1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      [​IMG][​IMG][​IMG]

      Vu Trung sau khi rời khỏi đây, mọi người cũng đều gì, lúc này ai muốn nhiều lời người đó chính là kẻ ngốc, vì vậy trong phòng hoàn toàn yên tĩnh.

      “Cây trâm đầu Thái phi bản cung nhìn giống như làm từ Hoàng Ngọc.” Hoàng hậu đánh giá Mục Thư Du cười hỏi.

      Mục Thư Du đáp: “Hồi Hoàng hậu nương nương, này cây trâm làm từ hoàng ngọc, vừa rồi Hoàng thượng ban tặng.”

      Hoàng hậu gật đầu: “Ta thấy cây trâm hoàng ngóc này hiếm có, trong cung cũng hiếm thấy là do quốc gia khác tiến cống mới có, Thái phi rằng Hoàng thượng ban tặng bản cung hiểu, cây trâm này xứng với ngươi, đúng là đẹp mắt.”

      “Tạ Hoàng hậu nương nương tán thưởng.” Mục Thư Du tạ ơn Hoàng hậu, phát tất cả mọi người còn lại đều tại nhìn chằm chằm đầu nàng, trong lòng thầm nghĩ Hoàng hậu này lôi kéo thù hận khéo, Thục phi Văn phi mặt có chút biến sắc, những người khác cũng khá hơn chút nào.

      Tần Thừa Thích nhưng lại như người chưa tỉnh ngủ đứng dậy dẫn theo Mục Thư Du cùng đến phòng dùng điểm tâm, nhìn tư thế này có ý muốn che giấu mốiquan hệ với Mục Thư Du, sắc mặt người trong phòng ngoại trừ Hoàng hậu lại ảm đạm ít.

      Văn phi cũng gấp, nhưng mà có biện pháp nào cả, nếu Mục Thư Du là phi tần hậu cung thôi, nàng ta có cơ hội sửa trị nàng, chỉ là thân phận của nàng bây giờ là Thái phi tất cả đều khó tiến hành, mà Mục Thư Yến phẩm cấp cũng có chút cao, nàng ta dù nghĩ rung cây dọa khỉ cùng phải cố kỵ nhiều chuyện. Đành phải đưa mắt nhìn Thục phi, thấy đối phương mặt mày tức giận, ngẫm lại Thục phi tức giận là tốt rồi, nàng ta cần phải bảo trì bình thản, Thục phi luôn luôn ương ngạnh, bụng dạ lại hẹp hòi hay ghi hận, lúc này bị bêu xấu tìm cơ hội sửa trị Mục Thư Du, nàng ta cần quan tâm, xem kịch vui là được!

      Mục Thư Du cùng ngồi bên cạnh Tần Thừa Thích, chờ điểm tâm bưng lên cũng chỉ ăn nửa khối ăn nữa, Tần Thừa Thích thấy hỏi: “Điểm tâm này hợp khẩu vị của nàng sao, trẫm cho bọn họ đổi thứ khác.”

      Mục Thư Du lắc đầu: “Thần thiếp phải đói bụng?”

      Tần Thừa Thích vốn cũng đói, là vì có thể ở riêng cùng Mục Thư Du nên mới vậy, lúc này thấy Mục Thư Du tâm tình vẫn vui quan tâm hỏi: “Nàng làm sao vậy, vẫn còn vì lời của Thục phi mà mất hứng, trẫm phải là nàng ta rồi sao?”

      “Thần thiếp phải vì chuyện này mà tức giận.”

      “Vậy là bởi vì chuyện bốn thành trấn rồi? Bốn trấn là chuyện xưa, lúc ấy trẫm cũng khiển trách Nham Chích còn bắt bọn họ bồi thường cho phụ hoàng nàng rất nhiều ngân lượng, tại cần gì phải vì những chuyện này mà tức giận.” Tần Thừa Thích khuyên nhủ.

      “Khiển trách? Hoàng thượng cũng biết lúc ấy bốn trấn chết bao nhiêu người, ngược lại thần thiếp nguyện ý ra gấp đôi bạc cũng muốn cho Nham Chích nếm thử tư vị này!” Lời của Mục Thư Du giống như từ trong kẽ răng nặn ra, mặt mũi tràn đầy phẫn nộ.

      Mục Thư Du đối với Nham Chích có hận ý sâu như vậy ngược lại là làm cho Tần Thừa Thích khó hiểu, bốn năm trước Mục Thư Du mới chỉ là tiểu nương 15 tuổi, có thể hiểu mấy chuyện này được bao nhiêu chứ, nghĩ rằng nàng lúc ấy nghe người ta qua chút chuyện máu tanh mới lạ nên nhớ mãi quên như thế.

      “Trẫm biết là Nham Chích sai, nàng cũng cần để ý như thế, chuyện nghe qua cũng đừng luôn để ở trong lòng, quá khứ qua rồi.”

      Mục Thư Du thoáng cái đứng vọt lên, cả giận : “Thần thiếp tính tình thẳng thắn, hôm nay thắng thắn tâm với Hoàng thượng, thần thiếp đối với chuyện này là thể quên được, sinh thời thần thiếp nguyện tiếc giá nào cũng phải báo thù này, hơn nữa thần thiếp còn muốn lúc ấy Hoàng thượng xử trí quá bất công! Hoàng thượng bỏ được Thục phi sao, nhưng thần thiếp cùng Thục phi và Nham Chích thế bất lưỡng lập! Mong rằng Hoàng thượng sau này để thần thiếp gặp mặt Thục phi quá nhiều, thần thiếp sợ nhịn được mà mạo phạm sủng phi của Hoàng thượng!”

      “Trẫm càng khuyên nàng, nàng càng lấn tới, nàng đến Hòa Hi nên đem tâm tư đặt người trẫm mới phải, Thục phi cũng là phi tử của trẫm, nàng cùng nàng ấy có mâu thuẫn phải là thể được, nhưng thể kết thù, huống chi chuyện bốn trấn dính dấp đến tranh cãi lãnh thổ hai nước, nữ nhân các nàng cần phải quan tâm đến.”

      Mục Thư Du tức giận nở nụ cười: “Nham Chích liên tục bốn trấn là lãnh thổ quốc gia bọn họ, nhưng thần thiếp cũng muốn hỏi câu, thử hỏi quốc quân nước nào hạ độc thủ đối với thần dân bách tính của mình như vậy? Lại thần thiếp còn phải nhắc nhở Hoàng thượng câu, thần thiếp gả là Bình Khánh vương, tâm phải đặt tên người phu quân mất, có đạo lý nào lại đặt người Hoàng thượng, hơn nữa vừa rồi Hoàng thượng cũng giúp đỡ Thục phi chất vấn thần thiếp chuyện lương thảo, chẳng lẽ chuyện lương thảo là chuyện nữ nhân nên quản?”

      Tần Thừa Thích trầm tư trong chốc lát, mới bình tĩnh : “Nàng rốt cuộc là giận Thục phi, hay là đấu khí với trẫm, vì sao trẫm cái gì nàng cũng đều mất hứng, là trẫm đắc tội với nàng? Nàng nàng nguyện ý vì báo thù bốn trấn mà bất cứ chuyện gì cũng có thể làm, vậy trẫm hỏi nàng, nếu trẫm chịu giúp nàng báo cái thù này, nhưng điều kiện là nàng muốn vĩnh viễn ở trong cung cùng trẫm, cuộc đời này liếc mắt với nam nhân khác, nàng có bằng lòng hay ?”

      “Nguyện ý!” Mục Thư Du chém đinh chặt sắt đáp lời, chút do dự nào.

      Lần này Tần Thừa Thích lại ngây ngẩn cả người, Mục Thư Du lại cười : “Đừng là lưu lại trong cung, chính là lập tức chết đều được, chỉ sợ Hoàng thượng làm được!”

      “Trẫm phải là làm được, chỉ là..., trước nên đề cập tới chuyện này, nàng trả lời kiên định như vậy, trong lòng chẳng lẽ ít cũng có cân nhắc qua họ Bạch kia ?” Tần Thừa Thích sâu xa nhắc nhở, lời xoay chuyển trở về vấn đề quan tâm nhất.

      “Đây là chuyện của thần thiếp, huống chi là tri kỷ của thần thiếp càng phải đồng ý cách làm của thần thiếp, thần thiếp cần phải vì Bạch Quảng Thanh mà cân nhắc bất cứ chuyện gì sao?”

      “Tốt! Thư Du, trẫm mặc dù biết nàng vì sao căm hận Nham Chích như thế, nhưng sau này nàng nếu nguyện ý ở lại trong cung, sao có thể thực suy nghĩ trong lòng? Là người có tâm nhưng lại hết sức tranh đoạt, tiến tới chặn lại, cả đời này có bao nhiêu chuyện có thể làm thỏa mãn bản thân đây!” Tần Thừa Thích ý thức được bản thân dần thay đổi loại thái độ khinh bạc của bản thân khi chuyện với Mục Thư Du, Mục Thư Du đối với chuyện lương thảo hiểu biết sâu sắc làm cho càng thêm tò mò đối với nữ nhân chịu thần phục .

      Đúng vậy, nàng tại sao có thể quên chuyện bốn trấn đây, nàng chỉ nghĩ tới tương lai có cơ hội rời tìm lấy cuộc sống tự do tự tại, như vậy chuyện bốn trấn bị tàn sát cũng trở thành ác mộng nửa đời sau của nàng. Có vài người chính là như vậy, ràng là có cơ hội để làm chuyện bản thân mong muốn nhưng vĩnh viễn thoát ra khỏi cửa ải của chính bản thân, Mục Thư Du nàng đời trước có thể cao giọng đường hoàng dù phách lối nhưng chưa từng làm chuyện thất đức đuối lý nào cả, nàng có hại người nhưng cũng chưa từng buông tha chuyện tính kế người, tuyệt nhiên nghĩ tới đời này phải thay đổi cái tính đó.

      Cũng chỉ có nam nhân này mới có năng lực giúp nàng báo cái thù này, người nam nhân này có thể giúp nàng sao? Nhìn qua thấy Tần Thừa Thích cũng nhìn nàng, Mục Thư Du lại cảm thấy do dự đối với viễn cảnh tốt đẹp mà nàng dự định sẵn trong đầu.
      Dang Du San, Kimanh1257, Khủng Long35 others thích bài này.

    2. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      [​IMG][​IMG]

      “Ta...” Mục Thư Du đáp được.


      “Ta vội, nàng ngẫm lại , cần phải khó xử chính mình, nếu trong lòng nàng có ta, ta có thể chờ.” Ánh mắt Bạch Quảng Thanh lại trở nên kiên định.

      Mục Thư Du vội la lên: “Ngươi ngàn vạn cần như thế, hay là mau chóng tìm nươngh gia thế trong sạch lập gia đình , đời này còn rất nhiều tham mộ hư vinh, ngươi cũng đừng để tâm vào chuyện vụn vặt, ta cũng vậy kham nổi tội danh này cả đời đâu.”

      Thay vì dây dưa ngừng, bằng hoàn toàn kết thúc, chính nàng cũng xác thực xứng với Bạch Quảng Thanh, tri kỷ có thể làm, phu thê hay là thôi .

      Bạch Quảng Thanh nhìn thẳng Mục Thư Du: “Mọi người có chấp niệm, ta biết tâm ý nàng vì sao lại thay đổi, nhưng ta thay đổi, ta làm chuyện này cũng có quan hệ gì với nàng, nàng cần lo ngại càng cần lo chuyện lưng đeo tội gì, ta về trước.”


      Bạch Quảng Thanh xong liền dừng bước lại, đưa mắt nhìn cỗ kiệu của Mục Thư Du xa.


      “Bạch công tử, Thái phi và ngài dù sao thân phận có khác, người bình dân áo vải tóm lại thể cùng hoàng thân quý thích lui tới quá nhiều, ngài hãy lưu ý nhiều hơn, nếu thanh danh của Bạch thừa tướng cũng bị liên lụy theo. Ai cũng có thể nhưng chỉ có chuẩn bị đầy đủ năng lực mới có thể bảo vệ Thái phi khỏi nỗi khổ do lời đồn đại gây ra.”

      Bạch Quảng Thanh cười khẽ: “Tưởng hộ vệ lời này cũng là truyền ý chỉ Hoàng thượng?”


      “Là khẩu dụ của Hoàng thượng, nhưng mà câu cuối cùng là lời tâm huyết của ta, lời đồn đãi có thể ép người ta lên tuyệt lộ, Hoàng thượng tất nhiên là có thể bảo vệ Thái phi vô , Bạch công tử lại thể làm được, cho dù tương lai thực có lối thoát cũng chỉ uổng công.”

      “Tưởng hộ vệ chẳng những truyền khẩu dụ của Hoàng thượng, cũng vì Hoàng thượng mà chê bai Bạch mỗ, hổ là ngự tiền nhất đẳng hộ vệ, phỏng đoán thánh ý rất khá.”

      Tưởng Học Kiên cũng cười: “Thánh ý há có thể phỏng đoán, ta mặc dù lòng vì Hoàng thượng, nhưng Bạch công tử cũng thể phủ nhận như thế, cáo từ.”


      Bạch Quảng Thanh nhìn theo bong lưng Tưởng Học Kiên vội vã đuổi theo đội ngũ, hai mắt vốn lạnh nhạt bình tĩnh lại xuất tâm tình phức tạp.

      Bữa tối Tần Thừa Thích Hòa Ninh điện, Mục Thư Yến mừng rỡ quỳ xuống đất cung nghênh, nàng liên tục tâm tâm niệm niệm rốt cục người đó cũng nhớ tới nàng mà đến đây.


      Tần Thừa Thích dùng cơm xong rồi : “Trẫm mặc dù thường đến, nhưng tình cảm với Thư Yến thể so với người khác, nàng cũng nên đứng quy củ như vậy, mau ngồi xuống dùng chút gì .”

      Mục Thư Yến cảm động đến nỗi trong mắt ánh nước: “Thần thiếp chỉ cầu mong Hoàng thượng ghé qua Hòa Ninh điện chút trong lòng kích động đến ăn cũng vô.”

      “Trẫm làm sao lại muốn đến, chỉ là gần đây bận rộn nên cũng chẳng quan tâm hậu cung, chỗ Hoàng hậu trẫm đều rất ít qua, trẫm mấy ngày nay chỗ nào cũng , hôm nay đến chỗ nàng đầu tiên như vậy nàng còn mất hứng?”


      Mục Thư Yến cười đến vui vẻ, rúc vào lòng Tần Thừa Thích gật đầu .

      “Trẫm còn có chuyện muốn hỏi nàng, Thư Du vì sao lại căm hận Nham Chích như thế, Ngọc Phù các nàng cùng Nham Chích có mối hận cũ trẫm biết, nhưng hôm nay lúc ở Quy tự trẫm thấy nàng ấy nhất định còn có duyên cớ khác, nếu với tính tình ngày thường của Thư Du chắc chắn nể mặt Thục phi như vậy, chuyện bốn trấn thực quan trọng đến vậy?”

      Nụ cười Mục Thư Yến nhạt dần, khổ sở cong khóe miệng, ra là Hoàng thượng tự nhiên gọi thẳng tên tỷ tỷ như vậy, ra là Hoàng thượng chịu đến Hòa Ninh điện đầu tiên cũng là vì quan tâm tỷ tỷ.

      Nàng đánh giá cao bản thân rồi, nhưng lại thể bắt lấy cơ hội này để cho Hoàng thượng càng thêm thương tiếc tỷ tỷ, như vậy đối với nàng mới có lợi, đối với Ngọc Phù cũng có lợi.

      Mục Thư Yến thương cảm thở dài: “Thư Yến mặc dù Quy tự, nhưng có thể tưởng tượng được trực diện lúc đó, chắc là Thục phi nương nương chọc giận tỷ tỷ trước rồi. Hoàng thượng, người có biết thảm cảnh bốn trấn bị tàn sát, mấy vạn dân chúng tay tấc sắt chết thảm dưới lưỡi đao của Nham Chích cầm thú có quan hệ trực tiếp với tỷ tỷ sao?”

      Tần Thừa Thích nghe vậy đỡ Mục Thư Yến dậy hỏi: “Nàng ấy là công chúa trong thâm cung làm sao có thể có quan hệ với chuyện này?”

      Mục Thư Yến sắc mặt lộ vẻ sầu thảm: “Tướng lĩnh thủ trấn của bốn trấn lúc ấy mưu phản thương nghĩ tốt với Nham Chích muốn nội ứng ngoại hợp công trấn, thủ trấn Vương tướng quân liều chết phái năm khoái mã trở về báo tin, kết quả bốn người ở đường bị hại, chỉ còn người trọng thương chạy thoát.”

      đường gặp được tỷ tỷ mười lăm năm mới được chấp thuận xuất cung lần, muốn Thâm Tuyền sơn nghỉ hè, hôm đó gặp mưa gió lớn, đội xe ngựa của tỷ tỷ thể về phía trước, tỷ tỷ cứu người nọ biết được bảy ngày sau Nham Chích sắp phát binh với bốn trấn, chỉ là khi đó tỷ tỷ tuổi còn hiểu được tình trọng đại, hơn nữa mưa xối xả ngừng cả đường đều nhìn làm sao phái người hồi cung, vậy nên muốn chờ mưa rơi chút lại phái người , có thể đợi đến mưa rơi dần cũng qua ngày đêm, tỷ tỷ vội vàng phái hộ vệ hồi cung bẩm báo, kết quả lại làm lỡ thời cơ xuất binh ngăn địch, phụ hoàng phái viện binh đuổi tới bốn trấn trở nên trống .”

      đến đây Mục Thư Yến nhịn được rơi lệ:


      “Tỷ tỷ ở Ngọc Phù được phụ hoàng thương, hơn nữa tỷ tỷ lại có bệnh tim nên cả năm cũng thấy được phụ hoàng lần, mà Hoàng thượng ngài lại cự tuyệt nhận tỷ tỷ vào hậu cung, vì vậy phụ hoàng tựa như có nữ nhi này.”

      “Cho nên vừa xảy ra việc này phụ hoàng trực tiếp cho người đem tỷ tỷ mới được nửa đường đưa đến bốn trấn là để cho tỷ tỷ chính mắt nhìn xem chuyện tốt tỷ ấy làm, lại khiển trách tỷ tỷ tỷ ấy thân là trưởng công chúa của Ngọc Phù những thể vì Ngọc Phù tận tâm mà còn làm trễ nải quân cơ khiến cho mấy vạn dân chúng bị hại, là kẻ bất trung bất hiếu. Thần thiếp lúc ấy tuổi còn nhưng thân thiết với tỷ tỷ, biết được tỷ tỷ bị đưa bốn trấn liền đánh bạo bất chấp mẫu hậu phản đối cũng muốn đuổi tới nơi đó, chẳng qua là khi đó tỷ tỷ trở về từ bốn trấn.”

      “Thần thiếp nghe hộ vệ , trong bốn trấn khắp nơi đều là thi thể, máu chảy thành sông, vô luận già trẻ trai đều cỗ thi thể toàn vẹn, đúng như địa ngục nhân gian, tỷ tỷ trở về cung mỗi ngày đều ngây ngây ngô ngô, cũng thiết ăn uống, ban đêm lại gặp ác mộng ngừng, về sau sinh bệnh nặng thiếu chút nữa mất tính mạng, phụ hoàng lại hạ chỉ để tỷ tỷ ngây ngốc ở trong cung cho phép bước ra cửa cung nửa bước.”

      “Aiz, kỳ chuyện như vậy cũng thể trách ai, nếu người nọ nửa đường chết hoặc gặp được tỷ tỷ, tỷ tỷ cũng cần gánh chịu cái tội danh này, chỉ có thể tỷ tỷ số mệnh tốt.” Mục Thư Yến thở dài đem chuyện đơn giản lần.


      Tần Thừa Thích cau mày, trong mắt tức giận đột nhiên tăng, Ngọc Phù quốc quân này khỏi quá mức ngu ngốc rồi, đem tội danh như vậy áp đặt cho nữ nhi chỉ có 15 tuổi của mình, dùng việc này để che dấu yếu hèn của mình, có năng lực bài binh bố trận, bốn trấn là cứ điểm trọng trấn ở biên cảnh của Ngọc Phù, Ngọc Phù quanh năm chỉ phái hơn ngàn binh lực thủ vệ làm sao có thể gặp chuyện may, có thể Nham Chích xuất binh là chuyện sớm hay muộn, tại sao có thể qui kết cho Mục Thư Du làm chậm trễ quân cơ!

      Bất quá, cuối cùng cũng hiểu Mục Thư Du tại sao lại đáp ứng cầu của chắc chắn như thế, chỉ vì báo thù cho bốn trấn. Tần Thừa Thích tuy đau lòng khi đó Mục Thư Du cảm thấy kinh hãi và ủy khuất đến thế nào, nhưng lại thể bắt lấy cơ hội có lợi này, lợi dụng nhớ thương trong lòng Mục Thư Du mà giữ nàng lại.

      Tần Thừa Thích biết làm như vậy có mất phong phạm vua của nước, chỉ là Mục Thư Du giống với những nữ nhân khác, đề cao danh tiết nhưng trọng tình trọng nghĩa, lời và việc làm rất lỗi lạc.

      Hôm nay ở Quy tự, nàng có thể tự ra rằng nàng đối với Bạch Quảng Thanh chỉ là chỗ tri kỷ, có thể che dấu chút nào ra hận ý với Nham Chích, mà đến bây giờ mới hiểu được, Mục Thư Du cho đến tận bây giờ luôn lòng đối với , muốn ở lại trong cung, muốn cùng đồng sàng cộng chẩm, tất cả đều phải là ra vẻ gượng ép, mà là nàng lòng suy nghĩ như vậy, nếu làm như thế làm sao có thể giữ chân nữ nhân làm cho quan tâm đây?

      Nhưng mà ủy khuất nàng là được, Tần Thừa Thích lúc này ở trong lòng hạ quyết định: Thư Du, nàng bị người ta đắc tội, trẫm giúp nàng đòi lại!

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Vậy là bạn Du tính ờ bên Thích để có thể trả thù cho nước mình sao ta
      Haruka.Me0duyenktn1 thích bài này.

    4. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Chương này mới thấy Thích Bị Ngược có chút được . Cứ như vậy mà cố gắng phát huy sau này mới bị vợ ngược lên ngược xuống
      Haruka.Me0 thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Haiz.lâu lâu mới được ngày thích tinh trùng lên não.
      Liệu thư du có ở lại với a hoàng thượng hay kiếm đường tự do đây. Theo mình chọn chọn lại, thích vẫn cho chị du đâu.haha
      Haruka.Me0 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :