1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưỡi Rồng - Nga Mi (Hoàn+ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ghét cha hoàng thượng Nghiêm Di quá . Mà Nghiêm Di cũng tự đại quá, ghét nốt, cho bị ngược chết .
      AnAn thích bài này.

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Xin lỗi mọi người vì dạo này bận quá, nhiều việc quá nên edit được. Bây giờ Chu tạm thời có thời gian rảnh edit, đăng lại nghen. cố gắng chăm chỉ bù lại thời gian "biệt tâm biệt tích" vừa qua. Hy vọng mọi người vẫn tiếp tục ủng hộ cho Chu nha :yoyo69:.
      Chương 141: cái cắn của đại quái thú

      Công tử áo đen cười lạnh : "Phô trương thanh thế (ý là Du tỷ nổ đó mờ)!" Nâng bàn tay chút lưu tình tấn công về hướng Tần Du Du.

      Người này đúng là Hạo quang Thánh tử sư huynh của Húc quang Thánh tử.

      thích nghiên cứu tu luyện quỷ dị tà thuật, bàng môn tả đạo giống sư đệ, dốc lòng vì võ đạo, hơn nữa nhập môn sớm hơn Húc quang Thánh tử, tu vi cũng cao hơn khoảng lớn.

      đối với thực lực võ đạo của mình vô cùng tự tin, gọi là kẻ tài cao gan cũng lớn, vốn hề để ý lời cảnh cáo, đe dọa của Tần Du Du.

      lúc trước xác nhận hành tung của đa số cao thủ võ thánh của Nguyệt quốc, cũng tìm hiểu ràng tình hình ở biệt viện hoàng gia này, tốt chính là lão quỷ ở Tư Đế Hương này nghe thấy tin, muốn toàn thân trở ra phải việc dễ.

      Hơn nữa cho đến giờ phút này, thần thức của cảm giác được trong phạm vi mười trượng quanh phòng này, cũng chỉ có hai người là với Tần Du Du, hơn nữa chỉ có con linh thú hơi thở hỗn loạn đài kia, ra là thăng cấp.

      Nhớ đến uy lực sấm sét khủng bố bên ngoài, công tử áo đen trong lòng rùng mình, có thể kéo lôi kiếp đến mức này, thể là linh thú yếu ớt như vậy, con thỏ này nhìn ngang nhìn dọc cùng lắm chỉ là cấp bảy thôi.

      Tuy linh thú thỏ cấp bảy rất hiếm thấy, nhưng "đức hạnh" như thế này, có thể có lực công kích bao nhiêu?

      Chẳng lẽ trong trang viên này còn nấp linh thú lợi hại khác, cũng thăng cấp? Nếu xích huyết mã Thất Kỳ Lân của Nghiêm Di đó... Chờ nó thăng cấp hoàn thành, tuyệt đối là kẻ địch lớn!

      Nghiêm Di rốt cuộc lợi hại bao nhiêu, Hạo quang Thánh tử hoàn toàn biết, nhưng từ sư phụ Giang Như Luyện vô cùng kiêng kị ta, thực lực đối phương tuyệt đối .

      Con linh thú cấp võ thánh cao cấp như vậy, hoàn toàn có thể kéo lôi kiếp đáng sợ như hủy thiên diệt địa bên ngoài đến.

      Nhiều suy nghĩ trong đầu Hạo quang Thánh tử xẹt qua, lúc này quyết định đánh nhanh thắng nhanh.

      Mục tiêu của là Tần Du Du, mắt thấy con mồi lui đến góc phòng, loại cảm giác quỷ dị cực kỳ nguy hiểm từ phía sau đánh úp tới.

      Tu vi của tu luyện giả cấp võ thánh rất khác, đối với cảm giác nguy hiểm cũng nhạy bén đến cực hạn, Hạo quang Thánh tử gần như chút do dự liền dùng toàn lực hướng về phía trước, vận chân khí toàn thân, sẵn sàng đón lấy ám khí của Tần Du Du mãnh liệt công kích.

      lần này toàn lực vút nhanh lập tức đánh vỡ vách tường trong phòng. Thân thể xẹt qua từ bên cạnh Tần Du Du, thuận tay mò lên cổ nàng.

      Loại môn pháp chân khí hộ thân của chính là tuyệt học hộ mệnh của , tên là "Kim Cương Thánh Thể", chỉ có thể duy trì trong ba hơi thở, lại đủ để cố gắng ngăn cản kích của võ thánh cấp mười tám.

      Ám khí của Tần Du Du có lợi hại mấy, cũng đạt được võ thánh cấp mười tám. Lập tức bị lực mạnh chế trụ, bay ngược ra ngoài hơn trượng.

      Ngay lúc đánh về phía Tần Du Du, đường sấm sét khủng bố từ trời đánh xuống, tiếng nổ ầm ầm vang lên, cả căn phòng bị xé tan thành đống phế tích.

      Trời đất trong nháy mắt chỉ còn lại đường sáng trắng chói mắt.

      Hạo quang Thánh tử kích thành công lập tức dùng ngón tay như gió mạnh mẽ điểm huyệt nàng, khiến nàng tạm thời thể nhúc nhích, sau đó quay đầu lại nhìn đến tột cùng xảy ra chuyện gì.

      Căn phòng nhìn vững chắc lúc trước biến mất thấy. Bụi bay mù mịt, hỗn loạn, mùi cháy khét nồng đậm, tràn ngập khắp nơi.

      Là lôi kiếp do con thỏ đó đưa đến?!

      Ngay cả Hạo quang Thánh tử cao thủ mức đó cũng khỏi rùng mình cái, đường tia chớp vừa rồi nếu phải phát sớm, trách kịp lúc, nếu bị ảnh hưởng khó đảm bảo bị thương nặng.



      Sử dụng "Kim Cương Thánh Thể" phải trả giá tương đối lớn. Nếu chỉ vì đối phó võ tôn cấp bảy như Tần Du Du vậy vốn khinh thường dùng đến.



      Nhưng tại làm vậy cũng sai, tránh được kiếp lại bắt được người, phải mau chóng rời khỏi nơi quỷ quái này mời tốt! Nếu lại có vài đường sấm sét như vậy, chưa chắc có thể hoàn toàn bị ảnh hưởng gì.



      Mưa to ngập trời rất nhanh phá tan bụi mù, Hạo quang Thánh tử điều tức sơ sơ, chậm lại hơi, áp chế khó chịu do vận dụng Kim Cương Thánh Thể đưa đến, đưa Tần Du Du muốn phá vây ra ngoài.



      Trong mưa rền gió dữ. Bỗng nhiên nghe thấy trong phế tích của căn phòng truyền đến tiếng lẩm bẩm nũng nịu yếu ớt: "Du Du, ta đói!"



      Hạo quang Thánh tử chấn động, toàn thân Tần Du Du cứng ngắc bị chộp tay lại vui mừng quá đỗi.



      Cám ơn trời đất. Tiểu Khôi sao cả! Hơn nữa tỉnh lại đúng lúc!



      Trong ánh sét lóe lên, Hạo quang Thánh tử tập trung nhìn vào, chỉ thấy ra ở đài ngọc giữa căn phòng. Con thỏ xám trắng béo tốt đó trở mình, cái bụng hướng lên trời, tứ chi vô thức quẫy đạp vài cái, cái miệng chép chép, hàm hàm hồ hồ lại gọi hai tiếng: "Du Du, ta đói!"



      Nếu nhớ lầm, vừa rồi đường sấm sét khủng bố khiến kinh hồn bạt vía chính là đánh xuống đài ngọc ở giữa căn phòng, đài ngọc hoàn hảo tổn hại gì có thể giải thích vì là món bảo vật hiếm có, nhưng con thỏ này sao?!



      Còn chờ phản ứng lại, liên tiếp hai đường sấm sét chợt lóe lên, uy lực kinh khủng đó giống như đủ để xé rách bầu trời đêm, Hạo quang Thánh tử đứng cách mấy trượng, cũng bị sức ép đáng sợ đó đẩy lùi hai bước, suýt nữa đứng thẳng được.



      Nhưng con thỏ mập mạp cái bụng hướng lên trời, hẳn là bị sấm sét đánh tan xương nát thịt rồi lại hoàn toàn sao cả, tia chớp qua , vẫn hoàn hảo bị thương tích gì nằm đài ngọc như cũ.



      Tiểu Khôi bị tiếng sấm chớp liên tiếp ngừng làm tỉnh lại, lẳng lặng gọi chủ nhân và khát vọng thô bạo cắn nuốt tất cả ở trong đầu xoay chuyển qua lại, nó rốt cuộc nhịn được xoa xoa mắt xoay người đứng lên.



      Nó vừa mở mắt ra đúng lúc dựa vào ánh sét nhìn thấy Hạo quang Thánh tử tay nắm lấy cổ chủ nhân nó, trừng mắt khiếp sợ nhìn nó.



      Có tên khốn kiếp! Hơn nữa tên khốn kiếp này ức hiếp chủ nhân nó!



      Cuồn bạo hung ác sâu trong thân thể Tiểu Khôi trong phút chốc bùng nổ, đôi mắt đen bóng đột nhiên trở nên giống như hai cái hang đen u tối, ngẩng đầu lên mở lớn miệng...



      Tiếng rít gào khủng bố cách nào hình dung vang vọng trời đất, át tiếng sấm ầm ầm, trong mười dặm biệt viện hoàng gia chao đảo.



      Người trong ngoài biệt viện tu vi hơi yếu lúc này bị chấn động ngất xỉu, cao thủ Phụng Thần giáo với cao thủ hoàng thất Nguyệt quốc vốn giao chiến cũng nhịn được dừng đấu lại, che lổ tai ngăn cản thanh đáng sợ này xâm nhập.



      Hạo quang Thánh tử đứng gần Tiểu Khôi nhất tốt chút nào, hoàn toàn bị tiếng rít gào này chấn động đến hộc máu tại chỗ.



      Gặp phải quái thú quỷ quái gì?! Hạo quang Thánh tử dám do dự, đưa Tần Du Du quay đầu bỏ chạy.



      kiêu ngạo nghĩ có Tần Du Du làm con tin trong tay, có thể cứu mạng, lại biết mình phạm phải sai lầm trí mạng.



      Tiểu Khôi trời sinh mắc bệnh quáng gà, chỉ có thể nhìn thấy dựa vào ánh sét lóe lên trong nháy mắt thôi, nếu ném Tần Du Du lại, thu liễm hơi thở lẫn trốn, trong hỗn loạn Tiểu Khôi chừng liền bỏ qua .



      lại cố tình đưa Tần Du Du theo bên mình, Tiểu Khôi dựa vào cảm ứng cùng chủ nhân trong lúc đó, nhắm mắt lại cũng có thể biết ở đâu.

      (Chu: giống định vị GPS á hả :3)


      Trong mưa rền gió dữ, sấm sét lẫn lộn, ít người nhìn thấy từ phía căn phòng bỗng nhiên xuất cái đầu quái vật cao chừng ba bốn trượng, thấy khuôn mặt nó, chỉ nhìn thấy cái miệng lớn đầy máu, hung tợn cắn xuống nơi nào đó.
      huyetdu, minhhanhng, 1620thuy5 others thích bài này.

    3. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Sao cách dòng nhiều dữ vậy ta? Bạn nào biết cách chỉnh lại chỉ Chu với, lẻ chỉnh từng dòng từng dòng sao :032:

      Chương 142: Con thỏ ăn thịt người



      "A!"



      Tiếng kêu thê lương, thảm thiết vốn giống của con người vọng lại, đầy tuyệt vọng, sợ hãi, vang vọng trong cuồng phong sấm chớp.



      Răng rắc răng rắc, ừng ực! Cái đầu lớn đó làm động tác cắn nuốt, sau đó từ từ tan biến trong màn mưa tầm tã...

      (Chu: thanh sống động *nuốt nước bọt, ôm gối run run*)



      Nó ăn cái gì thế?!



      Liên quan đến tiếng thét thảm lúc nãy, tất cả mọi người nhịn được cả người phát lạnh --- quái vật đáng sợ ăn thịt người đó đột nhiên xuất trong biệt viện hoàng tộc, ràng ăn nguyên người đó!



      Chỉ ngụm, người cứ như vậy xong đời.



      Hai bên giao chiến rét mà run, sau đó tự chủ được lui lại mấy bước.



      Đám giáo chúng Phụng Thần giáo tiến đến công kích biệt viện, gây hỗn loạn, để Hạo quang Thánh tử rảnh rang bắt con tin bên trong , cả đám ngạc nhiên, nghi ngờ, trong đầu lên cùng ý nghĩ:



      Hạo quang Thánh tử ở bên trong... có ổn ?



      Tiếng kêu thảm thiết đó, hẳn là phải của ngài ấy vọng ra chứ? Đường đường võ thánh cấp mười bốn, quái thú lợi hại nào có thể ngụm nuốt chửng ngài ấy như vậy? Điều đó thể nào?!



      tại tiếp tục đánh hay là rút lui? Thủ lĩnh dẫn quân do dự quyết.



      Lương Lệnh nhớ đến lời lúc trước của Tần Du Du, ông khẳng định trong phòng ở biệt viện có người của bọn họ, vừa rồi tiếng thét ràng là giọng nam, đó có lẽ là có kẻ địch xông vào, sau đó...



      Dưới bảo hộ của ba võ thánh mà vẫn xông vào được phải kẻ yếu rồi, thậm chí tu vi có thể cao hơn cả ông. Lương Lệnh nghĩ đến nhịn được run run chút.



      Ông từng cho Tiểu Khôi ăn, cũng cùng nó có quan hệ qua lại, Tiểu Khôi đối với ông ấn tượng tệ, vẫn gọi ông là "ông nội Lương", ông còn nhớ Tiểu Khôi bị bộ dáng của Trú Vân Phi dọa sợ tới mức oa oa khóc lớn.



      con thỏ yếu ớt, nhát gan như vậy, cùng với con quái vật khủng bố vừa nãy... Quá khó liên hệ bọn chúng cùng chỗ được.



      Lúc này đây, đúng là cơ hội tốt đánh vào tâm lý đẩy lui địch!



      Lương Lệnh phấn chấn lên quát to: "Tên giặc lẻn vào biệt viện bị thánh thú vương phủ thờ phụng cắn chết, những tên còn lại tự tìm cái chết, các vị huynh đệ cần khách khí!"



      Thánh thủ vương phủ thờ phụng? Đó ràng là mãnh thú khổng lồ mà!



      Cao thủ Phụng Thần giáo vốn còn có chút mềm lòng, chắc, nhất thời càng cảm thấy yên.



      Ngay lúc này, xa xa truyền đến mấy tiếng gào thét liên tiếp.



      Động tĩnh bên này quá ồn ào, kinh động đến các trưởng lão cư ở Tư Đế Hương. Từng hơi thở cường đại gấp gáp đuổi tới.



      "Lui!" Mấy tên thủ lĩnh cao thủ của Phụng Thần giáo hét lớn tiếng, đưa những người khác bay nhanh, trốn sang bốn phía.



      Lương Lệnh thở ra, chỉ thấy lão thái giám áo xanh đột nhiên xuất ở phía trước. Lão thái giám cũng có dùng dù, nhưng mưa dừng ở cách thân thể ông , hai tấc bị nhàng văng ra, ông toàn thân dưới khoan khoái nhàng, cứ như vậy an nhàn dạo đến trước mặt Lương Lệnh.

      (Chu: sao Nguyệt quốc đâu cũng thấy cao thủ vầy nè =.:)



      "Các lão tổ tông hỏi. Bên này xảy ra chuyện gì?"



      Lương Lệnh nhận ra ông là ngũ tổng quản hầu hạ các vị trưởng lão ở Tư Đế Hương, vì thế cúi người thi lễ : "Là linh thú của Thánh bình Thân vương vương phi thăng cấp bên trong, đúng lúc gặp người của Phụng Thần giáo đến quấy rối, có việc gì nữa."



      "Hửm? Linh thú của vương phi là loại cấp bậc gì?" Ngũ tổng quản nhịn được tò mò.



      Ảnh ảo cái đầu to vừa rồi đó biến mất quá nhanh, ngũ tổng quản cùng với những người khác tới vẫn chưa nhìn thấy. Chẳng qua tiếng rít gào kinh thiên động địa bọn họ ở tận Tư Đế Hương cũng nghe thấy ràng.



      chỉ ông. Ngay cả các trưởng lão Nghiêm thị cư ở đó cũng ngạc nhiên cực kỳ.



      Loại linh thú nào có thể dẫn trận lôi kiếp đáng sợ như thế, phát ra tiếng kêu rung động như thế.



      Lương Lệnh gần như muốn vò đầu, với bọn họ đó là tiếng thỏ kêu? Ngũ tổng quản nhất định nghĩ ông bị điên mất.



      Ngũ tổng quản thấy ông muốn lại thôi. Liền có chút kiềm chế được, : " giờ xem ra hẳn là thăng cấp xong rồi, ta vào xem thế nào?"



      trời, tiếng sấm dần , mưa cũng từ từ tạnh, quả là tình hình độ kiếp hoàn thành, nhưng Lương Lệnh nhớ màn khiến người ta sợ hãi lúc nãy, còn có Tần Du Du cảnh cáo bọn họ hừng đông hẳn vào, vội vàng ngăn ngũ tổng quản lại.



      " tại tốt nhất đừng vào." Lương Lệnh . Sau đó giọng bên tai ngũ tổng quản: "Linh thú của vương phi người có huyết thống ác thú..."



      Trong biệt viện, người Tần Du Du vừa dính bùn vừa dính nước, chật vật nghiêng đầu té mặt đất. Hạo quang Thánh tử lúc nãy bắt giữ nàng hoàn toàn biến mất.



      Ý thức nàng rất tỉnh táo, nhưng kinh mạch bị Hạo quang Thánh tử dùng chân khí chặn còn chưa thông suốt, thể cử động, chỉ có thể nằm mặt đất hứng mưa thôi.



      Tiểu Khôi ngay bên cạnh nàng xa, ngâm mình trong bùn.



      Nó ngược lại sao cả. Nhưng vừa rồi mới tỉnh lại liền ăn ngay võ thánh cấp mười bốn quá bổ quá no, cần nghỉ ngơi lập tức mới có thể tỉnh lại.

      (Chu: Tiểu Khôi mà cũng biết no á 0_0)



      Tần Du Du nhớ tới cảnh tượng lúc nãy cũng cảm thấy toàn thân rét run, nàng thấy Tiểu Khôi khi thăng cấp nhịn được nuốt lấy con lũ lớn, thậm chí khiến sư phụ với Đại Chủy cũng sợ tới mức chạy trối chết, nàng lúc ấy chạy là vì nàng muốn giữ, cản Tiểu Khôi cho nó vô ý làm tổn thương những người khác.



      Sau đó nàng phát Tiểu Khôi dù dưới tình huống gì cũng làm nàng bị thương, cho nên mỗi lần đều chủ động cùng nó thăng cấp.



      Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Tiểu Khôi ăn thịt người, ràng là con người!



      Cho dù đó là tên ác độc muốn đối phó nàng, đó cũng là người.



      Nàng nghĩ tới đó liền cảm thấy rét mà run.



      ra nàng cũng có tận mắt thấy, nàng vốn dám nhìn.



      Lúc người Tiểu Khôi xuất ảnh ảo con ác thú khủng bố đó, nàng liền cảm thấy sợ tới mức nhắm chặt mắt.



      Nàng cảm thấy được ảnh ảo đó mở lớn miệng cũng định cắn nuốt cả nàng, nhưng nàng chỉ cảm thấy có cái gì lướt qua mình, sau đó tên áo đen bên cạnh liền trong cảm giác nàng biến mất dần, ngay cả bàn tay nắm lấy cổ nàng cũng thấy.



      Nàng ràng nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, tuyệt vọng trước khi chết của tên áo đen đó, nghe thấy tiếng nhai nuốt của Tiểu Khôi, tại nhớ lại vẫn còn cảm thấy toàn thân lạnh lẻo.



      Tần Du Du cố gắng ép mình được nghĩ nhiều, chuyên tâm đả thông kinh mạch bị chặn người rồi sau.



      Thực lực của võ thánh cấp mười bốn quả phải , mắt thấy mưa to dần tạnh, trăng sáng ló ra khỏi mây, nàng vẫn có dấu hiệu chuyển biến tốt nào.



      Chờ trời sáng nhóm người Lương Lệnh tiến vào nhìn thấy mình với Tiểu Khôi chật vật, xấu hổ, là chết người mà!



      Bỗng nhiên, nàng cảm thấy có ai đó đứng gần...



      đôi giày nam màu trắng thêu hoa văn sợi vàng bạc hoa lệ xuất trước mắt nàng, phía giày là cẩm bào sáng đẹp màu xanh trúc.



      Tần Du Du nhớ , trong biệt viện có nam nhân nào mặc y phục đẹp đẽ, quý giá.



      Dưới ánh trăng sáng ngời, nàng thấy chủ nhân của cẩm bào, đó là nam tử trẻ tuổi tùy tiện, bộ dáng vô cùng đẹp mắt, mặt mang nụ cười ấm áp, toàn thân giống như tràn ngập hơi nắng xuân.



      Nhưng Tần Du Du nhìn thấy , giống như rơi xuống vực.



      Nàng nhớ ngay tới người, người nàng chưa gặp qua, lại sợ muốn chết rồi.



      Nam tử mỉm cười, ngón tay dựng thẳng làm động tác đừng lên tiếng, sau đó xoay người ôm Tần Du Du mặt đất lên, mỉm cười : "Chật vật như thế sắc đẹp lại hề giảm, vương phi nương nương quả nhiên là tiểu mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành. Nghiêm Di để nàng mình ở lại kinh thành rời khỏi khuê phòng, là rất nên."



      Chu: ta chỉ thích hợp 2 chữ - biến thái. MN đoán xem là ai nào
      minhhanhng, 1620thuy, phuthuykembong177 others thích bài này.

    4. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      mấy chương này lúc trc đăng hết rồi mà Chu ơi

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      ủa. Chu nhớ đăng tới đâu rồi, nên Chu đăng chương tiếp theo thôi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :