1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối_ Mạt Trà Khúc Kỳ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mup12022010_

      Mup12022010_ Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      138
      Ta r mà nhất định nhị âtru có tin vui :v
      Sắp có truyện hay để xem đây, bạn Lục Lung Linh biếy có bị trừng phạt gì k...
      Cuộc sống mới đầu này cho GD trải nghiệm vị trí đương chủ mẫu..
      Măkc dù Chương mama có ý khinh GD nhưng vẫn mong bà ta nên thu liễm và phục tục GD ~~
      biu~biu~biu thích bài này.

    2. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Ôi ta ngóng xem GD xử vụ này thế nào từ tối giờ, reload trang bao nhiêu lần ko nhớ luôn :-(
      biu~biu~biu thích bài này.

    3. NganPhuong214

      NganPhuong214 Well-Known Member

      Bài viết:
      110
      Được thích:
      4,141
      Edit: Ngân Phương
      Chương 124

      Lúc này Giang Diệu với hai nha hoàn sững sờ ở bên cạnh: "Đứng nhìn làm gì? Tách các nàng ra."

      Hai nha hoàn kia là nha hoàn bên người của Lục Linh Lung. Mà người vừa vội vã chạy cầu cứu, nửa đường gặp phải Giang Diệu là nha hoàn bên người Lục Bồng Bồng. Hai nha hoàn của Lục Linh Lung nhìn quen cảnh tiểu thư của mình bắt nạt Nhị tiểu thư. Mà tính tình Nhị tiểu thư khiếp nhược, nếu bị bắt nạt cũng tố cáo.

      náo loạn đến các trưởng bối bên kia, Lục Linh Lung càng coi trời bằng vung. Thường ngày Lục Bồng Bồng đều yên lặng chịu đựng, hôm nay lại phản kháng, nhưng là... dù phản kháng, cũng là đối thủ của Lục Lung Linh.

      nay hai nha hoàn nghe tiếng nghiêng đầu, nhìn nữ tử tới mặc quần áo màu hồng sắc bối tử, khuôn mặt đẹp đoan trang quý khí, biết vị này chính là tiểu Vương phi mới vào cửa.

      Tiểu Vương phi lên tiếng, bọn nha hoàn nào dám theo? Lập tức tiến lên tách hai người ra.

      Lục Bồng Bồng búi tóc tán loạn, quần áo xô lệch, ngoan ngoãn đứng trước mặt Giang Diệu, viền mắt đỏ hồng kêu tiếng: "Tam thẩm thẩm." Cảm thấy mình làm sai chuyện, đầu thoáng hạ thấp, giống như sợ bị mắng.

      Lục Linh Lung lại ngược lại hoàn toàn. Tay nàng sửa lại chút nếp nhăn quần áo bị Lục Bồng Bồng vò nhàu. Bộ quần áo mềm mại này vừa làm xong mấy ngày trước đây, nàng ta mới mặc lần đầu tiên, lại bị Lục Bồng Bồng biến thành bộ dạng này. Trong lòng Lục Linh Lung mắng chết Lục Bồng Bồng, mím môi, lười biếng : "Tam thẩm thẩm, chất nữ cùng Nhị muội muội đùa giỡn, có chuyện gì." Nàng ta cười nhìn về phía người thấp hơn nửa cái đầu Lục Bồng Bồng, nháy mắt , "Nhị muội muội, muội đúng ?"

      Giang Diệu sao lại hiểu, Lục Linh Lung dùng lời để uy hiếp. Khi còn bé Tam ca nàng cũng làm nhiều chuyện như vậy, nàng quá quen thuộc ánh mắt cùng cử chỉ này.

      Lại thấy Lục Bồng Bồng sợ hãi ngước mắt lên, sau đó gật đầu: "Đúng vậy."

      Lục Linh Lung đắc ý nhếch khóe miệng lên, làm ra bộ dáng ngoan ngoãn, với Giang Diệu: "Tam thẩm thẩm vừa tới Vương phủ, chưa quen thuộc đối với chất nữ cùng Nhị muội muội. Trong vương phủ chỉ có chất nữ cùng Nhị muội muội là hai tỷ muội, tình cảm tất nhiên tốt. Có lúc thích liền chơi đùa trẻ con như vậy, hôm nay nhất thời có hứng thú, làm cho Tam thẩm thẩm chê cười rồi." Nếu có người nào ở đây biết tính tình Lục Linh Lung, nghe xong lời này, cho rằng hai người này là hai tỷ muội tình cảm rất tốt.

      Giang Diệu cười khanh khách : "Là như vậy à..."

      Lục Linh Lung : "Đúng vậy." Trong lòng cảm thấy vị Tam thẩm thẩm này dễ lừa. Cũng chỉ là tiểu nha đầu hơn nàng tuổi thôi, có gì phải đáng ngại.

      Giang Diệu nhìn tay Lục Linh Lung chút, : "Trâm hoa hồ điệp này là món đồ lần trước ta đưa nhị tiểu thư đúng ?"

      Lục Linh Lung cầm trâm hoa hồ điệp trong tay chặt, tâm trạng hơi sốt ruột. Sau mới chuyển động con ngươi, nhanh trí : "Đây là... vừa rồi Nhị muội muội đưa cho chất nữ xem. Chất nữ rất thích, Nhị muội muội hào phóng, nên đem trâm hoa này đưa cho chất nữ. Tam thẩm thẩm để tâm chứ?"

      Lục Linh Lung đúng là hơi khôn vặt. Lúc này, còn có thể bịa ra lý do như vậy. Mặc dù trâm hoa này chuyển giao được tốt, nhưng mấy lời này cùng lúc trước Lục Linh Lung tỷ muội tình thâm mâu thuẫn. Tỷ tỷ thích cây trâm, muội muội mượn hoa hiến phật, cũng là chuyện tốt. Giang Diệu nếu để tâm, có vẻ hẹp hòi. Nếu ngại, vậy trâm hoa này liền danh chính ngôn thuận rơi vào tay Lục Linh Lung.

      xong, Lục Linh Lung cảm thấy đắc chí vì mình ứng biến giỏi. Nàng ta cầm trong tay trâm hoa hồ điệp, nhìn xem Tam thẩm thẩm tuổi còn trẻ này trả lời như thế nào.

      Giang Diệu nghe xong, bỗng nhiên tỉnh ngộ : "Vốn ngươi thích đôi hoa trâm này. Lần trước ta đưa ra hai đồ trang sức, để cho các ngươi chọn, ta còn tưởng ngươi thích đôi vòng tay kia." Lại nhìn cổ tay Lục Linh Lung đeo vòng tay bằng vàng ròng Linh , đúng là đôi vòng Giang Diệu đưa. "Nếu như vậy, hai ngươi đem hai đồ trang sức đổi cho nhau là được rồi. Trâm hoa hồ điệp đưa cho Đại tiểu thư, vòng tay Đại tiểu thư đưa cho Nhị tiểu thư. Như vậy hai tỷ muội các ngươi đều có đồ trang sức mới, cũng là đồ mình thích..."

      Lục Linh Lung ngẩn người, muốn điều đó phải ý của mình, thấy Giang Diệu chuyện với Lục Bồng Bồng, "Nhị tiểu thư có thích vòng tay này ?"

      Lục Bồng Bồng có ngốc cũng hiểu giờ khắc này Tam thẩm thẩm ra mặt giúp nàng.

      Nàng ngoan ngoãn đáp lời, : "Thích ạ."

      Giang Diệu : "Vậy chuyện này xong rồi." Nàng tới, với Lục Bồng Bồng "Ngươi thay Đại tiểu thư đeo đôi vòng,trâm hoa hồ điệp đưa Đại tiểu thư ."

      Lục Bồng Bồng bị bắt nạt quen, dám đụng vào Lục Linh Lung, nhưng nay có Tam thẩm thẩm ở bên cạnh, đột nhiên có dũng khí, duỗi tay về phía Lục Linh Lung : "Tỷ tỷ, muội đeo giùm tỷ." Nàng tới cướp lấy trâm hoa hồ điệp tay Lục Linh Lung, giơ tay cài lên búi tóc của Lục Linh Lung, mở đôi mắt to xem xét, cười ngọt ngào, "... Tỷ tỷ rất đúng, cây trâm này đeo ở tóc muội đúng là lãng phí, tỷ tỷ đeo là đẹp."

      Giang Diệu giả vờ đánh giá vài lần, khen ngợi : "Đúng là rất đẹp." Lại tiếp, "Đại tiểu thư đưa vòng tay cho Nhị tiểu thư đeo ."

      Lục Linh Lung cực kỳ tức giận, trâm hoa hồ điệp có đẹp hơn nữa cũng đẹp bằng vòng tay? Nhưng mẫu thân nàng ta đãtrăm ngàn lần dặn dò, thể đắc tội Tam thẩm thẩm. Nàng ta tất nhiên cũng thể đối phó vị nữ chủ nhân vương phủ như đối phó với Lục Bồng Bồng được.

      Lục Linh Lung dù phục cũng phải, cắn răng đưa vòng tay ra, rồi dùng sức nắm chặt tay thành nắm đấm, thở phì phò : "Tam thẩm thẩm, chất nữ trở về thêu thùa."

      xong, liếc nhìn chiếc vòng trong tay Lục Bồng Bồng lưu luyến rời, tâm trạng bực bội muốn chết, lập tức thẳng về sân viện của mình.

      Lục Bồng Bồng cúi đầu, nhìn vòng tay bằng vàng ròng Linh tinh xảo quý trọng hoa văn sóng nước, ngón tay trắng nõn vuốt ve theo bản năng. Ngày ấy chọn lễ vật, ở trước hai món đồ trang sức Lục Bồng Bồng cũng thích vòng tay này. Có điều Lục Linh Lung chọn vòng tay, nàng cũng tiện gì. Lục Bồng Bồng cong khóe miệng, đôi mắt to lóng lánh nhìn Tam thẩm thẩm lớn hơn tuổi so với nàng, giọng : "Cảm ơn Tam thẩm thẩm."

      Nàng cho rằng Tam thẩm thẩm giúp nàng, nhưng sau khi nàng cảm ơn, thấy Tam thẩm thẩm xoay người rời . Lục Bồng Bồng hơi ngưng nụ cười, há miệng, theo.

      Giang Diệu đường ở Ngọc Bàn Viện, Bảo Cân bên cạnh giọng nhắc nhở: "Vương phi, Nhị tiểu thư vẫn theo chúng ta."

      Giang Diệu quay đầu nhìn, chỉ lầm lũi trở về Ngọc Bàn Viện. vào sân, thấy tiểu nương kia do dự đứng bên ngoài, giống như dám vào. Giang Diệu với Bảo Cân: "Dẫn Nhị tiểu thư vào, giúp nàng rửa mặt, đổi quần áo sạch ."

      Bảo Cân đáp lại, ung dung tới mời Lục Bồng Bồng.

      Giang Diệu ngồi ghế thái sư, nhìn Bảo Cân giúp Lục Bồng Bồng chải đầu sau khi thay xong quần áo sạch . Lục Bồng Bồng nhìn tiểu nương trong gương rực rỡ hẳn lên, có chút nhận ra chính mình. Tiểu nương nào cũng thích chưng diện, nhưng nàng vẫn theo bên cạnh kế mẫu Điền thị, trang điểm chút, cũng là do Điền thị an bài. Điền thị chăm sóc Lục Bồng Bồng cũng coi như tận tâm tận lực, cẩn thận tỉ mỉ, chỉ là ở vấn đề trang phục, chính Điền thị cũng là người ăn mặc đẹp, nên làm sao có thể giúp Lục Bồng Bồng ăn mặc được đẹp đẽ.

      Tiểu nương mặc bộ quần áo mềm mại màu xanh biếc, chải tóc song kế đơn giản. tóc cài hoa quyên cùng quần áo bổ sung lẫn nhau, trang phục hoạt bát đẹp đẽ như vậy so với ngày thường mặc quần áo giống ông cụ non, như hai người khác nhau. Dung mạo Lục Bồng Bồng chỉ thanh tú, nhưng lại có đôi mắt rất được, long lanh nước, sạch , trong suốt.

      Giang Diệu thấy nàng hài lòng, cũng đứng dậy tới, từ trong tráp lấy ra cây trâm hoa nhánh nam châu, cài vào trong búi tóc tiểu nương, như gấm thêm hoa ( đẹp còn đẹp hơn).

      Lục Bồng Bồng quay đầu, nhìn Tam thẩm thẩm bên cạnh, : "Cảm ơn Tam thẩm thẩm..." Nàng lại do dự , "Chuyện vừa rồi... là chất nữ đúng, làm Tam thẩm thẩm tức giận."

      Giang Diệu nghĩ tới, tiểu nương nhìn đơn thuần khiếp nhược này, tâm tư lại rất mẫn cảm, cũng biết nàng tức giận. Nàng đầy hứng thú : "Ta tức giận chuyện gì?"

      Lục Bồng Bồng nghiêm túc : "Tam thẩm thẩm có tâm giúp chất nữ, nhưng chất nữ lại sợ tỷ tỷ, dám với Tam thẩm thẩm, nên Tam thẩm thẩm tức giận."

      Nàng coi tiểu nương. Giang Diệu : "Nếu ngươi biết, vậy ta cũng lòng với ngươi. Tính tình ngươi như vậy, khó trách Lục Linh Lung cưỡi ở đầu ngươi..." Giang Diệu đồng tình với tiểu nương bị bắt nạt, hơn nửa là vì duyên cớ của mình. Tự mình nuốt giận vào bụng, cổ vũ đối phương kiêu ngạo, bắt nạt lần thứ nhất, phản kháng, tất nhiên có lần thứ hai, "... Hôm nay ta giúp ngươi, nhưng thể mỗi lần đều giúp ngươi. Ở Tuyên Vương phủ, có Lục Linh Lung bắt nạt ngươi, sau này người muốn đụng tới ngươi, so với Tuyên Vương phủ còn nhiều hơn, nếu ngươi nuốt giận vào bụng, người khác vì lợi ích lại bắt nạt ngươi."

      Lục Bồng Bồng cẩn thận suy nghĩ chút, gật đầu "Vâng" tiếng, : "Chất nữ ... chất nữ biết rồi, chất nữ thay đổi."

      Thay đổi? Nhìn khuôn mặt mềm mại yếu đuối này, Giang Diệu cảm thấy, đây là gương mặt dễ bị ức hiếp, lại có thêm bộ dạng tính tình dễ bị ức hiếp, đúng là làm cho người ta muốn bắt nạt. Nàng giống như trưởng bối sờ đầu của Lục Bồng Bồng, : "Việc này ta quản ."

      Ít nhất tính tình nên mạnh mẽ hơn chút, nếu như vậy, khoảng hai năm nữa xuất giá, tính tình mảnh mai như vậy, có thể có được phu quân biết thương hương tiếc ngọc may mắn, nhưng gặp người có chút thói hư tật xấu, chịu nhiều ấm ức.

      Lục Bồng Bồng liếc nhìn bốn phía, quay về Giang Diệu mỉm cười : "Chất nữ lần đầu tiên đến nơi ở của Tam thúc, nơi này to lớn."

      Ngọc Bàn Viện phải là sân lớn nhất Tuyên Vương phủ. Chỉ là sau khi Tuyên Vương đời trước tạ thế, Lục Lưu cũng đổi nơi ở, vẫn ở nơi này. Vừa nghe Lục Bồng Bồng lần đầu tiên đến Ngọc Bàn Viện, Giang Diệu hơi kinh ngạc, "Trước đây ngươi cùng tam thúc trò chuyện sao?"

      Dù thế nào cũng là thúc cháu. Giang Diệu nhớ tới mình khi còn bé, nàng hay tìm Nhị thúc tam thúc chuyện. Nhị thúc là con mọt sách, Tam thúc phong lưu thành tính, nhưng đối với tiểu chất nữ là nàng, lại coi như là con ruột thịt mà thương . Sau đó Tam thúc cùng cha nàng có mâu thuẫn, Tam thúc cũng vì vậy mà xa lánh nàng.

      Lục Bồng Bồng lẩm bẩm : "Đúng vậy. Cha ta Tam thúc thích bị người quấy rầy, nên chất nữ cùng đệ đệ xưa nay chưa bao giờ tới đây. Hơn nữa mỗi ngày Tam thúc trở về đều rất muộn, sáng sớm ra ngoài, quanh năm suốt tháng chất nữ cũng được mấy câu với Tam thúc."

      Bận rộn như vậy, điều này hơi ngoài dự liệu của Giang Diệu.

      Lúc này Lục Linh Lung trở về, liền tố khổ với Mạnh thị. Đúng lúc Lục Hành Chu cũng ở đây.

      Lục Linh Lung nước mắt giàn giụa, lấy trâm hoa hồ điệp từ tóc xuống, buồn bực muốn ném xuống đất, nhưng nghĩ đến đôi vòng tay kia còn, trâm hoa hồ điệp này lại bị phá hỏng, chẳng phải nàng càng thiệt thòi sao? Vai nàng ta run lên cái, cầm trâm hoa hồ điệp ở trong tay, với Mạnh thị, "Giang Diệu kia khinh người quá đáng, lại giúp đỡ đứa nhà quê bắt nạt con. Giúp Lục Bồng Bồng lấy vòng tay của con..." Nàng ta nức nở ngớt, chỉ còn chưa lăn lộn khóc lóc om sòm, "Con nhấtđịnh phải lấy lại, cái vòng tay kia là của con."

      Mạnh thị bất đắc dĩ ôm khuê nữ an ủi phen, nhìn bộ dáng nàng chật vật, có chút đau đầu, : " rồi, nha đầu kia giờ là Vương phi, dù có bắt nạt con, con cũng phải nhịn." xong kêu nha hoàn đưa khuê nữ đổi quần áo sạch chút.

      Đợi Lục Linh Lung vừa khóc vừa tố cáo được đưa , Mạnh thị mới quay về nhi tử lông mày nhíu chặt im lặng bên cạnh : "Con xem, muội muội con bị bắt nạt thành bộ dáng này. Con cố gắng đọc sách, cho mẫu thân có chút tự hào."

      Lục Hành Chu hé môi, : "Mẫu thân... Nàng, nàng khi còn bé ràng rất biết điều."

      Từ "Nàng" này, tất nhiên phải Lục Linh Lung.

      Lục Hành Chu thở dài hơi. Đúng vậy, nhớ khi còn bé Giang Diệu gầy gò yếu nhược, mặc dù là kim tôn ngọc quý tiểu tổ tông của Trấn Quốc Công phủ, nhưng tính tình rất ôn hòa. Sau khi rơi xuống nước bệnh nặng thời gian, thân thể bắt đầu tốt lên, tính tình cũng hoạt bát, càng khiến người thích.

      Mạnh thị lạnh lùng tiếng: "Con cũng chưa có tiếp xúc qua. Con nhìn gia thế Giang Diệu , được đại gia đình như thế chiều chuộng, nay lại gả cho tam thúc con, đôi mắt sợ là đỉnh đầu. Làm sao có thể ngoan ngoãn?"

      Đúng vậy, lông mày Lục Hành Chu càng nhíu chặt. Biết người biết mặt nhưng biết lòng, ai có thể nghĩ tới tiểu nương khả ái như thế nhưng tâm địa lại ác độc như vậy? Lúc này, Lục Hành Chu đối với chuyện ngày ấy Tạ Nhân kể, tự nhiên lại tin thêm mấy phần, cho là, khi còn bé bởi vì Giang Diệu thích Tạ Nhân, mới vu oan giá họa, loại thủ đoạn này khiến cho Tạ Nhân bị đuổi ra khỏi phủ. Bây giờ lại ỷ vào thân phận nữ chủ nhân vương phủ, bắt nạt muội muội của y.



      Biết Lục Lưu công vụ bận rộn, Giang Diệu đặc biệt dặn dò nhà bếp làm món ăn . Lại sợ trở về muộn, cơm nước đều nguội, liền sai người giữ ấm.

      Lúc Lục Lưu trở lại, thấy gã sai vặt của Ngọc Bàn Viện đứng cửa lớn, nhìn thấy , lập tức tiến lên nghênh đón, , "Vương phi sai tiểu nhân chờ Vương gia trở về. Vương phi bảo nhà bếp làm món ăn Vương gia thích ăn nhất, từ buổi trưa bắt đầu chuẩn bị, làm hết buổi chiều. nay đợi Vương gia nửa canh giờ, cuối cùng cũng đợi được ngài trở về."

      Nghe được câu trước, Lục Lưu rất hài lòng, nhưng sau khi nghe tiểu thê tử đợi nửa canh giờ, liền bước nhanh về phía Ngọc Bàn Viện. Gã sai vặt theo phía sau của , có chút theo kịp.

      Giang Diệu vừa nghe Lục Lưu trở về, liền từ ghế thái sư đứng lên, ra ngoài sân Ngọc Bàn Viện.

      Vương phủ thắp đèn, ngoài sân Ngọc Bàn đèn đuốc sáng choang. Giang Diệu vừa tới bên ngoài, nghe thấy động tĩnh, ngước mắt, giữa trời chiều thấy dáng người cao to từ xa tới phía nàng.

      Lục Lưu nhìn thấy bóng dáng bé kia, bước chân nhanh đột nhiên dừng lại, đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn thê tử đứng dưới mái hiên chờ về nhà, bộ dạng có chút ngốc nghếch.

      Giang Diệu thấy lạ, cầm đèn lồng chủ động tới, gương mặt tươi cười : "Sao vậy ?"

      Lục Lưu cúi đầu, nhìn vào ánh mắt sáng ngời của thê tử, đem người ôm vào lồng ngực, cười : "Diệu Diệu, ta trở về."

      Giang Diệu mỉm cười, cảm thấy ở bên ngoài thân mật, có chút được tốt, nhưng cả ngày thấy , cũng nhớ . Nàng : "Chàng mệt , chúng ta vào nhà ăn cơm ." xong, lui ra từ trong ngực của , cầm tay tay cùng nhau vào nhà dùng bữa.

      Ăn xong bữa tối, hai người hóng mát tản bộ ở trong sân, sau liền trở về nhà ngủ.

      Màn được thả xuống nhàng, cửa sổ phòng ngủ bởi vì trời nóng mà mở rộng, gió mát thổi tới phía màn, vải màn giống như cuộn sóng chập chùng lên xuống, tình cờ còn nhấc lên góc . Giang Diệu nóng đến mồ hôi đầm đìa, như con cá mất nước từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, vừa thở lúc, đầu lại bị ôn nhu xoay chuyển lại, môi nam nhân nhất thời hôn tới, quấy nhiễu long trời lở đất. Cũng biết được hôm nay xảy ra chuyện gì, bất chấp. Giang Diệu mệt đến mức nhức eo đau lưng, giơ tay cào lung tung ở lồng ngực và lưng mấy lần.

      Tiếng gõ canh ba vang lên, động tĩnh giường nhỏ mới dần lắng lại.

      Lục Lưu để trần nửa người , lộ ra thân thể cường tráng, nghiêng đầu nhìn nàng, thỉnh thoảng tới gần hôn mấy lần. ràng mệt mỏi cả ngày ngày, nhưng bây giờ lại có buồn ngủ chút nào. Có lẽ do nóng, thê tử trong lồng ngực ngủ say sưa lầm bầm vài câu, liền tránh khỏi ôm ấp của , hướng vào bên phía trong giường thiếp .

      Lông mày nam nhân cau lại ,duỗi cánh tay dài, lần nữa đem người ôm lại. Như thế mấy lần, người trong ngực mới chịu nằm yên nhúc nhích nữa. Lục Lưu mới hài lòng cong môi, nhắm mắt ngủ, lại nghe thê tử bên cạnh lẩm bẩm mơ.

      thanh nũng nịu mềm mại khiến Lục Lưu theo bản năng mở mắt ra, nhìn mặt nàng, muốn biết nàng làm gì trong mộng, trong mộng có hay .

      Giống như là mơ tới chuyện vui, thấy mày liễu của nàng cau lại, cái miệng chu lên, rồi giọng lẩm bẩm : " muốn... cho tìm thông phòng …
      Last edited: 20/8/17
      Happyanh, Nguyen Mars, Tang Ca60 others thích bài này.

    4. Khủng Long

      Khủng Long Active Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      208
      Ô ô nàng ́ lên nhaaaa nàng <3
      biu~biu~biu thích bài này.

    5. Khủng Long

      Khủng Long Active Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      208
      Bóc tem ahihi nàng vs ta hiểu nhao ghê :3
      biu~biu~biu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :