1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

CƯNG CHIỀU: BẢO HỘ VỢ YÊU - Tịch Mộng (188 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 56: Đổi Xưng Hô



      Tề Hiên ẵm Ngãi Giai Giai vào xe, đặt lên ghế lái phụ, cài chặt dây an toàn cho , sau đó ở bên cạnh, đau lòng xoa mặt của .


      "Giai Giai, vừa rồi làm sợ muốn chết."


      "Thiếu chủ, đừng lo lắng, em tại sao mà." Ngãi Giai Giai nặn ra nụ cười, cười .


      Thiếu chủ quan tâm như thế, cảm giác hạnh phúc a!


      "Giai Giai, gọi Hiên." Tề Hiên ôm , kích động .


      "Vì sao?" Ngãi Giai Giai ngây ngốc hỏi.


      Gọi thiếu chủ phải tốt lắm sao, tại sao phải đổi xưng hô ?


      "Bởi vì thích em gọi tên ." Tề Hiên ôm lấy mặt Ngãi Giai Giai, thâm tình .


      "Được, Hiên." Ngãi Giai Giai ngây thơ .


      biết vì sao thay đổi cái xưng hô, thiếu chủ lại vui vẻ như vậy, nhưng chỉ cần vui vẻ, liền vui vẻ.


      "Từ nay về sau có chuyện gì gọi cho , em đưa trở về trước a, bên ngoài an toàn." Tề Hiên lo lắng .


      "Được." Ngãi Giai Giai với vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc mà .


      Tuy hôm nay có chút mạo hiểm, nhưng vẫn rất vui vẻ, bởi vì đây là lần đầu tiên cùng thiếu chủ ra ngoài chơi đùa, có loại cảm giác đương.


      Thời điểm ở trường học, thường xuyên có nam sinh ghi thư tình cho , nhưng rất ít xem, bình thường đều là cho Trần Tiểu Ngoạn cầm lấy xem, xem xong liền ném, dần dà, có người nào ghi thư tình cho nữa. Trong mắt chỉ có thể đặt Tề Hiên cái người khác phái này, các gã đàn ông khác nhiều nhất chỉ là xã giao vài câu với bọn họ.


      Tề Hiên chuyên tâm lái xe, rất đặc biệt chú ý tình huống chung quanh, bởi vì cảm giác có người nhìn bọn họ chằm chằm, có lẽ những người này chính là người tạo kiện xe đẩy.


      Tề Hiên nhìn vào gương ngoài cửa sổ xe theo dõi xe của bọn họ, tà ác cười, sau đó lại nhìn thấy Ngãi Giai Giai ngồi ở bên cạnh ngủ, lấy điện thoại ra, gọi cuộc điện thoại cho Nghiêm Chính Phong cùng Nghiêm Chính Khí.


      "Tôi ở phố X bị người theo dõi, nhưng biết làm thế nào vứt bỏ , các cậu nhanh chóng bắt người cho tôi." Tề Hiên xong, lập tức cúp điện thoại, sau đó vòng quanh đại lộ tới tới lui lui rồi tách ra, người theo dõi cũng vòng quanh theo .


      Nghiêm Chính Phong cùng Nghiêm Chính Khí nhận được điện thoại, lập tức lái xe đuổi tới phố X, tụ hợp với Tề Hiên, trùng hợp nhìn thấy chiếc xe con theo xe của thiếu chủ bọn họ tha, vì vậy đuổi theo.


      Tề Hiên nhìn thấy em họ Nghiêm đến, vì vậy chạy xe vào trong ngõ , chạy đến nơi có người.


      Người theo dõi cũng theo lái xe đến trong ngõ , nhưng mà chờ thời điểm ta ý thức được trúng kế, muốn tìm cách chạy trốn, có đường lui, bởi vì đằng sau có chiếc xe ngăn chặn lối ra.


      Tề Hiên cỡi áo khoác ra, đắp lên người Ngãi Giai Giai, sau đó đẩy cửa xuống xe, đến bên cạnh xe theo dõi .


      em họ Nghiêm thấy thế, cũng xuống xe theo, cùng vây quanh chiếc xe kia.


      "Xuống xe , đừng để cho tôi động thủ." Tề Hiên gõ cửa sổ thủy tinh của xe, vui mà , em họ Nghiêm cầm khí giới, ngừng cảnh cáo người trong xe.


      "Tôi xuống, lập tức xuống." Gã đàn ông theo dõi Tề Hiên lạnh mình , sau đó đẩy cửa xuống xe.


      ", chiếc xe đẩy ở sân chơi có phải là mày làm hay ?" Tề Hiên lãnh mạc hỏi.


      "Tề tổng tài, tôi cũng là phụng mệnh làm việc, bị bất đắc dĩ a!" Gã đàn ông sợ hãi , ý đồ thoái thác hết thảy trách nhiệm.


      "Phụng mệnh của ai?" Tề Hiên tiếp tục hỏi, trong giọng mang theo chút phẫn nộ. Nhưng đại khái có thể đóan được là ai, ngoại trừ Diệp Tầm Phương, có ai khác.


      "Diệp ——" Gã đàn ông phát run , căn bản nên lời.


      ra sao, ra, tại liền xong đời, xem ra tiền đúng là kiếm dễ dàng như vậy.


      "Diệp Tầm Phương đúng , lại là người đàn bà đáng giận kia." Tề Hiên tức giận , sau đó quyền làm bể cửa sổ thủy tinh xe.


      Thanh thủy tinh bể, đánh thức Ngãi Giai Giai ngủ trong xe.



      Chương 57: An Tâm



      Khi Ngãi Giai Giai tỉnh lại, phát mình vẫn ngồi ở xe, người đắp quần áo của Tề Hiên, nhưng mà bên người lại .


      "Thiếu chủ ?" Ngãi Giai Giai nhìn thấy Tề Hiên, trong lòng bắt đầu hoảng sợ, vì vậy cỡi dây an toàn ra, xuống xe.


      Vừa xuống xe liền nhìn thấy Tề Hiên cùng ba người khác đứng ở nơi đó, trong lòng thở dài hơi to.


      Bất kể như thế nào, thiếu chủ có ở bên người hay , chỉ cần lúc này thiếu chủ vẫn còn ở bên người , liền an tâm.


      "Thiếu chủ ——" Ngãi Giai Giai nhàng gọi.


      "Giai Giai ——"Tề Hiên nhìn thấy Ngãi Giai Giai tỉnh, có chút kinh ngạc, cũng có chút bối rối, sau đó tới.


      "Thiếu chủ, em còn tưởng rằng lại rồi?" Ngãi Giai Giai cũng qua, ôm lấy Tề Hiên, an tâm .


      "Làm sao em lại gọi là Thiếu chủ rồi, mặc kệ như thế nào, vứt bỏ em." Tề Hiên hứa hẹn.


      "Thực xin lỗi, em quen gọi thiếu chủ, nhất thời đổi miệng được, nhưng từ nay về sau em cố gắng. Đúng rồi, bọn họ là ai vậy?" Ngãi Giai Giai nghi vấn.


      Gương mặt ba người đàn ông kia đều rất xa lạ, biết bọn họ.


      "Người này là Nghiêm Chính Phong, người kia là Nghiêm Chính Khí, là thuộc hạ của , ngày thường đều theo ." Tề Hiên giới thiệu.


      "Giai Giai tiểu thư, xin chào." em họ Nghiêm lễ phép .


      Bọn họ cho tới bây giờ chưa từng thấy thiếu chủ quan tâm người như thế, cho dù là cha của cũng thấy quan tâm đến như thế, duy chỉ có này, bọn họ nhìn thấy thiếu chủ che chở bé này từ đến lớn.


      "Chào các , vậy ta?" Ngãi Giai Giai lễ phép trả lời, sau đó chỉ vào gã đàn ông khác hỏi.


      " ta là người xấu, làm chuyện xấu, bị bọn bắt được, bọn do dự bây giờ nên xử lý ta như thế nào ?" Tề Hiên nhíu mày .


      "Tề tổng tài, thực xin lỗi, tôi biết sai rồi, từ nay về sau cũng dám nữa, ngài cho tôi cơ hội ." Gã đàn ông đột nhiên chạy đến trước mặt Tề Hiên, quỳ xuống để cầu xin.


      "Loại người như mày đây, muốn tao tin tưởng, như vậy sớm bị bọn mày giết mấy trăm lần." Tề Hiên châm chọc .


      Ở trong xã hội hỗn loạn, đầu tiên chính là phải biết nhìn người, người nào có thể tin được, người nào tin được, vừa nhìn cũng biết. Bọn họ thả người tin được lần, bọn họ bị người cắn ngược trở về cái.


      “Tề tổng tài, ngài tin tưởng tôi, tôi cũng dám nữa." Gã đàn ông lôi kéo ống quần của Tề Hiên, cố gắng cầu xin.


      "Buông ra." Tề Hiên vui mà ra lệnh.


      Gã đàn ông lại càng hoảng sợ, lập tức thả ống quần của Tề Hiên, sau đó ta nhìn .


      "Đừng kêu gọi chú ý của ấy, nghe ràng cho tao, bằng tao làm chuyện khó coi." Tề Hiên cảnh cáo, sau đó ôm Ngãi Giai Giai chặc hơn.


      "Vị tiểu thư này, van cầu với Tề tổng tài, để ta tha cho tôi mạng, từ nay về sau tôi cũng dám nữa." Gã đàn ông ngược lại cầu Ngãi Giai Giai.


      Cầu Tề Hiên lãnh huyết, còn bằng cầu nũng nịu.


      "Chuyện này ——" Ngãi Giai Giai khó xử .


      muốn can thiệp bất cứ chuyện gì của Tề Hiên, hơn nữa Tề Hiên cũng còn chưa có làm cái gì mà, chỉ là cảnh cáo người này mà thôi.


      "Van cầu ." Gã đàn ông tiếp tục cầu xin.


      "Làm chuyện xấu nên tiếp nhận xử phạt, thiếu chủ, đem ta giao cho cảnh sát ." Ngãi Giai Giai bất đắc dĩ .


      "Được, nghe em, đem ta giao cho cảnh sát xử trí." Tề Hiên cưng chìu , sau đó buông Ngãi Giai Giai ra.


      Gã đàn ông quỳ mặt đất nghe được những lời này của Ngãi Giai Giai, nóng nảy, vì vậy bổ nhào bắt cơ hội, thừa dịp lúc Tề Hiên buông Ngãi Giai Giai ra, xông tới, muốn cưỡng ép Ngãi Giai Giai.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 58: Quả Đấm Của Đàn Ông

      Ngãi Giai Giai đột nhiên nhìn thấy gã đàn ông quỳ mặt đất lao đến phía , lại càng hoảng sợ, bối rối chui vào trong ngực Tề Hiên.


      Tề Hiên nhìn thấy gã đàn ông đột nhiên vọt ra, muốn ra tay với Ngãi Giai Giai, vì vậy vội vàng ôm lấy Ngãi Giai Giai, quyền đánh gã đàn ông ngã mặt đất.


      "A ——" Gã đàn ông bị đánh gãy hai cái răng cửa, đau đớn kêu tiếng, té mặt đất.


      em họ Nghiêm lao đến, áp chế gã đàn ông ở mặt đất, để cho ta có cơ hội phản kháng.


      Ngãi Giai Giai nhìn thấy máu ở miệng gã đàn ông, sợ tới mức kinh hồn bạt vía, đem đầu uốn cong vào bụng của Tề Hiên, muốn nhìn thấy máu của người trước mắt.


      "Thiếu chủ ——" Ngãi Giai Giai bối rối .


      "Đừng sợ, có ở đây." Tề Hiên ôm Ngãi Giai Giai ngang lên, xoay người, lãnh mạc mà ra, "Đưa ta đến cục cảnh sát." Còn đặc biệt nhấn mạnh ba chữ ‘ cục cảnh sát ’ kia.


      em họ Nghiêm hiểu gật đầu, sau đó áp chế gã đàn ông lên xe.


      Thiếu chủ bọn họ hi vọng Ngãi Giai Giai biết kết cục của gã đàn ông này, cho nên mới phải là đưa đến cục cảnh sát, nhưng ra là muốn đem người này đưa đến điện Diêm Vương, bọn họ xử lý vô cùng sạch .


      "Thiếu chủ, tay của có sao ?" Ngãi Giai Giai quan tâm hỏi.


      Sức lực là hỗ trợ lẫn nhau, thiếu chủ dùng sức đánh người kia như vậy, cũng đánh gãy hàm răng của ta, chắc hẳn là thiếu chủ cũng rất đau.


      " có việc gì, ngồi , đưa em trở về." Tề Hiên cười và .


      Buồn cười, quả đấm của có thể đánh vỡ bao cát, huống chi là người !


      "Cho em xem xem, như vậy em mới yên tâm." Ngãi Giai Giai ngồi ở trong xe, kéo tay vừa đánh người kia của Tề Hiên qua, cẩn thận nhìn nhìn, còn dùng miệng thổi thổi.


      Nhìn hành động Ngãi Giai Giai quan tâm mình, trong nội tâm Tề Hiên ấm áp, lâu có người nào quan tâm như thế, mà ngay cả cha của cũng có quan tâm đến như vậy. Có người quan tâm như vậy, là rất hạnh phúc.


      " bé ngốc, nắm đấm của đàn ông dễ dàng đau như vậy." Tề Hiên đem tay rút trở lại, vuốt đầu Ngãi Giai Giai, cưng chìu mà .


      Có người bạn đời như vậy, nên vừa lòng, nhưng nên cảm tạ chú hai của mình, nếu như phải ông ta xếp đặt , ở người chém nhiều đao như vậy, cũng được Ngãi Giai Giai cứu về, nên do đó mà quen biết bé này.


      " bậy, lớp bọn em có nam sinh, tức giận nữ sinh đến dùng quả đấm đánh cái bàn, kết quả bạn ấy đau đến oa oa khóc lớn." Ngãi Giai Giai phản bác.


      "Đó là vì cậu ấy còn chưa phải là đàn ông chân chính, cậu ấy chỉ là nam sinh." Tề Hiên chuyện phiếm.


      "Là nguyên nhân này sao?" Bộ dạng của Ngãi Giai Giai có vẻ ngây thơ nghi vấn.


      Đàn ông đau, nam sinh đau sao?


      "Đúng vậy, ngoan ngoãn ngồi yên, chúng ta cần phải ." Tề Hiên lại lần nữa cài chặt dây an toàn cho Ngãi Giai Giai.


      Chỉ cần là liên quan đến an toàn của Ngãi Giai Giai, đều để tâm.


      "Được, ngày mai em còn phải Tề thị tìm , ngày mai chủ nhật, cần học." Ngãi Giai Giai khát vọng .


      "Đương nhiên có thể, chờ em đến đấy, nhưng chưa quên em là thông dịch viên giỏi." Tề Hiên đùa.


      "Được, sáng ngày mai em đến sớm chút, như vậy có thể giúp phiên dịch ít văn kiện, hơn nữa em còn mang nhiều thức ăn ngon cho ." Ngãi Giai Giai hưng phấn .


      "Được." Tề Hiên phụ họa, bắt đầu khởi động xe, yên tĩnh mà lái xe.


      Kỳ căn bản có nhiều văn kiện phải phiên dịch như vậy, nhưng chính là hi vọng có Ngãi Giai Giai ở bên người .


      Chương 59: Ngoài Ý Muốn



      Ngày hôm sau, Ngãi Giai Giai dậy sớm chút, làm nhiều thức ăn ngon, ngày hôm qua là hộp cơm, hôm nay là hai cái, mỗi tay xách cái, hưng phấn vào cửa chính cao ốc Tề thị.


      "Xin chào." tiếp tân nhìn thấy Ngãi Giai Giai, vô cùng ân cần mà .


      "Ha ha, cám ơn!" Ngãi Giai Giai xấu hổ , sau đó tiếp tục về phía trước.


      Thái độ tiếp tân này càng ngày càng tốt, hôm nay giống như đem làm thần vậy, quái lạ .


      Công nhân viên của Tề thị nhìn thấy Ngãi Giai Giai đến đây, đều dừng lại công việc trong tay, trợn mắt há hốc mồm nhìn đến văn phòng tổng tài.


      "Ha ha, xin chào mọi người." Ngãi Giai Giai nhìn thấy ai cũng đối với người đó gật đầu ân cần chào hỏi, có chú ý nhìn đường, kết quả đụng phải người con xinh đẹp mặc cổ áo thấp ngực, thêm cả cái hộp cơm trong tay cũng hất tới người ta, hơn nữa còn có ít thức ăn dính đến khe vú như như của ta.


      "Ai a, lại dám đụng tôi, muốn chết phải ?"


      Ngãi Giai Giai đụng phải người, thân thể có chút ổn định, sau khi đứng vững mới phát , thức ăn trong hộp cơm của toàn bộ rơi vãi thân người khác.


      "Thực xin lỗi, tôi phải cố ý, tôi giúp lau." Ngãi Giai Giai buông cái cà mèn khác xuống, lấy khăn tay ra, tính giúp ta lau chút.


      "Cút ngay, đừng đụng tôi, ở bộ phận nào, trực tiếp thu dọn đồ đạc rời ." nổi giận mà .


      "Tôi ——" Ngãi Giai Giai bị làm cho sợ tới mức run nhè .


      Vốn lá gan của rất , đặc biệt gặp phải người hung dữ chút, càng thêm sợ hãi.


      "Đừng a tôi à, mau cút cho tôi, cho phép lại xuất ở trước mặt của tôi." kiêu ngạo ra lệnh.


      Lúc này có viên chức vụng trộm đến văn phòng tổng tài.


      muốn mật báo, để cho tổng tài đến thống trị cái người này ngày thường thích ức hiếp các , ta chỉ là có chút nhan sắc mà thôi đâu, còn chính là tình nhân của quản lí bộ nghiệp vụ nữa, ta hôm nay đắc tội chính là của tổng tài các , aiz, để xem tổng tài các chỉnh cái kiêu ngạo này như thế nào.


      Nhân viên nữ vào văn phòng tổng tài, nhàng gõ cửa.


      Tề Hiên tưởng Ngãi Giai Giai đến đây, vì vậy lập tức , "Vào ."


      Song khi nhìn thấy người tiến vào phải Ngãi Giai Giai sắc mặt lập tức thay đổi, " tới đây làm cái gì?"


      "Tổng tài, ngày hôm qua cùng chỗ với ngài ở dưới bị tình nhân của quản lí bộ nghiệp vụ bắt nạt, ngài mau xuống dưới cứu ấy a." Nhân viên nữ xong, cũng lập tức bối rối mà chạy ra ngoài.


      Tề Hiên nghe tin tức như thế, tức giận đứng lên, ra ngoài.


      Rốt cuộc là ai dám bắt nạt Giai Giai của như vậy, cho người này vô cùng đẹp mặt.


      "Làm sao còn đứng ở đây, nghe thấy tôi thu dọn đồ đạc rồi cút sao?" vừa thu dọn đồ ăn người mình, vừa rống to.


      "Thực xin lỗi, tôi có đồ ——" Nước mắt Ngãi Giai Giai ra.


      mới vừa rồi bị này mắng quả thực là đáng mà, nhưng mà lại biết nên cái gì, muốn phải công nhân viên ở đây, nhưng mà đến nửa lại bị này rống trở lại.


      " có đồ phải , có đồ cứ như vậy cút cho tôi, đừng ở chỗ này chướng mắt tôi." nổi giận , bắt đầu lấy tay đẩy Ngãi Giai Giai.


      "Nhưng mà tôi tới tìm ——" Ngãi Giai Giai muốn tìm tổng tài, đáng tiếc lời vẫn là chưa được nửa được nữa.


      "Tôi quan tâm đến tìm ai, nơi này tôi định đoạt, cút cho tôi." dùng sức đẩy Ngãi Giai Giai qua bên.


      "A ——" Ngãi Giai Giai thân thể ổn định, cũng theo đó mà ngã.


      Lúc này Tề Hiên vừa vặn tới, liền thấy màn như vậy, lập tức vọt tới, đón lấy thân thể Ngãi Giai Giai chuẩn bị ngã xuống.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 60: Bị Trật



      Tề Hiên đón được thân thể Ngãi Giai Giai, sau đó ôm , sốt ruột hỏi, "Giai Giai, em sao chớ?"


      " có ——" Vừa định có việc gì, lúc này mới cảm thấy chân rất đau, vì vậy nhíu mày, toàn bộ thân thể tựa vào người Tề Hiên.


      "Bị thương ở đâu rồi, đừng dọa ." Tề Hiên bối rối hỏi.


      "Chân của em giống như bị trật, đau quá." Ngãi Giai Giai nhịn đau .


      "Tổng tài, ấy ——" Vẻ mặt kiêu ngạo vừa rồi kinh ngạc nhìn Tề Hiên ôm Ngãi Giai Giai.


      Cái này quan hệ thế nào với tổng tài, tổng tài sao lại lo lắng cho ta như thế?


      " ở bộ phận nào?" Tề Hiên vui hỏi.


      "Tôi là ——" ấp a ấp úng, rất là bối rối.


      Kỳ cũng chỉ là viên chức mà thôi, cũng bởi vì thành tình nhân của quản lí bộ nghiệp vụ, cho nên mới dám cáo mượn oai hùm[1] như vậy.


      [1] là dựa vào thế lực của người khác


      " ấy là tình nhân của quản lí bộ nghiệp vụ." Có người lặng lẽ .


      "Tình nhân của quản lí bộ nghiệp vụ phải , tôi nhớ kỹ rồi, hừ ——" Tề Hiên khinh thường , sau đó ôm lấy Ngãi Giai Giai, xoay người rời .


      "Tổng tài, tôi phải cố ý, tôi biết ấy là ——" kích động xin lỗi.


      vốn muốn quyến rũ tổng tài, chính là ai ngờ con mắt ta cũng thèm liếc , về sau biết được tổng tài muốn cùng Diệp Tầm Phương của tập đoàn Diệp Thị đính hôn, mới buông tha cho tổng tài, tiến tới trở thành tình nhân của quản lí bộ nghiệp vụ. Nhưng mà bây giờ là cái tình huống gì, tổng tài phải cùng Diệp Tầm Phương đính hôn ư, làm sao có thể cùng những khác ở chỗ.


      "Khó trách gần đây nghiệp vụ của Tề thị kém như vậy, xem ra là có nguyên nhân, hơn nữa là nguyên nhân ở bên trong, chờ phương pháp giải quyết của tôi ." Tề Hiên lãnh mạc , sau đó tiếp tục về phía trước.


      "Cái gì?" sợ tới mức choáng váng, run rẩy mà rời .


      Người ở chỗ này thấy bộ dạng kinh ngạc của ta, vô cùng hưng phấn, đợi lúc ta rời , hoan hô kêu to.


      Cuối cùng đem cái cáo mượn oai hùm này đánh chạy, bọn họ tin tưởng, tổng tài tuyệt đối lưu này, thậm chí ngay cả cái quản lí của bộ nghiệp vụ kia chỉ sợ cũng nên đổi người rồi.


      Nằm mơ cũng muốn ở lại, nằm mơ cũng muốn được tiến cử ( thăng chức), tại sao lại trở thành như vậy, ô ô


      Tề Hiên ôm Ngãi Giai Giai trở lại văn phòng, sau đó lập tức gọi điện thoại cho Mai Tử Thành, kêu ông đến Tề thị.


      "Thiếu chủ, em sao, đừng lo lắng." Ngãi Giai Giai ngồi ở bên, an ủi.


      Chỉ là chân trật khớp mà thôi, có chuyện gì lớn, nghỉ ngơi vài ngày chẳng phải xong sao?


      " có việc gì, cái này còn gọi có việc gì, chân bị trật rồi." Tề Hiên nổi giận , sau đó cầm điện thoại lên, gọi điện thoại đến bộ phận nhân , bất kể là ai tiếp, trực tiếp rống to, "Đem quản lí bộ nghiệp vụ xào cho tôi, lập tức."


      "Thiếu chủ, đừng tức giận được , kỳ chuyện này là em đúng, là do em hất cơm lên thân người khác trước." Ngãi Giai Giai nhận lỗi .


      tình vốn chính là đưa tới, trách người khác được a!


      "Nhưng mà ta nên đẩy em." Tề Hiên tức giận , vừa nghĩ tới kia đẩy Ngãi Giai Giai, làm cho bị trặc chân, liền nổi giận.


      "Thiếu chủ, đừng nóng giận được , tức giận đối thân thể được tốt, được rồi, đừng tức giận mà?" Ngãi Giai Giai lôi kéo tay Tề Hiên, làm nũng.


      Trước kia chỉ làm nũng với mẹ Lâm cùng bác Lâm, đây là lần đầu tiên làm nũng với Tề Hiên, biết có thích bộ dạng làm nũng của mình hay , nếu như thích, từ nay về sau làm nũng là được.


      "Ai —— đối với em, sao lại giận được." Tề Hiên ngồi ở bên cạnh Ngãi Giai Giai, bất đắc dĩ .


      "Em biết thiếu chủ là tốt nhất." Ngãi Giai Giai ôm Tề Hiên, vui vẻ .


      Quả nhiên ngờ làm nũng có tác dụng .



      Chương 61: Thể Đàn Ông Đẹp Mắt



      Mai Tử Thành nhận điện thoại Tề Hiên gọi tới, nhanh chóng chạy đến, đem chân Ngãi Giai Giai nắn thẳng.


      "Tốt nhất nên nghỉ ngơi hai ngày, được di chuyển, như vậy mới nhanh khỏi, nếu cẩn thận, khả năng để lại di chứng." Mai Tử Thành nhắc nhở.


      "Bác sĩ Mai, ngày mai tôi còn phải học !" Ngãi Giai Giai sốt ruột .


      "Xin phép nghỉ để nghỉ ngơi , thân thể quan trọng hơn." Mai Tử Thành khuyên.


      Tề Hiên nghe Mai Tử Thành thế, vì vậy gọi điện thoại cho ông Lâm, lãnh mạc , "Đến trường học xin cho Giai Giai nghỉ tuần lễ, chân của ấy bị trật."


      Tề Hiên xong lập tức cúp điện thoại.


      "Thiếu chủ, cần tuần lễ, bác sĩ Mai phải hai ngày được rồi sao?" Ngãi Giai Giai nghi vấn.


      "Ngoan ngoãn nghe lời, nghỉ ngơi năm ngày." Tề Hiên cưng chìu .


      "A." Ngãi Giai Giai ngoan ngoãn gật đầu.


      Chỉ cần là lời thiếu chủ ..., nghe, như vậy đúng sai.


      " có việc gì tôi trước, tối nay tôi lại đến biệt thự xem vết thương ở chân của Giai Giai tiểu thư." Mai Tử Thành cung kính , sau đó rời khỏi văn phòng, để lại gian riêng tư cho Tề Hiên cùng Ngãi Giai Giai.


      "Thiếu chủ, em vốn mang theo hai phần hộp cơm tới, đáng tiếc đổ phần." Ngãi Giai Giai mất mát mà , lúc này mới nhớ tới cặp lồng đựng cơm của , "Đúng rồi, cặp lồng đựng cơm của em?"


      "Có lẽ là ở bên ngoài, đợi lát nữa, gọi là người lấy vào." Tề Hiên sờ lên đầu Ngãi Giai Giai, sau đó đứng lên, gọi điện thoại, kêu người ở bên ngoài đem cặp lồng đựng cơm đưa vào.


      "Thiếu chủ, lại làm cho thêm phiền toái." Ngãi Giai Giai mất mát .


      Gần đây hình như luôn mang đến phiền toái cho thiếu chủ, ngày hôm qua bị chiếc xe đẩy, hôm nay chính là chuyện cơm, còn khiến cho thiếu chủ nổi giận.


      "Em đủ choáng váng rồi, đừng lời ngốc này nữa, thích nghe." Tề Hiên giả vờ ra bộ dạng vui.


      "Được, từ nay về sau em nữa, ha ha." Ngãi Giai Giai ngây ngốc cười, vì Tề Hiên ngốc mà tức giận.


      Tề Hiên ngồi đến bên người Ngãi Giai Giai, nhìn nụ cười ngây ngốc của , nhìn đến mê mẩn.


      "Thiếu chủ, sao mà lại nhìn em như vậy?" Ngãi Giai Giai nghi vấn.


      Nhưng bị loại ánh mắt này của thiếu chủ nhìn, cảm thấy mặt rất nóng, tim cũng đập nhanh theo.


      "Giai Giai, em rất đẹp." Tề Hiên vươn tay, chạm đến môi Ngãi Giai Giai, thâm tình .


      "Thiếu chủ cũng rất đẹp mắt." Ngãi Giai Giai đột nhiên những lời này.


      cảm thấy thiếu chủ đẹp mắt, nhưng mà cũng biết dùng cái từ này để hình dung người đàn ông rất thích hợp.


      "Giai Giai, đàn ông thích phụ nữ bọn họ đẹp mắt." Tề Hiên nhàn nhạt .


      "A, em hiểu rồi, Tiểu Ngoạn cũng chưa bao giờ con trai đẹp mắt, ấy là suất, khốc, thiếu chủ rất tuấn tú, cũng rất khốc." Ngãi Giai Giai ngây thơ .


      Tề Hiên bất đắc dĩ mà lắc đầu cái, cười cười. Giai Giai của vẫn là hồn nhiên, ngây thơ như vậy, có bị cái xã hội này tiêm nhiễm.


      "Thiếu chủ, cũng thích từ suất cùng khốc như vậy sao?" Ngãi Giai Giai nhìn thấy Tề Hiên lắc đầu, vì thế mất mát hỏi.


      "Thích, rất thích." Tề Hiên xong, hôn lên đôi môi mê người của .


      Ngãi Giai Giai theo thói quen để cho Tề Hiên hôn, gần đây bị hôn nhiều, cũng cảm thấy chấn kinh nữa.


      Tề Hiên ôm Ngãi Giai Giai, ngừng khiêu khích, tay muốn đưa vào trong quần áo của , đột nhiên có tiếng đập cửa, ngừng lại tất cả động tác của .


      Gõ ——


      Tề Hiên đối với tiếng đập cửa này rất là khó chịu, rốt cuộc là cái tên nào biết sống chết mà ở phía sau quấy rầy chuyện tốt của .

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 62: Mặt Của Ma Quỷ



      Tề Hiên lưu luyến rời thả môi Ngãi Giai Giai ra, ngồi nghiêm chỉnh xong, vui đến, "Vào ."


      Lúc này nữ nhân viên bình thường cầm cặp lồng đựng cơm vừa rồi Ngãi Giai Giai đặt ở phía dưới, đẩy cửa vào, cung kính , "Tổng tài, đây là cặp lồng đựng cơm của ngài." Lúc chuyện đầu cũng dám ngẩng lên.


      Tề Hiên thấy là cặp lồng đựng cơm của Ngãi Giai Giai, cũng hết giận hơn phân nửa, vì vậy lãnh mạc : "Để đó, sau đó ra ngoài."


      "Vâng" nữ nhân viên đem cặp lồng đựng cơm đưa lên mặt bàn, lập tức ra ngoài, rất giống như chạy trối chết.


      Bọn họ vừa rồi bàn bạc với nhau là ai lên đưa cặp lồng đựng cơm, cuối cùng rơi vào đường cùng đành phải rút thăm, chính là lần này vận khí tốt, trúng chiêu rồi, tất cả chỉ có thể kiên trì lên, khá tốt tổng tài có nổi giận, bằng nhất định chết chắc. Ai mà biết tổng tài là người đáng sợ, tất cả mọi người muốn tới gần ta, tuy bộ dạng ta đẹp trai, nhưng lại là trái bom đẹp trai có người thích .


      "Thiếu chủ, ấy giống như rất sợ hãi nha." Ngãi Giai Giai nhìn thấy nữ nhân viên rất giống như chạy trối chết, cảm thấy rất kỳ quái.


      Thiếu chủ đáng sợ như vậy sao, như thế nào lại biết a, cảm thấy thiếu chủ rất tốt so với nhiều người ! Rất dịu dàng, cũng rất săn sóc, cùng chỗ rất có cảm giác an toàn. (hắc hắc, ta chỉ ôn nhu với mỗi mình thôi bé à)


      "Có lẽ thần kinh của ta có vấn đề." Bộ dáng của Tề Hiên ra vẻ quan trọng mà .


      Ở trước mặt người khác, bày ra mặt ma quỷ của , ở trước mặt Ngãi Giai Giai, đem mặt ma quỷ thu lại, đây là nguyên nhân Ngãi Giai Giai biết là đáng sợ.


      "Là như thế sao?" Ngãi Giai Giai vẫn còn nghi ngờ.


      Có công ty tuyển người thần kinh có vấn đề làm việc sao?


      "Đúng, mặc kệ ta , muốn ăn cơm." Tề Hiên muốn giải thích nữa, vì vậy mở cặp lồng đựng cơm ra, bắt đầu ăn nồng nhiệt.


      Đây là cơm Ngãi Giai Giai tự mình làm, so với khách sạn cao cấp kia ăn ngon hơn nhiều.


      "A." Ngãi Giai Giai ngây ngốc đáp lại, sau đó vui vẻ nhìn Tề Hiên ăn cơm.


      Thiếu chủ lại ăn thức ăn làm, tốt.


      Ngãi Giai Giai ngây ngốc nghĩ, sau đó nhìn chằm chằm vào Tề Hiên, nhìn đến mê mẩn.


      Nhưng mà mới vừa rồi bị Ngãi Giai Giai đổ thân đồ ăn, tức giận nhìn cửa phòng làm việc của Tề Hiên, mặc dù là cửa đóng, nhưng mà biết , người làm hại bị đuổi ra Tề thị ở bên trong.


      "Đáng giận, tôi làm cho sống được dễ chịu." thấp giọng thoá mạ, sau đó rời , nhưng mà đúng lúc ở cửa chính Tề thị gặp Diệp Tầm Phương.


      "Diệp tiểu thư, đợi chút."


      " là?" Diệp Tầm Phương nhìn thấy xa lạ kêu , vì vậy nghi ngờ.


      "Tôi chỉ là viên chức ở Tề thị mà thôi, tôi muốn cho biết Tề tổng tài ôm vào phòng làm việc của ta, tôi biết cùng tổng tài sắp đính hôn, tổng tài làm như thế nào chính là thực có lỗi với , tôi là cảm thấy đáng."


      "Cám ơn, cái này cho ." Diệp Tầm Phương lạnh lùng cười, sau đó lấy ra sấp tiền mặt cho ta, tiếp tục vào cửa chính của Tề thị.


      "Oa, nghĩ tới mấy câu liền có nhiều tiền như vậy a, hỗ là thiên kim đại tiểu thư của Diệp Thị a!" khoa trương , ngừng đếm tiền.


      Diệp Tầm Phương vào Tề thị, trực tiếp hướng phòng làm việc của Tề Hiên đến.


      Nếu như có đoán sai, Tề Hiên ôm kia nhất định là Ngãi Giai Giai, con rất biết giả bộ thanh thuần. ta tinh khiết như vậy, đem ta hủy hoại tinh khiết đó, xem ta còn có thể tinh khiết .


      Diệp Tầm Phương vừa vừa nghĩ kế độc, phải hủy diệt thanh thuần của Ngãi Giai Giai, bởi vì biết , Tề Hiên thích chính là thanh thuần của ta, có lẽ hủy diệt ta so với giết ta tốt hơn.



      Chương 63: Em Thích Gọi Thiếu Chủ



      Tề Hiên sau khi ăn xong chủ động đem hộp cơm cất , sau đó ngồi ở bên người Ngãi Giai Giai, lẳng lặng nhìn .


      ấy là Thiên Sứ là tiểu công chúa càng nhìn càng xinh đẹp, nhìn mãi chán.


      "Thiếu chủ, ăn no chưa, làm gì mà nhìn em như vậy a?" Ngãi Giai Giai xấu hổ .


      Trước kia bị bé trai khác nhìn, hoàn toàn biết thẹn thùng, nhưng mà bây giờ bị thiếu chủ nhìn như vậy, vô cùng thẹn thùng.


      "Vì sao luôn gọi là thiếu chủ thế, rất khó đổi cách xưng hô sao?" Bộ dạng của Tề Hiên ra vẻ đứa tức giận, phàn nàn .


      qua với ấy bảo ấy kêu tên của , vì sao luôn nghe được ấy gọi ‘ thiếu chủ ’ ?


      "Thực xin lỗi thiếu chủ, em nhất thời đổi cách xưng hô được, hơn nữa em thích gọi thiếu chủ." Ngãi Giai Giai ngây thơ .


      biết vì sao, cảm thấy gọi thiếu chủ lại thoải mái, hơn nữa rất thuận miệng, kêu lên cũng vô cùng thân mật.


      "Bỏ , chỉ là xưng hô mà thôi, em thích là được rồi." Tề Hiên bất đắc dĩ .


      Rất nhiều người muốn gọi tên cũng khó khăn, kêu tên càng thân mật thêm chút, giờ có người ràng thích kêu tên của , đúng là quái.


      "Ha ha, thiếu chủ tốt." Ngãi Giai Giai ngây ngốc cười.


      "Chân của em thế nào, bây giờ còn đau ?" Tề Hiên nhìn tới chân sưng lên của Ngãi Giai Giai, quan tâm hỏi.


      Đây là lần thứ mấy Ngãi Giai Giai xảy ra chuyện khi cùng chỗ, tuy những chuyện trước kia có xúc phạm tới , nhưng mà biết kế tiếp còn có thể phát sinh chuyện gì?


      " có việc gì, vừa rồi bác sĩ Mai cũng , nghỉ ngơi hai ngày được rồi, nhưng mà lại cố tình gọi bác Lâm xin cho em nghĩ tuần lễ, có phải là chuyện bé xé ra to ." Gương mặt Ngãi Giai Giai khổ sở .


      tuần lễ biết bỏ rơi bao nhiêu chương trình học rồi, xem ra phải trở về bổ túc lại mới được.


      "Chính là bác sĩ Mai cũng , nếu như nghỉ ngơi cho tốt, có di chứng ." Tề Hiên dùng ngón tay trỏ chạm cái mũi Ngãi Giai Giai, cưng chìu .


      bé ngốc, quan tâm , vì tốt cho , còn phàn nàn.


      "Thiếu chủ tốt, ha ha." Vẻ mặt Ngãi Giai Giai hạnh phúc .


      người quan tâm như vậy, là đủ rồi.


      " giống như có làm chuyện gì a, em lại tốt, bé dễ dàng thỏa mãn, nếu như phụ nữ thế giới đều giống như em dễ dàng thỏa mãn như vậy, là tốt biết bao a!" Tề Hiên tán thưởng.


      "Thiếu chủ, kỳ Giai Giai cũng rất tham, em luôn muốn ở cùng , nhưng mà em biết , đó là có khả năng." Ngãi Giai Giai mất mát .


      Còn ba ngày nữa, thiếu chủ của là vị hôn phu của người khác rồi, cũng có nghĩa là có thể mất .


      "Ngốc, đừng suy nghĩ quá nhiều, hết thảy có đây!" Tề Hiên an ủi.


      Dù cho đính hôn với Diệp Tầm Phương, cũng thể uy hiếp được tình cảm của với Ngãi Giai Giai, huống chi chỉ là đính hôn mà thôi, chờ Tề thị thoát khỏi cảnh khó khăn, đá Diệp Tầm Phương cũng muộn.


      Diệp Tầm Phương vừa đến ngoài cửa chợt nghe đến những lời này của Tề Hiên, lập tức lạnh lùng cười.


      Dễ dàng thỏa mãn, cũng tin, loại người biểu ra thỏa mãn, trong nội tâm so với ai khác đều tham, nhất định xé toang da mặt dối trá này của Ngãi Giai Giai, để cho Tề Hiên nhìn xem ta rốt cuộc là người có dạng gì. Thỏa mãn phải , cũng tin bạc sáng lóa ở trước mặt ta, ta động tâm.


      Diệp Tầm Phương vốn muốn vào phá hư Tề Hiên cùng Ngãi Giai Giai, nhưng mà nghe được những lời này của Tề Hiên, vì vậy buông tha.


      Thanh thuần cùng thỏa mãn, Tề Hiên chính là nhìn những đặc tính này của Ngãi Giai Giai, xem làm sao từ từ hủy diệt ta, xé toang khuôn mặt đạo đức giả của ta.


      Diệp Tầm Phương tà ác cười, sau đó xoay người rời . tại nên tìm cách xem làm như thế nào hủy hoại Ngãi Giai Giai, chỉ cần thanh thuần cùng thỏa mãn của Ngãi Giai Giai ở trong mắt Tề Hiên hề có nữa, như vậy Tề Hiên tự nhiên ghét bỏ ta, cũng phải tranh giành cướp người.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 64: Mưu (1)



      Bởi vì Ngãi Giai Giai lại bất tiện, cho nên ngày hôm sau Tề Hiên cho tới công ty, miễn cho vết thương ở chân của chuyển biến xấu .


      Chính là Ngãi Giai Giai sau ngày nghỉ ngơi, cũng cảm thấy bị chấn thương, hơn nữa Mai Tử Thành đem rượu thuốc lại cho xoa rất tốt, nửa ngày cũng đau đớn, thậm chí có thể lại, chỉ là Tề Hiên lo lắng thái quá mà thôi.


      Ngãi Giai Giai kềm nén được, muốn Tề thị tìm Tề Hiên, vì vậy lặng lẽ tới cửa, muốn lén chuồn .


      "Giai Giai, con muốn đâu?" Bà Lâm đột nhiên ra, hỏi.


      "Mẹ Lâm, con muốn tìm thiếu chủ." Ngãi Giai Giai cúi đầu, chột dạ .


      "Thiếu chủ phải bảo con nghỉ ngơi cho tốt ư, ngoan, đừng loạn, chân của con còn chưa khỏe mà?" Bà Lâm kéo Ngãi Giai Giai lại, cho ra ngoài.


      "Được rồi." Ngãi Giai Giai tâm bất cam tình bất nguyện ( cam lòng, muốn) mà ngồi vào sô pha, nhàm chán mở ti vi xem.


      Nếu như lúc này có thể ở Tề thị giúp thiếu chủ phiên dịch văn kiện, là tốt biết bao a!


      "Ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, chờ chân con khỏe hẳn, muốn nơi nào cũng được." Bà Lâm khuyên.


      "Con biết mẹ Lâm." Ngãi Giai Giai uể oải .


      Thiếu chủ bây giờ ở đó làm gì, ăn cơm chưa, có mệt nhọc hay ?


      Ngãi Giai Giai ngừng nghĩ, nghĩ Tề Hiên rốt cuộc có ăn cơm hay , có nghỉ ngơi tốt hay , có rất nhiều văn kiện chờ từ từ phiên dịch hay .


      Bà Lâm nhìn thấy Ngãi Giai Giai ngoan ngoãn ngồi ở ghế sa lon, vì vậy phòng bếp chuẩn bị điểm tâm.


      Ngãi Giai Giai nhìn thấy bà Lâm vào, ý niệm muốn lén chuồn nhóm lên trong đầu lần nữa, ngồi được a, trong nội tâm luôn nhớ thiếu chủ.


      Mặc kệ, chỉ là ra bên ngoài, sau đó lại thuê xe Tề thị, có quá nhiều đường cho , cho nên chút vết thương ấy ở chân cũng có gì đáng ngại.


      Ngãi Giai Giai lần nữa đứng lên, sau đó tới cửa, lặng lẽ chạy ra ngoài, nhưng mà mới ra khỏi cửa chính, chiếc tắc xi liền lập tức đứng ở trước mặt của , hơn nữa tài xế còn chủ động hỏi thăm , "Tiểu thư, muốn đâu?"


      "Tôi muốn cao ốc Tề thị." Ngãi Giai Giai do dự mà lên xe, trực tiếp địa điểm với lái xe.


      "Được." Lái xe hưng phấn , chuẩn bị lái xe, sau đó xe còn chưa có khởi động, người đột nhiên xông lên xe của ta.


      "Tôi cũng ." Trần Tiểu Ngoạn từ rất xa nhìn thấy Ngãi Giai Giai lên xe, biết muốn đâu, nhưng cũng quản, trực tiếp xông lên xe.


      "Tiểu Ngoạn, cậu học sao?" Ngãi Giai Giai nghi vấn.


      "Hôm nay thầy hẹn hò, cho nên mình cũng xin nghỉ rồi, thuận tiện theo cậu nhìn xem bộ dáng dài ngắn của thiếu chủ mà cậu nhớ mãi quên. Là chị em liền dẫn mình cùng , cho phép bỏ mình lại." Bộ dạng của Trần Tiểu Ngoạn ra vẻ cảnh cáo , buộc chặt dây an toàn, tỏ thái độ của mình, quả thực chỉ cần xuống xe, đơn giản chỉ muốn theo.


      "A ——" Ngãi Giai Giai bởi vì cái lý do kia của Trần Tiểu Ngoạn phải lý do mà kinh ngạc thôi.


      Thầy giáo hẹn hò cùng ấy xin nghỉ có liên quan sao?


      "Đừng á mà, tài xế mau lái xe ." Trần Tiểu Ngoạn vui vẻ .


      luôn nghe Ngãi Giai Giai chuyện về thiếu chủ kia, rất là hiếu kỳ, hôm nay cái gì cũng muốn nhìn bộ dáng ‘ thiếu chủ ’ dài ngắn này lần.


      "A ——" Tài xế lạnh lùng trả lời, sau đó lái xe.


      Thêm người, có nên thay đổi kế hoạch hay , nhưng mà nếu thay đổi kế hoạch..., thời gian cũng kịp. Bỏ , cùng lắm đợi lát nữa đem người khác ứng phó.


      Tài xế tà ác cười, sau đó chuyên tâm lái xe.


      Trần Tiểu Ngoạn ngồi ở đằng sau, trong lúc vô tình ngẩng đầu, thấy được trong kính phía sau xe đột nhiên lên nụ cười tà như giết người của tài xế, toàn thân run rẩy cái.


      Cái tài xế này là lạ, vẫn là nên cảnh giác chút.


      Chương 65: Mưu (2)



      Tài xế cũng có lái xe chạy đến Tề thị, mà là lái đến trước cửa quán bar.


      "Chú tài xế, tôi muốn Tề thị, chú đưa tôi đến đây làm gì?" Ngãi Giai Giai phát trước mắt phải cao ốc Tề thị quen thuộc, vì vậy nghi ngờ.


      "Giai Giai tiểu thư, kỳ tôi sớm ở trước cửa nhà chờ rồi, là thiếu chủ phân phó làm như thế, ngài ấy biết chịu ở yên trong nhà, cho nên để cho tôi chờ ở bên ngoài, chỉ cần thấy ra, đưa đến đây, bởi vì thiếu chủ ở bên trong chờ ." Bộ dáng của tài xế ra vẻ hiền lành giải thích.


      " vậy chăng, thiếu chủ ở bên trong." Ngãi Giai Giai nghe tài xế như vậy, rất là hưng phấn, vì vậy mở cửa xe xuống xe, có chú ý tới điện thoại di động trong túi rơi xuống ở xe.


      "Giai Giai, chờ mình chút a!" Trần Tiểu Ngoạn cũng muốn đẩy cửa xuống xe, tính cùng vào với Ngãi Giai Giai, nhưng mà tài xế lại ngăn trở .


      "Tiểu thư, Thiếu chủ của chúng tôi thích có mặt người ngoài, vẫn là ở trong này chờ ." Tài xế xong, sau đó liền đứng ở bên, giám thị Trần Tiểu Ngoạn.


      "Giai Giai ——" Trần Tiểu Ngoạn bất đắc dĩ mà hô to, chính là Ngãi Giai Giai lòng chỉ muốn gặp Tề Hiên, cho nên chạy vào trong quán rượu, căn bản là nghe thấy Trần Tiểu Ngoạn gọi.


      "Chú tài xế, tôi vào quán bar, nhưng mà tôi có thể xuống xe chứ." Trần Tiểu Ngoạn lễ phép hỏi.


      " thể, nơi này được Thiếu chủ của chúng tôi bao hết rồi, thể tùy tiện mà vào, miễn cho phá hư lễ vật mà Thiếu chủ của chúng tôi vì Giai Giai tiểu thư dày công chuẩn bị." Tài xế lãnh mạc .


      "Xí —— có mấy đồng tiền dơ bẩn là giỏi a!" Trần Tiểu Ngoạn khinh thường , lúc này mới thấy được điện thoại của Ngãi Giai Giai thất lạc ở xe, vì vậy nhặt lên lật xem.


      Điện thoại của Giai Giai, trong này nhất định có ảnh chụp của‘ thiếu chủ ’ kia a, hắc hắc, nhìn thấy người , xem ảnh chụp cũng có thể a.


      Trần Tiểu Ngoạn hề liếc mắt nhìn tài xế phía ngoài, cũng còn muốn xuống xe, mà là ngắm nghía điện thoại của Ngãi Giai Giai, đem từng cái tin nhắn xem hết, tìm kiếm lấy cái ảnh chụp của ‘ thiếu chủ ’ kia.


      Tài xế cho rằng Trần Tiểu Ngoạn chơi điện thoại di động của mình, cho nên để ý nhiều lắm, nhiệm vụ của chính là coi Trần Tiểu Ngoạn này, cho làm hư chuyện.


      Trần Tiểu Ngoạn ngắm điện thoại, chơi chơi, điện thoại đột nhiên vang lên, điện báo biểu ‘ thiếu chủ ’


      có nên tiếp hay a, ông trời, ‘ thiếu chủ ’ này sao lúc này lại gọi điện thoại đến a, buồn bực.


      Trần Tiểu Ngoạn do dự có nên tiếp hay , nhưng mà nghĩ chút, hẳn là tiếp, tối thiểu nhất cho ‘ thiếu chủ ’ kia, điện thoại của Ngãi Giai Giai rơi ở chỗ này .


      Sau khi Trần Tiểu Ngoạn quyết định, nhấn xuống nút trả lời, đưa di động lên lỗ tai, còn chưa , đối phương hướng đoạn thâm tình.


      "Giai Giai, có nhớ hay a, quả rất nhớ em, buổi chiều trở về dẫn em ra ngoài, có em ở bên người, thể chuyên tâm làm việc." Tề Hiên nhìn thấy điện thoại vừa được nối, lập tức thâm tình mà kể tình huống mình bây giờ.


      "Cái kia ——" Trần Tiểu Ngoạn muốn giải thích, nhưng mà lại biết giải thích như thế nào.


      "Giai Giai, em bị cảm ư, thanh sao lại thay đổi?" Tề Hiên lo lắng hỏi.


      "Cái ‘ thiếu chủ ’ kia a, tôi phải Giai Giai, tôi là Trần Tiểu Ngoạn, điện thoại của Giai Giai rơi ở xe rồi, để cho ấy ra chút cầm lấy, hoặc là cũng có thể kêu người ra cầm." Trần Tiểu Ngoạn cố gắng .


      "Có ý gì?" Tề Hiên vừa nghe đến những lời này của Trần Tiểu Ngoạn, kinh ngạc đứng lên, vô cùng bối rối.


      Giai Giai của phải trong nhà ư, như thế nào ra ngoài, hơn nữa điện thoại còn rơi ở xe, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :