1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Xin chào, xin chào, đông vui quá!
      Ô thế nữ chính tên là Thư Du chứ phải Tang Du à? Nhớ nhầm, nhớ nhầm, thế này coi như đọc lại như mới .
      Nào nào nào, chúng mình buồn buồn biết làm gì ngồi đặt kèo xem bao giờ chồng chị Du chết .
      gió đông bắc, Anhdva, Ly Vũ7 others thích bài này.

    2. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 2


      Mục Thư Du nghe lời Như Lan trong lòng nhất thời kinh hoàng: Bình Khánh vương Triệu Huy trở lại? Thừa Đức đế ba phen mấy bận phái người tìm cũng có tin tức, nay lại trở về, chuyện này là thế nào?


      Chuyện đầu tiên Mục Thư Du nghĩ đến chính là nàng sắp phải cùng lão già háo sắc kia hợp phòng!


      Nửa năm trước, nàng vốn chuẩn bị tốt tâm lý đón nhận chuyện này, nhưng mà nay qua nửa năm tiêu dao tự tại, nàng cho rằng lão già này chết ở bên ngoài, giờ đột nhiên trở về, làm sao có thể tiếp nhận!?


      Mặc dù trong lòng rối loạn, nhưng Mục Thư Du vẫn cố giữ bình tĩnh.


      “Ngươi nghe ai thế?”


      “Vừa rồi gặp A Xuân bên cạnh lão phu nhân, nàng Vương gia gặp lão phu nhân.”


      Mục Thư Du nghe xong im lặng, gương mặt vốn có biểu cảm lại thêm phần lạnh lùng.


      Như Lan cũng dám thêm, chỉ lui qua bên cúi đầu.


      “Vương phi, lão phu nhân phái người đến mời người qua đó.” Tiểu nha đầu Như Ý quỳ gối bẩm báo.


      Quả nhiên tới tìm mình, đoán chừng là gặp Vương gia.


      Mục Thư Du mặc dù muốn, nhưng chuyện như vậy cũng thể tránh, đành phải thay quần áo rồi dẫn theo vài nha hoàn đến chỗ Trần di mẫu.


      Trần thị thấy Mục Thư Du vào, vội vàng vịn tay định quỳ xuống hành lễ.


      “Di mẫu, người là trưởng bối, lại ở nhà, cần phải như thế.” Mục Thư Du bên này mới vừa vươn tay lên, mấy nha hoàn theo đằng sau cùng với A Xuân lập tức đến đỡ Trần thị ngồi xuống.


      Trần thị vẫn gật đầu cái xem như chào hỏi.


      “Ta chỉ là dân phụ, tuy thân phận cao chút, nhưng lễ nghĩ thể bỏ. Vốn ta nên gặp Vương phi, chỉ là người già, hành động chậm chạp sợ làm trễ nãi đại , cho nên mới làm phiền Vương phi đến, quả thực có chuyện quan trọng muốn báo cho người.”


      “Trần mẫu cần khách khí như vậy, có chuyện gì người cứ .” Mục Thư Du lén đưa mắt quan sát chung quanh vòng, phát ra điều gì khác thường.


      Trần thị chưa nước mắt chảy xuống, vẻ mặt đau thương, khóc hồi lâu mới có thể điều hoa hơi thở lại chút.


      “Ai da, ta linh cảm có chuyện may, nhưng chỉ là bấm đốt ngón tay. Vừa rồi Trương Thuận ở bên cạnh Vương gia đột nhiên trở lại, Vương gia bị nhiễm bệnh nặng lúc du ngoạn tại Kỷ quốc, lúc tìm được đại phu kịp, chưa kịp câu nào ra rồi!” Trần thị vốn cố nén đau thương, nay vừa xong liền khóc nức lên.


      Mục Thư Du ngây ngẩn cả người, nàng đương nhiên mong cả đời cần phải gặp Vương gia, nhưng vừa biết người chết , lại cảm thấy áy náy trong lòng, ngờ rằng lời nguyền rủa của mình lại linh nghiệm vậy.

      “Di mẫu, Vương gia mắc bệnh thế nào, sao ngay cả đại phu cũng đợi được, rốt cuộc là bệnh gì mà nguy hiểm như vậy?” Mục Thư Du tỏ vẻ rất khiếp sợ.


      Trần thị lắc đầu: “Thái y của Kỷ quốc Vương gia cơ thể hư nhược, lại nhiễm thương hàn, cho nên mới...”


      Mục Thư Du lập tức sai người vỗ lưng lau nước mắt cho Trần thị.


      “Vương gia ra , đáng thương cho Vương phi tuổi còn trẻ mà số khổ, cuộc sống sau này biết làm thế nào đây!” Trần thị đau lòng cho cháu ngoại, lại nghĩ đến bản thân lúc còn trẻ khi thủ tiết cũng có lấy con, bà nhìn Mục Thư Du liền nghĩ đến những năm đau khổ trước kia, lại càng thêm đau buồn.


      Mục Thư Du gì thêm, chỉ lẳng lặng ngồi đó, biết nàng suy nghĩ cái gì, mọi người chỉ cho rằng nàng thương tâm quá độ nên chỉ yên lặng rơi lệ.
      Last edited by a moderator: 28/4/21

    3. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Ngu Dương Thành nổ tung vì tin Bình Khánh vương bệnh chết tại Kỷ quốc, chưa kể Bình Khánh vương vốn được Thống đức đế coi trọng, tại tất cả mọi người đều quan tâm đến động tĩnh của Bình Khánh vương phi.


      Ai cũng cảm thán vận mệnh của trưởng công chúa Ngọc Phù quốc sao lận đân, mấy năm liên tiếp bị Thống đức đế từ chối nạp vào cung, trễ nãi đến mười chín tuổi, lại bị phụ vương gả cho lão già Bình Khánh vương làm vương phi.


      Vốn mọi người đều đợi xem quả phụ này rốt cuộc thủ tiết được tới khi nào, kết quả tại lại thành quả phụ đúng nghĩa.


      Trong cung nhanh chóng truyền ra ý chỉ, tấn phong Mục Thư Du làm Bình Khánh vương Thái phi, lại phái người ngựa và hộ vệ Kỷ quốc đem di thể Bình Khánh vương trở về, đồng thời phá lệ phát tang theo đãi ngộ thân vương.


      Mục Thư Du mấy ngày liên tiếp vội vàng lo tang , mệt mỏi muốn chết. Kiếp trước nàng liều mạng làm việc cũng chưa từng phải xử lý lượng công việc lớn như thế, là chịu nổi.


      Vất vả chịu đựng đến khi đưa tang xong, Mục Thư Du nằm ở giường vài ngày đứng lên nổi, người cũng gầy vòng.


      Tất cả mọi người đều cho rằng Thái phi có tình có nghĩa, đối với Bình Khánh vương chưa từng gặp mặt có lòng.


      Qua hơn hai tháng, Hoàng hậu Hách thị phái người đón Mục Thư Du vào trong cung.


      “Tỷ tỷ!” Mục Thư Yến nhìn thấy Mục Thư Du là quên mất lễ nghĩa, lao vào ôm nàng.


      Trong phòng cung nữ thấy thế đều lui ra ngoài, Mục Thư Yến khóc ròng : “Mệnh tỷ tỷ sao lại khổ như vậy, mặc dù Bình Khánh vương kia có già, nhưng còn sống tỷ cũng có chỗ để dựa dẫm, về sau chẳng lẽ tỷ tỷ cứ mình như vậy chịu đựng qua ngày sao?!”


      Mục Thư Du dỗ dành : “Tỷ sao, Thư Yến đừng khóc, mọi người nhìn kìa, vừa rồi gặp Hoàng hậu mới biết được là muội cầu xin Hoàng hậu cho tỷ được tiến cung?”


      Mục Thư Yến bên cạnh vừa khóc vừa gật đầu: “Muội lo lắng cho tỷ tỷ, nên cầu xin Hoàng hậu, cho tỷ tỷ ở trong cung vài ngày, để muội ở bên cạnh an ủi tỷ tỷ.”


      “Nha đầu ngốc, muội nên ở cùng Hoàng thượng, ở cạnh tỷ làm cái gì, hơn nữa tỷ sao cả, muội cần vì tỷ mà đau lòng khổ sở. Vương gia mất, hình như muội còn đau lòng hơn tỷ đó nha.”


      Mục Thư Yến vội la lên: “Tỷ tỷ đừng mạnh miệng, nơi này chỉ có hai tỷ muội chúng ta, tỷ khóc cũng sao.”


      Mục Thư Du gõ lên trán Mục Thư Yến: “Tỷ khóc nổi, chúng ta đừng chuyện này nữa, muội ở trong cung có tốt ?”


      Vừa nhắc tới chuyện này, Mục Thư Yến khỏi cười khổ: “Tỷ tỷ, từ lúc muội vào cung, cũng chỉ gặp Hoàng thượng được lần.”


      “Sao lại thế? Hoàng thượng chỉ gặp muội lần? Chuyện này là sao?” Mục Thư Du cảm thấy với tư sắc và tính tình của Mục Thư Yến, Thống đức đế phải có khoảng thời gian cảm thấy mới mẻ, sao có thể thấy lần liền chán ghét rồi lãng quên như vậy!


      “Tỷ tỷ, tại tỷ biết tình hình trong hậu cung, ở Ngọc Phù quốc muội là công chúa, nhưng ở nơi này muội chỉ là Ngọc Sung hoa.


      Đáng hận nhất là con tiện nhân Nham Chích quốc kia giở thủ đoạn khiến cho muội gặp được Hoàng thượng, còn phát ngôn bừa bãi để muội gặp Hoàng thượng lần là ân điển, nếu muội cũng đừng hòng được làm Sung hoa như bây giờ.


      Hơn nữa trong cung này mỹ nhân nhiều vô số, Hoàng thượng còn bận rộn công việc triều chính, sao có thể nhớ tới muội!”


      Mục Thư Yến vẫn luôn nghĩ tới Thống Đức đế, có điều bản thân còn là Nam Dương công chúa muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, chỉ mong có cơ hội gặp được Hoàng thượng, đến lúc đó nhất định nàng khiến Hoàng thượng mến nàng.


      “Muội thân mình, thế đơn lực bạc tất nhiên phải chịu thiệt thòi. Thường ngày muội nên kết giao với vài phi tần, gặp nô tài của bọn họ cũng nên hỏi han chút, thời gian dài có chút tiến triển, tối thiểu cũng có thể tự vệ.” Đối với cảnh ngộ của Mục Thư Yến, Mục Thư Du sớm dự liệu.


      “Sau này hãy , giờ có thể ở cùng tỷ tỷ vài ngày là quá tốt rồi.” Mục Thư Yến cũng lo lắng phiền muộn, mong có người ở với mình chia sẻ.


      Mục Thư Du ở trong cung mấy ngày, theo Mục Thư Yến dạo khắp hậu cung Hòa Hi quốc.


      Quả nhiên huy hoàng khí phái, so sánh với nơi này hậu cung Ngọc Phù quốc chỉ là cung điện xíu, đồng thời cũng thấy được Hòa Hi quốc hưng thịnh thế nào.


      “Tỷ tỷ, ngày mai tỷ nhất định phải trở về sao?” Mục Thư Yến rất muốn.


      Nhìn cảnh trí ngoài đình, Mục Thư Du có chút thất thần, lát sau mới : “Dù có ở thêm mấy ngày cũng phải trở về, bằng thỉnh thoảng tới thăm chút, như vậy người khác cũng ra vào.”


      Mục Thư Yến cũng biết trong hậu cung lắm kẻ nhiều chuyện, nghe tỷ tỷ như vậy đành thôi thuyết phục.


      “Vu Trung, nữ tử đó so với Nhạc Song thế nào?” Tần Thừa Thích đứng ở chỗ xa chỉ vào Mục Thư Du ở trong đình, hỏi tổng quản nội vụ Vu Trung.


      “So với Ô Thục nghi lạnh lùng hơn chút, cũng đẹp hơn vài phần?” Vu Trung đưa mắt nhìn qua, lập tức khom lưng đáp.


      “Đúng là lạnh lùng, chỉ biết là trời sinh hay giả bộ. Ô Thục nghi kiêu ngạo gặp trẫm phải cũng vui vẻ mừng rỡ hay sao? Trẫm thấy là do toàn thân y phục trắng lại làm cho nàng thêm vài phần xinh đẹp, chứ cũng chắc dung mạo xinh đẹp ra sao. biết là người của cung nào nhỉ.”


      Tần Thừa Thích có chút cho là đúng, cảm thấy nữ nhân kia thanh cao như vậy chỉ vì muốn người thích hợp thưởng thức.


      Ô Nhạc Song tự cho là thanh cao là đủ rồi, nếu tất cả đều làm ra vẻ như vậy thú vị, chỉ là nữ nhân trong đình quả làm cho người ta cảm thấy thuận mắt, cho nên mới nhìn thêm vài lần.


      Vu Trung vốn định cho người vào đình hỏi thăm, nhưng vừa nghe đến từ “y phục trắng” lập tức đổ mồ hôi lạnh, giương mắt lặng lẽ cẩn thận đánh giá lần mới :


      “Hoàng thượng, nếu như nô tài lầm, người này hẳn là Bình Khánh vương Thái phi, nô tài từng phụng chỉ tấn phong lúc tang lễ có gặp qua lần, chỉ là vừa rồi nhất thời hoa mắt nhận ra được.”


      Tần Thừa Thích thoáng nhướng mày, có chút bất ngờ: “Bình Khánh vương Thái phi? Đó phải là biểu thẩm của trẫm hay sao, ngờ tuổi như vậy, theo trẫm gặp nàng.”


      Sau khi Bình Khánh vương bệnh chết, còn chưa từng gặp qua gia quyến vương phủ, hôm nay sẵn dịp trấn an họ chút.


      Mục Thư Yến liếc mắt liền thấy Tần Thừa Thích, lập tức kích động: “Tỷ tỷ, là Hoàng thượng! Hoàng thượng về hướng này!”


      Mục Thư Du lập tức đứng lên, nhìn theo hướng Mục Thư Yến chỉ.


      Quả thực là nam nhân phong độ, ngũ quan sâu sắc, đuôi lông mày nhếch cao, khuôn mặt trẻ tuổi nhưng lại có khí chất từng trải. Cũng có thể hai tính chất trầm tĩnh và phô trương vốn mâu thuẫn với nhau lại cùng toát ra từ cùng người, tạo nên lực hấp dẫn kì lạ. Khó trách Thư Yến lại mê muội vì nam nhân này. Người từng trải, gặp qua đủ loại người như nàng cũng tránh khỏi bị hấp dẫn.


      “Thỉnh an Hoàng thượng.” Mục Thư Yến cười nhàng quỳ xuống.


      Mục Thư Du cũng muốn cùng quỳ xuống, lại bị cản lại.


      “Vương Thái phi sao có thể hành lễ với trẫm, mau ngồi .” Tần Thừa Thích vừa cười sai người đỡ Mục Thư Du dậy, sau đó lại liếc nhìn Mục Thư Yến, có chút nghĩ ra nữ nhân này là ai.


      “Nam Dương công chúa của Ngọc Phù quốc, Mục Thư Yến, là Ngọc Sung hoa.” Vu Trung ở phía sau giọng nhắc nhở.


      ra là Thư Yến, trẫm lâu rồi gặp nàng, cũng ngồi .”


      Tần Thừa Thích xong liền lại chuyện với Mục Thư Du: “Từ lúc biểu thúc mất trẫm vẫn triệu kiến Thái phi, là sơ sót của trẫm.”


      “Có thể được bệ hạ ban thưởng hậu đãi, là may mắn của vương phủ, dám lại có cầu xa vời.” Mục Thư Du rũ mắt khiêm tốn đáp.


      Tần Thừa Thích nhìn vị Vương Thái phi ngồi cạnh mình, chỉ cảm thấy nàng chỉ có gương mặt lạnh nhạt, mà ngay cả ánh mắt cũng cảm xúc, Mặc người bộ y phục trắng lại càng vô cùng thanh thuần xinh đẹp, hai má son phấn trông rất trẻ trung, làn da trắng nõn dưới ánh mặt trời càng lộ ra vẻ tinh khiết thanh lệ. Đúng là băng sơn tiểu mỹ nhân .


      Vu Trung ho tiếng, lúc này Tần Thừa Thích mới phản ứng lại, cười hỏi: “Thái phi tiến cung được bao lâu rồi?”


      “Hồi bẩm Hoàng thượng, ở năm ngày, ngày mai trở về vương phủ.”


      “Hả, nhanh như vậy trở về rồi sao? Thái phi lúc này hẳn cần Ngọc Sung hoa ở bên cạnh mới phải, huống chi trẫm cũng rất hoài niệm biểu thúc, Thái phi ở thêm vài ngày để trẫm biểu đạt tâm ý.”


      Mục Thư Du còn do dự, thế nhưng Mục Thư Yến lại cực kỳ mừng rỡ:


      “Nếu Hoàng thượng , Thái phi cũng đồng ý.”


      Nhìn thấy Mục Thư Yến cao hứng như vậy, Mục Thư Du chỉ có thể đồng ý


      “Thái phi tiến cung chắc còn chưa tham quan hết xung quanh, trẫm đứa Thái phi dạo được ?” Tần Thừa Thích rất hào hứng.


      Mục Thư Du vốn muốn , từ lúc nàng xuyên đến đây, điều muốn nhất là tiếp xúc với người quyền cao chức trọng, sợ trêu chọc thị phi, chỉ là muốn tìm lý do từ chối, liếc mắc lại thấy ánh mắt trông mong của Mục Thư Yến, lời đến miệng nàng đành nuốt trở vào.


      “Hồi bẩm Hoàng thượng, thiếp thân và Ngọc Sung hoa dạo được lúc, định trở về Hòa Ninh điện.”


      Tần Thừa Thích cười : “Vậy trẫm đưa Thái phi trở về.”


      Dọc theo đường , Tần Thừa Thích cũng chỉ tùy ý hỏi chuyện trong vương phủ, Mục Thư Du đáp lại từng câu, vừa vừa hồi đến cổng Hòa Ninh điện.


      “Hoàng thượng có muốn dùng xong ngọ thiện rồi mới quay lại xử lý công việc ?” Mục Thư Du lễ độ hỏi câu.


      “Thịnh tình của Thái phi, trẫm tất nhiên tuân theo.” Nhìn dáng vẻ nhàn nhạt của Mục Thư Du, Tần Thừa Thích lại ngây ngốc trong chốc lát.


      Sau khi mời Tần Thừa Thích vào điện, Mục Thư Du để cho Mục Thư Yến theo sau vào hầu hạ, còn mình đứng ở bên ngoài, khóe môi cong : Ai Thư Yến chỉ có thể gặp Hoàng thượng lần, thánh giá bây giờ phải ở Hòa Ninh điện hay sao!
      Last edited by a moderator: 28/4/21
      garubi29498, cỏ28, Dang Du San102 others thích bài này.

    4. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Hoàng đế phong lưu của chúng ta lên sàn. Từ giờ các nàng tha hồ ném đá đến 2/3 truyện nhé. :041:Nhưng mà ta vẫn thấy hoàng đế là phải như thế. thể lấy tư tưởng của đại đè lên tư tưởng thời cổ đại được.:05(1):

      @Oriole5185 chị à, lâu lâu góp mồm mà đòi gặp người chết liền là sao? :027:
      gió đông bắc, nhunguyen, Ly Vũ20 others thích bài này.

    5. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Ôi vừa mới mở mồm rủ các chị em đoán bao giờ chồng chị Du chết, vài giây sau mộ suýt xanh cỏ.
      Nữ chính của chúng ta giữ kỷ lục làm quả phụ nhanh nhất, chồng chết trong vòng chương. Chương 1 cưới, chương 2 thành bà quả phụ. Mà đáng nhẽ tác giả phải viết thế này mới hấp dẫn này:
      Lão Vương gia gì gì kia về, gọi tân nương tử vào động phòng. Tân nương tử vừa cởi váy áo ra, lão Vương gia trợn mắt mà chết, đẹp quá chết. SE, hết truyện :)))
      @Haruka.Me0 Chị nhớ từng đọc đâu như 30 hay 40 chương truyện này rồi, thế quái nào mà giờ như mới, quên sạch, nhớ gì luôn, đến tên nữ chính còn nhầm. thế lực siêu nhiên hack não tôi rồi!!!
      gió đông bắc, annie196, Ly Vũ17 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :