1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cưỡng ép cô nàng nằm vùng làm vợ - Trần Tiểu Na (90 Chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 71: Tôi đối với em chính là vừa thấy đãyêu!
      “Em muốn, liền lấy!” Vũ Văn Bác nắm bàn tay Y Hi Nhi đặt trong ngực chỗ trái tim , bây giờ biết mình muốn cái gì, sau khi sinh ly tử biệt hoàn toàn hiểu tâm ý của mình.

      Y Hi Nhi nhìn ánh mắt mê hoặc của Vũ VănBác, hoảng sợ, trái tim phịch phịch nhảy loạn hồi, đỏ mặt cúi đầu!

      Ánh đèn bên trong phòng làm việc có chút mờtối.

      Vũ Văn Bác cổ tay đeo chiếc đồng hồ cao cấp vuốt vuốt ly rượu vang đỏ, mặt như như có điều suy nghĩ.

      Tây Môn Dật thân nhàn nhã tựa vào thành ghế sa lon, trong lúc đó giơ tay nhấc chân tản ra khí thế mị hoặc, hôm nay, lần đầu tiên hẹn gặp.

      Vũ Văn Bác ưu nhã để xuống ly rượu xuống,tròng mắt đen dài chứa sắc bén nhìn thẳngđôi mắt của Tây Môn Dật.

      Tây Môn Dật bị nhìn có chút chột dạ, rất nhanhlàm dấu hiệu giơ hai tay đầu hàng, cầu xin tha thứ : “Lão đại, lần này được, hãy giúp tôi hoàn thành chuyện tình cảm này, dù sao chuyện giao dịch với Johnny Dell chỉ là côngviệc khắc phục hậu quả mà thôi, cũng nhất định phải cần thiên tài súng ống ở đó.”

      Vũ Văn Bác nghe Tây Môn Dật như vậy, tựnhiên cái gì nữa , Tây Môn Dật mộtthân bản lĩnh, lại là người có nhiều tham vọng,năm đó Tây Môn Dật thành công thăng cấplên hàm thiếu tá, nhưng là vẫn cự tuyệt theo , lại thêm chưa bao giờ mở miệng cầu xin bất cứ chuyện gì.

      Lần này, cuối cùng là chuyện gì khiến ta thay đổi?

      Vũ Văn Bác đối với người khác rất hà khắc thậm chí là lãnh khốc, nhưng đối với vị huynhđệ này vẫn là giống như người bìnhthường lộ ra ánh mắt tò mò.

      “Lão đại, càng ngày càng thú vị.” Tây MônDật đùa, trước kia Vũ Văn Bác mặc dù cũngrất quan tâm mấy huynh đệ tốt bọn họ, nhưngchưa từng có trực tiếp qúa như vậy.

      “Bởi vì Lâm Hựu Lật?” Vũ Văn Bác hỏi, nửatháng này, Lâm Hựu Lật và Tây Môn Dật hànhđộng tựa như là có chút kỳ lạ, Lâm Hựu Lật kiêu ngạo tỉnh táo như vậy, cho dù ở trướcmặt của cũng có thể bình tĩnh như thường,duy chỉ khi ở trước mặt Tây Môn Dật hình nhưchịu ít thua thiệt, Tây Môn Dật càngkhiến thể làm gì.

      “Lão đại con mắt của đúng là sáng nhưtuyết, sáng như tuyết đó, tôi còn tưởng rằng trong mắt chỉ có nha đầu Hi Nhi thôi, nghĩ tới ánh mắt vẫn còn sắc bén trước saunhư .” Tây Môn Dật quở trách , nhưng cũng có nửa là nhạo báng.

      Vũ Văn Bác bị như vậy, mặt mới vừa có chút nhân tình liền lập tức thu vào, lại lộ ra khuôn mặt lạnh lẽo hà khắc, ánh mắt vốn thâm trầm thấy đáy cũng khôi phục lại.

      như vậy, cậu cùng kết giao chút, tôikhông hy vọng thấy thi thể của Cố Nhã Thuần.” Mặc dù Vũ Văn Bác rất thích CốNhã Thuần, nhưng nhận được tin Cố Nhã Thuần mất tích khi làm nhiệm vụ, Vũ Văn Bác cũng cho thuộc hạ rò la tung tích của Cố Nhã Thuần, biết được từng xuất ở khu vực biên giới nước Nga, chỉ là sau đó liền mất tích, đến nay qua bảy ngày vẫn có tung tích gì.

      Ở đất nước Liên Xô cũ này tội phạm hoànhhành, ở chính phủ Armani bao giờ có những người mặc âu phục …. nữa là đồng Rup, mà là những kẻ phá hoại văn hóa và côn đồ.Khắp nơi đều là Mafia, côn đồ so với cảnh sátcòn nhiều hơn, mỗi 18 phút người Nga bị giết hại, ở đất nước dân số chiếm 143triệu người, chia đều mỗi ngày có 84 vụ mưusát.

      Cố Nhã Thuần mất tích vốn bình thường,ở quốc gia có thể bên trong hầu như toàn tội phạm nguy hiểm, bảy ngày nhẫn nại là cựchạn với Vũ Văn Bác, cho nên lúc này cần người tin tưởng để có thể giao nhiệm vụ, bởi vìngười bắt cóc Cố Nhã Thuần sau lưng có thểlà tập đoàn khó đối phó, huống chi trong quátrình tìm tung tích, đối phương biết hội LiệtDiễm hành động, nếu như tìm người có khả năng để ứng phó người, sợ rằngkhó có thể cứu Cố Nhã Thuần ra.

      cứ yên tâm , tích của cái bà đàn ông kia tôi hiểu rất , ta chết đơn giản thế đâu, với lại có thể đến giúp Hi Nhi, Thác nhất định rất vui vẻ chuyến, chânthành của ta dành cho Hi Nhi cũng ít hơn .” Tây Môn Dật nghĩ đến lần vì điều tra Y Hi Nhi cho nên điều tra luôn người bên cạnh là Cố Nhã Thuần, đối với tích của Cố NhãThuần còn nhiều lần huýt gió tán thưởng.

      “Ừ, chuyện này trước mắt để cho Hi Nhibiết, cậu cũng được với Lâm Hựu Lật.” Vũ Văn Bác nhắc nhở, Y Hi Nhi bây giờ còn biết chuyện Cố Nhã Thuần mất tích, hy vọng Y Hi Nhi quá lo lắng.

      Dù sao Cố Nhã Thuần là vì Hi Nhi mới lần đầu muốn thi trước, nghĩ tới Hi Nhi lại bịmình đón , chỉ để lại mình đối mặt biết tình, cho nên, về tình về lý, Vũ Văn Bác tìm Cố Nhã Thuần trở về .

      hiểu, tôi trước tìm chút.” Tây MônDật xong liền đứng lên rời , cũng hi vọng mạnh mẽ đó bị chết quásớm.

      Sau khi Tây Môn Dật tìm Đoan Mộc Thác nóichuyện xong, lập tức đến nơi hẹn.

      Lâm Hựu Lật mặc toàn thân trang phục nhànnhã, quần dài màu trắng cùng chiếc áo màu nâusẫm bó sát cơ thể khiến càng thêm thon dài,mặc dù diện mạo bình thường, lại có đôimắt phượng dài , khi chớp mắt có vẻ đặcbiệt mê người.

      Tây Môn Dật nhìn mình nhìn trúng, trong lòng thấy mọi thứ của ấy đều tốt đẹp, nhịn được cười lên.

      Lâm Hựu Lật bộ mặt hắc tuyến nhìn Tây Môn Dật cười khúc khích, nhịn được :“Nếu như tới chỉ để cười, xin hãy tôn trọng thời gian của tôi, ta rất vội!”

      Người đàn ông này có phải là kẻ ngốc hay ? Vốn được cho là người đàn ông tao nhã, nghĩ tới từ sau khi phát mớibiết, người đàn ông này chính là kẻ ngu muội, Hội Liệt Diễm có phải sắp sụp đổ hay ? Hàng ngày rảnh rỗi cứ xoay quanh khiếncô phát khùng? Lâm Hựu Lật nhịn được những lời trong lòng nghĩ.

      “Nhìn đáng , nhịn được cườimột cái, được rồi, bây giờ chúng ta vào việc chính.” Tây Môn Dật xong, thu hồi nụ cười mặt, dáng vẻ nghiêm trang hỏi: “ chúng ta nơi nào chơi tốt nhỉ? lần đầu tiêntới Malaysia? Tôi dẫn hóng gió.”

      “Thứ nhất, tôi là bác sĩ, chuyện chính đáng củatôi chỉ có chữa bệnh cứu người, trừ phi là bệnh nhân nếu giữa chúng ta cóchuyện nghiêm chỉnh gì để . Thứ hai, tôi phải muốn cùng ra ngoài hóng gió,mà là muốn ràng với , tôi phải là kiểu phụ nữ mà từng biết, chúng ta thể chung con đường.” Lâm HựuLật tỉnh táo mà lại lãnh khốc tuyên cáo.

      “Đừng như vậy, chưa thử làm sao biết được? Chúng ta trước phải chung sống rất tốt sao? Nếu như lo lắng tôi thay lòng đổidạ, chúng ta thể kết hôn trước sau khi , tôi ngại.” Tây Môn Dật lấy lòng .

      giỡn, ngay từ đầu chẳng qua là cảm thấy côgái này có chút thú vị, ai biết sau khi sâu vào tìm hiểu này cư nhiên phát mình bị nữ nhân này hấp dẫn, khi cànghiểu , phát mình này mất rồi.

      Tây Môn Dật là người tỉnh táo, rất hiểurõ mình muốn cái gì? Cho nên, khi nhận định chuyện tình cảm với người nào đó, bất chấp tất cả, trước kia là theo Vũ Văn Bác, bây giờ đối với Lâm Hựu Lật cũng vậy.

      biết tôi được bao lâu? Lại còn đến kếthôn, hôn nhân cũng thể tùy tiện , nếunhư thể chuẩn bị tốt cũng nêncoi .” Lâm Hựu Lật trừng mắt liếc Tây MônDật, người đàn ông này xảy ra chuyện gì? Kếthôn là có thể dễ dàng ra khỏi miệng như vậy sao?

      “Tôi biết em bao lâu cũng quan trọng, tôichính là đối với em vừa thấy đượcsao?” Tây Môn Dật giận dỗi , Lâm Hựu Lật này rất ngang bướng chịu tiếp nhận ,tính tình của khiến rất đau đầu, nhưngmột phần cũng do , cho nên chấp nhận.

      Chương 72: hùng cứu mỹ nhân
      “Vừa thấy ? Hừ! biết cái gì là vừa thấy sao?” Lâm Hựu Lật cười lạnh ,“Đây là tâm lý học về mối quan hệ giữa con người là loại hình thức ‘lực hấp dẫn của con người’, với thân thể, dung mạo, cử chỉ, lời bên ngoài bị thu hút. ‘ Vừa thấy ’ nàytheo tâm lý học cơ bản chính là bị đối phương hấp dẫn bởi vẻ bề ngoài, mà sinh tình cảm, đâylà thứ tình cảm nông cạn.” Lâm Hựu Lật định nghĩa cách chuyên nghiệp.

      “Em cũng , ‘ bị đối phương hấp dẫn bởi vẻ bề ngoài’, vậy nên trong lòng em hãy tự hỏi bềngoài của em đáng để tôi chung tình sao?Tôi chính là bản thân em, mà phải bềngoài của em.” Tây Môn Dật lời sắc bén trảlời.

      giỡn, là nhân vật trà trộn vào hai nhà hắc bạch, muốn phản kích còn có chút phân tâm, chỉ là mực nhường cho Lâm Hựu Lật mà thôi.

      Nghe Tây Môn Dật thẳng thắn chỉ ra bề ngoàicủa mình đủ hấp dẫn, Lâm Hựu Lật giậnquá hóa cười, và Tây Môn Dật giống nhau nhất ở chỗ là rất tự biết mình, biết mình mình có ưu nhược điểm gì, hơn nữa tuyệt trốn tránh.

      Tây Môn Dật trực tiếp ra ngược lại khiếnLâm Hựu Lật cảm thấy nhõm ít.

      “Em cười.” Tây Môn Dật nhìn Lâm Hựu Lật lầnđầu tiên cười rực rỡ đến như vậy.“Em làmột kỳ quái, tức giận còn chưatính, vẫn còn rất vui vẻ.”

      Tây Môn Dật có chút hiểu này, khi cho là lúc này cùng Lâm HựuLật phen đấu khẩu, thế nhưng Lâm Hựu Lật lại đặc biệt phản ứng như vậy, ngược lại khiến biết đối phó như thế nào.

      đúng vậy, tôi vì cái gì phải tức giận, tôi rất vui mừng là hiểu tôi.” Lâm Hựu Lật lòng , lần đầu tiên khi chuyện chân thành nhìn Tây Môn Dật.

      “Như vậy, em có nên suy nghĩ cho chúng ta chút cơ hội?” Tây Môn Dật chưa từ bỏ ý định hỏi tới.

      “Nếu như hiểu lời của ta nên biết tôi thay đổi tâm ý , tôi nghĩ chúng ta làm bằng hữu dường như thích hợp hơn, nếu nhưanh ngại.” Lâm Hựu Lật nhún nhún vai, nhận định chuyện này thay đổi, giữa hắc đạo và bác sĩ, vốn là nên có bấtkỳ mối qua hệ gì.

      “Tôi ngại.” Tây Môn Dật ủ rũ cúi đầu , xemra, buổi hẹn hò hôm nay thất bại rồi.

      “Xem ra chúng ta ý kiến hợp, chỉ làkhông có quan hệ, chúng ta hai đườngthẳng song song của mình mà tự tốt, tôilà bác sĩ được mọi người kính ngưỡng, mà .. . . .” Lâm Hựu Lật vuốt vuốt tay, chuẩn bị , ra ngoài lâu như vậy, nha đầu Y Hi Nhi có thể kiêu căng tìm rồi.

      “Cẩn thận!” Ngay tại lúc Lâm Hựu Lật bước ra ngoài, Tây Môn Dật kinh hãi pháthiện đột nhiên có viên đạn bay tới, chợt bổ nhào về phía trước, giữ chặt thân thể Lâm HựuLật vào trong lòng, rất nhanh sau đó chuyểnđộng, núp ở phía sau xe thể thao.

      Lâm Hựu Lật thấy việc xảy ra bất ngờ lại càng hoảng sợ, nhưng rất nhanh liền tỉnh táo lại, móc ra cây súng lục, bình tĩnh nhìn hoàncảnh chung quanh.

      “Em mới vừa muốn với ta cái gì?” Tây MônDật vừa quan sát hoàn cảnh, vừa ung dung hỏi, hi vọng tạo ra khí nhõm cho Lâm Hựu Lật, mặc kệ biểu của Lâm Hựu Lật lúc này có nhiều tỉnh táo, nhưng chung vụ nổ súng đối với bác sĩ vẫn là có chútkhẩn trương.

      “Mà . . . . . . lại được lưu manh kính ngưỡng,nhưng lại bị người đời phỉ nhổ, có lẽ có mộtngày chết ở xứ người.” Lâm Hựu Lật lời ác độc , đầu hướng ra phía ngoài dò xét mộtchút, muốn nhìn tình huống bên ngoài.

      “Pằng pằng pằng!” Lâm Hựu Lật vừa nhô mặtra ngay lập tức vang lên tiếng súng.

      Đầu Lâm Hựu Lật vang lên tiếng vù vù, vùi ở trong ngực Tây Môn Dật hơi thở ra, chỉ muốn xem bên ngoài có bao nhiêu người mà thôi, nghĩ tới có người đột kích.

      “Xem ra, hôm nay tôi nhất định là hùng cứu mỹ nhân rồi, em ở yên chỗ này đừng di chuyển,lầu cuối hướng chín giờ có súng bắn tỉa, em ở nơi này bọn họ dễ dàng nổ súng.” Tây Môn Dật dặn dò, cơ thể hơi khom lưng chuẩn bị giết địch.

      Lâm Hựu Lật tay kéo lấy vạt áo Tây MônDật, giọng : “Vậy sao làm? Phía ngoài tiếng bước chân tối thiểu có đến mườimấy người, mình . . . . . .”

      mình tôi đủ rồi! Yên tâm!” Tây Môn Dật cắt ngang lời của Lâm Hựu Lật, nhanhchóng cúi xuống môi của Lâm Hựu Lật đặt ở đó nụ hôn nóng rực, lưng cúi xuống từ xe thể thao nhanh vọt ra ngoài, đồng thời hai tay hai súng nổi lên bốn phía.

      “Pằng pằng pằng!”

      “Pằng pằng pằng”

      Lâm Hựu Lật nắm chắc khẩu súng lục khôngdám lên tiếng lại dám nhúc nhích, mặc dùcô có năng lực trợ giúp Tây Môn Dậtnhưng có thể khống chế mình trở thành gánh nặng cho Tây Môn Dật, cũngkhông muốn mắc nợ Tây Môn Dật .

      Thời gian trôi qua khoảng năm phút, Lâm HựuLật chỉ cảm thấy phía ngoài tiếng súng nổ khôngngừng, năm phút đồng hồ này dài giống như năm giờ vậy.

      Chợt, bên ngoài yên tĩnh lại.

      Lâm Hựu Lật dám ra ngoài, cũng biết bên ngoài tình huống thế nào, khôngthể làm gì khác hơn là lên tiếng hỏi: “Tây Môn Dật, làm sao vậy?”

      Lại Tây Môn Dật bên này, ngay tại chỗ lăn vòng đầu tiên bắn chết bốn người,nghiêng người tránh thoát đạn tới sau lưng kẻđịch, bắt được người trong đó làm thành láchắn, tiếp tục vừa nổ súng vừa tránh.

      Lúc này Tây Môn Dật vừa muốn đối phó sátthủ bên cạnh, vừa muốn bắn chết tay súng bắntỉa, cho nên dám lơ là, khi Lâm Hựu Lật lên tiếng hỏi thăm, Tây Môn Dật vừa đúng lúc giải quyết xong sát thủ cuối cùng chuẩn bị trở vềbên cạnh Lâm Hựu Lật, súng của thểbắn xa, lại biết có bao nhiêu tay súng bắn tỉa mai phục, bây giờ phải nhanh chóng rờikhỏi nơi này.

      “Cũng tệ lắm, nếu như em có thể đápứng tôi theo đuổi có lẽ tốt hơn.” Tây Môn Dật hồi đáp, hướng về phía Lâm Hựu Lật chuyểnđộng.

      “Thấy còn có thể nghĩ tới những thứ này,xem ra là cần tôi lo lắng.” Lâm Hựu Lật nghe được Tây Môn Dật trả lời, trong lòng nớilỏng ít, dưới tình huống này, lo lắng là gạt người.

      Tây Môn Dật trở lại bên cạnh Lâm Hựu Lật, mởcửa xe cho Lâm Hựu Lật vào, sau đó mộtchân dài nhảy qua, lướt qua người của Lâm HựuLật, ngồi vào chỗ tay lái.

      “Pằng!” Đúng vào lúc xe ô tô thể thao đạp chân ga, tay súng bắn tỉa nã phát súng, xe ô tôvừa đúng khúc cua, vốn là súng bắn vào vị trí của Tây Môn Dật nhưng khi xe vào chỗ cua lại trở thành vị trí trước ngực của Lâm Hựu Lật.

      Lâm Hựu Lật nhìn cửa xe bị đạn bắn vỡ, cảm thấy thời gian lập tức đọng lại .

      Kỳ quái? Lẽ nào bị đạn bắn xuyên qua khôngđau sao? Đợi chút, Tây Môn Dật người này đểtay ở trước ngực của là có ý gì? Lâm Hựu Lật nghĩ đến đầu tiên chính là người này tai vạ đến nơi vẫn quên đùa giỡn , lại tiếp tụcnghĩ Tây Môn Dật người này ra rất đáng tin tưởng.

      Ngửi thấy mùi máu tanh cánh tay của Tây Môn Dật truyền tới, Lâm Hựu Lật trầm giọnghỏi: “Xem ra chúng ta có chuyện đứng đắn để .”

      Tây Môn Dật chậm rãi thu tay lại, rũ xuống bên cạnh, tay khống chế tay lái, nhanh chóngrời .

      “ Chuyến này cuối cùng ra ngoài lại có thu hoạch.” Tây Môn Dật cười , sống chết đốivới sớm để ý rồi, cógiác ngộ về cái chết, làm sao có thể sống ronghắc đạo mà hòa đồng thuận buồm xuôi gió đây?

      Lâm Hựu Lật bất đắc dĩ nhìn Tây Môn Dật, cách nào phản bác, càng muốn phản bác, dù sao người đàn ông bất chấp tấtcả vì mình cản đạn, chỉ cần tâm phải làsắt thép, cũng mềm lòng.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 73: Dịch Đình đến
      Đại bản doanh Hội Liệt Diễm.

      Trong phòng ấm áp, bên ngoài lại ấm áp.

      Y Hi Nhi mặc quần ngủ dơ dáy, bên ngoàichoàng cái áo khoác len màu xanh dương áo, chân trần đến quan sát tòa nhà nghiên cứukhoa học.

      Tòa nhà nghiên cứu khoa học này đối với Y Hi Nhi cũng xa lạ gì, sau khi tỉnh lại tạinơi này, đúng là nghĩ tới hội Liệt Diễm còn có bệnh viện , bên trong toàn bộđều là những sản phẩm công nghệ đỉnh cao thế giới.

      ở trong đó nửa tháng, mới vừa chuyển ra lâu, tại người vào đổi lại là Tây Môn Dật rồi, Y Hi Nhi biết nên cười nhạohay đồng tình.

      Chỉ là, nhìn thấy lúc này Lâm Hựu Lật cùng điđến, Y Hi Nhi dễ nổi nóng rồi.

      “Tây Môn Dật cái lão bất tử này, sao có thểđưa Lâm Hựu Lật lén ra ngoài? biết rõmột mình ở bên ngoài khiến cho bao nhiêu người muốn giết ?” Y Hi Nhi tức giận đến khống chế được, để ý cánh tay Tây Môn Dật đầm đìa máu tươi, khôngkhách khí mắng to.

      Hội Liệt Diễm nếu ra ngoài có nhiều người nịnh bợ, nhưng nếu thân mình ra ngoài có vô số người muốn giết bọn họ, bởi vì nếu độc thân ở bên ngoài có thể bị giết người diệt khẩu, trong thế giới này ngoài HộiLiệt Diễm còn có rất nhiều bang phái hắc đạo, mà cũng có rất nhiều lính đánh thuê muốn đẩy bọn họ vào chỗ chết.

      “Tôi xin nhận lỗi!” Tây Môn Dật áy náy , chỉ là gặp nguy hiểm cũng là trong dự liệu của , vốn kỳ vọng vào hùng cứu mỹnhân, ai kêu nữ nhân kia căn bản bỏ rơi mình, khổ như thế sao có thịt ăn?

      Lại , Tây Môn Dật cũng phải khôngngờ có người tới ám sát, len lén thảtin đồn ra trước, ai có thể biết ở chổ đó? Làm sao còn có thể đậu xe ở vị trí hoàn hảođó?

      Dĩ nhiên, những suy tính lúc này của Tây Môn Dật ra, rồi, trong lòng của Y Hi Nhi chính là hắc hồ ly sao?

      xin lỗi cái rắm í, Hựu Lật và tôi khác nhau, ấy từ là người đọc sách, học xong lại là bác sĩ, người bình thường cầm dao giết gàcũng xong, làm sao có thể khiến ấy bị nguy hiểm, cũng may có bị thương,nếu bây giờ biết sợ hãi đến mứcnào?” Y Hi Nhi mắng to, Lâm Hựu Lật bây giờ ở trong mắt của cũng rất quan trọng, cho rằng là bạn bè dĩ nhiên phải bảo vệ tốt.

      “Đủ rồi! Để tôi yên tĩnh!” Lâm Hựu Lật khôngchịu nổi Y Hi Nhi ở bên cạnh la to, nhức đầu ngăn cản.

      “Nhưng. . . . . .” Y Hi Nhi phục cong môi.

      “Tôi dễ dàng bị hoảng sợ như vậy sao? ra ngoài cho tôi, đừng quấy rầy tôi lấy viên đạn, côlàm cho tôi thấy đau đầu!” Lâm Hựu Lật tứcgiận .

      “Được rồi, Hựu Lật chính là quá tốt, còn giúp ta, thôi, làm như tôi chưa gì” Y Hi Nhi chỉ coi Lâm Hựu Lật có tấm lòng của bác sĩ, có nhiều lời.

      tới cửa, Y Hi Nhi chợt quay đầu lại nhìn Tây Môn Dật, “Này, đừng khi dễ Hựu Lật, nhanh khỏe lên còn kiếm tiền, chớ có biếngnhác biết ?”

      “Tuân lệnh! Đại tiểu thư của tôi!” Tây Môn Dật buồn cười trả lời, ràng là lo lắng cho mìnhnhưng Y Hi Nhi vẫn là ngang ngược.

      Y Hi Nhi vừa ra khỏi tòa nha nghiên cứu, bỗngnhiên bị đưa lên cao .

      Nhìn kỹ, là bộ mặt lạnh lẽo của Vũ Văn Bác, Y Hi Nhi cười híp mắt ôm lấy cổ của Vũ Văn Bác,mừng rỡ khi có phu xe lực lượng miễn phí đưa trở về phòng.

      “Về sau cho phép chân chạy rangoài.” Vũ Văn Bác cảnh cáo , biết Y HiNhi chân trần chạy liền lập tức chạy đến, bây giờ càng ngày càng bỏ được nha đầunày rồi.

      “Biết, mới vừa rồi là do con gấp gáp, vừa nghe “chú” Tây Môn và Hựu Lật trở về máu me đầy người, bị sợ đến mức trái tim của con cũng run rẩy.” Y Hi Nhi vỗ vỗ nơi trái tim , hào hứng .

      Bây giờ Y Hi Nhi từ từ khôi phục khuôn mặt hồng tròn trịa, chỉ là thiếu mấy phần ngây thơ, lại có thêm vài phần quyến rũ, khuôn mặt mặc dù tròn trịa trở lại, nhưng cằm vẫn còn nhọn, lần đại phẫu thuật này hao phí quánhiều tinh lực rồi.

      Thời gian trôi nhanh, sang năm mới, Y HiNhi nhiều lần muốn trở về Hạ Môn, tuynhiên đều bị Vũ Văn Bác cự tuyệt, lý do là dưỡng bệnh tốt nên thể lung tung.

      Y Hi Nhi biết điều này là vì mình, đại thủ thuật lần này xong mình bị bệnh gì còn biết, côcòn trẻ cũng thể mạo hiểm như vậy, chonên cũng có cố chấp, chỉ là đổi phươngthức gặp mặt, để cho các bằng hữu của đếnMalaysia gặp mặt.

      Khi Y Hi Nhi ra, Vũ Văn Bác do dự chút, thấy bộ mặt mong đợi sau hai tròng mắt đen bóng của Y Hi Nhi, gật đầu đáp ứng.

      “Cha, ngày mai là Nguyên Đán (ngày đầu nămâm lịch) rồi, Cố đại nhân ôn hoà xinh đẹp lúcnào đến ạ?” Y Hi Nhi hỏi tới .

      “Ngày mai, Cố Nhã Thuần phải đợi đến mùaxuân, được ?” Vũ Văn Bác tựa cằm lên đỉnh đầu Y Hi Nhi, ấm áp .

      Y Hi Nhi bị khí ấm áp này bao quanh,quỷ thần xui khiến gật đầu đáp ứng.

      Khi phục hồi lại tinh thần còn kịprồi, nhưng mà bây giờ cũng rất thỏa mãn, Lâm Hựu Lật, Đinh Tiểu Vũ đều ở đây bêncạnh , cộng thêm sắp tới lại có Dịch Đình, YHi Nhi bắt đầu lên kế hoạch liền lộ ra vẻ đẹpcủa đầy sức sống.

      Dịch Đình và Y Hi Nhi lần trước gặp mặt cũngđã gần nửa năm, khi nhìn thấy lúc này Y Hi Nhi ràng gầy ít, lòng chợt chua xót, ôm chặt Y Hi Nhi buông tay.

      “Nha đầu chết tiệt này, sao đem mình biến thành như vậy? Muốn cằm nhọn như vậy để làm gì? Cầm ở sàn nhà đâm đất trồng củ cảisao?” Dịch Đình cười mắng, nghĩ tới gầnnửa năm gặp, bạn tốt thay đổi nhiều nhưvậy.

      “Ta vẫn chưa nghĩ tới cái vấn đề này, trở về có thể thử lần!” Y Hi Nhi rời khỏi vòng tay của Dịch Đình cười, hớn hở nhìn hảo hữu lâukhông gặp này.

      “Thôi bà, Tiên Nhân Chưởng (là loại xương rồng) cũng có thể trở thành xác ướp, còn muốn trồng củ cải.” Dịch Đình xong, nhìn cảnh vật chung quanh đại bản doanh của hộiLiệt Diễm.

      Đại bản doanh của Hội Liệt Diễm là do mườimấy tòa biệt thự tạo thành, chính giữa xen kẽ lâm viên (khu trồng cây cảnh, cây cối, cây hoa quả) là vườn hoa được thiết kế, tỉ mỉ lâm viênđược quy hoạch dễ thủ khó công.

      Y Hi Nhi trong khoảng thời gian ngắn biết nên giải thích làm sao, cứ nhún nhún vai, có ý định giải thích tại sao ở chỗ như thế này.

      Dịch Đình mặc dù bình thường rất nhiềuchuyện, nhưng vào thời khắc mấu chốt cũng truy vấn tận gốc, dù sao vẫn là tồn tại hợp lý, nếu Y Hi Nhi ở đây rồi, hỏi cũng vôích.

      Huống chi, xem ra người đàn ông Vũ Văn Bác đó rất có tiền, về sau có thể giúp giới thiệukhông ít đàn ông tốt có tiền, cũng cần bận tâm làm những công việc vất vả khổ sở, saunày theo ấy có thể gà chó lên trời* rồi, có thể sống phóng túng buông thả, cần lo lắng béo phì mặc được quần áo có ai nhận vào làm.

      Vũ Văn Bác mang theo hai đại hán mặc âu phụcđen vào phòng của Y Hi Nhi, hai đại hán nàykhông lời nào cầm hành lý của Dịch Đình lên.

      Y Hi Nhi hô to: “Này, có ý gì?”

      ấy thể ngủ ở đây.” Vũ Văn Bác lạnh mặt , giường của Y Hi Nhi chỉ có có thể ngủ, người khác chớ hòng mơ tưởng.

      *gà chó lên trời: cả họ được nhờ; theo truyền thuyết Hoài Nam Vương Lưu An sau khi tu luyện thành tiên, đem tiên dược còn dư vãi ngoài sân, gà chó ăn tiên đơn xong đều bay lên trời. Về sau dùng “gà chó lên trời” để ví với người có thế lực những người có quan hệ với ta đều được nhờ.

      74: Người
      “Tôi có phòng riêng sao? Kiểu gì? Ở nơi nào?”Dịch Đình cắt ngang lời của Y Hi Nhi, vui mừnghỏi.

      Trong đó người mặc âu phục màu đen chỉchỉ tòa biệt thự bên cạnh, đó là tòa biệt thự màu xanh dương, Dịch Đình hưng phấn nhảy dựnglên, hỏi “ mình tôi ở bên trong sao?”

      Vũ Văn Bác gật đầu cái, cường thế giữ chặt vòng eo loạn động của Y Hi Nhi.

      “Cha, làm sao cha có thể lường gạt Đình Đình, cha phải biết ấy căn bản đối với đồng thoại có miễn dịch người sao? Lấymột ngôi biệt thự cho ấy ở?” Y Hi Nhi tứcgiận vô cùng, lại hướng về phía mắt tỏasáng nhìn hình thức bên ngoài biệt thự củaDịch Đình bất mãn : “Này, chúng ta là chịem tốt phải ?”

      Dịch Đình xoay đầu lại, nặng nề gật đầu,“ sai, chúng ta là chị em tốt, chẳng qua ta vừa mới đón nhận ngôi nhà mà cha bạn dụ dỗ,cho nên tạm thời chúng ta làm bạn bè trướckhông làm chị em.”

      “Tại sao có thể như vậy a.., cùng ta ở thú vị hơnchứ? Ở mình rất nhàm chán phải ?” Y Hi Nhi châm chọc, mình ở trong tòa biệt thự, sợ nửa đêm có tiếng hátsao?

      “Làm ơn, ai muốn ở cùng với cậu phòngchứ, phải chọn lựa giữa bên là cả tòanhà và bên chỉ có phòng, ta khờ mớikhông lấy biệt thự đấy.” Dịch Đình làm mặtquỷ, hớn hở theo sau người đàn ông mặc âuphục đen rời .

      Nhìn nhanh chóng Dịch Đình hòa nhập với hoàncảnh, Y Hi Nhi biết là nên khóc hay nên cười.

      Dịch Đình hỏi tại sao, mà là trực tiếp đón nhận tất cả mọi thứ trước mắt, thứ tình cảmnày phải người bình thường có thể làm được, hôm nay nếu đổi lại là Cố đại nhân, cũngsẽ dễ dàng đơn giản như vậy.

      Cũng biết đến lúc đó làm sao để giải thích với Cố đại nhân!

      “Haiz!” Y Hi Nhi nghĩ đến chỗ này, nhịn được thở dài.

      Vũ Văn Bác siết chặt gò má của Y Hi Nhi,“Than thở cái gì?”

      “Đình Đình vốn chính là có tim có phổi, cho nên dễ đối phó, chờ Cố đại nhân biết được tôi theo hắc đạo, cha ấy có giếtcon hay ?” Y Hi Nhi phiền muộn , dựa vào lồng ngực Vũ Văn Bác , mắt nhìn ra ao nước trước mặt phía ngoài cửa sổ.

      ấy dám!” Vũ Văn Bác tròng mắt hơi híp, lộ ra ánh mắt sắc bén.

      ấy dám! Chỉ là có phần nỡ mà thôi, ấy từ nuôi trí trở thành cảnh sát giương cao chính nghĩa diệt trừ kẻ ác, ấy hận hắc đạo, mà con là do tay ấy dẫn dắt, nhưng bây giờ con với cha - lão đại Hắc đạo ngày ngày ngủ cùng chiếc giường, ấy giết con mới là lạ!” Y Hi Nhi rất xác định, Cố Nhã Thuần nhất định muốn giết .

      “Tôi cho ấy cơ hội.” Vũ Văn Bácvuốt ve mái tóc dài của Y Hi Nhi, chậm rãi .

      “Con tại rất mâu thuẫn, con bỏ được Cố đại nhân, nhưng con cũng bỏ đượccha, con nên làm như thế nào? Nếu như con gặp cha tốt!” Y Hi Nhi quay đầu, vùiđầu trong ngực của Vũ Văn Bác .

      “Ngoan, bảo bối của ta nên phiền não, tấtcả có tôi lo liệu!” Vũ Văn Bác ôm chặt thắt lưng của Y Hi Nhi, cho mơ màng này mộtchút lực chống đỡ.

      “Nếu như. . . . . . con là nếu như, có ngày Cố đại nhân giết con, cha ngàn vạn đừngbáo thù, có được hay ?” Y Hi Nhi chợtbuồn buồn ra tiếng, biết vì sao, khi nghĩ tới tương lai, trước mặt mảnh mênh mông mù mịt.

      Vũ Văn Bác trả lời, chỉ là trầm mặc nhìnđỉnh đầu Y Hi Nhi, dùng sức ôm chặt thân thể Y Hi Nhi , dường như muốn đem khảm vào trong cơ thể mình cùng hòa toan làm .

      Đối với vấn đề Y Hi Nhi vừa , Vũ Văn Bác dĩ nhiên đồng ý, nhưng là Y Hi Nhi yêucầu, khi nào có thể nhẫn tâm cựtuyệt đây?

      Nắm chặt quả đấm, Vũ Văn Bác thề, tuyệt đối để cho chuyện như vậy xảy ra.

      (Đoạn này mình nghĩ nên thay đổi cách xưng hô chút, biết có xáo trộn , hyvọng mọi người thấy quá đường đột vàkhó chịu)

      “Vũ Văn Bác, tôi là nghiêm túc.” Y Hi Nhi ngẩng lên nhìn ánh mắt của Vũ Văn Bác.

      biết.” Vũ Văn Bác trầm giọng lên tiếng,nhưng như vậy sao?

      “Chúng ta tới chuyện chút được ? Quen biết lâu như vậy, vẫn cảm thấy chúng ta cần lần chuyện, đem tất cả mọichuyện ràng chút.” Y Hi Nhi chợtđẩy ra khỏi lồng ngực của Vũ Văn Bác, lui hai bước, và nhìn thẳng vào Vũ Văn Bác.

      Vũ Văn Bác dài tay chụp tới, dự định ôm Y Hi Nhi trở vào trong ngực.

      “Đừng nhúc nhích! ôm tôi...tôi cócách nào suy nghĩ, cứ như vậy ?” Y Hi Nhi vội vàng ngăn cản, hung hăng lại lui bước dài.

      Vũ Văn Bác càng ngày càng thích ôm Y Hi Nhivào trong ngực, mà Y Hi Nhi càng ngày càngquen, có lúc tự chủ càng muốn đắm chìmtrong khuôn mặt dịu dàng của Vũ Văn Bác.

      Y Hi Nhi ý thức được lòng của mình càng ngày càng say mê, chỉ lần nghĩ tới muốnrời khỏi, nhưng là cách nào làm được,mỗi lần Vũ Văn Bác dịu dàng nhìn , đềukhông thể tự kềm chế đắm chìm ở trong đó, biết, kể từ sau khi phẫu thuật mọi thứ còn như lúc mới bắt đầu, ánh mắt của Vũ Văn Bác khi nhìn luôn nóng bỏng, làm saokhông hiểu tình ý của Vũ Văn Bác đây?

      Đây là tự Vũ Văn Bác giăng lưới tình, nhưng Y Hi Nhi cũng hãm sâu ở trong đó.

      “Em muốn gì?” Vũ Văn Bác nhìn ánh mắt Y Hi Nhi chút buông lỏng, lại gần thêm Y Hi Nhi chút nữa.

      muốn đối xử với tôi như con gáinữa phải ?” Y Hi Nhi trực tiếp hỏi, mặc dùcô biết tình ý của Vũ Văn Bác, nhưng thực tế Vũ Văn Bác chưa bao giờ chính thức ra miệng.

      “Ở người của em tìm được ấm áp và yên tâm, từng xem em là người nhà, là máu mủ. Nhưng sau mới phát ra điềuđó là phải, đối với em, là tình cảm nam nữ.”

      “Nhưng. . . . . . Tôi là cảnh sát, lý lích của tôi vẫn còn ở Hạ Môn.” Y Hi Nhi do dự , mối quan hệ này ở trong lòng của vẫn là cái hố, cách nào vượt qua.

      “Nơi này là Malaysia, em chỉ là bìnhthường, phải cảnh sát!” Vũ Văn Bác kiên định trả lời.

      “Nhưng tôi được giáo dục chính là bắt ngườixấu, mặc kệ các giải thích thiện ác vĩ mô là như thế nào, nhưng chính là kẻ địch của cảnh sát, đây là thể thay đổi, cứ cho giờ tôi làm cảnh sát, nhưng Cố đạinhân ngày nào đó tìm tới cửa .” Y Hi Nhi có chút kích động.

      “Vậy sao? Em biết Cố Nhã Thuần dù cho có tìm tới cửa cũng làm được gì.” Vũ Văn Bác phải tự phụ, mà là Cố Nhã Thuần ở trong mắt của vẫn chưa đạt trình độ có thểcoi là đối thủ, nhẫn nhịn và để ý Cố NhãThuần hoàn toàn chỉ là bởi vì có quan hệ với Y Hi Nhi mà thôi.

      “Làm sao? Tôi muốn bằng hữu và ngườiyêu trở thành kẻ địch, tôi cảm thấy tôi cách nào trơ mắt nhìn, hơn nữa. . . . . . Nếu nhưcó ngày giữa hai người phải có ngườihy sinh, tôi lựa chọn bảo vệ Cố đại nhân.”Bởi vì, nếu như hôm nay có đổi ngược lại là Cố Nhã Thuần, tin tưởng Cố Nhã Thuần cũng lựa chọn phương thức giống .

      “Người . . . . . . Em vừa cái gì? Em lặp lại lần nữa!” Vũ Văn Bác bị kích động đứng bên cạnh Y Hi Nhi, nắm chặt bả vai của Y Hi Nhi .

      “Này! tay chút. . . . . . Khôngđúng. . . . . . đừng có quá kích động!” Y Hi Nhi vốn là chuẩn bị nhưng lúc này cảm xúc của Vũ Văn Bác lại làm bị rối loạn.

      ràng giây trước vẫn còn thâm tình qua chuyện bi thương, tại sao lập tức khíliền thay đổi? Y Hi Nhi im lặng hỏi ông trời, mặc dù tìm được lý do, nhưng là rất khẳng định cuộc chuyện vừa rồi chỉ có mình tham gia vào, Vũ Văn Bác căn bản quan tâm.

      Nghĩ tới đây, Y Hi Nhi cũng bình tĩnh!

      Chương 75: Thẳng thắn
      “Vũ Văn Bác! vừa nãy có nghe tôi cái gì vậy? Tôi tôi muốn hy sinh , phải cũng nên có chút phản ứngsao?” Y Hi Nhi rống to, trong cơn tức giận, hai má ửng hồng, huyết khí lập tức liền xông lên.

      có nghe, nhưng quan tâm, chỉ quan tâm đến chuyện ở trong lòng của em là người .” Vũ Văn Bác cười híp mắt , câu này so với cái gì cũng khôngcòn quan trọng.

      Mặc dù mới vừa nhận ra tình cảm của Y Hi Nhi đối với mình, nhưng Vũ Văn Bác lại cảm thấyđó là chuyện hiển nhiên, người , ha ha, Đúngvậy, là của người , người gắn bó rời. Về phần những thứ khác, có cái gì để đây? phải chỉ là hy sinh thôi sao? Dù là chết nhưng so với đau lòng còn dễ dàng hơn.

      Thế giới nội tâm của Vũ Văn Bác chỉ đơn giản như vậy đó, nhưng Y Hi Nhi chút nàocảm nhận được, tại chỉ biết mình rất buồn bực, tương đối khó chịu, khó chịu đến mức muốn mổ bụng tự vẫn thôi.

      Lần đầu tiên khiến cho thổ huyết là khi ĐạiLệ Ti phái người đuổi giết mình, nhưng Vũ Văn Bác này nha làm tiện nghi cha ruột của ngườita cư nhiên có ý định giúp mình báo thù,được a, nhịn, ai kêu là con nhặt đượctrên đường.

      Nhưng mà lần này, mẹ kiếp Vũ Văn Bác đến cùng có mình hay ? Cư nhiên bị hysinh cũng quan tâm? Đây là thái độ đốixử với người sao? phải chứ?

      Trong sách đều , nhân vật nam chính nhấtđịnh là phải buồn bực, sau đó nổi điên, cặp mắt vằn đỏ bắt được thân thể nữ chính vẫn dao động, hận thể ăn nữ chính, sau đó đặcbiệt đau lòng, quả ruột gan đứt từng khúchỏi nữ chính: “Tại sao, tại sao, tại sao?” Sau đó nữ chính quay đầu , chịu đựng đau đớn chịu ra lý do, nhưng cuối cùng cũng ra lý do, còn ấy lại là chuyện nhặt đáng kể, sau đó. . . . . .

      Hừ hừ hừ! Nghĩ gì thế? Lúc này là muốn diễn kịch của bà nội Quỳnh Dao sao?

      “Làm sao có thể quan tâm? cũngnên có chút phản ứng chứ?” Y Hi Nhi tứcgiận liếc Vũ Văn Bác cái, ra tronglòng len lén khích lệ Vũ Văn Bác, cố gắng lên,điên cuồng , hô hào , càng sâu đậm, thìkhi bị tổn thương càng đau đớn, học tập chú Mã Cảnh Đào .

      Vũ Văn Bác nhìn ánh mắt gần như co giật của Y Hi Nhi, trong lòng lặng lẽ cười trộm, nhỏnày, lúc nào cũng có thể Thiên Mã Hành (ngựa thần lướt gió tung mây), vào lúc này lạikhông biết là nghĩ ra cái chuyện gì, đoán chừng nếu ra còn có thể chọc cười.

      Nghĩ nghĩ, Vũ Văn Bác cũng dám nóira, lúc này chính là Y Hi Nhi muốn thể tình cảm bi thương, thể phá hư khôngkhí này, vì vậy phản ứng rất phối hợp, cố gắng làm ra dáng vẻ khổ não, cau mày, tận lực để chomình thương cảm.

      Đáng thương đường đường là lão đại Hắc đạoquân hỏa, vì phối hợp với “con ” của mình,sau cùng là khuôn mặt tàn bạo, ngược lại khiến cho trái tim của Y Hi Nhi bị sợ đến bắt đầu Phiêu Linh, cái này. . . . . . Vũ Văn Báckhông phải phối hợp với mình chứ? Nhưng cũng cần thiết khoa trương như vậy, nhìny như nét mặt của người mắc chứng táo bón, cũng đúng á..., Vũ Văn Bác thích ăn tráicây cũng thích uống nước, mỗi ngày đều có đống chuyện bận rộn, nên bị táo bón cũng phải là chuyện thể xảy ra,nhưng là. . . . . .

      Lặng lẽ đưa tay lôi kéo cánh tay của Vũ Văn Bác, Y Hi Nhi nuốt nước miếng cái, cẩn thận từng li từng tí “Đừng nóng giận, tôi có gì, nếu có phản ứng cũng cần phản ứng, cần đem chuyện bị táo bón cho tôi biết, mặc dù chuyện này làm ngườita có chút lúng túng, nhưng quả là rấtkhông lịch tao nhã, Ngài đúng ?”

      Vũ Văn Bác nhất thời phong hóa rồi, gương mặt rút gân, cánh tay và cổ cứng ngắc, cắn răng,khẩu khí khó chịu phun ra mang theo dư âmcảnh cáo: “, , có, bị, táo, bón!”

      “A ha ha ha. . . . . . Tôi nha, thể nào,ai quá bận rộn đều có thể bị táo bón đúngkhông, chỉ cần ăn nhiều ăn trái cây uống nhiềunước có thể duy trì đại tiện thông suốt đây là lờinói chí lý a!” Y Hi Nhi sợ chết thêmmột câu, khiến Vũ Văn Bác càng thêm khó chịu.

      Vũ Văn Bác biết nên gì nữa,đường đường là Hắc lão đại oai phong cõilại bị chính người phụ nữ của mình làm cho ákhẩu trả lời được, thể làm gì kháchơn đành đánh rớt răng nanh và máu nuốt vào trong, lặng thinh nhịn xuống.

      Nhìn bộ dạng Vũ Văn Bác, Y Hi Nhi cười đến hả hê, biết vì sao, chính là thích nhìn bộ dạng kinh ngạc của Vũ Văn Bác, loại cảmgiác đó là quá , cảm thấy cuộc sốngnhư vậy quá thỏa nguyện rồi. . . . . .

      Đợi chút, dường như quên chuyện của mình, trời ơi, thế nào lại quên mất, ràngmới vừa rồi còn rất cao hứng đến thứ tình cảm sâu sắc, tại sao lại biến thành loại đàmluận thấp kém này.

      “Trả lời vấn đề mới vừa rồi ..., khôngquan tâm sao? Tôi muốn hy sinh cũngkhông sao? Tôi tin cam tâm tìnhnguyện, đây phải là tính cách của .” Hắc lão đại cứ như vậy bị coi làm vật hy sinh, làm sao có thể, hơn nữa tìnhyêu cũng phải như vậy, dù sao tin rằngvì sẵn sàng cần sinh mạng, nhưngnếu là vì người khác, thế nào đều tin, trừ phi người nọ là kẻ ngu, nhưng Vũ Văn Bác phải kẻ ngốc, hơn nữa còn rất khôn khéo, cho nên, tin.

      Vũ Văn Bác nhìn truy hỏi việc cách kỹ càng, thở dài, có số việc, đúng là chấp nhất, nhưng, đây chính là , khả ái, làm người ta nhớ thương,mà cư nhiên còn ngây ngốc cho là đó là tình thân, , nếu biết là tình , bất luận như thế nào cũng buông tay, cho dù làcái chết.

      biết tình cảm của em và Cố Nhã Thuần, ấy vì nghĩa chùn bước Italy cứu em,hơn nữa cũng vì em mà rời trụ sở huấn luyệnsớm, cho nên cũng trách em vì ấy mà hi sinh , chỉ là em phải nhớ, nếu như khi đó phải hi sinh, cũng ngại mà lôi kéo em cùng nhau xuống Địa ngục . Muốnchết, vậy tốt nhất nên cùng nhau chết, trênđường hoàng tuyền người làm bạn, chính làthành quỷ cũng đơn lạnh lẽo.”

      !” Y Hi Nhi bị lời của Vũ Văn Bác đáp trả lời có cách nào thốt ra khỏi miệng,nhẫn nhịn, cuối cùng câu: “ làm xằng làm bậy bị biến thành quỷ xuống địa ngục, nhưng tôi là cảnh sát tốt của nhân dân, nếu có cũng là lên thiên đàng.” Chỉ chỉ lên bầu trời, Y Hi Nhi hả hê .

      Mặc dù lời đáp trả của cũng rất ác, nhưng Vũ Văn Bác , để cho Y Hi Nhi đến cuối cùng biết làm sao, muốn chết cùng chết? Bâygiờ là như thế nào? Nên cười hay nên khóc? Y Hi Nhi lần nữa im lặng hỏi ông trời.

      Vũ Văn Bác lại còn lộ ra nụ cười ấm áp sáng rỡ, vui vẻ hôn lên trán và má của Y Hi Nhi, sau đó từ từ chuyển dời đến nơi thích nhất kia đôi mắt đen trong suốt thấu đáo.

      Tình huống gì vậy? Mắt thế nào lại ướt? Y Hi Nhi nháy mắt mấy cái phục hồi lại tinh thần,mới vừa muốn mở miệng, đột nhiên cảm thấy miệng bị đầu lưỡi ấm áp ngăn chặn.

      Lửa nóng làm cho người khác hít thở vừa có nụ hôn, Y Hi Nhi xụi lơ ở trong ngực VũVăn Bác.

      Cưỡng ép nàng nằm vùng làm vợ

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 76
      khí nhàn nhã, bầu trời xanh bao la, vàiđám mây trắng bay lơ lửng bầu trời.

      Y Hi Nhi chưa từng thỏa mãn như thế này, cũngchưa từng thấy rối rắm như vậy, lòng củacon như kim dưới đáy biển chính là tâm tìnhcủa Y Hi Nhi vào giờ phút này.

      Đối với tình cảm của Vũ Văn Bác, vẫn là chưa chịu tiếp nhận, trong lòng Y Hi Nhi có hai “thiên sứ” bên nào cũng cho là mình đúng, lý trí cho biết thể trầm luân, nhưng cảmtính lại phải biết nghe theo tiếng gọi củatrái tim.

      Đối ngược với rối rắm của Y Hi Nhi, mộtngười khác lại duy trì thái độ lạc quan, đó chính là Dịch Đình, này so với tưởng tượngcủa Y Hi Nhi càng thêm bình tĩnh và thong dong, tiếp nhận tất cả việc xảy ra đối với Y Hi Nhi.

      Dịch Đình là dè bỉu chuyện mà Y Hi Nhiđang cho là rất rối rắm, nhưng trong lòng DịchĐình cũng ái mộ ngừng, lúc này gầnnhư chuẩn bị bộc phát.

      Uống sạch ly rượu cock-tai trước mặt, Dịch Đình mặc chiếc váy ngắn màu đen khêu gợi ôm sát eo và ngực từ ghế nằm ngồi dậy, đôi mắtxinh đẹp nheo lại, cau mày : “Này, mi đem vẻ mặt nửa sống nửa chết kia thu lại được ? Lão nương ta phải Lâm Hựu Lật, trị liệu được sầu muộn của mi, hơn nữa,so với cái này mà , mi phải giúp đỡ ta tốt mới đúng chứ?”

      Y Hi Nhi chiếc ghế dựa với quần dài màu trắng gạo cộng thêm chiếc áo da và khănquàng cổ, cùng với Dịch Đình tổ hợp lại vớinhau quả nhiên là người mùa đông, người là mùa hè, người biết cho là thờitiết thất thường. Chán chường dựa vào ghế ômgối, Y Hi Nhi còn hơi sức trả lời: “Mikhông phải là muốn được ái mộ sao? Có bảnlãnh tự mình ra ngoài tìm , ta phải làmi, ngoài mặt và trong lòng đồng nhất nhưng vẫn có thể giả vờ thích thú ở ngoài mặt sao?” “Làm ơn! Mi cái gì chứ, người nơinày là đám hung thần ác sát, vất vả mới có vẻ mặt ôn hòa vậy mà sau lưng lại còncó hồn bất tán Đinh Tiểu Vũ, mi bảo cho ta thế nào xuống tay?” Dịch Đình đối với người của hội Liệt Diễm dám xuống tay, ngườiduy nhất mỉm cười với là Đoan Mộc Triểncòn có vị truyền nhân thế gia thần trộm Đinh Tiểu Vũ, cái này gọi là làm sao mà chịu nổi đây?

      “Chính mi muốn xuống tay, mi rất giỏi leo cửasổ vào mà, dù sao mi cũng đủ kiều, chính mi đưa tới cửa người nào muốn chứ.” Y Hi Nhi nhiều năm qua đối với thái độ tích cực của Dịch Đình miễn dịch, người này luôn mình xinh đẹp, đến nay lại còn thêm chút nhạy cảm, cũng có hành động nỗ lực.

      “Này! Y Hi Nhi xin mi thương xót ta chớ làm ta mất giá như vậy được ? Dầu gì ta cũng là người mẫu, có chiều cao là được rồi?” Dịch Đình rất là khi dễ rồi lại kiêu ngạo mà .

      “Cứng cỏi, chiều cao, phải là 1m76 sao?Vậy mà hài lòng sao? Lại còn chưa đến làtiểu người mẫu chính thức, nếu khôngnhiều năm như vậy còn thường ăn đủ no cơm, so với ta vẫn còn nghèo túng!” Y Hi Nhi châm chọc , người bạn tốt này mặc dù rất hư vinh, tuy nhiên nó rất có nguyên tắc, cho tới naykhông có ai ấy biết quy tắc ngầm, dĩnhiên, Dịch Đình cũng thèm.

      “Ta về phạm vi chiều cao! Được rồi được rồi, thay vì chờ tên ngu ngốc nhà mi thông suốt hiểu ta, còn bằng tìm cây cải củ chuyện, tối thiểu thực vật còn có chút hồi báogiá trị, khó chịu liền ăn nó .” Dịch Đình liếc mắt, tự mình , cũng quản Y Hi Nhi.

      Dịch Đình đến tuần lễ rồi, thân thể củaY Hi Nhi cũng khôi phục so với trước kia sai biệt lắm, chỉ là gương mặt tròn còn như trước, cách khác khuôn mặttròn giờ thành hình trái xoan, chiếc cằm hơi nhọn kiên định, điều này đối với bản thân Y Hi Nhi mà ngược lại là loại chuyện tốt.

      Nằm ghế sa lon, Y Hi Nhi tiếp tục đem suy nghĩ đắm chìm trong thế giới của mình, vô tâm rồi lại quan tâm tình cảm, hữutình nhưng mà đối với Vũ Văn Bác lại có chút tàn nhẫn.

      Họp xong, Vũ Văn Bác trực tiếp về phía tây trong hoa viên tìm Y Hi Nhi, biết gần đây Y Hi Nhi cho người đem ghế sa lon dời đến bên kia trong hoa viên, nếu có chuyện gì là ởchỗ đó hoài niệm cuộc sống, đối với đáp án của Y Hi Nhi, Vũ Văn Bác cũng vội, dù thếnào nữa người cần là , mặc kệ đáp án như thế nào, kết cục đều được định trước rồi.

      Mới vừa rồi Đoan Mộc Thác tại Nga truyền đến video, tìm được tung tích của của CốNhã Thuần kia, thêm đó lại có chuyện ngoài ýmuốn chính là bên cạnh Cố Nhã Thuần còn xuất người khác, mà người kia với Y Hi Nhi cũng có chút quan hệ.

      Thấy Y Hi Nhi nhắm mắt nghỉ ngơi, Vũ Văn Bácbước tới nhàng tiếng động ôm .

      Đem cằm chống đỉnh đầu của Y Hi Nhi, Vũ Văn Bác rất thích tư thế này, từ phía sau lưng ôm Y Hi Nhi, loại cảm giác đó yên bình.

      cho tôi biết, Cố đại nhân thế nào?” Y Hi Nhi mở mắt hỏi.

      có nghĩa là phátgiác, Vũ Văn Bác là hạng người gì đều biết , cộng thêm Đinh Tiểu Vũ nhanh mồm nhanhmiệng, tuy ít lời, mặc dù gì,nhưng cũng nhận thấy hơi thở của được ổn định, đối với cảm giác này rất nằmvùng cũng phải là ngồi .

      Vũ Văn Bác tự biết thể gạt Y Hi Nhi quá lâu, sớm biết ngày gặp phải vấn đề như vậy, cho nên cũng giật mình.

      “Cố Nhã Thuần tại trong tay Lam LăngThiên.” Vũ Văn Bác , cả đời này cũng dối Y Hi Nhi, chỉ chọn cách , hoặc là , cũng có lời dối.

      Y Hi Nhi nghe xong sửng sốt chút, ngờ kết quả như vậy, Lam Lăng Thiên cái tên này thể quên, khi ấy ở NhậtBản cũng là lần đầu tiên chứng kiến vụ đẫm máu, chủ mưu chính là Lam Lăng Thiên, mặc dù chưa từng gặp mặt, nhưng lại luôn nhớ cái tên này, chỉ là vẫn ra mà thôi.

      “Bị thương sao?” Y Hi Nhi nắm cánh tay Vũ Văn Bác hỏi, với cá tính kiêu ngạo của Cố Nhã Thuần, chỉ sợ phải đánh nhau đến mất còn mới chịu bỏ qua.

      “Em yên tâm, Hạ Hải Yến ở cùng ấy.” Vũ Văn Bác rất muốn đề cao người đànông này, tuy nhiên lại thể làm gì, Hạ Hải Yến vẫn dấu kín thực lực, khi hội Liệt Diễm tìmđược tung tích Cố Nhã Thuần đồng thời cũng trong lúc đó phát ra Hạ Hải Yến, hơn nữa Đoan Mộc Thác trước tìm hiểu những ngườixung quanh Cố Nhã Thuần, xem ra, người này đơn giản như trong tưởng tượng.

      “Hải Yến? Bị ma xui qủy khiến sao?” Y Hi Nhi có chút kinh ngạc, chưa từng nghĩ tớiHạ Hải Yến vì Cố Nhã Thuần bí quá hoá liều, luận về giao tình, giữa bọn họ vẫn chưa tới mộtbước kia, nhiều lắm chỉ là đồng nghiệp, nếu cótăng thêm tình nghĩa chỉ là khi ở trụ sở huấnluyện mà thôi.

      Vũ Văn Bác gật đầu cái, người đàn ông kia có gặp qua lần, nhưng lại làm cho nhớ, mặc kệ có phải có quan hệ với Y HiNhi hay , tóm lại người đàn ông này hoặclà biến thành người của mình, hoặc chỉ có thểphá hủy, nếu chỉ là Cố Nhã Thuần hoặc là Hạ Hải Yến đều sợ hãi, nhưng bây giờ hai người kia cùng có liên hệ, có thể lại làchuyện khác rồi.

      “Ở đâu?” Y Hi Nhi nghe thấy tên của Hạ Hải Yến chẳng những có buông lỏng, ngược lại có chút sốt ruột, cái tên đánh chết may mắn đó, mình Cố Nhã Thuần ở ngoài chống cự nổi rồi, phảimột người giỏi như Cố Nhã Thuần, theo chỉcàng hỏng chuyện.

      “Biên giới nước Nga.” Vũ Văn Bác trả lời, xem ra, chuyến này thể tự mình .

      “Cố đại nhân vì tôi làm quá nhiều chuyện rồi,tôi cả đời này tôi an lòng,mặc dù tôi có bản lãnh cao như vậy,nhưng nếu tự mình cứu họ tôi thể tha thứ cho bản thân mình.” Y Hi Nhi nhìnvào ánh mắt của Vũ Văn Bác .

      Mặc kệ như thế nào, thể .

      hiểu, chỉ là trước khi em cần phải chờ chút.” Vũ Văn Bác an ủi tâm tình kích động của Y Hi Nhi.

      “Chờ cái gì? Em muốn phải nhặt xác của Cố đại nhân, loại chuyện như vậy em tuyệtđối làm.” Y Hi Nhi có chút nóng nảy, hùng hùng hổ hổ, hận thể lập tức đicứu Cố Nhã Thuần.

      “Cuối tuần Lam Lăng Thiên tham gia hội nghị phân chia thế lực hắc đạo ở Trung Đông, đến lúc đó em dĩ nhiên là có thể nhìn thấy Cố NhãThuần, bây giờ còn chưa đến lúc, cho nên em được hấp tấp, có an bài.” Vũ Văn Bác xong, lại ôm Y Hi Nhi lần vào trongngực.

      Y Hi Nhi biết, nếu Vũ Văn Bác lời này, anhtuyệt bỏ mặc Cố Nhã Thuần, mặc dùanh biết Cố Nhã Thuần đối với có thái độ thù địch , nhưng vẫn là vì mà làm, nghĩ đếntâm ý của người đàn ông này, trong lòng của Y Hi Nhi nhịn được cũng dịu xuống nhiều.

      Tình là rất kỳ diệu, khi nó tới có cách nào ngăn cản, cho dù là đối với liệt nữ cực kỳ trung trinh cũng thể chống lại mịdược này, tình luôn làm người ta cònsự sáng suốt, muốn nhiều hơn **.

      Y Hi Nhi chủ động tới gần, hôn lên môi của VũVăn Bác, nhàng chậm chạp và nóng bỏng, giống như là đùa nghịch chú chim .

      buổi chiều diễm lệ, hai người ôm nhau, tâm tư tương liên, càng thêm gắnkết rời, hận thể cùng đối phương hoà vào làm .

      Sau giữa trưa Y Hi Nhi ở sô pha cùng Vũ Văn Bác chàng chàng thiếp thiếp, còn lại Dịch Đình cực kỳ buồn bực nghĩ tới mối tình đầu củamình, lần đầu có ý hiến dâng, nhưng ông trờigiống như luôn muốn đối kháng với , luôn là gặp được đúng người, vì thế, Dịch Đìnhvô số lần vỗ ngực dậm chân, may là ngựccô khá lớn có thể chống lại những cú đấm, đổi lại là lời của người khác, “Đại Biệt sơn” (dãy núi ở ranh giới ba tỉnh Hồ Bắc, An Huy và Hà Nam) cũng đấm thành đồi núi rồi.

      Buồn bực lần nữa đấm ngực, Dịch Đình vốn là muốn tới nhưng chân dài duỗi trở về, bước chân dừng lại.

      gặp được đúng người cũng sao, thấy người khác gặp chuyện tốt lại làm cho rất ít người lúng túng .

      Vốn là khi gặp người khác thể tình cảm quá mức đối phương thường có chút lúng túng,nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của thiên tài y họcbác sĩ Lâm Hựu Lật bình tĩnh thong dong, Dịch Đình bắt đầu oán thán bản thân mình.

      ràng mình so với Lâm Hựu Lật vóc ngườitrước sau lồi lõm, gương mặt so với Lâm Hựu Lật tinh xảo mỹ lệ, hơn nữa so với Lâm HựuLật càng thêm phong tình vạn chủng, so về mọimặt có nhiều ưu thế hơn, nhưng cóngười đàn ông nào bị mê hoặc, nhưng Lâm Hựu Lật dường như chuyện gì cũng làm,lại khiến Tây Môn Dật lòng chân thành.

      Cho nên , cái thế giới này vĩnh viễn công bằng.

      Dịch Đình thầm mắng câu, tức giận :“Bây giờ còn là ban ngày, mắt bị tia tử ngoạichiếu vào cảm thụ được sao? Loại chuyện như vậy nên lựa chọn ban đêm gió lớn mà làm.”

      Tây Môn Dật đối với mức độ cởi mở của DịchĐình thầm sợ hãi than, này có vẻcó bài bản, giống như rất lão luyện dường như rất hiểu, bĩu môi, Tây Môn Dật tay từ người của Lâm Hựu Lật buông ra, nghĩ thầm: này sao da mặt dày như vậy, giống như khúcquanh tường thành.

      vất vả mới tìm được cơ hội ăn vụng,nữ chính phối hợp chớ, còn gặp phảicô dễ chọc vào này, gần đây thậtlà thiếu thắp hương!

      cần bồi Hi Nhi sao?” Tây Môn Dật thởdài, bất đắc dĩ hỏi.

      Trước người có cái nhìn soi mói như máy ra đathì có thể làm chuyện vụng trộm này sao? Dù thế nào nữa vẫn làm được, nhưvậy, nên nghĩ tìm biện pháp đem Dịch Đình này xử lý, tựu xem như là mình phải mất chút công sức, tìm trong hội Liệt Diễm có người nào thích hợp, lập tức mời đến xem mắt.

      gần đây nhàm chán quá đến nỗi xuân buồn thu đau, thích hợp cũng lợi để ta có thể tâm tình, thể làm gì khác hơn là tựmình ra ngoài thử vận khí chút, chừng có thể gặp được trùm háo sắc.” Dịch Đình vung tay, vân đạm phong khinh , từ từ hướng hai người tới.

      “Đáng tiếc vừa ra tới liền gặp người này, thậtđáng thương.” Lâm Hựu Lật chỉ chỉ Tây Môn Dật , hôm nay ra cửa quên nhìn HoàngLịch (kiểu như Lịch Vạn Niên của Việt Nam, xem ngày tốt ngày xấu, thời tiết), cư nhiên ngaytại chỗ vắng vẻ này gặp Tây Môn Dật, thiếuchút nữa bị ăn đậu hũ, may là Dịch Đình xuất .

      Mặc dù tin tưởng Y Hi Nhi nhưng phần lớn đều là những người đáng tin cậy, tỷ như Đinh Tiểu Vũ, nhưng là cũng có số ít như Cố NhãThuần là đáng tin, Dịch Đình miễn cưỡng cũng coi là người bình thường.

      “Tỷ tỷ nếu ghét bỏ có thể tặng tôi được rồi,tôi chính là ai đến cũng cự tuyệt.” Dịch Đình chút ngượng ngùng , Tây Môn Dật cũng hay giỡn, bao nhiêu ước có thể lên giường của ta, Lâm Hựu Lật là người ngu sao? Cư nhiên thoái thác?

      “Tặng? phải của tôi, sao tặng, đừng lôi kéo tôi vào, nếu như các người muốn nóichuyện phiếm cảm phiền ở phía trước 100m quẹo trái có vườn hoa , chớ ảnh hưởng tôi tại nơi này luyện yoga.” Lâm Hựu Lật khôngchịu nổi , hôm nay vất vả mới ra ngoài tìm được chỗ yên tĩnh mà thư thái tập yoga , muốn bị quấy rầy quá lâu.

      “Đừng vô tình như vậy, dù gì em cũng từng thương tôi.” Tây Môn Dật biết xấu hổ mà tiến lên.

      Rất đáng tiếc, Lâm Hựu Lật hoàn toàn khôngthấy, trực tiếp cái tát đẩy gương mặt tuấndật của Tây Môn Dật ra, hiểu, tại sao Tây Môn Dật ở trước mặt giống như vô lại, ràng khi ở trước mặt người khác vẫn còn rất có khí phách, hơn nữa dáng vẻ cao cao tạithượng, vậy mà trong chốc lát người liền thayđổi, là người đây sao?

      “Cút!” Lâm Hựu Lật tự mình tới bên cạnh.

      Tây Môn Dật vội vã muốn theo sau, lại bị DịchĐình ngăn cản.

      Tây Môn Dật vốn muốn để ý tới DịchĐình, nếu phải bởi vì Y Hi Nhi, căn bản nhìn Dịch Đình lấy cái, mặc dù xinh đẹp, nhưng trái tim của thích nên cái gì cũng đều thích, nhiều nhất chỉ là vật phẩm xinh đẹp để triển lãm mà thôi.

      Dịch Đình hướng về phía Tây Môn Dật nháymắt mấy cái, ý tứ muốn Tây Môn Dật cùng côđi, muốn chuyện riêng.

      Tây Môn Dật vốn là để ý tới, nhưng DịchĐình cũng rất kiên trì, hơn nữa rất có nghị lực, mặc dù Tây Môn Dật ra vẻ bực mình, kiên nhẫn nhưng vẻ mặt vẫn rất có kích tình làmmặt quỷ.

      Đáng tiếc, Tây Môn Dật vẫn như cũ có ý theo .

      Dịch Đình nóng nảy, mẹ kiếp, lão nương là hoạt sắc sinh hương (xinh đẹp linh hoạt) ở trước mắt ta mà ta thèm nhìnmột cái, có ý tứ gì chứ? Vì vậy. .. . . Cái này làmcô muốn đứt gân não liền bỏ mũ hướng về phíaTây Môn Dật giơ giơ lên.

      Tây Môn Dật lúc này bình thản theo Dịch Đình rời .

      Lâm Hựu Lật nhìn hai người rời , trong lòng có dự cảm xấu, nhất là Dịch Đình, vị bằng hữuquái dị của Y Hi Nhi khiến cho cảm giác chân .

      Quả nhiên, đến buổi tối, khi màn đêm buông xuống, bóng dáng lén lút bò vào phòng củaLâm Hựu Lật, nửa giờ sau, truyền đến tiếngkêu thảm thiết, mang theo chút đè nén rốnggiận: “Dịch Đình, cái người lường gạt này!”

      Núp ở phía dưới gian phòng của Lâm Hựu Lật trong vườn hoa chuẩn bị xem kịch vui, người nào đó, lặng lẽ lui, lúc này trong lòng côcó chút phẳng lặng, kinh ngạc xem ra người coi kịch chỉ có mình , có cảm giác tìmđược chiến hữu, “ con mẹ nó thoải mái!”Dịch Đình xong, cười híp mắt như chính mình trở lại thời trẻ thơ bên trong thành bảo.

      Thời gian trôi mau, chớp mắt cái đến hộinghị phân chia thế lực nhật kỳ Trung Đông.

      Đối với mọi người mà , ngày nay quá nhanh,Vũ Văn Bác hy vọng Y Hi Nhi mạo hiểm , hận thể ngày này chưa tới, Đoan Mộc Thác càng thêm cảm thấy thời gian rất nhanh, ở Nga mặt ứng phó với Lam LăngThiên, mặt khác còn phải vì Y Hi Nhi làm cửa hàng, còn có người cũng cảm thấy thời gianquá nhanh.

      Người đó chính là Tây Môn Dật.

      Kể từ tuần lễ trước sau khi Dịch Đình kéoanh bàn bạc mưu, hơn nữa tại khôngthể thực được vào đêm khuya, thể làm gì khác hơn là trước đến tòa thành tìm người tính sổ sau, từ lúc đó Tây Môn Dật và Dịch Đình trở thành hảo bằng hữu, lý do chỉ có mình biết, nhưng tất cả mọi người đều biết Tây Môn Dật chợt trở nên cảnh xuân đầy mặt, mà quan hệ của và Dịch Đình càng thêm mật thiết, khiến người biết còn tưởng rằng người Tây Môn Dật xem trọng là DịchĐình.

      Y Hi Nhi vô tâm chú ý động thái biến hóa củaDịch Đình, lại phát nàng thực hiệnmột cái “bẫy” có vẻ là cách làm rất xưa, hơn nữa còn điên cuồng hứng thú với ước hẹn, cả người trở nên thần bí.

      Chương 76.3:

      ngày này, Y Hi Nhi theo Vũ Văn Bác tới Trung Đông, hội nghị tiến hành nhưng Y HiNhi được tham dự, cho nên chỉ có thểchờ ở bên ngoài, có người chuyên phục vụ .

      Cùng còn có Đoan Mộc Triển và Tây Môn Dật, Trung Đông là thế giới hắc ám nhiều máu tanh nhất, huống chi toàn bộ giới hắc đạo đềutập trung ở đây, cẩn thận dẫn tới họa sát thân, cho nên mỗi bang phái đều dẫn theo đội ngũ chiến đấu tinh nhất tham gia hộinghị lần này.

      Phòng khách quý bên trong ngăn nắp trống trải .

      Đây là gian phòng lớn diện tích khoảng batrăm mét vuông, bên trong trang hoàng đơngiản, lấy hai màu trắng đen làm chủ đạo, làm cho người ta có cảm giác lạnh lẽo mà mạnh mẽ.

      Điều khiến Y Hi Nhi cảm thấy thêm lạnh chínhlà bên trong căn phòng rộng lớn này tổng cộng chỉ có tám người, trong đó có nửa trong số đó là biết, nhưng phải làm bộ như biết, điều này làm bị kích động nhưng đànháp chế lại, cố gắng khắc chế máu nóng đangdâng trào trong mình.

      Hội nghị Trung Đông chia làm chủ hội nghị cùng thuộc hạ hội nghị, tất cả Hắc lão đại cùng đihọp, các thuộc hạ cùng toàn bộ để vũ khí dưới cờ ở cùng phòng họp chờ, là chờ, ra cách thẳng thắn là lo lắngtrong quá trình diễn ra hội nghị có người tạo phản.

      “Sao? Tự cho mình được chủ nhà Lam LăngThiên tân sủng, mà có thể kêu ngạo như vậysao? Ngươi là cái thá gì? Lăng Thiên sớm muộn đem ngươi xử lý, đến lúc đó ngươi nhất địnhsẽ chết, tôi xem còn ai che chở ngươi.” côgái người Mỹ cao lớn da trắng bỗng nhiên lớn.

      Y Hi Nhi hoảng hốt, cộng thêm ngữ củabản thân cũng lưu loát, cho nên khônghoàn toàn nghe , nhưng ngược lại thấy rấtrõ, người Mĩ ngạo mạn này hoàn toàn làhướng về phía Cố Nhã Thuần.

      chút nghĩ ngợi, ly rượu trong tay Y Hi Nhi trực tiếp ném tới mặt nữ nhân kia.

      “Con mẹ nó cắn người linh tinh cũng khôngnhìn chút đối tượng là ai ? Cố đại nhân là người có thể chọc sao?” Y Hi Nhi ba chân bốn cẳng vọt tới trước mặt người Mĩ, chỉtiếc là Trung văn, đối phương hoàn toàn biết kêu gào cái gì.

      Dừng lại kêu gào bằng tiếng Trung, Y HiNhi len lén rời ánh mắt nhìn xem phản ứng củaCố Nhã Thuần, phát Cố Nhã Thuần lộ vẻ xúc động, Y Hi Nhi lập tức toàn thân dângtrào, cho tới nay, chỉ cần Cố Nhã Thuần khôngphản đối liền cổ vũ có thể tiếp tục, có cái gì khống chế được, Cố Nhã Thuần tuyệtkhông cho cơ hội gây chuyện thị phi, điều đócũng lý giải tại sao khi mở miệng cũng khôngnói tiếng , mà lại tiếng Trung, chỉ là phòng ngừa xảy ra cố, vẫn phải tiếp tục kêu gào bằng thứ tiếng Trung, thể hại Cố Nhã Thuần.

      Y Hi Nhi tự động đứng lên phía trước Cố Nhã Thuần, hoàn toàn là bộ dạng của gà mẹ chechở gà con, lúc này đương nhiên là phải giúp đỡ Cố Nhã Thuần, còn muốn lấy công chuộc tội,hi vọng sau này Cố Nhã Thuần có thể bỏ qua lỗicủa mình.

      Y Hi Nhi giúp đỡ Cố Nhã Thuần, ở bên Đinh Tiểu Vũ tự nhiên cũng là giúp đỡ người quen, tự động đứng cạnh Cố Nhã Thuần phíasau lưng của Y Hi Nhi, làm hậu thuẫn cho các .

      Tám người thân cận bên trong cũng chỉ có ba người họ là người Châu Á, năm người khác đềulà người phương Tây, lại thêm liên quan với giớihắc đạo, tự động tạo thành vòng.

      Y Hi Nhi nhìn đối phương sau lưng xuất ba người ngoại quốc cao lớn như nhau, lập tức khí thế liền giảm xuống, dù sao chiều cao chênhlệch ở nơi nào, khí thế chênh lệch cũng ở đó,người ta vốn là hắc đạo, giết người đánh nhaugiống như ăn cơm, sát khí người sớm vô hình hiển ra, cuộc sống trong bầu khí hòa bình của Y Hi Nhi vô luận như thế nàocũng bị loại khí thế này lấn áp.

      tính làm gì đó? Đừng tưởng rằng ỷ có hộiLiệt Diễm mà có thể phách lối, chẳng qua là nhặt được Con Rối mới mà thôi.” ngườiMĩ khinh bỉ nhìn Y Hi Nhi, từ chưa từngbị uất ức như vậy, dĩ nhiên tức giận.

      “Ta giống ngươi là đồ, rất xin lỗi ta là người.” Y Hi Nhi chậm rãi dùng văn trả lời câu, càng thêm chọc cho đám kia ngoạiquốc nàng mặt lúc trắng lúc xanh.

      “Được rồi, lui về phía sau!” Cố Nhã Thuần nhànnhạt câu, thuận tay cầm cổ tay Y Hi Nhikéo về phía sau chút, mình tiến lên phíatrước.

      “Ngả Mễ tiểu thư rất tốt, tôi vô tâm ngạo khí, nếu như tôi có cái gì chọc vui tôi cảmthấy thực xin lỗi, bây giờ là lúc quan trọng, tintưởng các vị đương gia ở bên trong hội nghị cũng hi vọng chúng ta ở chỗ này huyênnáo, có đúng ?” Cố Nhã Thuần vừamở miệng chính là chuỗi tiếng dài lưuloát, mặt còn mỉm cười.

      “Hừ, cho rằng như vậy tôi bỏ qua cho sao? Bất luận thế lực Trung Đông phân chia như thế nào, cha ta Johny Dell địa vị ở tronghắc đạo vĩnh viễn đều thể nào dao động,mà . . . . . . Hừ hừ, chờ xem, đến lúc đó tôi nhất định để cho quỳ gối khóc trước mặt của tôi cầu xin tha thứ .” Ngả Mễ phách lối qua.

      Ai cũng biết lão Johnny Dell đối với ái nữ nàyrất sủng ái, chỉ tiếc Ngả Mễ này biết thích gì ở Lam Lăng Thiên, đáng tiếc Lam LăngThiên là hoa tâm đại củ cải, cả ngày lưu luyến ở đây nhưng lại quan tâm tới, chỉ coi Ngả Mễ là muội muội mà đối đãi.

      Ngả Mễ từ quen được nuông chiều, nênphàm là nữ nhân bên cạnh Lam Lăng Thiên, toàn bộ đều coi là cái đinh trong mắt, hận thể rút gân lột da giải hận.

      “Mẹ kiếp! Cố đại nhân tính tình tốt, cũng giống như tác phong của , coi mình là đại nhân vật, . . . . .” Y Hi Nhi mờ mịt chỉ vào Ngả Mễ , Cố Nhã Thuần lúc nào chuyện nhún nhường như vậy? thế nào cho tới bây giờ cũng biết?

      Y Hi Nhi có lễ phép chỉ về phía Ngả Mễ khiến rất tức giận, liền đưa tay hung hăngđẩy tay Y Hi Nhi ra, từ đến lớn chưatừng thấy qua người nào đối với mình vô lễ nhưvậy, mặc dù nghe hiểu Y Hi Nhi cái gì, nhưng trong giọng Ngả Mễ vẫn hiểu ýtứ.

      “Ngươi chính là con Vũ Văn đương gia nhặtđược thôi, hừ, khó trách như Hai Lúa, quả nhiênđều là loại, Tiểu Tam chính là Tiểu Tam,còn đường hoàng là con , khó tráchkhông có giáo dưỡng.” Ngả Mễ khinh thườngnhìn Y Hi Nhi, từ từ , khiến Y Hi Nhi từngchữ từng chữ nghe được ràng.

      Y Hi Nhi vừa nghe, tính tình bạo hỏa liền xông tới, cộng thêm mu bàn tay bị Ngả Mễ hunghăng vỗ mảnh đỏ bừng, còn bị Ngả Mễ này khoa trương chà xát chiếc nhẫn vệtmáu bắn ra ngoài, càng làm cho lửa giận của bừng bừng.

      “Con mẹ nó mới là kỹ nữ? Cái gì gọi là TiểuTam biết ? nhìn thấy Lam LăngThiên kết hôn? nhìn thấy Vũ Văn Bác kết hôn? Bọn họ đều là những người đàn ông độc thân, nam chưa cưới nữ chưa gả, chúng tôi bình thường lui tới, về phần chúng tôi thích phẫndiễn nhân vật phụ nữ nào, mắc mớ gì tới ?” Y Hi Nhi giận đến lựa lời .

      Hôm nay, nếu như phải bị Ngả Mễ chọc giận, Y Hi Nhi dám ra những lời này,bởi vì vốn là cùng Tây Môn Dật cùng nhau mở hội nghị , Đại Lệ Ti chẳng biết tại sao cũngxuất ở trong phòng của thân nhân chờ khách quý, kể từ lúc chia tay Đại Lệ Ti, Y Hi Nhi lâu nhìn thấy Đại Lệ Ti rồi, dĩ nhiên, ở lần đầu tiên tại vụ truy đuổi giết Y HiNhi ở Hạ Môn Đại Lệ Ti cũng có tự mìnhxuất .

      Đại Lệ Ti là vị hôn thê của Vũ Văn Bác, mặc kệcó kết hôn hay , nhưng mà đối với truyền thống mà Y Hi Nhi chính là người thứ ba, Y Hi Nhi vẫn cảm thấy mình có lỗi với Đại Lệ Ti, hôm nay ở trước mặt Đại Lệ Ti ra nhữnglời này, thể nghi ngờ là hình thứckhiêu chiến.

      Huống chi, Đại Lệ Ti cũng có ra vẻ ác ý đối với mình, lúc này vô hình tạo thành hai “mặt trận”, Đại Lệ Ti cũng gia nhập vào đối phương trận doanh trong đó, mà là ngồi ở ghế sa lon ưu nhã làm người đứng xem,đây giúp Cố Nhã Thuần rồi, tại. . . . . .

      Y Hi Nhi sau khi những lời ra khỏi miệng, liền bắt đầu hối hận, chính mình mở bình ai mà biết trong bình có gì, tự chuốc lấyphiền nhiễu.

      Y Hi Nhi càng thể quên được đoạn đốithoại này, A Mễ càng cắn lời này thả, tiếu : “Đại Lệ Ti, vị hôn phu của lúc nào cùng cái người phương Đông này dinhdưỡng đầy đủ bình thường lui tới rồi hả ? cũng để yên được?”

      Đại Lệ Ti như cũ ưu nhã uống sâm banh, nhìnmuốn khích bác ly gián Ngả Mễ mỉm cười, khoát khoát tay, “Xem ra Johnny Dell đích xác là rất sủng ái con bảo bối.”

      “Đó là đương nhiên, cha ta chính là cha ruột.”Ngả Mễ lúc lời này tự tin nhìn Y Hi Nhi khiêu khích.

      “Khó trách lâu như vậy đều cho ngươibiết, chắc là đem ngươi trở thành đóa hoa nhà ấm rồi, tổ chức hắc đạo sớm biết chuyện,Ngả Mễ tiểu thư vẫn còn trách biết đây.”Đại Lệ Ti lời qua, thông minh né tránhđề tài nhạy cảm mà Y Hi Nhi vừa mới ra.

      Đứng ở sau lưng Ngả Mễ ba người datrắng cúi đầu rỉ tai, cùng Ngả Mễ qua gì đó.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 76.4

      Từ sau hội nghị Trung Đông, Vũ Văn Bác bí mật tìm Đại Lệ Ti giải trừ hai hôn ước giữa haingười. Hơn nữa Mafia cam kết cùng hội Liệt Diễm chung sống hòa hảo. tại giữa Đại Lệ Ti và Vũ Văn Bác chỉ có ích lợi hắc đạo, khôngcó tình cảm riêng tư.

      !” Ngả Mễ bị tức đến được gì.

      Đại Lệ Ti như người có việc gì, lảo đảo tìm đến nơi cách xa đám người này uống sâmbanh.

      Y Hi Nhi nhìn Đại Lệ Ti, nghĩ thầm: “Nữ nhânnày quả nhiên là mặt hàng cao cấp, hai ba câuliền hiểu cái khó của mình, hơn nữa còn giúp mình”.

      Mặc dù biết tại sao Đại Lệ Ti giúp giúpmình nhưng Y Hi Nhi cũng có thời giansuy nghĩ nhiều bởi vì Ngả Mễ rất nhanh lại đưa ra chủ đề nóng về người khác. đượcmấy câu, đám người này cùng người phụ nữ đanh đá chửi bóng chửi gió tựa như mắng lên.

      Khi Y Hi Nhi tóc tai bù xù từ trong cuộc chiếndừng lại nghỉ ngơi, phát người trong cuộc Cố Nhã Thuần lại có thể cùng Đại Lệ Ti thân thiết uống sâm banh, hoàn toàn xem các làngười vô hình.

      Nhìn lại bộ dạng chật vật thể chịu nổi củamình, Y Hi Nhi rối rắm đến độ trong người sớmxuất huyết. Mình vì người khác liều sống liều chết, người ta tốt rồi, ở đây uống rượu.

      Lúc này người phụ nữ ở giữa cuộc chiến kịch liệt qua. Bên kia hội nghị cũng đến hồi cuối.

      Cánh cửa màu đỏ thẫm bị đẩy ra chứng tỏ hộinghị kết thúc, mấy người phụ nữ vẫn còn đỏ mặt gân cổ do tranh đấu tới bên cạnh các người con trai, tay trong tay rời .

      Hội nghị Trung Đông kết thúc, trở thành ngườithắng lớn, trừ ba thế lực lớn là Vũ Văn Bác, Johnny Dell và cha của Đại Lệ Ti —— ở ngoài,còn có hắc mã Lam bang giúp Lam Lăng Thiên.Còn lại cũng chỉ là dựa vào chút quan hệ tốt màcó chỗ đứng thôi, nhưng tại hội nghị Trung Đôngnày chỗ đứng cũng làm các bang pháihài lòng.

      Trong bốn thế lực lớn, có ba Phương gia chúcđứng ở bên (chỗ này mình hiểu, bạnnào biết giải thích giúp nhé. Mình sửa lạisau), Ngả Mễ đương nhiên dám phách lối nữa.

      Tác phong trước sau như người đẳng cấp bước ra, vẫn còn hỏi han lẫn nhau, hình như Tây Môn Dật cũng đánh thắng trận, nét mặt rạng rỡ. Trong lúc ra khỏi hội nghị cùng ĐinhTiểu Vũ cười giỡn. Phần đông xã hội đen vừanhìn biết là con duy nhất của thần trộm thếgia, tự nhiên cũng lấy lòng.

      Thần trộm thế gia cùng hội Liệt Diễm quan hệ thân thiết phải là tin đồn gì nữa. Mặc dù lần này thần trộm Đinh gia có phân chia địa bàn, nhưng vẫn được quan tâm coi trọng.

      Thú vị là Ngả Mễ nhìn Y Hi Nhi vừa mắtnhưng Johnny Dell cùng Vũ Văn Bác có giao tình, xác thực đối với Y Hi Nhi bằng ánh mắttương đãi. Ngược lại Y Hi Nhi lòng bảo vệ Cố Nhã Thuần bởi vì bang Lam cùng hội LiệtDiễm như nước lửa mà trở thành nhân vật đốiđịch.

      Sau phen kịch đấu cùng Ngả Mễ, Y Hi Nhi chợt phát hình như mình bị kích động đến đầu óc mơ hồi. Cố Nhã Thuần rốt cuộc có cùng Lam Lăng Thiên ngả bài, bây giờ là Cảnh sát Quốc tế / nếu như là thân phận nằm vùng như lời vậy mình như vậy nhẫn nhịn,chẳng phải là hại ấy?

      Nhớ tới chuyện này, Y Hi Nhi chột dạ nhìn Cố Nhã Thuần cái, trong lòng gào thét.

      Vốn mình tính làm người thông minh đến đâynhưng vì nhịn được Ngả Mễ ức hiếp Cố Nhã Thuần khí thế trong nháy mắt bộc phát. Xem ra, mình từ đầu tới cuối vẫn còn quá non nớt.

      Chương 76.5

      Vốn định là Cố Nhã Thuần nhất định thể đem mình ăn tươi nuốt sống hoặc là dứt khoát coi như chuyện vừa rồi có xảy ra, làm như mình biết đối phương. Dù sao lúc nãy toàn bộ lời thô tục cùng khó chịu đều là tiếng Trung, nhất định, họ quen biết cũ cũng được, họ cùng là người Trung Quốchiểu nhau cần cũng có thể.

      Nhưng Cố Nhã Thuần lại tự nhiên cùng mình ngồi ở nơi này chuyện phiếm, đây là tình huống gì?

      Nhìn thấy nghi ngờ trong mắt Y Hi Nhi, CốNhã Thuần liếc mắt xem thường, “Tôi nổigiận là bởi vì bắt đầu là vì tôi, tôi biết tínhcách của và thông minh của . mặc dù dễ kích động cũng phải kẻ ngu hơn nữa rất giỏi quan sát nên lúc ban đầu tôi mới tìm làm nằm vùng.”

      Đây là. . . . . . được khen ngợi?

      Y Hi Nhi có chút thể tin được.

      “Vậy việc tôi vừa làm. . . . . . Có ảnh hưởng tớikế hoạch của ?” Y Hi Nhi dám tin, xác nhận lại tránh khỏi cuối cùng bị Cố Nhã Thuần thay đổi tính cả nợ cũ.

      so với trước kia lớn lên rất nhiều, xem ra Vũ Văn Bác hạ ít công phu rồi.” Cố NhãThuần tán thưởng : “Lúc đầu nổi giận còn biết tiếng Trung khiến ngoại quốc nghe hiểu, tới khi được tôi ngầm đồng ý mới dám nổi giận. Bây giờ còn vội tới đòi bùa hộ mệnh cho bản thân, quả nhiên tinh ranh ít.”

      “A? Đâu có đâu có, chủ yếu là tự tôi thông minh.” Y Hi Nhi cười hì hì.

      Nàng vốn là ngốc thậm chí là thông minh, chỉ là quá lười, lười phải thể mà thôi. Bây giờ bị Vũ Văn Bác kích thích ra ngoài để tự vệ.

      Hai người tới chỗ này phải phân xe mà rồi.

      Sau khi hội nghị chấm dứt tiếp theo là gì? Đólà đương nhiên là dạ hội rồi.

      Mặc dù các tổ chức xã hội đen bị người ta đồnđại nhiễm toàn máu tanh bạo lực lại thêm khôngcó kiến thức, có đầu óc, hình tượng caolớn thô kệch nhưng đó tầng thấp mà thôi. Hômnay tề tụ ở đây kể ra cũng được coi là các xã hội đen có quyền thế, giàu có cũng là xã hội đen có tiếng tăm. Người ra ngoài đều làNhân Trung Chi Long (những người tài năng, khí thế vượt trội), đương nhiên cũng thểthiếu các hoạt động tao nhã.

      Mặc dù là dạ hội nhưng thời gian mở màn thực tế cũng là lúc xế chiều, mặt trời cònchưa lặn.

      Lúc này, trong sân nhạc ưu nhã, ly này lykia lần lượt hết, kẻ dưới nịnh bợ kẻ , thế lựcnhỏ nịnh bợ thế lực lớn , thế lực lớn cũng muốn lôi kéo thế lực . Các nhà giàu mặt rất tự nhiên, tác phong cũng hoà thuận vui vẻ.

      Chỉ cần nhắc tới tiền bạc dù là từng kẻ thù, ngoài mặt cũng duy trì tìnhnghĩa. Tuy là từng muốn đưa Vũ Văn Bácvào chỗ chết nhưng Lam Lăng Thiên cũng ở đâyhòa hảo chúc mừng Vũ Văn Bác.

      “Tính ra, tôi đây cưng chiều lãnh đạo trựctiếp chỉ huy của rồi, nghĩ đếnhôm nay chạm mặt ở chỗ này.” Lam Lăng Thiên ưu nhã , lời thong dong lại có ngụ ý.

      Tình huống bây giờ, là đại diện của Cố NhãThuần mà Vũ Văn Bác là đại diện của Y Hi Nhi,mặc dù chỉ là chiếm tiện nghi lời nhưng Lam Lăng Thiên cảm thấy trong lòng rất tốt.Đột nhiên thấy ở bên cạnh cùng hợp tác vớingười phụ nữ nóng nảy ấy cũng tăng thêm ít niềm vui.

      “Cha, con thắng người nước. Con thấp hơnCố đại nhân cấp cũng là phải, nếu cái tốt đưa hết cho chúng ta, ông trời trách phạt.”Vũ Văn Bác từng công khai giữa bọn họ là quan hệ cha con mặc dù sau đó vượt qua rồi nhưng trong mắt các danh gia bọn họ vẫn là quan hệ cha con tình cảm.

      Y Hi Nhi xong lời này cố ý tỏ vẻ ngu ngốc,hồ đồ. Cố Nhã Thuần chịu nổi quay đầuđi chỗ khác, chỉ là phần lớn cũng dung túng.Lam Lăng Thiên tự nhiên thấy mất hứng.

      Lẽ ra tâm tư Lam Lăng Thiên dễ dàng bị người khác nhìn thấu nhưng gặp phải con mắt trinh thám linh hoạt của Y Hi Nhi cộngthêm nàng cố ý theo dõi, dĩ nhiên nhận ra.

      Cố ý biểu lộ dáng vẻ ngây thơ nhìn Vũ Văn Bác:“Cha có phải hay ? Chúng ta xem trọng khiêm tốn, con đủ khiêm nhườngchứ?”

      Y Hi Nhi vốn buồn bực, tại vừa vặn phát tiết.

      Vũ Văn Bác đúng lúc nhìn thấy Cố Nhã Thuần ở đó khinh thường người phụ nữ bảo bối củaanh trong lòng thầm khó chịu, hận thểphẩy tay áo bỏ , danh nghĩa là con nhưng hợp nhất với Y Hi Nhi lại làm cho Lam Lăng Thiên nhận lấy thua thiệt. Tuy chỉtrên đầu lưỡi nhưng cũng làm cho hơi khóhiểu, bực tức.

      Nghĩ tới đây Vũ Văn Bác quay đầu liền thấy Y Hi Nhi cả người mặc bộ lễ phục màu hồngđào ngắn bó sát người, khẽ mỉm cười cái. Loại này cảm giác chân mà bình thườngnày tại phải tiếp nhận thành thạorồi.

      Vốn tưởng rằng thế giới của vĩnh viễn cách thế giới của người bình thường rất xa, vĩnh viễn cũng thể nào hiểu cảm nhận của người bình thường. Tại sao phải cười? Tại sao phải khóc? Tại sao phải đau lòng khổ sở? Tại sao phải so đo với người ? chút tình cảm bình thường thôi nhưng đối với đều rất quý giá, tại hiểu.

      Vũ Văn Bác cười tiếng, Y Hi Nhi càng thêm phách lối, đắc ý: “Tôi đối với Cố đại nhân nhà tôi khách khí chút, đừng tưởngrằng ấy có chỗ dựa.”

      Cố Nhã Thuần móc: “Dựa vào có thể dựavào sao?”

      “Tôi được còn có cha tôi chứ sao.” Chỉ chỉ Vũ Văn Bác. Mặc dù Vũ Văn Bác đối với Cố đại nhân có chút thành kiến tuy nhiên cũng thầm trợ giúp Cố đại nhân. Cái này. . . . . . Cóphải trong truyền thuyết ai cảđường ?

      “Tôi khinh! Còn nữa, chờ tô nhiệm vụ hoàn thành, cẩn thận tôi trừng trị .” Cố NhãThuần chút nào bận tâm Vũ Văn Báccùng Lam Lăng Thiên trước mặt tới thân phận cảnh sát của hai người.

      đừng mà. Đúng rồi rốt cuộc nhiệm vụ của là gì?” Lần này kiểm tra đánh giá nội dung đến cuối cùng là cái gì? Tại sao ngay cả Hạ HảiYến cũng dính dấp vào? Nghĩ đến xui xẻo lạithúc giục Y Hi Nhi muốn hỏi chút nhưng lại lo lắng ngộ nhỡ ấy bại lộ mục tiêu, vì vậy vộivàng uống ngụm rượu, đè xuống câu muốn hỏi **.

      “Chuyện liên quan , bây giờ chỉ cần bảo vệ tốt bản thân, thân phận của , bấtcứ lúc nào cũng có thể bị giết, ngàn vạn lần được xem là trò đùa.” Cố Nhã Thuần muốn Y Hi Nhi biết quá nhiều, phải là thân rồi hơn nữa tính cách của ấy biếtđược nhất định xen vào đến lúc đó càng phiền toái hơn.

      Nhưng Cố Nhã Thuần nghĩ tới Vũ Văn Bác sớm bị cuốn vào trong đó, hơn nữa chuyện tiến triển theo chiều hướng xấu rồi.

      Rất nhanh, Cố Nhã Thuần liền rời . Dù saođây cũng là bữa tiệc long trọng, khôngthể chỉ cùng người xã giao, huống chi thânphận của cũng thích hợp cùng Vũ Văn Bác tán gẫu lên quá nhiều. Hôm nay đủ rồi.

      Bữa tiệc tiếp tục, Cố Nhã Thuần xuấthiện trước mặt Y Hi Nhi nữa. Y Hi Nhi tìm cái gì đó ăn. Trừ Cố đại nhân ra, và Đinh Tiểu Vũ chuyện phiếm, Y Hi Nhi như thế trãi qua hết buổi dạ hội.

      Vốn là trong buổi dạ hội Vũ Văn Bác làm cho giọt nước cũng lọt được, vẫn lo có cốngoài ý muốn xảy ra. Dù là toilet cùng Đinh Tiểu Vũ, cũng đứng bên ngoài coichừng , chỉ sợ có chuyện gì.

      Nhưng Vũ Văn Bác ngàn tính vạn tính cũng tính được sát thủ mai phục tại buổi dạ hội sau khi chấm dứt, người của mình lần lượttừng người lên xe rồi sau đó từ từ tấn công.

      “Bang bang. . . . . .”

      “Ầm. . . . . .”

      “Két..ét..ét. . . . . .”

      Các loại thanh ném bom, tiếng súng, tiếng nổ xe hơi nổi lên bốn phía.

      Trong nháy mắt tất cả người của mình vào trận tuyến.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 77
      Những người được cử đến là hội nghị TrungĐông kinh khủng này tại sao gọi là những phầntử khủng bố? Là vì bọn họ sợ chết, cái gì cũng dám làm.

      Lãnh thổ của mình bị đám người ngoại lai đến muốn chia phần, các ông trùm ngồiyên mặc dù xã hội đen tuyệt đối bị người khácghét cay ghét đắng nhưng dù thế nào cũng là dân trong nước, hôm nay bị người ngoại laichia cắt, trong mắt những người kia sớm đốt lên ngọn lửa. Vì vậy cùng liên kết đánh trảnhóm người ngoại lai.

      ra bọn họ cũng cao cả gì chẳngqua bảo vệ quốc gia kèm lợi ích của mình mà thôi. Trong nước nội chiến thế nào cũng mặc kệ nhưng nay người ngoài muốn làmtổn hại đến đất nước, bọn họ nên cũng nhauđoàn kết, chia rẽ.

      Vốn xã hội đen cũng chẳng ưa gì đám chính trịgia trong nước nhưng hôm nay nếu phía chínhtrị gia ra tay thắng lợi vậy thế lực phảnquốc tàn phá tất cả đến lúc đó Trung Đông liền hoàn toàn có quyền tự chủ chânchính, trở thành tù binh quốc gia. Cho nênmới khí thế hùng dũng tranh đấu đỏ cả mắt.

      Qua giờ sau, vòng vây của bọn người đó hẹn mà cùng bao vây nơi cùng đứng trong trận. Nếu thể xử lí bọn này thìTrung Đông chợt nổ tung khiến các phần tửxã hội đen Trung Đông bị lộ ra ánh sáng thậmchí bỏ mạng nơi này.

      Y Hi Nhi mặc dù có năng lực tự vệ nhưng trước khói lửa chiến tranh nhưng Vũ Văn Bácvẫn lựa chọn đưa đến nơi an toàn, muốn để xảy ra bất kỳ chuyện gì.

      Nhưng nếu Y Hi Nhi dễ chuyện vậy Vũ Văn Bác cũng phải uổng phí nhiều lo lắng thế này. Vì vậy nữ chính của chúng ta vì quá nhàm chán nên hăng hái theo sát, điều tra, lên đường.

      Tại sao thời khắc này Y Hi Nhi cảm thấy vôcùng nhàm chán?

      Bởi vì nơi này là trận doanh của xã hội đen. Saukhi tìm được thời điểm tốt liền tạm thời ngưng lánh nạn, bắt đầu tiến tới tấn công nhưng trải qua hai ngày chiến đấu hai bên tổn thất vì vậy tạm đình chiến chuyển qua ám sát.

      Mà Vũ Văn Bác là trong tứ đại thủ lĩnh dĩnhiên rất bận rộn với các hội nghị tác chiến vì vậy được bảo vệ kĩ lưỡng thể tham dựvào chiến tranh, Y Hi Nhi nổi nóng liền len lén trốn ra ngoài

      Có ba lý do. Thứ nhất là nhàm chán. Thứ hai là bị những người có ý chí kích thích.Lần này toàn bộ phụ nữ trong các bang đều ra trận vì các bang phái mang theo nhiều người lắm cộng thêm hy sinh ít mà đốiphương lại có vô số quân tiếp viện, chênh lệch rất to lớn khiến những người phụ nữ luôn đượcbảo vệ che chở cũng phải tham gia chiến tranh.

      Những phụ nữ này mỗi người mỗi vẻ đều rất mạnh mẽ, ngay cả Đinh Tiểu Vũ cũng có bãn lĩnh cao cường khiến Y Hi Nhi buồn bực đến nội thương. Nhìn ánh mắt khinh bỉ của Ngả Mễ, Y Hi Nhi dễ nổi nóng cộng thêm những lời khiêu khích đến hội Liệt Diễm làm cho Y Hi Nhi nóng lên.

      Lý do thứ ba là vì Lam Lăng Thiên nhìn vậy mà khách khí chút nào, sử dụng Cố NhãThuần chút xíu thương hoa tiếc ngọc lòng cũng có. Mặc dù Y Hi Nhi cũng cho là Cố đại nhân mạnh mẽ hơn hẳn rất nhiều người đàn ông nhưng bản thân vì Cố đại nhân mà đến làm sao có thể nóng được. Cố đại nhân lại chưa biết Trung Đông. Tên khốn LamLăng Thiên này lại tự nhiên phái Cố đại nhân làm tiền phong.

      Thấy khí buồn buồn

      Chương 77.2:

      Cái gọi là tiền phong chính là cùng quân địch Chính Diện Giao Phong (mặt đối mặt), Y Hi Nhi tìm Lam Lăng Thiên lý lẽ đáng tiếc ta căn bản bỏ rơi ấy, là Cố Nhã Thuần tự nguyện để mang theo tới Trung Đông bằng lòng khi gặp nguy hiểm để lại Cố Nhã Thuần.

      Nghĩ đến người đàn ông phân biệt tốt xấu Y Hi Nhi hận thể đem rút gân lột da. Đáng tiếc người ta địa vị rất cao, đây cũng là thời điểm cần đoàn kết muốn để người khác mượn cớ hại danh tiếng hội Liệt Diễm.

      Mặc dù cảm thấy xã hội đen đến danh tiếnglà việc rất khôi hài nhưng Y Hi Nhi vẫnnghĩa bất dung từ xuất phát.

      Khi Y Hi Nhi mệt mỏi vì tìm Cố Nhã Thuầnthì lúc này phát ra chuyện. Đó là côhoàn toàn mù đường.

      Vòng tới vòng lui hồi, Y Hi Nhi ngờ mệnh tốt thế. hề gặp phải dù là nửa kẻ địch nhưng bắt đầu phát hỏa.

      Mụ nội nó cái nơi tồi tàn này có gì mà lớn vậy, lại còn thể kêu lên. Y Hi Nhi đứng đó phỉnhổ lúc sau đó khẩn trương quay đầu xem lại chung quanh chút, ngắm nhìn kĩ càngsau mới yên tâm.

      bây giờ ngu ngốc nhưng Vũ Văn Bác có ở đây sợ cái gì?

      Người là cha trước kia giờ đảm nhiệm chứcbạn trai bí mật cực kỳ ghét hành động thô lỗ,nếu như nghe thấy mấy lời kia khẳng định lại muốn làm cái mông nở hoa.

      Cũng may có ai biết mình ở đây, khôngbiết trở về phát mình có ở đó biểu thị nét mặt gì? Nghĩ đến bộ mặt cùng bộdạng Vũ Văn Bác u, đáng sợ Y Hi Nhi cườimột tiếng ngay sau đó khẩn trương bước . Tìm được Cố Nhã Thuần mới là thượng sách, ngànvạn lần thể tìm phiền toái cùng nguy hiểm cho mình, bây giờ quay về chỗ Vũ Văn Bác tuyệt đối mang phiền toái và nguy hiểm cho mình.

      ra lúc Y Hi Nhi vừa ra tới cửa liền hối hận liệu Vũ Văn Bác có lo lắng nhiều , cũngkhông phải là biết nhưng bởi vì suy nghĩ rất kĩ rồi nên nhất định phải ra .

      Trước kia còn cho mình là tiểu công chúa xã hội đen là vì có thấy giữa hai tình cảmcá nhân cho nên mực trốn tránh, vẫn muốn Cố Nhã Thuần dẫn mình sau đó tiếp tụclàm cảnh sát còn Vũ Văn Bác vẫn là đại ca xã hội đen. Nhưng nếu biết những tình cảm của mình bây giờ như vậy.

      muốn cho Vũ Văn Bác phiền toái, muốn Vũ Văn Bác gặp khó khăn, khôngmuốn có ngày vì chính mình vô dụng vàyếu ớt mà mang phiền toái đến cho Vũ Văn Bác cho nên nhất định phải mạnh mẽ lên. Vũ Văn Bác cũng biết cho nên huấn luyện chỉ có điều là Vũ Văn Bác lại là mềm lòng nếu cũng bất chấp tất cả để chocô ở bên cạnh.

      Nếu Vũ Văn Bác thể tàn nhẫn quyết tâmnhư vậy bản thân giúp quyết địnhvậy.

      Lần này bất luận như thế nào cũng nhất địnhphải lập công, nhất định phải để tất cả xã hộiđen ở phía trước chứng nhận – Y Hi Nhikhông phải ăn cơm bao (trai bao) lớn lên mà Hán cứng cỏi.

      Chỉ là biết thực lực mình vì thế nhất địnhphải tìm người trợ giúp mạnh hơn mà người có khả năng giúp được chính là Cố Nhã Thuần.

      Rầm rầm. . . . . . Tiếng vật gì đó đổ xuống.

      Ùng . . . . . . tiếng nổ mạnh nghe đinh tainhức óc.

      Rầm rầm rầm. . . . . . Bên tai dứt âmthanh súng đạn.

      Y Hi Nhi càng đến gần lại càng thấy chiến tranh vô tình.

      Đây là kho hàng lớn ở bến tàu Container,từng thùng hàng sắp thành hàng chỉnh tề. Có ít thùng đụng phải lửa đạn bị bốc cháy.

      Y Hi Nhi cẩn thận từng li từng tí đến gần chiếntrường, muốn nhìn chút xem thế lực nàotiến hành chiến đấu ở chỗ này.

      Y Hi Nhi trong lòng nghĩ tới bây giờ còn chưa tìm được Cố Nhã Thuần nên tuyệt đối khôngđược ra tay. Nếu ở đó là Cố Nhã Thuần hành động nếu phải lặng lẻ rời khỏi đây.

      Nhưng trời cao trước giờ đều rảnh đinghe người ta mấy lời trong lòng.

      Người Y Hi Nhi nhìn thấy phải kẻ địch cũng phải là Cố Nhã Thuần mà là Đại Lệ Ti.

      Đại Lệ Ti xoay người cái từ tầngchótContainer nhảy xuống cùng Y Hi Nhi núp sau Container đối diện.

      Chợt loạt tiếng bước chân vang lên, Y HiNhi và Đại Lệ Ti đồng thời giơ súng trong tay lên bắn.

      Chương 77.3

      Rầm rầm rầm

      Rầm rầm rầm

      người trúng ba phát, có người tới năm phát, người trong đó trúng hai phát.

      Nhìn thi thể ngã xuống Đại Lệ Ti trong mắt chợt lóe lên tia sáng thoáng qua rồi biến mất.

      thể tin càng nghĩ tới Y Hi Nhi có năng lực này. Làm cho đạn bắn ra quẹo cua lại càng tin Y Hi Nhi bây giờ lột xác.

      biết Y Hi Nhi được tiếp nhận qua huấn luyện nhưng mấy ngày trước, lần đó người đàn bà này chanh chua chửi bóng chửi gió, gây gổ khiếntrong lòng Đại Lệ Ti đối với Y Hi Nhi vẫn là thái độ cao nhìn xuống. cho rằng Vũ Văn Bác bị mù mới có thể chọn trúng này nếu phải cần hội Liệt Diễm trợ giúp tuyệt đối đồng ý từ hôn.

      Mặc dù ngoài mặt với mọi người là Đại LệTi bỏ Vũ Văn Bác nhưng thực tế căn bảnlà bị Vũ Văn Bác bỏ nhưng là Đại Lệ Ti cũngkhông phải người lòng dạ mọn. Nếu Vũ Văn Bác hiểu tốt vậy cũng cần phí tâm tư ở người thương mình.

      Cho nên thản nhiên chấp nhận nhưng cũng tỏ vẻ giúp Y Hi Nhi.

      Hôm nay Y Hi Nhi chết hay sống đối với côkhông có liên quan cho nên cũng thèm nhìn tới Y Hi Nhi cái, trực tiếp rời . Bênngoài còn rất nhiều kẻ địch chờ .

      Nhìn Đại Lệ Ti im lặng rời , Hi Nhi có chút buồn bực.

      tại nhìn thấy cảnh này nếu ở lạigiúp tay hình như cũng có cách bàonói nổi nếu Đại Lệ Ti quay về rằng đoàn kết tổ chức còn thấy chết mà cứu, biết làm thế nào.

      Trước kia Đại Lệ Ti đối với mình cũng được coi là tốt mặc dù có sai người ám sát mình lầnnhưng cũng giúp qua mình là lần, coi như hòa. Nhưng bây giờ là thời điểm cực kỳ cần xãhội đen liên thủ, bọn họ dĩ nhiên là người cái thuyền thể vì quan hệ riêng củamình mà làm cho mọi người nghi kỵ .

      Nghĩ tới đây Y Hi Nhi lập tức hành động.

      Rầm rầm rầm…..

      Thình thịch thình thịch

      Từng hồi súng vang lên, Y Hi Nhi chưa bao giờ biết nổ súng là việc thoải mái như vậy. cần lo lắng bị luật pháp trừng phạt, cần lo lắng phải chịu khiển tráchcủa lương tâm. Loại cảm giác này còn là tốt vô cùng.

      Mẹ kiếp Lính Đánh Thuê tìm chết

      Mẹ kiếp muốn giết Vũ Văn Bác, muốn tìm chết

      Mẹ kiếp muốn cho lão nương chết ở xứ người, tìm chết

      Y Hi Nhi dùng súng lục bắn hồi trong lòng chợt khẽ sửng sốt chút ngay sau đó núpvào. thể phân tâm.

      Tại sao. . . . . . đầu tiên nghĩ đến Vũ Văn Bác rồi sau đó mới nghĩ cho mình. . . . . .

      Xem ra mình lo cho nhiều hơn mình tưởng tượng rồi. như vậy lời vậy đối mặt dù sao ở trước mặt sinh mệnh cái gì đều là như vậy bé yếu ớt như vậy xem chút trướcmắt sinh mạng thoáng qua rồi biến mất

      Chợt chiến trường rất yên tĩnh người nổ súng, tất cả mọi người đều trốn.

      Y Hi Nhi rút dao găm Thụy Sĩ giấu ở bên đùinhanh chóng quan sát tất cả tình hình chiến trường. Mấy sát thủ xã hội đen Italy từ từ bướcđến trước mắt chợt hai mắt Y Hi Nhi lóe sáng ngay tại chỗ lăn qua trốn sau Containerkhác phía sau.

      Mình ở đây thầm quan sát người khác mà xem ra cũng có người thầm quan sátmình.

      Chỉ là tại sao có tiếng súng?

      Chẳng lẽ là Đại Lệ Ti? Mới vừa nghĩ như vậyánh sáng thoáng đôi mắt rồi Y Hi Nhi như cũ ngay tại chỗ lăn vòng nhanh chóngrời . Mặc kệ vừa rồi có phải Đại Lệ Ti khôngnhưng là lần này nếu như là kẻ địch vậy chờ chính là chính là đạn cho nên Y Hi Nhi khôngdám xem thường.

      Y Hi Nhi mới vừa đứng vững chợt thấy đôi giày quân dụng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :