1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Paru

      Paru Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      251
      Thank @Haruka.Me0 nha, nhưng sao ảnh dạo này post cứ hay bị cắt mất chữ thế nhỉ? TTT cũng thiêng quá, TD chuẩn bị chuồn mò tới tóm, thể nào cũng lại bị TD chọc cho tức ói máu vì thấy nàng vội về phủ :yoyo60:

    2. sabera.tran

      sabera.tran Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      53
      cảm ơn bạn edit truyện, truyện hay cực luôn. nhưng mà hình như có mấy chương pic bị lỗi á bạn sửa lại cho mình đọc với

    3. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      @Haruka.Me0 Chương 10 hư pic cả rồi, nàng kiểm tra lại nha! Ôi, đọc đến đoạn Thích dê xồm vào phòng mất đoạn, muốn khóc quớ.:yoyo25:
      lananhtran51Haruka.Me0 thích bài này.

    4. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 21


      phải tới? Mục Thư Du rất buồn bực vì Tần Thừa Thích lại tới nữa rồi, đây phải là làm trễ nãi thời gian của nàng sao, cũng biết muốn gì.


      “Hồi bẩm Hoàng thượng, thần thiếp muốn trở về vương phủ.”


      “Trong vương phủ có việc gấp?” Tần Thừa Thích vừa hỏi vừa vào trong phòng, Mục Thư Du đành theo sau cùng nhau vào.


      “Hồi bẩm Hoàng thượng, vương phủ tất cả đều tốt.”


      “Nếu mọi chuyện đều tốt, Thái phi vì sao phải trở về, xem hoàng cung của trẫm là phố phường tùy ý ra vào?” Tần Thừa Thích sau khi ngồi xuống, liếc nhìn Mục Thư Du đứng trước mặt mình, trong lòng tức giận.


      Kỳ lúc trở lại Trường tuyên điện liền có chút hối hận, nghĩ Mục Thư Du đêm qua lần đầu thị tẩm, hôm nay thân thể nhất định khó chịu, hơn nữa tương lai nàng còn phải đối mặt đủ loại chỉ trích, càng lo nghĩ càng phiền muộn, cần phải trấn an nàng nhiều hơn, sao có thể phất tay áo mà ?


      Cho nên, ở tại Trường tuyên điện hai canh giờ, càng nghĩ càng hối hận, càng hối hận liền càng cảm thấy đau lòng thay Mục Thư Du, chính đối với nàng như vậy, nàng nhất định khổ sở thương tâm, vì vậy thấy sắp đến bữa tối, liền vội vã chạy tới muốn an ủi Mục Thư Du phen.


      nghĩ tới vừa vào sân viện chỉ thấy nàng ngồi sẵn trong kiệu, nếu phải tới sớm sợ là Hòa An điện người nhà trống.


      Mục Thư Du tại xác thực có điểm hối hận vì để cho Tần Thừa Thích dễ dàng có được, nhìn thái độ kia của , coi nàng là hậu cung phi tần rồi?


      “Hồi bẩm Hoàng thượng, là Hoàng thượng chấp thuận cho thần thiếp thường xuyên trở về vương phủ.”


      “Đúng là trẫm , nhưng thường xuyên cũng phải hôm nay, hôm qua vừa đến, hôm nay liền trở về, có đem trẫm để vào mắt ?” Tần Thừa Thích cao giọng .


      Mục Thư Du cũng ngạc nhiên vì nàng ràng tức giận, vì vậy bình tĩnh :


      “Hoàng thượng bớt giận, thần thiếp biết sai rồi, chỉ là biết theo lời Hoàng thượng thường xuyên là mấy ngày có thể hồi phủ lần?”


      Tần Thừa Thích híp mắt, giọng chưa thay đổi: “Chỉ cần Thái phi có thể ra lí do làm trẫm hài lòng, trẫm liền cho Thái phi tùy thời trở về.”


      “Thần thiếp là Bình Khánh vương Thái phi, trở về vương phủ là chuyện hiển nhiên, trừ cái đó ra thần thiếp có lý do khác.”


      Mục Thư Du thuận miệng ra lý do tối qua, Bình Nam vương trắc phi cũng phải ngẫu nhiên mới có cơ hội tiến cung cùng Tần Thừa Thích gặp riêng?


      Nhưng nàng nên như vậy, chẳng lẽ muốn nàng ở lại, cho cả thiên hạ chê cười.


      Chuyện của nàng ở hậu cung là nửa công khai, nàng muốn tạm thời tránh chút che che giấu giấu cũng được sao!


      “Lý do này trẫm cho phép, chuyện này sau. Trẫm vội, Thái phi từ từ suy nghĩ, nghĩ ra liền được phép ra khỏi Hòa An điện.” Tần Thừa Thích cương quyết.


      Điều này thực khinh người quá đáng, Mục Thư Du rốt cuộc là nhịn được bị Tần Thừa Thích làm cho tức giận:


      “Hoàng thượng, thần thiếp biết mình chỉ là đồ chơi, nhưng thần thiếp dù sao cũng có thân phận, Bình Nam vương trắc phi còn được Hoàng thượng lưu chút thể diện, vì sao thần thiếp...”


      Nàng còn chưa hết, Vu Trung mặt mày trắng bệt, mồ hôi lạnh ròng ròng, quan tâm quy củ, lập tức trách móc :


      “Thái phi nửa ngày chắc cũng mệt mỏi, trước uống chén trà cho thông cổ, qua giờ ăn tối, nên để Hoàng thượng dùng bữa trước mới phải.”


      “Câm miệng! Để cho nàng , trẫm muốn nghe xem Bình Nam vương trắc phi thế nào, Thái phi sao, để trẫm xin lỗi Thái phi !” Tần Thừa Thích mơ hồ có điểm tức giận.


      Vu Trung lập tức dám nhiều lời, đứng ở phía sau Tần Thừa Thích phất tay cho các cung nhân lui ra ngoài.


      Những người này đều ước có thể ra khỏi phòng, tránh bị giận chó đánh mèo, tất cả đều cúi đầu nhanh chóng lui xuống.


      Vu Trung thấy người cuối cùng lui ra ngoài đóng kỹ cửa, liền dám thở mạnh tiếp tục cong eo cúi thấp, sở dĩ là vì sợ Tần Thừa Thích dưới cơn thịnh nộ lại cho xử trí Mục Thư Du, vậy cũng được, Thái phi dù sao cũng là thân phận Thái phi thể quá đáng được.


      Đồng thời trong lòng cũng có chút oán giận Mục Thư Du, sao lại biết nặng như vậy, Hoàng thượng hạ mặt mũi xuống rồi, lại còn bướng bỉnh như thế, chỉ thị tẩm buổi tối liền ỷ cưng chiều mà kiêu ngạo ổn a.


      Mục Thư Du biết Tần Thừa Thích nổi giận, cũng có chút sợ hãi, muốn vãn hồi lại sĩ diện, dù sao trong lòng nàng cũng cực kỳ ủy khuất, vì vậy im lặng .


      , Thái phi mới vừa rồi phải còn năng hùng hồn, sao vây giờ câu cũng ?” Tần Thừa Thích trầm mặt .


      “Hồi bẩm Hoàng thượng, thần thiếp còn lời nào để , mặc cho Hoàng thượng xử trí.” Mục Thư Du cũng nhìn Tần Thừa Thích, chỉ cúi đầu nhận tội.


      ra nàng vẫn còn muốn , nhưng thế khác gì đánh lên mặt Tần Thừa Thích, mà đây là Hoàng thượng, nàng chỉ sợ bị giống như Triệu gia.


      Vu Trung trong lòng run sợ liếc Tần Thừa Thích, sợ phạt nặng , đến lúc đó người ở bên ngoài nhìn thấy nghe thấy tốt, muốn khuyên vài câu lại dám, đành cúi đầu im lặng.


      “Thư Du, lúc trẫm ở Trường tuyên điện xem tấu chương liền sợ nàng nghĩ nhiều, là trẫm tốt làm nàng khó xử. Chỉ là trẫm cũng mệt mỏi, mấy ngày nữa phải phái binh đánh Xuyên Khúc quốc, ngươi … đừng trách trẫm.”


      Gì? Tình hình bây giờ chuyển biến đột ngột, Vu Trung ngờ Tần Thừa Thích có thể ra lời như vậy.


      Mục Thư Du cũng ngây dại, Tần Thừa Thích đột nhiên thay đổi thái độ, thần sắc nghiêm nghị chuyển thành cầu xin, chuyện này ngày thường sao có được.


      Tần Thừa Thích cũng biết mình biến hóa hơi lớn, chỉ là như vậy biết làm thế nào, có thể thực xử trí Mục Thư Du sao? thể xử lý chỉ có thể tự mình tìm bậc thang leo xuống.


      “Hoàng thượng, là thần thiếp có quy củ, chống đối Hoàng thượng, thần thiếp biết tộ. “ Mục Thư Du cũng phản ứng kịp thời, lời cũng mềm mỏng hơn.


      “Biết sai là tốt rồi, Vu Trung, sai người chuẩn bị bữa tối, trẫm cùng Thái phi dung bữa. Vu Trung, ngươi điếc sao?”


      “Hả? A! Bẩm Hoàng thượng, nô tài đáng chết, để nô tài chuẩn bị bữa tối.” Vu Trung vừa lấy lại tinh thần, lập tức bước nhanh ra ngoài.


      Chờ bữa tối chuẩn bị xong, cung nhân đều lui ra, Mục Thư Du thấy chỉ còn lại nàng và Tần Thừa Thích liền cười : “Để thần thiếp hầu hạ Hoàng thượng dùng bữa.”


      “Thái phi sao giống thê thiếp của trẫm vậy?” Tần Thừa Thích cũng cười.


      Mục Thư Du nghe vậy liền cau mày ôn nhu : “Là thần thiếp tốt, Hoàng thượng trăm công ngàn việc, vừa rồi nghe Hoàng thượng sắp có chiến , thần thiếp thể giúp gì, lại còn giận dỗi cùng Hoàng thượng, khiến Hoàng thượng khó chịu, thần thiếp tự biết tội đáng chết vạn lần, xin Hoàng thượng thứ tội.”


      Tần Thừa Thích thấy Mục Thư Du chịu lời nhún nhường, trong lòng vui mừng: “Nàng trách trẫm, trẫm cũng trách nàng, vậy tốt rồi. Mau ngồi xuống , thân thể vốn khó chịu còn đứng lâu như vậy, cực khổ cho nàng.”

      là người ở dưới mái hiên, thể cúi đầu, Mục Thư Du biết mình thể chọc vào Hoàng đế cao cao tại thượng, chỉ có thể cúi đầu nịnh bợ, coi như ứng phó khách hàng, vì lợi ích của mình mà cắn răng nhẫn nhịn.


      “Thái phi khó xử, trẫm phải là biết, chỉ là nàng cùng trẫm ở cùng chỗ, có chuyện gì cứ với trẫm. Trẫm cũng có nhân tình, ngày mai đưa nàng ra ngoài cung giải sầu, nàng vì trẫm gánh trẫm đều hiểu.”


      Mục Thư Du bị lời của Tần Thừa Thích làm cho đỏ mắt, nam nhân này thực thủ đoạn, vừa rồi còn làm cho nàng hận muốn chết, tại chỉ cần mấy câu lại làm nàng xúc động, những lời này đều chạm đến lòng nàng.


      “Khóc sao? Đến trẫm nhìn xem, đừng khóc, trẫm đau lòng đấy.”


      Tần Thừa Thích vừa vừa cầm khăn lau nước mắt cho Mục Thư Du, lại đem nàng ôm vào ngực dụ dỗ lát, Mục Thư Du mới tốt hơn.


      “Hoàng thượng, mau dùng cơm thôi, còn sớm nữa, ngài cũng cần phải trở về.” Mục Thư Du thấp giọng , lại gắp thức ăn Tần Thừa Thích.


      “Trẫm đâu cả, chỉ ở cùng nàng.” Tần Thừa Thích thấy Mục Thư Du tuy là hoa lê đẫm lệ nhưng giữa lông mày lại mang vẻ vui mừng, có chút mất hồn, liền hôn lên đôi môi nhuận thắm kia.


      Mục Thư Du vui cũng có cách nào, đành phải cong người, cảm giác Tần Thừa Thích đưa lưỡi tiến vào, nhàng liếm mút.


      Tần Thừa Thích bị Mục Thư Du khiến cho tâm trí bồng bềnh, tay cũng thành , xé mở tà áo của nàng, cầm bên tuyết trắng đẫy đà dùng sức xoa nắn.


      “Trẫm nghĩ tới Thái phi liền muốn, nàng có nghĩ giống trẫm, tư vị tối qua có làm cho Thái phi thấy mất hồn?” Tần Thừa Thích ngẩng đầu lên, môi dán môi Mục Thư Du chuyện.


      “Hoàng thượng hỏi thế làm sao thần thiếp trả lời, thần thiếp thân thể khó chịu, hay là Hoàng thượng nơi khác , đừng ủy khuất long thể.” Mục Thư Du chỉ muốn Tần Thừa Thích ăn xong rồi nhanh, thân thể của nàng chịu nổi, thế nào cũng muốn cùng lên giường.

      Tần Thừa Thích ha ha cười : “Yên tâm, trẫm có ham mê sắc dục như vậy, trẫm ở lại cùng Thái phi chuyện.”
      xong lại cúi người ngậm lấy đỉnh phấn nhụy ngực Thư Du, xoa mút hồi lâu mới cảm thấy vừa lòng thỏa mãn mà buông ra, lại tiếp tục ôm Mục Thư Du dùng bữa, trong lúc ăn cũng ngừng chép miệng sờ vú, môi kề môi uống rượu đủ cả.

      “Trẫm có chưa từng cùng người khác thân thiết như vậy, Thái phi nghe có cao hứng ?” Tần Thừa Thích cắn vành tai Mục Thư Du, tay ở giữa đùi nàng nhàng vân vê ngừng.Mục Thư Du bị khiến cho thở hổn hển, toàn thân mềm mại vô lực, qua lúc liền cao triều tiết ra.
      “Bảo bối dễ dàng thoả mãn, giống như là búp bê làm từ nước!” Tần Thừa Thích lau tay true chọc Mục Thư Du, đợi nàng ổn lại tiếp tục đút thức ăn.

      bữa cơm ăn gần nửa canh giờ, sau khi rửa mặt Tần Thừa Thích lại ôm Mục Thư Du ngủ, nhìn mỹ nhân trần truồng nằm giường ngọc, vẻ đẹp hồn xiêu phách lạc, Tần Thùa Thích thấy hôn thế nào cũng là đủ.
      Mục Thư Du bị ánh mắt của Tần Thừa Thích dọa sợ, vội vàng dùng chăn mỏng đắp ngừoi: “Hoàng thượng còn chưa về sao?”
      “Đêm nay trẫm nghỉ ở đây, sáng mai dậy sớm chút, ngoan nào, trẫm ôm nàng ngủ.” Tần Thừa Thích xong chui vào chăn, da thịt dán sát vào nhau, thỉnh thoảng lại hỏi nàng vài câu về cuộc sống hàng ngày ở Ngọc Phù.

      biết qua bao lâu, Mục Thư Du buồn ngủ đến nỗi mắt mở lên, chỉ chốc lát mới ừ tiếng xem như nghe, Tần Thừa Thích lại chưa thấy buồn ngủ, vẫn ngừng hôn lên người Mục Thư Du, vuốt ve thích buông tay.
      Cuối cùng dùng đối tay mềm mại của Mục Thư Du sảng khoái hồi mới coi như xong chuyện, cũng quan tâm tay dính dấp khó chịu, cứ thế ôm Mục Thư Du ngủ.

      Hoàng thượng ? Vu Trung đứng bên ngoài, cẩn thận nghe động tĩnh bên trong, nghe được thanh khẽ ngủ say của Tần Thừa Thích, cảm thấy kinh hãi.
      Thái phi chống đối Hoàng thượng như thế mà vẫn bình yên vô , hơn nữa Hoàng thượng lại còn ngủ lại Hòa An điện, nên đoán mò chuyện nơi này nữa.
      Ngày thứ hai, Tần Thừa Thích dậy sớm, cho người đánh thức Mục Thư Du ngủ say, rón rén rời khỏi Hòa An điện.
      Mục Thư Du ngủ thẳng tới mặt trời lên cao, sau khi tỉnh lại liền sai người chuẩn bị xuất cung trở về vương phủ nàng nhất định phải trốn thời gian mới được.

      Vội vội vàng vàng trở về vương phủ, lại phái người canh giữ bên ngoài viện, cho người của Triệu gia đến thỉnh an, bản thân nàng cùng với Phan Vĩnh mật đàm.
      “Phan hiệu vệ, có tra ra manh mối gì chưa?”

      “Bẩm Thái phi, tiền bạc của vương phủ từ đâu mà đến, ty chức còn chưa tra , nhưng theo phân phó của Thái phi, ty chức phái vài thị vệ lạ mặt theo mấy vị thiếu gia, quả nhiên có phát .”
      ? tra ra bọn chúng cùng người nào sao?” Mục Thư Du cuống cuồng hỏi.
      Phan Vĩnh trả lời ngay, trầm ngâm trong chốc lát mới lên tiếng:

      “Bẩm Thái phi, trong vương phủ chỉ có Đại thiếu gia thường xuyên ra ngoài, lúc ra đều hẹn tại quán trà tửu lâu náo nhiệt, bên trong có phòng riêng. Hơn nữa mỗi lần đều là người vào người ra, thấy ai cùng, nhưng theo thị vệ theo dõi Vệ Sở , gần đây luôn có người xuất cùng chỗ với Đại thiếu gia, chỉ có điều họ đồng thời rời , sở dĩ chú ý tới người này là vì có thân phận đặc thù.”
      “Ngươi mau, người đó là ai.”

      “Là con của thừa tướng Hòa Hi quốc Bạch Hồng Tín, Bạch Quảng Thanh!”
      Cái gì! Bạch Hồng Tín đúng là trọng thần trong triều, mặc dù nàng quan tâm chính cũng biết người này rất được Tần Thừa Thích trọng dụng, cùng với Đại tướng quân Phạm Thành Trí là hai cánh tay đắc lực của hoàng đế, chẳng lẽ người này lại thầm lui tới cùng với con trai của Triệu gia?
      Last edited: 7/6/18

    5. nhokkonjunhok

      nhokkonjunhok Active Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      222
      Wa chương này em rút ra được bài học là
      chồng giận vợ bớt lời
      cơm sôi lửa cả đời khê

      Nhưng mà sau này

      chồng giận vợ lời
      chồng mà giận nữa là vợ bỏ luôn


      Hahaha nay chị mới về tay nên chị giảlàm mèo con meo meo vài hôm nữa chị hóa cọp hóa hổ bây giờ nhá. Đừng chọc chị

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :