1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cưng chiều đến cùng - An Nhiên Nhất Thế

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 23a:

      Thấy Lục Phỉ nhắc tới Hạo Hạo, Nhan Hạ nhịn được mà nghĩ tới cảnh con trai đứng chuyện trước mặt mình.

      "Mẹ, sáng nay mẹ còn tiễn con học đâu đấy, con gọi mẹ lâu, vậy mà mẹ còn ngủ được."

      Vừa nhớ lại, mọi tâm tư trong lòng đều biến mất, đến lúc gặp mặt, chỉ mong có thể ứng phó cậu con trai của mình.

      Nhưng khi Nhan Hạ và Lục Phỉ đến nhà trẻ lại thấy cảnh tượng khác biệt rất lớn so với quá khứ.

      Lục Hạo mang theo vẻ mặt ủy khuất đứng ở sau lưng Lý, trông tinh thần cậu bé có chút uể oải, mà khi thấy bóng dáng ba mẹ đến đón mình lập tức chạy tới.

      "Mẹ." Lục Hạo ôm chặt bắp đùi Nhan Hạ, vẻ mặt khóc lóc, cặp mắt sương mù mờ mịt mà nhìn chằm chằm vào .

      "Sao vậy?" Từ trước đến giờ, khi Nhan Hạ tới đón Lục Hạo, cậu vẫn luôn vui vẻ, hôm nay thấy Lục Hạo như vậy, Nhan Hạ có chút ngoài ý muốn hỏi.

      Lục Hạo chỉ ôm Nhan Hạ lời nào, nhưng cảm xúc ràng còn xuống.

      Thấy thế, Nhan Hạ đưa mắt nhìn về phía Lý .

      Lúc này, người đối diện mới ngượng ngùng : " phải Hạo Hạo xuất TV sao? Đúng lúc hôm nay có vài gia đình nhận ra cậu bé, thái độ quá nhiệt tình, có lẽ Hạo Hạo bị sợ hãi."

      Ngày hôm qua còn hứa với nam thần là chăm nom Hạo Hạo tốt, ngờ hôm nay lại để cho cậu bị kinh sợ như vậy.

      "Vậy bọn họ. . . . . . gì chứ?" Nhan Hạ hỏi, nhịp tim lập tức gia tốc nhảy lên.

      Như thể nhìn thấu lo lắng của , Lý vội vàng trả lời cách bảo đảm : "Yên tâm, chẳng qua là người nhà bọn trẻ quá thích Hạo Hạo mà thôi, hơn nữa tôi với bọn họ, nếu trường mầm non Hạo Hạo học bị tiết lộ ra bên ngoài, con họ cũng liên tục bị quấy rầy, mặt khác, bên chúng tôi có các biện pháp kiểm soát ra vào nghiêm ngặt, cho dù có nhà báo, nhà trường cũng để tiểu Hạo bị bọn họ quấy rầy."

      "Vậy cám ơn ." Nhan Hạ gật đầu cái, sau đó ngồi xổm xuống ôm lấy Lục Hạo, sờ sờ đầu con, rồi lại quay ra câu cảm ơn với giáo Lý .

      " sao, đây cũng là trách nhiệm tôi phải làm." Lý vội vàng xua tay , ánh mắt chạm đến mặt đối diện, trong lòng lại có chút cảm thán.

      Bộ dáng tiểu Hạo đẹp, năm phần giống ba, năm phần giống mẹ, chỉ khi họ đứng chung chỗ, người ta mới có thể thấy điều đó, nếu , bình thường khó để phát ra Lục Hạo là giống ai.

      "Chúng ta nên thôi." Ánh mắt Lục Phỉ quét chung quanh vòng, có người nhà đám trẻ biết, có lẽ rất nhanh thôi có paparazi nghe tin chạy tới đây.

      "Ừ." Nghe hiểu hàm ý trong câu của , Nhan Hạ lập tức ôm Lục Hạo, chuẩn bị theo Lục Phỉ rời khỏi đây.

      Đúng lúc này, giọng nghiêm túc của Lý từ phía sau cất lên: " Chị ơi, với tư cách là fan trung thành của Lục nam thần, tôi thích chị là mẹ của Hạo Hạo, tôi tin rằng sớm muộn mọi người cũng tiếp nhận chị."

      Bởi vì biết, trừ Nhan Hạ ra, còn ai thích hợp đứng ở bên người Lục Phỉ nữa.

      Nghe được câu này, Nhan Hạ quay đầu lại, hướng về phía đứng đằng sau, cười rực rỡ: "Tôi cũng tin vào điều này."

      xong câu đó, nhà ba người nghênh ngang rời .

      Lý đứng tại chỗ nhìn bóng dáng ba người bọn họ,cười ngốc nghếch, mẹ Hạo Hạo quả nhiên là mỹ nhân a!

      Cả câu tuyên ngôn đầy khí phách kia nữa. . . . . .

      A a a. . . . . .Cuối cùng cũng bị kinh sợ bởi sắc đẹp rồi!

      thể chờ đợi được nữa, chỉ muốn thấy cảnh mẹ Hạo Hạo xuất trước mặt cánh truyền thông, đến lúc đó nhất định khiến mọi người bị chói sáng đến mù mắt.

      *

      Lên xe, Lục Phỉ vừa cầm lái, thỉnh thoảng lại vừa xuyên qua kính chiếu hậu nhìn động tĩnh của hai mẹ con ở phía sau, nhưng lựa chọn trầm mặc, đem gian riêng cho Nhan Hạ và Lục Hạo.

      Lúc này, Nhan Hạ ôm con trai, giọng hỏi: "Hạo Hạo, vừa nãy lúc mẹ hỏi con, sao chịu trả lời mẹ vậy?"

      "Mẹ, con vui, muốn xấu người khác trước mặt giáo." Lục Hạo giọng đáp lời.

      Nghe được câu này, Nhan Hạ sờ sờ khuôn mặt nhắn trong lòng : "Vậy bây giờ có thể với mẹ được ?"

      "Con
      [​IMG]
      Tôm ThỏHiyoko thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 23b:


      === ========Hôm sau, thông tin về "Hình ảnh ngoài đời của vợ Lục Phỉ" lập tức thắp sáng tinh thần buôn dưa của công chúng.

      Vài tờ báo bán hàng rất chạy, lượt click xem của các trang mạng cũng liên tục tăng lên.

      Nhưng khi mọi người nhìn thấy tấm ảnh chụp bóng lưng kia nhịn được mà châm chọc câu.

      "Còn tưởng có tin hot! Kết quả chỉ là bóng lưng, có thể có lương tâm chút được a!"

      "Tôi cũng mong hụt phen. Mặt ! Khuôn mặt ở nơi nào? Có thể đừng lừa nhau như vậy hay chứ!"

      "Từ bóng lưng có thể thấy, vợ Lục Phỉ tuyệt đối là mỹ nữ."

      " Tia niệm tưởng cuối cùng cũng tan biến rồi, vợ hợp pháp của nam thần xuất !"

      "Bước đầu tiên là đứa bé, bước kế tiếp chính là người vợ, tôi hoàn toàn hiểu tính toán của bọn họ."

      ". . . . . ."

      Bình luận của cộng đồng mạng tăng lên đến hàng trăm hàng ngàn lượt.

      Nhưng cho dù trong hình, Nhan Hạ chỉ lộ ra bóng lưng khó có thể phân biệt ai với ai , câu chuyện # vợ Lục Phỉ bước ra ánh sáng # vẫn lấy tốc độ sét đánh kịp bưng tai, vững vàng chiếm vị trí đầu bảng trong danh sách lượt truy cập nhiều nhất của ngày hôm nay.

      Bởi vì, hình ảnh này xuất , ít nhất cũng chứng minh điều, vợ Lục nam thần là tồn tại , hơn nữa, fan hâm mộ thể tiếp tục coi thường hàm ý trong bốn chữ “vợ của Lục Phỉ” nữa rồi.

      Bên trong công ty giải trí Chí Tôn.

      Lục Phỉ nhìn lướt qua phản ứng của người hâm mộ sau khi mình vừa đăng Microblogging, tia dao động cảm xúc, ngồi vị trí đầu não của bàn hội nghị, nghe nhân viên trong đoàn quan hệ xã hội thảo luận ở phía dưới.

      " ra , chuyện Úc thiên vương hôn, điểm xấu lớn nhất trong đó chính là ta từng công khai rằng mình còn độc thân , trước kia chúng ta quên mất điều này, nhưng tại, khi chuyện dính dáng đếnngười vợ, bên ta cần đào vấn đề này lên lần nữa ,sau đó để Úc thiên vương đúng ra lời xin lỗi trước công chúng, đây là nhất định."

      "Nhưng có vẻ như công ty quản lý của ấy ngăn cản điều đó, theo điều tra của bên tôi, công ty sau lưng Úc Tử Phàm vẫn luôn cố gắng dội hết nước bẩn về phía vợ ta, tỷ như có thông tin ta mang thai mới được lên làm vợ hợp pháp, chứ thực ra Úc thiên vương cũng thích vợ mình, bây giờ, chúng ta làm ngược lại, đem ta đắp nặn thành người đàn ông tốt, có trách nhiệm, hành động của bên kia sai, nhưng để người phụ nữ gánh hết tất cả đúng là hạ thấp phong cách bản thân quá."

      "Úc Tử Phàm là ca sĩ nổi danh nhất mà Hoa Hưng đào tạo được trong mấy năm gần đây, vậy nên tất nhiên bọn họ muốn ta rơi xuống, nếu muốn bên ấy phối hợp bên phía Úc Tử Phàm cũng thể tự dời trận tuyến, tuần này truyền phát chương trình << bố ơi mình đâu thế>>, đây có thể là cơ hội tốt để chúng ta thuê thủy quân (1) .”
      "Tôi hỏi qua tổ chuyên mục <<bố ơi mình đâu thế>>, ở giai đoạn sau, vợ Úc Tử Phàm xuất nhiều hơn trong ống kính, đến lúc đó có thể hướng chú ý của người xem đến cả nhà bọn họ.”
      "Tôi nhớ Úc Tử Phàm có ít fan ruột, họ là những người hâm mộ đầu tiên của ấy , trong đó ra cũng có vài người đứng ở phe chúc phúc cho thần tượng của mình, chỉ là tiếng của họ có nhiều trọng lượng, dẫn đến tượng giả là tất cả fan của Úc thiên vương đều thích vợ ta ."

      "Điểm này tôi cũng hiểu, nhưng thực tế, nguyên nhânchính ở đây là fans Úc Tử Phàm bị bên công ty Hoa Hưng dắt mũi theo đuôi, nếu rằng những fan có lực ảnh hưởng chỉ là công cụ khống chế dư luận của bên kia, tôi sợ rằng nội bộ cấp cao của Hoa Hưng xuất vài vấn đề, khi chưa hiểu tình hình,chỉ sợ dù bên ta giải thích như thế nào Hoa Hưng vẫn động tay động chân vào chuyện này."

      ". . . . . ."

      Mấy vị quan hệ xã hội thảo luận xong, tầm mắt nhìn về phía Lục Phỉ, trong đó vị trưởng đoàn thẳng thắn trình bày: "Boss, bây giờ chúng ta có hai phương án, phương án là hợp tác với công ty Hoa Hưng, phương án còn lại là chính chúng ta tự mình hành động , cảm thấy thế nào?"

      Tất cả bọn họ đều chỉ là nhân viên của Lục Phỉ, đôi lúc cũng phối hợp với đoàn quan hệ xã hội bên giải trí Chí Tôn ,nhưng đa số, những vấn đề liên quan đến Lục Phỉ do họ giải quyết, chỉ là lần này, bọn họ cũng nghĩ tới, Lục Phỉ đột nhiên cầu đoàn mình khai thông quan hệ xã hội cho người khác, nhưng thực ra, bất kể việc này có nguyên do là gì, họ cũng phải dùng toàn lực để đối phó vấn đề, tiền lương hàng năm Lục Phỉ trả cho bọn họ nhiều như vậy cũng phải là để bọn họ phung phí.

      "Các người nắm chắc chuyện này bao nhiêu phần trăm?" Lục Phỉ trả lời mà hỏi thẳng, tiến vào chủ đề câu chuyện luôn, giọng lành lạnh khiến người ta cảm giác được áp lực như có như ở xung quanh .

      "Hai phương án này có vấn đề gì." Đội trưởng tràn đầy tự tin trả lời.

      "Mọi người liên lạc với Úc Tử Phàm, để ta tự quyết định con đường, mặt khác, tôi chỉ muốn thấy kết quả, quá trình tôi sẽvkhông quan tâm." Lục Phỉ lạnh nhạt , việc giúp Úc Tử Phàm chỉ là vì chuyện của ta có giá trị lợi dụng đối với mình, nếu phải tốn thêm nhiều phần tâm tư hơn…….. cũng có thời gian và tinh lực như vậy .

      Chỉ là, cũng bắt được điểm quan trọng từ cuộc thảo luận ,《 siêu nhân trở lại 》 và 《 bố ơi mình đâu thế >> truyền phát cùng thời điểm với nhau.
      *

      Bên kia, trong phòng làm việc của Nhan Hạ.

      Đám Tiểu Ngô đứng tụ lại chỗ nhìn bài báo với hình "Vợ Lục Phỉ" , mắt trợn tròn đến mức xót cả lên cũng nhìn thấy gì
      [​IMG]
      HiyokoTôm Thỏ thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 24:

      Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, hôm nay chính là thứ sáu, cũng là lần quay chụp thứ hai của hai cha con Lục Phỉ, trong lúc, đoàn làm phim trang bị máy quay ở nhà Lục nam thần , Nhan Hạ cũng sắp xếp hành lí chuẩn bị cho chuyến tuần lễ thời trang ny của mình.

      "Mẹ, này." Lục Hạo giúp Nhan Hạ lấy chiếc áo khoác ngoài từ trong tủ ra, sau đó đưa đến trước mặt mẹ, vẻ mặt cầu khen ngợi.

      "Ngoan, cám ơn con trai nha." Nhan Hạ nhìn thân hình bé của thằng bé cầm áo cho mình, nhìn nhìn lại vẫn cảm thấy có mấy phần tức cười, chỉ là con mình còn nghiêm túc làm việc, cũng thể giễu cợt thằng bé.

      "Mẹ có cần Hạo Hạo lấy cái gì nữa ?" tiểu Hạo nhận được khích lệ , sắc mặt phơi phới hẳn lên, nếu cậu bé có cái đuôi , chắc chắn nó ngừng phe phẩy, vẫy vẫy.

      "Vậy Hạo Hạo lấy cho mama cái áo màu đỏ đó đến đây !” nỡ lòng đả kích tích cực của con trai nhà mình, Nhan Hạ đành tiếp tục chỉ huy .

      "Yes Sir."

      Nhìn bóng lưng vui mừng hớn hở kia, Nhan Hạ bất đắc dĩ mà lắc đầu, cúi đầu tiếp tục thu vén rương hành lý của mình.

      Mà lúc này, Lục Phỉ dựa vào cạnh cửa nhìn toàn bộ màn trình diễn vừa rồi, khóe môi nhiễm nụ cười, cả người tản ra hơi thở thanh thản yên bình.

      Chờ Lục Hạo đem cái áo choàng dài len lén đưa cho Nhan Hạ, chuẩn bị lại tiếp tục giúp mẹ mình phen, Lục Phỉ di chuyển bước chân tới trước mặt hai người, ôm lấy con trai.

      "Ba." Thân thể bỗng bay lên trung, theo bản năng, Lục Hạo ôm lấy cổ người đối diện, sau đó, khi thấy người đến là Lục Phỉ, cậu mới giòn giã gọi câu, thanh mang theo thanh thúy, trong trẻo đặc trưng của trẻ , gần như muốn làm người tan chảy.

      "Đừng quấy rầy mama thu dọn đồ đạc, nếu con muốn có thể trở về phòng thu thập quần áo của mình nha.” Lục Phỉ nhéo khuôn mặt nộn nộn bé của con trai, thể , da thằng bé quá non nớt, phỏng chừng còn có thể nhéo ra nước , xúc cảm tệ.

      Nghe mấy câu đầu của baba, Lục Hạo còn rất tức giận, ràng cậu giúp mẹ nha, có quấy rầy đâu? Chỉ là khi nghe đến câu tiếp theo, đôi mắt to lập tức chớp động ánh sáng, lắc lắc Lục Phỉ : "Ba, con dọn hành lý để làm cái gì? Chẳng lẽ con cũng có thể chơi cùng mẹ sao?”

      "Chờ khi nào kết thúc đợt quay chụp này, chúng ta liền gặp mẹ ." Lục Phỉ cười đồng ý , ánh mắt liếc về phía Nhan Hạ .

      "Hoan hô, hoan hô!" Lục Hạo lập tức vỗ tay .

      Nhìn bộ dạng hưng phấn của con, Lục Phỉ đưa mắt về phía Nhan Hạ :"Em thuê phòng khách sạn chưa?Nhà nào?”

      "Khách sạn Văn Hoa, đây là do công ty quyết định."

      "Ừ, đến lúc đó gửi địa chỉ phòng ở cụ thể cho , và con thuê cùng tầng với em.” Ngay sau đó Lục Phỉ lên tiếng dặn dò.

      Nhan Hạ gật đầu cái, đem bộ quần áo cuối cùng gấp bỏ vào hành lý, kéo lên.

      Lục Phỉ thuận tay nhận lấy, giúp đưa nó ra ngoài.

      nhà ba người vừa ra, lập tức khiến mọi người trong tổ đạo diễn và tổ quay chụp kinh hãi quá mức.

      Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy tất cả thành viên trong gia đình bước vào ống kính, lần trước khi tới đây vợ Lục ảnh đế có việc dời nhà từ sớm.

      Bây giờ được chiêm ngưỡng khung cảnh này, mọi người chỉ cảm thấy, bọn họ đứng chung chỗ quả quá xứng đôi rồi.

      Thấy người khác nhìn mình chằm chằm bằng ánh mắt nóng cháy, Nhan Hạ cười tiếng: "Chúc mọi người buổi sáng tốt lành, lần trước tôi quá vội , kịp chào hỏi mọi người."

      " có việc gì." Đám người vội vàng , đây chính là vợ hợp pháp của Lục ảnh đế a! Quả nhiên là xinh đẹp dịu dàng lại hào phóng.

      Sau khi chào hỏi xong, Nhan Hạ cũng thêm gì nữa, kéo hành lý liền chuẩn bị rời .

      Thế nhưng khi nhìn mẹ sắp xa, đột nhiên Lục Hạo cảm thấy tia quyến luyến thôi.

      Cậu lập tức trượt từ người Lục Phỉ xuống, vọt tới trước mặt mẹ, ôm lấy bắp đùi , giọng : "Mẹ, hôn Hạo Hạo cái rồi hãy !"

      "Phốc. . .
      [​IMG]
      HiyokoTôm Thỏ thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 25:


      "Ba, Hạo Hạo cũng muốn đứng đài cao cùng ba mẹ, nhìn rất đẹp mắt!" Giọng của Lục Hạo kéo suy nghĩ của Lục Phỉ trở lại, nhìn chằm chằm bóng dáng đơn độc tấm poster, khóe môi hơi nhếch lên.

      mình ở cao, xác có chút đơn lạnh lẽo.

      Chỉ là, chỉ có mình.

      Tiếp tục ôm Lục Hạo về phía thang máy.

      Sau khi nhìn thấy Lục Phỉ bước vào thang máy, tất cả nhân viên công tác mới thu hồi ánh mắt của mình, sau đó chia sẻ những tấm hình mới chụp được cho đồng nghiệp bên cạnh

      Mà lúc này, nhóm người của Lục Phỉ vào thang máy đến tầng lầu thuộc bộ phận quản lý nghệ sĩ.

      Đây là nơi huấn luyện nghệ sĩ mới của giải trí Chí Tôn, chỉ khi trải qua tất cả các hạng mục ở chỗ này mới có thể ra mắt chính thức, Lục Phỉ cũng từng là thành viên trong đó. Dieen Đaan Lee Quyy Đoon

      Khi Lục Phỉ đến, nhân viên cũng nhất thời kinh ngạc nhường đường qua, phải biết rằng Lục ảnh đế ở công ty này chính là Thần Long thấy đầu thấy đuôi, cho dù gặp được, cũng chưa bao giờ thấy xuất ở tầng này.

      Cuối cùng, giám đốc Diệp Liễu quản lý bộ phận nghệ sĩ nhận được tin vội vội vàng vàng chạy tới.

      "Lục Phỉ, đến rồi." Diệp Liễu hướng về phía Lục Phỉ chào hỏi, giọng mang theo quen thuộc, lâu sau khi Lục Phỉ tiến vào công ty hai người quen biết nhau, tại, Lục Phỉ trở thành trụ cột của giải trí Chí Tôn, mà cũng trở thành giám đốc ngành.

      "Đúng lúc quay hình 《 siêu nhân trở lại 》, tôi tới cùng với bọn họ." Lục Phỉ khẽ gật đầu, giọng trong trẻo lạnh lùng trước sau như , làm cho người nghe bao giờ cũng nhịn được giác ngộ.

      "Tổng giám đốc Mục từng đề cập với tôi, khi đó biết kết hôn sinh con cũng làm cho tôi giật cả mình, thể nghĩ đến là ." Diệp Liễu xúc động, sau đó đưa ánh mắt về phía Lục Hạo được Lục Phỉ ôm ở trong ngực, "Đây chính là Hạo Hạo nhà có phải ? Quả nhiên rất đáng ."

      "Cám ơn bác." Lục Hạo nghe được đối phương khen ngợi, lập tức cười híp mắt trả lời.

      Bác? Bị gọi như vậy, Diệp Liễu như bị sét đánh, ràng so với Lục Phỉ còn hơn tuổi đấy.

      Nhìn ra người này giống như giận dỗi, Lục Phỉ nhàn nhạt nhắc nhở câu: "Hạo Hạo, con gọi người này là chú."

      "Nhưng phải gọi chú là phải hơn ba sao?" Lục Hạo nghi ngờ hỏi, nhưng lời phát ra lại càng khiến người đối diện lần nữa chịu phải đả kích nghiêm trọng.

      già như vậy sao?

      Đối với xấu xa của con trai, Lục Phỉ cũng gì nữa, nhìn về phía Diệp Liễu sang chuyện khác: "Tôi giúp Vưu Khánh quay MV, còn cần vai phụ, trong tay có chọn được người thích hợp ?"

      "Có, chúng tôi chọn được người này mới vừa huấn luyện xong." Diệp Liễu vui mừng trả lời, làm việc với Lục Phỉ và Vưu Khánh, dù là ai trong hai người đều là chuyện mà người nào nằm mơ cũng muốn có cơ hội lần, bây giờ tập hợp lại chỗ, điều này tuyệt đối giúp tỉ suất người xem đạt kỉ lục.

      Thậm chí, vị tân nghệ sĩ được chọn trong lần này, khởi đầu nghiệp may mắn suôn sẻ là chắc chắn thành vấn đề!

      Lục Phỉ vì công ty, cũng tận đủ tâm sức.

      Nghĩ tới, Diệp Liễu ở phía trước dẫn đường, sau đó dẫn Lục Phỉ tới sân huấn luyện nghệ sĩ mới.

      Lúc bọn họ vào, người bên trong tập kịch bản, đây là tác phẩm kết thúc khóa học của bọn họ, những người huấn luyện xung quanh căn cứ biểu của mỗi người mà chấm điểm, điểm số ảnh hưởng đến vị trí trình diện, cùng khả năng phân chia tài nguyên sau này, cho nên hôm nay tất cả mọi người đều là dùng hết sức để biểu diễn .

      Cho dù biết có người vào, cũng ai dám lơ là.

      Cho nên, lúc đám Lục Phỉ vào, cũng có bao nhiêu người chú ý tới diện của bọn họ.

      Lục Phỉ liền mang theo Lục Hạo đứng ở bên, lẳng lặng nhìn diễn biến của vở kịch.

      Lúc này, diễn đến đoạn bi kịch, đột nhiên, tiếng khóc lớn tê tâm liệt phế vang lên trong phòng.

      Lục Hạo ở trong ngực Lục Phỉ đầu tiên là sợ hết hồn, sau đó đáy mắt khỏi mang theo chút đáng thương: "Ba, người này khóc thê thảm, lúc Hạo Hạo chích thuốc cũng khóc thảm như vậy."

      Lời của cậu khiến nhân viên chung quanh và nhà quay phim đứng bên ngoài cũng nhịn được buồn cười lên.

      Cho tới bây giờ chú ý của đứa bé và người lớn đều giống nhau.

      Nhưng ánh mắt Lục Phỉ ôm Lục Hạo lại có chút buồn bã.

      Hình như chỉ có vài lần theo Nhan Hạ bệnh viện, mấy lần kia cũng chỉ là đứng chờ ở bên ngoài bệnh viện.

      Mỗi lần nhìn Lục Hạo mệt mỏi từ bệnh viện ra ngoài, còn tưởng rằng là thoải mái, bây giờ nhìn lời , có lẽ Hạo Hạo từng bởi vì chích thuốc mà lớn tiếng khóc thút thít, nhưng khi đó, chỉ có Nhan Hạ mình mang theo con, ôm con, an ủi con. . . . . .

      Ôm chặt Lục Hạo, Lục Phỉ cảm giác mình hình như còn chưa đạt tiêu chuẩn của người làm cha.

      "Ba, ba ôm con ôm chặt quá." Lục Hạo hứng thú nhìn vở kịch, lại phát mình bị ôm chặt, vội vàng mở miệng .

      " xin lỗi, ba suy nghĩ việc." Hồi hồn, Lục Phỉ xin lỗi.

      " sao, ra cũng đau." Lục Hạo cười với rồi tiếp tục nhìn lên sân khấu.

      Nhìn Lục Hạo ngoan ngoãn như vậy, lòng của Lục Phỉ nhất thời lại dịu dàng hơn phân nửa, bà xã và con trai nhà , luôn có thể chạm đến sâu thẳm con tim .

      *

      lát sau, khi người trong sân diễn xong, lại phát ở trong phòng có thêm ít người, khi thấy còn có Diệp Liễu cùng với Lục Phỉ đoàn người trong lòng lập tức căng thẳng, tại sao giám đốc Diệp và Lục ảnh đế lại ở chỗ này?

      "Hôm nay kịch bản này diễn rất tốt, bên cạnh tôi là người nào các
      [​IMG]
      HiyokoTôm Thỏ thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 26:

      Chờ Lục Hạo ngồi chuyện với Nhan Hạ xong là nửa giờ sau, nhìn đồng hồ tay, Lục Phỉ mới tiến đến, trực tiếp rút điện thoại từ tay con trai ra :”Bây giờ đến thời gian ngủ trưa rồi đó.”

      "Nhưng baba à, con còn chưa hết đâu, cho con chuyện với mẹ thêm chút nữa được ? Được ạ?” Lục Hạo hướng về phía baba, lộ ra tư thế khẩn cầu, đôi mắt to tròn đáng ngừng nhấp nháy nhấp nháy.

      "Ba cùng mẹ còn chưa được với nhau câu nào kìa.” Lục Phỉ đưa di động đặt bên tai mình, ràng nghe được tiếng cười từ đầu dây bên kia truyền đến.

      "Vậy thôi! Xem ở việc baba cũng mẹ , con tạm nhân nhượng." Lục Hạo lưu luyến nhìn thoáng qua chiếc điện thoại, nhún bả vai, từng bước từng bước về phía giường của mình, mỗi bước đều cẩn thận.

      Thấy Lục Hạo như vậy, mấy vị nhiếp ảnh gia đứng ở bên lập tức bị chọc cười, bọn họ cũng coi như là nhìn ra, tình mà Lục Hạo dành cho người mẹ bí này có bao nhiêu"Mãnh liệt" .

      Đối với hành động của Lục Hạo, Lục Phỉ làm như thấy, sau khi xác định cậu lên giường ngủ, thu hồi tầm mắt, cầm điện thoại rời khỏi phòng.

      Ra ngoài, xuất trước ống kính máy quay chính là hình ảnh Lục ảnh đế đứng dựa bên lan can bệ cửa sổ, thân quần áo thoải mái bao bọc cơ thể to lớn chững chạc, dưới ánh mặt trời, khuôn mặt tuấn mỹ càng lộ vẻ khắc sâu, lập thể, khóe môi người đàn ông hơi chút nhếch lên, tròng mắt lộ ra vài tia dịu dàng, tươi cười che giấu…………. Cả người đứng đó, đẹp như bức tranh lắng đọng của thời gian.

      Hình ảnh ấy khỏi khiến mọi người phải than thở trong lòng, Lục Phỉ như vậy, rất xúc động lòng người a!

      dưới vẻ bề ngoài lạnh nhạt chính là trái tim dịu dàng, vì người mà nở rộ.

      Lúc này, bên cửa sổ.

      "Đến bên kia như thế nào rồi? Cảm giác quen thuộc sao?" Lục Phỉ giọng hỏi, thanh rất có lực xuyên thấu truyền đến Nhan Hạ lỗ tai.

      Ở bên kia , sắp xếp quần áo, Nhan Hạ cũng nhịn được cười ra tiếng :”Em mới vừa đến thôi, có đôi chút chênh lệch múi giờ, ngày mai còn phải đến địa điểm xem sàn catwalk nữa.”

      "Chú ý nghỉ ngơi, nên quá mệt mỏi, ngày mai, và con đến đó xem buổi biểu diễn của em, theo còn có tổ chương trình << siêu nhân trở lại>> nữa.” Lục Phỉ xong, tròng mắt đen láy có chút thâm thúy.

      Nghe được câu này, đầu bên kia điện thoại, Nhan Hạ khỏi hít hơi, sau đó mới bình tĩnh : "Ừm, em chờ mọi người."

      "Nhan Hạ."

      "Hả?" Nhan Hạ nghe dùng giọng trầm thấp hô tên mình, lập tức tập trung tinh thần lại.

      "Đừng lo lắng, em phải là kẻ kém cỏi đến mức ai chấp nhận được.”Lục Phỉ nhạo báng xong, giọng nở nụ cười, còn có thể tưởng tượng ra vẻ mặt của Nhan Hạ khi xong câu đó, chắc chắn là vô cùng khẩn trương nhưng vẫn cố tỏ vẻ bình tĩnh.

      Câu trêu chọc bất thình lình khiến người vốn căng thẳng lập tức trấn định lại cách thần kỳ, khóe môi nhếch lên, :”Em biết mà.”

      " thích câu tuyên ngôn đầy khí phách mà người nào đó dõng dạc tuyên bố trước mặt giáo viên Hạo Hạo, vì vậy, em hãy tiếp tục tin tưởng điều đó.” Lục Phỉ nghe giọng dịu dàng của vợ, trong mắt dâng lên thỏa mãn.

      "Được, bây giờ em phải thu dọn đồ đạc, ngày mai gặp lại nha.” Nghe câu ngọt ngào, cả giọng trầm khàn hấp dẫn kia, khiến càng thêm nhớ , nếu tại, Lục Phỉ đứng trước mặt , chắc kiềm chế được mà vọt tới, ôm lấy cái chặt.

      "Mai gặp." Đáp lời, khuôn mặt luôn luôn lạnh lùng của Lục Phỉ lúc này che giấu được dịu dàng đối với người phụ nữ của mình.

      Sau đó, chờ thanh nhắc nhở đầu bên kia cúp điện thoại truyền đếnLục Phỉ mới bình tĩnh như có gì mà bỏ điện thoại từ bên tai xuống.

      Nghĩ về nội dung cuộc trò chuyện của hai người, Lục Phỉ lại máy lên, mở Microblogging, sau đó tới trang cá nhân của Úc Tử Phàm.

      Sau cuộc họp ngày hôm ấy, về phương pháp giải quyết cho vấn đề của Úc Tử Phàm, cũng biết bây giờ có hiệu quả như thế nào.

      Microblogging Úc Tử Phàm vừa mở ra, gắn ngay đầu chính là bài viết mà chính bản thân ta tự soạn gửi.

      "Trước khi đưa ra lời giải thích, tôi muốn bày tỏ áy náy của mình đối với những người tôi, ủng hộ tôi. . . . . . Làm bạn bên nhau nhiều năm, giúp đỡ nhau lúc hoạn nạn, khó khăn, tôi chỉ hi vọng, mọi người có thể thích ấy giống như thích tôi vậy, bởi vì có người phụ nữ ấy,
      [​IMG]
      Hiyoko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :