1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 58

      Gần đây hậu cung Hòa Hi lưu truyền chuyện, bắt đầu là tin đồn Bình Khánh vương Thái phi sau khi chết được thần tiên cứu, ăn viên tiên đan trường sinh bất lão mới có thể chết sống lại, sau đó lại biến thành Bình Khánh vương Thái phi gửi hồn người chất nữ đằng ngoại trùng tên trùng họ của Bạch thừa tướng, tóm lại là tin truyền vô cùng kì diệu, ít người tin vào, nếu giải thích vì sao Hoàng thượng lại quan tâm đặc biệt tới quý nữ vừa tiến cung chứ? Đương nhiên cũng có số người giống như Thục phi suy ra được chân tướng vấn đề nhưng tất nhiên cũng vạch trần, chỉ nhìn náo nhiệt là tốt rồi.


      Chỉ là Hòa Tân điện lại trở nên đông vui như trẩy hội, người đến người khắc cũng yên tĩnh, đặc biệt là khi học quy củ, cửa chính điện luôn có đóng cung nữ thái giám vây quanh tranh nhau dòm ngó dung mạo Mục Thư Du xong rồi trở về báo cáo kết quả cho chủ tử.


      Mà sau khi các phi tần nghe thuộc hạ kể lại sinh động như có người ngay lập tức bắt đầu tụng kinh niệm Phật trừ tà cầu bình an, cũng có người nhao nhao muốn hỏi xem thuốc trường sinh bất lão như thế nào và tính toán cách để đoạt được.


      Mục Thư Du ngồi nhìn Mục Thư Yến và Ô Nhạc Song ở trước mặt mình khóc ngừng, xoa mi tâm cảm thấy đau đầu.


      nửa canh giờ, các ngươi đừng có khóc đến hư mắt chứ.”


      “Tỷ tỷ làm sao có thể nhẫn tâm như vậy, người khác tính, ngay cả muội muội cũng lừa gạt, những ngày này Ô Thục nghi và muội cùng nhau khóc thương, tỷ tỷ cũng nhẫn tâm!” Mục Thư Yến vừa là cao hứng lại vừa tức giận, ngừng oán giận khiến cho Mục Thư Du co lời nào để .


      Lúc này Ô Nhạc Song lau mắt : “Chuyện như vậy cũng là do Hoàng thượng làm chủ, Thái phi cũng có cách nào khác, chỉ cần người có việc gì là tốt rồi, Ngọc thục nghi cũng đừng quá so đo.”


      Mục Thư Du vội vàng gật đầu phụ họa: “Đúng là như vậy, vốn muốn qua vài ngày nữa là có thể gặp mặt, ngờ lại thành lừa gạt các muội. Nhưng mà cái danh Thái phi cũng thể đề cập tới nữa, thân phận của ta thay đổi hay là cứ gọi là tỷ tỷ .”


      “Tất nhiên thể nhắc lại, nhưng mà bây giờ tốt rồi, Hoàng thượng coi trọng tỷ tỷ như vậy, đến lúc đó chắc chắn tấn phong cho tỷ tỷ, phẩm vị chắc chắn chúng ta.” Mục Thư Yến cũng hắng giọng, vẻ mặt hưng phấn.


      Mục Thư Du thở dài: “Chắc muội muội lại phải thất vọng rồi, Hoàng thượng làm như thế, ta chỉ có thể dựa vào chính mình thôi.”


      Mục Thư Yến nghe xong vốn tin, nhưng thấy Mục Thư Du giống như dối lập tức thất vọng thôi.


      “Tấn phong cũng là chuyện sau này, tại trong cung đều truyền là tỷ tỷ hoàn hồn, có người nhát gan nghe vậy sợ đến ngã bệnh, chuyện như vậy nếu xử trí trước, sợ là có tấu trình lên.” Ô Nhạc Song nghĩ vô cùng chu đáo.


      Mục Thư Du cười cười: “Lời đồn đãi này hẳn là của Thục phi nghĩ ra, phải là muốn người người xem ta là ma, đến lúc đó triều đình vây lại chỉ trích, như vậy đừng đến tấn phong nếu may mắn bị đuổi ra cung ngay.”


      “Vậy phải làm sao bây giờ, chúng ta thể ra tình hình thực tế.” Mục Thư Yến lập tức vì chuyện này mà bối rối.


      “Muội muội cần lo lắng.”


      “Làm sao có thể gấp, dễ dàng gì tỷ tỷ mới bình an vô , Thục phi lại muốn hại tỷ tỷ, chẳng lẽ tỷ tỷ có biện pháp?”


      Mục Thư Du lắc đầu: “Chuyện này là do Hoàng thượng tạo ra, ta dính tới cho nên tất phải cuống cuồng.”


      Mục Thư Yến lúc này mới thở phào nhõm, Ô Nhạc Song khóe miệng cười khổ sở: “Hoàng thượng đối với tỷ tỷ rất tốt.”


      “Ta khuyên muội muội câu, đến nơi này rồi đừng mong muốn có cái gì gọi là lòng, vinh sủng có thể duy trì bao lâu chứ, bằng sinh trai hay để có chỗ dựa cho nửa đời sau thôi. Đối với Hoàng thượng lòng bằng trung thành, các muội hãy nhớ bất cứ lúc nào cũng phải trung thành với Hoàng thượng, với cố quốc tận tâm là được, thể liên quan quá nhiều.” Mục Thư Du vài lời sâu sắc, chỉ mong các nàng có thể nhớ kỹ chút.


      Sau đó ba người lại chuyện cho đến sắc trời gần tối, Mục Thư Yến và Ô Nhạc Song mới lưu luyến rời , còn thêm hai ngày nữa lại đến, dặn Mục Thư Du thiếu cái gì cứ việc , các nàng cho người đưa tới, Mục Thư Du đều đồng ý.


      lâu sau Hoàng hậu tụng kinh ở Vĩnh Hoa cung cũng bị kinh động vì chuyện này, đặc biệt tuyên ý chỉ ý chất nữ đằng ngoại của Bạch Hồng Tín Mục Thư Du từng được nàng mời vào trong cung, Hoàng thượng trong lúc vô tình nhìn thấy thích, bởi vậy mới có thể chiếu cố vài phần. Mặc dù là như thế, Mục Thư Du sau này cũng thể hưởng chiếu cố đặc biệt nữa, được đối xử như các quý nữ khác, mà tám cung nữ là do Hoàng thượng ban tặng nên có thể tiếp tục giữ lại, bất luận kẻ nào cũng đừng nhắc lại chuyện ma hoàn hồn nữa, lại càng được nhiễu loạn việc ở Hòa Tân điện nữa.


      Ý chỉ này vừa ra, Mục Thư Du đối với Hoàng hậu lại nhiều thêm mấy phần kiêng kỵ, nữ nhân này thủ đoạn quá cao, nội dung ý chỉ này vừa hợp ý Hoàng thượng lại đồng thời khẳng định chính thức thân phận địa vị của nàng, Mục Thư Du nàng chỉ là quý nữ thể có đặc quyền gì, cách khác chính là trong hậu cung ai có oán hận gì có thể thừa dịp này sửa trị nàng, chiêu thức mượn đao giết người này của Hoàng hậu xuất thần nhập hóa.


      Tuy hạ chỉ nhưng vẫn có ít người ngày ngày vấn đến Hòa Tân điện thay chủ tử của mình xem náo nhiệt, thăm dò tin tức, Hoàng hậu phái người trông giữ mấy ngày mặc dù có hiệu quả nhưng chờ người trông giữ vừa lại lập tức có người đến giọng nghị luận, dù lâu nhưng cũng cản được miệng lưỡi của mọi người.


      ngày nọ, các quý nữ nghe quy củ, bên ngoài cửa điện có năm sáu người đứng, lâu sau lại thêm vài người, túm tụm chỗ xì xào bàn tán, có người giọng dung mạo của Mục Thư Du so với mấy ngày trước lại thêm mềm mại diễm lệ ít, nhất định là có vấn đề, có lẽ là do uống máu người, những người còn lại nghe cũng cảm thấy đúng như thế nên khỏi lộ ra e ngại.


      “Hoàng thượng giá lâm!”


      tiếng báo lập tức khiến cho tất cả mọi người hoàn hồn, tất cả đều bò quỳ mặt đất, cử động cũng dám.


      Như Khiết cũng nhanh chóng dẫn các quý nữ ra cửa hành lễ đón thánh giá, trong lòng buồn bực thôi, Hoàng thượng đúng là chưa bao giờ tới Hòa Tân điện, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì sao?


      Chờ ngự liễn của Tần Thừa Thích vào sân viện, mọi người cùng thỉnh an.


      “Tất cả đứng lên .” Tần Thừa Thích cười ôn hòa.


      Sau khi tạ ơn Như Khiết và mọi người đều đứng lên, có quý nữ lá gan lớn chút nhanh chóng ngẩng đầu ngắm chút, lại cẩn thận đối diện ánh mắt tươi cười của Tần Thừa Thích lập tức mắc cỡ đỏ bừng cả khuôn mặt, trong lòng vừa mừng vừa sợ, rốt cuộc bản thân sau này hầu hạ nam nhân tuấn trầm ổn như vậy, nàng ta càng phải nỗ lực lấy lòng mới được.


      Tần Thừa Thích nhìn Mục Thư Du cười híp mắt, Mục Thư Du cũng nhìn ngó lung tung.


      Chờ vào chính điện Tần Thừa Thích ngồi ghế hỏi: “Bên ngoài đều là những người nào, co đầu rụt cổ có quy củ.”


      Như Khiết lập tức quỳ xuống trả lời: “Hồi bẩm Hoàng thượng, bên ngoài đều nô tài bị các cung phi sai tới, họ vì tin đồn về quý nữ Mục thị mà đến.”


      “Hoàng hậu phải xuống ý chỉ, tại sao lại như gió thoảng bên tai vậy?”


      Như Khiết cúi đầu biết trả lời như thế nào.


      Tần Thừa Thích nhấp ngụm trà chậm rãi : “Hoàng hậu chỉ lần, hôm nay lại vẫn thấy cảnh tượng này, trẫm thấy thứ nô tài này đều coi thường Hoàng hậu mềm lòng, tốt tính. Vu Trung, cho người đem mấy kẻ kia đến Điển Chính Tư, cắt tai và lưỡi , trẫm muốn nhìn xem còn có ai dám nghe loạn loạn. Sau này hậu cung có phi tần bịa đặt sinh tất cả đều bị hạ phẩm cấp thu lại phong hiệu, nếu còn có người vọng tưởng muốn gây với trẫm trẫm cùng chơi đùa!”


      “Vâng, nô tài tuân chỉ.” Vu Trung vung tay lên lập tức có người kéo đám người xụi lơ ở bên ngoài , trong điện các quý nữ cũng bị hù dọa mà biến sắc, ràng vừa rồi Hoàng thượng còn mang vẻ mặt tươi cười, trong nháy mắt nổi giận, ngẫm lại kết cục của những người kia làm cho người ta rét mà run.


      Mục Thư Du trong lòng cũng hơi sợ, chết kỳ đáng sợ, chỉ cần có thể chết cách thống khoái là được, như những thái giám cung nữ kia phải nhận biết bao thống khổ đây, rất tàn nhẫn.


      “Thư Du, Thư Du.”


      Mục Thư Du nghe được có người kêu tên của mình, ngẩng đầu nhìn lại ra là Tần Thừa Thích, cung kính về phía trước vài bước.


      “Hoàng thượng có gì phân phó?”


      Tần Thừa Thích cười : “Trẫm muốn đến phòng của nàng thăm chút.”


      chú ý của Mục Thư Du lập tức bị dời , đây cũng quá mức rồi, trước mặt nhiều người như vậy nàng mới chỉ là quý nữ lại hiển nhiên muốn tới nơi nàng ở? Chỉ là Tần Thừa Thích vậy nàng cũng thể thể thái độ phản đốiy, vì vậy đành phải đáp lời rồi cùng Tần Thừa Thích đến An Thịnh cư.


      “Ai, tối hôm nay ta nhất định ngủ được yên, quá dọa người rồi, những nô tài kia cũng là đáng thương.” Chờ Tần Thừa Thích khỏi lập tức có người vỗ ngực tự an ủi.


      Trương Tư Viện còn nhìn chằm chằm hướng Tần Thừa Thích rời : “Đây mới là phong phạm của đế vương, ngươi chỉ thấy nô tài đáng thương tại sao bọn họ làm trái ý chỉ của Hoàng hậu nương nương? Còn nữa chuyện như vậy có quan hệ trực tiếp tới Mục Thư Du, nếu phải là do lai lịch của nàng ta quá khả nghi, những nô tài đó cũng bị xử hình. “


      thể như vậy được, nô tài cãi ý chỉ của Hoàng hậu nương nương chịu phạt là phải, Hoàng thượng mới vừa cho phép nghị luận chuyện Mục Thư Du nữa, Trương quý nữ vẫn như vậy ổn, hơn nữa chuyện này là có người muốn gây chuyện thị phi làm sao có thể trách do Mục Thư Du, theo ta thấy tất cả mọi người đều phải cẩn thận chút mới được.”


      Trương Tư Viện trừng mắt tức giận nghe lời phản bác mình của Tống Nguyệt Dĩnh: “Ta biết các ngươi đều là thân quyến của trọng thần Hòa Hi, tất nhiên là phải bên nàng ta, kỳ Mục Thư Du rốt cuộc là có thân phận gì cần thiết phải truy cứu, ai có thể được Hoàng thượng sủng ái đó mới là điều quan trọng, chúng ta cứ chờ xem !”


      Như Khiết vội vàng ngăn hai người lại để cho tranh cãi nữa, cho tất cả mọi người trở về phòng dặn dò rằng trước khi Hoàng thượng chưa rời ai cũng được ra.


      Trương Tư Viện mặc dù vui, nhưng cũng thể nghe đành phải thở phì phì về.


      Mục Thư Du cũng tức giận nhìn Tần Thừa Thích: “Hoàng thượng đây là muốn làm cái gì, muốn đẩy thần thiếp vào đường cùng!”


      “Trẫm phải vì muốn ngăn chặn người khác nhắc tới chuyện này hay sao, tuy là thủ đoạn có nghiêm khắc chút ít nhưng cũng hiệu quả nhất.” Tần Thừa Thích cười giải thích.


      “Hiệu quả nhất, vậy sau này người khác nhìn ta thế nào, Hoàng hậu phải cho ta được hưởng chiếu cố đặc biệt, Hoàng thượng hôm nay lại làm như thế, Hoàng hậu chẳng phải giận thần thiếp?”


      Tần Thừa Thích ôm chầm lấy Mục Thư Du thở dài : “Thư Du, nàng nghe trẫm xong , ý chỉ của Hoàng hậu là Hoàng hậu, nhưng thể ngăn cản trẫm, trẫm hôm nay nếu làm như thế khó có thể btj miệng tất cả những kẻ sống trong cung này, trẫm thể để cho những kẻ có ý đồ coi đây là cái cớ đuổi nàng ra khỏi cung, nàng ở bên cạnh trẫm nếu có danh tiếng tốt làm sao có thể tấn vị cao chứ? Trẫm vất vả mới để nàng có được thân phận nữ nhi quí tộc Hòa Hi, ai cũng đừng nghĩ có thể vượt mặt trẫm!”


      Mục Thư Du nghe xong thái độ cũng hòa hoãn: “Hoàng thượng cũng cần nóng lòng nổi trận lôi đình, dọa nhiều người như vậy.”


      Tần Thừa Thích hôn Mục Thư Du, giọng điệu ảo não: “Làm sao có thể làm, những ngày qua Hòa Tân điện bị người người vây quanh, trẫm nghĩ đến thăm cũng tới được chỉ có thể lo lắng suông, trẫm tuy biết làm như vậy khiến cho người xung quanh nàng ghen ghét nàng, nhưng trẫm thực thể gặp nàng.”


      “Hoàng thượng làm như vậy phải vì tư dục của bản thân mà khiến cho thần thiếp phải chịu tội hay sao, còn cái gì mà thể chứ, ràng là dối.”


      Tần Thừa Thích tựa cằm vai Mục Thư Du cười: “Nếu phải sợ kẻ khác nghi ngờ thân phận trẫm cái gì cũng sợ, huống chi trẫm biết bản lãnh của nàng, làm sao có thể bị chút chuyện này làm khó. Hôm nay trẫm đối đãi với nàng như thế, người ngoài tuy là ghen ghét nhưng càng cẩn thận đối đãi với nàng.”


      “Hoàng thượng biết dỗ người khác, như thế nào cũng đều dễ nghe, thần thiếp thể cãi lại.” Mục Thư Du tựa đầu Tần Thừa Thích cười cười.


      “Thư Du, trẫm có chuyện muốn nhờ nàng.”


      Mục Thư Du xoay người vẻ mặt kinh ngạc: “ đời còn có chuyện Hoàng thượng làm được? Nếu Hoàng thượng làm được vậy thần thiếp làm sao có thể hoàn thành!”


      “Nàng có thể, trẫm tin tưởng nàng. Mấy ngày nữa trẫm chọn vài quý nữ có tướng mạo tài nghệ xuất chúng, Trương Tư Viện trẫm nhất định phải chọn, nhưng trẫm muốn trong hậu cung này lại có nữ nhân thứ hai của Nham Chích, nàng có thể hiểu?”


      Mục Thư Du đảo mắt lòng vòng, chốc lát sau khẽ nhíu mi cười: “Hoàng thượng là muốn thần thiếp tới đọ sức sao?”


      “Nàng cứ việc tùy ý, cũng lâu rồi trẫm chưa được ôm nàng. Hai má này là càng xem càng kiều, có thể thấy trẫm tẩm bổ tốt, chờ sau khi nàng tấn phong trẫm trả cho nàng Hòa An điện, chỗ kia cách Trường Tuyên điện của trẫm xa, đến lúc đó trẫm hàng đêm đều có thể làm bạn cùng nàng.”


      Mục Thư Du đẩy Tần Thừa Thích đứng lên, nũng nịu cười : “Hoàng thượng đừng dụ dỗ thần thiếp, thần thiếp chính là lưỡi kiếm vô hình của Hoàng thượng, ngài chỉ chỗ nào thần thiếp đâm chỗ đó là được, dù sao có Hoàng thượng chống lưng thần thiếp sợ cái gì chứ! Tính tình của Hoàng thượng thần thiếp cũng hiểu chút ít, nếu thần thiếp làm tốt còn có thể thêm hai phần tình cảm, chuyện chuyên sủng nữ nhân đúng là chuyện cười, nhưng thần thiếp cũng thèm để ý cái này đâu, Hoàng thượng thích ai cứ việc triệu đến thị tẩm thôi.”


      “Nàng thực thèm để ý? Trẫm cho là nàng cũng vì chuyện này nên mới thể hoàn toàn thổ lộ tình cảm với trẫm, sau khi trẫm trở lại cũng chưa từng thị tẩm ai khác, chỉ cần có thể đều đến gặp nàng, nàng lại chỉ cảm thấy trẫm lợi dụng nàng?” Tần Thừa Thích nhăn mày hỏi.


      “Hoàng thượng, thần thiếp chỉ có lòng trung quân, về phần những thứ khác thần thiếp hiểu nên làm như thế nào, vinh hoa phú quý của thần thiếp đều do Hoàng thượng nắm giữ, thần thiếp nguyện ý vì Hoàng thượng giải lo.” Mục Thư Du tin lời do ngon dỗ ngọt của Tần Thừa Thích, chỉ cảm thấy bản thân tỏ thái độ, nhận mối quan hệ giữa nàng và là tốt rồi. Người ta là lãnh đạo, mình là cơ sở ngầm sao có thể có quá nhiều cầu, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ là tốt rồi, nhưng ngẫu nhiên giải quyết nhu cầu sinh lý cũng chỉ có thể dựa vào gốc cây độc đinh kia.


      Tần Thừa Thích nghe vậy cũng đứng dậy: “Trẫm nhiều lời với nàng về chuyện này nữa, sau này nàng hiểu tâm ý của trẫm, trẫm mặc dù thể chuyên sủng mình nàng, nhưng trong lòng đối với nàng khác hoàn toàn với những kẻ khác, trẫm còn phải gặp vài người khác.”


      Mục Thư Du vô tình cười cười, cung tiễn Tần Thừa Thích ra khỏi An Thịnh cư.


      Đến buổi tối Tần Thừa Thích ở Trường Tuyên điện xem hết tấu chương rồi ngồi ngẩn người, Vu Trung thấy vậy tiến lên hỏi: “Hoàng thượng có muốn đến An Thịnh cư, canh giờ cũng vừa vặn, chậm thêm chút nữa có người phát .”


      , ai trẫm muốn An Thịnh cư, trẫm chẳng lẽ chỉ có thể thị tẩm mình nàng?” Tần Thừa Thích tức giận mắng Vu Trung.


      Vu Trung tự nhận xúi quẩy: “Là nô tài lắm mồm, Hoàng thượng muốn thị tẩm vị nào để nô tài cho người chuẩn bị.”


      “Ừ, đến Hòa Hiểu điện .”


      “Vâng.”


      Vu Trung nghĩ Hòa Hiểu điện Ngụy Lệnh Vân mới được tấn phong thục nghi coi như hợp ý Hoàng thượng, chỉ là vẫn có chút ổn.


      “Ngươi sao còn đứng ở chỗ này?” Tần Thừa Thích đưa mắt nhìn Vu Trung bình tĩnh hỏi.


      Vu Trung cười xòa: “Hồi bẩm Hoàng thượng, nô tài mới vừa rồi là nghĩ tới Hòa Hiểu điện cách Hòa Tân điện xa, hậu viện chỉ cách An Thịnh cư con đường , kỳ điều này cũng có gì quan trọng, căn bản nghe được động tĩnh gì, là nô tài suy nghĩ nhiều, nô tài phái người đến chỗ Ngụy thục nghi báo lại tiếng để thục nghi chuẩn bị tiếp giá.”


      “Ngươi chờ chút, cần cho người qua đó báo trước, trẫm còn vài phần tấu chương chưa xem qua, chờ xem xong rồi sau.” Tần Thừa Thích vội vàng gọi Vu Trung đến cửa lại.


      “Vâng, nô tài tuân chỉ.”


      Tấu chương cũng thu lại còn chưa xem xong, Vu Trung cúi đầu nhịn cười, Hoàng thượng ràng là trong lòng dám vậy mà vẫn cố sức thể , phải là sợ Thái phi biết rồi muốn gặp mặt hay sao, cũng là quá được tự nhiên rồi.

    2. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 59

      Hòa Tân điện cuối cùng cũng khôi phục yên tĩnh, Mục Thư Du phỏng đoán Tần Thừa Thích là bởi vì chuyện ngày đó mà tức giận, cho nên mấy ngày nay cũng thấy đến, như vậy nàng đúng là được nhàn nhã ít.


      “Tiểu thư, quý nữ Cao Y San đến.” Như Ý đến.


      “Mau mời vào.” Mục Thư Du vừa nghe cười cười.


      Cao Y San là công chúa của Thanh Dương nước ở phía nam, năm nay mười lăm tuổi, bộ dạng trắng trắng mềm mềm, khuôn mặt tròn tròn nhắn rất đáng , tính tình cũng đơn thuần hơn so với những người khác chút, bình thường chuyện rất thẳng thắn, nàng rất thích tiểu nha đầu này.


      “Tỷ tỷ, ngươi làm thơ sao?” Cao Y San bước vào ôm lấy Mục Thư Du xem nàng làm cái gì.


      Mục Thư Du cười : “ phải làm thơ, chỉ là nhàn rỗi xem sách thôi.”


      Cao Y San bĩu môi : “Vậy phải làm sao bây giờ, mấy thứ nữ công ta cũng có sợ, chỉ là cái trò làm thơ này quá khó rồi, ở Thanh Dương cũng thích trò này mấy đâu.”


      “Ta càng hâm mộ muội, làm thơ hay mấy thứ nữ công ta chút cũng biết.”


      “Sao có thể, tỷ tỷ ngay cả may vá cũng chưa từng học qua?” Cao Y San tin.


      “Ta từ thân thể tốt, chuyện hao tâm tổn sức lại đặc biệt được làm, cho nên có quan tâm đến mấy chuyện này.”


      Cao Y San nghe xong gật gật đầu: “ ra là như vậy, Khiết ma ma dặn dò làm thơ hay thể nữ công là muốn cho Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương xem qua, khi tấn phong được xem xét hơn, tỷ tỷ chẳng lẽ muốn nộp giấy trắng?”


      Mục Thư Du cũng buồn: “Nữ công dễ xử lý, cung nữ bên cạnh tùy tiện ai cũng có thể làm, chỉ là làm thơ có chút khó, ta lại muốn nộp giấy trắng, là mất mặt hai là làm vậy là coi trọng mặt mũi Hoàng thượng và Hoàng hậu, nhưng thay vì tùy ý viết loạn bằng viết, ta mặc dù lo lắng nhưng lại nghĩ ra được biện pháp tốt.”


      Cao Y San vẻ mặt đau khổ , lát sau đột nhiên lớn tiếng: “Tống tỷ tỷ nhất định biết làm thơ, chúng ta cầu xin tỷ ấy giúp sức!”


      “Nha đầu muội làm cho ta giật hết cả mình nhưng cũng có đạo lý đấy, thôi, qua đó xem chút.”


      Vì vậy hai người cùng đến phòng Tống Nguyệt Dĩnh.


      Tống Nguyệt Dĩnh sau khi biết mục đích của hai người, trầm tư lát mới mở miệng: “Kỳ làm vài bài thơ khó, chỉ là nếu ta làm thay hai người chẳng may bị xét vào tội khi quân, Thư Du tỷ tỷ có lẽ bị ảnh hưởng nhưng ta và Y San muội muội sợ là chạy thoát tội.”


      Mục Thư Du bừng tỉnh, nhất thời cảm thấy áy náy cực kỳ: “Là ta sơ sót, xin nhị vị muội muội nên trách tội.”


      Tống Nguyệt Dĩnh lại cười : “Tỷ tỷ chỉ là suy nghĩ tới thôi, cũng có việc gì cả, nhưng muội muội cho rằng tỷ tỷ nếu thể làm thơ chắn chắn thể được chọn, còn San muội muội lại thể xác định được.”


      được được, chỉ cần Hoàng thượng chịu để cho ta về Thanh Dương là được.” Cao Y San chút để ý.


      Mục Thư Du chế nhạo : “Hoàng thượng tuấn như thế, muội động tâm sao? Hôm đó, sau khi Hoàng thượng rời khỏi Hòa tân điện, ta nghe có rất nhiều quý nữ đều rất hưng phấn đó.”


      “Hoàng thượng rất tuấn mỹ kiêu hùng, chỉ là ta lại thể giữ được, huống chi lưu lại trong cung cũng được cưng chiều chỉ có thể khổ cả đời, thấy người khác được cưng chiều lại đỏ mắt nhớ thương, cuộc sống như vậy bi ai, đầu óc muội thông minh nên tranh được, như vậy bằng nhờ phụ hoàng cầu xin Hoàng thượng lặng lẽ thả ta ra.”


      Mục Thư Du và Tống Nguyệt Dĩnh nhìn nhau cười tiếng, cũng cảm thán nha đầu Cao Y San này lời quá thành .


      Cứ như vậy đến kỳ hạn, Mục Thư Du, Cao Y San còn có người là công chúa nước khác gần bên giới làm được thơ giao cho Như Khiết, nữ công thêu thùa tuy nhiên cũng làm được chút, Như Khiết còn hết lần này đến lần khác hỏi thăm Mục Thư Du có thể làm thơ được hay , Mục Thư Du chỉ có.


      Cách ngày, Mục Thư Du dùng cơm tối xong ở trong sân tản bộ, nghe thấy ngoài cửa có người chuyện, tò mò dẫn người tới nhìn chút xem đó là ai.


      “Thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng.” Thấy Tần Thừa Thích vào, Mục Thư Du lập tức vấn an, nghĩ thầm vị này phải hết giận rồi?


      “Đứng lên .” Tần Thừa Thích cũng giống như bình thường đỡ Mục Thư Du dậy mà trực tiếp bước vào phòng.


      Xem ra tức giận vẫn chưa tan, Mục Thư Du đứng dậy theo phía sau, Vu Trung cố ý chậm vài bước giọng : “Quý nữ, Hoàng thượng xem thơ xong sinh khí đấy.”


      “Ta có làm thơ a, vì sao vẫn còn tức giận?” Mục Thư Du giải thích được.


      Vu Trung muốn tiếp lại nghe thấy Tần Thừa Thích ở bên trong : “Sao còn vào, chẳng lẽ còn muốn trẫm ra đón?”


      Vu Trung dám nữa, vội vàng cùng Mục Thư Du vào.


      Mục Thư Du sau khi tiến vào, nhìn sắc mặt của Tần Thừa Thích, nhận lấy chén trà từ trong tay cung nữ tự mình bưng qua, cười hỏi: “Hoàng thượng vì sao lại tức giận, thần thiếp nhìn sắc mặt ngài tốt đó.”


      Tần Thừa Thích cầm chén trà mắt liếc nhìn về phía Mục Thư Du cười lạnh: “Triệu Huy và Kỷ quốc mưu nghịch trẫm đều chưa từng tức giận, ngoại trừ người có bản lãnh lớn là Mục quý nữ đây ra cho tới bây giờ chưa có người thứ hai làm cho trẫm tức giận đâu.”


      “Hoàng thượng quá khen, thần thiếp dám nhận.”


      “Trẫm có khen nàng, nàng còn ngại trẫm tức giận chưa đủ?” Tần Thừa Thích trầm mặt hỏi.


      “Thần thiếp thực biết đắc tội với Hoàng thượng ở chỗ nào, kính xin Hoàng thượng chỉ .”


      Tần Thừa Thích lạnh giọng : “Nàng vì sao làm thơ mà lại nộp giấy trắng, có phải trong lòng hối hận việc tiến cung hay , cho nên mới cố ý muốn được chọn rồi xuất cung? Mục Thư Du, trẫm hôm nay cho nàng biết, trẫm cho nàng cơ hội lựa chọn, nàng đồng ý với trẫm đừng nghĩ có thể đổi ý được, trẫm để cho nàng như nguyện!”


      Nguyên lai là chuyện như vậy, Mục Thư Du buồn rầu khi thấy căn bệnh đa nghi của Tần Thừa Thích, nàng đành phải ôn nhu giải thích: “Hồi bẩm Hoàng thượng, thần thiếp cũng nghĩ thay đổi chủ ý gì, khi tiến cung nỗ lực phấn đấu, sở dĩ nộp giấy trắng là vì thần thiếp biết làm thơ.”


      “Nàng biết làm thơ?” Tần Thừa Thích sửng sốt.


      Mục Thư Du lắc đầu: “ biết, thần thiếp mang bệnh trong người thể mệt nhọc cho nên chưa từng học qua, hơn nữa ngay cả nữ công cũng chỉ biết chút ít mà thôi.”


      “Vậy nàng làm nữ công là được rồi.”


      “Tất nhiên là có nộp, nữ công thần thiếp khâu được mấy châm còn lại đều do cung nữ vất vả.”


      Tần Thừa Thích nghe vậy lại hỏi: “Vậy sao nàng tìm người giúp đỡ làm thơ?”


      “Đấy chính là tội khi quân, thần thiếp sao có thể hại người.”


      Tần Thừa Thích nhìn Mục Thư Du nửa ngày mới bất đắc dĩ : “ là làm khó Ngọc Phù quốc quân khi muốn đem nàng đưa cho trẫm.”


      Mục Thư Du vừa nghe liền giận: “Hoàng thượng thần thiếp vô tài vô năng, căn bản là xứng ở bên cạnh hầu hạ Hoàng thượng? Thần thiếp vốn là như thế, để cho Hoàng thượng phải thất vọng rồi, kính xin Hoàng thượng tha cho thần thiếp con đường .”


      “Nàng đừng hiểu lầm ý của trẫm, trẫm Ngọc Phù quốc quân hiểu chuyện, mà trẫm lại thiếu người hầu hạ, lần này cũng phải là chọn văn thần võ tướng lấy đâu ra nhiều trò như vậy, chỉ là hình thức thôi, cái gì cũng biết đỡ phải hao tâm tốn sức. Vừa rồi nghe nàng như vậy lại hợp tâm ý của trẫm, dù nàng có muốn trẫm cung lo lắng nàng phải chịu mệt nhọc.” Tần Thừa Thích ý thức được mình lỡ miệng, lập tức thay đổi thái độ, còn chút kiêu căng nào mà ngược lại chuyển sang nịnh nọt.


      Mục Thư Du đương nhiên cũng phải để ý, bị Tần Thừa Thích chọc cho cười ngừng: “Hoàng thượng là biết dỗ cho người ta vui vẻ.”


      “Vui vẻ tốt, trẫm nhiều ngày chưa đến gặp nàng, ngươi có nhớ trẫm ?”


      Vu Trung nghe Tần Thừa Thích hỏi lời này lập tức dẫn theo cung nhân lui ra ngoài.


      Mục Thư Du đáp hỏi ngược lại: “Hoàng thượng nhiều ngày thấy thần thiếp, có gặp người khác ?”


      Tần Thừa Thích dừng lại, mất tự nhiên cười cười: “Cũng có gặp ai, trong lòng trẫm vẫn chỉ nghĩ tới nàng.”


      Mục Thư Du nghe vậy cười nịnh nọt: “Hoàng thượng ngoài miệng dễ nghe, mấy ngày nay nhất định là có người khác, lại biết trong lòng thần thiếp khổ sở thế nào.” xong tới trước mặt Tần Thừa Thích, lôi kéo tay của đặt trước ngực mình.


      Tần Thừa Thích vui mừng quá đỗi, nghĩ tới hôm nay còn có thể gặp chuyện tốt thế này, lập tức nắm trong tay nhu bóp mấy cái : “Bảo bối muốn trẫm sao, trẫm hầu hạ nàng thoải mái vậy.”


      “Hoàng thượng chớ vội, hôm nay hãy để cho thần thiếp hầu hạ ngài .” Mục Thư Du vừa vừa cởi vạt áo của mình, nhưng cũng cởi toàn bộ mà chỉ để nửa che nửa đậy, sau đó lại cởi xiêm y của Tần Thừa Thích.


      Tần Thừa Thích mừng rỡ đến mức hai mắt phát sáng, hơi thở hỗn loạn gật đầu liên tục: “Trẫm đồng ý!”


      Mục Thư Du cười ngồi đùi Tần Thừa Thích, cùng mặt đối mặt, bắt đầu hôn từ trán đến môi nhưng chỉ chạm vào khóe môi Tần Thừa Thích rồi chuyển xuống hôn cổ .


      “Làm sao nàng hôn trẫm?” Tần Thừa Thích vì có thể cùng Mục Thư Du môi lưỡi tương giao mà có chút thất thần.


      “Thần thiếp phải vẫn hôn Hoàng thượng hay sao, có ai hôn qua nơi này của Hoàng thượng?” Mục Thư Du vuốt ve lồng ngực của Tần Thừa Thích.


      “Người nào có thể to gan như nàng vậy, tuy có ít biện pháp hầu hạ dưới thân trẫm, nhưng có ai dám đối mặt với trẫm, càng cần đến đè nặng trẫm mà trêu chọc.”


      Mục Thư Du nghe xong má phấn thêm đỏ, con mắt cũng tỏa sáng: “Người khác dám, thần thiếp ngược lại nghĩ muốn nếm thử mùi vị này.”


      Tần Thừa Thích nhắm chặt hai mắt, hai tay nắm chặt tay vịn ghế, cảm giác từng trận từng trận tê dại khi Mục Thư Du hôn mút khẽ cắn trước ngực , mấy lần muốn đưa tay cởi xiêm y của Mục Thư Du ra nhưng đều bị nàng tránh thoát.


      “Hoàng thượng nếu lại thành , thần thiếp ngừng lại, thần thiếp còn có rất nhiều thủ đoạn chưa có xuất ra đâu, Hoàng thượng chẳng lẽ muốn hưởng thụ? Thần thiếp muốn nếm chỗ khác nữa!” Mục Thư Du ngẩng đầu lên liếm môi cười duyên, tay chuyển xuống giữa hai chân Tần Thừa Thích, cởi bỏ quần trong trực tiếp cầm lấy long căn to lớn xoa nắn, thỉnh thoảng còn ở đỉnh quy đầu cọ vài cái.


      Tần Thừa Thích cả người hưng phấn đến run rẩy: “Trẫm nghe lời, tối nay trẫm để mặc nàng xử trí!”


      Mục Thư Du lập tức đá lông nheo, lại tiếp tục ở trước ngực Tần Thừa Thích lưu luyến hôn hít hồi mới dần dần dịch xuống dưới, đến bụng lại ngừng lại tiếp tục gặm cắn mút mát rốn .


      Tần Thừa Thích ngừng hấp khí, mặt tràn đầy si mê: “Tâm can bảo bối, nàng mau chút, nếu cởi xiêm y ra trước, mau để trẫm nhìn thấy cho đỡ thèm, nếu trẫm sợ là nhịn được. “


      “Hoàng thượng, thần thiếp cũng rất khó chịu, bằng để cho thần thiếp hưởng thụ trước chút được ?” Mục Thư Du ngồi trở lại người Tần Thừa Thích, đầu áp vào bên tai thở khẽ, lời như tiếng rên rỉ phảng phất.


      “Trẫm cầu còn được, tâm can bảo bối, trẫm có nàng rồi những người khác đều vô vị, nàng mau ngồi xuống nếu trẫm tìm được chỗ vào.”


      Mục Thư Du ngồi dậy, hơn nữa chỉ là ngồi dậy mà người cũng đứng lên.


      Tần Thừa Thích sững sờ: “Tâm can bảo bối, nàng làm cái gì vậy?”


      Mục Thư Du sửa sang lại trang phục, giọng áy náy: “Hồi bẩm Hoàng thượng, là thần thiếp hồ đồ, thần thiếp trong kỳ nguyệt tín có cách nào thị tẩm, cầu xin Hoàng thượng chớ nên trách tội.”


      nhìn Mục Thư Du nhàng bước tới ghế đối diện ung dung uống trà, lại nhìn cứng rắn của mình bị bỏ qua bên, Tần Thừa Thích mặt sung huyết đỏ bừng: “Nàng cố ý ?”


      “Hoàng thượng đa tâm, thần thiếp nhìn thấy Hoàng thượng nhất thời vong tình mà thôi, thiếu chút nữa làm cho Hoàng thượng lây dính xúi quẩy, là sai sót của thần thiếp.” Mục Thư Du chớp chớp mắt lòng nhận sai.


      Tần Thừa Thích bây giờ thất muốn bóp chết Mục Thư Du, nhưng so với oán hận càng muốn hai người có thể chung gối, vì vậy đành phải hạ thấp tư thái: “Vừa rồi phải nàng muốn nếm thử long căn của trẫm xem có mùi vị thế nào hay sao, tại nguyệt tín đến thể thị tẩm phải là có thể nếm thử luôn hay sao?”


      “Hoàng thượng coi thần thiếp thành cái gì, chuyện mị hoặc bỉ ổi như thế thần thiếp làm sao có thể làm được, nếu Hoàng thượng ép thần thiếp làm như vậy thần thiếp thà chết cũng nghe theo.” Mục Thư Du xong sắc mặt lạnh xuống.


      Tần Thừa Thích bất đắc dĩ nuốt nước miếng: “Vậy trẫm ôm hôn nàng chút, được chưa?”


      “Như thế thần thiếp chẳng phải cũng rất khó chịu, thể cùng Hoàng thượng mua vui sao phải khổ như thế chứ?”


      Tần Thừa Thích hít thở sâu mấy hơi, miễn cưỡng áp chế lửa nóng trong người, tự mình sửa sang lại y phục mới trầm giọng : “Nàng đơn giản là vì trẫm đến chỗ người khác mà bạc đãi trẫm như vậy? Trước đó phải nàng để ý trẫm thị tẩm ai cơ mà, hôm nay lại là ý gì?”


      Mục Thư Du cười khẽ: “Thần thiếp hôm đó còn chưa dứt lời, thần thiếp thèm để ý nhưng có điều kiện, đó chính là Hoàng thượng sau khi thị tẩm phi tần khác, nếu còn muốn cùng thần thiếp cùng giường chung gối cần phải chờ tháng sau, đến lúc đó lấy ghi chép của thị phòng làm căn cứ.”


      “Nàng khinh người quá đáng, trẫm phải có nàng được!” Tần Thừa Thích nổi giận.


      “Thần thiếp cũng Hoàng thượng có thần thiếp thể, Hoàng thượng đại khái có thể đáp ứng, cũng có thể hạ chỉ cưỡng bách thần thiếp.”


      Tần Thừa Thích tức giận chỉ vào Mục Thư Du : “Nàng có bản lĩnh, vậy chờ xem , đến lúc ấy xem ai hối hận!”


      Chờ Tần Thừa Thích nổi giận đùng đùng rời khỏi, Mục Thư Du cười nhạt tiếng, dù lời của nàng có chút quá mức nhưng mặc kệ có đồng ý hay nàng cũng có biện pháp khác, nàng phải có thứ đó sống được.


      Ba ngày sau, Như Khiết ở chính điện tuyên đọc thứ hạng của các quý nữ lần thi làm thơ nữ công này, thơ do Tống Nguyệt Dĩnh đứng đầu, Mục Thư Du thứ hai, sau đó là Trương Tư Viện.


      Mà thêu thùa nữ công, vẫn là Tống Nguyệt Dĩnh đứng đầu, Mục Thư Du thứ hai, sau đó là người khác.


      Tất cả mọi người đều chúc mừng Tống Nguyệt Dĩnh chúc, Tống Nguyệt Dĩnh khiêm tốn tạ ơn.


      Chờ đến khi mọi người tản , Trương Tư Viện ngăn cản Mục Thư Du: “Ta nghe ngươi căn bản làm thơ, chẳng nhẽ thơ kia là do ngươi tìm người khác viết thay, đây chính là tội khi quân.”


      Mục Thư Du cười : “Có phải là ta viết hay Hoàng thượng chẳng lẽ phân biệt được? Nhìn ý của ngươi chẳng lẽ là Hoàng thượng lừa gạt ngươi, rất buồn cười.”


      Trương Tư Viện mím môi lời nào, mấy ngày trước đây Cao Y San khắp nơi nhờ người hỗ trợ làm thơ, hơn nữa còn muốn giúp đỡ Mục Thư Du, chỉ là sau đó biết tại sao có động tĩnh gì, có thể thấy được Mục Thư Du chắc chắn làm thơ, hôm nay thành tích lại áp đảo nàng ta, điều này làm cho nàng ta làm sao có thể cam tâm.


      Mục Thư Du thấy thế đến gần Trương Tư Viện hạ thấp thanh: “Hoàng thượng thiên vị cho ta, chữ ta cũng có viết vậy mà vẫn mạnh hơn so với ngươi nha, ngươi có thể làm gì ta chứ?” xong lui về phía sau vài bước, cùng bọn người Tống Nguyệt Dĩnh cười ra khỏi chính điện.


      Trương Tư Viện đứng yên bất động oán hận nhìn bóng lưng của Mục Thư Du, nửa ngày mới ra khỏi cửa điện.


      Sau nửa tháng, trải qua mấy lần thi, cuối cùng cũng tới ngày tuyên chỉ tấn phong, tất cả mọi người đều khẩn trương thôi, biết bản thân gặp phải bước ngoặt như thế nào.


      Vu Trung dẫn theo thánh chỉ mặt thay đổi đứng ở chính điện tuyên chỉ.


      Lần này có mười sáu quý nữ, tấn phong chỉ có chín người, còn lại được Hoàng thượng khai ân ân chuẩn về nhà, Tống Nguyệt Dĩnh, Mục Thư Du, Trương Tư Viện được tấn phong làm ngũ phẩm dung hoa, Cao Y San và sáu người con lại được tấn phong làm thất phẩm phu nhân, chỗ ở sau này do Thục phi an trí.


      Mục Thư Du cùng mọi người tạ ơn, quay đầu nhìn về phía Trương Tư Viện, chỉ thấy đối phương cũng cười đắc ý với mình, vì vậy cũng bình tĩnh cười đáp lại tiếng, nàng và Trương Tư Viện này sợ là kết thù khó giải.

    3. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Thích dâm dê lại ăn quả dưa bở to, cười chết ta
      Haruka.Me0 thích bài này.

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Haha.thích ăn ngon bị mắc nghẹn dồi.lêu lêu
      Haruka.Me0 thích bài này.

    5. Trang4496

      Trang4496 Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      80
      Xem ai nhường ai trước haha
      Haruka.Me0 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :