1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưỡi Rồng - Nga Mi (Hoàn+ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tranthuy

      tranthuy Well-Known Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      220
      Thay Du Du ngoi nho ND ma dau long qua di a...hic hic:yoyo42:....lai cang gian cai ND nay them ....that dang bi don ma....ung ho nguoc them nua di....:yoyo19:
      THANKS...qua hay:th_57::th_57:
      tengu thích bài này.

    2. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      :031::031:Truyện nầy thú vị nhé!:hoho::hoho:
      :060::060:Mình thích nữ 9 quá :038::038:
      :037::037:Nàng ko tim ko phổi,:058::058:Mới gặp ăn công mấy ngày là quên:09(1)::09(1):Ko sợ thất tình :tam::tam:
      AChu thích bài này.

    3. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Trả nợ xong. Hẹn các bạn tuần sau nhóa :yoyo57::yoyo57:. Sau chương này anti-fan của Di ca tăng đột ngột cho coi:yoyo62:
      Chương 154: Tên đó còn khốn kiếp hơn
      Du Du là , nàng định rời , chặt đứt tình cảm vợ chồng của hai người... Trong lòng Nghiêm Di khỏi sinh ra cơn khủng hoảng sâu sắc.

      Ngay sáng nay, nhận được báo khẩn Tiểu Khôi mất tích, liền vội chạy tới địa điểm mục tiêu, lo lắng Du Du còn trong tay Húc quang Thánh tử, cho nên phân phó lính thuộc hạ nếu phát manh mối gì cũng được hành động thiếu suy nghĩ.

      Nhưng khi tới nơi, linh tước chỉ tìm được nhà dân Tần Du Du từng đổi y phục thôi, người cùng hai linh thú biết tung tích nữa.

      Đủ dấu hiệu cho thấy, Tần Du Du thoát khỏi tay Húc quang Thánh tử rồi, nếu nàng dễ dàng để Đại Chủy với Tiểu Khôi tìm nàng.

      Nàng xem hai linh thú đó còn quan trọng hơn tính mạng của mình nữa, tuyệt đối để chúng nó mạo hiểm.

      Hơn nữa thềm đá có để lại nén bạc ràng là để bồi thường tổn thất cho chủ nhà, đây phải chuyện Húc quang Thánh tử làm ra.

      Tần Du Du thoát khỏi khống chế của Húc quang Thánh tử, lại thà mạo hiểm lưu lạc bên ngoài, cũng muốn gặp lại , thái độ rất ràng rồi.

      Nàng liền làm theo lời ngày đó nàng , cần nữa...

      Cho dù có chuyện Húc quang Thánh tử, hai linh thú thăng cấp thành công, nàng cũng vẫn rời quay đầu nhìn lại.

      Vòng tay gỗ này làm vật đính ước của bọn họ, nàng bỏ nó chính là hai người bọn họ tình hết duyên cạn.

      Nữ nhân này tâm địa ngoan (tàn nhẫn), tuyệt (tuyệt tình)!

      Nghiêm Di thể thừa nhận, lúc trước nhìn nhầm nàng rồi. Sư phụ của nàng nhất định chưa giải thích ràng cái gì gọi là vợ chồng với nàng, hơn nữa nuông chiều nàng quá mức, cho nên nàng mới có thể vì chút vừa ý liền tùy ý trốn .

      Bỏ ! Đại trượng phu hà cớ gì lại sợ vợ chứ? đối với nữ nhân này dùng nhiều tâm tư như vậy, tận tâm hết sức quý nàng, nuông chiều nàng, nhưng nàng lại thoải mái bỏ như giầy cũ như thế.

      (Chu: ô hô, Di ca tự nhận mình là "giầy cũ" đó nhoa, ngược nam 9 sảng khoái quá =D)

      Nàng xem phu quân trở thành cái gì?!

      Nàng phớt lờ như thế, cần gì phải tâm tâm niệm niệm buông bỏ nàng được? Dây dưa, buông bỏ được chỉ có đám “oán phụ khoáng nam” thôi, đường đường là thân vương, tu vi tuyệt thế, muốn nữ nhân nào có chứ?

      Trong lòng Nghiêm Di giống như có hai giọng kịch liệt giao chiến.

      giọng ngừng cố vũ quên Tần Du Du , nữ tử xinh đẹp, dịu dàng, phục tùng thiên hạ còn nhiều mà, chỉ cần lấy được toàn bộ "Bất tử lân sương" trong kho của Phụng Thần giáo, dễ dàng tạo ra mấy người có thể làm "thuốc dẫn" tán công cho chứ. Cũng phải là nàng được! Làm gì lại cứ phải tốn nhiều tâm tư, tinh lực người nàng như vậy?

      Lần thứ nhất có lần thứ hai, sau này lúc nàng lại có gì vừa ý hoặc cảm thấy như ý lại trốn chạy nữa, cứ như vậy lần này tới lần khác đuổi theo nàng, dỗ nàng nữa sao? thành ai đây?

      Giọng khác lại cứ ra vô số lý do, thúc giục mau mau tìm nữ nhân chết tiệt kia về, dạy dỗ tốt, để nàng dám tùy hứng trốn nữa.

      Bọn họ là vợ chồng chính thức, từ xưa chỉ nam tử bỏ vợ. có nữ tử bỏ chồng, nàng dựa vào cái gì ? Nàng là vợ cưới hỏi đàng hoàng, đời này nên đợi ở bên cạnh .

      Nếu nàng bị Giang Như Luyện, Húc quang Thánh tử hay những người khác khống chế được, mang đến cho Nguyệt quốc vô số hậu hoạn, uy lực của đại pháo thánh tổ như thế nào tận mắc chứng kiển rồi. Tay nghề cơ quan của nữ tử này cùng thánh tổ cũng cách quá xa, nàng nếu bất đắc dĩ tiết lộ ý nghĩa của ký hiệu thần bí bản vẽ cơ quan, hoặc là làm ra vũ khí đủ lực sát thương khác. Kế hoạch, nghiệp to lớn nhất thống thiên hạ của Nghiêm thị chẳng những thất bại trong gang tấc, thậm chí mất nước diệt tộc cũng kỳ lạ gì.

      Nữ tử như vậy phải khống chế trong tay mới an toàn nhất!

      "Bất tử lân sương" trong kho của Phụng Thần giáo đến tột cùng có bao nhiêu, ai cũng biết được, lỡ như đủ để làm ra "thuốc dẫn" sao? Thế chẳng phải rất phiền toái sao? vì sao phải bỏ dễ tìm khó, vô duyên vô cớ mạo hiểm như vậy?

      Những lý do nhìn như khách quan, lý trí đó rất nhanh áp đảo ý niệm buông bỏ Tần Du Du trong đầu ngay.

      Đúng! phải bắt nàng về, dạy dỗ đạo lý nàng thân là thê tử như thế nào. Nàng tuổi còn trẻ, chỉ cần tốn chút tâm tư, lo nàng khuất phục nghe lời.

      Nàng cũng thích mà... Nữ nhân thôi mà, dỗ dành là được thôi.

      (Chu: grừ grừ grừ, chương sau có người hối hận ko kịp ngay ý mà)

      Nghiêm Di vì hành động của mình tìm đủ lý do rồi. Chậm rãi cất vòng tay đó vào trong lòng, phấn chấn tinh thần tiếp tục chỉ huy thám tử thủ hạ bày thiên la địa võng, phải mau chóng tìm Tần Du Du trở về.

      dám cũng muốn thừa nhận. Những lý do nhìn như phong phú mà còn đầy đủ đó cũng chỉ là lấy cớ thôi, thậm chí muốn suy nghĩ, nếu Tần Du Du rốt cuộc tìm được. nên làm gì bây giờ?

      Sắc trời tối dần, Đại Chủy vỗ cánh từ bên ngoài trở về, đúng lúc dưới ánh trăng thấy ràng nước mắt mặt Tần Du Du.

      Nàng nằm ghế trúc dưới mái hiên, mái tóc đen bóng rối tung ở giữa, lộ ra khuôn mặt nhắn xinh đẹp, tinh xảo, có vẻ tái nhợt, lại yếu đuối, hai mắt nhắm nghiền lẳng lặng ngủ say.

      Cho dù ngủ, vẫn thấy nàng thương tâm khổ sở như vậy.

      Đại Chủy theo Tề Thiên Nhạc, gần như là nhìn Tần Du Du lớn lên, tính cách của nàng trong sáng, hoạt bát, cho dù là trong khoảng thời gian bị người của Phụng Thần giáo đuổi giết, ăn bữa nay lo bữa mai, nàng cũng chưa từng tinh thần sa sút thấp như thế.

      Có thể khiến nàng thương tâm thành như vậy, chỉ có do người nàng để ý thôi, Du Du nàng nhất định thích tên khốn kiếp vương gia nào đó rồi.

      "Du Du, ta đói!" Tiểu Khôi nằm đùi Tần Du Du mau chóng tỉnh lại, lại bắt đầu thói quen mà kêu đói.

      Nó vừa cử động, Tần Du Du ngủ quá sâu lập tức tỉnh lại, nàng vừa ngẩng đầu liền thấy Đại Chủy nhìn chằm chằm mặt nàng, có chút kỳ lạ hỏi han: "Làm sao vậy?"

      "Ngươi rửa mặt về rồi sau, bằng để Tiểu Khôi nhìn thấy, khóc lớn lên, chúng ta lại phải đổi nơi ở..." Đại Chủy vỗ vỗ cánh biến hóa thành người, xoay người nhảy đến bên cạnh Tần Du Du, ôm lấy Tiểu Khôi đùi nàng.

      "Ui!" Đại Chủy vừa mới ôm Tiểu Khôi từ Tần Du Du, bỗng nhiên kêu thảm thiết tiếng, buông tay, ném Tiểu Khôi lên mặt đất.

      "Tiểu Khôi!" Tần Du Du cứu kịp, vội vàng nhảy người đến xem Tiểu Khôi có bị thương hay .

      Đại Chủy là thánh tôn cấp mười, hơn nữa hóa giải bộ phận phong ấn, tu vì cùng lúc trước so sánh nổi, lần này lỡ dùng sức đúng, làm Tiểu Khôi té bị thương.

      Tiểu Khôi mặt đất lăn lăn hai cái, quơ quơ gãi đầu tỉnh lại, nhào vào trong lòng Tần Du Du : "Đau quá, ta sao lại rơi xuống đất, oa oa oa."

      "Ngươi sao chứ?" Tần Du Du cẩn thận sờ sờ thân mình nhắn của nó, sợ nó bị lực vô ý của Đại Chủy làm bị thương.

      "Ta có sao đó! Con thỏ ngốc này, ta ôm ngươi chút, ngươi sao lại nhìn người liền cắn bậy!" Đại Chủy tức giận đến hộc máu. Con thỏ ngốc nghếch này cũng nghĩ xem răng nó lợi hại thế nào, trực tiếp cắn tay miếng thịt!

      Cho dù nó đói bụng cũng thể cắn người bậy bạ như vậy chứ!

      Tiểu Khôi quay lại, quả nhiên nhìn thấy tay phải Đại Chủy máu tươi đầm đìa, nhịn được có chút sợ hãi co đầu lại, dùng sức nhớ lại chút lúc nãy xảy ra chuyện gì, ngập ngừng : "Ai bảo ngươi đột nhiên đến ôm ta? Ta, ta mơ thấy tên khốn kiếp muốn bắt ta từ bên cạnh Du Du ném ..."

      Đại Chủy sắc mặt xanh mét, hoàn toàn hết chỗ rồi, lần sau nó tuyệt đối, tuyệt đối chạm vào lúc cái con thỏ ngốc nghếch còn chưa có tỉnh lại.

      Tiểu Khôi biết mình chọc Đại Chủy tức giận, chui vào lòng Tần Du Du dám lời nào, chợt ngẩng đầy nhìn thấy nước mắt mặt chủ nhân, có chút lo lắng cọ cọ nàng : "Ta sao, đau, ta cũng dùng sức cắn Đại Chủy, cũng bị đau, Du Du đừng khóc."

      Nó hiểu lầm Tần Du Du vì lo lắng cho nó và Đại Chủy mới khóc.

      Tần Du Du giật mình hiểu ra Đại Chủy vì sao vừa nhìn thấy nàng tỉnh lại nàng rửa mặt.

      Sau hồi hỗn loạn, Tần Du Du lấy ra lượng lớn thịt, rau củ, nấm, bánh,... lúc nãy mua ở chợ cho Tiểu Khôi tạm lót bụng, sau đó hỏi Đại Chủy nghe được tin tức gì.

      Đại Chủy trừng mắt liếc nhìn Tiểu Khôi ăn như hổ cái, hừ : "Tên khốn kiếp đó hẳn là chưa phát ra hai người Hồ Sơn Thanh và Bách Nghi Kiều giúp chúng ta trốn , tìm tới tiểu viện nơi ngươi thay y phục rồi, đoán chừng tên khốn kiếp biết ngươi "cho rơi" được Húc quang Thánh tử đó rồi."

      Đại Chủy tới đây thở dài: "Húc quang Thánh tử trốn rồi, hơn nữa ở thành Tử Dạ cũng phải người nổi tiếng gì, đám chim chóc cũng nhận ra . Nhưng ta tìm nhiều chim chóc khá thông minh ở gần, để chúng nó chút ý có cái gì bất thường hoặc có người kỳ lạ nào tới gần, liền dùng sức kêu to, ba tiếng dài tiếng ngắn. Du Du ngươi nếu đột nhiên nghe thấy tiếng kêu kiểu đó, phải cẩn thận đó."

      "Được, ta hiểu rồi." Tần Du Du , sau đó còn tới chuyện mình chuẩn bị đến núi Hoành Vân tìm tung tích sư phụ.

      Đại Chủy vừa nghe liền hưng phấn hẳn: "Khi ta thăng cấp có nhìn thấy ảo ảnh tương lai, ta gặp lại Thiên Nhạc, nhìn cảnh tượng đó là ở trong sơn động, chừng chính là núi Hoành Vân!"

      Bọn họ thương lượng kế hoạch kế tiếp lúc, đều cảm thấy tạm thời trốn ở trong thành Tử Dạ, chờ sau khi phòng hộ cửa thành tương đối lơi lỏng lại rời mới là cách ổn thỏa nhất.

      Dù sao tronh dục nhân túi của Tiểu Khôi cái gì đều có đầy đủ hết, ngoại trừ giải quyết vấn đề ăn cơm của Tiểu Khôi có chút phiền toái , còn lại chuyện gì cũng có vấn đề quá lớn.

      Chờ bọn họ thảo luận xong, Tiểu Khôi cũng ăn no, nó tự cẩn thận lau mình sạch , lại dính lên người Tần Du Du, cẩn thận hỏi han: "Du Du, Đại Chủy ngươi trong lúc chúng ta hôn mê đó, cùng tên khốn kiếp kết hôn rồi, có phải là hay ?"

      Đại Chủy cùng Tiểu Khôi đều ràng cảm giác được Tần Du Du còn giống lúc trước, đoán chừng là vì trong khoảng thời gian chúng hôn mê xảy ra chuyện khiến nàng rất vui vẻ, lúc trước phải vội vàng trốn tránh có người ngoài ở bên cạnh, chúng nó cũng thể hỏi han tử tế được.

      tại chỉ có ba người bọn họ, Tiểu Khôi liền trực tiếp hỏi ra.

      Tần Du Du chần chừ lát, rốt cuộc thẳng toàn bộ đầu đuôi mọi chuyện ra luôn. Nàng còn chưa xong, Tiểu Khôi nổi trận lôi đình, nhe răng trợn mắt : "Ta phải ăn ! Khốn kiếp, quá đáng lắm rồi!"

      Đại Chủy ngược lại bình tĩnh hơn rất nhiều: "Ngươi thích có phải ?"

      "Đúng vậy." Tần Du Du cười khổ .

      " sao cả." Đại Chủy xoa xoa cái mũi : "Dù sao ngươi còn trẻ, thay người khác là được. Ta có với ngươi, khi ta thăng cấp có nhìn thấy ảnh ảo tương lai của ngươi chưa?"

      Tần Du Du lắc đầu: "Chưa , ngươi nhìn thấy cái gì?"

      "Ta nhìn thấy nam nhân khác cầu hôn với ngươi, quát quát quát!" Đại Chủy đắc ý cười ha hả.

      Du Du nhà nó có nhiều nam nhân thích như vậy, Nghiêm Di nhìn ra được, sớm muộn gì cứ để sống hối hận !

      "Đó là ai thế?" Tần Du Du hiếu kỳ .

      "Húc quang Thánh tử!" Đại Chủy thần bí hè hề công bố đáp án.

      Sắc mặt Tần Du Du nhất thời suy sụp xuống, rối rắm : "Tên đó ràng còn khốn kiếp hơn!"
      huyetdu, minhhanhng, 1620thuy15 others thích bài này.

    4. devilhamvui

      devilhamvui Active Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      65
      Phải công nhận Chu dự đoán chính xác thiệt, đọc chương này mà bực quá mất. Kiểu này ta lại chông tác giả ngược Nghiêm Di dài dài.
      Thanks nàng!
      tengu, xixon, Tubu 1 thành viên khác thích bài này.

    5. mattroiden2810

      mattroiden2810 Well-Known Member

      Bài viết:
      218
      Được thích:
      240
      Chị lấy khác cứ mà khóc dài dài :yoyo53:
      AChu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :