1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cưỡng ép cô nàng nằm vùng làm vợ - Trần Tiểu Na (90 Chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Cưỡng ép nàng nằm vùng làm vợ

      Chương 81:
      Ăn xong bát mì nóng hổi, Y Hi Nhi bị Cố Nhã Thuần ép lên phòng khách lầu hai.

      “Oa, cái này thảm rất quý chứ? Oa, cái này có phải là bích hoạ do họa sĩ nổi tiếng vẽ ?Oa, gian phòng này to tối thiểu cũng 50 métvuông ấy chứ? Oa, gian phòng này thiết kế thậtđẹp, phí thiết kế rất đắt phải ?” Y Hi Nhi dọc theo đường ngạc nhiên , khôngngừng phát ra tán thưởng.

      Cố Nhã Thuần lòng chỉ nghĩ đến việc chặnmiệng Y Hi Nhi lại. Thực tế, khi nhịn được nữa chặn lại chỉ là phải lấy tay mà là. . . . . .

      Dùng gối đầu!

      tay đẩy Y Hi Nhi tới giường, Cố NhãThuần cầm gối đầu liền chặn miệng Y Hi Nhi. Có điều cái gối quá lớn làm cho Y Hi Nhi chậm chạp bị chặn lại trong gối luôn.

      Loại cảm giác này quá tệ, mẹ ơi, ta giãy giụa, talại giãy giụa! Cố Nhã Thuần này cư nhiên tay liền đem lão nương giữ chặt? được,chết cũng phải giãy giụa, nếu bị Cố NhãThuần dùng gối đầu đè chết cũng chết vì quá uất ức.

      Ai biết được Y Hi Nhi càng giãy dụa, Cố NhãThuần càng buồn bực càng đè chặt, để cho Y Hi Nhi nhúc nhích nửa phần.

      “Ô ô. . . . . . Ô ô. . . . . .” Đáng thương Y Hi Nhi kêu rên mấy tiếng, yên tĩnh lại.

      Cố Nhã Thuần cảm giác Y Hi Nhi yên tĩnhlúc này mới buông lỏng tay.

      Thời điểm Cố Nhã Thuần buông ra Y Hi Nhi phen tán loạn, như cá vượt long môn, lật người ngồi dậy, nằm đùi Cố Nhã Thuần ngừng hít khí trong lành. chưa bao giờ biết ra khí có vị ngọt.

      Cố Nhã Thuần bộ mặt cực đen nhìn Y Hi Nhi nằm chân mình, muốn đem ta ném ra nhưng thấy bộ mặt buồn bực mảnh đỏ rực của Y Hi Nhi lại đành lòng, trước sau gì vẫn mềm lòng.

      Giúp Y Hi Nhi thở thông suốt hơn, Cố Nhã Thuần đưa tay ra sau lưng Y Hi Nhi vỗ.

      Sau khi hô hấp đủ khí rồi, Y Hi Nhi cẩnthận từng li từng tí : “Cố đại nhân, việc làmnày là giúp tôi hít thở nếu tôi cònnghĩ biết và tôi có thù oán gì khôngmà muốn chưởng đánh tôi ra ra máu mới bằng lòng thu tay lại.”

      Trước kia Vũ Văn Bác giúp hít thở rất nhiềudịu dàng, Cố Nhã Thuần dùng sức lực như thếnày dám khen tặng.

      Cố Nhã Thuần vừa nghe Y Hi Nhi như vậytrực tiếp chút khách khí đem Y Hi Nhi từ đùi trực tiếp đẩy ra rồi chậm rãi tới ghế sa lon ngồi xuống.

      Y Hi Nhi thận trọng nhìn theo, mắt loạn chuyểnkhắp nơi, có lời gì muốn hỏi rồi lại ra miệng, chỉ sợ Cố Nhã Thuần hài lòng trực tiếp diệt mình.

      “Cái đó, Lâm Hựu Lật ấy? ấy từ khi rời khỏi hội Liệt Diễm có phải trở về nước hay ? Hay vẫn tiếp tục trở lại Newyork làm y họcthiên tài của ấy?” Y Hi Nhi chọn chuyện antoàn trước.

      Mỗi lần gặp mặt có cách nào trò chuyện tốt, hoặc là trường hợp quan trọng, hoặc là sống còn, hoặc là khí khẩn trương.

      “Ừ.” Từ lúc bắt đầu quyết định bắt hội LiệtDiễm, Lâm Hựu Lật làm dồng minh với ,điều kiện là phải đưa an toàn trở về nước, nghĩ tới thời gian trước.

      Có điều Cố Nhã Thuần biết Lâm Hựu Lật vừa an toàn về đến nhà tới ba phút liền bị Tây Môn Dật cho người cướp sau đó Cố Nhã Thuần vẫn liên lạc được với Lâm HựuLật nên cho rằng Lâm Hựu Lật rời khỏiNewyork rồi. Dù sao ấy hai lần vào hội Liệt Diễm rồi lại dùng thủ đoạn rời , khôngmuốn người của hội Liệt Diễm tìm được cũng làchuyện đương nhiên.

      lại càng biết Lâm Hựu Lật giờ này ngoan cường cùng Tây Môn Dật đối đầu,chỉ là quá trình như thế nào. . . . . . Kính mong mọi người tự tưởng tượng thôi.

      “Còn Đinh Tiểu Vũ? Như thế nào rồi?” Y Hi Nhi hỏi, đến Đinh Tiểu Vũ trong lòng vẫn thấy đau lòng. Nếu như phải là vì giúp , Đinh Tiểu Vũ căn bản giết người cũng mất trí nhớ.

      Đinh Tiểu Vũ sống trong bóng tối, chính côkhông cho phép bản thân ý thức được. Nếu nhưmuốn trở về công việc chỉ sợ rất nguy hiểm? Dù sao cũng là thiên kim của thế giới thần trộm, ai biết ngày kia chợt nhớ lại mọi chuyệnrồi đem cơ mật quốc gia ăn trộm mất vậy còn gì nữa? Cho nên Cố Nhã Thuần thểnào để Đinh Tiểu Vũ trở về tiếp tục công việc nhưng Đinh Tiểu Vũ tại thân mộtmình, tự cho mình là cảnh sát, làm sao chịuđược đả kích?

      phải lo lắng, tôi an bài.” Mặc dùrất có lỗi nhưng chỉ có thể làm như vậy. Anbài cho ấy làm ở công ty của gia tộc mình,lừa Đinh Tiểu Vũ là phải nằm vùng sau đó thông báo cho người của thần trộm thế gia đểbọn họ“Thần biết quỷ hay” đem Đinh Tiểu Vũ cướp .

      Lại biết người cướp Đinh Tiểu Vũ là là người của thần trộm thế gia mà làĐoan Mộc Triển vội vàng chạy tới. Qủy thần xui khiến sao tất cả đều trúng mục tiêu tình yêuđã định trước.

      “Vậy. . . . . .” Hỏi xong tất cả những thứ quan tâm, Y Hi Nhi lại bắt đầu ánh mắt mờ ảo, có số việc dám hỏi ra lời, chỉ sợ lời nàyvừa hỏi trực tiếp bị người khác diệt khẩu, chodù tiêu diệt cũng làm cho chỉ còndư hơi thở gấp cảm giác cũng phảiquá tệ.

      “Muốn hỏi cái gì cứ hỏi .” Cố Nhã Thuần nhún nhún vai, dù sao những chuyện này Y Hi Nhi sớm muộn cũng muốn biết, như vậy cũngkhông giấu giếm lực lượng sau lưng nữa, sẽđể cho ta từ từ phát thôi.

      " có nhiều tiền vậy là từ đâu tới? Biệt thự nàycấp bậc cũng dưới ngàn vạn, có lợi hại hơn nữa tiền lương quốc gia cấp cho cũngkhông thể mua được biệt thự này? Chẳng lẽ nóicô tham ô hối lộ hả ? Nhiều tiền như vậy phảitham ô mấy năm à? Vậy nhà chính là nhà có thế lực?

      đúng, nhà cao cửa rộng sao lại để cuộc sống của thiên kim tiểu thư giống cái người liều mạng này? Còn chưa tính ấy toàn làm nhữngviệc dễ mất mạng, thể nào.

      Chẳng lẽ. . . . . . Chẳng lẽ . . . . . ." Y Hi Nhi chợt nghĩ đến, trước kia gặp qua chuyện kỳ quái hai lần. Có người đàn ông lén lútgặp Cố Nhã Thuần ở nơi mấy đứngđắn.

      Đúng rồi, lúc ấy nhìn cảm thấy lạ ở chỗnào chỉ cho là người quen nào đó của CốNhã Thuần. Nhưng hôm nay nghĩ đến, người kia dường như gương mặt rất được, thoạt nhìn bộ dạng rất có tiền. Đúng rồi, nhất định là phúhào. Hạ Môn mặc dù chỉ là địa phương nhưng cũng là đặc khu hành chánh kinh tế, người có tiền bò đầy đấ, có lẽ để cho Cố NhãThuần nhặt được cái.

      Chương 81.2

      Lại , những phú hào kia bình thường trong lòng hay có chút xíu biến thái cho nên khẩuvị nặng coi trọng Cố Nhã Thuần cũng là hoàn toàn có khả năng, cho nên. . . . . .

      Cố Nhã Thuần nhìn bộ mặt Y Hi Nhi cười dâm đảng trực tiếp tát cái may Y Hi Nhi vừa đúng lúc phục hồi tinh thần nhanh nhạy tránh.Cố Nhã Thuần vốn là cũng có tính toánmuốn xuống tay nên cũng tùy cho Y Hi Nhi tránh được.

      thực giàu tưởng tượng, làm biênkịch là lãng phí.” Cố Nhã Thuần biết ý tứ Y Hi Nhi, giận đến thiếu chút nữa đập chếtY Hi Nhi. Nha đầu da mặt dày đáng chết, đánh được. Chỉ biết dùng đầu đần nghĩtoàn chuyện linh tinh.

      “Vậy giải thích . phải làm tiểu tam lấy tiền ở đâu để mua đất? Tôi nghĩnhư vậy mới gọi kỳ quái chứ?” Y Hi Nhi khôngvui , loại chuyện như vậy bảo phải nghĩnhư thế nào? Chẳng lẽ khờ dại cho là tiền bầu trời rơi xuống hay sao? cũng phảilà Đinh Tiểu Vũ tùy tiện để cho Cố Nhã Thuần lừa gạt.

      Được rồi, càng càng bị đánh tới.

      “Tôi sao phải giải thích với . Tiền của tôi là đoạt được, đừng tưởng tượng lung tung, tắm nước lạnh trước.” Cố Nhã Thuần chỉ cho Y Hi Nhi hỏi chứ muốn trả lời.

      để cho hỏi sợ là ngủ được nhưng hỏi đáp cũng coi thử tâm tình của Cố Nhã Thuần rồi. Bây giờ tâm tình tốt, cướp được còn coi như xong lại muốn là làm tiểu tam mà lấy được biệt thự. Từ lúc nào Cố Nhã Thuần phải uất ức dựavào nam nhân như vậy?

      “Tôi muốn tắm nước lạnh. Mặc dù mùa đông qua nhưng đầu xuân vẫn rất lạnh, tôimuốn tắm nước nóng.” Làm ơn lúc này mới đầu tháng ba, tắm nước lạnh có phải muốn lạnh chết .

      mới vừa rồi còn cảm thấy Cố Nhã Thuần, cáicô xấu này đối với mình vô cùng tốt, hiệntại, thu hồi lại, xấu chính là xấu, bản chất căn bản là thể cải biến .

      Hừ!

      Vừa bất mãn vừa cởi quần áo vừa vào phòng tắm, nghĩ thầm ngươi khiến lão nương tắm nướclạnh, lão nương nghe, tắm nước nóng, dù sao tắm cũng dùng.

      “Ách!” Vừa vào trong phòng tắm, Y Hi Nhi đem y phục cũng cởi hết, người những dấuvết hồng hồng đỏ đỏ lộ ra toàn cơ thể, sưng sưng hồng hồng, trải rộng toàn thân.

      Bác quản gia cho bình thuốc nhưng trai khác nhau cho nên chỉ thoa vếtthương ra phía ngoài y phục, vết thươngtrên ngực, lưng, đùi cũng đều còn ghêgớm lắm.

      Bĩu môi, ràng là quan tâm mình, làm gì xong như vậy liền uốn éo. Mỗi lần đều như vậykhó trách bà già ấy tìm được bạn trai.

      Y Hi Nhi lặng lẽ điều chỉnh nước lạnh bắt đầu tắm, chỉ là trong lòng lại ấm áp .

      Cùng lúc đó. . . . . .

      Vũ Văn Bác ở Macao.

      Trong khách sạn năm sao, ánh đèn sángchói.

      “Chúc mừng ngài, Vũ Văn chủ tịch!”

      “Chúc mừng Vũ Văn Chủ tịch thu mua được tập đoàn Thiên Hi(*)!”

      (*) cái này mình chắc lắm nhưng dựatheo QT mình nghĩ tập đoàn này tên vậy.

      “Chúc mừng Vũ Văn Chủ tịch, chúc ngài kinhdoanh thịnh vượng!”

      Vô số khuôn mặt mỉm cười, phía sau tiếp trước chen đến trước mặt Vũ Văn Bác chúc mừng .

      Trong mắt của đám người ở nơi này, Vũ Văn Bác là áo cơm cha mẹ bọn họ nếu lấylòng chừng đến lúc nào đó trựctiếp cước đá văng bọn họ, vậy thảm.

      Những người này dĩ nhiên vài quản lí cấp cao cũ của tập đoàn Thiên Hi, bọn họ lòngmuốn tiếp tục lưu lại vì Vũ Văn Bác bán mạng.Dù sao chủ nhân là ai đối với bọn họ mà đều giống nhau, chỉ cần có người trả tiền lương cho bọn họ, bọn họ đều có thể vì người đó bánmạng.

      Trong vòng ba ngày, Vũ Văn Bác thu muatập đoàn Thiên Hi. Tập đoàn Thiên Hi bị mua làm cho mọi tầng lớp lãnh đạo và toàn bộ mọingười đều cảm thấy lo lắng. Tập đoàn bị thu mua mất bọn họ có thể trở thành việc làm mà trước đó cư nhiên chút xíu dấu hiệu cũng có, điều này làm cho lòng người kinh hãi .

      Tập đoàn Thiên Hi là công ty cổ phần, vậnchuyển buôn bán chính là hệ thống giáo dụ, ví dụ như trường học tư nhân, thư viện, giáo dục cơ cấu vân vân. Mặc dù công ty bình thườngnhưng lại tương đối quan trọng, xã hội thậmchí là người trong chính trị cũng tới chúc mừng Vũ Văn Bác.

      nơi khác của bữa tiệc xa hoa, có bóng người lặng lẽ rời khỏi hội trường, xác địnhsau lưng có ai theo dõi lập tức lấy điệnthoại di dộng ra, hạ thấp giọng.

      “Lý tổng, mục đích thu mua lần này rất có thể là chúng ta, phải cẩn thận.”

      “Ta hiểu biết rồi, ta chú ý, chuyện này trước báo kiện tiểu thư, ta xử lý.”

      “Biết, Lý tổng.”

      xong, người nọ thận trọng quan sát hoàncảnh chung quanh lần nữa, xác nhận có người, vội vàng biến mất trong màn đêm.

      Đoạn đối thoại này biến mất trong gió, có ai nghe được trừ máy nghe lén nằm lẳng lặngtrên cỏ ra.

      Sau khi người đó rời , có người khác xuấthiện, vạch sân cỏ ra, cầm máy nghe lén .

      Đêm khuya, bên trong phòng cho tổng thống.

      Chương 81.3

      Vũ Văn Bác tắm rửa, thay bộ quần áothoải mái, an tĩnh nhắm mắt nghỉ ngơi. Anhđang đợi kết quả mà kết quả đó thực tếanh đoán trước rồi nên mới có thể tự nhiên, tùy ý như vậy.

      “Cốc cốc cốc!” Tiếng gõ cửa vang lên mang theo chút xíu kiềm chế, người tới gõ cửacũng có vẻ rất thận trọng, cẩn thận.

      “Vào di.” Vũ Văn Bác mở mắt, mở miệng đơngiản.

      Người tới chính là người lấy máy nghe lén,vừa vào cửa mỉm cười, “Chủ tịch, chuyện theo phát triển phương hướng ngài tính toán.”

      “Xem ra con cá mắc câu rồi. Thông báo cho Đoan Mộc Thác để ta gia tăng động táctrong tay, nhất định phải ép Lý Nghị chỗđể trốn, cuối cùng chỉ có thể hợp tác với chúng ta.” Vũ Văn Bác chậm rãi cười, chuyện – Vũ Văn Bác muốn làm cho tới bây giờ cũng sẽkhông thất bại. Lần này cũng ngoại lệ.

      “Vâng” người kia lẳng lặng lui ra.

      Phụ nữ của muốn, bất luận là cái gì, Vũ Văn Bác cũng giúp ấy cầm trong tay, mặc kệ bất kỳ giá nào.

      Cố Nhã Thuần, chờ xem, tôi làm trở thành kẻ địch bởi vì chúng ta là bằng hữuhơn nữa sống chung hòa bình. Ai kêu tôi khi ai cả đường của người ta luôn. may vì là bằng hữu với ấy nhưvậy chúng ta thể làm gì khác hơn là cũnglàm bằng hữu.

      Vũ Văn Bác hướng về phía khí, mỉmcười.

      Cùng lúc đó, Cố Nhã Thuần hắt hơi cái, trong nội tâm lại là nghĩ tới, đoán chừng Y Hi Nhi lại len lén mắng sau lưng.

      Cố Nhã Thuần nghĩ Y Hi Nhi tốt,vừa nghĩ liền ngủ được, dứt khoát trực tiếp lật người xuống giường. Hôm nay đánh hay là xem chút , dù saocũng là giá, hơn nữa da Y Hi Nhi rấtmỏng, trước đây dùng thuốc cầm cự được là tốt lắm rồi.

      Y Hi Nhi đúng là da mỏng, so với người bình thường còn mỏng hơn, còn tự giễu mình là mệnh nha hoàn lại được thân thể tiểu thư, da thịt mịn mềm.

      Tắm xong, Y Hi Nhi nhìn người mình từngvết thương màu đỏ, nước mắt cũng mau rớt xuống. Vũ Văn Bác lúc ấy làm cha cũng đánh thảm như vậy, thảm nhất lần thứ nhất kia cũng chỉ là đánh vào mông, mặc dù rất mấtmặt nhưng căn bản bị thương.

      Nghĩ đến Vũ Văn Bác, Y Hi Nhi trong lòng lạibắt đầu ngọt như mật, phụ nữ trong lúc rất dễ dàng cảm thấy ngọt ngào. Hôm nay nhớ tới lúc ấy cảm thấy chuyện rất bi thảm cũng là loại ngọt ngào căn bản liền quên mất lúc ấy bịVũ Văn Bác đét vào cái mông làm thành bộ dạng rất thảm hại, quả chính là hận thể giở phần mộ tổ tiên nhà Vũ Văn Bác lên.

      Dĩ nhiên nếu Y Hi Nhi ra muốn giở phần mộ tổ tiên nhà Vũ Văn Bác lên, Vũ Văn Bác cũng sẽkhông cự tuyệt, bởi vì trong lòng Vũ Văn Báccũng rất muốn giở phần mộ lên xem lòng dạ cảucha ở dưới đến tột cùng là độc ác đến thế nào. Cư nhiên cho tối tắm như vậy trong ba mươi năm.

      Khi Cố Nhã Thuần mở cửa phòng Y Hi Nhi ra,Y Hi Nhi cười khúc khích.

      Cố Nhã Thuần liếc cái nhưng trong lòngkhẽ thở dài.

      Xem ra , rất sâu.

      Nhưng có số việc hay muốn nhúng taybởi vì trách nhiệm của . từng nhìn vềphía quốc kỳ thề, chỉ cần là nguy hại đến ngườicủa quốc gia và nhân dân, nhất định phải đưahắn ra công lý mà bất hạnh, Vũ Văn Bácchính là kẻ xấu lớn nhất.

      Hội Liệt Diễm trải rộng khắp Đông Nam Á, Trung Quốc dĩ nhiên cũng có ít chi nhánh, phạm vào đại án đâu chỉ việc, huống chi, tại thân là đại đội trưởng chống khủng bố quốc tế, dĩ nhiên muốn bắt Vũ Văn Bác làm mục tiêu lớn nhất rồi.

      Nghĩ đến thân phận của mình, Cố Nhã Thuầnthật nổi giận, tại sao? Là đại đội trưởngchống khủng bố quốc tế chỉ có thể coi là tiềnnhiệm, bây giờ đội trưởng là người xó biệt hiệu“Quân ưng” , tên khốn kiếp này!

      Cố Nhã Thuần vừa nghĩ tới đây, nắm chặt tay thành quả đấm.

      “Cố Nhã Thuần? khuya khoắt ngủ chạy đến phòng tôi làm gì? Muốn làm chuyệncầm thú làm cũng thích hợp, tôi đây thể kịp sang Thái Lan để biến thành đàn ông?” Y Hi Nhi trêu , mặt cười đến xấuxa, thuận tiện đem khăn tắm người kéo xuống chút, để lộ ra vết thương ngườikhiến trong mắt của Cố Nhã Thuần nhìn thấy mà giật mình, để cho xem xem dưới tay tạo ra bao nhiêu.

      Cố Nhã Thuần nhìn dĩ nhiên là đành lòng nhưng lại cứng rắn , chịu mềmlòng.

      cứ ba hoa , đắc chí được bao lâu nữa đâu, đến lúc đó xem cho .” Cố NhãThuần tới bên người Y Hi Nhi, mở bình thuốcra, kéo thân thể Y Hi Nhi qua, giúp ta bôithuốc.

      “Tôi , có nghĩ tới tại sao mình muốn làmcảnh sát hay ? Tôi chỉ biết rất liềumạng nhưng lại luôn có lý do. Trời sanh người ralàm sao có thể liền lấy mục tiêu làm cảnh sátlàm mục tiêu cuối cùng của cuộc đời, cho dù làtử vong cũng muốn xông lên phía trước đây? Côđúng là phụ nữ à.” Y Hi Nhi hỏi, giọng qua.

      Đây là lần đầu tiên hỏi chuyện riêng Cố Nhã Thuần, cho tới nay đối với thân phận bốicảnh của Cố Nhã Thuần cũng chỉ vẻn vẹn dừnglại ở cấp mà thôi, chưa từng hiểu qua gia đình của ấy.

      “Lúc tôi còn cũng rất vui vẻ, mỗi ngày có phiền não, cha mẹ cũng rất thương tôi nhưng có ngày bọn họ đột nhiên liền bốc hơi khỏi nhân gian, tôi thành đứa trẻ lang thang khắp nơi .” Cố Nhã Thuần sửng sốt chút nhưng vẫn trả lời, những chuyện này hai mươi năm rồi, chưa từng với bất kỳ ngườinào, hôm nay ra giống như là chuyện của người khác.

      “Khi đó bao nhiêu tuổi tới? Rất xinh đẹp sao? Có phải giữ lại tóc dài hay ?” Y Hi Nhi chợt quay đầu cười yếu ớt hỏi, mặc dù Cố Nhã Thuần giọng có bất kỳ biến hóa, nhưng biết vì sao sao Y Hi Nhi vẫn cảm thấy trong lòng có chút ê ẩm, qua nhiều nămnhư vậy, Cố Nhã Thuần cũng là dễ dàngquên . Khi đó như vậy, cái gì cũng hiểu hay nhớ gì.

      “Chín tuổi, đó là cái tuổi đẹp, có thể làmnũng tùy hứng với cha mẹ. Mẹ thích giúp tôithắt hai cái đuôi sam dài, mặc quần áo đẹp, cảm thấy khi đó giống như là công chúa trong chuyện cổ tích. Sau khi cha mẹ rời khỏitôi khóc, cảnh sát giúp tôi tìm được các chú ruột chăm sóc tôi. Tôi mặc dù vui vẻ gì tuy nhiên cảm thấy có người nhà bên cạnh giúp đỡ tôi, ngày nào đó tôi nhất định tìm được cha mẹ của mình.” Cố Nhã Thuần tiếp tục ra suy nghĩ, lạnh nhạt .

      Khi đó cũng rất cười đáng , cũng có đôi mắt thấu đáo tỏa sáng giống như mắt của Y Hi Nhi. Cố Nhã Thuần nhìn Y Hi Nhi, cảm thấy giống như là nhìn cái bóng trong quá khứcủa mình.

      Chương 81.3

      “Thời gian từ từ trôi qua, đám chú bác của tôidần lộ bộ mặt . Họ chiếm đoạt tài sản thậm chí bán nhà của gia đình tôi, lúc tôi biết được tấtcả mọi chuyện mới là khi mười tuổi. Khi đó tôi liền thề sau này trưởng thành nhất định phảilấy lại tất cả những thứ của mình, tuyệt đốikhông để cho người ta khi dễ cũng là bắt đầu từđó ngoài mặt tôi ra ngoài học múa học Pianonhưng ra khi tài xế vừa rời khỏi tôi liềnchạy đến nơi dạy Taekwondo, quền bắt đầutiếp nhận huấn luyện.”

      Cố Nhã Thuần xong, từ cũng biết vũlực mặc giải quyết được vấn đề tuy nhiênnó có thể bảo vệ mình. liều mạng học tập, đổ mồ hôi và cố gắng nhiều hơn người khác, trờicao rốt cuộc cũng mở mắt.

      “Chú cảu ác độc cho nên tại nhàcửa là do đoạt về sao? xin lỗi, hôm nay tôi còn nghĩ là. . . . . .” Y Hi Nhi xin lỗi, nghĩ tới Cố Nhã Thuần lại có thân thếnhư vậy, cái người kia có thành mảnh vụn cũng còn đáng ghét.

      Cố Nhã Thuần như vậy mất cha mẹ,cho là có chú có thể dựa vào, nghĩ tới lạilà sói đội lốt cừu.

      , ông ta đáng chết!” Cố Nhã Thuần hungtợn , trong mắt thù hận khắp người.

      Y Hi Nhi sợ hết hồn, mặc dù Cố Nhã Thuần ghét cái ác như kẻ thù tuy nhưng cũng nên làm sai trái. Dù chú đoạt tài sản là rất ghê tởmnhưng cũng trở thành đáng chết chứ?

      có biết cha mẹ tôi năm đó chết ra sao ? Năm đó cũng là bởi vì chú của tôi muốnmưu đoạt công ty của ba, cuối cùng đem ba tôi đẩy vào đường cùng, ba tôi phát ông ta tham ô công quỹ nhiều lần cảnh cáo ông ta có kết quả cuối cùng thể khôngbáo cảnh sát, chú tôi nổi lên sát tâm trực tiếp cùng người khác sát hại cha tôi. Thi thể của chalà tôi năm mười sáu tuổi đào dưới đất lên, tôiđào lên lúc sau chỉ còn lại nắm xươngtrắng.”

      Cố Nhã Thuần nhớ tới chuyện cũ chịunổi, cả người cũng phát run.

      Y Hi Nhi nghe được trong lòng run sợ, lại dám hỏi, quay đầu lại ôm chặt Cố Nhã Thuần, để cho tiếp nữa.

      “Đều qua rồi, đều qua rồi, đừng suy nghĩ, bây giờ phải là tốt sao? À? Ngoan, tôi ở bên cạnh , hãy yên tâm bất luận thế nào tôi đều lừa phản bội , tôinói làm được, đừng suy nghĩ, qua.” Y Hi Nhi dịu dịu dàng dàng , dỗ dành Cố Nhã Thuần từ từ trấn tĩnh cảm xúc lại.

      “Cho nên tôi hận những phạm nhân kia, nhữngtên tội phạm vẫn còn nhởn nhơ ngoài vòng phápluật, bọn họ vốn là nên bị trừng phạt. Sau đó tôivào trường quân đội, rất nhanh liền từng bước trở thành như bây giờ, tôi sợ chết bởivì tử vong phải là lý do làm tôi sợ hãi, tất cả những người ác nên tiếp nhận trừng phạt.”Cố Nhã Thuần lạnh lùng .

      Tới bây giờ Y Hi Nhi mới biết tại sao Cố NhãThuần lại căm hận Vũ Văn Bác như vậy rồi, cũng đúng, ràng hay làm chuyện phạm pháptuy nhiên vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

      Đây chính là đại kỵ của Cố Nhã Thuần. Thời điểm Cố Nhã Thuần gặp phải Vũ Văn Bác còn có thể bình tĩnh thế kia chứng tỏ khống chế được rất khá, cũng hiểu Cố Nhã Thuần đối với lóng mình quyết để cho mình có cơ hộilàm sai, tuyệt thể thân bại danh liệt.

      Bởi vì Cố Nhã Thuần đặt niềm tin lên người Y Hi Nhi cũng được coi là nguwofi tin tưởng cuối cùng mà ấy cũng chỉ có thể thông qua thấy quá khứ của mình khó trách như vậy bảo vệ rồi. Có điều Cố Nhã Thuần như vậy làmcho người ta đột nhiên liền .

      Cái này người kiên cường này, người củacô đến tột chứa bao nhiêu bao nhiêu trách nhiệm đây?

      “Được rồi được rồi, trừng phạt liền trừng phạt,chỉ là ở trước đó có phải làm chuyện tốt hơn hay ? Này thoa thuốc vết thương sau lưng, trước phía trước có phải cũng muốn thoa?” Y Hi Nhi chỉ chỉ ba lần vết thương hồng hồng đỏ đỏtrước ngực mình hỏi.

      ngượng ngùng à?” Cố Nhã Thuần nhìn Y Hi Nhi trơn bóng cọ ở trong lòng mình, mắng to câu.

      Mới vừa rồi ràng là ta ôm mình an ủi, thếnào vừa quay đầu cư nhiên lại vụt đến trongngực của ? này lúc nào trở nên linh hoạt như vậy rồi?

      biết a, trong thế giới của tôi có hai chữ kia, có cách nào da mặt đủ dầy,đều là ngài dạy có công.” Y Hi Nhi sợ chết mà cười .

      là bắt có cách nào.” Cố NhãThuần cười , trong giọng có chút bất đắcdĩ, cũng có chút dung túng.

      ra , Cố Nhã Thuần vẫn có đem chuyện hết.

      Y Hi Nhi ràng vì Vũ Văn Bác mà đến, bây giờ mặc dù còn có làm gì nhưng tronglòng Cố Nhã Thuần so với ai khác đều hiểu, tuynhiên muốn vạch ra, bây giờcó chút yếu đuối, phải , tại Y Hi Nhi nằm người mới có thể cảm thấy này mộtchút tâm tình mà mà phụ nữ bình thường phải có.

      Nhưng nàng lựa chọn ra, tựu xem như Y Hi Nhi vẫn là Y Hi Nhi trước đây, chưa từngđi hội Liệt Diễm, Vũ Văn Bác, chỉlà thuộc hạ của mà thôi.

      Thượng Hải, khách sạn yên tĩnh.

      cuộc giao dịch chuyển nhượng đượctiến hành trong đó.

      Khóe miệng Vũ Văn Bác chứa đựng nụcười thản nhiên, hài lòng nhìn bản hợp đồng trong tay, đây là bản hợp đồng chuyển nhượngmột công ty bất động sản.

      Tại Thượng Hải là nơi tấc đất tấc vàng, văn phòng công ty có thể là tổn thất rồi, biết khi kia biết tài sản lớn nhất còn thuộc về có thể giận đến giậm chân đây? Đại khái thểnào, đó là động tác đáng mà phụ nữ bìnhthường mới có, phụ nữ thô lỗ như vậy đoán chừng là đấm đập vỡ cái bàn để tiết giận ấy chứ?

      Nghĩ tới đây, Vũ Văn Bác cười, cười rất vui vẻ.

      Để cho người phụ nữ của ở cũng lâu nhưvậy cùng đương nhiên là muốn lấy lại chútxíu thù lao rồi. công ty bất động sản vừađủ, vừa đúng khoảng cách giữa Thượng Hải vàHạ Môn rất gần, lui tới cũng dễ dàng, biết Hi Nhi có thích Thượng Hải , nếu là thích liền đem công ty này đưa cho Hi Nhi.

      Khi tất cả người rời , trong phòng chỉ còn lạiVũ Văn Bác, phía sau xuất người khác.

      Người thẹn thùng kia chính là người biến mất ở trước mặt mọi người, Đoan Mộc Thác.

      Chương 81.4

      “Lão đại, mấy tháng nay tôi thực lập đượcrất nhiều công lao rồi, mỗi ngày đều cực kì mệt nhọc. Chuyện này sau, cậu phải đền bùcho tôi, tôi muốn chơi .” Đoan Mộc Thác đứng đằng sau khôi phục bộ dạng côn đồ.

      Đáng lẽ đều là chuyện của người khác, khôngbiết vì sao lần nào cũng rơi xuống đầu . Đoan Mộc Thác dứt khoác, là nằm cũngtrúng đạn, ví dụ như ở Nga, ví dụ như lần này, nếu đời hỏi tốt chút mới là kì quái.

      “Chỉ cần xuất bên cạnh Hi Nhi, cậuđi đâu tôi đều vui lòng.” Vũ Văn Bác chau chaumày, đưa cho Đoan Mộc Thác ly cà phê.

      tại có người ngoài ở đây, hai người bọn họ chỉ là bạn bè, chỉ là huynh đệ.

      “Cậu thể qua sông rút cầu, cậu biết ràng Hi Nhi đối với tôi rất quan trọng mà. Tôi là hận thể thời thời khắc khắc coi chừng ấy, cậu thể trơ mắt nhìn tôi khổ sở chứ.Hi Nhi nhất định cũng rất nghĩ tới tôi, ấy lâurồi gặp tôi.” Đoan Mộc Thác chút nào quan tâm trong miệng chính làphụ nữ của lão đại.

      Tình cảm Y Hi Nhi đối với Đoan Mộc Thác phải là vài ba lời là có thể đượcnữa rồi. Giữa bọn họ, liên quan đến áitình, liên quan thân tình, tuy nhiên nó so với tất cả cũng rất chân .

      đơn cùng trống lâu như vậy có ai hiểu, lâu như vậy, lâu đến nỗi phải cảm thấy cái thế giới này có gì chuyện là đáng giá để liều mạng, nếu như phải là Vũ Văn Bác xuất , nếu nhưkhông phải là vướng mắc cam kết, có lẽ sẽkhông và tiếp tục lựa chọn lòng ở lại hội Liệt Diễm, nhưng là, tại gặp người kia, hiểu được chính mình.

      Vì lý do này đủ rồi, cho dù là tử thần cũng vượt qua .

      “Tình cảm của cậu đưa ra bình luận nhưng cậu phải luôn luôn nhớ, ấy là ngườicủa tôi.” Vũ Văn Bác phải tuyên bố cũng phải cảnh cáo, chỉ là chuyện mà thôi.

      “Cậu xác định là ấy, ấy cũng xácđịnh là cậu vậy tôi vốn có gì để . Cậucó phải chuẩn bị hủy bỏ tất cả hay ?”Đoan Mộc Thác hỏi, gần đây việc làm của VũVăn Bác rất ràng là muốn từ bỏ. Có điều mộtông trùm vũ khí đạn dược thậm chí là PháchVương quân hỏa muốn từ bỏ tất cả cũng khôngphải là chuyện dễ dàng như vậy.

      , hội Liệt Diễm biến mất.” Vũ Văn Bác chưa có từng nghĩ tới muốn hủy bỏ hội Liệt Diễm, cần từ bỏ chỉ là con người mà thôi.

      có thể nguyện ý vì Y Hi Nhi mà bỏ tất cả nhưng có nghĩa là vài chục vạn người từ xuống dưới của hội Liệt Diễm cũng phải lựa chọn giống như . Dù sao hội Liệt Diễm là tổ chức quyền thế trăm năm, phải trong mộtsớm chiều có thể thay đổi.

      Nếu hội Liệt Diễm thể thay đổi vậy thay đổi là được rồi.

      Đoan Mộc Thác hiểu ý tứ Vũ Văn Bác, như có điều suy nghĩ, xem ra, Vũ Văn Bác cuối cùngvẫn lựa chọn con đường này, rất khéo chính là, cũng từng nghĩ tới như vậy chẳng quakhông ra ngoài mà thôi.

      “Vừa đúng, tôi còn nghĩ làm sao tìm được cớđây, xem ra cậu như vậy cũng tốt lắm, tôi khôngnghĩ tới cậu làm đến nước này.” Vì thay đổi thân phận của mình, thay đổi hoàncảnh mà mình cảm thấy xa lại, thay đổi tất cảnhững gì có thể thay đổi, chỉ vì muốn người kia đau khổ.

      “Tôi hiểu biết cậu và Triển mặc dù là song sinh nhưng tính tình lại khác xa, sớm muộn gì cũng có ngày cậu rời khỏi hội Liệt Diễmnhưng nghĩ đến Hi Nhi xuất khiếncậu tiếp tục ở lại. tại, vì Hi Nhi, cậu có thểnguyện ý giúp tôi?” Vũ Văn Bác khiêm tốn hỏi.

      Vũ Văn Bác vẫn luôn phải người tự kiêu, cho dù có thể tự kiêu về tiềnbạc nhưng là thế lại khiêm tốn, rất khiêmtốn.

      Đây chính là lí do vì cái gì mà có thànhcông.

      Giữa hai người đàn ông này tạo thành thỏathuận nào đó, thỏa thuận cả đời, chẳng qua là đểcứu giữ linh hồn của người nào đó của bọn họ.

      Mà cái đó bị cho là có thể cứu linh hồn làm chuyện vô cùng vô sỉ trong biệtthự ở Hạ Môn.

      len lén lẻn vào phòng làm việc của Cố Nhã Thuần, len lén lấy chút tài liệu xem.

      Mà tất cả chuyện này ra căn bản cũngkhông có tránh được ánh mắt của Cố Nhã Thuần.

      “Tôi biết ngay sớm muộn gì cũng thấy, chỉlà có nghĩ đến có nhiều chuyện như vậynên nán lại, cư nhiên cho tới bây giờ mới để chocô biết.” Cố Nhã Thuần vào phòng làm việc,nhìn Y Hi Nhi .

      Chỉ là nhìn thấy kinh ngạc cùng rốirắm mặt Y Hi Nhi, trong lòng biết lànên cười hay là nên giận. Bây giờ Y Hi Nhi còn là của lúc đó, nếu là lúc ấy mà ấy xem được cái băng ghi hình này sợ rằng sẽđau lòng tự trách cả đời mất, bây giờ lại bìnhtĩnh thong dong.

      sai, đây chính là băng ghi hình năm trước Cố Nhã Thuần lưu tâm đến việc lớn cầu Y Hi Nhi trộm ra. Lúc ấy Lâm Hựu Lật chocô sau đó có qua người khác, cho nên Y Hi Nhi ở đội hình trợ giúp khoa lâu như vậyvẫn biết chuyện.

      Lúc ấy Vũ Văn Bác vì trị liệu bệnh cho Y Hi Nhi, cư nhiên ra lệnh cho người đem người ném xuống biển, xem có thể xảy ra chút triệuchứng giống Y Hi Nhi , mặc dù cuối cùngkhông thu hoạch được gì, tuy nhiên nó cũng vì vậy chết ít người.

      “Đúng vậy, tôi bây giờ mới biết ra tôi trong lòng nặng bao nhiêu, chứng cứ quan trọngnhư vậy cũng can đảm giữ lại, luôn luôn công chánh nghiêm minh cũng ai nghĩ được làm như vậy. Lúc ấy nhất định tốn ít hơi sức làm chuyện này , đến cuối cũng dùng tới chứng cứ vẫn còn muốnbắt ra tội phạm.”

      Y Hi Nhi chợt có chút cảm động, Cố Nhã Thuần vì chuyện làm rất xa so với tưởng tượng của còn nhiều hơn rất nhiều.

      đúng là buồn nôn, tôi có thói quen này, chính là nên sửa lại thôi.” Tôi sợ có ngày tôi quan tâm tất cả.

      Lời này Cố Nhã Thuần chỉ có thể lặng lẽ cho mình nghe trong lòng, dám ra khỏi miệng.

      đổi được nữa, bản tính loại vật này căn bản cách nào từ bỏ , giống như là nghiện,chỉ cần nếm thấy ngon ngọt thể dứtbỏ.” Y Hi Nhi có chút lộ vẻ xúc động khi chuyện.

      Y Hi Nhi như vậy, Cố Nhã Thuần chưa từngthấy qua, thần thái của ấy, dung mạo ấy, giống như lời của ấy, cho người ta thấy nghiện.

      “Mặc dù Vũ Văn Bác đáng chết nhưng là vôtội, hơn nữa những người đó vốn cũng phải là người tốt lành gì nếu tôi cũngkhông ngồi nhìn mà mặc kệ.” Cố Nhã Thuầnnói, nhưng trong lòng cũng dao động. Nếu những người đó đổi lại là người bình thường, ngồi nhìn mặc kệ sao?

      “Vậy tôi còn phải cảm tạ Lâm Hựu Lật, đoánchừng chuyện này còn là do ấy thay đổi. Có người đề ra cái phương pháp này lại bắt LâmHựu Lật dùng phạm nhân thay thế.” Y Hi Nhi muốn tìm Lâm Hựu Lật, biết ấy tại thế nào, phụ nữ như vậy quả chínhlà tinh, đến tột cùng ai có thể thu phục đượcđây?

      “Mặc kệ như thế nào, chuyện kia qua.” Cố Nhã Thuần lặng lẽ , nếu qua rồi cũng cần hồi tưởng lại.

      “Đúng vậy, qua.” Y Hi Nhi tiếp.

      “Cư nhiên như thế, vậy ăn trộm thànhcông có phải nên muốn từ trong phòng làm việccủa tôi lăn ra đây rồi sao?” Cố Nhã Thuần cườilạnh .

      “Này, tới lui chẳng phải bảo tôi cút, tại so với trước kia hề nhàng, cút ra nơi nào được à?” Y Hi Nhi quỷ kêu, lại bị CốNhã Thuần phen đẩy tới mặt đất, sauđó tứ chi bị bẻ lên.

      Cố Nhã Thuần cao nhìn xuống đôi tay ôm ngực, mỉm cười : “Tốt lắm, tại đủ nhàng rồi, cút cho ta thôi.”

      “A a a. . . . . . Cố Nhã Thuần cái người đàn bà xấu này, nữ nhân xấu, cẩn thận uống nước bên trong có côn trùng, cẩn thận về sau cả đời cũng có cơ hội hồng hạnh xuất tường(ngoại tình), tôi nguyền rủa !” Y Hi Nhi kêuthảm, bất đắc dĩ lăn ra ngoài, cút rất nhàn,Cố Nhã Thuần rất hài lòng.

      Bắc Kinh, Hải Điến Khu.

      buổi họp báo tin tức.

      Người ta tấp nập đến buổi họp báo, hấp dẫn vô số ký giả giải trí cùng ký giả buôn bán cùng vớiký giả tài chính.

      Tại sao vậy chứ? Bởi vì công ty giải trí cực kỳ nổi danh đột nhiên đổi chủ nhân, mà chủ mới còn là người nam nhân tuổi còn rất trẻ, khoảng 30, mấu chốt là dáng dấp tuấn mỹ vô cùng, khuôn mặt vô cùng tinh xảo như điêukhắc, thân đen bóng đứng thẳng đón khách, lông mày tuấn dài mảnh nghiêng nghiên,con ngươi đen chứa sắc bén, môi mỏng nhẹnhấp nháy, đường nét thể ràng sắc sảo. Lạnh lùng độc yên tĩnh lại có khí thếbức người, người như vậy người dĩ nhiên tỏa ra khí thế vương giả.

      Vũ Văn Bác hấp dẫn con mắt mọi người, nam nhân như vậy quả chính là con cưng của trời, gặp may mắn, dĩ nhiên khiến rất nhiều vì đó mà điên cuồng.

      Hôm nay, dẫn theo các minh tinh của côngty giải trí Kỳ Hạ mở ra buổi họp báo, vốn là phải hướng về phía đông đảo minh tinh nhưng các ký giả nhanh chóng liền đem những minh tinh kia quên mất, tất cả toàn bộ hào quang đều bị Vũ Văn Bác đoạt hết.

      Có điều những minh tinh kia bọn họ tức giận, bởi vì đó là chủ của bọn họ, bọn họ tựnguyện làm nền để tôn lên. Lần này trường buổi họp báo là truyền hình trực tiếp. CốNhã Thuần cùng Y Hi Nhi xem TV, thời điểmthấy đưa tin buổi họp báo, Cố Nhã Thuần đanggọt trái táo.

      Cố Nhã Thuần ánh mắt đen dần, quả táo cũng gọt vỏ, trực tiếp há miệng ăn hết, dao gọttrái cây cũng cần, lập tức phóng rấtmạnh, chắc chắn đâm vào bộ bích hoạ treodọc theo ranh phía , Y Hi Nhi thấy phải runsợ tim gan.

      Cố Nhã Thuần những ra khỏi cửa,ngược lại còn nhốt mình vào trong thư phòng.

      Y Hi Nhi nhìn buổi họp báo, tin tức bên trong cóVũ Văn Bác, mở cờ trong bụng, hành động rồi chứ? Còn rất nhanh, lập tức liền chọc giận Cố Nhã Thuần, xem ra rất có hiệu suất .

      Y Hi Nhi ở trong nhà Cố Nhã Thuần được nuôi , mỗi ngày ăn ngon ngủ được, thỉnh thoảng cùng Cố Nhã Thuần đấu đá cãi vả, thích thú, vết thương người từ lâu khỏi, bây giờ rất khỏe mạnh.

      Xem treeb ti vi mà Vũ Văn Bác vẫn có thể làm người ta mê chết, Y Hi Nhi nổi lên háo sắc, đâychính là người đàn ông xem trọng, chính là tinh mắt, ha ha ha. . . . . .

      Y Hi Nhi tựa như điên ngửa mặt lên trời cười hahả, cười đến bụng co rút đau đớn.

      Ngày thứ hai, Cố Nhã Thuần có khách tới nhà, ở hơn tuần lễ tới nay chưa từng có kháchtrong nhà, tức có khách tới, còn tới nhữngmười người, Y Hi Nhi chau chau mày, xem ra chuyện lại phát triển theo phương hướng mà người khác tính toán tồi.

      Chỉ là, trận chiến tranh giành này, đến cuối cùng ai thắng lợi đây?

      Người thắng phải Vũ Văn Bác cũng phải Cố Nhã Thuần, người thắng là YHi Nhi. thắng được tới tình và tình bạn, mà Vũ Văn Bác mất địa vị Phách Vương quân hỏa, Cố Nhã Thuần mất công ty Kỳ Hạ đếm xuể.

      Ha ha. . . . . .

      Xem ra, trò chơi càng ngày càng đặc sắc.

      Y Hi Nhi quyết định vào dò xét đến cùng, chỉ là trước đó cần suy nghĩ dùng phương pháp gì.Vậy đưa nước quả , gần đây Cố Nhã Thuần hỏa khí càng ngày càng lớn, uống trái cây có thểhạ hỏa.

      Khóe miệng nhếch lên mỉm cười chút. Y HiNhi giãn gân cốt ra, bắt đầu hoạt động, làm lâu như sâu gạo vậy, cũng được gì nhiều.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Cưỡng ép nàng nằm vùng làm vợ

      Chương 82:
      Hơi lộ ra chút mờ tối bên trong phòng họp.

      Ngồi ở vị trí đầu Cố Nhã Thuần giận dữ, tức giận đến đỏ bừng cả khuôn mặt, tự nhiênrơi vào tình huống biết gì bị thuộc hạ tin tưởng bán công ty của , đây quả thực là vô cùng nhục nhã.

      “Các ngươi bọn toàn là kẻ vô dụng, ta nuôi ngươi cửa dùng để làm gì? Xảy ra chuyện lớn như vậy cư nhiên dám cả gan giấu diếm báo? Có phải các người quên mất chủ của mình là ai rồi hay ?” Cố Nhã Thuần giận đếnphát run, chỉ trong nửa tháng lại có tới hai công ty bị thâu tóm, tập đoàn bị thu mua, còn có phòng bất động sản lớn nhất bị buộc chuyểnnhượng, ngay cả công ty giải trí cư nhiên cũng gần đây vừa đổi chủ.

      xin lỗi chủ, chúng tôi biết tình huống bết bát như thế, còn tưởng rằng có thểkhôi phục cho nên mới dám cho côbiết.” người trong những cổ đông lớn nhấtnơm nớp lo sợ trả lời.

      Cố Nhã Thuần đích thực là chủ lớn nhất. Năm đó Cố Nhã Thuần mười tám tuổi bắt đầu đoạt lạicông ty, hơn nữa mở rộng tăng cường, trở thànhcông ty phát triển trong rất nhiều lĩnh vực thị trường, nhưng Cố Nhã Thuần dù sao cũngkhông có nhiều thời gian cùng tinh lực quản lýnên cho tới nay đều đem quyền lực giao cổ đông, nghĩ rằng phân tán quyền lực khônglàm hư chuyện.

      Trong tay nắm giữ 60% quyền cổ đông, còn lại 40% chia ra cho mười người quản lý. Thứ nhấtthức đẩy bọn họ có tinh thần tích cực, thứ haibọn họ đứng ra quản lý cũng thờ ơ.

      Chỉ là nghĩ đến Vũ Văn Bác lại nhanhchóng thọc gậy bánh xe.

      ra cũng đến nỗi trở thành như thếnày, nhưng thuộc hạ của Cố Nhã Thuần có mộttên là Lý Nghị ở tuổi trung niên, cũng chínhlà cái tên béo bụng Y Hi Nhi từng thấy qua. Cố Nhã Thuần đối với người này hết sức tin tưởng, ai ngờ cuối cùng người này lại bán đứngCố Nhã Thuần.

      ra cũng thể trách Lý Nghị, muốntrách phải trách Đoan Mộc Thác cố ý bày bẫy khiến Lý Nghị chui vào. Lý Nghị dù sao chỉlà người bình thường người thôi, được rèn luyện ý chí, rất nhanh liền rơi vào bẫy của Đoan Mộc Thác cuối cùng gạt Cố NhãThuần bán công ty cùng tập đoàn.

      “Tưởng rằng? Tưởng rằng, như vậy mà ngươi cũng dám ra khỏi miệng? cần cho ta biết ngươi quản lý?” Cố Nhã Thuần tứcgiận toàn bộ đều ra ngoài, chợt đập bàn mộtcái, mặt bàn tài liệu rối rít rơi xuống đất nhưng ai dám nhặt lên.

      “Mấy năm này ta dần dần đem quyền lực đểxuống, cho các ngươi quyền lực là bởi vì ta tintưởng các ngươi, kết quả hôm nay các ngươi cư nhiên báo đáp ta đây sao? Các ngươi ta saunày làm thế nào tin tưởng các ngươi? Ta đây làm chủ lại cư nhiên ở đây biết gì chuyệnmấy công ty bị bán, hay là trong nửa tháng này, các ngươi đều là ăn hại sao? À?” Cố Nhã Thuần rống lên giận dữ, cổ nổi gân xanh.

      Người phía dưới từng người câm như hến, có ai dám can đảm gì nữa.

      Chuyện này là sơ suất của bọn họ, nếu như vừa bắt đầu liền đem mọi chuyện báo cho CốNhã Thuần có lẽ hỏng bét như vậy rồi.

      Y Hi Nhi bưng đĩa trái cây tiến vào, mỗi người đều cuối thấp đầu dám nhìn thẳng ánhmắt của Cố Nhã Thuần, mà Cố Nhã Thuần lạicòn cắn răng nghiến lợi nhìn đám ăn hạitrong mắt .

      Y Hi Nhi nhìn đám người kia, đột nhiên cảmthấy những người này là đáng thương. ra bọn họ nhiều năm qua vẫn giúp đỡ Cố Nhã Thuần quản lý nhiều công ty như vậy, mặcdù có công lao gì lớn nhưng cũng có khuyết điểm sai lầm gì xảy ra, lần này nếunhư phải là gặp Vũ Văn Bác căn bản bị Cố Nhã Thuần mắng thành thảm thế.

      Y Hi Nhi trong lòng mặc niệm câu“A di đà Phật, phù hộ các người bị mắng chết”,sau đó để đĩa đựng trái cây xuống, bộ mặt nở nụ cười, ngọt ngào nhìn Cố Nhã Thuần.

      “Cố đại nhân ngài chắc khát nước, ăn chút trái cây , cái này là lê mát cổ họng, hơn nữa cònđặc biệt hạ hỏa khí.” Y Hi Nhi mặt cười ,giọng ngọt phát ngán, vẫn còn tự biết.

      Mặc dù lời rất êm tai nhưng Y Hi Nhi khôngcó can đảm đến gần Cố Nhã Thuần, cách bàn hội nghị, đem đĩa trái cây đẩy tới trước mặt CốNhã Thuần.

      Y Hi Nhi đến gần nhất, Cố Nhã Thuần chuyểnmột cái trợn mắt, đôi mắt ra lửa nóngcó thể cháy chết mắt người phía trước nhìn chằm chằm Y Hi Nhi, dọa Y Hi Nhi sợ đến cảmgiác mình cũng sắp bị phỏng rồi.

      mặt tôi có dính gì đó sao? Hay là đột nhiên cảm thấy dáng dấp tôi vô cùng đẹp? Cũngkhông phải là muốn đem tôi bán chứ?” Y Hi Nhi hoảng sợ nhìn Cố Nhã Thuần, càng càngkhoa trương, tuyệt sợ chọc giận Cố Nhã Thuần.

      Bên trong phòng họp từng người càng cuối đầuthấp hơn, có người thậm chí len lén bịt lỗ tai, này ở đâu tới? Cư nhiên dám cả gan trướcmặt sư tử trêu chọc chòm râu, muốn sốngnữa sao? Người này phải là ngu ngốc sao, mắt chút xíu khả năng thấy đường cũng có sao, nhìn ra chủ của bọn bây giờ tâm tình cực kỳ khó chịu sao?

      Tất cả mọi người cho là Cố Nhã Thuần phải lập tức nổi đóa, Cố Nhã Thuần lại làm chuyện khiến cằm bọn họ đều muốn rớt xuống.

      Cố Nhã Thuần chẳng những nổi đóa, hơnnữa còn cười, cười đến quỷ dị, cười đến nỗi đám người dưới kia cảm thấy cả thế giới đều muốn nhốn nháo.

      biết Vũ Văn Bác có những hành độngnày đúng ? , còn cái gì mà biếtnhưng tôi biết?” Cố Nhã Thuần chợt bình tĩnh lại, những chuyện này đến nước này rồi, vậy thôi.

      cho cùng, Lý Nghị to gan cũng thểgiấu giếm toàn bộ đều báo lên, công ty thứ nhất còn có cam đảm nhưng cái thứ hai, thứ ba. . . . . . Lý Nghị phải ngu ngốc, dĩ nhiên biết chuyện được bình thường,nhìn chút thời gian công ty bị thu mua, Lý Nghị rất có thể báo lên rồi, mà mình lại biết.

      kể từ bị buộc từ rời khỏi đội chống khủngbố quốc tế tới thời gian nghỉ phép, liền tâm tình tốt, cho nên vẫn sống trong biệt thự ở Hạ Môn tiếp khách, vì vậy cho Vũ Văn Báccùng Y Hi Nhi rất nhiều cơ hội.

      Trong này, chỉ có Y Hi Nhi ở bên cạnh nàng.

      lần kia chuyện nhìn lén băng ghi hình đại khái cũng là Y Hi Nhi cố ý để cho phát , chẳng qua trước đó đem Lý Nghị thủ tiêubáo cáo mà thôi.

      Nếu như bị phát , dựa vào tính cảnh giác của Cố Nhã Thuần liền phát tài liệubị động qua, nhưng Y Hi Nhi hiểu cá tính Cố Nhã Thuần, dứt khoát cố ý để cho phát mình len lén lẻn vào, ngược lại lại khiến Cố Nhã Thuần có tư tưởng phòng bị.

      Chương 82.2

      “Quả nhiên càng ngày càng thông minh.” Cố Nhã Thuần thở dài , nhìn Y Hi Nhi giống như là nhìn món đồ tinh xảo đẹp đẽ, vẻ mặt hài lòng càng làm cho người phía dưới cảm giác giải thích được.

      Xem bộ bé này vừa tiến vào làm chuyện gì với chủ của bọn họ này nhưng chủ cư nhiên tức giận còn khích lệ ta thôngminh? Là mắt bọn họ hỏng rồi? Hay là chủ bọn họ đầu óc bị nước vào rồi?

      dám nhận, chẳng qua là có lòng muốn làm mà thôi, dám tới thông minh.” Y Hi Nhi nhàn nhạt trả lời, mặt vân đạm phong khinh(*), ra trong lòng bắtđầu phát run, vẫn luôn bị khi dễ vất vả mới xoay người đem Cố Nhã Thuần khi dễ lại, hưng phấn sắp nhảy lên.

      (*) Vân đạm phong khinh: chỉ thờ ơ, hờ hửngnhư mây trôi, nhàng như gió thổi.

      “Rất tốt, rất tốt, rất tốt.” Cố Nhã Thuần liên tiếp mấy rất tốt, còn có câu văn.

      Những người phía dưới cũng biết nên làmsao làm sao đây, biết gì. Từng người bắt đầu lặng lẽ ngẩng đầu nhìn nhau, bọn họbây giờ nên làm như thế nào? Rất muốn tìmcách tháo chạy, nhưng chủ gì, ai cũng dám .

      “Các ngươi toàn bộ đều cho cút ra ngoài ta!” Cố Nhã Thuần chợt rống to, thanh này lập tức chấn động sông núi.

      Trừ Y Hi Nhi ra, những người khác sau khi nghe được, rất nhanh liền từng bước từng bước ra ngoài, lúc này bọn họ có can đảm chọcCố Nhã Thuần, hơn nữa, bọn họ chờ tiếngra lệnh này lâu rồi.

      Rất nhanh, bên trong phòng họp to như vậy chỉcòn lại hai người Cố Nhã Thuần và Y Hi Nhi.

      Y Hi Nhi lần này cũng sợ, dù sao chuyệncũng làm, thể làm gì khác hơn là gặpchiêu phá chiêu rồi, dù sao nhiều lắm là cuối cùng bị đánh mà thôi, Cố Nhã Thuần làm gì . biết vì sao, mặc dù làm chuyện như vậy nhưng Y Hi Nhi nhưng vẫn cholà Cố Nhã Thuần tha thứ cho mình, biết lòng tin của là từ đâu tới.

      sợ tôi nhịn được đem thiêurụi sao?” Cố Nhã Thuần nghiêm mặt u . nghĩ đến là Y Hi Nhi, cái ngườinày từng là do phái nằm vùng, hôm nay cư nhiên lại đến nằm vùng bên cạnh rồi.

      Đây chính là tự gây nghiệt thể sống sao? Cố Nhã Thuần cười nhạo mình, cũng được, đều là số mệnh.

      sợ, người sợ tôi có chuyện nhất cho tới bây giờ vẫn luôn là , tôi sợ, Vũ Văn Bác cũng sợ.” Y Hi Nhi cười , bắt được điểm yếu của Cố Nhã Thuần cho nên cóthể làm xằng làm bậy, bởi vì biết ấy tổn thương đến mà càng thêm ngông cuồng.

      “Pằm!” Cố Nhã Thuần hung hăng đập bàn hộinghị cái, cả cái bàn run dữ dội, chứng tỏ tức giận của .

      đừng tưởng rằng tôi dám làm gì ,còn chuyện gì mà tôi dám làm.”Cố Nhã Thuần rống lên giận dữ.

      Y Hi Nhi sợ co lại cái, nhưng vẫn là sợ chết cười cười, “ chính là dám, tôi trước kia biết vì sao giúp ta như vậy,tại sao vậy chứ? Tôi sau này mới biết, ra làcô bảo vệ chính là bảo vệ tôi khỏi những thứ trải qua, tôi biết đây là tâm tìnhgì nhưng bây giờ rất khổ sở phải ? Bởi vì tôi phản bội .”

      Thời điểm Y Hi Nhi ra trong lòng cũng đaumột cái, nếu như có thể, người nghĩ đếnkhông muốn tổn thương nhất chính là cái ngườiCố Nhã Thuần kia. tình nguyện người bị thương kia là mình.

      Nhưng mà, chuyện làm như vậy, họ bỏ lỡ là cả đời bằng hữu. so sánh với cả đời, điểm này so với điểm đau đớn là cái vẹo gì?

      biết tôi trải qua nhiều khó khăn, còn làm?” Cố Nhã Thuần ngừng khổ sở, thậmchí rất đau lòng, nghĩ tới mọi người có ngày rồi cũng phản bội tuy nhiên ngờ người đó là Y Hi Nhi.

      “Tôi cũng muốn vậy, nhưng tôi cócách nào, tôi nhớ biết mục đích tôi tới đây mà, biết nhưng vẫn đặt tôi ở bên người, tại sao vậy chứ? Bởi vì giao cho tôi cái cơ hội, ra đồng thời cũng là cho chínhmình cơ hội.”

      Y Hi Nhi nhìn thấy cho tới nay Cố Nhã Thuần đều là kiên cường như vậy, lòng của bao bọcquá chặt, có ai có thể vào, trừ phi là ấy nguyện ý nếu có ai có thể thấy được trong lòng của ấy. ấy tự dựng cholòng mình bức tường thành, tại, cũng làmuốn tháo xuống phòng bị lòng, nếu cả đời này ấy có được tình .

      cuối cùng luôn muốn gặp tình của mình, Y Hi Nhi hy vọng Cố NhãThuần bỏ qua tình .

      so với tôi còn phải ràng muốn là cái gì? Nhưng làm sao có thể đối với mình lòng dạ ác độc như vậy, tự nhiên lại ép buộc chínhmình phải làm việc mà bản thân muốn, phải đem toàn bộ tội phạm đưa ra công lý nhưng tôi hỏi ngươi, đây là điều muốn nhất sao? Nếu là như vậy liều mạng cũng muốn bảo vệ tôi đơn thuần là vì cái gì?” Y Hi Nhi lần đầu tiên ở trước mặt của Cố NhãThuần thể ra khuôn mặt kiên cường.

      “Đây là chuyện của tôi, phải lo nhiều, lo cũng làm gì nổi. Lại , những chuyện này cùng việc làm của có quan hệ gì? Chẳng lẽ đây chính là lý do phản bội tôi sao?” Cố Nhã Thuần vẻ mặt lạnh lùng, hìnhthành tầng lạnh như băng.

      “Tôi lo được sao? Tốt, ai chuyện của tôi đồng ý cũng định đoạt? tại sao lại nhúng tay vào cuộc đời của tôi? tại sao lại quyết định cuộc đời của tôi? là gì củatôi? Nhưng tôi còn nguyện ý để cho lo, nhưvậy ta, chẳng lẽ có tư cách quản sao?”Y Hi Nhi lớn tiếng hỏi.

      Cái người này trước mặt Cố Nhã Thuần vẫnđóng vai nhu nhược cùng nhân vật được bảo vệ,chợt mạnh mẽ lên khiến Cố Nhã Thuần có chútchống đỡ được. Y Hi Nhi như thế côchưa từng thấy qua, nếu như Y Hi Nhi tự tin rất thích, thế nhưng cái người này trong lòng cũng bức bách , muốn trở nênyếu đuối.

      Cố Nhã Thuần dằn lòng, nhìn tới ánh mắt có thể khiến trầm luân (bị hút vào), Ánh mắtnhư vậy quá mức sáng, giống như có thểnhìn thấu nội tâm của , cảm giác giống nhưlập tức bị bại lộ dưới ánh mặt trời .

      tại sao dám nhìn tôi? hỏi tôi nhiều vấn đề như vậy tôi đều trả lời, chẳng lẽ thể cho tôi đáp án của sao? Là vì cái gì phải làm như vậy, tôi tin khôngphải hiểu, tôi tin có thể độc ác làm như thấy. Cố Nhã Thuần, rốt cuộc có trái tim?” Y Hi Nhi đến gần Cố Nhã Thuần, cầm lấy cánh tay , ép buộc Cố NhãThuần nhìn thẳng vào mắt .

      “Mặc kệ cái gì, cũng che giấuđược phản bội tôi.” Cố Nhã Thuần cắn chặt hàm răng, lạnh lùng mà , trước mắt là ở chỗ đó, tại sao có thể đau, cho dù biết Y Hi Nhi đây là nước cờ tìmđường sống trong cõi chết nhưng vẫn thủychung cách nào tin rằng có ngày Y Hi Nhi vung đao về phía .

      Chương 82.3

      “Tôi tình nguyện phản bội , tôi cũng muốn cả đời về sau cùng đối địch. Tôicùng Vũ Văn Bác từng qua, nếu như có ngày tôi nhất định phải lựa chọn người, tôi lựa chọn hy sinh chính mình hoặc Vũ Văn Bác nhưng tôi liều mạng để sống. Nhưng Vũ Văn Bác đồng ý, cho nên tôi chỉ có thể lựa chọn để cho các người thành bằng hữu, để cho hai người vì tôi mà liều mạng, mà khôngphải ta muốn chỉ vì ngươi cửa mà liều mạng mệnh. (xin lỗi nhưng câu này đọc mãi cũngkhông hiểu nó có nghĩa gì)”

      “Nếu như ra ngoài có người đuổi giết tới, tôi biết biết làm việc nghĩa chùn bướcchắn ở trước mặt tôi nhưng tôi vẫn muốn lựachọn như vậy, tôi nhất định phải để đối mặt với , tôi nhất định phải làm cho và Vũ Văn Bác làm bằng hữu, mặc kệ có phải các người lòng hay , bởi vì tôi tin tưởngthời gian cho biết, Vũ Văn Bác có sai, Vũ Văn Bác làm chuyện mà khôngphải chỉ có nguy hại đến xã hội như biếtthôi.”

      nghĩ Vũ Văn Bác vậy là bức bách ấy thành bằng hữu sao? nghĩ căn bản đồng ý đúng ? Rất tốt,tôi cũng cảm thấy phải cứ như vậyđồng ý, cho nên tôi còn có việc muốn cho biết.”

      Cố Nhã Thuần vẫn chịu đựng chuyện,sợ mình vừa mở miệng cho Y Hi Nhi cơhội, mềm lòng nhưng nghe được điều này cũng khỏi dùng mắt dò xét, đến tột cùng là chuyện gì.

      “Quân ưng chính là Đoan Mộc Thác.” Y Hi Nhi tuyên bố đáp án, ra khi biết chuyện này chuyện cũng sửng sốt chút, thậtkhông nghĩ đến bên trong hội Liệt Diễm cư nhiên lại có nhiều nhân tài dật đến vậy; nhântài tiềm tàng; rồng núp hổ nằm; rồng cuốn hổphục, bọn họ đều là các quan chức cao có vị thếquan trọng.

      Đáp án này so với tất cả lời của Y HiNhi càng chấn động hơn, hiểu vì sao mọi chuyện lại có kết cục này.

      Tây Môn Dật để thể giải thíchnổi vì sao rồi, bây giờ còn có Đoan MộcThác.

      Đến tột cùng Vũ Văn Bác có bao nhiêu sức quyến rũ, tại sao những người này đều vì mà bất chấp tất cả, ngay cả Y Hi Nhi đơn thuần tay bồi dưỡng đứng lên cuối cùng cũnglựa chọn Vũ Văn Bác?

      Cố Nhã Thuần thể tin tưởng thực này, người là Thượng tá Trung Quốc, người là cảnh sát quốc tế cao cấp, hai người như vậylại có thể là người của hội Liệt Diễm.

      Cái này đến tột cùng là thế nào?

      “Tôi hiểu lòng của bây giờ, lúc tôi biết rõthân phận của Tây Môn Dật tôi cũng như nhưng căn bản là tin, thậm chí cũng mâu thuẫn qua, hoài nghi tới. Nhưng sau đó tôi lại phát , ra là thiện ác ra chỉ ở tâm người mà thôi.” Y Hi Nhi nhớ tới lúc Tây MônDật giảng giải lựa chọn của mình đột nhiên cảmthấy Tây Môn Dật vĩ đại.

      ra ngoài.” Cố Nhã Thuần chợt ngồi xổmxuống, ôm chặt hai vai của mình, giống như mệtsắp chết, thế giới của xem bị phá vỡ triệt để, thế giới ngụy thành trang chính nghĩa lập tức sụp đổ rồi, điều này làm cho biết phải làm sao.

      Y Hi Nhi biết, Cố Nhã Thuần cần an tĩnhmột lát, như vậy cho ấy khônggian để suy nghĩ nghĩ . Loại chuyện như vậychỉ cần có thể tự mình nghĩ thông, tựa như lúc đó cũng có dạng đầu óc hỗn loạn.

      Lặng lẽ ra ngoài, để lại mình Cố NhãThuần.

      Nhưng lúc Y Hi Nhi ngồi trong nhà ăn ăn cơm, hối hận đến đen cả ruột.

      Tại sao vừa rồi muốn nêu ví dụ Cố Nhã Thuần đối với mình tốt đây? Nêu ví dụ liền ra ví dụ là sao, tại sao muốn lời tốtđây? tại tốt rồi, có người giết tớicửa.

      Nếu như thế giới có thuốc hối hận, Y Hi Nhi nhất định đầu tiên xông lên mua để uống, dùsao cảm giác cái miệng quạ đen trúng rấtkém.

      “Hi Nhi tiểu thư nhanh lên chút mauchạy , nơi này giao cho tôi là tốt rồi.” Cái đómặt vẻ gì giống quản gia xuất , nắm trong tay hai cây gậy gỗ. Y Hi Nhi nhìn kỹ thìra là chày cán bột, Y Hi Nhi thiếu chút nữa cười lớn nhưng mà cảm tính của trong phòng họp lúc cùng Cố Nhã Thuần đối thoại tuyệt vật, cảnh giới đó quá cao mà, chợt thích hợplập tức làm loại chuyện thấp kém này.

      Mặc dù hình tượng quản gia hơi có chútkhôi hài , tuy nhiên nó biểu ra loạikhí thế “ kẻ làm quan cả họ được nhờ”,khiến Cố Nhã Thuần chợt kính nể .

      Chỉ là cũng thể cứ như vậy , biệt thự của Cố Nhã Thuần phải làm thế nào? khu biệt thự cao cấp vậy, bị nhuộm dơbẩn rất đáng tiếc. Cố Nhã Thuần rất thíchsạch .

      Thuận thế cầm cái ghế lên ném về phía đámngười, lần này Y Hi Nhi dò xét cẩn thận nhữngngười này .

      Đến tột cùng là người nào lại muốn tới nơi nàygây chuyện? Chẳng lẽ bọn họ biết danh xưng của Cố Nhã Thuần sao?

      Nhìn bản lĩnh, giống như là sát thủ đượchuấn luyện chuyên nghiệp, nhiều lắm cũng chỉcó kinh nghiệm đánh nhau tay chân phong phúmà thôi, bất quá số người đếm được hơi đôngđảo, tới hai mươi mấy người.

      Những người này phải là những kẻ ác cótội ác lớn gì, mà cũng trong vòng pháp luật căn bản thể dùng súng, cho nên, Y Hi Nhi thể làm gì khác hơn là động tay độngchân.

      “Má ơi, khoảng thời gian có độngthủ, cũng quen rồi, gân cốt cứng ngắc hơn rất nhiều.” Y Hi Nhi đá bay, đá ngả lăn người, khom người thở dốc hơi, thời giantrước là xã hội đen đều cầm súng làm việc , hiếm khi dùng những thứ này để đánh nhau.

      Ngay vào lúc này, hai tên ném cái ghế về phía Y Hi Nhi.

      Y Hi Nhi trong lòng kinh sợ, quản gia cầmchày cán bột đánh cái ghế ra, thuận thế ném ra cây chày cán bột cho Y Hi Nhi dùng làm vũ khí.

      “Cám ơn a.” Y Hi Nhi cám ơn đồng thời, tiếp nhận chày cán bột, lập tức xông vào đánh vào đầu, người nọ trực tiếp bị đánh ngất xỉu đãxong.

      Đá bay, dồn sức đánh, ném qua vai, Y Hi Nhi đánh cho đến đáng sợ.

      Nhưng chân chính bị đánh bất tỉnh chỉ có chừng mười mấy người, những người còn lại bịđánh bất tỉnh, ngã xuống nhưng biết từ lúc nào lại xác chết vùng dậy rồi.

      “Má ơi, tiểu thuyết đều là gạt người, người bịđánh cái liền đau đến bò dậy nổi quá ít, bọn này lưu manh da dày thịt béo, đau nhiêu đó thấm gì hết.” Y Hi Nhi tức miệng mắng to.

      Chương 82.4

      đánh được nửa giờ rồi, sức lực cạn kiệtkhông còn tốt nữa nhưng kẻ địch khi ngã xuốnglại có thể đứng, lại dám hạ thủ , suýt nữa giết chết người làm mọi chuyệnhỏng bét.

      “Hi Nhi tiểu thư cẩn thận.” Mặt quản gia lạnhlên chợt hô to tiếng.

      ra là, thời điểm Y Hi Nhi tức miệng mắng to, tên vốn ngã xuống đất chợt tỉnh lại, tay trực tiếp kéo mắt cá chân của Y HiNhi, muốn làm Y Hi Nhi trật chân té.

      Y Hi Nhi phản ứng kịp, hung hăng đạp tay của người kia ở chỗ các khớp xương, đau đếnkhông ngừng nhếch miệng, tuy nhiên ta vẫnkhông chịu buông tay, liều mạng nắm mà kéo.

      Y Hi Nhi còn muốn dẫm tiếp cước có hai tên xông lên tới trước, tên tấn côngđầu, tên tấn công eo. Y Hi Nhi cách nào nhúc nhích, chỉ có thể lựa chọn tổn thương nhất, đầu quay , tránh được tấn công ở đầu đồng thời dùng sức của vai có điều đồng thời phần eo cũng bị đánh quyền rất mạnh, đau đến mức chỉ có thể chửi rủa. Ngay vàolúc này, người nằm sàn nhà chợt dùng lực,Y Hi Nhi rốt cuộc vẫn phải ngã xuống.

      Ngoan cường chống cự căn bản bù đượcnhiều người như vậy thay nhau ra trận, mẹ kiếp!Thương lâm đạn vũ(*) làm khó mình cư nhiên lại thua bởi bọn tiểu lưu manh này, sựlà khó giữ được minh.

      “A nha mẹ của ta, Cố đại nhân nhanh lên mộtchút cứu tôi!” Mắt Y Hi Nhi thấy người đàn ông vạm vỡ hung ác cầm thanh gậy gỗ hung hăng muốn đập xuống đầu , nhắm mắt lại hô to ra ngoài.

      (*) Thương lâm đạn vũ: rừng bom mưa đạn

      giây đồng hồ, hai giây, ba giây đồng hồ. . . . . . Mười giây đồng hồ qua, Y Hi Nhi vẫnkhông có cảm giác đau đớn, quả nhiên, Cố NhãThuần ra, xem ra đúng, Cố Nhã Thuần cho dù là ở tình huống chính phản bội ấy ấy vẫn lựa chọn làm việc nghĩa chùn bước đứng ở bên cạnh . Nghĩ đến chỗ này, Y Hi Nhi cười, nhớ tới Cố Nhã Thuần còn ở đây, vội vàng thu lại.

      Quả nhiên, Cố Nhã Thuần vĩnh viễn đều là ở thời khắc quan trọng nhất mới chịu xuất .

      “Cố gắng lên! Đánh mặt , đúng, tốt, trở lại quyền, phía sau phía sau. . . . . . là giỏi! Cố Nhã Thuần uy vũ, Cố Nhã Thuần oai phong!” Y Hi Nhi lui lui lui, lùi đến đường ngăn dọc theo phòng khách, tránh được chiến trường,ở bên phất cờ hò reo trợ uy.

      “Oa a, Cố Nhã Thuần GOGOGO! Oai phonglên, tức giận , phát tiết , đem đồ đáng chết bọn này quét ra .” Y Hi Nhi nhìn Cố NhãThuần tam hạ lưỡng hạ liền giải quyết kẻ địch,đột nhiên cảm thấy mình vừa rồi là rất yếu, đúng, là đột ngột yếu.

      Ngang hông bị quyền, mới vừa ngã xuốngthời điểm cái ót dập đầu xuống đất, đau chết ,cũng biết có thể bị sứt mẻ ngu đần hay . Lần trước rơi xuống nước còn có thể đổ nước vào não biết này lần có xảy ra vấn đề gì hay , hay là chụp X quang.

      Quyết định tốt chuyện sau này, Y Hi Nhi nhìnlại chiến trường chút, Cố Nhã Thuần đanguy vũ đứng ở giữa trận, mắt lạnh vẫn nhìn chung quanh.

      Phần lớn người ngã xuống, đau đến gọi trời, còn có ba tên đứng cũng dám tiến lên nữa rồi, chỉ nuốt nước miếng nhìn Cố Nhã Thuần, sợ rằng cũng cùng đồng bọn của mình kết quảgiống nhau, này cũng phải là người giống trước xuống tay lưu tình.

      ra , bọn họ căn bản biết gì, phải Y Hi Nhi xuống tay lưu tình mà là Cố Nhã Thuần xuống tay quá nặng.

      “Trở về cho người kia, rất nhanh bình tĩnh cuộc sống có, ta cho mộtmảnh An Dật là nhìn khi là của ta thúc phụ mặt mũi, nếu cần, vậy ta đây điệt nữ cũng chỉ phải thành toàn cho , cút cho ta.” Cố Nhã Thuần hung tợn vừa , nhữngngười khác liền lăn vòng chuồn mất rồi, bọnhọ là đả thủ cũng phải là sát thủ, mệnh hay là muốn .

      Chờ sau khi những người đó , Y Hi Nhi vộivàng cũng kêu trời kêu đất lên.

      “Ai da, đau quá, tôi xuất huyết bêntrong chứ? Còn có mới vừa bị dập đầu, đầu óctôi trước kia bị vào nước phải phẫu thuật rất lớn, biết có khiến cho xuất hậu di chứng, xong rồi xong rồi, tôi cảm thấy đầu mình rất choáng váng, cứu mạng a. . . . . .”

      Y Hi Nhi ra đầu căn bản có như vậy đau cũng ngất, tuy nhiên nó xongrất khoa trương, ngược lại ngang hông cái kia quyền mới vừa ai phải bền chắc, là đau đến sắc mặt cũng tái nhợt, xem ra ngược lại sát có chuyện lạ.

      Cố Nhã Thuần dám lấy thân thể Y Hi Nhi ra giỡn, trừng mắt liếc, mắng câu “ Đồ có ích lợi gì ” nhanh lái xe.

      Mặt quản gia lạnh băng tiến đến đỡ đất Y Hi Nhi dậy, sau đó tới theo sau lưng Cố NhãThuần.

      “Chao ôi chao ôi chú quản gia, mới vừa Cố đại nhân còn mắng tôi!" Y Hi Nhi vui vẻ , mới vừa qua phen kịch chiến thành lập được giữa bọn họ cách mạng hữu nghị rồi.

      Quản gia mặt lạnh “A” tiếng biết nên gì, nữ chủ nhân của ông và cái mặttròn tròn hồng giống giống trẻ con này có quan hệ rất đặc biệt, lựa chọn bị mắng còn cảm thấyrất vui vẻ. là lớn tuổi rồi khó có thể tiêu hóa được, hay là ông cùng cái thế giới nàytách rời ra rồi, hiểu tư tưởng tại của người tuổi trẻ.

      Cố Nhã Thuần vừa lái xe, vừa gọi cuộc điệnthoại.

      “Lý Nghị, cho ông nhiệm vụ, phá hủycuộc sống của Cố Sâu, tôi muốn thân bạidanh liệt, ngày yên tĩnh.”

      xong, khởi động xe, tới bệnh viện TrườngCanh.

      Y Hi Nhi biết, Cố Sâu đó chính là chú theo lời Cố Nhã Thuần rồi, xem ra, Cố Nhã Thuần cuốicùng vẫn là quấn vào ông chú gì đó. thểnói sao mà ấy tuyệt tình, chỉ là người kia thậtsự là biết điều, lại còn dám đến khiêu khích, bây giờ đem Cố Nhã Thuần làm cho phát bực rồi, để ý đến tình thânnữa rồi.

      Đáng đời! Y Hi Nhi tuyệt đồng tình vớiCố Sâu đó, tự gây nghiệt thể sống.

      Chờ Y Hi Nhi đến bệnh viện, đống lớn kiểmtra chờ , Y Hi Nhi nhớ mình làmmấy loại kiểm tra, dù sao cũng có y tá phụ tráchđẩy vào trong phòng phong phú dụng cụ, cănbản để bộ.

      hành lang dài của bệnh viện.

      Cố Nhã Thuần ngồi ghế dài, ngồi bên cạnh có bệnh nhân trị liệu bằng hóa chất.

      ---------- BỔ SUNG THÊM ----------

      Chương 82.4

      đánh được nửa giờ rồi, sức lực cạn kiệtkhông còn tốt nữa nhưng kẻ địch khi ngã xuốnglại có thể đứng, lại dám hạ thủ , suýt nữa giết chết người làm mọi chuyệnhỏng bét.

      “Hi Nhi tiểu thư cẩn thận.” Mặt quản gia lạnhlên chợt hô to tiếng.

      ra là, thời điểm Y Hi Nhi tức miệng mắng to, tên vốn ngã xuống đất chợt tỉnhlại, tay trực tiếp kéo mắt cá chân của Y Hi Nhi, muốn làm Y Hi Nhi trật chân té.

      Y Hi Nhi phản ứng kịp, hung hăng đạp tay của người kia ở chỗ các khớp xương, đau đếnkhông ngừng nhếch miệng, tuy nhiên ta vẫnkhông chịu buông tay, liều mạng nắm mà kéo.

      Y Hi Nhi còn muốn dẫm tiếp cước có hai tên xông lên tới trước, tên tấn côngđầu, tên tấn công eo. Y Hi Nhi cách nào nhúc nhích, chỉ có thể lựa chọn tổn thương nhất, đầu quay , tránh được tấn công ở đầu đồng thời dùng sức của vai có điều đồng thời phần eo cũng bị đánh quyền rất mạnh, đau đến mức chỉ có thể chửi rủa. Ngay vàolúc này, người nằm sàn nhà chợt dùng lực,Y Hi Nhi rốt cuộc vẫn phải ngã xuống.

      Ngoan cường chống cự căn bản bù đượcnhiều người như vậy thay nhau ra trận, mẹ kiếp!Thương lâm đạn vũ(*) làm khó mình cư nhiên lại thua bởi bọn tiểu lưu manh này, sựlà khó giữ được minh.

      “A nha mẹ của ta, Cố đại nhân nhanh lên mộtchút cứu tôi!” Mắt Y Hi Nhi thấy người đàn ông vạm vỡ hung ác cầm thanh gậy gỗ hung hăng muốn đập xuống đầu , nhắm mắt lại hô to ra ngoài.

      (*) Thương lâm đạn vũ: rừng bom mưa đạn

      giây đồng hồ, hai giây, ba giây đồng hồ. . . . . . Mười giây đồng hồ qua, Y Hi Nhi vẫnkhông có cảm giác đau đớn, quả nhiên, Cố NhãThuần ra, xem ra đúng, Cố Nhã Thuần cho dù là ở tình huống chính phản bội ấy ấy vẫn lựa chọn làm việc nghĩa chùn bước đứng ở bên cạnh . Nghĩ đến chỗ này, Y Hi Nhi cười, nhớ tới Cố Nhã Thuần còn ở đây, vội vàng thu lại.

      Quả nhiên, Cố Nhã Thuần vĩnh viễn đều là ở thời khắc quan trọng nhất mới chịu xuất .

      “Cố gắng lên! Đánh mặt , đúng, tốt, trở lại quyền, phía sau phía sau. . . . . . là giỏi! Cố Nhã Thuần uy vũ, Cố Nhã Thuần oai phong!” Y Hi Nhi lui lui lui, lùi đến đường ngăn dọc theo phòng khách, tránh được chiến trường,ở bên phất cờ hò reo trợ uy.

      “Oa a, Cố Nhã Thuần GOGOGO! Oai phonglên, tức giận , phát tiết , đem đồ đáng chết bọn này quét ra .” Y Hi Nhi nhìn Cố NhãThuần tam hạ lưỡng hạ liền giải quyết kẻ địch,đột nhiên cảm thấy mình vừa rồi là rất yếu, đúng, là đột ngột yếu.

      Ngang hông bị quyền, mới vừa ngã xuốngthời điểm cái ót dập đầu xuống đất, đau chết ,cũng biết có thể bị sứt mẻ ngu đần hay . Lần trước rơi xuống nước còn có thể đổ nước vào não biết này lần có xảy ra vấn đề gì hay , hay là chụp X quang.

      Quyết định tốt chuyện sau này, Y Hi Nhi nhìnlại chiến trường chút, Cố Nhã Thuần đanguy vũ đứng ở giữa trận, mắt lạnh vẫn nhìn chung quanh.

      Phần lớn người ngã xuống, đau đến gọi trời, còn có ba tên đứng cũng dám tiến lên nữa rồi, chỉ nuốt nước miếng nhìn Cố Nhã Thuần, sợ rằng cũng cùng đồng bọn của mình kết quảgiống nhau, này cũng phải là người giống trước xuống tay lưu tình.

      ra , bọn họ căn bản biết gì, phải Y Hi Nhi xuống tay lưu tình mà là Cố Nhã Thuần xuống tay quá nặng.

      “Trở về cho người kia, rất nhanh bình tĩnh cuộc sống có, ta cho mộtmảnh An Dật là nhìn khi là của ta thúc phụ mặt mũi, nếu cần, vậy ta đây điệt nữ cũng chỉ phải thành toàn cho , cút cho ta.” Cố Nhã Thuần hung tợn vừa , nhữngngười khác liền lăn vòng chuồn mất rồi, bọnhọ là đả thủ cũng phải là sát thủ, mệnh hay là muốn .

      Chờ sau khi những người đó , Y Hi Nhi vộivàng cũng kêu trời kêu đất lên.

      “Ai da, đau quá, tôi xuất huyết bêntrong chứ? Còn có mới vừa bị dập đầu, đầu óctôi trước kia bị vào nước phải phẫu thuật rất lớn, biết có khiến cho xuất hậu di chứng, xong rồi xong rồi, tôi cảm thấy đầu mình rất choáng váng, cứu mạng a. . . . . .”

      Y Hi Nhi ra đầu căn bản có như vậy đau cũng ngất, tuy nhiên nó xongrất khoa trương, ngược lại ngang hông cái kia quyền mới vừa ai phải bền chắc, là đau đến sắc mặt cũng tái nhợt, xem ra ngược lại sát có chuyện lạ.

      Cố Nhã Thuần dám lấy thân thể Y Hi Nhi ra giỡn, trừng mắt liếc, mắng câu “ Đồ có ích lợi gì ” nhanh lái xe.

      Mặt quản gia lạnh băng tiến đến đỡ đất Y Hi Nhi dậy, sau đó tới theo sau lưng Cố NhãThuần.

      “Chao ôi chao ôi chú quản gia, mới vừa Cố đại nhân còn mắng tôi!" Y Hi Nhi vui vẻ , mới vừa qua phen kịch chiến thành lập được giữa bọn họ cách mạng hữu nghị rồi.

      Quản gia mặt lạnh “A” tiếng biết nên gì, nữ chủ nhân của ông và cái mặttròn tròn hồng giống giống trẻ con này có quan hệ rất đặc biệt, lựa chọn bị mắng còn cảm thấyrất vui vẻ. là lớn tuổi rồi khó có thể tiêu hóa được, hay là ông cùng cái thế giới nàytách rời ra rồi, hiểu tư tưởng tại của người tuổi trẻ.

      Cố Nhã Thuần vừa lái xe, vừa gọi cuộc điệnthoại.

      “Lý Nghị, cho ông nhiệm vụ, phá hủycuộc sống của Cố Sâu, tôi muốn thân bạidanh liệt, ngày yên tĩnh.”

      xong, khởi động xe, tới bệnh viện TrườngCanh.

      Y Hi Nhi biết, Cố Sâu đó chính là chú theo lời Cố Nhã Thuần rồi, xem ra, Cố Nhã Thuần cuốicùng vẫn là quấn vào ông chú gì đó. thểnói sao mà ấy tuyệt tình, chỉ là người kia thậtsự là biết điều, lại còn dám đến khiêu khích, bây giờ đem Cố Nhã Thuần làm cho phát bực rồi, để ý đến tình thânnữa rồi.

      Đáng đời! Y Hi Nhi tuyệt đồng tình vớiCố Sâu đó, tự gây nghiệt thể sống.

      Chờ Y Hi Nhi đến bệnh viện, đống lớn kiểmtra chờ , Y Hi Nhi nhớ mình làmmấy loại kiểm tra, dù sao cũng có y tá phụ tráchđẩy vào trong phòng phong phú dụng cụ, cănbản để bộ.

      hành lang dài của bệnh viện.

      Cố Nhã Thuần ngồi ghế dài, ngồi bên cạnh có bệnh nhân trị liệu bằng hóa chất.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 82.5

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, quản gia im lặng cũng biết nên gì. Ông khôngphải người thích chuyện, bình thườngnếu cần rất ít, gặp phải tình huống như thế này, ông cảm giác mình vẫn cần phải chút gì mới được.

      *** ra phần ông quản gia nguyên gốc là 冷面管家, qua bản convert và cả QT đều dịch là “mặt lạnh quản gia”. Mình nghi ngờ có thể làLãnh quản gia nhưng thấy khả thi lắmnên đành lượt bỏ, mong mọi người thông cảm.

      “Tiểu thư, tôi cảm thấy Hi Nhi tiểu thư đối với tốt, xem ánh mắt của khônggiống nhau. Tôi nhìn lớn lên từ , nhìn lớn lên tôi phát tiểu thư chỉ có ở trước mặt Hi Nhi tiểu thư mới có biểu tinh thần phấn khởi, giống như khi còn bé vậy, đáng .”

      Quản gia điềm tĩnh xong, Cố Nhã Thuần rơi vào trầm tư, mà quản gia cũng lặng lẽ lùi đếnsau lưng bảo vệ nữ chủ nhân của ông.

      Người bên cạnh Cố Nhã Thuần tới tới lui lui, sau khi bệnh nhân trị bệnh bằng hoá chất rời , là người đàn ông rất lo lắng, chờ đợi vợ củaanh ta làm xong thủ tục khám thai rồi cùng nhauvề nhà, Cố Nhã Thuần thấy được mặt anhta chút hương vị cảu tình . Có lẽ, quá côđơn lạnh lẽo cho nên mới đối với Y Hi Nhi bảovệ càng ngày càng nghiêm khắc, chophép ấy đặt ra đường cho mình. Xem ra, cũng cần phải có người bầu bạn, chỉ làmột mình Y Hi Nhi, cần nhiều bằng hữu hơn.

      Người đàn ông mang theo người vợ dấu rời khỏi rất nhanh lại có đám liệt học sinhtrung học ồn ào tiến vào. Đứa đánh nhau gảy xương vào chụp phim, cho dù vết thương đau đớn nhưng bọn họ vẫn rất vui vẻ, mặtcủa mỗi người cũng tràn đầy tinh thần phấn chấn, nhìn bọn họ tuổi thanh xuân baygiương, Cố Nhã Thuần trong lòng hình như có ít giãn ra.

      Tuổi thanh thiếu niên của đều là vượt qua trong cảm xúc ở các loại huấn luyện cùng báothù, biết thanh xuân của mình đến tộtcùng còn có chút gì , hình như lãngphí và bỏ lỡ thanh xuân của mình, chẳng lẽ còn phải tiếp tục bỏ qua sao? Có lẽ bỏ qua rấtnhiều chuyện cùng bằng hữu, thậm chí là tìnhyêu?

      Đám thanh thiếu niên sau khi ngườibệnh già nua mắc chứng si ngốc ngồi ở bên cạnh Cố Nhã Thuần, ông là cụ già hơn 80 tuổi, lời nào, nhìn người khác,chỉ lặng lẽ đắm chìm trong trong thế giới củabản thân, mình ngồi xuống nhắm mắt cả giờ, ngay cả mắt cũng nhúc nhích.

      Cố Nhã Thuần nhìn cụ già, nghĩ đến 29 năm mình trãi qua.

      y tá cuối cùng cũng mang Y Hi Nhi ra ngoài,Y Hi Nhi khuôn mặt tràn đầy tươi cười, cám ơn với y tá.

      Trời chiều chói lọi trong khắc kia chiếu mặt Y Hi Nhi, mặc dù là trời chiều, lại như ban ngày tinh thần sinh động phấn chấn.

      Cố Nhã Thuần quyết định cái, sau đó về hướng Y Hi Nhi.

      Đợi đến thời điểm các ra khỏi bệnh việnTrường Canh, đợi họ chính là Vũ Văn Bác.

      Ánh mắt Vũ Văn Bác vẫn rời người Y Hi Nhi, nhưng lời lại hướng về phía Cố Nhã Thuần , “Tôi nghĩ chúng ta cần hảo hảo nóichuyện chút.”

      “Tốt, tôi cũng có ý đó.” Cố Nhã Thuần cười , bởi vì trong lòng còn sợ hãirồi nên tâm tình như vân đạm phong khinh.

      (*) Vân đạm phong khinh: chỉ thờ ơ, hờ hửngnhư mây trôi, nhàng như gió thổi.

      “Thác, Hi Nhi liền giao cho cậu rồi.” Vũ Văn Bác xong, vào xe Cố Nhã Thuần.

      Nhìn xe Cố Nhã Thuần rời , khóe mắt Y HiNhi có chút ươn ướt.

      Quản gia đứng ở bên, cũng lặng lẽ lau lệ,xem ra, nữ chủ nhân của ông rốt cuộc cũng nghĩthông suốt, hề khép kín nội tâm của mìnhnữa rồi.

      “Hi Nhi, em làm sao vậy? có việc gìchứ?” Đoan Mộc Thác hỏi, ánh mắt cũng vẫnkhông rời khỏi người của Y Hi Nhi.

      “Yên tâm , thân thể của tôi rất cường tráng, ythuật của Lâm Hựu Lật rất cao minh, những đem đầu óc của tôi chữa hết mà còn làmcho tôi thêm khỏe mạnh hơn so với trước kia.”Y Hi Nhi cười , làm động tác khỏe khoắn tỏ vẻ mình rất cường tráng.

      Đáng tiếc, bụng đau đớn làm khom người lại, lộ ra vẻ mặt khổ sở.

      “Ha ha. . . . . . Đây chính là thân thể cường trángsao, đừng phô trương quá, nhanh về, tôi giúp em thay thuốc.” Đoan Mộc Thác có chút yêuthương sờ sờ đầu Y Hi Nhi, như ca ca.

      “Được rồi, tôi xác thực có chút yếu, cảm giác thế nào bị thương lại luôn là tôi đây? Tiểu thácanh tôi sao phải Lâm Đại Ngọc(*)chuyển thế đây? Tôi là muốn suy tính trước mộtchút lo liệu mai táng.” Y Hi Nhi buồn bã nhìnĐoan Mộc Thác.

      (*) Lâm Đại Ngọc là nhân vật trong Hồng Lâu Mộng.

      “Đừng, em trước kia phải tự cho mình là Mẫu dạ xoa(*) ư, lập tức vượt qua có bệnh người, cự ly có chút xa a.” Đoan Mộc Thác đỡY Hi Nhi lên xe, cười .

      (*) Mẫu dạ xoa: nhân vật trong Thủy Hử, bà là trong 72 Địa Sát Tinh của 108 hùngLương Sơn Bạc ( đọc lí lịch bà này có phần hơirùn rợn)

      còn dám giễu cợt tôi, có biết thông cảm vậy?” Y Hi Nhi cười mắng.

      Quản gia theo Y Hi Nhi mà rời khỏi.

      Trở lại khu biệt thự của Cố Nhã Thuần, Y Hi Nhi nằm ghế sa lon để Đoan Mộc Thác giúpcô bôi thuốc, mà còn nhàn nhã ăn đồ ăn vặt.Lúc bác sĩ soi dạ dày cho gây tê toàn bộ mà chỉ gây tê bộ phận , uống bình thuốc tê vào, trong cổ họng có nửa chút mùi vị, tại phải chịu chút khẩuvị nặng gì đó kích thích vị giác cái mớiđược.

      Quản gia sắp xếp bữa ăn tối, Đoan Mộc Thác nhìn ông NBA (lạy phật con hiểu mà nghe đây là từ viết tắt của giải bóng rỗ rấtnổi tiếng), còn lại Y Hi Nhi lôi ra tạp chí tám trăm năm trước của Cố Nhã Thuần để xem.

      khí hoà thuận vui vẻ.

      Tám giờ đêm.

      Đồ ăn vặt Y Hi Nhi trong bụng tiêu hóakhông còn nhiều rồi, bắt đầu hát lên khúc vườnkhông nhà trống.

      “Chúng ta được ăn trước sau , anhnói hai người bọn họ ra ngoài đàm phán lâu như vậy, có thể chợt phát rất thích đốiphương, vì vậy tìm chỗ uống vài chén rồi ?” Y Hi Nhi đắn đo, đàm phán này cần tớibốn giờ lâu như vậy sao?

      “Tôi có ý kiến.” Đoan Mộc Thác ngẩngđầu .

      “Nếu chờ chút , chốc nữa bọn họ về nhà lại cho họ ăn canh thừa cơm cặn cũngkhông tiện, nhất là Vũ Văn Bác kim chi ngọcdiệp (cành vàng lá ngọc), cho ấy uống ly cà phê tốc hành cũng chau mày, canh thừa cơmcặn chắc chắn chịu nổi.” Y Hi Nhi suynghĩ chút, cảm thấy nên nhịn thêm chút nữa.



      Tí tách, tí tách, tí tách.

      Kim chỉ giờ chỉ đúng chín giờ tối.

      Y Hi Nhi cũng kiềm được nữa, bò dậy,“ được, được, thể chờ đợinhư vậy, tôi lo lắng hai người đó có khi nào lờilẽ hợp nên đánh nhau, bản lĩnh hai ngườibọn họ đoán chừng ngang nhau, rất có thể trực tiếp mà tương tàn. Tôi phải nhặt xác bọn họ.” như vậy, ra Y Hi Nhi cũng biết nhiều nhất chỉ là đánh bất tỉnh đối phương mà thôi.

      Có điều lời hai người này quá cường hãn người khác nghe muốn bất tỉnh, trình độ gây thương tổn rất lớn, cho dù chết chắc cũng phải cho bọn họ đến bệnh viện trị liệu đó!

      đâu, lão đại phải người dễ kíchđộng.” Đoan Mộc Thác rất khẳng định .

      “Nhưng Cố Nhã Thuần rất kích động, kíchđộng của ấy đến cấp độ nhân loại căm tức (nguyên gốc là nhân thần cộng phẫn), Vũ Văn Bác có mạnh mẽ cũng là con người, nhất định đánh nhau, được, tôi muốn ngăn cản.” Y Hi Nhi xong, càng nghĩ càngcảm thấy hai người đó nhất định là ở cái nơi nào đáy vung tay đánh nhau rồi.

      “Éc. . . . . . Đây cũng là có thể, tôi đúng làchưa từng thấy qua phụ nữ hung hãn như vậy,em ấy có thể là nam ? Em có cùng ấy tắm rửa chung chưa?” Đoan MộcThác chợt lại gần trước mặt Y Hi Nhi hỏi.

      hỏi cái này làm gì?” Y Hi Nhi theo bản năng hỏi lại.

      cảm thấy được chừng lột quầnáo Cố Nhã Thuần ra, bên trong ra là thânthể người đàn ông cũng nên, vạm vỡ như vậy quả đúng là hơi nghịchthiên.” Đoan Mộc Thác cười lớn , cảm giácđiều phỏng đoán này của mình có nhiều khảnăng.

      Lòng của Y Hi Nhi vốn là lo âu vừa nghe Mộc Thác thế, chợt bình tĩnh xuống, ngồi trênghế cùng Đoan Mộc Thác cùng suy tư xem có khả năng Cố Nhã Thuần là đàn ông .

      Còn chưa vào cửa liền nghe đến đoạn nóichuyện này, Cố Nhã Thuần giận đến lông cũng mau dựng đứng, đẩy cửa ra vừa nhìn thấy haingười nào lại có thể có khả năng suy nghĩ ra chuyện lạ này, Cố Nhã Thuần trực tiếp nổi trận lôi đình.

      Cởi giầy chân ra, chiếc mỗi người bay .

      Đoan Mộc Thác đột nhiên cảm thấy trước mắtcó cổ khí đánh tới, lập tức nằm xuống, đemY Hi Nhi bảo vệ vào trong ngực, tránh khỏi ám khí của Cố Nhã Thuần.

      Y Hi Nhi vừa mới hoàn hồn, quay đầu liền chạm ngay đôi môi của Đoan Mộc Thác .

      Thời gian như chợt dùng lại, Đoan Mộc Thácsửng sốt, giây kế tiếp còn chưa kịp có phản ứng, cơ thể bay rồi.

      Vũ Văn Bác giận dữ ngút trời, cước đá văngĐoan Mộc Thác, đỡ Y Hi Nhi dậy xong, nhanhchóng lau hơi thở thuộc về Đoan Mộc Thác trênmôi của Y Hi Nhi, sau đó mặt đen thui u nhìn Đoan Mộc Thác.

      “À? Lão đại, cái này đơn thuần là ngoài ý muốn,tôi đây. . . . . .” Đoan Mộc Thác kêu thảm, hômnay đúng là xui xẻo, ngồi lại trúng đạn.

      Bất đắc dĩ phải ra quyền, Đoan Mộc Thác cũng muốn ngày hôm sau mọc ra mấy vếtsưng. Mặc dù bây giờ có ai , ai biết chân mệnh thiên nữ của có thể tùy thờixuất hay ? Nhưng phải giữ vững trạng thái tốt nhất, thể để cho chân mệnh thiên nữ của thấy con heo.

      Vì vậy, Vũ Văn Bác cùng Đoan Mộc Thác đánh nhau rồi.

      Cố Nhã Thuần từ từ đến gần Y Hi Nhi, “Rất tốt, ta là đàn ông.”

      Nhìn Cố Nhã Thuần chuyện dương quáikhí, Y Hi Nhi sợ đến được, xấungười nhà lại bị nghe được, nguy hiểm.

      Nhất là người Cố Nhã Thuần biết vì sao có cổ hơi thở quyết đấu qua, u ẩm ướt.

      Mặc dù người Vũ Văn Bác và Cố NhãThuần có bất kỳ dấu vết đánh nhau, nhưng khứu giác bén nhạy của Y Hi Nhi vừanghe cũng biết hai người này quả nhiên là tìm nơi nào đó, thậm chí còn thương lượngkhông đánh ở mặt cùng tay, sau đó mớibắt đầu quyết đấu .

      “Tôi sai rồi, tha mạng!” Y Hi Nhi cầu xin tha thứ, sau đó chợt ra tay, tay trực tiếp chộptới ngực Cố Nhã Thuần.

      Ha ha a ha ha. . . . . . chính là muốn nhìn mộtchút, bộ ngực Cố Nhã Thuần đến cùng là thậthay , có thể bị chiêu liền rách haykhông? Mang theo tâm tính muốn đùa dai, giữa Y Hi Nhi và Cố Nhã Thuần cũng bắt đầu chiếnđấu.

      canh giờ qua, bốn người còn hơisức nằm sàn nhà thở.

      Sau cuộc vận động gân cốt, bốn người cũng có hơi sức gì nhưng lại cảm thấy rất sảng khoái, rất thỏa mãn.

      Cưỡng ép nàng nằm vùng làm vợ

      Chương 83:
      Lâm Hựu Lật đứng trong bồn tắm, chậm rãinhìn nước chảy qua lưng bàn chân, vẻ mặt thoáng cái lập tức hoảng hốt .

      Cứ nghĩ đến bị Tây Môn Dật nhốt rồi lại đủ sức chống lại, Lâm Hựu Lật cảm thấy rất tuyệt vọng, nhưng rất nhanh lại dấy lên ngọn lửa hi vọng.

      Lâm Hựu Lật phải dễ dàng lùi bướcnhư vậy, nếu muốn chơi, vậy dứt khoát chơitới cùng , cũng phải là ngườitham sống sợ chết.

      Nước trong bồn tắm từ từ nhiều hơn, Lâm Hựu Lật ngồi xuống, điều chỉnh độ nóng của nướcđến mức thích hợp nhất, sau đó nhìn cửa sổtrong phòng bị đóng chặt, lộ ra nụ cười quỷ mị.

      Rất tốt, Tây Môn Dật cái gì cũng coi là tốtrồi, trong phòng có bất kỳ công cụ sắcbén, có bất kỳ con đường chạy trốn, thậm chí có ai ở bên ngoài, mỗi ngày chỉ có Tây Môn Dật đến buổi tối mang bữa ăn tối đến.

      Bởi vì ngày chỉ ăn bữa, cho nên cảngười vô lực.

      Nhưng là, thế giới này vũ khí hữu lực nhất nhất định phải là thứ bén nhọn gì đó, huống chi chỉ là muốn chết mà thôi, có khó khăn như vậy .

      bắt bẻ chết kiểu này.

      Nước từ từ dâng qua bả vai Lâm Hựu Lật, bồn tắm đầy, nhưng vòi nước vẫn tiếp tục chảy, Lâm Hựu Lật có ý định tắt , dù sao, côcòn phải dựa vào này hiệu ứng kích thích thịgiác chút tự phụ trong lòng của người đànông kia.

      biết qua bao lâu, Lâm Hựu Lật dựavào cảm giác, biết đến lúc rồi.

      Đúng vậy, Tây Môn Dật thậm chí cho biết thời gian, căn bản biết bên ngoàiđã qua mấy ngày, trong phòng nhìn ra bên ngoài cũng có thông gió, chỉ có thể dựa vào trực giác nhạy cảm trời sinh để phán đoán thời gian trôi qua.

      Chậm rãi cuối cơ thể thấp xuống, Lâm Hựu Lật nằm ngang xuống, khiến nước dìm hết ngũ quancủa .

      Lâm Hựu Lật rất khổ sở tuy nhiên lại cảm thấy rất vui vẻ, bởi vì tự do ở phía trước rồi.

      Hai mươi phút sau, khi Tây Môn Dật mang theothân thể mệt mỏi mở cửa phòng nhốt của mến ra, tay chân cũng hoảng loạn.

      Cả căn phòng khắp nơi đều là nước, có điều thấy bóng dáng mà lòng thích.

      Tây Môn Dật kinh hoảng chạy vào trong phòngtắm, quả nhiên thấy được Lâm Hựu Lật nằm ngang dưới kia trong bồn tắm, mặt của lập tức trắng bệch, tay chân chợt lạnh lẽo.

      Xông tới ôm lấy Lâm Hựu Lật, bọc cái khăn tắm, thế giới của Tây Môn Dật bắt đầu sụpđổ rồi.

      “Người đâu, chuẩn bị xe, gọi người của tổ y liệuchờ sẵn!” Giọng Tây Môn Dật chọc thủng màng nhĩ Lâm Hựu Lật, làm đau gay gắt, cũng có ý thức tự chủ. Tây Môn Dật hốt hoảng biết làm sao nên có phát , người hônmê bất tỉnh, trọng lượng cơ thể vẫn còn nên có sức nặng.

      Bởi vì người lúc hôn mê có ý thức tự chủ, trọng lượng của họ gấp hai sức nặng sovới ở thời điểm tỉnh táo.

      Ba ngày sau.

      Sân bay Hạ Môn.

      tóc dài đeo kính mát lôi va li hành lý,cầm trong tay quyển tạp chí Ruili [Thụy Lệ](*) mới nhất, lặng lẽ xuất trong góc ở sân bay.

      (*) chắc là tạp chí nổi tiếng nào đó

      Bầu trời Hạ Môn, xanh thẳm mà cao xa.

      Độ ẩm đặc hữu của cảng biển khiến Lâm Hựu Lật nhíu mày, thích cảm giác ươn ướt, thích mùi vị ánh mặt trời, may là, ánhmặt trời Hạ Môn coi như là làm cho người ta vui mừng đáng giá.

      Ánh mặt trời, tại muốn tìm nhất là ánh mặt trời.

      Chuyện này do dựng lên, tự nhiên thời điểmcô cần trợ giúp, người kia cũng phải trợ giúp , nếu , làm tên ngu ngốc kia rất vui vẻ, dù sao có rất nhiều biện pháp. (ý Tây Môn Dật hỗ trợ cho kế hoạch trốn thoát ấy ạ)

      “Leng keng! Leng keng! Leng keng!” Lâm HựuLật nhấn ba lần cái chuông cửa, sau đó đứng ở bên chờ người mở cửa.

      Nhưng đợi lâu mà ai ra ngoài mở cửa.

      Lâm Hựu Lật nhíu lông mày xinh đẹp lại, móc ra trong bóp da trước mặt cái kẹp tóc, đưavào khóa cửa bên trong, rất nhanh, cửa mở ra rồi.

      Bên trong vô cùng dơ dáy bẩn thỉu, hơn nữa còncó cỗ mùi hôi thối.

      Dịch Đình hề có thói quen thuận tay đem đồ mang , biết ấy ăn hết thùng mỳ ăn liền để lại đến mấy thángrồi khiến Lâm Hựu Lật thiếu chút nữa thở nổi.

      Cũng tốt, nếu có ai ở đây vậy trước tiên yên tĩnh chút , dù sao cái chỗ này rất an toàn, khẳng định Tây Môn Dật ngờ cưnhiên ở chỗ này, hơn nữa còn ở nơi Y Hi Nhi từng ở qua, Dịch Đình cho dù nóiphải giúp tay cũng thể về Hạ Môn ngay.

      đến Dịch Đình, kia so với tưởngtượng của thông minh hơn rất nhiều, nhưng cũng đều nhờ ấy, nếu như có Dịch Đình đắc lực tương trợ, Tây Môn Dật cũng có nhiều thời giờ như vậy hành hạ , món nợ này, về sau chậm chậm coilại.

      Thân thể căng thẳng của Lâm Hựu Lật cho tới giờ khắc này mới được thả lỏng, trải qua thời gian dài chịu đựng rốt cuộc cũng có thể tháo xuống.

      Chương 83.2

      để ý trong phòng dơ dáy bẩn thỉu bốcmùi, Lâm Hựu Lật nằm ghế sa lon, ngủ mêman, ngủ cái liền ngủ ba ngày.

      lúc Tây Môn Dật điên cuồng tìm người, YHi Nhi quả lại rất hạnh phúc.

      ngờ là Cố Nhã Thuần và Vũ VănBác cùng chung sống, hơn nữa còn liên thủtrên thương trường bất luận làm gì cũng đềusinh lợi, đến nỗi giờ thời gian Cố Nhã Thuần vàVũ Văn Bác chung với nhau so với chính tông bạn còn nhiều hơn rất nhiều.

      Cố Nhã Thuần mà có tức giận tiêu chẳngqua là phát hết người Đoan Mộc Thác mà thôi. Nếu phải Đoan Mộc Thác đến, chứcvụ của cũng bị đình chỉ nhưng bây giờ cái tên Đoan Mộc Thác này sau khi lấy được chức vị mà cố gắng có được lại cư nhiênkhông cần.

      Đây đối với Cố Nhã Thuần mà quả làmột loại sỉ nhục quá lớn.

      Vì vậy, Cố Nhã Thuần cứ ba ngày hai bữa liền cùng Đoan Mộc Thác đấu đá, người chủ trì là Y Hi Nhi. Theo đạo lý mà , Y Hi Nhi phải vô cùng vui lòng muốn làm chuyện này nhưng trênthực tế Y Hi Nhi đảm đương có chút bất đắc dĩcùng với nhàm chán.

      Mặc dù cả hai đều là những người rất uy vũnhưng khi nhìn đến đấu đá giữa bọn họ, Y HiNhi liền nhịn được hoài nghi trí thông minh hai người đó có phải có vấn đề hay .

      hai ba bắt đầu!” Y Hi Nhi còn hơisức kêu, phất cái cờ trong tay xuống.

      “Xì xà xì xụp. . . . . .”

      “Xì xà xì xụp. . . . . .”

      Nghe thanh như thế ngàn vạn lần khôngđược cho là tiếng súng, càng thêm đừng tưởng rằng là tiếng bắn tên, cái thanh làm người ta điếc tai phát ra này là tiếng ăn mì.

      Nghe chút, ăn mì tranh tài, xem ai ăn hếttrước bát mì, đời này còn có kiểu so tài làm người ta cả người nổi da gà như vậy sao? Nhất là hai nhân vật tranh tài cũng rất là oai phong, Y Hi Nhi cảm thấy mình mới bắt đầuđã xuất triệu chứng cơ tim mệt mỏi.

      được, muốn tìm Lâm Hựu Lật, phải trị bệnh, trị chết, đúng, là người bình thường rất tốt chữa bệnh gì, muốntrị cũng là trị đồ quỷ hai người ngây thơ này thôi.

      Xem ra, ở trước hai con người bìnhthường này, người bình thường đất dung thân.

      “Đông!” Đoan Mộc Thác để bát xuống trước tiên.

      “Tôi ăn xong rồi.” Cố Nhã Thuần trong miệng còn chứa sợi mì, hô to tiếng, sau đó mới khí phách buông bát xuống .

      “Tôi thắng.”

      “Tôi thắng.”

      Hai người nhìn lẫn nhau chút, sau đó đồngthanh .

      Khóe miệng Y Hi Nhi co giật, nhìn biểu hiệntương đối non nớt của hai người trước mặt mình, im lặng hỏi ông trời, quyết định chưa muốn xen vào, loại kỹ thuật đơn giản này thích hợp để làm.

      “Là tôi ra trước.” Thanh Cố Nhã Thuần khí phách để lộ ra cỗ vô lại.

      “Tôi để bát xuống trước.” Thanh Đoan MộcThác mặc dù có chút lười biếng, tuy nhiên cũng nhượng bộ chút nào.

      có phải đàn ông , lại có thể cùng phụ nữ tranh những thứ này, thua cho tôimột lần sao nào?” Cố Nhã Thuần hét lớn.

      phải Cố Nhã Thuần ngây thơ, cũng phải nghĩ như vậy muốn mình là thân phận nữ nhi, mà là bọn họ trước đóđã có ước định, người chịu thua trước là người muốn xin lỗi với đối phương, hơn nữa còn là ở trước mọi người của đội chống khủng bố quốc tế xin lỗi, mình sai lầm rồi, về sau dám chọc đối phương nữa.

      Vì vậy, hai người đều rất sĩ diện liền bắt đầutranh đấu, hơn nữa ai cũng chịu thua,nhiều lần đánh nhau bất phân thắng bại, càng đánh càng bất phân thắng bại càng khôngcam lòng, vì vậy cứ hẹn nhau lần sau tranh tài rồi từ lúc nào thành cái địa điểm cái hạng mục gì cũng biết.

      Cho đến bây giờ, bọn họ tranh tài qua vô số hạng mục, tỷ như quyền , đánh lộn, Taekwondo, bắn súng, leo núi, nhảy Bungee(*),cởi ngựa, bơi lội, nhảy cầu, nhảy dây, nhảy xa,chạy cự li dài, chạy nhanh vân vân, về sau còn hạng mục tranh tài mới chuyển thànhloại so tài ngây thơ như hôm nay

      (*) nhảy Bungee: là trong những bộ mônthể thao mạo hiểm được thích nhất thế giới.Người chơi đứng ở vị trí cao chót vót, gắn đai an toàn với sợi dây chắc chắn rồi tungngười từ độ cao nghẹt thở xuống phía dưới, tậnhưởng cảm giác vừa đứng tim nhưng cũng vô cùng sảng khoái. (nguồn: http://news.zing.vn/5-diem-nhay-Bungee- ... 82971.html)

      Kể từ hạng mục tranh tài ngây thơ này về sau, ở giữa hai cá nhân hình như nhiều trao đổi hơnmột chút, nhưng cái loại trao đổi đó cái ngườibình thường như là nghe vào,vì vậy quyết định bỏ chạy.

      Lặng lẽ lui về phía sau, Y Hi Nhi liền bắt đầu bộ dạng xun xoe chạy hết tốc lực.

      “Á.” Kêu đau tiếng, Y Hi Nhi đụng phải bức tường, đây là tường thịt, Y Hi Nhi rấtnhanh đoán được.

      Sờ sờ, sờ sờ, cảm giác chính xác, ra gầnđây rất ít ở cùng Vũ Văn Bác.

      “Vũ Văn Bác, tới rồi, chúng ta hẹn hò có được ?” Y Hi Nhi vội vàng mở miệng yêucầu, quan hệ của bọn họ xác định cũng lâu như vậy, tại sao tới lần hẹn hò cũng có?Điều này làm quá buồn bực.

      “Chúng ta phải ngày ngày vẫn hẹn hòsao?” Vũ Văn Bác hiểu hỏi.

      Bọn họ phải ngày ngày tối tối đều gặp mặt sao? Hơn nữa mỗi buổi tối cũng ôm lấyđối phương ngủ, có lúc tâm tình Y Hi Nhi tốtcòn có thể làm những vận động khác, tỷ như chuyện bình thường giữa nam nữ làm, làviệc vợ chồng nam nữ hợp pháp nhất định sẽlàm.

      Đúng vậy, bây giờ Vũ Văn Bác rốt cuộc cũng cónhục dục rồi.

      Chương 83.3

      Nhưng mà Vũ Văn Bác có bất kỳ tựquyền chủ động nào mà phải là do Y Hi Nhi chủđộng, nếu , bọn họ nhất định chỉ có thể làngủ, chia phòng thôi.

      Tuy được ít nhưng tối thiểu còn có thể tồn tại tình dục, Vũ Văn Bác gật đầu đáp ứng.

      thấy những người nhau bìnhthường nào mà hẹn hò như vậy chưa? chưa từng xem qua phim điện ảnh sao? có hẹn hò căn bản cũng phải là .” Y Hi Nhi bĩu môi mong đợi, nhất quyết tha, dầu gì cũng là .

      Tương lai con cháu hỏi năm đó được gả cho Vũ Văn Bác như thế nào, phải trả lời thế nào? Là quan hệ lui tới giải thích đượcsao? Nhưng bọn con cháu lại hỏi, năm đó bọnhọ làm gì trong lúc hẹn hò? Chẳng lẽ muốn trả lời là có hẹn hò qua sao?

      Làm ơn, bây giờ là thời đại nào, tình huống có hẹn hò liền kết hôn là tình huống chỉxuất ở xã hội phong kiến thôi phải sao? Dẫu sao cũng đường đường là phái nữ thế kỷ hai mươi mốt, bất luận như thế nào, hẹn hò cũng đừng nghĩ bỏ qua.

      Y Hi Nhi vừa xong, Vũ Văn Bác bắt đầukhẩn trương.

      Bọn họ đều ngủ đến cùng nhau chẳng lẽ còn phải sao? Muốn hẹn hò sao? Tốt, bảo bối của muốn cho.

      “Chúng ta hẹn hò , ngày mai.” Vũ Văn Báccam kết.

      ?” Y Hi Nhi có chút hoài nghi, phải mỗi ngày đều rất bận ư, bận rộn thu mua các công ty, mở rộng vương quốc buôn bán của .

      .” Dù sao những chuyện này có Cố NhãThuần và Đoan Mộc Thác cũng tốt rồi, cũng phải nhất định phải tự mình ra mặt,cũng bởi vì liều mạng như thế làm cho hai người kia cư nhiên nhàm chán đến nỗi so nhau ai ăn mì nhanh hơn.

      “Vậy tốt, em chờ , chúng ta bây giờ. . . . . .”

      “Ngày mai gặp.” Vũ Văn Bác đợi Y Hi Nhi xong, trực tiếp kết thúc cuộc chuyện, sau đó vội vàng rời .

      Y Hi Nhi buồn bực nửa ngày, vừa muốn vậy chúng ta trước tiên chút về ngày mai muốn đâu hẹn hò làm chuyện gì , kết quả. . . . . . Ai! Khúc gỗ phiền phức, hiểu phong tình gì cả. Chẳng qua có quan hệ,mặc dù Vũ Văn Bác có nhưng may là tế bào lãng mạn của cũng tệ lắm.

      Vũ Văn Bác vội vội vàng vàng đâu đây? Thìra là tu luyện pháp lực tình .

      Cái gì là hẹn hò? Đúng biết, cho nên phải tìm hiểu hẹn hò đến tột cùng là muốn hẹn thế nào, muốn cho Y Hi Nhi lần hẹn cực kỳ tốt đẹp nhất, dù sao đểcho mình có được lần hẹn hòtrọn đời khó quên là việc rất có cảm giác thành tựu. biết là, số mạng an bài cho lần hẹn hò đầu tiên của bọn hò xác thực là trọn đời khó quên.

      Nhưng cá tính của khiến thể làm được “ ngại học hỏi kẻ dưới”, hơn nữaloại chuyện như vậy cho rằng là chuyệnriêng củah và Y Hi Nhi, thích bịngười khác biết rồi đem lên nhiều chuyện ( loại tạp chí) .

      Trở lại bên trong phòng làm việc, Vũ Văn Bácdặn dò thư ký và trợ lí có phân phó của cho ai vào phòng làm việc, sau đó mở ra máy vi tính bắt đầu tìm tòi các loại bùaphép , học hẹn hò cấp tốc, đọc sách dạy hẹn hò, kỷ xảo hẹn hò vân vân vân vân.

      Vũ Văn Bác nhìn hoa cả mắt, càng xem càng cảm thấy bài bản, đúng là biết ra hẹn hò có nhiều quy củ như thế, cóđiêug cuối cùng vẫn rất tập trung lực chú ý, rốt cuộc cũng chọn trúng mấy cái coi như là hài lòng, cũng tương đối phù hợp tình huống thực tế của là bí mật hẹn hò.

      Chờ sau khi đem tất cả mọi chuyện ghi ràng lại là đêm hôm khuya khoắc rồi, vì đểtạo nên cảm giác mãnh liệt giữa hai người“Tiểubiệt thắng tân hôn”(*) , vì vậy Vũ Văn Bácquyết định tối hôm nay nằm ngủ trong công ty .

      (*) Tiểu biệt thắng tân hôn: tạm chia tay nhautrước ngày tân hôn (xem phim thấy cũng có mấycảnh này)

      biết, lúc này Y Hi Nhi ở nhà giận đến sắp điên rồi.

      Vì khích lệ Vũ Văn Bác, Y Hi Nhi quyết định tốihôm nay muốn cho Vũ Văn Bác được ăn mặn,hơn nữa còn muốn cho ăn giống các lần trước, lấy điều này khích lệ về sau cùngcô ra ngoài hẹn hò nhiều hơn, như vậy sẽcó là nhiều chuyện lãng mạn kể cho con cháu nghe.

      Vì thỏa mãn cảm giác hư vinh giải thíchđược của mình, có thể ở trước mặt của bọn con cháu hài đắc ý phen, Y Hi Nhi quyết định phải khích lệ Vũ Văn Bác nhiều nhiều, sau đó hẹn hò lãng mạn nhiều hơn để có thể cho con cháu, Y Hi Nhi bắt đầu hành động.

      Đầu tiên phải làm cho mình sạch , vì vậy Y Hi Nhi tắm hương thơm ngào ngạt, nước tắm bên trong còn thả tinh dầu cùng cánh hoa tinh xảo. có đàn ông nào thích phụ nữ thơmtho, hơn nữa tinh dầu còn có thể làm cho ngườita hưng phấn và vui vẻ.

      vất vả tìm đò ngủ tương đối ít vải vóc, Y Hi Nhi còn chưa hài lòng, cầm cây kéo, khoatay múa chân nửa ngày rốt cuộc mới xuống tay. Trong đời lần đầu tiên làm nhà thiết kế lại là vì đồ ngủ hấp dẫn của mình, mà ngờcăn bản còn có chút công dụng nào.

      Đợi đến lúc hoàn thành xong bộ đồ ngũ hoànmĩ bị cắt xén lung tung, thời gian đến đêmkhuya.

      Y Hi Nhi nhìn đồng hồ, cảm thấy Vũ Văn Báccũng sắp trở về rồi, vội vàng thay sau đó thậtnhanh núp vào.

      là nghĩ như vậy, Vũ Văn Bác người này có chút thích sạch , mặc kệ về nhà rấttrễ cũng nhất định phải tắm, vì vậy liền trốn vào tủ quần áo của Vũ Văn Bác, chờ thời điểm Vũ Văn Bác quấn khăn tắm đến tìm quần áo đểmặc, liền chợt nhào ra ngoài, như vậy thiên lôi khai hỏa, hai người khai tiệc thôi. (suy nghĩ vui ghê +_+)

      Nhưng Y Hi Nhi núp ở trong tủ quần áo quanửa giờ, Vũ Văn Bác vẫn xuất , vì vậy Y Hi Nhi an ủi mình bảo hôm nay Vũ VănBác về muộn chút, chờ chút trở lại rồi, từ từ trấn an tâm tình nóng nảy của mình.

      giờ sau, Y Hi Nhi nổi nóng rồi, tronglòng mắng to Vũ Văn Bác đến tột cùng có tớihay , tới ngủ đến lúc đócòn có hơi sức gì nữa mà mở tiệc.

      Nửa giờ về sau, Y Hi Nhi ý chí bắt đầu giảm dần, mí mắt sắp chịu nổi, trong lòng vẫn trong cơn giận dữ, tối hôm nay Vũ Văn Bác xuất thôi chứ mà vừaxuất liền lập tức đá ra khỏi cửa phòng.

      Hai giờ qua, Vũ Văn Bác trong công ty ngủsay sưa, trong mộng còn mơ thấy cảnh tượng hai người hẹn hò, cười đến có vài phần biếtcó bao nhiều vui vẻ hạnh phúc, thậm chícòn nằm mơ thấy hai người chung sống sau khi cưới.

      Chương 83.4

      Y Hi Nhi cũng ngủ thiếp , cũng nằm mơ,nhưng cảnh mơ thấy là bạo lực máu tanh. Trong mơ ra sức đánh Vũ Văn Bác trận,sau đó Vũ Văn Bác quỳ gối dưới chân cầuxin tha thứ, về sau dám nữa, nhưngcô rất rất tức giận. Trong giấc mơ hàm răng va vào nhau kêu lên khanh khách, biết còntưởng là tranh cãi vô ích.

      Vũ Văn Bác sáng sớm ngày hôm sau đến tiệm hoa đúng giờ mua bó hoa hồng to, sau đómở xe mui trần về nhà đón Y Hi Nhi.

      Từ tám giờ sáng đợi đến chín giờ, chín giờ đợiđến mười giờ, Y Hi Nhi vẫn là chậm chạp xuống dưới lâu.

      “Lão đại, cậu chính nên lên xem chút , đoán chừng ngủ chết rồi, gọi ấy bất tỉnh.” Đoan Mộc Thác ngồi ghế sa lon xem báo, nhắc nhở Vũ Văn Bác vẫn duy trì mỉmcười đứng ngoài cửa suốt hai giờ.

      nghĩ ra, tại sao lão đại có nhà vào lại nhất định đứng ngoài cửa đây?

      Vũ Văn Bác suy nghĩ chút cũng đúng, kia thích nhất ngủ nướng, thôi, điều lãng mạn quan trọng nhất trong hẹn hò coi như cần tính, còn có chín điều khác cóthể dùng.

      Vũ Văn Bác muốn cho Y Hi Nhi nếm mùi vị hẹn hò của tiểu thư quý tộc, tỉnh dậy chạy đến bancông nhìn thấy người đàn ông mình cầm 99 đóa hồng đứng bên cạnh xe mui trầnmỉm cười “Chào buổi sáng” .

      Đây là xem từ trong sách ra, rằng dạng này rất nhanh mà có thể bắt sống trái tim phụ nữ, hơn nữa còn rất lãng mạn.

      Nhưng chiêu này trực tiếp chết từ trongtrứng nước rồi.

      Bất quá Vũ Văn Bác trực tiếp lên lầu tìm Y Hi Nhi, đáng tiếc tìm vòng đều tìm được, nghi ngờ, chợt nghe trong tủ quần áo truyền đến tiếng động.

      Vừa mở tủ quần áo ra, thân thể mềm mạiliền lăn ra.

      Vũ Văn Bác đưa tay tiếp nhận cái thân thể đó,thở dài, nhìn thấy Y Hi Nhi người mặc đồ ngủ quái dị, lặng lẽ cười, sau khi cười xong liềnphát giác mình bỏ lỡ cái gì đó.

      Đại khái tối ngày hôm qua chờ đợi rất lâusao? Cái có lương tâm này bình thường ngủ chưa bao giờ chờ , nên cũng yên lòng điện thoại báo cho biết,chỉ sợ ầm ĩ làm tỉnh giấc mộng của .

      Xem ra, hôm nay lần hẹn hò này có thể khôngthành, hơn nữa sợ rằng còn có bạo lực gia đình xuất .

      Cảm nhận được mùi vị cùng nhiệt độ quenthuộc, Y Hi Nhi chậm rãi tỉnh lại, nhìn thấy VũVăn Bác, đầu tiên là vui vẻ, sau đó là tức giận.

      Đấm từng phát từng phát vào người Vũ Văn Bác, phát tiết tức giận của mình suốt đêm qua.

      “Cái kẻ bạc tình này!” Y Hi Nhi mắng to.

      Vũ Văn Bác luống cuống, buổi tối về nhà làm sao lại biến thành kẻ bạc tình rồi?

      phải kẻ bạc tình, đời cũng phụ em, em nghe giải thích trước .Tối hôm qua ở lại trong công ty là vì buổihẹn hò hôm nay, , lừa em.” Vũ Văn Bác đem Y Hi Nhi ôm đến giường ngồi, sauđó .

      “Hẹn hò làm sao lại thể về nhà? Là ai cho biết hẹn hò thể về nhà?” Y Hi Nhi thở phì phò, hận thể cạy cái đầu gỗ của Vũ Văn Bác ra, bên trong đến tột cùng làchứa vật gì đó.

      “Tối hôm qua làm em uất ức, lần sau thểchiếu theo lệ này nữa, lần đầu tiên hẹn hò hơi khẩn trương, cho nên lên net điều tra xem sao, đó dạy, liền tin là rồi.” Vũ Văn Bác đàng hoàng thẳng thắn .

      Y Hi Nhi biết Vũ Văn Bác đều là , cũng thể phát giận nữa, nhưng muốn nhớ tớimình buổi tối vùi trong tủ quần áo ngủ cảm thấy mình đặc biệt uất ức.

      nhịn được vểnh miệng lên, làm ra bộ dáng uất ức đáng thương.

      Vũ Văn Bác thấy vậy đau lòng dứt, hận thể đem chuyện tốt nhất thế giới bắt được đem đến trước mặt của Y Hi Nhi, đổi lấy tiếng cười của .

      “Em mặc kệ, chỉ phá hủy chuyện tỉ mỉ em an bài, còn để cho em ngủ cả buổi tốitrong tủ quần áo, còn hẹn hò cũng bỏ lỡ, đền cho em.” Y Hi Nhi đưa tay về phía Vũ Văn Bác đòi hỏi.

      “Vậy lần sau trả lại em an bài tỉ mỉ,sau đó buổi tối hưởng thụ áo ngủ đó có được ?” Vũ Văn Bác tới chỗ này, Y Hi Nhi mới hài lòng gật đầu cái, Vũ Văn Báctiếp tục : “Hẹn hò tại vẫn còn kịp, có bỏ qua.”

      “Vậy cũng tốt, xem có thành ý như vậy, vậy em nên đồng ý thôi.” Y Hi Nhi cười lên rồi,hẹn hò có bị hủy bỏ.

      Vì vậy, sau bữa ăn sáng, hẹn hò bắt đầu.

      Vũ Văn Bác mở cửa xe thể thao mui trần chở Y Hi Nhi lên đường, trạm thứ nhất là khu vui chơi.

      Nghe khu vui chơi là trong những địađiểm hẹn hò tất thắng, hơn nữa còn là tuyệt đối kinh điển, cho nên thể . Vì vậyVũ Văn Bác mang Y Hi Nhi tới nơi trong khu vui chơi.

      Vừa vào cửa, nhiệt độ sân chơi giống như chợt cao hơn ba độ C, tiếp theo đó là tiếng người ầmĩ, Y Hi Nhi liếc nhìn lại, má ơi, người Trung quốc rất nhiều, nhưng còn chưa gặp quatrường hợp mật độ người cao như thế.

      Vũ Văn Bác quên mất hôm nay là cuối tuần,trường hợp người ta tấp nập khiến Y Hi Nhi trựctiếp bị sợ đến lui về phía sau ba bước. Vũ Văn Bác ở trong lòng cũng lặng lẽ đối với sân chơitiến hành định nghĩa mới, cuộc đời sau này củaVũ Văn Bác khi hình dung lại, khu vui chơi đều là hình ảnh này, đến nỗi để cho các con đến khu vui chơi, chỉ sợ còn bịgiẫm bẹp muốn tìm người đền mạng cũng biết nên tìm ai.

      ra cho dù Vũ Văn Bác biết hôm nay làchủ nhật, cũng biết khu chơi chủ nhật là thời điểm cực kỳ đầy ắp người, nếu biết,đoán chừng trực tiếp mua khu vui chơiđưa cho Y Hi Nhi rồi.

      được, được, thể vào, cái này nếu vào thể bị chen thành nhân bánh thịt, người cao lớn coi như xong,em đây vào còn phải là bị chìm trong biển người rồi sao, , trạm tiếp theo, phải còn có tám điều vui mừng ở phía sau sao?” Y Hi Nhi chùn bước, mau mau .

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 83.5

      Vũ Văn Bác cũng nghĩ đến ra khu vui chơi lại có cái bộ dáng này , hình ảnh phải đáng sao? Tại sao thực nhìn đâu cũng đều là đầu người, có phải trúng thời điểm nhân khẩu Hạ Môn quá chật chội?

      Cuối cùng, Vũ Văn Bác trực tiếp đưa Y Hi Nhi , đến rạp chiếu phim.

      Nhưng Vũ Văn Bác lại phát , trong rạp chiếu phim muốn được xem phim đều phải đặtmua vé trước máy tính, nhất là ngày chủnhật là thời gian tốt căn bản có vé xemphim. Cuối cùng xếp hàng xếp hàng nửa ngày, Vũ Văn Bác mua được hai vé xem phim thiếu nhi.

      Nhìn vé xem phim thiếu nhi trong tay Vũ Văn Bác, Y Hi Nhi buồn bực, khóe miệng bắt đầu giật giật, phía sau Vũ Văn Bác cũng cảm thấy Y Hi Nhi quả bị chấn động rồi.

      “Nếu . . . . . . Chúng ta đổi chỗ khác?”Đừng bước vào, lúc này mới thấy vé xem phim chùn bước, vào nhất định hận thể giết chết .

      Y Hi Nhi gật đầu liên tục, vui mừng khi Vũ Văn Bác như vậy, trong lòng ngừngkhen Vũ Văn Bác là quá hiểu chuyện, là tri kỉ.

      Gần đây chịu đủ đôi quỷ ngây thơ Cố Nhã Thuần cùng Đoan Mộc Thác rồi, khôngcần lại nhìn đến cái phim thiếu nhi rắm chó này, như vậy chắc nổi điên. Nghĩ đến hai người lớn lại coi phim ngây thơ như vậy, nhìn lại mộtchút chung quanh người đến xem đều là trẻ con,Y Hi Nhi lần nữa lùi bước.

      Lắc đầu cái, Y Hi Nhi lộ ra nét mặt đánh chết cũng muốn xem chiếu phim, vìvậy Vũ Văn Bác lần nữa cảm thấy rất ít loạicảm giác bị thất bại.

      Có điều cũng may, mặc dù lãng phí nửa ngày, cái thứ nhất là kiểu hẹn hò lãng mạng chếttừ trong trứng nước còn hai cái hẹn hò kiểu cổđiển vừa ra liền trực tiếp bị lay động, nhưng thậtmay là chuẩn bị mười vẫn còn có bảy.

      Thấy tới buổi trưa nên Vũ Văn Bác quyết định đến nơi đặc biệt lãng mạn ăn cơm.

      Cái chỗ này là bạn mạng giới thiệu, nghe rất lãng mạn, của đến đâynhất định thích chỗ này .

      Vì vậy, mười hai giờ trưa, Vũ Văn Bác mang theo Y Hi Nhi xuất trong khách sạn ấmáp.

      Y Hi Nhi nhìn trong trí bên trong, nghĩ thầmcuối cùng cũng có chút dáng dấp giống nơihẹn hò, vì vậy vui mừng đẩy cửa vào.

      Đẩy cửa khắc kia, tâm tình Y Hi Nhi nhảynhót, rốt cuộc cũng chờ được đến khi có mộtbuổi hẹn hò bình thường. Nhưng sai khi đẩy cửa ra, Y Hi Nhi chỉ muốn khẩn trương đem mình trốn , hận thể biến chính mình thànhngười tàng hình.

      Tại sao? Y Hi Nhi sợ trời sợ đất chỉ sợ Cố Nhã Thuần tính tình nhen, còn có người khiến sợ hơn sao? Điều này phảingược dòng đến từng vinh quang công tác từng thực . Nhớ năm đó lúc vừa tốt nghiệp làm nằm vùng, cảm thấy xin lỗinhất chính là gia đình mình nằm vùng.

      Năm đó Y Hi Nhi lừa gạt tình cảm thiếu niên, lợi dụng tâm hồn thuần khiết của người ta lấy được đầu mối muốn, sau đó vẫn còn rấtvô sỉ đem cha người ta bắt vào ngục giam ngồi tù, cuối cùng phủi mông chạy lấy người, tháng kia cũng bởi vì phá được vụ án đặc biệt lấyđược tiền thưởng cao nhất đầu tiên trong đời, mừng rỡ mặt cười nở hoa.

      Kẻ khốn kiếp là phụ thân của người thiếu niên, nhưng thiếu niên là vô tội, nhưng vì để đến gần tội phạm nên Y Hi Nhi đành giả dạng làm thiếunữ mười sáu tuổi cùng thiếu niên gặp nhau, cuốicùng Y Hi Nhi thành công bắt được tội phạm, tuy nhiên điều đó cũng tổn thương đến lòng của người thiếu niên.

      tại, qua vài năm, người thiếu niên kia cư nhiên lại xuất tại nơi này.

      được, chúng ta nhanh lên.” Y Hi Nhi cúi đầu sợ bị thiếu niên kia nhận ra, đến lúc đó xong rồi, lừa gạt tình cảm người ta còn đem cha người ta gia bắt vào trong tù, khiếnthiếu niên vẫn cho rằng đều là lỗi lầm của cậu ta mà hổ thẹn với cha. ra ngoài được chết cũng tàn phế phế.

      “Tại sao? Em thích sao?” Vũ Văn Bácbuồn bực hỏi, mới vừa rồi ràng nhìn thấy rất vui mừng.

      “Tiên sinh tiểu thư buổi trưa tốt, bên trong còn có chỗ ngồi, xin theo tôi.” Trong ấn tượng hình như giọng người thiếu niên kia có chút thay đổi nhưng Y Hi Nhi vẫn nhận ra.

      Y Hi Nhi dám ngẩng đầu nhìn thiếu niênhiện tại là nhân viên phục vụ, lại dámnói chuyện.

      giỡn, giọng người thiếu niên kia thay đổi còn nhận ra được huống chi năm đó giọng sớm cố định rồi, bây giờ giọng vẫn giống nhau, thể mở miệng ra thể liền bị phát tại chỗ.

      Nhưng bây giờ đúng là trâu bắt cho cày, thôi đành gặp chiêu phá chiêu , dù thếnào cũng lời nào, lộ mặt, cậu ta cũng phải là máy chiếu tia X, cũng thể nhận ra .

      Y Hi Nhi ôm tâm trạng lo lắng vào, hi vọngđổi nhân viên phục vụ mới tới. Nhưng lờitrong lòng trời cao có nghe được, tới đâyhỏi thực đơn vẫn là cậu thiếu niên đó, vì vậy Y Hi Nhi thể làm gì khác hơn là tiếp tục lặng lẽ che kín mặt, sau đó làm bộ như là ho khan do bị cảm, sau đó nhìn cũng nhìn thực đơn cái, tùy ý chỉ chỉ vài món thức ăn,chỉ muốn vội vàng đuổi thiếu niên ở trước mắt.

      Vũ Văn Bác nhìn ra chỗ quái dị của Y Hi Nhi, cũng tùy ý chọn vài món ăn, nhanh chóng ănxong vội vàng tính tiền rồi , cũng nghĩ đến Y Hi Nhi chợt bị như vậy, cũng hiểu lại dám hỏi.

      bữa cơm được ăn giống như đánh giặc, hai người cơ hồ là chạy trối chết.

      Vừa ra khỏi cửa khách sạn, Y Hi Nhi liều mạng hít thở, chưa từng cảm thấy ăn cơm cũng là mộtchuyện rất đáng sợ.

      Dọc theo đường , Y Hi Nhi từ từ cùng Vũ Văn Bác đến chuyện mình lúc trước, tại sao lại sợ đối mặt với người thiếu niên kia, Vũ Văn Bác nghe rất nghiêm túc nhưng cuối cùng vẫn cảmgiác mình rất thất bại. vất vả mới tìm được nơi như vậy, kết quả cư nhiên lại ăn như đánhgiặc dạng.

      có quan hệ á..., còn có sáu điều vui mừng đúng ?” Y Hi Nhi vội vàng an ủi Vũ Văn Bác, chỉ sợ Vũ Văn Bác vì vậy cảm thấythất bại, bao giờ hứng thú với hẹn hò nữa.

      “Vậy chúng ta đến quán cà phê thôi.” Vũ Văn Bác lần này dám vui mừng, trước tiênlà về ra về nơi hẹn hò, nếu Y Hi Nhi vừa lộ ra ánh mắt do dự, lập tức khiến cái ngạc nhiênnày chết từ trong trứng nước thôi.

      “Tốt tốt, em thích quán cà phê, lười biếng thanh thản.” Y Hi Nhi lập tức vỗ tay đồng ý, địa điểm an toàn nhất chính là quán cà phê rồi, khôngxảy ra điều may chứ?

      Chương 83.6

      Nhưng là, Y Hi Nhi vào giờ phút cuối cùng cũngđã khóc.

      Tại sao vận mệnh của lại trớ trêu đến nhưvậy? Chẳng qua là muốn hẹn hò lần thôimà, sao lại khó khăn như thế, lặp lặp lại nhiềulần đều muốn ngăn cản , bắt đầu hoài nghikiếp trước mình nhất định là thắp ít hương quárồi, được rồi, trời cao lão đại à, nếu như ông thậtnhìn ta vừa mắt cho điềm báo nhắc nhở , ta bảo đảm về sau tận lực để cho ông nhìnta thuận mắt chút.

      Khi bước vào quán cà phê ngay từ nửa giờ đầutất cả đều là bình thường, nhưng nửa giờ về sau Y Hi Nhi rất buồn bực, bọn họ gặp cướp. Đây là cái tình tiết cẩu huyết trong vở kịch gì? thế giới còn có thứ so đây cẩu huyết hơn sao? Y HiNhi khẳng định chắc chắn là có, nhưng bây giờ cũng thể làm gì khác hơn là nhịn.

      Con bà nó, cướp bóc các ngươi đến ngânhàng, bản lãnh các ngươi chưa dám đến ngân hàng vậy đến siêu thị , siêu thị mới là nơi mà ăn cướp nên đến, chỗ đó dường như thíchhợp với thân phận của ăn cướp. Con mẹ nó cácngươi đến quán cà phê đòi cướp bóc coi là có ý gì hả? Y Hi Nhi ở trong lòng phúc hắc mắng.

      Nhưng Y Hi Nhi còn chưa kịp tức miệng mắng to có máu người tung tóe tại chỗ, làm ý thức trách nhiệm của cảnh sát trong lươngtâm của trỗi dậy. Y Hi Nhi rốt cuộc khôngnhịn được xông tới, dùng mạnh mẽ cả đờinày cực kỳ cực kỳ chói lọi khắc, dùng ba phút chế ngự bọn giặc cướp.

      Nhưng chế ngự giặc cướp dùng mất ba phút,nhưng bị mời được trong cục cảnh sát lấy lờikhai lại mất 30 phút. Nếu như Y Hi Nhi biếtchuyện có kết cục là như vậy, rất có thể cuốicùng thà chọn trơ mắt nhìn mà cho tốt, cậy mạnh có cái cái rắm gì để dùng, làm chuyện tốt cũng được gặp lành.

      Từ trong cục cảnh sát ra ngoài, Y Hi Nhi khôngcó nước mắt cũng muốn cố gắng nặn ra, mặc kệ như thế nào, hôm nay là nhất định phải tranhthủ chút xíu đáng thương với trời cao.

      Có điều, may mắn là cái này khu phải làcục cảnh sát trước kia của , mà là khukhác cho nên có đụng phải cũ đồng nghiệp, nếu tại được xem là thânphận gì? Cảnh sát? Hay là nữ xã hội đen?

      Ai, Tại Vũ Văn Bác thân phận của ràng trước, làm căn bản dám gặp mấy cảnh sát đồng nghiệp cũ.

      “A a a. . . . . . Cõi đời này còn có người nào so với ta hơn đáng thương sao? A a? Có haykhông?” Y Hi Nhi ngửa mặt lên trời hỏi, lần hẹnhò đầu tiên của , cứ như vậy bị ngâm nước nóng, cái này làm sao chịu nổi.

      Vũ Văn Bác lặng lẽ đỡ cổ của Y Hi Nhi cái, chỉ sợ Y Hi Nhi sơ ý chút nằm ngã xuống đất, đến lúc đó chuyện có thể phải đơn giản như thế này rồi.

      Cuối cùng, Y Hi Nhi quyết định đến miếu thắphương bái Phật.

      may là, thắp hương bái Phật coi như cũngthành công, tối thiểu là thuận thuận lợi lợi, có gì ngoài ý, có gặp phải tình tiết cẩu huyết. Trừ lúc xuống giữa cầu thangkhông cẩn thận giẫm hụt hai bậc thang may mắnVũ Văn Bác mắt tinh nhanh tay, nhanh chóngđỡ vững vàng, nhiều lắm cũng chỉ là mất chút thể diện trước mặt mấy người xa lạ mà thôi, phải là vấn đề gì lớn lao.

      Từ núi Phổ Đà ra ngoài, Y Hi Nhi cảm thấy mình về sau nhất định may mắn nhưng sưthầy bảo hôm nay ngày xung khắc với cầm tinh của , thích hợp ra cửa, vì vậy Y Hi Nhi bên sùng bái sư thầy đồng thời bên kia cũngquyết định mau về nhà đóng cửa phòng rồi tắm lá bưởi xua vận rủi.

      Đợi đến khi Vũ Văn Bác cùng Y Hi Nhi khi vềnhà, là bữa ăn tối. Bữa trưa căn bản ănno nên hai người đói đến nỗi ngực dán vào lưng.Vũ Văn Bác tuy đói nhưng tư thế vẫn rất ưu nhã xuất sắc, nhưng hình tượng Y Hi Nhi kém xa, điệu bộ như trận gió thu cuốn hết lávàng cuốn sạch tất cả món ăn bàn ăn, cho đến khi đả thỏa mãn mới hài lòng buông đũa xuống.

      Lần này hẹn hò, người biết còn tưởngbọn họ ở bên ngoài chịu rất nhiều cực khổ, người biết cũng hiểu cái này xác thực chính là chịu rất nhiều cực khổ rồi.

      “Các người đến nơi nào hẹn hò?” Cố NhãThuần nghi ngờ mà hỏi, đến tột cùng là đến nơi nào, hẹn hò sao lại có cái bộ dạng này mà về nhà?

      “Nấc. . . . . .” Y Hi Nhi nấc cái dài.

      Vũ Văn Bác trực tiếp làm như nghe thấy.

      Vì vậy, địa điểm lần hẹn hò đầu tiên của Vũ Văn Bác và Y Hi Nhi từ đó về sau là loại thầnbí. Rất nhiều năm trong tương lai về sau, khi con cháu hỏi lần hẹn hò đầu tiên của là ở nơinào lúc nào, vĩnh viễn đều bị nấc.

      Đêm đó, Vũ Văn Bác thực lời hứa của mình, sau khi tắm, lặng lẽ vào phần của anhtrong tủ quần áo.

      Tủ quần áo của Vũ Văn Bác mặc dù ,thậm chí còn rất lớn nhưng mình Y Hi Nhi ngủ còn có thể, đáng tiếc chiều cao gần 1m9 muốn ở bên trong là quá , ngay cảchân cũng có cách nào mở rộng ra .

      Vũ Văn Bác lặng lẽ quyết định sáng sớm ngày hôm sau phải đem tủ quần áo đổi. Sau đó anhmở cửa tủ quần áo ra, muốn xem bảo bối củaanh tắm hay làm gì.

      “Vừng 'vừng ơi mở ra'!” Thời điểm Vũ Văn Bácmở cửa tủ quần áo ra, vừa đúng lúc Y Hi Nhi đứng ở bên ngoài niệm thần chú.

      Nhìn thấy Vũ Văn Bác mở cửa , hưng phấn vô cùng.

      “Oa, thần chú cũng có hiệu quả.” Y Hi Nhi mặc đồ ngủ bình thường của mình, vui vẻ nhìnVũ Văn Bác. Khi thấy hoàn cảnh của Vũ Văn Bác, lặng lẽ cười to ra tiếng, quá quá, thấy lúc Vũ Văn Bác uất ức, trong lòng Y Hi Nhi cómột loại vui sướng rất biến thái.

      “Bảo bối, hôm nay làm em uất ức, lần sau nhất định đền bù cho em cái hẹn hò lãng mạn.” Giọng Vũ Văn Bác trầm thấp hơi chútkhàn khàn, lại rất hấp dẫn.

      Y Hi Nhi liền lập tức bị cảm động, phụ nữ có aikhông thích nghe mấy lời tâm tình này? Sợ rằngkhông có, vì vậy Y Hi Nhi rất vui mừng, mộtkhi vui mừng, liền muốn làm chút chuyện gì đó, ví dụ như có chút vận động trước lúc ngủ.

      Vì vậy, Y Hi Nhi bổ nhào cái hùng hổ, trực tiếp đẩy Vũ Văn Bác ngã, sau đó như cởi ngựangồi lên hông của Vũ Văn Bác, bắt đầu còn cho rằng điên cuồng cả đêm.

      Dù sao hẹn hò có thiếu sót rồi, phải có lấy chútchuyện gì hoàn mỹ bồi thường chút mới được, mà Vũ Văn Bác ở giường có chútđúng là cũng rất hoàn mỹ.

      Cắn nhàn nhạt, gặm, mút.

      “Bảo bối của , tiểu tinh của .” Vũ Văn Bác động tình kêu lên, lập tức lật ngườiđem Y Hi Nhi chuyển xuống phía dưới.

      Nhưng mà, bọn họ quên mất đây là nơi nào rồi, nơi này phải giường lớn mềm mại, cũngkhông phải là sàn nhà rộng lớn, mà là tủ quần áotủ hẹp chật chội rắn chắc.

      Vì vậy, khí kích tình bắn ra bốn phía lập tức bị phá hư, Y Hi Nhi đau đến kêu to lên.

      “Ai ôi uy, mẹ ruột của ta, đây là mưu sát à.” Y Hi Nhi tức miệng mắng to, cái ót đụng phải vách tủ treo quần áo, đau chết , đầu óc của làm thế nào mà luôn bị thương tổn vậy?

      Chẳng lẽ là hậu di chứng?

      phải mẹ ruột của em, là đànông của em.” Vũ Văn Bác hiểu phong tình thôi, lâu lâu lại còn luôn chịu nắmtình hình cho ràng.

      câu của Vũ Văn Bác khiến Y Hi Nhi muốn mổ bụng tự vẫn.

      Nhưng đau đớn quá làm cho nhe răng trợnmắt, Vũ Văn Bác thể làm gì khác hơn là vội vàng đem Y Hi Nhi ôm ra trước xem mộtchút vết thương bị như thế nào.

      Sau khi thấy ràng, phát chỉ là sưng lên,Vũ Văn Bác lúc này mới yên tâm, sau đó xuốngdưới lầu lấy đá chườm cho Y Hi Nhi. Vì vậy, đêm Vũ Văn Bác đều ở đây làm lao động,khổ lực làm xong lại mình lặng lẽ chui vào trong tủ quần áo ngủ, cũng dám lộn xộn nữa.

      Vũ Văn Bác đáng thương, đường đường là mộtông trùm vũ khí đạn dược, cho dù là thương trường ngoài ánh sáng cũng là vị chủ tịch, giá trị con người mười mấy tỷ kim cương quýgiá cư nhiên lại phải ngủ trong tủ quần áo nhỏhẹp.

      ------ lời ngoài mặt ------

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 84:
      nhạc thâm tình và đẹp đẽ được tấu lên, toànthế giới trong nháy mắt hình như yên tĩnh lại,chỉ còn lại thứ nhạc này giống như có thểxâm nhập đến linh hồn quanh quẩn bên tai. Văn chữ TXT hạ năm (câu này hoàn toàn hiểu)

      Đây là Hoa Cách Nạp ca kịch 《 La Ân Green 》 trong 《 hôn lễ hợp ca 》(*), được công ty chuẩn bị hôn lễ cao cấp nhất thế giới dùng đểbiểu diễn mở màng trong hôn lễ của Vũ Văn Bácvà Y Hi Nhi, lúc này bắt đầu vui vẻ cũng vừa lúc “Tân nương tới” ( dâu tới).

      (*) cả câu này hình như chỉ đến tác phẩm của nhà soạn nhạc vĩ đại Richard Wagner đượctấu lên trong buổi lễ, tại chắc nên khôngdám dịch bừa.

      Y Hi Nhi mặc lễ phục màu trắng xinh đẹp, áo cưới lên trong suốt màu xám tro toàn thân, đơn giản tinh xảo, vừa lộ ra hoa lệ lại thanh lịch say mê hấp dẫn, làm người ta chỉ xem đến thế là đủ rồi.

      khí lãng mạn tuyệt đẹp, cảnh tượng xahoa tinh xảo, đôi tình nhân như được ông trời tác hợp cho. Đáng tiếc, điểm hòa hài duy nhất là dâu buồn ngủ như thể cầnbuổi hôn lễ này chút nào, làm tại cho khách mời cảm thấy rất nghi ngờ, nhưng lại ngại khôngdám hỏi.

      Y Hi Nhi là Trung quốc truyền thống, là Trung quốc truyền thống quan trọng nhất là cái gì? Đó chính là chú trọng vào hôn lễ của chính cuộc đời mình a!

      Nhưng là, Y Hi Nhi tại sao phải ở thời khắc quan trọng như thế trong cuộc đời của lại buồn ngủ đến nổi mí mắt mở ra đượcđây?

      Nếu , phải đến tháng trước rồi. . . . . .

      Nhớ đến khi đó là ngày trời trong nắng ấm, nhật lệ phong thanh, gió mát quang đãng.

      Đáng tiếc, thời tiết tốt tốt nhưng khôngmang đến cho Vũ Văn Bác tâm tình xinh đẹp rực rỡ, Vũ Văn Bác lại lần nữa cầu hônthất bại, bất chợt thế giới của nổi lên trận bão tuyết, trong người cơ hồ rất rét lạnh.

      Ôm tâm tình buồn bực, Vũ Văn Bác có thểnói như gió thảm mưa sầu.

      “Ai ôi, em lão đại nha, em đây là tiểu nương như nước trong veo năm nay như mới 18,loại chuyện như lập gia đình quá sớm á..., nếunhư bị người biết lừa bán thiếunữ vị thành niên, vậy chẳng phải là phá hủyhình tượng của sao?” Y Hi Nhi nhìn mặt của Vũ Văn Bác, lần nữa cảm nhận bên cạnh ràng mùa hè mà lại có nhiệt độ băng hàn thấu xương, mở miệng .

      ra , Y Hi Nhi cũng thôi nhưng vừa , Vũ Văn Bác càng thêm buồn bực, tâm tình có thể kêu là ngã vào chỗ thấp nhất trong đáy cốc.

      Hung hăng đem Y Hi Nhi từ ghế mây đè xuốngdưới, đem người nhấn vào trong lồng ngực của mình, mặc cho Y Hi Nhi lấy loại tư thế rất giống chó nằm đùi , sau đó cả khuôn mặt dán vào lồng ngực của , điều đó làm cho tâm tình củaVũ Văn Bác hơi tốt lên mộtchút xíu, nhiệt độ cũng theo đó tăng lên từngchút.

      “Em cũng hai mươi bảy tuổi rồi, cách tuổi 18đã chuyện rất xa xôi, mà cho dù em 18 cũng trưởng thành rồi, cuối cùng là muốn Vũ Văn Bácanh có cái hình tượng gì nữa, em gặp qua xã hộiđen nào muốn có hình tượng?” Vũ Văn Bácgiọng bất mãn .

      Y Hi Nhi nghe, cũng bất giác đỏ mặt, càng thêm có cảm giác mình ra lời khôi hài, ngây ngô mà cười cũng trả lời.

      Đúng vậy, có bệnh sợ hãi trước khi kết hônrồi.

      Mặc dù cùng Vũ Văn Bác tình cảm rất tốt cực kì vững vàng, người này có thể mỗi buổi tối lúcngủ làm giường lay động nhìn tần suất, nhưng muốn kết hôn với , đúng là có chút sợ sệt.

      Mỗi người cuộc sống tốt, làm gì cầnphải bị tờ giấy chứng hôn trói buộc chứ?

      !” Vũ Văn Bác nhìn ngây ngốc cười, côgái này ràng chuẩn bị lẩn tránh trọngtâm đề tài, nhưng trong lòng thủy chung vẫn cách nào tiếp tục cứng rắn, thậm chí còn bất tri bất giác mềm mại phối hợp.

      gì?” Y Hi Nhi có chút giải thíchđược, muốn cái gì đây?

      phải đâu? Gần đây Vũ Văn Bác mặc kệcô luôn quản thúc trông nom , chẳng lẽ muốnnhân việc này để cho ra 1500 chữ khắc sâu vào nhận thức, sau đó mình về sau tuyệt đối tái phạm, cuối cùng van xin VũVăn Bác đại nam nhân này nhonhỏ hiểu chuyện, là vi phạm lần đầu nên hãy bỏ qua sao?

      Đây cũng phải trường học, làm ơn!

      Y Hi Nhi bĩu môi, trong lòng trăm lần nghĩ ngợi liền muốn đem điểm tâm địa gian giảo phát sinh quấn quanh thành bánh quai chèo Thiên Tân rồi, nhưng thực tế chỉ qua mười giây đồng hồ.

      Vũ Văn Bác thấy Y Hi Nhi ngây ngốc, quảnhiên là vẻ mặt chân tướng biểu tình,thở dài.

      “Cho lý do, nếu ngày mai trựctiếp dẫn em đến lễ đường kết hôn.” gảcho , cũng phải cho lý do chứ,cái nha đầu này đúng là có tim có phổi.

      “A được nữa được á..., thểkết hôn, em. . . . . .” Y Hi Nhi gấp đến độ thiếu chút nữa từ đùi Vũ Văn Bác lăn xuống, may là tay mắt Vũ Văn Bác lanh lẹ, tay kéo hông của Y Hi Nhi lại, mới khiến Y Hi Nhi maymắn thoát nạn.

      “Em làm sao vậy?” Vũ Văn Bác chau chau mày, chờ.

      “Em. . . . . . em. . . . . . em cảm thấy coi trọng hôn lễ, người ta kết hôn đều có cầu hôn , có, em mới cần gả cho , có thành ý.” Y Hi Nhi lập tức tìmcho mình lý do, rồi đó, chính là người rất cơ trí khôn vặt.

      cầu hôn hai lần rồi.” Vũ Văn Bác xụ mặt xuống, chẳng lẽ hai lần này đều ngủsao? có nghe được lời cầu hôn của ?

      “Này lúc đó cũng tính sao, căn bản là ra lệnh cho em phải sao? Chính lặp lạilần nữa, cầu hôn như thế sao?” Y Hi Nhi khó chịu , vốn là chỉ là cưỡng từ đoạt lý (già mồm át lẽ phải), nhưng vừa nghĩ tới Vũ Văn Báckhông coi trọng hôn lễ, trong lòng lại khó chịurồi.

      Cho nên , lòng của phụ nữ, như kim dưới đáy biển a.

      Lúc này Y Hi Nhi rất rối rắm, vừa muốn gả cho Vũ Văn Bác, vừa là ghét bỏ Vũ Văn Bác đủ thành ý.

      Chương 84.2

      Cái hộp này, Vũ Văn Bác bất đắc dĩ, thể làm gì khác hơn là cầu hôn lại lần nữa, đưa đếntrước mặt của Y Hi Nhi vẫn còn bĩu môi nghiêng đầu, xoay mặt quay về phía mình, trịnhtrọng : “Chúng ta kết hôn .”

      Y Hi Nhi nhìn qua xem lại, sau đó khóe miệng giật giật, chân mày run lên.

      Đúng vậy, đây chính là Vũ Văn Bác cầuhôn rồi, lời tuy dễ nghe, nhưng miễn miễn cưỡng cưỡng cũng xem như là được. Nhưng là,chẳng qua các từ ngữ cộng với nét mặt và giọngnói của Vũ Văn Bác, ràng như ra lệnhcho người ta.

      Đây quả thực là quá khinh người, Y Hi Nhi chuẩn bị khởi nghĩa vũ trang rồi.

      xem, xem, chính thử coi lại lươngtâm chút, lời này của nghe ra được mộtchút xíu thành ý nào sao? có chứ gì?Chính cũng cảm thấy có, vậy côgái rụt rè quen được chiều chuộng như tôi đây sao lại có thể đồng ý chứ? Tôi dù muốn đồng ýthì trời cao cũng đồng ý.” Y Hi Nhi tứcgiận quát, sao nhưng vừa đúng là chuyện trẻ con rồi.

      được được, phải rời khỏi Vũ Văn Bác, nếu vừa nhìn thấy tâm tìnhliền bị kích động.

      Vì vậy, Y Hi Nhi lấy loại tốc độ tựa hỏatiễn, bay thẳng mà chạy .

      Vũ Văn Bác còn lại bên tự hỏi, đến tột cùng muốn cầu hôn thế nào mới là có thành ý đây?

      Vì vậy, buổi tối hôm đó Vũ Văn Bác lần nữa mởmáy vi tính của ra, Bách khoa vừa nhập vàocó đề cập đến nhiều mấu chốt quan trọng của từ cầu hôn.

      Dĩ nhiên, nó cho ra kết luận trước sau như mộtrất nhiều nhiều nữa..., vì vậy lại lần nữa phải phiền não.

      Chỉ là, tối thiểu cũng có uổng phí hơisức, biết cầu hôn phải có chiếc nhẫn kim cươngmới được, vì vậy lập tức tìm người thiết kế chiếc nhẫn kim cương cực kỳ thích hợp với Y Hi Nhi .

      Vì vậy, ba tuần trước. . . . . .

      Vũ Văn Bác đầy nhiệt tình cầm cái hộp giống hộp đựng chau báu màu đỏ của hiệu Cartier tới bên người Y Hi Nhi, đáng tiếc,ngay lúc đó Y Hi Nhi mới vừa từ trong hoa viên chui ra khắp người bẩn thỉu, bất quá Vũ VănBác căn bản cũng để ý.

      Chiếc nhẫn kim cương hoa lệ, mang đầy mộtcam kết rằng cuộc đời này đổi, ánh sánglộng lẫy vây quanh xuyên qua chiếc nhẫn kim cương.

      Vũ Văn Bác tin tưởng, lần này cầu hôn nhất định có thể thành công, vì vậy, lộ ra nụ cườiưu nhã và tự tin.

      gối quỳ xuống, đùi phải trước chạm đất, sau đó, chân trái xoay 90 độ, thân rất thẳng,cằm khẽ nâng, hai mắt tình, trong biểu cảmlộ ra nhõm rồi lại mang theo nghiêm túc, nghiêm túc rồi lại mang theo thâm tình khẩnthiết, thâm tình khẩn thiết rồi lại mang theo đầynhiệt tình, quan trọng nhất là bên trong đôi mắttràn đầy chân thành, sau đó tay phải cầm chiếc hộp, hướng lên thành góc 50 độ.

      Tất cả tất cả động tác cùng vẻ mặt đều là căn cứvào Vũ Văn Bác nhiều ngày tâm huyết nghiêncứu đúc kết ra được, chính cũng cảm thấy có thể là hoàn mỹ, nhất định có thể cầuhôn thành công.

      Dĩ nhiên, mỹ nam cực kì hấp dẫn, trong tay cầm chiếc nhẫn kim cương vượt quacả cực hạn của vẻ đẹp, chiếc nhẫn đượcthiết kế chút nào có thể nghi ngờ về giátrị, viên kim cương của chiếc nhẫn còn sáng chói mắt, ánh sáng lóng lánh, chỉ cần là phụ nữthì đều say lòng.

      Vì vậy, Y Hi Nhi mặt tràn đầy lệ nóng ( nhưng ra là mới vừa từ vườn hoa bò ra cẩn thận khiến cho đóa hoa chạm vào trong mắt) nhận lấy chiếc nhẫn kim cương.

      Vũ Văn Bác cho là lần này thành công, tronglòng bach sắc tinh ranh hô to“Vui vẻ vô cùngvui vẻ”, đáng tiếc, Vũ Văn Bác còn kịp vui mừng, liền lại muốn khóc.

      ra là, Y Hi Nhi sau khi nhìn chút, vốn bị hấp dẫn, thiếu chút nữa liền thần chí mà chuẩn bị đón nhận, có điều đếncuối cùng tia lý trí làm cho nhất thời tỉnhtáo lại, dữ dội gặm gặm chiếc nhẫn kim cương.

      Nhìn động tác của Y Hi Nhi, Vũ Văn Bác vẻmặt đầy vạch đen, người len lén núp ở phía sau xem trò vui càng thêm nổi vạch đen đầy khuônmặt, nhất là lấy Cố Nhã Thuần làm tiêu biểu.

      Chỉ thấy cách sau lưng Vũ Văn Bác và Y Hi Nhimười mét ngoại trừ phía sau cây đa đại cổ thụ, Đoan Mộc Thác chặn ngang ôm lấy Cố Nhã Thuần lùi về phía sau, nhưng Cố Nhã Thuần lại giương nanh múa vuốt lòng muốn trước mặt của Y Hi Nhi kích động, sau đó cạyđầu của ta ra, xem chút dáng dấp bêntrong là vật gì.

      , đắt chứ?” Y Hi Nhi cố ý ngu ngốc và vật chất hỏi.

      Trời mới biết, viên kim cương này trải qua tay bao nhiêu người thợ, dơ bẩn cũng chắc đều đãchết sạch, chỉ là vì chán và muốn phá hư khôngkhí, vẫn dằn lòng chiều mở miệng của ra gặm hai cái, cũng biết có tồn tại chất khoáng gì có hại trong đó .

      Có điều kim cương loại này nếu đắt giá xa xỉphẩm, có thôi.

      Y Hi Nhi vẻ mặt phong phú nhìn tới trước kim cương trong tay, mặt chuyển đổi nhiều loạivẻ mặt.

      có cách nào a, ai kêu từ nhi, về sau lớn lên cũng có cái chí khí gì,đừng loại kim cương đắt tiền này, dù là nhẫnvàng cũng đều chịu mua cho mình chiếc làm sao có thể biết kim cương đến tộtcùng là cái thứ gì, nhiều lắm chỉ biết là cái thứxa xỉ phẩm là đủ rồi, bên trong có chất khoáng, chỗ nào biết đây.

      vất vả gặp được Vũ Văn Bác cuộc sốngmới cải thiện, nhưng căn bản cũng có cơ hội tiêu tiền, dù sao muốn cái gì có cái đó, cần mở miệng, Vũ Văn Bác giúp làm cho ngay ngắn ràng rồi, chính là phế nhân.

      “Mắc như vậy, có thể đổi được ít tiền chứ? bằng. . . . . . cho em tiền mặtthì như thế nào?” Y Hi Nhi lại lần nữa có khí tiết lôi tiếng người ra khỏimiệng.

      Tâm ý Vũ Văn Bác nguội lạnh, chỉ là rất nhanh ý chí chiến đấu liền lại lần nữa bốc cháy lên.

      “Gả cho được ? Thân ái, cả đời. . . . . .”

      “Ghê tởm chết em, cái gì mà thân ái, cũngkhông phải là phục vụ khách hàng mua đồ.” cho Vũ Văn Bác xong, Y Hi Nhi đánh trước cắt đứt lời của Vũ Văn Bác,thuận tiện đem Vũ Văn Bác từ dưới đất đỡ dậy.

      Chương 84.3

      Nhưng Vũ Văn Bác muốn đứng dậy, Y Hi Nhi nào có thể di chuyển được Vũ Văn Bácđây?

      Cho nên, chỉ thấy trong hoa viên lớn như vậy, hai người Vũ Văn Bác và Y Hi Nhi cứ lôi lôi kéokéo, so tài chơi trò kéo co.

      “Y Hi Nhi!” Vũ Văn Bác nổi giận gầm lên tiếng.

      “Đến!” Y Hi Nhi lập tức buông tay, tư thế đứng chào của quân quân.

      “A a. . . . . .” Y Hi Nhi quên mất mình cùngVũ Văn Bác tranh tài kéo co, thân thể cònkhông đứng vững liền vội vã chào theo nghi lễquân đội, cả người trực tiếp tráng lệ nhào xuống.Vũ Văn Bác vì muốn Y Hi Nhi bị thương, thể làm gì khác hơn là ném hộp trang sức trong tay, đưa tay đỡ lấy thân thể Y Hi Nhi.

      Vì vậy, màn cầu hôn lại lần nữa ảo não kết thúc rồi.

      Cũng bởi thế, buổi tối hôm đó Vũ Văn Bác vì phát tiết lửa giận trong lòng, khiến Y Hi Nhi bangày xuống giường được, nằm trêngiường kêu rên đủ các kiểu.

      Ống kính cắt lần nữa, hai tuần lễ trước. . . . . .

      Vũ Văn Bác lần này thể nhịn được nữa, lần này thèm chú ý thân phận của mình nữa, triệu tập mọi người cùng nhau họp,bày ra cho kế hoạch, nếu lại lấyđược Y Hi Nhi, cảm giác mình nhất định sẽngã bệnh, bị Y Hi Nhi tức chết, tức tức , sẽmuốn hộc máu bỏ mình.

      Chỉ thấy trong phòng họp tập đoàn điện tử to lớn của hội Liệt Diễm hội nghị, cực kỳ náo nhiệt.

      Cố Nhã Thuần cảm xúc cao dữ dội, các loại chỉ tiếc rèn sắt thành thép, các loại đề nghị khẩu vị nặng kịch liệt cùng bày ra, các loại hận thể đem mình thành đại diện của Vũ Văn Bác uy hiếp Y Hi Nhi kết hôn.

      Đoan Mộc Triển vẫn yên tĩnh, nhưng cũng sẽcho ra vài ý kiến có tính xây dựng. bây giờcũng rất phiền não, mà ngọn nguồn phiền não chính là Đinh Tiểu Vũ cái nàng timkhông phổi quên sạch còn mảnh.

      Đoan Mộc Thác cảm xúc cũng đủ khiêmtốn, tại sao? Bởi vì đấu tranh giữa và CốNhã Thuần vẫn chưa kết thúc. Nếu lần này đềnghị của người nào thành công được sử dụng, vậy chẳng phải người đó là người thắng cuộc,cho nên cũng ở đây vắt hết óc suy nghĩ.

      Tây Môn Dật cơ hồ chính là người tànghình, lần này ngoài tới đáp ứng lời triệu tập ra, quan trọng nhất là muốn tìm được cái mất tích đó, Lâm Hựu Lật, can đảm dám mất tích dưới con mắt của . hầu như tìm khắp tất cả các nơi có thể tìm đến, nhưng Lâm Hựu Lật giống như là biến mất thế giớinày dạng, khiến cho vừa vừa hận.

      Dịch Đình có mặt trực tiếp ở đây, bởi vìbây giờ Dịch Đình là người đứng thứ hai của hội Liệt Diễm rồi. Tây Môn Dật rời , bỏ lại đại cục cho mình , cho nên chỉ có thể thông qua video điện tử tới tham gia lần hội nghị cầu hôn này.

      Dịch Đình trong nghiệp nổi lên làm tất cả mọingười rất bất ngờ. Cũng có ai nghĩ đến Dịch Đình lại có tư chất thiên bẩm như thế,giống như bẩm sinh là thích hợp sinh trưởngtrong giới xã hội đen. Cũng có thể DịchĐình khát máu đến mức liều mạng, hay là DịchĐình lãnh huyết làm cho người khác phải sợ, hoặc là tiêu chuẩn tương đối lớn. Tóm lại thành công trong vài tháng ngắnngủn ,nhảy cái liền trở thành người hội đứng thứ hai Liệt Diễm, còn làm cho mọi người cảm phục, đây là bản lãnh muốn người biết .

      Mà giờ khắc này, Dịch Đình cùng LamLăng Thiên hai người đấu đến mất còn,hận thể đem đối phương cắt thành 18 khúc rồi nấu.

      Đoan Mộc Triển, Đoan Mộc Thác mặc dù vẫncòn mang thân phận trong hội Liệt Diễm, nhưng thực tế bọn họ mặc kệ để ý gì đến hội Liệt Diễm rồi, toàn tâm toàn ý bạch đạo khai sáng nghiệp tập đoàn của Vũ Văn.

      cần phải cái gì nữa, trực tiếp đem cái người Y Hi Nhi đáng chết đó đánh bất tỉnh kéo vào hôn lễ, gọn gàng.” Cố Nhã Thuần nóixong miệng lưỡi đều khô, sau khi uống vô số chén nước, cũng chịu được nữa.

      “Hừ hừ, gặp qua cái hôn lễ nào có dâuhôn mê bất tỉnh sao?” Đoan Mộc Thác lập tức châm chọc.

      “Vậy phải làm thế nào? Cái gì cũng được, dứt khoát cần kết hônluôn , dù sao nha đầu chết tiệt nhà tôi vốncũng sợ, kết hôn là tốt nhất, lão đại nhà gấp gáp cũng liên quan gì tớitôi.” Cố Nhã Thuần giận đến hết lời thô tụcra.

      “Này này, có ý tứ gì? Chúng ta tụ hội mục đích là cái gì quên chứ? Chính là nha đầu nhà quá khó khăn nên chúng ta mới ởchỗ này, bỏ cuộc trực tiếp tuyên bố đầu hàngcũng được, tôi ngại.” Đoan Mộc Thác lưumanh .

      Lập tức, bên trong phòng họp chỉ còn lại Cố Nhã Thuần cùng Đoan Mộc Thác cãi nhau, những người khác yên lặng nghe bọn họ nóichuyện, hoặc là có đăm chiêu riêng.

      Video kia đột ngột tắt, hình ảnh Dịch Đình chợt biến mất lát.

      “Ai ai. . . . . . An tĩnh chút, hãy nghe tôi .” Dịch Đình hưng phấn giơ lên cái gì đótrong tay , vui vẻ , mặt có thể kêu là làm bộ ngây thơ trong sáng, cũng được xemlà thiên thần hồn nhiên đáng a.

      Nếu lúc này Lam Lăng Thiên nhìn thấy cùng mình tranh đấu có qua có lại cư nhiênkhông phải có dáng vẻ độc ác sắc bén giống như nghĩ lại cũng phải là mạnh mẽ giốngnhư Cố Nhã Thuần đến đàn ông đều phải yếuđuối dưới chân, đoán chừng trong lòng muốn chết.

      nghĩ cũng rất ngây thơ, trực tiếp bị loại.”Đoan Mộc Thác trực tiếp ngắt lời. Dịch Đình kia cực kỳ đáng tin cậy.

      mới đáng tin cậy, lão nương đây tuyệt đối là bày ra kế sách vô địch vũ trụ,đừng là cái nha đầu hư Y Hi Nhi này, mười người cũng làm cho chỉ có tới chớ cólui.” Dịch Đình xong hả hê cười.

      Những người khác còn lại giật giật. . . . . .

      Cái gì gọi là chỉ có tới chớ có lui? Đâycũng phải ở hội Liệt Diễm tranh địa bàn,đoán chừng gần đây tranh rất nhiều địa bàn.

      !” Vũ Văn Bác rốt cuộc nâng mí mắt.

      Chỉ cần có thể khiến Y Hi Nhi cam tâm tìnhnguyện gả cho , cái gì cũng thành vấn đề.

      Chỉ là. . . . . . Kế tiếp khi Dịch Đình , khiến tất cả nam nhân đều đỏ bừng cả mặt, Cố Nhã Thuần được gọi là bà già xử nữ sớm chạy trốn như làn khói vô ảnh vô tung (khôngbóng dáng).

      Chương 84.4

      Vì vậy. . . . . . Vũ Văn Bác cuối cùng sử dụng cái đề nghị khẩu vị nặng tới cực điểm này.

      Chỉ thấy, đêm khuya gió lớn, vạn vật yên tĩnh, toàn bộ mọi thứ đều rất im lặng, mộttiếng động.

      màn tràn đầy mập mờ, chiếc giườnglớn nam nữ kịch liệt vận động, thanh kia quả làm người ta nghe xong xương cũng mềm nhũn ra.

      Ở thời điểm cực kỳ cực điểm, Vũ Văn Bác ra sức, Y Hi Nhi bắt đầu phiêu phiêu dục tiên (chắc cần giải thích), ý chí còntỉnh táo, ánh mắt mơ màng, đại não ngừng suynghĩ, lúc này Vũ Văn Bác trong thời gian ngắn ngủi mở máy ghi giấu dưới cái gối ra.

      “Có muốn hay ?”

      “Muốn.”

      “Muốn gả cho chứ?”

      “Muốn.”

      Đối thoại ngắn gọn, Vũ Văn Bác hài lòng cười, tiếp tục phục vụ nâng niu của , ban đêm, cũng tại nơi đây mập mờ từ từ trôi qua.

      Vì thế, ba ngày trước. . . . . .

      Vũ Văn Bác cầm máy ghi mở cho Y Hi Nhinghe, Y Hi Nhi ở đỏ bừng cả mặt, bên trong đôimắt cũng văng tia lửa giết người ra khắp nơi.

      Loại chuyện như vậy, thể thừa nhận, thừa nhận xong rồi, cả đời này bị phá hủy.

      Sau này về sau, nếu là con cháu hỏi“Mẹ (bà nội), năm đó ba (ông nội) con cầu hôn như thế nào?” (lại lôi con cháu ra)

      Chẳng lẽ muốn nhìn các con cháu như thiênthần hồn nhiên đáng là tại thời điểmkịch liệt vận động nào đấy cầu hôn sao?

      Má ơi, nghĩ đến cảnh tượng đó, Y Hi Nhi trướchết lạnh mình.

      Loại chuyện như vậy, kiên quyết thể xảyra, khi xảy ra, đó chính là bi kịch cuộc đờicủa nha.

      “Hừ! Ai biết đây là người nào chuyện?Em có ấn tượng, có phải là ghi người khác ?” Tóm lại, Y Hi Nhi quyếtđịnh, đổ thừa tới cùng là được.

      Vũ Văn Bác thở dài, biết Y Hi Nhi tuyệt đối thừa nhận, may là sớm cóchuẩn bị.

      Lặng lẽ xoay người, rời , về phía phòng khách bật TV.

      Y Hi Nhi cười, thành công.

      “A a. . . . . .”

      “Ừm. . . . . .”

      Nghe được thanh mập mờ, da Y Hi Nhi đềumuốn nổ tung, lấy tốc độ ánh sáng tới bên người Vũ Văn Bác, chắn TV lại, sau đó nhanhchóng ra sức nhấn vào nút tắt.

      . . . . . . đồ vô sỉ này!” Người nào đem loại chuyện đó ghi lại rồi.

      “Là em thừa nhận, tại chỉ cho em xem chứng cớ mà thôi.” Vũ Văn Bác vô tộinói. cũng chỉ là cho xem chứng cớ mà thôia, có làm chuyện gì tội ác đầy trời sao? Nhưngmà gương mặt tiểu bảo bối của hồng hồngthật đúng là đáng , làm người ta nhịnđược nghĩ đến muốn cắn cái.

      “Em. . . . . . em. . . . . .” Y Hi Nhi giận đến nóikhông ra lời, cái này nếu thừa nhận phải kết hôn, thừa nhận còn biết VũVăn Bác cầm cái băng ghi hình này làm gì đây?

      “Hôn lễ là ba ngày sau, vợ của .” Vũ Văn Bác vui vẻ ôm thân thể mềm mại của Y HiNhi .

      “Ba ngày. . . . . . . . . . . .” Y Hi Nhi vô cùng tức giận, cái gì mà ba ngày. Đây ràng chính làsớm mưu, chỉ có dâu mà thậtsự chẳng hay biết gì.

      “Đừng kích động, em kích động, cũng kích động vậy.” Mới vừa thấy hình ảnh mê người củaY Hi Nhi trong băng ghi hình, sớm ở nổilên ngọn lửa trong lòng rồi.

      Nghĩ đến là liền làm, Vũ Văn Bác mở đôi môi nóng như lửa, ngậm vành tai Y Hi Nhi . . . . . .

      Như thế, tất cả mọi chuyện cũng thuận nướcđẩy thuyền tiến hành.

      ngày trước. . . . . .

      Y Hi Nhi xấu hổ cả buổi tối ngủ ngongiấc, quyết định cùng Vũ Văn Bác giữ mộtkhoảng cách, thời gian là ba năm, nếu ,thể diện của ném được rồi.

      ra , thể diện của cùng chuyện nàycăn bản có nửa xu quan hệ, ra là tứcgiận vì hành động việc làm của Vũ Văn Bác,nhưng lại thể phản kháng cho nên chỉcó thể phát tiết chút trong tư tưởng như vậy mà thôi.

      Đêm đó, phải là nguyệt hắc phong cao dạ (thích hợp làm chuyện xấu), mà là đêm trăng sáng sao thưa.

      Y Hi Nhi tự cho là mình trốn trong thư phòng là an toàn, Vũ Văn Bác cũng thể quấy rầy , vì vậy liền yên tâm.

      Nhưng mà trong thư phòng căn bản cóchuẩn bị áo ngủ, vì vậy khi tắm xong trần trụi đứng ở trong phòng tắm, trong lòng rất muốnkhóc.

      Bên ngoài chằng chịt là người của hội LiệtDiễm, Vũ Văn Bác vì phòng ngừa đào hônnên triệu tập trăm người thay phiên canh gác, ngay cả con ruồi cũng thể ra vào.

      tại nên làm gì? Lớn tiếng la lên thậtkhông có có mặt mũi, la lên buổi tốicô thế ngủ.

      Chỉ là, Y Hi Nhi căn bản cần lo lắng, bởi vì Vũ Văn Bác rất nhanh liền giải cứu lúc lúng túng, dĩ nhiên, giá cao là cả đêm N lần.

      Hoàn chương 84

      Chương 84.5

      Ống kính trở lại buổi lễ kết hôn phía .

      "Đây là mùa lãng mạn

      Chú rễ, dâu cảm nhận được tình yêuấm áp, sung sướng, ngọt ngào

      Đây là thời khắc say lòng người

      Chú rễ, dâu bắt đầu mùa xuân tình nhiệt liệt hạnh phúc

      Vì mùa này, hoa tươi mỉm cười đẹp hơn

      Vì vào thời khắc này, ánh sao hôm nay rực rỡ

      Bởi vì người đến, tịch mịch độc lặng lẽ rời

      Bởi vì người đến, sung sướng dạt dào chợt tới

      Nguyện hai người quý trọng lẫn nhau, vĩnh kếtđồng tâm

      Dùng đôi mắt sáng sâu thẳm xuyên qua cao nguyên vô ngần, tuổi thanh xuân

      Dùng bước chân nhàng dạo chuyến trong khu vườn đầy cỏ thơm xinh đẹp của cuộc đời

      Dùng tư thế oai hùng của bậc quân vương đọ sức đường đời vượt qua mọi buồn phiền

      Dùng tình trầm lặng ấm áp như của cha mẹ mà bên nhau đến tuổi già

      Chúc hai người cùng tận hưởng tình , cùngqua bão giông, đầu bạc răng long

      Chúc các ngươi thanh xuân đẹp đẽ, cuộc sốngtươi đẹp, sinh mệnh uổng"

      Người chủ trì hôn lễ thâm tình đọc diễn cảm lờichúc mừng hôn lễ, phối hợp với nhạc ấm áp lãng mạn, toàn thể tiếng vỗ tay của khách mờivang lên, hoa đồng dẫn đường vẩy hoa, chú rễcô dâu dưới chúc mừng của khách mời chậm rãi vào lễ đường.

      Y Hi Nhi cố nén tâm tình muốn ngủ, cố gắng mởmắt.

      Vũ Văn Bác cười thầm, nhưng bàn tay vẫn có lực nâng đỡ eo Y Hi Nhi, để cho thoải mái mà , người bên ngoài xem thấy giống nhưhai người ân ân ái ái tựa sát lẫn nhau, thực tế căn bản là Vũ Văn Bác kéo Y Hi Nhi thảm đỏ, có điều làn váy áo cưới lớn chặn lại khiến chút động tác bất nhã chút mà thôi.

      nhi, cha mẹ sớm qua đời, chonên cần có cái gọi là đại diện hai bên nóilời chúc mừng, cũng bởi vì thân phận của VũVăn Bác nên cần có cái gì gọi là ngườichứng hôn.

      Tất cả được giản lược, Mục Sư trực tiếp lên đàitrang trọng tuyên đọc: “Mời hai con đứng đối diện nhau, cho mời chú rễ tuấn đem tay phải của con đặt vào nơi ngực của con, ta muốnlấy danh nghĩa tất cả các khách đặt câu hỏi với con: con có nguyện ý cưới vợ con là dâu xinhđẹp đứng trước mặt con, kết thành vợ chồng cảđời, hơn nữa sau khi kết hôn, dùng ý thức trách nhiệm đặc hữu của người đàn ông ấy, tôn trọng ấy, che chở ấy, khiến ấy trở thành cực kỳ hạnh phúc thế giớinày, con nguyện ý ?”

      Vũ Văn Bác lời có khí phách trả lời: “Connguyện ý.”

      “Tiếp theo cho mời dâu xinh đẹp chân thành đưa tay phải, nhàng chạm tới vị trí trái timcủa con, ta lấy danh nghĩa tình đặt câuhỏi với con: con có nguyện ý cùng người chồng tuấn đứng đối diện kết thành vợ chồng cả đời, hơn nữa sau khi kết hôn lấy thiện lương đặc hữu của người phụ nữ thương cậu ấy, tôn trọng cậu ấy, hiểu cậu ấy, ủng hộ cậu ấy, trợ giúp cậu ấy, khiến cậu ấy trở thành nam nhân cực kỳ may mắn thế giới này, con nguyện ý ?”

      “Con . . . . . .” Y Hi Nhi vốn muốn muốn, nhưng được như ý, vừa mới “Con” kế tiếp cũng chưa có thanh .

      “Nguyện ý.” có thanh cũng thôi , tại sao chỉ cần chữ, những thứ khácđều ra thanh hoàn chỉnh đây? Y Hi Nhi sắpkhóc.

      Trừng ánh mặt ngập nước long lanh, Y Hi Nhi lặng lẽ nhìn Vũ Văn Bác: xem như lợi hại!

      Vũ Văn Bác vẫn cười ôm dâu, nhất thời tiếng vỗ tay vang lên toàn lễ đường.

      Vũ Văn Bác nhàng bên tai Y Hi Nhi :“Bắt đầu từ bây giờ, em chính là vợ của rồi.”

      Y Hi Nhi giận đến hung hăng đập cái vào lồng ngực Vũ Văn Bác, nhưng mặt vẫncười.

      Ngồi ở dưới đài Dịch Đình mặc dù có thấy ràng tất cả mọi chuyện ở đây, nhưng chuyện gì xảy ra đều có thể đoán được. Nếu là thể tưởng tượng ra được, vậy uổng phí và Y Hi Nhi hai người nhiều năm cùngnhà trọ cùng sinh nhai.

      Xem ra, sau khi kết hôn, Vũ Văn Bác cũng sẽkhông so với trước khi kết hôn nhõm hơn a.

      “Thế nào tôi lại cảm giác cười rất hiểmà?” Cố Nhã Thuần cau mày nhìn Dịch Đình bên cạnh hỏi.

      “Có sao? Tôi chính là được gọi là dịu dàng nhất đáng nhất này, tin hỏitất cả các huynh đệ hội Liệt Diễm chút, cóphải vậy hay ?” Dịch Đình mở to mắtvô tội .

      Ánh mắt Dịch Đình là cực kì vô tội nhưng dángngười kiêu ngạo cộng thêm ngũ quan mị, khiến Dịch Đình quả rất giống bộ dạng con hồ ly tinh.

      “Đoán chừng toàn bộ mắt chó bọn họ đui mù rồi.” Cố Nhã Thuần khinh thường .

      “Đó cũng là hợp kim ti-tan mắt chó.” Dịch Đìnhkhông ngại , có sai, chính là nữnhân tim phổi. Cũng nhờ vậy, mới có thể xuất sắc như thế ở trong hội LiệtDiễm hòa đồng thuận buồm xuôi gió.

      Vừa lúc đó, đôi mắt mực đảo quanh người của Dịch Đình, thế nhưng cái đầu thiếu dây thần kinh kia căn bản cũng có phát .

      Cố Nhã Thuần nhìn theo ít ánh mắt sắc bén, gương mặt tuấn mỹ xinh đẹp của Lam Lăng Thiên xuất trước mắt , gật đầu cái, bày tỏ lên tiếng chào, mặc kệ như thế nào, CốNhã Thuần cuối cùng cũng là cùng Lam Lăng Thiên từng có giao dịch, cũng coi là nửa bằng hữu.

      Bên này Dịch Đình vẫn tim phổiuống thức uống trong tay, sau đó chà sát tay chuẩn bị đón hoa dâu, mặc lễ phục bó sát người màu đỏ hồng lộ lưng làm nền khiến càng xinh đẹp nở rộ, giống như đóa hoa kiều diễm.

      Bên này, Lam Lăng Thiên trong lòng thầmkinh hãi, nghĩ tới “hồng gai” của hội Liệt Diễm lại là thiên kiều bá mị, càngkhông nghĩ đến chính là, so với trong tưởngtượng của càng bình tĩnh hơn, ang e dè ánh mắt thế nhưng cũng có thể làm như thấy, nếu như phải tin tưởng ánhmắt mình rất sắc bén mà , còn tưởngrằng “hồng gai” đó đúng là có phát mình.

      Ai biết, Dịch Đình căn bản giống nhưtưởng tượng của Lam Lăng Thiên có bìnhtĩnh và tâm kế vậy, Dịch Đình căn bản khôngbiết có người nhìn .

      “Tôi ở hướng chín giờ(*), nhanh lên chútcho tôi.” Dịch Đình có khí tiết chút nàokêu lớn, ràng chính là muốn ăn gian.

      (*) hướng chín giờ: kiểu như xác định phươnghướng theo kim đồng hồ

      “Ngu ngốc, là ở hướng ba giờ!” Cố NhãThuần ở bên lành lạnh mở miệng, cũngkhông muốn kết hôn, cho nên căn bản có nghĩ tới muốn nhận cái hoa dâu gì kia.

      mực chú ý Dịch Đình Lam Lăng Thiêncũng bỗng nhiên nhíu mày cái, người nhận biết phương hướng có thể kém, nhưng tạisao có thể kém đến nỗi trắng mắt như thế đây?Huống chi còn là hắc đạo Hào Môn Nhị Đương Gia? Đến tột cùng là kia giả vờ hay trắng con mắt như vậy? Nhưng giả trang thành người ngu ngốc đối với ta có ích lợi gì sao?

      Lam Lăng Thiên suy nghĩ chợt hiểu , ra là, Dịch Đình muốn dùng phương thức này để khiến mất cảnh giác, để cho khinh địch, đầu tiên là làm thành như phát ra , sau đó làm bộ như các bình thườngchém giết hoa dâu, cuối cùng còn làm ra chiêu ngu ngốc như vậy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :