Chương 51
đêm này, Giai Giai làm sao ngủ được. Nhưng đâu có biết, hai ở phòng bên cạnh cũng trằn trọc trở mình, vẫn luôn ngủ được.
Cao Phong từng là người lính tự hào nhất khi mới tốt nghiệp vào quân khu, cậu ta 25 tuổi vào doanh, ở trong quân khu có tương lai thể định hết. Nhưng đáng chết, cậu ta lại làm hại em , quan trọng hơn là Giai Giai lại thể lập tức gả cho cậu ta.
Nếu như Cao Phong Giai Giai, nguyện ý cưới nó, tự nhiên cũng bỏ qua cho cậu ta, nhưng nếu như cậu ta chỉ vui đùa chút, vậy đừng trách khách sáo.
Đứa bé là nhất định phải bỏ, nhưng biết sao với Giai Giai chứ? Giai Giai chịu nổi mất.
"A Vũ, còn suy nghĩ về chuyện Giai Giai à?" Từ Nhan tỉnh dậy, lại thấy Lưu Vũ ngồi ở đầu giường hút thuốc lá, khói bay đầy phòng làm muốn sặc. "Sao lại hút thuốc lá? phải bảo cai rồi sao? Chuẩn bị cho việc mang thai đó."
Lưu Vũ bóp tắt tàn thuốc, vỗ vỗ lưng của : "Ngủ ."
" rốt cuộc lo lắng cái gì? Cao Phong ưu tú sao? Sao bài xích cậu ta thế?" Đây là chỗ duy nhất Từ Nhan hiểu.
Khi Cao Phong và Giai Giai còn chưa quen nhau, tán thưởng Cao Phong 100%, phân phối Cao Phong cho Giai Giai, cũng hoàn toàn nguyện ý. Nhưng tại sao hai người trẻ tuổi rốt cuộc mắt đối mắt, lại phản đối, điều này có phải quá kén chọn ?
"Có phải ghen hay ? Cao Phong có thể kích trúng, khiến Giai Giai mang thai, em và lâu như vậy, nhưng bụng của em vẫn luôn có động tĩnh." Từ Nhan đột nhiên nghĩ đến lý do buồn cười này.
Lưu Vũ nhướng lông mày lên, vui : "Em mò gì?"
"Chẳng lẽ phải ghen tỵ Cao Phong sao?" Đây là khả năng duy nhất Từ Nhan nghĩ tới.
" phải, chỉ lo lắng tình hình nay của Giai Giai, sau này nó phải đối mặt với thân thích thế nào, bụng Giai Giai làm sao có thể giấu được." Lưu Vũ thở dài, câu.
"Bảo Cao Phong cưới em ấy được sao? Cao Phong và Giai Giai có tình cảm , cậu ta thể nào muốn lấy Giai Giai. Nếu cậu ta lấy, em là người đầu tiên tha cho cậu ta."
"En biết cái gì? En cưới là có thể cưới sao? Bọn họ kết hôn được."
Từ Nhan ngồi dậy từ giường, nhìn chằm chằm: "Làm sao có thể? Chẳng lẽ muốn chia rẽ bọn họ?"
" xấu xa như vậy sao? Là Giai Giai còn chưa đủ tuổi."
Gió nổi lên rồi, từ ngoài cửa sổ chui vào, khiến Từ Nhan cảm thấy lạnh.
"Sao đóng cửa sổ?" Từ Nhan kéo y phục người, từ trong tới ngoài vẫn cảm thấy lạnh.
Lưu Vũ yên lặng đứng dậy đóng cửa sổ, lại nghe Từ Nhan : "Ngày mai đừng quá làm khó Cao Phong, em rất thưởng thức Cao Phong, cậu ta..."
Từ Nhan vốn muốn làm tiêu tan lửa giận của , kết quả lại làm cho lửa trong lòng trỗi dậy.
"Còn sao? Em thưởng thức à?" Lưu Vũ cố ý sầm mặt, lật người đè lên , đôi môi cũng che lên.
Từ Nhan bị hôn vừa vặn, mùi thuốc lá trong miệng sáp nhập vào miệng của hết, nên dùng sức tránh , mắng câu: "Đánh răng , hôi chết người."
Lưu Vũ cũng để ý , chỉ lo hôn cách bá đạo và dịu dàng, từ từ hòa tan giãy giụa của , chỉ còn lại tiếng thở dốc.
Khi Từ Nhan tỉnh lại, Lưu Vũ còn bên cạnh, xem đồng hồ, qua tám giờ, chắc lên xe rồi.
chóng mặt rời giường, ngày hôm qua bị chơi đùa quá mức rồi. biết tại sao lại liều lĩnh thế, cứ giày vò lần lại lần, giống như phải phá hủy xương cốt cả người .
Cuối cùng còn cho ra kết luận là: kích thích.
Vừa ra khỏi phòng, lại thấy Giai Giai mặc đồ ngủ đứng ở trong phòng, xõa tóc, thiếu chút nữa hù chết .
"Giai Giai, em dọa chị hết hồn, người dọa người bị chết đó, đạo lý này em hiểu à?" Từ Nhan vỗ ngực cái, hơi cáu.
"Chị dâu, hai tìm Cao Phong rồi sao?" Sáng sớm chờ ở đây chính là vì chuyện này.
" từ sớm rồi, sáng sớm chị tỉnh lại thấy tăm hơi ấy." Từ Nhan gật đầu cái, lại thấy Giai Giai buồn bã, vội an ủi, "Đừng lo lắng, em làm gì Cao Phong đâu, dù sao cậu ấy là lính mà em tự hào nhất. Cậu ấy xơi em, còn làm lớn bụng em, em ra mặt cho hả giận cũng là việc nên làm."
Giai Giai vẫn lo lắng, ngày hôm qua hai quá đáng sợ, biết hai nhất định đối phó Cao Phong, vẻ mặt như đưa đám : "Ngày hôm qua hai đồng ý cho em chung, tại sao ấy..."
"Giai Giai, giờ em mang thai, đường lắc lư, ngộ nhỡ đụng phải làm sao? Đừng quá sốt ruột, em làm gì đâu, nhiều nhất là áp giải cậu ấy đến đây cầu hôn rồi cưới em thôi."
Nhưng trong lòng của lại đột nhiên nhớ tới tối ngày hôm qua hai người bọn họ nằm giường, Lưu Vũ câu: " tại lo cho bụng của Giai Giai, làm sao mà giấu được."
"Chỉ cần để Cao Phong cưới Giai Giai là được mà?" Từ Nhan cảm thấy chuyện này cũng phải chuyện lớn gì.
"Nhưng Giai Giai còn chưa đủ tuổi." lâu Lưu Vũ mới ra câu.
Chưa đủ số tuổi, đây là chuyện Lưu Vũ lo lắng, lại khiến thấy khó hiểu. Giai Giai cũng 22 tuổi rồi, sớm qua số tuổi theo luật pháp, sao lại đủ chứ?
Sáng sớm Lưu Vũ lên xe lửa, cũng mực tự hỏi vấn đề này.
Quả đấm của nắm rất chặt, đặt bàn xe lửa, trong miệng nhả ra câu : "Cao Phong, tôi tha cho thằng nhóc cậu."
Thành phố G đến thành phố N, xe lửa cũng phải mất bốn tiếng.
Chỗ Cao Phong tập huấn là giữa rừng núi. Cao Phong là cao thủ huấn luyện đội lính, mỗi lần đều kéo binh lính ra ngoài luyện tập điên cuồng, khiến lính mệt mỏi chịu nổi, tuyệt dừng tay.
Lưu Vũ đến doanh tập huấn, vừa hay nhìn thấy Cao Phong cho lính luyện hít đất trong bùn lấy.
Đám lính đó sớm phải luyện đến tróc lớp da rồi.
Thấy liên trưởng ngày xưa kiêm vợ tới, Cao Phong cũng bỏ huấn luyện, chỉ vươn tay ra dấu với , ý bảo chờ ta huấn luyện xong.
Lần này Lưu Vũ có xông lên kéo ta xuống, mà tựa vào thân cây bên cạnh, càng ngừng hút thuốc.
Bọn họ cai thuốc, rồi lại hút, tất cả chuẩn bị trước khi mang thai coi như thành công cốc.
Nhưng chỉ hút thuốc khi có tâm nặng nề thôi.
, tại rất muốn xông lên đánh con sói xám lớn ăn em của trận, nhưng là quân nhân, quân nhân và quân nhân thể bởi vì chuyện tư mà đánh nhau, đây là biểu vi phạm kỷ luật, và Cao Phong đều có thể vì thế mà chịu phạt.
Thuốc cứ bị rút ra từng cây. đất càng lúc càng nhiều tàn thuốc.
"Hút thuốc lá trong rừng cây rất nguy hiểm." biết từ lúc nào Cao Phong tới, đoạt lấy điếu thuốc trong tay , hút mạnh hơi.
"Cậu biết sao tôi đến đây ?" Lưu Vũ nhìn ta.
"Biết, trừ Giai Giai, còn chuyện gì khiến nóng lòng như lửa đốt tìm đến đây." Cao Phong bình tĩnh phun ra làn khói thuốc.
"Biết mà cậu còn bình tĩnh như vậy?"
"Cựu liên trưởng, tôi và Giai Giai tâm nhau, tôi tin tưởng phản đối bọn tôi." Cao Phong nở nụ cười với .
Lưu Vũ gì, chỉ đốt điếu thuốc, dùng sức hít hai cái, rồi phun khói thuốc ra: "Nhưng cậu mẹ nó lại làm nó có thai."
"Mang thai? Sao có thể." Cao Phong ngớ ngẩn, lại nở nụ cười, tin tức này quá chấn động lòng người rồi.
Lưu Vũ dùng sức ném điếu thuốc xuống đất, dùng chân đạp tắt, rồi tiến lên nắm cổ áo ta, rống: "Đáng chết, cậu còn thừa nhận?"
Lúc này Cao Phong mới phục hồi tinh thần lại, để ý tới , chỉ lầm bầm : "Sao có thể? Chỉ lần... Mang thai? mang thai?"
Ba từ "Chỉ lần" kích thích Lưu Vũ, khiến quất tới quyền.
Quả đấm này của vừa mạnh vừa vội, Cao Phong có chút phòng bị vừa vặn bị đấm.
"Nó là em tôi, cậu con mẹ nó muốn chơi , tìm ai tôi cũng muốn quản, nhưng cậu lại chơi em của tôi. Còn làm nó lớn bụng." Lại quyền, ngay giữa mắt phải.
Mắt phải của Cao Phong, nhất thời bị đau, sưng lên nửa bên.
Quả đấm lại đánh tới đây, lại quyền trúng bên trái, đánh mặt bên trái sưng lên luôn.
Cao Phong lại đánh trả, chỉ mặc cho đánh.
Cao Phong phải đánh lại Lưu Vũ, ta chỉ bị chuyện Giai Giai mang thai làm choáng váng.
Mang thai? mang ? được làm cha? Khóe miệng Cao Phong nở nụ cười, nụ cười này lại khiến khóe mắt ta đau đớn, cảm giác đau nhói ấy rất chân .
Đây phải là mộng. Giai Giai mang thai con của .
"Cậu đáng chết, còn cười?" Lưu Vũ từ mặt đất nắm ta lên, quả đấm bóp chặt, rống. "Cậu có biết vậy làm hại Giai Giai ?"
"Tôi lấy ấy." Cao Phong chút suy nghĩ, bật thốt lên.
"Cậu cưới nó? Cậu làm sao cưới được?" Lưu Vũ nắm chặt cổ áo của ta, răng cắn đến sít sao.
"Tôi quen Giai Giai phải do hứng thú nhất thời, tôi ấy." Cao Phong rất nghiêm túc trả lời.
"? Mấy ngày mà cậu ? Cao Phong, cậu có thể gạt đứa em ngây thơ của tôi, nhưng gạt được tôi." Quả đấm của Lưu Vũ nắm đến vang khanh khách.
Cao Phong lại sợ quả đấm của , vẫn cao ngạo : "Tôi Giai Giai."
"Cậu cái gì chứ?" Lưu Vũ cắn răng nghiến lợi.
"Chuyện giữa tôi và Giai Giai, có lẽ tin, nhưng kể từ năm năm trước, khi tôi còn làm lính của , gặp Giai Giai lần đầu tiên trong quân doanh, tôi biết mình thích ấy." Cao Phong phun ra bí mật giấu ở đáy lòng nhiều năm.
"Năm năm trước? Cậu nhìn thấy Giai Giai lúc nào?" Lưu Vũ cau mày.
"Năm năm trước, Giai Giai tới quân khu thăm , lúc ấy có chuyện nên bảo tôi ra trạm xe đón Giai Giai."
Lưu Vũ suy nghĩ clát, quả có chuyện như vậy, nhưng chỉ lần mà Cao Phong ?
"Lúc ấy Giai Giai mới bao nhiêu? Mười bảy tuổi mà cậu đưa ánh mắt tà ác đến người nó?" Nghĩ đến đây, Lưu Vũ lại siết chặt quả đấm.
"Cũng bởi vì ấy còn , cho nên lúc đó tôi thổ lộ. Giai Giai rất ưu tú, nếu thế ấy sớm quên tên lính ngốc năm đó rồi." Năm đó mới tốt nghiệp từ trường quân đội, bả vai còn đeo thẻ đỏ.
"Được, tôi so hai người có nhau , tôi cũng muốn nghe chuyện xưa của cậu, tại tôi chỉ muốn giải quyết chuyện của Giai Giai, còn có miếng thịt trong bụng của nó, miếng thịt đó giữ lại được."
Cao Phong trước còn đắm chìm trong vui sướng Giai Giai có tin mừng, sau lát lại nghe được lời tàn nhẫn từ miệng vợ mình.
" lặp lại lần nữa." Cao Phong cắn răng nghiến lợi .
"Tôi đứa bé trong bụng Giai Giai phải bỏ ."
"A…" Cao Phong khống chế được quả đấm của mình, vung quyền vào mặt Lưu Vũ.
ta mắng: "Đây là lời người nên ? lại bảo Giai Giai bỏ đứa bé? Sao để con tôi ra đời? Tôi rồi, tôi cưới ấy, tôi lập tức đánh báo cáo kết hôn." Chỉ cần đánh báo cáo, và Giai Giai chính là vợ chồng hợp pháp danh chánh ngôn thuận, bào thai này cũng hợp pháp hợp lý rồi.
Lưu Vũ phun ra búng máu, dùng phương thức giống nhau hồi báo ta: "Cậu còn có mặt mũi chuyện. Giai Giai mới hai mươi hai tuổi, hai mươi hai tuổi thôi"
Cao Phong muốn huơ ra quả đấm, nhưng bởi vì câu kia của Lưu Vũ mà dừng lại, ta đột nhiên kinh hoảng: "Chuyện này… Tại sao có thể như vậy... A…"
ta cảm thấy thế giới này vô tình đùa bỡn ta, sau khi đau lòng chỉ có thể phát tiết.
Quả đấm vung hướng Lưu Vũ lại đập về cái cây bên cạnh. Dưới nắm tay, là máu tươi đầm đìa, ở trong đôi mắt của Lưu Vũ đặc biệt bắt mắt.
Chương 52
Cao Phong trực tiếp bị kéo về nhà họ Lưu, lúc về đến nhà là chạng vạng tối.
Giai Giai ngủ giấc, tỉnh dậy, lại thấy Cao Phong an vị ở bên giường, cưng chiều và đau lòng nhìn .
"Cao Phong?" Nhìn đến , vừa mừng vừa sợ, vì sao lại tới?
"Mệt ? Ngủ thêm hồi , luôn ở đây với em." Cao Phong thấy Giai Giai tỉnh lại, nghĩ đến những lời Lưu Vũ khi đánh , cảm thấy chua xót.
" mệt, gặp lại em mệt." Giai Giai ngọt ngào tựa vào trong ngực của .
Đêm hôm trước, lo lắng hãi hùng, vẫn cho rằng hai tha cho Cao Phong. Hôm nay chờ suốt ngày, cũng có tin của hai và Cao Phong, cho đến khi mệt mỏi ngủ thiếp . Giờ gặp Cao Phong, lập tức hết sợ, Cao Phong bảo vệ , sợ hai mắng nữa.
Sau khi tạm biệt ở sân bay, hai người chưa từng gặp lại, cũng khoảng nửa tháng rồi.
Gian phòng có mở đèn, bây giờ lại là tháng , chỉ bằng ánh sáng yếu ớt trong phòng khách, thể thấy mặt.
Tay Giai Giai nhàng sờ lên mặt của , biết bao nhiêu lần.
"Ư..." Bởi vì chạm phải vết thương mặt , nên rên rỉ ra tiếng.
"Thế nào?" Giai Giai kinh hoảng, vội vàng muốn mở cây đèn đầu giường, nhưng tay lại bị Cao Phong bao lại.
" có gì, ngủ , bây giờ còn chưa đến lúc ăn cơm, khi ăn cơm gọi em." Giọng của Cao Phong rất dịu dàng, rất khác lúc huấn luyện như ma quỷ ở doanh trại tập huấn.
"Có phải bị hai em đánh ?" Giai Giai nghĩ tới hai, nhất định.
nhất định muốn mở đèn, Cao Phong cản được , chỉ có thể để mặc cho mở đèn.
Ánh đèn nhu hòa sáng lên ở trong phòng, mặc dù mơ hồ, nhưng vết thương mặt Cao Phong vẫn xuất ràng trong mắt Giai Giai.
" em đánh à?" Giai Giai đau lòng xoa mặt của , trong mắt đều là nước mắt.
" có chuyện gì, với ấy chỉ đọ sức chút." Cao Phong cười an ủi , nhưng bởi vì cười mà lại động vào vết thương mặt.
"Còn có việc gì, mặt sưng lên rồi, em xuống tay là nặng." Giọng của Giai Giai nức nở.
" sao, em ngủ trước , mang thai thể xúc động." Cao Phong dụ dỗ .
Giai Giai khéo léo gật đầu cái, vùi ở trong ngực của , cảm thấy đặc biệt an tâm, nên mơ mơ màng màng : " biết hết rồi à? em với rồi? Em cũng ngờ mình lại có thai... Cao Phong..."
"Ngủ , luôn ở bên em." Cao Phong cúi đầu, hôn lên trán của .
Ngoài cửa, Lưu Vũ và Từ Nhan đứng đó đều nhìn thấy hết mọi chuyện trong phòng.
" xem, hù dọa Giai Giai, còn làm khó Cao Phong, bây giờ trong lòng dễ chịu hơn chưa?" Từ Nhan oán trách trừng mắt liếc cái.
Lưu Vũ trả lời, chỉ nhíu chân mày mở giãn ra, : "Đói bụng rồi, ăn cơm."
"Giai Giai đủ tuổi, thể kết hôn sao? Vậy đứa bé trong bụng em ấy phải làm sao?"
"Bà xã, canh này khá ngon, tài nghệ của mẹ càng ngày càng giỏi." Còn chưa bới cơm, Lưu Vũ ăn rồi.
" trả lời em em tự tìm đáp án."
Nhưng tay của lại bị Lưu Vũ kéo lại, : "Gấp cái gì? Người là sắt, cơm là thép, ăn đói bụng, chuyện gì cũng phải cơm nước xong rồi giải quyết... Ừ, hôm nào phải hỏi Cao Phong, sao có thể lần trúng." câu sau cùng của Lưu Vũ khiến Từ Nhan xem thường muốn gõ hai cái.
như vậy, lại nóng nảy, nhìn dáng vẻ của giống như muốn Giai Giai bỏ đứa bé, vậy trước đó thế là sao?
phải hỏi hai thôi, chuyện này đúng là kéo được.
Lúc ăn cơm, Giai Giai được Cao Phong bế ra ngoài, chàng trai lạnh lùng như Cao Phong đối xử với Giai Giai lại còn dịu dàng hơn Lưu Vũ.
Từ Nhan hơi tức giận bất bình, ánh mắt ai oán nhìn Lưu Vũ, Lưu Vũ lại cúi đầu bới cơm, giống như thấy.
Sau bữa cơm chiều, Từ Nhan trốn vào phòng, bắt đầu gọi cho hai Từ Lỗi của mình.
", em có chuyện muốn hỏi ."
"Con bé này, lúc có chuyện gì tìm cái bóng cũng thấy, có chuyện mới nghĩ đến hai. Tiểu Thạch Lưu tốt với em? Có ăn hiếp em ?" Điện thoại vừa được nghe, Từ Lỗi liên miên.
", trước hết đừng chuyện này, em có việc tìm ."
"Chuyện gì, ."
Từ Nhan suy nghĩ chốc, rồi hỏi: "Số tuổi của bên trong quân hôn nhất định phải đủ hai mươi ba sao?"
" nguyên tắc là phải như vậy." Từ Lỗi trầm ngâm lát.
" phải nguyên tắc như thế nào?" Từ Nhan rất có khuynh hướng truy hỏi việc kỹ càng.
"Tiểu Nhan, phải em biết rồi sao, chuyện vi phạm pháp lệnh, còn phải chờ dạy em à?" Từ Lỗi cảm thấy em ở chung với Lưu Vũ lâu rồi lại đần hơn.
Đúng là như người xưa , gần mực đen.
" hai, em muốn biết điều này, nếu như xúc phạm đạo đức và nguyên tắc, còn có phương pháp gì ?" Nếu như có thể làm việc trái pháp luật còn hỏi chi.
"Chỉ cần số tuổi của hai người cộng lại đủ 48, cũng có thể, Tiểu Thạch Lưu phải người ở phòng chính trị sao? Chuyện này sao em lại hỏi ? Là ai chưa đầy 23 tuổi?"
"Được rồi, em biết rồi, chuyện này chỉ tới đây thôi, hôm nào em rảnh gọi điện thoại cho ."
Trong tiếng kêu la bất mãn của Từ Lỗi, Từ Nhan cúp điện thoại, tâm trạng cũng nhờ cuộc gọi mà chuyển tốt.
Lưu Vũ này cố ý hù dọa Cao Phong và Giai Giai, trách được sau đó lại nhàn nhã ăn cơm giống như hề sốt ruột.
tại nếu biết còn có đường sống vòng vèo, cũng gấp rồi, vừa đúng có thể xem Cao Phong giải quyết chuyện Giai Giai mang thai như thế nào, xem xem cậu ấy Giai Giai cỡ nào. Tính tình Giai Giai đơn giản, nên cần có người đàn ông toàn tâm toàn ý ấy, bằng cả đời của ấy đều thua thiệt, cho nên lúc này Từ Nhan cũng đứng ở bên chồng mình.
Lưu Vũ là ruột của Giai Giai, tất nhiên em hơn ai hết, làm sao làm ra chuyện tổn thương em mình được.
Cao Phong bị Lưu Vũ kéo tới, nhưng vẫn kịp xin nghỉ khẩn cấp, mặc dù quá trình này phải dễ dàng, nhưng ngày nghỉ rốt cuộc vẫn được phê xuống.
Đừng thấy Cao Phong bình thường lạnh lùng, vẻ mặt như thay đổi, nhưng mỗi lần gặp Giai Giai cũng đều dịu dàng chảy ra nước.
Vì thế, Từ Nhan luôn cảm thán: Giai Giai có phúc lớn, gặp được người đàn ông khí khái lại đẹp trai.
Lúc này Lưu Vũ hỏi ngược lại: " đẹp trai sao? dịu dàng sao?"
"Dịu dàng lâu, còn dịu dàng." Từ Nhan trả lời, thiếu chút nữa khiến Lưu Vũ tức chết.
Câu kế tiếp của Từ Nhan còn chưa ra, nếu , chừng Lưu Vũ trực tiếp dùng "võ lực" giải quyết, câu tiếp theo của là: đáng tiếc lạnh lùng như Cao Phong.
Lời này là thể , hậu quả là rất nghiêm trọng.
Cao Phong giấu giếm rất nghiêm, muốn để Giai Giai lo lắng vì chuyện tuổi tác, nhưng Giai Giai rốt cuộc vẫn biết.
"Chị dâu, em và Cao Phong phải làm sao?" phải bỏ đứa bé sao? muốn.
" sao đâu, chuyện này Cao Phong xử lý tốt." ra Từ Nhan cũng muốn biết phương pháp giải quyết của Cao Phong.
"Chị dâu, hai buộc em bỏ đứa bé sao?" Giai Giai lại hỏi.
Từ Nhan nhìn Lưu Vũ và Cao Phong tâm ngoài cửa, cười an ủi: " sao đâu, em ác thế."
"Nhưng..." Giai Giai vẫn lo lắng.
Cao Phong đến, nhà họ Lưu rất nhiệt tình trừ làm khó Cao Phong chút về chuyện Giai Giai mang thai, nhưng dựa vào cơ trí của Cao Phong, vẫn dễ dàng giải quyết cha mẹ, thậm chí còn hài lòng về cậu ta hơn cả con trai mình.
Lưu Vũ và Cao Phong tâm , lúc đầu vẫn rất hòa hài.
Lưu Vũ tỉnh táo hỏi ta: "Cậu tính giải quyết chuyện Giai Giai mang thai như thế nào?"
"Em để Giai Giai bỏ đứa bé, đó là kết tinh tình của em và Giai Giai, ai có quyền lợi xử lý con của chúng em." Cao Phong rất kiên quyết .
"Vậy cậu bảo Giai Giai làm người thế nào? Chưa kết hôn mà có con, cậu muốn đánh đổ danh dự nhà họ Lưu chúng tôi?" Lưu Vũ nhướng mày hỏi ta.
"Em để cho Giai Giai bị thương tổn. Cựu liên trưởng, quản việc này mà, em tin tưởng có biện pháp." Cao Phong đưa mắt hướng tới .
"Cậu muốn tôi phạm lỗi? Tại sao tôi phải dọn dẹp cục diện rối rắm cho cậu?" Lưu Vũ hỏi ngược lại.
"Cựu liên trưởng, xem như em van ." Cao Phong giọng cầu xin .
"Cậu biết Giao Giai còn chưa đủ 23 tuổi còn làm nó mang thai? Nếu muốn ăn em tôi, sao lúc đầu phòng hộ? tại làm lớn bụng, cậu mới nóng nảy?" Lời của Lưu Vũ gõ mạnh vào lòng của .
Lời của cựu liên trưởng mặc dù dễ nghe, nhưng là lời . Ban đầu mình chỉ ham vui nhất thời, trong lòng cũng có may mắn, cho là Giai Giai dễ dàng mang thai, huống chi lúc ấy áp dụng cách ngoài cơ thể, chỉ lần cũng đúng lúc như vậy. Nào biết, việc đời khó liệu, cẩn thận vậy mà vẫn mang bầu.
"Cựu liên trưởng, em sai rồi, em biết có biện pháp." Muốn lấy báo cáo kết hôn, phải việc khó với người ở phòng chính trị như Lưu Vũ.
"Tại sao tôi phải chịu trách nhiệm cho lỗ mãng và vui sướng nhất thời của cậu? Cậu rất giỏi mà, cả đứa bé cũng làm ra, chút chuyện này có gì khó?"
Cao Phong cảm thấy mình nén được giận, cũng biết Lưu Vũ làm khó ta, nhưng vẫn cầu xin : "Cựu liên trưởng, có thể phạt em, nhưng thể hại Giai Giai, ấy là em ruột của . Nếu như muốn giúp em, em cùng lắm nhờ quan hệ cầu người ta, dầu gì em cũng làm hôn lễ với Giai Giai trước khi đăng ký, đến sinh nhật hai ba tuổi của Giai Giai còn ba tháng, khi đó bụng cũng phải đặc biệt lớn. Trước tiên làm hôn lễ, chuyện đăng ký có thể từ từ."
Chuyện này, trước chặn miệng mọi người, để cho nhà họ Lưu mất mặt, việc đăng ký nếu Lưu Vũ muốn trợ giúp, xem như có hỏi.
"Được, chuyện này cứ giao cho tôi, xem ở mặt mũi em tôi." Thấy ta gấp gáp, oán khí trong lòng Lưu Vũ cũng tiêu bớt.
" như vậy, cựu liên trưởng nguyện ý giúp em?" Cao Phong thể nào tin nổi, Lưu Vũ đồng ý.
"Còn gọi cựu liên trưởng, làm lớn bụng em tôi còn gọi tôi tiếng hai?" Lưu Vũ rất bất mãn.
Cao Phong ngẩn người, tiếp theo câu: " đồng ý giải quyết chuyện của em với Giai Giai, mới là vợ em."
Lưu Vũ hận nghiến răng nghiến lợi, tiến lên nắm cổ áo : "Cậu có gọi ?"
Trong phòng Giai Giai và Từ Nhan thấy được màn phía ngoài, cũng trợn mắt hốc mồm.
"Sao hai lại như con nít thế?" Giai Giai chưa bao giờ gặp Lưu Vũ tức giận thế.
" ấy luôn như vậy, chớ thấy bình thường ấy bình tĩnh nóng nảy, nóng lên cứ như đứa con nít." Từ Nhan hiểu ý cười.
Giai Giai cũng câu: "Cao Phong cũng thế, thể nhường em sao? Xem ấy tức kìa."
" có sao đâu, em họ từng là cấp cấp dưới, hôm nay quan hệ này lại gần tầng, đánh xong mọi chuyện bình thường."
Hai người chuyện, đột nhiên nghe được Lưu Vũ bên ngoài hỏi câu: "Cậu lần trúng là làm sao? Có biện pháp đặc biệt gì ?"
Từ Nhan uống trà, nghe được câu hỏi của Lưu Vũ, ngay lập tức phun ngụm trà ra.
Last edited by a moderator: 16/3/16