1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]
      Chương 6


      Trong lúc chờ đợi, thời gian trôi qua cũng mau, chớp mắt liền đến lúc đến bãi săn Phong Diệp.


      Tuy đến bãi săn chỉ cần mặc xiêm y nhàng, nhưng các phi tần hậu cung ai cũng hao hết tâm sức chuẩn bị trang phục, thể để bản thân thua kém với người khác.


      Mục Thư Du chỉ buộc cái đai lưng xanh ngọc đơn giản bên hông, đội mũ che mặt rồi dẫn vài thị nữ vào cung.


      danh nghĩa là Hoàng hậu dẫn theo hậu cung ra ngoài đạp thanh du ngoạn, chỉ là thể dẫn toàn bộ, nên chỉ có từ tam phẩm trở lên mới được , địa vị thấp chỉ có thể ở trong cung thầm oán hận.


      Mục Thư Du kể từ khi đến Hòa Hi quốc chưa từng du ngoạn bên ngoài lần nào. Hôm nay có cơ hội nên rất vui mừng, chẳng qua nàng mang thân phận Thái phi, nên dù trong lòng vui sướng thế nào ngoài mặt vẫn cố tỏ ra nghiêm trang.


      Khi từng đoàn xe ngựa đến bãi săn Phong Diệp, Vu Trung khom mình đến chỗ Hoàng hậu Hách thị thỉnh an: “Nô tài thỉnh an nương nương, Hoàng thượng sớm đến đây, thấy nương nương chưa tới nên dẫn người săn thú trước.”


      “Là chúng ta tới chậm, màn trướng bố trí xong chưa?”


      “Hồi Hoàng hậu nương nương, bố trí mười lăm trướng, người cứ yên tâm, bên ngoài còn có trọng binh canh gác, các vị nương nương có thể tùy ý vui chơi.”


      Hoàng hậu nghe xong gật đầu, sai người truyền lời cho những xe phía sau chú ý chút.


      Mục Thư Du xuống xe liền cùng Hoàng hậu và Thục phi vào trướng chuyên dùng của Hoàng thượng và Hoàng hậu.


      Hoàng hậu cười : “Chúng ta nghỉ ngơi ở chỗ này chút, chờ Hoàng thượng quay về thỉnh an xong mọi người lại tự do vui chơi.”
      Mục Thư Du lập tức kinh hãi: “Thần thiếp nghe Hoàng thượng bận việc quốc thể đến được, giờ sao lại ở đây từ trước?”


      “Còn phải là nhờ Thục phi hay sao, muội ấy chỉ cần vài lời mời được Hoàng thượng đến đây.”


      Lời vừa ra, mọi người đều nhìn về phía Thục phi, Thục phi cười duyên: “Là Hoàng thượng cho thần thiếp chút mặt mũi thôi, Hoàng hậu quá lời rồi.”


      Mục Thư Du vận dụng trí não, suy nghĩ phải làm sao để lát nữa tránh thỉnh an Tần Thừa Thích.


      suy nghĩ có thái giám tiến vào bẩm báo Bình Nam vương trắc phi đến thỉnh an Hoàng hậu nương nương.


      “Hừ, Bình Nam vương trắc phi nóng lòng quá rồi, vương phi các phủ khác còn chưa tới đây, nàng ta lại nhanh chân như thế. Bình Nam vương phi còn chưa tới, nàng hấp tấp cái gì. Bảo nàng ta chờ bên ngoài, khi nào Hoàng thượng trở lại cùng tới vấn an phải là càng tiện sao!” Thục phi nghe Tạ Trúc Oánh chờ được vội vã chạy đến, trong lòng tức giận, chờ Hoàng hậu lên tiếng mở miệng chỉ trích tràn.


      Hoàng hậu tất nhiên hiểu vì sao Thục phi lại thế, cũng để ý, chỉ nở nụ cười :


      “Cái tính này của Thục phi khi nào mới có thể đổi đây, Thái phi vẫn còn ở nơi này, đừng để người chê cười.”


      Hoàng hậu muốn nhắc nhở Thục phi, có ghen tức ở trước mặt Hoàng thượng có thể tùy ý bộc lộ tích cách, ở bên ngoài phải để ý mặt mũi. Mục Thư Du hiểu tình nên cũng để ý lắm. Thục phi cũng biết bản thân lỗ mãng, mím môi gì nữa, nhưng nét mặt vẫn rất buồn bực.


      Hoàng hậu sai tiểu thái giám thông báo cho Bình Nam vương trắc phi tiếng, bảo nàng chờ Hoàng thượng săn bắn trở về mới cùng các vương phi khác đến vấn an.


      Đợi gần canh giờ vẫn thấy Tần Thừa Thích trở lại, Văn phi liền nhịn được:


      “Nương nương, Hoàng thượng nhất định là quá cao hứng, sớm quên mất chúng ta rồi. Chi bằng chúng ta ra chỗ gần đây chơi, sai người coi chừng bên ngoài, đợi Hoàng thượng trở về rồi thỉnh an cũng muộn. Lỡ như mặt trời lặn Hoàng thượng mới về, chẳng phải chúng ta chuyến này cách vô ích sao? Thần thiếp và Thục phi còn định chỉ Thái phi tập bắn đó.”


      Văn phi sớm thương lượng xong xuôi với Thục phi, mượn cơ hội lúc tập bắn cảnh cáo Mục Thư Du, tất nhiên muốn phải đợi thêm nữa, lần trước được Thục phi nhắc nhở, nàng đối với tỷ muội Mục thị có khúc mắc.


      Hoàng hậu nghĩ cũng phải, thay vì đợi vô ích chỗ này bằng để cho mọi người tự do vui chơi, liền theo đề nghị của Văn phi, giải tán mọi người, lại dặn dò Mục Thư Du:


      “Thái phi nên chơi với các muội ấy, khó có dịp ra ngoài lần, đừng quá gò bó bản thân.”


      Mục Thư Du cám ơn Hoàng hậu liền cùng Thục phi, Văn phi ra thao trường được đặt các bia ngắm tinh xảo, sau đó đưa nón che mặt giao cho Như Lan.


      “Thái phi nên dùng bộ cung này, cung này , vừa dùng sức chút có thể kéo ra, trước tiên chúng ta học kéo dây cung.”


      Văn phi mang chiếc cung dành cho nữ tử đưa Mục Thư Du.


      Mục Thư Du cũng cảm thấy mới lạ, lập tức cảm thấy thích thú, tay vừa cầm cung liền kéo dây cung ngay, nhưng căn bản kéo nhúc nhích. Thục phi cùng Văn phi thấy vậy cười :


      “Có thể thấy được Thái phi luôn nhốt mình trong phòng, nếu kéo nổi bộ cung này làm sao có thể học bắn cung.”


      Mục Thư Du đâu nghĩ hai người này lại ra tay giở trò, xem việc làm khó nàng như niềm vui. Hôm nay nàng theo đến đây nếu có thể làm quen với Văn phi xem như uổng công, có cùng sở thích, chuyện mới dễ hiểu nhau, sau này cũng có thể nhờ Văn phi hỏi thăm tình hình bên Thục phi.


      Vì vậy nghe lời của hai người họ, Mục Thư Du lại cố dồn sức giương cung, vất vả lắm mới kéo ra được chút lại hết sức, trong lòng nàng ảo não cho là cơ thể mình quá yếu ớt.


      Thục phi và Văn phi liếc nhìn nhau cười thầm, lại lắc đầu thở dài có ý chê Mục Thư Du ngu dốt.
      Last edited by a moderator: 12/8/20

    2. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]
      Mục Thư Du cũng nghĩ bản thân mình ngốc. Lúc này Thục phi lại mượn cớ đuổi người hầu xung quanh , sau đó tự mình nhặt cung lắp tên bắn liên tiếp vài mũi, Văn phi cũng bắn liền ba tên, làm Mục Thư Du ngừng hâm mộ.


      biết bọn nô tài trốn đâu chơi rồi.” Thục phi giả bộ than câu.


      “Đều do tỷ bình thường quá dung túng bọn họ, nhưng sao tỳ nữ của Thái phi cũng sơ xuất như vậy, lấy trà mà nửa ngày cũng thấy đâu. Tên sắp dùng hết rồi còn chơi gì nữa, mất hứng!”


      Văn phi liếc nhìn Mục Thư Du, làm bộ khó chịu vung vẩy chiếc cung trong tay.


      Tỳ nữ của Mục Thư Du sớm bị cung nhân của hai người này quấn lấy thoát thân được. Mục Thư Du mang tâm ý muốn kết giao, nghe Văn phi hờn dỗi như vậy lập tức cười :


      “Hay là để ta lấy tên cho.”


      “Như thế sao được, sao có thể làm phiền Thái phi.”


      “Nơi này có người ngoài, đừng ngại.”


      Mục Thư Du vốn cảm thấy lấy tên có gì ổn, là do bản thân học giỏi, nên tự mình làm chút việc vặt cũng sao.


      Chỉ là lấy được lần rồi có lần hai, đến lúc mặt trời đứng bóng khí hậu cũng dần nóng lên, Mục Thư Du chạy tới chạy lui hơn mười vòng, nàng thở hổn hển ngừng, cả người mồ hôi đầm đìa.


      Sau đó lâu, Như Lan và vài người khác mới vội vội vàng vàng trở lại, thấy Mục Thư Du mệt mỏi như vậy chỉ cho là do nàng học bắn cung mà ra, vội vàng dâng trà quạt gió cho nàng.


      “Bọn nô tỳ nửa đường có vài chuyện cho nên có chút chậm trễ, Thái phi chắc đợi lâu.”


      sao, các ngươi cần lo.” Mục Thư Du lau mồ hôi đầu .


      “Sao có thể lo được, Hoàng thượng trở về, chỉ còn Thái phi và hai vị nương nương là chưa thỉnh an!” Như Lan bên cạnh vội vàng sửa sang lại dung nhan cho Mục Thư Du .


      Thục phi cùng Văn phi nghe thế cũng gấp gáp, đợi cung nhân của mình trở lại liền vội vàng cùng Mục Thư Du quay về chỗ Hoàng hậu.


      Còn chưa tới gần thấy đám người vây bên ngoài trướng, Mục Thư Du từ xa thấy Tần Thừa Thích với thân cẩm y màu tím. Trang phục kia càng tôn dáng người cao ráo vạm vỡ, đúng là mỹ nam tử trời sinh.


      Lúc này có thái giám thấy ba người các nàng đến, lập tức hô tiếng, những người khác rối rít nhường đường.


      Mục Thư Du theo Thục phi, Văn phi bên quỳ xuống đất thỉnh tội.


      “Thái phi, mau đứng lên, hai nàng cũng đừng quỳ, ra ngoài du ngoạn cần quá câu nệ lễ tiết.”


      Tần Thừa Thích tiến lên đích thân đỡ Mục Thư Du dậy, lại nhân cơ hội liếc mắt đánh giá người trước mặt.


      Gương mặt trắng noãn, đầu tóc rối bời, mồ hôi dán chặt vào áo mỏng, sắc mặt thanh lệ, làm như bị hút hồn dời mắt được, Tần Thừa Thích đỡ Mục Thư Du dậy rồi ngây người nhìn nàng.


      Vu Trung đứng gần hai người, mừng rỡ vì mình nhìn ra manh mối, đồng thời vội vàng giọng nhắc nhở:


      “Hoàng thượng, Thái phi chắc là mệt mỏi rồi, ngài cũng vừa trở về nên nghỉ ngơi chút mới phải.”


      Tần Thừa Thích chỉ nghe được Thái phi mệt mỏi, câu đằng sau căn bản nghe lọt tai. Thế là đỡ Mục Thư Du vào lều chính. Mục Thư Du lúng túng, tức giận nhưng có cách nào khác, đành phải bên cạnh.


      “Aiz, Hoàng thượng là nhân hiếu, đối với Bình Khánh vương Thái phi trọng đãi quá rồi. Hòa Hi quốc chúng ta hổ là quốc gia lễ nghĩa!” Vị phụ nhân ngồi cạnh vội đứng lên nịnh hót.


      Những người khác đâu chịu yếu thế, lập tức tranh nhau :


      “Thái hậu ra sớm, mà Thái phi lại ở trong cung, chỉ còn Bình Khánh vương Thái phi là vị trưởng bối thân nhất với Hoàng thượng, Hoàng thượng luôn luôn nhân đức trị quốc, dùng hiếu thiện làm đầu đúng là làm gương cho thiên hạ các nước!”


      Mọi người mồm năm miệng mười cao giọng nịnh nọt, chỉ sợ mình chậm Hoàng thượng nghe thấy được.


      Tần Thừa Thích lúc này lấy lại chút tỉnh táo, nắm tay Mục Thư Du, khóe miệng mỉm cười: “Vì sao Thái phi lại mệt mỏi như vậy?”


      Mục Thư Du cúi đầu : “Thần thiếpvà Thục phi, Văn phi học bắn cung.”


      Vào trong trướng, Tần Thừa Thích để Mục Thư Du ngồi bên phải mình, lại sai người bưng trà cho Mục Thư Du.


      Lúc này Hoàng hậu cười hỏi: “Thái phi học được như thế nào rồi?”


      Vừa nhắc tới cái này Mục Thư Du liền mất sức lực:


      “Bẩm Hoàng hậu, thần thiếp ngu muội ngay cả cung cũng kéo ra được mà chật vật như vậy rồi.”


      Hoàng hậu nhìn gương mặt đỏ rần của Mục Thư Du, nghe nàng xong lập tức nhịn được cười lên:


      “Thái phi cần nóng lòng, trong cung cũng có bãi bắn bia , đợi sau khi trở về bản cung lại sai người hướng dẫn Thái phi cũng muộn.”


      “Trẫm thấy là hai người các nàng dạy được cho Thái phi, đợi ban đêm khí trời mát mẻ chút ít, trẫm dạy Thái phi.”


      “Thái phi lần này có phúc, Hoàng thượng đúng là cao thủ cưỡi ngựa bắn cung, được Hoàng thượng chỉ điểm nhất định học thành tài.”


      Hoàng hậu thấy Mục Thư Du cúi đầu ủ rũ, chỉ cảm thấy Thái phi còn mang tâm tính tiểu hài tử, bất giác trêu chọc nàng.


      Hách thị cảm thấy Mục Thư Du tuổi , lại mang thân phận Thái phi thực đáng thương, lại nghĩ rằng bản thân nàng cũng lớn hơn Mục Thư Du bao nhiêu, tất cả đều do thân phận tạo thành ảo giác mà thôi.


      Mục Thư Du muốn từ chối lại tìm được lý do, hơn nữa cũng thể tôn trọng thể diện của Tần Thừa Thích, đành phải đứng dậy tạ ơn.


      Chờ trở lại trướng của mình, Mục Thư Du thấy may mắn khi Trần di mẫu suy nghĩ chu đáo dặn mang theo xiêm y để thay. Nàng chọn lấy bộ kín đáo thay vào, liền nằm xuống nghỉ ngơi.


      “Thái phi, đến giờ cùng Hoàng thượng học bắn cung rồi.”


      Mục Thư Du vốn có ngủ, nàng mở to mắt ra nhúc nhích, hồi sau mới đứng lên, dẫn theo tỳ nữ về hướng trường bắn chuyên dụng của Tần Thừa Thích.


      Vu Trung từ xa tới hành lễ thỉnh an: “Thái phi, Hoàng thượng ở bên trong, người mau vào .”


      Mục Thư Du rất tôn trọng vị tổng quản cận thân này của Tần Thừa Thích: “Làm phiền Vu tổng quản.”


      Vu Trung cười híp mắt nhường đường cho Mục Thư Du, thầm nghĩ lát nữa bản thân phải ở ngoài bảo vệ cửa chính tốt.


      Chỉ là bên này Mục Thư Du vừa mới vào, tiểu thái giám bên cạnh gấp đến độ muốn nhảy lên:


      “Vu tổng quản, lúc nãy ngài vừa ra ngoài, Bình Nam vương trắc phi vào trong, bây giờ Thái phi lại vào có xảy ra chuyện .”


      Đầu Vu Trung muốn nổ tung, quay lại cho tiểu thái giám kia cái tát:


      “Tên nô tài có mắt, sao lại sớm, ngươi muốn chết hả?! Sao lại tùy tiện để người khác vào đó hả?!”


      “Nô tài được, nhưng chưa gì Thái phi lao vào trong rồi, Vu tổng quản xin tha cho nô tài.”


      Tiểu thái giám bị hù dọa quỳ mặt đất dập đầu, Bình Nam vương trắc phi ve vãn Hoàng thượng cũng phải là chuyện ngày ngày hai, Vu tổng quản lại có ở đây, đâu dám cản.


      “Ta tha ngươi? Sao ngươi hỏi xem Hoàng thượng có tha ta hay ! Đồ khốn kiếp!”


      Trán Vu Trung toát mồ hôi, thèm để ý tới thằng nhãi ranh này nữa, nhanh chân chạy vào trong bãi tập bắn, miệng ngừng niệm phật cầu cho có thể đuổi kịp Mục Thư Du.


      Chuyện gì xảy ra vậy, chẳng lẽ Tần Thừa Thích cố ý chờ mình đến xem trò vui sao?


      Nhìn đôi nam nữ ôm nhau trong này, trong nháy mắt Mục Thư Du thoáng thấy yên tâm rằng mình an toàn.


      Nữ nhân trong lòng Tần Thừa Thích vô cùng xinh đẹp, hai má đỏ au au, từ trong ra ngoài toát lên vẻ quyến rũ. Trước ngực nút áo cởi vài cái, phong cảnh bên trong làm cho nữ nhân như nàng nhìn thấy còn thèm. Hơn nữa đôi môi hồng diễm kia cũng hướng về môi Tần Thừa Thích dâng lên.


      Mục Thư Du lập tức sai Như Lan tránh , còn nàng đứng bên hàng rào do dự có nên tiếp hay , xem tình hình này chắc thể tập bắn nữa rồi.


      “Cảm tạ trời đất, nô tài đuổi kịp người. Thái phi qua trướng bên kia ngồi chút, nô tài bẩm báo tiếng với Hoàng thượng ngưới tới được ạ.” Vu Trung mặt mày trắng bệt .


      Mục Thư Du lại liếc nhìn bên trong cười khẽ: “Thôi cần đâu, Vu tổng quản đừng quấy rầy nhã hứng của Hoàng thượng, tập bắn để khi khác học .”


      Vu Trung thấy Mục Thư Du xoay người ra ngoài càng gấp hơn, quấy nhiễu hay quấy nhiễu nhã hứng biết, chỉ biết là nếu thể giữ được Thái phi ở lại, cái mạng của cách cái chết xa.


      “Thái phi, Thái phi, người đợi nô tài chút! Hay là sang trướng bên cạnh ngồi trước .” Vu Trung la lớn lên.


      Tần Thừa Thích nghe được tiếng Vu Trung kêu Thái phi, lập tức nhìn sang phía cửa, lại chỉ thấy chân váy lụa mỏng quẹt qua, lập tức chẳng quan tâm đến Tạ Trúc Oánh trong lòng liền đuổi theo.


      Tạ Trúc Oánh còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chờ đến lúc lấy lại tinh thần bãi tập chỉ còn lại mình mình, vì vậy nàng ta vội vàng sửa sang lại vạt áo rồi bước nhanh ra ngoài.


      “Thái phi, sao đợi trẫm?” Tần Thừa Thích giữ chặt cổ tay Mục Thư Du hỏi.


      Mục Thư Du lập tức tránh ra, bình tĩnh chào Tần Thừa Thích: “Thần thiếp thấy Hoàng thượng nhàn rỗi, muốn quấy rầy nhã hứng của Hoàng thượng, cho nên muốn rời trước, thần thiếp xin cáo lui.”


      “Thái phi đúng là giận trẫm, trẫm biết Bình Nam vương trắc phi đến, trẫm làm điều phải, xin Thái phi bớt giận.”


      Tần Thừa Thích cho rằng Mục Thư Du ghen tức, trong lòng có chút mừng thầm, cũng suy xét tội xông vào bãi tập của Tạ Trúc Oánh.


      Mục Thư Du lạnh lùng nhìn Tần Thừa Thích, nàng nghĩ tên nam nhân này cho dù là Hoàng đế cũng nên tự cao như thế chứ, nàng còn ước gì có người nào đó có thể dời chú ý của Tần Thừa Thích người nàng, sao phải tức giận.


      “Hoàng thượng quá lời, thần thiếp dám. Lời thần thiếp vừa đều là , hề có chút tức giận nào.”


      Sau khi xong, Mục Thư Du chờ Tần Thừa Thích lên tiếng cho nàng trở về, chỉ là cúi đầu hồi lâu cũng có động tĩnh, nàng mất kiên nhẫn đành phải ngẩng đầu lên nhìn.


      Nhưng vừa nhìn lại muốn bốc hỏa, Tần Thừa Thích tên háo sắc kia cứ như nghe thấy lời nàng , chỉ nhìn chằm chằm về phía nàng.


      “Hoàng thượng, thần thiếp phải về.” Mục Thư Du to hơn chút.


      Tần Thừa Thích nhìn Mục Thư Du đến thất thần, càng nhìn nàng càng thấy nàng xinh đẹp, lại bị đôi mắt to đẹp của Mục Thư Du trừng cái, càng thấy say trong lòng, tự chủ :


      “Trẫm dâng trà thỉnh tội với Thái phi, Thái phi đừng để ý tới trẫm.”


      Lời khốn kiếp! Chợt Mục Thư Du thấy nữ nhân lạ mặt, chẳng biết đứng phía sau Tần Thừa Thích bao lâu, ôm miệng thản thốt giống như đứng vững được.


      Mục Thư Du cảm thấy vừa giận vừa thẹn, nữ nhân này mặc dù nàng biết, nhưng có thể đến nơi này thân phận khẳng định thấp, Tần Thừa Thích ăn mê sảng nhất định là bị người này nghe hết rồi. Đến lúc truyền ra ngoài, nàng làm sao làm người đây!!!

      Last edited by a moderator: 12/8/20
      garubi29498, Dang Du San, Kimanh125784 others thích bài này.

    3. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Ôi đúng là động vật ăn tạp
      KemmutHaruka.Me0 thích bài này.

    4. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      hẹn hò ng ta mà còn thả dê người khác, a đáng ăn gạch lắm lắm luôn ah

    5. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      @song ngư lại còn đòi truy cứu tội xông vào bãi tập của ngta nữa chứ :029:
      phải ổng sắp ăn đậu hủ của đó sao, còn bày đặt thấy thịt bò bỏ qua thịt heo.:die:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :