1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Mắc mệt vs ông Thích này quá à!
      Haruka.Me0 thích bài này.

    2. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Cha nội Thích này mệt với ổng ghê . Nam chính khó ưa nhất chứ đâu . Sau này bị ngược hả hê cho biết
      Haruka.Me0 thích bài này.

    3. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 32
      “Hoàng hậu nương nương , nếu mấy ngày nay Thái phi rãnh rỗi đợi hai ba ngày sau tiến cung tạ ơn cũng muộn.” Tên thái giám kia xong thấy Mục Thư Du lên tiếng, vội cười vài câu rồi ra ngoài.


      Chờ thái giám kia rồi, lát sau Bạch Quảng Thanh mới mở miệng cười khổ.


      ra Thái phi sớm viết tấu thỉnh tội, Quảng Thanh dù tự nhận mình có chút thông minh cơ trí, nhưng thực vẫn thể đoán được hành tung của Thái phi.”


      Mục Thư Du nghe lời ấy có chút luống cuống: “Chuyện phải như vậy đâu.”


      “Quảng Thanh nghe rất ràng, Thái phi cần phải che dấu, được Hoàng thượng chiếu cố tất nhiên là có gì sánh bằng.”


      “Ta chưa từng viết cái tấu thỉnh tội gì đó, càng phải dạng người dám làm dám nhận. Chuyện rốt cuộc là thế nào phải chờ hai ngày nữa ta tiến cung mới biết được, trong lòng ta thẹn là được, cũng cần quan tâm người ngoài nghĩ cái gì!” Mục Thư Du trực tiếp biểu lộ thái độ.


      Chẳng lẽ còn có người dám giả mạo Mục Thư Du viết tấu thư thỉnh tội? Bạch Quảng Thanh nghĩ có khả năng này, trừ phi Mục Thư Du tương kế tựu kế, nếu chỉ cần Mục Thư Du tiến cung chuyện này bị vạch trần, đây chính là tội khi quân, kẻ nào to gan dám mạo hiểm như vậy? Chuyện này mặc dù có điểm đáng ngờ, nhưng trong lòng Bạch Quảng Thanh kỳ tin lời Mục Thư Du, cũng tin chắc bản thân nhìn lầm người, vì vậy lại mỉm cười: “Tất nhiên là ta tin nàng, nhưng chuyện này có chút kỳ quặc, nàng phải cẩn thận chút, cùng lắm cứ nhận cũng chẳng hại gì.”


      “Dù ta có muốn nhận cũng phải biết ràng mọi chuyện, nếu bị người ta xỏ mũi!”


      Bạch Quảng Thanh gật đầu, lại hàn huyên cùng Mục Thư Du nửa ngày mới rời khỏi vương phủ.


      “Như Ý, hôm đó ngươi gặp Ngọc thục nghi, có cảm thấy muội ấy có gì ổn ? Muội ấy có gì về tấu thỉnh tội hay ?”. Sau khi Mục Thư Du bình tĩnh lại, người đầu tiên nàng hoài nghi chính là Mục Thư Yến, nếu như thực là Thư Yến gây ra, dù là do Tần Thừa Thích bày mưu sắp đặt hay là do Mục Thư Yến tự chủ trương, nàng cũng nhất định phải cho bọn họ hiểu rằng, nàng phải là kẻ mặc người thao túng!


      “Bẩm Thái phi, Ngọc thục nghi chỉ dặn dò chuyện mang đồ cho Thái phi, lại hỏi thăm Thái phi khỏe , những thứ kia hề đề cập đến.” Như Ý cẩn thận nhớ lại tình hình ngày hôm đó, xác nhận hôm đó Mục Thư Yến hề nhắc tới tấu thỉnh tội gì đó.


      Đúng là chuyện lạ! Người làm ra chuyện này ràng là muốn nàng quay lại cung. Bề ngoài xem ra là muốn tốt cho nàng, nhưng bên trong có thể có mưu gì hay ? Giả sử nàng nhận mình viết tấu thư thỉnh tội này, ngày nào đó lại bị người kia vạch trần, căn bản phải do nàng viết, vậy đến lúc đó nàng phạm vào tội khi quân rồi.


      Mục Thư Du càng nghĩ càng cảm thấy ổn, cố nén đợi đến hai ngày sau đó vội vàng tiến cung gặp Hoàng hậu.


      “Bản cung nhiều ngày gặp được Thái phi, ngược lại Thái phi ràng là thanh lệ hơn đấy.”




      “Hoàng hậu nương nương quá khen, thần thiếp cũng nhớ nương nương, hôm nay tiến cung trước hết phải thỉnh an nương nương. Hoàng hậu nương nương khỏe hơn chưa?”


      Hoàng hậu gật đầu: “Cũng như vậy thôi. Có thể an nhàn được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Thái phi ngồi đây chơi chút rồi đến Trường Tuyên điện tạ ơn , làm như vậy mới là đúng. Mặc dù Bản cung việc hôm đó, nhưng Thái phi chống lại Hoàng thượng như vậy là phạm sai lầm lớn rồi. Hoàng thượng có thể khai ân như vậy là vô cùng may mắn!”


      Hoàng hậu vậy là có ý gì? Về lý mà , cả hậu cung đều biết chuyện thể giữa nàng và Hoàng thượng rồi, Hoàng hậu lại càng phải như lòng bàn tay mới đúng. Vậy tại sao những khiển trách nàng, lại còn liên tục đối xử ôn hoà tử tế với nàng, khuyên nhủ nàng nữa. tại căn bản là Hoàng hậu tạo cái cớ cho nàng và Tần Thừa Thích gặp nhau. Nữ nhân này bị điên rồi phải ? Nàng vốn chẳng phải là phi tần hậu cung, nàng ta làm như vậy khác nào hiền quá hóa đần sao? Hay tấu thư thỉnh tội kia là bút tích của nàng ta?


      “Thái phi làm sao vậy?” Hoàng hậu thấy Mục Thư Du ngồi trầm tư lúc lâu bèn hỏi thăm.


      Mục Thư Du lấy lại tinh thần, ngẫm thấy cứ hỏi thẳng vấn đề là tốt nhất: “Bẩm Hoàng hậu nương nương, có việc làm thần thiếp thấp thỏm lo âu. Hôm nay cho Hoàng hậu nương nương biết, thần thiếp cũng có can đảm gặp Hoàng thượng, kỳ thần thiếp chưa từng viết tấu thư thỉnh tội kia, cũng tấu thư thỉnh tội mà Hoàng thượng đọc từ đâu mà ra, trong chuyện này hẳn là phải có hiểu lầm gì đó…”


      Hoàng hậu nghe xong nhịn cười : “Thái phi đúng là thà đến phát ngốc. Aida, cứ , có chuyện gì đâu, Thái phi đến gặp Hoàng thượng xong rồi hãy trở lại đây dùng bữa cùng bản cung. Sau đó trở về vương phủ cũng muộn, Phúc Hân lát nữa cũng qua đây, nha đầu kia rất nhớ Thái phi đấy.”


      vậy nghĩ là nàng sao? Thấy thái độ Hoàng hậu thoải mái như vậy, Mục Thư Du cũng an tâm phần nào, tạ ơn Hoàng hậu rồi đến Trường Tuyên điện.


      Vu Trung thấy nàng cười híp mắt chào đón: “Thỉnh an Thái phi, Hoàng hậu sớm phái người đến báo Thái phi đến Trường Tuyên điện, dặn nô tài đứng đây chờ sẵn, Thái phi mau vào gặp Hoàng thượng .”


      “Vu tổng quản, chuyện tấu thư thỉnh tội kia ta mới vừa với Hoàng hậu, nếu lát nữa Hoàng thượng nhắc tới chuyện này, ta thực biết tấu thư thỉnh tội kia viết cái gì, khéo đến lúc đó lại chọc giận long nhan.” Mục Thư Du cho rằng Vu Trung nhất định là biết chân tướng chuyện này cho nên cũng vòng vo.


      “Aida, Thái phi đừng thế, làm gì nghiêm trọng vậy chứ. Thái phi nghe nô tài câu, lát nữa diện kiến Hoàng thượng Thái phi nhớ mấy lời mềm mỏng ngọt ngào chút, vậy là được rồi. Về phần tấu thư thỉnh tội kia, người cũng đừng suy nghĩ nhiều. Kỳ Hoàng thượng sớm hết giận, chỉ là cần phải giữ chút thể diện nên mới có chuyện như vậy, hơn nữa ai dám hỏi tấu thư thỉnh tội kia viết như thế nào chứ? nếu Hoàng thượng có Thái phi vài câu, người nghe rồi cho qua coi như xong, phải Hoàng thượng chỉ cần bậc thang để xuống hay sao!” Vu Trung sợ Mục Thư Du nắm tình hình, phủ nhận chuyện tấu thư thỉnh tội, như vậy rất phiền phức, đành thầm gợi ý chút vậy.


      Mục Thư Du rốt cuộc hiểu lần này là tự nàng đa tâm rồi. ra tấu thư thỉnh tội kia vốn tồn tại, chỉ là làm bộ cho có mà thôi, sau đó Tần Thừa Thích lại làm bộ làm tịch thứ tội cho nàng. tay nam nhân này chỉ đạo trò vui! Đúng là biết xấu hổ mà!


      Lại nghĩ, sau khi vào trong còn phải dỗ dành Tần Thừa Thích, Mục Thư Du cảm thấy vô cùng nhức đầu. Nhưng mà khó hơn nữa cũng phải nghĩ cách rút binh, tóm lại thể để cho tên tiểu nhân hèn hạ này có thể phát sinh quan hệ với mình.


      Sau khi vào trong điện, đứng trước cửa hít sâu mấy cái Mục Thư Du mới đẩy cửa vào.


      “Thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng.” Mục Thư Du kiều thỉnh an.


      Những ngày qua Tần Thừa Thích chỉ cảm thấy mỗi ngày trôi chậm chạp, rốt cuộc hôm nay Mục Thư Du cũng vào cung diện kiến, nhìn ngắm dáng người thướt tha của giai nhân, kiềm lòng được đứng dậy đến trước nàng, nhàng đỡ nàng đứng lên, nhìn ngắm dung nhanh xinh đẹp duyên dáng này, lòng là cảm khái ngàn lần.


      “Nàng rốt cục cũng chịu tới gặp trẫm.”


      Mục Thư Du bị Tần Thừa Thích nhìn chằm chằm như vậy, lại nghe giọng trầm thấp của , biết vì sao trong lòng nhất thời cảm thấy nghẹn ngào, miệng nức nở : “ ràng là Hoàng thượng muốn nhìn thấy thần thiếp, sao có thể là thần thiếp chịu gặp ngài cơ chứ.”


      Lòng Tần Thừa Thích lập tức mềm nhũn, đưa tay ôm chầm lấy Mục Thư Du, vuốt mái tóc đen mượt mà của nàng thở dài : “Là trẫm phải, trẫm nên đuổi nàng ra khỏi cung, để nàng chịu ủy khuất, từ khi nàng xuất cung trẫm cũng để ý đến Bạch Tử Nhược nữa, ghé qua dù chỉ lần, nàng cũng đừng vì chuyện này mà giận dỗi trẫm.”


      Trong lòng Mục Thư Du có chút ấm áp, rúc vào ngực Tần Thừa Thích giọng hỏi: “Vậy Hoàng thượng có ghé qua chỗ những người khác ?”


      “Tất nhiên là chưa từng, trẫm vì Thái phi mà giữ thân như ngọc, nếu trẫm thể cùng Thái phi cầm sắt hòa minh như trước, làm sao còn tâm tư để ý tới người ngoài, về sau trẫm chỉ nghe Thái phi, Thái phi cho trẫm thị tẩm ai trẫm chọn người đó thị tẩm, như thế có hợp ý Thái phi ?” Tần Thừa Thích lời nhu tình mật ý.


      Ảo giác chợt qua , Mục Thư Du cho rằng cảm xúc vừa rồi hoàn toàn là do tâm lý đặc biệt của nàng đối với nam nhân đầu tiên của mình. Nam nhân này đúng là bản tính khó sửa đổi, làm nàng thiếu chút nữa bị cảm động! Nàng đúng là con ngốc, mới nhất thời tin tưởng Tần Thừa Thích vì nàng mà đụng tới các nữ nhân khác, nàng tự đề cao bản thân mình quá rồi.


      “Thần thiếp nào dám nhận ưu ái này của Hoàng thượng, Hoàng thượng cần phải mưa móc ban đều hậu cung, nếu lỡ như hậu cung oán thán, thần thiếp há chẳng phải tội nghiệt đầy mình hay sao.” Mục Thư Du cười duyên, tinh thần trở về với thực.


      Tần Thừa Thích bị dáng vẻ mị hoặc của Mục Thư Du làm cho mất hồn, nhịn được cúi đầu hôn cái miệng của nàng.


      “Tất nhiên phải ưu ái nàng, trẫm ban mưa móc ưu ái cho Thái phi hưởng đầu tiên, có Thái phi rồi hậu cung này còn có ai có thể vào được mắt trẫm.” Tần Thừa Thích vừa vừa hôn xuống mặt nàng bốn năm cái.


      Mục Thư Du lập tức đẩy : “Hoàng thượng được đâu, giữa ban ngày còn ra thể thống gì.”


      “Bảo bối ngoan, cho trẫm ôm chút, trẫm ngày ngày đều muốn nàng, đêm đến lại càng nhớ, long căn cứng rắn mỗi đêm trẫm đều phải nhịn, nàng đau lòng cho trẫm sao? Giờ đến giờ nghỉ trưa, có ai đến đây đâu.”


      Tần Thừa Thích bất chấp khước từ của Mục Thư Du, vẫn cứ ôm lấy nàng đến ghế mềm bên cạnh. Ghế mềm kia vốn là nơi dùng để tạm nghỉ ngơi, nay hai người cùng ngồi lên nên hơi có cảm giác chật chội, Tần Thừa Thích rất ham muốn, ôm lấy Mục Thư Du, cởi y phục của nàng, ngừng sờ nắn cặp nhũ hoa, dùng sức giống như muốn nuốt nữ nhân trong lòng mình vào bụng.


      Mục Thư Du nhịn chút mới dùng sức kéo bàn tay tác quai tác quái trước ngực mình ra: “Hoàng thượng, đừng như vậy, cứ như vậy thần thiếp còn mặt mũi đâu mà làm người nữa?”


      “Trẫm mến Thái phi, ai dám nghị luận nửa câu! Thái phi cho trẫm nếm chút kim tân ngọc dịch của nàng , trẫm khát lắm rồi.” Mục Thư Du bị Tần Thừa Thích dính sát, gáy cũng bị giữ chặt chỉ có thể bị động cùng môi lưỡi giao triền.


      Tần Thừa Thích đè lên người Mục Thư Du hôn mãnh liệt, tay lại lần vào trong xiêm y của nàng, nhàng xoa nắn bên nõn nà đầy đặn, càng khiến cảm thấy toàn thân nóng bức chịu nổi, buông đôi môi thơm của Mục Thư Du ra dịch chuyển xuống chiếc cổ trắng ngọc rồi thẳng đường hôn xuống đồi núi nhấp nhô, thay phiên cắn mút hai bầu ngực căng tròn. vẫn cảm thấy đủ, liếm láp đỉnh phấn hồng kia tha, tay cũng yên phận thăm dò xuống phía dưới, bàn tay dùng sức hất vạt váy của Mục Thư Du ra, kéo mạnh tiết khố, luồn tay sờ nơi tương tư làm cho khổ sở ngày nhớ đêm mong kia.


      Thân thể Mục Thư Du bị Tần Thừa Thích xoa nắn mà có phản ứng, nàng tức giận, lại muốn để thực được ý đồ, vội đưa tay giữ lấy bàn tay quấy rối mình, ở trước ngực còn vang lên tiếng mút chụt chụt của Tần Thừa Thích, thở gấp cầu xin: “Thần thiếp xin Hoàng thượng mau dừng tay.”


      Tần Thừa Thích nghe thấy liền khẽ cắn cái vào miếng thịt mềm mịn trong miệng, lúc này mới ngẩng đầu lên áp mặt với Mục Thư Du buồn bực cười : “Tâm can bảo bối, nơi này của nàng chặt, nàng phải cầu xin trẫm mau động thủ mới đúng.” xong liền đưa ngón tay đâm vào, lúc cạn lúc sâu, lúc lại xoay tròn ngừng trêu đùa.


      thể phủ nhận về mặt sinh lý Tần Thừa Thích quả có thể mang đến cho nàng khoái cảm, nhưng khi nhớ đến trong hậu cung người nào người nấy đều kiều mị như hoa, có ai lại muốn cùng cái đồ háo sắc này triền miên dây dưa, đến khi nhan sắc suy tàn liền bị bỏ mặc quan tâm, đau khổ đơn sống qua nửa đời còn lại. Mà sau này càng có nhiều nữ nhân trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp khác liên tục ngừng muốnđến hầu hạ Tần Thừa Thích. Nghĩ đến đây, Mục Thư Du lập tức lấy lại bình tĩnh, thân thể cũng còn nhạy cảm nữa.


      Tần Thừa Thích cũng nhận ra biến hóa của Mục Thư Du, dừng động tác, nheo mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt của nàng, hơi thở cả hai giao hòa nhưng còn nồng tình mật ý như lúc nãy nữa.


      “Sao vậy, trẫm màng thể diện làm hòa với nàng, nàng còn chưa vừa ý?” Tần Thừa Thích tuy ngừng lại nhưng vẫn chưa rút tay ra, ngón tay vẫn còn nằm ở bên trong cơ thể nàng.


      Mục Thư Du rũ mắt xuống, ngữ điệu nhàng từ tốn: “Thần thiếp chỉ muốn tùy tiện như vậy, xin Hoàng thượng đừng tiếp tục làm thần thiếp khó xử. “


      “Trẫm tùy tiện chỗ nào? Làm gì mà nàng khó xử? Chẳng phải trẫm liên tục dỗ dành nàng, chiều theo ý nàng, nàng lại nể mặt trẫm, trẫm hạ mình bịa ra chuyện tấu thư thỉnh tội còn chưa đủ mất mặt hay sao? Nàng vẫn muốn hầu hạ trẫm? Nàng định vứt bỏ trẫm qua bên đúng ?” Sắc mặt Tần Thừa Thích lạnh xuống.


      Mục Thư Du chỉ cảm thấy khó hiểu: “Hoàng thượng cái gì vậy, thần thiếp nghe hiểu, xin Hoàng thượng .”


      Tay của Tần Thừa Thích lúc này lại động đậy, ngón cái của đồng thời xoa nắn hạt châu bên , vừa ấn vừa chà sát.


      “Trẫm thể lấy lòng nàng đúng ? Hay là làm nàng vui vẻ hơn, nên nàng muốn trẫm!”


      điên khùng gì vậy?! Mục Thư Du thể nhịn được nữa, chân dùng lực đá văng cánh tay của Tần Thừa Thích, trực tiếp xoay người ngồi dậy.


      “Hoàng thượng, thần thiếp hiểu vì sao Hoàng thượng lại như vậy, thần thiếp xin cáo lui trước.”


      Tần Thừa Thích tay bắt lấy bàn tay sửa sang lại xiêm y của Mục Thư Du nghiêm giọng chất vấn: “Nàng tưởng trẫm biết nàng có ý với con trai của Bạch Hồng Tín sao?! Các người lén lén lút lút gặp mặt những gì?! Mục Thư Du, đừng tưởng rằng có danh hiệu Bình Khánh vương Thái phi này là nàng có thể ở bên ngoài làm loạn, trong mắt trẫm thể chịu được hạt cát đâu!”


      ---

      Haiz, thể chịu được hạt cát, còn chúng em sao? Chúng em phải chịu đống cát của đấy.

      Đúng là quan đốt lửa lại cho dân thắp đèn mà…


      Dang Du San, Kimanh1257, Khủng Long42 others thích bài này.

    4. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Muốn vả vô mặt thằng chả ghê gớm . Thằng chả phải đống cát mà là 1 sa mạc cát luôn

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Đúng là ông Thích thủ dâm biến thái ích kỷ mà, hành ổng chị Du ơi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :