1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Cảm thấy con đường "thê nô" của Thích dâm dê bắt đầu rồi, càng ngày càng muốn xem Du đem Thích ngược tàn tâm
      Haruka.Me0 thích bài này.

    2. Sholom

      Sholom Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      52
      Lâu lâu Thích ngựa đực mới được chút minh, Cơ mà vẫn thể xoá cái nghẹn trong lòng mình. Haizzz cầu ngược Thích ngựa đực tiếp đeeeee. Thương Du tỷ quá. Huhuhuhuhu
      Haruka.Me0 thích bài này.

    3. Linh_lung_co_nuong

      Linh_lung_co_nuong Active Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      164
      Chống mắt lên xem “ để nàng ấy thiệt thòi” như thế nào, mong Du có ngày đc thanh thản chút chút
      Haruka.Me0Sholom thích bài này.

    4. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 43


      “Hoàng thượng, tỷ tỷ những năm này kỳ chịu ít khổ, cũng may còn có tỷ muội cùng huynh đệ thần thiếp làm bạn cùng, tỷ tỷ đặc biệt thích hoàng đệ Thụy Húc, so với mẫu hậu còn thương hơn ba phần đấy!” Mục Thư Yến lời này lại có khoa trương, Mục Thư Du xác thực phi thường thích trưởng tử Mục Thụy Húc của Hoàng hậu, mà Mục Thụy Húc cũng là hoàng tử duy nhất của Ngọc Phù.


      Tần Thừa Thích gật đầu: “Các nàng tỷ muội tình thâm, trẫm rất vui mừng, ngày thường nàng cũng nên cho người mời Thư Du tiến cung nhiều chút để hàn huyên, chỗ Hoàng hậu trẫm cũng dặn dò chút. Nếu trẫm có thể sớm biết đau khổ trong lòng nàng ấy, chắc chắn để nàng ấy đợi nhiều năm như vậy, giờ còn sớm, nàng sớm nghỉ ngơi, trẫm còn chính muốn làm.”


      Sau khi Mục Thư Yến cung tiễn Tần Thừa Thích rời , nụ cười mặt liền biến mất, Hoàng thượng còn cảm thấy tỷ tỷ chưa đủ tốt? Nàng ngờ tới Hoàng thượng vẫn muốn ngủ lại tại nơi này của nàng, chẳng lẽ là vì tỷ tỷ nên mới như thế? Tỷ tỷ cũng phải tự ý ghen tuông, thể nào ngăn đón để cho Hoàng thượng sủng hạnh nàng, trừ phi chuyên sủng nếu cũng có đạo lý nàng để tiện nghi cho người khác, bất quá ngẫm lại Hoàng thượng cũng để cho người khác thị tẩm, trong lòng lại dễ chịu hơn ít, có lẽ là chiến mới bắt đầu, Hoàng thượng vô tâm chuyện ở hậu cung.


      Mục Thư Du nhìn chăm chú hai người Như Lan Như Ý, lạnh giọng hỏi: “Hai người các ngươi là ai đem chuyện gặp mặt của ta và Bạch Quảng Thanh cho Hoàng thượng biết, mau tự thừa nhận, nếu đừng trách ta vô tình đem hai kẻ phản tội chủ các ngươi cùng xử trí lượt!”


      Vừa dứt lời, Như Ý liền quỳ xuống, dập đầu ngừng khóc : “Hồi Thái phi, là nô tỳ làm, bất quá nô tỳ cũng những chuyện khác, chỉ đem chuyện Bạch công tử tặng cây trâm, còn chuyện có gặp mặt vài lần cho Hoàng thượng.”


      Mục Thư Du cả giận : “Ngươi từ ở bên cạnh ta hầu hạ, lại làm ra chuyện đáng giận như vậy, Hoàng thượng cho ngươi cái gì, có thể làm cho như ngươi bội bạc như thế, !”


      Như Ý khóc rống : “Hồi bẩm Thái phi, nô tỳ cũng là sợ hãi, Thái phi còn nhớ lần Hoàng thượng hạ chỉ Thái phi phụng chỉ được vào cung? Khi đó Ngọc thục nghi từng phái người đến thỉnh Thái phi, Thái phi chỉ cho nô tỳ cùng cung nhân kia gặp Ngọc thục nghi, kỳ hôm đó chỉ có Ngọc thục nghi ở đấy, Hoàng thượng cũng ở đó. Hoàng thượng lệnh cho nô tỳ trở về vương phủ sau đó đem những chuyện Thái phi làm, gặp những ai chi tiết bẩm báo, nô tỳ tất nhiên là dám đáp ứng, Hoàng thượng nếu như nô tỳ đáp ứng phái những người khác làm, chỉ có như thế Hoàng thượng còn an bài người bên cạnh Bạch công tử, nếu Bạch Quảng Thanh tới gặp Thái phi tự có người truyền lời. Nô tỳ muốn để người khác lung tung, bằng để nô tỳ làm, khi Bạch công tử đến len lén truyền chút ít chuyện quan trọng cho Hoàng thượng, như vậy Hoàng thượng cũng nghi ngờ, Thái phi minh giám, nô tỳ muôn lần chết cũng dám phản bội chủ tử!”


      Mục Thư Du sau khi nghe xong thở dài: “Đứng lên , ngươi cũng là suy nghĩ vì ta, chỉ là đầu óc có chút ngốc nghếch, Hoàng thượng chỉ là thuận miệng chút lừa gạt được ngươi rồi, may là ngươi đủ cẩn thận, về sau nếu lại có chuyện này cứ thẳng ra, đừng để cho người ta dễ dàng lừa gạt."


      Như Ý lệ rơi đầy mặt đáp vâng, Như Lan đem nàng ta đỡ lên.


      Mục Thư Du cho Như Lan Như Ý ra ngoài, nàng ngồi mình trước bàn suy nghĩ, theo tư tâm mà nàng muốn để ý đến bất cứ chuyện gì, chỉ mong có thể nhàn nhã tự tại qua nốt nửa đời sau, nhưng bây giờ bất luận Tần Thừa Thích có chịu thả nàng hay , Thục phi khiêu khích khơi gợi lên cơn ác mộng trong nàng rồi.


      Thân là người đại nàng có khái niệm quân kiểu này, cũng ý thức được chiến tranh tàn khốc, lại nơi này vừa có điện tử hóa, cơ giới hóa vũ khí tiên tiến, trong suy nghĩ của nàng dù khai chiến nhanh hơn nữa chậm nửa ngày cũng ảnh hưởng nhiều, nhưng khi đường nàng bị đưa đến bốn trấn, quỳ ở nơi đó bên tai nghe thánh chỉ khiển trách, trong mắt nhìn vô số thi thể chưa được dọn dẹp, mặt mỗi người đều mang nỗi thống khổ trước khi chết, còn có số dân chúng và binh lính tìm được đường sống trong chỗ chết ánh mắt phẫn hận nhìn nàng cũng làm cho nàng thống khổ chịu nổi.


      Sau đó trở lại hoàng cung Ngọc Phù, mỗi đêm trong mộng nàng đều thấy thi thể tràn ngập khắp nơi, tất cả đều tìm đến quỷ hồn tố oan báo thù nàng, nàng cũng biết chuyện như vậy ứng toàn bộ lên mình, cũng ràng phụ hoàng coi nàng là vật hi sinh, nhưng dù sao cũng bởi vì suy nghĩ sai lầm của nàng mới gây thành thảm kịch, hơn nữa tận mắt nhìn thấy trường như ̣a ngục, cho dù là ai cũng có biện pháp hận Nham Chích tàn bạo, mà Thục phi khiêu khích cũng lần nữa chứng minh Nham Chích căn bản chính là lòng lang dạ thú muốn ngầm chiếm lấy lãnh thổ Ngọc Phù thậm chí là cả quốc gia!


      Mấy năm này nàng mặc dù cố ý quên lãng, nhưng chung quy vẫn bỏ được suy nghĩ này, vừa hay như thế này cần làm khổ bản thân nàng nữa, vô luận Tần Thừa Thích lòng hay giả ý, chỉ cần có tia hi vọng nàng phải nỗ lực thử xem, vốn muốn giúp Mục Thư Yến được sủng ái, nghĩ tới nàng lại hãm sâu trong đó.


      Năm năm! Mục Thư Du định ra cho mình kỳ hạn, trong vòng năm năm nếu đạt thành mục đích trả thù Nham Chích, nàng lại giữ nguyên kế hoạch của mình, hơn nữa năm năm nàng cũng trải qua thời kỳ hoàng kim của sủng ái, nếu khi đó Nham Chích vẫn vô như cũ nàng cũng có bất kỳ năng lực nào để thuần phục Tần Thừa Thích.


      Bất quá nếu quyết định thể lãng phí năm năm vô ích này, bên cạnh Tần Thừa Thích mỹ nữ như mây, nàng nhất định phải trở thành nữ nhân sủng ái nhất, cho dù chỉ là trong số đó! Nam nhân có quyền khuynh thiên hạ, còn lại đơn giản cũng chỉ là hai chữ tình sắc, nàng lại cực kì thuận buồm xuôi gió, sống lại làm người, tình cảnh xấu thế nào cũng xấu hết, bằng buông tay ra làm vài việc, mặc dù làm gì được Nham Chích cũng muốn sửa trị Thục phi!


      “Như Lan.” Mục Thư Du hô tiếng.


      “Thái phi có chuyện phân phó nô tỳ?” Như Lan nghe tiếng lập tức đến.


      “Ngươi đem tram ngọc như ý giao cho Phan hiệu vệ, bảo trả lại cho Bạch công tử, về sau nếu có chuyện quan trọng cũng cần qua chào hỏi.”


      Như Lan lên tiếng lui ra ngoài.


      Ngày thứ hai, Mục Thư Du gọi dì Trần, Hồ Bội Hoa và Ngưu Lan mời đến chỗ mình, cố ý dặn dò công việc trong phủ công việc rồi nàng muốn vào cung.


      “Thái phi dự định khi nào trở lại?” Hồ Bội Hoa nghe Mục Thư Du có cái gì đúng.


      Mục Thư Du cười thâm ý: “Ta nghĩ tới, lần này tiến cung nhất định phải có kết quả, nếu trở về, vì vậy mới nhiều như vậy, dì Trần lớn tuổi, hai người các ngươi phải phụng dưỡng tốt, chuyện trong phủ cũng phải lo liệu cho tốt, nên để dì Trần phải mệt nhọc.”


      Hồ Bội Hoa và Ngưu Lan đồng ý, mặt tất cả đều vui mừng, tiễn Mục Thư Du đến cửa lớn mới trở về.


      Mục Thư Du vừa vào cung, đầu tiên là thỉnh an Hoàng hậu rồi trực tiếp về Hòa An điện, bên này sớm có tiểu thái giám chạy vội đến Trường Tuyên điện truyền tin


      Tần Thừa Thích nghe Vu Trung báo lại chuyện này, vừa vui vẻ vừa nghi hoặc, còn chưa làm việc gì, Mục Thư Du làm sao lại thỏa hiệp trước rồi? Xem ra chuyện bốn trấn đúng là tâm bệnh của nàng, nếu nàng cũng vội vã tiến cung như thế.


      “Thái phi vừa đến đây, trẫm qua xem chút.”


      “Vâng, nô tài lập tức chuẩn bị.” Vu Trung cười hì hì ra bên ngoài.


      Mục Thư Du đứng ở trong sân thấy Tần Thừa Thích ngồi bộ liễn đến lập tức hành lễ: “Thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng.”


      Tần Thừa Thích hạ liễn đỡ Mục Thư Du dậy, nhìn như đủ lại như đánh giá: “Thái phi khách khí với trẫm như vậy, trẫm quả quen, mau vào thôi.”


      Mục Thư Du hé miệng cười tiếng, theo Tần Thừa Thích vào phòng.


      , nàng vì muốn trẫm giúp nàng trả thù Nham Chích nên mới tiến cung phải hay ?”


      “Hoàng thượng cớ gì lại ra lời ấy, thần thiếp là nhớ thương Hoàng thượng mới tiến cung, Hoàng thượng oan uổng thần thiếp.”


      Tần Thừa Thích nghe vậy nghiêm nghị : “Thư Du, trẫm hỏi qua Thư Yến, biết nàng bị ủy khuất rất nhiều, trẫm giúp nàng lấy lại công đạo, nhưng bây giờ được, nàng cho trẫm thời gian.”


      “Hoàng thượng, có nước nào biết Nham Chích luôn luôn tôn sùng Hòa Hi, lần xuất chinh này Xuyên Khúc lại phái ra trọng binh tương trợ, thần thiếp làm sao có thể làm cho Hoàng thượng khó xử, Hoàng thượng quá khinh thường thần thiếp rồi.”


      “Nàng thực nghĩ như vậy?” Tần Thừa Thích cười hỏi.


      “Đương nhiên, nhưng mà nếu thần thiếp có chút tư tâm kia cũng phải là lời tâm, thần thiếp nhớ Hoàng thượng qua ngoại trừ việc liên quan đến giang sơn xã tắc, những chuyện khác đều có thể theo thần thiếp, thần thiếp tự biết lần trước muốn Hoàng thượng chuyên sủng là thần thiếp quá mức, lần này thần thiếp chỉ có thỉnh cầu.”


      “Quả hiểu chuyện hơn, , trẫm nghe đây.”


      Mục Thư Du cười : “Khi thần thiếp ở đây Hoàng thượng phải lựa chọn giữa thần thiếp và Thục phi nương nương, nếu Hoàng thượng muốn thần thiếp thị tẩm thể triệu hạnh Thục phi nương nương, thần thiếp cũng bắt buộc ngài, nếu như Hoàng thượng đáp ứng, thần thiếp lập tức xuất cung, chỉ là trong lòng dù khổ cũng có thể nhịn.”


      Tần Thừa Thích lắc đầu cười cảm thán: “Nàng nha, rốt cuộc cũng chỉ có cái tâm tư này thôi, đến đây.”


      “Qua đấy làm cái gì, Hoàng thượng còn chưa có đáp ứng hay đấy.”


      “Đến để trẫm ôm cái, trẫm nhớ nàng, những ngày qua vẫn cho là nàng muốn kết thúc với trẫm, ban đêm cũng còn cảm giác ngủ ngon nữa.”


      Mục Thư Du nghe lời qua, đến trước mặt Tần Thừa Thích thuận thế ngồi đùi .


      “Thực ngoan ngoãn, cho trẫm hôn cái nào.”


      Mục Thư Du để Tần Thừa Thích hôn nàng, thỉnh thoảng hừ tiếng, chọc cho Tần Thừa Thích cũng thở dồn dập theo.


      hồi lâu, Mục Thư Du đẩy Tần Thừa Thích thở gấp ra: “Hoàng thượng chiếm tiện nghi của người ta, rốt cuộc có đông ý hay đồng ý người còn chưa nha.”


      “Đồng ý, trẫm tất nhiên đồng ý, trẫm để cho Thục phi thị tẩm là được, lúc này nàng cũng thể mang cái tính khí đó ra đùa giớn với trẫm.”


      Mục Thư Du ôm cổ Tần Thừa Thích cắn lên cằm cái: “Hoàng thượng khi dễ thần thiếp.”


      “Cho tới bây giờ đều là nàng nào đánh nào đập, rồi kêu mắng trẫm, tại còn oán giận ngược lại với trẫm, là tiểu hỗn đản mà, trẫm còn có việc bữa tối dung với nàng.” Tần Thừa Thích trong miệng phải chỉ là tay vẫn còn đặt trong nội y Mục Thư Du xoa nắn ngừng.


      “Hoàng thượng mới giữ lời đấy, chứng từ kia còn phải do người viết, người xem, có phải là người viết hay ?” Mục Thư Du dùng sức lắc lắc tay Tần Thừa Thích muốn thừa nhận.


      Tần Thừa Thích ôm chặt Mục Thư Du cười ha ha: “Trẫm bị nàng lắc cho váng cả đầu, nàng lại ở chỗ này xưng ta mất quy củ rồi. Tốt, là trẫm tự tay viết chứng từ đó, trẫm thừa nhận, bây giờ hài lòng chưa.”


      Mục Thư Du ngừng tay, tựa ở trước ngực Tần Thừa Thích thở dốc: “Thần thiếp đương nhiên hài lòng, nhưng mà thần thiếp vì Hoàng thượng cũng cho người trả cây tram như ý về rồi, Hoàng thượng có vừa ý ?”


      Tần Thừa Thích con mắt lập tức sáng lên, cúi đầu hôn Mục Thư Du cái: “Lúc này mới ngoan ngoãn, về sau cho phép làm những chuyện khiến trẫm tức giận như vậy.”


      “Là Hoàng thượng làm thần thiếp tức giận trước.” Mục Thư Du ngẩng đầu lên bĩu môi liếc nhìn Tần Thừa Thích, chọc cho Tần Thừa Thích hung hăng hôn hồi.


      Sau, hai người lại nửa ngày, Tần Thừa Thích mới trở về Trường Tuyên điện gặp người.


      Mục Thư Du đứng ở cửa đưa mắt nhìn Tần Thừa Thích rời ,xoay người lại chậm rãi bước vào nội thất.


      “Thái phi, ngài tội gì phải, hơn nữa thế lực của Thục phi rất lớn, đắc tội sợ là dễ chịu rồi.” Như Lan ở bên trong nghe thấy lời của Mục Thư Du, đau lòng vì vị công chúa vốn vô dục vô cầu nhưng bây giờ lại chịu ủy khuất bản thân làm chuyện trái lương tâm.


      Mục Thư Du khẽ mỉm cười: “ khổ! Nếu như thế, Thục phi nương nương làm sao ra tay đối phó ta đây.”


      Nếu kẻ địch án binh bất động là việc tốt, chỉ có chọc giận đối thủ nàng mới có thể hợp tình hợp lý bắt tay vào chuyện phản kích phải hay sao!



    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Giờ là bạn Du mới chính thức ra tay nà! Hóng coi hậu cung rối loạn nhường nào, kaka
      Haruka.Me0 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :