1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối_ Mạt Trà Khúc Kỳ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. NganPhuong214

      NganPhuong214 Well-Known Member

      Bài viết:
      110
      Được thích:
      4,141
      Edit : Ngân Phương
      Chương 119
      Lục Linh Lung theo Mạnh thị trở về phòng, thể chờ đợi liền lấy lễ ra mắt mà Giang Diệu vừa mới cho nàng ta.

      đôi vòng tay bằng vàng ròng. Chạm khắc hoa văn sóng nước, khảm viên hồng ngọc to, thủ công rất tinh xảo. Tuy Lục Linh Lung xem thường vị Tam thẩm thẩm hơn mình tuổi, nhưng với đôi vòng này lại cực kì thích —— nàng ta xưa nay rất thích người ra tay hào phóng.
      Mạnh thị nhìn chút,thấy bộ dáng khuê nữ có tiền đồ,cũng thở dài hơi, tiếp tục nữa.
      Nhớ tới vừa rồi Giang Diệu cho Lục Bồng Bồng đôi trâm bằng vàng ròng khảm ruby hoa hồ điệp cũng có chút muốn. Đứa nhà quê Lục Bồng Bồng sao có thể đeo được đôi trâm kia? Nhưng nãy Giang Diệu lấy ra hai món đồ, mỗi người chỉ có thể chọn cái. Lục Linh Lung do dự phen, tất nhiên chọn đôi vòng tay thích. Nhưng Lục Linh Lung cũng có chủ ý, nhớ tới cây trâm của Lục Bồng Bồng, tất nhiên nghĩ cách để lấy được nó. Trong lòng lại nghĩ: Ngày mai bất kể Lục Bồng Bồng có muốn hay , Lục Bồng Bồng dám đưa nàng sao ?

      Mẹ con hai người chuyện, lại nghe nha hoàn bẩm báo, là Lục Hành Chu trở về . Mạnh thị nhìn nhi tử mặc người bộ thanh sam trường bào bước vào ,hơi kinh ngạc, hỏi: "Hôm nay phải học sao? Sao lại trở về ?"

      Lục Hành Chu học ở Bạch Hạc thư viện trong Vọng thành. Bạch Hạc thư viện đại đa số là cậu ấm công huân thế gia học, ở trong thư viện quen biết nhiều chút, đối với tiền đồ ngày sau cũng rất có lợi. Cũng may Lục Hành Chu chịu thua kém, dựa vào tài học của mình tiến vào Bạch Hạc thư viện.

      Lục Hành Chu cười ôn hòa, : "Mẫu thân, hôm nay Sầm phu tử xin nghỉ, nên khóa học buổi chiều cũng được nghỉ ."

      Lục Hành Chu hiền lành lịch ,ở trong mắt phu tử học viện cũng là học sinh tốt, mà ngày thường cũng là người thân thiện, quan hệ đối xử cũng sai. Mạnh thị nhìn con trai con trước mặt :khuê nữ xem như là nuôi dưỡng sai lệch, nhưng mỗi lần nhìn nhi tử ưu tú, Mạnh thị tự nhiên sinh ra loại cảm giác tự hào. Nhi tử hiếu thuận, mỗi ngày trước khi học,đều tới sân viện của bà thỉnh an. Giờ Mạnh thị lại nghĩ hôm nay là tiệc tân hôn của Lục Lưu, cũng thầm suy nghĩ tới việc hôn nhân của nhi tử ...
      Nàng biết là rất đẹp mà. Lông mày Lục Linh Lung từ đầu đến đuôi đều muốn nhếch lên rồi, lẩm bẩm : "Muội lúc trước cũng thích Giang Diệu này , hôm nay thấy nàng ta còn khách khí, ra tay hào phóng như vậy, hổ là nữ nhi của Trấn Quốc Công phủ . Giờ nàng ta là Tam thẩm thẩm đưa muội và Lục Bồng Bồng đồ trang sức đẹp như thế, nếu là tẩu tẩu của muội, lễ vật chẳng phải càng hào phóng hơn sao..." Lục Linh Lung vẫn nhớ việc của ca ca cùng Giang Diệu khi còn bé, nếu hồi đó còn qua lại, vị Tam thẩm thẩm này phải là tẩu tẩu của nàng mới đúng.

      Lục Linh Lung thuận miệng , lại bị Mạnh thị giơ tay đánh cái . Sức nặng, nhưng Lục Linh Lung yếu ớt, nhất thời mắt nước mắt lưng tròng sẵng giọng: "Mẫu thân..."

      Khuê nữ càng nuôi càng ngu xuẩn, Mạnh thị cảm thấy tâm trạng quá mệt mỏi, hôm nay Lục Lưu đối với Giang Diệu như thế nào, bà đều nhìn ở trong mắt, đặt ở trong tim mà sủng ái .Nếu để Lục Lưu nghe được, chính bà cũng bảo vệ được khuê nữ ngu dốt này. Ngược lại khuê nữ mười lăm tuổi ,trong lòng Mạnh thị quyết định, nên sớm gả nàng ra ngoài, đỡ phải bậy, còn liên lụy đến con trai của bà.

      Lục Hành Chu lại lẳng lặng đứng đó, lên tiếng. Chỉ nghĩ đến việc lần trước Tạ Nhân với y có quan hệ tới Giang Diệu, khuôn mặt vốn ôn hòa cũng thoáng trầm xuống.
      Happyanh, Nguyen Mars, Tang Ca48 others thích bài này.

    2. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Phải là LLL quá là kì ba lun. Đồ GD tặng cho LBB mà nghĩ lấy, sợ bị điều tiếng sao. Mạnh thị với LHC cũng đâu đến nỗi mà LLL lại não tàn đến vậy nhể?
      biu~biu~biu thích bài này.

    3. NganPhuong214

      NganPhuong214 Well-Known Member

      Bài viết:
      110
      Được thích:
      4,141
      Edit : Ngân Phương
      Chương 120
      Ngoài sân Ngọc Bàn viện có mấy cây lựu, nay nở đầy hoa lựu màu cam, nhìn đẹp rực rỡ. Trong vườn hoa Trấn Quốc Công phủ cũng có cây lựu, mỗi khi cây lựu chín, Tam ca trèo lên cây hái lựu cho nàng. Giang Diệu thích ăn quả lựu, nhưng muốn bóc vỏ, lúc này, xưa nay tình tình nhẫn nại như Tam ca, lại cực kì bình tĩnh bóc vỏ quả lựu cho nàng ăn.

      Quả lựu ở trong bát giống như những viên hồng ngọc, chỉ là màu sắc nhìn đẹp hơn thôi.

      Nàng cười khanh khách với Lục Lưu , lại thấy dừng bước chân, nghiêng đầu nhìn nàng, : "Nếu Vương phi thích ăn, chờ cây lựu này chín , bản vương cũng tự tay bóc vỏ cho nàng."

      Giang Diệu tin, chớp mắt mấy cái hỏi: "Vương gia chứ?" người bận rộn, có thời gian rảnh rỗi để bóc lựu cho nàng sao?
      Lục Lưu mỉm cười, véo gò má trắng mịn của nàng, : "Ta lừa gạt nàng bao giờ chưa?" Nhìn thẳng vào đôi mắt sóng sánh ánh nước của nàng, tiếng của hạ thấp chút, , "Lúc làm việc kia tính."

      Mặt Giang Diệu nóng bừng, hiểu được câu "Lúc làm việc kia"trong miệng Lục Lưu là lúc nào, liền với , tự mình vào Ngọc Bàn Viện.

      Lục Lưu cười ôn hoà, theo sát vào. Bọn nha hoàn bên trong rất thức thời, hiểu được Vương gia Vương phi tân hôn, chắc chắn như keo như sơn thích bị người quấy rầy, hành lễ xong lui ra bên ngoài chờ đợi.

      Rốt cục có thể nghỉ ngơi , Giang Diệu ngồi ở ghế hoa hồng, thấy Lục Lưu tự mình châm trà rót nước cho nàng, có chút thụ sủng nhược kinh. Nàng giơ tay tiếp nhận, "Ừng ực" uống nửa chén, mới chép miệng cái, quan tâm : "Nếu chàng có việc cứ làm , cần theo ta." Tuy là tân hôn, nhưng nàng biết Lục Lưu là người bận rộn, cần thiết luôn ở bên cạnh nàng.Đúng là Lục Lưu làm cái gì, chỉ ôm nàng lên giường, khom lưng cởi giày cho nàng, hôn gò má của nàng, , "Đêm qua nàng ngủ được bao lâu, giờ nghỉ lát ." vuốt mặt nàng, "Ta đến thư phòng, lúc ăn trưa ta trở lại."
      Nhìn bờ môi căng mọng của thê tử, cổ họng Lục Lưu hơi động, cười : "Nếu ta..." đến đó ngập ngừng lúc. "Sợ nàng nghỉ ngơi tốt." Có số việc, phải có thể khống chế.

      Giang Diệu hiểu ý của , tiếp tục nữa. Chỉ đỏ mặt xoay người quay mặt vào bên trong, yên lặng ngủ. Nếu cùng nàng ngủ, chắc chắn chịu ngủ yên. Giang Diệu nhắm mắt muốn ngủ, phát mông bị nam nhân véo mấy cái, sau mới nghe thanh rời . Người này đúng là... Giang Diệu cuộn người dưới chăn, mặt mỉm cười, gò má cọ cọ vào gối, hơi thở đều đều ngủ thiếp .
      Giang Diệu tuy muốn ngủ thêm lát, nhưng sợ tối muộn ngủ được, liền ham ngủ, đứng dậy rửa mặt phen, sau đó dạo chút trong viện. Nhớ tới lúc nhìn thấy người của hai phòng còn lại, Giang Diệu mới thấy Tuyên Vương phủ lớn hơn rất nhiều so với Trấn Quốc Công phủ, nhưng người lại ít hơn. Ví dụ như Ngọc Bàn Viện, lạnh lùng chút khí sắc, nếu phải hôm qua có việc vui, trang trí rực rỡ chút, sợ là càng có vẻ quạnh quẽ .

      "... Vương phi, ở Mai Viên bên kia là Nhị phu nhân." Từ sân Ngọc Bàn viện ra, lúc đường mòn, nha hoàn Mặc Cầm theo bên người Giang Diệu mới nhắc nhở.
      Nghe Mặc Cầm , Giang Diệu liền nhớ tới phụ nhân khúm núm mặc chiếc váy sậm màu, trong lòng bà còn có tiểu nam hài ngơ ngác tên là Bình ca nhi.

      Lúc trước nàng từ lời của ma ma hiểu được một chút, Nhị phu nhân Điền thị này năm trước mới vào cửa, là kế thất của Lục nhị gia , nhưng cảm giác tồn tại ở Tuyên Vương phủ là cực thấp. Theo lý thuyết, lấy thân phận Lục nhị gia, hoàn toàn có thể cưới người thân phận cao hơn Điền thị, nhưng Lục nhị gia mực cưới Điền thị, có lẽ ông rất vừa ý bà. Nhưng vậy cũng đúng, nếu ục nhị gia thích cũng thôi, nhưng từ khi cưới Điền thị vào cửa đến giờ, cũng thấy Lục nhị gia có bao nhiêu thích.
      Nàng là người thích náo nhiệt, Tuyên Vương phủ quá quạnh quẽ, Ngọc Bàn viện cũng vậy. Ở Ngọc Bàn viện, đừng là tiếng cười, ngay cả hạ nhân mặt mày đều cung kính nghe lời, tiếng nào. Bọn nha hoàn đều rất linh hoạt cơ trí, động tác của chủ nhân, liền hiểu được tự mình nên làm cái gì, cũng hề cần lên tiếng. Giang Diệu mơ hồ hiểu , nghĩ đến tính tình Lục Lưu hỉ tĩnh, hầu hạ ở bên cạnh , điều đầu tiên làm tốt, chính là quản được miệng của mình. Giang Diệu mới vừa cập kê, tuy lập gia đình , nhưng trong xương vẫn là hài tử mới lớn, tính cả là đời trước, cũng chỉ miễn cưỡng sống đến mười sáu tuổi, là lứa tuổi rất hoạt bát.

      Nàng nghe tiếng tới , thấy Lục Bồng Bồng bắt bướm, theo sau là khuôn mặt trắng nõn của Bình ca nhi. Nam hài bốn tuổi, còn hoảng sợ như trước đó, ở trước mặt tỷ tỷ, cười rất vui vẻ.

      Mặc Cầm là người biết nghe lời đoán ý, thấy Vương phi có chút để tâm, liền : "Nhị công tử xưa nay thích chuyện, nhưng đặc biệt thích thân cận vớiNhị tiểu thư." Chỉ thích chuyện, vị Nhị công tử trời sinh ngu dại này hề có chút liên hệ máu mủ nào với Tuyên Vương phủ .

      Giang Diệu cảm thấy ngứa ngáy trong lòng, muốn tới trò chuyện cùng bọn họ, nhưng nghĩ tới bộ dáng căng thẳng của họ khi nhìn thấy mình hôm nay, cũng muốn tới quấy rầy bọn họ. Nàng đứng dưới tán cây nhìn lúc, sau đó với nha hoàn phía sau : "Chúng ta trở về thôi."

      Lúc Giang Diệu trở về phòng, Lục Lưu từ thư phòng trở về , nhìn lên thấy nàng, liền bước tới nghênh đón, hỏi: " đâu thế?"

      "Vừa rồi tỉnh ngủ, nên dạo xung quanh." Giang Diệu ngẩng đầu mỉm cười với .

      Mới tân hôn, đôi phu thê son sắt ngọt ngào chuyện lúc rồi cùng nhau dùng cơm trưa.

      Buổi chiều Lục Lưu đến thư phòng, ở lại trò chuyện với nàng, còn cùng nàng dạo Vương phủ lúc cho quen thuộc. Bữa tối cơm nước xong ở trong sân tản bộ tiêu cơm, rồi trở về phòng nghỉ ngơi rất sớm.

      So với vẻ náo nhiệt của buổi động phòng hoa chúc tối hôm qua, đêm nay mới coi như chân chính bắt đầu sinh hoạt phu thê. Giang Diệu thay xong áo ngủ từ tịnh thất ra thấy Lục Lưu ngồi ở bên giường chờ nàng .

      Nhớ tới hình ảnh làm người mặt đỏ tim đập tối qua, Giang Diệu nắm nắm tay, dám tới, chỉ mở miệng gọi tiếng.
      Được rồi. Giang Diệu hít sâu hơi, tới. Lúc cách Lục Lưu còn có ba, bốn bước chân, thấy cánh tay duỗi ra,trực tiếp ôm nàng vào lòng. Nàng bị ôm lấy, ngồi ở đùi của , mặt đối mặt. Giang Diệu xấu hổ cực kì, tay chống vào lồng ngực : "Đêm nay ta muốn nghỉ ngơi tốt, được ?"

      Lục Lưu ôm nàng hôn mấy lần, mở miệng : "Tối hôm qua là ta hơi quá, nàng yên tâm, đêm nay chúng ta chỉ ngủ thôi." nắm bàn tay của nàng, bộ dáng dễ thương lượng, nhớ tối hôm qua mình ăn no, Lục Lưu cũng cảm thấy mình quá biết kiềm chế. Cũng khổ cho nàng phải nhân nhượng , có lẽ trước lúc thê tử xuất giá , nhạc mẫu chắc chắn cũng căn dặn phen.

      Có điều —— để tiểu nương mười bốn mười lăm tuồi nhân nhượng , quả là được tốt. Huống hồ người này lại còn là thê tử của .

      Giang Diệu có chút tin tưởng, nhưng sau đí Lục Lưu chỉ cùng nàng nằm ở giường, lẳng lặng ôm nhau, quy củ, nàng mới tin.



      Ngày kế là ngày Giang Diệu lại mặt. Mọi thứ chuẩn bị kỹ càng , nàng cùng Lục Lưu lên xe ngựa, trở về Trấn Quốc Công phủ . Xuất giá mới có mấy ngày ngắn ngủi, nhưng khiến Giang Diệu lại cảm thấy như rời lâu. Nàng ngồi ở xe ngựa, nhìn người bên cạnh áo mũ chỉnh tề, phu quân ngọc thụ lâm phong, bắt đầu có chút hiểu , vì sao lúc các phu nhân xuất giá ngồi cùng chỗ tán gẫu, đều thích về phu quân của mình. Phu quân như Lục Lưu dẫn ra ngoài rất có mặt mũi.

      Lục Lưu tuy ngồi rất đoan chính, nhưng cũng nhận ra được thê tử bên cạnh thỉnh thoảng liếc mắt nhìn mình. Sau khi bị liếc ba, bốn lần, Lục Lưu rốt cục nhịn được, nắm tay nàng, nhìn vào đôi mắt sáng ngời to tròn của nàng... thở dài hơi, làm cái gì, giọng khàn khàn : "Trở về trừng trị nàng."

      Ồ? Giang Diệu chớp mắt mấy cái, cảm thấy mình cực kì vô tội . Nàng làm sai điều gì ? Nàng bất mãn lườm , lại bị Lục Lưu cười nắm tay nàng hướng về chỗ ấy nhấn cái. Giang Diệu liền rút tay về, vội vàng nhích mông, lùi vào góc trong xe ngựa. Lúc này ngay cả liếc mắt nàng cũng dám nhìn , dám tiếp tục trêu chọc .
      Lục Lưu đến Trấn Quốc Công phủ nhiều, nhưng bề ngoài ôn nhuận như ngọc, cùng thái độ khiêm tốn hữu lễ, khiến ai có thể nghĩ chính là vị Tuyên vương có tình người kia. Hôm nay lại mặt, cử chỉ săn sóc của Lục Lưu đối với thê tử, Giang Chính Mậu cùng mười vị vợ cũng nhìn vào trong mắt, đặc biệt ba huynh đệ Giang Thừa Nhượng, tuy nhìn Lục Lưu thế nào cũng hợp mắt, nhưng thừa nhận cũng được, lúc hai người đứng chung chỗ, đúng là xứng đôi ân ái.

      Lục Lưu cùng Giang Chính Mậu và nhóm vợ ở phòng khách chuyện, Giang Diệu cùng Kiều Thị vào bên trong. Kiều Thị tinh tế đánh giá khuê nữ, nhìn sắc mặt nàng hồng hào, lại vừa thấy cử chỉ săn sóc của Lục Lưu, nhìn thế nào cũng đều là đôi tiểu phu thê cực kì ân ái. Nhưng điều cần hỏi, vẫn nên hỏi, Kiều Thị : "Con rể tốt với con chứ?"Kiều Thị vui mừng mỉm cười, : "Vậy tốt rồi. Con gả , có số việc con phải tự mình xử lý. Con rể là người biết đạo lý, nhìn cũng thấy tỉ mỉ. đối xử tốt với con , con cũng nên để tâm nhiềuđến , quan tâm săn sóc chút." Tuy Kiều Thị muốn con rể bảo hộ khuê nữ như chính bản thân bà,nhưng cũng hiểu cuộc sống phu thê phải do hai bên cùng duy trì.
      Hỏi một chút, Kiều Thị mới hạ thấp giọng hỏi việc đêm động phòng hoa chúc. Giang Diệu tuy thẹn thùng, nhưng cũng đàng hoàng gật đầu. Kiều Thị cười : "Chuyện như vậy, có gì phải thẹn thùng." Bà dừng chút, lại hỏi việc động phòng . Dù sao ở trong mắt Kiều Thị, con rể này tuy có thiếp thất, nhưng hai mươi hai tuổi , trong phòng thể có ai.

      Vấn đề này khiến Giang Diệu sửng sốt . Nàng cẩn thận suy nghĩ lúc, lắc đầu cái, : " có. Nha hoàn hầu hạ trong phòng hình dáng đều bình thường, quy củ, có phương diện kia..." Trước đây nàng có nghĩ tới, nhưng sau đó Lục Lưu đối với nàng săn sóc, nàng cũng quên chuyện này. xong những điều này, ba tẩu tẩu của Giang Diệu vào . Tiết Kim Nguyệt nhìn em chồng, lập tức vui mừng chạy tới, đem người ôm lấy, : "Diệu Diệu, nhìn thấy muội tốt. Ta cùng đại tẩu, đệ muội đều rất nhớ muội"Tống Loan mang thai,dáng người ngày càng đẫy đà, ngày xưa đoan trang hiền thục khuê nữ, bây giờ cái bụng căng tròn, nụ cười mặt cũng sâu hơn chút. Hôm nay em chồng lại mặt, rất nhiệt tình cùng nàng chuyện, lại nhìn khí thế toàn thân giờ của em chồng này, cũng thầm than đúng là gả chồng xong khác hẳn ra.
      Tống Loan nhìn Kiều thị cười : " Lát nữa trở về con uống."
      Giang Diệu nhìn quen cử chỉ của mẫu thân đối với đại tẩu bảo bối của cả nhà, nhìn hai người rời , mới cùng Nhị tẩu Tam tẩu tiếp. Tán gẫu là ít việc ở Tuyên Vương phủ, hai người hiểu được em chồng gả qua đó, chính là nữ chủ nhân chân chính, rất là ước ao. Hai mắt của Tiết Kim Nguyệt sáng lấp lánh, : " tốt. Nếu mùa đông, sáng sớm ngủ muộn chút cũng có người dám ."

      Chỉ mơ ước có vậy thôi à? Giang Diệu đối với vị Nhị tẩu này có chút dở khóc dở cười.

      Lương Thanh Huyên đa phần chỉ ngồi bên cạnh nghe, thỉnh thoảng vài câu. Nàng biết hai người quan hệ thân như tỷ muội, thân cận hơn nhiều so với nàng ,hôm nay hiếm khi về được, sợ là có nhiều chuyện muốn . Hàn huyên lúc, Lương Thanh Huyên liền thức thời tìm lý do rời .

      Giang Diệu lo lắng lắm cho đôi của đại ca và tam ca, để tâm nhất chính là đôi của Nhị ca .Lúc này thấy Tam tẩu ra ngoài , Giang Diệu cẩn thận đánh giá Nhị tẩu hoạt bát trước mắt này phen. Tuy vẫn thích chuyện, nhưng Giang Diệu nhận ra được , lâu như vậy, nàng mấy lần nhắc đến Lục Lưu, nhưng vị Nhị tẩu này lại đề cập tới Nhị ca. Nàng có chút lo lắng, thuận miệng hỏi: "Tỷ sao? Tỷ cùng Nhị ca có tốt ?"

      Nụ cười của Tiết Kim Nguyệt hơi ngưng lại, sau đó cong môi, cười nhàng gật đầu: "Hừm, rất tốt." Nàng ấy xong, cúi đầu cắn cắn môi, thấy em chồng lời nào , liền nhịn được ngước mắt liếc nhìn.

      Đều cùng nhau lớn lên từ , ánh mắt cũng có thể nhìn ra trong lòng đối phương suy nghĩ gì. Tiết Kim Nguyệt nhìn, nhất thời có chút nhịn được, bĩu môi, nước mắt đảo quanh bên trong viền mắt, mắt đỏ lên , "... Nhị biểu ca, huynh ấy, hai ngày nay huynh ấy vẫn ngủ ở thư phòng."

      Giang Diệu vừa nghe, nhất thời liền nhớ tới đời trước. Nhị ca cùng Nguyệt tỷ xa cách nhau, chính là bắt đầu ngủ ở thư phòng.
      Happyanh, Nguyen Mars, Tang Ca48 others thích bài này.

    4. Mup12022010_

      Mup12022010_ Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      138
      Đây là thể loại truyện mông khống mà... mị cũng rất thích mông :yoyo51:
      biu~biu~biu thích bài này.

    5. Mup12022010_

      Mup12022010_ Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      138
      Hazzz nhị ca nhị tẩu lại làm sao rồiiii.. sao bạn nhị tẩu lấy chồng rồi mà mình cảm tưởng bạn ấy vẫn như thiếu nữ lon ta lon ton thế k biết. Hay là do trước mặt GD nên thế? >< mấy chương trc thấy bạn nhị tẩu khó chịu mình tưởng bạn ấy có tin vui... giờ nhị ca ngủ thư phòng... còn Quyên tỷ tỷ chăm sóc nhị ca nữa sao????:017::017:
      ..
      Mong chương mới quá huhu
      biu~biu~biusong ngư thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :