1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      BÙ CHO ĐẦU TUẦN QUÊN UP VÀ NHIỆT TÌNH CỦA CÁC NÀNG, MAI UP TIẾP CHƯƠNG NỮA NHÉ ;)

      Chương 38

      Ngày hôm sau, Mục Thư Du dậy sớm cho người thu dọn đồ đạc, sau đó tới chỗ Hoàng hậu chào từ biệt, Hoàng hậu nghe xong mục đích đến đây của Mục Thư Du cười đầy thâm ý: “Hoàng thượng rằng Thái phi có thể tùy ý ra vào hoàng cung, nếu ở thấy thoải mái trở về vương phủ cũng tốt.”

      “Thần thiếp tạ Hoàng hậu nương nương.”

      Mục Thư Du sợ gặp phiền phức, từ Vĩnh Hoa cung ra liền trực tiếp lên kiệu ra cửa cung luôn, ai ngờ được nửa đường cỗ kiệu đột nhiên ngừng lại, Mục Thư Du trong lòng trầm xuống, lên tiếng hỏi: “Vì sao dừng kiệu?”

      “Hồi Thái phi, là Bạch công tử ở phía trước.” Như Ý giọng trả lời.

      Bạch Quảng Thanh? làm thế nào biết nàng hôm nay xuất cung, đây cũng quá thần kỳ rồi, Mục Thư Du cảm thấy chuyện này có vẻ kỳ quái.

      “Cho lại gần đây.”

      “Thái phi mấy ngày gần đây có tốt ?” Bạch Quảng Thanh tới bên cạnh cỗ kiệu, cách rèm chuyện với Mục Thư Du.

      “Rất tốt, ngươi làm thế nào biết ta hôm nay xuất cung ?”

      Mục Thư Du hỏi xong nửa ngày lại nghe thấy đáp án, cho là Bạch Quảng Thanh nghe thấy câu hỏi của mình, muốn hỏi lại thanh của Bạch Quảng Thanh lại truyền tới: “Sau khi Thái phi tiến cung, ta mỗi ngày đều đến quán trà nơi đây ngồi chút, con đường này nếu Thái phi muốn trở về vương phủ phải qua, nếu như Thái phi xuất cung, Quảng Thanh nhất định có thể nhìn thấy Thái phi, quả nhiên hôm nay gặp.”


      Chẳng lẽ những ngày nàng tiến cung Bạch Quảng Thanh đều liên tục chờ ở chỗ này? Mục Thư Du nghe mà kinh hãi thôi, Bạch Quảng Thanh nào có việc gấp thể với nàng, phải là nàng tự mình đa tình mà khẳng định nam nhân bên ngoài kiệu là có ý với nàng.

      Nàng nào có mị lực gì mà có thể làm cho Tần Thừa Thích và Bạch Quảng Thanh liều mạng sinh ra hảo cảm kì lạ như vậy? Kỳ dù là nguyên nhân gì cũng quan trọng, tại điều quan trọng nhất chính là nhất định phải làm cho Bạch Quảng Thanh hiểu, Mục Thư Du nàng mặc dù là người mang danh tàn hoa bại liễu, nhưng cũng để người khác mặc sức trêu chọc, cho rằng có dung vài lời ngon ngọt dỗ dành nàng cũng tùy tiện qua lại đâu.

      “Nàng tại sao chuyện? Ta là sợ hương hoàn lần trước tặng cho nàng nàng dùng hết rồi, muốn mau chóng mang thêm cho nàng, bệnh tim thể chú ý chút, nên sợ phiền toái.”

      “Làm phiền Quảng Thanh, khó có ai có lòng hiếu thảo vì trưởng bối mà lo nghĩ nhiều như ngươi, chỉ là về sau ngươi cần như thế nữa, tâm ý của ngươi ta nhận, hương hoàn kia cũng có tác dụng quá lớn, ăn cũng được, mấy ngày ta tiến cung cả ngày ở cùng Hoàng thượng cũng có thiếu, nếu Quảng Thanh có chuyện quan trọng gì về nhà .” Mục Thư Du hàm súc cự tuyệt Bạch Quảng Thanh, cũng ngầm ám chỉ quan hệ giữa nàng và Hoàng thượng, muốn đối phương bỏ ý niệm trong đầu.

      Quả nhiên, bên ngoài kiệu khong còn thanh gì nữa, lát sau Mục Thư Du nhìn ra ngoài cũng thấy Bạch Quảng Thanh.

      “Thái phi, Bạch Quảng Thanh đuổi theo, vừa rồi biết bị làm sao cứ đứng nguyên tại chỗ bước .” Như Ý ở bên ngoài giọng .

      Như vậy là tốt nhất, đỡ phải phiền đến tất cả mọi người, tương lai nếu như nàng có cơ hội bắt đầu lại cũng tiếp tục ở gần người biết lai lịch của mình.

      “Hả?” Đoàn người vừa đến cửa vương phủ, Như Ý đột nhiên thở hắt ra tiếng.

      “Làm sao vậy?” Mục Thư Du hỏi.

      “Hồi Thái phi, Bạch Quảng Thanh kia lại tới.”

      Người này rốt cuộc là muốn làm cái gì, Mục Thư Du phiền lòng cau mày: “Để cho vào , cần phải túm tụm ở cửa, như vậy còn ra thể thống gì nữa.”

      Cho đến khi trở về viện của nàng, Mục Thư Du cho người với Bạch Quảng Thanh chờ ở viện ngoài, sau đó thay quần áo lại uống thêm nửa chén trà mới bằng lòng ra gặp người.

      “Ngươi còn gì muốn ?” Cho Như Lan Như Ý lui xuống, Mục Thư Du yên lòng hỏi.

      Bạch Quảng Thanh thấy thái độ của Mục Thư Du như vậy cũng tức giận, mỉm cười : “Nàng tức giận?”

      “Có chuyện gì có thể làm cho ta tức giận chứ, còn nữa vãn bối ở trước mặt trưởng bối dùng ta và nàng thích hợp, kính xin Quảng Thanh về sau lưu ý.”

      Bạch Quảng Thanh vẫn là tâm bình khí hòa: “Hôm nay ta xưng hô như vậy cũng phải là lần đầu, nàng vì sao phải tức giận như vậy.”

      “Ngày đó xưng hô sai cũng tiện sửa, tại đổi cũng muộn, ngươi có chuyện mau , nếu có việc gì về , lui tới nơi này nhiều khiến người ta dị nghị.” Thái độ của Mục Thư Du thể ràng rằng về sau muốn cùng Bạch Quảng Thanh tiếp xúc quá nhiều.

      “Ta là có chuyện, ta chỉ cảm thấy Thái phi là có cá tính khó gặp, cũng là người mà Quảng Thanh nhiều năm qua có cầu cũng gặp được, hơn nữa Thái phi cuối cùng cũng mãi mãi là Thái phi, nàng vì sao phải khổ sở làm mặt lạnh để chống đỡ cơ chứ?”

      Ôi! đúng là dám mọi chuyện nha, Bạch Quảng Thanh này và Tần Thừa Thích kia căn bản hề khác nhau, bất quá chỉ là người cường thế, người chọn lựa nhu tình mà thôi, tưởng nàng có thể dễ bị lừa gạt hay sao? Nam nhân có ý định gì cái gì mà chả hay!

      “Ngươi dám ra những lời vô liêm sỉ như vậy, coi bản Thái phi dễ bị khinh nhục như vậy sao?” Mục Thư Du cố ý thể giận dữ, muốn Bạch Quảng Thanh biết khó mà lui.

      “Ta chỉ lời , cũng là lời tâm, càng chưa bao giờ có ý khinh nhục nàng, lời bẻ cong như vậy thứ cho ta thể tiếp nhận.”

      “Hừ, trong lòng ngươi có chủ ý gì chả nhẽ ngươi cho rằng có ai biết hay sao? Ngươi nghĩ rằng ta là người thất đức có thể mặc người trêu chọc sao? Vậy ngươi sai rồi, ngươi mau sớm tìm vị tiểu thư môn đăng hộ đối với người mà nịnh nọt , đừng đến chỗ của ta chuyện tào lao nữa!” Mục Thư Du thấy bản thân uyển chuyển ám hiệu được, đành phải lạnh nhạt ra.

      Bạch Quảng Thanh nghe xong nhìn Mục Thư Du chăm chú nghiêm túc : “Ta có bất kỳ ý tưởng trêu chọc nàng, ta chỉ là khó lòng gặp được ham vinh hoa phú quý, lại có cùng ý nghĩ với ta, bức bách ta cầu xin công danh lợi lộc, tương lai nếu kết bạn cả đời cùng thăm thú thiên hạ cuộc sống còn gì mãn nguyện hơn, loại ý nghĩ này ta suy nghĩ lại mới dám ra, Bạch Quảng Thanh ta mang chuyện này ra giỡn!”

      Mục Thư Du vốn định vài lời đả kích, thần sắc nghiêm nghị, lại bị nghiêm túc của Bạch Quảng Thanh làm cho biết phải làm sao, thoáng trầm tư chút lại : “ đến thân phận của ta và người quá chênh lệch, mặc dù tương lai ta được tự do, ngươi có từng nghĩ đến chuyện khác, ở bên ngoài đều có lời đồn đại rằng ta thất đức quyến rũ Hoàng thượng, kỳ đồn đãi chưa chắc là giả, ta qua mấy ngày nay ta đều liên tục ở bên cạnh Hoàng thượng, chẳng lẽ chuyện này ngươi để ý tới?”

      Nhắc tới chuyện này, thần sắc Bạch Quảng Thanh có chút ảm đạm: “Chuyện này mặc dù nàng ta cũng từ chỗ gia phụ cũng có nghe qua, nếu ta ngại là lừa gạt nàng, trêu chọc nàng, chỉ là tuy biết những vẫn khống chế nổi bản thân mỗi ngày tới quán trà đó chờ đợi, vì vậy tâm ta quyết, vẫn kiên trì suy nghĩ trước đây.”

      Mục Thư Du cười lạnh: “Nếu tâm quyết vậy vừa rồi sao còn đứng chỗ bất động, chờ đến khi ta về tới vương phủ mới lại chạy tới? tiếp nhận được chính là tiếp nhận được, tội gì phải ủy khuất bản thân, chẳng lẽ làm như vậy chứng minh được tâm tư Bạch Quảng Thanh ngươi cao thượng giống với hạng phàm phu tục tử, ngươi có thể chịu thiệt chấp nhận kẻ bất trinh bất khiết như ta, ngươi cho rằng ngươi là ai chứ?”

      phải vậy! Nàng đừng oan uổng cho ta, trong tim ta tuy biết chuyện như thế nào, nhưng nghe nàng lại là chuyện khác, trong lòng khó chịu đau đớn chịu nổi mới đứng im ở nơi đó, cũng phải ta tự coi mình siêu phàm thoát tục như lời nàng , nàng thể như vậy...” Bạch Quảng Thanh dưới tình thế cấp bách mất trầm ổn thường ngày.

      Mục Thư Du bên ngoài thờ ơ lạnh nhạt, trong lòng lại rất kinh ngạc, chẳng lẽ Bạch Quảng Thanh này đối với nàng là lòng?

      Lúc này Bạch Quảng Thanh cũng thêm gì nữa, phải hít thở sâu mấy lần mới khôi phục bình tĩnh: “Nàng bây giờ hoài nghi ta như vậy cũng là hợp tình hợp lý, chỉ là ta nghĩ tương lai khi nàng tự do có thể rời khỏi thành Ngu Dương Thành, nàng có thể rằng nàng muốn tìm người làm bạn sao, cho dù muốn tìm người nàng cũng vẫn còn trẻ, chẳng lẽ nàng muốn có con của riêng mình? tại ta thể bảo đảm hai chúng ta làm bạn đến khi nào, nhưng thay vì tìm người quen biết rồi phải lo lắng giấu giếm đoạn quá khứ này bằng tìm người biết và đau lòng vì nàng, ta mặc dù giàu có, nhưng cũng để cho thê tử của mình vì chuyện ăn mặc vụn vặt mà lao lực bôn ba, lại càng để nàng vì lo liệu việc nhà mà hao tổn thân thể.”

      Mục Thư Du ngây dại, nàng nghĩ tới Bạch Quảng Thanh có thể lo nghĩ kĩ càng như thế lại còn đoán trúng tâm tư của mình, hơn nữa lời cũng phải có đạo lý, có thể rằng so với tính toán của nàng còn chu toàn hơn rất nhiều.

      “Ta phiền nàng nữa, nàng suy nghĩ kỹ , dù sao tại cái gì cũng còn quá sớm, chỉ là nàng nên quý trọng bản thân, ta vốn muốn bàn luận thêm gì với nàng nhưng vẫn muốn với nàng câu Hoàng thượng tuy là quân chủ minh, nhưng ở phương diện này lại có khả năng kiềm chế, vết xe đổ rất nhiều, nàng tuyệt đối nên theo gót những người đó, giả sử ta và nàng có duyên phận, ta cũng hy vọng nàng tự phá hủy nửa đời sau của mình như thế.”

      Bạch Quảng Thanh cũng là người dứt khoát, sau khi xong cũng dài dòng nữa, đặt hương hoàn mang đến xuống quay người bước thẳng, chỉ chừa lại mình Mục Thư Du ngồi ở đó suy ngẫm.

      Chỉ là đến ngày thứ hai Bạch Quảng Thanh lại đến nữa, Mục Thư Du cũng biết lại muốn cái gì, nàng việc gì cũng chưa nghĩ ra nhưng cũng cự tuyệt gặp , cho người mời vào, lần này giữ Như Lan Như Ý lại để hầu hạ.

      “Làm sao ngươi lại tới nữa vậy?”

      Chỉ là lần này Bạch Quảng Thanh cũng phải vì tư tình mà đến: “Người phái Kỷ quốc trở lại, huynh đệ Triệu gia tay mà về.”

      “Cái gì? Bọn họ Kỷ quốc phải vì lấy bạc sao, ở đó làm cái gì chứ?” Mục Thư Du vì ý định thất bại mà cảm thấy thất vọng.

      “Bọn họ xác thực là lấy bạc, nhưng hình như xảy ra sai sót gì đó cho nên lấy được bạc, người được phái huynh đệ Triệu gia có vẻ vội vã và rất tức giận.” Bạch Quảng Thanh cũng vì chuyện này mà buồn bực.

      hồi lâu sau, Mục Thư Du dần dần tỉnh táo lại: “Nhiều bạc như vậy nhất định là được lưu giữ trong tiệm vàng bạc, vào tay họ có lẽ bị người khác lấy mất cũng chừng.”

      “Giấy tờ nhất định là trong tay người Triệu gia, người khác bằng chứng làm sao có thể lấy , huống chi tiền này cũng đặt ở tiệm vàng bạc, ai có thể lấy toàn bộ đây.”

      “Tất nhiên cũng có người có quyền lợi cưỡng chế lấy , Kỷ quốc..., chẳng lẽ là quốc quân Kỷ quốc?” Mục Thư Du cảm thấy khả năng này có thể xảy ra, tiền đó ở tại Kỷ quốc, chừng Tần Thừa Thích và quốc quân Kỷ quốc có thương nghị qua rồi, chỉ là thời gian lại đúng, bởi vì nàng đầu tiên là lừa gạt huynh đệ Triệu gia Kỷ quốc lấy tiền, cho dù Tần Thừa Thích có an bài việc này cũng thể nào nhanh hơn huynh đệ Triệu gia, đây là chuyện làm cho người ta thắc mắc nhất.

      “Nghĩ ra cần phải suy nghĩ, nàng cần vì việc này mà hao tâm tổn chí, còn có, thứ này nàng cầm lấy .” Bạch Quảng Thanh lấy ra chiếc hộp dài đưa tới trước mặt Mục Thư Du.

      “Đây là vật gì?”

      “Là cây tram ngọc như ý, rất thanh nhã, nàng đeo cũng ai nhận ra.”

      Mục Thư Du mở hộp ra nhìn nhìn: “Thứ này rất quý .”

      “Có người bằng hữu trong nhà có việc gấp muốn mang cầm nhưng lại tiếc thứ ngọc thượng hạng nên đành bán cho ta.”

      Mục Thư Du lắc đầu: “Ta thể nhận.”

      “Coi như là ta hiếu kính Thái phi, tương lai ngộ nhỡ có việc gấp cần dùng cũng có thứ để bán lấy chút tiền, với lại ta tặng nàng làm sao có thể thu hồi lại chứ. Đúng rồi, ba ngày sau trong chùa có lễ cầu phúc cho việc xuất binh tới Xuyên Khúc, Thái phi có muốn xem náo nhiệt chút hay ?” Bạch Quảng Thanh cười đề nghị.

      “Đến lúc đó , ngươi còn có việc bận của ngươi, cần để ý tới ta.” Mục Thư Du muốn bản thân cứ mơ hồ để cho người khác có hi vọng gì.

      “Thái phi cần quá kiêng kị, ngày đó hoàng thất cũng phải đến ăn chay niệm phật, dân chúng cũng ở bên ngoài chùa cầu khấn, rất náo nhiệt, Thái phi muốn giải sầu? Ta có thể sắp xếp mọt nơi yên tĩnh nhưng mà cần phải sớm chút.”

      Mục Thư Du lại có chút động tâm, gần đây có chuyện gì hài lòng cả, có thể mượn chuyện này ra ngoài hít thở khí cũng tồi, nhưng nàng vẫn làm bộ trầm ngâm suy nghĩ rồi mới nghiêm trang : “ như vậy ta cũng nên xem chút, ta cũng phải vì tướng sĩ Hòa Hi mà cầu phúc, hi vọng bọn họ có thể kỳ khai đắc thắng.”

      “Nếu như vậy Quảng Thanh quấy rầy Thái phi nữa, ta còn phải an bài nơi nghỉ ngơi ngày hôm đó nữa.” Bạch Quảng Thanh đạt được mục đích ở lại ngây ngốc.

      “Thái phi, ngài và Bạch Quảng Thanh lui tới mật thiết như vậy, người ngoài biết dược sợ là tốt!” Như Lan phải suy tính nhiều cho nên chờ đến khi Bạch Quảng Thanh vừa liền cuống cuồng hỏi.

      “Chuyện này có là cái gì chứ, dù sao danh tiếng sớm mất rồi, Bạch Quảng Thanh sợ, ta còn cố kỵ cái gì.” Mục Thư Du quan tâm, hơn nữa như vậy cũng có thể khảo nghiệm xem khi đối mặt với lời đồn đại Bạch Quảng Thanh rốt cuộc đối với nàng có thể kiên trì tới trình độ nào.

      “Thái phi, sợ đến lúc Hoàng thượng biết rồi … đến lúc đó gặp nạn còn phải là Bạch Quảng Thanh hay sao.” Như Ý nóng lòng .

      Mục Thư Du buồn cười: “Bạch Quảng Thanh muốn vào triều làm quan, lại ta và với vốn là trong sạch, các ngươi lo nghĩ vớ vẩn cái gì vậy. Hơn nữa ta và Hoàng thượng sớm kết thúc rồi, ta làm cái gì cũng cần để ý, các ngươi là người của ta cần phải nhận thức rang chứ.”

      Như Ý càng cuống cuồng: “Thái phi, chuyện như vậy còn phải do Hoàng thượng định đoạt, Hoàng thượng nếu nguyện buông tay, những người khác nào ai dám, nếu có chuyện gì quan trọng, chẳng lẽ Hoàng thượng lại có biện pháp đối phó với Bạch Quảng Thanh sao?”

      “Ta và Bạch Quảng Thanh có chuyện gì mà thể chịu nổi, như ngươi phải là ta cho đội mũ xanh sao?” Mục Thư Du có chút mất hứng.

      Như Ý vội vàng quỳ xuống: “Nô tỳ dám, nô tỳ chỉ là muốn Thái phi và Bạch Quảng Thanh trong sạch, nhưng Hoàng thượng chưa chắc nhìn ra được, người khác càng nhìn ra, đến lúc đó xảy ra hiểu lầm tốt.”

      “Ngươi đứng lên , chuyện như vậy ta tự có chừng mực.” Bạch Quảng Thanh vừa biểu lộ thái độ với nàng, dù có gặp khó khăn cũng chịu đựng, dù sao có việc gì coi như là tìm niềm vui thú, có thể ra tâm của nàng nàng xem xem còn có bản lãnh gì nữa!
      Dang Du San, Kimanh1257, Khủng Long52 others thích bài này.

    2. AELITA

      AELITA Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      54
      Hấp dẫn ghê
      Các nàng vào comment nhiều để chương mới mau ra ạ!!!!
      :yoyo19::yoyo19::yoyo19:
      Haruka.Me0 thích bài này.

    3. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Đôi khi cũng mong Thư Du đc tự do và đến đc với Bạch quảng thanh, ông này phù hợp với mọi thứ mà TD mong muốn. Nhưng ai bảo ông chỉ là nam phụ. Tặng cho giây thương xót. :yoyo23: Chốt lại tôi vẫn mong TD về với Thích Dâm Dê để bị ăn ngược mỗi ngày. :059:
      gió đông bắc, Dao hoa 1, inbeibe2 others thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Hauza, thương cho thân phận của nam phụ mà. Có tấm thân bạch ngọc, tâm hồn cao xượng. Ai ôi, đáng tiếc đáng thương thay
      gió đông bắc thích bài này.

    5. Sholom

      Sholom Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      52
      Lót dép hóng quả biểu cảm ăn giấm của Thích ngựa đực. Hí hí hí, mị còn hóng Thích ngựa đực “xử” Thái phi thế nào đây. Quả này coi bộ cháy hem nha~ Hí Hí Hí~ Editor chăm quá, thank nàng nha~
      gió đông bắc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :