1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cưng chiều đến cùng - An Nhiên Nhất Thế

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 9:

      Lúc này, loạt ảnh được gắn ở đầu trang tin tức giải trí, chỉ cần dân mạng lướt web hầu hết đều có thể thấy chúng.

      Sau khi nhận được tin, Úc Tử Phàm cũng nhanh chóng lên mạng và cũng rất nhanh sau đó là thấy được dòng title.

      #chùm hình tin nóng: Lục Phỉ gặp mặt trao đổi với đạo diễn chương trình << Bố ơi mình đâu thế>> của đài truyền hình Việt Quất.

      Nhìn dòng tựa đề mà suýt chút nữa đánh rơi chiếc điện thoại.

      Úc Tử Phàm tự trấn định lại tâm tình rồi mới nhanh chóng click vào, cẩn thận xem tất cả hình ảnh và tin tức.

      “Trang Sohu đưa tin hot: Hôm nay nam thần quốc dân Lục Phỉ đến công ty giải trí Chí Tôn, sau khi biết tin này, tôi đứng chờ tại cửa công ty, vốn dĩ tôi dự định đợi Lục nam thần ra tiến đến phỏng vấn , thế nhưng lại cẩn thận bắt gặp cuộc trò chuyện của Lục nam thần và đạo diễn chương trình << Bố ơi mình đâu thế>> của đài Việt Quất, tôi kích động vô cùng, Thiên vương Úc Tử Phàm trong giới ca sĩ cách đây lâu mới tuôn ra tin hôn , có con, bây giờ chẳng lẽ lại đến phiên nam thần quốc dân của chúng ta rồi sao?”

      Xem xong, Úc Tử Phàm nhàng thở ra hơi, Lục Phỉ là ai? Đó chính là quốc bảo tại của làng showbiz, người Hoa duy nhất dành được giải ảnh đế thế giới, cũng chính là “ báu vật trong lòng bàn tay” của công ty giải trí Chí Tôn………….

      Nghĩ đến đây, Úc Tử Phàm bỗng cảm thấy độ tin cậy của bản tin này là khá cao, bởi vì chỉ có như vậy mới có thể giải thích hành động của Chí Tôn khi thay đổi chiều hướng dư luận trong vụ hôn của , đây ràng chính là để lót đường cho Lục Phỉ.

      Chẳng trách hai ngày nay có ít người đăng những dòng tus hướng fan thông cảm, tha thứ cho giới nghệ sĩ, minh tinh, đó phải là vì chuẩn bị cho ngày hôm nay hay sao?

      Thế nhưng, nếu Lục Phỉ thực hôn, vậy khẳng định gây ra tác động lớn như ném bom nguyên tử vào Làng giải trí, phạm vi phóng xạ chắc chắn thể tưởng tượng được, dù cho có trải nệm trước đó nhưng chỉ sợ cũng có kết cục tốt đẹp?

      Với tâm tình khó thành lời, Úc Tử Phàm kéo đến cuối bài xem bình luận phía dưới.

      “Tên phóng viên kia, ra ngoài xem tôi có đánh chết , nam thần nhà tôi sao có thể hôn chứ!”

      “Tôi tin, tôi nghe, có lẽ chỉ là cuộc gặp gỡ vô tình của nam thần.”

      “ Phóng viên chính là loại có cũng có thể viết thành có, vậy nên bây giờ chuyện là dùng Lục nam thần để hút view đúng ?”

      “ Nồi này nam thần nhà tôi gánh, aaaaa……… Lục nam thần ràng vẫn độc thân.”

      “………..”

      “Hai ngày trước ,tại phòng ăn, tôi có nhìn thấy người giống Lục Phỉ cùng người phụ nữ ra vào, lúc ấy tôi còn nghĩ chắc mình nhìn lầm………….huhu, tôi có dự cảm chẳng lành.”

      “…………”

      “Phóng viên cút ! Đừng dùng mấy tấm ảnh ràng này lừa người được ?”

      ………………..

      Xem được nửa, Úc Tử Phàm cũng định xem tiếp, thế nhưng nhìn phía dưới còn hàng dài bình luận, trong lòng chỉ có bốn chữ: Tinh phong huyết vũ ( gió tanh mưa máu, tình hình nguy hiểm)

      Chuyện của so với chuyện của Lục Phỉ, đúng là gặp sư phụ.

      Nhưng cứ nghĩ loại người cao cao tại thượng như Lục Phỉ mà cũng kết hôn sinh con, Úc Tử Phàm bỗng cảm thấy khoảng cách giữa mình với Lục Phỉ được kéo gần lại rất nhiều, vì vậy có chút mong đợi có thể gặp Lục Phỉ và con ta khi tham gia gameshow sắp tới, dù sao, bây giờ nhớ lại khoảng thời gian tham gia << bố ơi mình đâu thế>>, tương tác cùng con, vẫn cảm thấy có chút bất khả tư nghị ( muốn nhớ lại đấy ạ)!

      Lồng ghép hình tượng vú em lên người kẻ cao lãnh , bạn bè , còn mang danh nam thần quốc dân như Lục Phỉ ? Làm sao đây? cảm thấy hình ảnh đó khó có thể thành lời!

      Mà có cùng chung ý tưởng vớiÚc Tử Phàm cũng là số ít.

      Sau khi biết tin, số nghệ sĩ trong làng giải trí cũng bắt đầu ngừng share bài viết này, thậm chí có người còn bắt đầu hỏi thăm tin tức trong nội bộ Chí Tôn và tổ kịch << bố ơi mình đâu thế>>để xác nhận độ chính xác của thông tin, bọn họ cũng muốn biết nếu Lục Phỉ có con bộ dáng chăm sóc con như thế nào?

      Thành ra, trong làng giải trí nhấc lên trận gió ảo tưởng lan tràn.

      ******

      Lúc này, người đại diện của Lục Phỉ cũng lái xe đến nhà , chiếc điện thoại đặt bên ghế tài xế vang chuông ngừng như đoạt mạng, dừng lại trong chốc lát rồi lại vang dứt.

      lúc sau, xe cũng đến biệt thự.

      Sau khi ấn chuông cửa người ra là Lục Phỉ.

      Thấy người mặc đồ ngủ trước mặt, khóe miệng Hình Ảnh giật giật, mỗi lần đến nhà Lục Phỉ, chẳng bao giờ thấy có chút hình tượng nam thần gì cả và vẫn có chút thể tiếp nhận nổi, dù sao, ở bên ngoài, vẫn luôn thấy Lục Phỉ quần áo chỉn chu.

      Chỉ là, cũng hiểu rằng, chỉ có ở nhà , Lục Phỉ mới có thể buông xuống phòng bị.

      “Có chuyện gì sao?” Lục Phỉ hỏi, cả người có
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10:

      Đối với người ham ăn mà cái gì cũng có thể nhịn được chứ tuyệt đối thể nhịn được điều gì liên quan đến đồ ăn.

      Khuôn mặt Lục Hạo nhìn qua giống như khóc ra nước mắt, khi mẹ có nhà là ba lại như vậy đó!

      Nhìn bộ dáng của cậu , mấy vị đạo diễn chung quanh đều cảm thấy đáng thương.

      Sau khi Lục Phỉ bước ra ngoài nhìn thấy dáng vẻ uất ức của con trai, bước chân hơi dừng lại chút, rồi mới chậm rãi đến trước mặt luc hạo , bình tĩnh :” Con muốn ăn cái gì? Bây giờ ba làm .”

      “………..Ưm, con muốn ăn trứng ốp la, nửa sống nửa chín kẹp với bánh mì, quét thêm sốt chấm salad, à, con còn muốn ly sữa tươi nữa, hơi ngọt chút.” Nghe thấy câu này, đôi mắt Lục Hạo sáng lên, cậu hoàn toàn quên “bi thương” mà quay sang nhanh chóng ra cầu của mình, trong lúc kiến nghị còn nhịn được vươn đầu lưỡi liếm liếm môi.

      “ Ừm.” Lục Phỉ đáp lời, sau đó lập tức xoay người vào phòng bếp, trong lúc xoay người, khóe miệng vốn banh chặt dần buông lỏng xuống dưới, Nhan Hạ sai, thức ăn chính là phương án tốt nhất để đánh lạc hướng chú ý của con trai .

      Mà lúc này, Lục Hạo mang trong mình tâm lý háo hức chờ mong thức ăn ngon, câu vui vẻ chạy ra phòng khách, cầm điều khiển từ xa bật TV rồi ngồi ghế salon, xem chớp mắt.

      Người quay phim Lục Hạo cũng tìm vị trí thuận lợi để quay cậu, nhận ra tồn tại của người khác, Lục Hạo dời tầm mắt, mỉm cười ngọt ngào với màn ảnh camera, sau đó lại đưa mắt nhìn về phía chương trình TV.

      Lúc này, vị biên đạo nhận được nhiệm vụ , đến trò chuyện với Lục Hạo.

      “ Cậu bạn , chào cháu.”

      “ Chào dì ạ.” Nghe được giọng , Lục Hạo quay đầu nhìn về phía vị biên đạo, mẹ từng dặn, nếu có người hỏi mình nhất định phải trả lời lễ phép, tỏ ra tôn trọng họ.

      Biên đạo thấy Lục Hạo chú ý đến mình, cố gắng kiềm chế tâm trạng kích động của mình, hỏi :” Dì có thể hỏi cháu vài vấn đề được ?”

      “ Được ạ.” Lục Hạo gật đầu.

      “Ba cháu có thường làm bữa sáng cho cháu ?” Biên đạo hỏi, biết tình hình tại trong bếp như thế nào nên đối với tài nấu nướng của Lục nam thần vẫn dám đưa ra phán đoán .

      Nghe câu hỏi, Lục Hạo lắc lắc cái đầu :” Chỉ có hôm nào mẹ thức khuya sáng dậy được, baba mới làm bữa sáng.” xong, như nhớ đến cái gì, cậu lại thêm câu:” tối qua trước khi mẹ ràng có nhắc baba làm bữa sáng . thế mà baba lại quên mất!”

      Nghe xong câu trả lời của Lục Hạo, mặt của vị biên đạo lập tức đỏ lên, tại sao bỗng cảm thấy tiểu nam thần trả lời có chút thích hợp nha.

      Tư tưởng đen tối mau biến mất !

      Biên đạo ngừng tự thôi miên bản thân, nhìn cậu bé ngồi ở đối diện , tiếp tục hỏi:” Vậy baba làm bữa sáng có ngon ?”

      “ Ngon ạ” đến đây, ánh mắt cậu hướng về phía phòng bếp, vẻ mặt chờ mong.

      Mười lăm phút sau, như thể nghe thấy nguyện cầu của Lục Hạo, trong phòng bếp tràn ra mùi thức ăn thơm ngào ngạt, Lục Hạo phắt cái, đứng dậy , chạy lộc cộc vào phòng bếp.

      Biên đạo vẫn đứng bên chuẩn bị vài vấn đề nữa để hỏi, thấy cảnh tượng này, lập tức ngây người.

      Tiểu nam thần của Lục nam thần chẳng lẽ chính là tiểu tham ăn sao?

      Lúc này, bóng dáng của Lục Hạo xuất trong ống kính người quay phim Lục Phỉ.

      Chỉ thấy ánh mắt cậu chăm chăm vào đĩa trứng ốp la Lục Phỉ để bàn ăn, miệng lẩm bẩm :” Ba ơi, khi nào con mới được ăn? Bụng con đói kêu ùng ục rồi này.”

      “Nhanh thôi.” Nhìn bộ dáng ngốc nghếch làm nũng của con trai, Lục Phỉ nhịn được nhoẻn miệng cười, nhìn con , ánh mắt luôn lạnh lùng trong trẻo giờ cũng thay bằng nhu hòa ấm áp.

      Hình ảnh này khiến cho những nhà quay phim bỗng cảm thấy ấm áp trong lòng, ấm áp đến mức họ nỡ đánh vỡ khoảnh khắc ấy.

      Hơn nữa, nhìn Lục Phỉ ngày thường đều có vẻ cao cao tại thượng giờ bỗng lộ ra nét mềm mại của bản thân, đối với bọn họ đúng là chẳng khác nào được chứng kiến kì quan, mấy nhà quay phim đều cảm thấy, kì đầu tiên của “ bố ơi mình đâu thế “ , với tham gia của Lục Phỉ, chắc chắn hot vô cùng.

      lát sau, Lục Phỉ làm xong hai phần sandwich, đặt ngay ngắn lên đĩa, sau đó mang ra khỏi khu bếp.

      Lục Hạo theo phía sau như cái đuôi , đôi mắt dời đĩa thức ăn giây nào.

      Chờ đến bà ăn, Lục Phỉ mới đặt đĩa xuống, Lục Hạo lập tức giơ đôi tay ngắn của mình ra, ngừng thúc giục “ Baba, ôm con lên, nhanh lên nào ~~~”

      Nhìn bộ dáng sốt sắng của con trai, Lục Phỉ chỉ nhàng nâng lên cái là nhấc cậu ngồi lên ghế ăn.
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 11:

      Sau khi từ siêu thị trở về nhà, Lục Phỉ lập tức đem đồ cất vào tủ lạnh.

      bàn tay vươn ra khi vừa cầm gói khoai tây chiên, giọng vui sướng :”Ba, khoai tây chiên , để con!”

      xong, đôi tay ôm chằm gói snack vào lòng.

      Nhìn bộ dáng bảo vệ thức ăn của Lục Hạo, Lục Phỉ quyết định trực tiếp tỏ vẻ coi thường, tiếp tục đem đồ ăn tươi sống cất vô tủ lạnh, kể cả những thứ cần giữ tươi cũng cho hết vào, làm xong, mới lơ đãng hỏi con:”Muốn cùng ba làm cơm trưa ?”

      Nếu là trước kia, chắc chắn Lục Hạo chút do dự đồng ý, thế nhưng bây giờ, có khoai tây chiên trong ngực, cậu tỏ vẻ biết làm sao, cậu vừa muốn cùng baba nấu cơm, nhưng cũng bỏ được gói khoai tây chiên trong tay mình, chỉ muốn ăn nó luôn a!

      Lục Hạo mở đôi mắt tròn vo, đáng thương nhìn Lục Phỉ, cậu bóp gói khoai tanh tách như để nhắc nhở điều gì.

      Đối với hành động của Lục Hạo, Lục Phỉ coi như thấy mà cứ đứng bên lẳng lặng nhìn .

      Giữa hai cha con bỗng hình thành thế giằng co.

      Nhà quay phim theo phía sau lại lần nữa muốn cười phá lên, nếu bây giờ Lục nam thần mà phát ra, trong mắt con trai, mình còn bằng gói khoai tây chiên tay cậu ấy biết bị ám ảnh đến mức độ nào nữa.

      chỉ ông mà tất cả người ở trong căn phòng xem cảnh quay đều khách khí mà cười thành tiếng, trải qua nửa ngày quan sát, bọn họ cũng thích phải Lục Hạo đáng mê mệt đồ ăn vặt này mất rồi.

      Trước khi đến đây, đoàn làm phim vẫn nghĩ rằng tiếp xúc với tiểu nam thần cao lãnh , ai ngờ , tiểu nam thần nhà Lục Phỉ lại đáng như vậy chứ.

      may là cuối cùng Lục Hạo cũng gói khoai tây chiên mà bỏ qua baba, cậu đem khoai tây chiên để ở bên, sau đó ngửa đầu nhìn Lục Phỉ, ồm ồm :”Ba, con với ba cùng nấu cơm, mẹ từng là ở nhà phải ngoan ngoãn nghe lời ba .”

      “……….” Nghe vậy, Lục Phỉ im lặng, vẻ mặt cao lãnh thiếu chút nữa giữ được, ra nếu phải Nhan Hạ dặn trước , có lẽ bây giờ bị con trai mình vứt bỏ vì gói khoai tây chiên sao?

      còn bằng gói khoai tây ?

      Lúc này, nhà quay phim đưa ống kính về phía Lục Phỉ, vừa lúc ghi lại được biểu cảm thất bại này của .

      Ông cảm thấy vô cùng hài lòng, cuối cũng cũng ghi lại được khoảnh khắc khó đỡ của nam thần quốc dân.

      Sau đó, người quay phim lại nhìn về phía Lục Hạo, cậu vừa giúp ba nấu cơm, thỉnh thoảng lại vừa ngoái nhìn về phía gói snack , ông đành dành phút mặc niệm cho Lục Phỉ, có đứa con trai ham ăn như vậy, sợ rằng về sau Lục nam thần khó có thể duy trì vẻ mặt cao lãnh như bình thường nữa.
      Lục Phỉ làm bữa trưa cảm thấy nụ cười kì quái của nhà nhiếp ánh, lại quay sang nhìn về phía Lục Hạo, tự nhủ trong lòng : con trai, đừng hòng sau này ba cho con ăn khoai tây chiên nữa.

      Bữa trưa, vì có mẹ ở đây nên Lục Hạo quay ra làm nũng với Lục Phỉ :” Ba, thịt thịt,….”

      Liếc nhìn con cái, Lục Phỉ gắp miếng thịt kho vào bát Lục Hạo.

      Miếng thịt mỡ mà ngấy, vừa đưa vào miệng, Lục Hạo lập tức lộ ra vẻ mặt thỏa mãn, nhai hai ba cái, miếng thịt chui xuống bụng rồi.

      “Ba, con còn muốn ăn.”

      “…..”

      “Ba, con muốn.”

      “……”

      Lục Hạo ăn liên tục ba miếng thịt, Lục Phỉ nhìn đĩa rau cải còn nguyên chưa được động tới, lập tức vòng đũa trở về, gắp cho con ít rau cải.”Ăn rau.”

      “Con thích ăn.” Nhìn thấy món rau cải mà bản thân chán ghét, Lục Hạo lắc đầu như lắc trống bỏi.

      “Tối hôm qua ba thấy con ăn được rau.” Lục Phỉ trúng tim đen.

      “Hôm qua mẹ nấu trứng xốt cà chua với rau muốn, toàn những món con thích ăn.” xong, Lục Hạo nghiêm trang chỉ vào đĩa rau ngay ngắn bàn:”Con ghét rau cải.”

      “Kiêng ăn là tật xấu, ăn thử chút .”

      “Nhưng mà ba cũng kiêng ăn còn gì! Mẹ ba ăn mướp đắng, ăn hành,….” Lục Hạo ngẹo đầu nhìn Lục Phỉ, phản bác .

      Lời của cậu vừa rơi xuống, trong đầu Lục Phỉ chỉ có ý tưởng: Hùng hài tử! Có đứa con nào phơi bày tật xấu của cha mình sao?


      Thấy baba gì, Lục Hạo cho rằng mình thuyết phục được đối phương, cậu cầm cái muỗng xúc thìa cơm cho vào trong miệng, ăn xong lại bắt đầu kêu:”Ba, thịt thịt!”

      Thấy con trai mình “ tim phổi” (vâng, ý là vô tư quá ý ạ) như vậy, Lục Phỉ bỗng cảm thấy, nhận định con trai ngoan nghe lời của mình trước kia có phải sai rồi .

      Đôi mắt đen nhánh thâm thúy nhìn chằm chằm vào đứa trẻ ngồi bên, lúc sau, thấy đối phương dùng ánh mắt thuần khiết vô tội nhìn mình, Lục Phỉ hoàn toàn bại trận.

      Khẽ nghiêm nghị, :” miếng thịt , miếng rau.”

      ……”

      “Vậy ăn cái khác, ăn nhiều thịt ngấy” Tự cho là làm ván hòa với con trai, Lục Phỉ bình tĩnh , sau đó gắp miếng thịt ba chỉ cho vào miệng mình.

      miếng cơm, miếng thịt, đĩa thịt bàn rất hanh thấy đáy.

      Thấy món ăn của mình dần biến mất, Lục Hạo lại nhìn miếng rau cải đáng ghét trong bát mình, cậu nhắm mắt lại, nhanh chóng nhét miếng rau vào miệng, nhai liến thoắng, vẻ mặt song bằng chết.

      Ăn xong, Lục Hạo quay ra nhìn Lục Phỉ :”Ba, con ăn rau rồi.”

      Thấy vậy, Lục Phỉ hơi nhếch khóe môi, lúc này mới đưa đũa gắp thịt cho cậu con trai .

      Cùng lúc đó, tổ quay phim phía sau cũng thấy được vẻ mặt tiểu nhân đắc chí của Lục Phỉ, cả đoàn có chút nhịn được.

      Hình tượng cao lãnh của Lục nam thần, đứng trước mặt con trai ngày càng rách nát rồi.

      Bọn họ cũng ngày càng mong đợi phản ứng của mọi người khi chương trình được phát sóng rồi!

      **

      lâu sau khi ăn trưa xong là đến thời gian nghỉ ngơi của Lục Hạo, Lục Phỉ đưa cậu về phòng ngủ rồi cũng quay trở về phòng của mình.

      Tổ quay phim thấy hai phòng đều im ắng
      [​IMG]
      Nhi Huỳnh, HiyokoChris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 12
      Editor: MarisMiu

      Hồi tưởng lại những nội dung mà các đồng nghiệp bàn tán, Nhan Hạ cảm thấy được kết quả suy nghĩ giống vậy.

      Tiểu Ngô ở bên nhìn Nhan Hạ nghe các đồng nghiệp bàn tán mà lâm vào bộ dáng suy nghĩ, tò mò hỏi: "Nhan tổng, chị biết Lục Phỉ à?"

      "Ừ." Nhan Hạ vừa bị hỏi, thiếu chút nữa bị sặc cái, vẫn là căng thẳng gật gật đầu. có thể biết sao? Mỗi ngày ngẩng đầu cúi đầu đều gặp.

      "Ha ha, ấy là nam thần của tôi. Chỉ tiếc, vậy mà ấy kết hôn rồi!" Tiểu Ngô xong có chút chán chường, cho rằng đàn ông độc thân và đàn ông có vợ rất khác nhau.

      " nghĩ gì về chuyện ấy kết hôn sinh con, thấy như thế nào?" Nhan Hạ nhịn được hỏi.

      "Tôi là người rất có lý trí, chỉ có thể chúc phúc ấy . Nghĩ lại ấy ba mươi tuổi rồi, cũng thể cả đời độc thân được!" Tiểu Ngô đáp, cho rằng theo đuổi người thần tượng cũng phải là can thiệp vào sinh hoạt của đối phương, nhưng thực tế trong lòng vẫn có chút cảm giác mất mát, cảm thấy nam thần nhà mình bị người ta độc chiếm rồi.

      Đại não Tiểu Ngô lại suy nghĩ, biết bà xã của Lục nam thần có bộ dáng gì, ánh mắt của Lục nam thần nhất định kém chứ?

      " ấy có fan như , rất tốt." Nhan Hạ nghiêm túc .

      "Nhan tổng thích Lục nam thần sao?" Nhìn qua phản ứng của Nhan Hạ, Tiểu Ngô cũng cười hỏi lại, hoàn toàn hề nghe ra trong lời của Nhan Hạ có sơ hở.

      Nghe vậy, mặt Nhan Hạ lộ ra tươi tười: "Thích, cực kỳ thích!!"

      Lúc này, Tiểu Ngô nhìn khuôn mặt Nhan Hạ bởi vì mỉm cười mà ra lúm đồng tiền, trong lòng nhất thời dâng lên loại cảm giác. Xem ra Nhan tổng nhà mình còn trung thành hơn đối với Lục Phỉ so với à? Nhưng mà, nữ thần của quả nhiên rất là đẹp, nụ cười như vậy khiến lòng đều nhảy nhót lộn xộn hết rồi! d.i.e.n.d.a.n.l.e.q.u.y.d.o.n

      *

      lát sau, Nhan Hạ đến chỗ nhà ăn, vừa ngồi xuống, liền nhanh chóng lấy ra điện thoại của mình.

      Vừa lên mạng tìm đọc chút tin tức về Lục Phỉ, tin tức lập tức lên đập vào mắt.

      #Nam thần quốc dân Lục Phỉ có con: quá sức tưởng tượng#

      #Úc Tử Phàm, lại thêm nam thần con#

      #Lục Phỉ con hợp pháp? Tham gia chương trình <<Bố trở về >> đúng là !#

      Nhìn những tiêu đề này, tim Nhan Hạ đập nhanh hơn, ánh mắt lộ ra giãy giụa. chút sợ khi nhìn những bình luận tốt.

      Thở ra, Nhan Hạ chọn vào tin tức đầu tiên.

      Nhấp vào xong, Nhan Hạ liền thấy được đoạn video clip đầu tiên, click bắt đầu phát, cảnh tượng bên trong siêu thị bắt đầu từ từ đập vào mắt.

      Nhìn con trai và chồng của mình hỗ trợ lẫn nhau, khóe môi Nhan Hạ nhịn được hơi hơi nhếch lên. Xem ra, hai cha con đơn độc ở chung chỗ cũng tệ lắm!

      biết vì sao, xem xong video, trong lòng Nhan Hạ lo lắng nhiều hơn.

      Kéo xuống dưới, bắt đầu lên những câu bình luận.

      "Đáng quá! Quả thực rất đáng mà!"

      "Mặc dù cảm thấy được đứa trẻ rất đáng , nhưng vẫn muốn hỏi câu, đây là con trai của Lục nam thần sao? Vừa nghĩ đến gia đình ấy, tâm tình rất phức tạp!"

      "Quả nhiên, tin tức buổi sáng kia hoàn toàn phải dối, nam thần thực gặp tổng đạo diễn của chương trình <<Bố trở lại>> sao?"

      "Ta có chút thể nào tiếp thu được."
      "Để cho tôi bình tĩnh lại , nam thần từ người độc thân trở thành ba ba đứa rồi sao? khiến người ta khó mà chấp nhận được!"

      "Có khi nào là họ hàng thân thích của nam thần hay ?"

      " phút kia biết được chân tướng kia tâm tình của tôi rất phức tạp. Nhưng xem xong video,
      [​IMG]
      Nhi Huỳnh, HiyokoChris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 13
      Editor: MarisMiu

      Chuyện bánh snack qua, kế tiếp tâm tình Lục Hạo đều là hoàn mỹ.

      Thời điểm Lục Phỉ chuẩn bị bữa ăn tối, cậu bé lại càng thêm ân cần chạy trước chạy sau, hiển nhiên trở thành con ong cực khổ tìm mật.

      Khi cơm tối càng cần Lục Phỉ gì, thằng bé tự động ngoan ngoãn ăn hết chén cơm.

      Lúc này đây, mỗi lần nhìn khuôn mặt tươi cười đáng của con trai mình, trong lòng Lục Phỉ thoáng qua cảm giác tội ác, mình làm vậy hình như bắt nạt thằng bé quá.

      Thế nhưng rất nhanh, ý niệm này Lục Phỉ mau chóng thoáng qua mất rồi…..

      Sau cơm tối, Lục Phỉ xem tivi ở ghế sofa, đột nhiên nghe được tiếng kêu to của Lục Hạo ở trong phòng của cậu: "Ba ơi, con muốn tắm, mau tới giúp con!"

      có lựa chọn nào khác, Lục Phỉ chỉ có thể vào phòng Lục Hạo, chỉ thấy Lục Hạo tìm quần và áo ngủ của chính mình.

      Lục Phỉ quan sát lúc mới vào phòng tắm xả nước cho con trai.

      Sau khi Lục Hạo chuẩn bị xong quần áo và khăn tắm của chính mình cậu bé cũng tiến vào phòng tắm, quay người lại cười ngọt ngào với người quay phim bên ngoài, lưu tình chút nào đóng sập cửa lại.

      Nhìn hành động của Lục Hạo, Lục Phỉ gì, ngồi xổm xuống thử nước ấm.

      Lục Hạo nhìn bóng lưng của Lục Phỉ chút, cậu mím môi vẫn là tự lực cánh sinh. Bắt đầu vụng về cởi quần áo của chính mình, cởi đồ xong, đặt quần áo chỉnh tề ở bên, lúc này mới tới gần Lục Phỉ.

      Mà lúc này, Lục Phỉ cũng chuẩn bị xong nước tắm, cũng quay đầu lại : "Hạo hạo lại đây, ba tắm rửa cho con!"

      Tiếng vừa dứt, còn chưa chuẩn bị, cơ thể trần truồng đột nhiên nhảy vào bồn tắm từ phía sau , từng bọt nước bắn tung tóe, nhất thời khiến cả người Lục Phỉ ướt nhẹp phen.

      "Hạo Hạo, con làm cái gì vậy?" Lục Phỉ nhìn quần áo ướt nhẹp của mình, lại nhìn qua bóng dáng ngâm ở trong bồn tắm, nghiến răng nghiến lợi .

      "Ba, tắm cùng con luôn !" Lục Hạo chột dạ, chớp đôi mắt to, chờ mong nhìn Lục Phỉ: " TV ba và con trai tắm cùng nhau cũng giống như thế này mà. Ba ơi, ba đồng ý đúng ?"

      Lục Phỉ im lặng, chuyển đề tài đúng là đủ gượng gạo, có điều nghĩ đến hôm nay chính mình cũng lừa gạt con trai nhiều rồi, cho nên 'tắm uyên ương' cùng con trai coi như là hòa !

      Suy nghĩ xong nhìn xuống đôi mắt đáng mở to của con trai, câu: "Ngoan ngoãn đừng nhúc nhích, ba lấy quần áo."

      "Được ạ, ba!" Nghe Lục Phỉ , Lục Hạo vui mừng trở lại, lại thêm vọc nước bay về phía Lục Phỉ.

      Lục Phỉ bỗng cảm thấy bản thân mình sắp kiềm chế được nữa rồi.

      Khẽ thở hơi, quay người ra khỏi phòng tắm.

      Bên ngoài, đoàn quay phim nghe được tiếng động ở trong phòng tắm, lúc này nhanh chóng điều chỉnh mục tiêu về cái cửa.

      Trong nháy mắt, Lục Phỉ ra, đôi mắt càng thêm băng lãnh cộng thêm với khuôn mặt khôi ngô tuấn tú kia làm cho người ta vừa thấy liền tự giác mà bị hấp dẫn. Nhìn lại cơ thể cao lớn kia chút, bởi vì nửa người ướt sũng mà quần áo màu trắng lại toàn bộ dính ở người loáng thoáng ra dáng người cường tráng.....Cả người tản ra lực hấp dẫn trí mạng.

      Vóc người của Lục Phỉ được công nhận rất tốt ở trong làng giải trí. Lúc này, người quay phim
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :