1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối_ Mạt Trà Khúc Kỳ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Suuuly

      Suuuly Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      1,049
      *Bắt nạt*
      -LL: ...vừa nãy, nam tử kia bắt nạt muội ?
      -DD: thực ra cũng phải bắt nạt muội, nhưng là 1 kẻ ngụy quân tử...
      - LL: vậy vì sao muội bắt nạt ?!
      - DD:... lừa tỉ muội tốt của muội... vậy nên... :th_67:
      - LL: nên muội vui ?
      - DD: chính là vậy
      - LL : ta khiến muội vui chính là bắt nạt muội
      - DD: người nào khiến muội vui chính là bắt nạt muội sao ?!?! ...vậy....
      :th_46::th_46:

    2. Nguyên Nguyễn

      Nguyên Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      98
      chị làm việc xâu lại còn bị bắt tại trận nữa chứ, thank kiu edit nhiều nhiều
      biu~biu~biu thích bài này.

    3. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      DD::yoyo26:
      LL: Lần sau cứ để bổn vương ra tay, muội ko cần làm bẩn tay mình đối phó với những tên như thế. Nhớ kỹ
      DD::yoyo42: huynh bá đạo. Bất qúa muội...muội...
      Suuulybiu~biu~biu thích bài này.

    4. Hiyoko

      Hiyoko Active Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      102
      " bắt nạt muội?" Chưa kịp làm j bị chị bắt nạt r. Vương gia nhà ta chưa gì bênh vợ r
      Thanks ad
      biu~biu~biu thích bài này.

    5. biu~biu~biu

      biu~biu~biu Well-Known Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      5,093
      Đoản của 2 nàng @Suuuly @HHONGMINH dễ thương quá :yoyo45::yoyo45::yoyo45:

      Chương 55.1

      Editor: Biuti

      Giang Diệu ngơ ngác nhìn nam nhân trước mặt, sau khi phản ứng lại, lỗ tai có chút nóng, nhất thời biết nên trả lời thế nào -- nếu là Kỳ Trừng bắt nạt nàng, vậy hỏng mất danh dự nương; nhưng nếu có, yên lành, nàng phái thị vệ trong phủ đánh người ta, có vẻ nàng giống như là nữ tử bưu hãn. Hai gò má nàng tròn tròn, cắn cắn môi, do dự : "Cũng phải bắt nạt ta, chỉ là... Chỉ là có chuyện tình khác."

      Nàng điềm nhiên trả lời, làm cho Lục Lưu hơi kinh ngạc. Vốn dĩ hỏi câu này thích hợp cho lắm, nhưng ra khỏi miệng, cũng có cách nào thu hồi. là người thích cười, dù trời ban cho tuấn mỹ, cộng thêm những năm này có đủ loại danh tiếng xấu, nên rất ít người muốn thân cận , càng miễn bàn chuyện phiếm giống như tại. nay nhìn tiểu nương trước mặt, khó khăn lắm nàng mới thả lỏng, giờ lại bày ra bộ dáng câu nệ, vẻ mặt thoáng dịu dàng chút. Còn chuyện vừa rồi, nàng muốn , cũng miễn cưỡng.

      Lục Lưu gật đầu, đáp: "Mới đây tới bữa trưa rồi, cơm chay ở chỗ Nguyên Ấn Đại Sư tệ, nếu như ngươi chưa từng ăn, cùng với bản vương tới đó ."

      Giang Diệu thấy Lục Lưu đề cập tới chuyện đó nữa, vẻ mặt tự nhiên cũng dịu chút, đến khi nghe như thế, nhíu nhíu mày lại, sau đó lại cân nhắc phen, mới đáp: "Vương gia, năm sau, ta mười ba."

      "... Ừ?"

      Lục Lưu nhìn nàng, ra hiệu nàng tiếp tục .

      Giang Diệu nghiêm túc tiếp: "Hồi đó quen biết với Vương gia, ta chỉ mới sáu tuổi, nên cho dù có nhiều quy củ như vậy, Vương gia muốn mời ta ăn cơm, tất nhiên có gì. Nhưng hôm nay..." Nàng rất nhanh mười ba tuổi, cũng chính là đại nương, nhưng người gọi là Lục Lưu trước mắt, giống như xem nàng là đứa bé, hoàn toàn có ý thức đến nam nữ khác biệt. Thân phận của quan trọng, nhưng là nam nhân, cho dù nàng biết quy củ, cũng nên ràng tránh hiềm nghi đạo lý.

      Lục Lưu giống như là hiểu. rũ mắt suy nghĩ xâu xa trong chốc lát, sau đó lẳng lặng nhìn nàng, như có điều suy tư : "Bản vương hiểu rồi." xong, lại nhìn về Lục Hà phía sau ra lệnh: “Ngươi thay bản vương đưa Giang nương trở về.”

      Lục Hà định tiến lên, Giang Diệu lại khéo léo từ chối: "Vương gia cần phiền phức như thế, vài bước liền đến phòng khách." Hai gò má nàng lên tia mỉm cười, cử chỉ khéo léo nhã nhặn, nàng hơi quỳ gối hành lễ, sau đó dẫn theo hai nha hoàn của mình trở lại.

      Lục Lưu nhìn bóng lưng tiểu nương xa, thoáng cúi đầu, bàn tay nắm chặt lúc này mới mở ra.

      Lòng bàn tay là con châu chấu vừa được bện rất tốt, sinh động hoạt bát, trông rất sống động.



      Trong phòng khách, trước tiên Giang Diệu tới gian phòng của Tiết Kim Nguyệt. Bên trong, nha hoàn Hương Nhuỵ của Tiết Kim Nguyệt ra ngoài múc nước, thấy Giang Diệu vào vội vàng hành lễ: "Giang nương."

      Giang Diệu gật đầu vào, thấy Tiết Kim Nguyệt ngồi ở giường lót nệm mềm mại đặt trước cửa sổ, hai tay đặt đầu gối, đẩu rũ xuống, bả vai khẽ run, giống như là nàng ấy khóc. Giang Diệu lại nghĩ đến Kỳ Trừng lúc trước, vội vàng bước qua, nắm tay Tiết Kim Nguyệt, khẩn cấp hỏi: "Kim Nguyệt, có chuyện gì?" Nàng thấy Tiết Kim Nguyệt lời nào, trong lòng sốt ruột đến hỏng rồi, khắc (1) sau, lại thấy nàng ấy ngẩng đầu lên, đôi mắt to khóc đến đỏ bừng, khóc đến trang dung hoa loạn.

      (1) khắc: 15 phút

      Dung mạo này ngược lại là thứ yếu, điều Giang Diệu quan tâm là bờ môi sưng đỏ của nàng kìa.

      Tim Giang Diệu nhất thời co rút lại, "... Là Kỳ Trừng bắt nạt tỷ?"

      Nhắc đến Kỳ Trừng, Tiết Kim Nguyệt vội vàng lắc lắc đầu, giải thích: " phải Kỳ biểu ca, Kỳ biểu ca biết..." Giống như là nghĩ tới điều gì, Tiết Kim Nguyệt lập tức còn sức lực, chỉ bất an nắm hai tay, lẩm bẩm , " phải ."

      phải Kỳ Trừng. Giang Diệu nhìn tiểu nương bị bắt nạt trước mắt, lại nhìn phản ứng tại của nàng ấy, lập tức hiểu ràng -- nàng ấy phải bị Kỳ Trừng bắt nạt, là bị Nhị ca nàng bắt nạt.

      Giang Diệu hiểu rằng, quan tâm Kim Nguyệt bị ai bắt nạt, nhưng nàng thân là biểu muội, tất nhiên phải che chở nàng ấy mới đúng, có điều người đó lại là Nhị ca nàng, nhớ tới tình huống nàng ấy làm Nhị tẩu của nàng kiếp trước, tâm trạng nhịn được có chút vui mừng. Nhưng mà, nhìn thấy Kim Nguyệt oan ức, nàng lại cảm giác mình quá ích kỷ, nhịn được thầm khinh bỉ mình phen.

      Giang Diệu do dự lúc, giọng : "Nhị ca huynh ấy... Huynh ấy hôn miệng tỷ?"

      Tiểu nương đau lòng, lại nghe lời này của Giang Diệu, chợt ngẩng đầu nhìn nàng chằm chằm, ánh mắt hơi kinh ngạc. Cũng khó trách Tiết Kim Nguyệt ngạc nhiên, Giang Diệu so với nàng ấy hơn hai tuổi, trong ngày thường cũng thấy nàng bàn luận tới công tử nhà nào, dù có Hoắc Nghiễn hơi thân cận với nàng , nhưng khi nàng ấy nhắc đến Hoắc Nghiễn lại thấy nàng có vẻ mặt thẹn thùng. Vốn dĩ nàng ấy tưởng rằng nàng biết, vào lúc này lại nghe nàng ‘lẫm lẫm liệt liệt’ ra hai chữ "Hôn môi", Tiết Kim Nguyệt mắc cỡ làm gò má đỏ chót trận.

      ra Giang Diệu đúng rồi. ngờ Nhị biểu ca lạnh lùng lại đáng sợ của nàng ấy lại, lại dám hôn nàng. Nhớ tới chuyện mới vừa rồi, nàng bị nam nhân đặt sau núi giả, bị mãnh liệt hôn môi cho nàng kháng cự, trong lòng Tiết Kim Nguyệt cực kỳ hoảng sợ. Trước giờ nàng chưa từng thấy dáng vẻ đó của Nhị biểu ca, giống như là muốn nuốt luôn nàng vào bụng.

      tại trong phòng chỉ có hai người các nàng, sau khi bọn nha hoàn mang nước nóng đến, đều rất thức thời luo ra ngoài. Giang Diệu nhìn bộ dáng chị dâu Tiết Kim Nguyệt bị ủy khuất, liền tự mình vắt khăn tay lau mặt cho nàng ấy, an ủi: "Chuyện này do Nhị ca ta làm được nhiều, lát nữa ta bảo huynh ấy xin lỗi tỷ, có được ?" Quả nàng rất muốn nhìn thấy Nhị ca ra tay mang chị dâu về nhà, nhưng hành động này cũng hơi bị quá, lỡ như dọa tiểu nương nhà người ta sợ rồi làm sao bây giờ?

      Giang Diệu cẩn thận từng li từng tí thay Tiết Kim Nguyệt lau mặt, gần đến bờ môi nàng , ban đầu là đôi môi óng ánh nước nộn nộn, đều bị hôn đến sưng lên, trong lòng cũng nhịn được mắng vài câu.

      Lại nghe Tiết Kim Nguyệt kiên định lắc đầu, : ", muốn." Tiết Kim Nguyệt khẩn trương nắm tay Giang Diệu, vội vã cuống cuồng , "Diệu Diệu, chuyện này muội được . Cũng đừng hỏi Nhị biểu ca, càng được cho bất luận người nào."

      Đôi mắt Tiết Kim Nguyệt chứa lệ long lanh, vẻ mặt cũng rất nghiêm túc.

      Giang Diệu nhìn thấy vẻ mặt này, trong lòng liền hiểu . Chuyện ngày hôm nay, là ca ca của nàng bắt nạt người ta trước, nếu như Nhị ca xin lỗi, song bị mẫu thân biết được, lấy theo tính tình bà ấy, nhất định mạnh mẽ giáo huấn Nhị ca phen, sau đó tới cửa cầu hôn. Kim Nguyệt cho nàng , chấp nhận nuốt giận vào bụng, cũng bởi vì nàng ấy hiểu rằng khi chuyện này làm lớn, nàng ấy phải gả cho nàng Nhị ca. Mà quan trọng là nàng ấy muốn.

      Giang Diệu chớp chớp mắt hỏi: "Kim Nguyệt... Tỷ ghét Nhị ca ta lắm sao?"

      Tiết Kim Nguyệt biết, nàng ấy với Giang Diệu là biểu tỷ muội, nhưng Giang Diệu cũng là muội muội của Nhị biểu ca, quan hệ hai người giống nhau. Lúc này Tiết Kim mới trả lời: "Diệu Diệu, kỳ thực ta biết, Nhị biểu ca là người tốt, hôm nay... Hôm nay nhất định do quá tức giận, cho nên mới..."

      "Tỷ chọc Nhị ca ta tức giận?"

      " phải." Tiết Kim Nguyệt xong lại gật đầu cái, "Nhưng cũng chắc." Nàng đối với con mắt nghi hoặc của Giang Diệu, đơn giản kể lại chuyện tình hôm nay, toàn bộ đều cho Giang Diệu nghe.

      Hôm nay lúc Tiết Kim Nguyệt ở trong phòng nghỉ ngơi, Kỳ Trừng lại hẹn nàng ra ngoài dạo chút. Tiết Kim Nguyệt vốn có hảo cảm với vị biểu ca này, hơn nữa ngày sau hai người cũng là phu thê, tự nhiên lý do gì phải từ chối. Khi hai người tới chỗ sau núi giả, đột nhiên Kỳ Trừng muốn hôn nàng. Vào lúc này, biết Giang Thừa Hứa ở đâu xông ra, hai lời trực tiếp đánh Kỳ Trừng hai quyền, Kỳ Trừng vội vàng bỏ chạy, Tiết Kim Nguyệt oán Giang Thừa Hứa vô duyên vô cớ đánh người khác, kết quả bị Giang Thừa Hứa tức giận đặt ở núi giả hôn trận.

      Tuy Tiết Kim Nguyệt khá đơn giản, nhưng Giang Diệu vẫn hiểu được đại khái việc, có thể làm cho Nhị ca nàng tức giận, chắc hẳn cái tên Kỳ Trừng kia làm ra chuyện gì rất vô liêm sỉ, mà Kim Nguyệt cũng là người hồ đồ.

      Giang Diệu : "Vậy nếu như thế, hôm nay mà có Nhị ca ta, Kỳ Trừng khi dễ tỷ.”

      Hai tay Tiết Kim Nguyệt quấn quýt lại vào nhau, tất cả đều hết ra, trông giống như đây phải chuyện gì thẹn thùng, nàng ấy đáp: " như thế cũng sai, nhưng Kỳ biểu ca làm gì với ta, hơn nữa nhị biểu ca mới..."

      Giang Diệu hiểu . Cuối cùng Kỳ Trừng khi dễ nàng ấy thành công, ngược lại để cho Nhị ca nàng bắt nạt, lại, vẫn là Nhị ca nàng chiếm tiện nghi nha. Vào kiếp trước nàng biết Kỳ Trừng tốt, nên thiên vị Nhị ca; nhưng tại trông thấy Nguyệt như vậy, nàng lại thiên vị Kỳ Trừng. Giang Diệu cũng tốt cho Nhị ca nàng, dù sao cũng là Nhị ca bắt nạt người khác.

      Nàng : "Vậy tỷ đừng nóng giận, ta thay Nhị ca xin lỗi tỷ, có lẽ phần lớn huynh ấy, là sợ tỷ bị Kỳ Trừng bắt nạt, cho nên mới..."

      Tiết Kim Nguyệt gật đầu, lẩm bẩm câu: "Mới phải đâu..." Trong đầu, đột nhiên nhớ tới Giang Thừa Hứa xanh mặt, nắm cổ tay của nàng nàng là người biết xấu hổ. Nàng cũng ngờ Kỳ biểu ca như vậy, nếu như biết Kỳ biểu ca muốn hôn nàng, hôm nay nàng cũng ra đó đâu. cảm thấy nàng là nương biết xấu hổ, vậy còn hôn nàng làm gì?

      Tiết Kim Nguyệt càng nghĩ càng oan ức, lại mếu máo muốn khóc, đến nỗi con mắt ửng hồng, với Giang Diệu: "Diệu Diệu, muội phải đồng ý với ta, chuyện này cho bất luận người nào biết. Ta muốn gả cho Nhị biểu ca, chuyện này ai biết, qua mấy ngày sao nữa." Nàng sợ Giang Diệu giúp đỡ Nhị ca mình, tức giận , "Muội phải bảo đảm cơ.”

      Giang Diệu vội hỏi: "Được rồi, ta bảo đảm là được chứ gì?" Nàng nhìn Tiết Kim Nguyệt nín khóc mỉm cười, than thở, "Kỳ thực nha, ta rất muốn tỷ làm Nhị tẩu của ta, Nhị ca ta cũng rất tốt mà..." Nhìn khuôn mặt của Tiết Kim Nguyệt rủ xuống, Giang Diệu vội vàng , "Được được được, ta nữa. Tỷ chịu gả, ta cũng miễn cưỡng."

      Dù sao đến nước này, nàng có thể miễn cưỡng cái gì đây. Kim Nguyệt chịu gả, chuyện này, người gấp phải nàng, mà là Nhị ca nàng mới phải. Cũng chiếm tiện nghi tiểu nương nhà người ta, nhưng nghĩ biện pháp dụ dỗ người ta hài lòng, chỉ biết dùng sức mạnh, vậy nàng giúp Nhị ca nàng nữa đâu.

      Sau khi Tiết Kim Nguyệt trang điểm lại xong xuôi, ngoại trừ con mắt có hơi hồng hồng, đúng là nhìn ra những thứ khác, mà cánh môi tô lên chút son, còn nhìn chút sưng đỏ nào.

      Hai người chuẩn bị trở về, cho đến khi nghe được tin tức Kỳ Trừng trở lại, Giang Diệu cũng cảm thấy kinh ngạc. Hôm nay Kỳ Trừng bị đánh, cũng bởi vì nổi lên sắc tâm, nếu như truy cứu chuyện này lên, thanh danh của cũng bị hủy hết, hôm nay cắn gãy răng cũng chỉ có thể giữ trong bụng, chuyện thế này thể làm ầm lên được.

      Mà Tiết Kim Nguyệt, vốn dĩ nàng ấy rất quan tâm Kỳ Trừng, nhưng hành động hôm nay của Kỳ Trừng, cũng làm nàng ấy sinh ra mấy phần thoải mái, cho nên mới hỏi nhiều chuyện liên quan tới Kỳ Trừng, sau này cũng dám đơn độc cùng gặp mặt.
      kem_1010, TieuLinh8359, Happyanh70 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :