1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Tớ định up cho hết truyện này. Nhưng bọn copy nhanh quá. Nên tớ up chậm lại nhé! Các nàng thông cảm!

    3. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Chắc còn 1 kiếp nạn cuối cùng mới bình yên và hạnh phúc được
      Hậu cung còn sóng ngầm, cổ độc còn chưa sử dụng, sợ lại ngược tiếp quá
      Mengotinh_Ranluoilevuong thích bài này.

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Như Ý vừa nghe Mục Thư Du muốn Hòa Tĩnh điện liền nhanh chóng khuyên nhủ: "Nương nương, Hoàng Thượng muốn để người ở chung chỗ với Ô thục nghi, người cũng dễ dàng mới cùng Hoàng Thượng dịu chút, nên đừng có chọc Hoàng Thượng tức giận nữa."


      “Bản cung cũng chưa muốn mình, trước Hòa Ninh điện đón Ngọc thục nghi, bản cung cùng nàng ấy.”


      Như Ý nghe xong cũng dám khuyên tiếp nữa, đành phải gọi tiểu Lượng Tử.


      Tiểu Lượng Tử đảo mắt, với Như Ý: "Nương nương nếu muốn , chúng ta làm nô tài cũng thể ngăn cản được, nếu báo cho Hoàng Thượng biết đắc tội Hoàng quý phi, bằng mang theo nhiều người hầu hạ hơn để đề phòng việc ngoài ý muốn, cũng đừng ngồi kiệu , trực tiếp ngồi phương dư xe càng an ổn, ta chuẩn bị liền đây, tất cả mọi người chúng ta đều cảnh giác chút là được."


      Đám người Như Ý cũng thấy được tiểu Lượng Tử rất có đạo lý, vì thế chia nhau ra chuẩn bị trang phục cho Mục Thư Du,vội vàng bận rộn hơn nửa canh giờ Mục Thư Du mới ra khỏi cửa Hòa An.


      "Dù sao chỉ ra ngoài gặp người, sao cứ dong dài như vậy, vốn ra cửa cũng đủ đáng chú ý, bây giờ còn bày ra thành hàng dài thế này, sợ người bên ngoài biết bản cung đắc ý cỡ nào, có phải ?" Mục Thư Du nhìn chừng hơn hai mươi người hầu hạ mình ra cửa, khỏi có chút tức giận.


      "Nương nương đừng vội nóng giận, bây giờ nơi khác tất nhiên thể so với Hòa An điện, mang theo quần áo vạn nhất lạnh nóng cũng dễ thay đổi, hơn nữa nương nương nếu muốn dùng điểm tâm trái cây cũng dám ăn bậy của người khác , dù cho nương nương nghĩ nhiều, nhưng nào biết người ta có kiêng hay kiêng kỵ đâu? Bởi vì duyên cớ này, cho nên mang theo cái gì cũng nhiều hơn chút, nương nương cũng thông cảm thông cảm cho nô tài ." Tiểu Lượng Tử theo bên cạnh xe cười hì hì .


      Mục Thư Du ngẫm lại cũng đúng, coi như mình đa tâm, nhưng có lẽ người khác cũng nguyện ý để cho mình ăn uống trà gì đó đâu, đến lúc đó thực có chuyện gì xảy ra cũng ràng, vừa nghĩ như thế cũng liền hết giận.


      Mục Thư Yến nghênh đón Mục Thư Du vào Hòa Ninh điện, ngữ khí có chút nóng nảy: "Tỷ tỷ sao thèm nhớ muội muội vậy, từ lúc bệnh tỷ tỷ tốt lên sau đó chúng ta vẫn chưa gặp mặt, bây giờ tỷ tỷ quá tốt rồi , được tấn phong là hoàng quý phi , còn mang thai đứa , muội muội cũng thay tỷ tỷ cao hứng."


      "Vẫn luôn rảnh rỗi, trong lòng ta vẫn nhớ tới muội muội , hôm nay tới là muốn ngươi cùng ta gặp Ô thục nghi lát, nghe những gì nàng trải qua tốt."


      "Đúng là hề tốt chút nào, muội muội từng nhìn qua nàng vài lần, vốn dĩ Hoà Tĩnh điện lúc trước cũng có chút hoàn hảo, nghĩ đến sau khi Ô thục nghi có hỉ ngược lại chịu vắng vẻ, lúc vừa mới bắt đầu Hoàng Thượng cũng xem lần, sau lại qua, cũng có hỏi qua, đều giao cho Thục phi chiếu cố, tỷ tỷ cũng có thể biết giao cho nữ nhân kia, Ô thục nghi sao có thể được ân huệ gì, tại chính là bị khắt khe đến mức thể cựa mình, làm tốt tiếp theo qua chút thời gian liền phải tiếp thủ đoạn khác ."


      Mục Thư Du : "Cho nên mới bảo ngươi cùng ta cùng xem xem."


      Mục Thư Yến gật đầu tốt, đứng lên mang theo cung nữ bên người cùng Mục Thư Du cùng ngồi xe Hòa Tĩnh điện.


      đường Mục Thư Yến cực kỳ hâm mộ: "Tỷ tỷ là tôn quý vô cùng, nhưng trăm nghĩ ngàn mong tỷ tỷ quan tâm phủ muội chút, muội muội dám so với tỷ tỷ, chỉ cầu có thể lần nhìn thấy Hoàng Thượng, còn mong tỷ tỷ thành toàn."


      Mục Thư Du có biện pháp đáp ứng thỉnh cầu của Mục Thư Yến, chỉ có thể cười trừ, Mục Thư Yến cho rằng Mục Thư Du đáp ứng chính mình, nhất thời cao hứng lên.


      Đến Hòa Tĩnh điện, Mục Thư Du cũng để người gác cổng truyền lời, trực tiếp vào trong điện, chỉ thấy u lạnh lẽo , cho đến khi vào nội thất cũng vẫn là cảm giác vắng lặng.


      Ô Nhạc Song ngồi ghế uống thứ gì đó, thấy Mục Thư Du cùng Mục Thư Yến tiến vào liền nhanh chóng buông cái chén muốn hành lễ.


      "Nhanh đứng lên, đây là nước gì thế?" Mục Thư Du vừa định nâng Ô Nhạc Song, bên cạnh tiểu Lượng Tử dùng ánh mắt liếc qua, liền có nô tài nhanh chóng cướp lấy đỡ Ô Nhạc Song lên.


      Ô Nhạc Song cười : "Trong phòng này lạnh nên uống chút trà táo cho ấm áp, thứ khác cũng dám ăn bậy."


      "Ô thục nghi đúng trong phòng này đúng là hơi lạnh, nương nương vẫn là mặc áo da dày vào , 2 người các ngươi nhanh tay đưa lô lò sưởi tay chân đến cho nương nương cho tốt, thanh than kia cắt thành từng miếng thanh than chưa?" Giai Tĩnh sợ Mục Thư Du ngày thường tại ấm áp trong phòng ngây ngốc quen, đến nơi lãnh bị hàn khí xông vào, liền nhanh chóng cho tiểu cung nữ đưa tới lò sưởi tay cho Mục Thư Du, lại đem lò sưởi chân lót bên dưới cho tốt, phen phân phó tất cả đều là chân tâm thực lòng, ngược lại hề có nửa điểm biểu ý tứ tỏ vẻ, thế nhưng do nguyên nhân này mới càng làm Ô Nhạc Song lúng túng hơn.


      "Tần thiếp đều cũng thành thói quen , nương nương nhất định là chịu nổi."


      Mục Thư Du cũng đối với những hạ nhân bên người mình có biện pháp, đành phải mỉm cười hề đề cập tới đề tài này: "Ngươi liền cần tới những nghi thức xã giao này, ngươi đối với ta luôn luôn dụng tâm, ta hôm nay tới cũng muốn để cho ngươi , Thục phi có đúng là muốn đối phó với ngươi?"


      Ô Nhạc Song nghe vậy hốc mắt liền hồng: " phải nàng ta còn có thể có là ai? Hoàng Thượng đem ta giao cho nàng chiếu cố, ta lại bị đối xử ghẻ lạnh thậm chí bằng những người trong lãnh cung , ta chỉ cầu có thể giữ được đứa , điều gì khác đều thèm để ý, bắt đầu từ khi chi phí cuộc sống hàng ngày của ta đều nắm do Thục phi nắm trong tay, chỉ sợ ngày nào đó nàng ta hạ ngoan tâm, đứa giữ được!"


      "Như thế ta còn muốn hỏi câu mà ngươi thích nghe rằng, sau khi ngươi có hỉ vì sao Hoàng Thượng còn lãnh đạm như thế đối với ngươi, ngươi có biết ?"


      Ô Nhạc Song ngẩn người, trầm mặc hồi mới đáp: "Hoàng Thượng vừa thích ta, tự nhiên cũng thích đứa này,cũng có có lẽ là sau ta có hỉ ta biết mà báo cũng chọc giận Hoàng Thượng. Nương nương, ta biết đứa này mặc dù là sinh ra cũng thể được Hoàng Thượng thích, chỉ là vô luận thế nào đây cũng là thân sinh cốt nhục của ta, cầu ngài nhất định phải giúp ta, khiến đứa có thể bình an được sinh ra, cho dù là Hoàng Thượng lại ghét bỏ, ta cũng có thể có người để dựa vào."


      Mục Thư Du lần đầu tiên thấy Ô Nhạc Song có cảm xúc phập phồng lớn như vậy, cũng biết tình giữa mẫu thân với con mình, chỉ là có lời vẫn phải ràng: "Ngươi cũng biết Hoàng Thượng thích đứa này, vậy ngươi cũng nên dự liệu được tình cảnh tương lai của đứa sau khi sinh sợ cũng gian nan, ta có thể giúp ngươi giữ lấy đứa này, nhưng là giới hạn chỉ tới đây, về phần tương lai thế nào ta lại thể quản xa hơn, lòng người dễ biến đổi, ta thể tạo ra chướng ngại cho mình."


      Ô Nhạc Song gấp đến độ gật đầu liên tục: "Ta minh bạch, ta chỉ cầu đứa bình an, mặt khác tuyệt dám ép buộc!"


      Mục Thư Du lúc này mới phân phó: "Tiểu Lượng Tử, ngươi về sau đem phần phần lệ của bản cung cho Ô thục nghi đưa lại đây, lại phái người tới Dương điện hỏi Thục phi vì sao khắt khe Ô thục nghi như vậy, Hoàng Thượng đem Ô thục nghi giao cho nàng chăm sóc, nàng nếu tâm vô năng thay đổi người đến chiếu khán, còn có thiện thực hằng ngày của Ô thục nghi ngươi cũng cho người giúp chú ý chút, lại thỉnh ngự y thường xuyên tới xem chút, nếu cần uống thuốc bổ ngươi cũng cho người đưa lại đây giúp."


      Tiểu Lượng Tử nghe xong vẻ mặt khó xử và tình nguyện, nhưng là đành phải đáp ứng.


      Ô Nhạc Song lập tức đứng lên cảm kích đối với Mục Thư Du cúi đầu: "Tần thiếp đa tạ Hoàng quý phi nương nương ân điển."


      "Ngươi từ trước đối với ta cũng là quan tâm , nay ta chỉ có thể giúp ngươi đến nơi đây, sau này..."


      đợi Mục Thư Du xong, liền nghe thấy bên ngoài chuỗi tiếng bước chân vội vàng, nhất thời liền ngừng miệng hướng cửa nhìn lại.


      Chỉ chốc lát sau có người ở bên ngoài mở cửa vén rèm, chỉ thò mỗi đầu vào chính là Tần Thừa Thích.


      Tần Thừa Thích vẻ mặt tức giận, cũng thèm liếc mắt nhìn tới Ô Nhạc Song và Mục Thư Yến quỳ xuống đất nghênh giá, trực tiếp kéo cánh tay Mục Thư Du lên hỏi: "Ai bảo nàng đến nơi này, phải cho nàng cùng nàng ta ở chỗ sao?"


      "Hoàng Thượng, thần thiếp chỉ là tới thăm Ô thục nghi, cũng phải mình tiến đến, còn có Ngọc thục nghi cùng thần thiếp cùng lại đây."


      "Trẫm muốn nghe những này, Vu Trung, mau cho người nâng Hoàng quý phi lên Bộ Liễn cho Trẫm." Tần Thừa Thích tuy rằng tức giận, nhưng vẫn là tay chân rón rén đem Mục Thư Du giao cho đám người Vu Trung.


      Mục Thư Du cũng sinh khí, chỉ thấy Tần Thừa Thích người này mạc danh kỳ diệu.


      Đợi đến sau khi Mục Thư Du rời khỏi đây, Tần Thừa Thích mới mặt thay đổi mở miệng với Ô Nhạc Song: " Lúc này ngươi đúng là có lòng tranh thủ, đến cùng cho mời được Hoàng quý phi đến đây."


      Ô Nhạc Song nghe xong những lời này nhịn được ngẩng đầu nhìn hướng Tần Thừa Thích, trong giọng mang theo tiếng khóc : "Hoàng Thượng vì sao bạc đãi thần thiếp như vậy, Hoàng quý phi và thần thiếp vẫn quan hệ tốt, chẳng lẽ đến thăm lần cũng được sao? Hoàng Thượng dù cho chán ghét thần thiếp, nhưng đứa trong bụng thần thiếp cũng là cốt nhục của Hoàng Thượng mà, Hoàng Thượng thể đau lòng dù chút sao?"


      Tần Thừa Thích cười lạnh: "Trẫm sợ ngươi này bất tường chi địa khiến hoàng quý phi dính phải xui xẻo, trước tới giờ Trẫm định bạc đãi ngươi, là ngươi chọc giận Trẫm trước! Dù cho đứa này của ngươi được sinh ra Trẫm cũng ban cho dòng họ, Trẫm chỉ nhận con do hoàng quý phi sinh ra, đứa trong bụng Hoàng quý phi mới là cốt nhục củaTrẫm, còn về đứa con do ngươi sinh ra cùng lắm chỉ cao quý hơn nô tài chút, nếu Trẫm là ngươi quyết tâm muốn sinh ra đứa này để cho chịu tội!"


      Nhìn bóng dáng Tần Thừa Thích tuyệt tình mà , Ô Nhạc Song rơi lệ đầy đất ngồi bệt xuống dưới đất, còn Mục Thư Yến vẻ mặt hoảng sợ biết làm sao.


      Mục Thư Du cùng Tần Thừa Thích vừa trở lại Hòa An điện, tiểu Lượng Tử liền đem bản sổ ghi chép đem vào.


      "Nương nương, đây là Thục phi làm cho người đưa đến , sổ ghi chép này chuyên môn vì Ô thục nghi chuẩn bị , ăn mặc chi phí đều có ghi lại, là ai qua tay cũng đều có danh có họ, còn nhờ nương nương điều tra nghe ngóng rằng nàng cũng chưa từng khắt khe quá với Ô thục nghi."


      Mục Thư Du tiếp nhận sổ ghi chép cẩn thận lật xem vài tờ, đúng là ghi lại chi tiết, xem nét mực cũng phải ngày viết, liền thấy kỳ lạ, nếu Thục phi chưa từng cắt xén Ô Nhạc Song chi phí, chẳng lẽ là qua tay nô tài gan lớn bằng trời cho giữ lại ?


      "Chuyện này hãy để cho Trẫm điều tra , giờ cũng gần hết năm, nàng đừng lại khiến Trẫm lo lắng được hay ?" Tần Thừa Thích cầm lấy sổ ghi chép trong tay Mục Thư Du bất đắc dĩ .


      "Thần thiếp chẳng qua là cảm thấy chuyện này có chút quái dị, cũng dám để Hoàng Thượng phiền lòng, sau này thần thiếp qua là được, lại thần thiếp cũng như vậy từ bi, Ô thục nghi trong bụng đứa chung quy có thể tranh đoạt với đứa của thần thiếp, thần thiếp chỉ có thể tận lực cam đoan nàng thuận lợi sinh sản, mặt khác quản được quá nhiều."


      Tần Thừa Thích vừa nghe lời này liền vui vẻ : "Nghĩ như vậy là được rồi, thế nhưng nàng cũng cần lo lắng, đứa của Ô Nhạc Song thể so sánh nổi với đứa của chúng ta. Hoàng Hậu bệnh nặng, năm nay cũng thể làm mọi thứ quá phô trương, Trẫm nghĩ xong, đêm giao thừa trước tiên Trẫm mang theo Phúc Hân tới chỗ của Hoàng Hậu ngây ngốc lát, sau đó liền hồi Hòa An điện cùng ngươi cùng đón giao thừa, có được ?"


      "Tự nhiên là tốt, thế nhưng nơi này của thần thiếp náo nhiệt , nơi khác trong cung liền vắng lạnh "


      "Ngươi quản người khác làm cái gì, phải còn có Thục phi sao, để cho nàng ấy thu xếp mở tiệc chiêu đãi mọi người trong hậu cung là được. Trẫm cho người tuyển vải dệt làm cho nàng ít xiêm y kiểu mới, còn canh bổ này mau thừa dịp còn ấm mà uống , còn có chút điểm tâm cũng dùng nhiều dùng chút." Tần Thừa Thích tự mình bưng canh đến cho Mục Thư Du, lại nhìn nàng ăn đến thơm ngọt, mặt tất nhiên là bộ dáng toàn vui vẻ, đến khi Mục Thư Du đem mọi thứ đều ăn sạch , khỏi ôm nàng vào lòng hống phen, nhìn thấy đám người Như Ý bên cạnh cúi đầu mím môi cười thầm, ai cũng biết ràng tại sao Hoàng Thượng thích Hoàng quý phi như vậy, tuy nhiên đối với bọn họ những cung nhân này của Hòa An điện mà điều này thể có chuyện gì tốt hơn.


      Thời gian trôi nhanh, trong nháy mắt liền đến đêm giao thừa, trước tiên Tần Thừa Thích mang Phúc Hân thăm Hoàng Hậu Hách thị, rồi lập tức liền trở về Hòa An điện.


      Hòa An điện giăng đèn kết hoa bố trí thập phần vui sướng, giọng Phúc Hân cười đùa còn có đám người Vu Trung, tiểu Lượng Tử vui vẻ nịnh hót giỡn, có thể là là vô cùng hòa thuận vui vẻ, Tần Thừa Thích vui vẻ nằm bên người Mục Thư Du cười : "Trong chốc lát Trẫm mang ngươi cùng Phúc Hân xem pháo hoa, sợ ngươi động thai khí, pháo trúc Trẫm cho bọn họ xa nơi bắn."


      "Tạ Hoàng Thượng thương cảm."


      "Trẫm chỉ nguyện chúng ta có thể bên nhau lâu dài lâu tại nơi, nàng có thể bồi tại Trẫm bên người, Trẫm còn muốn cám ơn nàng."


      "Mẫu phi, sao còn chưa đốt pháo hoa vậy?" Bởi trong khoảng thời gian trưởng thành này có thể ở chung cùng Tần Thừa Thích, giờ Phúc Hân hề e ngại phụ hoàng của mình.


      "Đốt liền đây, đốt pháo hoa xong sau Phúc Hân phải ngủ đấy." Mục Thư Du cười nhéo khuôn mặt nhắn đầy đặn của Phúc Hân.


      bao lâu, của Hòa An điện sặc sỡ loá mắt, các màu sắc sặc sỡ của pháo hoa liên tục sáng chói mắt chiếu lên sân giống như ban ngày, Tần Thừa Thích ôm eo Mục Thư Du tại bên tai nàng : "Đời này kiếp này nàng và ta vĩnh viễn phụ nhau, sau này cũng như đêm nay!"


      Mục Thư Du nghe xong trong mắt mơ hồ mảnh, có trả lời nhưng dùng sức gật gật đầu.


      Thục phi mang theo các cung phi tần đứng trong Minh Kiến các nhìn tàn dư ánh sáng trải đầy bầu trời bên ngoài trầm mặc , sau lúc lâu mới thào tự : "Hoàng Thượng đây là muốn bỏ qua thần thiếp sao?"


      Sau khi Ô Nhạc Song uống xong chén thuốc bổ dưỡng cũng chậm rãi tới cửa, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời xa xa khi sáng khi tối bất tri bất giác hai hàng thanh lệ chảy xẹt qua hai má.


      "Thục nghi, cửa gió lớn, ngài cần mặc nhiều áo ấm chút trở ra cửa nha." Thu Hà cùng cung nữ khác nhanh chóng cầm áo choàng lớn khoát lên cho Ô Nhạc Song.


      " ngại, ta lạnh."


      " Nhưng ngài là phụ nữ có thai, thể có chút qua loa, nếu tâm ý của Hoàng quý phi đều uỗng phí." Từ lúc sau khi Mục Thư Du đến qua lần kia, cảnh ngộ của Ô Nhạc Song được cải thiện ít, ăn mặc đều khôi phục theo lệ nên có, người cũng mập ít.


      "Như đứa này có thể bình an ra đời, ta đúng là muốn cám ơn nàng." Ô Nhạc Song lau lệ cười khẽ.


      "Tự nhiên là có thể bình an , thục nghi, đừng đứng tại nơi gió to , về phòng thôi." Thu Hà lại khuyên.


      Ô Nhạc Song thở dài: "Được, ta đây liền trở về."


      Thu Hà gặp Ô Nhạc Song đáp ứng mới hài lòng nâng nàng hướng nội thất vào.


      "Thục nghi, ngài bị thương chỗ nào , sao lại có máu chảy ra ngoài thế này?" cung nữ theo ở phía sau bỗng nhiên chỉ mặt đất kêu.


      Thu Hà nghe vậy vội vàng quay đầu, chỉ thấy dưới đất hàng vết máu, vì thế nhanh chóng cởi áo choàng người Ô Nhạc Song, nhất thời thiếu chút nữa liền bị dọa ngất, lúc này làn váy Ô Nhạc Song đỏ thẫm mảnh, dưới ánh nến chiếu lên dị thường đáng sợ.


      "Nhanh thỉnh ngự y, thục nghi, ngài đau lắm ?" Thu Hà kêu to lên.


      Ô Nhạc Song cúi đầu, nhìn từng giọt máu đỏ ngừng rơi mặt đất, mặt xám như tro tàn nhắm hai mắt lại: chính mình dốc hết sở hữu, cuối cùng vẫn là bảo đảm đứa này sao!


      ☆, chương 82


      Cung nhân nơi khác trong Hòa Tĩnh điện nghe động tĩnh bên này cũng chạy tới, nâng Ô Nhạc Song đến giường.


      "Thục nghi, có người tìm ngự y , ngài cần phải chống đỡ nhé." Thu Hà lúc chuyện sợ tới mức đầy đầu là mồ hôi, đứa trong bụng Ô Nhạc Song nếu là có cái vạn nhất, tánh mạng của mình phỏng chừng cũng liền giữ được.


      Ô Nhạc Song nghe xong cũng chỉ là hai tay ôm bụng cắn môi nhắm mắt , trong lòng ngừng cầu khấn đứa có thể tránh được kiếp nạn này.


      Ngự y thay phiên nhau trực hơn hai khắc mới theo 2 cái ma ma vội vàng đuổi tới, cũng đều là đầu mồ hôi, vào trong phòng câu cũng nhiều trực tiếp vén chăn lên xem xét, chỉ vừa xem chút 2 ma ma kia liền nhíu mày bắt đầu chỉ huy đám người Thu Hà làm việc.


      Ngự y chẩn mạch cho Ô Nhạc Song, sau lúc lâu lắc đầu thở dài: "Thục nghi vẫn là hảo hảo dưỡng cơ thể , ít nhất trong vòng nửa tháng thể tùy ý lại, càng thể quá mức mệt nhọc hao tổn tinh thần, đồ bổ dưỡng cũng cần nhiều ăn hơn, lâu sau nhất định là có thể có long tử ."


      Ô Nhạc Song chậm rãi mở to mắt: "Đứa chẳng lẽ giữ được sao?"


      "Hồi thục nghi, đứa rơi xuống , hai vị ma ma lớn tuổinày tất nhiên chăm sóc ngài, chuyện đại này còn cần bẩm báo cho Hoàng Thượng biết."


      "Ngự y đúng, Thục nghi cần quá mức thương cảm, trong tháng này ngài nhất định phải điều trị tốt, tương lai thân mình sinh vô số bệnh, việc cấp bách vẫn là phái người báo cho Hoàng Thượng ." Hai vị cung nữ lớn tuổi kia sau khi xử lý đối với linh thành hình mà chết, cũng bắt đầu khuyên Ô Nhạc Song.


      Ô Nhạc Song nghe xong như là có hồn phách, giương mắt nhìn ngự y hỏi: "Ta chỉ muốn biết đứa là tại sao mất, nếu muốn hồi bẩm Hoàng Thượng cũng thể chỉ còn chứ?"


      "Này... , như thần chẩn bệnh sai lầm, thục nghi xác nhận ăn nhầm phải thuốc gây xảy thai, nếu xảy thai nhanh như vậy nhanh, thục nghi trong gần 2 cái canh giờ trước có dùng chén thuốc gì ?"


      "Dùng , Thục nghi dùng thuốc bổ từ Hòa An điện đưa đến, nhất định là..."


      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG][​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      nhưng Trẫm thể để lại biến cố, cho nên hi sinh cũng chỉ có thể là nàng ta, chỉ là nàng ta còn có Thục phi Trẫm cũng thể lưu tình, nàng có biết hay !”


      Tác giả có lời muốn : hôm nay trống trơn đơn vị các đồng đoạt ngũ bộ hồng thước di động...
      Last edited: 5/12/19

    5. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Chổ chương 80-81 bị mất hết 1 đoạn dài rồi ạ
      Ngọc Ngốc Nghếchlevuong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :