở thế nào, vẫn tỏ ra mạnh mẽ mà với em, " cùng em."

      Lúc đó em biết đâu, rất muốn tức giận với em, rất muốn để em lại mình, rất muốn bỏ để em tìm thấy. Sau đó, em có thể có ngày đột nhiên lại nghĩ tới hay ?

      rất muốn... rất muốn, nhưng vì sao em luôn khóc, em vừa khóc vừa , làm biết phải làm gì với em đây.

      Nhưng mà những lời này, Tần Chí lại chỉ có thể ở trong lòng, nếu có ngày buông ra, có lẽ lúc đó là lúc thể nữa.

      rất thích những lời làm cho người ta tưởng là , trưởng thành muốn gả cho , phải làm con sâu gạo, cho nên phải cố gắng kiếm tiền nuôi , từng nhiều nhiều, nhưng cuối cùng lại toàn bộ nhớ .

      Biết là gạt người, vì sao luôn nhịn được mà tin tưởng?

      Đại khái là gạt người quá tài.

      Sau khi mọi việc xảy ra, bọn họ cũng xác định quan hệ với nhau, tốc độ nhanh đến chóng mặt.

      Kỳ có rất nhiều điều khó hiểu, tỷ như lần đó khi uống rượu say, sao lại bắt đợi , tỷ như khi có người luôn đợi , đó là ai, tỷ như vì sao lại đột nhiên hề thích Trần Hạo, cùng với, vì sao lại đột nhiên lựa chọn cùng chỗ với , những bí đó vẫn làm rối rắm.

      Khi nghe Lâu Nghiêu Nghiêu mang thai, Tần Chí có cảm thấy vui sướng, mà chỉ cảm thấy mất mát, bởi vì biết Lâu Nghiêu Nghiêu có giữ lại đứa trẻ này , kết quả chứng minh, hoàn toàn nghĩ sai rồi, Lâu Nghiêu Nghiêu chỉ giữ lại đứa bé này, lại còn muốn cung kết hôn.

      Điều này lên cái gì? Đó chính là này nguyện ý sống cả đời với .

      khắc kia, cảm thấy choáng váng.

      Nếu như đáp ứng lời cầu hôn của mi, nguyện ý sinh đứa cho mi, vậy còn nghi hoặc gì nữa, giữ chặt , hãy sống tốt .

      Sau trăm lần cầu hôn, Lâu Nghiêu Nghiêu rốt cục gả cho , , trăm lần có chút mệt, bất quá chỉ cần cao hứng, cho dù là trăm lần, nghìn lần, sao lại làm? Dù sao hôn nhân cả đời cũng chỉ có lần.

      Làm đôi vợ chồng mới cưới, còn kiêm cả chức cha mẹ tương lai, hai người biết phải làm sao, dẫn đến rất nhiều chuyện dở khóc dở cười, ngày đó hai người căng thẳng tựa như dây đàn, hoảng sợ chiến đấu.

      Có người , vợ chồng trẻ tuổi thường ổn định, bởi hôn nhân của họ là do tình nhất thời mà thành, nếu tình bị hôn nhân dập tắt, như vậy mọi thứ liền đổ vỡ.

      Tần Chí có đôi khi nghĩ ngợi, Lâu Nghiêu Nghiêu có thể chịu đựng được cuộc sống hôn nhân sao?

      Thời điểm ý tưởng này xuất , Lâu Nghiêu Nghiêu bắt Tần Dật lại đánh đòn, thằng nhóc nghịch ngợm này lại nghịch bùn trong vườn, chỉ có như thế, lại còn làm cho đứa trẻ nhà bên cạnh mặt đầy bùn đất, lừa cho nó ăn vài miếng, thằng nhóc này là càng ngày càng quậy phá!

      Thời gian có thể thay đổi hết thảy, lúc trước còn là bé con bốc đồng, tại càng ngày càng giống bà thím dữ dằn, ràng là hơn hai mươi tuổi, nhưng tính tình lại càng ngày càng nóng nảy, càng ngày càng thích tính toán chi li, chỉ việc liền rít gào nửa ngày, cả ngày đều la mắng đứa con, hồi oán giận con chó nhà hàng xóm quá ầm ỹ, hồi oán giận trong nhà lại có muối, khiến mọi người trong nhà mỗi lần nghe thấy liền vội bịt tai lại.

      Nhìn Lâu Nghiêu Nghiêu hề giữ hình tượng la mắng đứa , Tần Chí nâng chung trà lên nhịn được bật cười ra tiếng. Kết quả bị Lâu Nghiêu Nghiêu nghe thấy được, Lâu Nghiêu Nghiêu trừng mắt: "Nhìn cái gì vậy, còn mau làm cơm!"

      "Được, lập tức làm." Tần Chí lập tức đáp ứng, ánh mắt lấy lòng nhìn bà xã đại nhân.

      Lâu Nghiêu Nghiêu vừa lòng hất hất cằm, xách tiểu mập mạp thân đầy bùn tắm rửa, vừa còn vừa răn dạy tiểu mập mạp.

      Chẳng qua, tuy rằng miệng đầy hung ngôn ác ngữ, mặt, cũng là mang theo ý cười.

      Hôm nay chính là kỷ niệm kết hôn năm năm của bọn họ.

      Buổi tối nằm ở trong lòng , mỏi mệt ngày, ngủ rất nhanh.

      ở trong lòng lộ ra nụ cười ngọt ngào đầy hạnh phúc, giống như nhiều năm trước, đến giờ vẫn chưa bao giờ thay đổi.

      chán ghét sao? Đương nhiên là , tuy rằng ở mặt ngoài tựa hồ thực phiền chán, nhưng kỳ là thích thú.

      chán ghét sao? Đương nhiên là , trong lòng ôm toàn bộ thế giới, làm sao có thể chán ghét.

      Cửa phòng bị đẩy ra, cái đầu nho ngấp nghé nhìn, Tần Chí cười, vẫy vẫy tay.

      Tiểu mập mạp lập tức đẩy cửa ra chạy vào, trèo lên giường, chui vào giữa hai người, rất nhanh ngủ khò khò.

      Đem hai mẹ con ôm vào trong lòng, Tần Chí mang theo cảm giác thỏa mãn vào giấc ngủ.

      Tay trái vẫn luôn đeo chuỗi hạt đơn giản kia, kỳ chuỗi hạt này có bí mật mà ngay ngày đầu tiên đeo nó liền phát ra.

      Đưa ra ánh sáng, có thể thấy hạt châu có hàng chữ được in bằng dạ quang "Lâu Nghiêu Nghiêu vĩnh viễn Tần Chí"

      Hạt châu lớn, lại có chút mơ hồ, chỉ có thể đoán, vì đeo mấy năm nay, dạ quang hạt châu gần mất tác dụng.

      cho Lâu Nghiêu Nghiêu rằng biết bí mật này, chỉ là vẫn đeo hề bỏ xuống, Lâu Nghiêu Nghiêu cũng hỏi tới, nhưng trong lòng đều ngầm hiểu nhau.

      Kỳ , hạnh phúc chân chính là có người nguyện ý sống cùng mi từ hai mươi tuổi đến tám mươi tuổi, hề oán thán, từ bà xã biến thành lão bà bà.

      Tần Chí cảm thấy chính mình thực may mắn, gặp gỡ được người nguyện ý cùng mình sống tới già.

      Trong lòng vẫn có rất nhiều bí , nhưng tin tưởng, ngày, cho biết, đợi khi biến thành bà lão, nhịn được mà huyên thuyên thôi. Cho nên, chút cũng gấp, có thời gian cả đời, cũng chậm rãi giải thích nghi hoặc cho .

      Lâu Nghiêu Nghiêu, nếu muốn buông em ra, trừ phi thể em.

      kiên trì, rốt cục đổi lấy quay đầu.

      Cảm ơn em, quay lại nhìn .

      ----------oOo----------​
      Dâu Cherry, tart_trung, Mup12022010_6 others thích bài này.

    3. ilas2ila

      ilas2ila New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      22
      :yoyo52::yoyo52::yoyo52:truyện hay wa ahh. rất cảm động. tks editor
      shaly, IshtarLạcLạc thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :