1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Con đường độc sủng hậu cũng chính thức bắt đầu
      Haruka.Me0 thích bài này.

    2. xunu1109

      xunu1109 New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      5
      Con đường thê nô đặc sắc của Thích hoàng thượng sắp bắt đầu rồi :))))
      Haruka.Me0 thích bài này.

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Chuẩn bị coi cung đấu thôi:yoyo63::yoyo63:
      Haruka.Me0 thích bài này.

    4. Hoa bé nhỏ

      Hoa bé nhỏ Active Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      153
      :yoyo52::yoyo52:
      Haruka.Me0 thích bài này.

    5. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 44

      Mục Thư Du đột nhiên mở mắt ra, cử động cũng dám, chỉ dè dặt chuyển động con mắt đánh giá bốn phía, nửa ngày mới thở phào nhõm, may chỉ là mơ thôi, trong mơ nỗi đau của cha mẹ kiếp trước, đứa con có duyên gặp mặt kêu khóc, người chồng lạnh lùng quay , đồng nghiệp thương cảm và cười nỗi đau của người khác đan xem với những vong hồn bốn trấn kêu gào thảm thiết, đúng là cơn ác mộng.

      Cũng biết vì sao kể từ ngày chuyện bốn trấn bị tàn sát được nhắc lại, nàng liên tục vài ngày đều bị ác mộng làm cho bừng tỉnh, ban ngày lại chưa từng nghĩ qua những chuyện này, vì sao buổi tối còn có thể tự chủ mà mơ tới những chuyện này đây?

      Nghe thấy bên tai truyền đến tiếng hít thở trầm ổn, Mục Thư Du hoàn toàn bình tĩnh lại, Tần Thừa Thích liên tiếp năm ngày đều ở lại nơi này của nàng, tuy nàng có chút mệt mỏi khi phải ứng phó, nhưng có ở bên cạnh nàng cũng có chỗ tốt, ít nhất khi nàng bị ác mộng lay tỉnh cũng đánh động Như Lan Như Ý.

      nhàng thở dài, lại trở mình, Mục Thư Du nhắm mắt nhíu mày, tiếp đó chưa kịp chợp mắt trời sáng.

      “Thái phi, Hoàng hậu phái người tới mời ngài qua đó.” Như Ý vừa chải tóc cho Mục Thư Du vừa .

      “Biết rồi, động tác mau chút .”

      Thay xong y phục, Mục Thư Du liền dẫn người Vĩnh Hoa cung.

      “Thái phi mời ngồi, sắc mặt ngươi so với trước đó vài ngày kém hơn rất nhiều, sao lại tái nhợt như vậy, hay là bị bệnh rồi?” Hoàng hậu cẩn thận nhìn Mục Thư Du, có chút bận tâm.

      Mục Thư Du lắc đầu: “Tạ Hoàng hậu nương nương quan tâm, thần thiếp chỉ là mấy ngày nay chưa được ngủ ngon, có gì đáng ngại cả.”

      Mục Thư Du vừa xong cảm thấy lời này có chút ổn, như vậy chừng Hoàng hậu lại hiểu lầm nàng gây hấn, là đầu óc tỉnh táo dễ phạm sai lầm mà.

      Ai ngờ Hoàng hậu lại thèm để ý: “ có việc gì là tốt rồi, ngươi giống với bản cung, ngươi còn trẻ, bản cung là người thể dùng được nữa rồi, chỉ cầu sau khi chết Hoàng thượng có thể ban thưởng hai chữ hiếu hiền rất thoả mãn.”

      “Hoàng hậu nương nương phong nhã hào hoa, sao có thể như thế, nên mấy lời như vậy nữa.”

      Hoàng hậu cười : “Cũng phải vậy, lại mấy chuyện tào lao. Nhưng mà buổi tối ngươi nghỉ ngơi tốt, theo bản cung hay là cứ thỉnh Hoàng thượng nơi khác an giấc thôi, như vậy ngươi cũng có thể nghỉ ngơi tốt chút.”

      Mục Thư Du dừng chút : “Tạ Hoàng hậu nương nương thương cảm, thần thiếp xấu hổ vô cùng.”

      Mục Thư Du trong lòng ra rất mâu thuẫn, nàng thực muốn chung chồng kiểu này, ràng cũng thể nào vĩnh viễn tiếp tục như vậy. Nhưng bây giờ tình huống này nàng cũng nghĩ được nhiều, dù sao sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện này, bằng bỏ qua tâm tình nghiêm túc tìm cách, nếu có thể làm cho Mục Thư Yến được thị tẩm phải là quá tốt hay sao.

      nghĩ ngợi làm thế nào để đề xuất cái đề nghị này, lại có cung nữ báo lại, Thục phi và đám phi tần chờ bên ngoài, Hoàng hậu cho gọi bọn họ vào, Mục Thư Du đành phải đứng dậy nghênh đón.

      Sau khi vấn an được ban ngồi, Thục phi mắt liếc thấy Mục Thư Du liền châm biếm: “ là làm khó Thái phi, mỗi ngày phụng bồi thánh giá còn có thể đến sớm thỉnh an Hoàng hậu nương nương như vậy, so với tỷ muội chúng ta còn ân cần chu đáo hơn, khó trách Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương đều thích, Thái phi xác thực rất biết làm người.”

      Người này tính bắt đầu đánh lôi đài rồi? Mục Thư Du nghe lời của Thục phi mặt có biến hóa: “Thục phi nương nương khen ngợi thần thiếp dám nhận, thần thiếp cũng đơn giản là vâng dạ dụng tâm thôi, có hai chữ này của Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương tất nhiên là rất vui mừng. “

      “Ai khen ngươi vậy? Thái phi xin tự trọng chút mới tốt, ngài dù sao cũng là Thái phi!” Thục phi cố ý cường điệu hai chữ Thái phi.

      Mục Thư Du cố làm ra vẻ hiểu: “ hiếm thấy, chẳng lẽ biết làm người lại phải là khen ngợi? Thần thiếp luôn luôn cho rằng hiểu chuyện, thị phi, có lương tâm, tử tế chính là biết làm người, chẳng lẽ “làm người” của Thục phi nương nương phải là ý này, mỉa mai ta sao?”

      Thục phi cười lạnh muốn nữa, Hoàng hậu lại đưa tay ngăn lại: “Được rồi, cần nữa, Thục phi cũng nên suy nghĩ nhiều, Thái phi đúng là có lòng tốt vì ngươi đó.”

      “Hoàng hậu nương nương xin đừng dụ dỗ thần thiếp. “ Thục phi căn bản tin.

      Hoàng hậu khẽ mỉm cười: “Bản cung còn có thể dụ dỗ ngươi sao, các ngươi biết trước khi các ngươi vào Thái phi xin Hoàng thượng tối hôm nay đến chỗ ngươi nghỉ ngơi đấy, ngươi đây có phải là vì muốn tốt cho ngươi hay ?”

      Thục phi lập tức sửng sốt, tuy là vẻ mặt hoài nghi nhưng rốt cục chịu nhìn thẳng về phía Mục Thư Du.

      Hoàng hậu chính là Hoàng hậu, luôn có thể dăm ba câu liền đem người ta đẩy tới nơi đầu sóng ngọn gió mà, Mục Thư Du trong lòng cười khổ, ngoài mặt lại cực kỳ phối hợp: “ phải thần thiếp , là Hoàng thượng cũng nhớ đến Thục phi nương nương, ngày ngày đều nhớ tới đó.”

      Hoàng hậu cũng nhìn về phía Mục Thư Du, hài lòng gật đầu nở nụ cười, Mục Thư Du cũng cười tiếng đáp lại.

      Thục phi mặt lúc này mới thả lỏng, cũng để ý tới Mục Thư Du nữa chỉ chuyên tâm chuyện với Hoàng hậu, Mục Thư Du nhìn nhìn Mục Thư Yến, chỉ thấy nàng ta cũng nhìn mình, trong mắt tất cả đều là oán hận, chỉ có thể thở dài, nàng đúng là rất muốn giúp, ngờ Hoàng hậu lại làm rối lên.

      Thục phi được tin tức này đặc biệt cao hứng, cũng hào hứng tán gẫu, nửa ngày thấy cung nhân mang súp tới cho Hoàng hậu mới : “Nương nương càng ngày càng gầy yếu, người nên bảo trọng hơn mới tốt.”

      “Ai, bản cung ngược lại nghĩ béo hơn chút đây, bồi bổ thế nào cũng chỉ thế này, tật xấu khác cũng có, có biện pháp. Đúng rồi, lát nữa Hoàng thượng cũng tới đây xem chút, các ngươi ngồi thêm lát nữa .”

      Lần này tất cả mọi người đều hưng phấn, Thục phi Văn phi vốn thế lớn, hơn nữa còn có Ô Nhạc Song, ai có vận khí tốt tháng cũng có thể gặp Hoàng thượng hai lần, vốn tưởng rằng sau khi Ô Nhạc Song thất sủng, tất cả mọi người có thêm nhiều cơ hội hơn, nghĩ rằng lại xuất Thái phi mà ngay cả Thục phi cũng có biện pháp sửa trị, hơn nữa còn là kẻ sắp được chuyên sủng, tại tốt rồi, mới vừa rồi nghe ra Thái phi cũng giống người hiểu lẽ, nếu có thể nhờ vị Thái phi này giúp mình vài câu còn sợ gặp được Hoàng thượng hay sao!

      Vừa nghĩ như thế, có người có ý thân cận với Mục Thư Du, mượn cơ hội bắt chuyện, Thục phi nhìn thấy sao có thể biết các nàng suy nghĩ cái gì, ngu xuẩn, Mục Thư Du chỉ là nhất thời được Hoàng thượng chú ý, cũng nhìn chút xem Ngọc Phù là cái thứ gì, có tư cách so với Nham Chích sao? Chờ Hoàng thượng ngán phải xám xịt cút về Bình Khánh vương phủ sao! Lại bằng thủ đoạn của nàng và thế lực sau lưng còn sợ thu thập được Mục Thư Du người đàn bà biết xấu hổ này hay sao, chỉ là do nàng muốn tranh phong mà thôi, đúng là coi nàng làm gì được ả ta sao?

      “Hoàng hậu nương nương, Hoàng thượng tới.”

      Tất cả mọi người lập tức đều đứng lên, lúc này Tần Thừa Thích tiến vào, chờ mọi người hành lễ mới cười : “Nghe các nàng đều ở đây, trẫm muốn làm mọi người mệt, đều ngồi .”

      “Hoàng thượng dùng qua ngọ thiện rồi mới ?” Hoàng hậu đem trà đặt trước mặt Tần Thừa Thích cười hỏi.

      “Ừ, được.”

      Thục phi lúc này cũng mỉm cười ôn nhu : “Hoàng thượng ở nơi này của Hoàng hậu dùng ngọ thiện, đêm nay thần thiếp chuẩn bị chút đồ ăn ngon, thần thiếp lâu cùng Hoàng thượng trò chuyện. “

      “Thục phi trẫm sai sao?”

      “Thần thiếp nào dám, bất quá là Thái phi mới Hoàng thượng liên tục nhớ tới thần thiếp đấy.”

      Tần Thừa Thích nhìn Mục Thư Du cười khẽ: “Thái phi như thế ?”

      Mục Thư Du mắt nhấc trực tiếp gật đầu: “Thần thiếp bất quá là mà thôi.”

      Tần Thừa Thích , lát sau mới lên tiếng: “Trẫm đêm nay muốn nhìn Nhạc Song chút, hôm nào lại nhìn nàng sau.”

      Thục phi sắc mặt lập tức trở nên khó coi, nhưng lại dám nữa, cúi đầu cắn môi lời nào.

      Bởi vì đế hậu muốn dùng cơm trưa, những người khác lui .

      “Đây gọi chuyện gì, vòng vo vòng lớn lại tiện nghi cho kẻ tới, là chê cười.” Văn phi sau khi ra liền lẩm bẩm.

      Có người lại : “Xem ra Hoàng thượng còn ưa thích Ô Nhạc Song tiểu mỹ nhân lạnh lùng như vậy a, ngươi xem nàng cũng quá...” Mới được đến đây lại giống như đột nhiên nhớ tới Mục Thư Du còn ở đây nên ngừng tiếp.

      Mục Thư Du cũng có để ý xoay người về Hòa An điện, xa lại bị người gọi lại, xoay người nhìn lại là Thục phi ở phía sau, nàng đứng tại nguyên tại chỗ chờ nàng ta đến.

      “Ở trong cung này ngoại trừ Hoàng thượng vẫn chưa có người nào dám cùng bản cung chuyện như thế, trước mặt Hoàng hậu bản cung đành phải giữ đúng mực, Thái phi rất can đảm đó! Những kẻ dùng cưng chiều mà ra uy chưa phải chưa từng có, Thái phi dù sao cũng ở trong cung, sao đề phòng mà hỏi thăm chút xem những kẻ đó đều có cái kết cục gì, hãy an phận chút để bình an trở về vương phủ thôi.” Thục phi lạnh giọng tàn khốc .

      Mục Thư Du chẳng hề để ý: “Thục phi nương nương ta và ngươi đều là nhị phẩm, ngươi phải làm như thế nào để thu thập ta? Huống chi ta là Bình Khánh vương Thái phi, ngươi bất quá chỉ là người phụ nữ nơi hậu cung dựa vào cái gì mà ở chỗ này kêu gào, chả nhẽ tay ngươi có thể che mắt trời ở trong cung ám toán ta? Lại lấy cưng chiều tạo uy luôn tốt hơn so với được cưng chiều mà chau mày ủ ê phải sao?”

      Nhìn thấy giận dữ của Thục phi Mục Thư Du nhướn mi: “Thục phi nương nương cần gì phải tức giận, thay vì uy hiếp ta bằng nghĩ cách giữ lấy thánh sủng mới phải, Hoàng thượng rốt cuộc có nhớ tới ngươi hay chắc hẳn Thục phi nương nương trong lòng tự hiểu!”

      Mục Thư Du xong căn bản để ý tới ánh mắt như muốn ăn thịt người của Thục phi, dẫn theo người trực tiếp rời , lòng thầm nghĩ: Tức chết ngươi !

      “Nương nương, ngài đừng so đo với nàng ta, nàng ta cũng chỉ là người phụ nữ ngu ngốc thôi, biết lợi hại của nương nương.” Hiểu Hủy tuy sợ hãi nhưng vẫn phải kiên trì khuyên nhủ.

      Thục phi hận đến nghiến răng: “ biết bản cung để cho nàng ta biết , bản cung với tiện nhân Mục Thư Du kia thế bất lưỡng lập*, xem nàng ta có thể đắc ý tới khi nào!”*đối địch

      Trở lại Hòa An điện Mục Thư Du thay xiêm y nằm giường, ngẫm lại lúc này Tần Thừa Thích coi như là giữ chữ tín, ở trước mặt cự tuyệt Thục phi, buổi tối muốn đến chỗ Ô Nhạc Song nàng cũng có thể thả lỏng đôi chút, cứ như vậy mơ mơ màng màng nằm đến khi trời tối, cũng phải ngủ chỉ là cảm thấy mệt mỏi thôi.

      Ăn xong cơm tối xem sách lát, Như Lan Như Ý thấy muộn nên giúp Mục Thư Du nghỉ ngơi.

      Mục Thư Du đương nhiên ước gì bản thân có thể ngủ ngon, chỉ là lại sợ gặp ác mộng kia đến lúc đó tỉnh lại bên cạnh có người sao có thể chịu nổi, vì vậy : “Hai người các ngươi buổi tối ngủ phòng với ta.”

      “Thái phi, bọn nô tỳ sợ thở mạnh quấy rầy ngài an giấc, bọn nô tỳ ở ngoài cửa hầu hạ, ngài nếu có chuyện kêu tiếng là được.”

      “Ta làm như thế nào làm như thế đó!” Mục Thư Du kiên trì.

      Như Lan Như Ý đành phải đáp ứng, lại vào chuẩn bị chỗ ngủ.

      “Thái phi, Hoàng thượng tới!” Tiểu Lượng Tử bước nhanh đến báo tin vui, kể từ khi Mục Thư Du chuẩn bị ở lâu trong cung lần này, Vu Trung phái đến Hòa An điện hầu hạ, mặt bởi vì Tiểu Lượng Tử là người của nên mọi việc có thể thông báo sớm hơn, mặt khác vì cũng là kẻ sáng dạ, linh hoạt khéo đưa đẩy làm việc tốt hơn, khi Mục Thư Du cần dùng là trợ lực tốt, đúng là vẹn toàn đôi bên.

      phải đến chỗ Ô Nhạc Song sao, thế nào lúc này lại chạy trở lại đây? Mục Thư Du kỳ quái nghĩ.

      Cũng để nàng có thời gian nghĩ nhiều, Tần Thừa Thích đến, Mục Thư Du vội vàng thỉnh an, mời Tần Thừa Thích ngồi xuống mới hỏi: “Hoàng thượng làm sao lại tới đây?”

      “Như thế nào, trẫm thể tới?”

      phải, chỉ là thần thiếp thiếu chút nữa ngủ rồi, đây phải là sợ nghênh đón ngự giá hay sao.”

      Tần Thừa Thích túm Mục Thư Du đặt ngồi chân mình nhấn trán nàng: “Nàng ở trước mặt trẫm còn chút lễ nghi nào cả, trẫm cũng dám mong nàng có thể chú ý những thứ này. Nhóc có lương tâm, trẫm đến nàng ngược lại cực kỳ tự tại, còn dám ngủ? Cũng nhớ trẫm?”

      “Thần thiếp luôn luôn biết lễ nghi, Hoàng thượng hiểu lầm thần thiếp, Hoàng thượng muốn đến chỗ Ô Thục nghi thần thiếp có biện pháp nào, sớm đáp ứng thể chuyên sủng, thần thiếp tự nhiên hết lòng tuân thủ lời hứa, nếu hôm nay đến chỗ Ô Thục nghi sớm muộn gì cũng muốn nơi khác, thần thiếp muốn nghĩ quá nhiều.”

      Tần Thừa Thích thở dài: “Nàng hôm nay là cố ý thử dò xét trẫm phải hay ? Trẫm cũng hết lòng tuân thủ lời hứa, nàng cần phải lo lắng.”

      “Thần thiếp lo lắng, Hoàng thượng chẳng lẽ vì cái này mới từ Ô Thục nghi lại đây?” Mục Thư Du nghĩ ra Tần Thừa Thích tại sao phải buông tha cơ hội tề nhân chi phúc cơ chứ.

      “Trẫm còn phải là nhớ nàng! Nàng nha đầu này, bình thường hung hăng huyên náo với trẫm như vậy, thời điểm có lòng nàng cũng gây chuyện với trẫm, nàng tưởng trẫm biết đêm đêm nàng luôn bừng tỉnh hay sao? Nhưng mà nàng trẫm cũng muốn nàng phải khó xử, hôm nay nàng lại đẩy trẫm ra ngoài, vốn định trị nàng chút, kết quả lại nỡ làm nàng hao tổn gì, với trẫm có phải chuyện bốn trấn lại hù dọa nàng hay ?” Tần Thừa Thích ôm Mục Thư Du vuốt ve tóc của nàng ôn nhu .

      Mục Thư Du nhịn dòng nước mắt chực ào ra, nam nhân khi tán sao lại có chút thủ đoạn được chứ, Tần Thừa Thích là cao thủ như vậy, nàng cũng thể nghĩ nhiều, chỉ giọng : “Là nằm mơ, trong mơ tất cả đều là oan hồn tìm đến thần thiếp, Hoàng thượng, ngài thần thiếp có thể bị bọn họ đến đòi mạng hay ?”

      bậy, có trẫm ở đây ai cũng thể động tới nàng! Trẫm nghe trân châu có thể trấn tâm, đây là vòng tay bằng trân châu lâu năm, nàng ngày thường nhất định phải đeo ở người trị bệnh cũng là nuôi người, trong hộp này là trân châu tán nhuyễn trẫm bảo Vu Trung phân phó Tiểu Lượng Tử cho người nghiền nát thành phấn cho nàng dùng, trước dùng thử chút xem có hiệu quả thế nào, nếu được trẫm cho thái y kê chút thuốc an thần cho nàng, nhưng thuốc có thể cần uống uống vẫn là tốt nhất.” Tần Thừa Thích chỉ vào hai cái tráp hạ nhân vừa bê vào đặt bàn .

      Mục Thư Du cắn môi, vẫn còn có chút cảm động: “Hoàng thượng vì sao phải đối với thần thiếp tốt như vậy?”

      Tần Thừa Thích trả lời, đứng dậy để Mục Thư Du hầu hạ thay quần áo, chờ hai người nằm chết dí ở giường, ôm nàng vào trong ngực mới : “Trẫm dỗ nàng ngủ, Thư Du đừng sợ, có trẫm coi chừng cho nàng cần lo lắng.”

      “Hoàng thượng như vậy, thần thiếp cảm thấy lo lắng bất an.” Mục Thư Du xác thực trong lòng hoang mang, Tần Thừa Thích tại sao lại tỉ mỉ như vậy.

      Tần Thừa Thích hôn hai má Mục Thư Du rồi đối mặt với nàng, ánh mắt như cười như : “Bởi vì nàng có bệnh tim lại thể đưa hương hoàn. Trẫm cũng muốn bị mang ra so sánh.”

      Mục Thư Du nghe vậy đẩy Tần Thừa Thích cái lại đẩy ra, đành phải bĩu môi : “Chuyện như vậy Hoàng thượng vì sao lúc ở Quy tự, tại lại là có ý gì, còn có hết hay chưa?”

      “Trẫm nghĩ ra, hương này chỉ là chuyện , Bạch Quảng Thanh tại bỏ qua chí hướng cư nhàn vân dã hạc đổi làm kẻ học sĩ, nàng xem, lúc này trẫm dám tận tâm tận ý chút hay sao?”

      Mục Thư Du nhìn khuôn mặt tuấn tú hơi tức giận của Tần Thừa Thích, trừng mắt nhìn muốn ngốc luôn!

      ----

      Vâng~ em cũng ngốc luôn rồi -_-
      Last edited by a moderator: 21/7/19
      Dang Du San, Kimanh1257, Khủng Long37 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :