1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 17:

      bao lâu sau, có tiểu thái giám nâng khay ngọc đó đặt hộp gỗ đen nhánh tới, sợ có gì sơ xuất nên bên cạnh còn có vài gã thái giám theo.

      Vu Trung nhận lấy cái hộp, sau khi mở ra nâng lên trước mặt Tần Thừa Thích.
      Tần Thừa Thích thuận tay cầm chuỗi hạt châu kia lên, chỉ thấy cả chuỗi hạt dưới ánh mặt trời ra màu lam thanh nhã trong suốt, xinh đẹp cực kỳ, kèm theo đó là tiếng ca ngợi hết lời của mọi người.

      “Thái phi cảm thấy như thế nào?” Tần Thừa Thích sai người đem hạt châu đưa tới cho Mục Thư Du.

      Mục Thư Du dè dặt nhận lấy, cẩn thận nhìn xem: “Mặc dù thần thiếp hiểu những thứ này lắm, nhưng cũng biết này chuỗi hạt này vô cùng quý giá, phải dùng từ xinh đẹp là có thể miêu tả đủ.”

      Thục phi cũng quan sát chuỗi hạt: “Hoàng thượng, cho thần thiếp xem lát .”

      Mục Thư Du vội vàng đem hạt châu đưa cho tiểu thái giám.

      Tần Thừa Thích cười : “Được, nàng xem .”

      Thục phi vui vẻ háo hức cầm hạt châu trong tay, thích muốn buông tay loay hoay nửa ngày cũng vẫn để xuống được, kỳ nàng cũng có chút cố ý, nàng nghĩ rằng có lẽ Hoàng thượng thấy mình thích như mở miệng ban thưởng nó cho mình, đây chính là thời cơ tốt để phô bày sủng ái và thân phận của nàng, càng nghĩ như thế nàng lại cách nào buông tay.

      Những người ngồi phía dưới cũng chăm chú nhìn theo, nhưng bọn họ cũng biết mình đủ tư cách để có thể cầm nó trong tay để ngắm nhìn, cho nên chỉ có thể ngắm nhìn từ xa coi như là có thể diện lắm rồi, sau khi trở về cũng có thể cùng với những người có tư cách tới tham dự thổi phồng phen.

      “Xem ra vật này là thứ trang sức khiến cho nữ nhân muốn buông tay, Thục phi như vậy, Thái phi cũng thế, trẫm đành lòng đem nó về.” Tần Thừa Thích giống như đùa giỡn.

      Trong lòng Thục phi rung động thôi, khuôn mặt vì được sủng ái mà ửng đỏ: “Hoàng thượng nhất ngôn cửu đỉnh, lấy về được đổi ý!”

      Tần Thừa Thích nhướng mày cười khẽ: “Mặc dù chuỗi hạt này là bảo vật vô giá, nhưng trong mắt trẫm cũng chỉ là đồ vật mới mẻ, nhưng các nàng trong mắt cứ như muốn phát hỏa vậy.”

      Mục Thư Du thờ ơ lạnh nhạt nhìn hai người này thân mật, nàng rũ mắt, trong lòng cũng trầm xuống, xem ra mức độ sủng ái của Thục phi vượt xa tưởng tượng của nàng, nàng ta chẳng những có thể cùng Tần Thừa Thích tán gẫu, còn có thể nũng nịu khiến cho Tần Thừa Thích bỏ ra bảo bối độc nhất vô nhị, từ đó có thể thấy sau này Mục Thư Yến ở trong hậu cung muốn tấn phong chức phi cũng có nhiều khó khăn.

      “Thái phi, Thái phi! Người mau tạ ơn !”

      Nghe thấy Vu Trung gọi mình, Mục Thư Du mới lấy lại tinh thần, cũng trách nàng mải lo nghĩ ngợi nghe thấy người khác gì, vị vậy khi nghe thế nàng chỉ có thể cuống quít đứng lên : “Thần thiếp tạ Hoàng thượng ân điển.”

      “Vì sao Thái phi tạ ơn trẫm?” Tần Thừa Thích hỏi.

      Cái này nàng cũng biết, Mục Thư Du có cảm giác bây giờ mình giống như kiếp trước ở trong lớp chăm chú nghe giảng mà lại bị thầy giáo kêu tên trả lời vậy, khác nhau ở chỗ là lần này nếu đáp được phải rơi đầu.

      Mục Thư Du lúng túng cực kỳ, lại sợ Tần Thừa Thích giáng tội mình, nên chỉ ngóng trông ai đó có thể cho mình giúp mình câu, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể nhìn sang Vu Trung.

      “Thái phi, Hoàng thượng ban thưởng chuỗi hạt này cho người, chắc phải là vì vậy mà người vui vẻ quá nên ngây ra đó chứ ?” Vu Trung thầm nghĩ đứa ngốc cũng có thể nhìn ra hồn của vị Thái phi này biết bay nơi nào, mọi người ở đây đều nhìn nàng mà nàng lại ngây ngô biết, chỉ đứng đằng kia cúi đầu, chốc lát nhíu mày chốc lát im lặng suy tư, sắc mặt của Hoàng thượng càng lúc càng khó coi, lại có cách nào khiến cho Thái phi xuống nước với Hoàng thượng trước mặt nhiều người như vậy.

      Cái gì! Ban thưởng cho nàng ? phải là muốn thưởng cho Thục phi sao, sao bây giờ lại ban cho nàng vậy! Mục Thư Du là ngây ngốc rồi, nàng trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Tần Thừa Thích mỉm cười quan sát nàng, rất lâu cũng nên lời.

      Đây mới là dáng vẻ người bình thường nên có, thấy vẻ mặt Mục Thư Du ngạc nhiên mừng rỡ như vậy, Tần Thừa Thích rất hài lòng, giận dỗi trong lòng cũng tiêu tan: “Trẫm ban phúc khí cho Thái phi, chuỗi hạt châu này đương nhiên là tặng cho Thái phi rồi, Thái phi chỉ nhất thời mừng đến kinh ngạc, trẫm trách tội là được.”

      mặt nàng có dáng vẻ vui mừng sao, Tần Thừa Thích có mù chứ? Ánh mắt Mục Thư Du lay chuyển, nàng nhìn ánh mắt như muốn lăng trì mình của Thục phi, trong lòng chỉ có cảm giác nàng có lui về phía sau cuộc sống cũng có cách nào an tĩnh nữa rồi.

      Văn phi ở bên cạnh nhìn Mục Thư Du sau khi tạ ơn dè dặt nhận lấy chuỗi hạt, nàng ta mừng thầm trong lòng, điều này là bằng chứng xác thực cho chuyện Thục phi , quả nhiên Mục Thư Du và Hoàng thượng có quan hệ tầm thường, nàng nhìn thấy cũng hiểu rồi!


      Trong lúc vui vẻ nàng ta nhìn về phía Thục phi, thấy Thục phi tức giận trừng mắt nhìn Mục Thư Du, vì vậy liền tranh thủ tới gần hỏi: “Tỷ tỷ, sao tỷ lại vui?”
      Thục phi nghe vậy sắc mặt hơi sượng, liếc Văn phi : “Chuỗi hạt châu quý giá như vậy, Hoàng thượng lại ban cho con tiện nhân này, muội nhìn thấy sao?”


      “Nhìn thấy chứ, nhưng chuyện này phải hợp với tâm ý của chúng ta sao, nếu chúng ta là nhìn ra lại có chuyện như vậy.” Văn phi cảm thấy vẻ mặt Thục phi có chút kỳ quái.


      Ngu xuẩn! Là ngươi nhìn ra, bản cung sớm thấy rất ràng! Nàng hận nhất chính là Hoàng thượng thế mà lại quan tâm Mục Thư Du như vậy, xem dáng vẻ này trắc phi Bình Nam vương cách nào so sánh được, đến lúc đó Mục Thư Du ỷ vào chuyện được Hoàng thượng sủng ái lại khiến Mục Thư Yến có thêm địa vị, như vậy nàng còn có chỗ dung thân sao!


      “Được rồi, hoa cũng ngắm xong, múa cũng xem rồi, tất cả giải tán , sau khi trẫm dùng ngự thiện xong còn phải xem tấu chương, Thái phi hãy cùng trẫm dùng thiện, tiện thể chút chuyện.” Tần Thừa Thích xong liền đứng dậy tới trước mặt Mục Thư Du, chờ nàng cùng mình, cũng là vì sợ nàng mượn cớ chuồn .


      Những người khác cũng đều đứng lên, đồng loạt “Cung tiễn Hoàng thượng”, sau đó cũng đều nhìn Tần Thừa Thích mang Mục Thư Du rời , cảnh tượng này mọi người cũng thấy nhiều rồi nên có ai nhiều lời câu, tất cả đều tản .

      Mục Thư Yến dẫn theo cung nữ của mình chuẩn bị trở về Hòa Ninh điện, nửa đường lại bị Văn phi chận lại, nàng đành phải chào hỏi vấn an.

      “Ngọc thục nghi đừng khách khí như vậy, lần trước bản cung vô tâm đắc tội muội rồi, Ngọc thục nghi cũng đừng nên oán hận bổn cung.”

      “Văn phi nương nương quá lời, muội mới phải vì chuyện nương nương bị cấm túc mà cực kì băn khoăn, khiến nương nương chịu oan uổng rồi.” Mục Thư Yến rất cẩn thận đáp lời.

      Văn phi khẽ cười tiếng, cúi đầu giọng với Mục Thư Yến: “Ta cho Ngọc thục nghi biết, muội có tỷ tỷ tốt như Bình Khánh vương Thái phi cần gì phải khiêm tốn như vậy, hai tỷ muội các người nước cờ tốt, ở ngoài sáng ở trong tối, khiến cho long nhan Hoàng Thượng vui vẻ. Chuỗi hạt hôm nay phải bằng chứng tốt nhất sao? Ngọc thục nghi, bản cung là vì lo lắng đắc tội với tỷ tỷ của muội nên mới phải khách khí với muội như vậy, nếu chỉ bằng chút bản lãnh ấy của muội, chỉ sợ bây giờ ngay cả Hồng Tú Phong của Đông Thịnh quốc muội cũng bằng, muội tưởng mình là ai chứ!” Văn phi xong thẳng người lên, cực kì đắc ý rời .

      Mục Thư Yến tức giận đến mức mặt mũi trắng bệch, đứng tại chỗ nhắm hai mắt lại hết sức đè nén phẫn nộ trong lòng, lúc lâu sau mới chậm rãi về Hòa Ninh điện.

      --còn tiếp--​

    2. Paru

      Paru Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      251
      Chiêu ly gián rất hay nhưng may mắn là MTY cũng phải kẻ ngốc để làm vừa lòng Văn, Thục phi :061: Hóng, hai người sắp có tiến triển mới rồi
      Dang Du SanHaruka.Me0 thích bài này.

    3. nhokkonjunhok

      nhokkonjunhok Active Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      222
      Haha đem wà xa xỉ ra tặng mỹ nhân mà ta ko thèm để tâm vào. Nhìu lúc thấy tội Thích đến lạ :)). H em Du vào cung r xem xem Thích bày chiêu gì giữ người với thả dê đây

      Hóng ~ing

    4. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Phần tiếp theo...

      Lúc đầu khi làm ta để ý lắm, ta cảm thấy chuyện mà Thư Yến đồng ý cộng phu với Thư Du là vì ngốc này lòng nghĩ như thế. Nhưng đọc đọc lại khi beta mới thấy, ràng là Thư Yến muốn lợi dụng Thu Du để leo lên chức phi. Vì ta biết mình có làm thế nào cũng thể chiếm được trái tim của Thích Dâm Dê, thành ra phải củng cố địa vị cho bản thân.....:yoyo11:

      biết đến cuối cùng 2 tỷ muội này có trở mặt nữa. Thôi cứ theo dõi rồi biết :yoyo65:
      -----
      Mục Thư Du ngồi bên cạnh bàn, thân thể được tự nhiên : “Hoàng thượng, món ăn cũng nhiều rồi, chỉ có hai người ăn căn bản ăn hết, cần mang lên thêm đâu.”

      “Trẫm Thái phi phải ăn hết, vừa rồi còn ở Hậu Uyển trẫm cho người chuẩn bị nhiều chút cho Thái phi, Thái phi chỉ cần nếm thử mỗi thứ ít, cái nào thích ăn ăn nhiều chút, mấy ngày gặp, Thái phi gầy ít.” Tần Thừa Thích càng nhìn Mục Thư Du càng cảm thấy nàng gầy rất nhiều, nhất định là ở Bình Khánh vương phủ chịu ít khó khăn, phải khổ sở lắm mới thành ra như vậy, vì vậy đích thân gắp mấy món ăn cho nàng, sau đó nhìn nàng ăn.

      Mục Thư Du cũng để ý chuyện mình ăn có người bên cạnh quan sát, chỉ là có cần thiết phải cố ý vì nàng chuẩn bị nhiều món ăn như vậy ? sao cũng quá lãng phí .

      Vu Trung đứng ở phía sau cũng nịnh nọt: “Thái phi, Hoàng thượng biết người ở vương phủ phải sống rất tiết kiệm, Hoàng thượng lo lắng Thái phi bị thiệt thòi có người hầu hạ, nếu cũng sai người làm nhiều như vậy món ăn, Thái phi mau nhân lúc món ăn còn nóng nếm thử .”

      Mục Thư Du còn kịp phản ứng, Tần Thừa Thích lại : “Nô tài lắm miệng, còn mau xuống, ở chỗ này lắm mồm cái gì, làm Thái phi mất khẩu vị.”

      “Đúng, đúng, là nô tài lắm mồm, nô tài lập tức ra ngoài.” Vu Trung vỗ lên mặt mình, cười tủm tỉm lui ra ngoài.

      “Thái phi đừng phải để ý lời của nô tài. Nhưng mà trẫm thực lo lắng cho Thái phi, ở trong cung tuy Thái phi rất bướng bỉnh với trẫm, nhưng việc ăn uống hàng ngày trẫm đều chăm sóc thỏa đáng cho Thái phi, chỉ là ngờ sau khi trở về vương phủ Thái phi đúng lại bị người khác bỏ bê như vậy, lòng trẫm yên. Thái phi nghe trẫm câu có được hay , Bình Khánh vương phủ hề túng thiếu giống Thái phi suy nghĩ đâu, trẫm muốn Thái phi có lòng lại bị người khác lợi dụng, cho nên Thái phi vẫn nên ở lại trong cung , tâm ý của nàng trẫm cũng hiểu, nhưng nếu có chuyện trẫm cũng phiềnThái phi làm gì. Trong lúc này có rất nhiều chuyện trẫm có cách nào cho Thái phi, Thái phi chỉ cần tin tưởng là trẫm muốn bảo vệ nàng là được rồi.” Tần Thừa Thích hết những lời sâu sắc.
      Mục Thư Du nghe vậy cảm động là tự dối mình, bất luận Tần Thừa Thích có mục đích gì ít nhất còn biết suy nghĩ cho nàng, cũng xem nàng và những người trong vương phủ kia là cùng giuộc, chuyện này khiến nàng khỏi sinh lòng cảm kích.
      “Mặc dù thần thiếp hiểu Hoàng thượng ám chỉ chuyện gì, nhưng thần thiếp lại biết Hoàng thượng là vì muốn tốt cho thần thiếp, chỉ là chuyện ở lại trong cung thần thiếp còn phải suy nghĩ chút, mong Hoàng thượng chớ trách.”

      “Trẫm trách Thái phi, lòng trẫm vẫn đợi Thái phi trước sau như , Thái phi dùng thiện xong đến chỗ của Ngọc thục nghi thăm hỏi lát , bữa tối lại tới dùng cùng trẫm, sau này trẫm cho người chuẩn bị thiện mang tới vương phủ cho Thái phi, được chứ?”
      Đối mặt chuyện Tần Thừa Thích thấu tình đạt lý như vậy, Mục Thư Du cách nào cự tuyệt cầu nho như thế, nàng đành gật đầu đáp ứng sau đó nhịn được lại hỏi: “Hoàng thượng, vì sao phải ban thưởng chuỗi hạt đó cho thần thiếp?”

      Tần Thừa Thích mỉm cười : “Trẫm muốn sau khi Thái phi trở về vương phủ vẫn bị người khác coi thường, hạt châu này là để cho bọn người Triệu Tín Thư có thể đối xử tử tế với Thái phi hơn, hơn nữa Thái phi về sau ở trong cung lại, hậu cung phi tần cũng có thể ý tứ chút, mà ngay cả đối với Ngọc thục nghi cũng được tôn trọng hơn, chỉ hành động mà mang lại nhiều lợi ích như vậy uổng giá trị của chuỗi hạt này.”

      vật phẩm quý giá được đưa cho nàng chỉ vì muốn nàng có thể sống thoải mái hơn chút, để cho Thư Yến ở trong cung bị ức hiếp, Mục Thư Du biết Tần Thừa Thích chưa chết tâm đối với nàng, nhưng phần tâm ý này nàng thể nhận, vì vậy nàng lập tức đứng lên cùi đầu sâu cảm tạ ân điển của Tần Thừa Thích.

      Tần Thừa Thích cũng cự tuyệt, chỉ chờ Mục Thư Du tạ ơn xong đỡ nàng ngồi dậy, sau đó cùng nàng dùng cho xong bữa, sau khi chút chuyện phiếm phải tới Trường Tuyên điện còn Mục Thư Du dẫn theo Như Lan Như Ý tới Hòa Ninh điện.

      “Hôm nay tỷ là có thể diện, còn mau đem bảo bối kia lấy ra cho muội nhìn chút!” Mục Thư Yến thấy Mục Thư Du trở lại, vui vẻ cười nghênh đón.

      Như Lan đem chiếc hộp đưa tới, Mục Thư Yến nhìn lúc rồi mới đặt hạt châu xuống, để cho Như Lan cất cẩn thận.

      “Trong thơ muội có Thục phi Văn phi gây khó xử cho muội, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, mau nhanh .” Chuyện Mục Thư Du vẫn luôn nhớ là chuyện này.

      Mục Thư Yến thở dài: “Kỳ cũng có gì, bất quá các nàng mượn chuyện Hoàng hậu tụng kinh cầu phúc làm lý do, khiến cho ngày nào cũng phải chép số kinh thư, chuyện này dễ mà làm khó, kinh thư cần chép lại chữ rất , làm tới hai ngày khiến muội hoa cả mắt, nhưng lại sắp tới ngày hạn định, muội nhịn được nữa mới báo cho tỷ, ai ngờ các nàng cần muội chép nữa, cũng biết là vì cái gì.”
      “Xem ra bọn họ làm như vậy là muốn ức hiếp muội, nếu muội làm xong, các nàng cũng thể làm gì, do dù ầm ĩ tới tai Hoàng thượng cũng bọn họ đuối lý, muội muội cần khó xử, chuyện như vậy thể nhẫn nhịn, muội muội vẫn là thể mình chút cho bọn họ thấy hơn.” Có khi nhường nhịn những chuyện nhặt khiến người khác được nước làm tới.
      “Tỷ tỷ lúc bảo muội nhưởng nhịn, lúc muốn muội nổi giận, muội hiểu phải nên làm gì cho đúng.”
      Mục Thư Du nghe được giọng của Mục Thư Yến có gì đó đúng nên lập tức hỏi : “Muội sao vậy, vì sao lại nổi giận với ta?”
      “Hừ, chẳng qua Thư Yến cảm thấy tỷ tỷ chuyện quá dễ dàng, nhưng lại biết đối với tỷ tỷ đó là chuyện dễ nhưng đối với muội lại khó. Hoàng thượng đối xử tốt với tỷ, ưu ái tỷ, cho nên tỷ chuyện rất mạnh miệng, nhưng muội lại giống vậy đâu!”

      Mục Thư Du có chút tức giận: “Những lời hàm hồ này là muội nghe từ đâu ra?”
      “Hàm hồ? Tỷ tỷ coi muội là kẻ ngốc sao, đây là lời hay hàm hồ tỷ chắc phải ràng hơn ai khác chứ, ý tứ của Hoàng thượng đối tỷ trong hậu cung ai ai cũng biết, hôm đó khi muội cho người đưa Trần mẫu tới chỗ tỷ, Vu Trung ở bên ngoài coi chừng, Như Lan Như Ý cũng ở bên ngoài, tỷ tỷ cùng Hoàng thượng nam quả nữ chung ở chung phòng còn có thể làm chuyện đứng đắn gì? Huống chi hôm nay Hoàng thượng còn tặng cho tỷ tỷ thượng phẩm vô giá như vậy, Thục phi tức giận tới mức mặt mày trắng bệch. Muội muội cũng thay tỷ tỷ cao hứng, có tỷ tỷ như vậy để dựa vào muội muội còn trông chờ gì hơn, còn cần phải nhờ tới tỷ tỷ để thăng phi vị, chỉ cần tỷ tỷ còn ở trong cung, Thục phi Văn phi gì đó,có ai mà dám tìm muội muội gây chuyện chứ!” Mục Thư Yến càng càng hăng, Mục Thư Du càng nghe càng tức giận.

      “Xem ra muội muội cũng giống như người ngoài, nghĩ ta và Hoàng thượng có mờ ám. Hoàng thượng đối đãi với ta như thế nào ta quản được, nhưng cũng thể đáp ứng. Ta biết tâm ý của muội đối với Hoàng thượng, ta cũng chưa bao giờ muốn làm tổn thương muội, càng nghĩ tới chuyện muốn cùng muội cộng thị nhất phu. Thân phận của ta là gì, thân phận của muội là gì, chúng ta có thể đánh đồng được sao? Ta là Bình Khánh vương Thái phi, đời này định con cái, đơn cả đời, chỉ muốn lòng hỗ trợ cho muội, ngờ muội lại nghĩ ta như vậy, hạt châu kia Hoàng thượng mặc dù là cho ta nhưng cũng là vì có thể khiến cho muội ở trong cung được người khác tôn trọng, làm sao có thể chỉ là ưu ái ta?”

      “Vậy sao? Nếu vậy vì sao Hoàng thượng đem hạt châu kia ban thưởng cho muội, như vậy tỷ tỷ ở trong cung cũng cần phải mệt mỏi, tỷ cần dụ dỗ muội, muội hiểu rất !”

      “Nếu vậy ta nghĩ sau này ta nên tiến cung hơn, mong muội bảo trọng.” Mục Thư Du xong cũng muốn ở lại nữa, Mục Thư Yến mắng nàng như vậy so với đám người Triệu Tín Thư càng làm cho nàng đau khổ hơn.

      Lúc này Mục Thư Yến cũng biết mình quá lời, vì vậy nàng lập tức kéo tay của Mục Thư Du lại, nghẹn ngào : “Tỷ tỷ đừng , là Thư Yến sai rồi, Thư Yến chỉ là vì bị Văn phi chọc giận nên mới nổi nóng với tỷ tỷ.”

      Mục Thư Du nhìn vẻ mặt đáng thương của Mục Thư Yến mới cảm thấy dịu chút ít, nhưng tâm tình vẫn tốt: “Văn phi chỉ mới châm ngòi như vậy, ả ta ước gì hai người chúng ta có thể trở mặt thành thù, sao muội có thể tin lời của ả chứ?”

      Mục Thư Yến trả lời, chỉ là kéo Mục Thư Du ngồi xuống ghế sau đó : “Vừa rồi muội hết, tỷ cũng cần gạt muội, tâm ý của Hoàng thượng đối với tỷ kẻ ngốc cũng nhìn ra được, chỉ là muội nghĩ tới tỷ lòng vì muội mà đáp ứng Hoàng thượng. Hôm nay cũng tới vậy, muội muội đây cũng trực tiếp thẳng, trong lòng Thư Yến biết mình được tấn phong nhanh như vậy đều là nhờ phúc của tỷ tỷ, nếu phải Hoàng thượng vì nể mặt tỷ cũng hậu đãi muội như vậy, muội cũng biết Hoàng thượng tới chỗ của muội là vì muốn tỷ vui lòng, giống như lần này Hoàng thượng phái Vu Trung đến chỗ muội tặng trà, muội sao lại biết hàm ý của chuyện này?”
      Mục Thư Du giật mình nhìn Mục Thư Yến, nàng luôn lo lắng nha đầu này tính tính thẳng thắng, có chiều sâu, nhưng chưa từng nghĩ tới muội muội này lại nhìn thấu mọi chuyện như vậy.

      “Bây giờ tỷ tỷ biết mình xem muội chưa? Dù gì Thư Yến cũng lớn lên trong cung, bây giờ lại ở hậu cung Hòa Hi quốc ngây người, có số chuyện mặc dù chưa thấy nhưng cũng nghe nhiều, chỉ có tỷ coi muội là hài tử mà thôi. Tỷ tỷ, nếu Hoàng thượng có ý với tỷ, theo muội thấy nếu tỷ ngại cứ thuận theo tâm ý của Hoàng thượng, đến lúc đó chúng ta tỷ muội đồng tâm, Thục phi Văn phi kia có là cái gì!”

      Mục Thư Du lẳng lặng nhìn Mục Thư Yến hỏi: “Muội lòng muốn ta làm như vậy, hay là nhất thời nhảm?”
      “Đương nhiên là lòng, tỷ muội cộng thị nhất phu cũng là chuyện thường, muội có gì phải giận?” Mục Thư Yến như đó là chuyện đương nhiên.

      “Nếu như thân phận của ta và muội ngang nhau đương nhiên có gì đáng chê trách, nhưng hôm nay ta là Bình Khánh vương Thái phi sao có thể có quan hệ với Hoàng thượng, nếu làm theo lời của muội, vậy tương lai mọi người nhìn ta như thế nào, muội có từng nghĩ tới chưa?”

      Mục Thư Yến nở nụ cười: “Tỷ tỷ cần lo ngại, trắc phi của Bình Nam vương phải là điển hình tuyệt vời sao, Hoàng thượng thích ai, chỉ cần ảnh hưởng tới đại cục trong triều chính ai có thể quản được. Chờ sau khi mọi chuyện kết thúc mạnh ai nấy , huống chi muội và tỷ sắp xếp cho thỏa đáng trước, sau đó tỷ có thể trở về vương phủ thoải mái mà sống.”

      “Làm sao muội có thể là sắp xếp thỏa đáng được?” Mục Thư Du cũng cười rộ lên.
      “Tỷ khi dễ muội biết hoàn cảnh của vương phủ hôm nay sao? Ngày hôm đó Trần mẫu ở chỗ của muội ít chuyện, nếu tỷ làm Hoàng thượng vui, còn sợ phong hào tước vị, vinh hoa phú quý tới vương phủ được sao? Tỷ nhìn trắc phi của Bình Nam vương xem, mặc dù nàng ta chỉ là trắc phi nhưng ở Bình Nam vương phủ có ai dám với ả chữ đâu, còn phải vì ả ta chịu thánh sủng sao, cả vương phủ kia cũng là vì theo lợi ích thực tế đấy thôi! Cho dù bây giờ bị Hoàng thượng bỏ lơ nhưng có ai dám làm khó nàng ta? Lại tỷ mạnh hơn nàng ta, đến lúc đó Bình Khánh vương phủ cũng lại hiển hách lần nữa, muội cũng bầu bạn bên cạnh Hoàng thượng, đợi khi muội sinh hạ nhất nam bán nữ, chức vị tất nhiên là chạy đâu được, khi đó đối phó Thục phi cùng Văn phi phải là dễ dàng hơn sao, Nham Chích quốc liên tục hăm he Ngọc Phù quốc của chúng ta, có Hoàng thượng sủng ái, Nham Chích dám động tới!”

      là tính toán rất chu toàn! Mục Thư Du vẫn mỉm cười như cũ, trong lòng có cảm giác mất mát, lo lắng của nàng vốn là dư thừa, nàng lo lắng lòng đố kị của nữ nhân khiến Mục Thư Yến trở mặt với mình, ngờ người ta sớm sắp xếp chu toàn, rốt cuộc bản thân nàng mới là người bảo thủ nhất, thể nào buông được những đắn đo trong lòng!

      “Hơn nữa Thục phi cùng Văn phi cũng chỉ cho rằng hai tỷ muội chúng ta trở mặt, ngẫm lại hôm nay sau khi ngắm hoa trở về, dáng vẻ tự cho là đúng của Văn phi kia là khiến người ta cảm thấy buồn cười, ả ta nghĩ rằng mọi người đều bị nàng ta tính kế sao? Đúng là có đầu óc!” Mục Thư Yến vẫn tiếp tục , xong lại vui vẻ kiềm được.

      Mục Thư Du cũng theo cười, nhưng ánh mắt lại lạnh dần.
      Last edited by a moderator: 27/12/19

    5. Paru

      Paru Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      251
      Mình lại nghĩ khác @Haruka.Me0. Theo ý hiểu của mình, TY thích Thích ca, nhưng lại nghĩ về đại cục, lo cho Ngọc Phù quốc nên hi sinh như vậy. Lúc đầu mình cũng nghĩ giống bạn, lo tranh chấp, hãm hại giữa hai chị em, nhưng TY thực xuất rất ít, và ảnh hưởng gì tới TD nên theo mình nghĩ TY là người có suy nghĩ cũng khá thấu đáo
      Haruka.Me0 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :