1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cướp tình: Tổng giám đốc ác ma rất dịu dàng - Nam Quan Yêu Yêu (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 72: Nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa sạch (1)

      Editor: Puck

      Đoạn Tử Lang gần như nửa kéo Thư Tử Nhiễm thẳng mạch đến dưới bóng cây cách rất xa căn phòng, rồi mới buông tay.

      Thư Tử Nhiễm thấy cuối cùng dừng, lập tức hất mạnh tay nắm chặt cổ tay mình, nhíu mày vui : “ Lang, làm gì vậy! Đau chết em!”

      “Nhiễm Nhiễm, xin lỗi, cố ý.” Đoạn Tử Lang nhìn cổ tay Nhiễm Nhiễm bị mình bóp đỏ, xin lỗi.

      Thư Tử Nhiễm vui nhìn chằm chằm, “ phải kim ốc tàng kiều * chứ.”

      (*) Kim ốc tàng kiều: Nhà vàng cất người đẹp.

      “Khụ.” Đoạn Tử Lang bị sặc, che miệng ho khụ khụ ngừng.

      Lang, cần xin lỗi, bị em phát cũng phải chuyện mất mặt gì, hơn nữa em cũng thích chị ấy, cảm thấy chị ấy đặc biệt thân thiết, sao phải lén lén lút lút như vậy, nếu thích người ta nên lấy người ta! Còn giấu , chị ấy cũng mang thai rồi, sao có thể làm như vậy!” Thư Tử Nhiễm cực kỳ khó chịu chỉ trích.

      Đoạn Tử Lang than thở trong lòng: hiểu lầm kia! Cũng quá sâu! nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa sạch.

      phải như em nghĩ.” Đoạn Tử Lang chỉ có thể úp úp mở mở.

      “Vậy là như thế nào! Em với nhị ca, để ấy đại diện cho , ấy đưa căn biệt thự này cho hai người ở, nhất định tán thành.” Thư Tử Nhiễm xong lập tức chuẩn bị lái xe .

      Đoạn Tử Lang kéo lại, “Nhiễm Nhiễm, em đừng nhúng tay vào chuyện này, cũng đừng gì với nhị ca em, hiểu chưa?”

      Tính tình bà này gọn gàng linh hoạt, nếu ấy cho Yến, Yến nhất định giận dữ, cần nghĩ cũng biết, Yến vốn để cho ai ngoài đến đây, haizzz....

      Thư Tử Nhiễm kỳ quái nhìn , nhất định hiểu được xem xét thời thế, đây được luyện thành khi chung đụng với nhị ca, “Được rồi, em muốn về, em còn có thể tới tìm chị ấy chơi ?”

      được.” Đoạn Tử Lang cự tuyệt rất dứt khoát.

      Thư Tử Nhiễm cong môi lên, rất hài lòng, lẩm bà lẩm bẩm lái Lamborghini thể thao của .

      Đoạn Tử Lang nhìn theo bóng dáng di1end4anl3equ21yd0on xe rời , thở phào nhõm, may mà hôm nay Nhiễm Nhiễm lôi kéo theo đại ca của , nếu ... khó làm rồi.

      Vẫn phải câu với Yến, Nhiễm Nhiễm lợi hại, vài chục năm tới, lại có thể bị tìm được!

      Quả nhiên sau khi Thư Yến Tả nghe mình em chạy tới biệt thự ở nông thôn, mặt trầm dọa người, em này đặt lời của vào trong tai!

      Hoắc Nhĩ Phi nhàn nhã uống sữa tươi, nhìn thấy Đoạn lưu manh ủ rũ cúi đầu trở lại, nhưng thấy bé vừa rồi, câu lành lạnh: “ bị chọc tức bỏ rồi?”

      “Ừ.” Đoạn Tử Lang đáp, Nhiễm Nhiễm đúng là tức giận.

      “Tôi thấy bé rất tốt, phải giải thích ràng với ấy, phiền muộn vui có gì tốt!” Hoắc Nhĩ Phi rất chân thành.

      Đoạn Tử Lang kinh ngạc mà nhìn , hôm nay tạo ra hiểu lầm lớn, Nhiễm Nhiễm hiểu lầm mèo , mèo cho rằng thích Nhiễm Nhiễm, đầy vạch đen rồi...

      Hoắc Nhĩ Phi thấy dáng vẻ ngây ngốc của , còn tưởng rằng đau lòng rồi, bị chính mình mến hiểu lầm, hơn nữa hình như kia vốn phải tình thắm thiết với , chậc chậc chậc... Đoạn lưu manh cũng thầm mến?

      phải thầm mến người ta chứ! giờ lưu hành thầm mến, thích phải lớn mật thổ lộ!” Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy cần thức tỉnh .

      “Nếu biểu này của em là ghen, tôi rất vui mừng.” Đoạn Tử Lang đột nhiên cười xấu xa mà .

      “Phụt!” Hoắc Nhĩ Phi bất ngờ đề phòng phun ngụm sữa tươi ra ngoài, “Khụ, khụ, khụ... Tôi là phụ nữ có thai, chuyện có thể nhìn tình huống chút !”
      Last edited by a moderator: 11/10/17

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 73: Nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa sạch (2)

      Editor: Puck

      Hoắc Nhĩ Phi dẩu môi bất mãn oán trách, nhưng khi nhìn thấy kính gọng viền vàng của Đoạn lưu manh dính đầy sữa tươi màu trắng tâm tình lập tức rất tốt, đỡ bụng cười “Ha ha ha”.

      Vẻ mặt Đoạn Tử Lang lập tức tối sầm, tròng mắt híp lại, hít vào hơi sâu, thể so đo với phụ nữ có thai được, ngay sau đó, xoay người, vào trong nhà.

      Hoắc Nhĩ Phi vẫn cười ngừng, “Ha ha ha...” Hôm nay quả nhiên là ngày tốt.

      Buổi tối Thư Tử Nhiễm về đến nhà, bị nhị ca ngăn ở sảnh chính, “Hôm nay em biệt thự ở nông thôn?”

      Đoạn Tử Lang sao đáng ghét vậy! Nhanh thế tố cáo chỗ nhị ca. Thư Tử Nhiễm thầm nghĩ trong lòng. “Vâng, nơi đó có ký ức về mẹ, em muốn xem chút được sao?” bĩu môi .

      Nhắc tới mẹ, Thư Yến Tả nhìn em duy nhất, quả có lý do gì ngăn cản con bé , chỉ có điều tình huống bây giờ đặc biệt, nếu phải mèo ở đó, cũng để cho con bé .

      “Chỉ lần này, lần sau thể chiếu theo lệ này nữa!” Hôm nay là mùng hai Tết, cũng muốn truy cứu nhiều.

      Thư Tử Nhiễm lại sợ chết tiếp tục : “Nhị ca, bởi vì Lang kim ốc tàng kiều ở đó nên mới cho em đúng ?”

      “Kim ốc tàng kiều?” Thư Yến Tả tạm thời kịp tiêu hóa.

      “Đúng vậy! Hôm nay em thấy có chị ở đó, mang thai sáu tháng, chẳng lẽ chị ấy phải là kiều mà Lang giấu?” Thư Tử Nhiễm úp mặt lên bàn, hai tay chống cằm, mắt trừng tròn xoe.

      Đầu chân mày Thư Yến Tả nhíu lại, theo như Lang , Nhiễm Nhiễm hiểu lầm, nhưng cũng tốt. “Em cần die nda nle equ ydo nn hỏi ràng như vậy, dù sao từ nay về sau cho phép nữa.”

      “Nhưng mà em đồng ý với chị ấy tới tìm chị ấy chơi, hơn nữa em cảm thấy chị ấy rất tốt, đặc biệt thân thiết.” Thư Tử Nhiễm vểnh môi lên, làm nũng.

      “Hai người trò chuyện rất nhiều?” Thư Yến Tả cảm thấy rất khó tin.

      “Vâng vâng.” Thư Tử Nhiễm gật đầu ngừng, hy vọng nhị ca dễ chuyện lơn Lang, cho phép tới mấy lần nữa.

      “Trò chuyện những gì?”

      “Hoa cỏ, sau đó là chuyện phụ nữ!”

      “Chuyện phụ nữ?”

      “Vâng, nhị ca, cũng biết, em vẫn muốn có chị , em cảm thấy chị ấy rất giống chị em.” Thư Tử Nhiễm lắc lắc tay nhị ca làm nũng.

      Thư Yến Tả lại ngờ tới em vào mèo lại chung đụng hài hòa như vậy, hơn nữa em còn thích ấy, chỉ có điều đại ca vẫn tìm mèo , hy vọng xảy ra rắc rối gì, tất cả vẫn cứ chờ sau khi mèo sinh đứa bé xong rồi .

      được, phụ nữ có thai cần di1enda4nl3equ21d0on yên tĩnh nghỉ ngơi, về sau có cơ hội.” Giọng của cũng mềm mỏng .

      “Nhị ca...” Tiếp tục làm nũng.

      được là được.” Trả lời như đinh chém sắt.

      Dứt lời, để ý đến em dây dưa nữa, trở về thư phòng, cũng muốn cố gắng của chú Đinh thành uổng phí.

      Thư Tử Nhiễm nhìn theo bóng lưng nhị ca rời , môi trề ra.

      Buổi tối, đại ca vừa về đến, lại bắt đầu oán trách, toàn bộ tình xảy ra lần.

      Thư Phiến Hữu cũng cảm thấy khó tin, Lang lại có thể kim ốc tàng kiều, hơn nữa mang thai sáu tháng, là chuyện hiếm có.

      Vì vậy, cái danh Đoạn Tử Lang kim ốc tàng kiều lan truyền nhanh chóng rồi, tất cả người nhà họ Thư đều biết, số ít người biết chuyện cũng đều chấp nhận tình huống này, dù sao nhị thiếu cũng giải thích, ai dám tự tiện xấu, vậy cũng chỉ có con đường chết!

      Chuyện này cũng giải quyết được gì, chỉ có Thư Tử Nhiễm mỗi lần đều ca thán: Nhị ca bá đạo!

      Ngày nghỉ xuân thoáng cái qua, hết Tết nguyên tiêu, Thư Tử Nhiễm lại trở về nước , lần này đại ca và nhị ca của đều ra sân bay tiễn, để cho rất hài lòng, có trai chính là như vậy, hơn nữa còn đều rất đẹp trai!
      Last edited by a moderator: 11/10/17

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 74: Trong lúc chờ sinh

      Editor: Puck

      Đông xuân tới, thời tiết Hương Cảng gần như thay đổi gì, bụng Hoắc Nhĩ Phi lại như trái cầu ngày lớn, thời tiết càng ngày càng nóng bức, thời kỳ chờ sinh cũng ngày càng gần.

      Khó khăn lắm mới chờ đến tháng sáu, Hoắc Nhĩ Phi chỉ cảm thấy mừng rỡ như điên, cách tự do chỉ còn chút nữa thôi.

      Mấy ngày chuyển dạ, Hoắc Nhĩ Phi luôn dễ dàng mất ngủ, cảm thấy nhất định do mình hưng phấn quá mức, vừa nghĩ tới sinh đứa bé xong có thể rời khỏi nơi quỷ quái này, vui vẻ đến chỉ muốn khóc.

      Mấy ngày đó Đoạn Tử Lang càng dốc lòng kiểm tra cho mèo , bảo đảm đề phòng rủi ro, thể bệnh viện, chỉ có thể sinh trong biệt thự, còn mời bác sỹ khoa phụ sản có kinh nghiệm tới đây.

      Thân hình mèo hơi gầy, nếu phải mấy tháng này mỗi ngày ăn rồi ngủ ngủ rồi ăn, nuôi cho hơi béo chút, chỉ sợ càng nguy hiểm.

      Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy mình thê thảm, bây giờ còn ai sinh con ở nhà, sao chuyện gì cũng bị dính lấy, thể như mẹ của ác ma, sinh xong đứa bé mất chứ, nghe được tin tức này từ miệng vú Trần khi thừa dịp Đoạn lưu manh có ở đây, bị sợ đến gần chết, ra trong căn biệt thự này từng có người chết, lại còn để cho ở đây, có khủng bố như vậy !

      Vú Ngô còn , mặc dù phu nhân bị bệnh qua đời ở đây, nhưng ai thấy sợ, bởi vì phu nhân là người đặc biệt hiền lành lương thiện, mọi người chỉ có nhớ nhung và cám ơn phu nhân. Căn biệt thự d1end4nl3q21yd0n này do lão gia mời nhà thiết kế đặc biệt thiết kế vì phu nhân, từng cọng cây ngọn cỏ đều do phu nhân phí tâm chọn, đồ trong nhà cũng thế. Hơn nữa lầu sửa chữa toàn bộ, lầu hai là phòng ngủ của phu nhân và phòng ngủ của hai thiếu gia và tiểu thư, cho nên sửa đổi.

      Điều này làm cho Hoắc Nhĩ Phi thấy may mắn vì mình lên lầu hai, bằng thấy những vật cũ kia, nhất định gặp ác mộng, từ khi biết những chuyện này, buổi tối dám tắt đèn ngủ, cứ có cảm giác yên tĩnh, rất đáng sợ.

      Đoạn Tử Lang vì vậy mà khiển trách vú Trần trận, nên lung tung, làm phụ nữ có thai sợ thế nào.

      Vú Trần vâng vâng dạ dạ đáp ứng về sau bao giờ lung tung nữa.

      Mỗi lần khi Hoắc Nhĩ Phi ngồi trong cảnh trí đẹp đẽ như vẽ, tự chủ mà nghĩ đến vị phu nhân trong miệng vú Trần, cảm thấy rất nghi ngờ, nếu quả như lời vú Trần, người mẹ lương thiện hiền lành như vậy sao có thể sinh ra đại ác ma chứ? làm cho người ta nghĩ ra...

      Cha đại ác ma cũng đủ thâm tình, còn đặc biệt mời nhà thiết kế thiết kế căn biệt thự ấm áp lãng mạn như vậy, có tình cảm như vậy, sao đại ác ma đó lại di truyền ưu điểm của cha mẹ!

      Sau khi Thư Yến Tả biết mèo sắp sinh, tâm tình cực kỳ kích động, luôn muốn thăm , nhưng lại dám, sợ chọc cho cảm xúc của mèo thêm kích động, có lợi cho việc sinh con của . Cũng chỉ có nửa đêm vắng vẻ người, mới ngại vất vả chạy chiếc Land Rover việt dã tới len lén thăm , sờ khuôn mặt khi ngủ của , thậm chí khẽ hôn lên trán . Cũng chỉ trong nháy mắt như vậy, lặng lẽ rời .

      Sáng sớm tỉnh lại, có lúc Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy buồn bực, sao tối hôm qua mình lại mơ thấy ác ma kia, còn dịu dàng hôn trán mình như vạy, ảo giác! Đúng là ảo giác!

      Vú Trần càng đảm bảo với , trừ bọn họ giúp việc và bác sỹ Đoạn, có ai tới đây. Chẳng lẽ mình có khuynh hướng thích bị ngược? Bậy bậy bậy... Sao có thể?
      Last edited by a moderator: 11/10/17

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 75: Bé cưng đáng

      Editor: Puck

      Hoắc Nhĩ Phi cảm giác mình sắp chết, sao sinh con lại khổ sở như vậy! Cứ để cho dùng sức, dùng sức thế nào! Bây giờ toàn thân có lực, hơn nữa đau đến sắp bất tỉnh, mồ hôi trán càng ngừng đổ ra.

      Bác sỹ phụ sản trung niên ở bên cạnh nắm chặt cổ tay , “ được bất tỉnh, dùng sức, lập tức ra rồi.”

      “A! Tôi... A! chịu nổi... A!!” Hoắc Nhĩ Phi đau đến toát mồ hôi lạnh, cảm thấy giờ khắc này rất gần cái chết.

      Vú Trần ở bên cạnh cực kỳ sốt ruột, cầm khăn tay ngừng lau mồ hôi cho Hoắc Nhĩ Phi, trong miệng liên tục thầm, hy vọng ông trời phù hộ cho thiếu phu nhan bình an sinh đứa bé ra.

      Đoạn Tử Lang ở bên ngoài cũng cực kỳ nóng nảy, ngờ thể chất của mèo lại kém như vậy, Yến đường chạy tới rồi, hy vọng mẹ tròn con vuông....

      Khi do dự xác định trong phòng truyền đến tiếng kêu thảm thiết thê lương, “A!” khẽ run, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì đó!

      Tiếp theo đó lại truyền đến tiếng khóc vang “Oa oa oa...” hít vào hơi sâu! May mắn!

      Vú Trần mừng rỡ như điên chạy tới, “Đoạn thiếu gia, thiếu phu nhân sinh rồi, là cậu nhóc mập mạp.”

      “Còn Hoắc tiểu thư? ấy như thế nào?”

      “Thiếu phu nhân bị ngất, chỉ có điều bác sỹ Trương nghỉ ngơi chút ổn, nguy hiểm tính mạng.” Vú Trần vội vàng .

      Đoạn Tử Lang sải bước lớn vào, “Tôi nhìn chút.”

      Hoắc Nhĩ Phi giường mặt mũi tái nhợt, hơi thở yếu ớt.

      “Bác sỹ Trương, ấy nguy hiểm đến tính mạng?” Đoạn Tử Lang cho rằng nhìn mèo giường như thế nào cũng thấy rất yếu đuối.

      “Thân thể của ấy suy yếu, cho nên lập tức chịu nổi, đợi ấy tỉnh lại là được, tháng này nhất định dieendaanleequuydonn phải điều dưỡng cho tốt, sau khi phụ nữ sinh con, phải dựa vào ở cữ để khôi phục, nhất định thể chậm trễ!” Bác sỹ Trương rất nghiêm túc.

      “Cám ơn bác sỹ Trương, đứa bé có khỏe ?”

      Bác sỹ Trương ôm đứa bé được bọc kỹ, “Bé cưng rất khỏe mạnh, dáng dấp cũng xinh đẹp, cậu nhìn ánh mắt bé, còn sáng hơn trân châu đen.”

      Đoạn Tử Lang liếc mắt nhìn bé cưng, cảm thấy thở phào nhõm, cuối cùng có thể cho Yến khai báo hoàn mỹ.

      Khi Thư Yến Tả chạy tới biệt thự, hai mẹ con Hoắc Nhĩ Phi vẫn ngủ, Thư Yến Tả vào phòng liếc nhìn hai người ngủ, chỉ cảm thấy lòng tràn đầy ấm áp khó , nhưng vừa nghĩ tới mình đồng ý với mèo , đợi sau khi ấy sinh đứa bé ra để cho tự do, đáy lòng lại đau.

      Nhìn khuôn mặt bé của mèo tái nhợt chút máu, chân mày Thư Yến Tả nhíu chặt, trong lòng ngừng giãy giụa...

      Bé cưng ngủ mình trong giường trẻ nít bên cạnh nhàm chán khua chân múa tay, trong miệng còn “Ê ê a a” lầm bầm ngừng, thành công đưa tới lực chú ý của cha mình.

      Thư Yến Tả đến, cúi người nhìn bé cưng trong giường trẻ nít chớp mắt, trong mắt tràn đầy dịu dàng.

      Thằng nhóc thấy cuối cùng cũng có người để ý đến mình rồi, miệng nhắn toét ra, chép chép môi cười, đôi mắt vốn chỉ nhìn thấy đường thẳng, giờ phút này càng cong thành đường cong hình bầu dục, tay bé múa loạn, bắp chân cũng đạp loạn, hình như rất muốn người ôm.

      Mà người nào đó hiển nhiên hiểu được lời vô nghĩa và hành động của bé, chỉ ngơ ngác nhìn bé.

      Cậu nhóc chịu, miệng méo xẹo, “Oa oa...” khóc lớn lên.

      Thư Yến Tả lập tức hoảng hồn, vú Trần vội chạy từ ngoài cửa vào, ôm lấy tiểu thiếu gia “Oa oa” khóc ngừng, rất có kinh nghiệm dỗ dành.
      Last edited by a moderator: 11/10/17

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 76: Hiệp nghị , sinh xong đứa bé cho tôi tự do

      Editor: Puck

      “Sao thằng bé lại khóc, mới vừa rồi còn tốt.” Chân mày Thư Yến Tả nhíu chặt.

      “Nhị thiếu, cục cưng nhất định đói bụng, tôi pha sữa bột cho bé uống.” xong muốn đưa cục cưng cho Thư Yến Tả ôm.

      Thư Yến Tả sao biết ôm em bé, gần như vụng về ôm ngang con trai.

      Đúng lúc này, người giường khẽ phát ra tiếng kêu rên. Thư Yến Tả vội vàng kín đáo đưa đứa bé cho vú Trần, quay mặt , lời ra ngoài cửa.

      Đoạn Tử Lang nhìn thấy ra ngoài, “Thấy mèo và đứa bé.”

      “Ừ.” Thư Yến Tả lấy gói thuốc từ trong bóp ra, rút cây, dốt.

      “Yến, đừng hút, gần đây cậu hút nhiều lắm rồi.” Đoạn Tử Lang bóp đầu thuốc của , cười : “Tôi suy nghĩ vì đứa bé.”

      Thư Yến Tả nghe những lời này, khẽ dừng lại, cũng theo cậu ta.

      --- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

      Bé con vẫn khóc ngừng ở trong phòng đột nhiên ngừng khóc, có lẽ vì vú Ngô vừa mới đút sữa vào.

      Hoắc Nhĩ Phi vốn mơ mơ màng màng, còn tưởng rằng mình đời nhà ma rồi, nhưng ngờ bị tiếng khóc trẻ nít đánh thức, mở mắt hồi lâu, mới ý thức được mình sinh đứa bé.

      Vú Trần bên cạnh mắt tinh, thấy tỉnh, vội ôm đứa bé lại gần, “Thiếu phu nhân, nhìn xem, dáng dấp tiểu thiếu gia đáng !”

      Hoắc Nhĩ Phi ghét nhất mỗi lần vú Trần gọi là thiếu phu nhân, phản đối vô số lần, luôn có hiệu quả, liếc mắt nhìn cục cưng “Chùn chụt chùn chụt” bú sữa bò, do dự có muốn ôm thằng bé cái , đột nhiên nghĩ ra cái gì, “Có phải ác ma kia tới rồi ?”

      Vú Trần ngẩn người, mới hiểu được ác ma trong miệng chính là nhị thiếu, do dự gật gật đầu.

      Hoắc Nhĩ Phi vừa tỉnh lại ngay cả quần áo cũng kịp đổi vội chạy ra ngoài, hai người vú Trần và vú Ngô có ngăn cản cũng được.

      có thể thả tôi rời .” Thư Yến Tả chuyện cùng Đoạn Tử Lang ngờ Hoắc Nhĩ Phi thình lình thốt ra tiếng từ phía sau, ngây ngốc qua là lửa giận, người phụ nữ này có biết phân chuyện nặng , kéo theo thân thể còn yếu đuối như vậy, định đâu, muốn sống nữa!

      “Em thể chờ đợi được như vậy!” Trong lời chứa lửa giận như vẻ mặt.

      “Tôi thực lời hứa của tôi, cũng có thể tuân thủ lời hứa của .” Hoắc Nhĩ Phi tái mặt, giọng vô cùng kiên định.

      “Lời hứa! Thư nhị thiếu tôi còn ở đây, thể thực được!” Giọng điệu lạnh lùng.

      đồ khốn kiếp! Ác ma! Sao có thể chuyện tính toán gì hết! Chúng ta ký hiệp nghị!” Cảm xúc của Hoắc Nhĩ Phi rất kích động.

      “Hiệp nghị! Em cũng quá ngây thơ ! Em cho rằng chỉ mấy tờ giấy trắng như vậy em có thể được thả tự do?”

      ...” Giọng Hoắc Nhĩ Phi run rẩy, ra ác ma die enda anle equu ydonn này vẫn luôn gạt , hiệp nghị rách nát gì chứ! Đều là lời dối!

      , vú Trần ôm đứa mới sinh ra tới, “Thiếu phu nhân, người xem dáng dấp đứa bé này đáng ! Ngài còn chưa ngắm nghía cẩn thận bé đó.”

      Hoắc Nhĩ Phi độc ác xoay mặt qua chỗ khác, muốn nhìn đứa bé vú Trần ôm trong tay.

      Thư Yến Tả nhìn dáng vẻ của , ánh mắt lạnh lẽo thô bạo trong nháy mắt, Hoắc Nhĩ Phi! quả nhiên nhẫn tâm! Ngay cả đứa bé mình mới sinh ra cũng thèm liếc nhìn cái!

      Vú Trần đông cứng tại chỗ, biết phải làm sao mới phải, bà chỉ muốn ôm đứa bé ra ngoài, chừng thiếu phu nhân mềm lòng, dù sao phụ nữ luôn dễ dàng mềm lòng với máu mủ ruột thịt của mình, nhưng chưa từng nghĩ tới tính tình thiếu phu nhân lại bướng bỉnh như vậy!

      Đoạn Tử Lang cảm thấy nhức đầu, sao người phụ nữ này biết lựa chọn thời cơ để , chẳng lẽ giờ phút này thể yếu thế chút, nhất định phải cãi vã tràn đầy mùi thuốc súng như vậy sao! Còn có Yến, ràng đau lòng vì người ta muốn chết, lại cố tình làm ra vẻ mặt hung ác, luôn nghĩ đằng ra nẻo, chẳng lẽ cậu ta định để cho mèo tự do! Còn có tính toán khác?

      Tròng mắt cục cưng chuyển trái chuyển phải ngó nghiêng, thấy chung quanh nhiều người như vậy, nhưng ai để ý đến mình, lập tức lại lần nữa “Oa” tiếng khóc lớn lên, thanh to, chấn động trời đất, khóc khiến cho người ta lo lắng đau xé cõi lòng.

      Vú Trần ôm dỗ dành mãi cũng làm nên chuyện gì, gấp đến mức biết nên làm sao bây giờ?
      Last edited by a moderator: 11/10/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :