1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ] Quỷ Đế Cuồng Thê: Hoàn Khố Đại Tiểu Thư - Tiêu Thất Gia

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. valeriee

      valeriee Well-Known Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      304
      QUỶ ĐẾ CUỒNG THÊ: HOÀN KHỐ ĐẠI TIỂU THƯ - TIÊU THẤT GIA

      Chương 30: Từ hôn [4]

      Edit: Valeriee Do

      Vân gia.

      Trong phòng thiếu nữ, bên trong trải rộng một ̉ dược hương, che lấp thanh hương vốn có trong phòng.

      Vân Lạc Phong thân thể trần trụi đứng ở trước thau tắm , chậm rãi nâng chân lên cẩn thận duỗi về hướng thùng gỗ, mũi chân nàng vừa chạm đến nước thuốc trong thau tắm, cổ đau đớn xuyên tim từ mũi chân nàng truyền tới.

      Nàng quyết tâm, đem toàn bộ chân đều thả vào.

      Nháy mắt, đau đớn đến tận xương làm nàng hận thể đem toàn bộ chân đều băm ra, nhưng nàng cũng hiểu được, nếu như mình chịu nổi qua một cửa này, cũng sẽ chỉ là một cái phế vật vĩnh viễn vô pháp tu luyện!

      “Tiểu Mạch, lúc trước ngươi nói với ta, thuốc tắm làm ta rất thống khổ, chỉ là ta nghĩ tới thống khổ như vậy.” Vân Lạc Phong cười khổ tiếng, cuối cùng vẫn là cắn răng đem toàn bộ cơ thể mình vùi ngập trong thau tắm.

      Thời điểm này, nàng cảm giác như có vô số đao cắt da thịt mình, đau đến vài lần nàng muốn chui ra ngoài, nhưng mà, chỉ cần tưởng tượng đến hậu quả phải thừa nhận sau khi thất bại, nàng vẫn ́ gắng cắn răng nhịn xuống.

      “Chủ nhân, cố lên a, chỉ cần ngươi kiên trì, từ đây về sau, ngươi có thể ngao du khắp chốn đại lục này!”

      gì đáng trách, Tiểu Mạch cổ vũ làm Vân Lạc Phong run sợ run lên chút, dung nhan tái nhợt xẹt qua mảnh kiên định, con ngươi tản ra quang mang kiên ̣nh.

      “Ngươi rất đúng, ta cần phải kiên trì! Vì chính mình, cũng vì Vân gia……” Nàng rũ xuống đôi mắt, che đậy cuồng vọng khí phách, “Ta muốn trở nên cường đại, ta muốn phiến đại lục này còn ai dám khinh thường ta, ta muốn Mộ Hành Thù còn có tên cẩu Hoàng đế kia phải quỳ xuống trước mộ cha mẹ ta xin lỗi! Ta cũng muốn…… Đem khắp đại lục đạp dưới chân!”

      Từ trước tới nay nàng bao giờ tình nguyện làm một người bình thường, kiếp trước phải, kiếp này cũng phải.

      Kiếp trước, nàng nỗ lực học tập, là vì hồi báo ân nuôi dưỡng của ân sư, một đời này, lại là vì có thể sống sót phiến đại lục này……

      Đau đớn làm Vân Lạc Phong ngất hết mấy lần, càng về sau đến cuối cùng thì thân thể nàng đau đến chết lặng! Nhưng cuối cùng, nàng vẫn là ́ gắng chịu đựng xuống. Thẳng đến khi nước trong thau tắm từ màu xanh biến thành màu đen, nàng mới từ trong thau tắm bước ra ngoài.

      canh giờ! Suốt canh giờ, lại dài như một thế kỷ, cực kỳ gian nan! Mà đau đớn như thế, nàng còn muốn phải thừa nhận suốt bốn lần nữa……

      Bất quá, có lần đầu tiên này, nàng cảm giác, nguyên lai loại này đau đớn cũng phải vô pháp nhịn xuống . Thực hiển nhiên, đó chỉ là suy nghĩ của Vân Lạc Phong.

      Thuốc tắm lần đầu tiên thừa nhận thống khổ là nhất, càng về sau, càng gian nan, thẳng đến ngày thứ năm, Vân Lạc Phong bỗng nhiên phát vấn đề nghiêm trọng……

      Đó chính là, tướng quân phủ có tiền!

      sai, nàng tắm thuốc bốn lần đã tiêu hết hai ngàn vạn lượng, đó là ngân lượng tướng quân phủ qua nhiều năm tích tụ mới có được, kết quả, chỉ trong vòng bốn ngày nàng liền tiêu hết……

      Vân Lạc Phong ngây ngốc, nàng có thể tưởng tượng được, nếu như gia gia nhìn đến ngân khố trống rỗng kia, nhất ̣nh sẽ nổi trận lôi ̀nh.

      “Tiểu thư, tiểu thư,” đúng lúc này, nha hoàn Tiểu Yên vội vội vàng vàng chạy tới, khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo thần sắc nôn nóng, “Tiểu thư, việc lớn tốt, Mộ Thân Mộ phủ Thừa tướng tiến đến muốn gặp tiểu thư, tại tướng quân ở nhà, bây giờ phải làm sao?”

      Mộ Thân?

      Nghe đến cái tên này, Vân Lạc Phong khơi mào khóe môi: “Ta lo lắng ngày thứ năm này có tiền mua thuốc tắm, thì tiền đột nhiên tìm đến cửa……”

      Lúc này, trong sân, Mộ Thân nôn nóng qua lại, mặt tràn đầy thấp thỏm.

      ở nhà tự hỏi suốt bốn ngày! Trong bốn ngày này hắn đã suy nghĩ rất nhiều vấn đề, nhưng những vấn đề tất cả đều quay chung quanh người —— Vân Lạc Phong!
      tú cầu, susu, Yến.Yến4 others thích bài này.

    2. valeriee

      valeriee Well-Known Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      304
      QUỶ ĐẾ CUỒNG THÊ: HOÀN KHỐ ĐẠI TIỂU THƯ – TIÊU THẤT GIA

      Chương 31: Vân Lạc Phong, đại lừa gạt [1]
      Edit: Valeriee Do

      có thể xác định, chính mình thể, ngay cả gia gia cũng biết!

      Vậy vì sao Vân Lạc Phong biết việc này?

      Cho nên, suy nghĩ mấy ngày, cuối cùng vẫn quyết định tới đây để trưng cầu mọi việc!

      Phía trước, nhìn thấy thiếu nữ vận thân bạch y đón ánh mặt trời tới, quang mang nhàn nhạt khuynh sái, dừng dung nhanh tuyệt thế khuynh thành, nàng giống như từ trong hoạ bước ra, mỹ đến gì sánh được.

      Trong mắt Mộ Thân có mạt kinh diễm, trước đây, tại sao có phát Vân Lạc Phong lớn lên mỹ mạo như thế?

      Đúng rồi, hẳn là khí chất!

      sai, tại thiếu nữ khí chất phát sinh thay đổi, giống lúc ban đầu như hoa si sa sút, mà là, trở nên càng thêm tự tin, ngay cả kia mặt mày gian đều xuất ra cổ cuồng ngạo chi sắc, hai tròng mắt nghiễm nhiên có thái độ bễ nghễ thiên hạ.

      Đột nhiên, Mộ Thân có loại cảm giác, cho dù là tỷ tỷ chính mình Mộ Vô Song cũng đều thể cùng với bạch y thiếu nữ so sánh với nhau, Thái Tử điện hạ muốn cùng nàng từ hôn, chung quy ngày hối hận vì quyết định này.

      “Vân Lạc Phong,” cảm xúc của Mộ Thân rất phức tạp, nhìn về phía thiếu nữ đến, cắn chặt răng, , “Ngươi làm sao biết…… Ách, biết phương diện kia ta có vấn đề?”

      Khuôn mặt trắng trẻo trở nên đỏ bừng, có chút co quắp bất an, rốt cuộc thừa nhận chính mình được, đối với nam nhân mà đay là chuyện vô cùng mất mặt.

      Thiếu nữ biểu tình lười biến trước sau như , con ngươi tà mị nhàn nhạt liếc nhìn Mộ Thân, khóe môi nhàng cong lên: “Ngươi nếu tới nơi này phải trong lòng có đáp án rồi sao?”

      Phù phù!

      Trong giây lát, Mộ Thân quỳ gối trước mặt Vân Lạc Phong, phen nước mũi khẩn cầu : “Thần y, ngươi cứu cứu ta .”

      gọi ta là phế vật sao?” Vân Lạc Phong ngả ngớn nhìn Mộ Thân quỳ gối trước mặt mình.

      “Thần y, ta biết sai rồi, ta có mắt thấy Thái Sơn, cư nhiên mạo phạm thần y đại nhân, chỉ cần đại nhân ngươi chữa khỏi giúp ta, ta Mộ Thân từ đây lúc sau nhất định đối đại nhân duy mệnh là từ (ý như là cho dù VLP có cầu gì MT cũng từ chối).” Mộ Thân nước mắt nước mũi, khóc lóc thảm thiết .

      “Duy mệnh là từ liền cần, chẳng qua, ngươi cũng biết, ta trị bệnh phải cần tiền vốn chứ, tại dược liệu sang quý như vậy, ta tướng quân phủ luôn luôn nghèo muốn chết, mua nổi những dược liệu đó.”

      Vân Lạc Phong phe phẩy đầu, thở dài tiếng: “Cho nên, phải ta cứu ngươi, là ta vô năng vô lực.”

      “Thần y, về tiền chúng ta có thể thương lượng, chỉ cần ngươi chữa khỏi ta, bao nhiêu tiền đều có vấn đề.” Nghe được lời này của Vân Lạc Phong, Mộ Thân mắt sáng ngời.

      “Xem ngươi rất có thành ý, ta đây liền thu phí chuẩn bệnh, ngươi chỉ cần cầm phí tổn giới (phí mua dược liệu gì này kia) đến cho ta là được” Vân Lạc Phong khóe môi hàm chứa tà mị ý cười, “Ngày mai ngươi lấy năm ngàn vạn lượng lại đây, ta lập tức vì ngươi chữa bệnh, còn hôm nay, ngươi trước giao năm trăm vạn lượng coi như tiền đặt cọc.”

      “Cái gì?” Mộ thân bị cả kinh trợn mắt há hốc mồm.

      Năm ngàn vạn lượng? Vẫn là phí tổn giới? Rốt cuộc là loại dược liệu gì, phí tổn giới cư nhiên sang quý như thê?

      “Ai, ngươi phải biết rằng, bệnh của ngươi phải các chứng bệnh thông thường, năm ngàn vạn lượng giá cả là thấp nhất, mà đó chỉ là tiền dược liệu thôi, còn về ngân châm và công sức ta bỏ ra trị bệnh cho ngươi ta cũng có thu phí,” Vân Lạc Phong liếc nhìn Mộ Thân, “Nếu phải ngươi hợp mắt ta, cho dù ngươi có đem đến trăm triệu ta cũng trị! Mà trị bệnh cho ngươi ta còn phải bỏ ra rất nhiều công sức, còn hao tổn tinh thần lực của ta nữa a.”

      Mộ Thân cảm động, nguyên lai vì chữa trị cho mà Vân Lạc Phong phải hao phí nhiều tinh lực như vậy, nhưng chính mình thế nhưng còn biết tốt xấu cho rằng năm ngàn vạn lượng quá quý.

    3. valeriee

      valeriee Well-Known Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      304
      QUỶ ĐẾ CUỒNG THÊ: HOÀN KHỐ ĐẠI TIỂU THƯ – TIÊU THẤT GIA

      Chương 32: Vân Lạc Phong, đại lừa gạt [2]
      Edit: Valeriee Do

      tại xem ra, năm ngàn vạn chút cũng đáng quý!

      thấy được nàng vừa mới sao? Nàng giúp trị liệu, là bởi vì hợp mắt nàng, nếu là đổi thành những người khác mà , cho dù lấy ra trăm triệu đều trị liệu.

      Trong gian Thần điện Tiểu Mạch nghe được chủ tử nhà mình vô sủ , nhịn được trợn trắng mắt.

      Lừa gạt, ngươi mẹ nó lừa gạt! Loại tiểu bệnh này đối với Vân Lạc Phong mà chẳng phải là vấn đề gì! Kết quả, nàng lừa năm ngàn vạn lượng còn chưa đủ, càng làm cho đối phương cảm thấy chính mình thiếu nàng cái nhân tình!

      “Thần y,” Mộ Thân có chút khó xử nhíu nhíu mày, “Năm trăm vạn lượng ta có thể lập tức đưa ngươi, chẳng qua, còn bốn ngàn năm trăm vạn ngươi có thể cho ta chút thời gian ?”

      Vân Lạc Phong nhàng điểm điểm cằm: “Khi nào ngươi gom đủ tiền, khi đó ta bắt đầu trị liệu giúp ngươi! Mặt khác, chuyện ta giúp ngươi trị liệu ngàn vạn lần đừng ra ngoài, ta sợ phiền toái, nếu cẩn thận bị những người khác biết, dau này ngươi có để lại di chứng gì cũng đừng đến tìm ta, người bình thường, ta giúp trị liệu.”

      Tâm tình Mộ Thân chấn động, đáy lòng xuất trận vui sướng. Nàng , người bình thường nàng giúp trị liệu, cách khác, chính mình phải là người bình thường! Nhận thức vị thần y như vậy, từ nay về sau sinh mệnh chính mình cũng được cái đảm bảo.

      “Thần y, ta hiểu được, khó trách qua nhiều năm như thế thế nhân đều gọi ngươi là phế vật, nga, phải, thần y, ta phải ngươi là phế vật, là bọn họ ! Ta vẫn luôn cảm thấy ngươi thâm tàng bất lộ,” mặt Mộ Thân đầy ý cười nịnh nọt, “Ngươi là sợ phiền toái, nghĩ tới tuỳ tiện trị liệu cho người khác, mới tàng y thuật, đúng ? Ngươi yên tâm, ta là tuyệt đem chuyện ngươi biết y thuật ra.”

      Liền tính Vân Lạc Phong cảnh cáo , cũng bậy, cách khác, chuyện chính mình thể liền truyền ra ngoài.

      “Hảo, ngươi có thể rồi, trong vòng canh giờ đem năm trăm vạn lượng tiền đặt cộc đem đến, nếu vượt qua canh giờ, ngươi liền cần tới.”

      Bá!

      Vân Lạc Phong vừa mới xong, Mộ Thân liền chạy mất dạng, rất sợ chính mình chậm trễ thời gian đem tiền đến, Vân Lạc Phong dưới giận dữ giúp trị liệu……

      “Nguyên lai y sư kiếm tiền dễ như vậy.” Vân Lạc Phong vỗ về cằm, dung nhan tuyệt mỹ tươi cười càng tà mị.

      “Đúng vậy rất dễ dàng, đến vạn lượng phí hao tổn, ngươi ngạnh sinh sinh hố (ý như là gài bẫy, tính kế) người khác năm ngàn vạn lượng, càng quan trọng là, ngươi hố người khác năm ngàn vạn, người khác còn đối với ngươi mang ơn đội nghĩa, ngươi tên Mộ Thân này có ngốc hay chứ?”

      Tiểu Mạch thanh rất là vô ngữ, phỏng chừng nghĩ tới chủ nhân nhà mình tên đại lừa gạt.

      là người Mộ gia, ta hố , hố ai?” Vân Lạc Phong rũ mi cười nhạt: “Hảo, ngày thuốc tắm cuối cùng mau tới tay, bắt đầu từ ngày mai, ta có thể chính thức bước vào con đường tu luyện, đến lúc đó, ta làm cho những người từng thương tổn qua Vân gia, từng bước từng bước trả giá giáo huấn bằng máu!”

      Nợ máu, nên trả bằng máu!

      Dù cho phụ thân Vân Lạc Phong phải chết trong tay Mộ Thừa tướng, nhưng, sở dĩ bọn họ chết, cũng cùng Mộ Thừa tướng thoát khỏi quan hệ! Còn có tên cẩu Hoàng đế kia, nếu lựa chọn che chở cho Mộ gia, chung quy ngày, nàng làm cho cái triều đại này thay tên đổi họ!

      “Chủ nhân, ta tin tưởng ngày này, quá xa.”

      thanh Tiểu Mạch tràn đầy kiên định, càng là lộ ra tính nhiệm sâu với thiếu nữ, chậm rãi vang lên ở trong đầu thiếu nữ, cũng làm trong lòng thiếu nữ tràn ngập tin tưởng…
      tú cầu, susu, noair2 others thích bài này.

    4. valeriee

      valeriee Well-Known Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      304
      QUỶ ĐẾ CUỒNG THÊ: HOÀN KHỐ ĐẠI TIỂU THƯ – TIÊU THẤT GIA

      Chương 33: Linh giả cấp thấp
      Edit: Valeriee Do

      Bên trong thau tắm, thiếu nữ sắc mặt tuyệt sắc tái nhợt, cắn chặt môi, đầu tóc dài rớt sau lưng, ở trong nhiệt khí lộ ra cổ huyền ảo mông lung.

      biết qua bao lâu, nước thuốc trong thau tắm từ màu xanh chuyển thành màu đen, thiếu nữ mới chậm rãi mở ra hai tròng mắt, điểm mà chu môi thở ra ngụm trọc khí.

      “Chủ nhân, ngươi thành công, tại ngươi là sơ Linh Giả cấp thấp! còn là phế vật thể tu luyện như lúc trước nữa, lát nữa ta đưa ngươi trương phương thuốc, ngươi dựa theo phương thuốc đó làm thành nước thuốc tắm, ở trong nước thuốc tắm tu luyện có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện của ngươi.”

      Tiểu Mạch rất là vui sướng, rồi sau đó lại lải nhải lải nhải lên. “Đáng tiếc có linh dược, nếu hiệu quả càng ràng, chủ nhân, ngươi khi nào tiến vào gian Thần điển, đem dược thảo đến nơi lần trước ngươi được đến gieo trồng……”

      Vân Lạc Phong nhướng nhướng mày, còn đợi nàng trả lời, đột nhiên, thanh Tiểu Mạch trở nên cảnh giác. “Chủ nhân, có người!”

      Có người?

      Chợt, Vân Lạc Phong mặt mày sắc bén lên, nhanh chóng đem quần áo ở bên khoác lên người, cả người từ trong thau tắm nhảy ra ngoài, nghiêm nghị : “Ai, lăn ra đây!”

      Phía sau bình phong, đạo thân ảnh màu đen chậm rãi đến.

      Nam nhân ngũ quan rất là tinh xảo, hoàn mỹ đến thần xũng thấy ghen ghét, dung nhan là mảnh lãnh khốc, mắt đen sâu nhìn chăm chú vào Vân Lạc Phong, trong con ngươi thâm thúy làm người khác vô pháp nhìn ra cảm xúc của .

      Vân Lạc Phong tầm mắt dừng ở môi mềm mại của nam nhân, tự chủ được liền nhớ tới ngày đó đối phương té xuống hôn lên môi nàng……

      “Ngươi tới nơi này làm cái gì?” Thiếu nữ dần dần khôi phục bình tĩnh, con ngươi tà mị lại lần nữa theo dõi dung nhan lãnh khốc của nam nhân, ngôn ngữ có bất cứ kiên nhẫ nào, ngược lại mang theo tia đùa dai.

      “Đây là của ngươi rớt.” Nam nhân nhắc tay, khối ngọc bội nằm trong tay .

      Phía ngọc bội, chữ Vân được dùng đao khắc rất ràng, lọt vào trong mắt thiếu nữ.

      Vân Lạc Phong ngẩn ra chút, ngày đó nàng xác đánh rơi khối ngọc bội, sau đó như thế nào đều tìm ra, lại nghĩ rằng nằm ở trong tay nam nhân này.

      Khó trách tại sao nam nhân này đến tướng quân phủ, ta là thông qua ngọc bội tìm được nàng.

      “Hảo, ngọc bội vật quy nguyên chủ, ngươi có thể rồi.” Vân Lạc Phong tiếp nhận ngọc bội, cười tà nhìn về phía nam tử thờ ơ lãnh khốc, nhướng mày : “Còn có việc?”

      Nam nhân động mấy cái, vẫn là có rời .

      biết vì sao, giờ này khắc này Vân Lạc Phong thế nhưng phát mặt tia……thẹn thùng?

      “Ngươi…… cứu ta.”

      “Ân?”

      “Còn thấy được dung mạo của ta……”

      “Rồi sao nữa?”

      “Phụ trách.”

      “……”

      Vân Lạc Phong trợn tròn mắt, há hốc mồm nhìn gia hoả mặt đầy thẹn thùng trước mắt.

      Vừa rồi lỗ tai nàng có vấn đề gì ? Lãnh khốc nam nhân trước mắt mặt đầu thẹn thùng bắt nàng phụ trách? Bởi vì nàng thấy dung mạo ?

      “Ta liền biết, ta liền biết là loại kết quả này, chủ nhân mau tiếp thu, đối với ngươi có lợi, ngươi mau tiếp thu !” Tiểu Mạch cả người đều kích động lên, như vậy giống như bị người bị bắt cầu phụ trách là vậy.

      “Câm miệng!”

      Vân Lạc Phong trong lúc nhất thời khống chế được, hung tợn quát to tiếng, rồi mới nàng mới nhìn về phía nam nhân đứng trước nặt: “Ta lại có cường — gian ngươi! Ngươi làm ta phụ trách cái gì? Huống chi, chúng ta vốn quen biết, ngươi vì cái gì muốn tìm tới ta? bởi vì ta giúp ngươi lần?”

      Lãnh khốc nam tử mím môi, thẹn thùng : “ biết, ta cảm giác…… Ở bên cạnh ngươi thực thoải mái.”
      —————

      P/s: Mình up 3c (31,32,33). Bởi vì (3/9 - 5/9) mình phải chuẩn bị học có thời gian up chương mới nên 6/9 mình mới up tiếp nhé.

      P/ss: Thông thường mỗi ngày mình up 1c mới nhưng bữa nào rãnh mình up từ 3-4c mới. <3<3<3
      tú cầu, susu, Chris3 others thích bài này.

    5. valeriee

      valeriee Well-Known Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      304
      QUỶ ĐẾ CUỒNG THÊ: HOÀN KHỐ ĐẠI TIỂU THƯ – TIÊU THẤT GIA

      Chương 34: Ngươi làm ấm giường cho ta
      Edit: Valeriee Do

      Ở bên người nàng thực thoải mái?

      Đây là cái đạo lý gì?

      “Ngươi xem, ngươi làm cái gì đây?” Vân Lạc Phong nhướng nhướng mày, cười như cười liếc về hướng nam nhân thẹn thùng.

      Nam nhân giật mình, : “Cái gì cũng đều được.”

      “Cái gì đều được? Vậy ấm giường sao?” Vân Lạc Phong mỉm cười, thanh tà mị liêu nhân, bên môi treo mạt đùa dai.

      Lúc này người thiếu nữ chỉ khoác kiện áo mỏng, đùi tuyết trắng lộ bên ngoài, câu nhân tâm hồn, hơn nữa tiếng của nàng tà mị, giờ khắc này, thiếu nữ nhìn đến nam tử lãnh khốc thẹn thùng trước mặt…… Mặt đỏ?

      Ách……

      Gia hỏa này đúng chịu nỗi đùa giỡn.

      “Ta biết.” Nam nhân thành ngoan ngoãn , đúng trả lời vấn đề của Vân Lạc Phong. dừng chút, lại câu: “Ta có thể học.”

      Ta có thể học……

      Vân Lạc Phong ngây ngẩn cả người, nếu có ngày, có người đứng trước mặt nàng, phải vì ngươi học làm ấm giường, ngươi còn bình tĩnh sao?

      “Vậy ngươi liền lưu tại bên người ta làm thị vệ, ngươi có ý kiến?” Thiếu nữ phục hồi tinh thần lại, lại lần nữa khôi phục tư thái lười biếng, cười nhìn về phía trước mặt nam tử.

      “Nghe ngươi.” Đơn giản ba chữ (ta nghĩ chắc tiếng Trung là ba chữ, trong bản CV để là “ba chữ” nên ta để vậy), có thể thấy được gia hoả này ngoài lãnh khốc, liền lời cũng đều rất ít……

      “Đúng rồi, ngươi tên gì?” Vân Lạc Phong ngáp cái, hỏi.

      Ở hai ngày trước, gia gia tìm thị vệ để bảo vệ bên cạnh nàng, nghĩ tới thị vệ này mau đưa tới cửa như thế.

      “Tiêu.”

      có họ?”

      có.”

      Vân Lạc Phong lại lần nữa sửng sốt, theo bản năng liền nhìn nam tử trước mặt, lại phát nam nhân này mặt có biểu tình dư thừa gì, ngăn được khoé miệng, : “Sau này tên của ngươi là Vân Tiêu.”

      Vân Tiêu……

      Nam nhân nỉ non hai chữ này lần, đột ngột ngẩng đầu nhìn Vân Lạc Phong, mắt đen thâm thúy trở nên mảnh trừng lượng: “Sau này, ta bảo hộ ngươi.”

      ——

      Thời điển Vân Lạc Phong rời khỏi phòng, sắc trời còn sớm, nàng tính toán tìm gia gia thương lượng về chuyện dọn đến hậu sơn, mặt khác lại đem Vân Tiêu giới thiệu cho gia gia, nhưng lại nghĩ tới, đến bây giờ lão gia hỏa kia vẫn chưa trả về, vì thế, nàng đợi nửa ngày, liền tiếp tục chờ nữa, mà trở về phòng.

      Nhưng vào lúc nàng bước vào phòng, lại phát Vân Tiêu vừa rồi còn đứng ở trong phòng lại biến mất thấy tung tích……

      “Vân Tiêu?” Vân Lạc Phong nhăn mày, gọi tiếng, rồi tầm mắt nàng bỗng nhiên gian dừng ở giường……

      giường, có chỗ nhô lên chứng minh người nằm giường, người nọ cũng nghe được thanh của nàng, từ dưới chăn chui ra.

      Chỉ thấy dung nhan nam nhân tuấn tuyệt luân, sắc mặt trước sau như lãnh khốc, nhàng nhấp môi mỏng, mắt đen lại là thanh triệt vô cùng.

      Tầm mắt Vân Lạc Phong xuống chút, dừng ở tám khối cơ bụng của đối phương (sao ta chỉ nghe 6 khối mà đây tới 8 khối, ta để theo bản CV), mà đối mặt với dáng người mê hoặc như thế, Con ngươi Vân Lạc Phong tự chủ được lên đạo hoảng hốt.

      Nếu như đem cực phẩm nam nhân này bán đến thanh lâu, phỏng chừng khiến quốc gia oanh động, so với Thái tử điện hạ còn được hoan nghênh hơn a.

      Vân Tiêu đương nhiên biết được ý nghĩ trong lòng của Vân Lạc Phong, mắt đen trong suốt ngóng nhìn Vân Lạc Phong. “Ngươi bảo ta làm ấm giường, tại…… Giường ấm hảo, ngươi có thể ngủ.”

      Vân Lạc Phong bị lôi tiêu ngoại nộn. Hoá ra, gia hỏa này hiểu lầm ý làm ấm giường? Mà lúc trước đỏ mặt, cũng phải là nghe được hai chữ ấm giường?

      Giờ khắc này, Vân Lạc Phong bỗng nhiên phát gia hỏa này thế nhưng …… Đơn thuần đáng ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :