1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưới Em Rồi Để Em Yêu Anh - Tuyết Mặc (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Cung phản xạ của tiểu yến siêu siêu siêu dài!!!
      Tồn Tồn thích bài này.

    2. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 32 Ngoài ý muốn

      "Tiểu Yến, đợi lời giải thích của em."

      Nghe thấy lời Cố tiên sinh, tâm tình vui sướng của Du Yến nháy mắt lắng động lại.

      Giải thích từ đâu đây? Chuyện xưa hai đời dài như vậy, chỉ dăm ba câu qua diện thoại thể hết, hơn nữa, còn chưa chuẩn bị tâm lý tốt.

      dám ngông cuồng tự suy đoán thái độ của Cố tiên sinh sau khi biết chân tướng, cũng dám đánh cuộc, nếu như Cố tiên sinh có thể chấp nhận được hết thảy đều vui vẻ, nhưng nếu Cố tiên sinh chấp nhận được sao đây? Xem là quái vật, từ nay về sau trở thành người dưng? Loại khả năng nàng cách nào tiếp nhận nổi.

      lưu luyến tình của Cố tiên sinh, cũng quen được Cố tiên sinh chiều chuộng, quả bị Cố tiên sinh chiều hư rồi, cho nên dám tưởng tượng, cuộc sống sau này có Cố tiên sinh ra sao?

      tại rất hạnh phúc, mỗi ngày trôi qua đều giống như nằm mơ, lòng muốn hủy hoại cuộc sống tốt đẹp này.

      Có điều Kỷ Hải xuất , bí mật này thể nào giấu giếm mãi được, điểm ấy biết rất , chỉ là muốn tìm cơ hội tốt nhất, bình tĩnh nhàng giãy bày từ đầu đến cuối cho Cố tiên sinh nghe.

      Song phải là bây giờ, ít nhất là nên qua điện thoại.

      Đây là vấn đề nghiêm trọng, muốn thẳng thắng đối mặt với Cố tiên sinh, tận mắt nhìn thấy thái độ Cố tiên sinh sau khi biết được chân tướng là chuyện mà quan tâm nhất.

      Chỉ nhớ lại thôi mà bi thương như vậy, sợ mở miệng ra biến thành loại tổn thương khác.

      Những ký ức đau khổ kia bị chôn vùi tận sâu trong đáy lòng, thời gian dần trôi qua biến thành vết sẹo xấu xí, tại muốn cạy vết sẹo đó ra lần nữa, đây tuyệt đối là quá trình tàn khốc, hại người hại mình.

      Dùng sức cắn môi, bức mình phải đưa ra quyết định, cho nên với Cố tiên sinh: "Cố tiên sinh, việc này qua điện thoại , sau khi về nhà em giải thích, có được ?"

      Nghe thấy rốt cuộc cũng chịu mở lòng, Cố tiên sinh thở ra hơi, kiềm chế được mà bức chặt, nhưng nếu lúc này từ chối giải thích, cũng chẳng làm được gì cả.

      "Được." Cố tiên sinh dịu dàng nhận lời, với , chỉ cần trái tim hai người đều kiên định có vấn đề gì giải quyết được." Hôm nay phải ngoan đấy, buổi chiều tới đón em."

      "Dạ, Cố tiên sinh, I love you." Mặc kệ sắp tới xảy ra chuyện gì, tình với vẫn thủy chung như .

      "Me too..." Cố tiên sinh quen treo lời thương môi, nhưng ngại luyện tập nhiều lần, bởi vì người thích nghe.

      Kỳ Kỷ Hải chỉ còn lại mấy cảnh quay, song do bị Cố tiên sinh đánh trọng thương nên phải bệnh viện, vì thế hôm nay cậu ta thể có mặt quay tiếp được.

      Cảnh Hân có tận mắt chứng kiến màn oai phong của Cố tiên sinh, nàng chỉ nghe người trong đoàn phim kể lại chuyện của Kỷ Hải nên mới chạy tới nhiều chuyện với Du Yến, "Chị Yến, chị nghe gì chưa, Kỷ Hải bị đánh ở bãi đỗ xe, mũi bị gãy, bây giờ ở bệnh viện đấy."

      Du Yến hóa trang, nhắm lại lại để thợ trang điểm tùy ý bôi vẽ mặt mình, nghe thấy tin tức mới thầm giật mình dò hỏi: "Làm sao em biết?"

      "Cả đoàn phim ai cũng biết hết mà, hình như là người đại diện của cậu ta , trước đó ta ra bãi đỗ xe xem lại camera.

      "Camera giám sát bãi đỗ xe?!" Du Yến mở choàng mắt làm cho thợ trang điểm vẽ lông mày cho sợ hãi thét lên tiếng.

      Cảnh Hân hiểu vì sao phản ứng của lại mạnh mẽ đến vậy, "Đúng thế, nhưng ta đến nơi phát đoạn phim trong camera giám sát bị xóa, bảo an trước khi bọn họ đến có người đến trước, là Kỷ Hải bị đánh ở bãi đỗ xe nên muốn thu thập chứng cứ từ camera giám sát, bảo an nghi ngờ gì nên giao cho người đó rồi, ngờ người đó lại thuộc phe phía đánh người."

      Nghe đến đó, Du Yến kiềm lòng đậu thầm khen Cố tiên sinh trăm lần, làm việc cẩn thận chu đáo, quả thực rất hoàn mỹ.

      "Xem ra thời gian nữa Kỷ Hải có cách này quay trở lại công việc được."

      Du Yến nhắm mắt lại thoải mái ra: "Đây chẳng phải chuyện rất tốt à? Đỡ phiền lòng."

      Trong đầu thầm hưởng thụ dư vị Cố tiên sinh hiên ngang oai hùng đánh người lần nữa, lập tức sướng chịu nổi.

      Sau đó cảnh sát tìm đến hỏi thăm tình hình nhưng vẫn có kết quả, lúc này Du Yến mới hoàn toàn yên tâm, tập trung quay phim.

      Vốn phân cảnh diễn của Kỷ Hải kéo tiến độ đoàn phim lại, chuyện này ít gì cũng kéo dài hơn mười ngày nửa tháng, đoàn phim chờ được, vì vậy đạo diễn quyết định đổi sang quay cảnh khác, cuối cùng mới bổ sung phân cảnh có Kỷ Hải.

      ra chỉ là nhân vật , tùy ý thay người bất cứ lúc nào đề chẳng sao, tuy nhiên Kỷ Hải có người chống lưng, cậu ta lại cố chấp buông tha nhân vật này, Lý đạo diễn khóc ra nước mắt, tại sao muốn quay bộ phim tốt lại khó khăn thế chứ?

      Bởi vì ngày mai đổi sang quay ở nơi khác, cho nên buổi chiều cũng có nhiều cảnh quay lắm, Du Yến và Hà Hi ngồi nghế nghỉ ngơi, chờ đến cảnh quay của mình.

      Trong cảnh quay kế tiếp, phòng hai người cùng thuê đến hạn thanh toán, chủ cho thuê nhà muốn tăng thêm tiền, hai trẻ cảm thấy quá đắt thể gánh nổi cho nên muốn chuyển nơi khác, dưới giới thiệu của môi giới hai người vào khu dân cư vắng vẻ, phòng ở rách nát, nhà theo kiểu cũ thấp bé, bên trong có rất ít hộ sinh sống, hai người chỉ cần tới lui hồi, xem xét hoàn cảnh, cảm khái cuộc sống khó khăn là coi như xong, bởi vì cuối cùng hai người vẫn chọn lựa thuê chỗ cũ.

      Tổ đạo cụ bố trí trường, phòng ở được sử dụng nhìn qua càng rách nát hơn.

      Hết thảy chuẩn bị sẵn sàng, bốn bề im ắng, đạo diễn hô bắt đầu, Du Yến Hà Hi và diễn viên đóng vai môi giới đẹp trai đứng trước ống kính, bắt đầu diễn.

      Khi thấy hoàn cảnh sống tan hoang trước mắt, trong lòng hai người đều rầu rĩ, liếc mắt nhìn nhau rồi do do dự dự bước theo môi giới lên lầu, trai đẹp phía trước ba hoa chích chòe đủ kiểu, cái gì mà khu vực này tốt, tiền thuê nhà rẻ vân vân, tuy nhiên hai trẻ phía sau ta vừa lên cầu thang run như cầy sấy, bởi vì cầu thang này hư hỏng nửa, đứng bậc thang nhìn xuống là cảm thấy chân mềm hẳn.

      Du Yến theo sau lưng trai đẹp, đến lầu hai, Du Yến ngược lại cảm thấy sợ nữa, vấn đề là Hà Hi ở phía sau lưng mắc chứng sợ độ cao, lên cầu thang như thế quả muốn lấy mạng ta.

      Kết quả, càng sợ chuyện gì chuyện đó càng có thể xảy ra, Hà Hi bước lên bậc thang, chẳng ngờ bước hụt, ta cực kỳ hoảng sợ thét lên tiếng to, Du Yến xoay người lại thấy ta sắp ngã sắp xuống, theo bản năng muốn kéo lại, có điều sức lực đủ, ngay cả cũng bị kéo xuống, Hà Hi lảo đảo bước xuống mấy bậc thang mới đứng vững, khó khăn thoát khỏi nguy hiểm, mà Du Yến ở phía bị kéo xuống lại may mắn như thế, trực tiếp té xuống chỗ khúc cua, sau gáy đập mạnh vào vách tường, lập tức ngất .

      màn này xảy ra quá nhanh, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người, lòng dạ đạo diễn Lý lạnh ngắt vội vàng gọi người cấp cứu, song bởi vì Du Yến bị va trúng đầu nên mọi người dám di chuyển .

      Bác sĩ trong đoàn phim tiến hành cấp cứu nhưng Du Yến vẫn hôn mê bất tỉnh, đạo diễn Lý vội vàng sai người lái xe đến, đưa đến bệnh viện gần phim trường.

      Kết quả chụp CT có rất nhanh, não bị chấn động , vấn đề lớn, nhưng tại sao hôn mê lâu đến thế, bác sĩ cũng giải thích được nguyên nhân là do đâu mà chỉ hàm hồ có lẽ tỉnh lại nhanh thôi.

      Vì vậy mọi người chỉ có thể lo lắng suông.

      Cảnh Hân vừa hoang mang lo sợ vừa run rẩy, sau đó nàng mới gọi điện thoại cho Đỗ Phi Phi, vừa chuyện vừa khóc, suýt chút nữa làm Đỗ Phi Phi sợ chết khiếp.

      Sau khi Đỗ Phi Phi lo lắng chạy đến bệnh viện Du Yến được đưa vào phòng bệnh.

      Đầu tiên Đỗ Phi Phi báo tin cho Cố tiên sinh, lâu sau đó Cố tiên sinh cũng có mặt ở bệnh viện, lúc này Du Yến còn chưa tỉnh lại.

      Sắc mặt Cố tiên sinh u ám, chẳng lời, nghe xong lời giải thích của mọi người quyết đoán chuyển viện cho Du Yến, thiết bị ở bệnh viện này quá kém, hoàn cảnh ầm ĩ, quả thực làm cho người ta chán ghét.

      Du Yến hôn mê, biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, giống như ngủ say, còn mơ thấy thấy giấc mộng.

      Trong mộng, có cảm giác cả người mình bay bỏng, tựa như kiếp trước từ trại tạm giam ra ngoài tìm đến bệnh viện nơi Du ba ba nằm, có thân thể, chỉ có linh hồn.

      Trạng thái này làm hoảng sợ gào to tiếng, ràng là quay phim, trước khi mất ý thức hình như té từ cầu thang xuống, nhưng mà cầu thang đâu có cao, đến mức làm ngã chết!

      Hay là, chuyện trùng sinh này chẳng qua là do tưởng tượng ra? Thực tế có trùng sinh, cũng chẳng có đương gì với Cố tiên sinh, vẫn là linh hồn như trước mà thôi?

      Nghĩ như thế làm trái tim tan nát.

      Làm sao có thể? và Cố tiên sinh nhau đến thế mà, hai người hứa với nhau rồi, sau khi về nhà toàn bộ chân tướng cho biết, làm sao có thể trở thành thế này? Sao lại trở về?!

      Trong lúc đó, trước mắt xuất tang lễ, Du Yến biết là tang lễ của ai, cũng biết đây là nơi nào, càng biết đây là kiếp nào, hoàn toàn hỗn loạn.

      Đợi đến khi tiến lại gần nhìn kỹ hơn chút, suýt chút nữa bị doạ hồn phi phách tán, tang lễ kia chính là của , tấm bia có ảnh chụp của , nụ cười của người trong ảnh rất ngọt ngào, là ảnh khi còn trẻ tuổi.

      Tang lễ quá long trọng, cũng có nhiều người tham gia, nhìn thấy Đỗ Phi Phi, nhìn thấy Cảnh Hân, cũng nhìn thấy Cố tiên sinh, nhưng lại thấy được Du ba ba.

      Thái độ Cố tiên sinh hết sức nghiêm túc nhưng lại có quá nhiều đau thương, ánh mắt kia tựa như chỉ nhìn người bạn bình thường, có lẽ có tiếc nuối nhưng chưa đủ để làm thương tâm.

      Thấy Cố tiên sinh như vậy, nháy mắt Du Yến hiểu, đây là tang lễ kiếp trước của .

      Cảnh Hân khóc mù trời mù đất, Đỗ Phi Phi vẫn tỉnh táo như cũ, chẳng qua là hốc mắt đỏ bừng bán đứng tâm tình nàng.

      Du Yến đến gần hơn, nghe được Đỗ Phi Phi với ảnh chụp: "Tiểu Yến, em nghỉ ngơi , nơi này là nơi tốt, non xanh nước biết đó, là Cố tổng chọn cho em, đại sư nơi này là vùng đất phong thuỷ bảo địa hấp thụ linh khí trời đất, có thể tích phúc cho kiếp sau, bảo vệ em kiếp sau bình an vui vẻ. Nếu quả có kiếp sau như lời đại sư , hi vọng em có thể ngoan ngoãn nghe lời, an ổn vui vẻ cả đời."

      Du Yến ngơ ngác đứng bên cạnh nghe nàng chuyện, đáy lòng hơi chua xót, đời này có mấy người có thể may mắn tham dự tang lễ của chính mình đây? Có thể làm được cũng đủ ly kỳ rồi.

      Khi bọn họ rời , Du Yến vô thức theo sau, tại bãi đỗ xe, nhìn thấy người con rất đẹp đứng chờ Cố tiên sinh, khi xuất ta rất tự nhiên kéo tay , Cố tiên sinh cũng dịu dàng nhìn ta, sau đó Đỗ Phi Phi tạm biệt mọi người, mấy người đó chia làm hai xe, lần lượt chạy ra khỏi bãi đổ.

      Đột nhiên Du Yến muốn theo nữa, cuộc đời trước của Cố tiên sinh làm cho lạ lẫm vô cùng, dành dịu dàng cưng chiều của mình cho khác, chuyện như vậy làm cho cảm thấy đau lòng, cũng ghen ghét đến phát cuồng, song biết trách ai bây giờ, tự tay đẩy Cố tiên sinh ra, là tự mình lựa chọn con đường lối thoát này, trách ai được.

      biết thời gian trôi qua bao lâu, vẫn lưỡng lự đứng ở nghĩa trang như cũ, sau đó nhìn thấy Kỷ Hải.

      Cậu ta cầm tờ giấy, vừa vừa tìm kiếm, tiếp theo rất nhanh xuất ở trước mộ .

      Cậu ta nhìn lên bia mộ , vừa khóc vừa cười, y hệt người bệnh thần kinh.

      Du Yến vẫn luôn tin tưởng Kỷ Hải lòng mình, có điều tình của cậu ta quá mức vặn vẹo, lực sát thương cực kỳ mạnh mẽ, khi chính là hủy trời diệt đất, tình như thế ngay từ lúc bắt đầu bi kịch.

      Thử hỏi như vậy có mấy ai có thể chấp nhận đây?

      Sau đó nhìn thấy Kỷ Hải đứng trước mộ bia của mình, cười tự sát.

      Hành động đó có hù đến , mà ngược lại còn cảm thấy đó là chuyện đương nhiên, Kỷ Hải biến thái đến thế, có chuyện gì mà cậu ta làm được?

      Song cố chấp của cậu ta lại làm kinh hãi, cậu ta vì mà chết, thậm chí còn vì mà trùng sinh, trùng sinh đời, còn muốn thoát khỏi cậu ta, làm gì có chuyện dễ như thế?

      ngờ rằng Cố tiên sinh lại chọn cho vùng đất phong thủy bảo địa, hơn nữa còn góp phần tạo cơ hội cho và Kỷ Hải gặp lại.

      cơn đau đầu kịch liệt làm cách nào tiếp tục suy nghĩ nữa, giây sau, tất cả ý thức cũng từ từ biến mất cùng với .

      Khi... Tỉnh lại, sau gáy mơ hồ đau đớn, Du Yến im lặng chịu đựng lúc lâu mới chậm rãi mở mắt, đập vào mắt là ánh mắt chứa đầy lo lắng và đau lòng của Cố tiên sinh.

      "Cố..." muốn lên tiếng gọi người nhưng lại phát cổ họng khô khốc, Du Yến chỉ có thể mở to hai mắt tủi thân nhìn .

      Cố tiên sinh vội vàng rót ly nước, cấm ống hút vào để uống dễ dàng, đợi uống xong, mới nhận lấy ly đặt sang bên.

      Làm xong hết thảy mới ngồi vào chiếc ghế đặt bên cạnh giường, nhàng nắm lấy tay , thương tiếc gọi tiếng, "Bảo bối."

      Du Yến quan sát gương mặt tuấn tú nhưng tìu tụy ít của , sau khi nghe gọi mình là bảo bối hốc mắt bỗng phiếm hồng, lúc này lập tức nhớ tới nhìn thấy ở nghĩa trang, vẻ mặt vô cùng ấm ức.

      Thế là khóc nức nở than thở: "Cố tiên sinh, em đau quá."

      Cố tiên sinh dùng ngón tay dịu dàng vuốt ve trán , an ủi: " biết, ngoan nào, lát là hết đau ngay."

      "Em còn cảm thấy buồn nôn nữa." tiếp tục làm nũng.

      Cố tiên sinh tiếp tục dỗ dành, " biết, có chuyện gì đâu, rất nhanh sao hết."

      "Vậy ôm em cái."

      Hôn lên tay cái, Cố tiên sinh với bảo bối của : "Hôm nay cố gắng nằm ngày, ngày mai ôm em, được , ôm cả ngày."

      Lúc này Du Yến mới lộ ra nụ cười mỹ mãn, lát sau lại hỏi: "Việc này ba em biết chứ?"

      " cho ông ấy biết."

      "Ừm, tim của ba khỏe, đừng dọa đến bệnh của ông ấy."

      Nhìn thấy Cố tiên sinh vuốt ve bàn tay mình, trong lòng Du Yến càng cảm thấy ấm áp, với Cố tiên sinh: "Xin lỗi, làm lo lắng rồi."

      "Sợ lo lắng nhanh khỏi chút."

      Ngày hôm qua khi đến bệnh viện nhìn thấy dáng vẻ hôn mê bất tỉnh của , Cố tiên sinh ngây ngẩn ngay lập tức, nỗi sợ hãi như sóng cuộn, dời núi lắp biển mà bao phủ lấy , khiến cho cách nào suy nghĩ được.

      Bảo bối nâng trong lòng bàn tay còn sợ đụng hỏng, chỉ hơi lơ là xíu là ngã hôn mê bất tỉnh, trong nháy mắt đó, quả Cố tiên sinh từng có ý định phá nát đoàn phim kia, cả ngày chỉ biết làm mấy chuyện đáng ghét, ngay cả an toàn tối thiểu cũng đảm bảo được giữ lại làm cái gì?

      Song sau khi tỉnh táo lại, Cố tiên sinh cũng biến ý nghĩ trong đầu mình thành hành động, hiểu đó là nghiệp của bảo bối nhà mình, nếu như phá huỷ đoàn phim chẳng khác nào chối bỏ cố gắng của .

      bị thương, nỡ làm thêm khổ sở.

      Phòng bệnh Du Yến ở là phòng cao cấp, cách trang trí giống hệt khách sạn, còn có ban công rất rộng. Sau khi chuyển viện Cố tiên sinh vẫn luôn ở bên cạnh , rời phòng bệnh nửa bước, giờ tỉnh lại cũng nỡ rời xa, công việc đều hoàn thành qua máy tính, có thể trì hoãn được trì hoãn, trì hoãn được bảo Triệu Thiêm mang tới, giải quyết trong phòng bệnh.

      ngày sau khi Du Yến tỉnh lại, mới phát cả Cảnh Hân và Đỗ Phi Phi đều xuất , thầm nghĩ có lẽ là do Cố tiên sinh giận chó đánh mèo lên các ấy, cho nên mới cho các ấy đến thăm, cũng nhắc đến các , hơn nữa cũng chẳng đề cập đến công việc, coi như mình trong kỳ nghĩ phép, an tâm nghỉ ngơi mấy ngày.

      Về phần chuyện hứa với Cố tiên sinh giải thích ngày hôm qua, bởi vì chuyện xảy ra ngoài ý muốn này mà bị hoãn lại rồi, sau khi tỉnh lại, Cố tiên sinh cũng chưa từng nhắc qua vấn đề này, Du Yến suy đoán, có khi nào do Cố tiên sinh quên mất rồi ? Hay là chờ khi xuất viện rồi mới thản nhiên nhắc tới nghi vấn? Song mặc kệ như thế nào đều chuẩn bị tâm lý để thẳng thắng với , vì thế cũng lo lắng khi nào hỏi tới, nghĩ như thế, cả người nhõm hơn rất nhiều.

      Du Yến nằm ở giường lẳng lặng ngắm nhìn Cố tiên sinh bận rộn giải quyết công việc máy tính, trong đầu giờ lại là những chuyện nhìn thấy khi hôn mê.

      ra nguyên nhân có thể trùng sinh là do Cố tiên sinh chọn cho mảnh đất phong thuỷ bảo dia, vị đại sư kia cũng có lừa gạt , mà Kỷ Hải trùng sinh cũng là do mảnh đất phong thuỷ bảo địa kia.

      đời này có chuyện thần kỳ như vậy, trước kia tuyệt đối là người theo thuyết vô thần, nhưng hôm nay tự mình trải nghiệm nhân quả luân hồi, bởi vậy chỉ có thể tự mình trải nghiệm nên mới tin.

      Du Yến cảm thấy và Cố tiên sinh cực kỳ có duyên luôn, kiếp trước bọn họ bất hạnh bỏ lỡ nhau, nhưng Cố tiên sinh dùng phương thức khác kéo trở về bên cạnh , để cho bọn họ được viên mãn.

      Nếu như bọn họ có duyên như vậy, nếu như số mệnh định bọn họ phải thành đôi, như vậy, dù cho kiếp trước có ngu ngốc cỡ nào, thể tha thứ cỡ nào, có lẽ phải Cố tiên sinh quá chán ghét , còn tại chắc vì mấy chuyện quá khứ đó mà chán ghét đâu nhỉ?

      Nghĩ đến đây, kiềm lòng được mà cười ra tiếng.

      Cố tiên sinh rời khỏi việc trong tay, ngẩng đầu lên nghi ngờ nhìn , dùng ánh mắt hỏi xem cười cái gì.

      Du Yến vẫy vẫy tay gọi Cố tiên sinh, ý bảo dựa gần lại chút, "Cố tiên sinh, em muốn với chuyện."

      Cố tiên sinh nghe lời đưa tai lại gần, "Du Yến "Chụt" tiếng, hung hăng hôn lên mặt Cố tiên sinh, làm Cố tiên sinh lườm , chỉ thấy cười nhàng đối mặt với , dịu dàng dùng môi hôn hôn môi rồi thôi.

      Du Yến vội vàng vươn tay ôm cổ Cố tiên sinh, cho lùi lại rồi nhiệt tình hôn lên môi , cạy mở miệng ra, biến nụ hôn khẽ trở nên cuồng nhiệt đúng tiêu chuẩn sâu triền miên.

      Đúng lúc hai người hôn môi khó tách rời, cửa phòng vốn khép hờ bị gõ mấy cái, Vu quản gia ngoài cửa hoàn toàn đợi được bên trong trả lời, do dự lát ông bèn đẩy cửa ra, chẳng qua là chỉ mới ló đầu vào nhìn chút, lúc này cửa bỗng nhanh chóng được đóng kín lại.

      Triệu Thiêm bên cạnh thấy hành động của ông, chàng hiểu giọng hỏi: "Xảy ra chuyện gì thế?"

      Vu quản gia trả lời: "Mắt chó mù."

      Vì vậy hai người ngoan ngoãn đứng chờ ở ngoài cửa, nửa giờ sau, Vu quả gia sợ hộp cháo trong lòng nguội lạnh nên bất đắc dĩ gõ cửa lần nữa, hơn nữa lần này tiếng gõ còn rất lớn, đoán chừng cả tầng lầu đều nghe được.

      Lần này để bọn họ đợi lâu, Du Yến bên trong trả lời vang dội, "Vào ."

      Giọng sảng khoái mười phần, xem ra nghỉ ngơi rất tốt.

      Quản gia cầm theo hộp đựng cháo vào, Triệu Thiêm cầm tài liệu vào theo.

      Trong lúc Vu quản gia múc cháo ra cho Du Yến, Triệu Thiêm đến bên cạnh Cố tiên sinh mấy câu, Cố tiên sinh gật gật đầu quay sang với Du Yến, "Em cứ từ từ ăn, ra ban công chuyện với Tiểu Triệu lát."

      Du Yến biết bọn họ muốn chuyện quan trọng cho nên cũng hỏi nhiều mà chỉ vùi đầu ăn cháo, hôm nay cảm giác buồn nôn giảm bớt, cho nên ăn rất có khẩu vị.

      Mà bên ngoài ban công, hai người kia bắt đầu nghiêm túc vào chuyện chính.

      "Tôi tra ra người đứng sau lưng Kỷ Hải." Triệu Thiêm đưa tài liệu trong tay cho Cố tiên sinh.

      Cố tiên sinh tiện tay mở ra xem, cau mày nghi ngờ : "Tư Sùng Nghĩa?"

      "Đúng thế."

      "Là nhà ông cụ Tư à?"

      Đúng, Tư Sùng Nghĩa là con thứ hai của Tư gia, bởi vì là con riêng nên từ được gửi ra nước ngoài nuôi dưỡng, mấy năm gần đây mới bắt đầu về nước phát triển, từ năm trước Tư lão gia bệnh tình nguy kịch, ông ta vẫn ở lại trong nước, xem ra là nhìn chằm chằm vào tài sản Tư gia."

      "Lòng lang dạ sói, ông ta với Kỷ Hải có quan hệ thế nào?"

      Triệu Thiêm bĩu môi, "Quan hệ giữa bọn họ rất đơn giản, chính là dùng tiền giao dịch, cuộc sống cá nhân của Tư Sùng Nghĩa rất thối nát, nam nữ đều ăn, rất có tiếng trong cái vòng lẩn quẩn này, Kỷ Hải vì muốn nổi danh nên tìm đến ông ta là chuyện bình thường."

      Cố tiên sinh ghê tởm ném tài liệu trong tay về phía Triệu Thiêm, "Loại người này, đừng để bọn họ xuất trước mặt Tiểu Yến nữa."

      "Tôi dặn dò xuống dưới, chỉ là, có mấy chỗ rất kỳ lạ."

      "Chỗ nào?"

      "Tên Kỷ Hải này còn rất trẻ tuổi, ngoại trừ trở thành người nổi tiếng ra chẳng có kinh nghiệm nào khác, nhưng thông qua tin tức từ người thân tín của Tư Sùng Nghĩa, ông ta rất tin tưởng Kỷ Hải, có mấy chuyện quan trọng cần đề xuất biện pháp, ông ta đều nghe ý kiến của Kỷ Hải rồi mới làm, ví dụ như có lần Tư Sùng Nghĩa nhìn trúng mảnh đất, tay sai của ông ta cũng bắt đầu làm thủ tục thu mua, nhưng Kỷ Hải lại ngăn cản ông ta, mảnh đất kia tốt, sau đó ông ta buông tay."

      Nghe đến đó Cố tiên sinh hỏi: "Vậy về sau mảnh đất kia thế nào?"

      "Chẳng bao lâu sau bên cạnh mảnh đất đó bắt đầu xây dựng cầu vượt, mà khi cầu vượt xây xong mảnh đất đó hoàn toàn còn chút giá trị thương mại nào.

      " người hề có gia thế, thậm chí chỉ là chàng trai trẻ chưa học đại học mà lại biết những chuyện này, còn được Tư Sùng Nghĩa coi trọng, quả đúng là kỳ lạ hiếm có."

      "Cố tiên sinh, xem có phải Kỷ Hải có năng lực gì đó muốn người ta biết hay ? Bằng thể giải thích nổi mà." Triệu Thiêm hay đùa giỡn ra suy nghĩ của mình, nhưng vừa xong chàng lại cảm thấy mình điên, khỏi nở nụ cười.

      Tuy nhiên vừa nghe Triệu Thiêm xong, Cố tiên sinh bỗng trầm tư.

      Trước đó, Kỷ Hải và Du Yến chẳng hề có bất cứ liên hệ nào, nhưng cậu ta vừa xuất , Du Yến đột nhiên trở nên vô cùng mẫn cảm, còn cho người điều tra cậu ta, lẽ Du Yến phát gì bất thường người Kỷ Hải?

      Nghĩ đến đây, Cố tiên sinh cảm thấy nên thẩm vấn vợ của mình kỹ mới được.

      Có điều đợi đến khi thẩm vấn vợ mình, bên phía công ty con bỗng xảy ra kiện đình công, thể công tác vài ngày, vì thế, chuyện này đành gác lại rồi.
      Yoororo, KhaiDoanh_347, Chris47 others thích bài này.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Mau thẩm vấn vợ của . thanks

    4. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG]
      Last edited by a moderator: 27/4/18
      Yoororo, KhaiDoanh_347, Chris40 others thích bài này.

    5. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      [​IMG] [​IMG] [​IMG]
      Last edited by a moderator: 27/4/18
      Yoororo, KhaiDoanh_347, Chris42 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :