1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cướp tình: Tổng giám đốc ác ma rất dịu dàng - Nam Quan Yêu Yêu (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 57 : Tình chết yểu của Lang

      "Sau đó, tôi mới biết, ấy là sinh viên đại học năm hai ngay cạnh chúng ta, nghe thành tích đặc biệt tốt, thậm chí mới năm hai, được cử tới nhóm sinh viên hàng đầu, bởi vì gia nhập câu lạc bộ nhạc trường học của ấy, nên thường hay theo người câu lạc bộ tới "Longdon" cổ động giúp vui. Khoảng thời gian đó, tôi triển khai thế tiến công nhiệt liệt với ấy, tôi gần như dùng hết đủ kiểu lãng mạn, chỉ vì chiếm được nụ cười của ấy. Cũng vì vậy mà chuyện này truyền xôn xao giữa hai trường."

      " tháng sau, cuối cùng ấy đồng ý tôi theo đuổi, thời gian đó là thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc sống của tôi, tôi như thằng nhóc mới biết , vì mình mến mà bất chấp tất cả, luôn làm chút chuyện mà ngay cả bản thân cũng nghĩ đến. Còn ấy, là nữ sinh đặc biệt đơn giản đơn thuần, có chấp nhất và nhiệt tình với ca hát, để cho tôi đặc biệt mê muội."

      "Thời gian chung ngọt ngào của chúng tôi tổng cộng kéo dài chín tháng lẻ tám ngày. Tối lễ Giáng sinh, là sinh nhật mười tám tuổi của tôi, ấy tặng bản thân cho tôi, tôi hưng phấn biết vì sao, cảm giác mình là người đàn ông hạnh phúc nhất cõi đời này, khoảnh khắc kia tôi thề trong lòng đối xử tốt cả đời với ấy, cả đời xa rời, đến già rời." Đoạn Tử Lang nhếch khóe môi, cười đến khổ sở.

      "Sau đó sao ?" Thư Tả Yến cau mày.

      Cho tới nay, chúng tôi vẫn là đôi người hâm mộ, tôi cũng từng cho rằng chúng tôi là đôi hạnh phúc nhất. Nhưng mà, buổi sáng khi tôi tỉnh lại, ấy thấy tăm hơi, tôi chỉ cho rằng ấy ra ngoài mua bữa sáng hoặc làm gì đó. Nhưng sau đó, tôi phát tất cả những gì thuộc về ấy trong phòng trọ thấy, vết máu giường nhìn thấy mà giật mình, tôi chỉ cảm giác trời cao chơi tôi vố lớn. tháng này, tôi điên cuồng tìm ấy, nhưng ấy lại cố tình giống như biến mất khỏi thế gian, tìm thế nào cũng tìm ra, tới địa chỉ nhà ấy ở trong nước cũng có hiệu quả. Tất cả những người biết ấy đều biết ấy đâu ? Cũng có ai biết ấy xảy ra chuyện gì, trong đêm, ấy hoàn toàn biến mất như vậy…"

      "Mùa đông năm ấy là thời gian tôi sa sút khủng hoảng nhất, tôi lập tức ở đường bị đánh rơi đến tận cùng địa ngục, chỉ có cảm giác mình buồn cười, lại bị nữ sinh lừa, lừa triệt để như vậy. Sau khi suy nghĩ lại chút, đêm trước khi mất tích, hành động của ấy thực rất khả nghi, chẳng qua khi đó tôi bị hạnh phúc làm choáng váng đầu óc, hoàn toàn nghĩ đến phương diện kia, cho tới… Thành trò cười của tất cả mọi người." Đoạn Tử Lang hít vào hơi thât sâu, môi mỏng mím chặt.

      Thư Yến Tả lời an ủi, bưng ly lên khẽ đụng, ý tứ cần cũng biết.

      "Tôi sao, nhiều năm như vậy, tôi cũng nghĩ thông suốt, có lúc thoải mái buông tay cũng là kiểu cố chấp." Đoạn Tử Lang uống ngụm rượu, cay đến đáy lòng.

      "Buông tay cũng là kiểu cố chấp…" Thư Yến Tả lặp lại lời này, việc này cần bao nhiêu dũng khí đây !.

      Hai người hết ly này đến ly khác vào bụng, thời gian bất tri bất giác qua, quầy bar gần đóng cửa.

      Waiter (phục vụ nam) thấy hai người vẫn còn uống, rất lo lắng sợ bọn họ thể quay về, nên có lòng tốt đề nghị : "Hai vị tiên sinh có cần gọi điện thoại để bạn đến đón ? Say rượu lái xe quá nguy hiểm."

      "Cảm ơn, chúng tôi có việc gì." Đoạn Tử Lang cười .

      Waiter thấy người ta từ chối ý tốt của mình ràng như vậy, nên rời .

      " say về !"

      " say về !"

      Hai người cùng nâng chén, nhìn nhau cười, đây chính là em, cả đời thay đổi tình nghĩa.
      Last edited by a moderator: 27/11/16

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 58 : Giá lớn của tự do.

      Kết quả đương nhiên cảu say rượu là đầu đau muốn nứt, tối hôm qua hai người gần như chạy như bay suốt dọc đường về nhà, liên tiếp vượt qua nhiều đèn đỏ, đúng là thoải mái ngây người ! lâu có hành động tùy ý nhu vậy !

      Song khi Thư Yến Tả mở mắt ra, cảm nhận được ánh mặt trời sặc sỡ nhiều màu sắc ngoài cửa sổ phản ứng đầu tiên trong đầu óc là : Mèo thế nào đây ?

      Hoắc Nhĩ Phi rất tức giận, tại sao người đàn ông ác ma kia luôn có thể để người tiêm cho , để cho biết, phát ngủ, chẳng lẽ phạm pháp sao ! Tức chết !

      Sáng sớm yên vị giường nổi nóng, vứt tất cả đồ có thể vứt bên tay, nếu ai dám vào, lập tức cầm bất kỳ đồ gì trong tay ném qua, cho dù là vật nặng có thể đập chết người, cũng quan tâm, tình nguyện ngồi tù cũng còn tốt hơn sống bên cạnh ác ma đó nhiều.

      Lúc Thư Yến Tả vào, Hoắc Nhĩ Phi hề nghĩ ngợi cầm 1 ly trà bên cạnh ném tới, gần như dùng hết hơi sức toàn thân, với người đạt tới cấp đai đỏ Teakwondo mà , sức lực tuyệt đối có.

      Máu tươi lập tức chảy xuống từ trán Thư Yến Tả, kết hợp vói lạnh lùng trong mắt , có kiểu khát máu khác biệt.

      “Em, chán, sống, rồi!” cắn răng nặn từng câu từng chữ.

      Hoắc Nhĩ Phi hừ lạnh tiếng, quay mặt qua chỗ khác.

      Thư Yến Tả sải bước tới, dùng lực mạnh quay đầu lại, hung hăng nhìn chằm chằm, ánh mắt ấy, giống như muốn ăn tươi nuốt sống .

      Nhưng Hoắc Nhĩ Phi phải ngồi , hai người cứ hung dữ nhìn nhau chằm chằm như vậy, ai cũng chịu yếu thế.

      Cứ như vậy sau năm phút.

      “Tôi muốn em bình yên sinh đứa bé này!”

      “Tôi muốn!”

      “Em có quyền từ chối!”

      “Tôi dù chết cũng cần!”

      “Chỉ cần em bình yên sinh đứa bé này, tôi, để cho em tự do!” Thư Yến Tả giống như suy tính lâu, mới ra câu tiếp theo.

      Hoắc Nhĩ Phi hơi dám tin nhìn ta, ta vừa mới cái gì? Cho tự do? Ác ma cũng tốt bụng như vậy?

      “Tôi tin lời , phải có chứng từ chứng minh.” quật cường .

      “Chứng từ? Chứng minh? Lời của tôi chính là chứng minh có hiệu lực nhất, em cần khiêu chiến tính nhẫn nại của tôi!” Thư Yến Tả trong cơn giận dữ, người phụ nữ này, cũng quá biết điều! làm nhượng bộ lớn như vậy, rốt cuộc còn muốn như thế nào!

      “Sao tôi biết được giở quẻ, ngộ nhỡ sau khi tôi sinh đứa bé, lại cho phép tôi rời , vậy tôi phải làm sao?” Hoắc Nhĩ Phi kiên trì ý nghĩ của mình.

      “Em! Quả biết sống chết!” Lồng ngực Thư Yến Tả phập phồng kịch liệt, hít vào hơi sâu, khẽ híp nửa tròng mắt, hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào người phụ nữ gan lớn này.

      Hoắc Nhĩ Phi vẫn chịu yếu thế, sao có thể tin tưởng lời ác ma, mặc dù rất ngốc, nhưng thể lại bán chính mình lần! phải kiên cường.

      “Rầm!” Tủ đầu giường bị quyền của Thư Yến Tả đập thành vết nứt, máu tươi lần vào bụi gỗ rơi xuống.

      Ánh mắt phức tạp liếc nhìn Hoắc Nhĩ Phi. “Rầm” tiếng sập cửa rời .

      Hoắc Nhĩ Phi mím chặt môi, vừa rồi bị ánh mắt kia của ác ma làm cho rung động, thở dài hơi, sao có thể!

      Tụ do! Nếu quả chỉ cần sinh đứa bé này ra mà có thể đổi lấy tự do, như vậy, đồng ý.

      Buổi tối chừng chín giờ, Đoạn Tử Lang mệt mỏi vào tròng mắt dưới kính viền vàng đầy tơ máu.

      lời ngồi ghế sa lon, đưa bản thảo thuận cho Hoắc Nhĩ Phi.
      Last edited by a moderator: 27/11/16

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 59: Ngay cả trong khí cũng tràn ngập mùi vị tự do

      Hoắc Nhĩ Phi cầm bản thỏa thuận lên, rất cẩn thạn nhìn qua lần, phía viết rất ràng: Chỉ cần bình yên sinh đứa ra, có thể rời , từ đó Thư Yến Tả bao giờ quấy nhiễu tất cả cuộc sống của .

      Tù ngày sinh đứa bé ra, hoàn toàn tự do.

      Phía dưới còn có chữ ký của đích thân ác ma

      Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy rất hài lòng, tự do, cuối cùng chờ đến được.

      nhắm mắt lại hít vào hơi sâu, chỉ cả thấy ngay cả trong khí cũng tràn ngập mùi vị tự do.

      “Vui vẻ đến khóc.” Đoạn Tử Lang vắt chéo hai chân nghiêng người dựa vào ghế sa lon, trước sau như lưu manh.

      Hoắc Nhĩ Phi hít mũi cái, lau sạch nước mắt, mím miệng cười , “Tôi nghe thấy mùi vị tự do.”

      Đoạn Tử Lang chuyện nữa, cười rất nhạt nhẽo.

      Có lẽ, làm như vậy mới là tốt nhất với mèo , Yến có thể làm ra quyết định này, dễ dàng. Chuyện tình cảm, đúng là có ai đúng ai sai.

      Sau đó mấy ngày, Hoắc Nhĩ Phi cực kỳ phối hợp với điều trị của bác sỹ, khiến John rất kinh ngạc, sao này lại lập tức nghĩ thông suốt, đúng là chuyện tốt.

      Hoắc Nhĩ Phi là người đơn giản hơi cố chấp, chỉ kiên trì cho mình là đúng, cho dù máu tươi đầm đìa cũng cắn chặt hàm răng chịu đựng.

      mấy ngày thấy người đàn ông ác ma kia, Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy rất kỳ quái, dĩ nhiên, phải muốn nhìn thấy ta, chỉ có lòng hiếu kỳ thuần túy quấy phá.

      Đoạn Tử Lang cũng nhìn thấu nghi vấn của , khỏi trêu ghẹo : “Nhớ Yến rồi hả?”

      “Có quỷ mới nhớ ta, tôi kỳ quái là ta lại đến chọc tôi?”Hoắc Nhĩ Phi bĩu môi, phồng má.

      “Oh! ra thích ngược đến điên!” Đoạn Tử Lang như vỡ lẽ hiểu ra.

      Hoắc Nhĩ Phi cầm gối đầu ném tới: “ mới thích ngược đến điên, cùng dính vào ác ma kia cả ngày!”

      Đoạn Tử Lang nâng gọng kính suýt nữa bị Hoắc Nhĩ Phi đập trúng, híp mắt, trầm nhìn người nào đó.

      Người nào đó chỉ đảo tròn mắt, rất vô tội bĩu môi, phối hợp cười khúc khích hai tiếng.

      “Xem ra thân thể khôi phục sai rồi, chúng ta cũng có thể trở về Hương Cảng.”

      “A! Đoạn lưu manh thể mang thù như vậy! Có thể ở đây , tôi muốn về Hong Kong,” câu cuối cùng, Hoắc Nhĩ Phi như chém đinh chặt sắt.

      “Đây là dặn dò trước khi của Yến, chỉ cần thân thể khôi phục, dẫn trở về Hông Kong yên tâm dưỡng thai.” Đoạn Tử Lang rất vô tội.

      “Tôi…Thân thể còn chưa có khôi phục, tôi muốn trở về, sau khi về tâm tình của tôi trở nên kém, cũng sinh đứa bé ra được.” Hoắc Nhĩ Phi dẩu môi, vẻ mặt rất nghiêm túc.

      “Phì” Đoạn Tử Lang thiếu chút nữa phì cười, con mèo lấy cớ cũng quá sứt sẹo , tâm tình tốt, sinh đứa bé được, cái này cũng coi là lý do?

      Hai tay nhét trong túi quần, “Hai ngày sau, chúng ta trở về Hong Kong.”

      đợi Hoắc Nhĩ Phi chuyện, đóng cửa ra ngoài.

      “A..” Hoắc Nhĩ Phi nhào lên giường thét chói tai, HongKong thành cơn ác mộng của , muốn trở về cái lồng vàng kia, thích tất cả ở đó, cho dù là người hay đồ vật, đều ghét.

      Nằm thẳng giường, vuốt bụng vẫn còn bằng phẳng của mình, nơi này, cục cưng rồi sao? Sao lại hoàn toàn có cảm giác gì chứ?

      Nhưng vừa nghĩ tới là đứa bé của người đàn ông ác ma, cảm thấy được tự nhiên, rất muốn phá bỏ nó, nhưng khi John cho nhìn hình bé cưng trong bụng đột nhiên hạ quyết tâm được, bé cưng, con vô tội.
      Last edited by a moderator: 27/11/16

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 60: Trời xui đất khiến

      Mấy ngày nay trong đầu, Thư Phiến Hữu cứ lên gương mặt sung đỏ, nhất là ánh mắt quật cường đó, để cho trí nhớ khắc sâu.

      Nhưng chuyện gần đây rất nhiều, khiến suy nghĩ của rất hỗn loạn, nghĩ ra rốt cuộc gặp ở đâu.

      Về chuyện tìm Hoắc Nhĩ Phi, cũng nhàn rỗi, chỉ có điều đáng tiếc vẫn có bất kỳ tin tức gì, để cho cảm thấy có gì tốt để giải thích cho tiểu Luân, cậu ấy và a Sâm tin tưởng như vậy, mà bây giờ cũng hơn tháng, còn có bất kỳ tin tức gì.

      Bây giờ mỗi đều loay hoay sứt đầu mẻ trán, lá bài chủ chốt Coral công ty chuẩn bị lâu chuẩn bị phát hành album mới rồi, có thể tưởng tượng giọng hát của đưa tới bao nhiêu phản ứng, tuyệt đối thể khinh thường.

      Sau khi phát hành xong album, bắt đầu công việc quảng cáo thời gian dài, trừ tuyên truyền ở HongKong, còn phải vào trong nước, bởi vì quan hệ hợp tác với giải trí Âu Kỳ, Coral có nền tảng rất tốt để phát triển. thể phân thân, mà George vì chuyện của Coral, gần đây cả ngày cũng loay hoay tít mù, nhất định trông cậy gì được vào cậu ta.

      Đột nhiên nghĩ đến người: Chú Đinh. Lấy quan hệ và địa vị nhiều năm ở HongKong như vậy, hơn nữa chú còn là người thứ hai đứng trong bang Viêm Ưng, muốn tìm người tuyệt đối dễ như trở bàn tay.

      Đinh Thận rất bất ngờ biết đại công tử tìm mình có chuyện gì, nhưng vẫn đồng ý hẹn uống trà.

      “Chú Đinh, tôi muốn nhờ chú tìm giúp người.” Thư Phiến Hữu thẳng vào vấn đề.

      “Người nào?”

      ấy tên Hoắc Nhĩ Phi, đại khái chừng mười chín tuổi, là du khách trong nước tới HongKong du lịch, mất tích chừng ba tháng trước rồi, địa điểm mất tích du thuyền hào hoa ở cảng Victoria, cũng chính vào đêm tôi trở về, tôi làm khách du thuyền đó, chỉ có điều hai bên biết nhau mà thôi.” Thư Phiến Hữu đại khái tình huống.

      Đinh Thận nghe đến cái tên Hoắc Nhĩ Phi trong lòng hồi hộp, đại công tử biết ấy từ lúc nào, phải trùng họp như vậy chứ!

      Trong đầu ngừng chuyển động, chỉ có điều ngoài mặt vẫn biến sắc, quả nhiên gừng càng già càng cay.

      biết vị Hoắc Nhĩ Phi tiểu thư này có quan hệ như thế nào với đại công tử?”

      ra tôi cũng biết ấy, chỉ được người bạn nhờ vả mà thôi.” Thư Phiến Hữu dĩ nhiên nhìn ra suy tính trong lòng Đinh Thận.

      “Nhờ vả của bạn bè! Đại công tử có thể kỹ lưỡng hơn chút ? Chỉ dựa vào lời vừa rồi của cậu rất khó tìm ra.”

      Đinh Thận thầm nghĩ trong lòng: Ông rất ràng lại lịch của Hoắc Nhĩ Phi rồi, thể có người bạn hay người thân nào có thể liên hệ với đại công tử! là người bạn nào đây.

      Thư Phiến Hữu toàn bộ chuyện tổng giám đốc giải trí Âu Kỳ - Âu Dã Sâm - cầu xin , cũng lấy hình Hoắc Nhĩ Phi ra, hy vọng Đinh Thận có thể nhanh chóng giúp tìm được Hoắc Nhĩ Phi.

      Nhưng ra người lo lắng cho Hoắc Nhĩ Phi nhất là tổng giám đốc bất động sản Sở Viên - Chử Tuyết Luân, bỏ qua đoạn về Chử Tuyết Luân.

      Đinh Thận nhìn ảnh xác nhận trăm phần trăm, quả nhiên sai, ông thử dò xét: “Chính là giải trí Âu Kỳ hợp tác cùng Á Ninh?”

      “Đúng thế, hơn nữa tôi đồng ý với Âu tổng rồi,mà giờ tôi thể phân thân, tìm tháng cũng thấy tiến triển gì, cho nên chỉ có thể nhờ chú Đinh, lấy mạng lưới quan hệ của chú ở Hương Cảng, tôi nghĩ thành vấn đề.” Thư Phiến Hữu chân thành khen tặng.

      Nếu như muốn tìm người phải tên Hoắc Nhĩ Phi, Đinh Thận có thể chút do dự mà nhận, cũng hứa nhất định có thể tìm được. Nhưng mà người này lại là Hoắc Nhĩ Phi, lại là người phụ nữ mà nhị thiếu cưng chiều nhất, chuyện này khó làm.
      Last edited by a moderator: 27/11/16

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 61: Vô duyên bỏ qua.

      “Chú Đinh?” Thư Phiến Hữu thấy Đinh Thận hơi thất thần, khỏi kỳ quái.

      “À, tôi nghĩ nên bắt tay vào tìm từ phương diện nào.” Đinh Thận nhanh chóng khôi phục như thường, khiến người ta nhìn ra chút sơ hở nào.

      “Vậy chú làm ơn, hy vọng có thể mau sớm có tin tức,bởi vì mất tích càng lâu, nhất định càng nguy hiểm, cha mẹ người nhà ấy giờ chắc chắn lo lắng gần chết. Quan trọng nhất là Âu Kỳ hợp tác lâu dài với công ty chúng ta, chuyện Âu tổng nhờ vả tôi nhất định phải làm xong mới được.” Thư Phiến Hữu quan hệ lợi hại.

      “Đại công tử yên tâm, tôi nhất định dốc toàn lực tìm được vị Hoắc tiểu thư này, chỉ có điều như lời cậu , mất tích lâu như vậy, chỉ sợ…hơi khó khăn.” Đinh Thận cố ý dự tính xấu nhất ra.

      “Cái này, tôi cũng nghĩ tới, nếu quả như vậy, chúng ta cũng có cách nào, nhưng ít ra phải có chứng cứ.”

      “Được, tôi hiểu, đại công tử, vậy tôi cáo từ trước, có tin tức tôi lập tức gọi điện thoại cho cậu.” Đinh Thận xong lập tức đứng dậy cáo từ.

      “Vậy làm phiền chú Đinh rồi.” Thư Phiến Hữu cười đến rất chân thành.

      Sau khi Đinh Thận trở lại bàng Viêm Ưng, lập tức gọi điện thoại cho nhị thiếu, lần chuyện vừa rồi đại công tử nhờ ông tìm người, ông luôn biết cân nhắc thiệt hơn, cái gì nên cái gì nên .

      Quả nhiên, sau khi Thư nhị thiếu nghe điện thoại của Đinh Thận xong, hơi trầm ngâm: “Chờ mèo sinh đứa bé xong, tôi để ấy tự do, sao tổng giám đốc giải trí Âu Kỳ lại biết mèo , chuyện này chú tra chút, chú Đinh chú phí công nhiều.”

      “Thuộc hạ đương nhiên dốc hết toàn lực, Đại công tử ra tên tuổi Hoắc tiểu thư trong lòng tôi hồi hộp, chỉ ngờ chuyện lại đúng dịp như vậy, nhị thiếu yên tâm, chỗ đại công tử tôi cho cậu ấy câu trả lời hài lòng, chỉ có điều ngày sau Hoắc tiểu thư về nhà…” Đinh Thận ra nghi ngờ của mình.

      Thư Yến Tả đương nhiên biết ông chỉ cái gì, sau này mèo về nhà, tất cả mọi chuyện ràng trước mắt, chỉ sợ đến lúc đó đại ca tiện báo lại với Âu tổng của giải trí Âu Kỳ.

      “Chuyện sau này sau này , mấy tháng nay tôi muốn có người quấy rầy mèo .” Giọng Thư Yến Tả rất kiên định.

      , tôi hiểu.” Đinh Thận sáng tỏ.

      Hai ngày sau bên trong bệnh viện ở Las Vegas.

      “Mèo , chuẩn bị thôi.” Đoạn Tử Lang đẩy cửa ra, với Hoắc Nhĩ Phi năm giường say sưa ngon lành ăn vặt xem ti vi.

      đâu?” Hoắc Nhĩ Phi vừa nhét popcorn vừa hỏi, khóe miệng vòng màu trắng.

      “Trở về HongKong.”

      về.” Hoắc Nhĩ Phi nhúc nhích, tiếp tục ăn.

      Đoạn Tử Lang tới tắt ti vi, đoạt lấy popcorn trong tay người nào đó cau mày quát lên: “Ai cho ăn những thứ trụng dầu này?”

      “Tôi…” Hoắc Nhĩ Phi mím môi, ba bốn tháng chưa ăn đồ ăn này, thèm chết .

      “Cho mười phút, tôi ờ ngoài cửa chờ .” Đoạn Tử Lang liếc nhìn , đóng cửa ra ngoài.

      Hoắc Nhĩ Phi nhe răng nhếch miệng sau lưng Đoạn Tử Lang, tức giận bò dậy, sờ đông sờ tây chút, cũng gì tốt để dọn dẹp, dù sao đồ vật riêng tư của ở đây, quan trọng nhất là bản hiệp ước, nhất định phải mang theo.

      Sân bay quốc tế HongKong, Hoắc Nhĩ Phi chậm rãi theo sau lưng Đoạn Tử Lang, sau lưng còn hai vệ sỹ.

      Đột nhiên, trước mặt xôn xao, hình như ngôi sao nào đó đến sân bay, dẫn tới loạt xôn xao, phóng viên còn có đám fans hâm mộ vậy cực kỳ chặt chẽ.

      Đoạn Tử Lang kéo mèo chậm rì rì, sợ bị người ta đẩy ra.

      Hai vệ sỹ cũng đến gần thêm, đứng sau lưng che chở cho bọn họ chu toàn.

      Khi bọn họ nghiêng người qua, Thư Phiến Hữu, George và Coral ba người bị đám fans hậm mộ vây tới nước chảy lọt, cự ly ngay gang tấc, lại hình như cách ngàn ngàn vạn vạn người, vô duyên bỏ qua.
      Last edited by a moderator: 27/11/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :