1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối_ Mạt Trà Khúc Kỳ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Suuuly

      Suuuly Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      1,049
      quả nhiên lợi hại !!!
      mới lần gặp thứ hai mà nam 9 bắt nữ 9 về phòng để "ăn" rồi
      :th_6::th_6:
      Tiểu Mê Mê thích bài này.

    2. Tiểu Mê Mê

      Tiểu Mê Mê Well-Known Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      3,233
      @Suuuly : có người lại nổi máu sắc :))). phải chứ khi nào gặp chị cũng chỉ bắt " ăn " thôiiiiiii:yoyo60:
      Suuuly thích bài này.

    3. Tiểu Mê Mê

      Tiểu Mê Mê Well-Known Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      3,233
      Bonus vào chủ nhật nhé, các nàng có ta nào :th_41:

      Chương 12.2: Tuyển chồng
      Editor: Mê Mê

      Lại năm ngày nữa trôi qua, biết Giang Chính Mậu làm gì nhưng mà Trần Ngũ gia tự mình đến chào hỏi Trấn Quốc Công phủ.


      Quan trọng hơn hết, đến để giải trừ hôn ước cho tụi .


      Kiều thị cùng Giang Chính Mậu nghe người hầu báo tin liền vội vàng ra ngoài tiếp khách. Cả hai nhìn Trần Ngũ gia mang theo nét mặt vô cùng áy náy đều đồng thời ngẩn người. Lần trước khi vừa đề cập đến chuyện hôn ước giữa Trần Ngưng Chỉ và Giang Thừa Ngạn, Thái thị vừa nghe nữ nhi có thể gả đến Trấn Quốc Công phủ hận thể mang theo con mình đến nhà người ta ngay, sợ thông gia đổi ý, vẻ mặt nàng ta lúc ấy chính xác là cam lòng giải trừ mối hôn này. Với lại, Trần Ngũ gia vốn rất nghe lời Thái thị, có chuyện nàng ta muốn mà tự lên tiếng đòi hủy bỏ hôn ước này.


      Đôi mày liễu của Kiều thị cau lại, nghiêng đầu nhìn trượng phu bị nàng lạnh nhạt mấy hôm nay. Tuy rằng sắc mặt của Giang Chính Mậu vẫn nhìn ra được điều gì bất thường nhưng dù sao nàng cũng chung chăn chung gối với hơn mười năm, làm sao lại nhìn ra được? Gương mặt của Giang Chính Mậu lúc này chính là dáng vẻ của người vừa trút được gánh nặng. Kiều thị chờ đến khi Trần Ngũ gia rời khỏi liền kéo ống tay áo của Giang Chính Mậu, hỏi : “ Rốt cục là có chuyện gì xảy ra vậy?”.


      Bởi vì Kiều thị biết chắc chắn Trần gia vô duyên vô cớ mà muốn giải trừ hôn ước.


      Đây là lần đầu tiên kể từ hôm đó thê tử chủ động chuyện cùng nên Giang Chính Mậu vô cùng cao hứng, sắc mặt cũng ôn hòa hơn rất nhiều. nhanh tay nắm lấy bàn tay nhắn của nàng liền bị giật ra thương tiếc, nàng tức giận : “ Chỉ cho phép , cho phép động tay động chân”.


      Lệnh thê như núi nên Giang Chính Mậu cũng dám làm lộn xộn thêm nữa, ấn thê tử ngồi xuống ghế mềm, sau đó lại ngồi đối diện với nàng, giải thích hồi.


      Chuyện vốn là như vậy. Ngày hôm ấy Giang Diệu cùng với Giang Thừa Ngạn đến Trần phủ xin lỗi Trần Ngưng Chỉ, biết Giang Diệu gì mà tối hôm đó Trần Ngưng Chỉ liền bị bệnh, còn ăn linh ta linh tinh, đầu đuôi. Thái thị hoảng sợ cho người mời đại phu, nhưng cũng chỉ chẩn đoán được mạnh tượng của tiểu nương rất bình thường, có bệnh gì trong người. Nhưng suốt ba ngày liền, bệnh tình của Trần Ngưng Chỉ vẫn hề thuyên giảm ngược lại còn có vẻ nghiêm trọng thêm. Thái thị lo lắng nữ nhi nhiễm phải thứ tà ma gì đó sạch nên liền mời mọt đại sư từ Pháp Hoa Tự. Đại sư hỏi gần đây Trần Ngưng Chỉ xảy ra những chuyện gì, nghe được nàng cùng tam công tử của Trấn Quốc Công phủ có mối hôn ước do cha mẹ sắp đặt liền xem bát tự của cả hai. Sau đó mới cho Thái thị nghe bệnh của Trần Ngưng Chỉ vốn tìm ra nguyên nhân là do xung đột mệnh khắc, mệnh của Giang Thừa Ngạn khắc mệnh của Trần Ngưng Chỉ, nếu để hai người gần nhau Trần Ngưng Chỉ bị bệnh liên miên, cả hai thích hợp làm phu thê. Thêm vào đó, Trần Ngũ gia cũng bên tai thê tử mà thuyết phục hồi nên Thái thị do dự suốt ngày mới để Trần Ngũ gia đến Trấn Quốc Công phủ giải trừ hôn ước.


      Kiều thị cẩn thận xem xét, con ngươi liền sáng lên, vội hỏi: “ Là do chàng làm có phải ?”.


      Giang Chính Mậu là người xưa nay luôn làm việc cách quang minh chính đại, đây cũng là lần đầu tiên phải sử dụng đến thủ đoạn để giải quyết vấn đề, nhìn Kiều thị, có phần ngượn ngùng. Cũng may là với vị đại sư ở Pháp Hoa Tự cũng có chút giao tình nên mặt dày dụ dỗ cả nửa ngày mới khiến vị ấy động lòng, lại thêm bấy lâu này cất giữ được Tuyết Phong trà, phải hối lộ người ta thêm hai bao nữa mới nhờ được vụ này. Chuyến này để dỗ vợ dỗ con, lỗ nặng rồi.


      Giang Chính Mậu nhìn sắc mặt của thê tử tốt hơn trước sung sướng vô cùng, liền vồ đến ôm nàng vào lòng: “ A Uyển, việc này xác thực là do vi phu đúng, nhưng mọi chuyện cũng qua rồi, nàng đừng giận vi phu nữa có được hay ?”.


      Kiều thị nghe trượng phu ngọt ngào như vậy trong lòng cũng vui mừng thôi, nhưng lại nhớ đến việc quyết định hôn của nhi tử qua loa như vậy liền nổi giận trở lại. Chóp mũi có chút chua xót, ánh mắt có chút hồng, nàng nức nở khóc trong lòng phu quân: “ Chàng có biết, nếu như sau này Ngạn Nhi cưới phải người mà nó thương, trài qua cuộc sống hạnh phúc đau khổ đến mức nào hay ? Nếu chuyện đó thực xảy ra, cả đời này thiếp cũng sống vui nổi!”.


      Giang Chính Mậu thấy nước mắt ái thê thi lại bận bịu thêm phen nữa, bên vừa vội vã nhận sai, bên lại ôn nhu dỗ nàng ngừng khóc.


      Kiều thị cảm thấy nếu cứ như vậy tha lỗi cho trượng phu quá tiện nghi, lại đòi hỏi: “ Nhưng chàng phải đáp ứng với thiếp, chuyện hôn nhân của các hài nhi sau sau này, phải do tụi làm chủ, nếu cảm thấy mến ai liền lấy người đó, có được ?”.


      Đạo làm con, chuyện hôn nhân đại đều là cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, làm gì đến lượt bọn tự mình làm chủ? Nhưng Giang Chính Mậu phải là loại nam tử chỉ biết hứa suông, nếu như đáp ứng với nàng nhất định phải làm được, nên nghe thê tử vậy Giang Chính Mậu cũng đồng ý ngay, nhưng vẫn nỡ làm ái thê thêm đau lòng nên chỉ giọng trả lời: “ Việc hôn nhân của Tiểu Hứa và Tiểu Ngạn có thể do tụi nó làm chủ, nhưng Tiểu Nhượng khác, chuyện hôn nhân của nó phải do chúng ta quyết định”.


      Kiều thị tuy rằng muốn che chở cho nhi tử nhưng căn bản nàng phải là loại nữ nhân biết điều, cho dù phu quân có sủng nàng, đáp ứng nàng nhưng cha mẹ chồng cũng đáp ứng. Kiều thị cũng cố tình gây , dù sao trong ba đứa con trai hai đứa cũng được tự do lựa chọn người mình nên nàng cũng rất hài lòng. Nhưng bất giác nhớ lại nữ nhi bé , nàng lại dựa vào ngực trượng phu, nũng nịu: “ Diệu Diệu cũng vậy. Nếu sau này con thiếp vừa ý nam nhân nào, nếu như người đó phẩm hạnh đoan chính, đáng giá để nữ nhi phó thác cả đời, cho dù dòng dõi cao quý chàng cũng được phản đối, có được ?”.


      Con thiếp? Thế Diệu Diệu phải là nữ nhi bảo bối của sao? Trong thâm tâm Giang Chính Mậu rất muốn tìm nam tử xuất thân cao quý chút để có thể chiếu cố nữ nhi, để nàng bị khi dễ. Nhưng suy nghĩ đến lời của thê tử cũng cảm thấy rất có lý, xuất thân quan trọng, quan trọng là người đó có thương nữ nhi hay . do dự hồi rồi cũng gật đầu đáp ứng.


      Kiều thị lấy được đáp án vừa ý từ trượng phu mới thở phào nhõm, lấy khăn lau nước mắt từ trong tay áo. Giang Chính Mậu nhận lấy khăn từ trong tay nàng, nghiêng người, lau nước mắt của thê tử. Bỗng nhiên thấy Kiều thị đứng dậy, Giang Chính Mậu liền kéo ống tay áo của nàng, vẻ mặt vô tội: “ A Uyển…”


      Kiều thị nguýt cái, giọng điệu mềm mỏng mang theo ngữ khí đùa giỡn: “ Thiếp xem Diệu Diệu chút”.


      Dù sao vẫn thể nào tranh sủng với khuê nữ, nên Giang Chính Mậu vẫn rộng lượng buông tay áo của nàng, nhưng gương mặt tuấn tú thay bằng vẻ ủ rũ như bị ai đó bỏ rơi, trông chẳng khác gì chú chó lớn lang thang nhà để về. ( Mê : Nguyên bản gốc là đại cẩu luôn đấy nhé J)). phải chứ ta thích cặp đôi này cực, già đầu rồi mà còn cute gì đâu >0<)


      Vừa bước tới cửa, Kiều thị mới quay đầu lại thêm: “ Nhưng thiếp muốn ngủ cùng Diệu Diệu thêm ba ngày nữa”.


      Giang Chính Mậu nghe thê tử vậy đầu tiên là ngẩn người, tiếp theo là nghiến răng ken két, nếu như sớm biết nàng muốn ngủ cùng Diệu Nhi thêm ba ngày nữa mặt dày níu kéo cho nàng rồi. Uổng công dỗ dành nàng như vậy mà nàng lại nỡ để chăn đơn gối chiếc, lạnh lẽo thêm ba hôm nữa. Nhưng đến khi nhìn thấy bóng dáng thê tử vẫn còn ở đó nhìn cũng chỉ dám gật đầu “ Được”, thế còn phải kèm theo nụ cười vui vẻ. Giang Chính Mậu càng nhìn bản thân lại càng cảm thấy, trước mặt thê tử chẳng có chút tiền đồ nào. ( Mê mỗ: Xin trước là đoạn này ta chém đấy nhé, vì cặp này quá nên cho thêm tí sủng tí ngọt vào ấy mà. Nguyên gốc chỉ có hai dòng , Giang Chính Mậu ngẩn người, xong gật đầu “ hảo” thôi >.<).


      Kiều thị bước vào Cẩm Tú viện thấy khuê nữ mặc thân y phục màu phấn hồng ngồi ở bàn đu dây trước sân.


      Trước đây nữ nhi đều là rầu rĩ ngồi ở trong phòng, cho dù ai khuyên nhủ thế nào cũng chịu ra ngoài vui đùa, bây giờ lại trở nên hoạt bát còn ngây ngốc trong phòng nữa. Kiều thị nhìn con vui vẻ cũng rất mừng rỡ, nhàng bước đến ngồi cạnh nàng.


      Bàn đu dây này là do đích thân Giang Chính Mậu làm cho con . Phía ghế có trải tấm thảm nhung mềm có đủ loại hình động vật , trông rất sống động, còn dây đu Kiều thị lại tự tay treo những dải lụa mỏng nhiều màu sắc, đến lúc có gió thổi qua những dải lụa ấy lại đón gió mà bay phấp phới, rất đẹp mắt. Cả hai phu thê đều dành cả tấm lòng để dựng cho nữ nhi bảo bối bàn đu dây, như vậy mới thấy Giang Diệu được cha mẹ thương đến mức nào.


      Giang Diệu biết rằng hôm nay Trần Ngũ gia đến Trấn Quốc Công phủ, mà nhìn lại sắc mặt mẫu thân nhu hòa trở lại như xưa liền hiểu hôn của tam ca rốt cục cũng được hủy bỏ. Nàng nũng nịu gọi tiếng: “ Nương”.


      Kiều thị nhìn gương mặt non nớt nhưng vô cùng tinh xảo của Giang Diệu mỉm cười, vươn ngón tay như ngọc khẽ vuốt lên búi tóc đầu nữ nhi, thân thiết: “ Tháng sau là sinh nhật của Thập Nhất hoàng tử và Cửu công chúa, ngày hôm qua nương cũng nhận được thiếp mời, Diệu Diệu có muốn cùng nương hay ?”. Trong cung thứ thiếu nhất chính là các loại hình yến tiếc, mừng thọ , khánh yến,… Kiều thị dù muốn nhưng năm cũng phải miễn cưỡng tham dự tiệc tùng đến mấy lần, nhưng từ đến giờ thân thể của Giang Diệu vẫn tốt nên phu thê nàng cũng muốn nữ nhi phải ra ngoài, phòng ngừa việc nếu gặp trúng cơn gió độc bệnh nặng lên. Nhưng bây giờ nhìn nữ nhi ngày càng hoạt bát, thích ra ngoài dạo chơi nên Kiều thị vẫn muốn hỏi qua ý kiến nàng xem thử có muốn ra ngoài dạo chuyến hay , nếu nữ nhi thích Kiều thị cũng miễn cưỡng nàng.


      Giang Diệu được sống lại lần nữa, dĩ nhiên nàng muốn bản thân mình lại phải trải qua cuộc sống chi quẩn quanh ở Trấn Quốc Công phủ, được cha mẹ và ca ca bảo vệ. Bây giờ, nàng rất muốn hưởng thụ những gì đánh mất trước đây nên vui vẻ gật đầu đồng ý: “ Vâng, con cùng nương”.


      Kiều thị cười cười, kéo nữ nhi, ôm nàng vào lòng. Kiều thị cúi đầu liền nhìn thấy đôi mắt to tron đen láy của nữ nhi, giọng : “ Diệu Diệu, phụ thân con đáp ứng với nương rồi, phu quân sau này của con do con tự chọn”. Nàng lại vươn tay xoa gương mặt trắng nõn của Giang Diệu, mỉm cười.

      -------------------------------------

      Tác giả có lời muốn :

      Lục Lưu: Chọn ta >0<

      Diệu Diệu: Thúc thúc, thúc quá già, chúng ta vẫn được~~~

      Lục Lưu : T.T

      -------------------------------------


      Lảm nhảm của editor: Vì bản thân ta là người chuyên sủng nên có thể trong quá trình edit số tình tiết ngọt sủng được thêm vào, ta trước để lỡ như có nàng nào đọc convert rồi cũng thắc mắc nhé >0<. các nàng :-*
      Last edited: 11/9/16
      Uyên Sama, kem_1010, TieuLinh835968 others thích bài này.

    4. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      Thêm vào tí chút mà ảnh hưởng đến mạch truyện cũng ok mà, với lại bạn edit cũng quá mượt mà .
      Tiểu Mê Mê thích bài này.

    5. Tiểu Mê Mê

      Tiểu Mê Mê Well-Known Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      3,233

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :