1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưỡi Rồng - Nga Mi (Hoàn+ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #a1b2c3']Chương 50:
      #a1b2c3']Linh thú phá hỏng
      Tiểu Khôi cùng Nghiêm Di trời sinh nhìn nhau hợp nhãn, có thể thể ở rất nhiều chuyện, ví dụ như Tiểu Khôi có khả năng ở thời điểm quan trọng khiến kế hoạch của Nghiêm Di thất bại.

      "Du Du, Du Du! Ngươi ở đâu?"

      Mắt thấy Tần Du Du sắp mở miệng đồng ý thành hôn, tiếng kêu của Tiểu Khôi từ phòng ngủ lầu truyền đến, nhất thời làm khí hai người trong lúc đó dịu dàng vô cùng lại phải tách ra.

      Tần Du Du thoát khỏi cánh tay của Nghiêm Di, : "Ta ở phòng khách bên dưới, Tiểu Khôi đừng sợ."

      Từ khi Tiểu Khôi phát Nghiêm Di tấn công càng mãnh liệt hơn, mối nguy hiểm càng tăng lên, chỉ cần lúc tỉnh táo liền dính bên cạnh Tần Du Du rời.

      Nghiêm Di hàm răng ngưa ngứa, nếu lúc trước Trú Vân Phi trực tiếp ở trong rừng ăn luôn con thỏ ngu ngốc chết tiệt này tốt quá rồi?!

      tay nắm lấy cánh tay Tần Du Du, bên tai nàng giọng : "Buổi tối trong phủ mở tiệc mời đại biểu tham gia Thánh Thủ Lôi Đài lần này của Tam đại thế gia, nàng cũng đến ."

      "À." Tần Du Du nhớ đến cảnh tượng vừa rồi mình bị dỗ dành đến thất điên bát đảo liền đỏ mặt, vốn dĩ dám ở lại trước mặt nữa, Nghiêm Di buông lỏng tay nàng liền lấy tốc độ của Tiểu Khôi chạy trối chết.

      Xem ra nên để hai linh thú vướng víu đó ổn yên lúc, ít nhất là trước khi có được Tần Du Du, muốn lại có việc ngoài ý muốn chen vào giữa hai người.

      Nghiêm Di cong cong khóe môi, xoay người rời khỏi tiểu thạch viện.

      Bên này Tần Du Du ôm Tiểu Khôi, mới từ từ áp chế triệu chứng mặt đỏ tim đập rối loạn lại được, cũng may Tiểu Khôi còn chưa tới lúc tỉnh ngủ, xác định chủ nhân ngay bên cạnh, trở mình, chép chép miệng ngủ tiếp, cũng phát tình trạng khác lạ của nàng.

      Tần Du Du cảm thấy rất xấu hổ, nàng vẫn nghĩ Nghiêm Di là tên đầu gỗ mặt lạnh tim đen, ngờ thế mà cũng dỗ dành nữ hài tử như vậy, ánh mắt nhìn người của nàng còn cần phải tăng cường nha.

      Nếu nàng mấy ngày này vui, nàng cũng thể được, ngoại trừ hành động quá tự do, hình như tất cả đều giống lúc trước ở bên sư phụ, thậm chí dưới vương phủ chăm sóc nàng còn chu đáo, cẩn thận hơn sư phụ nữa.

      Còn tự do, ra nàng cũng phải người thích mỗi ngày chạy ra ngoài, bây giờ biết chỗ của Phong Quy Vân với Tây Hà Phong thị trong thành Tử Dạ, chỗ tối còn biết có bao nhiêu người của Phụng Thần giáo chú ý đến nàng, nàng cũng quả nên tùy tiện ra ngoài.

      Tuy Nghiêm Di khắp nơi áp chế nàng rất chặt, nhưng chăm sóc, nuông chiều nàng là thể phủ nhận. Có bên cạnh, nàng cảm thấy an toàn và yên tâm, còn có chút cảm giác hồi hộp thậm chí vui mừng.

      Nàng thể miêu tả cái loại cảm giác này được, chẳng qua là sợ hãi từ sâu trong suy nghĩ.

      Nàng làm gì bây giờ? Nếu sư phụ ở đây tốt rồi, ông ấy nhất định có thể cho nàng đáp án...

      Lại buổi sáng ngây ngây ngô ngô qua , bữa trưa Nghiêm Di cũng có đến tiểu thạch viện, nghe vội vàng chuẩn bị tiệc tối mời Tam đại cơ quan thế gia với mấy cao thủ cơ quan đến từ các nước, nhất thời thể phân thân.

      Tần Du Du như được đại xá, giờ đây nàng rất sợ đối mặt Nghiêm Di, sợ lại đề cập đến chuyện thành hôn. Nàng có loại cảm giác mạnh mẽ, nếu nàng làm theo kế hoạch đồng ý, kết quả cuối cùng tuyệt đối vượt qua tính toán của nàng với Đại Chủy, Tiểu Khôi.

      Sau khi ăn xong, Thái Ti phường đưa hai bộ y phục mới đến, nghe là các bà sử dụng mười sư phó thêu giỏi nhất hơn nữa gần ba mươi tú nương nổi tiếng hợp lực mới trong thời gian ngắn như vậy làm ra được, hơn nữa trước khi đưa tới cũng rất cẩn thận ủi phẳng rồi, vừa đúng lúc dùng kịp dùng cho bữa tiệc đêm nay.

      Tần Du Du hiểu vì sao Nghiêm Di lại đặc biệt dặn dò muốn nàng cùng , nàng cảm thấy rất thích thú với cơ quan, nhưng đối với người chế tạo cơ quan có thích thú lắm... Nàng cũng nhớ được ai là ai.

      Lúc nàng vội vàng nghiên cứu mũi thêu tinh xảo hai bộ y phục, Lục ý cùng bốn thị nữ bắt đầu vui mừng bàn bạc phối hợp cho nàng tiểu tóc, trang sức cùng trang điểm thế nào, từ lúc Lục ý đến Thánh Bình Thân Vương phủ đến nay vẫn chưa có cơ hội phát huy sở trường, cảm thấy buồn bực thất bại, hôm nay cuối cùng cũng đợi được rồi, vui mừng đến hai mắt đều có "ý xanh (Lục ý)".

      Vị Uông thị của Thái Ti phường đặc biệt tặng kèm bộ y phục rất khác biệt cho Tiểu Khôi, bà có lẽ nhìn ra Tần Du Du thiếu thiếu thích thú với hoa phục, vì giữ chặt khách quý này, tiếc dùng bản lãnh người Tiểu Khôi.

      Dù Tiểu Khôi mũm mĩm, bộ y phục cũng dùng bao nhiêu thước vải, cũng cần dùng vật liệu vải sang quý nhất.

      Quả nhiên Tiểu Khôi mặc vào bộ y phục đó soi trái soi phải trước gương, lập tức quyết định lần tới muốn chủ nhân lại đưa nó đến Thái Ti phường chơi.

      Bị việc này làm rối lên, Tần Du Du cũng tạm thời quên chuyện phức tạp mà Nghiêm Di đưa đến cho nàng.

      Lúc gần tối, vương phủ dần dần náo nhiệt hơn lên, cho dù Tần Du Du ở phía sau sâu bên trong viện, cũng có thể lơ đãng nghe thấy tiếng trống nhạc sênh ca từ phía trước truyền đến.

      Lục ý với bốn thị nữ vừa mới thay y phục cho nàng ổn thỏa xong, tiểu thái giám từ đằng trước đến mời nàng đến tiền đường.

      Hai tiểu thái giám nhìn thấy Tần Du Du ăn mặc xinh đẹp, động lòng người giống như tiên nữ, cũng ngây người hồi mới hồi phục tinh thần lại, Tần Du Du cảm thấy gì, trái lại Lục Ý phụ trách ăn mặc cho nàng lại thỏa mãn hư vinh rất lớn.

      Đợi Tần Du Du chân chính tới bữa tiệc ở đại sảnh tiền đường, đưa tới ánh mắt giống đực ngập tràn kinh diễm (kinh sợ + ái mộ) thôi, Lục Ý lại ngẩng đầu ưỡn ngực, bước đều lâng lâng.

      Nghiêm Di ngồi ở chủ vị cao cao nhìn thái giám, thị nữ vây quanh Tần Du Du chậm rãi tới, núi băng mặt cũng lộ ra vài phần vui vẻ, tự đắc hiếm có.

      Mỹ nhân có hai như thế, lại thuộc về !

      Vị trí Tần Du Du ngay tại bên cạnh Nghiêm Di, gần như cùng ngồi, cùng ăn với .

      Thánh Bình Thân Vương chưa lập phi là chuyện rất nhiều người biết, mà vị trí Tần Du Du ngồi, có lẽ chỉ có vương phi của mới có tư cách ngồi thôi, nữ tử này có thân phận gì đây?!

      Tiểu mỹ nhân này nhìn thế nào cũng là người thường có tu vi, nàng ngoại trừ khuôn mặt đẹp khuynh thành ra, còn có bối cảnh khó lường gì có thể khiến Thánh Bình Thân Vương đối đãi long trọng với nàng như thế?

      Hơn nữa, cho dù nàng là vương phi, công chúa, trường hợp này, hình như cũng tới phiên nàng ra mặt.

      Nữ nhân trong nhà, thân phận có tôn quý cũng cần đến dự bữa tiệc chiêu đãi các cơ quan sư mà.

      Các khách khứa bên dưới đều trong lòng thầm , ít người rất để ý nữ tử yếu đuối liên quan gì đột nhiên xuất chủ vị, nhưng lại biết nàng ấy vì cái gì đến đây, cho nên cho dù trong lòng bất mãn, cũng thể tùy tiện phát tác.

      Mà quan trọng nhất, nơi này là địa bàn của Thánh Bình Thân Vương, vị vương gia nổi tiếng máu lạnh, thích giết chóc, mặt sắt vô tình phải chuyện đùa đâu, võ đạo tu vi cao đến dọa người, đặc biệt nên đắc tội.

      Hôm nay khách khứa trong bữa tiệc ngồi tổng cộng sáu bàn tiệc, những người của Tam đại cơ quan thế gia chiếm bàn tiệc, còn lại là các cơ quan đại sư ngồi bốn bàn tiệc, mỗi bàn tiệc đều có quan quân cao cấp của Nguyệt quốc cùng ngồi, còn có bàn tiệc là các cơ quan đại sư nổi tiếng của Nguyệt quốc cùng với quan viên liên quan.

      Tần Du Du nhìn lướt qua chỗ ngồi của Tây Hà Phong thị, quả nhiên thấy Phong Quy Vân ngay tại đó, thân trắng đến khiến người ta nghĩ hất nước bẩn lên y phục đó quả dễ nhìn lắm đó!

      Hôm nay Chu thi môn đầu tiên.
      Chúc Chu may mắn (^~^)/, please~~~
      thongminh123, minhhanhng, levuong3 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #6f5e4d']Chương 51:
      #6f5e4d']Dáng cười của ngươi rất đáng sợ
      Sợ nàng nhân cơ hội nổi giận với sao? Hừ hừ!

      Tuy Tần Du Du rất muốn rất muốn, nhưng cũng biết hôm nay tuyệt đối phải thời cơ tốt để báo thù.

      Tần Du Du có hơi khó chịu dời ánh mắt chuyển tới bên Quỷ Tam Đài Kim thị nhận ra ai cả, duy nhất dường như nổi bất nữ tử trẻ tuổi ngồi trong bàn bọn họ, có thể là muội muội Kim gì gì đó gặp ở Tối Cao lâu, nàng nhớ lúc đó Kim gì gì đó tự xưng nàng ấy biết cơ quan thuật, hơn nữa bộ dáng rất lợi hại.

      Nơi này đâu đâu cũng thấy ngoại trừ mình cùng mấy thị nữ phía sau đều là nam nhân, nữ tử này có thể công khai dự thính, chắc cũng là cơ quan sư tệ nha.

      Nơi này có ít người của Vân Phong văn thị, dự đoán Văn Phong Thịnh cải trang thành Sở Vân Thâm trong đội ngũ Kim thị tham , cho nên Tần Du Du cũng cố chú ý đến bên Kim thị nữa.

      Tần Du Du vừa ngồi vào chỗ của mình, gã râu ria rậm rạp vốn là quan võ Nguyệt quốc liền đứng lên hành lễ với Nghiêm Di : "Xin hỏi vương gia, vị nương này là?"

      tên là Tô Đài Tân, là lão bộ hạ (thuộc hạ lớn tuổi) của Nghiêm Di, tính tình từ trước đến giờ thẳng thắn, như những người khác, ràng thắc mắc đầy mình, lại lo lắng hồi lâu còn chưa dám hỏi thẳng.

      "Nàng là khách quý của bổn vương, họ Tần." Nghiêm Di thản nhiên .

      Khách quý? ít cơ quan sư bên dưới mặt lộ vẻ bất ngờ, bọn họ cũng là khách quý, nữ tử này dựa vào cái gì ngang nhiên lướt qua bọn họ ngồi ngay bên cạnh Nghiêm Di, Nghiêm Di đây là có ý thân phận của nàng còn cao quý hơn bọn họ sao?

      Mọi người bên trong, chỉ có Phong Quy Vân trong lòng biết , bàn về giá trị thân phận, Tần Du Du quả hoàn toàn có tư cách cùng ngồi cùng ăn với Nghiêm Di, nếu nàng phải là nữ nhân, e rằng cho dù là Li quốc, hoàng đế đứng đầu cường quốc Nguyệt quốc cũng càng thêm lễ kính nàng, dùng đủ thủ đoạn cung phụng nàng.

      Nhưng Nghiêm Di xem nàng là khách quý sao? Phong Quy Vân tuyệt đối tin.

      Nguyên nhân chính là thế, cho nên mới càng sốt ruột, cố tình tai mắt* bên cạnh rất nhiều, gấp đến độ muốn bạc tóc, vẫn là nghĩ ra chủ ý gì hay để xoay chuyển cục diện.
      (* Nghiêm Di cài người của mình ngồi chung ở mỗi bàn)

      Dường như cơ quan sư có hơi nóng nảy cảm thấy bị vũ nhục muốn nổi nóng tại chỗ, lại nghe Nghiêm Di tự nhiên tiếp tục : "Cũng là vương phi sắp cưới của bổn vương."

      Vương phi tương lai? Người đó coi như là chủ nhân của vương phủ, điều này cũng kém lắm. Nhóm cơ quan sư quen thói kiêu ngạo hừ lạnh tiếng bỏ qua.

      Có nhiều người lại hâm mộ, Thánh Bình Thân Vương có diễm phúc vô cùng nha, cũng biết là thế gia vọng tộc nào lại sinh ra thiên kim xinh đẹp đến vậy, lợi cho quá.

      Bên Quỷ Tam Đài Kim thị, Kim Minh Xuân tay nắm chặt lời, Kim Minh Trì trong mắt lên vẻ khó chịu, mà phụ thân hai người Kim Phù Đồ cầm chén rượu trầm ngâm , cũng biết là nghĩ cái gì.

      Phong Quy Vân buông mí mắt, che lại ánh mắt u, Thánh Bình Thân Vương khá lắm, tay chân rất nhanh!

      Tần Du Du ngờ Nghiêm Di ở trước mặt mọi người như vậy, lộ ra khuôn mặt đỏ bừng phải vì thẹn thùng, mà là rất tức giận.

      Bọn nàng chưa đồng ý mà, dựa vào cái gì tự tự ra quyết định thế?

      Nghiêm Di cảm giác được ánh mắt "nóng hừng hực" của Tần Du Du, nghiêng đầu mỉm cười với nàng.

      Nụ cười khủng bố đó làm Tần Du Du sợ tới mức như rơi thẳng xuống vực, tức giận gì đều tan mất.

      Đây là quả hồng đe dọa (ý là đe dọa nhàng, chắc thế ^^), cảnh cáo nàng được phá hư chuyện của .

      Người ngoài nhìn vào, đây là mỹ nhân xấu hổ nhìn chăm chú, núi băng vương gia quay đầu nhìn lại, dịu dàng cười, rất uyển chuyển ngọt ngào.

      Tất cả mọi người cảm thấy được, vị Tần thị vương phi tương lai này, nhất định là rất được Thánh Bình Thân Vương thích, cho tới bây giờ sát thần mặt lạnh chút thay đổi thế nhưng nhìn mỹ nhân lại nở nụ cười, quả đúng là tình huống kỳ lạ nha!

      Tuy nụ cười thoạt nhìn, có hơi dọa người... (^_^|||)

      Bởi vì Tần Du Du xuất khí trở nên vô cùng quỷ dị, rất nhanh lời dí dỏm của quan viên Nguyệt quốc hóa giải chút khí.

      Nghiêm Di gật gật đầu tuyên bố bữa tiệc chính thức bắt đầu, quan viên Nguyệt quốc phụ trách tiếp khách khiêm nhường mà cung kính giới thiệu từng khách quý trong bữa tiệc, lúc giới thiệu đến bàn của Quỷ Tam Đài Kim thị, Tần Du Du vểnh tai nghe lượt, quả nhiên có tên của Sở Vân Thâm, đồng thời cũng rốt cuộc nhớ kỹ nữ tử duy nhất ở bàn đó ra tên là Kim Minh Xuân.

      Rượu và thức ăn được bưng lên, khí bữa tiệc dần sôi nổi, nhiệt liệt đến lộ ra có chút mùi thuốc súng.

      Bữa tiệc lần này vốn dĩ là để những người dự thi khắp nơi bước đầu hiểu biết lẫn nhau, thực lực thế nào, trong bữa tiệc khó tránh khỏi đưa ra chút nghi vấn về cơ quan thuật, gọi là tham khảo thực chất là nghiên cứu lẫn nhau.

      Tham khảo mặc tham khảo, mấy vị cơ quan sư tính tình khá nóng nảy vừa có bối cảnh liền nhịn được ầm ĩ cả lên.

      Nghiêm Di "ngồi đài câu cá", chẳng quan tâm, Tần Du Du nghe hồi cảm thấy vấn đề bọn họ ầm ĩ có ý tứ gì, cũng lười nghe nữa, chuyên tâm vùi đầu tận lực ăn.

      Hai cơ quan sư trẻ tuổi của Phong thị với Văn thị ầm ĩ dữ dội nhất, sau đó gần như nhịn được rời khỏi bàn túm lấy nhau, trưởng bối hai bên cũng ngăn cản.

      gã cơ quan sư nơi khác cười khuyên nhủ: "Hai vị xin bớt giận, phải còn có cao thủ của Quỷ Tam Đài Kim thị sao? ngại mời bọn họ bình luận phen ."

      Kim Phù Đồ vốn muốn dính dán tới tranh chấp của Phong thị với Văn thị, cho nên vẫn bắt các đệ tử tận lực uống rượu, dùng bữa, ít nhảm, duy trì cảm giác thần bí. Tốt nhất để hai nhà Phong, Văn đánh nhau trước trận rồi tính sau!

      ngờ tới vẫn có người kéo bọn họ vào chuyện này.

      Vấn đề tiểu bối hai nhà cải cọ chính là đề tài nổi tiếng khó giải về cơ quan thuật, cả cơ quan sư đứng đầu Tam đại thế gia cũng thể được đúng sai gì, ông mặc kệ khuynh hướng nhà ai có thể rước lấy chỉ trích, tranh luận của nhà khác, nhưng nếu chỉ ba phải cho qua, lại khỏi bị người coi thường.

      lúc Kim Phù Đồ do dự nên làm thế nào cho qua, Kim Minh Xuân im lặng suốt lên tiếng bỗng nhiên cười chen vào: "Mấy ngày trước tiểu muội nghe chuyện, vị khách quý Tần nương bên cạnh Thánh Bình Thân Vương chỉ dựa vào món cơ quan ám khí liền đánh bị thương võ giả cấp sáu ở Thái Ti phường phía tây thành, có lẽ thân vương quý phủ chắc chắn cung phụng cơ quan đại sư khó lường."

      Kim Minh Xuân rất thông minh, cố ý đến tên võ giả cấp sáu ra là Di Thân Vương Nguyệt quốc, tránh khiến người Nguyệt quốc phải xấu hổ.

      Nàng nhìn quanh sắc mặt các vị tân khách vòng, tiếp: "Hôm nay chính do Thánh Bình Thân Vương chủ trì thiết yến chiêu đãi các vị tiền bối đồng đạo, bằng mời vị đại sư của vương gia quý phủ xuất giảng giải, thay hai vị thế huynh đây đánh giá cao thấp thế nào?"

      Dưới đài nhất thời yên lặng, từng ánh mắt đều chuyển dời đến người Nghiêm Di.

      Tần Du Du thần kinh vững chắc cũng có thể cảm giác được khí có hơi thích hợp, giống như cơn mưa hay ho ủ lâu cuối cùng tới, mỗi người đều chờ đợi tiếp theo xảy ra chuyện gì.

      Quả nhiên nhịn được lộ ra giấu đầu lòi đuôi? Nghiêm Di trong lòng cười lạnh, chuyện xảy ra ở Thái Ti phường, người của Kim thị sao biết được, người của Phong thị và Văn thị sao lại thu được cả tin đồn nào?

      Những người này cãi nhau là giả, đối đáp là muốn thăm dò thông tin của cơ quan đại sư trong tay kia mới là .

      Chương sau: Bí mật của Tần Du Du
      huyetdu, minhhanhng, 1620thuy2 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #ff6543']Chương 52:
      #ff6543']Bí mật của Tần Du Du
      Nghiêm Di để ý tới ánh mắt bọn họ, dù bận vẫn ung dung nghiêng đầu nhìn Tần Du Du, với giọng điệu vô cùng nghiêm túc : "Nàng hiểu bổn vương vì sao ít cho nàng ra ngoài gây chuyện chưa?"

      gì vậy?!

      Tần Du Du rất tức giận, ràng là ngươi rước lấy phiền phức cho ta mà, người nên ít ra ngoài gây chuyện phải là đại gia ngươi mới đúng đó!

      Nhưng là người phiền phức đó quả là do nàng dùng cơ quan ám khí làm bị thương, hơn nữa trước đó Nghiêm Di cố ý "quan tâm" hỏi nàng "Ta ra tay hay là nàng ra tay". Nếu để Nghiêm Di ra tay, đương nhiên có chuyện ngày hôm nay.

      Được rồi, đến cùng là nàng phải!

      Trong mắt phần lớn tân khách, Tần Du Du nay cần giả bộ cũng là vẻ mặt tủi thân, có miệng khó .

      Nghiêm Di thu vẻ mặt thú vị của nàng vào trong lòng, nhìn tân khách phía dưới trông mong, chờ đợi lạnh nhạt : "Bổn vương gần đây quả vị cơ quan sư, năm ngày sau nàng cùng ta làm đại biểu của Nguyệt quốc giữ chức trọng tài của trận đấu Thánh Thủ Lôi Đài. Các vị có cái gì tranh chấp khó giải, ngại để đến năm ngày sau lôi đài công bằng quyết chiến luận cao thấp. Còn về thân phận của nàng, lúc đó các vị biết thôi."

      Ý là, định để "cao thủ" mới thu được của mình tham dự cạnh tranh Thánh Thủ Lôi Đài, những người này có thể an tâm, nhưng ngay lúc này cũng cho bọn họ biết thân phận của vị "cao thủ" thần bí này.

      Tần Du Du thầm cắn răng, quái ân công đây là tự tiện làm chủ cho nàng!

      Nhưng có thể làm trọng tài của Thánh Thủ Lôi Đài cũng sao, nàng có cơ hội nhìn kỹ ràng từng tác phẩm của các cơ quan sư.

      Chỉ cần nàng đến lúc đó dịch dung xuất , những người này biết thân phận của nàng đâu.

      Nghĩ đến mấy ngày nữa có thể nhìn thấy rất nhiều rất nhiều tác phẩm cơ quan, Tần Du Du tâm tình tốt, so đo việc tự chủ trương của Nghiêm Di nữa.

      Xác định đột nhiên xuất cao thủ bất ngờ cùng mấy nhà bọn họ tranh giành ngai quán quân Thánh Thủ Lôi Đài, mọi người của Tam đại thế gia cảm thấy yên tâm, khí vui vẻ trong bữa tiệc nhanh chóng khôi phục ca múa hòa bình.

      Chỉ có Kim Phù Đồ mặt tươi cười, trong lòng thầm lo lắng.

      Nghiêm Di hôm nay thái độ đối đãi với người của Tam đại cơ quan hoàn toàn khác nhau mấy, vừa cố ý thân thiết cũng vừa cố ý làm bất hòa, giống như chiêu đãi bọn họ thành khách quý như nhau, càng như vậy ngược lại càng thể dáng điệu lạnh nhạt, đếm xỉa tới.

      Nếu Nguyệt quốc phải có đủ lợi thế trong tay, tuyệt đối lạnh nhạt với họ như vậy. Vị cơ quan sư mới thu được trong miệng Nghiêm Di đến tột cùng là ai đây? Chẳng lẽ là Thiên công Thánh thủ Tề Thiên Nhạc?
      (Chu: gần đúng rồi, đoán mò giỏi quá ^_^)

      Ngoại trừ bậc thầy cơ quan sư tuyệt thế ngạo mạn trong thiên hạ ra, Kim Phù Đồ vốn nghĩ ra còn có người nào có thể có giá trị như vậy nữa.

      Ông nghĩ thế, người của hai đại thế gia còn lại cũng trong lòng tính toán như vậy. Bọn họ đều là người mà các nước tranh giành kết giao cùng, so với quan lớn, chính khách ngày thường tiếp xúc, thái độ Thánh Bình Thân Vương đối với bọn họ quả có hơi lạnh nhạt.

      Nhưng Thiên công Thánh thủ mất tích hơn năm, cho dù chưa mất tích, tính tình người này cao ngạo, khó khăn, cũng vô cùng nổi tiếng, trình độ thể so sánh với cơ quan thuật của ông ấy, Nghiêm Di sao lại có thể cùng ông ấy kết giao được chứ?

      May mắn năm ngày sau, đáp án công bố, người của Phong thị và Văn thị chỉ cần xác định đối phương phải theo chân bọn họ tranh giành quán quân Thánh Thủ Lôi Đài là tốt rồi, ngược lại hề muốn biết thông tin của đối phương ngay.

      hồi bữa tiệc khoảng giờ tuất (7-9 giờ tối) liền tan, Nghiêm Di cố giữ khách lại, phân phó quan viên phụ trách tiếp đãi đưa tiễn bọn họ trở về, liền kéo Tần Du Du trở về hậu viện.

      Phong Quy Vân mong mỏi sâu sắc, liếc nhìn theo hướng bóng dáng Tần Du Du biến mất, xoay người cùng Phong nhị thái gia dẫn đầu Phong thị dự thi lần này cùng nhau lên xe rời .

      Phong nhị thái gia gõ gõ vào vách xe, ý bảo đệ tử Phong gia chú ý để người khác tới gần nghe trộm, sau đó liền với Phong Quy Vân: "Ngươi tới thành Tử Dạ trước chúng ta, có từng nghe tin gì về cơ quan sư mới của Nghiêm Di ?"

      cao thủ cùng nghề ông hề biết lại hiểu tại sao xuất , Phong nhị thái gia rất khó tò mò.

      Phong Quy Vân ung dung thản nhiên mà lắc đầu : "Chưa từng."

      "Húc quang Thánh tử phái ngươi từ Li quốc đuổi tới thành Tử Dạ, đến cuối cùng là muốn lùng bắt người nào? Đáng tiêu phí nhiều tâm tư như vậy?" Phong nhị thái gia hỏi tới. Ông cũng biết ngọn nguồn, nhưng mơ hồ nghi ngờ liên hệ giữa hai người trong đó.

      "Ngài ấy muốn tìm nữ tử trẻ tuổi... nữ nhi của Dao Cơ ." Phong Quy Vân nửa giấu nửa.

      Phong nhị thái gia sắc mặt khẽ biến: "Hơn mười năm, bọn họ còn nhớ đến mẹ con các nàng sao? nữ tử nho thôi mà, kinh động nhiều cao thủ của Phụng Thần giáo, thế mà cũng chưa thể ra tay được?"

      Ánh mắt Phong Quy Vân chợt lóe : "Nữ hài tử đó ở ngay bên cạnh Nghiêm Di."

      "Cái gì? Tần tiểu nha đầu đó sao?! Nàng ấy là nữ nhi của Dao Cơ?!" Phong nhị thái gia giật nẩy mình, trầm ngâm lát trách cứ : "Ngươi sao sớm? Khó trách ta cảm thấy tiểu nha đầu đó thoạt nhìn có chút quen mắt."

      "Việc này Húc quang Thánh tử giữ kín như bưng, chuyện này liên quan đến riêng tư của sư phụ ngài ấy, bên cạnh ta vẫn có người của Phụng Thần giáp, nếu phải Phong nhị thái gia ngươi tự mình hỏi, ta sao tùy ý bàn luận được?" Phong Quy Vân cười khổ .

      Phong nhị thái gia gật gật đầu, xem như hiểu chuyện, than tiếng : " ngờ nữ nhi của Dao Cơ lớn đến vậy rồi. Hắc hắc, khuôn mặt mẹ con các nàng vẫn trời sinh xinh đẹp, khó trách nhiều nhân vật lợi hại như vậy nhớ các nàng mãi quên. Tiểu nha đầu đó rất nhanh thành vương phi của Nghiêm Di, việc này ngươi có thể dính dán cố gắng đừng dính dán tới, Phụng Thần giáo tuy quan trọng, nhưng đáng vì bọn họ mà gây thù chuốc oán với Nghiêm Di.

      Phong Quy Vân thấy ông định tiếp tục hỏi sâu chuyện này, thầm nhàng thở ra, mặt cung kính đồng ý : "Phải"

      Trong Thánh Bình Thân Vương, Nghiêm Di lôi kéo tay Tần Du Du bước chậm dưới ánh trăng, Tần Du Du cố gắng muốn rút tay về, kết quả Nghiêm Di chẳng những chịu buông, mà còn thêm táo tợn, cố ý dùng hai tay nắm lấy tay nàng xoa vài cái.

      "Ngươi buông tay ra!" Tần Du Du tức giận, đứng yên động đậy, ra sức muốn rút tay về.

      Nghiêm Di vươn tay ra xoa xoa tóc nàng : "Đừng trẻ con nữa!"

      Cái gì trẻ con chứ, nàng đây là bị người xấu khiếm nhã, muốn phản kháng mà!

      Giảng đạo lý với tên vô lại đúng là vô dụng, Tần Du Du nghiến răng nghiến lợi, kiên quyết chịu khuất phục thế lực hung ác, tư thế bướng bỉnh ngươi buông ra ta .

      Nghiêm Di thở dài, buông lỏng tay nàng, Tần Du Du còn chưa kịp vui mừng vì thắng lợi của mình, bỗng nhiên cảm thấy cả thân mình bẫng, cả người bị bế ngang lên.

      "Lớn như vậy còn muốn người bế, vừa lười vừa yếu ớt." Giọng điệu Nghiêm Di bình thản, trong lời hình như còn mang theo cưng chiều bất đắc dĩ, nhưng tay bế nàng hoàn toàn phải như vậy!

      luồng nhiệt từ cánh tay chảy vào trong cơ thể nàng, nơi qua chỉ thấy hồi tê dại, ngay cả đầu ngón tay cũng thể động đậy.

      Tần Du Du quá sợ hãi, há miệng kêu lớn: "Đồ vô lại, ngươi làm gì đó?"

      Sau đó thế nào nhỉ ??? *cười gian trá*

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #cd9092']Chương 53:
      #cd9092']Hai Nghiêm Di?
      Đáng tiếc tiếng trong miệng nàng bật ra lại mềm mại có sức, có nửa phần uy thế ngược lại giống làm nũng hơn.

      Khóe mắt nhìn thấy Lục Ý cùng thị nữ, tiểu thái giám theo phía sau, mắt mỗi người đều mang ý cười, cúi đầu, giả bộ chưa nhìn thấy gì, Tần Du Du vừa tức vừa thẹn lại sợ, hận thể hung hăng cắn hai cái lên người Nghiêm Di trút giận.

      quái ân công sao có thể bắt nạt nàng như vậy?!

      Nghiêm Di dường như cố ý muốn dạy dỗ nàng, liền ôm nàng như vậy thẳng về tú lâu, còn nghênh ngang vào phong ngủ, thả nàng lên giường.

      Tần Du Du vừa được tự do, đợi sức lực khôi phục lăn vào trốn trong giường, hai tay ấn lên cơ quan ám khí người, trừng lớn mắt oán giận : "Ngươi được lại đây!"

      Có nên dứt khoát thừa dịp hôm nay để tiểu nha đầu này biết, mấy cây kim , mũi tên người nàng vốn dĩ hề có sức uy hiếp với hay đây? Nghiêm Di nghiêm túc xem xét.

      Nếu thúc dẩy quá nhanh, khiến tiểu nha đầu hoàn toàn tức giận hoặc khiến nàng sợ mình, hình như hề thú vị. Nhưng cứ như vậy để nàng tiếp tục ngoan cố chống cự, Nghiêm Di lại cảm thấy có chút kiên nhẫn.

      Đúng lúc hết sức do dự, bên ngoài truyền đến chuỗi tiếng ồn ào.

      Mang máng nghe thấy giọng hét lớn của Trú Vân Phi: "Ngươi là ai? Sao bộ dạng lại giống chủ nhân ta như vậy?!"

      "To gan!" Vài tiếng hét to cùng hồi tiếng kiếm rút khỏi vỏ vang lên.

      "Du Du, Du Du!" Có tiếng thét chói tai của Tiểu Khôi.

      xảy ra chuyện gì? Tần Du Du khẩn trương cho an nguy của Tiểu Khôi nhất, lập tức cũng quan tâm tới Nghiêm Di nữa, nhảy xuống giường, chạy đến bên cửa sổ nhìn theo xung quanh hướng phát ra giọng .

      Ven rừng trúc bên ngoài tú lâu xa, đám thị vệ mặc giáp sáng cầm đao kiếm vậy quanh nam tử mặc cẩm bào màu tím, cùng Kỳ lân Xích huyết Trú Vân Phi khí thế hung hăng giằng co, Đại Chủy vỗ cánh giữa trung nhìn trái nhìn phải, tiểu Đình Hoa ôm Tiểu Khôi ở phía sau Trú Vân Phi.

      Tư thế đó ràng là kẻ thù bên ngoài vào vương phủ, sau đó Trú Vân Phi nhảy ra chuẩn bị đánh nhau.

      Tần Du Du lo lắng ngựa đỏ rực hung bạo, khủng bố đó, mà lo lắng cho tiểu Đình Hoa cùng Tiểu Khôi.

      Tiểu Khôi chạy trốn rất nhanh, cho dù có bị bất ngờ hẳn là cũng có thể thoát thân được, nhưng tiểu Đình Hoa lại là tiểu nương bình thường, lỡ như đánh nhau dễ dàng làm bé bị thương lắm.

      Nghiêm Di biết khi nào đến bên cạnh nàng, liếc mắt nhìn tình hình bên đó, nhăn mặt lại, cũng hỏi ý kiến nàng, đưa tay ôm eo của nàng xuyên qua cửa sổ, dưới chân mái hiên , ôm nàng như mũi tên rời dây cung, dừng lại giữa hai bên, đưa tay vỗ vào cổ Trú Vân Phi, : " có gì đâu, đây là hoàng huynh ta."

      Nhờ ngọn đèn trong viện, Tần Du Du cũng thấy khuôn mặt nam tử áo tím đối diện, quả nhiên như lời Trú Vân Phi , bộ dạng rất giống quái ân công! Nhưng người này tươi cười đầy mặt, dáng vẻ dịu dàng, nhìn qua nhìn lại cảm thấy giống lắm.

      " biết hoàng huynh đột nhiên giá lâm, thần đệ thất lễ." Nghiêm Di tùy ý hành lễ, trong giọng nhiều ý cung kính lắm.

      Nam tử áo tím cười cười phất tay : "Được rồi, được rồi, cần khẩn trương, lui ra hết ."

      Thị vệ vây quanh người ngay ngắn rào rào thu binh khí lại liền lui ra ngay, động tác nhịp nhàng, từ hơi thở của bọn họ thấy, phải tầm thường, đoán chừng tùy tiện chọn người tệ nhất cũng hơn võ tôn cấp bảy rồi.

      Khi nào võ tôn trở nên đáng tiền như vậy rồi? Tần Du Du trong lòng thầm thầm.

      Tiểu Khôi vừa thấy Tần Du Du liền nhảy phóc, dán chặt vào nàng cáo trạng : "Ngựa của đồ vô lại cũng là tên vô lại! Nó gạt ta với Đại Chủy uống rượu, chuốc rượu cho chúng ta say khướt! Du Du, ngươi sao chứ?"

      Khó trách từ sau giờ ngọ thấy Đại Chủy cùng Tiểu Khôi xuất , ra là bị Trú Vân Phi lừa uống rượu say rồi!

      Hừ, nàng còn tưởng rằng ngựa đỏ rực đó chỉ là tính tình bộp chộp chút thôi, bản chất cũng quá tệ, kết quả cũng là con ngựa bề ngoài ngay thẳng, bên trong gian xảo.

      Quả nhiên chủ nào tớ nấy mà! Tần Du Du càng thêm to gan hung hăng liếc mắt trừng ngựa đỏ rực.

      Trú Vân Phi dường như có chút ngượng ngùng, quay mặt dám nhìn Tần Du Du cùng Tiểu Khôi. Nó cũng cảm thấy rất oan uổng, chủ nhân căn dặn nó làm, nó cho dù muốn cũng thể mặc kệ được a.

      Hơn nữa Đại Chủy với Tiểu Khôi cần gì nó chuốc say chứ? Hai vị này đều là quỷ rượu, nó cái gì cũng chưa , chúng nó vui sướng uống hết mấy bình rượu mạnh rồi, nó muốn ngăn cũng ngăn được.

      Nam tử áo tím ở bên tức giận, cười tủm tỉm nhìn Tiểu Khôi : "Đây là linh thú của đệ muội à, rất là đáng ."

      Có người khen ngợi Tiểu Khôi, Tần Du Du thân là chủ nhân cũng được thơm lây, nhưng xưng hô "đệ muội" cái gì chứ, nàng tại dám gật bừa đâu.

      Tiểu Khôi được khen, vểnh tai từ trong ngực Tần Du Du ra thăm dò xem ai tinh mắt như vậy. =D

      Nó buổi tối nhìn lắm, cho đến lúc này khoảng cách gần mới nhìn thấy khuôn mặt của nam tử áo tím, nó quay đầu nghi ngờ nhìn nhìn Nghiêm Di, rốt cuộc vô cùng kiêu ngạo quay mặt tuyên bố: "Bộ dạng ngươi rất giống tên vô lại đó, ta thích ngươi!"

      gọi chủ nhân là "đệ muội" là ca ca của tên vô lại đó, người chẳng những lớn lên với tên vô lại hơn nữa còn giống hệt nhau, nó cần câu khen ngợi đó mua chuộc đâu.

      "Vô lễ!" Mấy thị vệ đứng gần nghe thấy câu của Tiểu Khôi đều giận tái mặt, hét lớn lên.

      Tiểu Khôi bị đám nam nhân mặt hung ác, vóc dáng cao lớn quát cho, ngẩn người muốn nổi giận, nhưng rất nhanh liền thay bằng vẻ mặt uất ức, sợ hãi, chui đầu vào trong lòng Tần Du Du.

      Nam tử áo tím cười khẽ tiếng : "Được rồi, các ngươi đều im miệng ! Đừng dọa đệ muội trẫm. A Di, đệ muốn trẫm đứng ở đây chuyện với đệ sao?"

      Trẫm? Người này là hoàng đế Nguyệt quốc Nghiêm Sư?

      Tần Du Du có chút kinh ngạc nhìn cái, nàng còn chưa có gặp hoàng đế nào cười đùa cợt nhả như vậy đó.

      Nhưng sư phụ có , hoàng đế cũng phải tốt đẹp gì, gần vua như gần cọp, người này cười tủm tỉm nhất định rất là nham hiểm!

      Nghiêm Di bên này thản nhiên làm tư thế mời : "Hoàng huynh bên này, mời."

      Nghiêm Sư ngoắc tay về phía Tần Du Du, : "Đệ muội cũng cùng , đều là người nhà, cần khách khí."

      Ai là người nhà với ngươi chứ?! Tần Du Du trong lòng phản đối.

      Nhưng nơi này là địa bàn của người ta, ngang nhiên phán đối thể diện vua nước, đối với mình có chút lợi ích nào, càng đứng còn có quái ân công bên cạnh như hổ rình mồi, nàng cần tự mình chuốc lấy cực khổ đúng nào?

      Để bọn họ tự quyết định hơn. Tần Du Du tự an ủi, tình nguyện theo bọn họ.

      Lúc này Đại Chủy bay giữa trung đáp xuống đậu vai nàng, nghiêng đầu nhìn chằm chằm Nghiêm Sư, vẻ mặt tràn ngập khiếp sợ, nghi hoặc.

      Tần Du Du nghe nó giọng thào tự : "Tại sao có thể như vậy? Hay là nhỉ? phải đâu..."

      "Làm sao vậy?" Tần Du Du kỳ lạ .

      " có gì." Đại Chủy dùng sức lắc đầu.

      Sau lúc lâu Đại Chủy nghiêng đầu đánh giá Nghiêm Di, lẩm bẩm câu: "Nếu là như thế, phải tiện nghi cho tên vô lại này... nhất định là mình lầm rồi."



      T4 tuần này Chu thi xong môn cuối rồi

      nên post 1 tuần 4 chương nha (t2, 4, 6, cn) ^O^

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #0123cf']Chương 54:
      #0123cf'] thể so sánh
      Thấy rằng Đại Chủy thường xuyên điên điên khùng khùng lời người khác hiểu, cho nên Tần Du Du cũng để trong lòng.

      Nhưng ra Nghiêm Di liếc mắt nhìn nó cái, trong lòng lập tức nghĩ tới lời tức giận của nó ở Thái Ti phường, khóe mắt hơi nảy lên.

      Nghiêm Sư đến Thánh Bình Thân Vương phủ nhiều lần lắm rồi, mức độ quen thuộc so lới hoàng cung cũng kém nhiều lắm.

      hàng ba người rất nhanh tới thư phòng thạch viện của Nghiêm Di, cho lui tất cả người ngoài kể cả ba con linh thú, chỉ còn lại Lương Lệnh với lão thái giám hầu hạ bên cạnh Nghiêm Sư.

      Nghiêm Sư hít hơi ngồi vào ghế Nghiêm Di thường ngồi, uống ly trà xanh do Lương Lệnh bưng lên, giương mắt cười nhìn Tần Du Du : "Vĩnh Lạc giới thiệu với trẩm chút về đệ muội tương lai cũng là cơ quan đại sư bậc nhất của Nguyệt quốc chúng ta sao?"

      "Ta phải!" Tần Du Du bất mãn . Ở đây có người ngoài, nàng cũng muốn nhịn nữa.

      Nghiêm Di giống như nghe thấy nàng phản đối, nắm lấy tay nàng kéo đến bên cạnh : "Du Du, vị này chính là hoàng đế Nguyệt quốc ta, cũng là huynh trưởng ta."

      Được rồi, giới thiệu vậy coi như bình thường, Tần Du Du chép chép miệng, chính thức ra mắt Nghiêm Sư: "Bái kiến hoàng thượng."

      Nghiêm Sư cười ha hả : "Đệ muội miễn lễ, lần đầu gặp nhau, bình thường bảo vật đoán chừng Vĩnh Lạc có rất nhiều, đây là bản vẽ cơ quan giao truyền trong cung, nghe là của vị đại sư thiết kế cơ quan trong cấm địa Nghiêm thị ta để lại, coi như là quà ra mắt của trẫm ."

      Lão thái giám vẫn duy trì im lặng phía sau nâng cuốn trục cuốn đưa đến trước mặt Tần Du Du.

      Tần Du Du vừa nghe Nghiêm Sư xong hai mắt liền tỏa sáng, mắt thấy trục cuốn đó liền đưa tay nhận ngay, thể rối lên.

      Đây là quà ra mắt người ta cho đệ muội, nàng nhận lấy là cho thấy nàng thừa nhận phần phiền toái này, nhưng... nhưng bản vẻ thiết kế cơ quan cấm địa hoàng tộc Nghiêm thị của vị đại sư đó để lại đó nha! Nàng rất muốn, rất muốn xem! Sư phụ còn chưa từng thấy qua đó.

      Xem xong rồi trả lại cho bọn họ là được! Đúng! Cứ như vậy !

      Tần Du Du tay nhận lấy trục cuốn đó, cũng chú ý lễ phép hay lễ phép gì nữa, rất cẩn thận mở ra bàn, dưới ánh đèn cẩn thận xem xét.

      Nghiêm Sư cũng quấy rầy nàng, lười biếng đến bên người Nghiêm Di, hất cằm về phía Tần Du Du, dương dương đắc ý : "Vĩnh Lạc, chuyện dụ dỗ nữ nhân, đệ còn kém nhiều lắm, muốn vi huynh truyền cho đệ vài chiêu hả?"

      Nghiêm Di nhớ tới lời của Đại Chủy, sắc mặt trầm xuống, chút khách khí tay đẩy ra : "Giữ mấy chiêu đó lại cho huynh đối phó mấy nữ nhân hậu cung của huynh ."

      Tần Du Du là của , cần người khác nhiều chuyện lấy lòng, cho dù là huynh trưởng ruột của cũng được.

      "Chậc chậc chậc, nhìn ra đệ lại là bình dấm chua nha, huynh đây là giúp đệ mà, tốc độ của đệ chậm quá, đệ vội, mẫu hậu cũng sốt ruột." Nghiêm Sư cho là đúng .

      Bên này Tần Du Du nhìn hài lòng thỏa dạ lắm, cuối cùng nhớ ra trong thư phòng còn có hai người khác, lưu luyến rời cuốn trục cuốn lại quyết định chờ khi trở về lại cẩn thận nghiên cứu nữa.

      "Đa tạ hoàng thượng ban thưởng." Nàng lại đứng dậy hành lễ lời cám ơn, lần này là lòng thành ý.

      Hình vẽ trục cuốn này cũng phức tạp, nhưng nhìn trong mắt nàng lại thấy được tài tình vô cùng, với vài vấn đề nàng còn chưa nghĩ thông suốt rất có tác dụng gợi ý nha.

      Với nàng mà , quyển trục cuốn nho này so với kì trân dị bảo gì đó còn đáng hơn nhiều.

      Nghiêm Sư "giống như" tùy ý cười : "Đệ muội khách khí, đây là tuyệt mật của Nghiêm thị ta, nếu người ngoài nhìn thấy, chính là kẻ tử thù* của Nghiêm thị ta, tiếc tất cả cũng phải giết diệt khẩu, nhưng đệ muội thôi vậy... Ha hả, dù sao cũng là người của Nghiêm thị ta, vậy sao cả."
      (*kẻ tử thù: kẻ thù mất còn, đội trời chung.)

      Tươi cười mặt Tần Du Du cứng đờ, ý lời này có phải nếu nàng lấy quái ân công làm chồng, phải chờ bọn họ đuổi giết tới chân trời góc bể đúng ?! Cho dù nàng trả trục cuốn này về chưa xem gì cũng thế?!

      Nghiêm Sư thấy nàng hiểu được, cười đến cực kỳ dịu dàng dễ gần, nhưng Tần Du Du nhìn thấy, nụ cười của người này ràng còn đáng sợ hơn Nghiêm Di nữa.

      Nàng là khờ mà! Huynh trưởng của quái ân công có thể tốt đẹp gì chứ! Đều là loại hiểm gian trá như nhau, chỉ khác là giả đứng đắn, nham hiểm mà thôi.

      Nghiêm Di nhìn vẻ mặt Tần Du Du khóc ra nước mắt, trong lòng bỗng nhiên có hơi mất hứng.

      Nữ nhân của , sao có thể để cho người khác bắt nạt được?

      nắm tay Tần Du Du, ngẩng đầu với Nghiêm Sư: "Người huynh gặp, quà cũng tặng, giờ trong thành Tử Dạ có rất nhiều tu luyện giả* với cơ quan sư lai lịch bất minh, hoàng huynh vẫn nên bảo trọng long thể, sớm hồi cung thôi, trong hai tháng này ít ra khỏi cung tốt hơn."
      (* tu luyện giả: người luyện võ công.)

      "Cho dù thế, đệ biết trẫm xảy ra việc gì, cũng đừng bắt chước lão già lên giọng. Đệ cũng chịu đưa đệ muội vào trong cung cho mẫu hậu nhìn cái. Trẫm nếu đến, mẫu hậu liền nhịn được muốn đến, đệ trẫm có thể làm sao đây?" Nghiêm Sư có chút "nghiêm túc", trong lời cử chỉ có chút lười biếng trêu tức để ý, nhìn qua trò chuyện rất tốt, với vẻ mặt núi băng của Nghiêm Di, dáng vẻ quả giống như hai đầu cực.

      Nghiêm Sư chính là thứ tử của tiên hoàng, Nghiêm Di đứng hàng thứ ba, nhưng bởi vì hai người tính tình khác nhau, Nghiêm Di ngược lại giống như huynh trưởng lớn tuổi hơn vậy.

      Nghiêm Sư thấy Nghiêm Di trầm mặt , cười : "Đệ phải muốn dẫn đệ muội vào cấm địa sao? Trước tiên nên để mẫu hậu gặp mặt con dâu tương lai lần ? Bà chờ ngày này lâu rồi đó."

      Cấm địa?!

      Tần Du Du vừa nghe thấy hai chữ này, nhất thời tinh thần tỉnh táo. Nàng nhớ kế hoãn binh với kế hoạch lừa hôn của Đại Chủy.

      Nếu bọn họ từng bước ép sát, nàng cứ theo lời Đại Chủy làm, trước cứ giả vờ nghe theo, chờ khôi phục tu vi rồi tính sau.

      Chỉ cần nàng khôi phục tu vi lúc trước, bằng bản lĩnh của nàng, cẩn thận chút nếu muốn bí mật ra khỏi Thánh Bình Thân Vương phủ này thậm chí rời khỏi thành Tử Dạ cũng phải việc khó khăn lắm.

      Nghĩ như vậy, Tần Du Du chỉ cảm thấy hùng tâm cao ngất. quái ân công nếu nghĩ có thể dựa vào thủ đoạn nho khiến nàng khuất phục, nàng cho cái "kinh hỉ" lớn.

      Nghiêm Di muốn Nghiêm Sư tiếp tục dọa Tần Du Du nữa, ý bảo Lương Lệnh đưa nàng về tú lâu nghĩ ngơi, Tần Du Du cũng có tâm trạng xã giao với bọn họ, thầm nghĩ mau mau trở về cẩn thận nghiên cứu quyển trục cuốn mới mẻ này, nghe vậy như nhận được đại xá liền theo Lương Lệnh khỏi.

      Nghiêm Sư hỏi Nghiêm Di vài câu về hướng bố trí Thánh Thủ Lôi Đài cùng Tam đại thế gia, thấy sắc trời còn sớm nữa, duỗi thắt lưng lười biếng đứng lên.

      ở trước mặt Nghiêm Di thèm giữ cái gì uy nghi hoàng đế nữa, đưa tay vỗ vỗ bả vai huynh đệ : "Sau Thánh Thủ Lôi Đài, đưa đệ muội vào cung gặp mẫu hậu . Vợ xấu cuối cùng vẫn phải gặp mẹ chồng mà, huống chi đệ muội cũng xấu, có cái gì thể gặp người chứ? Chỉ sợ nàng ấy tiến cung, nữ nhân trong cung cũng khỏi ăn dấm chua đâu."

      Nghiêm Di chút cũng để mặt mũi cho , tránh khỏi móng vuốt của , lạnh lùng : "Đừng so nàng với mấy nữ nhân trong cung của huynh."

      "Được được được! Vi huynh lỡ lời, đệ muội đời là độc nhất vô nhị." Nghiêm Sư cười to hai tiếng dẫn theo lão thái giám thân tín khỏi thư phòng, đông đảo thị vệ vây quanh nghênh ngang mà .

      Chẳng qua ai nhìn thấy, tươi cười của phút chốc bước vào trong xe ngựa liền phai nhạt ngay...
      minhhanhng, 1620thuy, phuthuykembong172 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :