1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Xem xem ai hối hận trước kkkkk . Mạnh dạn cá Thích Thích Ngựa đầu hàng trước , rồi lại phải dỗ A Du mà thôi :059::059::059:
      Haruka.Me0 thích bài này.

    2. milary

      milary Active Member

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      210
      Trăm lần 99 lần Thích ngựa phải hạ mình dụ dỗ :yoyo36:
      Haruka.Me0 thích bài này.

    3. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 60


      Sau khi được tấn phong, do chín người đều là phân vị thấp nên thể ở mình điện, vì thế Tống Nguyệt Dĩnh và Cao Y San bị được sắp xếp đến chỗ của Kỷ phu nhân, mà Mục Thư Du và Trương Tư Viện được sắp xếp đến chỗ của Ngụy thục nghi - Hòa Tri điện.


      Vừa đến cửa Ngụy thục nghi ra đón, Mục Thư Du và Trương Tư Viện nhanh chóng thi lễ.


      “Các muội nhìn xem, ngày thường Hòa Tri điện này chỉ có ta và Quế Tú ở cũng vui vẻ gì, nay lại có hai vị muội muội vào ở náo nhiệt lên đây. “


      Ngụy thục nghi cực kỳ nhiệt tình, sai người nâng họ dậy rồi giới thiệu: “Vị này là Lưu Quế Tú, phân vị của muội ấy cũng như các muội nên cần phải hành lễ, ta sai người dọn dẹp hai gian thiên điện, đều là gian phòng hướng về phái mặt trời cả, có điều Thư Du muội muội dẫn theo nhiều người nên ta tự làm chủ sắp xếp phòng lớn hơn, mong Tư Viện muội muội bận lòng.”


      “Tư Viện dám, đây là chuyện nên làm, Thư Du tỷ tỷ quả cần nhiều hơn mấy gian phòng.” Trương Tư Viện cũng rất hiểu lễ nghĩa.


      Mục Thư Du lên tiếng cảm tạ, trong lòng cảm thán mình cần chu du các nước, chỉ cần ở hậu cung Hòa Hi có thể nhìn thấy rất nhiều dạng mỹ nữ, Ngụy thục nghi này có khuôn mặt rất ấn tượng, mười phần là mỹ nữ dị vực, mà vị Lưu dung hoa kia cũng kiều mỵ động lòng người, đôi mắt phượng tùy ý thoáng nhìn, cũng là phong tình vạn chủng, hơn nữa dáng người cũng cao gầy, đứng trông rất đẹp mắt, đừng là nam nhân ngay cả nữ nhân nhìn thấy cũng phải thầm ca ngợi phen.


      Mỹ nhân như thế có được thích của Tần Thừa Thích tất nhiên, cũng biết nhập cung bao lâu, phỏng chừng sớm muộn gì cũng lại được tấn phong.


      “Hậu viện này ra là gần kề với Hòa Tân điện, giờ cũng có ai ở đó nên rất tĩnh lặng, Thư Du muội muội dẫn theo hạ nhân đến nơi đó ở .” Ngụy thục nghi tự mình tiếp đón Mục Thư Du đến hậu viện.


      Mục Thư Du hành lễ: “Đa tạ thục nghi quan tâm, nơi này quả rất yên tĩnh, quả thể tốt hơn.”


      “Vừa lòng là tốt rồi, trước tiên muội muội cứ sắp xếp lại các thứ , ta lại đến chỗ Tư Viện muội muội đây.”


      Mục Thư Du đưa Ngụy thục nghi ra cửa, nàng cảm thấy vị đứng đầu điện này rất biết cách đối nhân xử thế, ít nhất nàng cũng nhìn ra ý định gì khác.


      Lại qua mấy ngày nữa Ngụy thục nghi cố ý để cho Mục Thư Du và Trương Tư Viện quen thuộc với vụ trong điện, lại thêm vài chuyện: “Theo lý mà chúng ta đều tự quản, nhưng người trong cung quả thực là quá nhiều, cho nên mỗi cung đều do vị chính nhị phẩm nương nương quản lý, Thục phi nương nương và đại Hoàng hậu cùng nhau giải quyết chuyện hậu cung, cho nên ngày thường chúng ta chỉ cần xin chỉ thị của Hiền phi nương nương là được rồi.”


      “Vị Hiền phi nương nương này có dễ chịu ạ?” Trương Tư Viện tò mò hỏi.


      “Tất nhiên rất tốt, Hiền phi nương nương rất tốt bụng, ít soi mói, ngày sau các muội nhìn thấy biết. Có điều Hiền phi nương nương thích tham gia náo nhiệt, Hoàng thượng Hoàng hậu cũng liền tùy, dù sao Hiền phi nương nương nhưng là cháu họ của Thái Hậu qua đời, nên làm sao có người dám làm khó nàng ấy chứ.”


      Ngụy thục nghi xong lại nghĩ tới chuyện khác: “Mấy ngày nay các muội cũng học được ít chuyện, người bên ngoài đều cảm thấy phi tần trong cung suốt ngày chỉ ăn hương uống lạt nhàn rỗi vô , kỳ tuy là phú quý nhưng cũng chỉ là chuyển nhà mà sống tiếp, mấy ngày trước Hiền phi nương nương giao cho mua chút đồ này nọ, ta liệt kê giấy này hết rồi, bằng nhờ Thư Du muội muội thay ta đưa Hòa Tề điện, cũng vừa vặn nhờ dịp này có thể trông thấy Hiền phi nương nương.”


      Mục Thư Du đứng dậy đáp ứng, lập tức dẫn theo Như Lan Như Ý Hòa Tề điện.


      Vị này Hiền phi này nàng khống có chú ý tới, càng có ấn tượng gì, nghĩ đến vị chủ nhân thích yên tĩnh.


      Suy tư lúc tới Hòa Tề điện, thái giám giữ cửa vào thông báo, bao lâu sau thái giám kia quay lại mời Mục Thư Du vào.


      Sau khi vào cửa Mục Thư Du cúi đầu vài bước mới quỳ xuống thỉnh an.


      “Ngươi là Mục Thư Du?”


      “Hồi Hiền phi nương nương, thần thiếp chính là Mục Thư Du.”


      “Đứng lên , để bản cung nhìn xem dáng vẻ của ngươi như thế nào.”


      Mục Thư Du nghe vậy ngẩng đầu lên, chỉ thấy người ngồi cao kia ăn mặt rất dơn giản, giống những phi tần khác trang điểm tinh xảo, dáng vẻ của nàng ấy cũng rất đoan chính, nhưng đứng trong phần đông nữ nhân ở hậu cung Hòa Hi quốc cũng có gì đặc biệt.


      “Cũng tệ lắm, ít nhất khí như ả Quế Tú kia, mấy ngày nay bản cung nghe thấy người được sủng ái như thế nào, hôm nay nhìn thấy cung nữ bên cạnh ngươi cũng biết được hai, nô tài theo tính chủ, người bên cạnh ngươi vừa nhìn là biết rất an phận, có thể thấy được bản tính của ngươi cũng rất tốt, đứng lên .”


      Mục Thư Du lúc này mới đứng dậy, quy củ ngồi bên: “Đây là danh sách Ngụy thục nghi bảo thần thiếp mang đến cho nương nương, kính xin nương nương xem qua.”


      Hiền phi nhận lấy danh sách trong tay cung nữ nhìn qua lần, đột nhiên hỏi: “Tại sao cung trù (*) lại đổi thành vải sa mỏng ?”


      (*) cung trù: tơ lụa trong cung


      “Hồi bẩm nương nương, Ngụy thục nghi chỉ bảo thần thiếp mang danh sách đến, vẫn chưa giao những chuyện khác, cho nên cầu của nương nương thần thiếp biết.”


      Nàng vừa dứt lời thấy Hiền phi vỗ bàn: “Đây là lời hồ đồ gì thế, ngươi muốn lừa gạt bản cung sao ? làm việc phải ràng, làm sao dám ở trước mặt bản cung hai chữ biết, ngươi lập tức quay trở về làm việc này cho bản cung, nơi này của bản cung cho phép có người hai chữ biết!”


      Hiền phi sau khi phát tác hơi thèm để ý đến Mục Thư Du, đứng thẳng dậy vào phòng trong, khiến cho Mục Thư Du xấu hổ thôi, chỉ có thể đỏ mặt ra khỏi Hòa Tề điện.


      đường gặp cung nữ Giai Tĩnh, thấy Mục Thư Du sắc mặt đúng, liền hỏi Như Lan Như Ý xảy ra chuyện gì, chờ sau khi nghe xong lập tức khuyên nhủ: “Dung hoa cần để ý, Hiền phi nương nương xưa nay như vậy, tính tình hay thay đổi, lúc tốt lúc xấu, lúc mất hứng chuyện càng tổn thương người khác, trong cung ai dám làm động tới tính tình của vị ấy, Hoàng thượng Hoàng hậu đều cùng nàng ấy chấp nhặt, bất cứ việc gì cũng đều tùy vị ấy.”


      Đây phải là kẻ điên sao? Náo có ai tính tính đổi là đổi, khó trách nàng có ấn tượng gì với vị Hiền phi này, tính tình như vậy nào có ai dám cho nàng ấy tham dự các yến tiệc quan trọng, cái này chữ Hiền này đúng là hữu danh vô thực.


      có cách nào so đo với người như vậy, có điều Mục Thư Du vẫn là nín bụng lửa giận trở về Hòa Tri điện, về đến chính điện cũng gặp cung nữ trông coi, do nàng nghĩ muốn truyền lại lời của Hiền phi nên đành phải bước vào gian phòng bên trong.


      “Chắc là Mục Thư Du bị Hiền phi mắng rất thê thảm.” Là giọng của Trương Tư Viện.


      “Đó là đương nhiên, ta cố ý làm sai cái danh sách rồi sai nàng ta mang qua, lấy tình tình của Hiền phi nhất định là trở mặt, nếu làm sao xứng với cái danh bà điên chứ.” Ngụy thục nghi đắc ý hồi .


      “Thủ đoạn của Thục nghi quả rất tốt, vừa trừng trị Mục Thư Du , còn có thể khiến nàng ta chẳng hay chẳng biết gì cho rằng người đối xử tốt với nàng ta!”


      Ngụy thục nghi cười : “Chỉ là việc mả thôi, muội muội là người thân của Thục phi nương nương, Thục phi nương nương sớm dặn dò qua. chỉ như thế, ngay cả chỗ mà ta sắp xếp cho nàng ta, cho dù là Hoàng thượng gõ la đến nàng ta cũng nghe được, hậu cung phi tần như vậy nhiều, qua thời gian nữa Hoàng thượng cũng còn nhớ đến nàng ta nữa rồi, đêm nay Hoàng thượng đến đây dùng bữa, muội muội cần phải biết nắm chắc cơ duyên này mới tốt.”


      Nghe tiếng cười của bọn họ, Mục Thư Du mới hiểu được mình thành trò cười cho bọn họ, vì thế nàng cũng làm kinh động đến người trong phòng, lặng lẽ lui ra ngoài, đứng ở đàng xa chờ cung nữ canh giữ trở lại mới làm bộ như nàng vừa quay lại để nàng ta vào thông báo.


      Ngụy thục nghi nghe lời truyền lại của Mục Thư Du, lập tức ảo não vỗ tay: “Ai nha, đều trách ta tốt, sao lại hồ đồ ghi sai cung trù thành sa mỏng, khiến muội muội bị oan ức, là ta phải.”


      trách thục nghi, là Thư Du hỏi, kính xin thục nghi đem này danh sách sửa lại, muội muội lại mang trình cho Hiền phi nương nương.”


      “Được, được, ta lập tức sửa”


      Chờ Ngụy thục nghi sửa xong, Mục Thư Du lại Hòa Tề điện, lần này Hiền phi cũng thèm ra mặt, chỉ cho người nhận lấy dánh sách từ nàng.


      Mục Thư Du trở lại phòng mình uống trà suy nghĩ, bất tri bất giác trời tối sầm, lại có cung nhân đem cơm đưa tới, Lưu Quế Tú cũng theo tiến vào.


      “Tỷ tỷ sao lại đến đây?” Mục Thư Du kỳ quái hỏi.


      Lưu Quế Túcả giận: “Hoàng thượng sắp đến đây, thục nghi cho ta ở thiên điện tiếp đón, ta chỉ có thể đến tìm muội muội. “


      “Cũng khó trách sao tỷ tỷ nổi giận. “


      phải là nổi giận, hôm nay có đồ ăn ta thích đó, ta cũng nghĩ tới chuyện đoạt vận may của thục nghi, cần gì phải đề phòng ta như vậy chứ.”


      Mục Thư Du gì, nàng cảm thấy Lưu Quế Tú này nhìn mị câu hồn, chuyện hờn dỗi, ra bên trong cũng phải là người xấu, nàng trông mặt mà bắt hình dong rồi.


      “Vậy tỷ cùng muội dùng bữa .”


      Lưu Quế Tú lắc đầu: “Ta dùng rồi, ta chỉ tới đây chuyện cùng muội, chờ muội dùng bữa xong chúng ta lại chuyện.”


      Mệt cho thói quen kiếp trước của nàng, có người ngồi trước mặt nhìn chằm chằm như vậy nàng ăn cơm vô, Lưu Quế Tú thức thời.


      ăn ngon, Như Ý lại chạy vào: “Mục dung hoa, Hoàng thượng tới!”


      Mục Thư Du giật mình, nghĩ đến Tần Thừa Thích có thể tìm tới nơi này, vừa muốn buông bát đũa Tần Thừa Thích đến, theo sau còn có Vu Trung.


      cần hành lễ, mau dùng bữa .”


      Tần Thừa Thích để Mục Thư Du thỉnh an, bước chân nhanh nhẹn ngồi trước mặt nàng, lát sau mới phát ra là có người bên cạnh, quay đầu nhìn lại, thấy Lưu Quế Tú ngây ngốc nhìn mình, tuy vẻ mặt dại ra nhưng vẫn phong tình vô hạn, vì thế cau mày : “Sao nàng lại ở đây, Mục dung hoa cần hành lễ, nhưng sao nàng lại làm ?”


      Lưu Quế Tú lúc này mới phản ứng kịp, lập tức quỳ xuống.


      “Khó trách Hiền phi từng nàng đoan trang, nàng ở yên trong phòng mình, lại chạy tới nhìn Mục dung hoa dùng cơm, còn bày ra dáng vẻ mị hoặc này cho ai nhìn, ra ngoài!” Tần Thừa Thích quát.


      Lưu Quế Tú sợ tới mức cái gì cũng dám , trực tiếp lui ra ngoài.


      Mục Thư Du nhìn nhìn Tần Thừa Thích, cũng muốn ăn nữa : “Hoàng thượng uống rược sao ?”


      Tần Thừa Thích lắc đầu cười: “Mới vừa rồi trẫm bị Ngụy thục nghi và Trương Dung hoa chuốc quá chén, nhưng trong lòng Trẫm rất , tháng rồi, Trẫm dễ dàng đợi đến, cho nên thể phá vỡ ước hẹn, vì vậy Trẫm liền để cho Vu Trung dẫn đường. Thế nào? Lúc này nàng hài lòng rồi chứ, sổ ghi chép Trẫm cũng cho Vu Trung mang đến đây, dung hoa xem qua .”


      Người này sao lại đói khát như vậy? phải luôn luôn được người nhớ thương sao?


      Mục Thư Du dở khóc dở cười tiếp nhận sổ ghi chép, là nghĩ ra vì sao Tần Thừa Thích lại như vậy.


      “Nàng mau nhìn xem, Trẫm có dối ? Nếu là , vậy tối nay Trẫm ở lại đây !” Tần Thừa Thích thúc giục Mục Thư Du.


      Mục Thư Du đành phải mở ra nhìn, quả thực gần tháng này đều có tên của phi tần nào được ghi lại, nhất thời nàng cũng thể gì hơn.


      “Nàng màu lại đây, Trẫm có lời muốn với nàng.”


      Mục Thư Du đứng lên qua, còn chưa đến gần là ngửi thấy mùi rượu nồng nặc người Tần Thừa Thích.


      “Hoàng thượng có gì sai bảo?”


      “Nàng lại gần chút nữa.”


      Mục Thư Du lại đến gần vài bước, kết quả chút bị Tần Thừa Thích ôm vào lòng: “Bảo bối ngốc của ta, như vậy có thể lừa được nàng.”


      đúng là uống nhiều quá rồi, ngay cả xưng hô là Trẫm mà cũng có, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Tần Thừa Thích say rượu, có thể khiến thành ra như vậy, có thể thấy được Ngụy thục nghi và Trương Tư Viện gấp gáp như thế nào.


      “Nàng dùng bữa nữa sao ?” Tần Thừa Thích ôm Mục Thư Du hỏi.


      Mục Thư Du liếc mắt nhìn Vu Trung, Vu Trung cười đến bất đắc dĩ, cũng thể ngờ Hoàng thượng ai mời rượu cũng cự tuyệt, uống hết rượu mà hai người Ngụy-Trương bọn họ kính.


      “Trẫm hỏi nàng đó, cho nàng nhìn người khác!”


      Vu Trung lập tức cong lưng lui ra ngoài.


      Mục Thư Du vừa nghĩ đến chuyện mình phải đối phó với kẻ say lái thấy đâu đầu, tại nàng chỉ hi vọng Tần Thừa Thích tỉnh táo chút.


      “Hồi Hoàng thượng, thần thiếp dùng bữa xong rồi. “


      ăn những gì, nàng trẫm nghe xem nào.”


      phải nó vẫn còn đặt ở đó sao, còn hỏi! Tuy là như thế, nhưng nàng vẫn phải kể ra từng cái.


      “Đầu trẫm choáng váng, nàng đỡ Trẫm lại giường nghỉ ngơi lát .”


      Mục Thư Du muốn đứng dậy làm theo nhưng lại đứng được: “Hoàng thượng buông thần thiếp ra trước, làm sao thần thiếp đỡ Hoàng thượng đến giường nghỉ ngơi được.”


      buông, nàng cứ như vậy đỡ Trẫm .”


      Mục Thư Du nhịn được, vài lần muốn thoát khỏi kiềm chế của Tần Thừa Thích nhưng thành công, ngược lại còn chọc cho cười ha ha.


      “Hoàng thượng!” Mục Thư Du buồn bực hô .


      “Trẫm ở đây, ở ngay đây, nàng làm nổi, vậy để Trẫm đỡ nàng .”


      Tần Thừa Thích xong bế Mục Thư Du lảo đảo đứng lên, Mục Thư Du sợ mất thăng bằng lại làm mình rớt xuống đất vì thế nàng dốc sức nhảy khỏi vòng tay , sau đó đỡ lấy Tần Thừa Thích, hai người nghiêng ngả lảo đảo đến bên giường, Tần Thừa Thích lập tức ngã xuống đệm, nhân tiện cũng kéo Mục Thư Du theo, khiến cho nàng ngã người tiếp đó ôm chặt lấy nàng.


      Mục Thư Du rất là khó chịu, đẩy vài cái Tần Thừa Thích cũng phản ứng, lại hung hăng đánh vài cái vẫn là được, đành phải tự mình dùng sức lăn vào bên trong.


      Tần Thừa Thích lúc này mới động đậy, có điều lại là lật người đặt Mục Thư Du dưới thân mình, dùng bàn tay cởi y phục người mình, nắm lấy tay Mục Thư Du đặt nơi đó mình, mở miệng thở ra khí nóng: Bảo bối , xoa xoa cho Trẫm , mưa móc Trẫm chất chứa nhiều ngày, lát nữa đều cho nàng.”


      Tay của Mục Thư Du bị động xoa tới xoa lui nơi đó của , nhìn Tần Thừa Thích nhắm mắt hưởng thụ, trong lòng nàng vừa phiền não lại vừa có chút vui sướng, lần trước nàng đối xử với đế vương như vậy, mà bây giờ lại biểu thế này, đây phải là minh chứng cho việc người nam nhân này có tình cảm với nàng sao?

    4. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      chương 61


      Mục Thư Du nhìn Tần Thừa Thích nhắm dần hai mắt, ngăn cản bản thân suy nghĩ đâu, nơi này giống kiếp trước, nàng và nam nhân này thể náo có mối quan hệ bình đẳng, sinh tử vinh nhục của nàng có thể được quyết định chỉ dựa vào câu của .


      Bây giờ còn đối với nàng như vậy đơn giản là vì nàng giống như những nữ nhân khác mà thuận theo ý , càng xem như mạng, đây cũng là do những gì kiếp trước xảy ra khiến nàng có ưu thế giống những người khác, có điều nàng nhất định phải giữ lấy cái phao cứu mạng này, lỡ như ngày náo đó nàng chọc tức Tần Thừa Thích, lúc rới đài khẳng định rất thê thảm, nàng cũng muốn trải qua những ngày còn lại trong lãnh cung.


      “Hoàng thượng, xin ngài buông thần thiếp ra trước, hơi rượu người ngài dày đặc, làm thần thiếp cảm thấy choáng váng.” Mục Thư Du dịu dàng .


      Tần Thừa Thích mở mắt cười : “ buông, Trẫm súc miệng rồi, nàng còn dám ghét bỏ Trẫm? Trẫm càng muốn nàng thêm choáng váng!” xong liền hà hơi lên mặt Mục Thư Du.


      Mục Thư Du chỉ có thể nín thở dùng tay còn lại ngăn cản.


      “Nàng còn che nữa sao ? Vậy Trẫm phải cho nàng nếm thử mới được !”


      Lúc môi lưỡi dây dưa cũng là lúc Mục Thư Du bị say vì hơi rượu, hơn nữa hơi thở cũng thuận, khiến khuân mặt nhắn nghẹn tới mức đỏ bừng.


      “Trẫm thổi khí cho nàng, sao nàng còn yếu ớt như vậy chứ, tay nàng cần phải thêm chút sức lực mới phải.” Tần Thừa Thích hơi nhíu mi, có chút hài lòng động tác lơi lỏng dưới tay của Mục Thư Du.


      Mục Thư Du tức giận liếc mắt nhìn Tần Thừa Thích: “Hoàng thượng làm như vậy quả là muốn độc chết thần thiếp mà, thần thiếp còn chút sức lực nào cả.”


      Chỉ là cái nhìn này lại khiến Tần Thừa Thích rất thích thú, người dưới thần làm ra dáng vẻ kiều mị như vậy làm thể kiềm chế được, vì thế cười rất gian tà: “Bảo bối ngoan, sao lại làm ra dáng vẻ như vậy, sức lực sao cả, Trẫm rất có khí lực, lập tức khiến cho nàng vui vẻ!”


      vừa xong liền buông lỏng tay Mục Thư Du ra, ngồi dậy làm hai ba động tác liền vứt phăng y phục còn lại xuống giường, sau lại cởi cho Mục Thư Du, cũng làm vài động tác liền xong, tiếp đó xoay người nằm đè lên người nàng tìm kiếm nơi mật, cuối cùng tìm đúng vị trí mới chậm rãi vào, chờ đến khi nhập sâu đến tận cùng gắt gao, còn chỗ trống, ma sát nơi đó mới dừng lại, thở gấp cười : “ lâu đến chỗ tương tư này, bên trong siết chặt gắt gao, vậy là nó cũng rất nhớ Trẫm rồi.”


      Mục Thư Du nhắm mắt nghe vậy nhíu mi: “Hoàng thượng, thần thiếp có chút đau, nhưng cũng muốn vui sướng ngay.”


      Tần Thừa Thích thấy dáng vẻ nũng nịu này của Mục Thư Du càng thêm hưng trí, hừ tiếng tiếp tục nhiều lời nữa, trực tiếp dốc sức đẩy đưa.


      Cũng biết trải qua bao lâu, Mục Thư Du chỉ thấy cả người đâu nhức như muốn vỡ tan ra vậy, chỉ có thể cầu xin tha thứ: “Hoàng thượng dừng lại mà, thần thiếp chịu nổi nữa.”


      Tần Thừa Thích rất thoải mái phấn khích nào có thể dừng là dừng, ôm lấy eo Mục Thư Du, xoay lưng nàng lại, từ phía sau vào, tiếp theo đó là chuỗi động tác mãnh liệt, mồ hôi trán cũng nhiễu nhại, lại qua khắc đồng hồ chỉ thấy sống lưng tê dại, ngứa ngáy khó nhịn, biết chính mình thể nhịn thêm được nữa, liền lần nữa đem Mục Thư Du thở hổn hển, thể thành lời đặt nằm ngang ra, đè lên người nàng, lại tăng nhanh tốc độ, đồng thời nâng tay vuốt ve hai má nàng, : “Cái miệng này giống như đào, Trẫm phải thưởng thức mới được.” sau đó cúi đầu hôn lên môi nàng, vươn đầu lưỡi khiến hai người môi lưỡi dây dưa, hơi thở của Mục Thư Du như ngừng lại bất động.


      Chờ đến khi nàng có ý thức trở lại phát mình vẫn còn lõa thể, thân mình bị Tần Thừa Thích ôm vào trong ngực.


      “Tỉnh rồi sao, thân thể nàng vẫn còn hơi yếu, lúc nãy còn làm Trẫm nghĩ bệnh của nàng lại tái phát, cố ý bảo Vu Trung bưng bát súp nóng tới để Trẫm đút cho nàng, lúc sau mới nhận ra là do nàng chịu nổi hoan ái mà ngất , bây giờ thấy khá hơn rồi chứ ?” Tần Thừa Thích vừa hỏi vừa xo ngực cho Mục Thư Du.


      Mục Thư Du cũng thấy phải có chút mất mặt, nhưng nghĩ lại thấy cũng thể trách nàng yếu ớt, vì thế hai mắt mông lung nàng sẳng giọng: “Còn phải do Hoàng thượng quấy rồi sao, thần thiếp bảo Hoàng thượng dừng lại, Hoàng thượng chịu, nào có ai ép buộc người khác lâu như vậy còn chịu buông ra ? Hơn nữa Hoàng thượng phải biết la thần thiếp có bệnh tim chứ, vì sao còn chịu tha cho thần thiếp?”


      Tần Thừa Thích ôm Mục Thư Du, cắn vào má nàng: “Trẫm vất vả mới có thể vào nơi tư mật của nàng, nếu tận hứng làm sao buông tay được, nếu nàng sao phải để Trẫm cảm thấy thêm mỹ mãn mới được. “


      Vì thế vừa vừa ôm Mục Thư Du, lại đem long căn vẫn chưa chịu mềm xuống của mình chen lấn vào, hai người thân thể kết hợp, nhưng lúc này Mục Thư Du rất là khó chịu, thỉnh thoảng lại loay xoay, cử động thân mình, chỉ muốn thoát khỏi dây dưa Tần Thừa Thích.


      Chỉ ma sát, cọ cọ như vậy muốn khiến cho Tần Thừa Thích kiềm chế nổi mà bắn ra, nên dám có động tác gì lớn nữa, chỉ làm chậm lại, từ từ va chạm, tinh tế cảm nhận, tuy là mãnh liệt như vừa rồi, nhưng dịu dàng đưa đẩy như vậy lại có cảm giác mềm mại ở trái tim.


      Mục Thư Du mệt tới mức mở nổi hai mắt, nhưng nàng vẫn cố nhướng, nhướng hồi, trong vô thức nàng liền ngủ thiếp .


      Ngày hôm sau khi nàng cố nhấc hông đau chân đau đứng lên Ngụy thục nghi lại dẫn người đưa canh bổ đến.


      “Muội muội đúng là có phúc khí, Hoàng thượng ở đây tới cận giờ lâm triều sáng nay mới rời , lúc gần còn cố ý dặn ta bồi bổ thân mình cho muội muội, muội mau thừa lúc còn nóng mà uống , đồ ăn sáng ta cũng cho người chuẩn bị tỉ mỉ. “ Ngụy thục nghi cười híp mắt nhìn Mục Thư Du, mặt chút dáng vẻ tự nhiên nào.


      Mục Thư Du cũng ra, cười cảm tạ đem canh uống vào, Ngụy thục nghi thấy vậy đôi mắt bỗng nhiên ướt lệ: “ ra muội muội lại là người thực tình như vậy, nếu canh này đổi lại là mang cho người khác chắc họ chịu uống rồi, nghĩ đến muội muội lại tin tưởng ta như vậy, làm lòng ta nóng cả lên. Kỳ buổi tối hôm qua, ta vì nể mặt mũi của Thục phi nương nương, mới muối tiến cử Tư viện muội muội trước mặt Hoàng thượng, ngờ nàng ấy lại thành công, càng nghĩ tới muội muội lại được lòng Hoàng thượng, mặc dù Hoàng thượng say tới mức đứng vững nhưng vẫn còn muốn nhìn thấy muội muội, khiến cho Tư Viện muội muội xấu hổ cực kì.”


      Mục Thư Du chỉ mỉm cười nghe Ngụy thục nghi lải nhải, muốn giải thích cho nàng rốt cuộc là có ý gì, nàng vẫn luôn có lòng phòng bị người khác, nhưng dù sao trong hoàn cảnh này Ngụy thục nghi cũng ngốc đến mức làm bậy trong thức ăn của nàng.


      “Ai, ta biết Hoàng thượng sớm thích muội muội ; trước đó tuy là do Thục phi nương nương, nhưng muội muội cũng nên hiểu cho ta mới phải, sau này nếu muội muội được thăng lên phân vị cao, tỷ tỷ ta đến lúc đó còn phải xin muội muội giúp đỡ phen.”


      Ngụy thục nghi xong liền cười ha ha, mặt đều là ý muốn lấy lòng.


      Vị này đúng là kẻ ăn ở hai lòng, Mục Thư Du rũ mắt che dấu khinh bỉ trong mắt mình, nàng luôn cho rằng những người đại gian ác đều ghê gớm hơn Ngụy thục nghi này nhiều, loại người này vĩnh viễn cho rằng mình thông minh nhất, kỳ lại là người ngu ngốc nhất, cũng là người khiến cho người ta chán ghét nhất.


      “Tỷ tỷ đừng vậy, từ trước đến nay Thư Du ở Hòa Tri điện đều được tỷ tỷ chăm sóc, phần ân tình này Thư Du vẫn ghi nhớ trong lòng, chờ có cơ hội đương nhiên báo đáp cho tỷ tỷ.” Dối trá ai mà làm được chứ, Mục Thư Du cười lạnh trong lòng.


      Ngụy thục nghi thấy mình gạt được Mục Thư Du, lúc này mới hài lòng cười cáo từ, Thục phi nàng dám đắc tội, nhưng nhìn thấy tối qua Hoàng thượng cách nào bỏ được Mục Thư Du như vậy, cân nhắc đêm nàng cảm thấy phải dụ dỗ nàng ta chút cũng lỗ lã gì.


      Mục Thư Du vừa dùng qua đồ ăn sáng, có cung nhân Hòa Tề điện đến thỉnh, là Hiền phi muốn gặp mình, Mục Thư Du nghe xong thở dài, nàng đối với vị Hiền phi điên này đúng là có cách nào, nhưng lại thể lúc này mới càng bất đắc dĩ.


      Cố tình thay đổi xiêm y màu sắc nhạt hơn, đeo cây trâm cùng màu vào khuyên tai , son phấn cũng cần, nhìn gương soi chút rồi Mục Thư Du mới dẫn theo người của mình và cung nhân kia Hòa Tề điện.


      Thỉnh an Hiền phi xong, Mục Thư Du câu cũng nhiều lời, chỉ còn chờ đối phương mở miệng.


      “Hôm qua bản cung mắng ngươi, ngươi có giận ?”


      Mục Thư Du ngờ vị Hiền phi này lại hỏi trực tiếp như vậy, vì thế suy nghĩ chút mới từ tốn đáp: “Hồi nương nương, thần thiếp tức giận, là thần thiếp hiểu quy củ khiến nương nương được vui, có điều oan ức vẫn là có chút. “


      Hiền phi gật đầu, mặt có ý cười: “Khó được ngươi có thể biết tốt xấu như vậy, cũng giống những người khác có thói quen dối trá, hôm qua bản cung cũng sơ sót, ngươi là người mới tới, làm sao biết được tính tình của bản cung, chuyện này cũng phải do Ngụy Tố Vân dạy bảo ngươi mới phải, lại chuyện này là do tay nàng ta mua sắm chuẩn bị, vốn nên giao lại cho ngươi, đúng là oan ức cho ngươi.”


      Mục Thư Du cười cười: “Có nương nương trấn an, thần thiếp vui vẻ mới đúng, cứ như vậy chút oan ức cũng còn.”


      Hiền phi nghe xong càng vui vẻ : “Vậy là tốt rồi, bản cung rất có kiên nhẫn với những người ăn ở hai lòng, có lời nên thẳng, vui vui, mất hứng mất hứng, làm gì phải ra vẻ gượng ép! Tuổi của ngươi cũng lớn, vì sao lại ăn mặc đơn giản như vậy, sợ Hoàng thượng vui sao?”


      “Hồi nương nương, thần thiếp từ chú trọng bề ngoài, trước kia ở nhà cũng đều ở trong phòng đọc sách, cùng nhưng tiểu thư phu nhân khác qua lại, nhưng thứ bọn họ chú ý thần thiếp lại thích, đây cũng là bản sắc của thần thiếp, khi Hoàng thượng nhìn thấy thần thiếp, thần thiếp cũng có dáng vẻ như lúc này, lại chuyện hay này phải nhở vào trang điểm mà thành.”


      rất hay! Trong cung này người suốt ngày trang điềm như tinh hồ mị còn thiếu sao ? Nhưng có người nào như ý đâu, ngươi như vậy rất tốt, bản cung thích, vừa vặn bây giờ bản cung có công việc cần chuẩn bị ngươi có bằng lòng làm ?” Hiền phi lúc này là mặt mày hớn hở.


      Mục Thư Du nào dám đồng ý, nhanh chóng gật đầu nhận lời.


      “Bản cung chuẩn bị mua sắm lần này là để chuẩn bị tiệc chiêu đãi dòng họ thay cho Thái Hậu qua đời, bản cung thấy ngươi có thể làm được, liền muốn để ngươi giúp bản cung bố trí yến hội, chiêu đãi những người trưởng bối này, ngươi thể làm tốt ?”


      ra là yến tiệc, chuyện này dễ làm, chỉ cần làm theo quy củ liệt kê ra, nàng cứ nhất mực làm theo là ổn rồi, bữa tiệc ngày đó nàng cứ ngon ngọt sai được, nghĩ đến vậy Mục Thư Du liền đứng dậy nhận chuyện này.


      Tâm tình Hiền phi rất tốt, lại cùng Mục Thư Du hàn huyên nửa ngày mới để cho nàng trở về, chờ Mục Thư Du đứng dậy còn tấm tắc thêm: “Ta còn chuyện này muốn cho ngươi, ngươi trở về cho ả Lưu Quế Tú kia bảo nàng học thêm phụ đức , đừng cả ngày trang điểm xinh đẹp khoe khoang, cứ là bản cung ra lệnh cho ả theo ngươi học trang điểm mộc mạc là được.”


      “Vâng, thần thiếp hiểu. “


      Sau đó đợi gần đến cổng Hòa Tề điện Mục Thư Du lại khách khí mời cung nữ bên người Hiền phi trở về, để cho nàng phải theo mình nữa.


      Cung nữ kia cười : “Nô tỳ tên là Giai Kỳ, gống như bọn Giai Tĩnh đều là người từ Cung Lệnh Tư ra, hôm qua nhìn thấy dung hoa oan ức cũng đành lòng.”


      Mục Thư Du nghe xong lập tức cảm tạ: “ ra là nhờ Giai Kỳ nương thay mặt ta lời hay trước mặt Hiền phi nương nương, lúc nãy ta còn kì quái tại sao Hiền phi lại đột nhiên thay đổi thái độ, là vô cùng cảm kích. “ xong nàng liền muốn tháo vòng tay dưới lớp áo ra đưa cho Giai Kỳ.


      Giai Kỳ vẫy tay: “Dung hoa cần như thế, nô tỳ phải vì cái này mà làm như vậy, có điều bọn Giai Tĩnh Thẩm Cung Lệnh đặc biệt phân phó chúng nô tỳ phải chiếu cố cho dung hoa tốt, cho nên nô tỳ cũng muốn dốc phần lực.”


      Mục Thư Du đem vòng tay cứng rắn nhét vào tay Giai Kỳ cho nàng chối từ: “Tâm ý của ngươi ta nhận, đây cũng là tâm ý của ta, tuy kim ngân thể báo đáp ân tình, cũng nhập vào mắt nương, có điều hi vọng nương có thể nhận lấy, cũng là nhận lấy lòng cảm kích của ta.”


      Giai Kỳ thấy Mục Thư Du chân thành như vậy, trong lòng cũng thấy rất hưởng thụ, vì vậy nàng liền quỳ gối thi lễ thu nhận vòng tay, sau cùng lại đưa Mục Thư Du đến tận cửa, chờ đến khi còn thấy bóng người mới xoay người rời .


      Mục Thư Du trở lại phòng mình ngồi vào ghế mà buồn rầu.


      Như Ý hiểu hỏi: “Dung hoa vì sao lại thở dài, chỗ Hiền phi nương nương từ này về sau có Giai Kỳ hỗ trợ, hôm nay nương nương lại giao cho ngài trọng trách chuẩn bị tiệc rượu, có thể thấy được ngài ấy rất hài lòng về ngài. “


      Giai Tĩnh đứng bên cạnh nghe xong cũng kỳ quái vì sao Mục Thư Du lại buồn rầu.


      “Các ngươi chỉ nhìn thấy phong quang bên ngoài, mà lại chưa từng nghĩ tới, Hiền phi nương nương sớm đem chuyện mua sắm chuẩn bị này giao cho Ngụy thục nghi, mà việc chuẩn bị tiệc rượu, cũng là cơ hội để Ngụy thục nghi xuất trước mặt dòng họ của Thái hậu, huống chi ngày đó Hoàng thượng cũng vậy, nay ta nhận lấy công này chẳng phải là đắc tội với Ngụy thục nghi hay sao? Lại Hiền phi nương nương bảo ta truyền những lời đó cho Lưu dung hoa, ta làm sao có thể lại nguyên văn, đến lúc đó Lưu dung hoa đương nhiên oán giận Hiền phi nương nương, chỉ sợ cũng là muốn giận chó đánh mèo đến người của ta.”


      Như Lan nghe vậy cả giận: “ như vậy đúng là Hiền phi nương nương muốn dùng kế hại dung hoa?”


      Mục Thư Du lắc đầu: “Đây cũng phải, Hiền phi nương nương là người yếu ghét quá mức ràng, người mà nàng thích nàng nhìn vào mắt, mà người nàng vừa ý dù có làm sai chuyện cũng sao cả, cho nên lần này ta nhất định phải mượn việc này để lấy được tin tưởng của nàng, chờ có cài này rồi những ngày sau này của chúng ta cũng dễ dàng hơn nhiều.”


      Mọi người nghe xong cũng đều cảm thấy như vậy rất tốt, chỉ là trước mắt vẫn còn có hai vấn đề nan giải, phải giải quyết như thế nào?


      Ngay lúc mọi người đều trầm tư Mục Thư Du đột nhiên đứng lên: “, trước tiên gặp Lưu dung hoa.”

    5. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Tưởng bạn Thích thế nào, hóa ra là nhịn cả tháng để đc ôm Du. Lúc trước là hùng hổ ai đời lại học đc thói thê nô
      lonkon95 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :