1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối_ Mạt Trà Khúc Kỳ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nguyên Nguyễn

      Nguyên Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      98
      Công cuộc truy vợ của bạn nhị ca còn gian nan và vất vả lắm. Thank kiu edit nhiều nhiều
      biu~biu~biu thích bài này.

    2. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Nhị ca đúng là cái hũ nút mà. Nta là tiểu nương phải cưng chiều, dỗ ngọt chứ. Cách mạng chưa thành công nhị ca cần cố gằng nhiều hơn
      Thanks nàng up truyện nha
      biu~biu~biu thích bài này.

    3. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Lưu ca cho ta con châu chấu huynh bện nhé, đk ko:021:
      biu~biu~biu thích bài này.

    4. Hiyoko

      Hiyoko Active Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      102
      Cưỡng hôn r:034: truyện càng ngày càng hấp dẫn .
      Thanks ad♡
      biu~biu~biu thích bài này.

    5. biu~biu~biu

      biu~biu~biu Well-Known Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      5,093
      Chương 55.2

      Editor: Biuti

      Đưa Tiết Kim Nguyệt , hai huynh muội mới lên xe ngựa, Giang Thừa Hứa vẫn luôn ít ngờ lại mở miệng: "Nàng ấy kể với muội rồi?"

      Giang Diệu quay đầu, nhìn khuôn mặt tuấn của Nhị ca mình, ánh mắt rơi vào bên cánh môi mỏng của bị rách da, tất nhiên hiểu được nguyên nhân vì sao. Nàng lên tiếng, lại nghe Giang Thừa Hứa tiếp tục : "Muội yên tâm, ta kêu phụ mẫu Tiết phủ cầu hôn."

      "Nhị ca." Giang Diệu nhịn được mở miệng ngăn cản lời , "Nhưng mà... Nhưng mà Kim Nguyệt muốn."

      Giang Thừa Hứa nhìn muội muội mình, lát sau mới đáp: "Chuyện hôm nay, ta hối hận." hổ danh là Giang Thừa Hứa, bắt nạt tiểu nương nhà người ta, còn có thể bình tĩnh điềm nhiên như vậy. đưa tay vuốt đầu muội muội, lên tiếng: "Diệu Diệu, muội còn , có số việc muội hiểu."

      Giang Diệu lắc đầu cái, phản bác: "Muội có lẽ hiểu , nhưng mà Nhị ca, huynh đừng miễn cưỡng Kim Nguyệt, có được ? Nếu như huynh Kim Nguyệt, vậy huynh nghĩ cách làm cho nàng ấy cũng huynh, mà phải bắt nạt nàng như vậy. Muội là muội muội của huynh, vốn là nên thiên vị huynh mới phải, nhưng cũng cảm thấy chuyện hôm nay là huynh đúng, nếu là người khác, nhất định cảm thấy huynh càng thêm đúng. Nhị ca, tính tình Nguyệt đơn thuần, nếu như huynh cố gắng đối xử tốt với nàng, nàng cũng sợ huynh như thế..."

      Giang Thừa Hứa suy nghĩ chút, dù sao cũng là người biết nghe lời phải, gật đầu : "Ta biết rồi." Nhớ tới tiểu nương hôm nay ở trong lồng ngực oan ức nức nở, còn có đôi môi mềm mại của nương gia, xưa nay khuôn mặt tuấn tú luôn chỉ có nét mặt lãnh đạm nay cũng xuất chút ý cười ôn hòa.



      Trở về phủ, vốn dĩ Giang Thừa Hứa muốn đưa muội muội đến phường Cẩm Tú, nhưng Giang Diệu lại bảo về trước. Lúc bước tới hành lang, Giang Diệu nhìn nữ nhân liễu rủ trong gió (1) xông tới trước mặt, đầu lông mày nhăn lại theo bản năng.

      (1) Liễu rủ trong gió: Chỉ người con yểu điệu như cành liễu đong đưa theo gió.

      Đứng trước mặt là Tạ di nương, cũng chính là người vào sáu năm trước cẩn thận sẩy thai, sau này thân thể khó có thể thụ thai, nên mang thai hài tử nào. Những năm qua Tam thúc nàng, tốn ít bạc, mời rất nhiều danh y cho nàng ta. Nhìn nàng ta mặc đồ này, trông khá đơn giản, giống như di nương được sủng ái, khuôn mặt hạt dưa nhắn tinh xảo trắng nõn, mang theo nụ cười nhàn nhạt, nhìn thấy ai cũng là bộ dáng cười cười khách khí. Nhưng Giang Diệu hiểu , những năm này, nếu có Tạ di nương thổi gió ở bên gối Tam thúc, phụ thân nàng và tam thúc cũng quấy đến mức độ như vậy.

      Tạ di nương dịu dàng hành lễ, cũng quan sát Giang Diệu trước mặt. Tiểu nương đứng phía trước, tuy tuổi còn , nhưng khi nhấc chân vung tay tràn ngập khí thế khuê nữ thế gia, nhìn người nàng xem, trâm nam châu cài búi tóc, cổ tay mang vòng tay, mọi thứ đều là thứ tốt.

      Giang Diệu gì, trực tiếp tới.

      Nụ cười mặt Tạ di nương cứng lại, nhìn Giang Diệu bước qua, liền đứng thẳng người. Nha hoàn Thanh Nha mặc váy xanh ở bên cạnh Tạ di nương quái gở thầm: "Di nương, tính cách tiểu tổ tông này là kiêu ngạo."

      Tạ di nương cười cười, trả lời: "Được cả đại gia đình nâng niu như thế, đương nhiên rất kiêu ngạo." xong, nhớ tới người mấy năm nay mình thấy, chính là muội muội Tạ Nhân ở Bình Châu xa, hỏi Thanh Nha, "Chỗ Nhị nương có tin tức gì ?"

      Thanh Nha mỉm cười : "Hừm, có lẽ mấy ngày nay lên đường. Từ Bình Châu đến Vọng Thành chúng ta, đường thủy tối đa cũng là tháng lộ trình, năm nay tết đến, cuối cùng di nương cũng có thể thấy Nhị nương."

      Nhắc đến muội muội duy nhất của mình, Tạ di nương cũng vui vẻ hẳn lên. Sáu năm qua, tuy Tam gia phái người chăm sóc, nhưng nàng cũng là thân tỷ tỷ mà lại ở bên cạnh nàng ấy. Bây giờ thành nương, nên bàn luận chuyện cưới hỏi, thế nào nữa cũng phải do người tỷ tỷ là nàng đây tự mình kiểm định mới tốt. Vọng Thành phồn hoa, địa linh nhân kiệt (2), còn có tam gia ở đây nữa, nhất định tìm cho muội muội nàng mối hôn tốt.

      (2) Địa linh nhân kiệt: Đất linh thiêng sinh người hào kiệt.

      Tạ di nương vui sướng trong lòng, nhưng nhớ đến Giang Diệu vừa mới qua, nhịn được than tiếng. Cũng khó trách lúc trước trong lòng muội muội nàng thoải mái, cùng so sánh với kiều tiểu thư sống trong nhung lụa như vậy, nàng cũng cảm thấy ông trời bất công, huống chi lúc ấy muội muội nàng mới bảy tuổi.



      Buổi tối lúc cả gia đình dùng bữa, bàn tràn đầy thức ăn phong phú. Mấy ngày nay Giang Thừa Ngạn được Phu tử (3) khích lệ, nên sống lưng ưỡn đến thẳng tắp, lúc ở trước mặt phụ thân Giang Chính Mậu chuyện, cũng tràn đầy niềm tin. Vào lúc này Giang Thừa Ngạn tự lột vỏ tôm cho muội muội mình. Có lẽ là làm quen chuyện này rồi, động tác lột tôm của Giang Thừa Ngạn rất thành thạo, đem từng con tôm cộng với đuôi tôm lột chỉnh tề đặt bên trong dĩa sứ có màu hoa sen, mà Giang Diệu cũng gắp lên thịt tôm trắng trẻo ở bên trong dĩa, chấm chút nước sốt sau đó tự mình ăn.

      (3) Phu tử: Thầy giáo

      Giang Thừa Ngạn bên lột, bên nhìn miệng Nhị ca Giang Thừa Hứa, lẫm lẫm liệt liệt hỏi: "Nhị ca, miệng huynh làm sao?"

      Đũa Giang Diệu gắp con tôm cũng dừng lại chút, liếc mắt nhìn về hướng Nhị ca mình.

      Giang Thừa Hứa còn chưa mở miệng chuyện, Kiều Thị lại xem miệng trước tiên: "Có lẽ là bị sâu cắn, gì phải vội vàng, chờ lát nữa thoa chút thuốc mỡ ổn thôi. Con mau mau dùng cơm, bớt ."

      Giang Thừa Ngạn có chút oan ức. chỉ có lòng tốt quan tâm thôi mà. quay đầu nhìn muội muội, : "Diệu Diệu..."

      Giang Diệu chớp mắt mấy cái, thanh ngọt ngào trả lời: "Nghe mẫu thân."

      Kiều Thị cùng Giang Chính Mậu là người từng trải, tự nhiên hiểu được miệng nhi tử mình bị làm sao. Chỉ là chuyện như vậy, nếu ngồi chỗ nào cũng , cũng sợ thành chuyện cười cho người khác. Có điều, trước kia Kiều Thị còn lo lắng nhi tử mình chịu thành thân, bây giờ hiểu được ra trong lòng nhi tử có người thương, khóe miệng cũng nhịn được cong cong. Dù sao ở trong lòng Kiều Thị, đối với nhân phẩm của nhi tử mình bà rất bảo đảm, nên hoàn toàn nghĩ tới là nhi tử ép buộc tiểu nương nhà người ta.

      Ngoại trừ Giang Thừa Ngạn và Giang Diệu là hai người nhất ra, lão đại Giang Thừa Nhượng luôn luôn trầm ổn, cũng hiểu chuyện gì xảy ra. Giang Thừa Nhượng là người sinh ra sớm nhất bên trong ba bào thai, việc hôn nhân cũng là được định sẵn trong ba huynh đệ. Tuy là con trưởng đích tôn Trấn Quốc Công phủ, việc hôn nhân thể qua loa, nhưng Giang Thừa Nhượng đối với vị hôn thê xuất thân danh môn này rất có hảo cảm. Bây giờ nghĩ lại, Nhị đệ tính tình nhạt nhẽo này của , cũng nên định thân.

      bữa cơm này, ngoại trừ hơi yên tĩnh chút, đúng là có hơi giống ngày thường. Có điều trong lòng những người ở đây đều có suy nghĩ riêng, chỉ có người cả ngày chỉ biết chơi, tính tình hoạt bát đầu óc mơ hồ chính là Giang Thừa Ngạn.

      Buổi tối Giang Diệu tắm rửa xong, ngồi ở giường nhỏ để Bảo Cân lau tóc, Bảo Lục giúp nàng bôi mỡ làm mềm da, thấy Kiều Thị vào.

      Kiều Thị cầm lấy khăn trong tay Bảo Cân, để hai người ra lui ra ngoài làm việc khác, tự mình lau tóc cho khuê nữ. Kiều Thị cúi đầu nhìn mái tóc dài đen nhánh ở trong cái khăn, sợi tóc mềm mại và sáng bóng, được chăm sóc rất tốt.

      Mà Giang Diệu, thấy mẫu thân mình nãy giờ gì, lúc này mới giọng hỏi: "Nương, hôm nay người đến đây, là có chuyện muốn với nữ nhi sao?"

      Đối với đôi mắt to trong suốt óng ánh nước của tiểu nương, Kiều Thị cười cười, làm bộ như vô ý : "Hôm nay con và Kim Nguyệt cùng nhau cúng Bồ Tát, còn có những nương nào khác nữa ?"

      Nghe Kiều Thị hỏi như vậy, Giang Diệu liền biết trong lòng mẫu thân mình bàn tính chuyện gì. Trước tiên mẫu thân nàng hỏi Nhị ca, mà lại tới chỗ nàng thăm dò ý tứ. Giang Diệu nghĩ, nếu hôm nay nàng đồng ý với Nguyệt, đem chuyện này cho mẫu thân nàng, tất nhiên nàng được làm được, nhưng tại, hình như nàng hay cũng quan trọng lắm.

      Giang Diệu thà : "Vốn là muốn gọi Tuyền tỷ tỷ, có điều Tuyền tỷ tỷ hôm nay rảnh."

      Ban đầu Kiều Thị suy đoán ra, bây giờ càng chắc chắc mấy phần -- xem ra đứa con thứ hai này của bà, xác thực coi trọng Kim Nguyệt nương kia.

      Quá trình Tiết Kim Nguyệt trưởng thành Kiều Thị tận mắt thấy, Kiều Thị cũng là tâm thích đứa này, nhưng đứa này tâm tư đơn thuần, lá gan có chút , trong ngày thường luôn rất sợ sệt con thứ hai của bà, như vậy chuyện hôm nay... Sợ là con trai của bà hung hăng chủ động. Trong lòng Kiều Thị có chủ ý là chuyện, nhưng ra tay hay lại là chuyện khác. Nếu con trai của bà lòng, là nam tử hán muốn chịu trách nhiệm, nên đem chuyện này cho bà, bà an bài chuyện cầu hôn.

      Nhưng nếu , vậy xác thực là có chuyện khác .

      Kiều Thị lại hỏi: "Hôm nay ở Pháp Hoa Tự, có những chuyện gì khác phát sinh nữa ?" Đứa con thứ hai của bà, yên lành, nếu như có chuyện gì kích thích nó, sao có thể làm ra chuyện như vậy?

      Giang Diệu lắc đầu cái.

      Nhìn khuê nữ ngơ ngác bày ra bộ dáng hoàn toàn biết chuyện gì cả, Kiều Thị cũng hiểu khuê nữ còn , đối với chuyện nam nữ hiểu lắm, cũng hỏi nhiều nữa, chỉ căn dặn khuê nữ nghỉ ngơi sớm chút.

      Nhưng Giang Diệu làm sao có thể ngủ được?

      Nàng ở giường nhỏ lăn qua lăn lại, hình ảnh Nhị ca nàng với Tiết Kim Nguyệt vào kiếp trước, và bộ dáng oan ức của Nguyệt hôm nay nàng nhìn thấy, đan xen vào nhau, làm Giang Diệu sầu đến lông mày liễu chau lại chặt.

      Sau lại nghĩ đến lúc nàng phái người giáo huấn Kỳ Trừng, bị Lục Lưu vừa vặn bắt được...

      Suy nghĩ hồi lâu, giang Diệu mới mơ mơ màng màng ngủ thiếp , lúc sau còn mơ thấy giấc mơ mà hai kiếp này nàng chưa từng mơ.

      Nàng mơ thấy hôm nay ở Pháp Hoa Tự, nàng ra ngoài tìm Kim Nguyệt, lúc bước tới sau núi giả, nhìn thấy cảnh Nhị ca bắt nạt Tiết Kim Nguyệt. Chỉ là hình như hai người phát ra nàng, vẫn tiếp tục. Nàng thấy có chút xẩu hổ, nên xoay người rời .

      ngờ quay người lại, liền nhìn thấy Lục Lưu đứng ở sau lưng nàng.

      Lục Lưu gương mặt tuấn tú mỉm cười, cúi đầu nhìn nàng, cầm tay chuỗi kẹo hồ lô, coi nàng thành tiểu hài tử sáu tuổi. Nàng muốn mình lớn rồi, lại thấy Lục Lưu dừng chút, ném kẹo hồ lô tay xuống, sau khắc, môi dần ép xuống, bộ tư thế muốn hôn miệng nàng.

      Lúc Giang Diệu tỉnh lại sống lưng chảy mồ hôi ròng ròng, sợ đến mức thở dốc từng hơi từng hơi.

      Bảo Cân bưng thau rửa mặt vào, nhìn nương nhắn giường, mặc bộ đồ ngủ màu ngọc lan, khuôn mặt nhắn hai gò má tròn tròn, mồ hôi trán chảy xuống cằm, vội hỏi: "Tiểu thư mơ thấy ác mộng ?"

      Đó là cái giấc mơ gì, đó chính là... Cái giấc mơ gì nha.

      Giang Diệu nỗ lực nghĩ nữa, nhưng trong đầu nàng hình ảnh càng ràng, ràng đến mức hầu như có thể nhận ra được hô hấp ấm áp của . Giang Diệu đưa tay vỗ vỗ xung quanh mặt mình, suy nghĩ nếu nằm mơ thấy loại giấc mơ như vậy, muốn mơ, cũng nên mơ tới Hoắc Nghiễn nha.

      Giang Diệu lắc đầu cái, nhìn bên ngoài trời sáng, nghe thấy hươu con kêu "ô ô" ở trong sân, mới : " có chuyện gì."

      Giang Diệu vừa rửa mặt xong, thời điểm lúc ăn sáng, Bảo Lục vui vẻ chạy vào, khuôn mặt tròn hàm chứa ý cười xán lạn ý cười, với Giang Diệu tin tức vừa mới hỏi thăm được.

      Con trưởng đích tôn Kỳ phủ là Kỳ Trừng, hôm qua lúc về được nửa đường, bị người đánh gãy hai chân.

      ---

      Mình cũng muốn mơ TAT
      kem_1010, TieuLinh8359, Happyanh66 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :