1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cưới chui với trung tá - Ám Dạ Lưu Tinh (Full - Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 18

      Edit: bangthan87

      Beta: Sulli

      Hai người đàn ông đối kháng kiên cường, giống như hai hổ tranh đấu, hiển nhiên bên bị thương. Nhưng cuối cùng là Lưu Vũ thua, hay là đoàn trưởng thua? Kỳ trong lòng mọi người biết rồi. Tuy đoàn trưởng rất nổi tiếng về khả năng kháng đòn, nhưng Lưu Vũ phải quả hồng vừa bóp cái nát. tuy làm công tác chính trị, nhưng bình thường rèn luyện ít, hơn nữa trước đây còn là sĩ quan quân , càng phương pháp huấn luyện, muốn đánh bại được phải là chuyện dễ dàng. Nhưng mà cũng phài nhìn xem là đấu với người nào, vừa so sánh với đoàn trưởng, tất cả mọi người đều biết kết quả.

      Tuy mọi người ai cũng biết phần thắng thuộc về ai, nhưng mọi người ở đây, trừ bỏ Từ Nhan cùng đoàn trưởng, trong lòng ai cũng đều buồn bực: Sao lúc này phó xử Lưu lại có vẻ thể bị đòn như vậy chứ? Giống như bỗng chốc trở thành bao cát của đoàn trưởng rồi.

      Trái tim Từ Nhan vì Lưu Vũ hết bị đạp rồi đánh mà đau nhói. Lúc đoàn trưởng đấm vào mặt Lưu Vũ, loạng choạng ngã xuống đất, rốt cuộc Từ Nhan nhịn được, nước mắt rơi xuống, cũng quan tâm, người xông tới, cũng quan tâm nếu mình cứ xông lên bị bùn lầy làm dơ, cũng quản quả đấm của đoàn trưởng có mắt, trong mắt chỉ có Lưu Vũ thôi.

      Đoàn trưởng lại đấm quả nữa, mà lúc này Từ Nhan vọt tới chỗ hai người, nghi ngờ gì nữa, quả đấm kia mắt thấy đánh trúng Từ Nhan.

      Lưu Vũ nhìn thấy giật mình, Từ Nhan đột nhiên hành động làm cho cảm thấy bất ngờ, cho nên tại điều quan trọng nhất cần làm là làm thế nào để Từ Nhan bị thương.

      Lúc Từ Nhan xông đến mà nắm đấm của đoàn trưởng vươn tới, đột nhiên bạo phát hết sức lực. tay ôm lấy Từ Nhan, gắng sức xoay tròn qua bên, tay khác phản kích lại công kích của đoàn trưởng, đồng thời quét chân đá về phía đoàn trưởng. diễn-đàn-lê-quý-đôn

      Đoàn trưởng Cảnh ngờ rằng Từ Nhan cứ thế xông vào, cho nên lúc nắm đấm đánh ra, vội vàng lui trở lại. luyện đối kháng cùng với Lưu Vũ, muốn làm Từ Nhan bị thương, nếu để bà xã biết làm Từ Nhan bị thương, tính phúc [1] kiếp này của còn, cho nên tại thu lại lực lượng của mình là điều cần làm trước tiên.

      người thu lực về, người ra sức muốn ngăn lại lực lượng đối phương đánh ra, cho nên kết quả vừa nghĩ biết.

      Đoàn trưởng bị lực lượng bùng nổ của Lưu Vũ đá ngã xuống bùn.

      "Có bị thương ở đâu hay ?" Đá đoàn trưởng Cảnh ngã xuống, Lưu Vũ cũng quan tâm đoàn trưởng có bị thương hay , mà chỉ kiểm tra Từ Nhan từ xuống dưới xem có bị thương .

      Trái lại Từ Nhan cũng bị thương tổn, nhưng mà bị bùn lầy bắn tung tóe lên toàn thân, làm cho quần áo xinh đẹp biến thành quần áo bùn đất.

      Lúc này, Từ Nhan cũng nên lời, rất muốn câu để cho ta khỏi lo lắng, nhưng mà lời đến miệng lại ra. Tình cảnh vừa rồi kịch liệt như vậy, mỗi lần bị đánh ngã xuống đất, lo lắng là giả.

      Nhưng mà điều làm cho ra lời, cũng phải vì bị dọa, lá gan của cũng , chính là lạnh mà thôi. Bây giờ là mùa đông, tuy tại thời tiết lạnh, có mặt trời, nhưng dù sao cũng thể so sánh với mùa xuân và hạ, bị bùn lầy bắn tung tóe, cả người vừa bẩn vừa ẩm, hơi ẩm bám người, lạnh mới là lạ. lạnh đến mức toàn thân phát run, trong lòng còn suy nghĩ: Lưu Vũ và đoàn trưởng lạnh sao? Bọn họ bị đánh ngã vào trong nước, quần áo người cũng sớm bị ướt từ trong ra ngoài rồi.

      " thôi thôi, mang theo dâu của cậu trở về phòng , để cho Tiểu Nhan thay quần áo, đừng để vì lạnh mà bị ốm. Nhưng mà tôi chỉ cho cậu giờ đồng hồ, giờ sau tôi chờ cậu ở chỗ này."

      Từ Nhan vừa nghe thấy liền đẩy Lưu Vũ ra, tuy lạnh đến phát run, nhưng vẫn : " rể đoàn trưởng.... \D..Đ..L..Q..Đ\ Rốt cuộc muốn làm cái gì... tại trễ như thế này ... còn muốn A Vũ luyện tập gì nữa? A Vũ nhà em còn chưa ăn cơm đâu." Mỗi chữ ra, liền lạnh đến mức hai hàm răng run cầm cập, là quá lạnh, còn chưa từng bị đày đọa như vậy.

      Nhìn bộ dáng này của Từ Nhan, trong lòng đoàn trưởng cũng chịu nổi, nhưng mà ngoài mặt vẫn làm bộ lạnh lùng vô tình: " chính là để cho cậu ta giờ ăn cơm."

      Lúc này Lưu Vũ cũng sốt ruột, thấy Từ Nhan lạnh đến tím mặt, thân thể còn ngừng phát run, hai lời, khom lưng bế Từ Nhan như công chúa, vội vàng chạy về ký túc xá của mình, chút cũng nhìn ra trước đó bị thương.

      Bọn họ vừa . Đoàn trưởng Cảnh liền giải tán binh sĩ vây quanh, sau đó lấy ra điện thoại di động, gọi cú điện thoại: "Bà xã."

      "Thế nào rồi?" Bên kia truyền đến giọng uể oải.

      “Bà xã, chồng em vất vả chết mất, em cũng an ủi câu." Đoàn trưởng Cảnh về phía phòng mình, vẻ mặt như làm nũng.

      "Hừ, mà cần em an ủi sao? mau, tình huống ra sao?" Chuyện mà chị Chu quan tâm cũng phải là chồng mình như thế nào.

      Đoàn trưởng Cảnh thở dài, địa vị của mình trong lòng bà xã bằng vợ chồng son nhà người ta, liền thà đáp: " làm theo chỉ thị của em, huấn luyện mình Lưu Vũ, chờ Tiểu Nhan đến, kế hoạch cũng tiến hành cực kỳ thuận lợi, đánh Lưu Vũ."

      " đánh thực sao? biết làm bộ à? Tiểu Nhan có phản ứng gì?"

      "Bà xã, đánh , diễn như , Tiểu Nhan phải là đồ ngốc, làm giả làm sao có thể nhìn ra." Đoàn trưởng Cảnh cảm thấy mình giống như quân cờ trong tay vợ, còn : "Tiểu Nhan cực kỳ đau lòng, còn hét lớn với , xem ra em ấy nổi nóng ."

      " tồi, đây là hiệu quả mà em muốn, chỉ cần có thể làm cho Tiểu Nhan đau lòng, vậy là thành công xa rồi." Chị Chu cực kỳ mãn nguyện .

      "Bà xã, ... Thiếu chút nữa cũng đánh trúng Tiểu Nhan... " Giọng của đoàn trưởng Cảnh càng lúc càng .

      "Cái gì? Lão Cảnh, sao lại như vậy? Tiểu Nhan bị thương rồi hả?" Chị Chu vừa nghe thấy chuyện này, nóng lên.

      "Trái lại bị thương, nhưng mà chồng em bị thương đó, bị Lưu Vũ đá cước, bây giờ còn rất đau, em ngay cả quan tâm cũng ." Giọng của đoàn trưởng Cảnh có phần tủi thân.

      "Được rồi, em biết rồi, thể an ủi , khi nào trở về em nấu thịt cho ăn." Ngon ngọt cần thiết cũng là phải cho.

      Đoàn trưởng Cảnh vừa nghe, mắt sáng rực lên, giọng hỏi: " có thể ăn em luôn hay ?" Trước khi cọp mẹ bên kia nổi giận, nhanh chóng cúp điện thoại.

      Lúc này Lưu Vũ chạy nhanh, Từ Nhan ở trong lòng phát run, vô cùng đau lòng, vừa vừa : "Chúng ta về tắm nước nóng trước.”

      Từ Nhan cái gì cũng , ngoãn ngoãn nằm trong lòng , hai tay vòng qua cổ . Nhìn thấy được, là quan tâm đến mình, cho nên tâm tình lo lắng lúc trước của cũng biến mất, ngược lại cực kỳ vui sướng. Tại trong lòng , có loại an tâm tên, cảm giác an toàn này làm cho trong lòng thoải mái nên lời. là chồng của . Cái từ chồng này, vẫn nhìn thẳng vào, nhưng mà hôm nay ở trong quân doanh, từ này biết bao lần, trong lòng cũng từ từ nhìn thẳng vào rồi. Đúng vậy, kết hôn, mà tại, người đàn ông ôm chính là chồng .

      Lén lút ngẩng đầu, mặt cách mình rất gần, gần đến mức có thể nghe thấy tiếng hít thở của , có thể nhìn thấy đôi mày nhăn lại. Mặt bởi vì bị đoàn trưởng đánh, cho nên hơi sưng đỏ, mặt cũng vì bị quăng ngã xuống bùn đất, cho nên rất bẩn, nhưng cặp mày rậm nhíu chặt kia lại mang hương vị ra được, hương vị này hấp dẫn Từ Nhan.

      "A Vũ, em lạnh." nhàng , vùi đầu vào trong lòng , nghe từng tiếng từng tiếng tim đập mạnh mẽ.

      Lưu Vũ ôm chặt , muốn dùng nhiệt độ cơ thể của mình để làm ấm , nhưng mà quên việc, đó chính là người ướt hết, cái ôm này còn khiến người càng ướt hơn. Tốc độ của nhanh hơn, khoảng cách từ sân huấn luyện tới ký túc xá của là khoảng mấy trăm mét, nhưng biết vì sao, hôm nay lại cảm thấy vô cùng xa, biết là do chậm, hay là khoảng cách quá xa.

      Quần áo Từ Nhan ướt hết toàn bộ, lúc ấy chạy vọt vào bên trong hồ nước huấn luyện, chỉ là bị nước bắn lên người , còn có lúc hai người đánh nhau làm nước bắn lên. Quần áo bên ngoài ẩm nửa, khiến cho đồ công sở đẹp đẽ dính đầy bùn lầy. Lúc ấy vội, cho nên cũng có thời gian thay đồ, mặc đồ công sở mà qua, bởi vì ngồi xe buýt mất hơn giờ, cũng có nhiều thời gian để thay quần áo. Đồ công sở này dày, chính là âu phục bình thường, nhưng dù là bộ đồ công sở bình thường, mặc lên lại tạo ra vẻ đẹp khác biệt. Nhưng lúc này quần áo ẩm nửa, dán lên người , tuy dán đến nỗi chỗ chỗ như đồ mùa hè, lộ hết, nhưng ít nhiều cũng dán sát mà làm lộ ra dáng người hoàn mỹ của .

      "Cũng sắp đến rồi, lập tức có thể tắm nước nóng." Miệng Lưu Vũ an ũi, tốc độ cũng giảm .

      Rất nhanh, bọn họ chạy vào tòa ký túc xá lớn mà Lưu Vũ ở. Nơi Lưu Vũ ở chính là dãy nhà độc thân mặt sau khu chính trị, phòng ở tầng này dành cho những người độc thân có chức vụ trong đoàn hoặc sĩ quan có người nhà theo quân, điều kiện rất tốt, giống ký túc xá trước kia ở tại doanh trại. Tại căn phòng hơn 60m², có hai phòng ngủ phòng khách cùng phòng bếp và nhà vệ sinh, tuy so với căn phòng lớn của bọn họ, nhưng mà điều kiện này ở trong quân doanh là đầy đủ và khá tốt rồi.

      Lúc Lưu Vũ ôm từ sân huấn luyện về, các binh sĩ khác đều thấy được, tất cả mọi người đều dừng lại nhìn, trong mắt có kinh ngạc cũng có hâm mộ, dù sao trong quân doanh cũng ít thấy mỹ nữ, tuy người nhà thiếu, nhưng chưa kết hôn cũng nhiều, huống chi là nữ sinh xinh đẹp, mà chuyện Lưu Vũ kết hôn, cũng có mấy người cán bộ trong đoàn biết, binh sĩ phía dưới ít người biết đến, cho nên lúc Từ Nhan được ôm về ký túc xá, hâm mộ trong mắt mọi người là thiếu được.

      Vừa vào nhà, liền tiện tay đóng cửa lại, sau đó đặt Từ Nhan xuống, để cho ngồi ghế, với : "Em chờ lát, mở nước cho em." xong liền vào phòng tắm.

      [1] Tính phúc: hạnh phúc đời sống tình dục.
      Last edited by a moderator: 6/4/15
      TrâuMizuki thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 19

      Edit: Sulli

      Từ Nhan ngồi ghế, định đứng dậy, nhưng cả người mềm nhũn động đậy được. Lúc này bùn đất ẩm ướt khiến cả người đều nặng nề xây xẩm, biết là do đêm hôm qua lúc ngủ đắp kín chăn mà bị cảm, hay là do hôm nay bị nước bùn tại con đường đầy bùn nhão này khiến bị bệnh, đầu rất đau, cũng rất choáng váng. Nhưng vẫn cố gắng giữ vững tinh thần, ra lệnh cho mình thể ngủ. Gặp được Lưu Vũ đúng là dễ, tuy rằng sâu trong nội tâm cũng có nhiều kỳ vọng với lần gặp mặt này, chỉ là thực trách nhiệm của người vợ với chồng mình, nhưng gặp mặt, nếu bởi vậy mà ngủ mất, vậy đáng, dù sao thời gian là vàng bạc, đặc biệt là với hai người lúc nào cũng bận rộn công việc.

      Nhưng ngờ tới, lần gặp mặt này theo cách như vậy, từng binh sĩ lại đối kháng rèn luyện. Lưu Vũ bị đoàn trưởng đả đảo lần lại lần, đau lòng là giả, cho dù có cảm tình hay , là chồng của , chồng của sao có thể để cho người ta đánh như vậy? Tuy rằng biết người ta huấn luyện, nhưng sâu trong đáy lòng, thể có chút oán giận đoàn trưởng, ngày nào đó nhất định phải với chị Chu, thể để đoàn trưởng bắt nạt A Vũ nhà như vậy được.

      tại mặt Lưu Vũ còn sưng, nhưng bởi vì quan tâm thương , cũng bất chấp thân thể của mình, mở nước cho , người đàn ông như vậy sao có thể khiến cảm động chứ? rất muốn càng thêm hiểu biết về , người đàn ông xuất trong hai mấy năm trước này, vài thập niên trong tương lai cùng vượt qua sóng gió, muốn hiểu , cũng muốn chậm rãi học cách hiểu , ít nhất là trong nghiệp của , cần có thời gian để hiểu dần.

      Tục ngữ , muốn hiểu biết về người, đầu tiên là từ hoàn cảnh nơi ở và khả năng thu dọn của người này mà đánh giá.

      cố gắng tập trung, bắt đầu nhìn xung quanh nhà của Lưu Vũ, bởi vì đến lần đầu tiên, cho nên vô cùng tò mò. Đây là căn nhà đơn giản chỉ khoảng 60m² với hai phòng ngủ phòng khách, phòng được trang hoàng đơn giản, bởi vì có nữ chủ nhân nên có vẻ hơi lạnh lẽo mà ấm áp. Phòng Lưu Vũ được thu dọn vô cùng sạch , bàn thấp ở phòng khách bày chút hoa quả, còn có bồn hoa tươi, có thể thấy được là người hoa. Những đồ bày biện khác trong phòng khách khác những gia đình bình thường là bao, chẳng qua thêm ít thiết bị quân dụng, nhưng được đặt chỉnh tề ngay ngắn, phòng khách càng lại được dọn dẹp sạch .

      Bởi vì tò mò, cho nên quyết định kéo cơ thể yếu ớt mà tham quan phòng ở của , bắt đầu từ phòng bếp. Thực ra, muốn tham quan phòng ngủ trước, nhưng nếu làm như vậy có vẻ quá nôn nóng cũng quá đáng khinh, cho nên quyết định bắt đầu từ phòng bếp trước. Phòng bếp được dọn dẹp vô cùng sạch , nhưng vì rất sạch cho nên cũng ấm áp, bởi vì có loại khí mà phòng bếp nên có, có nồi bát muôi chậu, thậm chí ngay cả bếp ga cũng . lắc đầu, đúng là phải sạch bình thường, ấy ăn cơm sao? Lại nghĩ, trong quân doanh có căn tin, ăn cơm mình trong ký túc xá lại phải mua đồ ăn, bất tiện, căn tin là đúng rồi.

      Tham quan xong phòng bếp, lại lết người tới thư phòng, phòng này được dùng làm thư phòng, mà phải là căn phòng ở mặt bên. Vừa vào, bị những quyển sách muôn màu bên trong thu hút, tủ đầy sách, phòng được dọn dẹp vô cùng sạch , trong phòng còn có cái bàn chiếc laptop, trong này hề có hạt bụi. cho rằng người đàn ông như hẳn đọc sách, liền tùy ý lật lật lại, lại nghĩ rằng sách bên trong đều bị lật nhiều quá thành cũ, chỉ như thế, bên trong cũng đều có ghi chép, có thể thấy được, chẳng những đọc sách, còn đọc nghiêm cẩn, chẳng những nghiêm cẩn, còn đọc say sưa.

      Trong giá sách của phần lớn là sách liên quan đến quân và kỹ thuật, ngoài ra còn có ít sách văn học. rất kinh ngạc, ngờ lại thích sách văn học, có tác phẩm nổi tiếng thế giới, cũng có tác phẩm nổi tiếng trong nước, có bản tiếng cũng có bản tiếng Trung. lật lật, liền cảm thấy mình hiểu về chút nào, rốt cuộc có bao nhiêu chuyện của biết? đột nhiên cảm thấy tò mò về , có loại xúc động như muốn xâm nhập vào rừng sâu để tìm tòi.

      "Tiểu Nhan, Tiểu Nhan. . ." Tiếng gọi của Lưu Vũ truyền đến.

      Lúc này Từ Nhan mới hoàn hồn, lên tiếng, Lưu Vũ vội vàng chạy về phía thư phòng, phen ôm lấy : "Em làm sợ muốn chết, cho rằng em đâu mất rồi."

      Từ Nhan nhíu mày, tỏ vẻ quan tâm: "Em chạy đâu được chứ, nhìn khẩn trương kìa." ấy hơi làm quá lên chứ?

      "Em chạy, nhưng em như vậy khiến lo lắng. mở nước rồi, ôm em tắm nước nóng." Lưu Vũ khỏi thanh minh, lại muốn ôm lấy .

      "Đừng ôm, em tự được." Từ Nhan đỏ mặt, để ôm vào phòng tắm, còn bằng giết cho nhanh.

      Giờ phút này, bởi vì giãy giụa, cho nên thấy được vết chân bùn nối tiếp dưới đất, nhất thời mặt càng đỏ hơn. Khi ôm vào, vội vã mở nước, cho nên cũng đổi giày cho , mà vì tò mò nên quên mất mình còn đôi giày đầy bùn, cứ thế xông loạn khắp nơi, hiển nhiên là để lại chuỗi dấu chân bùn dài, may mà còn chưa kịp tới phòng ngủ, nếu phòng ngủ cũng gặp tai ương mất.

      Lưu Vũ thảo luận vấn đề ôm cùng ôm với , lại bởi vì theo ánh mắt mà nhìn xuống đất, biểu cảm mặt có chút biến hóa nào, cười : " sao cả, chờ lát nữa lau sạch ." Theo ý , dấu chân dưới mặt đất sao có thể đáng như bà xã lúc này chứ, tuy rằng chịu nổi phòng bừa bộn, đây cũng là thói quen đặc biệt của quân nhân.

      Từ Nhan hơi ngượng ngùng, nhưng phát giác Lưu Vũ khom người xuống, bỗng chốc liền bế lên, ôm kiểu công chúa.

      kinh hãi, giãy giụa hô: "A Vũ, làm gì vậy?" phải sợ hãi, chỉ là thẹn thùng mà thôi, dù sao từ khi hai người kết hôn đến bây giờ, mặt đối mặt ái muội như vậy rất ít, sau ngày tân hôn trở về quân doanh, sau đó lại bị lãnh đạo giữ lại cho về nhà, hơn nữa còn đối mặt thân mật như vậy, điều này khiến rất quen.

      Đối với Lưu Vũ mà , giãy giụa của Từ Nhan hề có hiệu quả. Người đàn ông bình thường có vẻ tao nhã này, khi quyết định việc gì, dù là ai cũng thay đổi được, cho nên đối với giãy giụa và đánh đấm giống như gãi ngứa của , cũng để ở trong lòng.

      Phòng tắm ấm áp, ánh sáng bên trong mờ mờ, có loại cảm giác mông lung, càng tăng thêm ái muội, Từ Nhan nghĩ: chắc chắn là cố ý. Nước trong bồn được mở đầy, phải tắm rửa bình thường, mà là thực để cho ngâm mình tắm bồn, điều này khiến có chút kinh ngạc.

      Phòng tắm thực ra khá ổn, đây cũng là nơi ấm áp nhất đồng thời cũng ái muội nhất trong nhà, ngoại trừ chiếc đèn lờ mờ kia, cũng bởi vì phòng tắm được bày biện rất tốt, so sánh với đơn giản bên ngoài, khác biệt cũng rất lớn.Lưu Vũ là người thích sạch , hơn nữa cũng rất quan tâm đến kiến trúc trong phòng tắm, tự với mình như vậy.

      "Thân thể em bị trúng khí lạnh, tắm rửa thể làm khí lạnh trong thân thể em biến mất, tắm bồn mới có thể bức khí lạnh trong cơ thể ra." Lưu Vũ có lẽ là nhìn ra ngạc nhiên trong mắt , nhàng bâng quơ giải thích.

      Nhưng cũng bởi vì giải thích nhàng bâng quơ này của , lại khiến lòng dâng lên ấm áp, thấm sâu đến tận đáy lòng. người đàn ông quan tâm đến mình từ những điều nhất, cho dù có sơ ý hơn nữa, cũng thể bị cảm động. Đối với Lưu Vũ, lại càng cảm thấy rằng người đàn ông này đáng giá để gả cho.

      "Được rồi, ôm em đến phòng tắm, buông em xuống ." giãy giụa trong lòng .

      Lúc này nghe lời đặt xuống, nhưng cũng ra ngoài, Từ Nhan đỏ mặt : "Ừm. . . Vậy. . . có thể ra ngoài."

      Nhưng Lưu Vũ chẳng những ra ngoài, còn cứ thế giúp cởi áo, mặt Từ Nhan càng đỏ hơn, cao giọng kêu: " ra ngoài." Ra sức giữ lấy quần áo, có chút ngượng ngùng.

      "Em là vợ của , cởi áo cho em sao chứ?" Lưu Vũ lại bởi vì hành động của mà nở nụ cười.

      " ra ngoài, em tự làm được." Từ Nhan cố ý phụng phịu , thực ra trong lòng run rẩy.

      di chuyển, tại cơ hội tốt như vậy, sao có thể buông tha chứ? Ngắm nhìn thân thể của vợ mình là điều rất muốn làm sau khi kết hôn nhưng lại sợ khiến sợ hãi, cơ hội tốt như bây giờ sao có thể lỡ mất?

      " hay ?" Ngữ khí của Từ Nhan rất lạnh lùng, đẩy mạnh ra ngoài.

      Nhưng lại vòng tay lại ôm vào trong lòng mình, miệng cũng che lại môi .

      rất lạnh, điều này biết, nhưng trong phòng bốc lên hơi ấm, có thể làm thân thể của ấm áp rồi. Mà nếu muốn ngăn cản phản kháng của , biện pháp duy nhất tại là dùng cách đặc biệt, chính là để mất kiểm soát trước, mà muốn khiến mất kiểm soát, ngoại trừ hôn môi, những cách khác còn cần tìm ra.

      Đầu của Từ Nhan vốn là bởi vì lạnh lẽo bên ngoài làm cho mê man, tại bị hôn, cả người bắt đầu nóng lên. Đây là lần đầu tiên Lưu Vũ hôn, lần môi sát qua trước kia chỉ là ngoài ý muốn, lúc này nghiêm cẩn hôn môi , khiến có phần trở tay kịp.

      "Ừm. . ." Từ Nhan bắt đầu giãy giụa, nhưng là sức lực rất .

      Lưu Vũ ôm chặt, tay ôm đầu để giãy giụa. người đàn ông muốn chinh phục người phụ nữ, cách tốt nhất chính là khiến mê say mình trước, để cam tâm tình nguyện tiến gần mình, tại điều Lưu Vũ cần làm chính là để cam tâm tình nguyện sa vào ôm ấp của mình.

      Thời khắc như lúc này, tưởng tượng rất nhiều, từ khi mới quen nghĩ, nếu trở thành vợ mình tốt rồi, như vậy có thể quang minh chính đại có được , mà phải thầm mến như vậy. Thời gian qua nhiều năm, cho rằng có khả năng, cho nên xóa hết thảy thông tin có thể khiến liên lạc được với , muốn chậm rãi quên , nhưng ngờ rằng mình có cơ hội quen biết với rồi thành vợ chồng, đây thể là ông trời chiếu cố .

      Lúc đó Tiểu Thạch Đầu giới thiệu em của cậu ấy, thực ra Lưu Vũ cũng nghĩ tới , cho nên hứng thú của cũng nhiều, cũng vui sướng bao nhiêu. Lúc đó Tiểu Thạch Đầu , thấy luôn chỉ người, cho nên muốn giới thiệu em của mình cho , lại tiện cự tuyệt, chỉ với Thạch Đầu: " tại tôi bề bộn nhiều việc, có thời gian liên lạc sau." Đúng vậy, từ đầu đến cuối đều liên lạc với , bởi vì cũng có nhiều hảo cảm với , chỉ nghe đó là kiêu ngạo mà xinh đẹp, để ý gì đến người kiêu ngạo, lại có ít nhiều thành kiến với những xinh đẹp, bởi vì bạn đầu của rất xinh đẹp, nhưng cuối cùng lại phản bội . Lúc đó nghe đồng ý kết giao, trong lòng cũng có chút cao hứng, bởi vì rốt cuộc cần phải đối mặt với , nhưng ngờ chị Chu cũng giới thiệu cho , hơn nữa chưa từng nghĩ đến họ lại giới thiệu cùng người. Khi nhìn thấy ảnh của , cảm thấy may mắn vì mình có lệ, nếu cả đời này đều hối hận, bởi vì là "".

      "Nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng chờ được em rồi." kìm lòng được thào.

      Lúc này đầu của Từ Nhan rất loạn, nhưng câu kia của Lưu Vũ vẫn là giống như nước đá đổ vào cái đầu lơ mơ của , giật thót mình, triệt để tỉnh táo. ra sức đẩy, môi ra sức ma sát, muốn tránh khỏi khống chế của , nhưng sức lực của rất lớn, sức lực của lại , lực lượng khác xa giữa đàn ông và phụ nữ có thể nhìn ra từ điều này.

      "Vừa rồi rất nhiều năm, có ý gì?" Từ Nhan đứt quãng.

      Lưu Vũ gì, bởi vì vừa , đầu lưỡi liền len vào.

      Vừa vào, liền càng thể vãn hồi. Đầu óc dễ gì mà thanh tỉnh của Từ Nhan lại trở về trạng thái mơ hồ.

      Phụ nữ, chính là có tiền đồ như vậy, bị đàn ông vừa kích thích, ý thức liền còn. "ưm" tiếng, cả người mềm nhũn, bắt đầu tiến về phía , hai tay bất giác từ tư thế đẩy ra đổi thành tư thế vòng lên cổ .

      Bởi vì cái hôn, tất cả tình cảm mãnh liệt bùng nổ, cũng vì cái hôn, người phụ nữ nào đó rượu say người mà người tự say rồi. Vừa rồi còn lời thề son sắt cho là mình bị mê hoặc, nhưng vừa chạm vào , cũng chỉ là nụ hôn nho , tước vũ khí đầu hàng rồi.

      "A Vũ. . ." vô thức gọi.

      Lòng Lưu Vũ run rẩy, vốn chỉ muốn trừng phạt chút, nhưng nụ hôn này cũng khiến cả người có phản ứng, cơ thể căng chặt khiến rất đau.
      Last edited by a moderator: 7/4/15
      TrâuMizuki thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 20

      Edit: Búnn

      Beta: quacauphale

      Re – beta: Lam Lan & [Mèo]FBI

      Cái chạm khẽ này lập tức giống như núi lửa phun trào, trong lòng hai người đột nhiên xuất những cảm xúc khác thường, giống như hàng tỉ con thú hoang phát điên ngừng quấy nhiễu trong lòng muốn nhảy ra ngoài.

      Nụ hôn càng thêm sâu, hai người cùng thở dốc, tình cảm như đóa hoa nở rộ ở trong lòng hai người ngay trong phòng tắm nho này.

      Cả người Từ Nhan mềm nhũn ngã vào trong ngực Lưu Vũ. giờ, đầu óc như bãi hồ tương chỉ còn khoảng trống rỗng, có bất kỳ suy nghĩ nào. Trong mắt, trong lòng, thậm chí ngay cả hô hấp cũng chỉ có hình bóng của mình Lưu Vũ.

      tay Lưu Vũ nâng mông , ngừng ma sát phía cơ thể , tay khác chậm rãi di chuyển từ sau đầu xuống lưng.

      Bộ quần áo công sở mà Từ Nhan mặc người do bị ướt mà dán chặt vào cơ thể để lộ ra vóc dáng hoàn mỹ của . Lưu Vũ biết năng lực kiềm chế của mình vào lúc này là rất yếu, cho dù nhẫn nại của có lớn như thế nào chăng nữa khi đối mặt với vợ đáng mềm mại của mình cũng bị vắt kiệt đến còn chút nào. Lúc này thể nhẫn nại được nữa, chỉ cần đồng ý, ngay lập tức ngụm ăn hết .

      “A Vũ….” Lúc này đại não Từ Nhan rơi vào trạng thái chân , biết mình làm gì, cũng biết mình gì, chỉ cảm thấy cơ thể rất ngứa, rất nóng, cần có sức mạnh nào đó đến tiêu diệt sạch .

      ra có những phản ứng như vậy là rất tự nhiên cũng rất bình thường, biết luồng nhiệt này là cái gì, cho dù có muốn khống chế cũng thể khống chế được.

      Từ Nhan biết rằng, khi trong lòng người phụ nữ đón nhận người đàn ông, có thể tâm trí người phụ nữ đó biết, nhưng cơ thể ta nghe theo mách bảo của trái tim ngầm cho phép người đàn ông đó tiến thêm bước nữa, vào lúc đó cơ thể ta nở rộ giống như đóa hoa. Phụ nữ giống như đàn ông, đàn ông là động vật bằng thị giác, là động vật ham mê dục vọng. Khi đàn ông nghĩ muốn làm chuyện gì đó, cho dù có tình cảm gì với bạn ta làm bộ giống như rất bạn. nhưng phụ nữ ngược lại, họ cách nào làm được như vậy.

      phải có câu tục ngữ như này sao, đàn ông vì tình dục mà , còn phụ nữ ngược lại, họ trước rồi sau đó mới nghĩ đến tình dục. Khi trong lòng người phụ nữ thực tiếp nhận bạn họ bộc lộ tình cảm của mình ra, mà tình cảm ấy là hoàn toàn chân thành, đó cũng là lúc ấy trao cho bạn tất cả.

      Tất nhiên bạn Lưu Vũ của chúng ta phải là người trước, là người đàn ông biết kiềm chế, có chỗ bộc phát mà tùy tiện buông thả, người phụ nữ này mà dùng chân tình đối đãi với cuộc sống hôn nhân của họ.

      Nụ hôn càng thêm cuồng nhiệt, nó giống như lon nước ngọt mỹ vị rót vào trái tim làm dâng lên từng làn sóng xuân tình nhộn nhạo.

      Từ Nhan kìm lòng được mà hôn lại , vươn lưỡi ra liếm bờ môi rồi từ từ thăm dò vào trong. Đầu tiên thử dò xét chạm vào đầu lưỡi , sau đó quấn lấy nó.

      Lúc này Lưu Vũ thế cưỡng nổi cám dỗ này, hận thể ăn ngay lập tức. Hai cơ thể dán sát vào nhau, muốn khảm nhập thân thể vào trong tim mình. Nhưng thể làm vậy, điều duy nhất có thể làm là di chuyển bàn tay của mình từ sau lưng lên phía trước bao phủ lấy bộ ngực của , từ từ ma sát lúc nặng lúc .

      “Ưm...” ma sát và vuốt ve của khiến trái tim run rẩy. Chân mềm nhũn thể đứng vững được nữa chỉ có thể kề sát vào người Lưu Vũ, để mặc ôm.

      Thân thể sớm có phản ứng, cả người dán sát vào , hai chân chen vào giữa chân , vật phía dưới kia cách lớp quần áo khi có khi nhàng chạm vào bộ phận mềm yếu nhất của .

      Ánh sáng lờ mờ trong phòng tắm chiếu lên cơ thể hai người khiến người ta có loại cảm giác mông lung, càng khiến tình cảm của hai người tràn ra như sóng biển mênh mông.

      Nhất định là Lưu Vũ cố ý, miệng là giúp cởi quần áo, kết quả miệng cũng dùng, tay cũng dùng, vậy mà quầo áo vẫn còn cơ thể Từ Nhan, xê dịch chút nào.

      này, bình thường lá gan rất lớn, nhưng đến lúc thực ra trận lại chùn bước. Vào đêm động phòng của bọn họ, vừa xem vừa sờ soạng thân thể , nhưng lại làm chút chuyện đáng tiền nào, trước mặt chính là người trong suốt, thể giấu diếm bất cứ cái gì. Lúc ấy hỏi : “Em sờ đủ chưa?” Vậy mà mặt đỏ, hơi thở gấp : “Chưa đủ, mới có như vậy làm sao đủ?” câu đủ để biết có bao nhiêu can đảm. Lúc này trong lòng cũng hơi ngạc nhiên, thế nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi. Sau khi kinh ngạc qua , còn sót lại cũng chỉ còn vô vàn thương dành cho .

      Lúc ấy cho rằng lớn mật nên mới có tâm lý đùa giỡn, nhưng kết quả chỉ tỏ ra là mình to gan mà thôi, chứ thực ra bên trong lại giống như con thỏ , thấy vậy cũng tiếp tục đùa giỡn nữa. Lần này, biết mình thể nào để mặc cho châm lửa, lửa phải do châm, nhưng cho phép dập tắt chúng.

      Kích thích kích thích, nhưng vẫn quên chuyện chính . Thân thể vừa bị nhiễm lạnh, tắm bồn là cách để giúp thân thể ổn định lại thân nhiệt, nhưng trong lòng vẫn có mặt tham lam, vào lúc tắm hai người có thể làm chuyện vui vẻ, thậm chí có khi được tắm cùng giống như uyên ương nghịch nước vậy. Nếu được như thế đây quả là chuyện tuyệt vời nhất thế gian này.

      Trong lòng Từ Nhan say mê, trong mắt Lưu Vũ là người lịch nhã nhặn, chưa từng thấy mặt bá đạo mà kích tình như thế nơi . Ánh đèn mờ ảo khiến khuôn mặt trở nên ràng. Có chút dịu dàng trộn lẫn vài phần bá đạo, hấp dẫn chết người.

      Lúc động tình, trong lòng có bất kỳ cảm giác gì, cho rằng bản thân mình cũng cần phải có biểu gì đó mà phải chỉ biết thụ động tiếp nhận. Phụ nữ thường thừa nhận mình thua cuộc, ít nhất Từ Nhan cho rằng như vậy.

      Từng chiếc cúc áo bị cởi ra, miệng di chuyển từ môi xuống cổ .

      Hơi thở càng thêm gấp gáp, nụ hôn vô cùng nóng cháy, đòi hỏi càng thêm bức thiết.

      Khí lạnh bỗng ập đến khiến Từ Nhan mơ màng hơi tỉnh táo lại. mở to hai mắt, thấy có cái đầu vùi ở cổ , từ cổ truyền đến từng đợt tê dại. lập tức cảm tỉnh táo lại, chưa từng nghĩ tới có ngày nào đó bản thân mình cũng trầm luân như vậy. luôn cho rằng mình là người vô cùng lý trí, nhưng khi bản thân vừa bị Lưu Vũ đụng chạm tất cả đề phòng đều tự khắc bị sụp đổ còn chút gì.

      “A Vũ, làm gì vậy?” hít hơi sâu rồi dùng tay đẩy mặt ra.

      Lưu Vũ ngẩng đầu lên, mỉm cười với , để ý . “Giúp em cởi quần áo.” Giọng đó, giống như chuyện cởi quần áo là chuyện vô cùng tự nhiên.

      “Em đồng ý để cởi sao?” Từ Nhan tức giận thuận theo, miệng vẫn mở to thở dốc, cũng di chuyển của ngón tay ngừng rên rỉ.

      Lưu Vũ cười , đưa mặt lại gần mặt , cười hì hì : “Vợ à, hai chúng ta còn phải khách khí như thế sao. Em cởi hay cởi phải đều giống nhau sao?” Vừa vừa ngừng nháy mắt với .

      Vẻ mặt mập mờ đó khiến gương mặt lập tức phiếm hồng, lắp bắp : “Ai giống nhau, em bảo ra ngoài ra , nhiều như vậy làm gì?” Vừa xong lập tức đẩy ra ngoài.

      Lưu Vũ bị đẩy dần về phía cửa, nhưng mắt vẫn liếc về phía bồn tắm, thanh truyền vào tai : “Nếu như nước trong bồn tắm lạnh, em có thể…”

      “Biết rồi, bác .” Ý của Từ Nhan là dài dòng giống như bác vậy. chờ hết, đẩy ra phía ngoài, “rầm” tiếng đóng mạnh cửa lại.

      Lưu Vũ bị giam ở bên ngoài, mũi đụng trúng cánh cửa. ngẩn người, sau đó vuốt mũi cười cười. Hành động vừa rồi của vợ khiến cao hứng, bởi vì vợ của vì xấu hổ mà gò má giống như đám mây được nhuộm hồng, xinh đẹp.

      biết xấu hổ, mặc dù hai người là vợ chồng, nhưng dù sao thời gian lấy nhau cũng còn ngắn nên mới cảm thấy xấu hổ. Biểu cảm đó của làm trong lòng dâng lên dòng nước ấm. trước kia từng qua lại với hai người bạn trai, cho nên nghĩ sớm được tiếp xúc với chuyện nam nữ, lâu rồi cũng thành thói quen. Nhưng từ những biểu sau mấy ngày tiếp xúc giữa thấy xấu hổ của phải giả vờ. Chính vì điều đó mà trong lòng cảm thấy dễ chịu, vì thực là người đàn ông đầu tiên của .

      “Trước kia tôi từng có hai người bạn trai, chuyện này tôi phải với , để ý ? Nếu như để ý quan hệ của chúng ta đến đây là chấm dứt, còn nếu như ngại tôi đồng ý gả cho .” Đây là câu mà với trước khi bọn họ kết hôn.

      có để ý ? Đáp án là: để ý. Nhưng nếu biết mình là người đàn ông duy nhất của , có cảm thấy vui vẻ ? Đáp án là: nhất định vui vẻ. cũng quan trọng trinh tiết của người phụ nữ, nhưng nếu như là người đàn ông đầu tiên của trong lòng nhất định vô cùng thỏa mãn.

      Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy ào ào, biết lúc này tắm. Vừa rồi nếu như phải kiên trì có lẽ hai người bọn họ tắm uyên ương rồi. Nhìn bề ngoài có vẻ như thoải mái nên ngờ lại là bảo thủ.

      Hành động đứng ở bên ngoài nghe thanh vợ tắm rửa tuyệt đối là loại dày vò, vì vậy quyết định nghe.

      đất có rất nhiều vết bùn hình dấu chân, đây là do bọn họ để lại lúc tiến vào từ bên ngoài. Từ trong bùn lầy ra sao có thể làm bẩn sàn nhà chứ? Bởi vì làm quân nhân nên cầu của về ngôi nhà là rất cao. chấp nhận chuyện sàn nhà có bất kỳ vết bùn nào, do đó bắt đầu vận động.

      bắt đầu lau từ cửa ra vào dần đến phòng sách, sau đó lau sang phòng bếp. Thời điểm làm việc là khoảng thời gian vui vẻ nhất, ít nhất Lưu Vũ cho là như vậy. Tất cả những phiền não từ từ biến mất trong lúc làm việc, có người thích nghe nhạc, nhưng lại thích dùng lao động để giảm áp lực, điều này có thể là khác biệt giữa người với người mà thôi.

      Từ Nhan trong phòng tắm nên biết Lưu Vũ làm gì, cũng biết lúc này nghĩ gì, nhưng bắt đầu cảm thấy hối hận rồi.

      Sau khi cởi quần áo ướt người ra, bắt đầu thử nước ấm, có hơi lạnh, mở vòi nước nóng ra, lúc cảm thấy nhiệt độ thích hợp hơn mới bước vào. Vừa mới đặt chân vào bồn tắm bỗng nhớ ra, lần này quá vội vàng nên ngay cả quần áo cũng mang theo, chứ đừng là đồ lót. Bộ đồ công sở vì bẩn nên thể mặc được nữa, quầo áo lót còn có thể mặc lại được, nhưng vừa rồi vì náo loạn trận nên ướt đẫm mồ hôi, cho nên nhất định phải đổi.

      Làm sao bây giờ? Gọi Lưu Vũ mang quần áo vào ư? Nhưng lại mang quần áo đến đây, chẳng lẽ để cầm quần áo của cho ? Điều ngượng ngùng như vậy bảo mở miệng ra thế nào đây?

      Bên ngoài có thanh lại, biết làm gì, cố gắng thử lâu, vẫn dám gọi.

      Haizz, cứ tắm trước rồi hãy , dù sao tại gọi vào cũng kịp nữa rồi, bằng tắm xong rồi gọi. Vì vậy, nằm vào trong bồn tắm, từ từ hưởng thụ niềm vui tắm rửa này. Nằm trong bồn, cảm thấy điều vui vẻ nhất trong cuộc sống này chính là tắm, việc này có thể gột bỏ tất cả những mệt nhọc người. Lưu Vũ cũng tệ, biết bị lạnh nên cần dùng nước ấm để giảm bớt hơi lạnh người, chu đáo này làm rất cảm động, cũng cảm thấy hài lòng về người chồng này. Trong miệng ngâm nga bài hát, nhàng xoa xoa thân thể của mình, rất hài lòng với thân hình chữ S của mình. Đừng là đàn ông, ngay cả những người phụ nữ khác cũng phải cảm thấy ghen tỵ.

      Lưu Vũ ở bên ngoài lau sàn nhà vô cùng sạch , đọc sách lát, tính toán thời gian, hẳn là tắm sạch rồi, nhưng trong phòng tắm lại có tiếng động nào, cảm thấy tò mò.

      “Tiểu Nhan? Tiểu Nhan?” nhàng gõ cửa phòng tắm nhưng bên trong có chút động tĩnh nào.

      lúc thấy tiếng đáp lại thấy vô cùng sốt ruột. phải xảy ra chuyện gì chứ, nhiễm lạnh nên rất dễ bị cảm. xảy ra chuyện gì chứ? Trong lòng quýnh lên, kịp nghĩ nhiều liền dùng sức đẩy cửa phòng tắm ra. bất ngờ là cánh cửa khóa, biết là quên khóa cửa hay là quá tin tưởng vào , tóm lại là vừa đẩy cái cửa bị mở ra.

      chạy vào trong thấy Từ Nhan ngồi trong bồn, tay vẫncầm chiếc khăn tắm, thân thể trắng trẻo xinh đẹp nghiêng về bên, hai mắt nhắm chặt, biết là ngủ thiếp hay bất tỉnh.

      Phản ứng đầu tiên của Lưu Vũ là có thể bị cảm đến hôn mê. mặc kệ lúc này xông tới có thích hợp liền tiến về phía người xem xét. bước lại gần gọi: “Tiểu Nhan, Tiểu Nhan…”

      -Hết chương 20
      Last edited by a moderator: 7/4/15
      TrâuMizuki thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 20

      Edit: Búnn

      Beta: quacauphale

      Re – beta: Lam Lan & [Mèo]FBI

      Cái chạm khẽ này lập tức giống như núi lửa phun trào, trong lòng hai người đột nhiên xuất những cảm xúc khác thường, giống như hàng tỉ con thú hoang phát điên ngừng quấy nhiễu trong lòng muốn nhảy ra ngoài.

      Nụ hôn càng thêm sâu, hai người cùng thở dốc, tình cảm như đóa hoa nở rộ ở trong lòng hai người ngay trong phòng tắm nho này.

      Cả người Từ Nhan mềm nhũn ngã vào trong ngực Lưu Vũ. giờ, đầu óc như bãi hồ tương chỉ còn khoảng trống rỗng, có bất kỳ suy nghĩ nào. Trong mắt, trong lòng, thậm chí ngay cả hô hấp cũng chỉ có hình bóng của mình Lưu Vũ.

      tay Lưu Vũ nâng mông , ngừng ma sát phía cơ thể , tay khác chậm rãi di chuyển từ sau đầu xuống lưng.

      Bộ quần áo công sở mà Từ Nhan mặc người do bị ướt mà dán chặt vào cơ thể để lộ ra vóc dáng hoàn mỹ của . Lưu Vũ biết năng lực kiềm chế của mình vào lúc này là rất yếu, cho dù nhẫn nại của có lớn như thế nào chăng nữa khi đối mặt với vợ đáng mềm mại của mình cũng bị vắt kiệt đến còn chút nào. Lúc này thể nhẫn nại được nữa, chỉ cần đồng ý, ngay lập tức ngụm ăn hết .

      “A Vũ….” Lúc này đại não Từ Nhan rơi vào trạng thái chân , biết mình làm gì, cũng biết mình gì, chỉ cảm thấy cơ thể rất ngứa, rất nóng, cần có sức mạnh nào đó đến tiêu diệt sạch .

      ra có những phản ứng như vậy là rất tự nhiên cũng rất bình thường, biết luồng nhiệt này là cái gì, cho dù có muốn khống chế cũng thể khống chế được.

      Từ Nhan biết rằng, khi trong lòng người phụ nữ đón nhận người đàn ông, có thể tâm trí người phụ nữ đó biết, nhưng cơ thể ta nghe theo mách bảo của trái tim ngầm cho phép người đàn ông đó tiến thêm bước nữa, vào lúc đó cơ thể ta nở rộ giống như đóa hoa. Phụ nữ giống như đàn ông, đàn ông là động vật bằng thị giác, là động vật ham mê dục vọng. Khi đàn ông nghĩ muốn làm chuyện gì đó, cho dù có tình cảm gì với bạn ta làm bộ giống như rất bạn. nhưng phụ nữ ngược lại, họ cách nào làm được như vậy.

      phải có câu tục ngữ như này sao, đàn ông vì tình dục mà , còn phụ nữ ngược lại, họ trước rồi sau đó mới nghĩ đến tình dục. Khi trong lòng người phụ nữ thực tiếp nhận bạn họ bộc lộ tình cảm của mình ra, mà tình cảm ấy là hoàn toàn chân thành, đó cũng là lúc ấy trao cho bạn tất cả.

      Tất nhiên bạn Lưu Vũ của chúng ta phải là người trước, là người đàn ông biết kiềm chế, có chỗ bộc phát mà tùy tiện buông thả, người phụ nữ này mà dùng chân tình đối đãi với cuộc sống hôn nhân của họ.

      Nụ hôn càng thêm cuồng nhiệt, nó giống như lon nước ngọt mỹ vị rót vào trái tim làm dâng lên từng làn sóng xuân tình nhộn nhạo.

      Từ Nhan kìm lòng được mà hôn lại , vươn lưỡi ra liếm bờ môi rồi từ từ thăm dò vào trong. Đầu tiên thử dò xét chạm vào đầu lưỡi , sau đó quấn lấy nó.

      Lúc này Lưu Vũ thế cưỡng nổi cám dỗ này, hận thể ăn ngay lập tức. Hai cơ thể dán sát vào nhau, muốn khảm nhập thân thể vào trong tim mình. Nhưng thể làm vậy, điều duy nhất có thể làm là di chuyển bàn tay của mình từ sau lưng lên phía trước bao phủ lấy bộ ngực của , từ từ ma sát lúc nặng lúc .

      “Ưm...” ma sát và vuốt ve của khiến trái tim run rẩy. Chân mềm nhũn thể đứng vững được nữa chỉ có thể kề sát vào người Lưu Vũ, để mặc ôm.

      Thân thể sớm có phản ứng, cả người dán sát vào , hai chân chen vào giữa chân , vật phía dưới kia cách lớp quần áo khi có khi nhàng chạm vào bộ phận mềm yếu nhất của .

      Ánh sáng lờ mờ trong phòng tắm chiếu lên cơ thể hai người khiến người ta có loại cảm giác mông lung, càng khiến tình cảm của hai người tràn ra như sóng biển mênh mông.

      Nhất định là Lưu Vũ cố ý, miệng là giúp cởi quần áo, kết quả miệng cũng dùng, tay cũng dùng, vậy mà quầo áo vẫn còn cơ thể Từ Nhan, xê dịch chút nào.

      này, bình thường lá gan rất lớn, nhưng đến lúc thực ra trận lại chùn bước. Vào đêm động phòng của bọn họ, vừa xem vừa sờ soạng thân thể , nhưng lại làm chút chuyện đáng tiền nào, trước mặt chính là người trong suốt, thể giấu diếm bất cứ cái gì. Lúc ấy hỏi : “Em sờ đủ chưa?” Vậy mà mặt đỏ, hơi thở gấp : “Chưa đủ, mới có như vậy làm sao đủ?” câu đủ để biết có bao nhiêu can đảm. Lúc này trong lòng cũng hơi ngạc nhiên, thế nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi. Sau khi kinh ngạc qua , còn sót lại cũng chỉ còn vô vàn thương dành cho .

      Lúc ấy cho rằng lớn mật nên mới có tâm lý đùa giỡn, nhưng kết quả chỉ tỏ ra là mình to gan mà thôi, chứ thực ra bên trong lại giống như con thỏ , thấy vậy cũng tiếp tục đùa giỡn nữa. Lần này, biết mình thể nào để mặc cho châm lửa, lửa phải do châm, nhưng cho phép dập tắt chúng.

      Kích thích kích thích, nhưng vẫn quên chuyện chính . Thân thể vừa bị nhiễm lạnh, tắm bồn là cách để giúp thân thể ổn định lại thân nhiệt, nhưng trong lòng vẫn có mặt tham lam, vào lúc tắm hai người có thể làm chuyện vui vẻ, thậm chí có khi được tắm cùng giống như uyên ương nghịch nước vậy. Nếu được như thế đây quả là chuyện tuyệt vời nhất thế gian này.

      Trong lòng Từ Nhan say mê, trong mắt Lưu Vũ là người lịch nhã nhặn, chưa từng thấy mặt bá đạo mà kích tình như thế nơi . Ánh đèn mờ ảo khiến khuôn mặt trở nên ràng. Có chút dịu dàng trộn lẫn vài phần bá đạo, hấp dẫn chết người.

      Lúc động tình, trong lòng có bất kỳ cảm giác gì, cho rằng bản thân mình cũng cần phải có biểu gì đó mà phải chỉ biết thụ động tiếp nhận. Phụ nữ thường thừa nhận mình thua cuộc, ít nhất Từ Nhan cho rằng như vậy.

      Từng chiếc cúc áo bị cởi ra, miệng di chuyển từ môi xuống cổ .

      Hơi thở càng thêm gấp gáp, nụ hôn vô cùng nóng cháy, đòi hỏi càng thêm bức thiết.

      Khí lạnh bỗng ập đến khiến Từ Nhan mơ màng hơi tỉnh táo lại. mở to hai mắt, thấy có cái đầu vùi ở cổ , từ cổ truyền đến từng đợt tê dại. lập tức cảm tỉnh táo lại, chưa từng nghĩ tới có ngày nào đó bản thân mình cũng trầm luân như vậy. luôn cho rằng mình là người vô cùng lý trí, nhưng khi bản thân vừa bị Lưu Vũ đụng chạm tất cả đề phòng đều tự khắc bị sụp đổ còn chút gì.

      “A Vũ, làm gì vậy?” hít hơi sâu rồi dùng tay đẩy mặt ra.

      Lưu Vũ ngẩng đầu lên, mỉm cười với , để ý . “Giúp em cởi quần áo.” Giọng đó, giống như chuyện cởi quần áo là chuyện vô cùng tự nhiên.

      “Em đồng ý để cởi sao?” Từ Nhan tức giận thuận theo, miệng vẫn mở to thở dốc, cũng di chuyển của ngón tay ngừng rên rỉ.

      Lưu Vũ cười , đưa mặt lại gần mặt , cười hì hì : “Vợ à, hai chúng ta còn phải khách khí như thế sao. Em cởi hay cởi phải đều giống nhau sao?” Vừa vừa ngừng nháy mắt với .

      Vẻ mặt mập mờ đó khiến gương mặt lập tức phiếm hồng, lắp bắp : “Ai giống nhau, em bảo ra ngoài ra , nhiều như vậy làm gì?” Vừa xong lập tức đẩy ra ngoài.

      Lưu Vũ bị đẩy dần về phía cửa, nhưng mắt vẫn liếc về phía bồn tắm, thanh truyền vào tai : “Nếu như nước trong bồn tắm lạnh, em có thể…”

      “Biết rồi, bác .” Ý của Từ Nhan là dài dòng giống như bác vậy. chờ hết, đẩy ra phía ngoài, “rầm” tiếng đóng mạnh cửa lại.

      Lưu Vũ bị giam ở bên ngoài, mũi đụng trúng cánh cửa. ngẩn người, sau đó vuốt mũi cười cười. Hành động vừa rồi của vợ khiến cao hứng, bởi vì vợ của vì xấu hổ mà gò má giống như đám mây được nhuộm hồng, xinh đẹp.

      biết xấu hổ, mặc dù hai người là vợ chồng, nhưng dù sao thời gian lấy nhau cũng còn ngắn nên mới cảm thấy xấu hổ. Biểu cảm đó của làm trong lòng dâng lên dòng nước ấm. trước kia từng qua lại với hai người bạn trai, cho nên nghĩ sớm được tiếp xúc với chuyện nam nữ, lâu rồi cũng thành thói quen. Nhưng từ những biểu sau mấy ngày tiếp xúc giữa thấy xấu hổ của phải giả vờ. Chính vì điều đó mà trong lòng cảm thấy dễ chịu, vì thực là người đàn ông đầu tiên của .

      “Trước kia tôi từng có hai người bạn trai, chuyện này tôi phải với , để ý ? Nếu như để ý quan hệ của chúng ta đến đây là chấm dứt, còn nếu như ngại tôi đồng ý gả cho .” Đây là câu mà với trước khi bọn họ kết hôn.

      có để ý ? Đáp án là: để ý. Nhưng nếu biết mình là người đàn ông duy nhất của , có cảm thấy vui vẻ ? Đáp án là: nhất định vui vẻ. cũng quan trọng trinh tiết của người phụ nữ, nhưng nếu như là người đàn ông đầu tiên của trong lòng nhất định vô cùng thỏa mãn.

      Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy ào ào, biết lúc này tắm. Vừa rồi nếu như phải kiên trì có lẽ hai người bọn họ tắm uyên ương rồi. Nhìn bề ngoài có vẻ như thoải mái nên ngờ lại là bảo thủ.

      Hành động đứng ở bên ngoài nghe thanh vợ tắm rửa tuyệt đối là loại dày vò, vì vậy quyết định nghe.

      đất có rất nhiều vết bùn hình dấu chân, đây là do bọn họ để lại lúc tiến vào từ bên ngoài. Từ trong bùn lầy ra sao có thể làm bẩn sàn nhà chứ? Bởi vì làm quân nhân nên cầu của về ngôi nhà là rất cao. chấp nhận chuyện sàn nhà có bất kỳ vết bùn nào, do đó bắt đầu vận động.

      bắt đầu lau từ cửa ra vào dần đến phòng sách, sau đó lau sang phòng bếp. Thời điểm làm việc là khoảng thời gian vui vẻ nhất, ít nhất Lưu Vũ cho là như vậy. Tất cả những phiền não từ từ biến mất trong lúc làm việc, có người thích nghe nhạc, nhưng lại thích dùng lao động để giảm áp lực, điều này có thể là khác biệt giữa người với người mà thôi.

      Từ Nhan trong phòng tắm nên biết Lưu Vũ làm gì, cũng biết lúc này nghĩ gì, nhưng bắt đầu cảm thấy hối hận rồi.

      Sau khi cởi quần áo ướt người ra, bắt đầu thử nước ấm, có hơi lạnh, mở vòi nước nóng ra, lúc cảm thấy nhiệt độ thích hợp hơn mới bước vào. Vừa mới đặt chân vào bồn tắm bỗng nhớ ra, lần này quá vội vàng nên ngay cả quần áo cũng mang theo, chứ đừng là đồ lót. Bộ đồ công sở vì bẩn nên thể mặc được nữa, quầo áo lót còn có thể mặc lại được, nhưng vừa rồi vì náo loạn trận nên ướt đẫm mồ hôi, cho nên nhất định phải đổi.

      Làm sao bây giờ? Gọi Lưu Vũ mang quần áo vào ư? Nhưng lại mang quần áo đến đây, chẳng lẽ để cầm quần áo của cho ? Điều ngượng ngùng như vậy bảo mở miệng ra thế nào đây?

      Bên ngoài có thanh lại, biết làm gì, cố gắng thử lâu, vẫn dám gọi.

      Haizz, cứ tắm trước rồi hãy , dù sao tại gọi vào cũng kịp nữa rồi, bằng tắm xong rồi gọi. Vì vậy, nằm vào trong bồn tắm, từ từ hưởng thụ niềm vui tắm rửa này. Nằm trong bồn, cảm thấy điều vui vẻ nhất trong cuộc sống này chính là tắm, việc này có thể gột bỏ tất cả những mệt nhọc người. Lưu Vũ cũng tệ, biết bị lạnh nên cần dùng nước ấm để giảm bớt hơi lạnh người, chu đáo này làm rất cảm động, cũng cảm thấy hài lòng về người chồng này. Trong miệng ngâm nga bài hát, nhàng xoa xoa thân thể của mình, rất hài lòng với thân hình chữ S của mình. Đừng là đàn ông, ngay cả những người phụ nữ khác cũng phải cảm thấy ghen tỵ.

      Lưu Vũ ở bên ngoài lau sàn nhà vô cùng sạch , đọc sách lát, tính toán thời gian, hẳn là tắm sạch rồi, nhưng trong phòng tắm lại có tiếng động nào, cảm thấy tò mò.

      “Tiểu Nhan? Tiểu Nhan?” nhàng gõ cửa phòng tắm nhưng bên trong có chút động tĩnh nào.

      lúc thấy tiếng đáp lại thấy vô cùng sốt ruột. phải xảy ra chuyện gì chứ, nhiễm lạnh nên rất dễ bị cảm. xảy ra chuyện gì chứ? Trong lòng quýnh lên, kịp nghĩ nhiều liền dùng sức đẩy cửa phòng tắm ra. bất ngờ là cánh cửa khóa, biết là quên khóa cửa hay là quá tin tưởng vào , tóm lại là vừa đẩy cái cửa bị mở ra.

      chạy vào trong thấy Từ Nhan ngồi trong bồn, tay vẫncầm chiếc khăn tắm, thân thể trắng trẻo xinh đẹp nghiêng về bên, hai mắt nhắm chặt, biết là ngủ thiếp hay bất tỉnh.

      Phản ứng đầu tiên của Lưu Vũ là có thể bị cảm đến hôn mê. mặc kệ lúc này xông tới có thích hợp liền tiến về phía người xem xét. bước lại gần gọi: “Tiểu Nhan, Tiểu Nhan…”

      -Hết chương 20-
      Last edited by a moderator: 8/4/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 21

      Edit: Búnn

      Beta: quacauphale

      Re – beta: [Mèo]FBI & quacauphale

      Cơ thể Từ Nhan trắng noãn giống như bạch ngọc nằm ở giường, mắt khẽ nhắm, thoạt nhìn vô cùng an tĩnh. la to lớn với giống như trước kia nữa, điều này khiến thực quen. quen nhìn Từ Nhan lúc nào cũng giương nanh múa vuốt, vậy mà lúc này đây lại an tĩnh như vậy, trong lúc nhất thời kịp điều chỉnh cảm xúc của mình.

      vươn tay đặt lên trán thấy hơi nóng, nhất định là lúc ở trong bùn bị ẩm ướt thấm vào cơ thể dẫn đến nóng sốt cảm mạo rồi. Chuyện này phải trách để chịu uất ức và tổn thương lớn như vậy, biết cơ thể rất yếu, có thể bị bệnh mà vẫn hôn rất lâu ở trong phòng tắm khiến cho khí lạnh có cơ hội ngấm vào cơ thể.

      Vừa rồi khi phát trong phòng tắm có tiếng động cảm thấy có điều bình thường, lúc vọt vào thấy xinh đẹp nằm nghiêng trong bồn tắm, mắt nhắm nghiền như ngủ say, lúc ấy trái tim của lập tức bị treo lên. Vào giờ phút này, tất cả suy nghĩ viển vông của đều biến mất, trong mắt, trong lòng chỉ có mình Từ Nhan. Lúc ôm Từ Nhan từ dưới nước lên, mắt khẽ mở, muốn đưa tay đẩy bàn tay ôm của ra.

      “Đừng cử động.” Trong giọng của Lưu Vũ lộ ra vẻ khẩn trương, cho vùng vẫy.

      “Em sao, chỉ hơi mệt chút thôi, nghỉ ngơi lát sao đâu.” xong, nhịn được rùng mình cái.

      Nhất định là ngâm trong bồn tắm quá lâu, ngủ quên nên nước lạnh. Nha đầu ngốc này, tại sao biết tự chăm sóc bản thân mình? Nước lạnh mà biết ư? tắm mà cũng dám ngủ, nếu phải cảm giác thấy có điều hợp lý liền xông vào tưởng tượng nổi hậu quả của việc ngâm mình trong nước lạnh.

      Khi bế từ trong nước lên mới nghĩ đến việc khi tới đây chỉ mang theo cái túi xách , quần áo cũng mang tới, trong phòng lại có quần áo của phụ nữ nên đặt lên giường rồi phủ chăn lên.

      "Nha đầu ngốc, tại sao biết nước lạnh còn ra ngoài?" vừa gấp vừa bực mình, vội vàng tìm hòm thuốc lấy nhiệt kế đo nhiệt độ cho .

      “A Vũ, còn chưa ăn cơm mà, mau ăn cơm . Em sao rồi, nằm lúc đỡ hơn thôi.” jDjĐjLjQjĐj Lúc Từ Nhan bị bệnh trông rất yếu đuối, còn là nha đầu giận dữ ngút trời giương nanh múa vuốt với nữa.

      “Em bị bệnh, còn có tâm tình ăn cơm sao? Ngoan, há miệng ra, uống thuốc.” Lưu Vũ dỗ dành như dỗ đứa bé.

      Lúc này Từ Nhan vô cùng ngoan ngoãn, còn khí chất nữ vương cả vú lấp miệng em nữa mà thay vào đó là vẻ điềm đạm đáng . rúc vào trong chăn giống như con mèo , gương mặt hồng như trái táo dụ dỗ đến gần cắn cái.

      Nhìn thấy như vậy liền nhớ tới cảnh ôm vào bồn tắm, cơ thể trắng như tuyết. Nếu phải do tình thế cấp bách có lẽ ăn luôn rồi. là vợ của , dù có thể nhịn thế nào chăng nữa lúc nhìn thấy cơ thể của vợ vẫn phải có phản ứng chứ?

      từ từ tiến lại gần, tim đập nhanh hơn, hơi thở ổn định, chỉ chút nữa thôi là hôn lên môi .

      chính là con mèo khiến lòng người ngứa ngáy, trêu đùa với hai tay của , vuốt ve cơ thể trắng noãn giống như bạch ngọc ấy. Nhưng khi tay vừa chạm lên cơ thể , cơ thể nóng bỏng của dán sát vào cơ thể , liền giật mình tỉnh táo lại. Bây giờ Từ Nhan trong trạng thái yếu ớt, nếu muốn cưỡng bức hoàn toàn thể chống cự, nhưng có thể sao? có thể lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn ư?

      Lưu Vũ, mày là đồ khốn, vào thời khắc này sao mày có thể mù quáng? Dù mày có nóng vội cũng phải vào lúc này, cũng phải đoạt lấy trong chốc lát, ấy là vợ của mày, phải lúc nào mày cũng có thể ư?? bỗng tỉnh táo lại, thầm mắng bản thân mình.

      vỗ đầu mình cái, giờ là lúc nào mà còn nghĩ đến những thứ linh tinh này, bây giờ Từ Nhan bị bệnh, điều quan trọng nhất bây giờ là để ấy hạ sốt. Là tại quá nóng lòng, cũng tại cứ muốn đùa giỡn nên quên mất việc cơ thể có thể ngấm khí lạnh dẫn đến sinh bệnh, tất cả là do cái nơi đáng chết kia khiến cho Từ Nhan phải khổ sở như vậy.

      "A Vũ, em lạnh." Từ Nhan khẽ mở mắt, giống như tỉnh, lại giống như thầm trong mơ.

      Từ Nhan phải cố ý, bây giờ cơ thể như ở trong hầm băng, mà tình huống ở trong hầm băng là cần ngay bếp lò lớn để sưởi ấm, lúc này phản ứng đầu tiên của là nhớ tới Lưu Vũ, người chồng mới cưới chưa đến vài ngày của mình.

      thanh của Từ Nhan rất khẽ, nhưng vẫn nghe được. thanh này giống như chậu nước đá dội thẳng xuống đỉnh đầu nóng của khiến tỉnh táo lại, thoát khỏi những suy nghĩ hỗn độn trong đầu mình. tính toán thời gian, cũng đến giờ rồi. nhìn nhiệt kế thấy nhiệt độ cũng cao, khoảng 38.2 độ, có thể bị bệnh là do khí lạnh ngấm vào cơ thể hoành hành tác quái, muốn đút cho uống viên thuốc hạ sốt nhưng khi nhét vào miệng mới nhớ ra chưa ăn cơm, bụng rỗng mà uống thuốc tốt cho cơ thể.

      Haizzz! than tiếng, cũng thể vì bị bệnh mà cho uống thuốc ngay được, ngộ nhỡ khiến càng thêm bệnh làm sao bây giờ? Nghĩ tới đây chậm rãi rút tay lại, ngón tay bắn ra, viên thuốc kia theo quán tính rơi vào thùng rác.

      Vẫn nên bệnh viện thôi!!! Lúc định đưa đến bệnh biện mới phát ra mình còn chưa tắm, giờ mới nhớ tới khi ấy vì vội vã xả nước vào bồn tắm cho nên chưa kịp thay quần áo bẩn thỉu dơ dáy người xuống, lập tức vọt vào phòng tắm chiến đấu với cơ thể bẩn thỉu của mình.

      Tắm xong, vừa mặc quần áo vừa gọi điện cho ban cấp dưỡng. "Lão đầu bếp, cho tôi phần cơm của bệnh nhân, chị dâu của cậu bị bệnh."

      hất chăn lên muốn ôm đến bệnh viện thấy cơ thể trần trụi của . Đầu bỗng to ra, đâu tìm quần áo phụ nữ cho bây giờ? người đàn ông độc thân, căn phòng này cũng là do đơn vị mới phân cho, trong phòng trừ quần áo của đàn ông ra có thể đâu tìm quần áo phụ nữ cho bây giờ?

      "Em sao, A Vũ, uống mấy viên thuốc hạ sốt là sao rồi." Tuy Từ Nhan bị ốm nhưng ý thức vẫn còn, chỉ có điều cơ thể mềm nhũn có sức lực mà thôi.

      Chưa khi nào căm giận trong phòng mình có quần áo phụ nữ như lúc này, nếu có có thể thay cho Từ Nhan rồi. có quần áo đưa đến bệnh viện thế nào đây? có hơi vội vàng gọi điện cho ban cấp dưỡng: "Làm cơm bệnh nhân nhanh lên, chị dâu cậu đói bụng." ngẫm nghĩ lúc rồi gọi điện cho chị Chu. "Chị dâu, Tiểu Nhan bị ốm, nhưng đồ của ấy bẩn hết rồi, có thể..."

      xấu hổ tiếp, chị Chu bên kia bỗng hiểu ra vào trong điện thoại: "Tiểu Vũ đừng gấp, chị mang quần áo qua đấy ngay."

      Nhưng lúc này chị Chu ở trong thành phố, muốn qua đây vẫn cần khoảng thời gian, chuyện khẩn cấp là nhanh chóng để cho hạ sốt. thấm ướt khăn mặt rồi đặt lên trán .

      "A Vũ, em lạnh, có thể ôm em lát ?" Từ Nhan càng cảm thấy lạnh hơn, rùng mình cái ra cầu với .

      Lưu Vũ hai lời lập tức quơ chăn ôm lấy , nhưng cơ thể vẫn hơi run, lập tức nghĩ tới biện pháp dùng nhiệt độ cơ thể. Nghĩ là làm, cởi quần áo ra, toàn thân mặc gì chui vào trong chăn ôm lấy cơ thể trắng noãn của rồi dùng chăn phủ kín cả hai.

      Lúc hai cơ thể trần trụi dán sát vào nhau, nếu có suy nghĩ gì khác là gạt người, đặc biệt là bộ ngực đầy đặn ép ngực , loại tiếp xúc cơ thể chân này giống với những tưởng tượng trước kia. Từ Nhan vô cùng ngoan ngoãn, im lặng nằm trong lòng , có bất cứ hành động gì, chỉ kê đầu vai , hơi thở phun cổ khiến có cảm giác ngứa ngáy đến tê dại.

      Trong đầu nhịn được xuất cảnh tượng lúc vén chăn lên, còn có hình ảnh khiến người khác phải sôi máu lúc vọt vào phòng tắm. là người thường nên khi nhìn thấy người đẹp sao có thể rung động, hơn nữa người đẹp này còn là vợ của . kìm lòng được khẽ di chuyển tay bắt đầu vuốt ve từ bờ lưng rồi chuyển hướng tấn công về phía bộ ngực . Nhưng khi vừa tập kích đến bộ ngực của liền ngừng lại, căm giận bản thân mình thừa dịp bị bệnh mà giở trò.

      Lưu Vũ, mày phải đàn ông, sao mày có thể giở trò với Tiểu Nhan lúc ấy bị bệnh chứ? Dừng lại ngay, ôm đến bệnh viện!!! thầm mắng chính bản thân mình.

      biết nếu mình còn kìm nén như vậy sớm hay muộn cũng sinh bệnh. Tốt nhất là trực tiếp đưa đến bệnh viện, nếu lúc bệnh của tốt lên chính lại bị nghẹn đến điên mất.

      "A Vũ, em muốn bệnh viện." Dường như Từ Nhan biết suy nghĩ của nên thào .

      Lưu Vũ gì, im lặng đến tủ quần áo lấy quân trang mùa đông của mình thay cho . Đầu tiên là mặc chiếc ao len, sau đó phủ thêm áo khoác quân ở bên ngoài. Bên ngoài rất lạnh, lại bị sốt nên thể để bị lạnh nữa. Áo len quân dụng rất ấm, áo khoác quân dụng cũng phải là loại áo khoác dày mà là loại áo khoác rất thời trang, hơn nữa còn được làm theo số đo của từng người. Đây chính là đặc điểm của quân trang.

      Lúc này nghĩ nhiều như vậy, giờ mặc nội y, biết mặc như vậy có khó chịu hay . thầm nghĩ trong lòng: đến lúc đó mua quần áo lót và quần áo phụ nữ cho . Đến lúc thay quần áo cho vẫn hơi do dự, khi bàn tay chạm lên người , ngừng run rẩy, lúc này còn mệt hơn lúc chạy xong 5km việt dã. Đặc biệt là khi tay chạm phải thân dưới của , thân thể lại càng toát mồ hôi lạnh nhiều hơn.

      "A Vũ, làm gì vậy?" Toàn thân Từ Nhan còn sức lực, nhưng ý thức của vẫn rất tỉnh táo.

      Lưu Vũ lời nào, lúc này đấu tranh với cơ thể , giúp mặc từng thứ , hàm răng cắn chặt để cho mình cố gắng nghĩ linh tinh. Lúc mặc cho xong, cả người ướt đẫm mồ hôi, nhưng nghĩ nhiều lập tức ôm .

      "A Vũ, ôm em đâu?" Từ Nhan co người trong lòng , giọng cũng nhàng.

      "Đến bệnh biện." Lưu Vũ giầy xong, ôm mở cửa ra.

      "Em muốn bệnh viện, chỉ hợi sốt mà thôi, uống thuốc giảm sốt là được rồi, tại sao phải bệnh viện?" Từ Nhan có chứng sợ kim tiêm, đến bệnh viện nhất định bị tiêm, vì vậy sống chết muốn .

      Lưu Vũ mặc kệ có đồng ý hay , ôm lao xuống ký túc xá.

      Dọc đường ít ánh mắt nhìn về phía , mọi người chỉ thấy Phó đội trưởng Lưu của bọn họ ôm mặc quân trang chạy về phía phòng y tế. Chạy gần đến cửa phòng y tế gặp phải Đoàn trưởng Cảnh, lúc này ta ngọt ngào với chị Chu, thấy Lưu Vũ hốt hoảng ôm Từ Nhan chạy về phía phòng y tế tò mò theo.

      “Lưu Vũ, Tiểu Nhan sao rồi?” Gương mặt Từ Nhan hơi đỏ, phải là bị bệnh rồi chứ?

      ta biết còn hỏi, đến phòng y tế nếu phải bị bệnh là cái gì?

      Lưu Vũ lên tiếng, chỉ hung hăng trợn mắt nhìn Đoàn trưởng cái, trong lòng địa vị của Đoàn trưởng vĩnh viễn kém hơn vợ , Từ Nhan bị bệnh khiến lửa nóng trong lòng hoàn toàn bạo phát.

      “Sao? Ánh mắt kia của cậu là có ý gì?” Đoàn trưởng vẫn theo phía sau Lưu Vũ, giống như trêu chọc ngừng hỏi.

      “Đừng làm phiền tôi, nếu tôi nhịn được mà đánh .” Lúc này giọng Lưu Vũ cực kỳ có tính công kích, ở trong lòng việc Từ Nhan bị bệnh chính là do Đoàn trưởng gây nên.

      Nếu như phải ta khăng khăng lôi luyện tập, nếu như phải ta nhất định bắt luyện đối kháng ở trong bùn, nếu như phải ta cố ý ra đòn hiểm độc, nếu như phải ta….Rất nhiều, nếu làm sao Từ Nhan có thể vì đau lòng mà xông tới, làm sao có thể bị nước bùn bắn tung tóe ướt hết người, làm sao có thể bị bệnh? Cho nên tất cả mọi chuyện, tất cả đều do Đoàn trưởng gây họa. Nếu như phải ta ngụy biện “Trong lúc sát hạch huấn luyện cho về nhà” Từ Nhan càng ngồi xe buýt giờ tới tìm . Nếu những chuyện ấy xảy ra sao có thể phát sốt? Bây giờ hận Đoàn trưởng giống như nước sông cuồn cuộn dậy sóng ngừng.

      “Tôi này, cậu phát điên cái gì thế?” Lúc này Đoàn trưởng Cảnh cợt nhả, đối với cấp dưới ta rất ít khi mang dáng vẻ Đoàn trưởng.

      “Từ Nhan bị bệnh, lần này hài lòng chưa?” Lưu Vũ dùng sức đẩy Đoàn trưởng ra chạy về phía phòng y tế, có thời gian để phí phạm với ta.

      bị bệnh? Đoàn trưởng Cảnh ngẩn người rồi đột nhiên vỗ đầu mình, được, việc này cần phải thu xếp cho tốt, chuyện này phải giao cho vợ đại nhân rồi! Nghĩ vậy ta liền về phía tổ vệ sinh.

      -Hết chương 21-
      Last edited by a moderator: 8/4/15
      TrâuMizuki thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :