1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cưng chiều vợ yêu phúc hắc dễ thương - Tiên Nhược An Nhiên

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 25: Buổi tối trước ngày đại hội thể dục thể thao

      Edit: Huyết Linh Tuyết Băng

      "Khuynh Thành, cậu mau nhìn xem!" Giọng của Lê An An trong điện thoại có chút sốt ruột.

      "Hả?" Mặc Khuynh Thành vừa thức dậy nên vẫn có chút mơ màng.

      "Hả cái gì mà hả, mau mở điện thoại ra xem , bài đầu tiên!"

      Tắt điện thoại, Mặc Khuynh Thành tỉnh táo hơn, chuẩn bị mở trang web có điện thoại của Từ Lập gọi đến.

      "Xin chào đạo diễn Từ." Mặc Khuynh Thành có chút nghi hoặc, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?

      "Khuynh Thành, mau lên mạng , ảnh phim bị người ta trộm đăng lên!" Giọng của Từ Lập có sốt ruột có tức giận, đương nhiên cậu tin Mặc Khuynh Thành tiết lộ ra ngoài, vậy chỉ có thể là trong tổ kịch có ma.

      "Đạo diễn Từ, hãy khoan tức giận , để em xem, cùng lắm quay thêm lần nữa, nhưng mà tổ kịch..."

      Mặc Khuynh Thành muốn lại thôi, nhưng sao Từ Lập lại hiểu: "Em yên tâm, khẳng định việc này việc này chắc chắn tôi điều tra ràng."

      Kết thúc cuộc chuyện, Mặc Khuynh Thanh lập tức lên weibo, đề tài hot nhất được ghim ở vị trí đầu tiên chính là ảnh chụp phim sắp chiếu của đạo diễn Từ Lập.

      Vừa mở ra thấy, bức ảnh hơi mờ, nơi chụp cách chỗ quay phim đoạn, vừa nhìn là biết do nhân viên công tác chụp, phóng to ảnh lên, bóng người hơi mờ nhạt, nhưng vẫn đoán ra được là Thôi Nghi Giai và Tỉnh Triết, ai có mắt đều nhận ra họ.

      Xem qua xem lại hồi lâu, Mặc Khuynh Thành mới đặt di động xuống, vấn đề quá nghiêm trọng, ít nhất cũng tính là tiết lộ cảnh quay của bộ phim, nhưng mà số cảnh quay kia coi như thể dùng được nữa.

      "Ơ?"

      Bây giờ Mặc Khuynh Thành mới thấy weibo của Từ Lập mới đăng tin: Lão tử mới bắt đầu quay phim, các người chịu nổi muốn tới
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 26: bé quàng khăn đỏ hay là con heo

      Edit: Sher

      Dù thời tiết có sáng sủa đẹp đẽ thế nào cũng đều át nổi hơi thở của Văn Tư Tư.

      Lạnh lẽo, u ám, như cuồng phong khàn giọng gào thét.

      "An An, chúng ta thôi." Mặc Khuynh Thành .

      Lê An An bĩu môi, liếc mắt nhìn Văn Tư Tư cái, bỏ theo Mặc Khuynh Thành.

      Sân thể dục dần dần thưa người, chỉ còn lại Văn Tư Tư và Tô Thụy đứng ở đó.

      " Thụy..." biết qua bao lâu, Văn Tư Tư mới tìm lại được giọng của mình.

      " thôi." Bao nhiêu lời muốn , đưa tới bên miệng cũng chỉ còn lại hai chữ.

      **

      "Khuynh Thành, sao vừa rồi cậu lại kéo tớ sớm thế chứ, cậu nhìn khuôn mặt tái mét của Văn Tư Tư kìa!" Lê An An oán trách nhìn Mặc Khuynh Thành, nghĩ đến bộ dáng vừa rồi của Văn Tư Tư, muốn dùng di động chụp lại mà.

      "An An, nếu lúc đó cậu lấy di động ra chụp, Văn Tư Tư có thể lập tức ngồi sụp xuống khóc lóc, sau đó uất ức rằng cậu độc ác, ta giỏi nhất là giả làm bạch liên hoa, khiến cho tất cả mọi người đều phải chú ý đến ta."

      "Mình vạch trần ta lần nữa, mình tin tất cả đều bị mù!"

      Mặc Khuynh Thành cười , nếu đơn
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 27: Chân quá ngắn chỉ có thể giẫm lên

      Edit: Thùy Linh (EXOL)

      "Khuynh Thành!"

      Nếu Lê An An biết Mặc Khuynh Thành sao, chắc chắn chạy tới.

      Chỉ thấy đường chạy, vốn vị trí thứ hai, thứ ba là Hà Hân và Mặc Khuynh Thành, bỗng cùng lúc ngã xuống đất, chẳng qua người ở phía dưới là Hà Hân.

      "Bạn học Hà, cậu sao chứ?" Mặc Khuynh Thành ngã người ta, vẻ mặt quan tâm.

      ", sao." Mặc Khuynh Thành nặng, điều duy nhất khiến ả thấy ổn là chính mình muốn ngáng chân ta, lại trực tiếp bị đè ở dưới.

      " sao là tốt rồi."

      Mặc Khuynh Thành chống hai tay muốn đứng dậy, ai ngờ vừa chống người liền bị ngã xuống.

      "A!"

      "Hà Hân!"

      "Mặc Khuynh Thành, làm gì vậy!?"

      Mặc Khuynh Thành bị Hạng Giai hung hăng đẩy sang bên, khuỷu tay va mài xuống đất, cọ xát ra vết máu.

      "Hạng Giai, làm gì vậy!?" Lê An An thấy vết thương ở tay Mặc Khuynh Thành, đau lòng hồi, hung hăng trừng mắt nhìn Hạng Giai.

      "Tôi làm gì ư? Nếu phải tại ta, Hà Hân bị thương! Thực lực của Hà Hân mọi người đều biết , hoàn toàn có thể giành được hạng nhất!"

      "Hạng Giai à, tại sao tôi phát còn có khả năng này nhỉ, chỉ hươu bảo ngựa, hơn ngàn người ở đây, chẳng lẽ mắt đều để đầu rồi hay sao? Khoảng cách giữa Hà Hân và người thứ nhất kém bao nhiêu mét đấy, nhìn bộ dáng lúc đó của ta, chỉ biết hăng hái xông lên, sức bền đủ, Khuynh Thành nhà tôi như vậy, từ lúc bắt đầu dùng tốc độ chạy đều đều, sau đó chạy nước rút cũng rất nhàng, hơn nữa…."
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 28: Bật chế độ trêu chọc em .
      (Em ở đây là từ thân mật để chỉ tất cả phụ nữ.)

      Edit: Yuurei Bana

      Hôm nay trời được đẹp, bầu trời u, thỉnh thoảng xuất mấy tia chớp cắt qua chân trời, cuồng phong gào thét , muốn thổi ngã những tòa nhà phía trước, hạt mưa to tròn rơi xuống ướt mặt đất, cũng ướt luôn cả khí.

      Lớp năm nhất sớm vào học, vì thời tiết xấu mà nghỉ.

      Trong vườn trường vang vọng tiếng bạn học đọc sách, tiếng giáo viên kiểm tra từng tầng, nhưng mà cạnh cửa sổ của lớp 11 có người chống cằm, chau mày lại.

      “Haizz.” Lê An An thở dài lần thứ n.

      Từ sau đại hội thể dục thể thao, đám người Văn Tư Tư xin nghỉ về nhà dưỡng bệnh, còn Mặc Khuynh Thành cũng bởi vì phim truyền hình của Từ Lập mà xin phép rời trường học, chỉ còn lại mình , rất nhàm chán!

      **

      Khách sạn H nằm ở phía đông của đế đô, là tên thành cổ văn hóa, cũng là nơi quan trọng để đạo diễn quay phim.

      “Đạo cụ phải để ở chỗ đấy, mau lấy ra!”

      “Diễn viên quần chúng đâu rồi, thay quần áo xong chưa?”

      “Chén rượu đâu, đồ ăn đâu, đồ bàn bị mấy người ăn rồi sao! Còn nhanh đặt lên!”

      “Đèn số cho sáng hơn nữa, đèn số năm sang trái chút!”

      “Trường ký (người ghi chép ở trường quay) đâu, hiệu ứng
      [​IMG]
      thedarkChris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 29: Nhạc đệm dành riêng cho Ngọc Diện công tử

      Edit: Tử Liên Hoa 1612

      Mặc Khuynh Thành thay quần áo xong vẫn chưa , ban đầu muốn ăn cơm trưa cùng mọi người, xúc tiến tình cảm, đến lúc đóng phim tự nhiên hơn, ai ngờ kế hoạch lại biến hóa khó lường.

      "Cậu cái gì?!"

      "Lão Từ, cậu bình tĩnh chút, bây giờ quan trọng nhất là nhanh chóng tìm người khác tới, Văn Tư Tư được." Liễu Vĩnh an ủi Từ Lập, nhớ lại chuyện vốn rất tốt, tự nhiên nhạc đệm lại có lỗi, quả thực là đủ để sốt ruột.

      "Lão Liễu, làm sao mà bình tĩnh nổi hả, vừa mới quay phim có sai lầm kiểu này, phải ta là người hát ‘Tư cách’ sao, tôi từng nghe bài hát đó, rất tốt mà."

      "Bài hát đó tệ, nhưng lão Từ à, để tôi thẳng, tôi cảm thấy bài hát đó phải do ta hát. Văn Tư Tư hát kém chút nào, nhưng lại hoàn toàn có tình cảm như trong bài hát ban đầu, tối đa cũng chỉ có thể xem như là giọng tốt thôi chứ có giai điệu."

      Vẻ mặt của Từ Lập thể dùng chữ đen để hình dung nữa, sao cậu lại nghe ra ý tứ trong lời lão Liễu chứ. "Để tôi xem."

      "Chúng ta cũng xem nào." Dáng vẻ của Thôi Nghi Giai chính là muốn xem náo nhiệt.

      " đừng hơn, đừng quên buổi chiều còn có cảnh diễn, Khuynh Thành còn nhiều rồi."

      Thôi Nghi Giai tiếc nuối than , chỉ có thể nhìn về phía Mặc Khuynh Thành bằng ánh mắt mong đợi.

      "Được rồi, để em ." Mặc Khuynh Thành gật đầu đồng ý, dù sao cũng định nhào vô giúp vui.

      Trước phòng thu , cửa chính mở rộng, mơ hồ truyền ra tiếng của Từ Lập.

      "Văn Tư Tư, hát lại lần cho tôi nghe."

      Khuôn mặt Văn Tư Tư đỏ lên, ta cảm thấy mình hát tệ, nhưng Liễu Vĩnh lại tỏ vẻ thất vọng, ra ngoài lúc còn kéo Từ Lập đến đây, để ta hát lại lần.

      "Vâng." Bây giờ, ta còn có thể sao?

      Văn Tư Tư chỉ có thể cầm bản phổ nhạc, bắt đầu hát.

      Chuyện cũ thổn thức giống như thứ rượu mạnh

      Có thể khiến hai chữ tưởng niệm được rót đầy

      Nhưng thể nào đổi nàng về từ trong hồi ức

      Để lại ta ở trong gió xem hoa đào rụng rơi

      ...

      " cần hát tiếp nữa!"

      Văn Tư Tư thấy mình hát sai, đột nhiên bị Từ Lập dọa trận. "Đạo diễn Từ, có chuyện gì vậy?"

      "Bài ‘Tư cách’ kia, có phải hát ?"

      Hai mắt Từ Lập nhìn Văn Tư Tư chằm chặp, bỏ qua bất kỳ biểu cảm nào.

      "Đạo diễn Từ, sao ngài lại hỏi như vậy?"

      Nhìn ánh mắt chợt lóe của Văn Tư Tư, còn có cái gì mà Từ lập hiểu nữa, là thường tại hà biên, tẩu na hữu bất thấp hài (cho dù cẩn thận nhưng ở sông ướt
      [​IMG]
      thedarkChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :