[Cđ-Sắc]Cướp Sắc - Lạc Anh Phân Phi (update chương 31) TUYỂN EDITOR

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. My Lovely Boys

      My Lovely Boys Well-Known Member

      Bài viết:
      123
      Được thích:
      704
      Ko mình định post pic nhưng do mạng yếu nên chưa kịp sửa
      bornthisway011091 thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 30: Xuân dược khiến dê bổ nhào vào sói [Nhị]

      Sợ rằng đột nhiên có ngày, thân mình bị kia bốn thú kia cưỡng bức, cho nên mặc kệ thế nào, ta cũng thể để cho nam nhân nằm dưới thân rời . Khi bàn tay bé của ta muốn mò vào tiết khố của , nam nhân lại đỏ mặt, bàn tay to lớn giữ chặt tay ta.

      Thân thể run rẩy, giọng hơi khàn khàn.

      cần bướng bỉnh, ta có thể giúp nàng giải xuân dược người, cần phải như vậy.”

      Ấm ức nheo mắt, ta vùi đầu vào cần cổ , bàn tay ở trước ngực bắt đầu thành mà sờ loạn, ngẩng mặt lên, liên tiếp hôn khẽ xuống trán, mũi, môi , giọng rất :

      “ Phan Phan, chàng muốn ta sao? Chàng thích ta sao? Chàng định để ý đến ta có phải ?”

      Nhìn ánh mắt vô tội của ta, nam nhân nằm dưới sốt ruột, định bật dậy giải thích lại bị ta dùng sức đè xuống.

      Đáy lòng say đắm, gắn bó triền miên, nhiệt độ thân thể càng thêm bừa bãi, chút kiêng nể mà khuếch tán ra xung quanh.

      nhịn được, cũng muốn nhịn nữa, ngay trước khi nam nhân hối hận, mười thon dài ngón tay bò ra, muốn cởi bỏ những nút thắt quần áo .

      Dung túng ta, nam nhân cũng mong đợi, nhưng mà đây là lần đầu tiên ta giúp nam nhân cởi bỏ trang phục, bàn tay bé của ta vừa run lại vừa cuống.

      “Để cho ta làm …”

      Ánh mắt nàng cũng đỏ lên, nam nhân mềm lòng cũng nhận mệnh, bàn tay to lôi kéo, chỉ lát sau vạt áo liền rơi xuống đất.

      Giây phút quần áo trước ngực mở rộng, cũng là khi lồng ngực to khỏe màu đồng mê người của nam nhân lộ ra, sáng bóng hút hồn.

      Trong bóng đêm mê người, bàn tay bé lớn mật phủ lên, cái miệng nhắn cũng vùi vào da thịt nam nhân.

      Nụ hôn tựa như lông hồng, chậm rãi rong chơi người .

      Khiêu khích gợi tình, tiếng thở nam nhân dần dần trở nên thô hơn, bên hông cánh tay đặt ở bên hông ta dần dần siết chặt.

      Ngón tay đẩy áo của ta ra, hơi thở ấm áp phun lên đầu vai của ta.

      Môi mỏng nhàng vuốt ve da thịt hồng nhạt, thấy ta phản đối, mới yên tâm dịch chuyển nụ hôn xuống xương quai xanh của ta.

      Lời có phần lo lắng, cùng với tiếng thở gấp trầm đục đầy khêu gợi, hơi thở khô mát phun lên người ta.

      “Đậu Khấu, cho ta, muội hối hận sao …Dù sao, ta là kẻ có gì cả, quyền thế…”

      Ngửa mặt, ta nâng khuôn mặt tuấn tú khiến ta say mê của lên, nhìn , nhìn chằm chằm vào .

      “Phan Phan, còn chàng sao? Chàng có thể làm ta hối hận ?”

      Thở dài, tiếng nào, chỉ ấn chặt ta vào ngực

      Ngón tay màu nâu lặng lẽ đẩy quần áo của ta ra , đôi môi ướt dính cũng tới trước ngực ta...

      Đầu lưỡi liếm nụ hoa hồng nhạt kia, khoái cảm mê người kia dần dần tràn ngập tới từng nơi từng nơi thân thể ta…

      Nhắm mắt lại, ta cảm nhận được…

      Bởi vì là , nên ta tin tưởng…

      là phu quân của ta, phu quân của ta…

      Giây phút thân thể dán chặt vào nhau, dịu dàng, nhàng ôm ta…

      Cảm giác hạnh phúc làn tỏa từ tận đáy lòng…

      ra chuyện thân mật, cần dụ dỗ, cần ép buộc, ở thời điểm thể kiềm lòng được cũng thầy mà giỏi…



      Khi thân thể trần trụi mát mẻ của Phan Phan dán lên thân mình nóng bỏng của ta, thân thể to lớn khiến ta càng trở nên xinh hơn.

      Vốn tưởng rằng bản thân sợ hãi nhưng khi nghe tiếng hít thở trầm ổn của , cảm nhận được dịu dàng của , tất cả sợ hãi lại tan thành mây khói cách thần kỳ.

      Đè nặng , ta ngừng gặm cắn da thịt ngon miệng của , cho dù để lại dấu vết chỉ thuộc về ta đó ta vẫn chưa thỏa mãn mà tiếp tục mút.

      Bị ta cắn đau nhưng nam nhân dưới thân vẫn dung túng cho hành vi kiêu ngạo của ta như trước , mỗi khi ta cắn chỗ, thân mình liền run rẩy càng thêm mãnh liệt.

      Dấu hôn hồng hồng này quá đẹp, ta vừa cắn lại liếm, thào trong vô thức:

      “ Phan Phan, ta muốn ăn sạch chàng… muốn miếngăn sạch chàng …”

      Bị xuân dược khống chế, thân thể ngày càng nóng, đầu óc mơ hồ, lời ra cũng hơi lộn xộn, nam nhân thuần khiết dưới thân bị ta làm cho ngượng ngùng.

      E thẹn, lồng ngực rộng lớn màu nâu phập phồng càng thêm mãnh liệt, lại vẫn mặc ta chà đạp, dám giãy dụa dù chỉ chút.

      Bàn tay bé chạy thân thể trần trụi của , khoảnh khắc xoa tới nơi cứng rắn nào đó, cuối cùng nam nhân bị đùa giỡn cũng chịu nổi mà đưa tay giữ chặt thân mình lộn xộn của ta lại, con ngươi đen mang theo cưng chiều dịu dàng.

      Tay trái nắm chặt bàn tay đặt ở chỗ mẫn cảm người của ta, tay phải tinh tế vuốt ve da thịt trắng mịn tấm lưng của ta, dịu dàng, xuống từng chút , sau đó dừng lại ở trong đùi ta, nhàng vuốt ve.

      “Đậu Khấu … nàng có biết mình làm cái gì ?”

      Ta gì, chỉ vùi đầu vào ngực , lại bắt đầu cắn.

      Bị ta kích thích như vậy, cho dù có là nam nhân thành hơn nữa cũng bắt đầu biến thân thành sói, đầu ngón tay vốn dừng lại cũng tiếp tục chuyển động nhàng. Khoái cảm tê dại khiến ta thể khống chế mà run lên khe khẽ, ánh mắt mông lung cũng tràn đầy tầng sắc thái mê người.

      Lông mi run rẩy, cái miệng nhắn cũng buông tha món ngon dưới thân, giọng mị tận xương làm thần kinh người ta tê dại.

      “Phan Phan… ta khó chịu…”

      “Đậu Khấu, đừng nóng vội, ta biết, nhưng nàng là lần đầu tiên, ta thể ưuas thô bạo...”

      Giọng dịu dàng ôn nhu, thân thể căng thẳng của ta chậm rãi bình tĩnh lại, đầu ngón tay vỗ về ta của Phan Phan dần dần trở nên ngông cuồng lớn mật. Khoái cảm mãnh liệt đánh úp lại, cảm giác của ta dần dần trở nên mơ hồ, trong mơ hồ, dường như thân thể ta bị nhấc lên, lại nhàng đặt ga giường mềm mại ngay sau đó thân thể to khỏe liền dịu dàng đè lên. “Đậu Khấu, đừng sợ...”

      Bên tai là giọng dịu dàng của Phan Phan, tay nhàng di chuyển theo đùi trong củ ta, xoa nắn đóa hoa giữa hai chân ta, cảm nhận được ướt át dính dớp, mới chậm rãi đâm vào trong đóa hoa...

      Đầu ngón tay dịu dàng thâm nhập khiến thân thể nằm trong lòng của ta run rẩy, lập tức phát ra tiếng kêu tràn đầy tình dục.

      Rên rỉ thỏa mãn, hai chân của ta thể kìm lòng mà chậm rãi tách ra.

      “Nhanh lên Phan Phan… , chậm chút… Phan Phan, ô… ta muốn ăn chàng.”

      Đầu óc ta choáng váng mơ hồ, càng trở nên mơ màng hơn nữa, xong cũng biết đến người nào, bản thân cũng ràng mình cái gì. Nhìn ánh mắt ngày càng kinh ngạc của nam nhân cùng với hai má hơi hồng lên, ta choáng váng ta cười vô cùng xinh đẹp quyến rũ.

      Đôi mắt say lòng người nhìn , quyến rũ .

      “Phan Phan, ta muốn chàng...”

      Bị đôi mắt mơ màng của ta nhìn, chẳng biết từ khi nào mà ánh mắt của Phan Phan tràn ngập dục vọng, con ngươi tối đen lóe lên trong bóng đêm.

      Chân bị mở ra, thân thể thon dài rắn chắc chậm rãi đè ép xuống dưới, chậm rãi hòa thành thể với ta …
      Kimiko, Màn Thầu, myuyen2 others thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 31: Xuân dược khiến dê bổ nhào vào sói [Tam]
      Nghe hơi thở nhịp nhàng, mặc dù cơ thể cảm thấy vô cùng mệt mỏi nhưng ta lại phát ra bản thân ngủ được, vụng trộm nghiêng mặt nhìn thấy Phan Phan cũng mở to hai mắt lẳng lặng nhìn ta.

      Mái tóc đen của nam nhân rơi tán loạn người của ta, khuôn mặt tuấn tú ấm áp cười đến là điềm tĩnh.

      Ánh trăng thản nhiên xuyên qua cánh cửa sổ rộng mở chiếu vào phòng, nhìn nam nhân, khóe miệng ta nhếch lên, thân thể vẫn trần trụi, ta cứ như vậy lại gần chàng.

      Hai mắt sáng ngời chăm chú nhìn ta, dung túng động tác của ta, nam nhân bỗng nhiên mỉm cười.

      ngủ được sao?”

      “Ừm…”

      Ta lên tiếng, kéo cánh tay vòng lên lưng ta, sau mười sáu năm lúc nào cũng phải sống trong những ngày tháng lo lắng hãi hùng, trong giây phút yên tĩnh này ta lại luyến tiếc muốn ngủ.

      Nhìn ta, nam nhân khẽ nhướn mi, nở nụ cười thản nhiên, nụ cười này vô cùng thỏa mãn.

      Bị thân thể nóng bỏng của ta dán sát vào, Phan Phan vừa vui vừa thẹn.

      Ghé vào trong ngực , thân thể có mùi mồ hôi đặc trưng của nam nhân, rất dễ chịu.

      Ngón tay vờn quanh xương quai xanh của như đùa giỡn.

      “Phan Phan, đây là lần đầu tiên của ngươi sao?”

      Bàn tay giữ lấy khuôn mặt nhắn của ta, dưới ánh nến, gỡ trâm cài tóc của ta xuống, làm cho tóc của ta xõa xuống như thác nước.

      Sau đó ngậm lấy vành tai nóng lên của ta, khẽ thào.

      “Đậu Khấu, phải ta rồi sao, có nữ nhân nào dám chạm vào ta đâu.”

      Trêu chọc như vậy làm ta cảm thấy thể thở nổi, lúc này, ta nằm giường, ngoài mái tóc đen dài ra còn gì che đậy.

      Lời tự nhiên lại thốt ra.

      “Phan Phan, chúng ta thành thân được ?”

      Nam nhân bình tĩnh , vô cùng chân thành .

      “Được… Ta cưới nàng cách quang minh chính đại, để nàng trở thành thê tử của ta…”

      Nghe lời , hiểu sao thân thể ta lại trở nên khô nóng, tuy rằng Phan Phan vẫn nằm yên nhúc nhích, nhưng ta biết cũng khát vọng ta tựa như ta khát vọng .

      Nam nhân trung hậu, dám chủ động, ta có chút ý xấu đưa tay xoa nắn dục vọng của , bàn tay bé mềm mượt như tơ lụa bóng loáng chuyển động, Phan Phan lại bắt đầu phát run.

      Giọng mơ hồ, đôi mắt đen láy mang theo chút cầu xin.

      “Đậu Khấu, van cầu nàng, đừng náo loạn được ? Nàng cần nghỉ ngơi…”

      Ta ôm lấy , mặt dán vào trong ngực vuốt ve.

      “Nhưng mà ta ngủ được…”

      Ta ái muội chuyện, còn có bắt đầu di động tay bé Phan Phan trống ngực lại trận phập phồng.

      Liên tục khiêu khích , nam nhân cắn răng cố nén, lâu sau, nâng mặt ta lên, con ngươi lại dâng lên ánh lửa.

      Đôi mắt sâu thẳm sáng ngời, nhìn ta, giọng của dịu dàng mà từ tốn :
      Bunny_big, Kimiko, Mẹ Mìn5 others thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :