1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưỡi Rồng - Nga Mi (Hoàn+ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #c1a952']Chương 60:
      #c1a952']Dùng thử phu quân
      Tần Du Du tới vài bước nhìn kỹ tình trạng của Đại Chủy với Tiểu Khôi, nàng giờ tu vi mất hết, chỉ có thể dựa vào cảm ứng trong lúc này với Tiểu Khôi để suy đoán tình trạng hai đứa nó thôi.

      "Chúng nó chuẩn bị thăng cấp... Sao lại quá sớm như vậy?" Nàng rất nhanh xác định hai linh thú cũng có gì đáng lo, quả chỉ là chuẩn bị thăng cấp mà thôi, thở dài nhõm hơi đồng thời cũng rất nghi ngờ.

      "Chúng nó có thể ăn như vậy, thăng cấp sớm cũng lạ gì." Nghiêm Di liếc mắt nhìn quyển đỏ thẫm mạ vàng liệt kê chủng loại, số lượng sính lễ.

      Trong bóng đêm bóng người xuất , sinh lễ tập mặt đất được gã thái giám áo tím hai tay nâng lên đưa tới trước mặt Nghiêm Di với Tần Du Du.

      Nghiêm Di nhận lấy tùy tay đưa cho Tần Du Du : "Nàng nhìn xem là hiểu ngay."

      Tần Du Du nhìn thấy chữ "Sính" bắt mắt quyển đó liền cảm thấy mặt nóng rần lên, đây là sính lễ quái ân công cho nàng...

      Nhưng xem ra Đại Chủy, Tiểu Khôi nhất định là ăn sính lễ mới thành ra bộ dáng này, nàng thể nhìn xem đến tột cùng cái gì lại có uy lực lớn như vậy, trực tiếp làm cho hai đứa nó thăng cấp sớm hơn nửa năm.

      Mở quyển ra trang thứ nhất, thấy ràng nội dung bên viết, nàng liền ngây dại...

      Chín loại Thiên Tài Địa Bảo cấp chín, chín mươi chín loại đan của thú cấp bảy, vật liệu xương, sừng, móng, răng, da vẩy cấp trân quý, chín trăm chín mươi chín linh dược cấp bảy. O_O

      Đây là chuyện đùa thôi đúng ? Sính lễ như vậy dù có lấy cưới tiên nữ về còn đủ ấy chứ, tùy tiện lấy món tặng nước nào đó, muốn tất cả công chúa hoàng tộc lần cưới về nhà cũng thành vấn đề, thậm chí muốn cho hoàng hậu tái giá cũng hoàn toàn có thể.

      Đại Chủy với Tiểu Khôi nếu bởi vì ăn linh dược trân bảo đây mà sớm thăng cấp, đó cũng phải chuyện kỳ lạ gì.

      Tần Du Du hoàn toàn xác định được chúng nó rốt cuộc ăn bao nhiêu, cũng biết bọn nàng có đủ đền bù lại được hay . Giờ đây chúng nó đều nuốt sính lễ vào bụng rồi, nàng còn có thể giữ vững lập trường lấy chồng được sao?!

      Sính lễ của Nghiêm Di nếu là vàng bạc châu báu may rồi, với núi vàng núi bạc sư phụ dự định cho nàng, phải bồi thường bao nhiêu cũng thành vấn đề.

      Nhưng cố tình sính lễ lại chủ yếu là vật, tất cả đều là Thiên Tài Địa Bảo có tiền cũng khó mua đó, có số vốn dĩ là Thần Vật Kì Trân trong truyền thuyết, nàng cho dù muốn đền cũng đền được.

      Bên tai nghe thấy Nghiêm Di hỏi thái giám áo tím: "Mấy món liệt kê phía chúng nó ăn bao nhiêu?"

      Thái giám áo tím hít sâu hơi : "Ngoại trừ trăm hai mươi lăm loại linh dược, bảy loại vật liệu thú ra..."

      May quá, may quá, hơn trăm loại linh dược cấp bảy thêm bảy loại vật liệu thú cấp bảy, nàng hẳn là còn có thể thu thập được. Tần Du Du thở dài hơi, khỏi thầm may mắn hai vị này còn biết khống chế, đụng đến mấy thứ quý nhất.

      Chút may mắn trong lòng nàng ngay sau đó bị lời tiếp theo của thái giám áo tím nghiền nát.

      "Ngoại trừ bao nhiêu đó ra, còn lại đều bị chúng nó ăn sạch." Thái giám áo tím kiềm nén được vẻ mặt khiếp sợ .

      Còn lại đều bị chúng ăn sạch?!!!
      (Chu: Du Du chạy đâu ^_^)

      Đại Chủy với Tiểu Khôi qua buổi sáng, ăn chín loại Thiên Tài Địa Bảo cấp chín, chín mươi hai loại vật liệu thú cấp bảy, thêm tám trăm bảy mươi hai loại linh dược cấp bảy?!

      Hai chân Tần Du Du như nhũn ra suýt nữa bị dọa đến miệng sùi bọt mép, bất tỉnh mặt đất luôn.

      Chết chắc rồi! Bán bọn nàng đền cũng nổi! Hai vị này nên ăn tới như vậy chứ?

      Nghiêm Di tuy rằng cố ý bố trí đối phó hai đứa ham ăn đó, nhưng kết quả này vẫn nằm rất xa ngoài dự kiến của --- Đúng là rất có năng lực ăn uống!

      Đây là lấy từ trong kho riêng hoàng gia tích trữ nhiều năm cùng với ít trân bảo trong cấm địa, hơn nữa phần sính lễ là những năm gần đây rèn luyện chinh chiến đoạt được mà thành, bàn về giá trị gần như tương đương quốc khố Nguyệt quốc thu vào suốt năm năm, thế mà chỉ chưa đến ngày bị hai đứa tham ăn này ăn mất chín phần rồi.

      Vốn dĩ còn lo chuẩn bị quá ít, đủ sức hấp dẫn, làm rung động hai vị này, cho nên cố ý chuẩn bị nhiều như vậy, ngờ tới chúng nó thế mà hoàn toàn kiêng ăn.

      Cho dù Nghiêm Di là người quen gặp sóng gió cũng thể cảm thấy đau lòng, nhưng quan trọng hơn là, Tần Du Du chạy thoát!

      Hai linh thú của nàng ăn nhiều thứ của như vậy, nàng còn có thể biết xấu hổ mà chạy trốn sao?

      Thái giám áo tím cùng Trú Vân Phi vô thanh vô tức lui ra ngoài lúc Nghiêm Di ra hiệu lui xuống, nhà kho to như vậy chỉ còn lại hai người là với Tần Du Du.

      Nghiêm Di tới phía trước đỡ Tần Du Du thất thần ngồi xuống, : "Đêm nay trước tiên nghỉ ngơi trong trang viên, sáng sớm mai lại đưa hai đứa nó về kinh vậy."

      "Ngươi cố ý đúng ?" Tần Du Du có hơi sức .

      Mấy thứ tốt nhất trong sính lễ đều là mấy món mà Đại Chủy với Tiểu Khôi thèm dãi nhưng thể ăn, khó tưởng tượng chúng nó sao lại nhịn được.

      Nghe Trú Vân Phi , Tiểu Khôi lúc đầu vẫn có chút kháng cự, nhưng có lẽ là nhìn thấy trái của cây thần "Kiến Mộc" trong truyền thuyết, mới có thể cuối cùng phá công.

      Nếu ăn rồi, ăn nhiều ăn ít cũng khác nhau lắm, cho nên hai vị này dứt khoát buông bụng, dồn sức ăn.

      Quy tắc của võ đạo tu luyện giả, linh thú với chủ nhân là nhất thể, Đại Chủy và Tiểu Khôi ăn sính lễ Nghiêm Di cho nàng, vậy cũng xem như sư phụ nàng Tề Thiên Nhạc với chính nàng tiếp nhận sính lễ rồi, nàng thể lui cũng chỉ có thể đồng ý hôn thôi.

      Chối cũng chối được...

      " sai." Nghiêm Di cũng lười xạo.

      Tần Du Du từ từ gục đầu xuống, cúi đầu : "Ta thích như vậy... Sư phụ , hôn nhân là việc phải ngươi tình ta nguyện, chân thành mà đối đãi."

      Nghiêm Di đưa tay ôm nàng vào lòng, hôn hôn mi tâm nàng: "Nàng muốn gả cho bổn vương như vậy? Gả cho bổn vương có gì tốt?" nghĩ ra, tiểu nha đầu nên có nhiều tâm khó hiểu như vậy.

      chưa bao giờ từng dành nhiều tâm tư cho nữ tử như vậy, càng cũng chưa từng để người trong lòng như thế, cố tình tiểu nha đầu hễ nhắc tới hôn liền có bộ dáng sợ hãi muốn chạy trốn, giống như là lão hổ ăn thịt người vậy.

      Tuy rằng, quả rất muốn ăn nàng...

      "Ngươi quá lợi hại, ức hiếp ta, ta gả cho ngươi bị ngươi ức hiếp cả đời." Tần Du Du nghĩ tới đoạn thời gian đến nay dưới tay quái ân công liên tiếp kinh ngạc, liền cảm thấy luồng oán giận nảy lên trong lòng.

      "Nàng là thê tử của ta, ta đương nhiên ức hiếp nàng." Nghiêm Di chịu nổi cám dỗ mê hoặc khó chịu mà nâng khuôn mặt của nàng lên hôn hôn mắt nàng.

      "Ta thích ngươi dùng thủ đoạn với ta."

      "Sau này có thể dùng dùng." Nghiêm Di quá thành ý mà hứa hẹn .

      "Hừ!" Tần Du Du đấm chút tỏ vẻ vừa lòng, nhưng cũng kiên quyết ngăn chặn thân mật như trước nữa.

      ra nàng muốn nhận mệnh rồi, trong lòng có cảm giác khổ sở gì, ngược lại có chút thoải mái.

      Nếu tình đối tốt với nàng, nàng cũng chán ghét , vậy... thử an tâm dự vào xem sao.

      Dù sao tương lai phát thích hợp, bọn họ chia tay là được, Tần Du Du trong lòng tự có tính toán nho cho mình.
      minhhanhng, 1620thuy, phuthuykembong172 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #cda090']Chương 61:
      #cda090']Nàng rốt cuộc cấp mấy
      Mãi tới sau này, mới phát chính mình lúc đó đắc ý quả có chút quá sớm...

      Trong trang viên sớm an bài chỗ cho Tần Du Du rồi, ngay cả nha hoàn hầu hạ cũng có thể bất cứ lúc nào chờ lệnh.

      Tần Du Du vốn có chút sợ hãi Nghiêm Di giống như Đại Chủy , nhân cơ hội muốn gạo nấu thành cơm, kết quả Nghiêm Di lại chỉ ôm nàng hôn mấy cái liền cố kiềm chế, cho nàng uống thuốc nghỉ ngơi.

      Trong lòng nàng khỏi đối với nam nhân này thêm vài tia thiện cảm, ít nhất rất tôn trọng nàng.

      Nhưng sau này nàng cũng phát , vốn phải như vậy...

      đêm chuyện, sáng sớm hôm sau, Tần Du Du là ở xe ngựa tỉnh lại, Đại Chủy với Tiểu Khôi nằm trong giỏ bên cạnh nàng. Nàng dụi mắt, bò dậy, rèm cửa sổ xe lay động, gương mặt Nghiêm Di xuất ngoài xe ngựa.

      "Sao ngủ thêm lát nữa?"

      "Ngủ đủ rồi, quay về thành Tử Dạ sao?" Tần Du Du hỏi.

      "Đúng, đại hội Thánh Thủ Lôi Đài hôm nay giờ tỵ (9 - 11 giờ sáng) cử hành."

      Đúng nha, đêm qua Đại Chủy, Tiểu Khôi xảy ra chuyện, nàng bối rối quên mất cái chuyện phiền lớn này. May là giờ sắc trời , đoán chừng còn chưa tới giờ thìn (7 - 9 giờ sáng), hẳn là còn kịp.

      Nơi cử hành Thánh Thủ Lôi Đài ngay bên trong võ đài phía tây hoàng cung, từ vương phủ đến cho dù ngồi xe ngựa cũng chỉ hơn khắc (khoảng 15 phút) là có thể đến nơi rồi.

      Tần Du Du mới trở lại tú lâu trong vương phủ, phát nhóm nàng Lục Ý chuẩn bị xong mấy thứ dùng để rửa mặt, trang điểm rồi, chưa tới canh giờ giúp nàng thay y phục, trang điểm xinh đẹp lần nữa đưa lên xe ngựa của Nghiêm Di võ đài phía tây rồi.

      Lần này xe ngựa bọn họ ngồi chính là xe liễn chính thức của Thân Vương, trước trước sau sau đều phô trương thân phận thân vương, Tần Du Du cùng Nghiêm Di ngồi song song bên trong xe, xuyên qua vải thưa nhìn thấy dân chúng hai bên đường trông ngóng, hoan hô, cảm thấy là mới lạ.

      Khi xe ngựa đến võ đài phía tây, chỉ thấy cờ tinh* bên trường phấp phới bay phía trước tòa đài cao, sáu vị trọng tài ngồi bên rồi, dưới đài ghế của Tam đại thế gia cũng ngồi đầy người. Phía trước bọn họ là chỗ ngồi các cơ quan tượng sư của các nước, hai bên võ đài có ghế khác dành cho khách quý, chiêu đãi tân khách khắp nơi đến xem Thánh Thủ Lôi Đài.

      Trong đó có các sứ giả quan viên các nước, danh nhân thân sĩ, võ đạo cao thủ với cơ quan tượng sư về phần dân chúng bình dân cũng chỉ ở xa xa ngoài võ đài xem náo nhiệt.

      Xe ngựa của Nghiêm Di chạy thẳng vào cổng lớn võ đài mới dừng lại. bước xuống xe liễn quay lại đỡ Tần Du Du xuống.

      Quan viên ti lễ bên cạnh cao giọng : "Thánh Bình Thân Vương, vương phi giá lâm!"

      Thị vệ, quan binh bên sân đồng thời giơ cao đao thương hò hét: "Cung nghênh thân vương, vương phi." Tiếng như sấm sét trời cao.

      Tần Du Du hồi buồn bực, nàng còn chưa gả mà, bọn họ có cần vội vả lớn tiếng rêu rao như vậy đây.

      Bị quái ân công nắm tay hơi hơi căng thẳng, Nghiêm Di nghiêng đầu nhìn nàng cái, trong mắt hình như có ấm áp mờ mờ.

      Được rồi, vương phi vương phi, sính lễ cũng ăn chín phần rồi còn có thể đổi ý sao? Tần Du Du chớp chớp mắt, ngoan ngoãn mặc kéo tay mình chầm chậm qua võ đài lên đài cao.

      đài cao ghế chủ trì là ghế dựa lớn bằng ngọc thanh lịch, Nghiêm Di cũng thèm nhìn tới, trước đưa Tần Du Du đến ghế trọng tai, ngang nhiên tuyên bố với mọi người: "Lần đại hội Thánh Thủ Lôi Đài này do vương phi bổn vương đại biểu Nguyệt quốc đảm nhiệm chức trọng tài." Lời vừa ra, đài dưới đài tràng ồ lên.

      Ba gã võ đạo cao thủ đảm nhiệm trọng tài đồng thới chuyển ánh mắt qua người Tần Du Du, trong đó dáng người cao to như cột sắt là Đại Hồ tử (lão râu ria) đứng lên lạnh lùng : "Đại hội Thánh Thủ Lôi Đài phải trò đùa, tha thứ Đại Hồ tử ta vụng về, biết Thánh Bình Thân Vương vương phi là võ tôn cấp chín, võ thánh hay là cơ quan đại sư cấp bốn?"

      tên là Quân Bất Ngộ, chính là võ thánh cấp mười tiếng tăm lừng lẫy, môn phái toàn dựa vào khi tuổi trẻ có đoạn thời gian kỳ ngộ hơn nữa thiên phú bản thân với chịu khó mới có thành tựu hôm nay, địa vị đứng đầu cường giả.

      Cũng chỉ có nhân tài như vậy mới có kiêng dè, thấy chuyện bất bình phải lên tiếng, biết thân phận Nghiêm Di là gì cũng vẫn trước mặt mọi người ra nghi ngờ.

      hỏi đây là nghi vấn của mọi người mà nhóm cơ quan sư từng tham gia đêm yến tiệc tại Thánh Bình Thân Vương phủ năm ngày trước nhịn được hai mặt nhìn nhau: chẳng lẽ cơ quan đại sư trong lời Nghiêm Di hôm đó là chỉ vị tân vương phi này của ? tiểu nha đầu mới mười mấy tuổi?!

      Sắc mặt Phong Quy Vân khẽ biến, ngờ Nghiêm Di thế mà lại kiêng nể gì ở trước mặt mọi người công khai thân phận của Tần Du Du, nhưng vừa nghĩ lại, nhất thời giật mình.

      Càng như thế, Tần Du Du ngược lại càng an toàn, mọi người đều biết thân phận, địa vị của nàng đối với Nghiêm Di thậm chí tầm quan trọng đối với Nguyệt quốc, ai muốn đụng bọn nàng phải lo lắng mãi thôi.

      Hơn nữa, Tần Du Du khi ra chỗ sáng, nàng còn có thể dễ dàng rời khỏi phạm vi thế lực của Nghiêm Di sao? Trừ khi nàng muốn sống nữa.

      Ánh mắt Phong nhị thái gia như đao, lạnh lùng quay đầu nhìn Phong Quy Vân, hiển nhiên là nghi ngờ cảm kích báo.

      Phong Quy Vân trong lòng thầm cười khổ tiếng, tại trước tiên phải lo lắng làm sao qua cửa người trong nhà này.

      đài Nghiêm Di vẫn vì Quân Bất Ngộ hỏi thẳng nghi vấn mà tức giận, dù bận vẫn ung dung mà nghiêng đầu hỏi Tần Du Du: "Bổn vương cũng quên hỏi cơ quan thuật của nàng rốt cuộc cấp mấy?"

      Tần Du Du cố gắng nghĩ nghĩ : "Năm ta mười tuổi, sư phụ ta hẳn là lợi hại ngang với cơ quan sư cấp năm."

      Đúng là khoác biết ngượng, khoác chuẩn bị trước mà! Nàng ta nghĩ cơ quan sư cấp năm là gì? Là gã hành khất trong đồng ruộng hoang sao? Mười tuổi dám khoác lợi hại ngang với cơ quan sư cấp năm, đến tột cùng biết sư phụ nàng khen bậy đồ đệ, hay là nàng tự biên tự diễn?

      đài, dưới đài có hơn trăm ngàn cơ quan tượng sư nổi tiếng, công nhận chỉ có bảy người cấp năm, tùy tiện chọn người tuổi cũng có thể làm ông nội nàng. Nếu nàng mười tuổi lợi hại ngang bọn họ, vậy tuổi của bọn họ là sống mình chó cả hay sao?!

      Quân Bất Ngộ gần như bị nàng làm nổi giận, nở nụ cười: "Xin hỏi cao tính đại danh sư tôn đó của vương phi nương nương? Là tuyệt đỉnh cao thủ nào của nhà nào, phái nào? là có mắt quan sát a!"

      "Sư phụ ta tên là Tề Thiên Nhạc." Giọng Tần Du Du lớn, trong giọng tràn ngập loại tình cảm ngưỡng mộ của trẻ . Sư phụ đối với nàng mà chỉ là Thiên công Thánh thủ cao cao tại thượng trong mắt người đời, thế hệ cơ quan tông sư, mà còn là người thân nhất của nàng, là phụ thân thậm chí là mẫu thân, là trưởng bối cũng là người bạn tri , là người quan trọng nhất cả đời này của nàng.

      Cả đài yên tĩnh, sáu gã trọng tài tính cả Tam đại thế gia ngồi khá gần nàng đều nghe thấy, toàn bộ rơi vào trạng thái giật mình, ngẩn ngơ.

      "Khụ khụ, Thiên công Thánh thủ..., Tề Thiên Nhạc Tề đại sư?!" Quân Bất ngộ ho khan hai tiếng hỏi.

      Tề Thiên Nhạc có đệ tử cũng có gì khó hiểu, nhưng vị đệ tử này..., sao lại là tiểu nương như hoa như ngọc lại hề có võ đạo tu vi được?

      "Đúng vậy." Tần Du Du gật đầu .

      Quân Bất Ngộ cứng ngắc quay đầu : "Thế , ta có ý kiến, ngờ ta sống tới chừng tuổi này hôm nay còn có mắt tròng. Xin vương phi thứ tội."

      xong gì nữa, ngồi trở lại chỗ ngồi của mình, cũng đằng hắng gì.



      Tết biết Cung có đóng cửa nhỉ

      Để Chu bik mà đặt lịch post truyện (kèm quà tết nữa) ;)
      minhhanhng, 1620thuy, phuthuykembong172 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #d0a1e5']Chương 62:
      #d0a1e5']Tài nghệ hơn người
      Đệ tử của Thiên công Thánh thủ Tề Thiên Nhạc phải tùy tiện người có thể mạo nhận được, nhưng Tần Du Du hôm nay chính là dùng thân phận Thánh Bình Thân Vương vương phi Nguyệt quốc tham dự, nơi đây loại chuyện kế thừa sư môn tuyệt đối thể ăn lung tung, nếu , chẳng những danh tiếng của Thánh Bình Thân Vương mất hết, ngay cả Nguyệt quốc cũng vì vậy bị các nước khác chê cười.

      Càng nghiêm trọng hơn, nếu nàng dám lấy thần tượng cơ quan sư trong thiên hạ Thiên công Thánh thủ ra đùa, khi bị vạch trần có cơ quan sư nào nguyện ý dốc sức vì Nguyệt quốc nữa.

      Giọng nàng lớn, nhưng truyền mười, mười truyền trăm, rất nhanh tuyển thủ, tân khách trong ngoài võ đài, thậm chí dân chúng xem náo nhiệt cũng biết tin tức bùng nổ này.

      Dân chúng Nguyệt quốc đương nhiên hưng phấn thôi, bọn họ có lẽ biết đệ tử chính thống của Thiên công Thánh thủ Tề Thiên Nhạc có thể mang đến cho bọn họ cái gì, nhưng danh tiếng Tề Thiên Nhạc người được công nhận thiên hạ đệ nhất cơ quan mọi người đều biết, mình ông ấy còn lợi hại hơn nhóm cơ quan sư lỗ mũi nhìn trời bên trong này.

      Nhân vật lợi hại như vậy, đệ tử ông ấy gả cho thân vương Nguyệt quốc bọn họ, đây là chuyện đáng tự hào cỡ nào?

      So với ngoài sân mảnh vui mừng, khí trong võ đài liền có vẻ có chút quỷ dị.

      Người Nguyệt quốc đương nhiên mừng , nhưng Tam đại cơ quan thế gia với người của các nước khác và các thế lực đặc biệt khác cảm thấy rất phức tạp, có hâm mộ, ghen tị, oán hận, có ngạc nhiên nghi ngờ, đơn thuần ngưỡng mộ cũng có.

      Nhưng mọi người vừa nhìn thấy khuôn mặt Tần Du Du mỏng mỏng manh manh, bộ dáng yểu điệu liền nhịn được hoài nghi, tiểu nha đầu này lợi hại như lời sư phụ nàng ?

      Nếu nhà mình có nữ đệ tử xinh đẹp, động lòng người như vậy, đoán chừng khen nàng thổi phòng lên vài câu dỗ dỗ nàng vui vẻ cũng bình thường.

      Suy nghĩ như vậy, số người ngưỡng mộ Tần Du Du vơi hơn phân nửa.

      thực tế, nữ tử yếu ớt tay trói gà chặt, người chế tạo cơ quan chịu thiệt hơn so với người có võ đạo tu vi nhiều, nếu Tề Thiên Nhạc có lòng bồi dưỡng ái đồ (đồ đệ quý) của mình, sao lại để nàng yếu đuối đến như vậy?

      Vị Thánh Bình Thân Vương vương phi này, đoán chừng cùng lắm cũng chỉ về mặt thiết kế bản vẽ xuất sắc hơn chút ít thôi.

      Nhưng Tề Thiên Nhạc để đệ tử đến Nguyệt quốc, đó quả là tín hiệu rất nguy hiểm, ông ấy mất tích năm nay, phải ở Nguyệt quốc nghiên cứu vũ khí bí mật gì đó chứ?

      Suy nghĩ như vậy, các sứ giả quan viên đại biểu các nước khác tham dự đều cảm thấy đứng ngồi yên hẳn.

      Phong nhị thái gia cũng là trong bảy vị trọng tài, vị trí của ông có cách nào có động tác gì, nếu e rằng ông ngay lúc này muốn bổ nhào đến chất vấn Phong Quy Vân dưới đài, sao chuyện quan trọng nhất này lại cố tình giấu giếm ông, đến tột cùng có lòng gì đây.

      Kim Phù Đồ cũng là trọng tài thở dài trong lòng, ngàn nghĩ vạn nghĩ cũng ngờ tới Tề Thiên Nhạc từ trước đến nay dựa vào bất cứ thế lực nào thế mà có thủ đoạn như vậy, khó trách Nghiêm Di chướng mắt nữ nhi nhà mình, đối với người của Tam đại cơ quan thế gia cũng thản nhiên, hề bày tỏ gì, thiên hạ cơ quan đệ nhất cường giả bị lôi kéo về tay, trong mắt còn có cái gì giá trị nữa?

      Ở vị trí Kim gia dưới đài, Kim Minh Xuân trừng mắt nhìn về phía Tần Du Du chỗ trọng tài, trong lòng biết có tư vị gì.

      Trong mắt nàng nữ tử giống như bình hoa đó, vậy mà lại là đệ tử của thần tượng Tề Thiên Nhạc của tất cả cơ quan sư trẻ tuổi... Tình hình sao có thể chịu đựng nổi đây, dẫu gì nàng vẫn có đủ loại xem thường coi nàng ta (Tần Du Du).

      Mặc kệ những người khác nghĩ thế nào, dù sao Nghiêm Di với người của Nguyệt quốc rất vừa lòng hiệu quả lay động này.

      Giờ lành đến, quan viên ti lễ mời Nghiêm Di chủ trì nghi thức khai mạc, tế bái trời đất cùng tổ sư công tượng, chính thức tuyên bố giải đấu Lôi Đài bắt đầu.

      Giải đấu Lôi Đài ba ngày đầu là đấu vòng loại, hoan nghênh tất cả cơ quan sư mang tác phẩm cơ quan của mình cùng đến nhận bình luận, khảo nghiệm, cuối cùng từ bảy vị trọng tài thêm người chủ trì là Nghiêm Di công khai chọn ra trong đó bốn mươi cơ quan sư tiến vào trận chung kết.

      Bởi vì đấu vòng loại, số người tham gia tương đối nhiều, bảy vị trọng tài với Nghiêm Di ở giữa sân tách ra bốn chỗ, đều tự quan sát tác phẩm của các cơ quan tượng sư, từ đó chọn ra mười cơ quan sư xuất sắc nhất, thêm mười người của Tam đại cơ quan thế gia cùng với nước đứng ra tổ chức, tuyển thủ có thể tiến vào trận chung kết thực tế có năm mươi người.

      Bảy vị trọng tài nguyên tắc đều là võ thánh phối hợp vị đại biểu do Tam đại thế gia phái ra, Nghiêm Di với Tần Du Du lại vừa đùng tạo thành chỗ.

      Sau khi nghi thức khai mạc đơn giản mà long trọng kết thúc, võ đài lập tức bày ra bốn bàn lớn, bảy vị trọng tài thêm Nghiêm Di chia ra dự thính, nhóm cơ quan sư dự thi dựa vào bảng số thứ tự đến trước mặt bọn họ bày tác phẩm của mình ra.

      Tổ hợp Nghiêm Di với Tần Du Du xuất chúng nhất, người nghiêm mặt vô cùng hù chết người, người xinh đẹp linh hoạt mê chết người, người dự thi may mắn đến trước mặt bọn họ phải bị dọa đến run run chuyện lưu loát, là bị mê hoặc đến thất điên bát đảo ngây ra như phỗng.
      (Chu: “cặp đôi trời sinh” d(^_^)b)

      May mắn Tần Du Du về mặt này trình độ quả chuyên nghiệp đặc biệt cao, bình thường chỉ cần đùa nghịch tác phẩm của đối phương mấy cái, hỏi vài vấn đề là có thể biết trình độ của người đó ra sao.

      Tuy tiêu chuẩn đại đa số người dự thi Tần Du Du nhìn qua sơ cấp đến thể sơ cấp hơn, nhưng ngẫu nhiên có mấy người cơ quan sư tự do quả có chút ý tưởng với sáng kiến tệ.

      Tần Du Du khó có được cơ hội cùng nhiều đồng đạo đàm luận về cơ quan thuật như vậy, tâm tình tốt đến cực điểm, toàn bộ thời gian cười tủm tỉm, vốn quên mất tồn tại của Nghiêm Di.

      Nghiêm Di mặt chút thay đổi, trong lòng nhịn được thầm hối hận, lẽ ra nên đưa Tần Du Du đến nơi này.

      Tại đây, trong lòng tiểu nha đầu, vị trí thứ nhất hề nghi ngờ chính là sư phụ nàng, tiếp theo là cơ quan thuật và hai linh thú chỉ biết ăn đó, sau đó có lẽ mới có thể là .

      Tinh thần Tần Du Du phấn khích, chuyên tâm, vui sướng như vậy, là mê người mà, nếu phải hoàn cảnh đúng, muốn ôm lấy nàng, hôn môi phen.

      Mà đến phiên nhóm cơ quan sư đến bày tác phẩm trước mặt Tần Du Du, mặc kệ lúc trước ôm chặt cái nhìn gì với nàng, sau khi chuyện với nhau vài câu, cũng nhìn nàng với cặp mắt khác xưa.

      Quả nhiên hổ là đệ tử của Tề đại sư! Những câu trúng trọng điểm, chỉ cần đơn giản nghe bọn họ miêu tả tác dụng, đặc điểm của tác phẩm cho nàng, nhìn vài lần, cơ bản có thể nêu lên nhận xét, khuyết điểm trong thiết kế của bọn họ, cùng với những khó khăn trong quá trình thiết kế, chế tác, thậm chí toàn bộ vấn đề bọn họ thể giải quyết và chỗ thiếu hụt đều nêu ra được.

      Quả như là theo chân bọn họ từ đầu, cùng nhau chế tác cơ quan vậy, ràng chính xác như lòng bàn tay.

      Chút bất tri bất giác, danh tiếng của Tần Du Du và sư phụ nàng Tề Thiên Nhạc qua bọn họ truyền miệng nhau lại lên bậc cao hơn.

      Trời ngã về tây, Tần Du Du ngoại trừ lúc dùng cơm nghỉ ngơi bên ngoài, gần như hề dừng lại, Nghiêm Di thấy nhíu mày ngay, mắt thấy thời gian còn sớm nữa, lúc này tuyên bố dừng ở đây, ngày mai lại tiếp tục.

      Tần Du Du từ vị trí đứng lên mới phát bản thân mệt mỏi quá sức, cổ họng vừa khô vừa ngứa rất khó chịu, Nghiêm Di đưa nàng vào trong xe ngựa, lấy ra mấy viên thuốc có tác dụng gì đưa cho nàng uống vào, trầm giọng : "Ngày mai bổn vương phái hai cơ quan sư khác thay vị trí của nàng, nàng ở trong vương phủ nghỉ ngơi, đừng đến đây."

      Chu tặng quà tết nè, Chu post vào 30, mùng 1, mùng 2, mùng 3 nha ^0^

      tuần sau đó vẫn như cũ
      huyetdu, minhhanhng, 1620thuy2 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #b77aa0']Chương 63:
      #b77aa0']Lại chậm bước
      Tần Du Du ngoan ngoãn nuốt viên thuốc xuống, mặc ôm mình vào ngực, cọ cọ giống như con mèo : "Ta muốn đến."

      Nàng nhớ lúc trước cũng làm nũng với sư phụ như vậy, chủ yếu đại đa số trường hợp sư phụ đều cho phép nàng.

      Nghiêm Di quả bị nàng cọ đến tâm như nhũn ra, nhưng vẫn kiên trì theo ý mình: "Giọng nàng đều khàn cả rồi, hơn nữa nàng là vương phi của bổn vương, cũng nên cứ xuất đầu lộ diện như vậy được."

      Trời biết hôm nay vài lần có xúc động muốn trừng mắt nhìn những cơ quan sư lộ ra vẻ mặt bị nàng hút hồn rồi móc mắt chúng xuống.

      Tần Du Du lén trợn trắng hai mắt, ràng là ngươi đưa ta tới mà, giờ lại ghét bỏ ta xuất đầu lộ diện, hừ!

      quái ân công lợi dụng danh tiếng của sư phụ nàng dọa mấy người nước khác thậm chí là Tam đại cơ quan thế gia và vài võ đạo cao thủ, nàng cũng phải có cảm giác, nhưng việc này nàng cho đến giờ lười so đo để ý.

      Mục đích giờ đạt thành, quyết tâm cho nàng làm trọng tài nữa, vậy làm sao đây?

      Dựa vào kinh nghiệm đối phó sư phụ của nàng, đạo lý là vô dụng, nàng bình thường hết mức rồi, cách tốt nhất là làm nũng chơi xấu, sư phụ ngại ngùng cũng so đo với nàng, nàng liền thắng!

      "Ta muốn đến, ngươi cho ta đến được ?" Tần Du Du dựa thân mềm vào thậm chí vòng tay chủ động ôm lấy thắt lưng Nghiêm Di khẩn cầu .

      Tiểu nha đầu này còn có thể dùng mỹ nhân kế với ... Nghiêm Di trong lòng khẽ động, cúi đầu hôn lên môi nàng. đôi môi non mịn còn mang chút hương vị ngọt ngào của nước mật ong để thông cổ họng do nhóm Lục Ý đưa tới lúc trước, khiến lòng tự giác hóa thành hồ nước xuân.

      "Ngày mai cho nhiều như vậy nữa, để các nàng ấy chuẩn bị nhiều nước trà mật ong cho nàng, nếu ngày mai nàng lại mệt đến như vậy nữa, mấy ngày sau nàng cần đến nữa." Nghiêm Di cuối cùng cũng phải lùi bước.

      Để nàng nghĩ tiểu quỷ kế của nàng có tác dụng, sau này dùng nhiều hơn, với cũng có lợi, Nghiêm Di tìm lý do cho hành vi nhượng bộ của mình, an tâm hưởng thụ tư vị dạt dào tuyệt vời được nhuyễn ngọc ôn hương ôm.

      có hai linh thú ở giữa gây khó dễ, quả nhiên tiểu nha đầu rất nhanh liền dựa vào ôm ấp của , nên xuống tay sớm chút, nhưng giờ cũng chưa muộn.

      Chờ khi chúng nó mấy tháng thậm chí mấy năm sau tỉnh lại, Du Du hoàn toàn là của rồi.

      Tần Du Du trở lại vương phủ dùng cơm tối, đến bảo khố ngầm trong hoa viên nhìn nhìn hai linh thú hoàn toàn tiến vào trạng thái hôn mê, xác định có tình trạng khác lạ nào, mới thả lỏng tâm tình quay về tú lâu nghỉ ngơi.

      Cơ quan của bảo khố ngầm trong hoa viên là do nàng đích thân thiết kế, còn có lão Trác võ tôn cấp chín canh giữ, Đại Chủy với Tiểu Khôi bên trong nàng cũng tương đối yên tâm.

      Nhưng buổi tối ngủ bên cạnh thiếu thân mình lông xù, mềm mại của Tiểu Khôi, khiến nàng cảm thấy khó chịu hồi quen.

      Phía bắc thành Tử Dạ, phân bộ của Tây Hà Phong thị, Phong nhị thái gia phát cáu với Phong Quy Vân.

      "Ngươi gia nhập Phụng Thần giáo được coi trọng lớn, vai cánh cứng cáp rồi, xem người trong nhà chúng ta ra gì có phải ? Thân phận tiểu nha đầu đó ngươi ngược lại giấu giếm kín kẽ đấy, e rằng sau này Giang Như Luyện cùng Húc quang Thánh tử bảo ngươi đối phó Phong thị ta, ngươi cũng chắc chắn giữ kín bí mật, giúp bọn họ làm dẫn đầu xung phong!"

      Phong Quy Vân sớm lúc đoán được trở về chắc chắn bị nghiêm khắc chất vấn, thời gian ban ngày cũng đủ để chuẩn bị tốt lí do thoái thác hoàn mỹ sứt mẻ.

      "Nhị gia gia quá lời, nếu con sớm biết việc này, liều mạng cùng Húc quang Thánh tử trở mặt cũng nghĩ cách cho người ngăn chặn, sao lại để nàng ấy rơi vào tay Nghiêm Di, thậm chí còn trở thành vương phi của ." Vẻ mặt Phong Quy Vân chua sót, bất đắc dĩ, tuyệt đối lòng.

      ra phải muốn ngăn chặn Tần Du Du, chỉ là nước cờ kém hơn, nhưng điều này cho tới giờ lại là lý do tốt nhất giải vây nghi ngờ cho .

      "Húc quang Thánh tử thân phận của nha đầu đó với ngươi?" Phong nhị thái gia nghĩ nghĩ, tình trạng giờ đối với Phong Quy Vân quả cũng có gì tốt, nhưng ông vẫn có chút bán tín bán nghi.

      "Húc quang Thánh tử chỉ đó là con của Dao Cơ , thái độ mờ ám, con làm sao dám hỏi nhiều? Giờ nghĩ lại, ta cố ý để con nghĩ sai, cũng đề phòng người nhà Phong thị chúng ta a." Phong Quy Vân thở dài tiếng .

      Phong nhị thái gia cười lạnh hai tiếng: "Được lắm! Ta coi như ngươi cái gì cũng biết, ngươi từ Li quốc theo dấu vết nàng ta đến Nguyệt quốc, lại phát nàng ta có cái gì khác lạ? Nàng ta là con Dao Cơ? Cha ruột (sinh phụ) của nàng ta là ai? Vì sao nàng ta lại trở thành đệ tử của Tề Thiên Nhạc?"

      "Chuyện nàng ấy là con Dao Cơ hẳn là chính xác thể nghi ngờ, còn về cha ruột, nhất định phải Giang Như Luyện, muốn khác lạ..., tu vi người nàng vốn dĩ hề yếu ớt, chỉ là hình như bị người của Phụng Thần giáo dùng thuốc phế , nàng ở lại bên cạnh Nghiêm Di, có lẽ cũng có quan hệ với chuyện này. Về những chuyện khác, con cẩn thận kiểm chứng (điều tra + chứng thực)." Phong Quy Vân cẩn thận từng li .

      Vẻ mặt Phong nhị thái gia lành lạnh nhìn lát, chậm rãi gật đầu : "Được, ngươi ."

      Phong Quy Vân khom người hành lễ rời , Phong nhị thái gia nhìn bóng dáng xa, hừ : "Đồ ranh con, lần hai lần cũng bớt lo."

      Trong bóng tối gã hán tử mặc áo đen (hắc y) dáng người gầy chậm rãi ra, giọng : "Có cần theo dõi hay ?"

      Phong nhị thái gia chậm rãi lắc đầu : " cần, chút bản lĩnh đó của quan trọng, gây sóng gió lớn được, ta ngược lại trông cậy vào có thể làm ra đại gì đây, Phong thị ta thiếu chính là người thừa kế có năng lực."

      " về cơ quan thuật, thiên phú quá kém, khó có thể phục chúng." Lời hán tử áo đen mang khinh thường.

      Phong nhị thái gia im lặng lát, lẩm bẩm : "Nhìn nhìn , nhìn nhìn lại ."

      Phong Quy Vân trở lại chỗ ở, Dạ Như Niên đúng lúc vội vàng từ bên ngoài chạy về.

      Phong thị này bố trí, lắp đặt nghe trộm trong bóng tối biết bao nhiêu, Dạ Như Niên vô cùng cẩn thận tới bên tai : "Chuyện đêm qua Nghiêm Di dẫn Tần nương ra khỏi thành Tử Dạ điều tra , là đôi linh thú của Tần nương đột nhiên thăng cấp sớm, rơi vào hôn mê ở biệt viện vùng ngoại ô của vương phủ."

      Phong Quy Vân chậm rãi nắm chặt nắm tay, trong lòng yên lặng : Nghiêm Di ơi là Nghiêm Di, quả nhiên lợi hại! (Chu gật gù: đương nhiên rồi ^_^)

      nhiều ngày rốt cuộc tìm được cơ hội thuyết phục Hà Mãn Tử ở tạm trong Trung Dũng Hầu phủ giúp liên lạc với Tần Du Du, ngờ tới linh thú của Tần Du Du lại đột nhiên hôn mê thăng cấp, có chúng nó ở giữa dật dây, Hà Mãn Tử muốn đích thân tiếp xúc với Tần Du Du e rằng nghìn khó vạn khó, lại càng thể tìm cơ hội thanh minh chuyện của cho Tần Du Du hiểu được.

      lại muộn bước.

      Bên kia kinh thành, bên trong khách sạn của Quỷ Tam Đài Kim thị ở, Kim Minh Trì cùng mấy đệ tử học trò của Kim gia hôm nay tham gia vòng đấu loại cùng Văn Phong Thịnh giả dạng Sở Vân Thâm chuyện sôi nổi hôm nay.

      Trong đó đương nhiên thể thiếu vị đệ tử của Thiên công Thánh thủ kiêm Thánh Bình Thân Vương vương phi xinh đẹp như tiên nữ đó.

      Vẻ mặt Văn Phong Thịnh khâm phục nghe bọn họ thổi phồng vẻ đẹp của Tần Du Du cùng với những suy đoán thực lực chân của nàng đến tột cùng là cấp mấy, trong lòng khỏi thầm buồn cười.

      ra năm đó khi ông thỉnh giáo cơ quan thuật với Tề Thiên Nhạc, chợt nghe Tề Thiên Nhạc từng , đệ tử của trong vòng vài năm nữa trình độ cơ quan thuật vượt qua cả ông ấy (Tề Thiên Nhạc). Mấy năm qua, ông cũng rất tò mò thực lực của Tần Du Du tột cùng đến trình độ nào rồi.
      minhhanhng, 1620thuy, phuthuykembong172 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 64:
      Biết thế nào?
      Văn Phong Thịnh hoàn toàn ngờ tới gặp Tần Du Du ở trận đấu Thánh Thủ Lôi Đài lần này, biết đây có được xem là loại vận may .

      Với thực lực của ông lại thêm có Tần Du Du ở đó, khi có kết quả cuối cùng của trận chung kết hẳn là khá công bằng, khoảng cách giữa ông với mục tiêu lại gần thêm bước.

      Kim Minh Trì ngồi đối diện nâng bầu rượu tự mình giúp ông rót chén rượu, cười : "Sở tiên sinh, chúc ngươi hai ngày sau ở trận chung kết thắng ngay trận đầu."

      Văn Phong Thịnh ảm đạm cười : "Xin nhận lời chúc của ngươi. Lần này Thánh Thủ Lôi Đài cường giả như mây, nhưng Sở mỗ nhất định cố hết sức."

      Vì tranh thủ vào thẳng ghế trận chung kết của Kim gia, ông dùng rất nhiều tâm tư chiếm được tín nhiệm của Kim gia, tất cả đều vì trận chung kết hai ngày sau.

      Hai ngày trong nháy mắt lướt qua, hôm nay là ngày cuối cùng đấu vòng loại, lúc trước nếu người dự thi bị trọng tài loại bỏ cảm thấy phục, có thể tìm tổ trọng tài khác đánh giá tác phẩm của mình lần nữa.

      Đương nhiên, đưa ra cầu này tương đối phiêu lưu lớn, khi tổ trọng tài khác cũng ra quyết định loại bỏ tác phẩm của , vậy người dự thi phải bị tước bỏ tư cách tham gia Thánh Thủ Lôi Đài lần sau.

      Thánh Thủ Lôi Đài mỗi mười năm cử hành lần, người bình thường ngoại trừ võ đạo tu vi có thể bước vào cảnh giới võ tôn, nếu mạng sống cũng chỉ đến trăm năm, hậu quả bị cấm thi đấu lần rất nghiêm trọng, cho nên nếu phải vô cùng tự tin tác phẩm của mình, ai dễ dàng đề ra cầu này.

      Cơ quan sư các nước tham gia đấu vòng loại ít nhất có hơn ngàn người, cuối cùng phải loại bỏ hơn chín trăm người, số người cầu đánh giá lại lần nữa tuy ít, cũng có mười sáu người.

      Mười sáu người này có thể tự mình lựa chọn tổ trọng tài tiến hành đánh giá lại lần nữa tác phẩm của mình, kết quả trong đó thế mà có mười hai người đều chỉ đích danh muốn Tần Du Du nghiệm xem.

      Nghiêm Di trưng khuôn mặt than cũng nhịn được đen chút.

      Mấy ngày nay danh tiếng Tần Du Du lan truyền trong mấy cơ quan sư tham gia vòng loại bên dưới, nhanh chóng vượt qua trọng tài đại biểu của Tam đại cơ quan thế gia, những người dự thi được nàng đánh giá mặc kệ có thể tiến vào trận chung kết hay , gần như đều là muôn miệng lời càng khen ngợi nàng hơn.

      Bản thân nàng chính là đệ tử của Tề Thiên Nhạc, thần tượng của nhóm cơ quan sư, ba ngày này lại dùng thực tế biểu chứng minh trình độ cơ quan thuật của mình, lại người nào bởi vì nàng tuổi còn lại là nữ nhân có tu vi mà xem thường nàng.

      Thậm chí người dự thi râu tóc bạc phơ thẳng: "Lão già biết còn có mạng tham gia Thánh Thủ Lôi Đài lần sau hay , khi như vậy, có thể được đệ tử chính thống của Thiên công Thánh thủ tự mình chỉ điểm ít, cũng uổng cuộc đời này."

      Mắt thấy tiểu nương nổi trội dễ dàng vượt qua mười mấy năm gian khổ cố gắng của mình, trọng tài đại biểu của Tam đại thế gia đầy mình biết tư vị gì.

      Nhưng bọn họ có lý do gì cũng dám khiêu chiến Tần Du Du, nếu thắng, mình nhiều tuổi còn đó là tiền bối cũng phải thôi, nếu thua, về sau làm sao có thể gặp người đây?

      nay còn lại ba tổ trọng tài trước mặt có người dự thi cần đánh giá, rốt cuộc có thể vểnh tai nghe Tần Du Du đến tột cùng đánh giá tác phẩm của mười hai người này như thế nào.

      Chỉ khi nghe xong, sắc mặt bọn họ liền nhịn được khẽ biến: tiểu nha đầu này chỉ có mười mấy tuổi? Tề Thiên Nhạc mạnh hơn chúng ta nhiều như vậy sao? Trình độ cơ quan thuật của tiểu đồ đệ cũng mạnh như vậy sao?!

      Tam trưởng lão của Văn gia đảm nhiệm chức trọng tài đại biểu của Hạ Vân Phong Văn thị thầm đánh giá Tần Du Du, trong mắt lên tia ngoan, khó chịu.

      Vị tam trưởng lão Văn gia này chính là bá phụ ruột của Văn gia chủ nhà, đồng thời cũng là thành viên quan trọng của phe phái thế lực này.

      Văn gia chủ nhà lúc trước nhận được hình vẽ chân dung của Tề Thiên Nhạc, ngầm phái cao thủ tìm chung quanh nơi ông mất tích. Mấy tháng trước ở trấn Bát Tắc truyền đến tin tức Văn Phong Thịnh tại phân đà đó mấy năm trước từng có vị khách dẫn theo tiểu nương tới đó ở tạm, vị khách đó khá giống với người trong hình.

      Bọn họ phái người tìm Văn Phong Thịnh chất vấn việc này, kết quả người phái trở lại, phân đà tại trấn Bát Tắc bị lửa cháy thiêu sạch . Bọn họ sau đó phái người đến tra xét cũng phát ra manh mối nào.

      Việc này đến tột cùng là Văn Phong Thịnh gây nên, hay là Tề Thiên Nhạc hoặc Thánh Bình Thân Vương gây nên ai biết, thậm chí Văn Phong Thịnh sống hay chết cũng . Nhưng Văn thị với Tề Thiên Nhạc sớm có thù oán cũ, thể đề phòng.

      Trước kia Tề Thiên Nhạc lẻ loi mình, thủ đoạn có hơn người ra sao cũng có việc gì, giờ đệ tử của gả cho Thánh Bình Thân Vương Nguyệt quốc làm phi, vậy thể xem như quan trọng được.

      Khoảng thời gian Tam đại thế gia bọn họ bị Tề Thiên Nhạc ép tới đầu nâng dậy nổi, ông ngày cũng muốn gặp nữa, chắc chắn hai đại thế gia còn lại cũng có thiện cảm gì với Tề Thiên Nhạc cả.

      Nguyệt quốc được Tề Thiên Nhạc trợ giúp, sớm muộn cũng có ngày tới đối phó bọn họ. Trong vấn đề này, Tam đại thế gia bọn họ cùng với thế lực khác như Phụng Thần giáo, ngược lại có thể hợp tác...

      Tam trưởng lão ngẩng đầu nhìn Kim Phù Đồ cùng Phong nhị thái gia, vẻ mặt hai người đều ảm đạm , cũng biết trong lòng có tính toán gì.

      Màn đêm buông xuống, bốn tổ trọng tài cũng bàn bạc đến xác định cuối cùng danh sách toàn bộ bốn mươi người dự thi vào trận chung kết, từ quan ti lễ sao chép lại dán bản thông cáo ngoài võ đài, đồng thời từng họ tên cùng tác phẩm các người dự thi tiến vào trận chung kết cũng được dán lan can ngoài võ đài để mọi người đọc.

      Có thể tiến vào trận chung kết, đối với nhiều cơ quan sư mà là thành tựu vô cùng đáng giá kiêu ngạo trong đời rồi.

      Tần Du Du hôm nay bỗng dưng được nghiệm xét thêm tác phẩm của mười hai người dự thi, mới lên xe liền mệt đến nghiêng ngã ngồi ghế cũng ngồi thẳng nổi, nhưng tâm tình như trước hưng phấn vô cùng.

      "Ta lúc nhìn danh sách bốn mươi người dự thi tiến vào trận chung kết, thấy tên Văn thúc thúc đâu, hay ông là trong ba đại biểu của Kim gia được vào thẳng trận chung kết? biết mấy nhà còn lại chọn người nào?"

      Nghiêm Di kéo nàng ôm vào trong lòng: "Hôn ta cái ta liền cho nàng."

      Tần Du Du trừng lớn mắt, vẻ mặt quỷ dị nhìn lời nào.

      "Sao nào?"

      "Ngươi sao làm được như vậy? Làm sao với vẻ đạo mạo trang nghiêm lại ra lời đứng đắn này được?" Tần Du Du hừ .

      Nhìn xem quái ân công trưng khuôn mặt than tám gió thổi đổi đó, tuyệt đối ai có thể tưởng tượng mở miệng trêu ghẹo nữ nhân, hơn nữa còn đứng đắn như vậy trêu ghẹo nữ nhân nha!

      Giống như đeo mặt nạ vậy, biểu cảm cùng ngôn ngữ, hành vi hoàn toàn khác nhau.

      Nghiêm Di nâng tay vuốt tóc nàng, giọng điệu bình thản giống như cất giấu thâm ý vô hạn: "Nàng rất nhanh biết."

      Tần Du Du bỗng nhiên nảy sinh dự cảm tốt lắm: "Biết rồi thế nào?"

      Nghiêm Di trả lời, ôm chặt nàng, hôn sâu lên môi nàng, cho đến khi hôn đến nàng thở nổi mới thoáng buông ra, giống như chưa đủ, nhàng mổ hôn môi nàng, mi tâm, mắt, chóp mũi, khuôn mặt, lổ tai,...

      Tần Du Du bị hôn đến mặt đỏ tai nóng, cúi đầu chôn mặt vào lòng ngực cho quấy rầy, Nghiêm Di cũng tiếp tục đòi thêm, chỉ đưa tay vỗ vỗ vai lưng nàng.

      Tần Du Du thoải mái mà lẩm bẩm tiếng, cơn buồn ngủ dần đến, trong mông lung hình như nghe thấy giọng của Nghiêm Di: " biết nàng liền vĩnh viễn là của ta..." (Chu: mờ ám quá ~^_^~)

      (^0^) HAPPY LUNAR NEW YEAR (^0^)
      minhhanhng, levuong, 1620thuy3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :