1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối_ Mạt Trà Khúc Kỳ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Mê Mê

      Tiểu Mê Mê Well-Known Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      3,233
      Chương 23.2 : Hoắc Nghiễn
      Editor: Mê Mê

      Lương Thanh Huyên cũng nhận được thiếp mời của Vệ Bảo Linh. Hôm nay đến dự sinh nhật lại ngoài ý muốn thấy được Giang Diệu có chút vui vẻ, mỉm cười chào hỏi.


      Kiều thị cùng Lan thị mặc dù có chút khúc khúc mắc nhưng Giang Diệu lại cảm thấy hề có thành kiến gì với Lương Thanh Huyên. Nhìn nàng ngại ngùng như vậy có chút buồn cười, cũng thèm so đo, liền chạy đến bên cạnh Lương Thanh Huyên, nghiêng đầu gọi tiếng: “ Huyên biểu tỷ”.


      Lương Thanh Huyên tinh tế đánh giá Giang Diệu, nụ cười càng thêm rực rỡ, đáp lời: “ Lần trước ở trong cung có cơ hội để chuyện nhiều với muội”. xong lại vươn tay kéo Giang Diệu ngồi xuống cạnh mình, sau đó lại xoa xoa gương mặt bầu bĩnh của nàng, tiếp: “ Lúc trước muội quá gầy, nhưng bây giờ có da có thịt như vật, là đáng !”. Nụ cười của Lương Thanh Huyên chút giả dối, thái độ với Giang Diệu vô cùng thân mật, vì chuyện của mẫu thân mà lại ghét lây sang mẹ con Kiều thị.


      Những tiểu thư hợp tính nhau liền tụ thành từng nhóm , vui vẻ cười đùa. lát sau nha hoàn áo xanh vào, ghé tai biết gì với Vệ Bảo Linh mà chỉ thấy nàng ta tít mắt cười, sau đó nàng quay đầu với mọi người: “ Biểu ca và Biểu tỷ của ta đến, ta ra ngoài chút, mọi người cứ tự nhiên”.


      biết vị biểu ca biểu tỷ nào của Vệ Bảo Linh đến, nhưng nhìn khuôn mặt rạng rỡ của nàng mọi người đều ngầm hiểu, nhất định đó chính là Cửu công chúa cùng Thập Nhất hoàng tử.

      Thập Nhất hoàng tử cưng chiều Vệ Bảo Linh đều là chuyện ai ai cũng biết, những tiểu thư hơi lớn tuổi cũng ngầm đoán ra nhân duyên hôn trong mối quan hệ này. Thanh mai trúc mã, biểu huynh biểu muội thương nhau sau này kết đôi cũng phải là chuyện hiếm thấy, chừng ngày sau Vệ Bảo Linh còn là hoàng tử phi của Thập Nhất hoàng tử. Cũng bởi vậy, thân phận của Vệ Bảo Linh càng làm cho nhiều người ước ao.


      Vệ Bảo Linh nhanh chân chạy ra đón người.


      Giang Diệu nghiêng đầu ngắm nhìn mọi thứ xung quanh bỗng nhiên phát Hoắc Vi ngồi ở đối diện có chút mất tập trung.


      Hoắc Vi cùng Hoắc Tuyền là hai đường tỷ muội nên có dung mạo giống nhau đến mấy phần, chỉ là vẻ đẹp của Hoắc Tuyền là vẻ đẹp long lanh ngây thơ, còn với Hoắc Vi là dịu dàng nhã nhặn.


      Nhìn Hoắc Vi đnag thất thần, Giang Diệu bất giác nhớ lại những chuyện ở kiếp trước.


      Đời trước, nàng và Hoắc Vi đều có nhiều giao tình, chỉ là tên tuổi Hoắc tiểu thư đoan trang hiền dịu nàng vẫn nhớ . Khi đó, Thập Nhất hoàng tử đăng cơ Hoắc Gia chính là gia tộc có công đầu tiên, liền định thân Hoắc Tuyền cho Thập Nhất hoàng tử chỉ đợi nàng cập kê liền xuất giá vào cung, ở thời điểm đó, địa vị của Hoắc gia phải bước lên mây. Cũng vào lúc đó, chi thứ hai Hoắc Vi cũng đến tuổi cập kê nên tự nhiên cũng thành hòn ngọc quý để những gia tộc khác cố gắng tranh giành nhằm củng cố mối quan hệ, mà cách tốt nhất chính là cưới nàng cho nhi tử của bọn họ. Nhưng hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, biết bao công tử danh gia vọng tộc đến hỏi cưới nhưng Hoắc Vi lại chịu ai.


      Thời gian chầm chậm trôi qua, lời đồn Hoắc Vi tiểu thư chịu lấy chồng vang xa khắp cả Vọng thành, ai cũng đều nghi ngờ, làm gì có nữ tử nào lại chịu lập gia đình?


      Sau đó lại biết từ đâu truyền ra tin tức, Hoắc Vi thực ra ái mộ Tuyên Vương Lục Lưu, chờ đợi người trong lòng đem kiệu đến rước về Vương phủ.


      Hoắc Vi chậm chạp gã, Lục Lưu lại toàn tâm toàn ý lo lắng cho triều đình, mãi cưới vợ, hai chuyện này liên kết với nhau, hầu hết mọi người đều cảm thấy có chút đúng, hóa ra hai người này có tư tình với nhau, chờ đợi ngày lành tháng tốt kết làm phu thê.

      Nhưng thời gian cứ thế trôi qua, Hoắc Vi sắp thành thiếu nữ lỡ , còn Lục Lưu vẫn mãi quan tâm đến chuyện phụ trợ Cảnh Hoài đế, câu chuyện tình này từ miệng mọi người lại trở thành thần nữ hữu tâm tương vương mộng, nữ nhân có ý nhưng nam nhân lại vô tình.


      Giang Diệu nghe những chuyện bát quái như thế cũng hề có hứng thú, nhưng nghe nhiều cũng vô tình có chút để tâm. Bây giờ nhìn lại Hoắc Vi thất thần có chút tỉnh ngộ, phải chăng khi nghe thấy Thập Nhất hoàng tử và Cửu công chúa đến, mà Lục Lưu lại có giao tình với hai người này nên có lẽ cũng theo, cho nên mới….


      Nghĩ đến tình huống như vậy, Giang Diệu lại len lén nhìn Hoắc Vi.


      Hoắc Vi khép mi mắt, hai tay đặt lên đầu gối, dường như cảm giác được có người nhìn mình ngẩng đầu lên, vô tình chạm phải đôi con ngươi trong suốt của tiểu nữ oa xinh đẹp. Dường như cảm thấy tâm của mình bị người khác nhìn thấu, Hoắc Vi ngượng ngùng, đôi gò má đỏ hồng, lại rũ đầu tránh đôi mắt của Giang Diệu.


      Mến mộ thầm đều là những xúc cảm thường tình của con người, Giang Diệu kiếp trước mặc dù biết đến tình nhưng những thay đổi biến hóa về cảm xúc của tiểu nương mười hai tuổi nàng vẫn có, nên liền hiểu được tâm tình giờ của Hoắc Vi.


      Nhưng Giang Diệu vẫn hiểu tại sao Lục Lưu mãi vẫn vô tình với Hoắc Vi như vậy. Nàng ta có dung mạo xinh đẹp, gia thế càng cần phải bàn đến, chỉ với danh tiếng biểu tỷ của Hoàng hậu dư sức ngồi ngôi vị Tuyên Vương phi. Mà Lục Lưu lúc đó cũng hai mươi bốn tuổi lại chẳng hề đề cập đến chuyện hôn , là vô cùng kì quái.


      Giang Diệu chống cằm, nhíu mày suy tư, nhớ đến thái độ của Lục Lưu đối với mình thân thiết lại liên hệ với Lục Lưu gần nữ sắc của kiếp trước vẫn chẳng thế nào suy đoán được.


      Bỗng nhiên, đôi con ngươi của Giang Diệu trợn to.


      Nếu Lục Lưu gần nữ nhân, chịu cưới vơ, phải chăng là do cái người ta hay là vấn đề sinh lý, vốn dĩ “ được”?


      -----------------------Ta là đường phân cách Lục Lưu tức ói máu---------------------------------------


      lúc Giang Diệu vẫn còn đắm chìm trong suy nghĩ về Lục Lưu mấy nha hoàn Vệ phủ bưng nước trà cùng các loại điểm tâm ngọt đến.


      Bỗng chốc trong căn phòng phảng phất vô số mùi thơm hòa quyện với nhau. Trong các khay đều có nhiều loại trà nổi danh Vọng thành, như Thái Ngọc trà, Hương Lộ trà,…đều là những danh trà nổi tiếng.


      Bọn nha hoàn bưng mấy khay bạc tinh xảo đến trước mặt các vị tiểu thư, khay có đặt bình sứ được chạm khắc tinh xảo, bên trong bình sứ có đựng các loại búp hoa của những loài hoa có hương thơm thanh nhã thường dùng để pha chung với trà, nhằm tạo nên hương vị thích tùy theo sở thích của từng người.


      Thí dụ như Ám Hương, tên như ý nghĩa, đó chính là trà pha chúng với búp hoa mai. Khi hoa mai vẫn chưa nở rộ đem những búp hoa mọc ở đầu cành hái xuống, sau đó lại ủ trong bình kín, đợi qua thơi gian những búp hoa đó trở thành hương liệu đặc biệt dùng để pha trà uống.


      Lương Thanh Huyên thích nhất là mùi hương hoa mai, liền chọn hoa mai để pha trà.


      Nha hoàn lấy vài búp hoa từ trong bình sứ thả xuống chén trà, sau đó mới dùng bình trà nóng bên cạnh đổ xuống chén. Búp hoa đụng đến nước nóng liền nổi lên mặt nước, màu hoa vàng nền nước trong, hình ảnh vô cùng diễm lệ và long lanh, đẹp sao tả xiết. Lại thêm hương hoa nhàng phảng phất, vấn vương nơi chóp mũi càng làm cho tâm trạng con người trở nên bình thản và ấm áp.


      Lương Thanh Huyên nâng chén trà nhấp ngụm , lại quay đầu hỏi: “ Diệu Diệu muốn uống gì?”.


      Giang Diệu thuộc kiểu người thích uống nước trà, lại càng biết thưởng thức hương vị của từng loại trà. Nghe Lương Thanh Huyên hỏi như vậy chỉ tùy ý để nha hoàn pha chén trà, đôi mắt to lại vô tình bị dĩa bánh mạch nha tẩm mật ong bên cạnh hấp dẫn.


      Mẫu thân Kiều thị của nàng ngoại trừ thích pha chế hương liệu còn rất thích việc tự tay làm những món bánh ngọt tinh xảo. Ở kiếp trước, mẫu thân tự tay dạy nàng món bánh mạch nha tẩm mật ong này, món điểm tâm này mặc dù nhìn cầu kì nhưng việc chế biến lại hề phức tạp. Đầu tiên phải làm phần nhân mạch nha ở bên trong trước, sau đó tạo hình đóa hoa cho phần vỏ bánh bên ngoài tùy theo loài hoa thích mà chọn khuôn. Khi hoàn thành hai phần nhân và vỏ lại đem bánh ủ vào tráp đựng lớn, đợi qua vài ngày phần nhân mạch nha bên trong chảy ra, thấm vào vỏ bánh, đem lại mùi vị đặc trưng. Sau khi ủ xong lại quét thêm lớp mật ong mỏng bên ngoài vỏ bánh, mùi mật ong ngọt ngào hòa quyện cùng với vị bánh thơm ngon đặc biệt quyến rũ khứu giác cùng vị giác của mọi người, lại thêm phần tạo hình tinh xảo, đây chính là món điểm tâm rất được các tiểu thư gia đình quý tộc ưa chuộng.


      Giang Diệu uống ngụm trà, hương vị đậm đà cùng vị rượu nhàn nhạt vẫn còn lưu lai nơi đầu lưỡi, kèm theo hương thơm thanh nhã ngọt ngào của hoa Hải đường liền biết Hiểu Mai pha cho mình loại hoa gì.


      Hiểu Mai đứng bên cạnh mỉm cười lên tiếng hỏi: “ Tiểu thư có biết đây là trà gì ?”.


      Giang Diệu cười tủm tỉm, gật gật đầu , lên tiếng trả lời: “ Muội biết”. Đây là trà Ngưng Nhã cùng hoa Hải đường ủ trong rượu. Vị rượu mát lạnh hòa quyện cùng vị trà thanh khiết, mặc dù hoa được ủ cùng rượu nhưng lại hề mang mùi thơm nồng của rượu, vẫn giữ lại được mùi hương nhàng đặc trưng của loài hoa. Còn trà Ngưng Nhã là loại trà được phụ mẫu rất ưa thích nên Giang Diệu cũng có chút nhận thức với vị trà nổi danh này.


      Lại như sực nhớ tới chuyện gì, Giang Diệu lên tiếng hỏi Hiểu Lan: “ Cái hộp quà của muội đâu rồi?”.

      Hiểu Lan nhìn Hiểu Mai đnag đứng bên cạnh, nhớ đến hộp quà của tiểu thư định tặng cho Vệ tiểu thư giật mình, lúc này mới kêu lên tiếng rồi hoảng loạn trả lời Giang Diệu: “ Lúc nãy nô tỳ để Trường Phúc cầm giúp nhưng lại quên lấy về”.


      Trường Phúc là gã sai vặt bên cạnh Giang Thừa Hứa.


      Hiểu Lan tự trách: “ Để nô tỳ qua chỗ của Nhị công tử lấy về cho tiểu thư”.


      Quà sinh nhật mà Giang Diệu định tặng cho Vệ Bảo Linh là do chính tay Kiều thị tự mình chọn. Giang Diệu nghe Hiểu Lan xong cũng trách cứ gì, lại thêm ngồi đây có chút phiền chán lên tiếng : “ Muội muốn thìm Nhị ca có chút chuyện, để muội tự lấy vậy”.


      Giang Diệu đứng dậy, nhìn Hoắc Tuyền cùng với những người ngồi đó tiếng, lại hỏi Tiết Kim Nguyệt có muốn cùng hay . Tiết Kim Nguyệt cắn bánh hoa hồng đầy cả miệng tiện trả lời, chỉ lắc đầu như trống bỏi, tất nhiên là nàng ngốc mà tìm cái nhị biểu ca lạnh lùng kia rồi.


      Giang Diệu cũng miễn cường nàng, xoay người tự mình đến tiền viện để tìm Giang Thừa Hứa.


      Nơi này ngoại trừ những tiểu nữ oa tầm tuổi với Giang Diệu còn có những vị tiểu thư cũng sắp đến tuổi cập kê, nên Giang Thừa Hứa tiện ở lại để chăm sóc cho muội muội. riêng gì Giang Thừa Hứa, những vị công tử gia môn khác nếu như cùng muội muội đến làm khách Vệ gia cũng đều tập trung tán gẫu ở tiền sảnh, thích hợp để đến nơi khuê phòng của nữ tử. Nhưng dù sao Giang Diệu cũng chỉ là sáu tuổi, chẳng ai chuyện nam nữ với đứa bé, nên nàng đến tiền sảnh để tìm ca ca, cũng chẳng có gì là hợp lý.


      Giang Diệu tìm Giang Thừa Hứa, vừa rẽ qua hành lang gấp khúc liền vô tình đụng phải thiếu niên mang cẩm bào màu thiên thanh, đó chính là Hoắc Nghiễn.


      Hoắc Nghiễn nhìn thấy tiểu nữ oa khả ái bổ nhào vào lòng mình thoáng nở nụ cười nhã nhặn, hô lên tiếng: “ Diệu Diệu”.


      Giang Diệu ngẩng đầu ngắm nhìn vị thiếu niên tầm mười tuổi trước mắt, bất giác nhớ đến kiếp trước. Ngoại trừ Lục Hành Chu Hoắc Nghiễn cũng có tình ý đối với mình.


      Hoắc Nghiễn là đại nam nhân văn võ song toàn, giơ tay nhấc chân đều vô cùng nhã nhặn ôn hòa, đối với những người xung quanh đều dùng thái độ nhàn nhạt thân thiết. Nhưng biết vô tình hay cố ý, hầu hết những lúc khi nàng cùng gặp mặt nhau, gương mặt bạch ngọc của luôn lên hai rạng mây hồng khả nghi, trông rất buồn cười.


      Sau khi nàng cùng Lục Hành Chu định xong hôn ước Hoắc Nghiễn mới bày tỏ tình cảm của mình. Nàng tuy thích Hoắc Nghiễn, nhưng lòng hư vinh của nương có người thầm mến khiến nàng khỏi cao hứng thời gian, lại thêm bạn bè vốn có bao nhiêu nên khi nghe Hoắc Nghiễn tỏ tình, nàng rất vui vẻ.


      Mà khi đó, nàng cũng từng cân nhắc lựa chọn giữa Hoắc Nghiễn và Lục Hành Chu. Hoắc Nghiễn mặc dù xét về mọi phương diện đều nổi trội hơn Lục Hành Chu rất nhiều nhưng lại ít khi tiếp xúc, thể so sánh với Lục Hành Chu là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên. Nên sau hồi suy nghĩ, nàng liền quyết định từ chối tình cảm của , nếu như bản thân thể cho người ta cơ hội cần phải dây dưa , vừa tránh tổn thương vừa làm chậm trễ việc chung thân đại của đời người, biết đâu sau này lại gặp được vị nương làm động tâm sao.


      Nhưng có điều khiến Giang Diệu nhìn Hoắc Nghiễn với con mắt khác, đó chính là Lục Hành Chu say mê Tạ Nhân, nhưng Hoắc Nghiễn tuyệt đối . Bởi vậy lúc này khi nghe Hoắc Nghiễn thân mật gọi tên mình, Giang Diệu cũng mỉm cười nhìn , khoe ra cái lỗ hổng hàm răng: “ Hoắc ca ca”.


      thanh mềm mại của tiểu nữ oa như đánh thẳng vào nội tâm yên bình của , gợn lên vài cơn sóng nhấp nhô. Hoắc Nghiễn nhìn bé con nở nụ cười rạng rỡ, tuy rằng thiếu mất cái răng cửa nhưng lại vô cùng đáng . Có những lần tình cờ gặp nhau vào dạo trước, nàng đều cố gắng né tránh, còn tưởng mình vô tình làm ra chuyện gì trêu chọc đến muội muội này, làm nàng vui. Nhưng bây giờ lại thấy nàng nở nụ cười như ánh nắng mặt trời mà gọi mình là ca ca, trong lòng rất thoải mái.


      Hoắc Nghiễn lại ôn nhu hỏi Giang Diệu định đâu.


      Giang Diệu ngây thơ trả lời: “ Muội muốn tìm Nhị ca”.


      Hoắc Nghiễm mỉm cười, : “ Cũng đúng lúc, vậy để huynh dắt muội ”. xong liền thuận thế nắm lấy bàn tay bé của Giang Diệu.


      Bàn tay mềm mại của tiểu nữ oa như có xương, nhưng có lẽ bởi vì từ ốm yếu, nên có hơi chút lành lạnh, phải là độ ấm như những người bình thường. Hoắc Nghiễn cũng biết thể chất nhiều bệnh của Giang Diệu, có đôi lúc tình cờ gặp mặt nàng, đều nhìn thấy gương mặt tái xanh cùng đôi gò má hốc hác của nàng. Muội muội của đều chơi cùng những tiểu nương khác ở trong sân, nào là đá cầu, nào là nhảy dây, nhưng duy nhất chỉ có nàng vì thân thể tốt nên đều ngồi trong đình nhìn bọn họ với ánh mắt ước ao. Có lẽ Giang Diệu mãi mãi biết được, đôi mắt vị thiếu niên ấy lúc nhìn nàng, có bao nhiêu đau xót, có bao nhiêu thương.


      Giang Diệu có chút tự nhiên khi thân cận với nam nhân khác ngoài cha và các ca ca, nhưng hôm nay nàng chỉ là sáu tuổi cùng Hoắc Nghiễn mới mười tuổi, cả hai đều là lứa tuổi chưa có nhiều suy nghĩ sâu xa. Nếu như bây giờ Hoắc Nghiễn đối với mình nhiệt tình mà mình lại so đo có hơi thất lễ.


      Giang Diệu suy tư hồi, cảm thấy chuyện này cũng có gì xấu nên ngửa đầu nhìn vị thiếu niên bên cạnh, mỉm cười rạng rỡ: “ Diệu Diệu cảm ơn Hoắc ca ca”.


      Tiểu nương ngoan ngoãn để tay bé vào lòng bàn tay của mình, Hoắc Nghiễn cảm thấy rất hài lòng, bỗng dưng trong đầu thoáng qua tia ý nghĩ. Bé con đáng này, nhất định bảo vệ nàng, chăm sóc nàng, coi nàng như muội muội ruột thịt mà thương.

      Hai người vừa vừa chuyện vui vẻ, Giang Diệu ngước mắt nhìn nụ cười sáng chói của Hoắc Nghiễn, bỗng nhiên nụ cười của chợt tắt . Giang Diệu cảm thấy có gì đó đúng, vừa xoay mặt nhìn theo ánh mắt của Hoắc Nghiễn trông thấy thiếu niên với vẻ mặt lạnh lùng như băng, đứng cách đó xa.


      Vị thiếu niên ấy mang bộ trường bào màu xanh thẫm, lặng yên nhìn hai người trước mắt cười vui vẻ, trong lòng thoáng lên chút tư vị biết dùng từ gì để diễn tả. chợt nhíu mày.


      Lục Lưu mặt mày lạnh nhạt, thoáng di chuyển ánh mắt lại nhìn đến hai bàn tay nắm chặt của Giang Diệu cùng Hoắc Nghiễn.


      Khuôn mặt bánh bao của Giang Diệu bỗng chốc cứng đờ.


      ---------------------------------
      Định chia đôi cơ mà chương này hơi bị hay nên post hết để các nàng đọc khỏi bị tụt cảm xúc :th_57:
      là cá nhân ta rất muốn đổi tên chương này là Bắt gian tại trận, rất muốn :th_4::th_4:
      Uyên Sama, kem_1010, TieuLinh835977 others thích bài này.

    2. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Ôi Diệu Diệu của chúng ta xem ra cần đk bảo vệ chu đáo rồi đây, ở đâu ra lắm kẻ ghen tỵ thế ko biết
      fujjkoTiểu Mê Mê thích bài này.

    3. Suuuly

      Suuuly Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      1,049
      Giang nhị tiểu ca, bưng cái mặt lạnh là khó dụ vợ lắm đó :th_15::th_15::th_15:
      xuất người có cùng "chí hướng" vs Lục Lưu rồi, cơ mà yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu... các cứ nhào vô hết :059::059:
      Last edited: 17/10/16
      thedarkTiểu Mê Mê thích bài này.

    4. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Lục Lưu ghen nha tay vợ bị người ta nắm đấy
      thedark thích bài này.

    5. Nguyệt Quân

      Nguyệt Quân Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      28
      Bắt gian tại trận :hoho:. Đập chết mấy cpn ko biết thân phận :die:. Dám ganh ghét DD. cơ mà ta iu nàng lắm Mê Mê:034:
      Tiểu Mê Mê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :