1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Theo t nghĩ a này lai lợi dụng danh hiệu để mấy con trai đẩy c vào cung. :061:Chương sau liệu thái phi có ra tay kiểm soát vương phủ k nhỉ? :03:Chị m còn phải nhịn ăn nhịn mặc, nhịn khi bị sàm sỡ mà cưng thái độ à? :die::029:
      gió đông bắcHaruka.Me0 thích bài này.

    2. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 15

      Mục Thư Du kêu Như Lan và Như Ý theo mình trở về phòng, nàng ngồi ghế suy nghĩ, càng nghĩ càng cảm thấy thích hợp, đừng là nàng lại bị người khác qua mặt nữa chứ, mấy chuyện tâm kế của những người cổ đại này nàng chịu đủ rồi.


      “Như Lan, ngươi chọn vài thị nữ kín miệng của Ngọc Phù quốc đưa đến đây, sai nghe ngóng tin tức, xem thử bình thường các vị thiếu gia thiếu phu nhân ăn uống chi tiêu như thế nào, nhớ kỹ phải lặng lẽ làm việc, cho phép để lộ chuyện ra ngoài.”



      Như Lan nghe Như Ý kể lại chuyện cũng rất tức giận, chỉ là nàng chững chạc hơn, biết Mục Thư Du căn dặn như vậy tất nhiên là có dụng ý, cho nên nàng cũng hỏi nhiều, trong đầu chỉ suy nghĩ xem người nào là thích hợp.



      Cứ như vậy tới vài ngày có tin tức, mấy nha đầu thăm dò tin tức quay trở lại đầu chỗ Nhị thiếu gia, Tam thiếu gia hoàn toàn giống người có tiền, ăn mặc so với khi vương gia còn sống còn sang hơn, chỗ Đại thiếu gia ngược lại hoàn toàn hỏi thăm được gì, chỉ là lần tình cờ họ nhìn thấy hai con trai của ra ngoài trang sức đeo người đều phải vật tầm thường, giống như người có tiền, còn Tứ thiếu gia, Ngũ thiếu gia tuy còn nhưng cuộc sống hằng ngày đều được chăm sóc rất chu đáo. Còn về phần những nhi tử nhi nữ của thứ xuất cuộc sống hàng ngày đều giống như Thái phi, tất cả đều rất tiết kiệm.



      Bình Khánh vương Triệu Huy chỉ có năm đứa con trai con chính thất, còn lại tất cả đều là thứ xuất, như vậy có thể là đám người Triệu Tín Thư nắm giữ di sản của vương gia trong tay, ở trước mặt mình khóc than kể khổ bất quá là vì lợi dụng mình và địa vị của Mục Thư Yến trong cung để lấy được phong hào tước vị mà thôi.



      Mục Thư Du nghĩ như vậy thấy trái tim mình cũng băng giá theo, bản thân nàng toàn tâm toàn ý mà lo lắng cho bọn họ, thậm chí tiếc đắc tội Tần Thừa Thích, kết quả đổi lấy lại là cách đối đãi như thế, đáng giá. Đồng thời nàng cũng nhớ tới ngày đó Tần Thừa Thích nàng lòng dạ đàn bà. những lời này, chẳng lẽ sớm biết vương phủ nghèo, cho nên mới chịu ban thưởng phong hào tước vị cho Triệu gia?



      vậy cũng đúng, Triệu gia có tiền cũng ảnh hưởng gì đến chuyện này, có thể hai chuyện này hoàn toàn liên quan, Tần Thừa Thích vì sao phải nhập làm ? Trừ phi..., trừ phi Triệu gia là có rất rất nhiều tiền, hơn nữa nhiều tới mức khiến Tần Thừa Thích này sinh bất mãn!



      Mục Thư Du cảm thấy rất may mắn vì đầu óc mình lúc này tư duy bình thường lại, những ngày gần đây nàng đều bị hoàn cảnh xa lạ cùng những người xa lạ quấy nhiễu tới mức hồ đồ, nàng nên thời thời khắc khắc nhớ kỹ thế gian hiểm ác mới phải, mọi việc đều phải suy nghĩ ràng, chuyện gì cũng phải đề phòng, nếu bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng.



      Ở trong lòng suy nghĩ vẩn vơ hồi, Mục Thư Du để cho mấy nha đầu kia lui xuống nghe ngóng tỉ mỉ hơn, bất kể là chuyện gì cũng đều phải báo lại, làm tốt trọng thưởng, mấy nha đầu này lập tức nghe lời, họ đều cảm thấy đây là việc tệ.



      “Thái phi, mấy tên nhi tử của vương gia này là đê tiện, là uổng công người phải bận lòng, người ở chỗ này ăn mặc tiết kiệm, bọn họ lại sống sung sướng, như vậy mà cũng được sao!” Như Ý bất mãn vô cùng, chờ mấy nha đầu kia lui khỏi tức giận .


      Mục Thư Du nhàng cười: “ cần tức giận, người tốt với ta ta tốt gấp trăm lần, người tốt với ta ta trả lại gấp nghìn lần, xem ra bọn họ coi Thái phi ta đây là phế vật.”



      Vương phủ giàu có mà có thể khiến cho hoàng đế bất mãn, ngoại trừ việc mưu đồ hoàng quyền có khả năng thứ hai! Mục Thư Du suy nghĩ cẩn thận nhưng mối liên hệ trong chuyện này, sau đó nhớ lại chân tướng việc, nghĩ đến thái độ của Tần Thừa Thích sau khi vương gia qua đời, nếu như có nhớ lại chút tình cảm của mình đối với Bình Khánh vương gia đối xử với nàng như vậy.



      Vấn đề bây giờ là nếu như vương phủ có chuyện giấu giếm nàng phải làm sao bây giờ? Mục Thư Du chỉ biết là bất luận vương phủ có xảy ra chuyện gì, tuyệt đối thể để cho nàng và Mục Thư Yến bị dính líu vào, đến lúc đó chừng cả Ngọc Phù quốc cũng bị dính lấy tội danh.


      Dần dần trong lòng Mục Thư Du càng lúc càng tin tưởng suy đoán của mình, đó chính là Tần Thừa Thích ban thưởng chức vị phong hào cho vương phủ là vì muốn cho họ thêm quyền thế, dù sao Bình Khánh vương là hộ quốc công thần sau lưng nhất định có nhóm quan viên ủng hộ, hai là vì thu hồi đất phong rồi có thể khiến cho người của vương phủ phải sử dụng căn cơ vốn có, dưới tình thế cấp bách chừng bọn họ làm ra chuyện gì đó, như vậy Tần Thừa Thích liền có thể lợi dụng cơ hội này nắm lấy chứng cớ diệt trừ hậu hoạn, Bình Khánh vương ngay cả ngày đại hôn cũng phụng chỉ trở về, có thể thấy được chuyện này có gì đó mờ ám, mà bản thân nàng tuyệt đối muốn lại bị người khác qua mặt lần nữa, đối với Mục Thư Du mà đây là chuyện cực kì quan trọng!



      “Như Ý, ngươi tìm Phan hộ vệ tới đây.”


      Như Ý tuân lệnh rồi , lâu sau liền dẫn Phan hộ vệ vào.



      Chờ Phan hộ vệ tiến vào hành lễ xong, sắc mặt Mục Thư Du trầm trọng : “Phan hộ vệ, hôm nay có việc rất quan trọng liên quan đến Ngọc Phù quốc, nếu thành công chính là cơ hội để Ngọc Phù quốc chuyển mình, nếu như thành công tính mạng của tất cả chúng ta đều gặp nguy hiểm, hơn nữa sợ là Ngọc Phù quốc cũng bị liên lụy.”



      Phan Vĩnh nghe vậy lập tức quỳ xuống: “Ty chức thề thuần phục Ngọc Phù quốc và Thái phi, hết thảy mọi chuyện đều nghe Thái phi giao phó.”



      Phan Vĩnh là do tiền Hoàng hậu của Ngọc Phù quốc cũng chính là mẫu thân ruột thịt của Mục Thư Du mang vào cung, lúc trước chỉ là tên lính quèn, về sau mẫu thân của Mục Thư Du bởi vì bệnh lâu khỏi, muốn vì nữ nhi mà nuôi dưỡng vài cung nhân thị vệ trung thành để sau này Mục Thư Du có người để dùng, Như Ý Như Lan và Phan Vĩnh đều là lúc đó được đề bạt lên, chuyện trung thành tất nhiên là cần phải .



      Mục Thư Du gật đầu, bắt đầu giao cho làm chuyện mà mình suy nghĩ.


      ***

      “Xuyên Khúc vẫn chịu giao Liêu Tử Bân ra sao?” Tần Thừa Thích hỏi Bạch Hồng Tín.


      “Hồi bẩm Hoàng thượng, Xuyên Khúc tự nhận là quốc gia tín nghĩa, sợ người trong thiên hạ ra vào, lại càng sợ cường quốc tạo áp lực nhất định phải bảo vệ Liêu Tử Bân bình an vô .”



      “Hừ, Xuyên Khúc và tiền thừa tướng của Kỷ quốc Liêu Tử Bân nội ứng ngoại hợp mưu đoạt tân hoàng vị của Kỷ quốc còn dám bừa hai chữ “tín nghĩa”, rất nực cười, khanh với thừa tướng Kỷ quốc, trẫm quyết định phát binh Xuyên Khúc, cũng đối xử tử tế với Văn phi, để cho Đoạn Chấn Hạo yên tâm . Còn có để cho Phạm Trí Thành triệu tập nhân mã, tùy thời chuẩn bị xuất binh.”



      “Thần tuân chỉ!” Bạch Hồng Tín xong lập tức lui xuống.



      “Bên trong bên ngoài cái nào có thể khiến cho trẫm an tâm. Trà này tệ, ngươi sai người mang ít tới chỗ Thái phi , mấy ngày nay trẫm vì bận rộn chuyện triều chính mà lạnh nhạt Thái phi, để cho Thái phi trách cứ, còn nũa..., trẫm buổi tối qua thăm Thái phi.” Tần Thừa Thích cảm thấy mấy ngày nay chắc Mục Thư Du cũng hiểu tình người ấm lạnh, cũng có thể hiểu chỉ có được cất nhắc, người khác mới có thể xem trọng Thái phi như nàng, dạy dỗ như vậy cũng đủ rồi, còn có cũng rất nhớ nàng.



      Vừa nghĩ tới thân thể mị hoặc của Mục Thư Du, Tần Thừa Thích liền hận thể lập tức tới đó, chỉ là thể biểu ra mình quá mức vội vàng, để cho nàng như ý.



      Vu Trung vốn là nghe Tần Thừa Thích căn dặn, nửa đoạn trước còn thấy bình thường, chỉ là câu cuối cùng kia hiểu , sau khi suy tư hồi mới hỏi: “Hoàng thượng tối này muốn tới Bình Khánh vương phủ sao? Mong Hoàng thượng thứ cho nô tài lắm miệng, chuyện xuất cung này phải chuyện bình thường, nhất định phải an bài thị vệ tốt, cũng phải phái người tới thông báo trước cho Triệu gia chuẩn bị tốt việc nghênh giá, còn nữa ban đêm mà tới đó cũng rất bất tiện, hay là ngày mai, ban ngày Hoàng thượng bớt chút thời giờ mà , nô tài thông báo Tưởng Học Kiên, Tưởng đại nhân hộ giá.”



      Tần Thừa Thích liếc Vu Trung : “Ngươi hồ đồ cái gì vậy? Chuyện Trẫm đến Hòa An điện và Bình Khánh vương phủ có liên quan gì.”



      Vu Trung vừa định hỏi lại, trong đầu đột nhiên linh quang chợt lóe, lập tức hiểu được Tần Thừa Thích cái gì, thầm lẩm bẩm câu xúi quẩy, lập tức quỳ xuống: “Hồi bẩm Hoàng thượng, Thái phi rời khỏi Hòa An điện trở về vương phủ.”



      Tần Thừa Thích lập tức nổi giận: “Ngươi lặp lại lần nữa, Thái phi đâu? Ai đồng ý cho Thái phi xuất cung!”



      “Hồi bẩm Hoàng thượng, ngày đó khi ngài từ Hòa An điện ra hạ chỉ Thái phi có thể quay về vương phủ bất kì lúc nào.”



      “Thái phi xuất cung, vì sao có người nào cho trẫm biết, các ngươi làm nô tài như vậy sao!”



      Vu Trung nhanh chóng quỳ rạp mặt đất: “Hồi bẩm Hoàng thượng, ngày đó ngài còn Thái phi xuất cung quay về vương phủ cũng cần báo cho ngài, xin Hoàng thượng thứ tội, là nô tài ngu ngốc hiểu được ý tứ của Hoàng thượng.”
      Nhìn thấy Vu Trung cuống quít dập đầu, Tần Thừa Thích nhớ ra tình cảnh ngày hôm đó, vì vậy : “Ngươi đứng lên , chuyện như vậy liên quan tới ngươi, Thái phi về vương phủ khi nào?”



      Vu Trung vẫn là dám đứng lên: “Hồi bẩm Hoàng thượng, Thái phi cùng ngày hôm đó liền quay trở về.”



      “ Nữ nhân vô lương tâm !” Tần Thừa Thích giọng câu, vì Mục Thư Du ngay cả Ô Nhạc Song cũng triệu hạnh, kết quả người ta lại như bôi dầu lên chân lẩn trốn nhanh.



      Tần Thừa Thích thầm hận, rồi lại cách nào cắt đứt với nàng, trong lúc oán hận ném chén trà vào thư án, Vu Trung bị hù dọa khẽ run rẩy, cái khó ló cái khôn vội vàng : “Nếu Hoàng thượng muốn cùng Thái phi ôn chuyện, sao để cho Ngọc thục nghi truyền lời, chắc hẳn Thái phi nể mặt Ngọc thục nghi.”



      “Ý của ngươi là là nếu như trẫm bảo nàng đến, nàng đến?”



      Vu Trung tự vả miệng mình sau đó dập đầu cái rồi mới : “Nô tài ăn vụng về, Hoàng thượng thứ tội, ý của nô tài là sợ Thái phi cố kị kẻ tiểu nhân dèm pha, nếu là do Ngọc thục nghi mời trong lòng Thái phi có thể an ổn chút, kỳ Thái phi cũng rất nhớ Hoàng thượng. “



      “Vậy sao? Ngươi làm sao biết được Thái phi nhớ trẫm?” Tần Thừa Thích cảm thấy hứng thú hỏi.



      Da đầu Vu Trung run rẩy, chỉ đáp bằng trực giác: “Nô tài sợ Hoàng thượng lo lắng Thái phi nên thường xuyên phái người tới hỏi thăm, lại nghe thấy tại vương phủ được tốt lắm, ngay cả Thái phi cũng phải giảm bớt chi tiêu, cuộc sống trôi qua rất khó khăn, Thái phi còn chủ động giảm món ăn của mình, cho nên nô cho rằng bây giờ Thái phi nhất định biết được Hoàng thượng là tốt nhất, trong lòng khẳng định cũng hối hận vì chống đối Hoàng thượng.”



      Đám ngườiTriệu Tín Thư lại dám khắt khe với Mục Thư Du như vậy! Bọn họ có tiền sao? Bọn họ phải trải qua cuộc sống gian khổ sao? là nực cười, sớm muộn gì nhất định cũng phải trừng trị đám phế vật này!



      Tần Thừa Thích biết được Mục Thư Du phải sống kham khổ như vậy, vừa đau lòng cũng vừa tức giận, nếu như lúc trước nàng thuận theo của tốt rồi, tội tình gì phải bị đày đọa như vậy.



      “Ngươi rất đúng, Thái phi mặc dù từng phụ nỗi khổ tâm của trẫm, nhưng trẫm thể vứt bỏ Thái phi, như vậy , trà này ngươi tự mình đưa thưởng cho Ngọc thục nghi .”



      “Nô tài tuân chỉ, nô tài nhất định khiến Ngọc thục nghi thỉnh Thái phi tiến cung.” Vu Trung từ mặt đất đứng lên, sau khi lui khỏi Trường Tuyên điện cho người chuẩn bị trà, sau đó chậm rãi tới Hòa Ninh điện.



      Vì vậy hai ngày sau, Mục Thư Du liền nhận được tin của Mục Thư Yến, trong thư bởi vì Hoàng hậu ở Vĩnh Hoa cung cầu phúc gặp người khác, Thục phi và Văn phi luôn mượn cơ hội này để ức hiếp nàng, vì vậy nàng xin Mục Thư Du tiến cung giúp nàng nghĩ biện pháp.



      Văn phi mới vừa được thả ra tới vài ngày dám chứng nào tật nấy như vậy rồi? Qua mấy lần gặp mặt nàng biết Thục phi là người tâm cơ rất sâu, làm việc gì cũng có tính toán, tại sao đột nhiên lại thẳng tay chèn ép Thư Yến?
      Mục Thư Du hoàn toàn nghĩ ra được gì, nhưng nghĩ đến tính tình Mục Thư Yến quá thẳng thắn, sợ muội ấy kiếm chế được lại dính vào rắc tối, nên đành phải đơn giản chuẩn bị để ngày hôm sau lập tức vào cung.



      Ai ngờ vừa tới Hòa Ninh điện liền nghe cung nữ Thục phi mời Mục Thư Yến đến hậu uyển ngắm hoa.



      Mục Thư Du vừa nghe vậy có chút nóng nảy, Thục phi này bày trận hại người chứ!


      ----

      mọi người mà lười comt là Haru lười theo đấy :031:

    3. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Bác Vu Trung này công nhận là phải skills đầy mình mới đối phó được với Thích Lung Tung này. :yoyo60:. Sinh ra ở thời đại chắc cũng là tinh trong tinh chứ chẳng thường. :hoho:
      gió đông bắcthedark thích bài này.

    4. nhokkonjunhok

      nhokkonjunhok Active Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      222
      Té ra là chị tôi ko hiểu lòng tốt của Thích Thả Dê r. Bỏ về nhà mấy hôm mà chẳng biết. Ta tội bác Trung già bao nhiu giận hờn rút lên ổng hết.

      Cái nhà Khánh Vương gì gì đó coi chừng Thích Thù Dai , dám ăn hiếp giả bộ nghèo khổ với chị, Thích Trả Thù cho cả nhà biết tay nhá nhá

      @Haruka.Me0 ráng lên cho chị lên sóng đều đều nha ❤❤❤
      gió đông bắcthedark thích bài này.

    5. Paru

      Paru Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      251
      Dạo này nàng thường xuyên cho chương mới thế ^^ Đợt vừa rồi máy làm sao mà like, cmt khó quá làm tui chả muốn lên cung nữa, giờ nghe vẻ bị nữa rồi, được đọc liền mấy chương ^^
      Dù sao cũng phải cảm ơn Thư Yến tạo cơ hội cho chị Du gặp Thích :yoyo51: sắp có chương hot rồi :yoyo53:
      gió đông bắc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :