1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cướp tình: Tổng giám đốc ác ma rất dịu dàng - Nam Quan Yêu Yêu (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      hương 87.1: Tình cho được

      Editor: Puck

      Thư Yến Tả thầm nghĩ: May mà Nhiễm Nhiễm với Lucus mẹ thằng bé lúc sinh bị khó sinh mà chết rồi.

      con nghĩ sai rồi, ra mẹ con chỉ tức giận cha nên bỏ nhà ra , cha nghĩ cách đoạt mẹ về.”

      “Cái này có liên quan gì đến việc theo đuổi dì Phi Phi?” Lucus rất hiểu lời giải thích của cha.

      “Đương nhiên có liên quan.”

      “Có liên quan gì?”

      Thư Yến Tả cưng chiều sờ tóc ngắn của con trai, “Chờ sau này con hiểu.”

      “Cha...” Lucus chu môi chịu theo.

      “Lucus đồng ý với cha phải phối hợp tốt.”

      Đúng lúc ấy, MSN của Lucus có hình đầu nhấp nháy, Thư Yến Tả vội mở ra.

      {Lucus, dì Tuyết Nghê tới Hương Cảng, mời con ăn cơm được ?}

      ‘Có ? Vậy dì Phi Phi cũng tới sao?’

      Lúc Lucus gõ hàng chữ này trong mắt Thư Yến Tả nhấp nháy đám lửa .

      Bên kia gửi tới mặt đau lòng {Lucus chỉ thích dì Phi Phi sao? Haizzz...}

      phải vậy, con cũng rất thích dì Tuyết Nghê, con để cha mời dì ăn cơm được , kêu cả bác cùng.’

      ra tới, cũng đúng, sao có thể tới đây, từng căm hận mình như vậy, tiếp đó cũng căm hận đất Hương Cảng này.

      Chử Tuyết Nghê, trong những người bạn tốt nhất của mèo , cũng là em bạn trai , trong đầu Thư Yến Tả thoáng qua luồng tin tức như thế.

      Dù thế nào, nếu con trai hẹn thay rồi, đương nhiên phải đến nơi hẹn, ra tay từ bạn bên cạnh ấy cũng có thể coi như là biện pháp tốt, nhưng tại sao lại muốn gọi cả đại ca?

      MSN, Lucus hẹn ấy mười hai giờ trưa mai gặp mặt, Thư Yến Tả đầy bụng nghi vấn hỏi con trai: “Gọi bác con làm gì?”

      “Bởi vì dì Tuyết Nghê thích bác! Con đồng ý giúp dì ấy theo đuổi bác.” Lucus cười hì hì .

      “Giúp ấy theo đuổi bác con?”

      “Vâng, con cảm thấy như vậy rất tốt, nếu như dì Tuyết Nghê gả cho bác con rồi, vậy dì Phi Phi cũng có thể thường di ien n#dang# yuklle e#q quiq on xuyên đến nhà chúng ta rồi.” Lucus quả nhiên là quỷ .

      Thư Yến Tả cảm thấy con trai quả sai, quả nhiên vẫn là quỷ này thông minh.

      Sáng hôm sau, Lucus để tài xế đưa bé đến thẳng công ty Á Ninh, quen cửa quen nẻo chạy thẳng đến phòng làm việc của tổng giám đốc, trong công ty gần như ai biết bé, cũng thiếu nhân viên nhiệt tình chào hỏi bé, Lucus mực cười híp mắt đáp lại.

      Thư Phiến Hữu luôn luôn cầu gì được nấy với cầu của cháu trai, cũng ví dụ như tại: Lucus giả bộ tội nghiệp buổi trưa muốn nhà hàng “Nguyên Tân” ăn cơm với bác.

      đương nhiên đồng ý, kết quả sau khi , mới biết ra chỉ có hai người bọn họ.

      Khi nhìn thấy Chử Tuyết Nghê, Thư Phiến Hữu cảm thấy rất giật mình, lúc nhìn thấy tiểu Tả, cảm thấy khiếp sợ, tiểu Tả lại trong lúc cấp bách rút ra chút thời gian tới dùng cơm.

      Chử Tuyết Nghê phủ nhận lần đầu tiên thấy cha Lucus hoàn toàn chấn động, là cực phẩm trong cực phẩm! Chỉ có điều phải là gu của mình, thuần túy mang theo ánh mắt thưởng thức nhìn, hoàn toàn có cảm giác tim đập thình thịch như khi nhìn thấy Thư Phiến Hữu.

      Phong cách hai em nhà này hoàn toàn khác nhau! trách được dáng dấp Lucus đáng như vậy, tướng mạo lại gần như hoàn toàn giống cha bé, sau khi lớn lên chắc chắn là đại soái ca!

      Bây giờ Thư Yến Tả có quá nhiều cảm giác với phụ nữ, Chử Tuyết Nghê trước mắt quả rất xinh đẹp, đoạt mắt người, vừa nhìn biết là kiểu nhiệt tình cởi mở, hơi xứng với đại ca !

      “Bác, dì Tuyết Nghê lần đầu tiên tới Hương Cảng, chúng ta đương nhiên phải làm tròn trách nhiệm chủ nhà rồi, cho nên bữa cơm hôm nay do cha con tính tiền, ngày mai bác tính tiền, ngày mốt con tính tiền.” Lucus nghiêm trang .

      Chử Tuyết Nghê lập tức tiếp: “Ba ngày sau tôi mời lại mọi người.”

      Nghe xong đối thoại của hai người, đầu Thư Phiến Hữu đầy vạch đen, còn tiểu Tả ở đối diện hoàn toàn kinh ngạc, rất bình tĩnh uống trà.

      Chử Tuyết Nghê đáp lại Thư Phiến Hữu di1enda4nle3qu21ydo0n bằng nụ cười đặc biệt xán lạn, như bé có cảm giác vui sướng vì thực được mưu kế.

      Trong bữa tiệc, chỉ nghe thấy giọng ríu rít của đứa bé, hai người đàn ông ngồi đối diện nhau, đều rất bình tĩnh ăn thức ăn, uống trà, thỉnh thoảng đáp lại đôi câu.

      Ăn cơm trưa xong, Thư Yến Tả có việc trước, lúc gần còn cố ý để cho đại ca tiếp đãi chu đáo khách quý đường xa tới.

      Thư Phiến Hữu rất thể hiểu được câu kia của tiểu Tả, trước kia tiểu Tả phải như thế. Sao cảm giác tiểu Tả càng ngày càng có tiềm chất của rồi, chỉ dịu dàng với người khác, còn có thể hài hước!

      Có Lucus ở đây, Thư Phiến Hữu đương nhiên chạy đâu được, chỉ có thể ngoan ngoãn cùng đứa bé dạo chơi ngắm cảnh.

      Cuộc sống trôi qua hai ngày như thế, Thư Phiến Hữu hơi chịu nổi, phải Tuyết Nghê làm việc sao, sao thấy làm, chỉ chơi thôi!

      Chử Tuyết Nghê trả lời cho vấn đề này: Là tới công tác, nhưng có quy định thể chơi, lại đồng nghiệp nhiều như vậy, thiếu mình em! cần lo lắng.

      Buổi tối, bình thường là Thư Yến Tả đến đón Lucus về nhà trước, cố ý để lại cho hai người cơ hội ở chung chỗ.

      Thư Phiến Hữu coi như nhìn ra, em trai và cháu trai cũng muốn làm mai, chuyện như vậy cũng có thể trộn lẫn mù quáng.

      Vì vậy, sang ngày thứ tư, quyết định ràng với Tuyết Nghê, muốn tạo thành ảo giác cho .

      “Tuyết Nghê, ra tôi...”

      “Thư đại ca, nghe em trước, được ?”

      Thư Phiến Hữu lên tiếng, tỏ ý ngầm cho phép.

      “Có lẽ cảm thấy em rất đường đột, có lẽ ngay từ lần gặp mặt đầu tiên em bị hấp dẫn, mới đầu có thể là hứng thú hơi nhiều, nhưng sau ngay cả chính em cũng biết tại sao thích , cách nào tự kiềm chế. Vẫn cảm thấy người đàn ông như câu đố, để cho em có kích động muốn giải đố. phủ nhận, lúc trước em die nd da nl e q uu ydo n quả từng hẹn hò rất nhiều bạn trai, nhưng có ai có thể mang tới cho em xúc động mãnh liệt, cho tới nay em đều tin rằng em gặp được người để cho Chử Tuyết Nghê em cam tâm tình nguyện vì ấy mà từ bỏ tất cả đàn ông, rất may mắn, gặp được .” Chử Tuyết Nghê rất chân thành thổ lộ.

      “Tuyết Nghê, em là tốt, đáng giá có được người đàn ông tốt hơn, nhưng mà, tôi phải là người tốt.” Ngay từ ban đầu Thư Phiến Hữu nhìn ra tâm tư của này, nhưng có cách nào tiếp nhận.

      kết hôn?”

      có.”

      có bạn ?”

      có.”

      “Vậy có người trong lòng rồi hả?”

      có.”

      “Thế tại sao thử thích em? Cái gì mà đáng giá được người đàn ông tốt hơn, đây đều là lấy cớ! thích thích em, thích em chính là thích em, cần gì uyển chuyển như vậy!” Trong mắt Chử Tuyết Nghê mang lệ, ngờ bị từ chối thẳng thắn như vậy, Chử Tuyết Nghê lớn như vậy, lần đầu tiên lòng muốn cùng người đến già đầu bạc, sao lại khó như vậy chứ! Chẳng lẽ ông trời trừng phạt hành động trước kia của sao?

      “Tôi chán ghét em, thậm chí còn hơi thích em, nhưng liên quan đến tình .”

      ghét bỏ em trước kia nhiều bạn trai sao? Cảm thấy hành vi của em đứng đắn, phải là tốt sao? Mà em chia tay với bọn họ rồi, có chuyện dây dưa .” Trong giọng của Chử Tuyết Nghê mang theo tiếng khóc nức nở .

      “Trước kia tôi cũng có ít phụ nữ, tôi có tư cách ghét bỏ người khác.”

      “Em hiểu, chính là thích em.” Chử Tuyết Nghê lau nước mắt, quay người .

      Thư Phiến Hữu nhìn bóng lưng rời , tâm tình rất phức tạp, có lẽ thời gian bọn họ gặp nhau đúng. ra [email protected]0n cũng tốt, ít nhất cắt đứt suy nghĩ của , đều cho bất kỳ ai.

      Đợi sau khi rất xa, Chử Tuyết Nghê với nức nức nở nở bật khóc, khiến cho người đường đều nhìn , chẳng lẽ bé này bị thất tình, khóc đến đau lòng như vậy.

      Hoắc Nhĩ Phi chuyện phiếm với Lucus MSN, cần Tuyết Nghê cho biết, có thể nắm như lòng bàn tay về hành trình của ở Hương Cảng mấy ngày nay, nghe tối mấy ngày nay ấy đều ra ngoài hẹn hò cùng mình Thư đại ca, với nhiệt tình và thẳng thắn của Tuyết Nghê, chắc là nắm bắt được!

      Nghe được tiếng chuông điện thoại vang lên, vừa nhìn hiển thị cuộc gọi đến, cuối cùng chuẩn bị thú nhận thẳng thắn rồi!

      “Như thế nào? Ngọt ngào vô cùng nhỉ.” Hoắc Nhĩ Phi cố tình chế nhạo ấy.

      Bên kia thanh gì, đột nhiên tiếng khóc nức nở nghẹn ngào truyền đến, dọa Hoắc Nhĩ Phi nhảy lên, thầm nghĩ ổn!

      “Tuyết Nghê, sao vậy? Sao lại khóc?”

      “Phi Phi, tớ bị từ chối, hu hu hu...” Chử Tuyết Nghê ở đầu bên kia hút khí thuận.

      phải chung đụng rất tốt sao?” Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy kỳ quái, nghe giọng điệu Lucus và cha bé, rất hòa hợp mà, tại sao lại như vậy chứ!
      Last edited by a moderator: 11/10/17
      thienbinh2388, melodyevilPhương Lăng thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 87.2: Tình cho được

      Editor: Puck

      ấy chỉ thích tớ như thích em , có tình nam nữ với tớ.”

      “Tình cảm có thể bồi dưỡng, chẳng lẽ thể thử chút sao? ấy kết hôn hay có bạn ?”

      ấy chưa hề kết hôn cũng có bạn , càng có người trong lòng, nhưng ấy lại từ chối tớ, hề có chút đường sống nào.”

      “Vậy kỳ quái? Chẳng lẽ ấy có bệnh tiện ra hoặc gì đó?”

      “Người ta trước kia nổi danh là hoa hoa công tử...”

      phải nghe mấy năm nay sống trong sạch ham muốn sao, cũng phải có khả năng...”

      “Phi Phi, cậu buôn dưa lê từ đâu vậy!” Chử Tuyết Nghê sắp bị bạn tốt chọc cười.

      “Cậu cũng biết, công ty giải trí chính là nơi bát quái nhất, kể từ sau khi Thư đại ca tới, gần như mỗi ngày tớ đều có thể nghe thấy nữ công chức hoặc nữ minh tinh bát quái về ấy ở bất cứ xó xỉnh nào! Cho nên, tớ muốn biết cũng rất khó.” Hoắc Nhĩ Phi cũng rất bất đắc dĩ, chỉ cần thận nghe thấy mà thôi.

      “Được lắm, những người này cũng d1end4nl3q21yd0n quá có khẩu đức * rồi, ấy có bệnh tiện ra, nhưng mà, tớ dám thăm dò, tớ sợ...” Giọng Chử Tuyết Nghê càng càng .

      (*) Khẩu đức: Đức (đạo đức) từ miệng. lời tổn thương từ miệng.

      “Đồ ngốc, tớ kêu cậu thử thăm dò sao? Vậy phải chúng ta sa vào sao! Cậu có thể bóng gió mà, điều kiện đầu tiên là cậu còn thích ấy.”

      “Phi Phi, tớ ấy, tớ muốn buông tha, nhưng tớ sợ.”

      “Cậu luôn là người dám dám hận nhất trong ba người chúng ta, chỉ cần là người mình thích, phải cố gắng theo đuổi mới được, chỉ có thể thử mới hối hận!”

      Bạn tốt khích lệ khiến Chử Tuyết Nghê tìm về được tự tin, phải bị từ chối sao! Chử Tuyết Nghê bất chấp những điều này, chỉ cần là người đàn ông nhìn trúng, nhất định phải bắt lại!

      “Phi Phi, cám ơn cậu, tớ lại cho mình cơ hội, nếu như lần này thành công, vậy tớ nhận.”

      “Ừ, chị em tốt, tớ ủng hộ cậu!”

      --- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

      Rạng sáng ngày hôm sau khi Thư Phiến Hữu bị tiếng chuông cửa đánh thức, nhìn thấy người phụ nữ bên ngoài cửa cho rằng mình hoa mắt.

      “Thư đại ca, chuẩn bị để cho em cứ đứng ngoài cửa sao? Để cho người khác nhìn thấy tốt.” Chử Tuyết Nghê nhìn giống như người liên quan cười .

      “Em chắc chắn em sai chỗ? Đây là nhà tôi.” Thư Phiến Hữu chỉ mặc chiếc áo ngủ bằng tơ tằm màu đen, còn buồn ngủ dựa nghiêng cửa.

      “Cũng bởi vì là nhà nên em mới tới, tối hôm qua em bị cướp bóc, điện thoại di động, chi phiếu, tiền đều bị mất, em sống ở Hương Cảng quen, cho nên chỉ có thể tìm tới nương tựa vào .” Chử Tuyết Nghê rất đáng thương.

      Nghe được khiến chân mày Thư Phiến Hữu nhíu chặt, bị cướp, còn có thể nhàng như vậy, thế tối ngày hôm qua sống sao?

      hẹp hòi như vậy chứ, phải vì tối hôm qua bị em thổ lộ chứ, em đây người bị từ chối còn làm sao, lại tỏ vẻ vui, là đàn ông sao!” Chử Tuyết Nghê chu mỏ giả bộ đáng thương, hai mắt đẫm lệ khóc lóc kể lể.

      Buổi sáng đúng giờ cao điểm làm, có hàng xóm nhìn thấy khóc lóc rối rít trước cửa khỏi nhìn bọn họ mấy lần, ánh mắt kia làm cho người ta khó có thể tiếp nhận.

      vào trước .” Thư Phiến Hữu cũng muốn cho mình tiếng tăm chấn động, cũng biết trong lòng Tuyết Nghê có chủ ý gì, chỉ có thể bước tính bước rồi.

      Khi Thư Phiến Hữu xoay người, Chử Tuyết Nghê lộ ra nụ cười thắng lợi, ngay sau đó biến mất, lại giả bộ đáng thương như trước.

      “Em trước hết ở căn phòng kia, vừa đúng lúc bây giờ Nhiễm Nhiễm có ở đây.”

      “Nhiễm Nhiễm là ai?” Chử Tuyết Nghê cảm thấy mình hơi bốc lên vị chua.

      “Em tôi, mấy ngày nữa con bé trở lại, tôi nghĩ hai người có thể chơi được với nhau.” xong rồi trở về phòng thay quần áo.

      Em , em trai, ra cả trong nhà! Chử Tuyết Nghê thầm nghĩ.

      Sau khi biết được thành công die nda nle equ ydo nn vào ở nhà Thư Phiến Hữu, Hoắc Nhĩ Phi hăng hái khích lệ lần, làm tốt lắm!

      Sau khi Lucus biết được cũng rất vui mừng, dì Tuyết Nghê dũng cảm, chỉ có điều tại sao bác thích dì Tuyết Nghê chứ? Bé cảm thấy nếu dì Tuyết Nghê trở thành thím của bé, bé rất vui vẻ.

      Buổi tối, Lucus thảo luận với cha bé, “Cha, cha tại sao bác lại muốn từ chối lời thổ lộ của dì Tuyết Nghê chứ?”

      “Con nít cần biết quá nhiều chuyện của người lớn.”

      “Nhưng cha còn muốn Lucus giúp cha theo đuổi dì Phi Phi mà!” Lucus vểnh môi lên, mất hứng.

      “Khụ, khụ... Vậy giống nhau, bác thích ai chúng ta làm chủ được, nhưng Lucus và cha đều vô cùng thích dì Phi Phi, cho nên chúng ta phải đồng tâm hiệp lực!”

      “Nhưng mà... Con bỗng nhiên rất muốn giúp dì Tuyết Nghê, con cảm thấy dì ấy rất dũng cảm.”

      “Lucus hỗ trợ rồi, con xem , nếu có Lucus, bác thích ăn cơm với Tuyết Nghê, cũng hẹn hò cùng ấy, cho nên công lao của Lucus vẫn rất lớn.”

      “Có ?” Đứa bé đều rất thích được khen ngợi, nhất là được cha mẹ của chính mình khen.

      “Dĩ nhiên, con trai ngoan, ngủ.”

      --- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

      Ban ngày khi Thư Phiến Hữu làm, Chử Tuyết Nghê ở nhà quét dọn vệ sinh, dọn dẹp đồ đạc gì đó, về phần nấu cơm, biết, sớm biết học mấy ngón nghề của Phi Phi và Tiêu Tiêu, haizzz!

      Thư Phiến Hữu rất muốn hiểu rốt cuộc khi nào Tuyết Nghê về, luôn ở nhà cũng là chuyện hay!

      Hơn nữa mấy ngày nay ràng cảm thấy thân thể được bình thường, chống đỡ được mấy ngày, lập tức phải quay về nước .

      Buổi tối, Chử Tuyết Nghê dùng tiền Thư Phiến Hữu đưa đặt bàn ăn phong phú dưới ánh nến, vui vẻ bố trí phòng ăn, rồi chờ Thư Phiến Hữu tan việc, muốn cho ngạc nhiên.

      Mấy ngày nay ngậm miệng chuyện tình cảm, chỉ thuần túy nương nhờ nhà , ra chính cũng tìm cơ hội như vậy, thổ lộ lần nữa.

      Vặn mở cánh cửa, bên trong tối đen như mực, Thư Phiến Hữu còn tưởng rằng Chử Tuyết Nghê rồi, trong lòng hơi mất mát, đột nhiên có ánh đèn lờ mờ sáng lên.

      Tâm tình của Thư Phiến Hữu lập tức khá hơn, ra hề rời .

      Chử Tuyết Nghê mặc bộ đậm màu xanh nhạt nhìn có vẻ cực kỳ mát mẻ động lòng người, cười híp mắt tới kéo Thư Phiến Hữu về phía nhà bếp.

      Thấy bữa ăn tối phong phú đầy bàn, Thư Phiến Hữu phải động lòng, giọng cũng dịu dàng hơn, “Đây là em làm?”

      Chử Tuyết Nghê ngượng ngùng sờ sờ đầu, thẳng thắn : “Em biết làm cơm, đây là em dùng tiền của đặt.”

      Thư Phiến Hữu cười đến ấm áp, ba mươi năm qua, lần đầu tiên có người phụ nữ vì chuẩn bị bàn bữa tối phong phú, cho dù phải do tự mình làm, mà đặt từ ngoài, cũng đủ đả động lòng .

      Trong lòng Chử Tuyết Nghê dâng lên ngọt ngào, quả nhiên tối nay chuẩn bị đúng, quả nhiên cảm động, chỉ có điều đáng tiếc phải do tự mình làm.

      “Thư đại ca, đừng nhìn nữa, ngồi xuống ăn .”

      “Tuyết Nghê, cám ơn em đặt bàn thức ăn này, em tới Hương Cảng sắp mười ngày, cũng nên trở về, tôi đặt xong vé máy bay cho em rồi, chín giờ sáng mai bay thành phố L, tối nay em thu dọn đồ đạc .” Thư Phiến Hữu cảm động cảm động, nhưng lý trí vẫn phải có.

      Chử Tuyết Nghê quả thể tin nhìn , người này tâm địa sắt đá hay có tim, chẳng lẽ mình làm những thứ này đều nhìn thấy sao? Nhất định nhẫn tâm như vậy mới được, nhất định làm bị thương thương tích đầy mình mới được sao?

      cứ muốn gặp em như vậy sao? Nhất định đuổi em mới yên tâm, em ở đây làm phiền gì chứ! Em chỉ thích thôi, sao có thể nhẫn tâm chà đạp lòng tự ái của em như vậy?” Chử Tuyết Nghê cắn môi, từng giọt từng giọt nước mắt lăn xuống.

      Thư Phiến Hữu cảm thấy trái tim co rút đau đớn, chính cũng muốn làm bị tổn thương, nhưng cố tình vẫn làm tổn thương, biết có thể như vậy, ban đầu nên nhẫn tâm hơn chút, cho đến nhà mình ở.

      “Tuyết Nghê, xin lỗi.”

      “Em muốn nghe!” Chử Tuyết Nghê bịt lỗ tai ra cửa.

      Ngay khoảnh khắc khi kéo cửa, Thư Phiến Hữu lập tức đau đớn khó nhịn, cánh tay níu chặt cái ghế, mới die~nda4nle^qu21ydo^n để bản thân ngã xuống.

      Chử Tuyết Nghê rất nghi hoặc xoay người, gần như hề nghĩ ngợi vọt tới, “Thư đại ca, sao vậy?”

      “Giúp... Giúp tôi, đến... Tủ đầu giường trong phòng cầm lọ thuốc tới đây cho tôi.” Vừa vừa thở gấp kịch liệt.

      Chử Tuyết Nghê theo lời chạy vào phòng , mở ngăn kéo ở tủ đầu giường ra, phát trong này toàn là thuốc, trong mắt lập tức lên ngạc nhiên, nhưng có thời gian cho nghĩ lung tung, tùy tiện cầm vài lọ chạy ra ngoài.

      Sau khi Thư Phiến Hữu uống mấy viên thuốc xong, ràng tốt hơn nhiều, uống ngụm nước Tuyết Nghê đưa, nằm ghế sa lon nghỉ ngơi.

      “Thư đại ca, ngã bệnh? Hay là gặp bác sỹ !”

      có việc gì, chỉ là bệnh cũ mà thôi, uống thuốc hết chuyện.”

      Thư Phiến Hữu ngờ hôm nay mình đột nhiên phát bệnh trước mặt Tuyết Nghê, xem ra mình sắp chịu được nữa rồi.

      “Bệnh cũ, bệnh cũ gì mà lúc phát tác lợi hại như vậy, khám bác sỹ chưa?”

      “Khám rồi, bác sỹ uống thuốc đúng giờ có chuyện gì, Tuyết Nghê em cần lo lắng.”

      “Xin lỗi, Thư đại ca, lời em vừa quá vội vàng.”

      liên quan đến em, cái này phải ai cũng có thể khống chế.” Thư Phiến Hữu nở nụ cười với .

      Ánh mắt Chử Tuyết Nghê phức tạp nhìn , trong đầu đột nhiên toát ra ý nghĩ.

      “Thư đại ca, vì vậy mới từ chối em sao?”
      Last edited by a moderator: 11/10/17
      thienbinh2388Phương Lăng thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 88.1: Gợn sóng vào đêm trước đính hôn

      Editor: Puck

      Thư Phiến Hữu bị lời của làm sặc, Chử Tuyết Nghê vội vàng đưa ly nước tới.

      “Sao có thể chứ, tôi là người nông cạn như em sao?” Xin lỗi, Tuyết Nghê, tôi là người nông cạn, tôi thể làm trễ nải tuổi thanh xuân của em.

      Chử Tuyết Nghê hoài nghi nhìn vào mắt , hình như nửa tin nửa ngờ.

      “Thư đại ca, em ở đây chăm sóc được . Chờ khỏi em trở về, bao giờ tới đây quấy rầy .” Chử Tuyết Nghê rất kiên định.

      “Tôi sao, uống thuốc xong là hết chuyện, vé máy bay đặt xong, em vẫn trở về vào ngày mai .”

      Chử Tuyết Nghê cực kỳ uất ức trừng mắt liếc , đứng dậy vào phòng, “Rầm” tiếng đóng cửa phòng.

      Thư Phiến Hữu dựa vào ghế sa lon thoáng qua vẻ đau lòng trong mắt, rồi lập tức biến mất, về sau ràng.

      --- -----

      Sau khi từ Hương Cảng trở về, Chử Tuyết Nghê ràng uất ức rất nhiều, Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy đau lòng, đồng thời cũng tiếc nuối vì Thư đại ca tâm địa sắt đá, vốn là hai người rất xứng đôi, tại sao tới cùng nhau chứ?

      Có lẽ, cuộc sống chính là như vậy, luôn có nhịp theo lẽ thường.

      Gần đây, chính cũng có rối rắm hơi , đó chính là cha của Lucus, có ý vô ý số lời mập mờ mạng với , náo loạn khiến lòng rất lo lắng, cũng rất rồi, mình có bạn trai, nhưng ta chỉ coi mình làm mẫu của bà xã ta mà thôi, giải thích được! Nào có ai như vậy! Nhưng trừ điểm này ra, ngược lại có bất kỳ hành động lỗ mãng nào, bằng sớm để ý đến ta rồi.

      Có lúc mình cũng bị mối tình thắm thiết kia của ta cảm động, nếu quả như lời ta , chỉ cần ta chịu lòng thành ý xin lỗi, bà xã ta tha thứ cho ta.

      Ngày nào đó, ba người bạn thân tụ tập chỗ ăn cơm, trong lúc vô tình đến cha Lucus, Chử Tuyết Nghê thở dài , “Cha của Lucus tuyệt đối là cực phẩm trong cực phẩm, chỉ tiếc là danh hoa có chủ, haizzz!”

      Hoắc Nhĩ Phi ăn canh thiếu dinendian.lơqid]on chút nữa phun ra, còn là cực phẩm trong cực phẩm! Từ này dùng là...

      “Phi Phi cậu cậu xem, ăn canh ăn canh, lại còn kích động thành như vậy! phải là người cực phẩm trong xã hội sao!” Chử Tuyết Nghê khôi phục tính tình đùa giỡn lẫn nhau giữa các lúc trước.

      “Tiêu chuẩn cực phẩm trong xã hội như thế nào? Còn cực phẩm hơn Thư Phiến Hữu nhà cậu?” Tiêu Tiêu cũng cười .

      Nhắc tới Thư Phiến Hữu, cảm xúc của Chử Tuyết Nghê hình như tốt như vậy.

      “Tuyết Nghê, xin lỗi, tớ...” Tiêu Tiêu vội xin lỗi, tháng này hai đều cố gắng nhắc tới cái tên Thư Phiến Hữu trước mặt ấy.

      sao, tớ có mảnh mai như vậy sao? Chỉ có điều, em hai người bọn họ đúng là có khí chất hoàn toàn khác nhau, quyến rũ kỳ lạ, tao nhã lịch , đứng chung chỗ hoàn toàn tưởng tượng ra nổi hai người này là em.”

      “Quyến rũ kỳ lạ, nghe thấy từ hình dung này cũng có thể tưởng tượng ra được người đàn ông này có bao nhiêu cực phẩm! Haizzz, đáng tiếc người ta là đàn ông có vợ rồi.” Tiêu Tiêu cười .

      “Đúng rồi, Phi Phi, nếu phải cậu sắp chân chính thành chị dâu của tớ, tớ cảm thấy cậu và người đàn ông kia rất xứng, cậu xem ! Lucus thích cậu như vậy, gần đây cậu và cha bé còn chuyện đến vui vẻ.” Chử Tuyết Nghê cười đến xấu xa.

      Nghe được mấy chữ quyến rũ kỳ lạ này trong đầu Hoắc Nhĩ Phi tự chủ nổi lên bóng dáng ác ma, đột nhiên nghe thấy giải thích của Tuyết Nghê, hoàn toàn ngây ngẩn cả người, nhõng nhẽo : “Cái gì trò chuyện đến vui vẻ? Tuyết Nghê, cậu cũng đừng lung tung, mỗi lần người ta chuyện với tớ đều là chuyện của bà xã ấy, tôi chỉ tham khảo giúp ấy mà thôi.”

      “Tiêu Tiêu, cậu có nghe thấy vị chua ?”

      “Mặc dù có chút hiềm nghi nho như vậy, nhưng mà tớ vẫn cảm thấy Phi Phi xứng với Tuyết Luân hơn.” Lời Tiêu Tiêu rất mạnh.

      “Trời ạ, đó là đương nhiên, Phi Phi sớm là chị dâu chân chính của tớ rồi, ai cũng cướp được, cho dù ai đó phải đàn ông có vợ cũng được.” Chử Tuyết Nghê vội gắp miếng thịt kho, nhét vào miệng hai .

      “Ha ha...” Ba người nhất thời cười lăn cười bò.

      Sau khi cười xong, Hoắc Nhĩ Phi đột nhiên đầy mặt thẹn thùng : “ cậu cầu hôn với tớ rồi, tớ...”

      “Tính tính toán toán hai người biết nhau tám năm rồi, chính thức lui tới cũng ròng rã ba năm, có thể kết hôn.

      “Vậy cậu đồng ý chưa?” Chử Tuyết Nghê tương đối quan tâm điều này.

      “Tớ cảm thấy hơi sớm, các cậu cũng vẫn chưa kết hôn, tớ gấp gáp làm gì, chính là cha mẹ luôn lải nhải bên tai tớ.” Hoắc Nhĩ Phi chống cằm, rất buồn rầu.

      “Ở nhà tớ cha mẹ cũng thúc giục tớ sớm định cậu xuống, haizzz...”

      “Nếu hai người đính hôn trước cũng được, ít nhất khiến người lớn hai nhà yên tâm!” Tiêu Tiêu đề nghị.

      “Tớ thấy tệ, cha mẹ tớ vui mừng.” Chử Tuyết Nghê vỗ tay.

      Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy hai cũng hợp lý, đính hôn trước cũng được, tối hôm qua Tuyết Luân cầu hôn , khiến cho trở tay kịp, chưa chuẩn bị xong, nhìn vẻ mặt tối hôm qua của Tuyết Luân, giống như thất vọng.

      --- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

      Chử Tuyết Luân biết vì sao, gần đây luôn cảm thấy tinh thần hơi tập trung, rất muốn sớm định xuống với Phi Phi, tối hôm qua tỉ mỉ sắp xếp bữa tối cầu hôn, lại bị từ chối, thất vọng là giả, cứ có cảm giác Phi Phi có ý định gì đó mà biết.

      Thấy là điện thoại của Phi Phi gọi tới, vội nhận.

      Tuyết Luân, tối hôm qua, xin lỗi, em phải đồng ý, chỉ có điều chưa chuẩn bị xong mà thôi.”

      biết .”

      “Nếu , chúng ta đính hôn trước thôi.” Sau khi Hoắc Nhĩ Phi ra những lời này, trái tim còn nhảy thình thịch.

      Chử Tuyết Luân ngẩn người, Phi Phi vừa cái gì, đính hôn!

      “Được, ngày nào đó hẹn chú dì và cha mẹ dieenddafnleequysddoon ăn cơm chung bữa, để cho bọn họ chọn ngày.

      “Vâng.”

      “Phi Phi, em, đối xử tốt với em cả đời.” Đầu điện thoại bên kia giọng Chử Tuyết Luân khàn khàn.

      “Em biết , còn sớm, nghỉ ngơi chút .” xong cúp luôn điện thoại, nằm ở giường, tim Hoắc Nhĩ Phi vẫn nhảy thình thịch, lại mở miệng muốn đính hôn trước, mắc cỡ chết người đấy.

      sớm biết tâm ý của Tuyết Luân, từ quen biết ban đầu đến bây giờ, người đàn ông này vẫn đối xử rất tốt với mình, luôn vô tâm vô tư quan tâm mình, để cho mình chịu chút xíu uất ức nào, tốt đến khiến cho cảm giác mình xứng với , chuyện năm năm trước vĩnh viễn là bóng ma trong lòng , cách nào tiêu diệt.

      Cuối cùng hai nhà thảo luận xong đầu tháng tám cử hành tiệc đính hôn, Chử Tuyết Luân và Hoắc Nhĩ Phi dĩ nhiên có ý kiến, vì vậy, chuyện này quyết định.

      Buổi tối tám chuyện với Lucus, Hoắc Nhĩ Phi tin vui này cho bé biết, kết quả Lucus bên kia mất hứng, nếu dì Phi Phi đính hôn, vậy cha bé làm thế nào? Bé làm thế nào?

      Khuôn mặt nhắn xụ xuống, nhìn về phía cha bé, “Dì Phi Phi muốn đính hôn rồi.”

      Thư Yến Tả cũng chau mày, mèo lại muốn đính hôn.

      “Cha, cha mau nghĩ cách ! Con muốn dì Phi Phi đính hôn với người khác.” Giọng Lucus buồn buồn.

      “Cha cũng hy vọng dì ấy đính hôn với người khác, cho nên chúng ta phải nghĩ cách.”

      “Cách gì?” Lucus cảm thấy hứng thú hỏi.

      “Lucus muốn gặp dì Phi Phi ?” Trong long Thư Yến Tả đương nhiên có tính toán, vì con trai cũng muốn tranh thủ lần.

      “Ý tứ của cha là chúng ta tham dự tiệc đính hôn của dì Phi Phi sao?”

      “Ừ, con và dì Phi Phi hàn huyên trước , hỏi dì ấy xem có mời chúng ta .”

      “A vâng!”

      Trước đó Hoắc Nhĩ Phi vẫn rất do dự có muốn mời cha con Lucus , dù sao trong lòng vẫn luôn nắm chắc về người cha Lucus chưa từng thấy mặt.

      Nhưng khi nhìn thấy giọng mong chờ như vậy của Lucus, ra từ chối được.

      Bữa tiệc đính hôn, ý tưởng của Tuyết Luân đều là mời mấy người bạn tốt thôi, muốn phô trương quá mức, nhưng lấy thân phận hai người nào có thể khiêm tốn được!

      --- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

      đường phố Hương Cảng, ngựa xe như nước, bên đường đủ loại biển quảng cáo, cái gì cần đều có, vài bức trai đẹp xinh minh tinh trải rộng phố lớn ngõ , thời đại bây giờ, đúng thể thiếu được làng giải trí.

      chiếc Aston Martin màu xanh ngọc dừng ở ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ, bên trong xe lớn chính là Đoạn Tử Lang và Lucus, hai người mới từ trong tiệm Häagen Dazs ra, trong tay Lucus còn cầm cây kem ăn chưa hết rất nghiêm túc gặm.

      “Ah, đó phải là chị Coral sao? ngờ mặc cổ trang là như vậy!” Lucus cắn kem, mắt nhìn chằm chằm màn hình tinh thể lỏng lớn ngoài cửa sổ xe, chậc chậc thành tiếng.

      Đoạn Tử Lang thề nếu hôm nay cùng Lucus, có lẽ cả đời này chú ý tới biển quảng cáo bên cạnh, ven đường hoặc thương trường xuất bóng dáng kia, cho tới nay thành thói quen để cho chưa bao giờ chú ý tới bất kỳ minh tinh nào.

      Cho dù cách nhiều năm như vậy, Đoạn Tử Lang vừa liếc mắt nhận ra , mười năm trước vẫn chỉ là ngượng ngùng ngây ngô trong sáng, vậy mà hôm nay là người có tiếng thân kinh bách chiến trong làng giải trí, nhìn giới thiệu màn hình: Nghệ sỹ ba ngành điện ảnh truyền hình ca sỹ, quả nhiên là phát triển toàn diện!

      “Cha nuôi, cha ngẩn người gì vậy! Đèn xanh sáng.” Giọng Lucus cắt đứt hồi ức của Đoạn Tử Lang.
      Last edited by a moderator: 11/10/17
      Phương Lăng thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 88.2: Gợn sóng vào đêm trước đính hôn

      Editor: Puck

      dời ánh mắt, tự chế giễu nhếch miệng: ra em vẫn mực dưới mắt , nhưng lại chưa bao giờ từng gặp, xem ra duyên phận quá cạn.

      bên trái, rẽ bên phải, từ đầu đến cuối đều giao nhau tại điểm.

      Xe “Vèo” tiếng rời khỏi chỗ, LCD nơi xa đổi minh tinh khác.

      “Cha nuôi, cha cũng thích chị Coral sao? Con thấy cha nhìn chằm chằm chị ấy lâu, lần trước thành phố L, con nhìn thấy chị Coral, chị ấy đưa cho con rất nhiều CD và poster có ký kên, cha có cần ?” Lucus vui mừng .

      “Chỉ nhìn hơi quen mắt thôi, chắc nhận lầm người.”

      “A, ra cha nuôi có thể nhận lầm, trước chị Coral vẫn luôn ở Hương Cảng, chị ấy là ca sỹ công ty bác, sau khi thành phố L mới phát triển phương diện điện ảnh và truyền hình.”

      “Có lẽ tại năm tháng nào ngày nào đó gặp ở đầu phố, thời gian trôi qua quá lâu, hơi mơ hồ.” Đoạn Tử Lang giống như cho mình nghe.

      “Ưmh, giống như hơi cao thâm.” Mặt Lucus nghi ngờ, rất hiểu được ý tứ trong lời cha nuôi .

      “Lucus, cha con định dẫn con tham dự tiệc đính hôn của dì Phi Phi sao?” Đoạn Tử Lang hỏi sang chuyện khác.

      “Vâng, cha tính toán như vậy.” Lucus lập tức bị vấn đề này hấp dẫn.

      Chẳng lẽ Yến chuẩn bị theo đuổi mèo lần nữa, nhưng đến thẳng bữa tiệc đính hôn của người ta, chẳng lẽ sợ kích thích mèo ? Hay là có tính toán khác?

      đột nhiên cảm thấy tất cả trở nên thú vị, thành phố L, Hương Cảng, liên lạc quả nhiên mật thiết, cũng làm phiền giải trí Âu Kỳ tới tìm Á Ninh, hai nhà hợp tác đúng là dựng lên nhịp cầu.

      Coral, Lam Y Lạc, cái tên núp sâu trong đáy lòng mười năm.

      Thế gian lại có chuyện trùng hợp như vậy, quanh quẩn lại nhiều năm như thế, hóa ra mỗi người đều ở điểm xuất phát, chỉ có điều vật còn người mất mà thôi.

      --- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

      Bên trong phòng họp của ảnh thị giải trí Á Ninh, Thư Tử Nhiễm mặc áo sơ mi trắng cổ bẻ, phía dưới là chân váy dài màu xám tro, tất chân màu đen, giày cao gót màu đen, điềm tĩnh ngồi ngay ngắn ở vị trí tổng giám đốc, yên tĩnh lắng nghe nhân viên cấp cao của công ty báo cáo công việc giai đoạn trước và kế hoạch giai đoạn tiếp theo, lộ vẻ tao nhã và quyến rũ thành thục của phái nữ.

      Trước khi họp, George tuyên bố cho mọi người kể từ hôm nay Thư Tử Nhiễm chính thức tiếp quản Á Ninh, tất cả mọi người nhao nhao tỏ ý nghi vấn, Thư đại công tử vừa mới phát triển Á Ninh theo hướng tốt hơn, như thế nào lại rời rồi?

      Đối với việc này, Thư Tử Nhiễm giải thích ban đầu đại ca tiếp nhận Á Ninh, là muốn hoàn thành nguyện vọng của mẹ khi còn sống, hai là muốn giúp nhị ca chia sẻ phần trách nhiệm. Vì thế bỏ qua nghề kiến trúc mình thích, bây giờ Á Ninh dần phát triển thành công ty giải trí có lực ảnh hưởng rất lớn, cũng coi như đạp lên bậc thang lớn, cho nên đại ca quyết định quay lại nghề kiến trúc của mình lần nữa. Mà , vào năm năm trước bắt đầu làm quen Á Ninh, cho nên vô cùng tin tưởng di ien n#dang# yuklle e#q quiq on với lần chính thức đón nhận này, cũng hy vọng về sau mọi người có thể đồng tâm hiệp lực, vì Á Ninh phát triển tốt hơn mà cố gắng.

      George là người đầu tiên vỗ tay trầm trồ khen ngợi, còn các vị cấp cao của công ty đương nhiên cũng xa lạ gì vị Thư tiểu thư này, nếu Á Ninh họ Thư, ai là giám đốc có liên quan gì đâu?

      Vừa nghĩ như thế, mọi người lập tức bình thường trở lại, cũng tự nhiên sinh lòng kính nể với Thư đại công tử.

      George là người duy nhất trong công ty biết chuyện, do lần nào đó công tác chung với Christ mới vô tình phát , khoảnh khắc khi biết chân tướng hoàn toàn sợ ngây người, nhưng mà Christ lại thành tâm cầu khẩn giữ bí mật như vậy, thể từ chối, chẳng qua là cảm thấy trời cao công bằng, tại sao lại như vậy?

      Sáu năm qua ngoài mặt và Christ là quan hệ cấp và cấp dưới, thực tế là đồng bọn thân mật khăng khít, có kiểu ăn ý thầm nảy sinh.

      nay ảnh hưởng của Á Ninh ở Hương Cảng thể khinh thường, bên truyền thông đương nhiên theo đuôi đưa tin về lần thay thế tổng giám đốc này, vòng vây ở cửa ra vào công ty, đều hy vọng lấy được tin tức đầu tiên về tổng giám đốc mới.

      Thư Tử Nhiễm dứt khoát thoải mái tổ chức buổi họp báo, trả lời từng vấn đề mà các bạn bè phóng viên đưa ra.

      “Xin hỏi Thư Phiến Hữu tiên sinh rời vì có nguyên nhân đặc thù gì sao? Ví dụ như bệnh tiện ra...?” nữ phóng viên mang mắt kính gọng đen the thé hỏi.

      “Mọi người chắc hẳn đều biết, Á Ninh là công ty do mẹ tôi khi còn sống sáng lập, đây là mơ ước khi còn trẻ của bà, mà đại ca vì giúp mẹ thực mơ ước, tình nguyện buông tha nghề kiến trúc di1enda4nle3qu21ydo0n mình thích nhất, năm năm rồi, thành công đưa Á Ninh bước lên bậc thang mới. Đại ca tôi cảm thấy có thể yên tâm giao Á Ninh cho tôi, tiếp tục nghề thích của mình. Về phần bệnh tiện ra, tôi nghĩ chỉ có vài người nhàm chán nghe nhầm đồn bậy thôi.”

      “Lúc trước Thư đại công tử nổi danh là hoa hoa đại thiếu, mà năm năm qua, đột niên trở nên thanh tâm quả dục *, ít dính nữ sắc. Hơn nữa, nghe hàng năm đều bay về nước nhiều lần, chẳng lẽ Thư đại công tử kim ốc tàng kiều ở nước ? Hay là thân bệnh tật tiện ra cần nước điều trị?” Quả nhiên vấn đề các phóng viên đưa ra càng lúc càng xảo quyệt hơn.

      (*) thanh tâm quả dục: Sống trong sạch ham muốn

      “Hoa hoa công tử chỉ là danh hiệu mọi người trao cho ấy mà thôi, ngày nào đó ấy muốn, dĩ nhiên gỡ xuống, chẳng lẽ việc này còn cần phải báo cáo lại với mọi người? đời này người bị gọi là hoa hoa công tử nhiều lắm, chẳng lẽ ngày nào đó hoa tâm, chính là thành bệnh tiện ra? Chuyện này khỏi quá gượng ép rồi! Về phần có phải kim ốc tàng kiều hay , tôi nghĩ thuộc về vấn đề riêng tư, tôi tiện lộ ra.” Từ đầu đến cuối Thư Tử Nhiễm đều tươi cười rạng rỡ mà đáp trả từng vấn đề xảo quyệt của mỗi phóng viên.

      “Xin hỏi Thư tổng, sau này Á Ninh có kế hoạch phát triển lâu dài ?” phóng viên nam hỏi.

      “Đây là sách lược của nội bộ công ty chúng tôi, tôi tiện ra cho các bạn phóng viên, nhưng chúng tôi vô cùng thành khẩn mong các bạn phóng viên cùng chứng kiến phát triển sau này tốt hơn của Á Ninh, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ, cám ơn!”

      “Thư tổng, vẫn có tin đồn ba em hòa hợp, biết là hay giả?”

      ngờ các bạn phóng viên lại quan tâm đến chuyện nhà của chúng tôi như vậy, đại ca tôi có thể buông bỏ nghiệp mình thích từ nước trở lại đón nhận lấy Á Ninh, chỉ vì mẹ tôi, cũng là vì giúp nhị ca san sẻ phần công việc. Mà tôi, mặc dù vẫn sống ở nước ngoài, nhưng mà luôn kính có thừa hai người trai, bởi vì các ấy thương và bao dung tôi, tôi mới có dũng khí trở lại nơi khiến cho lúc nào tôi cũng nhớ tới cha mẹ.” xong, nước mắt của Thư Tử Nhiễm rớt xuống.

      “Thư tổng, xin lỗi, chạm đến chuyện đau lòng của rồi, xem ra tình cảm ba em nhà họ Thư đúng là tốt đẹp làm cho người ta hâm mộ.”

      ...

      Chính lúc này, Thư Phiến Hữu nằm trong phòng bệnh cao cấp, nhìn trong vi tính phát trực tiếp em tổ chức họp báo, khóe miệng cong lên, em này quả nhiên khiến thất vọng, giao cho con bé, rất yên tâm.

      Thành phố L trong nước, trong phòng làm việc của tổng giám đốc giải trí Âu Kỳ, Âu Dã Sâm ngồi vắt chéo chân, nghiêng dựa ghế da, ngón tay chống cằm, nhìn phát sóng trực tiếp TV chớp mắt.

      Thư Tử Nhiễm! Quả nhiên có chút năng lực! Trái lại rất mong đợi hợp tác với vị tổng giám đốc mới này! Chỉ có điều, Thư đại ca quay lại giới kiến trúc sao? tiếc nuối! Haizzz...

      Khi Thư Yến Tả nhìn thấy bài báo đưa tin là sáng ngày hôm sau rồi, chú Đinh đưa cho tờ báo, trang đầu die nd da nl e q uu ydo n có tựa đề rất bắt mắt: Bài viết độc nhất vô nhị về tổng giám đốc mới của Á Ninh – Thư Tử Nhiễm tiểu thư.

      Nghiêm túc nhìn xuống từng hàng, Nhiễm Nhiễm quả nhiên có chút khả năng, đáp trả rất tốt những vấn đề xảo quyệt mà phóng viên hỏi.

      Để tờ báo xuống, cách làm của đại ca quả hợp tình hợp lý, khhi bản thân mình cần giúp tay đúng lúc chìa tay giúp đỡ, nhưng mà hôm nay Á Ninh lên phương hướng phát triển tốt, lại cam tâm tình nguyện rút lui khỏi trở lại nghề kiến trúc, làm em trai, ngược lại hơi bội phục! Chỉ có điều cứ có cảm giác là lạ ở chỗ nào, chẳng lẽ đại ca và em có chuyện gì đó gạt ?

      Vẫn để tối về hỏi em , dù sao con bé ở trong nhà, cũng dễ dàng.

      Thư Yến Tả nghĩ thông suốt nửa, nhưng con trai hoàn toàn nghĩ ra, luôn đuổi theo của bé hỏi cái này cái kia, ví dụ như: Có phải bác thích Lucus rồi , tại sao lại về nước ? Bác ở nước kim ốc tàng kiều sao? trách được bác lại từ chối dì Tuyết Nghê; vậy sao bác lại lừa dì Tuyết Nghê bác có người trong lòng...

      Thư Tử Nhiễm cũng rất rối rắm với những vấn đề cháu trai hỏi, đại ca năm lần bảy lượt dặn dò thể cho nhị ca và Lucus, nhưng mà sợ có ngày nhịn được nữa mà ra, hơn nữa, cuối cùng gạt được...
      Last edited by a moderator: 11/10/17
      melodyevil, thienbinh2388Phương Lăng thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 89.1: Gặp mặt bất ngờ trong tiệc đính hôn

      Editor: Puck

      Nhất là khi nhị ca hỏi chỉ có thể cắn răng mặt đổi sắc dối.

      Nghe Lucus khi ở nước , có tên Chử Tuyết Nghê vẫn theo đuổi đại ca, chỉ có điều đại ca rất dứt khoát từ chối người ta, còn khiến kia đau lòng rời .

      Vì vậy, chuyện này thành công khơi gợi hứng thú nồng đậm của , rất muốn chuyện chút với dũng cảm này, nếu tâm với đại ca, cảm thấy có quyền chân tướng cho ấy biết.

      Âu tổng giải trí Âu Kỳ vừa gửi thư mời cho , hy vọng đầu tháng tám có thể tới dự tiệc đính hôn của bạn tốt Chử Tuyết Luân và Hoắc Nhĩ Phi, vừa đúng mượn cơ hội này quen biết tổng giám đốc mới của Á Ninh, tiện thể gặp mặt các lãnh đạo cấp cao trong công ty, coi như tăng tiến hiểu lẫn nhau.

      Nghe đại ca Âu Dã Sâm và Chử Tuyết Luân là người tệ, ngược lại rất mong đợi chuyến tới thành phố L lần này rồi, hơn nữa Lucus và nhị ca cũng được nữ chủ nhân Hoắc Nhĩ Phi mời tới tham dự tiệc đính hôn.

      Theo như cách của Lucus dì Phi Phi là người mà cha bé muốn theo đuổi, nghĩ thầm: Chẳng lẽ nhị ca định cướp hôn sao? Chơi tốt như vậy sao? vẫn nhanh chân đến xem thôi!

      Chử Tuyết Nghê, em Chử Tuyết Luân, là bạn tốt của Hoắc Nhĩ Phi, quan hệ rất thú vị đây!

      Đầu tháng tám, còn có mười ngày.

      --- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

      Trong nước, thành phố L.

      Nhà Hoắc Nhĩ Phi, buổi sáng tinh mơ mẹ đánh thức dậy từ trong giấc mộng.

      “Phi Phi à, hôm nay là ngày quan trọng như vậy mà con còn ngủ nướng, mau dậy !” Mẹ Hoắc hắng giọng quát, con này, đúng là thể khiến cho bà bớt lo, biết đời trước con bé tu được phúc phận gì mà lại tìm được con rể tốt như vậy.

      “Mẹ, mới bảy giờ mà!” Hoắc Nhĩ Phi nhắm mắt mò điện thoại di động, liếc nhìn, ai oán .

      là đứa bé bớt lo, bảy giờ còn sớm hả, con phải trang điểm trước, thử áo cưới! Tuyết Luân ngồi chờ con ở phòng khách từ lâu.”

      Hoắc Nhĩ Phi bất đắc dĩ chui ra từ trong chăn, trong lòng buồn bã: Sao đính hôn còn phiền toái hơn cả kết hôn vậy! Sớm biết nên đề nghị Tuyết Luân chỉ mời cha mẹ hai bên, haizzz...

      Trong phòng khách, hai người Chử Tuyết Luân và cha Hoắc tán gẫu vui, thấy Hoắc Nhĩ Phi mắt mịt mờ buồn ngủ die~nda4nle^qu21ydo^n ra ngoài, Chử Tuyết Luân dịu dàng cười cười, ý bảo cần gấp gáp.

      Chờ Hoắc Nhĩ Phi súc miệng xong, hai người từ biệt về phía tiệm áo cưới.

      Về phần cha Hoắc và mẹ Hoắc, phái xe riêng chờ dưới lầu, đưa bọn họ đến thẳng khách sạn.

      Chử Tuyết Luân ngồi ngoài phòng nghỉ, chờ Phi Phi thử áo cưới, trang điểm.

      Khi Phi Phi mặc áo cưới màu trắng lộ vai hơi ngượng ngùng đứng trước mặt , lông mi hơi nhếch lên, ánh mắt mê người như vòng xoáy, khuôn mặt nhắn lớn chừng bàn tay, môi đỏ đầy đặn như son, đẹp khiến người ta lạc tâm trí.

      “Đẹp ?” Hoắc Nhĩ Phi kéo kéo áo cưới người, hai má mắc cỡ đỏ ửng. là, sao Tuyết Luân nhìn mình như vậy, làm hại mình khẩn trương!

      “Đẹp khiến cho cách nào hít thở.” Chử Tuyết Luân nhếch môi cười cưng chiều, chứa đầy tình cảm dịu dàng.

      Hoắc Nhĩ Phi xấu hổ cúi đầu, tay trái nắm tay phải.

      Chử Tuyết Luân từ từ đến gần mình , nắm tay băn khoăn lo lắng đứng đó, “Phi Phi, hôm nay hạnh phúc, đối xử tốt đời thế với em.”

      “Wow! trai, buồn nôn đó!” Chử Tuyết Nghê mặc bộ đầm màu đỏ rượu quý phái kiểu mới nhất của H&M, tóc dài vén lên, bông tai kim cương màu xanh ngọc, xinh đẹp động lòng người, như cơn gió nhàng vào.

      “Phi Phi, hâm mộ nha, áo cưới này đặc biệt đặt nhà thiết kế nổi danh Milan làm theo cầu, với phong cách lãng mạn, duy mỹ, mộng ảo trứ danh của ông ấy, cũng đều là tay nghề thủ công có kinh nghiệm làm ra, vừa người!” Chử Tuyết Luân vây quanh Phi Phi dạo vòng, chậc chậc khen ngợi.

      “Chờ lúc em kết hôn, tặng cho em mấy bộ.” Chử Tuyết Luân cưng chiều , chỉ có em bảo bối như vậy, bà xã, thương em cũng là chuyện đương nhiên.

      “Đúng đấy, ấy chỉ có mình die nda nle equ ydo nn cậu là em , thương cậu thương ai.” Hoắc Nhĩ Phi gắt giọng.

      “Nhanh vậy đứng cùng chiến tuyến với trai em rồi nha, chị dâu.” Chử Tuyết Nghê cố ý trêu ghẹo bạn tốt.

      Hoắc Nhĩ Phi liếc bạn tốt, hai gò má ửng đỏ.

      Chử Tuyết Luân biết da mặt Phi Phi mỏng, vội xen vào: “Thời gian còn sớm, chúng ta nhanh qua, khách cũng dần kéo tới rồi.”

      Hoắc Nhĩ Phi và Chử Tuyết Nghê ngồi ghế sau, vừa lên xe hai người lập tức bàn luận xôn xao.

      “Phi Phi, hôm nay Lucus và cha bé đến sao?” Chử Tuyết Nghê giả bộ như vô ý hỏi.

      “Chắc là vậy, sao thế?”

      có việc gì, tớ chỉ hỏi chút.” cười cười, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, người kia thể nào tới, mình si tâm vọng tưởng làm gì chứ?

      Nhớ tới nửa tháng trước đọc được bài báo Á Ninh thay đổi tổng giám đốc, trong lòng đau xót, lại trốn triệt để như vậy, thẳng từ tổng giám đốc Á Ninh về nước , xem ra chuẩn bị cả đời này qua lại với nhau rồi.

      Chết, đột nhiên nghĩ đến lần ở nhà Thư Phiến Hữu bất ngờ phát bệnh, còn có ngăn kéo đầy thuốc, ngay lúc đó mình hoàn toàn bị thất tình làm cho hôn mê, vốn nghĩ đó là thuốc gì? Theo lý thuyết nào có ai khỏe mạnh mà chất đầy ngăn kéo tủ đầu giường toàn thuốc? Còn có tình hình lúc phát bệnh, giống như lúc nào cũng có thể chết?

      Năm năm qua, hàng năm đều nước nhiều lần, hơn nữa lần sau thời gian dài hơn lần trước.

      Chẳng lẽ, như truyền thông dự đoán, là có bệnh tiện ra hoặc có nỗi niềm khó sao?

      Nhưng em của chỉ trở về quay lại nghề kiến trúc mình thích, rốt cuộc cái nào mới có thể tin tưởng đây?

      Thuốc, lúc ấy sơ suất quá, sao giấu lọ cầm tiệm thuốc hỏi chút...

      “Tuyết Nghê, nghĩ gì thế? Xuống xe.” Hoắc Nhĩ Phi huơ huơ Tuyết Nghê còn ngẩn ra.

      “A, đến rồi.” Chử Tuyết Nghê che giấu luống cuống vừa rồi của mình, khôi phục tao nhã trước sau như .

      --- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

      Sân bay, Âu Dã Sâm sớm chờ ở đó, giơ tay lên nhìn đồng hồ, chuyến bay đến.

      Thư Tử Nhiễm vẫn trước sau như thích mặc màu tím nhạt, nhưng mà lần này là váy dài thuần phong cách phương Đông, trang sức giống như thủy tinh khảm trước ngực, giống như thủy tinh khảm vòng tay kim loại, bông tai to kiểu cổ, đầu tóc dài quăn tùy ý rối tung vai, đeo mắt kính màu trà, chỉ lộ ra đôi môi đỏ mọng, cách ăn mặc chói mắt sành điệu lại mới lạ, hấp dẫn vô số quay đầu nhìn, tất cả mọi người ríu rít suy đoán, chửng lẽ là ngôi sao lớn nào?

      Tay phải cầm túi xách Pippa Middleton mốt mùa mới nhất, tay trái dắt theo bé trai khoảng năm tuổi màu âu phục màu đen, lớn này, cực kỳ làm người khác chú ý.

      Âu Dã Sâm nhận ra Lucus, tự nhiên đoán được thân phận của người đẹp bên cạnh bé, rất lịch tới.

      “Bộ váy dài kiểu Trung Quốc này của Thư tiểu thư đẹp đến kinh thiên động địa! hổ là giám đốc công ty giải trí, quả thời trang trước nhất, đầy đủ vẻ ngôi sao, rất có phong phạm!” Âu Dã Sâm từ trước đến nay rất biết khiến phụ nữ vui vẻ, ra hết lời lẽ sáo rỗng này đến lời khác.

      Thư Tử Nhiễm nghiêng đầu tháo mắt kiếng, cười quyến rũ với Âu Dã Sâm, “Âu tổng chắc từng khen ít d1end4nl3q21yd0n phụ nữ nhỉ, đúng là rất dễ nghe!”

      “Có thể chiếm được nụ cười của người đẹp, tất nhiên Âu mỗ cần như vậy.”

      “Chào chú Âu.” Lucus cười híp mắt chen vào.

      “Lucus càng ngày càng đẹp trai rồi, phải cha con cũng tới sao? Sao thấy người?” Âu Dã Sâm nhìn về phía sau hai cháu, thấy người.

      “Bởi vì cha có chút việc phải xử lý, cho nên con và tới trước.”

      “A, như vậy sao, vậy chúng ta khách sạn trước.” Âu Dã Sâm mở cửa xe Volvo màu xàm bạc, rất lịch làm thế tay “Mời”.

      Thư Yến Tả cũng nghĩ tới chuyện lại có thể trùng hợp như vậy, nghệ sỹ Coral thành công giờ của Á Ninh lại chính là người tình thuở ban đầu năm đó của Lang, hai người cùng sống thành phố nhiều năm như vậy, lại chưa từng chạm mặt nhau lần.

      Đoạn Tử Lang cảm thấy nếu như phải ngày đó Lucus để đến Á Ninh đón bé, ở trong phòng làm việc của Nhiễm Nhiễm, trong lúc vô tình nhìn thấy bài báo được cắt ra từ sáu năm trước, tựa đề bắt mắt phía hấp dẫn : “Ca sỹ Coral ngọc nữ lúc thanh xuân bị bạn trai cũ vứt bỏ, lần mất lòng tin với tình , từ đó dốc lòng vào nghiệp ca hát.”

      Nội dung bên trong quả rất đáng thương, mà bạn trai cũ đó quả phải người, mặc dù chỉ mặt đặt tên, nhưng ràng chính , phải bạn trai cũ của sao? Hay trước còn có người khác?

      Bất thình lình, cảnh mười năm trước tái lại trước mắt , người phụ nữ này vì để mình nổi tiếng tiếc ra lời dối trái lương tâm sao?

      Khoảnh khắc kia, ý tưởng, nếu ở thành phố L, vậy ngại chuyến, cho “Vui mừng bất ngờ” cũng tệ. Cũng tiện thể xem mèo chút.

      --- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

      Bữa tiệc đính hôn của Chử Tuyết Luân và Hoắc Nhĩ Phi cử hành ở khách sạn năm sao Thành Duyệt sang trọng nhất thành phố L, hai người định khiêm tốn, nhưng bây giờ có tư cách khiêm tốn. Chử Tuyết Luân thân là tổng giám đốc bất động sản Sở viên, thân phận này đủ làm cho người ta chú ý rồi, vợ chưa cưới còn là giám đốc kế hoạch của Âu Kỳ, lại thêm tổng giám đốc Âu Kỳ là bạn tốt của hai người.

      Vì vậy, thành công đưa tới số người bạn hâm mộ danh tiếng, ngay cả truyền thông cũng tới ít, chỉ có điều Hoắc Nhĩ Phi đánh tiếng với họ trước, cho phép chụp loạn, nếu trực tiếp mời ra ngoài.
      Last edited by a moderator: 11/10/17
      Phương Lăng, melodyevilthienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :