1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Có chương mới cho chị em chưa nàng Mèo ơi? Hóng lắm rồi í
      Haruka.Me0 thích bài này.

    2. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Chiêu này Du áp dụng thêm vài lần bạn Thích chuẩn bị có biệt danh mới rồi:yoyo60:. Chào mừng nàng quay lại @Haruka.Me0 :yoyo55:
      Haruka.Me0 thích bài này.

    3. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 28

      Vu Trung chớp mắt, sau đó cười hì hì hỏi lại: “Thái phi, lời này người nghe từ đâu?”


      Mục Thư Du cũng cười: “Ta biết nên hỏi, nhưng hôm nay bởi vì chuyện này mà khó giữ được tính mạng, cho nên thể hỏi Vu tổng quản câu. Huống chi hôm đó lúc ta giao vàng cho Thu Hà, ngay cả Như Lan Như Ý cũng có ở đó, ngoại trừ Thu Hà ta thực biết là ai để lộ tin tức.”


      Mục Thư Du uyển chuyển lừa gạt Vu Trung, dù sao cũng mất chút bạc moi tin nào, có thể lấy được bao nhiêu tin tức tốt bấy nhiêu.


      Vu Trung lúng túng toét miệng: “Bẩm Thái phi, đáng ra nô tài cũng nên nhiều, Thu Hà cũng là bất đắc dĩ, Hoàng thượng sai Thu Hà phải chú ý xem Thái phi có tới lui với Ô Thục nghi hay ? Kì cũng phải chuyện gì lớn, chỉ ngờ Thái phi là người trượng nghĩa như vậy, đổi lại người khác ai thèm quan tâm chuyện này, Thái phi là “ghét ác như thù”, thiện ác phân minh, hiên ngang lẫm liệt,…”


      “Vu tổng quản vậy khiến ta xấu hổ, ta chỉ là muốn chịu tội cách vô ích, cũng muốn nhắc lại chuyện này, về sau ta chú ý nhiều hơn, cảm ơn Vu tổng quản nhắc nhở.”


      Thu Hà nếu là phụng mệnh Tần Thừa Thích giám thị nàng và Ô Nhạc Song, vậy nàng ta lại đồng thời truyền tin cho Triệu gia là có ý gì, cung nữ mà lại to gan như thế, thân phận của nàng ta quả đơn giản.


      Có nên đem chuyện này cho Tần Thừa Thích hay đây? Mục Thư Du suy tư nhiều lần, cuối cùng quyết định nên thầm điều tra cho thỏa đáng trước. Chỉ dò xét chút mà đả thảo kinh xà, sau này càng phải cẩn thận hơn.

      “Thái phi khoan dung rộng lượng, nô tài bội phục.” Thái phi này tuy tuổi còn nhưng lại vô cùng lanh lợi, đáng để thưởng thức, hơn nữa lại giận chó đánh mèo lên người , quả nhiên có nội hàm.

      “Vu tổng quản quá khen, đừng chậm trễ chính , chúng ta mau vào thôi.”


      Vu Trung liên tục đáp ứng: “Vâng, vâng, mời Thái phi trước.”

      Bạch Tử Nhược bên này được cung nhân canh giữ ở cửa thông báo trước, vì vậy đứng chờ trong điện hồi thấy đoàn người Mục Thư Du cùng Vu Trung vào liền cười :

      “Thái phi đừng là vì chuyện hôm qua mà tới nha, thần thiếp chi tiết với Hoàng thượng, sáng nay lúc Hoàng thượng gặp thần thiếp còn hỏi han vài câu, Vu tổng quản đến có việc sao?”

      Mục Thư Du đáp lời, trực tiếp tìm chỗ ngồi xuống, Vu Trung chờ Mục Thư Du ngồi xong mới xuất ra thánh chỉ muốn Bạch Tử Nhược quỳ xuống nhận.

      Bạch Tử Nhược sững sờ quỳ mặt đất, con mắt nhìn thẳng phía trước, nửa ngày sau mới vừa lắc đầu vừa : “ thể nào, Hoàng Thượng thể nào đối với ta như vậy, sáng sớm hôm nay còn rất tốt, tối qua còn bảo ta nên tức giận, chuyện này thể nào!”

      “Bạch Tử Nhược, ngươi nên lĩnh chỉ tạ ơn , Hoàng Thượng để Thái phi chịu ủy khuất, hôm qua trước với ngươi, chỉ là ngươi chịu tin. Đúng vậy, bởi vì Thái phi cầu xin, Hoàng Thượng hạ chỉ cho Ô Thục nghi quay về Tĩnh điện, vậy nên Nhã điện thanh tĩnh chỉ có mình ngươi ở, có phải ngươi nên vui mừng hay ?”

      Vu Trung xong lại đưa mắt ra dấu cho Tiểu Lượng Tử đứng bên cạnh, Tiểu Lượng Tử cung kính tiếp nhận thánh chỉ đưa đến trước mặt Bạch Tử Nhược, khom người giọng :

      “Ngươi cũng nhìn xem bản thân là thứ gì, công chúa chính thống mà còn dám ở trước mặt tổng quản hống hách như thế? Nhưng ngươi yên tâm, về sau chuyển sang Nhã điện sống, bọn nô tài chúng ta đặc biệt chiếu cố đến ngươi, đến lúc đó để xem ngươi có còn như hoa như ngọc giống bây giờ hay .”

      Bạch Tử Nhược cầm lấy thánh chỉ cố gắng gượng nén cho nước mắt rơi, phẫn hận nhìn Mục Thư Du an nhàn ngồi bên: “Ngươi đến là để chế giễu ta đúng ?”

      “Ta có lời muốn hỏi Vu tổng quản, tới chỗ này chỉ là thuận tiện.”


      “Hừ, ngươi đừng đắc ý, để xem Hoàng Thượng có thể sủng ái ngươi được bao lâu, ta cũng phải là cả đời thoát thân được, chờ đến lúc ta có được thánh sủng đám tiểu nhân các ngươi gặp báo ứng.” Bạch Tử Nhược cắn răng lời hung ác.

      Rốt cuộc vẫn là nữ nhân hiểu chuyện, như thế Vu Trung càng nghĩ đủ mọi cách để chỉnh chết nàng, mà Tần Thừa Thích phong lưu đa tình có mới nới cũ, làm gì còn thời gian nhớ ai là ai, ngu hết thuốc chữa!


      Mục Thư Du nghe được điều mình muốn nghe, muốn nhìn Bạch Tử Nhược độc miệng nữa, liền đứng dậy ra ngoài, Vu Trung vội vàng đưa tiễn, chờ Mục Thư Du xa mới quay trở lại Hòa thanh điện châm chọc Bạch Tử Nhược phen mới dừng lại.

      Mục Thư Du trở về vương phủ thanh tĩnh được mấy ngày, thừa dịp nhàn rỗi tự hỏi tiếp theo nên làm gì, kết quả Bạch Quảng Thanh lại tới cầu kiến, Mục Thư Du trực tiếp mời vào.

      “Quảng Thanh thỉnh an Thái phi.”

      “Ngồi , Tín Thư đến cùng ngươi sao?” Mục Thư Du nhìn Bạch Quảng Thanh thân trường bào xanh nhạt, cảm thấy vóc người kia cao ngất, gương mặt như ngọc.


      “Quảng Thanh có việc muốn thỉnh giáo riêng với Thái phi, nếu Tín Thư ở đây có nhiều bất tiện.” Bạch Quảng Thanh xong nhìn sang Như Lan Như Ý.

      “Hai người các ngươi ra bên ngoài chờ.” Mục Thư Du tự nhiên hiểu ý tứ của Bạch Quảng Thanh, lần đầu tiên nàng nhìn thấy Bạch Quảng Thanh nhận ra người này hề đơn giản, quả nhiên hôm nay tìm tới cửa.


      Chờ trong phòng chỉ còn và Mục Thư Du, Bạch Quảng Thanh mới hỏi: “Quảng Thanh muốn biết ý đồ thực của Thái phi là gì, theo Quảng Thanh biết Thái phi thực phải lòng vì tiền đồ vương phủ mà suy nghĩ.”

      Mục Thư Du trong lòng dù kinh hãi nhưng mặt ngoài lại rất trấn tĩnh, người này đơn giản là muốn dùng lời thăm dò mình thôi.

      “Bản Thái phi vì cớ gì Bạch Quảng Thanh ngươi lại như vậy, nhưng niệm tình mối quan hệ của ngươi với vương phủ nên ta truy cứu chuyện này.”

      Bạch Quảng Thanh nhìn Mục Thư Du cười vô cùng tự nhiên, trong lòng sinh ra hiếu kì. sớm nghe Bình Khánh vương Thái phi dùng sắc hầu hạ quân vương. Hôm đó cùng Triệu Tín Thư gặp mặt, chỉ cảm thấy nữ nhân này tuy tướng mạo đẹp nhưng lá gan lại bé, hầu hạ vua có lẽ là nhưng có khả năng là nàng nguyện ý, có thể là khuất phục Hoàng thượng hoặc bị đám huynh đệ Triệu Tín Thư ép buộc.

      Hơn nữa tin tức mà lấy được, lại càng làm cho lòng người hoang mang. Theo như lời và việc làm của nàng, nếu nàng có phát ra điều gì, là trợ lực rất lớn đối với . Như vậy, nếu như đoán sai, nữ nhân lá gan bé trước kia kì là do nàng ngụy trang mà thôi, vốn là cơ trí hơn người!


      “Nếu Thái phi hiểu, vậy Quảng Thanh xin được phép thẳng, Tín Thư nhận được tin Thái phi mấy ngày trước đây vì vương phủ cầu xin ở trước mặt Hoàng Thượng, hơn nữa Hoàng Thượng cũng có hành động, chẳng qua là trong triều có người phản đối nên mới thể xử lí tốt, có phải thế ?”

      Mục Thư Du mặt chút thay đổi: “Ngươi gì bản Thái phi hiểu?”

      Bạch Quảng Thanh nhìn Mục Thư Du nhàn nhạt cười : “Quảng Thanh thể hỏi bởi vì tin tức mà Quảng Thanh lấy được cùng những gì Tín Thư quá khác nhau. Quảng Thanh biết hôm đó Thái phi cầu xin cho Triệu gia ở trước mặt Hoàng Thượng, biết Thái phi còn gì để ?”

      Mục Thư Du vẻ mặt tuy đổi, nhưng trong đầu lại rất hỗn loạn, Bạch Quảng Thanh khăng khăng nàng hề thay Triệu gia cầu tình, như vậy bên cạnh Tần Thừa Thích cũng có nội ứng của Triệu gia?

      Mà Triệu Tín Thư lại biết việc này, chẳng lẽ nội ứng đó phải của Triệu gia mà của Bạch gia? Nếu quả là như thế, đám người cổ đại này bày mưu tính kế cũng quá cao thâm rồi, nàng vốn phải là đối thủ của bọn họ.

      “Ngươi bản Thái phi có cầu tình liệu có chính xác , có thể tin tức cũng có sai lệch?” Mục Thư Du chỉ có thể cứng.

      Bạch Quảng Thanh buồn cười nhìn Mục Thư Du lại giở trò ăn vạ.

      “Quảng Thanh phải muốn làm lớn chuyện này, nên mới lén lút cầu kiến Thái phi. Nếu Thái phi khó xử, vậy Quảng Thanh việc này với Tín Thư. Thái phi nghi ngờ Quảng Thanh cũng có gì đáng trách, nhưng Quảng Thanh thành tâm muốn cùng Thái phi trò chuyện.”

      “Thành tâm? Bản Thái phi thấy được điều đó.” Mục Thư Du làm sao dễ dàng ra chuyện của mình.

      Bạch Quảng Thanh mỉm cười: “Thái phi vẫn chịu , hay là để Quảng Thanh phân tích chút. Thái phi sở dĩ ở chỗ của Ô Thục nghi nhắc tới chuyện cầu xin Hoàng thượng, theo Quảng Thanh suy đoán là do Thái phi nghi ngờ có người ở trong cung truyền tin tức cho Triệu gia, mới muốn thử dò xét. Ván cờ của Thái phi, Quảng Thanh biết được, nhưng Thu Hà chắc hẳn bị bại lộ thân phận. Quan trọng hơn, Quảng Thanh tra được những tờ ngân phiếu kia, Thái phi quả thực có đổi thành bạc, nhưng cũng đem nơi khác chứ phải vì lót đường cho Triệu gia. Hôm nay vì biểu thành ý, Quảng Thanh cho Thái phi biết tin tức này Quảng Thanh lấy được từ đâu.”


      Người này đúng là quá dài dòng, phân tích đạo lý ràng như thế, nàng thực muốn biết bản thân bị vạch trần thế nào, nên yên lặng ngồi chờ đoạn sau.

      Bạch Quảng Thanh nhấp ngụm trà rồi tiếp tục : “Quảng Thanh nghe Thái phi vì Triệu gia cầu tình, nên cố ý trở về hỏi gia phụ, gia phụ khi gặp mặt Hoàng thượng có hỏi, Hoàng thượng hôm đó Thái phi cũng giúp Triệu gia cầu tình.”

      Mục Thư Du trố mắt, Bạch Hồng Tín là thừa tướng, trực tiếp hỏi Tần Thừa Thích, vậy cần gì nội ứng!

      Thấy dáng vẻ trợn mắt há mồm của Mục Thư Du, Bạch Quảng Thanh nhịn được cười ra tiếng: “Thái phi cần kinh hoảng, Quảng Thanh chưa cho Tín Thư tất nhiên là có ý định khác, Thái phi lúc này có thể ra rồi chứ.”

      “Ngươi biết Thu Hà truyền tin cho Triệu gia, cuối cùng ngươi có mục đích gì?”

      “Thu Hà là cháu của quản gia trong vương phủ, việc này Hoàng thượng cũng biết, nàng truyền tin tức cho Triệu gia nhưng ra là truyền cho ta trước. Thái phi, Quảng Thanh rất có thành ý.” Dù sao thân phận Thu Hà cũng còn là bí mật, ra cũng có ảnh hưởng.

      Tần Thừa Thích chẳng những biết thân phận Thu Hà, hơn nữa tin tức đưa tới Triệu gia còn phải qua tay Bạch Quảng Thanh lọc lại, như vậy căn bản là Tần Thừa Thích lợi dụng thân phận của Thu Hà, mà Bạch Quảng Thanh cũng là người mà Tần Thừa Thích sắp xếp tại đây.

      Về phần giám thị nàng cùng Ô Nhạc Song cũng chỉ là thuận tiện mà thôi, cái chính là muốn xem nàng có thông đồng cùng Triệu gia hay đây mà!

      Khá lắm Tần Thừa Thích, đùa bỡn nàng như vậy, còn để nàng tự cho là bản thân thông minh.


      “Ngươi đem việc này bẩm báo cho Hoàng thượng?”


      Bạch Quảng Thanh lắc đầu: “Vẫn chưa, biết ý đồ của Thái phi, Quảng Thanh tự tiện truyền tin.”


      Chuyện tới nước này còn gì để dấu diếm, bằng hết cho Bạch Quảng Thanh, có thể nhờ giúp nàng.


      Vì vậy Mục Thư Du hết những hoài nghi của nàng đối với Triệu phủ, sau đó lại tính toán của bản thân.


      “Thái phi cơ trí hơn người, có thể phân biệt thị phi, Quảng Thanh quả nhiên nhìn lầm người. Thế này bằng ta và Thái phi chung sức hợp tác, đến lúc thành công Thái phi cũng có thể đạt được tâm nguyện, đợi lúc trở về ta việc này với gia phụ, để người với Hoàng thượng, Hoàng thượng chắc chắn càng thêm kính trọng Thái phi.”


      cần đâu, hợp tác có thể, chỉ là ngươi đừng việc này với Hoàng thượng, chờ chân tướng ràng cầu xin cũng muộn.” Mục Thư Du vội vàng cự tuyệt, nàng muốn Tần Thừa Thích thêm thích mình, vẫn chờ chán nàng đây.


      Bạch Quảng Thanh giống như là hiểu ý của Mục Thư Du, cười cười lên tiếng.


      “Đúng rồi, Hoàng thượng sớm biết Triệu gia có lòng bất chính, sao còn mau động thủ, chẳng lẽ thiếu chứng cớ? Còn nữa, Hoàng thượng liên tục từ chối công chúa do Ngọc Phù quốc tiến cống, sao lại đồng ý để ta gả vào chốn thị phi như vương phủ đây?”


      “Hoàng thượng vì sao đụng tới Triệu gia, thứ cho Quảng Thanh tạm thời thể , còn vì sao đồng ý cho Thái phi gả cho Bình Khánh vương, có thể là Hoàng thượng nhớ tới tình cảm chú cháu muốn được gặp mặt Vương gia chừng.” Bạch Quảng Thanh tận lực uyển chuyển câu từ.


      Mục Thư Du vừa nghe liền hiểu, ra là để nàng gả vào đây là vì dụ Triệu Huy ra mặt, đáng tiếc thành công; mà sở dĩ lựa chọn nàng để tái giá cho Triệu Huy là vì Ngọc Phù quốc là quốc gia , dù sau này nàng bị Triệu gia liên lụy mà dẫn đến cái chết Ngọc Phù quốc đến cái rắm cũng dám đánh, Tần Thừa Thích suy nghĩ chu toàn!


      “Thái phi cũng đừng quá mức so đo, chỉ cần lần này thành công nhất định cầu được ước thấy.”


      , ngươi có tính toán gì ?” Giọng Mục Thư Du lạnh nhạt.


      “Thái phi, vì trong khoảng thời gian này Thái phi thường xuyên tiến cung diện thánh nên Quảng Thanh thể phòng bị chút ít, Thu Hà cũng chỉ là phụng mệnh hành , xin Thái phi đừng trách tội. Hôm nay biết được Thái phi đối với Hoàng thượng tận trung như vậy, về sau nhất định chân thành đối đãi với Thái phi. Chỉ cần Thái phi có thể giúp đỡ Quảng Thanh tìm ra chỗ Triệu gia gửi ngân lượng là được.

      Có điều thủ đoạn đòi tiền của Thái phi cũng rất cao minh, nếu Thái phi cần thi triển, Quảng Thanh cũng ra sức phối hợp, đến lúc đó Triệu gia nhất định động vào số vốn ban đầu, từ đó có thể tìm ra chỗ cất giấu ngân lượng.”


      “Ngươi cũng vậy, Thu Hà cũng vậy, đều vì Hoàng thượng mà trung thành, thân phận ta là Bình Khánh vương Thái phi, các ngươi hoài nghi về ta cũng phải thôi, ta so đo chuyện này. Chuyện ngươi ta cũng nghĩ tới, tất nhiên ta tiếp tục nghĩ cách. Chỉ mong sau khi xong việc có thể
      [​IMG]
      [​IMG]


      lạ, ta dự định đưa thiếp mời Phạm phu nhân tụ tập.”

      Triệu Tín Thư hai mắt tỏa sáng: “Tuy là có tiền mọi chuyện dễ xử lý, nhưng nhờ có Thái phi tận tâm tận lực mới có thể được việc. Nếu có thể thuyết phục Phạm tướng quân ra mặt, Quảng Thanh tất nhiên có thể làm cho Bạch thừa tướng mở miệng, đến lúc đó cho dù ai phản đối cũng vô dụng, chỉ là tranh chữ đồ trang sức đeo tay chi phí , Thái phi cho nhi tử chút thời gian, đến lúc đó Thái phi dễ dàng làm việc.”

      “Cực khổ cho ngươi.” Mục Thư Du thực hiểu, tạo phản để làm gì, có phong hào tước vị là được rồi.

      Triệu Tín Thư tuy kiếm tiền, nhưng qua năm sáu ngày cũng chẳng thấy bóng dáng mấy huynh đệ bọn họ đâu, biết bận rộn cái gì, vì vậy liền gọi Phan Vĩnh tới theo dõi bọn họ chút.

      Trong lúc đó Mục Thư Yến cũng vài lần sai người đến mời Mục Thư Du, Mục Thư Du liền biết chắc là đạo thánh chỉ kia có tác dụng, làm cho Mục Thư Yến cảm giác nàng còn giá trị lợi dụng.

      Mà cũng có thể đây là thủ đoạn của Tần Thừa Thích, muốn lừa gạt nàng tiến cung để thỏa mãn tư dục mà thôi.

      Mục Thư Du bởi vì tạm thời muốn đối mặt với Mục Thư Yến, càng bởi vì bản thân liên tục bị Tần Thừa Thích tính kế nên trong lòng tức giận, tuy biết sớm muộn gì cũng phải đối mặt với , nhưng có thể kéo dài thêm được mấy ngày hay mấy ngày, chờ nàng điều chỉnh tốt tâm trạng rồi sau.

      Chỉ là người tính bằng trời tính, Hoàng hậu bởi vì cầu kinh xong, muốn thiết yến ăn mừng tại Vĩnh Hoa cung, sai người mang thiếp mời tới tặng, chỉ cần là quý phụ của các dòng họ đều được mời, Mục Thư Du tình nguyện cũng cách nào khác.

      Đến ngày dự tiệc, Mục Thư Du cũng đến chỗ Mục Thư Yến, mà trực tiếp đến Hòa An điện nghỉ ngơi, đúng giờ cùng Như Lan Như Ý đến Vĩnh Hoa cung.

      Nửa tháng gặp, chỉ thấy Hoàng hậu gầy ít so với lúc trước yếu hơn rất nhiều.

      “Hoàng hậu nương nương, Hoàng Thượng có thể ghé qua ?” Có người nhịn được hỏi câu.

      Hoàng hậu cười : “Tất nhiên đến, chỉ là nghe bên đó có chuyện, nhưng dù thế nào cũng tới, mọi người kiên nhẫn chờ chút .”

      đám phi tần nghe vậy đều thầm vui mừng, có người mấy tháng chưa được gặp Hoàng thượng nhịn được kiễng chân mong ngóng.

      “Hoàng hậu nương nương, những ngày này đóng cửa tụng kinh nên biết chỗ chúng thần thiếp xảy ra đại đó.” Văn phi liếc nhanh Mục Thư Du, ý tại ngôn ngoại.

      Hoàng hậu cũng mỉm cười nhìn nhìn Mục Thư Du: “Bản cung nghe , Bạch Tử Nhược kia dù bản cung chưa gặp qua, nhưng làm ra chuyện bất kính như vậy, có thể thấy là phẩm chất tốt, Hoàng thượng nghiêm trị cũng là công chính, các muội nên lấy đó làm gương.”

      Mọi người nghe vậy lập tức đứng dậy đáp ứng, Văn phi thấy Hoàng hậu nhàng bỏ qua việc này, dù cam lòng nhưng cũng dám thêm, đành buồn bực ngồi xuống uống trà.

      Lại qua nửa canh giờ, tất cả mọi người đợi đến có chút bức rức Vu Trung đến.

      “Chỉ mình ngươi đến, Hoàng Thượng đâu?” Hoàng hậu hỏi.

      Vu Trung quỳ xuống đất thỉnh an, sau đó mới lên tiếng: “Bẩm Hoàng hậu nương nương, Hoàng Thượng bởi vì chính chưa xong, hôm nay sợ là thể tới, Hoàng Thượng sai cho nô tài báo cho Hoàng hậu nương nương tiếng, sáng mai tới gặp Hoàng hậu nương nương.”

      Hoàng hậu gật đầu: “Biết rồi, ngươi trở về hầu hạ Hoàng Thượng , các ngươi nhớ để tâm chút.”

      [​IMG]

      Haru: Ố ồ~ Chuẩn bị bắt gian.Trời long đất lỡ. Ko ai nhường ai...

      Àh, Thích Vụng Trộm có nhường ấy chứ. Nếu là người khác Thư Du bộc trực chắc chắn bay đầu ~~~
      Last edited by a moderator: 28/4/21

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Kaka, chuẩn bị bắt gian , banh mắt chờ đợi
      Haruka.Me0 thích bài này.

    5. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Mỗi chương lại có thêm tên mới. :))). Thank editor nhiều ạ.
      Haruka.Me0 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :