1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      con sói nhịn được, mò vào ăn đậu hủ của con mèo rồi :yoyo28:
      Chương 4


      Nhìn ánh mắt của Tần Thừa Thích, Mục Thư Du cảm thấy có chút ngờ ngợ


      Nàng biết mình nhan sắc của mình cũng khá xuất chúng, nhưng đối với người từng nhìn thấy ít mỹ nhân như Tần Thừa Thích hẳn là cũng có gì lạ lắm chứ, làm gì đến nỗi cứ nhìn mình như thế. Có lẽ nàng bị hoa mắt chăng.


      Nhưng lời thiên tử hỏi thể đáp, Mục Thư Du đành phải :


      “Thần thiếp thấy Phúc Hân ngoan ngoãn hiểu chuyện nên nhất thời vui vẻ quá mức, diện kiến quân vương cần phải lễ độ đoan chính, mới vừa rồi là thần thiếp thất lễ, mong Hoàng thượng thứ tội.”


      “Thái phi có tội gì đâu, người và trẫm vốn là chỗ thân thích, nay Bình Khánh vương ra , trẫm tất nhiên phải chăm sóc cho Thái phi chu đáo.”


      Tần Thừa Thích nhìn Mục Thư Du mỉm cười, Triệu Huy chết, đương nhiên phải chăm sóc cho Mục Thư Du, thể để cho đóa mẫu đơn quý giá này héo rũ úa tàn được.


      chuyện thấy Hoàng hậu Hách thị dẫn theo đám phi tần ra nghênh đón, mọi người rối rít quỳ xuống thỉnh an.


      “Tất cả đứng lên .” Tần Thừa Thích thuận miệng câu, sau đó về chính điện của Hoàng hậu.


      Chờ an tọa, Hoàng hậu cũng an vị bên cạnh, Mục Thư Du và các phi tần khác cũng theo phẩm cấp lần lượt ngồi xuống.


      “Hoàng thượng hôm nay sao lại có hứng thú như vậy, mới giờ này đến chỗ thần thiếp.” Hoàng hậu dâng trà cho Tần Thừa Thích cười hỏi.


      “Ngày hôm qua trẫm nghỉ ngơi tại chỗ Ngọc Sung hoa, nàng ấy muốn tới đây gặp Thái phi, đúng lúc trẫm cũng nhiều ngày chưa tới thăm Hoàng hậu nên cùng nàng ấy. Thân thể nàng tốt, nhớ chú ý tịnh dưỡng nhiều, nên làm việc quá sức, có chuyện phiền lòng với trẫm, trẫm làm chủ cho nàng.”


      Hách thị nghe Tần Thừa Thích quan tâm, trong lòng vừa mừng rỡ vừa kích động, nhưng nét mặt vẫn đoan trang: “Thần thiếp biết rồi, tạ Hoàng thượng quan tâm.”


      Mục Thư Du thừa dịp đế hậu hàn huyên, nhìn sang Mục Thư Yến ngồi ở hàng cuối.


      Mục Thư Yến vừa rồi còn khí thế ngẩng cao đầu, nay nét mặt lại có chút thất lạc.


      Cũng khó trách, tuy Tần Thừa Thích dẫn theo nàng cùng nhau đến chỗ Hoàng hậu rất nở mày nở mặt, nhưng chỉ ngồi xuống liền thấy được địa vị cao thấp, đắc ý vừa rồi cũng chẳng là gì.


      “Tối hôm qua trẫm đến chỗ Ngọc Sung hoa sao thấy Thái phi, nghe nàng Thái phi đến chỗ Hoàng hậu, sao lại như vậy?” Tần Thừa Thích chuyển hướng sang với Mục Thư Du.


      Mục Thư Du thu hồi ánh mắt, chỉ cảm thấy vấn đề này càng khó trả lời, ra nguyên do càng lúng túng.


      Hoàng hậu bèn nhanh chóng giải vây: “Hồi bẩm Hoàng thượng, Thái phi là đến trò chuyện cùng thần thiếp, hơn nữa Thái phi vô cùng mến Phúc Hân cho nên mới thường lui tới. Ngày hôm qua ở tới tối muộn, sợ quấy rầy Hoàng thượng nghỉ ngơi, nên mới ngủ lại chỗ thần thiếp.”


      Tần Thừa Thích gật đầu: “Hoàng hậu nghĩ chu đáo. Đúng lúc hôm nay có mặt đầy đủ hết, trẫm có lời muốn . Bình Khánh vương Thái phi là quả phụ của biểu thúc trẫm, luận thân phận ngoại trừ Cao Thái phi và những người khác của tiên hoàng lưu lại, trong cung trẫm chỉ có trưởng bối là Thái phi. Lúc biểu thúc còn sống trẫm thể thường xuyên gặp mặt tiếp đãi, nay Thái phi vào cung, trẫm chỉ dặn dò các nàng phải cư xử lễ phép với người, giúp Thái phi bớt phiền muộn cũng chính là vì trẫm phân ưu. Nếu như ai khiến Thái phi vui, chính là kiếm chuyện với trẫm, hiểu chưa?”


      Mọi người thấy Tần Thừa Thích đột nhiên năn nghiêm túc, đều có chút sợ hãi, nhất loạt đứng dậy hành lễ tuân mệnh.


      “Trẫm thế, liền bắt đầu làm từ bây giờ. Ngọc Sung hoa tính tình nhân hậu lại là muội muội của Thái phi, phẩm vị thể qua thấp, hôm nay Hoàng hậu cũng ở đây, trẫm phong Ngọc Sung hoa thành Ngọc Chiêu nghi, ban thưởng Hòa Ninh điện.”


      Nghĩa là từ nay Mục Thư Yến là chủ nhân của Hòa Ninh điện, hơn nữa nàng lần tăng ba cấp, là quá nhanh!


      Tất cả mọi người đều cảm thán vận may của Mục Thư Yến, muốn biết ngọn nguồn bên trong, xem thử mình kém chỗ nào còn người ta hơn chỗ nào.


      [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]
      Last edited by a moderator: 12/8/20

    2. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]
      Mục Thư Yến vui mừng trong kinh ngạc, Hoàng thượng chỉ cùng nàng đến cung của Hoàng hậu, lại còn phong thưởng cho nàng, vinh quang và thể diện này hiếm có! Vì vậy, nàng nỗ lực khắc chế tâm tình vui sướng của mình, bình tĩnh quỳ xuống tạ ơn, biểu vô cùng tự nhiên trang nhã.


      Lúc đứng dậy, nàng có chút kích động liếc nhìn tỷ tỷ, chỉ thấy Mục Thư Du cũng nhìn mình mỉm cười, nàng cũng nhàng cười đáp lại tiếng rồi ngồi xuống chiếc ghế được di chuyển về phía giữa.


      Quả nhiên vừa phong vị cho Ngọc Sung hoa Thái phi liền vui vẻ, ánh mắt Tần Thừa Thích liếc nhìn nụ cười mặt Mục Thư Du là biết nước cờ này của mình có hiệu quả.


      “Trẫm còn có việc, các nàng cứ trò chuyện , Hoàng hậu hãy chuẩn bị đêm nay thiết yến tại Tử hương các, trẫm muốn mở tiệc chiêu đãi Thái phi.” Hách thị vội vàng đáp lời, đoàn người đứng dậy cung tiễn Tần Thừa Thích rời .


      Tần Thừa Thích rồi, các phi tần rối rít chúc mừng Mục Thư Yến, duy chỉ có Thục phi và Văn phi là bất động, Thục phi tỏ vẻ gì quay sang chuyện với Hoàng hậu. Nhưng Văn phi được vậy, nàng ta mở miệng cười nhạo: “Thư Yến muội muội là cao tay, chỉ đêm liền có thể khiến Hoàng thượng cao hứng như thế, nghe Ngọc Phù quốc có kỳ thư chuyên viết hậu cung diệu thuật, biết muội muội có bằng lòng chia sẻ cho tỷ muội chúng ta ?”


      Những người khác nghe xong đều cười mà , lời này của Văn phi ràng châm chọc Mục Thư Yến dùng thủ đoạn quyến rũ Hoàng thượng, thuận tiện chê bai cả Ngọc Phù quốc.


      Hoàng hậu Hách thị khẽ nhíu mày: “Văn phi năn cẩn thận, ý chỉ của Hoàng thượng muội nghe thấy sao? Thái phi vẫn còn ở đây mà muội dám lời vô lễ vậy hả.”


      Văn phi lúc này mới nhận thức được nàng hạ thấp cả Bình Khánh vương Thái phi, lập tức đứng dậy thỉnh tội.


      Mục Thư Du lại thèm để ý: “Lúc chưa vào cung nghe danh Văn phi nương nương là người chuyện thẳng thắn , hôm nay vừa gặp quả đúng như thế. Chỉ là Ngọc Phù quốc cũng có kỳ thư gì, chắc là Ngọc chiêu nghi hiểu tâm ý Hoàng thượng thôi.”


      Văn phi nghe xong chỉ vén áo thi lễ, lại trừng Mục Thư Yến cái rồi mới tức giận về chỗ ngồi.


      Hoàng hậu giải tán mọi người, chỉ giữ lại Mục Thư Du chuyện với mình.


      Từ chỗ Hoàng hậu ra, Văn phi liền ghé chỗ Thục phi.


      “Mục Thư Yến kia là quá thủ đoạn, chỉ buổi tối chẳng những chính thức có cung điện, ngay cả phân vị cũng tăng vượt cấp như thế. Tỷ tỷ có biết đầu đuôi ra sao ?”


      Nàng nghĩ ra, vốn chỉ thị tẩm lần sau được chú ý nữa, tại sao Mục Thư Yến có thể gặp may như vậy.


      Thục phi cười khẽ: “Muội còn hiểu sao? Hôm qua tại sao Hoàng thượng lại nghỉ trưa ở Hòa Ninh điện, phải la do gặp được Thái phi sao. Hoàng thượng vẫn còn nhớ tới Bình Khánh vương, lúc xuất giá còn cố ý an bài buổi lễ tại Ngu thành, hơn nữa phái người tìm bốn phương, có thể thấy được Hoàng thượng coi trọng vị biểu thúc như thế nào.


      Huống chi Bình Khánh vương vốn là hoàng đệ của tiên hoàng, đối với tiên hoàng luôn trung thành tận tâm, còn lập được công lao to lớn, Hoàng thượng có thể để ý sao? Bình Khánh vương du ngoạn khắp nơi, Hoàng thượng muốn tỏ lòng hiếu tâm cũng có cơ hội. Nay đột nhiên mất, tất nhiên Hoàng thượng xem trọng Mục Thư Du, hai chị em Mục gia đơn giản là chỉ lợi dụng thân phận Thái phi để được lợi.”


      Văn phi gật đầu, sau đó vừa tức vừa : “Muội chỉ là ưa dáng vẻ đắc ý của Mục Thư Yến, theo Hoàng thượng đến chỗ Hoàng hậu có gì đắc ý, mới thị tẩm được hai lần coi ai ra gì, sau này còn ngang ngược thế nào đây.”


      Thục phi nhìn vẻ mặt tức giận Văn phi thở dài: “Đúng vậy, Mục Thư Yến có cái ô là Bình Khánh vương Thái phi, dù chúng ta nóng ruột cũng còn cách nào, ta thấy rất có khả năng nàng ta được Hoàng thượng chuyên sủng, muội muội hãy cẩn thận, nên đắc tội với người ta, nếu có kết quả tốt đâu.”


      “Nực cười! Muội đường đường là phi tần nhị phẩm, còn ả chỉ là Chiêu nghi nho , ả làm gì được muội. Muội gây phiền toái cho ả là may ả lắm rồi, chẳng lẽ còn muốn muội phải cung kính thi lễ? Cứ coi như ả ta có tỷ tỷ để dựa dẫm sao, làm gì có đạo lý Thái phi được quyền can thiệp vào chuyện hậu cung chứ. Dù Thái phi là trưởng bối của Hoàng thượng, cũng chỉ là ngoại thích, muội đây mới là người của Hoàng thượng!”


      Thục phi lắc đầu: “Muội muội à, sao muội vẫn nghĩ thông vậy. Chuyện này phải muội cứ đụng tới hai người họ là xong. Muội suy nghĩ chút , Bình Khánh vương bệnh chết tại Kỷ quốc các người, khó tránh chuyện Thái phi còn trẻ mà phải thủ tiết, giận chó đánh mèo lên người muội. Ta muội nên bớt bớt chút, tránh xa hai người họ mới là thượng sách. Thái phi tuy là ngoại thích nhưng vì Hoàng thượng lòng muốn báo hiếu Bình Khánh vương nên dời hiếu tâm sang người khác, ta thấy Mục Thư Yến chính là muốn dựa vào vị tỷ tỷ này bay lên ngọn cây.”


      Văn phi nghe xong tức đến giậm chân: “May là có tỷ tỷ nhắc nhở, muội cũng chẳng nghĩ tới, Mục Thư Du kia ràng là số mạng tốt. Lúc đầu vốn ai thèm lấy, tại lại phải thủ tiết, còn muốn đem chuyện này đổ lên người muội. Sao nàng ta nghĩ nếu phải Bình Khánh vương chết ở Kỷ quốc sao biết được thi thể kia trôi về đâu mà tìm chứ. Tỷ tỷ cần phải lo lắng, muội suy nghĩ kĩ rồi, nếu Mục Thư Yến muốn đối phó với muội, chi bằng muội sớm đề phòng, muội cũng tin trong lòng Hoàng thượng Kỷ quốc chúng ta bằng Ngọc Phù quốc bé kia!”


      Tiễn Văn phi , cung nữ bên người Thục phi vội dâng cho nàng chén trà, nịnh nọt : “Nương nương thông minh.”


      Thục phi khinh miệt : “Đoàn Hương Huyên bản tính nóng nảy, chỉ mới châm lửa, nàng ta liền bị lợi dụng. Mục Thư Yến đáng lo, chỉ có danh hiệu Bình Khánh vương Thái phi của Mục Thư Du mới khó đối phó. Ngọc Phù quốc cho rằng gả trưởng công chúa chính thống có thể bảo vệ được quốc gia của mình sao. buồn cười! Sớm muộn gì Ngọc Phù quốc cũng là vật trong túi của Nam Chích quốc ta.”


      “Đúng vậy, Hoàng thượng đối xử tốt với nương nương tốt nhất. Hậu cung mặc dù đông phi tần, nhưng ngoại trừ Hoàng hậu, nương nương là người ở vị trí cao nhất. Có vật gì tốt cũng là nương nương chọn trước, khỏi cũng biết Hoàng thượng đối với Nham Chích quốc quan tâm nhiều đến thế nào, phải đều vì nương nương sao.”


      Thục phi nở nụ cười: “Ngươi biết ăn lắm, hoa tai này thưởng cho ngươi, làm việc cho bản cung chu đáo, ngươi càng được thưởng khá.”


      “Vâng, nô tỳ tuân theo chỉ dạy của nương nương.”


      Hiểu Huệ cảm thấy may mắn khi được theo vị chủ tử này. Theo quy định của hậu cung, những công chúa hay nữ nhi thế gia các nước bất luận phẩm cấp thế nào đều được dẫn theo nô tỳ hồi môn vào cung.


      Cho nên tất cả nô tài ở đây đều xuất thân từ hậu cung Hòa Hi quốc, các cung nhân được phân phối tùy ý, nếu hầu hạ trúng vị chủ tử được sủng ái, phần thưởng khi làm tôt việc tất nhiên cần phải .


      Lấy bản thân nàng làm ví dụ, có thể ở bên cạnh hầu hạ Thục phi được sủng ái nhất này, ngày thường trong cung ai thấy nàng mà khách khí chào hỏi đôi câu, đến lúc có chuyện nhờ vả cũng được hoan nghênh hơn.

      ***

      Mục Thư Du ở chỗ Hoàng hậu nghỉ trưa mới trở về Hòa Ninh điện, cùng Mục Thư Yến ăn mừng chuyện vui hôm nay.


      “Muội muội, Hoàng thượng đối với muội rất quan tâm, muội phải biết nắm bắt thời cơ, được làm việc tùy hứng. Đêm nay nếu có thể khiến Hoàng thượng ở lại đêm càng tốt. Tỷ ở đây lâu cũng bất tiện, thể lúc nào cũng đến cung của Hoàng hậu tá túc. Đêm nay yến tiệc xong, nhân lúc cửa cung chưa đóng tỷ quay về vương phủ. Muội mới được tấn phong, tỷ thể ở lâu trong cung, để mọi người khỏi dị nghị.”


      Mục Thư Yến có chút nỡ: “Muội có được vinh quang ngày hôm nay toàn nhờ giúp đỡ của tỷ tỷ. Vốn mong tỷ tỷ có thể theo giúp muội vài ngày, dạy muội cứ điều cần thiết. Nhưng mà lời tỷ cũng có đạo lý. Vậy muội cũng ép, để muội sai người chuẩn bị vài món trang sức, tỷ tỷ chờ đến khi mãn tang kỳ nhớ đeo.”


      Mục Thư Du biết muội muội muốn cám ơn mình, nên cũng từ chối.
      Hai chị em vui vẻ, Hoàng hậu và các phi tần sai cung nhân đưa lễ vật tới. Có người còn đích thân tới chúc mừng. Mục Thư Yến nghe cả đống lời ca ngợi nịnh hót, dù rất hãnh diện nhưng cũng may là mặt lộ vẻ tự mãn.

      Đêm đến, phàm là các phi tần có chút địa vị đều mặc trang phục lộng lẫy dẫn theo cung nữ thái giám đến Tử hương các. Lúc này hương thơm son phấn bay khắp phòng, mọi người tốp năm tốp ba tụ tập chỗ vô cùng náo nhiệt.

      “Hiếm khi các muội có dịp vui vẻ, bản cung cũng quản các muội, khi nào Hoàng thượng tới nhớ phải trang nghiêm trở lại cũng muộn.” Hoàng hậu Hách thị cũng thấy vui, vừa uống trà lại chuyện nhà với Mục Thư Du.
      Mục Thư Du luôn thích yên tĩnh, nếu ở Ngọc Phù quốc lúc nàng sớm dùng lý do đau tim để đến dự. Nhưng hôm nay thể trốn, Thống đức đế vì nàng mà thiết đãi yến tiệc, ai cũng có thể đến ngoại trừ nàng.

      lát sau có tiểu thái giám chạy vào bẩm báo Tần Thừa Thích đến cửa. Trong phòng liền yên tĩnh trở lại, mọi người đều tự sửa sang lại dung nhan, nín thở chờ thánh giá.


      Mục Thư Du cũng đứng cúi đầu sau lưng Hoàng hậu.

      Khi Tần Thừa Thích vào, tất cả mọi người đồng loạt quỳ xuống.
      “Trẫm cố ý để người trước bẩm báo, là vì muốn mọi người quá câu nệ, hôm nay là gia yến, tất cả đứng lên .”


      Hách thị cười : “Mặc dù Hoàng thượng đồng tình nhưng cũng thể phá bỏ phép tắc.


      “Hoàng hậu đúng lắm, hôm nay thiết yến vì Thái phi, Thái phi an vị cạnh trẫm , Thục phi ngồi kế bên.”


      Thục phi lập tức cười duyên: “Hoàng thượng chỉ lúc này mới nhớ tới thần thiếp, Thái phi là khách thần thiếp tất nhiên phải hầu hạ tốt.”

      Tần Thừa Thích thấy Mục Thư Du ngồi cạnh bên phải mình mới cười : “Trong hậu cung ai chẳng biết tửu lượng của Thục phi, huống chi Thái phi là khách quý của trẫm, chỉ có Thục phi mới có thể tiếp đãi chu đáo nhất.”
      Sắc mặt Thục phi ửng hồng, Hoàng thượng có thể ở trước mặt Hoàng hậu khen ngợi nàng, dĩ nhiên là nàng vô cùng sung sướng.

      “Trẫm trước kính Thái phi ly.” Tần Thừa Thích nâng ly lên.
      Mục Thư Du cũng vội vàng nâng ly, đối với Tần Thừa Thích thi lễ cái liền uống hết rượu, Tần Thừa Thích thấy vậy cũng uống cạn ly.
      Chính thức khai yến, cổ nhạc hợp tấu, trong điện vũ cơ tung bay, khí lập tức thêm phần náo nhiệt.

      Đầu tiên Thục phi kính Mục Thư Du ba ly, sau đó thầm ra hiệu cho Hiểu Huệ,Hiểu Huệ lập tức cúi đầu lui xuống.


      lâu sau, những phi tần khác thay nhau đến kính rượu Mục Thư Du, Mục Thư Du khổ thể tả, kiếp trước tửu lượng nàng cũng kha khá, trong công việc xã giao ít, chỉ là chưa từng uống ngừng nghỉ như vậy. Nhưng mà chuyện này liên quan đến mặt mũi các vị phi tử, uống chính là nể mặt người ta, cho nên chỉ có thể gắng gượng.

      Thục phi ăn xong miếng mới vỗ tay : “Ai da, ta nên cứ ngồi mãi ở đây, mọi người tranh nhau mời rượu Thái phi, ta cũng thể chiếm chỗ như vậy, các muội lần lượt từng người lại đây, ta cản trở nữa.”
      Vừa xong, Thục phi liền đứng lên tìm chỗ khác ngồi, trong lòng cười thầm: Trước hết cứ cho ngươi chịu chút khổ sở, cho ngươi biết thủ đoạn của Bản cung!


      Vừa rồi nàng ra hiệu chính kêu Hiểu Huệ khuyến khích các phi tần phía dưới đến mời rượu Mục Thư Du, các nàng ấy tuy biết nên chuốc người khác quá chén, nhưng Thục phi ra chỉ ý, ai dám vì người ngoài như Thái phi mà đắc tội với Thục phi chứ. Vì vậy từng người bọn họ đành phải lần lượt cầm ly đến kính Mục Thư Du.

      Tần Thừa Thích cũng cạn ly với vài phi tử, Hoàng hậu gắp thức ăn cho Tần Thừa Thích xong cho người đến kính rượu nữa. Sau đó đích thân Hoàng hậu nâng ly vừa uống vừa trò chuyện cùng mọi người.

      Tần Thừa Thích xoay người nhìn Mục Thư Du, nửa người nàng mềm nhũn mà vẫn còn cố gắng tiếp rượu của mọi người, cảm thấy buồn cười.
      “Các nàng thấy Thái phi say rồi sao, còn kính rượu gì nữa.”
      Người phía sau nghe thấy thế, lập tức cúi đầu lui xuống.
      “Thái phi đúng là uống nhiều rồi. Ăn chút gì , trẫm sai người bưng canh giải rượu đến đây.”

      Tần Thừa Thích nhìn ánh mắt mê ly của Mục Thư Du, sắc mặt nàng như quả đào tươi, mỗi động tác tay chân đều phong tình vạn chủng, hàm súc nên lời, nhịn được ngồi gần hơn.

      “Hồi bẩm Hoàng thượng, thần thiếp nhất thời cao hứng uống hơi nhiều, khó chịu trong người, kính xin Hoàng thượng cho phép thần thiếp rời tiệc trở về nghỉ ngơi.” Đầu óc Mục Thư Du quay cuồng còn muốn hành lễ, tay vịn thành bàn sợ mình quá chóng mặt vô tình thất thố.

      “Thái phi về chỗ nào nghĩ ngơi, trẫm đưa người .” Trong lòng Tần Thừa Thích mềm mại, dấu vết kéo tay nàng, rút ly cái ly tay nàng ra.


      Mục Thư Du nỗ lực ổn định hơi thở, mở to hai mắt : “Thần thiếp lập tức trở về vương phủ, dám làm phiền thánh giá. Như Lan, ngươi Hòa Ninh điện xem mọi thứ thu dọn xong chưa, nhân lúc cửa cung chưa khóa nhanh chóng xuất cung.”

      Tần Thừa Thích nghe Mục Thư Du thế, nụ cười mặt tắt dần, Hoàng hậu biết Hoàng thượng coi trọng vị Thái phi này, nếu sao có thể kêu mình thiết yến, vì vậy vội can ngăn: “Thái phi sao lại gấp gáp rời cung như vậy, chẳng lẽ bản cung có chỗ nào sơ suất, có gì phải Thái phi cứ , Thái phi vội vàng xuất cung thế này Hoàng thượng chẳng phải trách tội bản cung sao!”

      Đầu óc Mục Thư Du tỉnh táo, nhất thời cũng biết làm sao ứng phó với lời của Hoàng hậu, nàng muốn trở về vương phủ sống khoảng thời gian thong dong, rồi trở lại chiến đấu cũng muộn. Nàng còn cả đời dài phía trước, hẳn là nên biết kết hợp làm việc và nghỉ ngơi, chứ ở trong cung này cứ phải chuyện xử quá giữ lễ chẳng phải rất mệt mỏi sao.
      “Hồi Hoàng hậu, Thái phi từ mắc bệnh tim, chắc là hôm nay uống rượu hơi nhiều nên bệnh cũ tái phát, kính xin Hoàng hậu tìm nơi yên lặng cho Thái phi nghỉ ngơi chút.” Mục Thư Yến thấy tỷ tỷ khó xử, đột nhiên nghĩ ra cái cớ.

      “Bệnh tim của Thái phi có nặng lắm , có từng gọi thái y khám chưa, người đâu, truyền hai thái y đến đây.” Tần Thừa Thích lập tức lo lắng, bệnh tim có thể nặng tùy thể trạng, người vì mắc bệnh này mà toi mạng cũng phải chưa thấy qua.

      Mục Thư Du vội vàng ngăn cản: “Bệ hạ cần mời thái y, thần thiếp mắc bệnh từ , ở Ngọc Phù quốc gặp biết bao danh y cũng chuẩn ra bệnh, chỉ cho ít thuốc bổ cường thân thôi, thần thiếp chỉ cần yên lặng chút là ổn.”

      Tần Thừa Thích thấy Mục Thư Du thực có gì đáng ngại, liền kêu Vu Trung phái người đốt lò sưởi ở hậu điện cho Mục Thư Du đến nghỉ ngơi.

      Mục Thư Du nằm giường, chờ cái khác cung nhân kia rời khỏi mới dặn dò Như Ý: “Ngươi xem Như Lan bên kia thế nào, nhanh về nhanh được trễ nãi!”

      Tiểu nha đầu Như Ý lập tức gật đầu chạy đến Hòa Ninh điện.
      Mục Thư Du thở dài ra hơi, cuối cùng được thanh tĩnh, chờ đến khi trở về, vương phủ là thiên hạ của mình, có thể cần nhìn sắc mặt của người khác, vì vậy nàng nhắm mắt chờ Như Ý trở lại.
      Cũng biết qua bao lâu, Mục Thư Du cảm giác được bên cạnh có người, nàng chỉ cho là Như Ý trở lại, cũng mở mắt, mở miệng hỏi lúc chất giọng còn khàn khàn: “Sao rồi, đồ đạc thu dọn xong chưa?”

      “Thái phi cứ như vậy vội vã rời trẫm mà sao?”
      Mục Thư Du nghe được giọng này toàn thân giật bắn lập tức mở mắt ra. Đúng là Tần Thừa Thích ngồi ở giường bên cạnh mình, còn cúi đầu mỉm cười, hơn nữa khuôn mặt tuấn của còn cách mình rất gần.
      Last edited by a moderator: 12/8/20

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      :055::055::055:Cái pic, cái pic :th_6::th_6:
      tang tử 15111998, saoxoayHaruka.Me0 thích bài này.

    4. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      @Hằng Lê em muốn cho này vài tấn gạch vì tội đa tình của . Ảnh đúng là đồ gieo tai họa tình trường mà :yoyo4::yoyo4:

      Đừng với em là do bị chị Thư Du cự tuyệt nhiều lần nên ảnh cố chấp buông nhé. :011:

      Chị nghe ảnh nỏi câu này có tức nè.

      Tần Thừa Thích cho rằng Mục Thư Du dục cự hoàn nghênh. Từ lúc hiểu chuyện tới nay, với dung mạo và thân phận của , có nữ nhân nào mà lấy được tới tay.

      Nữ nhân nhiều như cá dưới sông, tại chỉ cần ít lời ngon ngọt, cho vị biểu thẩm cái bậc thang để nước chảy thành sông.

      :011::011:

      đọc mà tức ói máu với ổng mà. :1::1::1:

      @Oriole5185 bớ người đẹp đâu vào mắng cha này trận dùm em với :012:

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Mềnh là mềnh đổ cái rụp trước câu 'Thái Phi vội vã rời khỏi trẫm như thế sao?'
      Hớ hớ hớ :th_95:
      Qua đợt dại trai rồi, bắt đầu phán đây.
      Bác Thích vốn muốn gì được nấy mờ, chưa lấy được đến tay kiêu căng phách lối vậy đó, lấy được vào tay rồi, chết chắc dưới gấu váy Thư Du, mị trông chờ ngày lấy được tới tay đây, xem còn phách đến bao giờ :th_70:
      Em cứ ném đá nhiệt tình, chưa ăn được nên bác Thích còn nổ to lắm
      Happyanh, rabbitphan, Ly Vũ10 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :